1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 181 [Chương 901 đến 905]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 181 [Chương 901 đến 905]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 901: Cường giả diệt vong

Lâm Phong bước chân vào hư không ra ngoài Hoàng cung.

Lúc này, một hàng người ngạo nghễ đứng trên trời, trên thân những tất cả đều tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, cực kỳ cường đại, dường như muốn đông cứng người bên cạnh. Vì Lâm Phong mà người của tứ Thần Cung, cung chủ Đông Thần Cung, cung chủ Bắc Thần Cung và một đám cường giả Thần Cung mất tích không thấy bóng dáng trong Bí Cảnh. Người Tây Thần Cung do Tây Tuyệt Thiên chỉ huy, cuồn cuộn tiến vào thành Dương Châu, hiện giờ cũng mất tích, nghe nói đã bị Lâm Phong giết, tứ đại Thần Cung hiện giờ chỉ còn Nam Thần Cung không bị tổn thất.

– Lâm Phong.

Đám người Thần Cung nhìn thấy Lâm Phong, từng cỗ hàn khí đập vào mặt hắn, khiến thân thể hắn cảm nhận rõ sự băng lãnh này. Lâm Phong đã từng gặp người cầm đầu đám người Thần Cung, người này là Tôn giả từng chỉ điểm hắn một lần. Lúc trước, sau khi đại hội Tuyết Vực kết thúc, bọn họ tiến vào Thần Cung, may mắn nhìn thấy Tôn giả, chính là người trước mắt.

– Lâm Phong, lâu ngày không gặp, không ngờ ngươi giết ba vị cung chủ Thần Cung, ngươi nói ta nên đối với ngươi như thế nào? Giọng nói của Tôn giả lộ ra ý rét lạnh, nhưng Lâm Phong thản nhiên nhìn đối phương, không kiêu ngạo, không siểm nịnh nói: – Tiền bối, ngươi hẳn biết, ta bất đắc dĩ, bị người bức bách, nếu ta không giết người Thần cung, người Thần Cung sẽ ta, ta có lựa chọn sao? – Tốt cho một câu không có lựa chọn, ngươi giết nhiều người của Thần Cung như vậy, ta tất nhiên không thể dung thứ cho ngươi, vậy ngươi, có phải cũng muốn giết ta phải không? Tôn giả chăm chú nhìn Lâm Phong, mỗi câu nói của gã đều ẩn chứa một cỗ khí tức uy nghiêm, không giận mà uy.

– Tiền bối cũng biết ta không có lựa chọn, nhưng tiền bối và ta tuy chỉ có duyên gặp mặt một lần nhưng đối với ta có ân chỉ dạy, ta cũng không muốn giết tiền bối, ta hy vọng tiền bối rời khỏi đây đi.

Lâm Phong chậm rãi mở miệng, dường như nói một chuyện rất bình thường, nhưng lời của hắn khiến mắt của đám người Thần Cung ngưng lại. Nghe ý của Lâm Phong, dường như hắn không muốn giết Tôn giả? Để Tôn giả tự mình rời đi? Tốt, tên kiêu ngạo, quả thực có thể xưng cuồng ngạo không có giới hạn. Ánh mắt của Tôn giả cũng ngưng lại, ánh mắt của gã nhìn Lâm Phong có chút kỳ quái.

– Ngươi dường như rất tự tin? Tôn giả nhìn Lâm Phong.

Lâm Phong vậy mà lại nói hắn không muốn giết mình.

– Ta Lâm Phong tự vấn, làm việc thẳng thắn, đối địch với Thần Cung, ta không mong muốn nhưng Thần Cung nhiều lần bức bách, mới có kết quả ngày hôm nay.

Đối với tiền bối, ngoài ân oán với Thần Cung, giữa chúng ta không có thù hận gì. Bởi vậy, Lâm Phong không hy vọng cùng tiền bối là địch, càng không muốn giết tiền bối. Vì vậy, xin tiền bối rời đi. Thanh âm của Lâm Phong bình thản, không hèn mọn, không kiêu ngạo, chỉ bình tĩnh nói.

– Xem ra ngươi trong Bí Cảnh thực sự đạt được trọng bảo nghịch thiên, đám người Tây Tuyệt Thiên tới đây đều bị ngươi tru sát.

Hiện giờ đối mặt với Tôn giả vẫn khoa trương như thế, cuối cùng là trọng bảo gì khiến ngươi tự tin như vậy, ta muốn kiến thức một phen. Tôn giả cao giọng nói.

– Hả? Đám người Thần Cung còn lại nghe vậy, thần sắc ngưng tụ, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong, Tôn giả nói dường như có lý.

Tây Tuyệt Thiên dẫn đám người Tây Thần Cung tới đều bị tru sát, hơn nữa Lâm Phong dường như không giả vờ tự tin, rất có thể hắn chiếm được trọng bảo sát phạt đáng sợ, uy lực tuyệt luân. Giờ phút này, rất nhiều người trong bọn họ bắt đầu coi trọng Lâm Phong.

– Tiền bối, ta chỉ nói đến thế thôi, nếu ngươi vẫn cố chấp muốn tru sát ta, ta không thể nói chuyện tình cảm nữa, ta tất sẽ chém ngươi.

Lâm Phong thản nhiên nói. Tôn giả nhìn Lâm Phong thở dài một tiếng:

– Đáng tiếc ngày xưa Bắc Minh không có mắt, tạo thành sai lầm to lớn, nếu không ta cũng không muốn đối địch với ngươi nhưng hiện giờ ngươi đã đối địch với Thần Cung, vì Thần Cung, ta phải tru sát ngươi.

Đúng lúc, ta cũng muốn kiến thức trọng bảo công phạt của Hoàng giả.

– Đã như vậy, tùy ngươi.

Lâm Phong không nói nhiều, bọn họ đều có lập trường của mình, hắn tự thấy không thẹn với lương tâm, nếu đối phương muốn tru sát hắn, vậy bị giết cũng không trách được hắn. Tôn giả Thần Cung vẫn chưa động thủ, ánh mắt của gã nhìn xung quanh, lãnh đạm nói:

– Xem ra chư vị đã sớm theo dõi Thần Cung, nếu đã tới, không cần giấu đầu lòi đuôi.

Gã nói xong, xa xa, từng tiếng xé gió truyền đến, lập tức rất nhiều thân ảnh đồng thời giáng lâm giữa hư không, xuất hiện trên hoàng cung Tuyết Nguyệt. Hơi thở của đám người này cường đại, chân đạp hư không, tùy ý giáng xuống cũng làm cho người ta cảm giác ngạo thị thiên địa, nhưng bọn họ không phải một nhóm mà chia làm hai phe.

– Ngọc Thiên Hoàng tộc, Đông Hải Long cung, xem ra các ngươi tốn không ít thời gian theo dõi Thần Cung à nha!

Tôn giả Thần Cung lạnh lùng nói, không ngờ Ngọc Thiên Hoàng tộc và Đông Hải Long cung, mỗi phương thế lực đều xuất động một vị Tôn giả, có thể thấy đối với Lâm Phong coi trọng vô cùng coi trọng. Nhìn bọn họ, Tôn giả Thần Cung hiểu, đối phương sớm theo dõi bọn họ, chỉ có điều vẫn ẩn giấu ở sau màn, muốn Thần Cung vì bọn họ mai mối. Nhưng mắt thấy mình đến, những tên kia cuối cùng không thể bình tĩnh giấu sau màn, cả đám hiện thân, chỉ sợ gã đi trước một bước, cướp lấy Lâm Phong.

– Ha ha, thánh vật công phạt cường đại, ta cũng muốn kiến thức, tự nhiên muốn tự mình thử.

