1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 157 [Chương 781 đến 785]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 157 [Chương 781 đến 785]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 781: Tiêu Dao Môn

Nhìn theo ngón tay của Đường U U, một thân ảnh đang thẳng lưng ngồi đó, không nhúc nhích, bóng lưng kia có vài phần thon gầy, nhưng lộ ra kiên nghị. Giờ phút này, trên người kia cuộn trào kiếm khí, giống như là một thanh kiếm tuyệt thế đang cắm ở đó, tùy thời có thể bộc phát ra, hủy diệt hết thảy.

Lăng Tiêu cả người run rẩy, trong mắt lộ ra lãnh mang đáng sợ, Lâm Phong, người nọ là Lâm Phong.

Trong con ngươi lộ ra sát ý băng lãnh, bị chặt đứt một tay, Lăng Tiêu há không hận Lâm Phong, ở Cửu Tiêu Kiếm môn khổ tu kiếm pháp, chính là vì một ngày nào đó giết chết Lâm Phong, rửa nỗi nhục cụt tay. Nhưng khi thật sự nhìn thấy Lâm Phong, hắn lại không phản ứng như trong tưởng tượng, xông qua một kiếm giết chết Lâm Phong, mà lại do dự, thân thể khẽ run.

Ngày xưa Lâm Phong đã có ý chí kiếm đạo tầng năm, hôm nay trải qua ba tháng khổ tu, gia nhập Thiên Trì, một thế lực cường đại một phương, sao hắn không có tiến bộ được. Lúc này nhìn Lâm Phong khoanh chân ngồi đó, trên người phát ra kiếm quang đáng sợ, một khi buông thả thì có thể phá thạch kinh thiên.

Đúng như lời của Đường U U, tu vi của Lâm Phong sẽ trì trệ không tiến sao?

Nam tử bên cạnh thấy phản ứng của Lăng Tiêu, trong mắt lộ ra một tia hàn mang, chỉ vào Lâm Phong nói: – Sư đệ, hắn là kẻ chém đứt một tay ngươi!

Lăng Tiêu trầm mặc gật đầu, sát ý cuộn trào, nhưng vẫn do dự, lúc này Lâm Phong hình như đang tu luyện, đang ngộ kiếm. Nếu bọn họ đột nhiên hạ sát thủ, có thể thuấn sát Lâm Phong hay không?

Đường U U bước tới che Lâm Phong sau lưng, lạnh lùng nói: – Lăng Tiêu, ba tháng trước ngươi không phải đối thủ của hắn, một kiếm của Lâm Phong đã chém đứt một tay ngươi, ta khuyên ngươi nên tự rời đi đi, nếu Lâm Phong tỉnh lại, một kiếm nữa, lại chém đứt cánh tay còn lại. Khi đó, một kiếm tu như ngươi sẽ hoàn toàn bị phế.

Lăng Tiêu cắn răng, khinh người quá đáng, Đường U U còn vũ nhục hắn như thế, hắn dù gì cũng là kiếm tu cường đại, hôm nay đã có ý chí kiếm đạo tầng năm, chẳng lẽ thấy Lâm Phong lại cứ như vậy bỏ qua như vậy? Bỏ qua mối hận cụt tay?

– Sư huynh, đợi tới khi ta động thủ, ngươi ra tay giết cô ả này, một kích liền lui, vô luận là thành công hay thất bại, cũng không thể ham chiến! Lăng Tiêu thở mạnh một hơi dài, âm thầm truyền âm với nam tử bên cạnh, ngoài miệng lại nói: – Cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ tự tay chém đứt một tay hắn, rửa nỗi nhục ngày trước!

Lăng Tiêu dứt lời, thân hình chậm rãi bay lên không, giống như là chuẩn bị buông tha mà rời đi, làm cho Đường U U khẽ thả lỏng một hơi.

Nhưng ngay lúc này, một luồng ý chí kiếm đạo mênh mông cuồn cuộn đột nhiên phóng lên, trong thiên địa tràn ngập kiếm ý khủng khiếp, bén nhọn xơ xác, muốn hủy diệt cả không gian.

Đường U U kịch liệt biến sắc, Lăng Tiêu muốn động thủ.

– Thiên Ảnh!

Thân thể vụt tới, trong nháy mắt, hóa thành vô số bóng ảnh.

– Giết! Gần như đồng thời, một luồng sát phạt chi khí sắc bén vô cùng tỏa ra, Đường U U chỉ cảm thấy một màn kiếm quang giết về phía Lâm Phong. Toàn thân Lăng Tiêu như hóa thân thành một thanh lợi kiếm tuyệt thế, muốn giết Lâm Phong.

– Lôi Đình chi kiếm! Sư huynh của Lăng Tiêu gầm lên một tiếng, hắn cũng động, kiếm khí bùng lên, một kiếm mang theo tiếng gầm vô tận, như lôi đình nổi giận, như núi thở biển gầm, muốn cắn nuốt lấy toàn bộ thân ảnh của Đường U U.

– Lâm Phong, cẩn thận! Đường U U hét lớn một tiếng, muốn đánh thức Lâm Phong tỉnh lại.

– Xoẹt xoẹt… Ngay lập tức, rất nhiều bóng ảnh của Đường U U bị một kiếm lôi đình chém rụng, đúng như dặn dò của Lăng Tiêu, sau khi thi triển một kiếm này, tên sư huynh kia trực tiếp vọt lên trời cao, bỏ chạy về phía xa, không dám ở lâu. Mặc dù hắn là sư huynh của Lăng Tiêu, nhưng tu vi của Lăng Tiêu lại mạnh hơn hắn không ít, ngay cả Lăng Tiêu cũng bị người ta chém đứt một tay, đủ biết thực lực đối phương thế nào rồi. Hơn nữa, theo những câu qua lại giữa Đường U U cùng Lăng Tiêu, hắn có thể nhìn ra Lăng Tiêu rất kiêng kỵ Lâm Phong, vì vậy, hắn làm đúng theo lời của Lăng Tiêu, một kích liền lui.

Một luồng kiếm khí tuyệt thế bắn giết về phía Lâm Phong, toàn thân Lăng Tiêu như kiếm, dung hợp cùng kiếm, đôi mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, muốn một kiếm giết Lâm Phong.

Đang còn đắm chìm trong tu luyện, thân hình Lâm Phong hình như rung lên một cái, trong lúc bất chợt, một màn kiếm khủng bố từ trên thân Lâm Phong phóng ra. Giờ khắc này, Lăng Tiêu hóa thân thành thanh kiếm tuyệt thế lại bị ngàn vạn mũi kiếm sắc bén chỉ vào, muốn cắn nuốt toàn thân hắn vào trong biển kiếm cực lớn kia.

– Giết!MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..

Thân hình Lăng Tiêu hơi khựng lại, không tiếp tục tiến tới, mà chém ra một màn kiếm quang mạnh mẽ, đồng thời, thân hình lăng không mà lên, trực tiếp xuyên phá đỉnh phòng, vọt lên hư không, một kiếm này, e là không thể giết được Lâm Phong.

– Ầm!!! Một luồng khí tức hủy diệt tràn ngập trong không gian, ý niệm của Lâm Phong giống như hóa thành ngàn vạn kiếm quang, dung hợp thành một, giết về sau lưng, va chạm với một kiếm của Lăng Tiêu. Dao động hủy diệt bùng lên, kiếm khí hoàn toàn tan biến.

Cũng ngay lúc này, hai mắt Lâm Phong đột nhiên mở ra, bắn ra hàn mang như một thanh kiếm tuyệt thế, tâm thần vừa động, thân hình hắn trực tiếp phóng lên cao. Đưa mắt liền thấy hai người hóa thành hai chùm kiếm quang bỏ chạy, chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, hai kẻ này đã trốn được rất xa.

– Vù… Lâm Phong hóa thành một cơn lốc xoáy, gió ngập chín tầng trời, trong hư không giống như có chín cái bóng, đuổi giết hai người Lăng Tiêu.

Hai người kia như cảm nhận được lửa giận của Lâm Phong, sắc mặt đại biến. Nhất là Lăng Tiêu, sắc mặt khó coi, ba tháng không gặp, tu vi tự thân hắn đã có lột xác, trở nên cường đại hơn rất nhiều, nhưng mà Lâm Phong lại càng thêm sâu không lường được rồi, người này thật là đáng sợ.

Qua mấy hơi thở, hai người Lăng Tiêu đã cảm nhận được thân ảnh Lâm Phong không ngừng áp sát, khí tức lạnh như băng làm cho nội tâm hai người lạnh lẽo. Không thể để Lâm Phong áp sát tới gần hơn nữa, nếu không, khi nằm trong phạm vi công kích của kiếm thì bọn họ cực kỳ bất lợi.

