Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 198 [Chương 986 đến 990]
❮ sautiếp ❯Chương 986: Ô giang đảo lưu
— Ô tháp chỉ có một, quanh ô tháp còn có rất nhiều kiến trúc hình tháp, vây quanh nó.
Khu vực giữa các tòa tháp là một mảnh đất trống, trên đó khắc từng đạo thạch vân màu đen, như ô nham phi thường cứng rắn. Thiên Vũ cấp thấp rất khó phá vỡ loại nham thạch này. Lúc này, Lâm Phong trên Ô giang bên cạnh Ô tháp, không tiến lên. Nhìn đám người đạp trên những đỉnh tháp, số lượng khoảng trăm. Ở phía xa, từng đạo thanh âm phá không truyền đến, toàn bộ đều vì rồng ngâm đêm khuya. Tuy có nguyệt lạc ô đề, điềm lành và điềm hung cùng xuất hiện nhưng không ngăn cản được lòng mạo hiểm của võ tu. Bọn họ nếu đã tới, không có khả năng đừng ngoài. Đương nhiên, thân ảnh phía trên những đỉnh tháp, gần như đều là cường giả cấp bậc Tôn Vũ. Thiên Vũ cảnh chỉ có thể trên Ô giang nhìn xem dị tượng này rốt cuộc tượng trưng cho cái gì, nếu có dị bảo xuất hiện, có cơ hội tranh đoạt hay không? Nhưng những cường giả này mặc dù đã hàng lâm nhưng trầm mặc một cách thần kỳ, không người nói chuyện, cả mảnh không gian có vẻ bị kìm nén.
– Nguyệt lạc ô đề, phúc hay họa? Lúc này, xa xa có một đạo thân ảnh tiến đến, lập tức vài đạo thân ảnh hàng lâm, dừng trên một tòa tháp, ánh mắt nhìn mọi người xung quanh.
– Đêm khuya, rồng ngâm ba tiếng, chư vị lại vẫn có thể bình tĩnh như thế, khâm phục.
Người cầm đầu có vẻ rất trẻ tuổi, nhưng trên người lộ ra khí tức thâm sâu. Lâm Phong nhìn người này khẽ nhíu mày, nụ cười này rất giống Dương Tử Lam, khiến hắn phản cảm.
– Dương Chiến huynh chưa tới, ai dám tranh trước!
Có một người mở miệng nói, khiến thần sắc Lâm Phong ngưng tụ. Dương Chiến, người Dương gia?
– Hoa huynh, Dương Chiến là ai? Lâm Phong nhẹ giọng hỏi Hoa Trường Phong.
– Dương thị gia tộc Dương Chiến, Dương gia đệ nhất cao thủ trong cùng thế hệ.
Trong tương lai, hắn là một trong những người tranh đoạt vị trí gia chủ của Dương gia. Tất nhiên, Dương gia còn có một số người trưởng thành cùng với hắn, hơn nữa bởi vì nguyên nhân Vũ Hồn, người Dương gia có biến số rất lớn. Mặc dù hiện tại là đệ nhất cao thủ cùng thế hệ, nhưng chuyện tương lai không ai đoán được. Hoa Trường Phong nói.
– Hắn và Dương Tử Lam có quan hệ gì? Lâm Phong hỏi.
– Là huynh trưởng của Dương Tử Lam, không ngờ Lâm huynh mới tới bắc hoang, đã quen người Dương thị thế gia rồi.
Hoa Trường Phong cười nói với Lâm Phong. Kết giao? Lâm Phong lắc đầu, không nói nhiều, khó trách Dương Chiến là đệ nhất cao thủ cùng bối. Không ngờ hắn cùng lứa với Dương Tử Lam, hơn nữa thực lực đã nhập Tôn Vũ.
Dương Chiến tùy ý cười, không đắc ý. Những tên này ai cũng là hồ ly, có chuyện tốt làm gì chờ hắn. Chỉ bởi vì nguyệt lạc ô đề điềm đại hung xuất hiện nên trong lòng mọi người mới băn khoăn thôi.
– Chư vi, đêm khuya rồng ngâm liên tục ba tiếng, giờ có nên động thủ không? Dương Chiến hỏi mọi người.
– Rồng ngâm liên tục ba tiếng, địa mạch xu thế đã thành, hiện tại động thủ phá vỡ, chắc không phá hư địa mạch đâu.
Lâm Phong nhíu mày, thì thầm nói:
– Bọn họ vẫn chưa động thủ, còn chú ý nhiều như vậy sao.
– Nói nhảm.
Cùng Kỳ khinh bỉ nhìn Lâm Phong, lập tức truyền âm nói:
– Thiên địa đều có kỳ thế, võ đạo tu sĩ có thể mượn dùng thiên địa xu thế để sử dụng, phát huy lực lượng cường đại.
Địa mạch có địa mạch xu thế, một ít dị bảo xuất thế, có khi sẽ có kỳ cảnh. Giống như đêm khuya rồng ngâm là một loại dấu hiệu. Nếu hành động lung tung sẽ ảnh hưởng tới địa mạch xu thế, điềm lành rất có thể bị phá vỡ, thậm chí còn biến xấu, mà biến xấu còn có thể trở thành đại hung.
– Ừ!
Lâm Phong gật đầu, thì ra là thế, khó trách đêm khuya rồng ngâm đã được một đoạn thời gian, nhưng giờ những cường giả đó mới hội tụ, đợi đại thế đã thành.
– Nếu đại thế đã thành, vì sao chưa động thủ.
Một tiếng hét lớn vang lên, chấn động màng tai mọi người. Chỉ thấy một đạo thân ảnh đạp trên mây, đi tới nơi này, bước chân di động, trực tiếp đứng trên tòa Ô tháp cao nhất, bao trùm phía trên mọi người.
– Tốt, một tên cao ngạo!
Lâm Phong nhìn người nọ, người đến mỗi người đều đứng xung quanh Ô tháp, không ai đứng trên đỉnh cả, cho dù Dương Chiến cũng không dám. Ô tháp cao hơn mọi tòa tháp khác, đứng phía trên quan sát mọi người, không phải ai cũng có can đảm. Càng khiến Lâm Phong kinh ngạc đó là người này vẫn là Thiên Vũ cảnh giới, chưa thành Tôn giả, nhưng trên mặt hắn lại lộ ra khí thế duy ngã độc tôn, dường như bất kể tới đâu cũng phải xưng hùng xưng bá.
– Hiên Viên huynh tới rồi.
Dương Chiến mỉm cười gật đầu với người này. Người này họ kép Hiên Viên, tên Phá Thiên. Ánh mắt Hiên Viên Phá Thiên nhìn Dương Chiến, thản nhiên gật đầu, xem như đáp lễ.
– Không ngờ tên này cũng tới, xem ra không dễ rồi.
Vẻ mặt mọi người lóe lên, tuy Hiên Viên Phá Thiên chưa tới Tôn giả nhưng chiến lực đáng sợ, hơn nữa thân phận của hắn cũng khiến nhiều người cố kỵ.
– Hiên Viên thị, hóa ra là hắn!
Trong lòng Lâm Phong hiểu rõ, nghĩ tới một người, hẳn là Hiên Viên công tử có được huyết mạch Hoàng giả. Y cũng chính là người chuẩn bị tham gia lần tuyển nhận môn đồ của Thạch Hoàng và Vũ Hoàng, còn ý đồ cướp lấy vị trí môn đồ đệ nhất, mời Hoàng giả vì y chứng hôn, cầu thân Dương Tử Diệp.
– Thật náo nhiệt, sao không nhanh động thủ đi!
Cùng Kỳ bên cạnh có chút khẩn trương, khiến cặp mắt Lâm Phong trắng dã. Nhiều cường giả ở đây, gia hỏa này đánh chủ ý quỷ gì đây.
– Lâm Phong, nếu như động thủ, ngoại trừ phải cẩn thận những người ở ngoài, còn phải cẩn thận âm ảnh trong tòa tháp phía bắc.
Cùng Kỳ truyền âm với Lâm Phong. Ánh mắt Lâm Phong theo hướng Cùng Kỳ chỉ nhìn lại, nơi đó có một người khoác trường bào màu đen, đứng trên một tòa tháp phía bắc, giống như một đoàn âm ảnh, không khiến người chú ý. Đồng tình gật đầu, một nhân vật nguy hiểm.
– Lão hỗn đản, ngươi sẽ không để ta động thủ với những người này chứ? Lâm Phong đảo cặp mắt trắng dã, Cùng Kỳ có can đảm làm vậy lắm.
– Sợ cái gì, có cơ hội bản Đế sẽ động thủ, bản Đế bảo vệ ngươi không chết là được, có vật tốt không nên quên bản Đế.
Đôi mắt Cùng Kỳ lóe lên. Lâm Phong quay đầu, nhìn chằm chằm Cùng Kỳ, khiến Cùng Kỳ rụt đầu.
– Lão hỗn đản, xem ra có giấu riêng rồi.
Lâm Phong chửi nhỏ một tiếng, dám nói bảo về mình không chết, xem ra lão hỗn đản này có thủ đoạn bảo mệnh.
– Có làm hay không? Cùng Kỳ trực tiếp hỏi.
Lâm Phong nở nụ cười chất phác thật thà, nói:
– Làm!
Nếu lão có thể bảo vệ mình không chết, vì sao không làm.
– Chư vị, đừng đợi nữa, cùng nhau động thủ thôi.
Lúc này phía trên Ô giang hội tụ gần ngàn người, nhưng lại yên tĩnh tới đáng sợ. Hiên Viên Phá Thiên lên tiếng, mọi người đều nghe rõ.
– Đúng, động thủ thôi!
Dương Chiến phụ họa nói, tất cả mọi người khẽ gật đầu, trong khoảng khắc, một cỗ khí tức đáng sợ tàn sát bừa bãi, cuồng phong đột nhiên xuất hiện, cực kỳ đáng sợ.
– Phá!
– Phá!
Từng tiếng gầm truyền ra, vô số đạo quang hoa chiếu sáng đêm tối, từng tiếng nổ khủng bố vang lên, đại địa hung hăng chấn động, ô nham văng tung tóe, thổ địa xung quanh Ô giang, bắt đầu chuyển động.
– Ông!
Bên trong Ô giang nhấc lên một cơn sóng triều đáng sợ, trên người Hoa Trường Phong xuất hiện một lực đẩy đáng sợ, nước Ô giang nghiêng sang bên cạnh, không rơi xuống thuyền. Ánh mắt Lâm Phong nhìn sóng triều quay cuồng phía trước, nhìn chằm chằm vào dao động trên mặt đất, mặt đất không ngừng tan vỡ, cả tòa đảo, bắt đầu chấn động.
– Oanh!
Một tiếng vang nặng nề truyền ra, mọi người thấy mảnh lục địa phía trước trầm xuống, một cỗ khí tức kinh khủng bắt đầu lan tràn, khiến người ta giật mình.
– A!
!!! Một tiếng kêu thảm thiết cắt phá không gian, có chút đáng sợ.
– Ra!
Hoa Trường Phong hét lớn một tiếng, mang theo muội muội bay lên không. Lâm Phong và Cùng Kỳ gần như đồng thời bay lên, con thuyền nhanh chóng bị hủy diệt, một cỗ khí tức đáng sợ xông thẳng lên trời.
– A, không.
… Tiếng kêu thảm thiết, khủng bố truyền ra, chấn động lòng người. Lâm Phong và Cùng Kỳ cùng nhau bước vào mảnh đất trong một tòa tháp, liếc mắt nhìn Ô giang. Ô giang đảo ngược, một cỗ hoang khí đáng sợ, phóng lên cao.
– Lực lượng hoang khí? Ánh mắt Lâm Phong cứng lại, phía dưới Ô giang, có hoang lực cường đại, thậm chí nước Ô giang đảo ngược, cả mảnh không gian, bị Ô giang vây quanh.
– Nguyệt lạc ô đề.
Trong lòng mọi người xuất hiện điềm không may, cái này là nguyệt hạ ô đề đại hung hiện sao, Ô giang, không ngờ xuất hiện lực lượng hoang khí hủy diệt.
Chương 987: Long cung
— Rất nhiều người đứng trên Ô giang bị cuốn vào trong.
Lực lượng hoang khí khiến bọn họ tử vong trong nháy mắt, những người thực lực yếu, không có cơ hộ trốn thoát, chỉ trong khoảnh khắc đã có khoảng trăm người chết. Giữa hư không thỉnh thoảng truyền ra tiếng quạ kêu, dường như chứng minh Nguyệt Lạc Ô Đề.
– Ầm, ầm!
Thanh âm nặng nề truyền ra, mọi người hoảng sợ phát hiện, mảnh lục địa bị Ô giang bao quang không ngừng chìm xuống. Nước Ô giang xuôi dòng, mặt đất rạn nứt phát sinh biến hóa đáng sợ. Lâm Phong đứng trên một tòa tháp, người chưa động, nhưng vị trí hắn đang di động, theo mặt đất di động. Không chỉ có hắn, thời điểm khối lục địa này chìm xuống còn phân liệt ra tám hướng. Nước Ô giang liên tục chảy vào trong đó, hoang khí càng ngày càng mãnh liệt. Một đám mây u ám kinh khủng lượn lờ trên không, hoang khí đáng sợ liên tục lan ra. Mọi người ngẩng đầu, trái tim bọn họ không nhịn được hung hăng co lại. Giờ phút này trên không trung không ngờ lại xuất hiện một đạo long ảnh, long ảnh khổng lồ đen sì, che lấp cả mảnh thiên không.
– Long, yêu Long, thực sự có yêu Long!
Trong lòng mọi người rung động, yêu Long, Hoàng tộc yêu giới.
– Ầm vang!
Vỏ mặt đất liên tục vỡ ra, nước Ô giang từ tám hướng chảy vào chỗ trủng. Mặc dù Lâm Phong đứng trên đỉnh tháp, nhưng hắn cũng giống nước Ô giang cùng chìm sâu dưới mặt đất khoảng mấy trăm mét. Giờ phút này, đại địa biến hóa khiến người rung động nhưng lại tràn ngập cảm giác phối hợp, dường như vô số năm trước, mặt đất này vốn như thế.
– Còn khuếch trương!
Thân thể Lâm Phong di động theo tòa tháp, vốn hắn và những người trên tháp khác cách nhau rất gần nhưng giờ phút này khoảng cách giữa đôi bên đã vài cây số, có thể thấy phạm vi sụt lún lớn tới cỡ nào.
– Ầm vang!
Một tiếng nổ lớn truyền ra, khu vực trung gian chìm xuống bắt đầu chuyển động, một tòa kiến trúc to lớn hiện ra.
– Cung điện!
? Thần sắc Lâm Phong cứng lại, ánh mắt chăm chú nhìn tòa cung điện sâu trong lòng đất. Không ngờ xuất hiện một tòa cung điện khổng lồ, trên đó có điêu khắc mờ ảo. Mặc dù trải qua vô số năm ăn mòn vẫn có thể nhìn rõ, điêu khắc đều yêu Long.
– Long cung!
Cùng Kỳ nói, khiến trong lòng Lâm Phong run lên, Long cung, cung điện to lớn này là một tòa Long cung. Lâm Phong có thể tưởng tượng ra, vô số năm trước kia, Long cung phía dưới Ô giang, nhưng không biết có biến cố gì, Long cung bị mai táng mặt đất, bị người quên lãng.
– Lực lượng hoang khí!
Mọi người không biết nói gì, rồng ngâm đêm khuya, thực sự có Long cung mai táng trong mặt đất, hơn nữa trong Long cung dường như phong ấn lực lượng hoang khí đáng sợ. Điều này có nghĩa hoang khí ở Ô giang, không phải như lời đồn là chiến trường cổ, cũng không phải cường giả cường đại tu luyện mà thành, mà vì Long cung. Quay đầu lại, Lâm Phong nhìn dòng nước Ô giang. Hắn phát hiện, nước Ô giang ngoại trừ chảy vào chỗ chìm xuống, còn lại đều không rơi xuống, đứng trên từng tòa tháp cao, có thể trấn trụ nước Ô giang.
– Không… Một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, một đạo thân ảnh từ trên hư không rơi xuống, không thể chống đỡ được lực lượng hoang khí.
Hoang khí tại đây tuy không đáng sợ bằng Hoang Hải nhưng một ít Thiên Vũ cảnh có thực lực yếu vẫn không thể ngăn cản.
– Lực lượng hoang khí này rốt cuộc từ đâu tới, vì sao Hoang Hải có, ở đây cũng có? Lâm Phong thì thầm nói, nhìn thoáng qua Cùng Kỳ.
– Từng có nhiều suy đoán về hoang khí, có người nói hoang khí tượng trưng cho hủy diệt, lực lượng hủy diệt nguyên thủy nhất.
Cùng Kỳ trả lời.
– Muốn ta thu ngươi lại không? – Không cần, ngươi tự lo cho mình tốt là được.
Đôi mắt Cùng Kỳ nhìn chằm chằm tòa cung điện, nói:
– Hiện tại ngươi không nên hành động, Long cung này trải qua biến cố hủy diệt mới thành thế này.
Lâm Phong gật đầu, không cần Cùng Kỳ nói hắn cũng hiểu, nhiều cường giả như vậy, sao tới lượt hắn động thủ.
– Nguyệt Lạc Ô Đề, nếu đại hung đã hiện sao không có tử vong, hôm nay có không ít người sẽ lưu lại tính mệnh ở đây.
Đôi mắt Cùng Kỳ lóe lên, dường như đang lẩm bẩm:
– Nhưng đêm khuya rồng ngâm là điềm lành, ý nghĩa trong đại hung ẩn chứa cơ hội, xem ai có thể nắm được.
Tiểu tử, ngươi vất vả lắm mới gặp được cơ hội này, chăm chú nhìn cho ta.
– Ta sẽ cố gắng!
Trong lòng Lâm Phong thầm mắng, loại chuyện này, chăm chú có hữu dụng gì, chỉ có thể làm hết sức. Lúc này, chỉ thấy Hiên Viên Phá Thiên di động, không ngờ bay vào vực sâu, nhảy vào Long cung, tuy Thiên Vũ cảnh nhưng lá gan hắn cực lớn. Tới cửa Long cung, chỉ thấy hai tay Hiên Viên Phá Thiên giơ lên cao, trong khoảng khắc đó, tay gã xuất hiện một cây Hoàng kim Thiên Phủ, lưỡi búa khủng bố vung mạnh, cự phủ to lớn tại trong hư không tụ hình, ầm ầm đập vào đại môn Long cung.
– Răng rắc!
Tiếng vang thanh thúy truyền ra, có lẽ vì lực lượng Hiên Viên Phá Thiên quá mạnh mẽ, có lẽ đại môn Long cung trải qua năm tháng ăn mòn nên yếu đi, dưới một búa này lập tức tan vỡ. Một cỗ ánh sáng Hoàng kim đáng sợ bao phủ thân thể Hiên Viên Phá Thiên, mọi người ngầm nghe thấy huyết mạch khủng bố gào thét, vừa sải bước ra, Hiên Viên Phá Thiên chống lại hoang khí đáng sợ, bước nhanh vào Long cung.
– Huyết mạch Hiên Viên, quả nhiên mạnh mẽ!
Mọi người thầm nghĩ, Hiên Viên Phá Thiên quả giống như lời đồn, không sợ hãi, to gan lớn mật, không ngờ một thân một mình đi đầu tiến vào trong Long cung.
– Đi!
Từng tiếng xé gió truyền ra, cả đám Tôn giả phóng ra khí tức cường đại, tiến vào trong Long cung.
– Đi, đi vào.
Lâm Phong di động, cùng với Cùng Kỳ tiến vào trong Long cung.
– Lâm huynh, nguy hiểm.
Hoa Trường Phong nhìn Lâm Phong tiến vào trong, không khỏi kinh ngạc. Lá gan người này quá lớn, y ngăn cản hoang khí cũng cảm thấy khó khăn, nhưng Lâm Phong dám tiến vào bên Long cung, nơi có hoang khí nồng đậm, quả lớn mật.
– Hoa huynh, nơi này không phải phúc địa, nếu có thể tìm cơ hội rời đi đi.
Lâm Phong quay đầu nhìn Hoa Trường Phong, lập tức tiến vào trong Long cung, khiến trong lòng Hoa Trường Phong hơi trầm xuống. Hiên Viên Phá Thiên và Lâm Phong, hai Thiên Vũ cảnh duy nhất tiến vào trong Long cung. Nhưng Hiên Viên Phá Thiên là ai, huyết mạch Hoàng giả, hậu duệ Hiên Viên thị, tu vi Thiên Vũ tầng bảy. Còn Lâm Phong, hắn chỉ là Thiên Vũ tầng hai. Đây không phải dùng hai chữ to gan để hình dung, nếu không phải Lâm Phong từng làm ra một số việc khiến Hoa Trường Phong thán phục, y thậm chí cho rằng Lâm Phong lao vào chỗ chết. Bước vào trong Long cung, một cỗ hoang khí mãnh liệt xâm nhập cơ thể, chẳng qua với năng lực của mình, Lâm Phong không để ý tới. Trên người Cùng Kỳ lóe lên từng ngọn hỏa diễm, ngọn hỏa diễm này có vẻ cực kỳ yêu dị, nhưng lại thiêu đốt được hoang khí.
– Cút!
Một ầm vang truyền ra, thân thể Lâm Phong khẽ tránh, một đạo thân ảnh từ bên người hắn xẹt qua, lập tức bạo liệt.
– Yêu khôi, là tử vật!
Chỉ thấy một đạo công kích đáng sợ hướng về Cùng Kỳ, Cùng Kỳ vội vàng tránh đi. Lâm Phong quan sát, giờ phút này mọi người đang cùng một ít yêu thân chiến đấu. Ánh mắt những yêu thân đó giống như người chết, là yêu khôi, không có sinh mạng.
– Tiểu tử, mau tới giúp ta, thứ này không sợ bị hỏa thiêu.
Cùng Kỳ chửi nhỏ một tiếng. Lâm Phong di động bước chân, giết về phía yêu vật, khủng bố quyền đầu gào thét, yêu vật kia giống như có cảm giác, quyền đầu to lớn đánh về Lâm Phong.
– Ầm vang!
Lực lượng đáng sợ va chạm với Lâm Phong tạo thành tiếng kêu trầm muộn.
– Lão hỗn đản!
Lâm Phong mắng một tiếng, tên hỗn đản Cùng Kỳ, yêu khôi có lực lượng mạnh như vậy, hắn không lay động được bọn chúng.
– Oanh!
Một tiếng vang đáng sợ truyền ra, yêu khôi trước mặt hắn nổ tung. Ngẩng đầu, Lâm Phong nhìn thấy thân ảnh bá đạo của Hiên Viên Phá Thiên.
– Thiên Vũ tầng hai, cút đi!
Hiên Viên Phá Thiên nói với Lâm Phong, giống như giận dữ hét lên, Lâm Phong cảm thấy một cỗ lực lượng đáng sợ công kích lên người mình, khiến khí huyết hắn quay cuồng, bước chân lùi lại, khóe miệng thậm chí có thêm vết máu. Hiên Viên Phá Thiên không để ý tới Lâm Phong, bay thẳng vào sâu trong Long cung, Yêu khôi không thể ngăn cản được gã.
– Hiên Viên Phá Thiên, ngươi lợi hại!
Lâm Phong lạnh lùng nhìn đạo thân ảnh vừa đi, chẳng những không lùi lại, ngược lại còn đi theo đoàn người cùng nhau tiến vào sâu trong Long cung.
Chương 988: Long hạch
— – Huyết mạch Hoàng giả, cảm nhận được chưa? Cùng Kỳ cao hứng cười với Lâm Phong, khiến Lâm Phong hung hăng trừng mắt nhìn nó, lão hỗn đản này đang rất vui khi người gặp họa.
Hắn đương nhiên cảm nhận được, sở dĩ bị Hiên Viên Phá Thiên quát tới nỗi chấn động xuất huyết là vì lực lượng huyết mạch đáng sợ của đối phương. Huyết khí Hiên Viên Phá Thiên quá cường đại, một tiếng quát giận dữ dường như khiến huyết khí rít gào, chấn động trên người hắn, khiến máu hắn quay cuồng, bị chấn thương. Hiên Viên Phá Thiên, có được huyết mạch Hoàng giả, lực lượng huyết mạch mạnh mẽ, ngay cả Tôn giả cũng không sánh được.
– Đừng nhìn ta như vậy, cảm thụ nhiều đối với ngươi rất tốt.
Cùng Kỳ cười vô cùng gian trá, sau đó tiếp tục nói.
– Chúng ta đuổi theo, mặc dù đi sau nhưng cũng không thể bị bỏ rơi.
Lâm Phong gật đầu, thân hình lóe lên, đuổi theo thân ảnh Hiên Viên Phá Thiên. Rất nhanh, đám người phía trước đã dừng lại, giữa hư không, có từng mảng Long lân to lớn, lộ ra khí tức đáng sợ.
– Long lân!
Thần sắc Lâm Phong cứng lại, trên người hắn cũng có một khối Long lân, do lần trước tiến vào Bí Cảnh lấy được. Tuy nhiên, khối Long lân đó không thể so sánh được với khối Long lân to lớn treo lơ lửng trên không trung lúc này. Khối Long lân trước mặt to bằng khoảng hai bàn tay.
– Oanh!
Thân thể đám Tôn giả lóe lên, chộp về phía Long lân, trong khoảng khắc vài người đồng thời bắt được Long lân.
– Ngao… Tiếng rồng ngâm vô cùng đáng sợ đột ngột truyền ra, chấn động khí huyết mọi người.
Cùng Kỳ không nói hai lời, trực tiếp dùng móng vuốt khống chế Lâm Phong, kéo về phía sau, lùi về sau rất xa.
– Ngao, ngao….
Tiếng rồng ngâm điên cuồng từ Long lân truyền ra, che đậy tiếng kêu gào đáng sợ. Lâm Phong hoảng sợ phát hiện, thân thể vài vị Tôn giả đang bắt Long lân ngã xuống đất, không động đậy nữa.
– Chấn sát!
Trong lòng Lâm Phong hoảng hốt, may mắn hắn ở phía sau, hơn nữa cũng không chạm vào Long lân, nếu không không có cơ hội cứu vãn, bị giết chết trong nháy mắt. Tiếng rồng ngâm giống như tiếng cuồng ma gào thét, ẩn chứa lực lượng công kích đáng sợ, chấn sát linh hồn. Tuy nhiên cũng có người chưa chết, chỉ bất quá bọn hắn đều vứt Long lân trong tay đi, đứng trên mặt đất chỉ cảm thấy khí huyết sôi trào, thật lâu không thể bình tĩnh. Vừa rồi tiếng rồng ngâm thật đáng sợ, có người phong tồn công kích đáng sợ bên trong.
– Tôn yêu thật mạnh, còn chưa trở thành Hoàng, nếu không không ai có thể trốn thoát được.
Tuy nhiên, bởi vì Long là hoàng tộc yêu giới, có cực ít Tôn giả có thể chiến thắng nó, đứng trên đỉnh phong Tôn yêu, tiếng rồng ngâm có thể chấn chết Tôn Vũ. Thanh âm Cùng Kỳ vang lên trong đầu Lâm Phong. Long là hoàng tộc yêu giới, đạt đến trình độ Tôn yêu đỉnh phong, chỉ sợ không có địch thủ dưới Hoàng.
– Không thể chạm vào Long lân này!
Thần sắc đám người cứng lại, bảo vật trước mặt nhưng lại không động vào được. Lúc này, chỉ thấy Hiên Viên Phá Thiên bước ra, lập tức tiếng ầm vang truyền ra, chỉ thấy lực lượng huyết mạch trên người gã phát ra tiếng rống giận, huyết mạch mênh mông rít gào chấn động hư không. Một đạo huyết quang phóng lên cao, hóa thành một đạo ảo ảnh chân Long, lượn vòng trong lòng bàn tay Hiên Viên Phá Thiên.
– Thu cho ta, rống!
Hiên Viên Phá Thiên điên cuồng hét lên một tiếng chụp vào Long lân, âm thanh khủng bố hòa vào âm thanh tiếng rồng ngâm, xung quanh hư không vang lên những tiếng nổ nữa. Đạo huyết mạch lực hóa thành chân Long ảnh tàn phá, bàn tay Hiên Viên Phá Thiên mạnh mẽ dùng sức, rút Long lân ra, hào quang lóe lên, Long lân biến mất, được Hiên Viên Phá Thiên thu lại.
– Hiên Viên huynh không hổ là hậu duệ Hoàng tộc!
Dương Chiến ngạc nhiên thán phục, chuyện Tôn giả không thể làm được, Hiên Viên Phá Thiên lại làm được.
– Đi, nơi này không đáng để lãng phí thời gian!
Hiên Viên Phá Thiên tiếp tục tiến sâu vào trong Long cung, Nguyệt lạc ô đề đại hung đã xuất hiện, nhưng đêm khuya rồng ngâm rốt cuộc từ đâu mà đến. Còn sót lại Tôn giả, cả đám đi theo Hiên Viên Phá Thiên tiến vào sâu trong Long cung. Lâm Phong vẫn đứng nguyên tại chỗ, phía trước hắn còn có một người chưa rời đi, người này rõ ràng là hắc ảnh mà Cùng Kỳ nhắc hắn để ý. Ánh mắt người này liếc nhìn Lâm Phong, khuôn mặt che giấu, thanh âm trầm thấp từ miệng gã truyền ra:
– Thiên Vũ tầng hai, có thể thản nhiên hành động trong hoang khí.
Dứt lời, gã không nhìn Lâm Phong, trên người gã xuất hiện một cỗ lực lượng kỳ lạ, lượn quanh Long lân trong hư không, bàn tay mảnh khảnh của hắn vươn ra, nắm một khối Long lân, khiến Lâm Phong kinh ngạc đó, Long lân không phát ra âm thanh gào thét giận dữ, trực tiếp biến mất, bị bàn tay kia thu mất.
– Ngươi là yêu!
Cùng Kỳ nói, khiến hắc ảnh đang định rời đi liền dừng lại, quay đầu nhìn Cùng Kỳ.
– Có mấy câu dù biết nhưng không nên nói!
Thanh âm giá lạnh từ miệng gã truyền ra, trong khoảng khắc, một cỗ khí tức yêu dị giá lạnh bao phủ Lâm Phong và Cùng Kỳ.
– Không nên, chúng ta là đồng loại!
Thân thể Cùng Kỳ hóa thành hình người hỏa diễm, ánh lửa màu đỏ mang theo vẻ yêu tuấn.
– Chúng ta? Người nọ liếc mắt nhìn Lâm Phong, Cùng Kỳ là yêu thú nhưng Lâm Phong rõ ràng là người.
– Ngươi cho hắn xem!
Cùng Kỳ nói với Lâm Phong, khiến ánh mắt Lâm Phong ngưng tụ, không rõ tên này có ý gì. Nhưng ánh mắt của hắn nhìn về phía hắc ảnh, mi tâm đột nhiên xoay tròn, yêu hải chợt lóe lên rồi biến mất khiến đôi mắt lộ ra bên ngoài của hắc ảnh hiện lên vẻ kinh ngạc.
– Kỳ lạ, ngươi vậy mà lại là yêu, ta lại không cảm nhận được.
Hắc ảnh nhìn chằm chằm Lâm Phong, có yêu hải, không thể hoài nghi rồi, khó trách Lâm Phong có thể ngăn cản hoang khí, xem ra trên người có bí mật.
– Chúng ta là đồng loại, nếu đã tới đây, nếu có cơ hội, có thể hợp tác!
Cùng Kỳ nói với hắc ảnh.
– Tốt, nếu có cơ hội sẽ hợp tác.
Hắc ảnh thản nhiên nói, lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh, biến mất ngay tại chỗ.
– Hắn là yêu.
Lâm Phong nhìn thân ảnh đối phương rời đi, có vẻ kinh ngạc, nhìn Cùng Kỳ biến ảo thành hình người, tên này không biết có chủ ý gì.
– Tiểu tử, thực lực của chúng ta yếu như vậy, đã có sẵn đồng minh, vì sao không lợi dụng.
Cùng Kỳ yêu tuấn nở nụ cười quỷ dị với Lâm Phong, nhìn khuôn mặt lúc này của nó, Lâm Phong cảm giác có chút không thích hợp. Lâm Phong và Cùng Kỳ tiến vào sâu trong Long cung, trong đây, có một ít thi thể, đều là yêu thú trong nước, hài cốt đều bị ăn mòn, Lâm Phong còn phát hiện thi cốt một con giao Long, đáng tiếc, cũng chỉ còn lại một khối thi cốt màu đen, không có giá trị. Tiếp tục tiến về phía trước, bọn họ tới một tòa cung điện xa hoa rực rỡ. Hoang khí khủng bố không ngừng quay cuồng, khiến Lâm Phong rung động đó là, trên mặt đất có một khối Long cốt chân chính. Long cốt dài mười mấy thước, mặc dù đã chết nhưng vẫn tràn ngập uy nghiêm. Móng vuốt sắc bén đè trên mặt đất dường như muốn xuyên xuống dưới, đầu rồng ngẩng lên cao dường như giận dữ rống. Trong miệng Long có một viên tinh thể rực rỡ, trong đó ẩn chứa một cỗ yêu khí ngập trời, cực kỳ đáng sợ. Xung quanh, từng đạo Long ảnh màu xám lượn lờ, như thể thủ hộ tinh thể kia.
– Long hạch!
Ánh mắt mọi người chăm chú nhìn tinh thể, đây là thú hạch của yêu Long, thú hạch hoàng tộc yêu giới, ẩn chứa yêu lực vô cùng đáng sợ. Thân thể Tôn giả không động nhưng ánh mắt của bọn hắn đều lộ ra vẻ tham lam. Trong Long cung có một viên thú hạch Tôn yêu đỉnh cao, hơn nữa còn là thú hạch của Long, hoàng tộc yêu giới. Tuy nội tâm bọn họ rung động nhưng không ai động, Hoàng tộc yêu giới tu luyện không biết bao nhiêu năm ngưng tụ thành Long hạch, sao có thể dễ dàng thu được. Bản thân yêu hạch chỉ sợ ẩn chứa lực lượng đáng sợ, loại sức mạnh này có thể hủy diệt bất cứ người nào trong số họ. Dù Hiên Viên Phá Thiên cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Gã không biết yêu hạch ẩn chứa lực lượng đáng sợ tới cỡ nào, gã không biết mình có thừa nhận được không? Ánh mắt Cùng Kỳ nhìn toàn bộ đại điện, con ngươi yêu dị liên tục lóe lên, không ai biết nó đang suy nghĩ gì.
Chương 989: Âm không chết được ngươi a
— – Viêm Đế ngươi có thể lấy được không? Lâm Phong nhìn chằm chằm yêu hạch, ánh mắt liên tục lóe lên, Hoàng tộc yêu giới, Tôn yêu chí tôn, yêu hạch của nó sẽ đáng sợ đến cỡ nào đây.
– Ngươi muốn chết cứ đi thử, đừng nhìn yêu hạch hiện tại không có động tĩnh, ngươi dám chạm vào, chết chắc.
Cùng Kỳ thấp giọng mắng, khiến Lâm Phong cười khổ. Cả đám cường giả Tôn Vũ đều cẩn thận như vậy, không dám xuất thủ, xem ra đều kiêng kỵ lực lượng đáng sợ ẩn chứa trong yêu hạch.
– Vậy phải làm sao? Lâm Phong buồn bực nói, chẳng lẽ hắn chỉ có thể nhìn.
– Đợi, bọn họ không vội, ngươi gấp cái gì.
Cùng Kỳ đáp lại một tiếng, Lâm Phong lựa chọn trầm mặc, quan sát một bên. Lúc này, chỉ thấy một đạo hắc ảnh từ từ tiến lên, trên người của y, từng sợi khí tức màu xám lan tràn ra, hướng về phía yêu hạch. Những người khác nhìn thấy y động thủ, không ai ngăn cản. Tất cả mọi người đều yên tĩnh quan sát, yên lặng theo dõi kỳ biến. Khí tức màu xám dễ dàng hàng lâm bên cạnh yêu hạch, lượn quanh yêu hạch. Từng đạo sấm sét đáng sợ ở trong đại điện phóng ra, khí tức màu xám hóa thành lôi điện khủng bố màu xanh trắng, lực lượng lôi điện đáng sợ bao phủ yêu hạch, trong khoảng khắc, yêu hạch mạnh mẽ rung động, bắt đầu chuyển động.
– Ầm, ầm.
.. Cả tòa đại điện bắt đầu chấn động, mọi người đang tìm điểm tựa, chấn động ngày càng mạnh. Lôi điện đáng sợ không ngừng đan vào, quấn quanh yêu hạch.
– Ngao, ngao, ngao!
Yêu Long rống gào, tiếng nổ vang truyền ra, mọi người chỉ cảm thấy khí huyết điên cuồng chuyển động, thậm chí phát ra kêu rên thành tiếng. Cùng Kỳ và Lâm Phong đứng xa nhất, nhưng Lâm Phong bị thương nặng nhất, phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch. Ngẩng đầu, thần sắc Lâm Phong có chút cứng lại, tiếng gào thật đáng sợ. Nếu hắn dám động thủ đoạt yêu hạch, chỉ sợ bị đánh chết trong nháy mắt.
– Xuy, xuy.
.. Lôi điện trên hư không tan biến, yêu hạch vẫn chấn động, phóng ra từng đợt dao động đáng sợ, như có một ảo ảnh yêu Long xuất hiện, quấn quanh phía trên yêu hạch. Ảo ảnh yêu Long nhìn chằm chằm đám người, dường như có sinh mạng.
– Cùng động thủ, nếu không ai cũng không thu được yêu hạch.
Hiên Viên Phá Thiên nói với mọi người, tâm niệm hắn khẽ động, lực lượng huyết mạch khủng bố quay cuồng, trong tay gã xuất hiện một thanh trường thương huyết sắc, vô kiên bất tối.
– Sát.
Giận quát một tiếng, một thương ám sát của Hiên Viên Phá Thiên phóng ra, lực lượng tịch diệt muốn phá hủy mọi thứ, lao về phía Long ảnh màu xám.
– Rống.
Một đầu Long ảnh nhắm về Hiên Viên Phá Thiên, thương ảnh nhanh chóng bị chôn vùi, hóa thành lực lượng hoang khí đáng sợ, công kích về phía Hiên Viên Phá Thiên.
– Oanh!
Huyết sắc quang hoa đáng sợ phóng lên cao, bao phủ thân thể Hiên Viên Phá Thiên, cả người Hiên Viên Phá Thiên dường như được một cỗ huyết mạch lực đáng sợ bao phủ, lực lượng hoang khí không thể xâm lần, dần tán đi. Những cường giả khác cũng động thủ, có hai gã Tôn giả chủ quan, mặc dù giết chết một đầu Long ảnh màu xám nhưng bản thân cũng bị hoang khí ăn mòn, thân thể bị ăn mòn sạch sẽ.
– Long ảnh này thuần túy lấy mạng người.
Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, hắn còn tưởng Long ảnh thủ hộ yêu hạch, không ngờ nó có thể lấy mạng người khác.
– Sát, sát!
! Đám người rống giận, giết về phía Long ảnh cuối cùng quấn quanh yêu hạch.
– Ông!
Một vòng dao động đáng sợ từ trên yêu hạch phóng ra. Trong khoảng khắc, yêu lực bao phủ cả mảnh không gian, không gian dường như bị đóng băng. Mọi người cảm thấy thân thể cứng đờ, trên người bọn họ, yêu lực đáng sợ quấn quanh thân thể bọn họ, khiến bọn họ cảm thấy mình bị trói buộc, không thể dao động.
– Long phược lực.Mình trong cõi cửa điện nên mọi vấn đề ở đây là Chính Xác chuẩn chỉnh nhất . Cửa Điện mình đang trông dữ Thầy Ý Ăn Lộc Bói Toán nha! …!
Cùng Kỳ nói nhỏ một tiếng, chỉ thấy yêu quang đáng sợ trên người mọi người hóa thành yêu Long vô hình, quấn lấy thân thể mọi người, Long phược lực, một loại thiên phú thần thông của Hoàng tộc yêu giới.
– Tiểu tử, ngươi thấy rõ chưa, yêu hạch ẩn chứa toàn bộ lực lượng tinh túy của yêu Long.
Bọn họ không có khả năng dễ dàng thu được. Những người này ít nhất chết một nửa, thậm chí còn nhiều hơn. Cùng Kỳ truyền âm với Lâm Phong, hai người nhàn rỗi, thân thể đứng đằng xa, không tham dự vào. Hai người cũng không thể tham dự, về phần những người khác, không coi hai người họ vào mắt.
– Phá cho ta.
Hiên Viên Phá Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, huyết mạch khủng bố gào thét, muốn thoát khỏi Long phược. Không phá được, lực lượng huyết mạch của Hiên Viên Phá Thiên cường đại nhưng Long phược lực tràn ra cả mảnh không gian, tất cả mọi người bị trói buộc, giống như sa vào vũng bùn. Hiên Viên Phá Thiên dường như phát hiện ra, sắc mặt lạnh lùng, thân thể từ từ chen lên phía trước.
– Sâm la vạn tượng, thu.
Hiên Viên Phá Thiên phóng ra một đạo quang hoa. Trong khoảnh khắc, một cỗ hào quang rực rỡ chói mắt bao phủ không gian nơi đặt yêu hạch, một tấm lưới lớn vô hình đan vào, từng đạo hoa văn lưu động trong hư không, quấn quanh yêu hạch.
– Lực lượng Thánh vân, Thánh khí.
Ánh mắt Cùng Kỳ ngưng tụ, chửi nhỏ một tiếng:
– Không ổn, người này có thánh khí, hơn nữa còn rất lợi hại.
– Oanh, oanh!
Yêu hạch bị Thánh vân quấn quanh, lần nữa chấn động, đại điện lại lần nữa chấn động theo, tiểng nổ ầm ầm khủng bố truyền ra, nước Ô giang từ trên trời rơi xuống, bao phủ cả tòa đại điện. Hiên Viên Phá Thiên tiếp tục tiến về phía trước, lực lượng huyết mạch khủng bố và Thánh khí giao hòa, bàn tay từ từ nắm lại, như muốn nhốt yêu hạch vào trong sâm la vạn tượng. Yêu hạch điên cuồng chấn động, dường như muốn thoát khỏi Thánh vân trói buộc.
– Ngăn cản nó.
Mọi người giận quát một tiếng, chỉ thấy một đạo hắc ảnh, tốc độ cực nhanh, một cỗ lôi điện hủy diệt màu đen, phóng về phía Hiên Viên Phá Thiên.
– Dương Chiến, giúp ta một tay!
Hiên Viên Phá Thiên giận quát một tiếng, lực lượng huyết mạch như muốn dao động thiên địa, đại dương gào thét, lực lượng kinh khủng ngăn cản lôi điện, thân thể gã tiếp tục lao về phía yêu hạch.
– Được!
Dương Chiến di động, tới phía sau Hiên Viên Phá Thiên, trên người phóng ra một cỗ kiếm khí đáng sợ, xé rách không gian. Một kiếm chém ra, lập tức đại điện xuất hiện vài đạo kiếm quang hủy diệt, đẩy lui người muốn đối phó Hiên Viên Phá Thiên.
– Cút ngay.
Hai tay hắc ảnh nâng lên, một cỗ lôi điện màu đen nhắm về phía Dương Chiến.
– Lui lại.
Song chưởng Dương Chiến cùng phóng ra, đại điện xuất hiện bóng dáng hai ngọn núi, trấn sát về phía hắc ảnh.
– Ầm vang.
Lôi điện màu đen và ngọn núi va chạm, đại điện điên cuồng chấn động, nước Ô giang bắn vào mọi người.
– Đây là của ta, đều cút đi!
Hiên Viên Phá Thiên lại lần nữa giận dữ hét lên, chỉ cần tiến thêm một bước, sâm la vạn tượng có thể bao vây yêu hạch. Trong thiên địa đột nhiên có tuyết, khiến nhiều người sinh ra một cỗ hàn ý, không biết từ đâu mà tới.
– Hư không yêu thuật.
Lâm Phong thầm nói, trong khoảnh khắc, hư không tuyết lộ lan tràn, hướng về phía Hiên Viên Phá Thiên. Trong nháy mắt, thân thể Hiên Viên Phá Thiên bị hư không tuyết lộ bao phủ, bàn tay gã vẫn hướng về trước nhưng khoảng cách với sâm la vạn tượng càng ngày càng xa, thậm chí sâm la vạn tượng còn thoát khỏi sự khống chế của gã.
– Xuy xuy.
.. Ánh sáng thánh vân tan biến, yêu hạch phóng ra yêu lực khủng bố, phá tan trói buộc của sâm la vạn tượng.
– Oanh.
Yêu quang đáng sợ phóng ra, sâm la vạn tượng bao quanh yêu hạch bị xuyên thủng, bị hủy diệt.
– Ai?!
Hiên Viên Phá Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, cả người tràn ngập huyết khí, thậm chí thời khắc cuối cùng có người động tay động chân với gã, Sâm la vạn tượng bị hủy rồi, gã hận a. Hư không tuyết lộ trong nháy mắt biến mất, yêu hạch giết thẳng về phía Hiên Viên Phá Thiên.
– Cút ngay.
Hiên Viên Phá Thiên không dám đón đỡ, lực lượng huyết mạch vô cùng vô tận điên cuồng gào thét, nhưng vẫn không thể ngăn cản được yêu hạch. Yêu hạch trực tiếp xuyên thủng bờ vai của gã, một cỗ yêu lực đáng sợ tàn sát bừa bãi trong cơ thể gã, máu tươi không ngừng thẩm thấu ra ngoài.
– Oanh, oanh, oanh.
Yêu hạch hoàn toàn bạo nộ, liên tục đuổi giết, xuyên thủng thân thể vài người, thậm chí có hai người bị xuyên thủng thần niệm, trực tiếp tử vong.
– Oanh.
Yêu hạch phá vỡ đại điện, thoát khỏi Long cung.
– Rống!
Hiên Viên Phá Thiên giận dữ hét một tiếng, ánh mắt băng hàn nhìn mọi người, vừa rồi hắn dốc toàn lực đối phó, rốt cuộc ai âm gã. Thân thể gã lần nữa phóng lên không, quan trọng nhất là yêu hạch, khoản sổ sách này tính sau.
– Âm không chết được ngươi.
Lâm Phong nhìn thân ảnh Hiên Viên Phá Thiên biến mật, lạnh lùng cười, dám quát hắn, nhất địng phải trả giá.
Chương 990: Rồng ngâm từng trận
— Những cường giả khác cũng phá vỡ đại điện, xông ra ngoài.
Yêu hạch này thật khủng bố nhưng càng như thế, tham niệm trong lòng bọn hắn càng tăng.
– Chúng ta đi!
Lâm Phong di động, muốn lao ra, thì nghe Cùng Kỳ quát:
– Đứng lại cho ta.
Lâm Phong dừng lại, quay đầu nghi hoặc nhìn Cùng Kỳ.
– Đi cái rắm, nhanh dùng Phong Ma Thạch của ngươi, che đại điện lại.
Cùng Kỳ vội vàng gầm nhẹ, giờ phút này nước Ô giang liên tục chảy vào trong đây, dường như muốn chôn vùi đại điện.
– Hử? Thần sắc Lâm Phong cứng lại, tiếng ầm ầm liên tục truyền ra, một số điêu khắc và hài cốt trong đại điện sụp đổ, nước Ô giang đang tràn vào rất nhanh.
Cùng Kỳ muốn làm gì, sao lại muốn hắn che đại điện lại.
– Không đuổi theo sao? Lâm Phong thấp giọng hỏi.
– Đuổi cái rắm, nhanh che đại điện lại, ngươi đuổi theo cũng không chiếm được yêu hạch, lũ ngu xuẩn đó không hiểu tập tính của yêu Long.
Cùng Kỳ chửi nhỏ một tiếng, khiến Lâm Phong không nói được gì, lão hỗn đản này vậy mà dám khinh bỉ đám người kia ngu xuẩn.
– Có gì lạ.
Lâm Phong không do dự, lấy Phong Ma Thạch ra, từng cỗ lực lượng phong ấn phóng ra, hướng vào giữa đại điện, lực lượng phong ấn bao phủ toàn bộ đại điện, che lổ hổng lại. Trong khoảng khắc, nước Ô giang ngừng chảy, ánh mắt Lâm Phong nhìn sang Cùng Kỳ nói:
– Tình huống thế nào? – Lũ ngu xuẩn, yêu Long cố ý để lộ yêu hạch, hấp dẫn sự chú ý của bọn chúng.
Cùng Kỳ tới trước mặt hài cốt yêu Long, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lợi trảo sắc bén phần bụng dưới của yêu Long.
– Yêu Long coi trọng nhất là lợi trảo dưới bụng, nếu có vật quan trọng, chắc chắn nó sẽ dùng lợi trảo sắc bén đó để bảo vệ .
Ánh mắt Cùng Kỳ nhìn chằm chằm vào lợi trảo sắc bén dưới bụng yêu Long, ánh mắt lóe lên.
– Ý của ngươi, phía dưới lợi trảo có che giấu cái gì đó!
Thần sắc Lâm Phong ngưng tụ, nhìn chằm chằm Cùng Kỳ nói.
– Xem xem có thể chém rụng lợi trảo không? Cùng Kỳ nói với Lâm Phong.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm lợi trảo to lớn kia, trên người phóng ra kiếm khí mạnh mẽ, vô cùng sắc bén.
– Phá!
Giận quát một tiếng, bàn tay của Lâm Phong hóa thành kiếm sắc, chém về phía lợi trảo to lớn. Một tiếng ầm vang truyền ra, xương trảo gãy, nhưng lợi trảo vẫn cắm chặt vào mặt đất.
– Hài cốt yêu Long bị ăn mòn, trước kia hoang khí hẳn rất đáng sợ, tuy nhiên hiện tại nhạt đi nhiều, nếu không không thể chém đứt được.
Cùng Kỳ tiếp tục nói, Lâm Phong dùng bàn tay muốn di động lợi trảo cắm trên mặt đất, nhưng lại phát hiện không thể di động được. Lợi trảo to lớn cắm chặt vào mặt đất, dường như thủ hộ thứ gì ở dưới.
– Nó không đủ cứng, chém vỡ nó.
Cùng Kỳ gầm nhẹ nói với Lâm Phong, Lâm Phong gật đầu, bàn tay lại lần nữa hóa thành kiếm sắc, liên tục chém về phía lợi trảo. Lợi trảo đứt gãy, nát vụn từng chút một. Lợi trảo cắm trên mặt đất, mặt đất không có gì, chỉ có một dấu trảo, khiến lông mày Lâm Phong hơi nhíu xuống, quay đầu nhìn về phía Cùng Kỳ. Cùng Kỳ tiến lên phía trước, đôi mắt yêu dị nhìn chằm chằm vào mặt đất, thân thể ngồi xổm xuống, dùng bàn tay khắc trên mặt đất, dường như khắc một đồ án, đồ án hình rồng. Lâm Phong kinh ngạc với cảnh tượng xuất hiện trước mắt, sau khi đồ án xuất hiện, trên mặt đất, không ngờ xuất hiện từng đạo đường vân, đan vào với nhau tạo thành hoa văn đặc thù, dường như là Long văn.
– Quả nhiên là Long ngữ thuật, phía dưới có cất giấu thứ gì đó.
Đôi mắt Cùng Kỳ lộ vẻ sắc bén, yêu Long dùng Long ngữ thuật ẩn giấu yêu văn, may mắn nó tinh thông một số thủ đoạn, có thể phá vỡ Long ngữ thuật. Nó có thể xác định, phía dưới nhất định có cất giấu thứ gì đó, lợi trảo dưới bụng yêu Long bảo hộ, lại dùng yêu hạch của bản thân để hấp dẫn người khác, dưới này lại dùng Long ngữ thuật che giấu yêu văn, nếu nói phía dưới không có cất giấu bảo vật, có ma mới tin. Hơn nữa, đồ vật phía dưới còn trân quý hơn cả yêu hạch của yêu Long, nên mới không tiếc dùng yêu hạch hấp dẫn người khác.
– Có thể phá vỡ không!
Lâm Phong nhìn Cùng Kỳ hỏi.
– Nếu ngươi có thể phá vỡ, yêu Long sống vô dụng rồi.
Cùng Kỳ hung hăng liếc nhìn hắn.
– Nơi này có khắc yêu văn, chắc liên tiếp với cả tòa Long cung, ta cần có thời gian, hy vọng không bị đám ngu kia phát hiện, nếu không sẽ làm mai mối cho đám ngu kia.
Cùng Kỳ vừa nói chuyện vừa động thủ, chuẩn bị phá giải yêu văn. Giờ phút này tâm tình của Lâm Phong vô cùng khẩn trương, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện không bị người khác phát hiện. Bằng không sẽ đúng như Cùng Kỳ nói, vì người khác làm mai mối. Tuy nhiên những người đó đi tranh đoạt yêu hạch của yêu Long, chắc không dễ dàng đạt được, bọn họ còn có chút thời gian. Lúc này Cùng Kỳ dốc toàn lực, chỉ thấy động tác của nó cực nhanh, liên tục khắc trên mặt đất. Quả nhiên Lâm Phong phát hiện theo bàn tay Cùng Kỳ chuyển động, cả tòa đại điện trên mặt đất, từng đạo hoa văn giăng khắp nơi, cả tòa đại điện bị hoa văn đáng sợ trước mắt, phong ấn bên trong.
– Rốt cuộc cất giấu cái gì, không ngờ khiến yêu Long trả một cái giá lớn như vậy.
Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, yêu hạch phá không bỏ đi, cả tòa đại điện phảng phất sụp đổ, nước Ô giang chảy vào, chôn vùi đại điện. Yêu Long bày ra thủ đoạn đó là vì để yêu văn vĩnh viễn không lộ ra. Nó rốt cuộc thủ hộ cái gì!
– Ầm, ầm!
Đại điện bắt đầu chấn động, trên mặt đất xuất hiện từng đạo quang hoa hoa mỹ, trong đó dường như ẩn chứa yêu lực đáng sợ. Yêu Long dùng thủ đoạn hủy diệt hấp dẫn người khác, lại dùng thủ đoạn để che giấu, nó gần như lừa được mọi người nhưng đáng tiếc đụng phải lão gia hỏa Cùng Kỳ. Đại điện càng ngày càng chấn động mạnh, theo động tác của Cùng Kỳ, toàn bộ đại điện phóng ra một cỗ quang hoa đáng sợ, yêu văn tung hoành đan xen, phảng phất muốn bị phá ra.
– Oanh!
Đại điện bắt đầu sụp xuống, Phong Ma Thạch không thể ngăn cản. Tòa Long cung này sắp sụp đổ.
– Ngao… Một tiếng Long ngâm truyền ra, chấn động khiến Lâm Phong thiếu chút nữa ngã gục, thanh âm này từ hài cốt yêu Long khổng lồ bên cạnh truyền ra.
– Răng rắc!
Tiếng vang thanh thúy truyền ra, sau khi có Long ngâm xuất hiện, hài cốt yêu Long bất ngờ vỡ vụn, liên tục rơi xuống mặt đất.
– Vỡ tan rồi, hài cốt yêu Long vỡ tan rồi Thần sắc Lâm Phong cứng lại, tiếng Long ngâm cuối cùng dường như có chút lắng đọng và không cam lòng.
Không ngờ Cùng Kỳ mở ra yêu văn, lại dẫn tới động tĩnh lớn như vậy, xem ra phải nhanh.
– Lão gia hỏa, thời gian của chúng ta không có nhiều, nắm chặt.
Lâm Phong lo lắng nói một tiếng, giờ phút này Long cung sắp sụp đổ, nhất định sẽ hấp dẫn người bên ngoài.
– Được rồi!
Cùng Kỳ hạ giọng nói, mái tóc đỏ trên đầu tung bay, tiếng ầm vang truyền ra, mặt đất trong đại điện lại lần nữa nứt ra, từng đạo đường vân đan thành hoa văn, dường như nứt ra thành hai phía.
– Phía dưới có động thiên khác.
Ánh mắt Lâm Phong hơi đọng lại, đôi mắt nhìn đại điện vỡ ra, tiếng nổ lớn liên tục truyền ra, đại điện sụp đỗ, chỉ sợ không lâu sau, tòa cung điện này sẽ bị chôn vùi.
– Ngao… Một tiếng Long ngâm thanh thúy truyền ra tiếp, khiến cả người Lâm Phong đột nhiên cứng lại, thân thể liên tục run rẩy.
– Rồng ngâm đêm khuya!truyện ma
Lâm Phong chỉ cảm thấy máu trong người sôi trào, so với lúc trên Ô giang còn mãnh liệt hơn nhiều, dường như máu trong người muốn phá ra ngoài, cảm giác này quá mãnh liệt. Đây mới thực sự là rồng ngâm đêm khuya, còn Long khiếu chỉ là âm thanh giận dữ và hủy diệt. Chỉ thấy nơi Lâm Phong đứng, Long trảo của yêu Long cắm trên mặt đất, mặt đất nứt ra, một đạo huyết sắc quang hoa lóa mắt phóng ra, từng tiếng rồng gầm, không phải một tiếng một mà liên tục những tiếng phát ra. Máu trong người Lâm Phong liên tục quay cuồng, không thể bình ổn, thân thể hắn vì vậy không ngừng run rẩy, loại cảm giác này quá mãnh liệt, lực lượng huyết mạch dường như bị chấn động sống lại. Đôi mắt của hắn chăm chú nhìn không gian dưới mặt đất.
– Không tốt, tiểu tử, nhanh đi xuống!
Cùng Kỳ nổi giận gầm lên một tiếng, kéo Lâm Phong nhảy xuống. Giờ phút này liên tục phát ra những tiếng rồng gầm, chỉ sợ những người đó đã bị kinh động.