Người cầm đầu của Đông Hải Long cung mặc long bào, không giận mà uy, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong, tỏa ra tia sáng kỳ dị. Y cũng tán thành suy đoán của Tôn giả Thần Cung, Lâm Phong, nhất định có trọng bảo công phạt lợi hại.

– Còn có ta!

Ánh mắt Ngọc Thiên Hoàng tộc nóng cháy, Y đoán, Ngọc Hoàng điện rất có thể xuất hiện, Lâm Phong từng tiến vào đó, nhất định như thế. Y rất muốn biết, trong đại điện tổ tiên lưu lại lúc trước, rốt cuộc có gì, còn có trong Bí Cảnh, đã xảy ra chuyện gì. Hoàng Phong có bản đồ Ngọc Hoàng điện, sao lại bại bởi Lâm Phong, tất cả đều là câu đố, chỉ có Lâm Phong mới có thể giải đáp.

– Thần Cung, Đông Hải Long cung, Ngọc Thiên Hoàng tộc.

Lâm Phong lạnh lùng nhìn những người này, đôi mắt tỏa ra sát khí, sắc bén:

– Ngày ta lăng vân, ta nhất định sẽ tới bái phỏng, đáp tạ lại ân tình ngày hôm nay của các ngươi.

– Đối mặt ba vị Tôn giả, ngươi vẫn nghĩ mình có ngày lăng vân sao, ta thật không hiểu ngươi quá tự tin hay quá vô tri, cho dù ngươi mượn dùng lực lượng của trọng bảo, có thể đối phó được Tôn giả sao!

Tôn giả của Đông Hải Long cung lạnh lùng nói:

– Một kích tùy ý, có thể để ngươi chết không có chỗ chôn.

Lâm Phong lạnh lùng nhìn y, ánh mắt tràn ngập khinh miệt:

– Đông Hải Long cung có không ít người cũng từng nói như vậy nhưng bọn họ đều đã chết không có chỗ chôn hết rồi, tiếp theo có lẽ sẽ đến lượt ngươi.

Nói xong, Lâm Phong xoay người, trở về trong Hoàng cung.

– Trốn đi đâu!

Tôn giả Đông Hải Long cung hừ lạnh một tiếng, lập tức bước vào trong Hoàng cung, bàn tay run lên, một cỗ lực lượng khủng bố cắn nuốt thiên địa xuất hiện giữa lòng bàn tay y, từng trận cuồng phong, xé rách không gian, lực cắn nuốt giống như muốn nuốt trọn cả mảnh không gian.

– Sát!

Gần như đồng thời, Tôn giả Ngọc Thiên Hoàng tộc và Tôn giả Thần Cung không chịu lạc hậu, ngay lập tức bước vào Hoàng cung, cường giả ở sau theo sát, truy đuổi Lâm Phong, bọn họ muốn xem trọng bảo là gì, có thể khiến Lâm Phong chống lại ba vị Tôn giả. Lực lượng Tôn giả vô cùng cường đại, giờ này tỏa ra uy nghiêm, toàn bộ Hoàng cung rộng lớn đều bị cỗ uy nghiêm đáng sợ này bao phủ, thiên địa hiu quạnh, một cỗ áp lực khiến người ta thở không thông tràn ngập, khiến tâm thần vô số người run rẩy, có chút sợ hãi. Tôn giả giết vào, có ba vị Tôn giả đáng sợ, là cường giả trong truyền thuyết, sao đấu? Nhưng đúng lúc này, xung quanh hoàng cung, dường như có từng đạo hoa văn quỹ tích sáng lên, phóng ra ánh sáng rực rỡ. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, cỗ ánh sáng chói mắt phóng lên cao, bao phủ thiên địa, không gian xung quanh bị tia sáng đáng sợ này bao phủ, dường như cắt đứt mọi thứ với bên ngoài

– Rống.

Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!

– Oanh!

– Hưu, hưu Cuồng phong gào thét, hỏa diễm rống giận, băng sương đông lạnh, kiếm khí phá trời cao, một cỗ lực lượng hủy diệt đột nhiên xuất hiện, đáng sợ như thế, chỉ trong nháy mắt, cả mảnh thiên địa điên cuồng, toàn bộ khí sát phạt đáng sợ vô cùng vô tận.

– Sao lại thế này? Thần sắc ba vị Tôn giả đại biến, hoảng hốt, khi lực lượng trong nháy mắt tỏa ra, bọn họ cũng cảm giác được khí tức của mình bị khóa lại, bị sát phạt áo nghĩa vô cùng vô tận khóa chặt.

Hỏa diệm hủy thiên diệt địa thiêu đốt, như một thanh lợi kiếm xé rách mọi thứ. Một cơn lốc xoắn giết trong không gian cuốn về phía bọn họ toàn bộ đều là áo nghĩa sát phạt. Thời khắc này, cả mảnh không gian này dường như muốn bị chôn vùi.

– Phốc đông, phốc đông … Trái tim của vô số người bắt đầu nhảy lên, cường giả Thiên Vũ vừa rồi tự tin bao nhiên thì hiện giờ sợ hãi bấy nhiêu, nhất là những người ở gần Tôn giả, bị nhốt trong trung tâm hủy diệt của cơn lốc, bọn họ cảm giác thân thể của mình bị xé rách thành từng mảnh vụn.

– Đây là lực lượng gì? Rất nhiều người điên cuồng hô lên, làm sao có thể mạnh như vậy.

– Xong rồi… Trái tim của bọn bọn trong nhảy mắt rơi xuống vực sâu không đáy, xong rồi!

Chương 902: Khủng hoảng vô tận

Đông, đông… Trong cung, trái tim mọi người run rẩy, Hoàng cung Tuyết Nguyệt khi nào có lực lượng đáng sợ như vậy? Giờ phút này, dường như muốn hủy diệt thiên địa.

– Thánh văn, điều này sao có thể? Trung tâm không gian cuồng bạo truyền ra tiếng kêu hoảng sợ, Hoàng cung Tuyết Nguyệt nhưng lại bố trí Thánh văn sát trận, dẫn động vô cùng vô tận áo nghĩa, sát phạt hủy diệt mọi thứ.

– Lâm Phong!

– Lâm Phong….

Từng tiếng gầm từ trong trung tâm cuồng phong truyền ra, thần sắc Lâm Phong hờ hững, thản nhiên nhìn cơn lốc hủy diệt trong hư không:

– Tôn giả cũng phải chết!

Âm thanh rơi xuống, vô tận ánh sáng hủy diệt giết qua, có tiếng kêu thảm thiết truyền ra. Trong không gian, cơn lốc hầu như không nhìn thấy gì nữa, chỉ có hủy diệt không gian, Thánh văn sát trận do nhiều áo nghĩa tinh thạch tạo thành, có cảm ứng với lực lượng áo nghĩa, chỉ cần Tôn giả bước vào, muốn dùng lực lượng áo nghĩa của bọn họ, trong nháy mắt sẽ xúc động Thánh văn, toàn bộ lực lượng hủy diệt sẽ tìm tới bọn hắn.

Vô cùng sát phạt khí tỏa ra, ba vị Tôn giả toàn bộ bị xé tan, hồn bay phách lạc. Bọn họ trước khi chết, có sợ hãi, cũng có không cam lòng, bọn họ từng có thiên phú dị bẩm, bọn họ có vinh quang của ngày xưa.

Khi bước vào Tôn giả, bọn họ được người cúng bái, nhưng vô số năm tu luyện, một khi mộng vỡ, tính mạng liền chôn vùi, chết trong tay một thanh niên Thiên Vũ, cả đời giống như một giấc mộng, đột nhiên tiêu tan.