– Sư huynh! Thần Hành Ngọc! Lăng Tiêu hô lớn, trong tay hắn liền xuất hiện một viên ngọc phát sáng, chân nguyên kiếm lóe lên, tiếng răng rắc truyền ra, miếng ngọc vỡ tan, một chùm sáng bao phủ lấy thân hình, Lăng Tiêu trực tiếp hóa thành tia sáng, lập tức liền biến mất tăm, một bước này đã đi không biết bao xa.

Sư huynh của Lăng Tiêu nghe được nhắc nhở liền làm theo, lấy là Thần Hành ngọc dùng bảo vệ tính mạng, sau khi bóp nát, lập tức cũng biến mất. trong lòng gã đau đớn không thôi, Thần Hành ngọc này chính là thứ bảo vệ tính mạng của bọn họ, cực kỳ trân quý. Người Cửu Tiêu Kiếm môn, mỗi người chỉ có một miếng. Lần này vào đây, chưa nhìn thấy bóng dáng bảo vật liền bị người đuổi giết, còn mất đi Thần Hành ngọc.

Lâm Phong hơi dừng lại, đạp chân trong hư không, nhìn hai thân ảnh biến mất phía trước, trong mắt lộ ra vẻ khác lạ. Vừa rồi, hắn cảm nhận được một loại lực lượng kỳ dị khi miếng ngọc kia vỡ ra, lực lượng có thể câu thông với thiên địa, làm cho hai người Lăng Tiêu bỏ chạy trong nháy mắt, nhanh như chớp.

– Sau khi khắc được thánh văn, có thể câu thông với lực lượng thiên địa, đại năng giả cổ xưa có thể vượt qua không gian, nháy mắt liền đi vạn dặm, đó chính là mượn nhờ lực lượng Thánh văn, cũng dùng lực chân nguyên dẫn động, chẳng lẽ cũng căn cứ vào nguyên lý thánh văn?

Hai mắt Lâm Phong lóe lên, hắn nghĩ tới tế đàn thời không, thánh văn vô tận khắc trên tế đàn, mang rất nhiều người xuyên qua không gian. Lực lượng thánh văn thật quá thần kỳ, nếu hắn tu luyện tới một cảnh giới khủng bố, có thể khắc ra thánh văn, mỗi một động tác đều ngưng tụ thánh văn, sử dụng lực lượng của Thánh văn, câu thông với thiên địa, có lẽ cũng có thể làm được một bước đi trăm dặm.

Thánh văn nắm trong tay, cũng giống như vũ kỹ.

– Nếu để ta gặp được, nhất định sẽ chém đứt một tay còn lại của ngươi! Lâm Phong lạnh lùng nói, hắn không tiếp tục truy kích, hai tên kia đã không biết đi tới nơi nào rồi, hắn cũng không thể đoán được nên không tiếp tục đuổi theo.

Quay người lại, Lâm Phong trở lại chỗ cũ, nơi xa còn truyền lại từng tiếng nổ ùng ùng, hình như có người đang chiến đấu.

Trong vườn hoa, rất nhiều người bao vây quanh Đường U U, ánh mắt lộ ra nụ cười châm chọc, đồng thời cũng có vài người công kích tàn ảnh của Đường U U.

– Thân pháp cũng không tệ, lại còn muốn độc chiếm bảo địa. Nhanh giao ra toàn bộ bảo vật, có lẽ chúng ta có thể bỏ qua cho ngươi! Một tên thanh niên mang trường bào màu xanh giễu cợt nói, bên cạnh hắn còn có hai người mang áo quần giống hắn. Bọn họ đều là đệ tử một đại tông môn trong Càn Vực, Tiêu Dao môn!

– Sư huynh, trong Bí Cảnh này, chúng ta cũng có chút tĩnh mịch, cô ả này xinh đẹp như thế, không bằng phế bỏ tu vi, mang theo bên mình, trong lúc nhàm chán có thể tiêu khiển một chút, thế nào?

Một tên bên cạnh đùa cợt nói, nhất thời, mấy kẻ còn lại cũng ồ lên cười.

– Sư đệ ý kiến rất hay, người Tiêu Dao Môn đúng phải tiêu dao, có mỹ nhân làm bạn, một đường này sẽ không tịch mịch! Tiếng cười dâm uế quanh quẩn trong hư không, nhưng vào lúc này, bọn chúng cảm nhận được một thanh lợi kiếm bễ nghễ từ trên trời đâm xuống, tất cả đều cứng đờ, vừa ngẩng đầu liền thấy một thanh niên mang trường bào, ngạo nghễ đứng trên hư không, toàn thân tràn ngập kiếm khí đáng sợ!

Chương 782: Tiêu Dao Cổ Kinh

Kiếm khí sắc bén này làm cho bọn chúng kinh hãi, tất cả đều nhìn Lâm Phong, một kẻ mở miệng: – Các hạ muốn làm gì?

– Muốn chết! Lâm Phong vọt xuống, kiếm khí vô tận giống như sóng lớn ngập trời, điên cuồng quét qua đám người Tiêu Dao môn, ép cho bọn chúng không thở nổi.

Ngay sau đó, kiếm ảnh lóe lên, mấy tia kiếm khí xé nát không gian, máu tươi rơi vãi, đám người vây công Đường U U liền bị kiếm khí gạt bỏ, ngay cả một tiếng kêu cũng không kịp phát ra, thuấn sát.

Khi Lâm Phong bước tới bên cạnh Đường U U, thấy trên người nàng đã bị vài vết thương nhỏ, ánh mắt hắn càng thêm lạnh hơn.

Mà đám cường giả Tiêu Dao môn thì run rẩy trợn to mắt, kiếm khí thật đáng sợ, một kiếm, giết toàn bộ, tinh chuẩn, tàn nhẫn.

Thanh niên trường bào xanh nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, trong mắt lộ ra sát cơ, thâm trầm nói: – Ngươi biết người ngươi giết là ai không?

– Không biết! Lâm Phong nhìn lại, bước ra một bước, nhất thời, kiếm khí sắc bén điên cuồng phóng ra. Lúc này, khi đối mặt với Lâm Phong, mọi người sinh ra cảm giác kỳ dị, giống như đối mặt với vô số thanh kiếm sắc bén, lại giống như đối mặt với một thanh kiếm duy nhất. Làm cho bọn họ cảm giác lên trời không lối, xuống đất không đường.

– Ta chỉ biết, các ngươi đều phải chết! Lâm Phong trực tiếp đánh ra một chưởng, một chưởng này đơn giản tự nhiên, nhưng bên trong ẩn chứa kiếm khí bễ nghễ thiên hạ, bao phủ tất cả mọi người. Bọn chúng cảm giác không đường chạy trốn, trong hư không, phóng ra kiếm ảnh khủng bố.

– Công kích thật cường hãn. Người Tiêu Dao môn kinh hãi, gấp gáp tránh né kiếm khí, hóa thành tàn ảnh, xuyên qua khe hở trong đám kiếm khí tung hoành, mỗi bước đều tiêu dao tự tại, không bị câu thúc, vô cùng tự nhiên, có rất nhiều kiếm khí bị thất bại, không thể giết được bọn họ.

– Giết! Mấy người này có bước chân mờ ảo, không lùi mà tiế tới, giết về phía Lâm Phong, từng bước nhích qua rất tinh chuẩn mà hoàn mỹ, Lâm Phong chỉ cảm thấy trước có vô số bóng ảnh hiện lên, giống như là là hư ảo.

– Ùng ùng… Từng chưởng mạnh mẽ đánh về phía Lâm Phong, lộ ra khí tức kinh khủng.

– Rầm… Có mấy chưởng trực tiếp ấn lên người Lâm Phong, nhưng bọn họ lại phát hiện giống như chạm vào thân thể hư ảo, thân hình Lâm Phong lùi xa, chín cái bóng hiện lên, thuật Phong Khởi Cửu Thiên không đơn giản chỉ có hư danh.

Gió thổi qua, Lâm Phong trực tiếp vọt lên hư không, hai chưởng đồng thời đánh ra, vô tận kiếm khí che kín không gian, toàn bộ đều là kiếm khí kinh khủng, tàn sát bừa bãi, chém giết mọi thứ.

– Ah… Hai người bị kiếm khí đâm nát, máu tươi rơi vãi, những người còn lại thì bước chân mơ hồ, lượn lờ dưới mặt đất, bộ pháp huyền diệu như vậy, kiếm khí tràn ngập trời đất không thể giết hết được bọn họ.

