Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 188 [Chương 936 đến 940]
❮ sautiếp ❯Chương 936: Hư không luân hồi
— – Đê tiện? Tu vi của ta chỉ có Thiên Vũ tầng hai, tu vi hắn là Thiên Vũ tầng năm, cách biệt lớn như thế, ngươi nói ta đê tiện.
Lâm Phong lạnh lùng quát, chưởng lực khủng bố lại lần nữa chém giết ra.
– Ầm vang!
Không gian điên cuồng gào thét, thân thể người nọ bị đánh lui, khí tức toàn thân gã toàn bộ phóng thích, quát:
– Cùng nhau giết hắn.
– Ông!
Phía sau truyền ra một tiếng phá không.
– Cẩn thận!
Tiếng quát chói tai truyền ra, đôi mắt người nọ nhìn qua, lập tức thấy người Tiêu Dao môn mới bị Lâm Phong giết, cả người thất khiếu chảy máu, sắc mặt dữ tợn giết tới, khiến ánh mắt gã cứng đờ.
Không nói nhảm, người này phóng ra một chưởng, lực lượng đáng sợ hủy diệt đánh lên thân thể đối phương. Giờ phút này, một đạo ánh sáng từ mi tâm đối phương, công kích về phía mi tâm gã.
– Chính là thứ này!
Sắc mặt người nọ biến lạnh, thần niệm dao động, phóng ra công kích.
– Phía sau.
Vài đạo thân ảnh phá không, đồng thời hô lên, người nọ xoay người, nhưng không kịp, thân ảnh Lâm Phong nhanh như gió, trong nháy mắt giáng lâm, bổ một chưởng vào đầu gã, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát, trực tiếp tử vong. Tiểu kim nhân cũng trở về tay áo Lâm Phong.
– Vô sỉ!
Thân ảnh lóe lên, lạnh như băng quát, ống tay áo Lâm Phong huy động, thân thể hai người hơi khựng lại, sợ tiểu kim nhân công kích bọn họ, nhưng họ phát hiện không có gì cả, Lâm Phong cười châm chọc họ, thân thể lùi về phía sau. Rất nhiều người Tiêu Dao môn lại tiến đến, nghe Lâm Phong cười lạnh nói:
– Người có tu vi cao hơn Thiên Vũ tầng năm, ta không tiếp, đến lúc đó lão sư xuất thủ, đừng nói chết như thế nào cũng không biết.
Thân thể ngừng lại, ánh mắt của đám người có chút cứng ngắc.
– Đê tiện!
Lúc này, Vu Tiểu lạnh lùng nói, phóng thích hàn ý như có như không.
– Đê tiện? Người Tiêu Dao môn vô năng, nhiều người như vậy khi nhục thầy trò người ta, hơn nữa thầy trò đối phương cảnh giới còn thấp hơn người Tiêu Dao môn ngươi.
Tên kia dùng lực lượng Thiên Vũ tầng hai đối kháng với lực lượng Thiên Vũ tầng năm, Vu Tiểu, ngươi có thể diện gì dùng hai chữ đê tiện để hình dung. Hầu Thanh Lâm đứng cách Vu Tiểu không xa, thản nhiên nói.
– Vu Tiểu, ngươi tốt nhất không nên xen vào, nếu không, Thanh Lâm Luân Hồi Kiếm, tất ra khỏi vỏ!
– Ngươi uy hiếp ta? Thần sắc Vu Tiểu lạnh lùng, nhìn chằm chằm Hầu Thanh Lâm, ánh mắt cực kỳ băng hàn.
– Ta uy hiếp ngươi đó, rồi sao? Hầu Thanh Lâm liếc mắt nhìn gã, ánh mắt vô cùng lãnh đạm, khiến thân thể Vu Tiểu hơi cứng lại, gã rất muốn lĩnh giáo uy lực của Thanh Lâm Luân Hồi Kiếm, nhưng phải có dũng khí, Thanh Lâm Luân Hồi Kiếm ra khỏi võ, tất độ người vào luân hồi, gã muốn lĩnh giáo, một là giết chết Hầu Thanh Lâm, hai là gã chết.
Gã không nắm chắc sẽ giết được Hầu Thanh Lâm, cho nên không phải vạn bất đắc gĩ, gã sẽ không lĩnh giáo Thanh Lâm Luân Hồi Kiếm. Nơi Lâm Phong đứng, lúc này lại có một đạo thân ảnh tiến đến, người này lạnh lùng, lộ ra khí tức đáng sợ.
– Tôn giả!
Ánh mắt Lâm Phong cứng đờ, thân ảnh ấy không ngờ là một vị cường giả Tôn Vũ.
– Ta muốn xem, lão sư ngươi làm thế nào cứu ngươi.
Người này một thân lạnh lùng, một cỗ khí tức đáng sợ giáng lâm xuống người Lâm Phong, sát ý lóe lên.
– Lại một lão cẩu!
Lâm Phong cười lạnh một tiếng, bước lại gần Cùng Kỳ.
– Hừ, chết đi!
Thân thể người nọ tiến về trước, khí tức đáng sợ giáng lâm trên người Lâm Phong. Bàn tay giơ lên, uy lực thiên địa dường như hội tụ trong tay lão, một chưởng này tất chém chết Lâm Phong.
– Tôn giả xuất thủ với Thiên Vũ cảnh tầng hai, ngươi làm nhục hai chữ Tôn giả, một đạo thanh âm đạm mạc truyền vào tai Tôn giả, lão nhìn thấy thân ảnh màu bạc bước về phía lão, thần sắc không khỏi cứng lại.
– Chuyện này không liên quan tới các hạ.
Tôn giả kia lãnh đạm nói.
– Ta không thích!
Hầu Thanh Lâm vẫn nhắc mấy chữ này, không thích. Tâm thần khẽ động, từng đạo ngân quang lộng lẫy, kiếm ra khỏi vỏ, kiếm màu bạc, kiếm lộng lẫy. Bên trong kiếm, lộ ra khí tức luân hồi! Không có uy thế chấn động thiên địa, chỉ có khí tức luân hồi nhàn nhạt, lại khiến Tôn giả Tiêu Dao môn cứng cả người, lão không phải địch thủ của đối phương. Một kiếm xuất ra, trong không gian xuất hiện một mảnh thế giới hư không, mảnh thế giới này vô cùng thâm thúy, như thể vực sâu luân hồi vô tận, có từng dải hoa văn luân hồi. Sắc mặt Tôn giả Tiêu Dao môn trắng bệch, vô cùng khó coi, một kiếm phá không gian, hư không hiện, lực lượng thần thông đáng sợ tới cỡ nào. Không chỉ Tôn giả Tiêu Dao môn, dù Long chủ, cung chủ Diệt Tình cũng bị một chiêu này chấn động, quá mức rực rỡ, quá mức đáng sợ.
– Kinh tài tuyệt diễm, thiên tư ngút trời!
Cùng Kỳ phung ra một câu, khiến thân thể Lâm Phong mạnh mẽ run lên, Cùng Kỳ là ai, Viêm Đế hiển hách ngày xưa, nó nhìn thấy không biết bao nhiêu thiên tài, có thể nói vô số. Mà giờ này, nó lại đánh giá thanh niên trước mắt là kinh tài tuyệt diễm, thiên tư ngút trời, có thể thấy thiên phú thanh niên này đáng sợ tới cỡ nào.