Ngoài ba vị Tôn giả bị cơn lốc sát phạt hủy diệt, những cường giả Thiên Vũ cạnh bọn họ cũng bị vạ lây, mặc dù không phải là mục tiêu của cơn lốc hủy diệt nhưng bị nhốt trong phong bạo, ngay cả dư ba sát phạt cũng không chịu đựng, tương tự cũng bị xé tan.

Thánh văn sát phạt trận diễn ra trong nháy mắt, nghịch chuyển toàn bộ cục diện. Người của ba thế lực khủng bộ lập tức tử thương vô số.

Khi cơn lốc hủy diệt dần bình thường trở lại, trong hư không thiếu rất nhiều bóng dáng cường giả, mặc dù còn dư lại những người chưa chết, cả đám đều bị thương không nhẹ, ánh mắt hoảng sợ nhìn những bóng dáng biến mất.

Chết rồi, cứ như vậy chết hết! Khi ánh mắt của bọn họ nhìn sang Lâm Phong, thần sắc cả đám băng hàn, ánh mắt đỏ lên, sát ý lẫm liệt.

– Đê tiện!

Giọng nói lạnh như băng từ một vị cường giả phun ra, trong Hoàng cung Tuyết Nguyệt không ngờ ẩn dấu sát cơ đáng sợ như thế, dù Tôn giả tới cũng chỉ có thể tử vong.

– Ba thế lực bá chủ đế quốc trung phẩm tới Tuyết Nguyệt ta, ba vị Tôn giả cùng với phần lớn cường giả Thiên Vũ, muốn giết Lâm Phong ta mới là Thiên Vũ tầng một, ngươi vẫn còn mặt mũi nói ta đê tiện, các ngươi quá hèn mọn rồi.

Lâm Phong lạnh lùng đáp lại, được làm vua thua làm giặc, nếu không có Thánh văn sát phạt trận, bị hủy diệt chính là hắn. Đám cường giả Thiên Vũ nhìn ánh sáng dần tan biến, lực lượng hủy diệt kia dường như biến mất, chẳng lẽ chỉ có một tầng?

– Sát!

Có người gầm lên, giết về phía Lâm Phong, thân thể hắn chợt động, thi triển Tiêu Dao bộ pháp, trong nháy mắt xuất hiện ở nơi khác, nơi đó có không ít người, trong đó có Nguyệt Mộng Hà, Lâm Hải.

– Giết hắn, cỗ lực lượng kia dường như đã biến mất.

Đám người giận quát một tiếng, giết về phía Lâm Phong.

– Oanh!

– Ầm,ầm!

Từng cỗ lực lượng đáng sợ tỏa ra, nhưng khi lực lượng của bọn hắn tỏa ra, trên mặt đất lại xuất hiện từng chùm sáng rực rỡ, khiến thân thể bọn họ mạnh mẽ run lên.

– Xuy, xuy… Chùm sáng hủy diệt giết về phía họ, xuyên thủng thân thể của họ.

Từng đạo thân ảnh từ trong hư không rơi xuống, tử vong ngay lập tức. Lần này, không phải là lực lượng hủy diệt, mà là chùm sáng sát phạt vô cùng chuẩn xác, một khi phóng thích lực lượng chân nguyên, sẽ bị chùm sáng sát phạt thuấn sát.

Trong chớp mắt, toàn bộ đám người giết về phía Lâm Phong, từ hư không rơi xuống, còn một số người phía sau không chết há miệng thở dốc, khiếp sợ không nói thành lời, thân thể khẽ run. Vẫn trong nháy mắt, có không biết bao nhiêu người bị diệt.

Bọn họ phát hiện, đám người trong này đều rất bình tĩnh, trên người không có hơi thở dao động, đều không phóng thích lực lượng chân nguyên, bọn họ ý thức được, ở trong này, ai phóng thích lực lượng, lập tức sẽ bị ánh sáng hủy diệt mạt sát.

Trong Hoàng cung Tuyết Nguyệt bố trí trận đạo sát phạt đáng sợ, ai tiến vào trong đó, chắc chắn phải chết. Khóe miệng Lâm Phong mỉm cười, từ từ bước ra phía trước, nhìn những thân ảnh giữa hư không, còn thừa năm người. Ba thế lực đáng sợ, chỉ trong hai cái hô hấp, gần như bị loại bỏ, còn lại năm người.

Đây là lực lượng của sát phạt Thánh văn do Đại Đế bố trí, thật đáng sợ. Giờ phút này, trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ, xem ra sau này nên đối xử tốt với tên kia một chút a!

– Xem ra tên kia tuy hận ta nhưng thật không muốn lấy mạng mình.

Trong lòng Lâm Phong hiểu rõ, nếu không có lực lượng Thánh văn sát phạt đáng sợ, nếu Cùng Kỳ không nói rõ, rất có thể hắn cũng bị hủy diệt.

– Các vị tiền bối, không biết còn muốn giết Lâm Phong không? Lâm Phong mỉm cười nhìn năm người, trên người không chút khí tức, năm người cũng giống Lâm Phong, kiềm chế khí tức toàn bộ, không dám tùy ý phóng thích.

Bọn họ không biết khi nào sẽ xúc động lực sát phạt, để rồi bị hủy diệt. Nghe Lâm Phong khiêu khích, ánh mắt bọn họ lạnh lẽo nhìn chằm chằm hắn, hận không thể xé tan đối phương thành trăm mảnh.

– Xem ra các vị không muốn so đo với Lâm Phong nữa rồi!

Thản nhiên cười, Lâm Phong châm chọc nói, trong lòng năm người lửa giận thiêu đốt nhưng không dám phóng ra. Tôn giả chết rồi, cường giả Thiên Vũ mạnh hơn bọn họ cũng chết. Hiện tại, bọn họ suy nghĩ, có nên rút lui hay không. Hoàng cung Tuyết Nguyệt tràn ngập nguy cơ, sợ rằng không giết được Lâm Phong rồi. Bọn họ không rõ, Lâm Phong sao bố trí được lực lượng đáng sợ như vậy.

– Tuy nhiên, chư vị cao nhân mặc dù không muốn so đo với ta, nhưng Lâm Phong có cừu tất báo, cho nên…Sát!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, Tiêu Dao bộ pháp vừa ra hướng về phía một vị cường giả Thiên Vũ đánh ra một một quyền, lực lượng hủy diệt chấn động không gian.

– Hả? Đôi mắt mấy người phẫn nộ, Lâm Phong vậy mà phóng thích lực lượng của mình trong này? Hắn biết chỗ nào có thể phóng thích lực lượng sao? Nhưng bọn họ lại không biết nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.

– Oanh!

Một quyền hủy diệt trực tiếp giết một vị cường giả Thiên Vũ, người đó nhìn thấy Lâm Phong động thủ muốn phản ứng nhưng đã không kịp, gã thu liễm tất cả lực lượng khí tức lại, sao có thể trốn được một đòn lôi đình, nhất kích tất sát của Lâm Phong.

Mặt khác, bốn người thấy vậy, nhanh chóng phóng thích lực lượng chân nguyên của mình, vô cùng cảnh giác nhìn chằm chằm Lâm Phong, thấy Lâm Phong giết một người xong liền lui ra xa, cười nhìn bọn họ, giống như không phát sinh chuyện gì.

– Còn bốn em!

Lâm Phong cười, đôi mắt bốn người cứng lại, trong lòng bọn họ sinh ra cỗ khủng hoảng. Làm sao bây giờ, giờ phút này, bọn họ nên lựa chọn thế nào! Thời điểm trước, bọn họ coi Lâm Phong là con kiến nhưng hiện tại, bọn họ đều cho rằng Lâm Phong là ác ma, nụ cười sáng lạn kia, trong mắt bọn họ trở thành ác mộng.