– Xẹt xẹt… Lợi kiếm xé rách quần áo, kéo xuống máu tươi cùng thịt, ba người còn lại đồng thời phóng chưởng, trong lòng bàn tay lộ ra lực lượng bạo ngược, trong nháy mắt, dường như lực công kích của bọn họ đã tăng lên rất nhiều, tiếng nổ ùng ùng vang lên, kiếm khí tan biến, thân ảnh mờ ảo, đạp chân lùi sau, trong nháy mắt, bọn họ đã bay ra nơi xa.

– Bộ pháp thật tốt! Lâm Phong hạ xuống, đưa mắt nhìn ba người đối phương còn sống, trên người cả ba đều mang thương thế, bị kiếm khí gây thương tích.

Đạp tới một bước, kiếm khí khủng khiếp lần nữa đọng lại, làm cho ba kẻ kia run rẩy, ngó chừng Lâm Phong: – Thực lực các hạ thật cường đại, chúng ta nhận tội, vừa rồi đã thất lễ với nữ nhân của các hạ!

– Một câu nhận tội là đủ sao!? Lâm Phong khinh thường cười lạnh, những lời lẽ dơ bẩn kia vẫn còn quanh quẩn trong tai hắn, những kẻ vô sỉ như thế, giết chết hết mới thống khoái!

Kiếm khí điên cuồng lần nữa đọng lại, sát phạt tràn ngập!

– Chúng ta chính là đệ tử Tiêu Dao môn, mong các hạ để chút mặt mũi, kết làm thiện duyên! Nam tử áo xanh nói.

– Tiêu Dao môn, chưa từng nghe qua! Lâm Phong làm như không nghe, lại bước tới một bước, kiếm khí cuồng bạo, như sóng lớn ngập trời.

Hai mắt nam tử áo xanh co rụt lại, không nghĩ tới Lâm Phong ngay cả Tiêu Dao môn bọn họ cũng không nghe qua, quá cô lậu quả văn rồi!

– Tiêu Dao môn ta chính là một thế lực cường đại nhất Càn Vực, nhưng đó chỉ là thứ yếu, Tiêu Dao môn chính là một mạch của Tiêu Dao Thần Tông ở Thánh Thành Trung Châu, thế lực trải rộng cả Cửu Tiêu đại lục, đứng đầu thiên hạ. Nếu các hạ giết chúng ta thì tuyệt không có chỗ tốt! Vì mạng sống, người nọ kiên nhẫn giải thích cho Lâm Phong, kẻ này không biết từ đâu chui ra, lực công kích không ngờ bá đạo cường hãn, kiếm khí ngút trời.

– Nói vậy, chẳng phải ta nên giết các ngươi để diệt khẩu, tránh sinh mầm tai vạ sao?!!! Lâm Phong cười lạnh liên tục, hắn đã giết vài người rồi, còn kết thiện cmn duyên gì nữa. Không nghĩ tới Tiêu Dao môn ở Càn Vực này lại có quan hệ với thế lực lớn ở Thánh Thành Trung Châu. Tiêu Diêu Thần Tông, khí phách tràn ngập, nếu đối phương không lừa hắn, vậy thì đó là một con quái vật lớn rồi, dám lấy Thần Tông làm tên.

Cảm nhận được sát ý trên người Lâm Phong, sắc mặt nam tử áo xanh không ngừng biến hóa, gấp gáp nói: – Tiêu Diêu Thần Tông chính là Thần tông đại lục, thực lực vô cùng cường đại, thần điển trấn tông của Thần Tông – Tiêu Dao Cổ Kinh lại càng danh chấn đại lục. Tiêu Dao Cổ Kinh có ba bộ thần thông nổi tiếng thiên hạ. Trong đó có Tiêu Dao bộ pháp, Tiêu Dao Phiêu Miễu, không ai bì kịp, mà Tiêu Dao môn chúng ta lại tinh thông Tiêu Dao bộ pháp, chỉ cần ngươi bỏ qua cho ta, ta nguyện ý truyền lại cho ngươi!

– Tiêu Dao Cổ Kinh! Lâm Phong kinh ngạc, nghe đối phương nói, kinh thư này chính là thần thông pháp thuật vô thượng, cực kỳ lợi hại, về phần đối phương có thể truyền lại cho hắn hay không, Lâm Phong tự nhiên không thể tin tưởng. Thần điển trấn tông của Thần Tông, một chi phân mạch như bọn chúng há có thể được truyền thụ. Nhiều nhất thì bọn họ chỉ hiểu chút bề ngoài, nhưng cho dù là một chút bề ngoài lại có uy lực như thế rồi, quả thật là cực kỳ lợi hại. Như vậy thì Tiêu Dao Cổ kinh nhất định cường đại tuyệt luân.

Lâm Phong rất rõ ràng, đối phương đang xé da hổ (trong câu mượn da hổ làm cờ, lấy thế lực sau lưng ra dọa), nếu quả thật Tiêu Diêu Thần Tông là thế lực cường đại đúng như lời miêu tả của đối phương, vậy thì một phân mạch nhỏ nhoi vậy, Tiêu Diêu Thần Tông căn bản không thèm để ý.

– Giao bộ pháp kia cho ta! Khóe miệng Lâm Phong lộ ra nụ cười lạnh, bộ pháp của đối phương mặc dù vô cùng huyền diệu, tuy chỉ là bề ngoài của Tiêu Dao Cổ kinh, nhưng hắn cũng muốn học một chút.

– Ngươi đừng mơ ép chúng ta lấy ra, trên người chúng ta không có điển tịch, trừ phi ngươi đáp ứng bỏ qua cho chúng ta, ta nguyện ý tặng bản sao cho ngươi! Người nọ cũng là kẻ xảo trá, sợ Lâm Phong giết người diệt khẩu, nên mới cố ý nói như thế.

Lâm Phong vẫn mang theo nụ cười lạnh: – Ngươi không có tư cách nói điều kiện với ta, ba người các ngươi đều tinh thông bộ pháp kia, hiển nhiên đều biết hết, hiện tại, kẻ nào giao ra trước?

– Ngươi không cần mơ rồi, trên người chúng ta không có! Người bên trái nhìn Lâm Phong nói, nếu lấy ra, bọn họ còn có cơ hội sống sao?!

– Xẹt xẹt… Một luồng kiếm khí đáng sợ đột ngột phóng ra, ngàn vạn thanh kiếm điên cuồng gào thét, Lâm Phong nhìn kẻ nọ, toàn thân hắn giống như một thanh lợi kiếm ép cho kẻ nọ cảm giác không thở nổi.

– Tự tìm đường chết! Lâm Phong quát lạnh một tiếng, ngàn vạn kiếm hợp thành một, phóng ra kiếm quang khủng bố, cuối cùng, một kiếm nhanh như chớp xuyên qua yết hầu. Thức thứ nhất Quy Nhất Kiếm Quyết, Vạn Kiếm Quy Nhất, Lâm Phong đã lô hỏa thuần thanh rồi.

Nhìn thân thể kẻ này ngã xuống, hai người còn lại hít sâu một hơi. Kẻ này thật đáng sợ, lực công kích quá cường đại, căn bản không cách nào ngăn cản.

Tiếc là bọn họ chỉ hiểu chút bề ngoài về Tiêu Dao bộ pháp, không cách nào bỏ chạy. Nếu không, Lâm Phong tuyệt đối không cách nào đuổi kịp. Còn nữa, nếu bọn họ tu luyện được thủ đoạn công kích cường đại trong Tiêu Dao Cổ Kinh, Túy Tiêu Dao, như vậy thì nhất định có thể chống lại Lâm Phong.

Nhưng, hiện thực luôn tàn khốc, không có nếu như…

– Ta cho ngươi một cơ hội! Lâm Phong nhìn người bên phải, thần sắc lạnh băng, hai mắt như kiếm, lực áp bách cường đại phủ xuống người đối phương, làm cho kẻ này run rẩy.

– Giao ra thì ngươi đáp ứng bỏ qua cho ta sao? Người này bị kiếm ý kinh khủng áp bách, ý chí không chịu nổi mà trực tiếp nói thẳng. Gã vừa nói, Lâm Phong nhát thời cười lên: – Xem ra trên người của ngươi đúng là có thật!

Nghe vậy, kẻ này liền biến sắc, toàn thân cứng đờ, trúng kế, Lâm Phong dùng lực lượng cường hãn áp bách, đè sập ý chí của gã, làm cho gã lộ ra bí mật.