– Khủng bố như vậy sao? Lâm Phong hỏi Cùng Kỳ.
Cùng Kỳ gật đầu nói:
– Bản Đế có thể nhìn lầm sao, cái ngươi nhìn thấy chỉ là một góc băng sơn thôi.
Lâm Phong trầm mặc, tiếp tục xem một kiếm phá không kia. Vực sâu hư không luân hồi tràn về phía Tôn giả, thân thể gã nhanh chóng lùi về sau, lại thấy Hầu Thanh Lâm chém ra một kiếm, phía sau lão cũng xuất hiện một khe nứt hư không, thân thể người nọ ngừng lại. Phía trước có lực lượng hư không bao phủ, phía sau cũng có một lỗ hổng vực sâu, sắc mặt hắn trắng bệch. Giờ phút này, lên trời xuống đất đều không có lối, thân thể bị hư không xâm chiếm.
– Không!
Giận dữ gầm lên, lão gần như không có lực phản kháng, bị vực sâu luân hồi cắn nuốt, theo vô tận hoa văn luân hồi chìm vào vực sâu vô tận, thực sự tiến vào luân hồi. Cơn lốc đáng sợ gào thét, vực sâu hư không luân hồi từ từ khép lại, giống như chưa từng xuất hiện, mà thân ảnh của Tôn giả kia hoàn toàn biến mất. Ánh mắt mọi người cứng lại, ngay cả Tuyết Tôn giả và Tiêu Dao môn chủ đang chiến đấu với nhau cũng dừng lại, nhìn chằm chằm nơi Tôn giả kia biến mất. Rung động, thực lực loại này quá đáng sợ, quá mức chấn động, dù là nhân vật bá chủ của Càn Vực cũng cảm thấy lạnh lẽo. Cái gì gọi là thiên tài, đây mới thực sự là kinh tài tuyệt diễm, bọn họ không lý giải được năng lực thần thông vừa mới hiện ra rõ ràng trước mặt. Đám môn đồ Hoàng Vũ cũng nuốt nước bọt, Thanh Lâm Luân Hồi Kiếm, kiếm ra tất vào luân hồi, không ai có thể đỡ. Uy danh y chấn động một phương, cực ít người dám trêu chọc, cùng so sánh với y, đám môn đồ Hoàng Vũ cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.
– Đây chỉ là một góc băng sơn? Thần sắc Lâm Phong cứng lại, ngạc nhiên, hắn dường như có thể lý giải lời của Cùng Kỳ.
Nếu loại thiên tài này không gọi là kinh tài tuyệt diễm thì không biết ai mới xứng với bốn chữ này. Hơn nữa, đây chỉ là một góc băng sơn của người ta. Một tiếng vang thanh thúy truyền ra, Hầu Thanh Lâm thu kiếm vào vỏ. Giờ phút này, ánh mắt mọi người nhìn y đã hoàn toàn khác, dù nhân vật bá chủ cũng vô cùng kiêng kỵ, thanh niên này có thể tiêu diệt bọn họ, đáng sợ hơn là hắn còn rất trẻ tuổi nh.
– Lại giúp Tiểu Phong!
Mặc dù Tuyết Tôn giả chấn động với thực lực Hầu Thanh Lâm, nhưng trong đầu không ngừng nghĩ, theo như lời Lâm Phong nói, người này đã giúp hắn một lần, còn lần này, Tôn giả Tiêu Dao môn muốn giết Lâm Phong, Hầu Thanh Lâm lại xuất thủ, người này rốt cuộc là ai, vì sao lại giúp Lâm Phong hóa giải nguy cơ? Nếu nói không có chút quan hệ nào, Tuyết Tôn giả tuyệt đối không tin. Cửu Tiêu đại lục rộng lớn mênh mông, một nhân vật khủng bố như vậy không nên xuất hiện ở Càn Vực này, cho dù đi ngang qua Càn Vực cũng không can thiệp vào chuyện ở đây. Càn Vực không xứng là sân khấu của y, nhưng hiện tại Hầu Thanh Lâm tới đây, hơn nữa còn hai lần giúp Lâm Phong, khiến ông không thể không hoài nghi.
– Tôn giả đối phó Thiên Vũ tầng hai, ta không thích!
Hầu Thanh Lâm thản nhiên nói, ánh mắt nhìn lướt qua mọi người, không người nào dám nói chuyện. Bọn họ bị thực lực đối phương chấn động, đơn giản một câu, ta không thích đủ để chấn nhiếp tất cả, ai dám nghi ngờ?
Chương 937: Phóng hỏa
— – Vu Tiểu, Vạn Tông đại hội là chuyện của Càn Vực, nhưng ta người Tiêu Dao môn tại đây rất hung hăng bá đạo nha, chẳng lẽ lần Vạn Tông đại hội này là chuyện nội bộ Tiêu Dao môn? Hầu Thanh Lâm liếc mắt nhìn Vu Tiểu, thản nhiên nói.
– Đừng để ta nhìn thấy cảnh cậy mạnh bắt nạt yếu, đường đường chính chính chiến đi, nếu không ta sẽ không ngồi nhìn.
Mọi người không nói gì, đây là lực uy hiếp do thực lực mang tới, y không thích nhìn, những người khác không dám phản bác, nếu một người bình thường dám nói như vậy, đã chết tám mươi đời dương rồi.
– Ta cảm thấy Vạn Tông đại hội không có chút ý nghĩa, trở thành cái cớ để nô dịch cường giả Càn Vực, nếu các ngươi làm lãnh tụ Vạn Tông đại hội, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Tuyết Tôn giả lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn đám người Long chủ:
– Long chủ Đông Hải Long cung, Diệt Tình cung chủ Thần Cung và hoàng tử Đoan Mộc Ngọc Thiên Hoàng tộc, lần Vạn Tông đại hội này là do các ngươi khởi xướng.
Đã như vậy, mời các ngươi định ra quy định tranh đoạt vị trí lãnh tụ, nếu còn hồ đồ như vừa rồi, sẽ khiến cho mọi người tan rã, ở lại cũng không có ý nghĩa. Long chủ, cung chủ Diệt Tình và hoàng tử Đoan Mộc đương nhiên muốn nắm giữ quyền chủ đạo, tuy nhiên, lần trước bởi vì có Thiên Lâm thiếu gia và môn đồ Hoàng Vũ, bọn họ cấp thể diện cho những người đó, để Tiêu Dao môn chủ ra mặt, để những người đó làm lãnh tụ, bọn họ âm thầm giúp đỡ, nhưng không ngờ lại bị Lâm Phong và lão nhân phá hư. Sau đó, Thiên Lâm thiếu gia mời Vu Tiểu tới, Vu Tiểu hiển nhiên trở thành nhân vật lãnh tụ. Nhưng không ngờ hôm nay lại có người chen ngang, Thanh Lâm Luân Hồi Kiếm chặn ngang, dùng thực lực cường đại chấn nhiếp mọi người.
– Chuyện đã như vậy, mọi người hãy giải tán, chờ ba người chúng ta thương lượng, ngày mai tổ chức Vạn Tông đại hội, sẽ cấp cho chư vị một công đạo.
Long chủ Đông Hải Long cung mở miệng. Mọi người gật đầu, cũng chỉ có thể như thế. Hôm nay cũng không phải ngày tổ chức Vạn Tông đại hội, chuyện này dừng ở đây.