– Lâm Phong, chờ ta trở về triệu tập cường giả trong tông, tất để ngươi chết không có chỗ chôn, hủy diệt cả tòa Hoàng cung này của ngươi.

Một người lạnh như băng uy hiếp, thân thể gã nhanh chóng lui về sau, tìm lý do chính đáng để bỏ chạy.

– Hủy diệt Hoàng cung của ta? Người Đông Hải Long cung tới bao nhiêu, sẽ chết bấy nhiêu, ngươi, cũng không ngoại lệ, sát!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, một cỗ yêu khí đáng sợ xuất hiện, người nọ xoay người, liền nhìn thấy vài thân ảnh khổng lồ giết về phía gã, thân thể gã trong nháy mắt lùi về phía sau, điên cuồng phóng thích khí tức.

– Xuy… Một chùm tia sáng sát phạt bắn ra, đâm vào mi tâm của, phá hủy tất cả, thân thể gã nháy mắt cứng lại, vô lực rơi xuống, lại một người nữa ra đi.

– Còn lại ba người.

Lâm Phong cười, nhìn ba vị cường giả Thiên Vũ còn lại. Trái tim ba người nhảy lên, lại chết một người nữa, ba cỗ thế lực đáng sợ dắt tay nhau đến, trong nháy mắt chết hết, chỉ còn lại ba người bọn họ, trái tim họ đang bắt đầu run rẩy.

– Động thủ, giết!

Lâm Phong quát một tiếng, Tuyết Ưng giết về một người, khí tức cường đại của người đó lập tức tỏa ra, nhưng đúng lúc này, một tiếng xuy xuy truyền ra, kiếm ý vô cùng vô tận trong nháy mắt nhập vào thân thể gã, xé nát cắn. Hắn khó khăn quay đầu lại, nhìn Lâm Phong một cái không cam lòng rơi xuống.

– Hai người.

Lâm Phong mỉm cười đếm, còn lại hai người, cảm giác mình không chạy được, loại cảm giác sợ hãi này khiến bọn họ muốn nổi điên. Lại chết, chỉ còn lại hai người.

Chương 903: Giết vào Thần Cung

— Tuyết Vực.

Mê thành dường như bị một tầng sương mù bao phủ, mà lúc này, trong Mê thành thần bí của Tuyết Vực, một vị lão nhân bình thường bước vào trong.

Thân ảnh vị lão nhân không ngừng lóe lên, mỗi một lần lóe lên, dường như vượt đi rất xa, nhanh tới mức khiến người ta không thể tin nổi.

– Hử? Người ven đường mở to hai mắt, bọn họ rõ ràng nhìn thấy vừa rồi có một đạo ảo ảnh xẹt qua bên người, nhưng cẩn thận nhìn, lại không phát hiện ra gì, không có bóng người.

Rất nhanh, vị lão nhân tới giữa hư không, cuồn cuộn tầng mầy không ngừng quay cuồng. Lão nhân đạp trên mây, tới một nơi mới dừng lại, không có bất kỳ ngôn ngữ, chỉ tùy ý nhìn thoáng qua, lập tức bĩnh tĩnh đứng đó, vững vàng ổn định giữa hư không.

Qua một lúc lâu, trước mặt lão nhân, tầng mây điên cuồng chuyển động, không ngờ xuất hiện một cánh cửa, một đạo thân ảnh hiện ra. Thân ảnh ấy nhìn lão nhân, ánh mắt không khỏi ngưng lại, lạnh lùng hỏi:

– Ngươi là ai? Biết đây là đâu không? Lão nhân không nói gì, bước chân di động, trực tiếp tiến vào trong, người nọ dường như muốn ngăn cản nhưng gã phát hiện thân thể của mình cứng ngắc, căn bản không thể động, đợi thân ảnh lão nhân biến mất, thân thể gã dần bị hàn băng đông lại, bị hàn băng trực tiếp phong sát.

Khi lão nhân tiến vào mảnh không gian, lập tức bị người phát hiện.

– Đứng lại.

Từng tiếng gầm hô lên, rất nhiều thân ảnh lao tới, có một vị khách không mời dám đến Thần Cung. Nhưng vào lúc này, bông tuyết từ từ phiêu động trong hư không, giữa không gian, đột ngột xuất hiện một cơn gió lạnh, cơn gió lạnh bay qua, không gian đóng băng, tất cả đều bị đông lại.

Bước chân lão nhân không ngừng tiến về phía trước, không nói câu nào, nhưng khí tức đóng băng thiên địa dường như lưu động quanh thân thể bọn hắn, tiếng răng rắc không ngừng truyền ra, tuyết trắng đầy trời, nơi lão nhân đi qua, tất cả đều bị đóng băng, không có ngoại lệ.

– Răng rắc, răng rắc!

Những thân ảnh tiến lên ngăn cản trong nháy mắt bị sương lạnh ăn mòn, thân thể đông lại, bị hàn băng nhập thể, hóa thành một pho tượng băng, không thể nhúc nhích. Không ai có thể trốn thoát, chỉ cần nơi lão nhân đi qua, toàn bộ đều bị đóng băng.

Người bên ngoài dần hoảng sợ, tâm thần run rẩy, cường giả thật khủng khiếp, lão nhân kia, không ngờ giết vào Thần Cung, muốn đóng băng cả Thần Cung rộng lớn.

– Mau báo cho Tôn giả!

Đám người điên cuồng lên, nhìn vô số thân ảnh bị đóng băng, không người nào dám tiến lên chịu chết. Bất kể ai đi ngăn cản, còn chưa đến lão đã bị đông cứng, trở thành một pho tượng trong thế giới băng.

Cỗ khí tức khủng hoảng lan tràn trong Thần Cung, hàn ý vô cùng vô tận phủ kín toàn bộ không gian, người chưa tới, hàn khí đã tới. Vô số cường giả phá không, nhìn về phía xa, khi bọn họ nhìn thấy thế giới đóng băng, cả đám hoảng sợ thất sắc, không người nào dám ngăn cản, lão nhân kia rốt cuộc là ai, lại đáng sợ như vậy.

Một vị cường giả lúc này đơn độc giết vào Thần Cung bọn họ. Đám người mơ hồ cảm giác, Thần Cung sẽ trải qua một lần nguy cơ chưa từng có từ trước tới này, thế giới đóng băng, đây rõ ràng muốn hủy diệt hoàn toàn Thần Cung! Trong Thần Cung, vô số cường giả Thiên Vũ tiến đến, có người muốn ngăn cản nhưng dù Thiên Vũ cao giai cũng không trốn thoát được.

Thời điểm lão nhân kia bước chân ra, áo nghĩa băng phing thiên địa bao phủ bọn họ, thế giới băng lại có thêm một pho tượng băng.

Những Tôn giả rốt cuộc cũng bị kinh động, cho dù Tôn giả đang bế quan tu luyện trong Thần Cung cũng bị người cắt ngang, kết thúc bế quan, có người tới diệt Thần Cung.

Lão nhân nhàn nhã đứng, như thể đi tản bộ, vô cùng thoải mái, nhưng mỗi khi lão bước ra một bước đều khiến trái tim của đám người Thần cung run lên. Lão nhân muốn đóng băng cả tòa Thần cung sao?

– Rốt cuộc vị bằng hữu nào tới Thần cung làm khách, không thông báo trước một tiếng, để ta tiếp đón.