Lợi kiếm kinh khủng lần nữa phóng ra, Lâm Phong đánh tới một chưởng, chưởng lực lại ẩn chứa kiếm ý đáng sợ. Hôm nay, hắn có thể tùy tiện mỗi động tác đều phóng ra lợi kiếm, giết người trong vô hình.

Chỉ trong mấy hơi thở, người nọ cũng bị Lâm Phong gạt bỏ, tên nam tử áo xanh còn lại bị Lâm Phong bóp chặt cổ họng.

– Thả… ta…. Ra!!!! Tên nam tử áo xanh lộ vẻ mặt cầu khẩn.

– Trong Tiêu Dao Cổ Kinh bao hàm ba loại lực lượng thần thông, ngoài bộ pháp thì còn hai loại nào?

– Tiêu Dao Thần tông dùng Tiêu Dao làm tên hiệu, chính là vì Tiêu Dao Cổ Kinh, ba thần thông cường đại kia cũng không thoát khỏi hai chữ Tiêu Dao. Tiêu Dao bộ pháp quỷ thần khó lường, Cực Nhạc Tiêu Dao là song tu cùng người, còn một loại thần thông là Túy Tiêu Dao, có lực công kích mạnh nhất, nghe nói là lực công kích rung trời, còn cụ thể mạnh thế nào thì ta cũng chưa thấy qua!

Bị Lâm Phong chế trụ, đối phương không dám giấu diếm, nhanh chóng nói ra, trong mắt mang theo khẩn cầu.

– Ta biết rồi! Lâm Phong khẽ gật đầu, bàn tay dùng sức, tiếng răng rắc truyền ra, kết thúc tính mạng đối phương. Những kẻ này muốn đối phó Đường U U, vi phạm điểm mấu chốt của hắn, giết không tha!

Chương 783: Chưởng lực của Đường U U

Đánh chết người của đối phương, Lâm Phong trực tiếp gỡ nhẫn trữ vật trên người bọn họ xuống, lau đi dấu ấn của bọn họ trên đó, lấy vật bên trong ra.

Người có thể có tư cách tiến vào Bí Cảnh, đều là những đệ tử ưu tú của các thế lực lớn trong Càn Vực, những người này hiển nhiên cũng thế, của cải nhà bọn họ cũng có chút to lớn, có rất nhiều linh bảo, nguyên thạch, đương nhiên khiến cho Lâm Phong chú ý vẫn là một tờ kinh thư, chỉ có hai người có. Một tờ kinh thư này vậy mà lại tản ra hào quang ngân sắc rực rỡ, trên đó họa một bộ pháp, giống như bộ pháp lại giống như bí văn, sâu không lường được, chỉ là liếc mắt nhìn đã muốn lâm sâu vào trong đó.

– Bộ pháp thật tinh xảo a. Lâm Phong nhìn chằm chằm bộ pháp trên một tờ kinh thư kia, giống như thánh vân, dường như tự nó di động, quỷ thần khó lường, mơ hồ khó nắm bắt, cực kỳ huyền diệu.

Hơn nữa, đây chỉ là một tờ trong bộ pháp hùng mạnh Tiêu Dao Cổ Kinh, hơn nữa còn là phục chế lại, bởi vì hai tờ kinh thư này là giống nhau như đúc, kinh thư chân chính không có khả năng xuất hiện trên tay người Tiêu Dao môn. Nhưng chỉ là đồ phục chế vậy mà đã lợi hại đến như vậy, xem ra lời nói của đối phương có thể coi là có tính chân thật, Tiêu Dao Cổ Kinh có lẽ thật sự là một bộ kinh thư thần thông vô cùng cường đại, thông thiên triệt địa.

– U U, tờ kinh thư này ngươi cầm lấy mà tu luyện, đối với thân pháp của người có trợ giúp, chỉ sợ chúng ta cũng không thể ở trong này lâu, kiếm thức trên vách đá phía sau nhất thời ta cũng không lĩnh ngộ được, chuẩn bị vẽ lại chúng nó. Lâm Phong đưa một tờ kinh thư cho Đường U U, chính mình giữ lại một tờ.

– Ừ! Đường U U gật đầu, đám người đuổi tới bên này đã càng ngày càng nhiều, lưu lại cũng sẽ gặp không ít phiền toái, Lâm Phong muốn an tĩnh tu luyện, căn bản khả năng không lớn, chỉ có thể vẽ lại thánh vân trên vách đá vào trong đầu rồi rời khỏi.

Tuy nhiên vẽ thánh vân này cũng không phải là một việc đơn giản, tám mươi mốt thức kiếm, bên trong đều ẩn chứa thần vận hùng mạnh, muốn đem loại ý chí, thậm chí là thần vận của ý chí áo nghĩa vẽ xuống là cực kỳ hao tổn tinh thần.

Lâm Phong khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu vẽ từ thức thứ nhất, bảy chiêu kiếm thức của phần đầu hắn đã lĩnh ngộ nhiều nhất, bởi vậy khi vẽ lại thì khá đơn giản, mà càng đi về phía sau, khó khăn càng tăng lên nhiều lần, chính là vẽ năm sáu đồ án thức kiếm liền cần nghỉ ngơi một chút, tinh thần đau nhức, khó có thể chịu đựng.

Tuy nhiên trong lòng Lâm Phong không có nửa điểm oán giận, ngược lại còn cần cù chăm chỉ vẽ. Tám mươi mốt hoa văn kiếm thức này đều là bảo vật chân chính, vừa rồi hắn đã lĩnh ngộ một phen, trực tiếp làm cho hắn hoàn toàn hiểu rõ thức thứ nhất của Quy Nhất Kiếm quyết, Vạn Kiếm Quy Nhất, tùy tâm sở dục, ý niệm vừa động, ngưng tụ ngàn vạn chuôi kiếm, thúc dục ý niệm lần nữa, Vạn Kiếm Quy Nhất, phóng xuất ra kiếm sóng ngập trời, sát phạt tất cả, hùng mạnh như đệ tử của Tiêu Dạo môn cũng chịu không nổi một kích. Đây là uy lực sau khi lĩnh ngộ vũ kỹ Thiên cấp.

Nếu Lâm Phong thật sự có khả năng lĩnh ngộ thấu triệt tám mươi mốt đồ án kiếm thức, lực công kích của hắn không biết là mạnh hơn bao nhiêu lần nữa, đáng tiếc lấy cảnh giới hiện giờ của Lâm Phong hắn biết điều này rất khó.

Đường U U ở trong hoa viên đổ nát tu luyện bộ pháp huyền diệu, chỉ là một tờ kinh thư, khiến cho toàn bộ tâm thần Đường U U chìm vào trong đó, chậm rãi tu luyện, không thể kiềm chế. Có thể thấy được trong đó ẩn chứa năng lượng huyền diệu cỡ nào, không biết Tiêu Dao Cổ Kinh chân chính sẽ là dũng mãnh bực nào, e rằng không phải chỉ là một bộ pháp mờ ảo trên tờ kinh thư như vậy. Tu luyện Tiêu Dao Cổ Kinh chân chính có lẽ thật sự ứng với hai chữ Tiêu Dao kia, tiêu dao mặc thiên địa.

Một ngày sau, trong hoa viên, một bóng người duyên dáng ở trong hoa viên không ngừng đảo qua đảo lại, toàn bộ đều là tàn ảnh. Bộ pháp này giống như mỹ nhân nhảy múa, tiêu dao say lòng người, cực kỳ xinh đẹp, giống như tiên tử chơi trốn tìm trong bụi hoa, làm cho người ta có một loại mỹ cảm mê say.

– Hô…. Một tiếng thở nặng nề bật ra, thân thể Đường U U ngừng lại, đổ mồ hôi đầm đìa, có chút thở dốc. Bộ pháp Tiêu Dao này huyền diệu vô cùng, mặc dù phi thường lợi hại, mặc dù không dùng thiên ảnh, cũng có thể ảo hóa ra một chút tàn ảnh, tuy nhiên cũng cực kỳ hao phí tinh lực, sử dụng thời gian dài lại cảm giác có chút chịu không nổi. Có lẽ đây là do nàng còn chưa lĩnh ngộ triệt để, chân chính hiểu sâu, bộ pháp chỉ có tiêu dao.

Quay đầu lại, nhìn thoáng qua Lâm Phong ở trong phòng trước vách đá, hắn vẫn như trước, họa lại tám mươi mốt bức đồ án kia, tuy nhiên bây giờ đã là chín bức đồ án cuối cùng rồi.

Sợi tóc lướt nhẹ qua khóe mắt, trên mặt của Đường U U có chút hồng nhuận, lộ ra nụ cười sáng lạn, thầm nghĩ trong lòng: – Lần trước ở sơn mạch Đọa Thiên, ta cũng đã nhận được một bộ chưởng lực vô cùng cường đại, đáng tiếc đến bây giờ vẫn chỉ có thể hiểu được da lông bên ngoài. Tám mươi mốt bức đồ án tinh diệu phức tạp trên vách đá này, ta phải cẩn thận xem xét, có lẽ có thể trợ giúp ta trong việc lĩnh ngộ bộ chưởng pháp kia cũng nên.

Dứt lời, Đường U U đi đến phía sau Lâm Phong, quan sát một vài bức đồ án phía trước. Cổ ngữ có nói, vạn pháp tương thông, đạt tới một cảnh giới chân chính nhất định, có thể lĩnh ngộ một loại lực lượng thần thông nào đó, đối với việc lĩnh ngộ các thần thông pháp thuật khác cũng sẽ có trợ giúp thật lớn. Ngộ tính của con người càng khai thác càng phát triển mạnh, vĩnh viễn không có giới hạn.

Chín bức đồ án cuối cùng này là khó vẽ nhất, sâu không lường được, lại trôi qua nửa ngày, cuối cùng Lâm Phong chỉ còn lại một bức đồ án phức tạp nhất, đồ án thánh vân kia, hắn muốn khắc toàn bộ đồ án tinh túy đó vào trong đầu thì nhất định phải tiêu phí lượng lớn tâm thần để làm chuyện này.

– Hử? Đúng lúc này có thanh âm tiếng gió phật qua, thân thể Đường U U phiêu động, nháy mắt đã đi ra phía ngoài, chỉ thấy có hai thân ảnh đáp xuống nóc nhà, quét mắt liếc Đường U U cùng với thi thể trên mặt đất một cái, ánh mắt trong lúc vô ý nhìn về phía Lâm Phong trong phòng vách đá.

– Nơi này là cái loại bảo vật gì? Một người trong đó hướng Đường U U hỏi, ánh mắt lóe lên, không có hành động thiếu suy nghĩ.

Trên mặt đất kia nằm vô số cỗ thi thể, khiến cho bọn họ thận trọng. Những người có thể đi vào Bí Cảnh đều không đơn giản, nhưng nơi này lại có nhiều người bị giết như vậy.

Những thi thể này chính là uy hiếp, ngày hôm nay không ít người trong không trung vốn định xuống dưới đánh giá, nhưng sau khi nhìn thấy những thi thể này đều buông tha cho loại ý nghĩ này.

– Một vách đá kiếm đạo, tuy nhiên đã có người đang dùng, nếu các người muốn dùng…. có thể ở bên ngoài chờ đợi…, không được quấy rầy người hiện tại đang tu luyện. Đường U U đứng thủ ở trước cửa, thanh âm trong trẻo lạnh lùng nói.

– Khẩu khí thật lớn, nếu thấy được bảo vật, mọi người nên cùng nhau chia sẻ, các ngươi vậy mà lại ở chỗ này độc hưởng, còn bảo người khác chờ… không cảm thấy có chút quá phận sao? Người nọ lên tiếng lần nữa, mặc dù nói như vậy, nhưng vẫn như trước, không có hành động thiếu suy nghĩ: – Ngươi có thể tránh ra hay không, để chúng ta đánh giá cái bảo vật trên vách đá này rốt cuộc là cái gì?

– Nếu như ngươi là muốn giống bọn hắn, có thể thử một lần. Đường U U chỉ vào những thi thể trên mặt đất, nhẹ nhàng nói, khiến ánh mắt hai người nhíu lại, quay qua nhìn nhau một cái.

– Ngươi tu vi không cao, khẩu khí ngược lại khá lớn lối, để cho ta tới thử một phen, xem ngươi dựa vào cái gì mà ngông cuồng như thế. Người nọ bước chân ra, một chưởng hư ảo áp bách đánh tới Đường U U, lực lượng mênh mông từ trên trời giáng xuống, ẩn chứa lực đạo vô cùng lớn.

Thân thể Đường U U lóe lên, hóa thành một bóng dáng uyển chuyển, bộ pháp kỳ diệu đạp trên không trung, từng thân ảnh tiêu dao xinh đẹp hiện lên trong hư không, nhẹ bước bay múa, làm cho người ta mê say.

– Hả? Chưởng lực người nọ giống như không biết đường nào mà lần, không biết nên đánh tới vị trí nào, bộ pháp này thật tinh xảo, hư vô mờ mịt, tiêu dao vô hình.

– Đại tịch diệt! Người nọ quát lạnh một tiếng, song chưởng đồng loạt đánh ra, bao phủ cả một phiến không gian, bất kể ngươi đến chỗ nào đều muốn áp bách, đánh chết ngươi.

Thân ảnh Đường U U biến hóa mờ ảo, dạo bước giữa những khe hở của chưởng pháp, mặc dù bị chưởng lực này áp bức đến lợi hại, nhưng bộ pháp của nàng vẫn tiêu dao như trước, khiến hai người kia ca thán một tiếng.

– Cổ huynh, bọn họ quả nhiên chiếm được bộ pháp thần kỳ của Tiêu Dao môn, bắt nàng. Người còn lại đứng ở trên không lên tiếng, Đường U U rùng mình, hóa ra những người này không phải vì vách đá mà đến, mà là nhận thức những người Tiêu Dao môn đã chết này, cũng là vì bộ pháp Tiêu Dao mà đến, cái bộ pháp này quả nhiên được rất nhiều người nhớ kỹ a, đương nhiên đó cũng chứng minh, bộ pháp này rất lợi hại.

– Biết. Song chưởng người công kích kia mạnh mẽ run lên trong hư không, áp lực mênh mông giống như một tòa núi lớn đè xuống, phong kín không gian, muốn nghiền Đường U U thành phấn vụn.

Nhìn đến chưởng lực mênh mông này, trong đầu Đường U U lóe lên một ý tưởng, từ chỗ sâu trong trí nhớ, một chưởng lực khôn cùng thật lớn từ trên đè ép xuống, vô pháp vô thiên, muốn đánh tan hết thiên địa.

Thân thể run lên, đôi mắt Đường U U hơi hơi nhắm lại, cố gắng truy tìm một chút linh quang này, bước chân vẫn huyền diệu như trước, ở trong hư không qua lại không ngớt, thân thể của nàng trong lúc bất ngờ xuyên thấu qua chưởng lực như núi kia, tới trên không đối phương, ngay sau đó, song chưởng đồng thời xuất hiện, tiếng vang rung động truyền ra. Người họ Cổ kia chỉ cảm thấy trời đất u ám lại, chưởng lực vô pháp vô thiên chính là tịch diệt.

– Oành! Tiếng động khủng bố chấn động truyền ra, người họ Cổ kia bị chấn động thẳng xuống nền đất, xương cốt vỡ nát, kêu thảm một tiếng.

Người còn lại thấy một màn như vậy, thân hình lóe lên, vậy mà lại trực tiếp vứt bỏ bằng hữu, trốn chạy thật xa, chưởng lực vừa rồi thật đáng sợ.

Người họ Cổ hét giận dữ lên một tiếng, đồng dạng cũng bỏ chạy thật xa, Đường U U không có đuổi giết theo, lúc này đây, đôi mắt nàng đang mở lớn, nhìn hai bàn tay mình, vẻ mặt là không thể tin nổi. Ở trong sơn mạch Đọa Thiên kia dường như chỉ có nàng và Lâm Phong đoạt được trọng bảo, mà chưởng lực vô pháp vô thiên kia là chính nàng lấy được, vừa rồi linh quang lóe lên mới nhớ dùng tới, nhưng không ngờ uy lực lại khủng bố như thế!

Chương 784: Quần áo nhuốm máu thì đã làm sao

– Lực lượng thật đáng sợ. Đường U U nhìn hai tay của mình, cảm giác có vài phần giống như mơ. Nàng biết chưởng lực thông thiên trong đầu kia là hùng mạnh khôn cùng, áp lực đến trời cao cũng biến sắc, vô pháp vô thiên. Nhưng mà nàng lĩnh ngộ nhiều ngày, vẫn chỉ có thể tu luyện da lông bên ngoài, e là không thể phát huy ra uy lực.

Mà trong lúc vừa rồi, bị chưởng lực hùng mạnh của đối phương áp tới, bức bách, trong đầu nàng dường như có chớp nhoáng lên linh quang, cái chưởng ảnh kia hiện lên trong đầu, phát huy ra uy lực rung động. Đây cũng chính là điều mà ngay cả nàng cũng không dự liệu được.

– Cái này chính là uy lực sau khi ngộ đạo sao? Nàng thì thào nói nhỏ một tiếng. Đồn đại có rất nhiều chi sĩ thực lực cường đại, ngẫu nhiên có thể có một ngày ngộ đạo, như đột nhiên tỉnh ngộ, đại triệt đại ngộ, tiến hành lột xác. Nàng tuy rằng không tính là đại triệt đại ngộ, nhưng linh quang trong nháy mắt đó lại làm cho nàng nắm trong tay vài phần chưởng lực vô pháp vô thiên kia. Việc làm cho nàng hưng phấn chính là, dựa vào chưởng lực khủng bố đó, cùng bộ pháp Tiêu Dao, hiện giờ nàng ngay cả người Huyền Vũ cảnh tầng chín cũng có thể đánh thắng.

Vừa rồi, người nọ bị nàng một chưởng đánh nát xương cốt, nhưng một người còn lại vậy mà bỏ rơi bằng hữu, trốn ra thật xa, có thể thấy được lực uy hiếp của một chưởng kia. Hơn nữa, lại còn có bộ pháp Tiêu Dạo kết hợp với chưởng lực đáng sợ, đối phương biết rõ không có hy vọng chiến thắng.

Trong nháy mắt, lại mấy canh giờ nữa trôi qua, Đường U U luôn luôn rèn luyện bộ pháp Tiêu Dao, đồng thời tiếp tục đi ngộ cái chưởng lực đáng sợ trong đầu kia, quả nhiên cảm giác tiến bộ cực kỳ lớn.

Cuối cùng, Lâm Phong cũng đã vẽ xong tám mươi mốt bức đồ án vào trong đầu, đôi mắt khôi phục một tia thanh minh. Nhìn thoáng qua vách đá này, hắn có chút không nỡ rời khỏi, tám mươi mốt bức đồ án, đại biểu cho tám mươi mốt loại lực lượng kiếm đạo trình độ bất đồng, càng ngày càng lớn mạnh, bá đạo. Hiện tại, hắn chỉ có thể lĩnh ngộ bộ phận nhỏ nhất trong đó. Nếu như có thể ở trong chỗ này khổ tu một đoạn thời gian, tất nhiên có thể tiến bộ thần tốc. Nhưng mà hắn không thể, nên chỉ có thể vẽ lại vào trong đầu, không gian thế giới mênh mông này không biết còn có bao nhiêu bí mật chờ đợi hắn đi khám phá.

Sau khi đã vẽ xong, Lâm Phong hướng hài cốt trong lòng đất khom người làm lễ. Mặc dù không biết lúc sinh tiền là người phương nào, nhưng mà nhận được tám mươi mốt bức đồ án của đối phương thì cũng coi như là có ân truyền dạy rồi.

Ngẩng đầu lên, nhìn vách đá đứng ở nơi đó, ánh mắt Lâm Phong nhíu lại, trong mắt lại có một chút do dự, dường như không thể quyết định.

– Nếu như ngươi muốn để cho vị tiền bối này có thể được yên nghỉ, vách đá đồ án này nhất định phải bị hủy diệt. Phía sau Lâm Phong truyền đến tiếng nói của Đường U U, tâm nữ nhân luôn tinh tế. Lấy sự hiểu biết của Đường U U với Lâm Phong, nàng thực dễ dàng liền đoán được Lâm Phong lúc này đang do dự cái gì.

– Trên vách đá này có khắc đồ án kiếm đạo sâu không lường được, nếu như ta trực tiếp hủy diệt nó đi như vậy, thì hậu nhân đời sau đi vào cũng không thể nhìn thấy vách đá kiếm đạo này nữa, có phải là quá đáng không. Lâm Phong nói nhỏ, hủy diệt vách đá kiếm đạo này, trong lòng hắn là không nỡ a.

– Vách đá này chính là tâm huyết tiền bối kia tạo nên, hiện giờ đã có ngươi đạt được kế thừa, coi như là giải quyết được tâm nguyện của ông, không có gì tiếc nuối, để ông ấy mai táng dưới thạch bích tâm huyết của mình, chắc hẳn tiền bối cũng có thể yên nghỉ. Nếu ngươi không làm như vậy, thi cốt của tiền bối chỉ sợ không cách nào yên tĩnh an nghỉ đâu.

Đường U U khuyên một tiếng, Lâm Phong trầm mặc một lát, ngay sau đó, trên người hắn, một cỗ ý chí kiếm đạo đáng sợ tản ra.

– Đi đi. Lâm Phong khẽ quát một tiếng, lập tức, ngàn vạn chuôi kiếm đồng thời đánh ra, tiếng nổ ầm ầm vang lên, vách đá bị hủy, điên cuồng sụp đổ, cả gian phòng cũng sụp xuống. Vốn là một gian phòng khổng lồ bị xông phá ra một lỗ thủng, trong nháy mắt đã bị hủy diệt hoàn toàn.

Lâm Phong cùng Đường U U bay lên trời, nương theo tiếng động ầm ầm trầm đục phía dưới, cả cái gian phòng hoàn toàn sụp thành một đống đổ nát, không còn cỗ hơi thở kiếm đạo đáng sợ nào cả.

Cỗ hài cốt chưa mục kia cũng vĩnh viễn được mai táng ở dưới tầng đổ nát. Một đống hoang tàn như vậy, chắc có lẽ sẽ không làm cho hậu nhân chú ý.

– Ở chỗ này chậm trễ thời gian mấy ngày, ưu thế do chúng ta thông qua tế đàn thời không vận chuyển đến cũng không còn, hiện giờ không biết Mạc Tích cùng Phi Dương thế nào. Lâm Phong thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn về phương xa, thì thào tự lẩm bẩm.

– Chúng ta cứ tiếp tục đi theo hướng bắc, cuối cùng cũng sẽ gặp được bọn họ. Đường U U đáp lời, Lâm Phong gật đầu, hai thân hình xẹt qua hư không, đi tới hướng bắc.

Lúc này, một khu vực ở phương bắc, cách Lâm Phong và Đường U U rất xa, từng tòa cung điện động phủ mênh mông bát ngát, dựng lên san sát. Mỗi một tòa động phủ hay cung điện đều là cảnh tượng đổ nát, lộ ra khí tức phong cách cực kỳ cổ xưa, nhưng trong cái khí tức cổ xưa này dường như còn có vài phần hơi thở thần bí, làm cho người ta muốn tìm tòi khám phá đến cùng.

Khu vực này cung điện động phủ nối liền nhau, ở bên trong một mảnh đất, có một mảnh đống hoang tàn, cực kỳ tan hoang, toàn bộ đều là bụi mù cuồn cuộn. Dường như từng trải qua một hồi đại chiến, trong đó còn có thật nhiều binh khí rơi rải rác trên mặt đất, đều là những binh khí từ rất xưa, tuy nhiên cũng không hẳn là quá lợi hại. Hẳn là do cường nhân lúc trước tiến vào Bí Cảnh chết trận lưu lại tại nơi đây, còn hài cốt những người chết trận có lẽ đã hóa thành cát bụi.

Nhưng mà, giờ phút này, trên mảnh đất cổ xưa, tan hoang, lại có từng tia máu chảy xuôi trên mặt đất. Máu đỏ tươi, vẫn lộ ra sức sống như trước, trên đống hoang tàn đó còn có mấy cỗ thi thể còn hơi ấm, lặng lẳng nằm đó, không còn nhúc nhích nữa, mới bị người giết chết.

Thi thể ở bốn phía, có thật nhiều bóng dáng của các cao thủ thanh niên, tất cả bọn họ đều tụ tập ở đây, mơ hồ hiện lên một vòng tròn, vây lại cái mảnh khu vực này.

Đó là cửa vào một cái động phủ đổ nát, cả cái động phủ cũng toàn là tro bụi, bên cạnh cũng là bụi bậm bám rất dày, giống như đã có vài ngàn năm không có người bước vào trong đó. Nhưng mà cửa vào động phủ kia lại rõ ràng có dấu chân mấy người, dường như không lâu, chứng minh có người phát hiện động phủ bị tàn phá ngàn năm này, và đã đi vào trong đó.

Ở vách núi phía trước động phủ, bỗng nhiên có hai bóng người đứng ở trên đó. Hai người này đều cực kỳ trẻ tuổi, trường bào phiêu động, diện mạo không tầm thường, có vẻ cực kỳ tự nhiên, phóng khoáng.