– Ta tin tưởng ba vị có thể cấp cho người của Càn Vực một công đạo.
Tuyết Tôn giả thản nhiên nói, không có ý kiến gì.
– Chuyện đã như vậy, ngày mai gặp lại.
Tiêu Dao môn chủ lạnh như băng lên tiếng, liếc mắt nhìn Tuyết Tôn giả và Lâm Phong. Gã hận không thể lập tức tru sát hai người này, gã vạn lần không ngờ, trận chiến này hôm nay lại tạo nên phong vân mãnh liệt như thế, khiến người Tiêu Dao môn tổn thất nghiêm trọng, ngay cả Tôn giả cũng chết một vị, đả kích không nhỏ đến Tiêu Dao môn.
– Con kiến hôi, sớm muộn cũng bị người dẫm chết Tiêu Dao môn chủ nhìn Lâm Phong lạnh lùng uy hiếp, vung ống tay áo, bỏ đi.
– Ta không tin lão cẩu có thể cắn chết người.
Lâm Phong châm chọc nói, khiến Tiêu Dao môn chủ phóng thích từng cơn sát khí. Gã đường đường là Tiêu Dao môn chủ, nhưng lại bị Lâm Phong gọi là lão cẩu, lý nào lại vậy. Tất cả mọi người rời đi, Hầu Thanh Lâm liếc mắt nhìn mọi người, nói:
– Ta muốn xem Vạn Tông đại hội của Càn Vực, bởi vậy sẽ ở lại đây hai ngày, ngàn vạn lần đừng xuất hiện chuyện khiến ta không thích nhìn!
Nói xong, Hầu Thanh Lâm di động bước chân, thân ảnh màu bạc tiêu sái biến mất khỏi tầm mắt mọi người. Nhưng không ai thể quên được một kiếm luân hồi kinh thế vừa rồi. Một kiếm dẫn động lực lượng hư không, dường như mở ra cánh cửa luân hồi, độ người vào đó, thủ đoạn quá cao siêu, quá đáng sợ.
– Lão sư, chúng ta cũng nghỉ ngơi thôi.
Lâm Phong nói với Tuyết Tôn giả, lão khẽ gật đầu hạ xuống, cùng Lâm Phong rời khỏi nơi này. Bọn họ không được người Vô Ưu sơn trang bố trí nơi ở, tùy ý chọn Hỏa Diệm sơn mạch để ở một đêm, tu sĩ võ đạo không câu nệ tiểu tiết, lấy trời đất làm nhà là chuyện bình thường, nếu muốn tu luyện, tùy ý mở một động phủ là được. Lâm Phong và Tuyết Tôn giả thảo luận về Hầu Thanh Lâm, nhưng vẫn không rõ, không biết đối phương rốt cuộc là ai, vì sao giúp bọn họ. Cuối cùng bọn họ kết luận có lẽ Hầu Thanh Lâm nhìn không thuận mắt thật, nếu không bọn họ cũng không biết giải thích như thế nào. Cường giả lợi hại nhất Lâm Phong biết là Tiêu lão, tuy nhiên, Hầu Thanh Lâm hiển nhiên không phải Tiêu lão. Ban đêm, ngoài động phủ trong Hỏa Diệm sơn mạch, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn tinh không vô tận, nói với Cùng Kỳ nằm ở bên cạnh:
– Ngụy Đế.
– Vĩ Đế? Cùng Kỳ sửng sốt, đôi mắt to nhìn Lâm Phong, thản nhiên nói: – Gọi ta là Đại Đế hoặc Viêm Đế, không cần gọi Vĩ Đế, cường giả Đại Đế có vô số.
Mặc dù bản đế lực lượng thông thiên, nhưng không dám có thêm một chữ “Vĩ”. Lâm Phong nghe Cùng Kỳ nói hơi ngẩn người, hiểu đối phương hiểu nhầm chữ “ngụy” của hắn, không khỏi mỉm cười:
– Gọi ngươi Ngụy Đế mới quen.
Ngươi nói Thanh Lâm luân hồi kiếm kinh tài tuyệt diễm, thủ đoạn đó là thiên phú bẩm sinh hay tu luyện thành!
– Đương nhiên là cả hai.
Viêm Đế thản nhiên đáp.
– Càn Vực chỉ là địa phương nhỏ của Cửu Tiêu đại lục, ngươi không biết ở bên ngoài có bao nhiêu thiên tài, các loại Vũ Hồn cường đại kỳ dị có vô số, rất nhiều trong đó được kế thừa lực lượng huyết mạch của bậc cha chú hoặc tổ phụ, tạo nên lực lượng Vũ Hồn thần kỳ.
Thanh niên kia kiếm trảm luân hồi, Vũ Hồn của hắn có luân hồi ý, hơn nữa bản thân có thiên tư tuyệt thế, có được năng lực lĩnh ngộ cường đại, mới có thể phát huy lực lượng đáng sợ như thế, một kiếm phá hư không, tạo luân hồi!
– Người này, tương lai chắc chắn thành Hoàng, thậm chí giống như ta trở thành Đại Đế.
Thanh âm Viêm Đế nghiêm túc, nó ngẩng đầu nhìn mảnh hư không, không biết lúc nào mới có thể như ngày xưa, ngạo thị thương khung. Tuy hôm nay nó đã bước vào Thiên Vũ nhưng khoảnh cách tới Đại Đế còn rất xa. Đường phía trước còn rất dài.
– Ngươi xem ta có thể trở thành Hoàng hoặc Đại Đế không? Đôi mắt Lâm Phong lóe lên, cười hỏi.
– Nói nhảm, có bản Đế chỉ điểm, sao ngươi không trở thành Hoàng được, còn Đại Đế phải xem vận mệnh của ngươi.
Viêm Đế thản nhiên nói một tiếng, ánh mắt Lâm Phong lóe lên, nghe ý của Cùng Kỳ, Đại Đế rất khó đạt được nha.
– Ngụy Đế, phía trên Tôn giả là Hoàng, mà nghe ý tứ của ngươi, Đại Đế trên cả Hoàng, cảnh giới phân chia cụ thế thể ra sao thế? Lâm Phong nghi ngờ hỏi.
– Tới Hoàng cảnh, sẽ không phân chia cảnh giới như trước nữa, giờ nói ngươi cũng không hiểu, ngươi không cần mơ mộng viển vông, về sau ngươi thành Tôn giả, ta sẽ nói cho ngươi biết cách phân chia Hoàng cảnh.
Cùng Kỳ khinh thường nhìn Lâm Phong, khiến hắn vô cùng buồn bực.
– Trên Đại Đế, có cảnh giới mạnh hơn không? Vô tận tinh không rộng lớn treo trên đỉnh đầu, Lâm Phong dường như nhớ tới văn tự mà Ma Hoàng lưu lại trong Ngọc Hoàng cung.
Cảnh giới tuyệt thế chân chính, chân đạp tinh không, quan sát chúng sinh!
– Phía trên Đại Đế!
Viêm Đế thì thào nói nhỏ, trầm mặc một lúc, Lâm Phong quay đầu, thấy nó đang nhìn thiên không, không biết suy nghĩ gì. Tuy nhiên, Lâm Phong cũng hiểu, hiện tại theo đuổi cảnh giới xa xôi kia không có bất cứ ý nghĩa gì. Hiện giờ, một tên môn đồ Hoàng Vũ cũng dám trước mặt hắn kiêu ngạo, miệt thị hắn, con đường hắn còn rất dài.
