1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 192 [Chương 956 đến 960]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 192 [Chương 956 đến 960]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 956: Giết phản nghịch

— Tiêu Dao môn chủ đứng đó, con ngươi băng lãnh nhìn chằm chằm đám người Lâm Phong, trong mắt lộ ra hàn ý.

Lâm Phong cũng nhìn hắn, đầu tiên có vài phần kinh ngạc, tuy nhiên lập tức khôi phục bình tĩnh, nói:

– Là Thiên Xu Tử sao? Chỉ có người Thiên Tuyền Phong cùng với các vị Phong chủ mới biết Lâm Phong hắn muốn rời khỏi Càn Vực, đi tới Bát Hoang cảnh.

Mà lúc này, Tiêu Dao môn chủ lại nửa đường chặn giết, Lâm Phong trước tiên nghĩ tới một người, Thiên Xu Tử.

– Lúc này đây, ta cũng muốn xem xem, các ngươi làm sao mà trốn!

Tiêu Dao môn chủ cười lạnh một tiếng. Lần trước Lâm Phong sử dụng một ít ấn phù khiến thân thể có được Phong áo nghĩa, tốc độ cực nhanh, nên mới để hắn chạy thoát, hơn nữa, hắn còn dám hỏa thiêu Tiêu Dao môn. Mà hiện giờ, Lâm Phong nhiều người như vậy, có chạy đằng trời.

– Đi.

Lâm Phong bước chân ra, thân thể mạnh mẽ đi qua bên cạnh, bỏ chạy, bóp nát một miếng ấn phù, tốc độ nhanh đến không thể tin nổi. Ngươi chạy thoát được sao, Tiêu Dao môn chủ bước chân nhảy tới, không để ý những người khác, bay thẳng về phía Lâm Phong chạy trốn, về phần những người còn lại, bất cứ lúc nào gã cũng có thể bắt.

– Trở về cho ta.

Thời điểm Lâm Phong nhanh chóng lao đi, lại nghe một thanh âm rét lạnh đột ngột vang lên, sóng lớn cuồng bạo vọt tới phía hắn, nháy mắt đánh lên người, khiến bước chân Lâm Phong bay ngược lại. Một tiếng ầm vang trầm đục, thân thể Lâm Phong cứng lại tại chỗ, khóe miệng chảy ra một vết máu, ánh mắt lạnh như băng nhìn về bóng người phía trước.

– Quả nhiên là ngươi!

Con ngươi lạnh như băng nhìn chằm chằm bóng người phía trước dần tới gần, đúng là Thiên Xu Tử. Quay đầu lại, Tiêu Dao môn chủ đã lẳng lặng đứng đó, phong kín hoàn toàn đường lui của hắn.

– Ngươi đây vì Thiên Trì sao? Lâm Phong nhìn chằm chằm Thiên Xu Tử, lạnh lùng nói.

Nhưng chỉ thấy Thiên Xu Tử rét lạnh cười, miệt thị hắn.

– Thiên Trì không phải Thiên Trì của ta, đám lão già kia đều che chở cho tên khốn nhà ngươi, vứt bỏ, không để ý đến Thiên Xu Phong ta, để Thiên Xu Tử ta ở chỗ nào.

Lâm Phong, ngươi ở Thiên Trì kiêu ngạo như vậy, đối nghịch với ta, chẳng lẽ cũng không có nghĩ tới kết cục như bây giờ!

– Ngươi vậy mà lại ỷ vào mấy lão già kia làm chỗ dựa liền tùy ý làm bậy, hôm nay, sám hối đi!

Vẻ mặt Thiên Xu Tử lạnh lùng, trên người phóng ra từng luồng sát ý.

– Thiên Xu Tử, người nên sám hối là ngươi.

Nhưng vào lúc này, giữa hư không truyền ra một tiếng quát cuồn cuộn, ngay sau đó lại thấy ánh sáng sao tản ra đầy trời, bên trong hào quang ánh sao bao phủ tại hư không kia, đi ra rất nhiều bóng người. Lãnh tụ Thiên Tuyền Phong, Tuyết Tôn giả, lãnh tụ Thiên Cơ Phong, Thiên Cơ lão nhân, còn có Phong chủ Diêu Quang, Phong chủ Thiên Quyền. Phong chủ bảy đại Tuyết Phong, ngoại trừ Thiên Xu Tử Thiên Xu Phong đang ở đây, có đến bốn vị đồng thời giá lâm. Thiên Xu Tử nhìn thấy những bóng người trong hư không, sắc mặt lập tức cứng đờ rồi trở nên trắng bệch đi. Làm sao lại… tại sao có thể như vậy!?

– Động thủ!

Tiêu Dao môn chủ giận quát một tiếng, bước chân bước tới, mắt thấy sắp nhảy tới phía Lâm Phong, muốn giết chết Lâm Phong.

– Đóng băng!

Một cỗ áo nghĩa hàn băng đáng sợ nở rộ, cả phiến hư không lập tức giống như ngưng kết lại, thân thể Tiêu Dao môn chủ cứng đờ, bước chân cũng trở nên chậm lại.

– Tinh Thần Tịch Diệt, trảm!

Vô số ánh sao, lấp lánh vô tận, hội tụ, hóa thành một đạo kiếm quang rực rỡ, từ trên hư không chém xuống, muốn chém chết Tiêu Dao môn chủ.

– Aaaaa!
!!! Tiêu Dao môn chủ nổi giận gầm lên một tiếng, sóng âm khủng bố như núi hô sóng thần, mang theo lực lượng thần niệm trấn giết, đánh tới phía Lâm Phong. Nhưng mà lúc này, Thiên Cơ lão nhân duỗi tay vung lên, tinh quang vô tận lập tức bao phủ Lâm Phong, tinh quang xoay xung quanh thân thể hắn, ngăn cách hắn với bên ngoài.

– Ầm ầm!

Trong hư không, một tòa thần niệm cao sơn từ trên trời giáng xuống, kim quang vạn trượng đại phóng, sáng bóng, sóng âm kinh khủng kia bị kim quang chôn vùi. Sắc mặt Tiêu Dao môn chủ cực kỳ âm trầm, biết mình đã thất bại, không nghĩ tới đám lão già này lại tới tận đây, bước Tiêu Dao bộ pháp, thân thể gã nhanh như tia chớp, một kích không trúng lập tức bỏ chạy. Mấy người Tuyết Tôn giả cũng không có đuổi theo, Tiêu Dao môn chủ có bộ pháp rất nhanh, nếu gã đã muốn trốn… bọn họ rất khó đuổi theo. Bốn bóng hình vây Thiên Xu Tử, vẻ mặt từng người một đều hết sức lạnh lẽo.

– Thiên Xu Tử, ngươi làm ta quá thất vọng rồi.

Ánh mắt Thiên Cơ lão nhân rét lạnh, ông không nghĩ tới, Thiên Xu Tử vậy mà thật sự vì ân oán cá nhân giữa bản thân và Lâm Phong, mà phản bội Thiên Trì, không tiếc đi cấu kết với Tiêu Dao môn chủ, chặn giết Lâm Phong. Vẻ mặt Thiên Xu Tử cực kỳ khó coi, nhìn chằm chằm những người này, lạnh lùng nói:

– Các ngươi thật ác độc, vì phòng ngừa các ngươi đi theo, ta đã cố ý định địa điểm chặn giết xa như vậy, nhưng các ngươi vẫn một đường đi theo Lâm Phong mà đến.

Xem ra địa vị của lãnh tụ một chủ phong như ta đây trong lòng các ngươi, thua xa tên Lâm Phong vừa mới gia nhập Thiên Trì không lâu này.

– Ngươi vẫn không hiểu ra.

Thiên Cơ lão nhân lắc đầu thở dài:

– Thiên Xu Tử, xem ra trong lòng ngươi sớm đã không còn tín ngưỡng ngày xưa, chỉ nghĩ đến tư lợi bản thân!

– Đừng nói với ta những lời nhảm nhí đó, tại thế giới tàn khốc này, ai lại không nghĩ tới lợi ích của mình, nếu thực lực Thiên Xu Tử ta không bằng ngươi tavị trí lãnh tụ Thiên Trì hiện nay, làm sao có thể đến lượt ngươi.