Người bên trái, anh tuấn tự nhiên, phóng khoáng, trên người tản ra một cỗ hạo nhiên chính khí, cao quý lại như có vài phần khí tức khiêm tốn, trường bào phiêu động nhưng trên đó lại nhiễm một đám máu. Trường bào kia là ánh vàng rực rỡ, sáng bóng, lóe lên chói mắt, nhưng từ trong đó lại tản ra hơi thở đáng sợ. Thanh niên này chính là Thái tử Long Sơn đế quốc, Quân Mạc Tích.

Người bên phải thì có dáng người gầy yếu, cũng là cực kỳ trẻ tuổi, tuấn lãng, còn mang theo vài phần mỹ cảm yêu dị. Lúc này đây, trong tay hắn nắm một cái chuông cổ, khi gió phất qua, chuông cổ lay động phát ra một chuỗi tiếng vang, hiển ra vài phần xu thế hào hùng. Người này đương nhiên là Thái tử Ma Yết của Ma Việt quốc, cũng chính là Vân Phi Dương!

Hai người bọn họ đứng ở vách đá phía trước động phủ, đối mặt với mọi người, mặc dù trường bào nhuốm máu, lại chưa từng lui nửa bước.

Hóa ra, hai người bọn họ sau khi tách ra với Lâm Phong và Đường U U thì rất nhanh tiếp tục tiến lên phía trước. Hai người bọn họ thẳng một đường tiến lên, lúc đến nơi này, trong lòng Vân Phi Dương đột nhiên nhận thấy, sinh ra một loại cảm giác kỳ diệu, cảm giác như trong cái động phủ hoang tàn cổ xưa này, dường như có đồ vật gì đó đang triệu hoán hắn.

Hai người vẹt ra tro bụi, tiến vào động phủ hoang tàn, không ngờ quả thực có thu hoạch. Triệu hoán Vân Phi Dương chính là một đồ vật, chuông cổ, có thể ngưng tụ đại thế thiên địa, hình thành một lực lượng của thế.

Lực lượng của thế này cực kỳ huyền diệu, chính là lực lượng thiên địa tiến hóa mà thành, đại thế có thể mượn sức mạnh của thiên địa cho mình dùng, cũng có thể bạo nổ thiên địa.

Vân Phi Dương tu luyện, lĩnh ngộ chính là lực lượng của thế, chuông cổ kia dường như là vì hắn mà sinh ra.

Càng rung động hơn nữa chính là, trong động phủ hoang tàn này, nhưng lại có một cái động tiên, bên trong có hài cốt của các vị tiền bối hữu hảo. Hai người ở bên trong thăm dò suốt nhiều ngày, không ngờ lại phát hiện vài kiện chí bảo hùng mạnh, ví dụ như trường bào màu vàng khoác trên người Quân Mạc Tích.

Mặt khác, hai người còn được kế thừa thực lực của chủ nhân động phủ, tu được năng lực thần thông cực kỳ lợi hại.

Ở trong động phủ hoang tàn tu luyện một thời gian ngắn, sau khi đi ra khỏi động phủ đó lại bị những cao thủ khác phát hiện, cũng biết hai người bọn họ đoạt được trọng bảo, thế nên người chạy tới càng ngày càng nhiều, vì thế mới có cục diện lúc này đây.

– Đem chuông cổ cùng trường bào để lại, đồng thời tháo nhẫn trữ vật trên người các ngươi xuống, liền thả hai người các ngươi còn sống rời khỏi. Có người quát lớn ra tiếng, thanh âm băng hàn, lạnh lùng, lộ ra vài phần uy hiếp.

Hai người Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương nhìn nhau, cười cười.

– Ngươi nguyện ý rời khỏi không? Quân Mạc Tích hỏi Vân Phi Dương.

– Nếu ta nguyện ý rời khỏi, cũng sẽ không cùng bọn họ ở trong này chơi. Đã chịu ân truyền thừa của cổ nhân, nên uống nước nhớ nguồn, chúng ta nói thế nào cũng nên mai táng cho động phủ này, để cố nhân được an nghỉ, không cho phép người khác quấy nhiễu. Vân Phi Dương tự nhiên cười.

– Như vậy là hợp lý nhất. Quân Mạc Tích cả người cương trực, hai người lại lần nữa cười cười, giống như tâm đầu ý hợp. Nhìn lại đám người, đồng thời lên tiếng: – Nếu muốn chiến, quần áo nhuốm máu thì đã sao!

Chương 785: Đồ vật khủng bố

Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương vào Bí Cảnh tuy là để tìm bảo, nhưng mà lần này, bọn họ đúng là chính thức nhận được truyền thừa của cổ nhân, ngoại trừ đồ vật, còn có được thần thông thuật hùng mạnh. Đã nhận được ân huệ của cổ nhân nên lòng mang cảm kích, bằng không với bọn họ cũng sẽ không có loại tình cảm nhớ tới cổ nhân.

– Không biết sống chết, đừng nghĩ hai người các ngươi giết được vài người liền có thể thay đổi thế cục. Người đứng ở nơi này có ai không phải thiên tài của các thế lực, các người là tự tìm đường chết. Có người lạnh lùng nói, sát ý hiện lên, trên người đám người tản ra khí tức lạnh như băng, có xu thế nhất định phải giết chết hai người, đoạt được bảo vật trên người họ. Hai cái đồ vật kia, vừa rồi bọn hắn đã tận mắt chứng kiến trình độ dũng mãnh của nó.

– Lắm lời vãi ra, thích thì chiến. Vân Phi Dương liếc người vừa nói, trong mắt lộ ra hàn quang.

– Hừ. Người nọ hừ lạnh một tiến, hướng đám người nói: – Hai người này đã đoạt được trọng bảo, thực lực cường đại, chư vị cùng nhau liên kết đánh chết hai người bọn hắn.

Hắn nói rất hùng hồn, nhưng mà người phụ họa lại lời của hắn lại ít ỏi không có mấy. Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm đồ vật trên thân hai người, tuy nhiên muốn bọn họ ra tay lại không đơn giản như vậy. Nơi này nhiều người như thế, đoạt được bảo vật rồi thì thuộc về ai?

Trong lòng mọi người, mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, mà ngay cả người vừa nói kia cũng thế.

Chỉ thấy ánh mắt hắn hơi nhíu lại, sắc mặt không được tốt nói: – Xem ra chư vị đều là chờ đợi ngồi mát ăn bát vàng. Nếu bảo vật bị một người thân pháp lợi hại cướp đi, vậy các người cũng chớ có hối tiếc.

Dứt lời, thân thể gã di chuyển, cả người chớp động như gió, thân pháp lợi hại, khiến cho ánh mắt mọi người hơi hiểu ra, xem ra gã nói người nào đó, chính là nói bản thân gã a.

Không ít người cũng đồng thời chuyển động thân thể, khí tức cường đại nở rộ ra, chạy về phía Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương. Từng luồng khí tức mênh mông xông lên tới tận trời, sát ý khủng bố điên cuồng tràn ngập.

– Ngươi đã kêu gào lợi hại nhất như vậy, liền giết ngươi trước đi. Vân Phi Dương bước chân ra, một cỗ đại thế hào hùng như cuồng phong sóng dữ, áp bách tới hướng của những người kia, dòng khí trong không gian đều bắt đầu điên cuồng chuyển động theo cỗ đại thế này. Ngay sau đó, nhóm người chạy tới hướng hắn chỉ cảm thấy hít thở không thông, thân thể giống như lâm vào vũng bùn, gió lốc cuồng mãnh dường như không ngừng quất lên người bọn họ.

– Ông…. Một tiếng chuông vang lên, lại thấy trước mắt Vân Phi Dương, chuông cổ dần dần biến lớn, gắn lên đỉnh đầu Vân Phi Dương, một cỗ sóng âm kinh khủng hội tụ đại thế, cùng thân mình Vân Phi Dương giao hòa một chỗ, ngay sau đó dòng khí thanh âm trước mặt hắn như long trời lở đất rung động, cuồng phong mưa rào, muốn ném đi tất cả.

Mấy người xông tới Vân Phi Dương, thân thể trong nháy mắt cứng ngắc lại, khó hơn nữa, chính là lúc trước khi xông đến, quần áo trên người bọn họ đều bị xé rách, làn da đau đớn, đại thế khủng bố giống thiết chùy, đánh lên ngực bọn họ, khiến cho bọn họ hít thở không thông.

– Giết! Vân Phi Dương quát lạnh một tiếng, lại một tiếng chương cổ xưa vang vọng, quanh quẩn trên không trung. Chuông đồng cổ thật lớn đánh tới phía trước, đại thế mênh mông dường như chế trụ thân hình mấy người đối phương, làm cho bọn họ đứng yên tại đó, không thể nhúc nhích.

Tiếng chuông, giống như chuông báo tử.

– Ô….ô….ô..n..g! Chuông cổ rền rĩ vang lên tròng đầu người nọ, thân thể người đó từ trên không trung rơi thẳng tắp xuống, ánh mắt lập tức tan rã, rơi nện xuống đất, chết.

Mấy người khác ánh mắt hoảng sợ, muốn né tránh, nhưng mà thân hình như lâm vào vũng bùn muốn nhúc nhích cũng nhúc nhích được. Sau đó tiếng chuông lại vang lên, thân thể bọn họ va chạm với chuông cổ, ngay sau đó, cả thần hồn cũng cảm giác run rẩy, rồi cái gì cũng không hiểu, chết.

Mấy cao thủ cực kỳ lợi hại, lại bị chuông cổ trực tiếp đánh chết.

Một phương hướng khác, Quân Mạc Tích cũng động thủ. Trên người mặc trường bào màu vàng, rực rỡ khôn cùng, hào quang kim sắc lộ ra khí thế lợi hại khủng bố, lúc này trong hư không thân thể Quân Mạc Tích cũng chỉ còn lại một bóng người màu vàng chói, máu tươi nhuộm đỏ trường bào màu vàng, mỗi một tiếng cười vang lên là đại biểu cho một sinh mạng chấm dứt.

Trường bào màu vàng kia lại có tốc độ đáng sợ, như thể lợi khí kiên cố, không gì phá được, chỉ lướt nhẹ qua, tất có người chết.

Chỉ trong thời gian chớp mắt, trên đất đã nhiều thêm bảy cỗ thi thể, máu còn chưa khô, nhuộm đỏ bụi bậm.

Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương trở về chỗ cũ, lại một lần nữa đứng trên vách đá trước động phủ, ánh mắt ngạo nghễ đảo qua mọi người, lộ ra khí thế hào hùng.

Quần áo nhuốm máu thì đã sao!

– Còn muốn giết nữa không? Quân Mạc Tích thách thức, quét nhìn đám người, lộ ra hạo nhiên chính khí.

Cả đám một trận trầm mặc, nhìn chằm chằm hai đồ vật kia, thật là cường đại. Trường bào màu vàng khoác trên người Quân Mạc Tích, kiên cố không gì phá nổi, hơn nữa còn có thể gia tăng tốc độ, nhanh đến không thể tin nổi. Loại đồ vật này tuyệt đối là chí bảo, không biết là cái bảo vật hùng mạnh phẩm chất gì.

Còn có chuông cổ trong tay Vân Phi Dương, có thể phóng to thu nhỏ, lúc tiếng chuông vang lên, dường như thiên địa giao hòa, nổi lên đại thế vô cùng to lớn mênh mông. Hơn nữa còn có thể định trụ thân hình đối phương, khiến người ta lâm vào vũng bùn, giết người đoạt mệnh, trình độ khủng bố không thể tin nổi.

Ở trong đôi mắt mấy người, vẻ tham lam càng ngày càng thịnh. Nhưng mà lại không có ai dám hành động thiếu suy nghĩ. Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương thực lực vốn hùng mạnh, lại có trọng bảo trong tay, uy lực tuyệt luân.

– Ta nghĩ, chư vị nhất định phải liên kết rồi. Lại có người lên tiếng. Lúc này đây, không ai muốn phủ nhận, chân chính thấy được sự khủng bố của hai chí bảo, nếu lại một mình xông lên…. quá nguy hiểm, không có ai lại ngốc đến nỗi tự mình xông vào chỗ chết như vậy.

Mọi người đều gật đầu, ánh mắt nghiêm túc, lãnh ý lẫm liệt. Đồ vật này, ai cũng mơ tưởng, hiện tại cũng chỉ có thể giết hai người bọn họ, đoạt trọng bảo trước đã.

Hơn trăm người cùng một lúc mơ ước hai bảo vật của Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương, hai người lại lần nữa nhìn nhau cười: – Chiến không?

– Sợ gì mà không chiến một trận. Vân Phi Dương sảng khoái đáp, trên người hai người hơi thở điên cuồng bộc phát. Quân Mạc Tích là một thân hạo nhiên chính khí, trừ tà bất xâm, tu vi là Huyền Vũ cảnh tầng chín. Vân Phi Dương tu vi yếu hơn một chút, chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng tám, nhưng mà đại thế rầm rộ kia ngưng tụ thiên địa, áp lực còn muốn khủng bố hơn hẳn cường nhân Huyền Vũ cảnh tầng chín.

– Chiến!

– Chiến, chiến!Tuyệt Thế Vũ Thần là bộ truyện được yêu thích…! Nói đến lâm phong kẻ xuyên không trời sinh song hồn ( đây là thuyết mưu mê dị của tác giả khiến mọi người đọa lạc a…) Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Một cỗ lăng thiên phóng lên cao, Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương đồng thời xông lên, không có bị động chờ đợi, mà là trực tiếp chủ động ra tay.

– Xuy! Trường bào màu vàng xẹt qua một luồng ánh sáng hoa mỹ di động, ngay sau đó là một tiếng kêu thảm thiết, máu tươi vẩy ra trong hư không, rơi lộp bộp xuống. Trong nháy mắt đã có một cường nhân bị Quân Mạc Tích mạt sát, cho dù là một thân hạo nhiên chính khí, nhưng vẫn có thể trở thành ma đầu sát phạt.

– Ông….! Giống như tiếng chuông báo tử vang lên, Vân Phi Dương thúc dục chuông cổ, mạnh mẽ đập lên thân hai người, hai người đó trầm đục kêu lên một tiếng, trực tiếp bị nện chết.

– Giết, giết hai người bọn họ. Từng cỗ hơi thở đáng sợ bộc phát ra, trong hư không nổi lên một cơn gió lốc đáng sợ. Tất cả mọi người bắt đầu ra tay, lực lượng kinh khủng đánh giết tới hai người.

Quân Mạc Tích mặc trường bào màu vàng, hoa quang kim sắc nhanh đến không thể tin nổi, công kích của đám người căn bản không thể chạm đến. Vân Phi Dương thì ngược lại, chịu thiệt khá nhiều, lực công kích của chuông cổ là dũng mãnh khôn cùng, trấn giết cường nhân, mà giờ phút này, bị vây công, chuông cổ phát ra tiếng nổ ầm ầm, dường như muốn nứt vỡ, đồng thời, vô số công kích đánh tới trên người hắn.

Vân Phi Dương giận dữ hét lên, thúc dục chuông cổ. Chỉ thấy chuông cổ kia điên cuồng xoay tròn, trực tiếp đụng chết hai người, ngay sau đó từ trên hư không hạ xuống, một tiếng nổ ầm vang, trực tiếp bao phủ thân thể của Vân Phi Dương ở bên trong.

Ánh mắt đám người mở to, không ngờ tới Vân Phi Dương lại đem bản thân mình nhốt trong chuông cổ.

Tiếng vang ầm ầm thật lớn, từng công kích với lực lượng đáng sợ đánh lên chuông cổ, chuông cổ vẫn lù lù bất động.

– Ông….. Một gợn sóng từ trên chuông cổ lan ra, bên trong chuông cổ, dường như có cường nhân ra sức đấm lên thành bên trong chuông cổ, đại thế này giống như muốn giết chết những người khác.

– Ông…. ông Tiếng chuông khủng bố lại ngân vang, đại thế vô cùng vô tận lan tràn, trấn áp đám người xung quanh.

– Đi tìm chết. Có người hoàn toàn nổi giận, nắm tay đánh lên chuông cổ, chuông cổ vẫn lù lù bất động.

– Ông..ông….ông… Từng dải hoa văn tràn ngập trong hư không, kiếm khí tràn ngập khắp mọi ngõ ngách Cửu Tiêu đại lục.

– Giết! Một tiếng nổ ầm vang, đại thế thiên địa khủng bố trực tiếp đánh bay những người xung quanh chuông cổ ra ngoài, chấn động giết chết mấy người ngay tại chỗ.

Thật là đáng sợ, nhưng mà điều này chỉ càng gia tăng lòng tham trong tâm đám người đó, nhất định phải cướp lại chuông cổ.Nguồn truyện audio

– Ầm ầm ầm Từng đạo lực lượng đáng sợ đánh lên trên chuông cổ, chuông cổ run rẩy mãnh liệt ở trong lòng chuông cổ, Vân Phi Dương kêu lên một tiếng trầm đục, cảm giác khí huyết sôi trào. Đám khốn khiếp này!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)