– Hô.
. Lâm Phong thở ra một hơi, thân thể đứng lên, nói với Cùng Kỳ:
– Ngụy Đế, đi, chúng ta đi dạo một vòng? Thân thể Cùng Kỳ lay động, ánh mắt nhìn Lâm Phong nói: – Ngươi muốn làm gì? – Ha ha!
Lâm Phong cười tà, thản nhiên nói:
– Đi xem người của Tiêu Dao môn!
– Tên khốn khiếp, ngươi muốn bản Đế giúp ngươi chạy trốn!
Cùng Kỳ rất không tình nguyện đứng lên, mang theo Lâm Phong phá không. Đêm đó, Vô Ưu sơn trang xuất hiện vài đạo hỏa quang thông thiên, nơi ở Tiêu Dao môn bị người phóng hỏa, nhưng không bắt được kẻ gây chuyện. Chuyện này khiến Tiêu Dao môn chủ nổi trận lôi đình, người Tiêu Dao môn cảm thấy xấu hổ và phẫn nộ. Ban ngày bị người làm nhục, tử thương thảm trọng, buổi tối còn bị người phóng hỏa, ngay cả hung thủ cũng không tìm thấy, quả thực vô cùng nhục nhã. Trận hỏa hoạn này dù không tổn thương người nhưng lại khiến tát vào đám người Tiêu Dao môn một cái vang dội. Cho đến ngày tổ chức Vạn Tông đại hội lần thứ hai, khuôn mặt của họ vẫn đen như đít nồi, vô cùng khó coi.
Chương 938: Chôn giết
— Ngược lại, tinh thần Lâm Phong vô cùng sảng khoái, nhất là khi nhìn mặt đám người Tiêu Dao môn đen sì, hắn càng thấy sung sướng khi người gặp họa.
– Đêm qua, hỏa quang thông thiên ở Vô Ưu sơn thật sáng, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Lâm Phong thản nhiên hỏi, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt muốn giết người.
Tiêu Dao môn chủ nhìn Lâm Phong, lạnh lùng nói:
– Trận hỏa hoạn đó do ngươi tạo ra? – Nếu ta phóng hỏa mà Tiêu Dao môn không bắt được ta, có thể nói Tiêu Dao môn nuôi một đám phế vật.
Lâm Phong châm chọc nói, trận hỏa hoạn đó quả thật do hắn tạo ra.
– Hừ!
Tiêu Dao môn chủ hừ lạnh một tiếng, truyền âm nói:
– Đừng tưởng y có thể bảo vệ ngươi, ta không tin y có vĩnh viễn ở bên cạnh ngươi.
Đắc tội Tiêu Dao môn, ngươi đã là người chết. Thần sắc Lâm Phong trì trệ, không ngờ đối phương lại dùng thần niệm truyền âm cho hắn.
– Tiêu Dao môn chủ có chuyện cứ nói thẳng với mọi người, thực lực ta yếu không dám phản bác, cần gì phải dùng thần niệm truyền âm uy hiếp ta.
Lâm Phong cao giọng nói, khiến mọi người nghe rõ, ánh mắt đồng loạt nhìn Tiêu Dao môn chủ, người vậy mà lại dùng thần niệm truyền âm uy hiếp Lâm Phong. Xem ra oán niệm của Tiêu Dao môn chủ với Lâm Phong rất sâu.
– Hừ, Tiêu Dao môn chủ thật uy phong.
Tuyết Tôn giả lạnh như băng hừ một tiếng, thanh âm lộ rõ vẻ châm chọc. Cảm nhận ánh mắt khác thường của mọi người, Tiêu Dao môn chủ lạnh như băng nhìn Lâm Phong, hận không thể lập tức đánh chết tiểu tử vô sỉ này. Nhưng nhìn thân ảnh thanh niên ngạo nghễ khoanh chân ngồi trên đám mây, gã cảm thấy da đầu run lên. Thanh Lâm Luân Hồi Kiếm tự nhiên can thiệp vào chuyện Càn Vực, gã từ Vu Tiểu biết người này có thanh danh cực lớn, một nhân vật vô cùng lợi hại nhưng lại không có bất kỳ cái gì liên quan gì tới Càn Vực.
– Lão cẩu, ngươi có cam đảm thì trực tiếp giết ta, không có can đảm thì đừng nói, thối lắm.
Lâm Phong dùng thần niệm truyền âm lại Tiêu Dao môn chủ, khiến thần sắc hắn vừa mới khôi phục lại trở nên khó coi. Thân phận của gã và Lâm Phong hoàn toàn khác nhau. Gã là Tiêu Dao môn chủ, nhân vật lãnh tụ, một phương cự đầu của Càn Vực. Còn Lâm Phong không có thân phận gì, Lâm Phong có thể nói gã dùng thần niệm uy hiếp, chẳng lẽ gã cũng nói chuyện Lâm Phong truyền âm nhục mạ gã hay sao? Tiêu Dao môn chủ chỉ có thể nuốt cơn tức này vào bụng. Lúc này, những đại nhân vật của Càn Vực đều lên đài cao, Long chủ, Cung chủ Diệt Tình và Hoàng tử Đoan Mộc dẫn đầu, nhìn mọi người, Long chủ đứng mở miệng.
– Ba người chúng ta thương lượng, quyết định lần tuyển chọn lãnh tụ Vạn Tông đại hội này, lấy thực lực tổng hợp để xét, lãnh tụ không phải một người mà một thế lực, thế lực nào trong chúng ta mạnh nhất sẽ làm lãnh tụ, các thế lực khác sẽ phụ trợ, phương pháp này công bằng nhất.
– Quả nhiên.
Trong lòng Lâm Phong cười lạnh, bọn họ định ra quy tắc, quả nhiên thiên vị hướng về mình, xét về chỉnh thể, thế lực cường đại nhất đều đứng trên đài cao, toàn bộ Vạn Tông đại hội vẫn nằm trong sự khống chế của họ. Trong lòng mọi người biết rõ điều này. Tuy nhiên, những người này vẫn định ra quy củ như vậy, bọn họ cũng không thể phản bác. Hơn nữa, xét tổng hợp thực lực một phương thế lực cũng có lý do của nó.
– Nếu một phương thế lực chỉ có một hoặc hai người, một hoặc hai người này phải đối kháng với toàn bộ tông môn sao? Lâm Phong hô lên.
– Không phải.
Long chủ lắc đầu nói:
– Ai muốn tham gia tuyển chọn vị trí lãnh tụ đều có thể lên trên đài cao, nếu một phương thế lực có thể điều động năm người đi lên, nếu không đủ năm người thì toàn bộ đi lên, cuối cùng dựa vào thực lực để nói chuyện.
Dùng thực lực năm người đại biểu thực lực một tông môn, năm người được chọn có lẽ sẽ là năm người lợi hại nhất.
– Một phương thế lực làm lãnh tụ, có mấy thế lực hỗ trợ? Có người hỏi.
– Năm, do năm cỗ thế lực hỗ trợ.