Lúc này, ở phía xa có một giọng nói truyền ra, khiến trong lòng đám người Thần cung vui vẻ, Tôn giả Thần cung rốt cuộc xuất động rồi. Rất nhanh, một đạo thân ảnh mặc trường bào xuất hiện, cả người phóng thích khí tức đáng sợ, phất tay phong bạo nổi lên, phảng phất như có vô số phong bạo hướng về phía thế giới đóng băng rít gào, muốn xé tan hàn băng.

– Người vô danh, không đáng nhắc tới, Thần cung cũng không phải cấm địa, ta muốn tới thì tới, cần gì phải báo.

Lão nhân bình tĩnh nói, bước chân không dừng lại, vẫn vững vàng tiến về phía trước như cũ, thanh âm đạm mạc lộ ra sự tự tin, Thần cung, lão đến thì đến, cần gì báo với ai?

– Bằng hữu không khỏi quá coi thường Thần cung ta rồi!

Tôn giả Thần cung chính diện đánh tới, cuồng phong tàn sát, thiên địa tiêu điều, cuồng phong vô cùng vô tận giết về phía hàn băng của lão nhân, thanh âm răng rắc truyền ra, hàn băng nứt vỡ.

Đám người xung quanh vui vẻ, Tôn giả xuất thủ quả không tầm thường, trong nháy mắt phá nát hàn ý đóng băng thiên địa, hy vọng có thể ngăn cản lão nhân, thậm chí tru sát lão. Lão này thật càn rỡ, dám một thân một mình giết vào Thần cung, quả thực khinh Thần cung không người.

Nhìn cuồng phong đánh tới, thần sắc lão nhân vẫn vô cùng thản nhiên, bay thẳng vào trong đó, hàn ý vô cùng vô tận tỏa ra, khi lão tới gần, từng cơn cuồng phong đình chỉ rít gào, dưới cỗ hàn ý này, ngay cả cơn lốc cũng bị đóng băng.

Áo nghĩa băng phong, muốn đóng băng cả thế giới! Thần sắc Tôn giả kinh hoảng, lai giả bất thiện, lão nhân kia dám giết vào Thần cung, thực lực quả nhiên khủng bố.

– Long Toàn Sát!

Tôn giả Thần cung giận quát một tiếng, hai tay vũ động, cuồng phong hóa rồng, quay quanh người lão, hóa thành từng cỗ phong bạo, từ bốn phương tám hướng giết về phía địch nhân, muốn xé tan đối phương.

– Băng Phong!

Lão nhân chỉ nói hai chữ, áo nghĩa băng phong khủng bố, đông lại toàn bộ cuồng phong, khiến thần sắc Tôn giả Thần cung cứng ngắc. Lực lượng áo nghĩa thật đáng sợ, đối phương lĩnh ngộ áo nghĩa sâu sắc hơn y rất nhiều.

– Răng rắc, răng rắc!

Xung quanh Tôn giả Thần cung, thiên địa đóng băng, áo nghĩa khủng bố dường như cũng muốn đóng băng cả Tôn giả. Cước bộ y di động, một chưởng đánh về phía không gian đóng băng.

Trong tay xuất hiện một cơn lốc xoáy đáng sợ, cắn giết không gian đóng băng, trên hàn băng, xuất hiện từng vết rách, như lúc nào cũng có khả năng tan vỡ.

Gần như đồng thời, bước chân lão nhân di động, một đạo chưởng lực phiêu miễu đánh về mặt không gian đóng băng, không gian mạnh mẽ run lên, một cỗ băng phong lực lượng vô hình cắn giết qua, quấn quanh Tôn giả Thần cung.

Sắc mặt Tôn giả đại biến, phong bạo hủy diệt bao phủ quanh thân thể y, nhưng tay lão nhân đột nhiên xuất thêm một chưởng, âm thanh răng rắc vang lên, không gian đóng băng chui vào lòng bàn tay gã, tay gã như có một lực hút đáng sợ, cắn nuốt hàn băng, cắn nuốt mọi thứ, chỉ trong nháy mắt, ngay cả thân thể của Tôn giả Thần cung cũng bị hút lại vào.

– Sát!

Tôn giả Thần cung hóa thành phong bạo hủy diệt, thiên địa hôn ám, nhưng bàn tay lão nhân vẫn nắm chặt, đánh về phía cuồng phong, áo nghĩa đóng băng chìm vào cuồng phong, cuồng phong lập tức bị đông lại thành từng tầng hàn băng. Thân thể Tôn giả Thần cung cũng bị đông lại, đôi mắt hắn hiện ra vẻ ngạc nhiên và kinh hãi.

– Tru Tâm!

Bàn tay lão nhân đập xuống, âm thanh răng rắc truyền ra, sắc mặt Tôn giả Thần cung trong trắng bệch, trái tim bị đóng băng.

– Vỡ tan!

Bàn tay lão nhân nắm chặt, trái tim Tôn giả Thần cung giống như một khối băng bị bóp nát, trong đôi mắt Tôn giả xuất hiện vẻ tuyệt vọng.

– Chết đi!

Lão nhân phát ra một chưởng, cuồng phong như một khối hàn băng, bị lão nhân dùng chưởng phá nát, chưởng lực khủng bố đánh vào đầu Tôn giả Thần cung, cả đầu và thần niệm bị đóng băng lập tức vỡ vụn dưới chưởng lực khủng bố. Xa xa, trái tim đám người Thần Cung nhảy lên, gần như không thể hô hấp. Tôn giả Thần cung bị lão nhân tru sát tại chỗ!

Chương 904: Hai tin đồn

Rống!

Xa xa, một cơn cuồng phong giận dữ rít gào mang theo uy thế khủng bố kinh thiên động địa. Lại một Tôn giả đến, Tôn giả nhìn đồng bạn của mình bị người ngoài giết, cả người lộ ra sát ý vô cùng vô tận, lại có người dám tiến vào Thần cung giết người, như vào chỗ không người, ngay cả Tôn giả cũng giết.

Lão nhân ngẩng đầu, thản nhiên nhìn, cả người trang nghiêm. Giờ phút này, lão dường như dung nhập vào mảnh thiên địa băng phong này, trái tim khẽ đập, dường như kết hợp với vận luật thiên địa.

– Đại đạo vô tình, Thiên Tuyền lay trời.

Người lão nhân chưa động, một cỗ xu thế thiên địa khủng bố xuất hiện, giờ phút này lão giống như người chưởng khống thiên địa, lực lượng tự nhiên thiên địa theo hô hấp của lão mà động.

– Trấn!

Một tiếng gầm truyền ra, lão nhân đánh một chưởng về phía hư không, cả mảnh không gian lập tức rung động như sóng to gió lớn, muốn lật tung cả đất trời.

– Oanh, oanh, oanh….

Không gian bạo liệt, uy áp vô cùng vô tận giáng xuống, vị Tôn giả kia còn chưa tới đã cảm giác thân thể run lên, trái tim đập mạnh, lực lượng đại đạo đè ép lên người gã.

Giờ phút này, gã cảm giác như bị cả mảnh không gian đè ép. Lực lượng hủy diệt vô cùng cuồng bá xuyên thấu, đánh vào người của gã, sắc mặt của gã nháy mắt trắng bệch. Dòng khí hủy diệt đè ép lên thân thể khiến hắn bắt đầu vặn vẹo, hắn cố gắng điều động toàn bộ lực lượng, liều chết chống cự.

– Sát!

Lão nhân bước ra xuất hiện trước mặt gã, một chưởng đơn giản, lần này chưởng lực sát phạt chân chính.

– Ầm ầm!