Thiên Xu Tử lạnh lùng nói:Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

– Sư huynh, nói thẳng đi, ngươi tính toán ra tay với lãnh tụ Thiên Xu Phong ta như thế nào.

– Người phản bội Thiên Trì…. giết không tha! Tuyết Tôn giả băng hàn phun ra một câu, đây là tín niệm giữ vững Thiên Trì từ trước tới nay. Thiên Trì đối với đệ tử khoan hồng rộng lượng, gần như không có gì trói buộc, duy chỉ có một điều, người phản bội Thiên Trì, giết không tha, đây là tôn chỉ từ lúc sáng lập ra Thiên Trì tới nay! Ánh mắt Thiên Xu Tử lạnh lùng liếc Tuyết Tôn giả một cái, ngay sau đó nhìn về phía Thiên Cơ lão nhân chờ đáp án. Thiên Cơ lão nhân trầm mặc một lát, ánh mắt lóe lên, cuối cùng, khóe miệng của ông hơi hơi mấp máy, phun ra một câu rét lạnh:

– Người phản bội Thiên Trì, giết không tha!

Sắc mặt Thiên Xu Tử cứng đờ, cũng đã không còn nửa điểm huyết sắc, môi cũng khẽ run, chỉ vào Lâm Phong, lạnh lùng nói:

– Vì một đệ tử của Thiên Tuyền Phong, ngươi muốn giết ta, lãnh tụ Thiên Xu Phong, ngươi thật ác độc.

– Ngươi vậy mà vẫn chưa hiểu ra, chuyện này không có quan hệ gì với Lâm Phong.

Là Thiên Xu Tử ngươi phản bội Thiên Trì. Trong thanh âm của Thiên Cơ lão nhân lộ ra ý than thở, ông chưa từng nguyện ý đánh chết lãnh tụ của một trong bảy đại Tuyết Phong, Thiên Xu Phong.

– Ha ha ha, cái chó má gì, muốn giết ta làm gì phải nhiều lời vô nghĩa như vậy.

Thiên Xu Tử phá lên cười, tiếng cười dường như có vài phần điên cuồng.

– Giết!

Nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể Thiên Xu Tử điên cuồng bổ nhào về phía Lâm Phong, gã biết rằng mình hôm nay chết chắc rồi, ở đây có Thiên Cơ lão nhân và Tuyết Tôn giả, hơn nữa còn có hai vị Phong chủ khác, gã không có khả năng trốn thoát.

– Ngu xuẩn, không tự lượng sức!

Tuyết Tôn giả lạnh như băng nói, thần niệm như núi mênh mông sâu thâm, kim quang vạn trượng, bay thẳng đến trấn áp Thiên Xu Tử.

– Cút!

Thiên Xu Tử nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng dời núi lấp biển kinh khủng đánh lên thần niệm như núi, tiếng nổ ầm vang truyền ra, hắn chỉ cảm giác được cả người mạnh mẽ run lên, ánh mắt cũng hơi có chút hốt hoảng.

– Đóng băng!

Song chưởng Tuyết Tôn giả đều xuất hiện, áo nghĩa hàn băng điên cuồng nở rộ, thân thể Thiên Xu Tử bị đông lại, bị đóng băng ngay tại chỗ.

– Răng rắc!

Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, tượng băng cực kỳ lớn bắt đầu vỡ vụn, Thiên Xu Tử đang muốn phá vỡ hàn băng đi ra.

– Ta đến chấp pháp chuyện này, Sát Phạt kiếm, đi!

Thiên Cơ lão nhân thở dài một tiếng, tinh quang hội tụ thành kiếm quang, từ trong hư không trực tiếp đâm tới, đâm lên trên tượng băng. Nháy mắt, một chùm tia sáng hủy diệt lan tràn ra, từ trên đỉnh đầu Thiên Xu Tử nhập vào, khiến thân thể hắn lập tức cứng đờ.

– Xuy.
.. xuy…. Tiếng vang tịch diệt rất nhỏ truyền ra, tượng băng kia tan vỡ dưới kiếm ý, chỉ còn lại có thân thể Thiên Xu Tử, tuy nhiên giờ phút này, y vẫn không nhúc nhích, cả người lại không có chút sinh cơ, ánh mắt cũng dần dần tan rã, cho đến khi tan thành mây khói.

– Vù.
.ù..ù!!! Thân thể Thiên Xu Tử biến mất giữa hư không, hóa thành hạt bụi, lãnh tụ Thiên Xu Phong, bởi vì suy nghĩ cho bản thân, đã bị chết dưới chấp pháp của Thiên Trì, dưới Sát Phạt kiếm! Từng điểm tinh quang trên người Lâm Phong biến mất, làm Lâm Phong trong nháy mắt thoát khỏi trói buộc, vội la lên:

– Lão sư, U U và Mạc Tích, bọn họ.
..

– Yên tâm đi, ngươi xem!

Tuyết Tôn giả chỉ vào phía sau hắn, chỉ thấy một hàng người đang đi về phía bên này, là hai vị Phong chủ khác cùng mang theo mấy người Đường U U chạy tới. Mấy người Tuyết Tôn giả làm sao có thể xem nhẹ chuyện này, không có khả năng để cho Tiêu Dao môn chủ có thời cơ lợi dụng. Lâm Phong nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt hơi có chút phức tạp, nói với Tuyết Tôn giả:

– Lão sư, mọi người vẫn luôn bảo hộ chúng ta? – Ta cùng Thiên Cơ sư huynh đã sớm đề phòng Thiên Xu Tử, sau khi con rời khỏi, vẫn luôn nhìn chằm chằm động tĩnh của gã, quả nhiên gã cũng rời khỏi Thiên Trì.

Vì để tránh điều ngoài ý muốn, chúng ta mới cùng nhau đi sau con. Lâm Phong gật đầu, nói với những bóng người trong hư không:

– Lại phiền toái các vị Phong chủ.

– Lâm Phong, chúng ta cũng chỉ có thể giúp ngươi đến chỗ này thôi.

Tiêu Dao môn chủ kia tuy rằng lần này bỏ chạy, nhưng cũng khó tránh khỏi việc hắn sẽ tiếp tục truy đuổi ngươi tới Bát hoang cảnh. Về sau, chính ngươi phải vạn lần cẩn thận. Thiên Cơ lão nhân nói với Lâm Phong. Sau khi Tiêu Dao môn chủ kia bị cụt tay, lại thêm bị Lâm Phong hỏa thiêu Tiêu Dao môn, cũng đã có chút điên cuồng, Lâm Phong không ngại không được.

– Ta hiểu, xem ra phải đi đường vòng một chút.

Lâm Phong gật đầu nói.

– Ừ!

Thiên Cơ lão nhân gật đầu.

– Tốt lắm, đi thôi, chúng ta chỉ đưa các ngươi đến chỗ này.

Lâm Phong cúi người chào các vị Phong chủ một lần nữa, ngay sau đó nhảy lên trên lưng Thiên yêu Đại Bàng, một lần nữa khởi hành. Xem ra sau này, quả thực phải hành sự cẩn thận!

Chương 957: Hoang Hải

— Bát hoang thập vực, Cửu U thập nhị quốc, vây quanh Thánh thành Trung Châu, khu vực trung tâm tuyệt đối của Cửu Tiêu đại lục.

Trong này, cường giả lật tay thành mây, đảo tay thành mưa, một số người lợi hại, nổi giận sát phạt thiên hạ, máu chảy thành sông. Trong này, người thực lực yếu ớt lại không có bối cảnh hùng mạnh, cũng chỉ có thể nhận hết ức hiếp, chịu nhục, chờ đợi một ngày kia có thể sẽ lăng vân, hãnh diện trở lại.

Bát hoang, ý chỉ bát hoang của thiên địa, nhưng sở dĩ gọi Bát hoang là Bát Hoang cảnh, còn có một nguyên nhân khác, bên ngoài Bát Hoang cảnh, có một mảnh đất hoang địa, đồn đại mảnh hoang địa này là chiến trường thời kỳ thượng cổ, sinh linh lầm than, vong hồn tàn sát khắp nơi.

Trong hoang địa này có hoang khí có thể làm người tử vong, tử linh vong hồn trong đó có thể trực tiếp ăn mòn hồn phách con người, là hoang địa chân chính.

Đáng sợ hơn chính là, mảnh hoang địa này lại bao phủ Bát Hoang cảnh, là cửa ngõ ra vào của nó, chỉ có thông qua mảnh hoang địa này, mới có thể tiến vào Bát Hoang cảnh chân chính. Đối với Tôn giả, mảnh hoang địa này không hề tạo thành ảnh hưởng đối với hành động bọn họ.

Bọn họ có thể lấy khí tức áo nghĩa bao phủ thân thể, hoặc lấy lực lượng hư không đi trước, hoang địa cũng không làm gì được họ. Nhưng đối với Thiên Vũ, hoang địa này là một mảnh tuyệt địa chân chính, trừ phi có được trọng bảo cực kỳ lợi hại, bằng không nếu muốn bọn họ dựa vào lực lượng bản thân, sẽ không có khả năng vượt qua hoang địa.

Nhưng mà, từ thượng cổ tới này, hoang địa đã tồn tại vô số năm tháng, nhân loại không có khả năng bị nó ngăn cản vĩnh viễn. Những cường giả lợi hại từ trong này thấy được cơ hội, bọn họ tạo ra bảo vật khủng bố, như cung điện di động, cổ đạo hư không, giúp người ta có thể vượt qua hoang địa.

Mà thường thấy nhất thì là hoang buồm, một loại thuyền hư không chuyên môn giúp người vượt qua hoang địa. Lúc này, trên hoang hải vô tận, có rất nhiều hoang buồm được khí tức áo nghĩa bao phủ, lấy tốc độ khủng khiếp xuyên qua hoang địa. Đương nhiên, nếu muốn nhờ hoang buồm vượt qua hoang hải, không thể không trả giá, mà áo nghĩa chi tinh là cái giá mà các võ tu phải trả.

Những hoang buồm này do một số thế lực siêu cấp hoặc cường giả khủng bố nắm trong tay, dùng cái này để liên tục không ngừng kiếm về áo nghĩa chi tinh. Có thể nắm hoang buồm trong tay, hoặc là cường giả đáng sợ, hoặc có được thế lực dũng mãnh, nếu không bọn họ sẽ không thể giữ nó lại trong tay, hoang buồm cũng sẽ bị người đoạt lấy, điển hình của việc cá lớn nuốt cá bé.

Cửa vào phía bắc hoang địa là một mảnh hoang hải, bên kia hoang hải lại là một hỗn loạn chi vực, nơi này không có quy tắc, không có trói buộc, chỉ có luật nguyên thủy nhất, cá lớn nuốt cá bé. Tại mảnh hỗn loạn chi vực, không ngừng có người đi tới hoang hải, muốn vượt qua hoang hải, đi đến bên trong Bát Hoang cảnh.

Nhất là đoạn thời gian này, hoang địa phía bắc Bát hoang cảnh có không biết bao nhiêu người, tin tức Thạch Hoàng và Vũ Hoàng muốn chiêu mộ nhóm môn đồ đầu tiên, từ đầu này của hoang hải truyền tới đầu kia, khiến vô số người động tâm, bắt đầu chuyển động.

Bởi vậy, người từ các địa vực bên này muốn vượt qua hoang hải đi tới hoang địa phía bắc Bát hoang cảnh cực kỳ nhiều, gần như khiến hoang buồm cung không đủ cầu rồi. Tại trong đại quân đang tiến đến đây, có một Thiên yêu Đại bàng, mang theo một đám người, cũng tới bên bờ hoang địa hỗn loạn này.

Thiên yêu Đại Bàng cấp bốn, cùng một đám thanh niên nam nữ Thiên Vũ cảnh tầng một tầng hai, đi tới mảnh khu vực này giống như muối bỏ biển, không khơi dậy nổi nửa điểm xao động, thậm chí không ai liếc nhìn bọn họ nhiều hơn một cái.

Thiên yêu, rất thường gặp, về phần cường giả Thiên Vũ bậc thấp, lại nhiều đến nỗi đếm không nổi, đi trên đường lớn tùy ý liếc mắt một vòng, toàn bộ đều là Thiên Vũ. Nhất là hiện giờ, Thạch Hoàng và Vũ Hoàng muốn đồng thời tuyển nhận môn đồ Hoàng Vũ, lại càng hấp dẫn không biết bao nhiêu thiên tài đến đây. Thiên yêu Đại Bàng hạ cánh xuống mặt đất, đám người Lâm Phong đều mang theo khí tức phong trần mệt mỏi, nhưng đôi mắt mỗi người đều sáng ngời có thần, liếc nhìn những người xung quanh, ánh mắt bọn họ đều lộ vẻ hưng phấn.

– Toàn bộ đều là Thiên Vũ, Huyền Vũ có thể nhìn thấy cũng rất ít, đây mới thực sự là thế giới của võ tu.

Đại Hại Trùng thì thào nói nhỏ, cả người bùng cháy vẻ hưng phấn, đây mới là một đoạn của hoang hải, vượt qua đây tiến vào Bát Hoang cảnh có lẽ cường giả sẽ còn nhiều hơn, đây mới là võ đài gã muốn, thời đại làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào đã tới.

– Khiêm tốn, kiềm chế chút.

Lâm Phong trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Long, người này thật đúng là… vẻ thành thật đi đâu rồi không biết. Tuy thực lực võ tu nơi này làm người ta nhiệt huyết sôi trào, nhưng cũng có một cỗ áp lực và bức bách đập vào mặt. Thực lực Thiên Vũ cảnh tầng một, tầng hai, thật sự quá nhỏ bé, trong đây không coi là cái gì, rất nhiều người đều có tư cách tiêu diệt bọn họ.

– Ha ha ha, hiểu được, khiêm tốn.

Đại Hại Trùng cười ngây ngô, bên cạnh ngẫu nhiên có người đi qua, ánh mắt liếc xéo bọn họ một cái, lộ ra một tia khinh thường. Mấy tên này cũng không biết từ nơi nào chạy đến đây, chắc chưa từng thấy việc đời.

– Đi, chúng ta đi nhìn Hoang Hải trong truyền thuyết một cái.

Lâm Phong lên tiếng, Thiên yêu Đại Bàng lập tức bay lên trời, lao về phía xa xa. Từ Càn Vực đi tới giáp ranh hoang hải này, ngoại trừ dọc đường có tạm dừng mấy ngày ra, bọn họ vẫn luôn gấp rút bay đi, nhưng vẫn phải tốn hơn hai tháng mới đến được đây. Lấy tốc độ khủng bố của Thiên yêu Đại Bàng lại bay hơn hai tháng, có thể tưởng tượng ra, Càn Vực cách nơi này xa đến thế nào. Thiên yêu Đại Bàng bay nhanh trong hư không, lại qua một chút thời gian, trong tầm mắt mấy người Lâm Phong xuất hiện một mảnh hoang địa chân chính, hoang hải khôn cùng, khủng bố vô tận.

– Đây là Hoang Hải trong truyền thuyết, nếu chúng ta muốn đi Bát Hoang cảnh, trước phải vượt qua mảnh Hoang Hải này.

Lâm Phong thì thào tự nói, cảm giác có chút đáng sợ. Lúc này, bọn họ cách Hoang Hải khoảng chừng mười dặm, nhưng vẫn có thể cảm nhận được hoang khí đáng sợ từ trong đó truyền ra. Khắp nơi trong hoang hải, dường như đều là lực lượng phong bạo hủy diệt, nghe nói, trung tâm Hoang Hải, còn có vong hồn Tử Linh đáng sợ, một tiếng rống của bọn chúng có thể đánh chết người ta, còn có một ít Tử Linh khủng bố, nếu Tôn giả gặp phải cũng chỉ có một con đường chết. Cho nên, nếu không tuyệt đối tự tin vào thực lực bản thân, có rất ít người sẽ dựa vào thực lực bản thân vượt qua hoang hải, mà ngồi hoang buồm.

– Mọi người nhìn bên trong!

Nhưng lúc này, Vân Phi Dương chỉ một chỗ nào đó phía xa xa, nơi đó có một chùm tia sáng rực rỡ chói mắt, ngự không trên hoang hải mà đi.

– Hoang hải này là một mảnh địa vực kỳ dị, có tin đồn nói nó chính là chiến trường thượng cổ, bất kể là võ tu lợi hại cỡ nào, đều chỉ có thể ngự không cách hoang hải ngàn thước, cho nên không có khả năng muốn tránh qua hoang hải.

– Là Thập Tam Kiếm Tôn, thực lực thật đáng sợ.

Tại mảnh địa vực này, người dám vượt qua hoang hải không nhiều lắm, Thập Tam Kiếm Tôn là một trong số đó. Rất nhiều người đều bị chùm tia sáng kia làm cho rung động, kiếm quang khủng bố bao phủ lấy thân thể, cả người giống như là một thanh kiếm, hào quang vạn trượng.

– Xuy.
.. Bóng người nơi xa nhanh chóng đi đến, xẹt qua đỉnh đầu mọi người, một cỗ kiếm khí đáng sợ dường như muốn xé rách cả không gian. Lâm Phong ngẩng đầu nhìn hư không, khoảng không trên đầu họ có một chùm sáng kiếm đạo, dường như đâm rách hư không.

– Kiếm tu thật đáng sợ!

Trong lòng Lâm Phong rung động, người đó chỉ xẹt qua khoảng không trên đầu, hắn đã cảm nhận được một cỗ lực lượng kiếm đạo hủy diệt, dường như một kiếm kia, bất kể chỉ phương hướng nào, nơi đó đều bị hủy diệt.

– Người dám vượt qua Hoang Hải, không ai không khủng bố.

– Đúng vậy, một ngày kia, ta cũng có thể giống như hắn, đạp trên hư không, trong tay cầm cự phủ, vượt qua mảnh hoang hải này.

Có lẽ ngày này sẽ không quá xa. Trong lòng Hoàng Phủ Long nhiệt huyết sôi trào, gã rất chờ mong, chờ mong phấn khích kế tiếp, chờ mong thế giới võ đạo cường nhân như mây này, chờ mong vô tận cơ hội thách thức đang chờ đợi gã. Hơn nữa, có nhiều bạn bè cùng gã trưởng thành như vậy, gã cảm giác thực thoải mái.

– Nhất định sẽ!
! Lâm Phong gật đầu, hắn cũng tin tưởng vững chắc, sẽ có một ngày như vậy. Khi đó, một ý niệm trong đầu của hắn, kiếm phá thương khung, xé rách không gian, tự do tự tại đi lại trong thiên hạ, không ai có thể trói buộc hắn, không ai có thể gây trở ngại cho hắn.

– Không chí khí.

Cùng Kỳ lạnh lùng phun ra một câu, khiến ánh mắt mọi người mở lớn, Hoàng Phủ Long nhìn chằm chằm Cùng Kỳ nói:

– Ngươi, cái tên gia hỏa này có phải lại muốn khoe khoang? – Bản Đế ta cũng cần khoe khoang!
? Cùng Kỳ căm tức nhìn Hoàng Phủ Long.

– Được rồi, dù sao ta cũng đã quen.

Hoàng Phủ Long nhún vai.

– Hô.
… Trong miệng Cùng Kỳ phun ra một luồng lửa, khiến Hoàng Phủ Long cảnh giác nhìn nó, trên quãng đường này cũng có không ít người bị tên điên này phóng hỏa đốt.

– Được rồi, chúng ta đi tìm một hoang buồm, vượt qua Hoang Hải này đi.

Lâm Phong mở miệng, Cùng Kỳ và Hoàng Phủ Long cũng không tiếp tục náo loạn nữa.

Chương 958: Âm hồn không tan

— Tại bên ngoài Hoang Hải bao vây hỗn loạn chi vực, muốn tìm được hoang buồm xuất hành không phải khó, thế lực nào có hoang buồm, người nơi này đều biết, tùy ý hỏi thăm một phen sẽ thấy.

Ví dụ như Minh Nguyệt Phàm, tại mảnh khu vực này nổi danh cực kỳ giàu có, hơn nữa lại nắm giữ rất nhiều hoang buồm phi thường lợi hại có thể lựa chọn, xác suất xuất hiện sự cố tương đối nhỏ. Đương nhiên, muốn ngồi hoang buồm Minh Nguyệt Phàm giá phải trả rất cao. Lúc này, mấy người Lâm Phong đi tới Minh Nguyệt Phàm, thế lực khủng bố này độc chiếm một tòa cung điện mênh mông, trong cung điện có thật nhiều quầy hàng, từng quầy đều có rất nhiều người đứng xếp hàng chờ đợi, dường như đang nộp áo nghĩa chi tinh.

– Người muốn vượt qua Hoang Hải thật nhiều.

Mấy người Lâm Phong thầm giật mình, lúc này, khắp nơi cung điện đều là bóng người, trước từng quầy hàng đều có người, có quầy nhiều người, quầy ít người.

– Chiến hạm Tử Đồng, mười áo nghĩa chi tinh, chủng loại không hạn chế, có thể chở ngàn người, nửa tháng sau xuất hành.

Chiến hạm Tử Kim, mười lăm viên áo nghĩa chi tinh, có thể chở tám trăm người, bảy ngày sau xuất hành. Chiến hạm Tử Ngọc, hai mươi áo nghĩa chi tinh, có thể chở sáu trăm người, hai ngày sau xuất hành. Trước từng quầy, đều có niêm yết giá công khai, viết rõ ràng loại hoang buồm cùng số lượng chuyên chở, còn có cả ngày xuất hành. Chiến hạm Tử Đồng cấp thấp nhất, vậy mà cũng đã lấy mười viên áo nghĩa chi tinh, hơn nữa, một lần có thể chứa ngàn người, như vậy tương đương với mười ngàn viên áo nghĩa chi tinh, con số quá kinh khủng. Đương nhiên, muốn vượt qua Hoang Hải, hoang buồm có lẽ sử dụng rất nhiều áo nghĩa chi tinh, nhưng lợi nhuận khủng bố như vậy, nghe có chút rợn cả người. Khó trách, mọi người nói chỉ có người có thực lực khủng bố thật sự, mới có được quyền khống chế hoang buồm, nếu không căn bản không bảo đảm, những lợi nhuận này đủ để khiến cho bất kỳ một gã Tôn giả nào đỏ mắt.

– Nhìn trong đó, chiến hạm Minh Nguyệt, cao cấp nhất đấy, nhưng phải có trăm viên áo nghĩa chi tinh, quá kinh khủng.

Đại Hại Trùng chỉ vào một quầy chỗ giữa đại điện, ngồi một lần hoang buồm vượt qua Hoang Hải, lại mất những trăm viên áo nghĩa chi tinh, quá xa xỉ. Ở Càn Vực, rất nhiều Tôn giả cũng không thể lấy ra nhiều áo nghĩa chi tinh đến như vậy, người Thiên Vũ lại càng không có.

– Tôn giả Minh Nguyệt Phàm tự mình hộ tống, tính an toàn 99%!

Chỗ chiến hạm Minh Nguyệt kia yết giá có nhiều hơn một dòng chữ, ngay cả tính an toàn cũng viết ra, 99%, trên cơ bản sẽ không xuất hiện sự cố, hơn nữa, chỉ chở duy nhất trăm người.

– Thứ này không phải ai cũng ngồi được đâu.

Quân Mạc Tích âm thầm lắc đầu, có lẽ chỉ có nhân vật hạch tâm của một số đại gia tộc, thế lực, vì bảo đảm an toàn tuyệt đối mới có thể ngồi loại hoang buồm khủng bố này thôi, người thường căn bản gánh không nổi.

– Thật xa xỉ, tuy nhiên tính an toàn lại cao, nghe nói ngồi hoang buồm, khả năng gặp chuyện không may rất lớn đấy.

Có một số nơi chỉ cần một hai viên áo nghĩa chi tinh, nhưng vì thế số lượng áo nghĩa chi tinh dùng để chạy hoang buồm cũng ít đi, càng thêm nguy hiểm. Chỉ cần người có trên tay một chút áo nghĩa chi tinh, cũng sẽ không nguyện ý ngồi cái loại hoang buồm này, trừ phi thật sự không còn cách nào khác. Đường U U lên tiếng. Thế giới võ đạo vốn tàn khốc như vậy, người có được tài nguyên có thể hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất, sinh ra không tốt cũng chỉ có thể trả giá nhiều hơn người khác, cố gắng nhiều hơn, hơn nữa còn phải rèn luyện qua rất nhiều nguy hiểm.

– Chúng ta ngồi chiến hạm Tử Ngọc đi, năm người chúng ta, một trăm viên áo nghĩa chi tinh, hai ngày sau xuất hành, tốc độ cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều so với chiến hạm Tử Đồng.

Lâm Phong lên tiếng đề nghị, trong lòng cũng âm thầm đau lòng, áo nghĩa chi tinh trên người đã bị hắn dùng không còn nhiều lắm, xem ra có cơ hội lại phải vào trong Ngọc Hoàng cung kia lần nữa. Nếu không phải có Ngọc Hoàng cung cất giữ cực kỳ nhiều áo nghĩa chi tinh, hắn sao có thể xa xỉ như thế. Nghe thấy lời Lâm Phong nói, rất nhiều người quăng ánh mắt khác thường tới phía bên này.

Một trăm viên áo nghĩa chi tinh, đám người kia lại cực kỳ trẻ tuổi, hơn nữa cảnh giới chỉ có Thiên Vũ tầng một và tầng hai, vậy mà lại dễ dàng nói ra một trăm viên áo nghĩa chi tinh, thật hào phóng, hẳn là người của thế lực lớn nào đó. Tu vi Lâm Phong nhìn lướt qua đám người, lại nhìn kỹ tuổi tác của bọn họ, đám người liền đem ánh mắt dời đi. Tuy không tính kinh thái tuyệt diễm, nhưng một nhóm thanh niên này, thiên phú không tệ, hẳn là con cháu của thế lực lớn, không nên đánh chủ ý tới.

– Ừ!Nguồn truyện audio

Cũng tốt, sau khi về gia tộc, lại bảo trưởng lão trong tộc cho chúng ta thêm một ít áo nghĩa chi tinh, hơn nữa số lượng không thể quá ít. Đường U U tiếp lời Lâm Phong, Lâm Phong lại hướng nàng cười cười, hiển nhiên Đường U U hiểu được ý tứ hắn. Nơi này là khu vực công khai, thời điểm bọn họ giao nộp áo nghĩa chi tinh người khác đương nhiên nhìn thấy, thay vì như vậy còn không bằng chủ động nói ra, ngược lại có thể tạo ra kinh sợ có tác dụng trấn áp.

Quả nhiên, lời nói của Đường U U vừa dứt, rất nhiều người đã mất đi hứng thú đối với bọn họ. Loại con cháu đại gia tộc này, đi lại bên ngoài, trên người đều sẽ có một chút gì đó lợi hại, nếu muốn đối phó với bọn họ cũng không hề dễ dàng. Lâm Phong đi đến bên quầy của chiến hạm Tử Ngọc xếp hàng chờ đợi, quá một chút thời gian, hắn đã thuận lợi nộp xong một trăm viên áo nghĩa chi tinh, đổi lấy năm miếng hạm lệnh.

– Hai ngày sau, lúc giữa trưa, chờ tại chỗ này sẽ có người dẫn các ngươi đi tới chiến hạm Tử Ngọc.

Lão nhân trước quầy khai báo với Lâm Phong một tiếng, Lâm Phong gật gật đầu, lập tức cùng mấy người Đường U U rời khỏi. Đoàn người đi ra khỏi Minh Nguyệt Phàm, tâm tình có chút khoan khoái. Hai ngày sau, bọn họ có thể đi lên chiếm hạm Tử Ngọc, vượt qua hoang hải, tới Bát Hoang cảnh rồi.

– Nơi đó có người đang đánh nhau thì phải? Xa xa có rất nhiều người bu lại thành một đám, lại thấy một đạo hàn quang rực rỡ lóe lên, sóng khí khủng bố cực kỳ hùng mạnh, một bóng người cụt một tay đang chỗ đó sát phạt, giống như bị người chọc giận.

– Khốn khiếp!

Trong lòng Lâm Phong căng thẳng, chửi nhỏ một tiếng, lập tức xoay người đi vòng qua hướng khác. Mấy người còn lại, vẻ mặt cũng như nuốt phải ruồi, rất ăn ý, theo sau Lâm Phong đi vòng qua, rời khỏi theo hướng khác. Tên Tiêu Dao môn chủ khốn khiếp kia, không ngờ lại thật sự truy tung một đường tới nơi này.

– Tên điên này!

Tâm tình khoan khoái của mấy người Lâm Phong nháy mắt bị phá vỡ, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng. Tiêu Dao môn chủ này bây giờ có bao nhiêu hận hắn, vậy mà lại đuổi theo từ Càn Vực tới thẳng mảnh hỗn loạn chi vực, xem ra tính toán vượt qua Hoang Hải, đi tới Bát Hoang cảnh tìm bọn họ rồi. Thân hình mấy người lóe lên, tốc độ cực nhanh, trong giây lát liền biến mất tung tích. Tiêu Dao môn chủ nghe được có người trào phúng gã cụt một tay, nên giận mà ra tay. Sau khi, chém chết người chọc giận gã, nhìn thoáng qua phương hướng phía sau, mày hơi nhíu xuống, dường như cảm giác được cái gì.

– Mấy tên súc sinh kia nếu muốn đi Bát Hoang cảnh, nhất định phải từ nơi hỗn loạn chi vực này vượt qua Hoang Hải, đợi thêm một tháng nữa, nếu không thấy, chứng tỏ bọn chúng đã vượt qua Hoang Hải rồi, ta sẽ đi tới Bát Hoang cảnh.

Trong lòng Tiêu Dao môn chủ lạnh lùng nói, gã đã đến sớm hơn Lâm Phong nhiều, luôn luôn tại mảnh địa vực này chần chừ, gã biết trên người Lâm Phong có rất nhiều áo nghĩa chi tinh, bởi vậy gã cố ý canh giữ bên ngoài Minh Nguyệt Phàm. Nếu bị gã bắt được, lúc này đây xem bọn Lâm chết như thế nào, còn có bảo vật trên người Lâm Phong cũng đều thuộc về gã. Mấy người Lâm Phong sau khi rời khỏi tìm được một tửu lâu, lúc này sắc mặt của Lâm Phong có chút khó coi, hiển nhiên ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

– Lão cẩu kia hiện tại đang bên ngoài Minh Nguyệt Phàm, có lẽ đang canh giữ khu vực này.

Nếu hai ngày sau chúng ta lại tới… rất có thể sẽ bị lão bắt được. Lâm Phong có chút buồn bực, không nghĩ tới thời điểm sắp qua được Hoang Hải lại gặp phải phiền toái. Tất cả mọi người đều gật đầu, cảm thấy lời nói của Lâm Phong có lý, nếu hai ngày sau bọn họ đi tới tập hợp cùng với đám người tại Minh Nguyệt Phàm… rất có thể sẽ gặp phải Tiêu Dao môn chủ.

– Có thể lên chiến hạm luôn hay không?!

Đường U U hỏi một tiếng. Lâm Phong trầm ngâm một lát, nói:

– Thử một lần đi, nếu không được.
.. chúng ta sẽ buông tha cho lần này, cho dù lãng phí cũng không có cách nào khác, không thể đi Minh Nguyệt Phàm mạo hiểm.

– Chỉ có thể như vậy!

Mọi người âm thầm gật đầu, không có biện pháp khác. Một trăm viên áo nghĩa chi tinh.. nghĩ tới đó tất cả mọi người đều cảm giác đau lòng. Hy vọng có thể lên chiến hạm Tử Ngọc để đi, bằng không, một trăm viên áo nghĩa chi tinh kia coi như vứt đi. Thời gian hai ngày trôi qua rất nhanh, đúng như mấy người Lâm Phong đoán trước, thời điểm rất nhiều người tập hợp bên ngoài đại điên Minh Nguyệt Phàm, chuẩn bị cùng nhau tiến lên hoang buồm vượt qua Hoang Hải, xa xa có một bóng người, ánh mắt quét qua từng người một, người này quả thực là Tiêu Dao môn chủ. Gã nhìn chằm chằm vào mấy chiến hạm Minh Nguyệt Phàm muốn xuất hành vào ngày này, chỉ cần mấy tên Lâm Phong muốn ngồi chiến hạm của Minh Nguyệt Phàm vượt qua Hoang Hải… nhất định sẽ bị gã phát hiện. Trừ phi mấy tên Lâm Phong không ở khu vực này, hoặc đi những chiến hạm tính an toàn kém khác!

Chương 959: Tiến vào Hoang Hải

— Đám người Lâm Phong đã tìm hiểu tốt nơi chiến hạm Tử Ngọc xuất phát.

Giờ phút này, bên cạnh Hoang Hải, một con thuyền giống như vòng cự luân ở tiền thế, chiến hạm Tử Ngọc đậu giữa Hoang Hải. Quanh chiến hạm được một tầng tử ngọc đáng sợ bao phủ bảo hộ chiến hạm. Đám người Lâm Phong cách chiến hạm Tử Ngọc không xa, cảm nhận hoang khí khủng bố trong Hoang Hải phía trước, có cảm giác hít thở không thông, dường như chỉ cần bước vào trong mảnh Hoang Hải kia, chắc chắn phải chết.

– Khó trách sản sinh ra chiến hạm Minh Nguyệt đắt tiền như vậy.

Người có bối cảnh chân chính sẽ tình nguyện tiêu phí trăm miếng áo nghĩa chi tinh để ngồi chiến hạm Minh Nguyệt. Hoang Hải này thực sự đáng sợ, khó có thể tưởng tượng nếu chiến hạm xảy ra chuyện ở giữa Hoang Hải, sẽ có kết cục như thế nào. Lâm Phong cảm nhận hoang khí kinh khủng, trong lòng thầm nghĩ, lúc này bọn họ đều thay đổi dung mạo, hoàn toàn biến thành một người khác. Vì để phòng ngừa vạn nhất, Lâm Phong cho mỗi người một tấm mặt nạ da người, tốt nhất là Tiêu Dao môn chủ đừng tới đây, nếu gã thực sự tới, cũng chỉ có thể hy vọng không bị gã nhận ra. Khu vực bên cạnh Hoang Hải, có không ít người ngắm nhìn chiến hạm Tử Ngọc, trong đôi mắt lộ ra thần sắc khát vọng nhè nhẹ. Chỉ cách một mảnh Hoang Hải, nhưng mảnh khu vực này và Bát Hoang cảnh lại là hai thế giới hoàn toàn khác nhau, chỉ khi nào vượt qua Hoang Hải, mới có thể bước vào trong Bát Hoang cảnh. Rất nhiều người dùng cả cuộc đời cũng không cách nào vượt qua được. Bọn họ hoặc không có áo nghĩa chi tinh, nhưng đợi đến khi có áo nghĩa chi tinh, họ lại luyến tiếc chuyện được ăn cả ngã về không đổi lấy vé tàu để lên chiến hạm. Dù sao, ai cũng không biết sau khi lên chiến hạm, cuộc đời bọn họ sẽ phát sinh biến hóa như thế nào.

– Nhìn, người của Minh Nguyệt Phàm tới.

Lúc này, mọi người nhìn về phía xa xa, chỉ thấy một đoàn người, trên quần áo có khắc ấn ký huy chương Tử Ngọc, đây là dùng hạm lệnh đổi lấy, có huy chương này mới có thể đi lên chiến hạm Tử Ngọc, vượt qua Hoang Hải.

– Đội ngũ thật trẻ tuổi.

Mọi người nhìn đoàn người này, cảm thán một tiếng. Lúc này, những người lên chiến hạm Tử Ngọc có vẻ trẻ tuổi hơn ngày bình thường, trên người họ lộ ra tinh thần phấn chấn bồng bột.

– Xem ra Thạch Hoàng và Vũ Hoàng thu nhận môn đồ Hoàng Vũ, hấp dẫn rất nhiều con cháu quý tộc ưu tú tới tham gia.

Rất nhiều người thảo luận, cách mảnh Hoang Hải, khoảng cách giữa đầu bên kia và đầu bên này là một cái hào rộng không thể vượt qua. Thế gia cường đại hơn nữa cũng không có Hoàng, bởi vậy con cháu quý tộc cũng tình nguyện mạo hiểm vượt Hoang Hải, đến Bát Hoang cảnh giao tranh xông xáo một hồi. Chuyến đi này, bọn họ không thể dựa vào gia tộc, hoàn toàn dựa vào chính mình Trên chiến hạm Tử Ngọc truyền ra một tiếng vang, lập tức có một dải cầu vồng hạ xuống, từ trong Hoang Hải truyền ra, hóa thành một cây cầu áo nghĩa rộng lớn.

– Lên hạm đi.

Người cầm đầu thản nhiên nói, đám người lập tức bước lên cây cầu áo nghĩa, tiến vào trong chiến hạm Tử Ngọc hùng vĩ.

– Chúng ta đi.

Thân hình Lâm Phong lóe lên, tới trước mặt người cầm đầu, lấy ra hạm lệnh, nói:

– Tiền bối, chúng ta có việc nên bị chậm trễ, không thể tới Minh Nguyệt Phàm để tập hợp, trực tiếp chờ ở chỗ này, tiền bối có thể để chúng ta đi lên chiến hạm Tử Ngọc được không? – Không được, các ngươi đã bỏ lỡ, phải chờ lần tiếp theo.

Người nọ lạnh lùng nói, khiến ánh mắt đám người Lâm Phong cứng đờ.

– Tiền bối, người xem chúng ta đều thay đổi hạm lệnh rồi, xin hãy thu xếp cho chúng ta.

– Quy định của Minh Nguyệt Phàm, bỏ lỡ tương đương với buông tha cơ hội lần này, chúng ta đã chuyển danh ngạch còn thừa cho người khác rồi.

Sắc mặt người nọ lạnh lùng, không hề dao động, nói với mọi người:

– Lần này có bảy người từ bỏ, ai muốn bảy danh ngạch này, tới nộp hai mươi áo nghĩa chi tinh, rồi đi lên chiến hạm Tử Ngọc.

– Thật ác độc.

Trong lòng đám người Lâm Phong thầm nghĩ, bỏ lỡ chẳng khác nào buông tha. Bọn họ lại muốn thu áo nghĩa chi tinh lần nữa…

– Ta muốn năm danh ngạch.

Lâm Phong cắn răng nói, Tiêu Dao môn chủ đang ở khu vực này, bây giờ có thể rất nhanh chạy tới. Một trăm miếng áo nghĩa chi tinh, hắn đành phải lấy ra.

– Ta muốn bảy danh ngạch!

Lúc này một giọng nói thản nhiên từ xa truyền tới, ánh mắt mọi người đảo qua, bọn họ liền nhìn thấy một hàng thân ảnh đi tới. Trong nhóm người này, nữ có nam có, người cầm đầu là một nữ tử, trên người khoác chiếc áo dài màu xanh, khí chất phiêu nhiên, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, khiến người xem có chút thất thần.

– Không biết người của gia tộc lớn nào? Đám người âm thầm nói, chỉ bằng mỹ mạo và khí chất của nữ tử này, có thể suy đoán ra thân thế phi phàm của nàng.

Người bên cạnh nàng đều là cao thủ, vây quanh nàng khiến nàng càng thêm tôn quý.

– Dương tiểu thư!

Người phụ trách chiến hạm Tử Ngọc vậy mà lại nhận ra nữ tử này, phi thường khách khí gọi một tiếng, khiến mọi người giật mình. Ngay cả cường giả Minh Nguyệt Phàm cũng tôn kính đối với nữ tử kia như thế, xem ra thân phận người này có không tầm thường.

– Ta muốn bảy danh ngạch này.

Đám người nữ tử lóe lên tới, các nàng có chín người, nhiều hơn hai người so với bảy danh ngạch.

– Dương tiểu thư, chi bằng chờ thêm vài ngày, ngồi chiến hạm Minh Nguyệt xuất hành.

Người cầm đầu đề nghị nói.

– Không cần, thời gian của ta đang gấp.

Nữ tử lắc đầu cự tuyệt, đối phương cũng không nói thêm, cười nói:

– Đã như vậy, mời Dương tiểu thư lên chiến hạm, áo nghĩa chi tinh thì miễn đi.

Miễn phí áo nghĩa chi tinh. Đôi mắt nhiều người ngưng tụ, chín người, nhiều hơn hai danh ngạch, lại được mời lên chiến hạm Tử Ngọc, hơn nữa còn không thu áo nghĩa chi tinh.

– Tiền bối, chúng ta cũng cần năm danh ngạch.