Long chủ đáp. Tiêu Dao môn, Đông Hải Long cung, Ngọc Thiên Hoàng tộc, Thần Cung, Cửu Tiêu Kiếm môn, Phong Đô Ma tông, sáu cỗ thế lực này chọn ra một cỗ thế lực làm lãnh tụ, năm cỗ thế lực còn lại hỗ trợ, nghĩ thật chu đáo.
– Tốt lắm, hiện tại muốn trở thành lãnh tụ hoặc thế lực tông môn hỗ trợ, có thể chọn ra năm người đi lên, hoặc chiến đấu hoặc do chư vị tuyển chọn!
Long chủ lại lần nữa lên tiếng, rất nhanh, từng thân ảnh lóe lên đài cao. Mọi người đoán không sai, có sáu cỗ thế lực, Tiêu Dao môn, Đông Hải Long cung, Ngọc Thiên Hoàng tộc, Thần Cung, Cửu Tiêu Kiếm môn, Phong Đô Ma tông. Bọn họ cùng với Thiên Trì đều là thế lực cấp bá chủ ở Càn Vực, những người khác muốn tranh cũng không có khả năng. Hơn nữa, bốn người trên đài cao đều rất lợi hại, còn một người khác, đứng trên hư không, ngạo nghễ nhìn quần hùng.
– Còn thế lực nào muốn trở thành lãnh tụ không? Long chủ hỏi mọi người.
– Dường như có bốn người chưa đi lên, đứng trên không, ai biết có biến hóa gì không? Lâm Phong chỉ lên đài cao, khiến ánh mắt đám người Long chủ ngưng tụ, lạnh lùng nhìn hắn, tuy nhiên bọn họ đều đi lên đài.
– Viêm Đế, chuẩn bị động thủ!
Lâm Phong truyền âm nói với Cùng Kỳ, Cùng Kỳ gầm nhẹ một tiếng, ra vẻ hiểu, thân thể của nó lặng lẽ biến mất, không khiến người chú ý. Nhìn mọi người trên đài cao, ánh mắt Lâm Phong lạnh lùng, thầm nghĩ trong lòng, lần này phải chơi chết các ngươi.
– Tông môn thế lực muốn trở thành lãnh tụ Vạn Tông đại hội, xin mời lên đài cao, ta cho các vị thời gian một nén nhang để suy nghĩ.
Long chủ tiếp tục nói, không ai đi lên, sao có thể tranh đoạt với các thế lực cự phách, đi lên cũng chỉ tự rước lấy nhục vào mình thôi. Rất nhiều người xì xào bàn tán. Xem ra lần Vạn Tông đại hội này, vẫn không thể thoát khỏi bàn tay của các thế lực cự phách. Tuy nhiên cũng không sao, bọn họ vốn không mơ ước vị trí lãnh tụ, chỉ muốn tới Thiên Trì thử vận may. Nghe nói Thiên Trì chiếm được bảo vật lợi hại trong Bí Cảnh, Lâm Phong có khả năng chiếm được bảo vật Hoàng giả, mặc dù bọn họ không có phần nhưng có thể đi cướp Thiên Trì một phen. Đây là tâm lý của phần lớn người ở đây, nếu Thiên Trì bị diệt, sao không tới kiếm tiện nghi, nhưng bọn họ lại không biết, Lâm Phong đang ở giữa bọn họ.
– Thầy trò hai người các ngươi không phải muốn tranh đoạt vị trí lãnh tụ sao, sao lại không đi lên.
Ánh mắt Tiêu Dao môn chủ nhìn Lâm Phong và Tuyết Tôn giả, cười lạnh nói.
– Hai chiến hai, cùng cảnh giới, dám chiến không? Lâm Phong hỏi Tiêu Dao môn chủ.
– Hừ!
Tiêu Dao môn chủ hừ lạnh, không trả lời.
– Không dám thì đứng đánh rắm, năm người muốn ức hiếp hai người, lão cẩu ngươi quả nhiên không biết liêm sỉ.
Lâm Phong vũ nhục, Tiêu Dao môn chủ cắn răng, hận không thể giết chết Lâm Phong ngay tức khắc.
– Không có giáo dưỡng gì cả.
Tiêu Dao môn chủ lạnh lùng mắng, không nói thêm nữa, không gian rộng lớn dần yên tĩnh trở lại, mọi người chờ thời gian một nén nhang qua đi.
– Hử? Đúng lúc này, Vu Tiểu trong hư không nhíu mày, ánh mắt nhìn lên đài cao, dường như cảm nhận được gì đó.
– Hử? – Dường như không thích hợp!
Những nhân vật cự phách cũng cảm nhận được có gì không đúng dưới chân.
– Mau lùi lại!
Vu Tiểu quát một tiếng, trong khoảng khắc, khí tức tịch diệt phóng ra, quang hoa chói mắt từ dưới mặt đất phóng lên xé rách đài cao thành phấn vụn, ánh sáng tịch diệt như muốn hủy diệt mọi thứ.
– Aaa.
….
– A, a, a.
…. Từng tiếng kêu thảm thiết truyền ra, quang hoa tịch diệt mang theo áo nghĩa sát phạt hủy diệt, vô cùng cường đại, ngay cả Tôn giả cũng bị xé tan, trong nháy mắt đã giết chết vài người. Người gần đài cao điên cuồng lui về phía sau, có người né tránh không kịp, trực tiếp tử vong. Thân pháp Tiêu Dao môn chủ vô cùng tiêu dao, Tiêu Dao bộ pháp được thi triển đến mức tận cùng, thân thể bay lên không, cả người phóng thích khí tức đáng sợ, lực lượng vô tận điên cuồng phóng ra, không hề giữ lại. Tiếng vang xuy xuy truyền ra, cắt phá da thịt gã, trên người gã lưu vài vết máu, còn những nhân vật cự phách khác, nghe Vu Tiểu nhắc cũng kịp phản ứng, thân thể phóng lên cao, phóng xuất lực lượng đáng sợ chống lại khí tức hủy diệt, nhưng vẫn bị áo nghĩa sát phạt gây thương tích, những người khác không may mắn như thế, sáu thế lực lớn, ba mươi người, đã chết mười mấy người, những người còn lại đều bị thương!
– Khốn khiếp!
Lâm Phong hòa vào dòng người hỗn loạn, nhưng vẫn chú ý tới tình huống bên kia. Vu Tiểu phát hiện nhắc nhở mọi người, nếu không bọn chúng càng thê thảm, sáu tông chủ đều chạy thoát, không giết được ai cả, Lâm Phong thầm nhủ đáng tiếc!
Chương 939: Thân phận bại lộ
— Mọi người tránh ra xa, những người không chết đều đứng trên hư không, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khí tức hủy diệt phía dưới.
Giờ phút này, đài cao hoàn toàn bị phá nát, hóa thành bụi bậm phiêu đãng trên không, thi thể cường giả tử vong không thấy nữa, tất cả đã bị xé tan, thi cốt không còn, cực kỳ bi thảm, người chạy thoát cũng bị thương, chỉ có điều thương thế khác nhau mà thôi, điều này khiến cho người sáu thế lực lớn trầm xuống. Sát trận, thậm chí có người bố trí sát trận dưới đài cao Vạn Tông đại hội, sát trận lợi hại như thế, có thể dễ dàng giết Tôn giả, cho dù cự đầu của tông môn bọn họ, nếu chậm một bước, cũng bị xé tan.
– Lực lượng Thánh vân!