Đám người bị chấn động ngã trên mặt đất, miệng phun máu tươi, trên mặt lộ thần sắc hoảng sợ, lại nhìn vị Tôn giả Thần cung vừa đến, bị một chưởng này đánh bay ra ngoài, cả người run rẩy, thân thể rách nát, hồn phách chấn vỡ, chết không thể chết hơn.

Ánh mắt lão nhân nhìn qua đám người, giờ phút này lão còn bình thường trong mắt người khác nữa, mà trở thành tuyệt thế cường giả quan sát thiên địa, ngạo nghễ thiên hạ, một chưởng vừa rồi như muốn lay trời. Một ánh mắt đã khiến đám người Thần Cung không ngừng run rẩy.

– Ta tới để nói cho đám người Thần Cung các ngươi biết, đệ tử Thiên Trì, không phải ai cũng có thể ức hiếp, còn có lần nữa, không chỉ có một mình ta tới.

Lão nhân nói xong, trường bào lập tức phiêu động, thân ảnh lập tức biến mất, trực tiếp rời đi.

– Thiên Trì!

Đôi mắt đám người hoảng sợ, đã biết thân phận của lão nhân, không ngờ là người của Thiên Trì, lão thật bá đạo, giết vào Thần cung, tru sát vô số cường giả, thậm chí chém chết hai gã Tôn giả.

Xa xa từng đạo phong bạo cuồng mãnh tiến tới, lại có hai vị Tôn giả tới. Khi bọn họ nhìn thấy có hai vị Tôn giả bị người đánh chết, sắc mặt hoàn toàn trầm xuống.

– Chúng ta đuổi theo!

Một vị Tôn giả quát mạnh nói, người còn lại khẽ gật đầu, muốn đuổi theo truy sát lão nhân.

– Đợi một chút.

Lúc này một giọng nói lạnh lùng truyền ra, thân hình của hai người lập tức ngừng lại, quay đầu nhìn người tới, lộ ra vẻ tôn kính.

– Các ngươi đuổi theo cũng chỉ có đường chết.

Người tới mở miệng nói một tiếng, khiến ánh mắt của hai người cứng đờ. Mà những người khác của Thần Cung cũng hoảng sợ, lão nhân Thiên Trì đó, chẳng lẽ thực sự khủng bố như vậy? Hai vi Tôn giả truy sát lão cũng chỉ có đường chết? Trong lòng bọn họ, Tôn giả là thần thánh cao cao tại thượng, nhưng bọn họ lại quên, giữa Tôn giả cũng có cấp bậc, cảnh giới chênh lệch, mặc dù đều là Tôn giả, thực lực cũng có thể cách biệt nhau rất lớn.

– Thần cung ta chưa bao giờ chịu sỉ nhục như vậy.

Một vị Tôn giả băng hàn nói, bị người giết vào Thần cung, đóng băng mọi thứ, Thiên Vũ, Huyền Vũ không biết chết bao nhiêu người, Tôn giả chết hai người, từ nay về sau, thanh danh Thần Cung sẽ bị hủy hết.

– Muốn gỡ bỏ sỉ nhục, thì tăng thực lực lên đi.

Người vừa tới sao lại không giận, nhìn thân ảnh lão nhân đã biến mất, lạnh lùng nói:

– Mấy trăm năm trước, Thiên Trì xuất hiện hai vị tuyệt thế thiên kiêu, lần lượt là Phong chủ Thiên Cơ Phong và Phong chủ Thiên Tuyền Phong.

Hai người coi vô số cường giả Càn Vực như không, sau hai người cùng nhau rời khỏi Thiên Trì, theo đuổi đại đạo, đem Thiên Cơ Phong nhất mạch và Thiên Tuyền Phong nhất mạch giao cho đệ tử của bọn họ.

Truyền nhân của Thiên Cơ Phong hiện giờ là lãnh tụ của Thiên Trì, Thiên Cơ lão nhân, thực lực mạnh mẽ không cần phải nói.

Một người khác hiện giờ là lãnh tụ của Thiên Tuyền Phong. Người này khiêm tốn nội liễm, rất nhiều người cho rằng tu vi của lão kém cỏi nhưng lại không biết khi lão vừa bước vào Tôn giả đã từng giết chết ba vị Tôn giả khác liên thủ, người vừa rồi chính là lão.

Hai vị Tôn giả nghe xong, trong lòng run lên, vừa mới trở thành Tôn giả, chém chết ba vị Tôn giả liên thủ? Người này sao lại đáng sợ như vậy? Người nói chuyện liếc mắt nhìn hai người nói:

– Các ngươi muốn hỏi vì sao ta biết chuyện này đúng không? Ba vị Tôn giả bị giết có một người là sư huynh ta.

Trong lòng hai người thở dốc, cảm giác áp lực vô cùng, người bị giết lại là sư huynh của người trước mắt, cách nhiều năm như vậy, người đó, thực lực bây giờ mạnh bao nhiêu?

– Chẳng lẽ cứ thế bỏ qua chuyện này? Một vị Tôn giả lạnh như băng nói.

– Đương nhiên không.Nguồn truyện audio

Hiện giờ Thần cung tan vỡ, ta sẽ báo cáo lại chủ thượng. Từ nay về sau không còn tứ đại cung chủ, Thần Cung chỉ có chủ thượng là cung chủ. Người này lạnh như băng nói, trường bào huy động, rời đi, y cũng hận không thể giết chết đối phương.

Tuyết Nguyệt quốc, thành Dương Châu, Hoàng cung, cuối cùng còn lại hai người muốn chạy trốn nhưng cũng bị sát trận giết, còn lại một người, Lâm Phong không có giết gã, để gã rời đi, để gã mang tin tức ra ngoài. Lâm Phong muốn những người đó, từ nay về sau không dám bước vào Hoàng cung nửa bước, ai tới liền chết. Lâm Phong không có khả năng luôn ở thành Dương Châu.

Vì vậy, hắn cần có người truyền tin tức đi, kinh sợ tất cả thế lực, hắn mới có thể an tâm rời đi. Không lâu sau, Tuyết Nguyệt chấn động, Hoàng cung mới của Tuyết Nguyệt quốc, Tôn giả tiến vào đều phải chôn xương, tiến vào phải chết. Tôn giả cường đại bực nào, bọn họ là cường giả khủng bố, nhưng bởi vì muốn giết Quân vương Tuyết Nguyệt Lâm Phong, vĩnh viễn lưu lại Tuyệt Nguyệt, chôn xương như thế.

Không chỉ có Tuyết Nguyệt quốc, rất nhanh, tin tức này đã chấn động Càn Vực. Thần Cung, Ngọc Thiên Hoàng tộc, còn có Đông Hải Long cung, ba đại thế lực cấp bá chủ, có Tôn giả dẫn giết vào Tuyết Nguyệt, muốn bắt Lâm Phong, nhưng Lâm Phong vẫn như trước bình yên vô sự.

Mà ba vị Tôn giả cùng với tất cả cường giả, toàn bộ bị giết, chỉ có một người được Lâm Phong thả, mới có thể may mắn thoát chết. Hoàng cung Tuyết Nguyệt quốc có sát phạt đại trận đáng sợ, tiến vào hẳn phải chết, dù Tôn giả hay cường giả Thiên Vũ, bước vào trong đó, không có đất dụng võ, chỉ có con đường chết. Nhất thời, Tuyết Nguyệt quốc, một quốc gia nho nhỏ, nổi danh Càn Vực, không người không biết.

