1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 195 [Chương 971 đến 975]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 195 [Chương 971 đến 975]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 971: Tia sáng hy vọng

— Thiên Vũ cảnh tầng sáu bị thuấn sát!

Lực lượng cắn nuốt khủng bố truyền ra, hoang lực lại được phóng thích trở lại yêu hải. Hiện giờ, mi tâm Lâm Phong có thể phóng thích thần niệm, có thể mở ra yêu hải, đối phương vừa rồi không nghĩ khi thần niệm Lâm Phong phóng ra, còn có thể mở ra yêu hải, phóng thích hoang lực, nên mới bị mạt sát, không kịp trả đòn. Sau khi giết chết người nọ, thân hình Lâm Phong lóe lên, tiến về phía bên này, thấy hộ vệ và nữ tử cũng đang chiến đấu. Nữ tử chỉ có tu vi Thiên Vũ cảnh tầng ba bị đánh ngã xuống đất, y phục bị xé một mảng, lộ ra bờ vai trắng nõn, cực kỳ mê người.

– Hả? Người nọ quay đầu lại, nhìn Lâm Phong chưa chết, không khỏi cau mày, sao lại thế, vì sao Lâm Phong còn sống? – Hắn đâu? Người này lạnh lùng nói với Lâm Phong, thần thức gã phóng ra, không phát hiện tung tích của người kia, chỉ có Lâm Phong.

– Không cần tìm, người đã chết.

Lâm Phong cười nhạt nói.

– Đã chết? Sắc mặt người nọ cứng lại: – Ngươi giết hắn? – Ngươi cho rằng nơi này còn ai khác? Khóe miệng Lâm Phong vẫn như trước mỉm cười, lộ ra vài phần yêu dị, khiến đôi mắt người nọ không ngừng lóe lên, đã chết? Chết dưới tay một tên Thiên Vũ cảnh tầng hai? – Xem ra ta nhìn nhầm rồi, các hạ che giấu tu vi.

Người nọ trầm mặc, nhẹ nhàng cười với Lâm Phong. Ngày ấy, trên chiến hạm Tử Ngọc, Lâm Phong sử dụng một loại thần thông lợi hại, đưa người lên chiến hạm Cửu Long đảo. Hiện giờ mới một lát đã giết được cường giả Thiên Vũ tầng sáu, gã đương nhiên cho rằng Lâm Phong che giấu tu vi, thực lực Lâm Phong không phải Thiên Vũ cảnh tầng hai. Không chỉ có gã, ngay cả nữ tử xinh đẹp cũng cho rằng mình nhìn lầm, xem ra có cơ hội.

– Giúp ta giết hắn.

Nữ tử mở miệng nói với Lâm Phong.

– Câm miệng.

Người nọ quát lạnh một tiếng với nữ tử, hung hăng liếc mắt nhìn nàng, sau đó nhìn về phía Lâm Phong, cười nói:

– Các hạ, ngươi đại khái không biết thân phận của nữ nhân này.

Ở Bát Hoang cảnh, nàng là thiên kim tiểu thư của gia tộc Dương thị, một trong những gia tộc mạnh nhất dưới Hoàng giả, xưng bá một phương. Trên người nàng có lực lượng huyết mạch cực kỳ đặc thù, nếu có thể âu yếm, làm chuyện nam nữ với nàng, có thể khiến lực lượng huyết mạch ngươi cường đại hơn, nếu các hạ nguyện ý, ta để ngươi chơi trước, thế nào? Lâm Phong liếc mắt nhìn nữ tử xinh đẹp, bình thường tướng mạo của nàng đã xinh đẹp, giờ phút này lộ ra da thịt tuyết trắng, cực kỳ mê người, hơn nữa còn có lực lượng huyết mạch kỳ lạ, quả thực có lực hấp dẫn cực lớn với nam nhân. Ngày ấy, Lâm Phong từ thái độ cung kính của người khống chế chiến hạm Tử Ngọc đối với nàng đã biết thân thế nàng phi phàm. Sự thật đúng như thế, gia tộc mạnh nhất dưới Hoàng giả, thiên kim Dương thị, loại thế lực khủng bố này có lẽ có Tôn giả bậc cao cường đại trấn thủ. Nữ tử nhìn ánh mắt Lâm Phong, lộ ra một tia kiêng kỵ, nàng giờ đang trong hoàn cảnh rất xấu hổ, mặc người chém giết, nếu Lâm Phong có lòng bất chính, nàng cũng không có sức để phản kháng.

– Giúp ta.Trước kia mình chỉ là dân IT sau đó theo quy luật huyền bí nào khiến mình trở thành người có Căn Số trở thành Kẻ Gác Cửa Điện Âm. …!

Ánh mắt thiếu nữ lộ ra vẻ mềm yếu, đôi mắt động lòng người nhìn Lâm Phong.

– Các hạ có thiên phú cường đại, nếu huyết mạch trở nên mạnh mẽ, thiên phú càng mạnh hơn.

Người nọ tiếp tục mở miệng.

– Ta thừa nhận, ngươi khiến ta động tâm rồi.

Khóe miệng Lâm Phong cười nhẹ, từ từ bước về phía nữ tử. Thần sắc nữ tử cứng lại, thân thể ngã trên mặt đất, có chút oán hận nhìn Lâm Phong.

– Các hạ quả nhiên thông minh, nữ tử xinh đẹp như vậy, thân phận lại cao quý, cảm giác nhất định rất hoàn mỹ.

Người nọ nói, nhìn Lâm Phong dần tiến về phía này. Rất nhanh, Lâm Phong tới trước mặt nữ tử, chỉ thấy nữ tử cắn răng, có chút ác độc nhìn Lâm Phong. Hàn ý tỏa ra trong không gian, giống như có hoa tuyết trôi nổi trong hư không.

– Nữ tử cao quý như vậy, cho ngươi hưởng thụ trước.
.. nằm mơ đi! Một tiếng quát lạnh như băng truyền ra, lực lượng kinh khủng công kích vào phía sau lưng Lâm Phong.

– Ầm vang!

Lực lượng kinh khủng điên cuồng tàn sát, nhưng gã lại hoảng sợ phát hiện, đòn tấn công kinh khủng của mình chỉ công kích giữa hư không, không thể tiến thêm. Nơi Lâm Phong đứng dường như ở giữa hư không. Trong nháy mắt, thân thể Lâm Phong đã vòng qua chưởng lực khủng bố, lực lượng hư không lan tràn, sát ý tràn ngập.

– Giết!

Bàn tay phóng ra, một tiềng ầm đáng sợ truyền đến, lực lượng vô cùng vô tận đè áp đối phương, mang theo đại thế thiên địa kinh khủng. Người nọ không nghĩ Lâm Phong phản ứng như thế, một đòn sấm sét khiến không gian chấn động, thiên địa dường như sụp đổ, uy thế cực kỳ mạnh mẽ. Thân thể gã nhanh chóng lùi về sau, đồng bạn vừa chết khiến gã kiêng kỵ Lâm Phong, thấy Lâm Phong công kích lập tức lùi về sau.

– Hả? Ánh mắt của gã đột nhiên cứng lại, chỉ thấy lực công kích cuồng bá áp bách lên người gã, có lùi cũng không tránh được, giống như dậm chân tại chỗ, điều này khiến sắc mặt gã đại biến.

– Cút!

Người nọ giơ tay ra chiêu, hư không điên cuồng, hư không tuyết lộ cũng chấn động. Khí tức kinh khủng còn chưa tiêu tan, một đạo uy áp vô tận đè xuống, ngẩng đầu, gã hoảng sợ phát hiện một tòa núi lớn bổ về phía mình. Tòa núi lớn này mang theo đại thế thiên địa khủng bố, giống như có lực lượng thiên nhiên cường đại đè ép lên người gã, người nọ chỉ cảm thấy cả người vô cùng trầm trọng, áp lực khiến Thiên Vũ cảnh tầng sáu cũng không cách nào thở dốc. Tiếp tục lui về sau, nhưng gã phát hiện mình không thể lui, hoặc nói không lui được. Tòa núi lớn đè lên gã, một tiếng ầm vang truyền ra, gã chỉ cảm thấy xương cốt trên người vỡ vụn.

– Khốn khiếp.

Người nọ nổi giận gầm lên, đã thấy tòa núi lớn rời khỏi. Tuy nhiên, uy áp vô cùng đáng sợ lại lần nữa đè xuống, tiếp tục công kích thân thể gã.

– Oanh!

– Oanh, ầm vang!

Từng đạo âm thanh khủng bố chấn động thiên địa, phá toái hư không, tiếng răng rắc không ngừng truyền ra, xương cốt người nọ không ngừng tan vỡ.

– Dừng tay, các hạ dừng tay!

Người nọ rít gào nhưng Lâm Phong không để ý, vẫn liên tục công kích không ngừng.

– Oanh, oanh, oanh… Thiên địa cuồn cuộn run rẩy, uy thế thiên địa đáng sợ chấn vỡ hư không tuyết lộ, thân thể người nọ bị đè bẹp nằm xuống.

Ánh mắt nữ tử rung động nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ thấy Lâm Phong giống như một pho tượng thần linh, nâng ngọn núi cao, không ngừng đánh xuống, làm người ta không có lực hoàn thủ.

– Dừng tay… Người nọ còn đang gầm thét, thần sắc Lâm Phong lạnh lùng, không dừng tay.

Tên này muốn đánh lén giết hắn, Lâm Phong sao cho gã cơ hội. Thiên Tuyền Thạch biến thành ngọn núi lớn tiếp tục đánh lên thân thể người nọ, mặt đất băng liệt, người nọ bị đánh chảy đầy máu tươi, sinh cơ dần trôi đí. Qua một lúc lâu, mặt đất tràn ngập vết nứt, Lâm Phong mời dừng lại, ngọn núi lớn trong lòng bàn tay lại lần nữa hóa thành Thiên Tuyền Thạch, biến mất không thấy. Sinh mệnh sớm bị tiêu diệt, bị đập tới chết.

– Đánh lén ta? Lâm Phong lạnh lùng nói, tiến về phía nữ tử xinh đẹp, ánh mắt nàng có chút kiêng kỵ Lâm Phong.

– Đứng lên đi.

Lâm Phong nhẹ nhàng nói, vươn tay về phía nữ tử, nàng nhìn Lâm Phong, đưa tay ra, để Lâm Phong kéo lên. Tâm niệm khẽ động, lòng bàn tay Lâm Phong hiện ra một chiếc trường bào, choàng lên người nữ tử, nói:

– Ngươi chữa thương trước!

Vẻ cảnh giác trên mặt nữ tử dần biến mất, được Lâm Phong giúp đỡ tới động phủ. Nơi này, lực lượng hoang khí yếu nhược, thích hợp khôi phục thương thế.

– Ngươi chữa thương cho tốt.

Lâm Phong mở miệng nói với nàng, lập tức rời đi, trở lại phía trên sườn dốc, chỉ thấy Cùng Kỳ đang nhìn chằm chằm chiến hạm hư không.

– Ngươi nhìn gì? Lâm Phong đi tới, Cùng Kỳ không để ý hắn.

Một lúc lâu sau mới quay đầu lại, nhìn Lâm Phong, cười nói:

– Tiểu tử, vận khí của ngươi không tệ, chiến hạm này không hỏng nặng, ta có thể sửa chữa.

Ánh mắt Lâm Phong mở lớn, có thể sửa chữa?

– Ý của ngươi … – Chúng ta có thể rời khỏi hoang đảo!

Đôi mắt Cùng Kỳ lộ ra ý cười, tiểu tử này, vận khí quả nhiên không tệ!

Chương 972: Tiến vào Bát Hoang cảnh

— – Có thể rời đi!

Lâm Phong đầu tiên sửng sốt, sau đó khóe miệng nở nụ cười nhạt, dường như trút được tảng đá lớn trong lòng, hoàn toàn nhẹ nhõm.

– Viêm Đế, vậy nhanh động thủ đi.

Lâm Phong cười nói, Viêm đế gật đầu:

– Ta cần một ít thời gian, hơn nữa, nếu ta sửa chữa chiếc chiến hạm không này, nữ tử kia phải từ bỏ quyền khống chế, ta sẽ xóa liên hệ giữa nàng và chiến hạm hư không, ngươi tới nhận chủ.

– Ta nhận chủ? Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, lại nghe Cùng Kỳ tiếp tục nói: – Ta sửa chữa chiến hạm hư không, không có khả năng trả lại cho nàng.

Chiến hạm hư không sẽ thuộc về ngươi, an toàn ngươi sẽ được bảo đảm hơn. Sau này tới Bát Hoang cảnh, sẽ gặp không ít nguy hiểm. Lâm Phong trầm ngầm, nếu có được chiến hạm hư không, sẽ an toàn hơn nhiều, cũng khó trách Cùng Kỳ có loại ý nghĩ như vậy.

– Ta thương lượng với nàng một chút.

Lâm Phong mở miệng nói, dù sao nữ tử kia từng trợ giúp hắn. Nếu không có nàng, lúc trên chiến hạm Tử Ngọc, chỉ sợ có phiền phức không nhỏ, nàng từng giúp hắn tránh khỏi sự đuổi giết của Tiêu Dao môn chủ, hắn cũng niệm tình đối phương, vừa rồi mới xuất thủ giết chết hai người cứu nàng.

Hiện giờ, nếu lấy chiến hạm hư không của nàng, nên nói với nàng một tiếng. Nói xong, Lâm Phong tiến về nơi nàng chữa thương, Cùng Kỳ nhìn bóng lưng hắn, đôi mắt to lóe lên, đầu hơi lắc lư. Tuy ở chung với Lâm Phong không lâu nhưng nó biết người này rất niệm tình, đối với võ tu, nhiều khi cũng không phải chuyện tốt.

Chiến hạm hư không nếu trên người nữ tử kia chắc chắn bị phế bỏ, Lâm Phong cứu nàng, hơn nữa có thể khôi phục chiến hạ. nó đương nhiên thuộc về Lâm Phong. Dựa theo ý của nó, trực tiếp xóa bỏ liên hệ giữa đối phương và chiến hạm hư không là được. Lâm Phong tiến vào giữa động phủ, nữ tử đang chữa thương mở to mắt nhìn Lâm Phong, thản nhiên hỏi:

– Có chuyện gì không? – Ta có chuyện muốn nói với ngươi, ta có thể sửa chữa chiến hạm hư không ngoài kia.

Cô nàng mở to hai mắt nhìn chằm chằm hắn hỏi.

– Thật sao? – Đúng.

Lâm Phong gật đầu.

– Vậy phiền ngươi giúp ta sửa chữa tốt, ngày khác ta nhất định cảm tạ.

– Ta sẽ sửa chữa chiến hạm, nhưng ta cần xóa đi liên hệ giữa ngươi và chiến hạm hư không.

Nữ tử nhíu mày, lập tức hiểu ý của Lâm Phong, gật đầu:

– Tốt, nếu ngươi có thể sửa chữa, mang ta tới Bát Hoang cảnh, chiến hạm hư không thuộc về ngươi.

– Được, ngươi dưỡng thương đi.

Lâm Phong gật đầu với nữ tử, lập tức rời đi. Ba ngày sau, bên cạnh hoang đảo, một đạo thân ảnh từ hoang hải thoát ra, lập tức tiến vào trung tâm hoang đảo. Lúc này Cùng Kỳ đã dừng lại, chiến hạm lại lần nữa phóng ra quầng sáng áo nghĩa.

– Viêm Đế, sửa chữa xong? Lâm Phong hỏi một tiếng.

– Ngươi đã có quyền khống chế chiếc chiến hạm này, thử một lần chẳng phải biết sao? Cùng Kỳ nói với Lâm Phong.

Tâm niệm Lâm Phong khẽ động, trong khoảnh khắc, chiến hạm hư không từ từ thu nhỏ, giống như lòng bàn tay, bay đến bàn tay hắn.

– Muốn luyện chế loại chiến hạm hư không này, có lẽ phải hao tổn rất lớn.

Lâm Phong thì thầm nói nhỏ, có thể tạo ra chiến hạm hư không lợi hại như vậy, phải là luyện khí sư vô cùng lợi hai. Hơn nữa, còn phải tinh thông trận pháp và nhiều loại thủ đoạn thần thông, phi thường khó khăn.

– Đương nhiên, có thể luyện chế ra loại chiến hạm hư không này, phải có thực lực vô cùng cường đại và mạng lưới quan hệ khổng lồ.

Cùng Kỳ trả lời. Lâm Phong đồng tình gật đầu. Bàn tay hơi nâng lên, chiến hạm trôi nổi giữa hư không, trong nháy mắt mở rộng, hòa thành chiến hạm to lớn.

– Quầng sáng áo nghĩa phải dựa vào áo nghĩa chi tinh để khởi động, chiến hạm hư không này tuy lợi hại nhưng tiêu hao cũng lớn, ngươi phải chuẩn bị tâm lý.

– Ta hiểu.

Lâm Phong gật đầu, muốn loại chiến hạm khủng bố này không dựa vào áo nghĩa chi tinh để duy trì thì không có khả năng. Lúc này, từ xa truyền đến tiếng bước chân, Lâm Phong và Cùng Kỳ quay đầu lại, nhìn nữ tử xinh đẹp từ từ đi đến.

– Đã sửa chữa tốt? Nữ tử nhìn chiến hạm trôi nổi giữa hư không, trong đôi mắt hiện lên vẻ kinh hãi.

Lâm Phong mới có tu vi Thiên Vũ cảnh tầng hai, nhưng xem lực công kích của hắn, dù cho che giấu tu vi cũng không quá cường đại, nhiều nhất là Thiên Vũ cảnh tầng bốn, tầng năm, nhưng hắn lại đánh chết hai cường giả Thiên Vũ cảnh tầng sáu. Càng chấn động hơn là, Lâm Phong lại sữa chửa được chiến hạm hư không, loại chiến hạm này ngay cả Tôn giả lợi hại cũng không sửa chữa được. Nhưng Lâm Phong, một tên Thiên Vũ vậy mà lại làm được, làm sao không khiến nàng sợ hãi.

– Ta có thủ đoạn đặc thù, nên mới dễ dàng sửa chữa được.

Lâm Phong nói cho có lệ, hắn đương nhiên không thể nói cho nàng biết là do con thú của mình sữa được. Bí mật của Cùng Kỳ, không thể để cho người khác biết. Trong lòng nữ tử tuy nghi ngờ nhưng cũng không hỏi nhiều, trên người Lâm Phong có chút bí mật cũng là chuyện bình thường.

– Cám ơn ngươi đã cứu ta, ta tên là Dương Tử Diệp, chắc ngươi cũng biết thân phận của ta, người của gia tộc Dương thị ở bắc hoang, hy vọng ngươi có thể mang ta vượt Hoang Hải, hộ tống ta trở về Dương gia.

Nữ tử nói với Lâm Phong.

– Ta tên Lâm Phong, ngươi cũng đã giúp ta!

Lâm Phong gật đầu với nữ tử, nói:

– Ta cũng thuận đường tới Bát Hoang cảnh, chúng ta cùng nhau rời khỏi hoang đảo này.

– Tốt, tuy nhiên người của Cửu Long đảo có thể chặn giết ta trong hoang hải, tuy chúng ta không nhất định gặp phải bọn họ nhưng cần phải cẩn thận, một khi tới Bát Hoang cảnh, người Cửu Long đảo cũng không dám chạm đến ta nữa.

– Cửu Long đảo là thế lực gì? Bọn chúng cũng coi trọng huyết mạch lực lượng đặc thù của Dương tiểu thư sao? Vì thế mới chặn giết chiến hạm Tử Ngọc? Lâm Phong thử hỏi một tiếng, hắn đưa đám người U U lên chiến hạm Cửu Long đảo, hiện giờ không biết thế nào.

– Cửu Long đảo là một trong những bá chủ của Hoang Hải, cả tòa hoang đảo lấy tên là Cửu Long đảo, cực kỳ nổi danh, toàn bộ hoang đảo giống như một tòa thành trì, trên đó có không ít võ tu sinh hoạt.

Ngoại trừ cường giả Cửu Long đảo, còn có một số người ở ngoài tới Cửu Long đảo tiến hành giao dịch, những người này đều rất lợi hại, trên người bọn họ thường có bảo vật quý báu, một khi giao dịch xong đều lập tức bỏ đi, Hoang Hải mênh mông, ai cũng không tìm thấy.

– Còn chuyện Cửu Long đảo chặn giết ta, là vì gia tộc Dương thị và Cửu Long đảo có chút ân oán, mặt khác, một phần nguyên nhân cũng vì lực lượng huyết mạch của ta.

Dương Tử Diệp giải thích với Lâm Phong, xem ra Cửu Long đảo là một thế lực lớn, cũng không phải cái dạng cùng hung cực ác. Đám người U U và Quân Mạc Tích chắc không có việc gì, chỉ có điều không biết đã rời khỏi Cửu Long đảo tới Bát Hoang cảnh chưa? Lâm Phong hiện tại cũng chỉ có thể cầu nguyện bọn họ gặp may, rời khỏi Cửu Long đảo.

– Chúng ta đi thôi!

Lâm Phong không hỏi nhiều, mở miệng nói, di động bước chân, bước lên chiến hạm hư không. Thân hình Cùng Kỳ và Dương Tử Diệp lóe lên, đi theo hắn. Tâm niệm khẽ động, quầng sáng bao phủ chiến hạm hư không, tạo thành một đường cong giữa hoang đảo, lao về phía trong hoang hải, vội vã mà đi.

Hoang Hải vẫn như trước mênh mông vô tận, Hoang Hải thâm uyên vô tận mang theo lực lượng hủy diệt khó lường, không ai biết cỗ hoang lực này đáng sợ tới cỡ nào, gặp phải phong bạo hủy diệt chân chính, võ tu Nhân loại cường đại cũng phải tránh.

Chiến hạm hư không xuyên qua hoang hải rộng lớn, có vẻ vô cùng nhỏ bé, như một giọt nước trong biển rộng, căn bản không có chút gợn sóng. Nhưng tốc độ chiếc chiến hạm này cực kỳ nhanh, một đường vượt qua hoang hải, tiến về Bát Hoang cảnh.

Phía trên chiến hạm hư không, Lâm Phong và Dương Tử Diệp cùng với Cùng Kỳ đứng đó, nhìn thâm uyên hủy diệt mênh mông vô tận rít gào ở dưới, Lâm Phong không khỏi cảm thấy nhỏ bé, đối mặt với lực lượng thiên địa mênh mông, tu vi hiện tại của hắn vô cùng nhỏ bé. Chiến hạm một đường xuyên qua, không gặp phải phong bạo hoang hải khủng bố, cũng không gặp Cửu Long đảo chặn giết, sau bảy ngày, nó cũng tới bờ bên kia hoang hải, Bát Hoang cảnh!

Chương 973: Dương gia

— – Bát Hoang cảnh, cuối cùng đã đến!

Lâm Phong quay đầu nhìn hoang hải mênh mông, cảm giác như mộng ảo, rốt cuộc đã rời khỏi hoang đảo, rất may mắn, hắn còn sống đi ra.

– Cuối cùng cũng trở lại.

Dương Tử Diệp nói nhỏ một tiếng, nàng cũng không nghĩ lần này chịu nhiều đau khổ như vậy, phong bạo hoang hải, Cửu Long đảo chặn giết, còn có thủ hạ làm phản.

– Ngươi chuẩn bị đi đâu? Dương Tử Diệp hỏi Lâm Phong.

Lâm Phong trầm ngâm một lát, hắn chưa quen thuộc Bát Hoang cảnh, Thạch Hoàng và Vũ Hoàng thu nhận môn đồ, hắn cũng không biết ở đâu. Nghe thủ hạ Dương Tử Diệp nói, Hiên Viên công tử sẽ tranh đoạt vị trí môn đồ thứ nhất, thậm chí mời Vũ Hoàng chứng hôn, nếu Dương gia và Hiên Viên thị ăn ý với nhau….như vậy Dương Tử Diệp chắc cũng đến.

– Ta cũng không biết đi đâu, không bằng kết bạn, ngươi muốn đi đâu, ta đưa ngươi đi? Lâm Phong cười nhạt, nói với Dương Tử Diệp.

Đôi mắt đẹp của Dương Tử Diệp lóe lên, liếc mắt nhìn Lâm Phong, gật đầu nói:

– Được, ta muốn trở về Dương gia trước, ngươi đưa ta một đoạn đường.

– Nguyện ý cống hiến sức lực.

Lâm Phong cười đáp, lập tức theo chỉ dẫn Dương Tử Diệp tiến về một hướng. Giờ phút này, Lâm Phong thu hồi quầng sáng trên chiến hạm hư không, không có hoang hải ăn mòn, sử dụng quầng sáng áo nghĩa lãng phí áo nghĩa chi tinh. Loại chiến hạm này là bảo vật phi hành, còn nhanh hơn tốc độ của yêu thú. Hơn nữa, không phải ai cũng có Tôn yêu để phi hành, tới cấp bậc như Tôn yêu, con nào cũng khủng bố, sao có thể dễ dàng bị người nô dịch. Gia tộc Dương thị ở bắc hoang địa, thanh danh cực kỳ to lớn. Ngoài một số thế lực Hoàng giả, gần như có thể nói là thế lực cấp bấ chủ, Dương gia nằm trong Thiên Nguyên Thành. Lúc này, trên hư không Thiên Nguyên thành, chiến hạm hư không xẹt qua hư không, bay về phía gia tộc Dương thị, lưu lại một đạo ánh sáng trong hư không.

– Chiến hạm hư không, xem ra là nhân vật trọng yếu của Dương gia.

Rất nhiều người ngẩng đầu, nhìn thoáng qua chiến hạm hư không biến mất trên đầu, thầm nhủ một tiếng. Người có được chiến hạm hư không không nhiều, lại hướng về phía Dương gia, có khả năng lớn là người Dương gia. Trên chiến hạm hư không, Cùng Kỳ ngẩng đầu, đôi mắt lười biếng nhìn Lâm Phong, truyền âm nói:

– Tiểu tử, ngươi thực sự muốn đưa nàng trở về Dương gia.

Lâm Phong nhìn thoáng qua Cùng Kỳ, hỏi:

– Có vấn đề gì không? – Tên khốn khiếp nhà ngươi không phải tham luyến sắc đẹp người khác chứ, đưa đến cửa nhà là được, ta khuyên ngươi thả nàng xuống đi.

Cùng Kỳ lười biếng nói.

– Ngươi thối lắm.

Lâm Phong mắng Cùng Kỳ một tiếng, buồn bực nói:

– Nếu đã tới đây, sao không đưa nàng về gia tộc, hơn nữa ta muốn kết giao với nàng, cùng tham gia tuyển chọn môn đồ Hoàng Vũ.

Ánh mắt to lớn của Cùng Kỳ nhìn Lâm Phong, lộ ra thần sắc khinh miệt, lập tức nói:

– Ngươi tiếp tục xuân thu đại mộng của ngươi đi, thu ta lại, bản Đế lười nói cùng ngươi!

Lâm Phong có chút hoài nghi nhìn Cùng Kỳ, lập tức thu nó vào trong Tuyết Yêu tháp. Tốc độ chiến hạm hư không cực kỳ khủng bố. Không lâu sau, Lâm Phong theo sự chỉ dẫn của Dương Tử Diệp tới một đại điện dài liên miên. Tuy nhiên, đại điện này không hề uy nghiêm, không hợp với thanh danh của gia tộc Dương thị, nhưng Dương Tử Diệp nói đây là nơi ở của Dương gia, chắc không có vấn đề.

– Chúng ta đi xuống, hạ xuống đây.

Dương Tử Diệp mở miệng nói với Lâm Phong. Tâm niệm Lâm Phong khẽ động, chiến hạm hư không hạ xuống trước cửa, cửa đá đóng chặt, phía sau là các kiến trúc, thậm chí Lâm Phong không rõ, cửa đá đặt ở đây có ý nghĩa gì? Hắn chỉ thấy Dương Tử Diệp tiến lên trước, tay đặt lên cửa đá, trong khoảng khắc, một cỗ hư không dao động đáng sợ truyền ra, cửa đá lặng yên không tiếng mở ra, lộ ra một con đường rộng lớn. Thần sắc Lâm Phong cứng đờ, không ngờ có càn khôn, khi cửa đá mở ra, hắn nhìn thấy không phải các kiến trúc phía sau mà là một mảnh không gian, hư không thế giới tự thành một thế giới.

– Tới rồi, nơi này mới là gia tộc Dương thị chân chính, chúng ta vào đi.

Nữ tử sửa sang lại y phục, trên mặt khôi phục lại vẻ cao quý, rốt cuộc về tới Dương gia, nàng không cần phải nhìn sắc mặt người khác. Di động bước chân, Lâm Phong đi theo sau Dương Tử Diệp, tiến vào hư không chi môn, một cỗ khí tức đập vào mặt, khiến người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái.

– Nguyên khí thiên địa thật nồng đậm!

Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, kiến trúc không to lớn nhưng lộ ra khí thông linh, mờ ảo nhu hòa, cực kỳ thoải mái. Nơi này mới là nơi cư trú của tu sĩ cường đại. Ngay cả Thần Cung cũng có một mảnh hư không, Lâm Phong có thể lý giải phủ đệ Dương gia tự thành thế giới. Từng thân ảnh phá không lao ra, ngay lập tức hàng lâm bên cạnh Dương Tử Diệp, thời điểm nhìn Dương Tử Diệp, bọn họ đều hơi khom người nói:

– Tiểu thử, rốt cuộc người đã trở về, ngày ấy tiểu thư truyền tin nói người gặp phải nguy hiểm trong Hoang Hải, rất nhiều người trong gia tộc tới hoang tộc tìm, tuy nhiên đều không tìm thấy tiểu thư, gia chủ rất lo lắng.

Lâm Phong thấy cảnh này, con ngươi cũng phải mở lớn, những thân ảnh này toàn bộ đều là Tôn giả, một cỗ thế lực thật đáng sợ, Tiêu Dao môn và Thần Cung không thể so sánh.

– Do ta tùy hứng, ta phải đi xin lỗi thái gia gia.

Dương Tử Diệp hạ giọng nói, nhưng giọng điệu vẫn lạnh lùng và cao ngạo như trước.

– Vâng!

Đám người tránh đường, Dương Tử Diệp đi trước, ánh mắt của bọn họ lơ đãng dừng trên người Lâm Phong, khiến Lâm Phong cảm thấy căng thẳng. Mấy tên này đều lão quái vật cấp bậc Tôn Vũ, ánh mắt tập trung vào hắn, giống như muốn nhìn thấu triệt hắn, khiến hắn không thoải mái. Tuy nhiên ánh mắt của bọn họ chỉ dừng trên người Lâm Phong một lúc, sau đó dời đi. Thân hình lóe lên, đoàn người tiến vào trong thủ phủ gia tộc. Không lâu sau, đoàn người đi tới hành cung có phong cảnh tao nhã, hoa viên trong tòa hành cung này có không ít thanh niên, bọn họ nhìn thấy Dương Tử Diệp, ánh mắt đều hiện lên chút dị sắc.

– Tử Diệp đã trở lại!

Một thanh niên khoác trường sam màu lam, dịu dàng cười với Dương Tử Diệp nói:

– Nghe nói Tử Diệp gặp nguy hiểm trong hoang hải, cũng may hiện giờ bình an trở về, người của Cửu Long đảo càng ngày càng ngông cuồng mà.

Trong lúc nói chuyện, đôi mắt thanh niên hiện lên vẻ giận dữ, nhưng lại lộ ra khí tức sát phạt lạnh lẽo, dường như cực kỳ phẫn nộ.

– Đợi ta trở về gia tộc, báo cáo với gia chủ, đoạn tuyệt với Cửu Long đảo, thậm chí ngay cả Tử Diệp cũng dám động.

Lại có người tiến lên nói. Vài vị thanh niên khác cũng tỏ thái độ của mình, cùng Cửu Long đảo không đội trời chung, dường như có thâm cừu đại hận với Cửu Long đạo vậy, muốn giết sạch người bên đó.

– Làm phiền chư vi lo lắng cho Tử Diệp.

Dương Tử Diệp cười nhẹ với những người này, nụ cười ôn hòa không mất lễ tiết, nhưng lại có vẻ lãnh đạm khiến người không thể tiếp cận. Gia tộc Dương thị, một thế lực khủng bố ở Bắc Hoang, thiên kim trong gia tộc gặp nguy hiểm trong hoang hải, loại đại sự này rất khó giấu. Những người này đương nhiên là thanh niên ưu tú của các gia tộc có quan hệ tốt với Dương gia, hơn nữa đều là thanh niên trực hệ. Điều này cho thấy, gia tộc bọn họ coi trọng chuyện này. Mặt khác, những thanh niên này đều là hậu bối có thiên phú, chưa có hôn thú, đều quen biết Dương Tử Diệp, nếu có thể chiếm được niềm vui của mỹ nhân là tốt nhất, huyết mạch của Dương thị, không ít gia tộc ham muốn.

– Ta đi trước thông báo với thái gia gia, không thể tiếp khách, mong mọi người chớ trách Tử Diệp.

Dương Tử Diệp cười khẽ với đám người. Mọi người tự nhiên khách khí, Dương Tử Diệp lập tức quay đầu, nói với Lâm Phong:

– Ngươi ở đây chờ ta.

– Được.

Lâm Phong gật đầu, sớm nói danh môn sâu như biển, gia tộc Dương thị là một đại thế gia, quả nhiên khiến người có chút không quen.

– Giúp ta chiêu đãi Lâm Phong thiếu gia và chư vị công tử.

Dương Tử Diệp phân phó với hạ nhân, lập tức tiến vào trong hành cung. Sau khi nàng rời đi, ánh mắt đám thanh niên dừng trên người Lâm Phong, đôi mắt liên tục dò xét hắn, như muốn nhìn thấu Lâm Phong.

Chương 974: Ngân dực sát phạt

— Dương thị có thể trở thành một cỗ thế lực kinh khủng do tổ tiên lưu lại huyết mạch mạnh mẽ, cùng người giao hợp có thể dung hợp lực lượng huyết mạch của họ, để mình sử dụng.

Người Dương gia bao dung các loại lực lượng huyết mạch, nhất là nam nhân Dương gia, được gọi là kẻ phụ lòng, vì hấp thu các loại huyết mạch mạnh mẽ, bọn họ có rất nhiều nữ nhân. Tương tự bởi vì nguyên nhân huyết mạch đặc thù, người Dương gia rất được người thích. Có rất nhiều nữ tử nguyện ý hiến thân cho nam nhân Dương gia, để cường hóa lực lượng huyết mạch bản thân.

Nữ tử trực hệ của Dương gia được vô số thanh niên ưu tú săn đón, Dương Tử Diệp thân là huyết mạch dòng chính của Dương thị, thiên kim thế gia, bình thường cũng đã vô cùng mỹ mạo, chim sa cá lặn, có vô số người theo đuổi. Trước đó không lâu truyền ra tin tức, Hiên Viên v có được lực lượng huyết mạch của Hoàng giả xuất sơn, mục tiêu thứ nhất là cưới thiên kim Dương gia làm vợ. Hiên Viên và Dương mạnh mẽ liên kết, khiến lòng nhiều người sinh ra nản ý.

Muốn cạnh tranh với Hiên Viên thiếu gia, người có được lực lượng huyết mạch Hoàng giả, biện pháp duy nhất đó là cướp lấy trái của Dương Tử Diệp, nhưng thật sự quá khó khăn. Lúc này, trong sân nhỏ ngoài hành cung, đám người nhìn thấy Dương Tử Diệp và Lâm Phong dường như có chút thân mật, Lâm Phong trong nháy mắt trở thành tiêu điểm của mọi người.

Dung mạo có chút tuấn lãng, rất trẻ tuổi, nhưng thế giới võ đạo coi trọng nhất thực lực. Tu vi Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng hai, không biết vì sao được Dương Tử Diệp ưu ái.

– Các hạ vô cùng lạ mặt, không biết hậu bối của thế gia nào? Thanh niên áo lam mở miệng, cười nhẹ với Lâm Phong nhưng trong nụ cười có cảm giác khác lạ.

– Lâm Phong, tự nhiên là Lâm gia, chỉ có điều bắc hoang Lâm gia, ta chỉ nghe nói tới Lâm Nhược Thiên, nhân vật lãnh tụ của hậu bối Lâm gia, không biết các hạ có quan hệ thế nào với Lâm Nhược Thiên không? Một người khác trực tiếp ngộ nhận Lâm Phong là người Bắc hoang Lâm gia, dù sao có thể tiếp xúc với Dương Tử Diệp, ít nhất cũng là người của thế gia.

Lâm Phong nhìn những người này, không nói gì, không nghĩ Bắc Hoang thực sự có Lâm gia, những người này rất tự nhiên ngộ nhân hắn là người của Lâm gia.

– Các vị suy nghĩ nhiều, ta không phải người Lâm gia, cũng không biết Lâm Nhược Thiên.

Lâm Phong khẽ lắc đầu.

– Không phải người Lâm gia? Đám người sửng sốt, hiển nhiên bất ngờ.

– Các hạ nói đùa, nếu các hạ không phải người Lâm gia, sao lại quen biết Tử Diệp? Thanh niên áo lam thử hỏi.

– Ta quen biết Dương tiểu thư trên đường, kết bạn đồng hành, chẳng lẽ chỉ có người của Lâm gia mới có thể quen Dương tiểu thư sao? Lâm Phong có chút buồn bực nói.

– Thật không? Đám người liếc mắt nhìn nhau.

– Đúng hay không, thử là biết ngày Giờ phút này, một thanh niên khoác trường sam màu bạc lạnh lùng nói, chỉ thấy cước bộ y di dộng, tiến lên phía trước, một cỗ uy áp đáng sợ áp bách về phía Lâm Phong, hư không xuất hiện một chiếc vũ phiến màu bạc to lớn vô cùng sắc bén, chém về phía hắn.

Đám người nhìn thanh niên mặc trường bào bạc xuất thủ đều cười khẩy, đúng hay không, thử là biết. Nếu Lâm Phong là người của Lâm gia, bị áp bách như thế, tất nhiên sẽ sử dụng năng lực của Lâm gia, nhìn sẽ biết ngay. Lâm Phong nhìn vũ phiến màu bạc to lớn vô cùng sắc bén chém xuống, thần sắc ngưng lại, đám người này thật quá phận. Hắn dù gì cũng là khách của Dương gia, nhưng đối phương lại trực tiếp xuất thủ, không hề coi khách nhân như hắn vào mắt. Ngân quang đầy trời khiến đôi mắt đau nhói, tiếng rít gào chói tai, chém về phía Lâm Phong, giống như một lưỡi dao vô cùng sắc bén, nếu bị chém trúng, thân thể sẽ bị bổ làm hai.

– Xuy, xuy!

Tâm niệm Lâm Phong khẽ động, tiếng kiếm rít gào đáng sợ truyền ra, một thanh kiếm to lớn, chém về phía vũ phiến màu bạc.

– Răng rắc!

Tiếng vang thanh thúy truyền ra, kiếm và vũ phiến va vào nhau, vũ phiến màu bạc tiếp tục chém xuống, cực kỳ mạnh mẽ. Bước chân Lâm di động, lùi về sau, đã thấy thanh niên mặc trường bào màu bạc cười lạnh, bàn tay huy động, trong khoảnh khắc vũ phiến rời ra, hóa thành từng chiếc gai sáng màu bạc vô cùng sắc bén, toàn bộ phóng về phía Lâm Phong, che kín thiên địa.

– Các hạ, ta nói ta không phải người Lâm gia, hà tất phải làm như vậy.

Lâm Phong lùi về phía sau, quát một tiếng, tu vi đối phương là Thiên Vũ tầng năm, cho hắn áp lực rất lớn.

– Không phải, ngươi sẽ chết.

Thanh niên lạnh lùng cười, bước chân tiến về phía trước, từng chiếc gai bạc màu trắng phát ra từng tia sáng mãnh liệt. Không phải sẽ chết? Ánh mắt Lâm Phong lạnh lùng, bước chân dừng lại, mạnh mẽ đạp lên mặt đất, ý chí kiếm đạo lập tức cuồng bá điên cuồng phóng ra, toàn bộ hư không tràn ngập kiếm khí sắc bén, giận dữ.

– Kiếm Ý tầng bảy.

Ánh mắt đám người ngưng tụ, rất bất ngờ, tu vi Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng hai, lại có kiếm ý chí tầng bảy, trình độ kiếm ý chí có chút đáng sợ.

– Ngươi quả nhiên không phải người của Lâm gia.

Thanh niên mặc trường bào màu bạc lạnh lùng cười, người của Lâm gia, không ai tu kiếm, tu vi của Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng hai nhưng lại có được kiếm ý tầng bảy, rõ ràng là kiếm tu, hắn hao phí công phu to lớn trên kiếm đạo, không thể nào là người của Lâm gia được. Những người khác cũng có ý nghĩ như vậy, Lâm Phong không phải người Lâm gia.

– Kiếm ý tầng bảy thì thế nào, giống nhau, chết!

Người nọ quát lạnh, từng chiếc gai bạc phát ra tia sáng lại lần nữa hội tụ trên không, hóa thành vũ phiến màu bạch to lớn, sắc bén hơn cả đao kiếm. Đồng thời, lực lượng Vũ Hồn đáng sợ phóng ra, sau lưng nam tử xuất hiện hai cánh chim màu bạc, trong khoảng khắc, cả mảnh không gian hóa thành màu bạc, vô cùng chói mắt, dường như tất cả ánh sáng đều bị y hấp dẫn, cánh chim màu bạc dường như được ngưng kết từ vũ phiến màu bạc sắc bén, lộ ra khí tức đáng sợ.

– Vũ Hồn Ngân Dực, tốc độ đáng sợ, nhuệ ý thao thiên, quả nhiên đáng sợ!

Ánh mắt những thanh niên khác cảnh giác nhìn ngân bào thanh niên, tên này không sử dụng Vũ Hồn cũng có thể giết chết Lâm Phong nhưng y lại muốn dùng Vũ Hồn, ưu thế tuyệt đối áp chế Lâm Phong, xem ra y cố ý để người Dương gia chú ý. Lâm Phong nhìn đối phương dùng lực lượng Vũ Hồn mạnh mẽ, ánh mắt lập tức ngưng tụ, lại một loại Vũ Hồn lợi hại. Tuy nhiên, đã đặt chân lên Bát Hoang cảnh, hắn đã chuẩn bị kỹ tâm lý, nơi này, có lẽ hắn sẽ nhìn thấy các loại lực lượng Vũ Hồn mạnh mẽ, không có khả năng giống như trước kia, Tuyết Nguyệt quốc chỉ có Vũ Hồn bình thường.

– Các hạ, chúng ta đều là khách của Dương gia, hành vi của ngươi không đúng, không tôn trọng Dương gia.

Lâm Phong lạnh lùng nói. Thanh niên ngân sam cười lạnh, ánh mắt nhìn Lâm Phong lộ ra vẻ khinh thường nói:

– Chẳng lẽ ta và ngươi chiến đấu, người Dương gia không biết, thật buồn cười!

Lâm Phong nghe đối phương nói như vậy, ánh mặt chậm lại, hắn không để ý tới điểm này, đệ tử thế gia có tâm kế hơn xa sự tưởng tượng hắn. Từ lúc bắt đầu cho tới giờ đều hạ sát thủ với hắn, chuyện phát sinh ngoài hành cung của Dương gia, một gia tộc đáng sợ như Dương gia làm sao không biết, phải biết vừa rồi Dương Tử Diệp mới xuất hiện, lập tức có Tôn giả tới đón. Như vậy chỉ có thể nói, bọn họ chiến đấu được Dương gia ngầm đồng ý, Dương Tử Diệp không biết chuyện ở đây, chỉ sợ Lâm Phong bị người giết, cũng do thực lực không bằng người, đáng chết. Thời điểm hai người chiến đấu, Dương Tử Diệp tiến vào trong hành cung, đi qua mấy tòa cung điện, tới cung điện sâu trong hành cung. Trên ghế thái sư trong điện, một vị lão nhân nhìn Dương Tử Diệp, hỏi:

– Tử Diệp, thanh niên đi cùng ngươi là ai? – Thái gia gia, hắn tên Lâm Phong, kết bạn với ta trong Hoang Hải.

Dương Tử Diệp cung kính nói với lão nhân, đã không còn vẻ lạnh lùng và cao ngạo.

– Đúng rồi, ngươi trong Hoang Hải cầu cứu, sau đó lại mất liên hệ, chuyện gì xảy ra? Lão nhân mở miệng hỏi.

Chương 975: Châm chọc khiêu khích

— – Chiến hạm hư không bị hủy diệt, bị vây khốn trên hoang đảo, Tử Diệp, ngươi làm thế nào vượt Hoang Hải, chẳng lẽ gặp được chiến hạm của thế lực khác.

Thần sắc lão nhân giá lạnh, Cửu Long đảo, thật kiêu ngạo.

– Ta trên hoang đảo gặp được Lâm Phong, hai gã hộ vệ thấy ta lẻ loi một mình, không ngờ phản bội, sinh lòng bất chính với ta, hoàn hảo Lâm Phong giết chết bọn họ, hơn nữa Lâm Phong có thể sửa chữa chiến hạm hư không.

Dương Tử Diệp tiếp tục nói với lão nhân. Lông mày lão nhân nhíu lại, thần thức mạnh mẽ nhìn Lâm Phong chiến đấu bên ngoài nhưng Lâm Phong không có chút cảm giác.

– Chiến lực không tệ, hắn có thể sữa chữa được chiến hạm hư không, đưa chiến hạm của ngươi cho ta xem.

Lão nhân nói. Dương Tử Diệp lộ ra thần sắc khác thường, trầm mặc không nói.

– Sao vậy? Lão nhân hỏi một tiếng.

– Lâm Phong chữa trị chiến hạm hư không, dẫn ta thoát khỏi hoang đảo nhưng hắn muốn lấy nó.

Dương Tử Diệp thấp giọng nói. Lông mày lão nhân nhíu lại, tỏa ra một chút hàn ý.

– Hắn dám lấy đồ vật Dương gia.

– Thái gia gia, lúc ấy chiến hạm hư không đối với ta chỉ là một kiện phế vật, không còn giá trị, hơn nữa ta bị vây khốn trong hoang đảo, Lâm Phong có thể sửa chữa chiến hạm hư không, chiến hạm đương nhiên thuộc về hắn, hơn nữa hắn còn cứu ta một mạng.

Dương Tử Diệp giải thích.

– Hừ, sao hắn lại theo ngươi về Dương gia? Giọng nói lão nhân càng thêm lãnh đạm.

– Điều này…Ta cũng không rõ.

Dương Tử Diệp lắc đầu.

– Huyết mạch Dương gia, ai không muốn, hơn nữa Tử Diệp nhà ngươi lại trời sinh tướng mạo xinh đẹp, Bắc Hoang này có vô số người muốn trèo cao, điều này không lạ.

Lão nhân lạnh lùng nói. Dương Tử Diệp trầm mặc, không nói gì, Lâm Phong tuy cứu nàng một mạng nhưng cũng nhận được chiến hạm hư không, bảo vật đủ trân quý đối với Lâm Phong, hắn theo nàng về, nội tâm nàng đích thực cũng có chút ý nghĩ.

– Thái gia gia, dù sao hắn đã cứu ta, cho hắn một ít áo nghĩa chi tinh, chiến hạm hư không có thể bảo vệ tính mệnh hắn, xem như ta trả cho hắn.

Dương Tử Diệp mở miệng nói.

– Tử Diệp, ngươi quá thiện lương.

Lúc này, bên ngoài truyền đến một giọng nói, chỉ thấy thân ảnh một thân ảnh từ ngoài vao, thanh niên này rất tuấn tú có vài phần giống Dương Tử Diệp. Thanh niên này chính là huynh trưởng của Dương Tử Diệp, Dương Tử Lam. Lão nhân liếc mắt nhìn Dương Tử Lam, lập tức mỉm cười nói:

– Tử Lam,Tử Diệp nói không sai, nếu hắn tới Dương gia, chúng ta không thể để hắn xảy ra chuyện trong này được, ngươi cho hắn một ít áo nghĩa chi tinh, để hắn rời đi.

– Thái gia gia, Tử Lam hiểu.

Dương Tử Lam cười, lập tức nói với Dương Tử Diệp:

– Tử Diệp, chúng ta đi thôi.

– Dạ.

Huynh muội Dương Tử Lam đi ra ngoài, khi bọn họ trở lại sân nhỏ ngoài hành cung, thanh niên ngân sam đã triệu hoán Vũ Hồn Ngân Dực, muốn đánh chết Lâm Phong.

– Quân Lạc huynh, xin dừng tay!

Dương Tử Lam nói với ngân bào thanh niên, thanh niên kia đang chuẩn bị hạ sát thủ sửng sốt, quay đầu lại, liếc mắt nhìn huynh muội Dương Tử Diệp, tâm niệm khẽ động, lập tức thu hồi Vũ Hồn.

– Coi như ngươi mạng lớn, nếu không phải Tử Lam huynh lên tiếng, ngươi đã là người chết.

Thanh niên ngân sam châm chọc nhìn Lâm Phong, mang theo vẻ coi thường. Lâm Phong nhìn Dương Tử Diệp đi ra, khẽ gật đầu với nàng, người Dương gia tuy ngầm đồng ý nhưng dù sao hắn cũng cứu Dương Tử Diệp, hơn nữa đưa Dương Tử Diệp trở về Dương gia, coi như đã trả sạch ân tình Dương Tử Diệp giúp mình. Về phần hắn muốn kết bạn với Dương Tử Diệp, nhìn tình hình hiện tại, dường như không thích hợp, hắn rời khỏi Dương gia vẫn tốt hơn. Dương Tử Diệp dường như không nhìn Lâm Phong, thần sắc hờ hững, khiến nụ cười của Lâm Phong hơi cứng lại.

– Lâm huynh, chuyện ngươi ta đã nghe nói qua, đa tạ ngươi giúp muội muội, giúp nàng trở về Dương gia, chiến hạm hư không coi như Dương gia tặng cho ngươi, mặt khác, ở đây có chút áo nghĩa chi tinh, Dương gia coi như đáp tạ tâm ý của ngươi.

Trong tay Dương Tử Lam xuất hiện một chiếc nhẫn trữ vật, tùy ý ném ra, trong nháy mắt chiếc nhẫn trữ vật ném về phía Lâm Phong. Ánh mắt Lâm Phong cứng lại tiếp lấy nhẫn trữ vật, tuy nhiên sắc mặt của hắn biến hóa, nhìn nụ cười trên khuôn mặt Dương Tử Lam, hắn cảm thấy không thoải mái, chiến hạm kia coi như Dương gia tặng cho hắn sao? Cái gì coi như? Chiến hạm hư không do hắn sữa chữa mới phục hồi lại như cũ? Mới có thể mang Dương Tử Diệp trở về Dương gia. Hơn nữa tùy tiện đưa cho hắn áo nghĩa chi tinh là có ý gì? Nhìn thoáng qua Dương Tử Diệp, chỉ thấy thần sắc của nàng hờ hững, khuôn mặt không hề thay đổi, khiến trong lòng Lâm Phong lạnh lại, lập tức hiểu rõ.

– Tử Lam huynh, nói rõ xem nào, chiến hạm hư không, tặng cho hắn? Có người hỏi Dương Tử Lam.

Dương Tử Lam cười nhạt, tiếp tục nói:

– Tử Diệp muội muội gặp phiền phức trong Hoang Hải, Lâm huynh tương trợ muội muội, tuy nhiên muốn chiến hạm hư không của muội muội, còn đi theo muội muội trở về Dương gia, Dương gia không thể bạc đãi Lâm huynh, chút áo nghĩa chi tinh này và chiến hạm hư không, xem như cảm tạ Lâm huynh.

– Ha ha, thì ra là thế, thậm chí ngay cả chiến hạm của Tử Diệp cũng ham muốn, tốt cho một kẻ mang ân cầu báo.

Thanh niên ngân sam trào phúng.

– Kẻ đáng thương, khó trách theo tới Dương gia, không ngờ vì lợi ích.

Đám thanh niên trào phúng Lâm Phong, Lâm Phong đứng đó, tay cầm nhẫn trữ vật, nhìn Dương Tử Diệp nói:

– Đây là ý của ngươi hay là ý của y? Dương Tử Diệp liếc mắt nhìn Lâm Phong nói: – Lâm Phong, đa tạ ngươi đưa ta trở về Dương gia, ngươi cầm áo nghĩa chi tinh rồi rời đi đi.

– Ha ha, ta hiểu được!

Lâm Phong ném nhẫn trữ vật lên không trung, khóe miệng nở nụ cười trào phúng, dường như tự giễu.

– Các ngươi thu áo nghĩa chi tinh về đi.

Nói xong, Lâm Phong ném trả nhẫn trữ vật cho Dương Tử Lam. Dương Tử Lam tiếp lấy, lông mày nhíu lại, nói với Lâm Phong:

– Lâm huynh cảm thấy không đủ sao, nếu không đủ, ta có thể cho thêm.

– Không cần.

Lâm Phong lãnh đạm nói.Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!

– Ha ha, Lâm huynh đưa Tử Diệp về Dương gia, không phải vì chuyện này sao, chẳng lẽ cảm thấy áo nghĩa chi tinh không thể thỏa mãn Lâm huynh, Lâm huynh cũng quá tham lam đi.

Dương Tử Lam hừ lạnh một tiếng, tiếng cười có chút lạnh lùng.

– Hóa ra tính mạng thiên kim Dương gia chỉ có thể dùng áo nghĩa chi tinh để so sánh, buồn cười.

Lâm Phong lãnh đạm nói, lập tức xoay người, theo đường cũ rời đi.

– Coi như Lâm mỗ ta nhiều chuyện, quấy rầy Dương gia, ta sẽ rời khỏi đây, xin nhường đường.

– Chúng ta không ngăn cản Lâm huynh rời đi, nhưng Dương gia không muốn nợ ân tình người, Lâm huynh nhận áo nghĩa chi tinh đi.

Dương Tử Lam lạnh lùng nói, Lâm Phong có thân phận gì, chỉ là một tên Thiên Vũ tầng hai, cũng dám nói áo nghĩa chi tinh so sánh với tính mệnh của thiên kim Dương gia. Nhẫn trữ vật mạnh mẽ ném về phía Lâm Phong, phát ra âm thanh bén nhọn, dường như xé rách không gian. Lâm Phong đảo qua, một cỗ khí tức phong ẩn chưa trong lòng bàn tay, đột nhiên khẽ bóp, đem nhẫn trữ vật nắm trong tay, nhìn huynh muội Dương Tử Diệp, nói:

– Đã như vậy, Lâm mỗ không từ chối, cáo từ.

Trong phút chốc, thân ảnh Lâm Phong biến mất trong tầm mắt đám người. Nhìn Lâm Phong bỏ đi, thần sắc Dương Tử Lam lạnh lùng, một lát sau mới hòa hoãn, cười với mọi người nói:

– Để cho chư vi chê cười.

– Tử Lam huynh không cần khách khí như vậy, người như thế mà cũng cho hắn áo nghĩa chi tinh.

– Ha ha, dù sao hắn cũng giúp Tử Diệp, chỉ có điều, hiện giờ chiến hạm hư không của Tử Diệp bị người cầm đi, khiến trong lòng ta có cảm giác khó chịu, nếu sau này gặp nguy hiểm bên ngoài thì không biết làm thế nào.

Dương Tử Lam thản nhiên nói một tiếng. Thần sắc đám thanh niên ngưng tụ, ánh mắt liên tục lóe lên, lại nghe Dương Tử Lam tiếp tục nói:

– Tử Diệp muội muội rất thích chiến hạm hư không, đáng tiếc… – Tử Lam huynh, ta có chút chuyện, xin cáo từ, quấy rầy sau.

Lúc này, thanh niên áo lam mở miệng nói với Dương Tử Lam, liền rời đi.

– Ta cũng có chuyện, xin đi trước.

Thanh niên ngân sam thản nhiên nói, rất nhanh, cả đám thanh niên rời đi, trong nháy mắt biến mất. Đôi mắt Dương Tử Lam lộ ra vẻ lạnh lùng.

– Ca, ngươi làm như vậy.

Dương Tử Diệp nhìn huynh trưởng mình, đám thanh niên này ai cũng là người thông minh, sao không hiểu rõ ám chỉ của Dương Tử Lam. Cứ như vậy, Lâm Phong chỉ sợ nguy hiểm.

– Tử Diệp, đối với người có ý đồ với ngươi, cần gì khách khí.

Dương Tử Lam lạnh lùng nói, lập tức di chuyển bước chân, ngồi trên bệ đá, lạnh nhạt nói:

– Đồ của Dương gia dễ cầm sao.

Nói xong, trong mắt y xuất hiện sát ý lạnh lẽo.Nguồn truyện audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 2 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 4 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^