Giữa hư không, ánh mắt Hầu Thanh Lâm lóe lên, có người bố trí Thánh vân sát phạt trận lợi hại như thế khiến y kinh ngạc. Lực lượng Thánh vân cực kỳ lợi hại, dù trong đám Tôn giả, cũng chỉ có Tôn giả vô cùng lợi hại mới có thể lĩnh ngộ. Còn chuyện bố trí Thánh vân sát phạt trận mạnh mẽ như vậy dưới đất, hơn nữa còn che giấu được khí tức, hiển nhiên phải vô cùng tinh thông Thánh vân, trình độ trên phương diện này vô cùng sâu, nếu có cường giả loại này, có lẽ thực lực vượt xa đám người Tiêu Dao môn chủ, dù không dựa vào lực lượng Thánh vân sát phạt trận cũng có thể đối phó bọn họ.
– Trừ phi.
… Hầu Thanh Lâm đột nhiên nghĩ đến một khả năng, trừ khi có người lĩnh ngộ trận đạo và Thánh vân cực kỳ lợi hại nhưng không giỏi về tu luyện, tình huống này có thể bài trừ, loại nhân vật yêu nghiệt này có lực hiệu triệu vô cùng khủng bố, không cần phải làm như vậy, còn một khả năng nữa đó là có cường giả bị thương nặng, chỉ có thể dựa vào lực lượng Thánh vân để giết địch! Không thể không thừa nhận, năng lực phán đoán của Hầu Thanh Lâm phi thường lợi hại, đã gần đoán đúng, nhưng dù cho y có thông minh hơn nữa cũng không nghĩ tới khả năng, một vị Đại Đế mất đi tu vi, chỉ có thể dựa vào lực lượng Thánh vân sát phạt trận để giết địch.
Vu Tiểu đương nhiên biết lực lượng Thánh vân sát phạt trận, sắc mặt gã trầm xuống, có người đánh lén bọn họ, phá hoại Vạn Tông đại hội. Sắc mặt đám người Long chủ vô cùng khó coi, trên người bọn họ vẫn còn vết máu nhè nhẹ.
– Các ngươi nói, ai làm chuyện này? Long chủ hỏi mấy vị khác.
– Không biết ai làm nhưng người này nhất định trà trộn vào Vô Ưu sơn trang, thậm chí có khả năng trong mọi người.
Thần sắc Hoàng tử Đoan Mộc lạnh như băng, nguy hiểm thật, khí tức hủy diệt kia còn lượn lờ trong đầu hắn, hắn cảm thấy sinh mệnh mình gặp nguy hiểm, thiếu chút nữa đã chết trong lực lượng tịch diệt đáng sợ kia.
– Lực lượng áo nghĩa sát phạt, ở Càn Vực, không có nhiều người có thế xuất ra nhiều áo nghĩa chi tinh như vậy, nhất định là thế lực lớn.
Tiêu Dao môn chủ tiếp lời, mỗi người nghĩ một chút, khoảng cách tới sự thật càng ngày càng gần.
– Thiên Trì!Nguồn truyện audio
Mấy người đồng thời mở miệng, không cần phải nghĩ, tuyệt đối là người Thiên Trì làm, kếu không ai muốn trả giá lớn như thế để giết bọn họ.
– Chúng ta không cần hoài nghi chuyện Thiên Trì trà trộn vào, điều này chư vị đã sớm đoán ra, nhưng tróng đám người Thiên Trì, ai có thể bố trí thủ đoạn sát phạt lợi hại như vậy.
Long chủ lạnh lùng nói, dù bọn họ cũng không bố trí được loại thủ đoạn này, người của Thiên Trì làm thế nào làm được, hơn nữa còn yên lặng không một tiếng động.
– Không cần đoán, ta biết là ai làm.
Đúng lúc này, một giọng nói truyền ra, khiến ánh mắt mọi người ngưng tụ, ánh mắt mọi người dừng trên người người nói chuyện, lãnh tụ Thần Cung cung chủ Diệt Tình
– Là ai? Mọi người nhìn cung chủ Diệt Tình hỏi.
– Long chủ, Hoàng tử Đoan Mộc, các ngươi quên người của các ngươi tới Tuyết Nguyệt quốc chết như thế nào rồi à!
Cung chủ Diệt Tình nhìn Long chủ và Hoàng tử Đoan Mộc, khiến đôi mắt của hai người cứng lại, trong đầu nghĩ tới một người, trong lòng khẽ run, cả người lộ ra hơi thở băng giá.
– Lâm Phong!
Gần như cùng một lúc, vài vị cường giả nhắc tới một cái tên, Lâm Phong! Bọn họ làm mọi chuyện, tổ chức và thành lập Vạn Tông đại hội, muốn tiêu diệt Thiên Trì, mục đích cuối cùng là Lâm Phong, họ sao quên được tên kia. Ngày trước, cường giả Đông Hải Long cung, Ngọc Thiên hoàng tộc và Thần Cung, do ba vị Tôn giả dẫn đội, tiến vào hoàng cung Tuyết Nguyệt, bị môt cỗ lực lượng vô hình đáng sợ cắn giế,t việc này sớm không còn là bí mật, có thể do Lâm Phong chiếm được bảo vật sát phạt đáng sợ trong cung điện Hoàng giả. Nhưng cảnh tượng vừa phát sinh hoàn toàn khác so với chuyện bọn họ nghe ở Tuyết Nguyệt. Bọn họ hiểu rõ, đây không phải bảo vật sát phạt, mà là lực lượng Thánh vân sát phạt trận.
– Lâm Phong, hắn ở đây!
Ánh mắt mọi người tìm kiếm trong đám người, rất nhanh, bọn họ mạnh mẽ quay đầu lại, nhìn về một hướng, nhưng người nơi đó đã sớm biến mất. Trái tim hung hăng co lại, mấy cường giả nhìn nhau, cắn răng nói:
– Hắn là…Lâm Phong!
Nhất định là vậy, nam tử sắc mặt vàng bệch như nến, nhiều lần đối nghịch với bọn họ, hơn nữa vô cùng kiêu ngạo, cuồng vọng. Giờ phút này nghĩ lại, người đó tuyệt đối là Lâm Phong. Những người này tức giận cả người run rẩy, bọn họ tổ chức và thành lập Vạn Tông đại hội, muốn tiêu diệt Thiên Trì cũng vì Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong chân chính xuất hiện trước mặt họ, họ lại không nhận ra. Thậm chí, Lâm Phong còn công khai sỉ nhục bọn họ, sỉ nhục Tiêu Dao môn chủ là lão cẩu. Bọn họ dùng trăm phương nghìn kế để bắt người, nhưng người ta lại hiện ra trước mặt họ, châm chọc họ. Thật đáng buồn, họ lại không phát hiện ra, cho tới giờ mới biết. Nếu nam tử có sắc mặt vàng bệch kia là Lâm Phong, vậy thân phận lão nhân cũng dễ đoán, người từng một thân một mình xâm nhập Thần Cung, cường giả Thiên Trì, lãnh tụ Thiên Tuyền nhất mạch. Nhất định là ông ta, khó trách chiến lực đáng sợ như vậy. Tuy nhiên hiện tại, hai người đã sớm biến mất.
– Đuổi, nhanh đuổi theo, hai kẻ quấy rối kia, lão nhân và nam tử bệnh trạng có sắc mặt vàng như nến là Lâm Phong và người của Thiên Trì.
Bọn họ muốn giết chết toàn bộ chúng ta, hiện tại Lâm Phong nhất định chưa trốn đi xa, đuổi theo! Mấy cường giả quát lên, còn chuyện Lâm Phong làm thế nào bố trí Thánh vân sát phạt trận lợi hại như vậy đã không còn quan trọng, quan trọng là phải bắt được hắn. Vài vị tông chủ tự mình động thủ, thân hình lóe lên, đuổi về phía xa, đuổi theo giết Lâm Phong và lão nhân, tuyệt đối không thể bỏ qua. Bọn họ không quên mục đích cuối cùng của mình, Lâm Phong.
– Lâm Phong, không ngờ là Lâm Phong!
Mọi người đợi vài vị cường giả rời đi mới ý thức được đối phương đang nói gì. Bọn họ nhanh chóng hiểu, hai người quấy rối, lão giả là cường giả Thiên Trì, còn thanh niên bệnh trạng không ngờ là Lâm Phong! Thủ đoạn sát phạt cũng do Lâm Phong bố trí, vừa rồi hắn còn cố ý thúc giục sáu vị cường giả cự phách lên đài cao, nhìn qua thì vô cùng mạo hiểm nhưng hiện tại Lâm Phong đã trốn rồi.
– Đuổi!
Thân thể đám người lóe lên, đi thử vận may, nếu có thể bắt được Lâm Phong, vậy quá tốt rồi. Trên người Lâm Phong tuyệt đối có bảo vật lợi hại. Nhưng bọn họ có thể bắt được Lâm Phong sao? Ai có thể nghĩ, lúc này Lâm Phong, lại thay đổi một khuôn mặt khác, đứng giữa đám người, cùng nhau la hét muốn bắt Lâm Phong. Thời điểm thánh vân sát phát trận mở ra, hắn đã chuẩn bị cho việc bỏ chạy, hơn nữa còn báo với lão sư, đối phương quả nhiên phát hiện, đơn giản đổi một thân phận khác trà trộn vào trong mọi người, ai biết hắn là Lâm Phong đâu. Hoàn hảo trước khi Tiêu lão rời đi có chuẩn bị cho hắn vài cái mặt nạ, hơn nữa đều vô cùng tinh xảo, căn bản không thể nhận ra, giống hệt khuôn mặt bình thường. Trong đám người, có một số người không hành động, đó là đám người Thiên Lâm thiếu gia, gã cũng nghe nói qua tên của Lâm Phong, nghe nói trên người Lâm Phong có bảo vật phi thường lợi hại, không nghĩ nam tử sắc mặt vàng bệch như nến mà gã hận thấu xương lại là Lâm Phong. Gã muốn chém Lâm Phong thành vạn mảnh, muốn hủy diệt Thiên Trì.
– Sư huynh, chúng ta giết vào Thiên Trì đi!
Thiên Lâm thiếu gia ngẩng đầu, nói với Vu Tiểu ở trong hư không. Ánh mắt Vu Tiểu lóe lên, đương nhiên phải giết vào Thiên Trì, nếu đệ tử Thiên Trì này có bảo vật lợi hại, gã cũng không ngại đến cướp đoạt!
Chương 940: Giết tới Thiên Trì
— Quả nhiên, người đi truy sát đều không công mà về.
Lâm Phong ở giữa bọn họ, sao có thể tìm được hắn, còn Tuyết Tôn giả, nếu muốn bỏ đi, bọn hắn càng không thể bắt được. Lúc này, Long chủ, Diệt Tình cung chủ cùng hoàng tử Đoan Mộc và mấy nhân vật cự đầu đang đứng trên hư không, quan sát phạm vi hơn mười dặm, nhìn mọi người dưới mặt đất.
– Tất cả mọi người yên tĩnh, ta có vài lời muốn nói.
Long chủ nói, âm thanh cuồn cuộn, người cách xa trăm dặm cũng có thể nghe rõ, giờ này mọi người đều yên tĩnh lại. Ánh mắt Long chủ nhìn mọi người xung quanh, lại tiếp tục nói:
– Chư vị đều thấy, Thiên Trì đã phát cuồng, dám trà trộn vào đây nhầm phá hư Vạn Tông đại hội, hại chết rất nhiều cường giả, quả thực tự cao tự đại, coi thường người tham gia chúng ta.
Còn Lâm Phong, không biết chiếm được bảo vật cường đại nào của Hoàng giả, không ngờ có thể phát huy lực lượng đáng sợ như vậy, Thiên Trì không diệt, Lâm Phong bất tử, Càn Vực không thể bình yên. Lời Long chủ, rất nhiều câu bị người trực tiếp bỏ qua, nhưng một câu Lâm Phong không biết chiếm được bảo vật cường đại nào của Hoàng giả, bọn họ nghe rất rõ. Quả thực như thế, nam tử mặt vàng như nến phá hư Vạn Tông đại hội là Lâm Phong, hơn nữa hắn có thể sử dụng lực lượng sát phạt đáng sợ như vậy. Không nghi ngờ gì, Lâm Phong nhất định chiếm được bảo vật lợi hại của Hoàng giả. Nếu không, ở Tuyết Nguyệt quốc, Lâm Phong làm sao giết được ba vị Tôn giả và các cường giả của ba thế lực lớn? Hơn nữa vừa rồi bọn họ tận mắt chứng kiến lực lượng sát phạt hủy diệt, ngay cả Tôn giả cũng bị mạt sát.
– Mặt khác, vị trí lãnh tụ Vạn Tông đại hội cũng không cần chọn nữa, sáu người chúng ta nguyện đảm nhận trọng trách này, cùng với chư vị, giết vào Thiên Trì.
Thanh âm của Long chủ lạnh lẽo, bọn họ quyết định giết vào Thiên Trì, một giây cũng không thể chờ, lực lượng hủy diệt vừa rồi khiến mỗi cỗ thế lực tổn thất vài vị cường giả. Bọn họ không kiên nhẫn được nữa. Hiện tại, phải dẫn người giết vào Thiên Trì.
– Ta không nói nhiều, nguyện ý theo ta giết vào Thiên Trì, bước ra, không theo thì cút xa một chút, hễ ai theo ta cùng giết vào Thiên Trì, nếu tại Thiên Trì chiếm được trọng bảo hoặc tài nguyên tu luyện, chư vị đều có cơ hội giữ lấy, nếu chỉ muốn ở phía sau lẩn vào, cút sớm cho ta, nếu không đến lúc đó đừng trách ta vô tình.
Long chủ lại lần nữa mở miệng, chuyện thế gian không có gì hơn hai chữ lợi ích, nếu muốn những người này xuất lực, phải có ưu đãi, dùng trọng bảo và tài nguyên tu luyện của Thiên Trì dụ dỗ họ. Rất nhiều người có chút động tâm, Thiên Trì tồn tại nhiều năm, không ngừng mạnh mẽ và cường đại, có không ít bảo vật, công pháp vũ kỹ lợi hại khẳng định nhiều không đếm xuể.
– Hiện tại, xuất phát, mục tiêu, Thiên Trì!
Long chủ huy động ống tao áo, sáu vị cường giả dẫn đầu, người trong tông môn họ đằng không theo sau, giữa hư không hiện giờ đều là thân ảnh cường giả, khiến cho người ta có cảm giác chấn động. Đánh vào Thiên Trì, lần này đùa cũng thành thật, phải tiêu diệt Thiên Trì! Vô số thân ảnh đằng không, chiếm cứ hư không, che khuất bầu trời. Toàn bộ đều là cường giả, Thiên Vũ cảnh quá nhiều, Huyền Vũ cảnh không có tư cách đứng trên hư không.
– Sát!
– Sát, sát… Long chủ gầm lên, vô số người đáp lại, sát khí rung trời, dường như bọn có thâm cừu đại hận với Thiên Trì, thề phải san bằng Thiên Trì.
Tiếng ầm ầm không ngừng vang lên, đại quân xuất động, che khuất bầu trời, tạo thành một đường cong hình rắn. Lần Vạn Tông đại hội này có ngàn vạn người, thế lực tông môn có vài trăm, cường giả vô số. Giờ phút này, mọi người đồng thời xuất động, uy thế chấn động thiên địa, không gian dường như cũng run rẩy theo.
– Thiên Trì, xong rồi!
Có rất ít người nguyện ý bỏ đi, Vạn Tông đại hội hướng vế Thiên Trì, mang ý nghĩa hủy diệt Thiên Trì. Nhiều người như vậy, chỉ cần một kích liên thủ, uy thế chấn động thiên địa, Thiên Trì Tuyết Sơn cũng băng liệt. Lúc này Lâm Phong trong đám người, nhìn người Vạn Tông đại hội giết về Thiên Trì. Sắc mặt của hắn có chút khó coi, không ngờ thực sự giết thẳng vào Thiên Trì. Nhiều người như vậy, nếu thực sự giết vào, Thiên Trì không thể chống cự.
– Các ngươi sẽ hối hận!
Lâm Phong nhìn Long chủ và các nhân vật cự phách trên không, ánh mắt giá lạnh, lộ vẻ bén nhọn. Ngày khác hắn lăng vân, hắn tất chém hết đám người này, chó gà không tha. Sau mọi người là đám người Thiên Lâm thiếu gia, còn có Vu Tiểu và Hầu Thanh Lâm.
– Ngươi chưa rời khỏi Càn Vực? Vu Tiểu nhìn Hầu Thanh Lâm, gã thực sự không hiểu, tại sao Hầu Thanh Lâm lại tới Càn Vực và không chịu rời đi, gã không tin Hầu Thanh Lâm và Lâm Phong có liên quan với nhau, Lâm Phong không có khả năng biết Hầu Thanh Lâm.
– Ngươi không phải cũng chưa đi sao? Hầu Thanh Lâm đứng chắp tay, tiêu sái tự nhiên, dường như không câu nệ chuyện thế tục.
Nhưng đối mặt với y, Vu Tiểu lại vô cùng kiêng kỵ.
– Ta có việc phải làm, nên chưa rời khỏi Càn Vực được.
Vu Tiểu nhìn Hầu Thanh Lâm nói, hai người là biến số duy nhất ở Càn Vực.
– Ta có hứng thú với Vạn Tông đại hội, muốn xem bọn họ làm ra sự kiện chấn động như thế nào.
Hầu Thanh Lâm tùy ý nói, tiêu sái thoát tục, nhìn không thuận mắt liền rút kiếm giết. Sắc mặt Vu Tiểu trầm xuống, gã không thể làm gì Hầu Thanh Lâm.
– Thứ cho Vu mỗ không phụng bồi.
Vu Tiểu huy động trường bào, thân thể hóa thành một đạo cuồng phong, đuổi theo đám người, tới Thiên Trì, hy vọng Hầu Thanh Lâm không xen vào. Thực lực mọi người không giống nhau, nhưng tốc độ không nhanh, đều dùng tốc độ bình thường tiến về Thiên Trì. Trên đường đi, uy thế ngàn vạn cường giả vô cùng dữ dội. Nơi đi qua, tất cả mọi người đều yên tĩnh, bị thân ảnh cường đại trong hư không chấn động, chấn động tới mức không nói thành lời. Thật đáng sợ, nhiều cường giả như vậy giết vào Thiên Trì, Thiên Trì xong rồi. Thậm chí trên đường, có người biết đoàn người giết vào Thiên Trì, liền gia nhập đội ngũ, muốn kiếm một chén canh, điều này càng khiến đội hình Vạn Tông đại hội không ngừng lớn mạnh, càng thêm cường đại đáng sợ. Thời điểm bọn họ làm những chuyện này, Lâm Phong đã lặng yên thoát ly đội ngũ. Trên đường, nhờ Thiên Yêu Đại Bàng chạy như điên về Thiên Trì. Đội ngũ có quá nhiều người, bởi vậy tốc độ hành quân sẽ chậm. Tất nhiên, không thể nhanh bằng Đại Bàng. Vài ngày sau, Lâm Phong trở về Tuyết Sơn, cảm thụ bông tuyết tinh thuần phiên đãng trong hư không. Địa phương thần thánh như vậy, Lâm Phong làm sao có thể để người xâm phạm và giẫm lên. Lâm Phong phát hiện, cửa vào Thiên Trì hội tụ rất nhiều cường tông môn. Bọn họ khoanh chân mà ngồi, ngồi trên tuyết tu luyện, vô cùng an tĩnh. Thân thể hòa nhập vào trong tuyết, nếu người thường nhìn không kỹ, thậm chí không ngờ ở đó có người ngồi tu luyện. Thiên Trì tượng trưng cho Thiên Trì Tuyết Sơn, giờ phút này có bảy đạo thân ảnh khoanh chân ngồi. Bảy người này là bảy nhân vật lãnh tụ của bảy đại Tuyết Phong. Bọn họ toàn bộ đến, thậm chí có cả Tuyết Tôn giả, lão nhân về trước Lâm Phong, lúc này cũng an tĩnh khoanh chân ngồi ở đó.
– Lâm Phong!
– Lâm Phong, Lâm Phong!
Mắt mọi người mở ra, nhìn thấy Lâm Phong, thần sắc trong mắt bọn họ khác nhau, vô cùng phức tạp. Bảy nhân vật lãnh tụ của bảy đại chủ phong cũng mở mắt, nhìn khuôn mặt thật sự không ẩn giấu của Lâm Phong.
– Tiểu Phong, đã trở về!
Tuyết Tôn giả khẽ gật đầu với Lâm Phong, Lâm Phong và lão từng cùng nhau phá hư Vạn Tông đại hội, lão càng thêm tin tiềm lực khủng bố của Lâm Phong. Ngày sau, Lâm Phong chắc chắn trở thành tuyệt đỉnh cường giả, mỗi cái nhấc chân cũng khiến Càn Vực chấn động, khi đó, ai dám trêu chọc Thiên Trì!
– Lão sư!
Lâm Phong hô một tiếng, tiến lên, hơi khom người với bảy vị lãnh tụ, nói:
– Lâm Phong có tội, trêu chọc đại địch cho Thiên Trì.
– Ngươi thật giỏi!truyện ma
Thiên Xu Tử cười lạnh, mở miệng nói:
– Sư huynh, lần này Thiên Trì gặp phải nguy cơ chưa từng có, ta đề nghị sư huynh xem xét đề nghị của ta, xóa tên Lâm Phong khỏi Thiên Trì, bắt hắn giao bảo vật trên người ra.