Mặt khác, một tin tức chấn động như cơn cuồng phong truyền khắp Càn Vực, tin tức này tuy bị giam lại một đoạn thời gian nhưng thiên hạ không có bức tường nào ngăn được gió lọt qua, vẫn như cũ truyền ra. Khi thế lực Thần cung tới Tuyết Nguyệt đuổi giết Lâm Phong, có một vị cường giả Thiên Trì, một mình giết vào Thần Cung, chém giết vô số cường giả Thiên Vũ, Huyền Vũ, còn tiêu diệt hai vị Tôn giả, sau đó nhẹ nhàng rời đi, giết chóc một hồi ở Thần cung, quanh minh chính đại rời đi.

Tục truyền, người này là lãnh tụ của Thiên Trì, Thiên Cơ lão nhân, vì Lâm Phong mới giết vào Thần cung, không để cho Thần cung tiếp tục ức hiếp Lâm Phong. Cũng có lời đồn, người đó là lãnh tụ của Thiên Tuyền Phong, Lâm Phong nhập Thiên Trì, gia nhập Thiên Tuyền Phong nhất mạch, trở thành truyền nhân Thiên Tuyền nhất mạch.

Người Thần cung đuổi giết Lâm Phong, Phong chủ Thiên Tuyền Phong vì bảo hộ đệ tử, rốt cuộc giận dữ giết vào Thần cung, khiến Thần cung nhuộm máu.

Dù lời đồn nào đều không thoát khỏi có liên quan với Lâm Phong, hai tin tức chấn động đều liên quan tới Lâm Phong. Trận phong ba to lớn này dường như từ Bí Cảnh kéo dài.

Hiện tại, vẫn có người suy đoán, những người đi tới Bí Cảnh chỉ có người của Thiên Trì còn sống, những người khác biến mất không thấy. Ngày đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đáp án này, ai có thể cởi bỏ? Hai tin tức chấn động qua đi, Càn Vực dường như bình tĩnh lại, không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.

Bọn họ không dám tiến vào Hoàng cung Tuyết Nguyệt quốc, nơi mà Tôn giả tiến vào cũng chết. Thiên Trì lại bắt đầu trả thù, bảo vệ Lâm Phong, rất nhiều thế lực cũng bắt đầu e dè. Nhưng ẩn sau sự yên lặng vĩnh viễn là một cơn lốc khủng bố!

Chương 905: Thiên Trì nguy cơ

— Thiên Trì, tuyết sơn trắng xóa, tuyết trắng bay lả tả tạo thành một bức họa xinh đẹp.

Lúc này, bên ngoài Tuyết sơn, bầu trời Thiên Trì rộng lớn đột nhiên xuất hiện ba đạo thân ảnh, ba người này lăng không dạo bước, vô cùng phóng khoáng tự nhiên, dừng lại trên Thiên Trì.

Ba đạo thân ảnh chia làm ba phương vị, trong đó một người mặc Long bào, khiến cho người ta cảm giác cao ngạo, cuồng vọng. Y đứng ở đó, tất cả mọi người dường như phải nghe lệnh y.

Bên cạnh y, một người khoác Hoàng bào Ngọc Thiên sạch sẽ cao quý, trên thân người này, khí tức vương giả như có như không, cao cao tại thượng, dường như không ai dám cùng gã tranh phong, gã chính là Hoàng.

Người cuối cùng, hơi thở bình tĩnh nhất, trên người khoác trường bào màu đen, trên trường bào khắc vài bức đồ án kỳ diệu, nhưng y tùy ý đứng đó, khiến người ta có cảm giác cực độ nguy hiểm.

– Long chủ Đông Hải Long cung, Hoàng tử Đoan Mộc của Ngọc Thiên Hoàng tộc, cung chủ Diệt Tình của Thần Cung, ba vị tới Thiên Trì, không biết có gì chỉ giáo.

Lúc này, một bóng người từ xa bay đến, bảy đạo thân ảnh dắt tay nhau tới, bảy người này là Phong chủ của bảy Tuyết Phong trên Thiên Trì, ba người trước mắt đồng thời hiện thân ở Thiên Trì, bọn họ sao có thể không xuất hiện.

Long chủ Đông Hải Long cung, Ngọc Thiên Hoàng tộc từ trước tới nay luôn tự coi mình là hậu duệ của Hoàng giả, lãnh tụ bọn họ, cho tới giờ đều tự xưng Hoàng tử, ý chỉ mình là hậu duệ Hoàng giả, còn Diệt Tình cung chủ là lãnh tụ của Thần cung Lãnh tụ của ba đại thế lực bá chủ Càn Vực, tề tụ tại Thiên Trì, bảy đại Phong chủ của Thiên Trì đương nhiên phải hiện thân gặp mặt.

– Phong chủ Thiên Cơ, lúc trước, đệ tử Lâm Phong của Thiên Trì ngươi giết vào Đông Hải Long cung, tru sát đệ tử Long cung ta, khinh thường Long cung, hôm nay ta tới, muốn chư vị có câu trả lời.

Long chủ lãnh đạm nói một tiếng, thù hận giữa Lâm Phong và Đông Hải Long cung sao chỉ đơn giản như việc Lâm Phong tru sát Đoàn Vô Nhai được.

– Người tới Bí Cảnh, gần như toàn bộ biến mất, duy chỉ có người Thiên Trì trở về, ta tới muốn Thiên Trì cho một câu trả lời rõ ràng.

Hoàng tử Đoan Mộc lạnh nhạt nói.

– Lãnh tụ Thiên Tuyền Phong, ngươi vì Lâm Phong, giết vào Thần Cung, chém giết vô số cường giả Thần cung, giết chết hai vị Tôn giả, Thiên Trì phải cho ta công đạo.

Thanh âm Diệt Tình cung chủ vô cùng giá lạnh. Ba người nói tuy khác nhau nhưng cùng có một mục đích.

– Long chủ, Lâm Phong và đệ tử Đông Hải Long cung của ngươi sớm có cừu oán, thậm chí Đông Hải Long cung còn từng phái người trợ giúp đệ tử ngươi giết thân nhân Lâm Phong.

Lâm Phong vì báo thù mới giết hắn, sai ở chỗ nào, hiện tại người hướng ta đòi người, vậy thật xin lỗi. Thiên Cơ lão nhân trả lời Long chủ. Ngay sau đó ánh mắt của lão nhìn về phía Hoàng tử Đoan Mộc.

– Còn câu hỏi của Hoàng tử Đoan Mộc càng vô lý, các thế lực lớn ở Càn Vực đi vào Bí Cảnh đoạt bảo, sinh tử có số, người của các ngươi chết, người của Thiên Trì sống, ngươi lại đi hỏi Thiên Trì, thật buồn cười tới cực điểm, câu hỏi của ngươi, ta không trả lời.

– Về phần Diệt Tình cung chủ, Thần cung có thể phái người truy sát đệ tử Thiên Trì, chẳng lẽ Thiên Trì bỏ mặc, ngươi còn muốn công đạo cái gì.

Thanh âm Thiên Cơ lão nhân cứng rắn, mạnh mẽ, ánh mắt nhìn qua ba vị bá chủ.

– Ba vị, nếu vì thế mà đến, có thể trở về, bất kể đòi người hay trả lời, Thiên Trì đều không đáp ứng.

– Thiên Trì thật uy phong!

Cung chủ Thần cung cười lạnh.

– Tốt, Thiên Trì cường thịnh nên có thể tùy ý làm bậy, chẳng lẽ muốn Thiên Trì trở về bộ dạng trước đây sao? – Diệt Tình cung chủ nếu muốn báo thù, có thể dẫn người giết vào Thiên Trì, ta ngược lại muốn xem Thiên Trì bị hủy diệt hay Thần Cung của ngươi bị xóa tên.