Lâm Phong vội vàng hô lên. Dù phải trả cái giá lớn, chỉ cần có thể nhanh chóng rời khỏi nơi này, hắn cũng nguyện ý. Người nọ lạnh như băng nhìn Lâm Phong, dường như châm chọc Lâm Phong không biết tự lượng sức mình. Lúc này nàng kia đã dẫn người của mình thông qua cây cầu áo nghĩa bước lên chiến hạm Tử Ngọc, quay người lại nhìn thoáng qua đám người Lâm Phong, thản nhiên mở miệng

– Chiến hạm Tử Ngọc có thể chở 600 người, thêm vài người cũng không có ảnh hưởng lớn, để bọn họ lên đi.

Người nọ nghe nữ tử nói, ánh mắt ngưng tụ, lập tức gật đầu:

– Nếu Dương tiểu thư đã mở miệng, ta liền phá lệ một lần, để bọn họ lên chiến hạm.

Lập tức nhìn đám người Lâm Phong, nói:

– Coi như các ngươi gặp may, lên đi.

– Cảm tạ!

Lâm Phong gật đầu, thân hình năm người lóe lên, thông qua cây cầu áo nghĩa, bước lên chiến hạm Tử Ngọc. Người khống chế chiến hạm Tử Ngọc bước chân tới, đứng ở trước chiến hạm, lãnh đạm nói:

– Chư vị, chuẩn bị khởi hành.

Tiếng nói của y hạ xuống, cây cầu áo nghĩa biến mất, một tầng ánh sáng áo nghĩa bao phủ chiến hạm khổng lồ. Sóng khí khủng bố đem chiến hạm gào thét trong Hoang Hải, một trận cuồng mãnh chấn động.

– Đợi một chút!

Lúc này, một thanh âm từ xa cuồn cuộn truyền đến, chỉ thấy một đạo thân ảnh bay nhanh về phía này. Ánh mắt mọi người nhìn thân ảnh lấp lóe ở xa, người này xem ra một trong những người bỏ lỡ. Nhưng khi bọn họ cẩn thận nhìn lại, liền lập tức hủy bỏ suy đoán này. Cụt một tay, nhưng khí tức rất khủng bố, một Tôn giả cường đại.

– Tiền bối, khởi động chiến hạm đi.

Đám người Lâm Phong đứng trên chiến hạm, liếc mắt nhìn liền nhận ra thân ảnh lấp lóe kia rõ ràng là Tiêu Dao môn chủ.

– Hả? Người khống chế chiến hạm liếc mắt nhìn đám người Lâm Phong, thần sắc của y lộ ra vẻ tò mò, xem ra mấy tên này đang lẩn trốn.

– Lâm Phong!

Xa xa, một đạo thanh âm lạnh lùng truyền đến, ánh mắt Tiêu Dao môn chủ trực tiếp dừng trên người Lâm Phong, con ngươi lộ ra hàn ý mãnh liệt:

– Lâm Phong, đừng tưởng ngươi thay đổi khuôn mặt thì ta không nhận ra, ánh mắt của ngươi, ta liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu.

– Tiền bối, xin hãy khởi động chiến hạm.

Lâm Phong cao giọng nói với người khống chế chiến hạm, Tiêu Dao môn chủ vậy mà lại chạy tới vào lúc này. Người nọ vẫn như cũ lãnh đạm nhìn Lâm Phong, không có ý khởi động chiến hạm. Thân ảnh Tiêu Dao môn chủ hóa thành lưu quang, càng ngày càng gần, trong nháy mắt có thể tới.

– Khởi động chiến hạm đi.

Nữ tử xinh đẹp quay đầu nói, người khống chế chiến hạm gật đầu, tâm niệm khẽ động, lập tức một tầng ánh sáng áo nghĩa đáng sợ phóng lên cao, toàn bộ chiến hạm khổng lồ được quang hoa bao phủ, sóng khí khủng bố điên cuồng lưu chuyển, chiến hạm Tử Ngọc, khởi động!

– Đứng lại cho ta!

Tiêu Dao môn chủ giận quát một tiếng, lực lượng kinh khủng trực tiếp công phá tầng ánh sáng áo nghĩa, vòng ánh sáng liên tục tỏa sáng, chiến hạm Tử Ngọc hơi lắc lư nhưng không hề bị ảnh hưởng.

– Oanh!

Một cỗ sóng khí thao thiên phóng ra, chiến hạm Tử Ngọc hóa thành một đạo lưu quang rực rỡ, tiến vào Hoang Hải, chuẩn bị đến Bát Hoang cảnh!

Chương 960: Phong bạo Hoang Hải

— Nhanh, chỉ trong nháy mắt, chiến hạm gào thét tiến vào Hoang Hải, nhấc lên một mảnh sóng triều khủng bố.

Trên người Tiêu Dao môn chủ bao phủ khí tức áo nghĩa, chân đạp Tiêu Dao bộ pháp, truy đuổi chiến hạm Tử Ngọc. Nhưng lấy tốc độ khủng bố của gã vẫn không đuổi kịp chiến hạm. Một lát sau, thân hình gã ngừng lại, nhìn chiến hạm Tử Ngọc đi xa, sắc mặt khó coi. Khốn kiếp, lại lần nữa để hắn chạy trốn ngay trước mắt.

– Sát!

Tiêu Dao môn chủ nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng tiêu sát khủng bố phóng ra, khí Hoang Hải gào thét, phóng lên không. Người phía xa cảm thấy run rẩy, thực lực người này thật khủng bố, dùng áo nghĩa bao quanh thân thể, đứng trong Hoang Hải, đám thanh niên kia không biết làm sao lại đắc tội với cường giả đáng sợ như thế. Tuy nhiên, chuyện này rõ ràng nói lên sự khủng bố của chiến hạm Tử Ngọc, có thể liên tục qua lại trong Hoang Hải, tốc độ chiến hạm Tử Ngọc đủ đáng sợ, lực phòng ngự cũng đủ mạnh. Tiêu Dao môn chủ huy động ống tay áo, bay về phía bờ. Mặc dù thực lực gã khủng bố nhưng không thể dựa vào lực lượng của mình để vượt Hoang Hải được. Phải biết rằng trong Hoang Hải có không biết bao nhiêu nguy cơ tử vong, nhất là khu vực trung tâm, thậm chí còn có phong bạo hủy diệt. Người dựa vào thực lực bản thân vượt Hoang Hải đều là cường giả cực kỳ đáng sợ, nhưng dù vậy vẫn có thời khắc cửu tử nhất sinh. Trên chiến hạm Tử Ngọc, Lâm Phong thấy thực lực Tiêu Dao môn chủ không thể dao động chiến hạm, không khỏi thở nhẹ, nguy hiểm thật.

– Cảm ơn!

Lâm Phong cảm ơn Dương tiểu thư. Nếu không phải nàng lên tiếng, người khống chế chiến hạm Tử Ngọc sẽ không khởi hành, nói vậy bọn họ sẽ rơi vào hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.

– Tiện tay mà thôi.

Nữ tử thản nhiên nói một câu, nói với Lâm Phong:

– Vừa rồi gã nói ngươi thay đổi dung mạo, vì sao ta không nhìn ra.

Mấy người Lâm Phong nhìn nhau, lập tức giơ tay, gỡ mặt nạ da người xuống, lộ ra hình dáng, trẻ tuổi hơn sơ với lúc mang mặt nạ, cả đám tinh thần phấn chấn, khí chất phi phàm.

– Mặt nạ thật tinh xảo.

Nữ tử nói, mặt nạ kia lại có thể khiến nàng không thể nhìn ra, thủ đoạn chế tác thật tinh xảo.

– Đúng vậy.

Lâm Phong cười khẽ, mặt nạ này quả thực rất lợi hại, dù Tôn giả lợi hại cũng không nhận ra, không biết Tiêu lão chế tạo như thế nào, loại mặt nạ này tuyệt đối có giá trị cao. Thiếu nữ không nói gì nữa, tiến về đại sảnh trung tâm, chiến hạm Tử Ngọc giống như một con thuyền buồm lớn, trung tâm có đại sảnh rộng lớn và từng gian phòng tu luyện, cho dù hành tẩu trong Hoang Hải, cũng không cản trở việc tu luyện. Hai mươi áo nghĩa chi tinh không phải số lượng nhỏ, tự nhiên phải có tác dụng của nó. Đám người Lâm Phong đứng trước chiến hạm nhìn Hoang Hải. Một tầng áo nghĩa chi tinh bao phủ toàn bộ chiến hạm, chạy như bay trong này. Trước mắt hắn hiện ra một mảnh Hoang Hải hủy diệt hắc ám và thâm thúy, dường như có một luồng sóng phong bạo khủng bố đánh vào hắn, mặc dù biết sẽ không có việc gì nhưng vẫn có cảm giác tim đập thình thịch như trước. Giờ phút này nơi bọn họ đang chân chính trong Hoang Hải hủy diệt, chỉ có tầng ánh sáng áo nghĩa kia mới bảo vệ được bọn họ khỏi phong bạo hắc ám. Không chỉ đám người Lâm Phong, rất nhiều người lần đầu tiên bước vào Hoang Hải đều đến phía trước chiến hạm, nhìn lốc xoáy hủy diệt hắc ám không ngừng đánh thẳng vào tầng sáng, dường như đánh về phía bọn họ, như muốn cắn nuốt hết tất cảm, bọn họ đều có cảm giác hết hồn, quá kinh khủng.

– Phải có thực lực mạnh mẽ tới cỡ nào mới có thể đạp trên Hoang Hải, không bị Hoang Hải xâm thực đây.

Trong lòng rất nhiều người sinh ra ý tưởng này, nếu có một ngày, bọn họ có thể thản nhiên đối mặt với Hoang Hải hủy diệt, đó sẽ là một chuyện vô cùng thú vị.

– Không có gì hay cả, đi nghỉ ngơi đi.

Một đạo thanh âm lạnh lùng truyền ra, là người khống chế chiến hạm Tử Ngọc. Y vẫn đứng đầu chiến hạm, dù sao chiến hạm do y khống chế. Dù Tử Đồng, Tử Kim hay chiến hạm Tử Ngọc, thậm chí chiến hạm Minh Nguyệt, đều là bảo vật vô cùng lợi hại, được cường giả luyện hóa khống chế. Cấp bậc chiến hạm càng cao, thực lực cường giả khống chế càng lợi hại, bởi vậy không chỉ bản thân chiến hạm cường đại, người bảo vệ chiến hạm còn lợi hại hơn. Người này khống chế chiến hạm Tử Ngọc, mặc dù nhìn như bình thường nhưng chiến lực có thể vô cùng kinh người. Bởi vậy khi Lâm Phong nhìn thấy y, gọi một tiếng tiền bối. Có vài người rời khỏi nơi này, tiến vào trong đại sảnh nghỉ ngơi, hoặc đi vào trong phòng tu luyện. Tuy nhiên Lâm Phong vẫn chưa đứng dậy, vẫn nhìn Hoang Hải thâm uyên mênh mông, có thể kích khởi nội tâm mọi người gợn sóng. Nhìn mảnh Hoang Hải này, cảm xúc mênh mông, rất tốt cho ý chí võ đạo của hắn. Như lúc trước sinh hoạt ở Tuyết Nguyệt quốc, bọn họ cho rằng Huyền Vũ cảnh phi thường lợi hại, nhưng nếu tại Càn Vực, ở giữa mảnh Hoang Hải này, Huyền Vũ cảnh lại giống như con kiến. Ý chí võ đạo đốc thúc bọn họ không ngừng tiến lên, không vì tới Huyền Vũ cảnh rồi mà vừa lòng.

– Ngươi đang suy nghĩ gì? Người khống chế chiến hạm nhín đám người Lâm Phong không rời đi, lên tiếng hỏi Lâm Phong.

Y có chút tò mò với Lâm Phong, tên Thiên Vũ cảnh tầng hai này là nhân vật lãnh tụ của đám thanh niên nam nữ, hắn bị Tôn giả lợi hại đuổi giết, hơn nữa đối mặt với thời điểm đó, Lâm Phong không giống nhiều người kính sợ mà phi thường bình thản. Sự bình thản đó không thể xuất hiện trên người một Thiên Vũ cảnh tầng hai được, chẳng lẽ người này cũng xuất thân thế gia? Gặp qua vô số Tôn giả, bởi vậy tập thành thói quen. Y không biết kinh nghiệm của Lâm Phong, tự nhiên không hiểu được tâm cảnh hắn. Trong lúc vô ý toát ra sự bình thản như vậy rất bình thường. Bởi vì Lâm Phong đã từng chiến đấu với Tôn giả, từng bị Tôn giả đuổi giết, từng được Tôn giả chỉ dạy, đối mặt với Tôn giả, Lâm Phong bình thản hơn rất nhiều so với những người bình thường.

– Ta suy nghĩ, nếu không có tầng ánh sáng này, hoang khí trực tiếp đánh tới, sẽ có tình cảnh gì? Lâm Phong nhìn Hoang Hải hắc ám thâm thúy, nói nhỏ một tiếng.

– Ngâm cái mồm quạ đen của ngươi lại.

Người nọ nghe Lâm Phong nói, giận quát một tiếng, dường như vô cùng kiêng kỵ chuyện này:

– Một tên Thiên Vũ cảnh tầng hai phế vật, lại có can đảm nói ra những lời này.

Ngươi có biết, dù Tôn giả cao giai cũng có thể bị cắn nuốt hủy diệt không!

– Ta chỉ vô ý nói, tiền bối đừng tức giận.

Lâm Phong cười nhẹ, Tôn giả gọi hắn là phế vật, hắn không có quyền cãi lại. Hơn nữa, hắn cũng có thói quen, trước khi chưa có thực lực dù thiên phú siêu tuyệt cũng bị người miệt thị, chỉ có thực lực nắm trong tay mới đáng tin cậy nhất.

– Hừ!

Người nọ hừ lạnh một tiếng, không nói nữa, cũng không để ý Lâm Phong ngắm nhìn Hoang Hải. Hành tẩu trong Hoang Hải, thời gian dường như rất lâu, mọi người giờ đã không nhìn thấy bầu trời màu lam, không nhìn thấy mây trắng. Bao phủ xung quanh bầu trời âm trầm là một mảnh u ám. Hoang Hải càng ngày càng trở nên hắc ám thâm thúy, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể đổ mưa. Không trung càng ngày càng đen, hắc đạo giống như nhập vào ma uyên, âm thanh lệ khiếu khủng bố mãnh liệt, dù có tầng sáng áo nghĩa chắn phía trước chiến hạm Tử Ngọc, vẫn cực kỳ chói tai. Từng cỗ lực lượng Hoang Hải khủng bố hắc ám không ngừng đánh thẳng vào quầng sáng, sắc mặt người khống chế chiến hạm trở nên âm trầm, vô cùng khó coi. Phong bạo, đáng chết! Ánh mặt lạnh như băng nhìn Lâm Phong, khiến thân thể Lâm Phong hơi cứng lại, chỉ thấy người nọ lạnh lùng nói:

– Nếu thực sự bị cái mồm quạ đen của ngươi nói đúng, ngươi tự cầu phúc đi!

Nói xong, ánh mắt y quét về phía mọi người:

– Tất cả mọi người tiến vào trong đại sảnh, không được đi ra, bất kể gặp phải gì cũng không được kinh hoảng, ổn định thân thể của mình.

– Các ngươi cũng đi!truyện ma

Ánh mắt của y nhìn đám người Lâm Phong, lãnh đạm nói. Nghe được lời y, sắc mặt rất nhiều người trở nên khó coi, nhìn bầu trời hắc ám, bọn họ sinh ra một cỗ dự cảm không lành. Đây phong bạo Hoang Hải, bọn họ vậy mà lại gặp phải phong bạo trên Hoang Hải. Mọi người xì xào bàn tán, đếu tiến vào trong đại sảnh, đồng thời trong lòng âm thầm cầu nguyện, hy vọng phong bạo Hoang Hải lần này không quá mạnh mẽ. Theo như lời đồn, phong bạo hủy diệt chân chính, dù chiến hạm Minh Nguyệt cũng bị phá vỡ, phong bạo Hoang Hải, lửa giận của Hoang Hải, tượng trưng cho tử vong. Không ngờ bọn họ xui xẻo như vậy, lại gặp phong bạo Hoang Hải, hiện tại việc bọn họ có thể làm, chỉ có thể cầu nguyện.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 16 giờ trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 22 giờ trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 2 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^