Đôi mắt Thiên Cơ lão nhân ánh lên tia sáng bén nhọn, nhìn thẳng Diệt Tình, đối phương vậy mà lại dám uy hiếp Thiên Trì, lão sao có thể yếu thế.

– Tốt lắm.

Long chủ cười lạnh một tiếng.

– Xem ra Thiên Trì tự cao tự đại, không coi các thế lực lớn của Càn Vực ra gì, một khi như vậy, ba người chúng ta cáo từ, ngày khác tới bái phỏng.

– Đi thôi.

Hoàng tử Đoan Mộc thản nhiên lên tiếng, ba người huy động trường bào biến mất tại Thiên Trì, nhìn còn không thấy thân ảnh. Sau khi bọn hắn rời đi, mày Thiên Cơ lão nhân hơi nhíu lại, trường bào huy động, ra lệnh:

– Mấy ngày này, không ai được rời khỏi Thiên Trì, cố gắng tu luyện, tận lực nâng cao tu vi.

– Vâng!

Tất cả mọi người gật đầu, xem ra Thiên Trì có một hồi nguy cơ.

– Hừ!

Nhưng vào lúc này, một tiếng hừ lạnh truyền ra:

– Một tên Lâm Phong làm tức giận ba đại thế lực, mà người nào đó vẫn vì đệ tử mà giết vào tông môn người khác, tự cho là đúng, mang tai họa tới cho Thiên Trì.

Lông mày Tuyết Tôn giả nhíu lại, nhìn người nói chuyện, Thiên Xu Tử.

– Ngươi là người Thiên Trì sao? Tuyết Tôn giả lạnh lùng nói, khiến ánh mắt Thiên Xu Tử cứng lai, chỉ vào Tuyết Tôn giả nói: – Ngươi… – Đủ rồi.

Thiên Cơ lão nhân quát Thiên Xu Tử dừng lại:

– Muốn vu tội cho người, thiếu gì lý do, trọng bảo mê hoặc lòng người, mặc dù không có việc gì phát sinh, chuyện nên đến vẫn sẽ đến.

Lâm Phong là đệ tử của Thiên Trì, tất nhiên phải bảo vệ hắn, Thiên Xu Tử ngươi không được quên tín ngưỡng Thiên Trì.

– Mặc dù ba đại thế lực liên thủ, Thiên Trì ta há sợ chúng, ta không tin bọn hắn dám phát động cuộc chiến hủy diệt.

Nói vậy, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ bị xóa tên khỏi bá chủ Càn Vực. Nói xong, Thiên Cơ lão nhân ngự không rời đi, Đông Hải Long cung, Thần Cung và Ngọc thiên Hoàng tộc sẽ liên thủ, đây là việc lão không nghĩ tới, ba đại thế lực bá chủ vì bảo vật, vì đối phó Thiên Trì, nên muốn liên thủ.

Một ngày sau, Càn Vực truyền ra tin tức, đệ tử Cửu Tiêu Kiếm môn hành tẩu bên người bị người đóng băng tru sát, đồn đại người của Thiên Trì giết hắn. Lập tức lại có tin tức truyền ra, Tiêu Dao môn có đệ tử bị người đóng băng tru sát, lại đồn đại là người Thiên Trì.

Nhất thời, toàn bộ Càn vực dấy lên tin đồn về Thiên Trì, Thiên Trì tự cao tự đại, hiện giờ quật khởi, muốn trở thành bá chủ tuyệt đối tại Càn Vực. Đệ tử Thiên Trì giết người Đông Hải Long cung, Phong chủ Thiên Trì giết vào Thần Cung, coi rẻ tất cả thế lực lớn của Càn Vực, muốn làm bá chủ Càn Vực.

Kế tiếp lại có tin tức truyền ra, Đông Hải Long cung, Ngọc thiên Hoàng tộc và Thần Cung triển khai vạn tông đại hội, kêu gọi tất cả tông môn thế lực tại Càn Vực, cùng nhau thảo phạt Thiên Trì. Mặt khác, muốn Thiên Trì cho bọn họ công đạo, lúc trước đến Bí Cảnh, vì sao chỉ có người Thiên Trì còn sống, những người khác toàn bộ mất tích, không thấy tung tích, Thiên Trì nhất định phải cho tất cả mọi người câu trả lời thỏa đáng.

Tin tức rung động truyền đi, lập tức được Cửu Tiêu Kiếm môn, Tiêu Dao môn và thế lực bá chủ hưởng ứng, rất nhiều người tuyên bố gia nhập vạn tông đại hội, cùng nhau thảo phạt Thiên Trì bá đạo, vô đạo. Càn Vực bắt đầu sôi trào, vạn tông đại hội, thảo phạt Thiên Trì, trong nháy mắt có vô sô tông môn hưởng ứng.

Tuy nói tất cả mọi người đều hiểu, nhưng vô số người đều mơ tưởng đi thử vận may, kiếm một chén canh, là một cơ hội hiếm có đối với nhiều thế lực nhất đẳng. Một cỗ nguy cơ mãnh liệt từ Càn Vực truyền đi bốn phương tám hướng, rất nhiều người thậm chí bắt đầu tung tin đồn nhảm, Thiên Trì, lần này xong rồi. Không ngờ Thần cung lại giở thủ đoạn độc ác, lợi dụng tâm lý tham lam của mọi người, triệu tập lực lượng Càn Vực đối phó Thiên Trì, bọn họ không phải dựa vào lực lượng của mình để lưỡng bại câu thương với Thiên Trì, chuyện có hại mà không có lợi này.

Vào lúc này, Tuyết Nguyệt quốc, một thân ảnh mang bệnh, sắc mặt vàng bệch từ thành Dương Châu đi ra. Người này chính là Lâm Phong, hắn cưỡi hung thú Cùng Kỳ, yêu thú này chưa từng lộ diện tại Càn Vực, hơn nữa đã lâu hắn không khống chế Cùng Kỳ, ngoại trừ người của Tuyết Nguyệt, rất ít người biết đây là tọa kỵ của hắn. Một con tiểu yêu tuyết trắng xinh đẹp ghé vào đầu vai Lâm Phong, cọ trên mặt Lâm Phong vài cái. Ánh mắt Cùng Kỳ thường liếc về đầu vai Lâm Phong, trong mắt hiện vẻ tham lam.

– Bành!

Một cái tát hung hãn đập vào đầu nó, khiến nó phát ra tiếng gầm nhẹ, Lâm Phong lạnh lùng nói:

– Ta cảnh cáo ngươi, ngươi dám động vào nàng, ta sẽ rút da lột gân của ngươi.

– Không động thì không động, ta đường đường là Đại Đế, sao có thể coi trọng Tuyết Linh Lung nàng.

Cùng Kỳ cả giận nói:truyện cõi âm

– Còn nữa, lần này bản Đế mang ngươi ra ngoài Cửu tiêu đại lục, ngươi nên tôn trọng bản đế một chút.

Lâm Phong hung hăng liếc nhìn Cùng Kỳ:

– Chút tâm tư đó của ngươi đừng cho ta không biết, ngươi biết rõ đại lục, chỉ sợ biết không ít chỗ tốt.

Ngươi muốn mượn lực lượng của ta dẫn ngươi đi, tuy nhiên ngươi đừng hy vọng nhiều, thành thật nghe lời ta thì hơn.

– Rống….

Cùng Kỳ tức giận gầm nhẹ một tiếng, vô cùng buồn bực, thực sự nó phải mượn lực lượng của Lâm Phong, nó hôm nay chỉ là một con yêu thú, không có khả năng chạy loạn khắp nơi, chỉ sợ bị người khác bắt làm nô dịch.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 15 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 22 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin