Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 131 [Chương 651 đến 655]
❮ sautiếp ❯Chương 651: Bước Vào Vực Giới
Ngoài cung chủ Bắc Thần cung cùng với mười lăm thiên tài Tuyết Vực, nhưng thanh niên tài tuấn Bắc Thần cung cũng theo bọn họ tới Vực giới.
Đi được một đoạn thời gian, mây mù cuộn trào, trước mặt biến thành một mảnh hoang vu, không có đại điện mênh mông, tựa hồ chỉ có vầng trăng chiếu xuống, chiếu trên tầng mây quay cuồng kia.
– Nơi này là một không gian khác, nhưng lại có ánh sáng trời trăng, thậm chí bóng đêm cũng không hoàn toàn tối đen, ánh trăng nhu hòa kia vĩnh viễn không biến mất. trời trăng này, từ đâu mà có?
Lâm Phong nhìn ánh trăng chiếu xuống kia, trong lòng nghi hoặc không hiểu, Thần cung này, hắn đã gặp rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng ra, kiếp trước của hắn cũng không thể tiếp xúc.
Thần cung, không gian khác, Vực giới!
– Khi ta ở trong Tương Tư Lâm, từ tiến vào một mảnh không gian khác, nơi đó có Hỏa yêu, giống như là thế giới độc lập, Thần cung này, có thể giống với Thiên Nhai Hải Các hay không?
Khi đó mọi người đột nhiên nghĩ tới mình bước vào một không gian thần kỳ, nơi đó, hắn từng đạt được Hồn phiên, nhưng mà Ly Thương, kẻ giúp hắn chế luyện Hồn phiên hình như cũng mang lòng dạ khó lường. Muốn tất cả của hắn, sau đó hắn khó khăn lắm mới chạy ra ngoài, mời cha mẹ phong kín cửa vào, từ đó không bao giờ vào trong không gian kia nữa, nơi đó, rất nguy hiểm.
Trong lúc Lâm Phong đang suy nghĩ, cung chủ Bắc Thần cung đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn trời.
– Đi lên!
Nói xong, cung chủ Bắc Thần cung lăng không phóng lên.
Mọi người hơi sửng sốt, nhưng sau đó cũng ngẩng đầu nhìn lên, đạp chân vọt lên không trung.
Mây mù cuồn cuộn càng ngày càng mãnh liệt, mọi người cảm giác như xuyên qua không gian thời không. Mây mù quay cuồng bao phủ thân thể bọn họ, đợi đến khi xuyên mây nhìn thấy mặt trời, trước mặt bọn họ là mười sáu cánh cửa cực lớn, giống như là cánh cửa không gian.
– Sau mười sáu cánh cửa này cũng là một mảnh Vực giới, các ngươi dùng chìa ngọc kia mà có thể vào trong đó.
Cung chủ Bắc Thần cung chỉ tay tới trước, nói với mọi người, mọi người nhất thời hiểu được, khó trách phải đào thải chỉ còn lại mười sáu người. Thì ra nơi này có mười sáu Vực giới, chỉ cho phép mười sáu người bước vào trong đó.
Bên trong Vực giới này có cái gì? Không ai biết được, có lẽ Cung chủ Bắc Thần cung mới biết!
Mười sáu Vực giới này cũng không phải đứng song song với nhau, mà hiện thành hình cung, tạo thành nửa vòng tròn, Giới vực ở giữa cao nhất, hai Vực giới bên ngoài thì thấp nhất.
Hai người lấy được chìa ngọc cuối cùng tiến vào cửa Vực giới thứ mười bốn cùng mười lăm đi!
Cung chủ Bắc Thần cung nhìn mọi người nói. Nhất thời, Vân Phi Dương cùng người xếp thứ mười bốn tiến tới, đặt vào chìa ngọc vào trong điểm lõm vào trên cửa Vực giới, không gian bắt đầu khởi động, cửa Vực giới mở ra, một luồng hấp lực cường đại truyền tới, hai người liền biến mất.
– Cửa Vực giới thứ mười, vào đi!
Cung chủ Bắc Thần cung lại nói tiếp, cô gái băng lạnh thứ mười ba cũng tiến vào.
Theo Cung chủ Bắc Thần cung điểm danh, mọi người theo nhau tiến vào trong Vực giới của riêng mình, cho đến khi còn lại mười người, Cung chủ Bắc Thần cung liền sửng sốt.
Lúc điểm danh, hắn cũng quan sát xếp hạng của mọi người, đại khái thì cũng hợp lý với tưởng tượng của hắn. Nhưng mà, tại sao Lâm Phong lại còn ở nơi này?
Tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm, vậy mà Lâm Phong lại đứng trước mười.
Lấy cảnh giới của hắn, không có khả nằng nhìn sai tu vi của Lâm Phong. Dù Lâm Phong có Ẩn nặc thuật, nhưng không thể che được.
Kinh ngạc nhìn Lâm Phong một cái, cung chủ Thần cung lại nói:
– Từ thứ sáu tới thứ mười, theo Vực giới tương ứng mà vào đi thôi!
Lời hắn vừa ra, những người này đã không nhịn đượ, thân hình lóe lên, bước vào Vực giới của mình, mà cung chủ Bắc Thần cung còn sửng sốt dài dài, Lâm Phong nhàn nhã đứng đó, không nhúc nhích, từ sáu tới mười vẫn không có hắn…
Đế Lăng, Đoàn Vô Đạo, xếp hạng ở trước năm cũng đúng, nhưng Lâm Phong lại có thể, còn có Đường U U cũng làm hắn kinh ngạc, tại trong mắt hắn, Đường U U hẳn nên tương ứng vị trí thứ tám chín mới đúng.
– Chẳng lẽ hai người bọn họ ở thứ tư và thứ năm?
Cung chủ Bắc Thần cung thầm nghĩ, sau đó hắn liền nói:
– Thứ tư, thứ năm vào đi thôi!
– Ta vào trước!
Quân Mạc Tích nói với Lâm Phong cùng Đường U U một tiếng, sau đó hắn liền tiến vào Vực giới của mình, Đoàn Vô Đạo thì tiến vào Vực giới thứ tư.
Đường U U ở lại, Lâm Phong cũng vẫn chưa vào.
– Ồ!?
Lúc này không chỉ có Cung chủ Bắc Thần cung ngây người, mà những nam tử thanh niên kia cũng sửng sờ, chuyện gì thế này?
Lâm Phong cùng Đường U U xếp hạng trước ba?
– Đường U U!
Ánh mát Hách Bằng lóe lên, nhìn thân ảnh xinh đẹp kia, vẻ tham lam chớp động.
Mà thiếu nữ Thanh Tuyền kia thì nhìn Lâm Phong, trong mắt lộ ra tia sáng kỳ dị, tên thanh niên nói chuyện với nàng lại đứng trước ba?
– Vực giới thứ ba, vào đi!
Cung chủ Bắc Thần cung lại nói tiếp, hắn nhìn vào hai người Lâm Phong cùng Đường U U, hai người lại không nhúc nhích.
Người động là Đế Lăng, Đế Lăng bước chân vào Vực giới thứ ba.
– Vực giới thứ hai, vào đi!
Trong lòng cung chủ Bắc Thần cung đã không thể bình tĩnh, Đường U U cùng Lâm Phong lại đứng thứ nhất cùng thứ hai.
– Ta đi trước!Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Đường U U nhìn Lâm Phong nói, sau đó liền lấy chìa ngọc tiến vào Vực giới thứ hai.
Nhất thời, mười lăm người chỉ còn lại một mình Lâm Phong.
– Lâm Phong!
Cung chủ Bắc Thần cung cùng những người còn lại đều ngây người, người xếp cuối cùng, xếp thứ nhất lại là Lâm Phong.
Nhưng mà, Lâm Phong chỉ mới Huyền Vũ cảnh tầng năm, sao có thể lấy được chìa ngọc thứ nhất?
– Thú vị!
Thanh Tuyền sửng sốt, nhưng sau đó liền cười lên, thanh niên Huyền Vũ cảnh tầng năm này làm cho nàng rất kinh ngạc.
– Ngươi đạt được chìa ngọc thứ nhất!?
Cung chủ Bắc Thần cung nhìn Lâm Phong hỏi, giống như vẫn còn chút hoài nghi.
Lâm Phong vươn tay ra, trong bàn tay là một cái chìa ngọc có chữ Nhất, chìa ngọc số một, không cần nói gì.
– Ngươi làm cho ta thật sự bất ngờ a!
Cung chủ Bắc Thần cung thở dài nói:
– Lâm Phong, Vực giới số một này, ngươi phải cẩn thận cảm thụ thật tốt, ta cho ngươi bảy ngày, chỉ có Vực giới thứ nhất này mới chống đỡ được bảy ngày. Ngươi phải quý trọng kỳ ngộ khó được này, nó không chỉ trợ giúp đối với tu vi hiện tại, mà tu luyện sau này của ngươi cũng có chỗ tốt, để ngươi bớt đi quanh co lòng vòng.
– Ừm!
Lâm Phong gật đầu, Tuyết Vô Thường đã từng nói Vực giới số một này không tầm thường, ngay cả cung chủ Bắc Thần cung cũng cường điệu lên, xem ra Vực giới số một này có điểm hơn người.
– Ngươi vào đi thôi!
Cung chủ Bắc Thần cung mở miệng nói, Lâm Phong khẽ gật đầu, sau đó hắn liền lăng không, lấy ra chìa ngọc đặt lên cửa Vực giới số một, lốc xoáy hiện lên, thân hình hắn liền biến mất.
Nhìn mười lăm người biến mất, ánh mắt cung chủ Bắc Thần cung cũng lóe lên, nói:
– Hách Bằng, gọi Tuyết Vô Thường tới gặp ta!
– Vâng, cung chủ!
Hách Bằng gật đầu, thân hình rung lên, lập tức biến mất, cực kỳ nhanh, không quá bao lâu, Hách Bằng liền dẫn Tuyết Vô Thường tới.
– Cung chủ!
Tuyết Vô Thường vừa đến liền khom người, cung kính gọi.
– Vô Thường, xếp hạng của mười lăm người kia có chút ngoài dự liệu của ta! Ngươi nói một chút, mười lăm người tham gia đại hội Tuyết Vực lần này thể hiện thế nào?
Cung chủ Bắc Thần cung hỏi Tuyết Vô Thường.
– Dạ!
Tuyết Vô Thường gật đầu nói:
– Hai người Đế Lăng cùng Đoàn Vô Đạo, thực lực bá đạo cường đại, cũng chưa dùng hết toàn lực, đối thủ mà bọn họ gặp phải đều rất yếu. Trên bảng xếp hạng, họ đứng thứ ba cùng thứ tư. Mà xếp thứ năm Quân Mạc Tích, tu luyện hẳn là hạo nhiên chính khí, sâu không lường được, hơn nữa vũ hồn của hắn, đến bây giờ vẫn không rõ. Xếp thứ sáu là Huyết Sát đến xếp thứ mười là Khô Mộc, thực lực bọn họ cách nhau không quá lớn. Có lẽ, hành trình Vực giới lần này có thể ảnh hưởng tới thứ tự của bọn họ.
– Về phần vài người xếp sau nữa, chủ yếu chính là kẻ xếp sau cùng, Vân Phi Dương, người này lĩnh ngộ thiên địa đại thế rất thâm sâu, chân chính xếp hạng của hắn tuyệt không thể cuối cùng, có lẽ hắn phải xếp trước mười mới đúng.
– Điểm này ta cũng nhìn ra, hắn che dấu thực lực, thiên phú của người này thật không đơn giản!
Cung chủ Bắc Thần cung nghe thấy Tuyết Vô Thường phân tích liền nói:
– Nói một chút về Đường U U cùng Lâm Phong đi!
– Đường U U cùng Lâm Phong, bọn họ cũng tiến vào Thần miếu, hơn nữa bản thân Đường U U có vũ hồn rất kỳ lạ, cũng có chiến lực đứng trước mười, thự tự sắp xếp lần này như thế nào, quả thật là khó mà nói rõ.
Tuyết Vô Thường lắc đầu nói, vị trí trước mười, người nào cũng có thể, đều có cơ hội tranh đoạt.
– Còn Lâm Phong?
– Lâm Phong!
Tuyết Vô Thường hơi ngừng lại, lập tức nói:
– Người này, ngộ tính rất đáng sợ, tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm, hắn sử dụng pháp thuật thần công rất cường đại, có thể dễ dàng giết chết cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy đỉnh phong. Hơn nữa, tuổi của hắn coi như là nhỏ nhất, tiềm lực của hắn, ta cũng không nhìn thấu.
Chương 652: Lăng Thiên Chi Kiếm
– Huyền Vũ cảnh tầng năm, dễ dàng đánh chết Huyền Vũ cảnh tầng bảy!
Cung chủ Bắc Thần cung rất kinh ngạc, lộ ra thần sắc suy tư.
– Tuyết Vô Thường, theo ý của ngươi, lần này hắn bước vào Vực giới số một, sẽ như thế nào?
– Sau khi ra ngoài, cảnh giới tu vi sẽ cao hơn, hơn nữa cao hơn không ít. Mặt khác, dù là tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm, hắn cũng có thể chiến với Huyền Vũ cảnh tầng tám!
Tuyết Vô Thường nói.
– Nếu ta giúp hắn tăng lên tu vi thì sao?
– Cung chủ!
Tuyết Vô Thường cả kinh, muốn giúp Lâm Phong tăng lên cảnh giới, vậy…
– Hiểu là được rồi, Lâm Phong có thể lấy được chìa ngọc số một, không tệ, hi vọng có thể nắm giữ được hắn!
Cung chủ Bắc Thần cung nhìn về Thanh Tuyền, nói:
– Thanh Tuyền, ta thấy ngươi rất hợp ý với Lâm Phong, có thể giữ được hắn không?!
Thanh Tuyền hơi sửng sốt, nàng tìm Lâm Phong nói chuyện phiếm, chỉ là vì Lâm Phong không được ai để ý, mà nàng cũng không chủ động tới gần người khác, vì vậy mới ngồi bên cạnh Lâm Phong. Chính nàng cũng không nghĩ tới, Lâm Phong lại có thiên phú bực này, để cung chủ cũng phải coi trọng, tự mình mở miệng để nàng nắm giữ được Lâm Phong.
– Thanh Tuyền sẽ cố hết sức!
Khẽ khom người với cung chủ Bắc Thần cung, Thanh Tuyền cúi thấp đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười khổ.
Cung chủ Bắc Thần cung khẽ gật đầu, sau đó hắn liếc nhìn đám thanh niên nam nữ còn lại:
– Các ngươi đều là hậu bối ưu tú của Bắc Thần cung ta, mà những người Tuyết Vực này, thiên phú cũng đứng đầu Tuyết Vực, hơn nữa, bọn họ cũng không phải là người của những thế lực tông môn lớn kia. Chỉ dựa vào thủ đoạn, cố gắng của mình mà tới một bước này, thật sự không dễ dàng. Nếu sau này trải qua Thần cung mài dũa, tất sẽ thành châu báu. Điểm này không ai có thể phủ nhận, nếu có thể nắm giữ được lòng bọn họ, vô luận là Thần cung hay là các ngươi đều có chỗ tốt.
– Vâng, cung chủ!
Đám thanh niên đồng thanh lên tiếng, có nữ tử mang theo vài phần ganh tị nhìn Thanh Tuyền, lại để nàng lụm được bảo bối rồi. Lâm Phong được cung chủ coi trọng, đáng tiếc các nàng không có mắt, nếu không cũng không tới phiên Thanh Tuyền ra tay.
– Được rồi, ta phải mời Tôn giả tự thân xuất mã!
Cung chủ Bắc Thần cung đột ngột biến mất trong nháy mắt.
Mọi người kinh hãi, Cung chủ lại muốn mời Tông giả ra tay, đi chút Lâm Phong.
Trong đám người sắc mặt Hách Bằng khó coi, trong lòng hắn không quá để ý tới những thiên tài tham gia đại hội Tuyết Vực kia, nhưng Lâm Phong lại rất coi trọng, thậm chí còn muốn mời Tôn giả đi trợ giúp một kẻ mà hắn còn mới vũ nhục, làm cho hắn rất không thoải mái.
…
Lâm Phong bước vào trong Vực giới, thiên địa nguyên khí cực kỳ nồng nặc ập vào mặt, rất là thoải mái. Trình độ nồng đậm của thiên địa nguyên khí nơi này so với Thần cung đã được coi là rất nồng đậm rồi thì càng gấp hơn năm lần, so với ngoại giới thì gấp mười lần.
Thiên địa nguyên khí nồng nặc gấp mười lần, chỉ cần cảnh giới đầy đủ, tu luyện ở nơi này sẽ có tốc độ nhanh gấp mười lần so với bên ngoài, đây là con số rất kinh khủng.
Thiên địa nguyên khí nồng đậm gấp mười lần, trong không gian Vực giới này dường như không có bất kỳ dị thường gì, hoang vu trống rỗng, gì cũng không có, bầu trời không trăng không sao, nhưng lại có ánh sáng.
Nhấc chân, Lâm Phong khẽ bước tới, Vực giới mới chỉ có chìa ngọc số một mới vào được, sao có thể là một mảnh hoang vu? Vậy thì nơi này có hữu dụng gì?
– Đối với tu luyện của ta, có thể giúp được cái gì?
Trong lòng Lâm Phong thì thào, trong mảnh thế giới hoang vu này, có mấy phần tương tự với trí nhớ trong cự kiếm kia. Từ trong không gian hư vô, phá vỡ thế giới, nhập sâu vào trong hoang vu, trong thiên địa, chỉ có một kiếm, chỉ có một thanh kiếm này.
Mà bây giờ, giờ này phút này, trong thiên địa chỉ có Lâm Phong.
– Chẳng lẽ tu luyện trong mảnh không gian này sẽ có dị tượng gì đó?
Lâm Phong thầm nghĩ như vậy, thân là Vực giới số một, nơi này không thể nào chỉ có thiên địa nguyên khí nồng đậm gấp mười mà thôi, nếu không, sao có thể xứng với Vực giới số một.
Khoanh chân ngồi xuống, Lâm Phong chìm sâu vào trong tu luyện, một mảnh không gian hoang vu kia, giống như là đến từ trong ký ức viễn cổ, một kiếm kia, bình thường mà kinh diễm như vậy, thiên địa chi kiếm, chỉ có một kiếm.
Lúc này, Lâm Phong cũng cảm giác thân mình nằm trong mảnh ký ức không gian kia, thanh kiếm kia giống như ở trước mặt hắn, trên thân kiếm lộ ra vô tận kiếm ý, làm cho tâm thần chấn động, đây mới là kiếm, là kiếm chân chính, là kiếm có thể đâm nát chư thiên.
Là người lạc vào cảnh giới kỳ lạ, hắn đứng trong không gian hoang vu, nhìn một kiếm duy nhất của thế giới.
Trên người Lâm Phong, một luồng kiếm khí tỏa ra, giọng nói gào thét, kiếm khí khuấy động không gian, khuấy động thiên địa, một kiếm xé rách. Nếu có người ở đây, chỉ cần kiếm ý đáng sợ này cũng đủ giết chết.
– Không đúng, kiếm này đang đứng trước mặt ta!
Lâm Phong đột nhiên mở mắt ra, một luồng kiếm quang đáng sợ hiện lên, tim hắn cũng theo đó mà kich liệt run lên.
Trước mặt hắn, trên đại địa hoang vu kia, một thanh cự kiếm cắm ở đó, giống như là tồn tại mãi mãi, chứ không phải đến tới bây giờ mới xuất hiện.
Tại trên thanh cự kiếm này, vô tận ý chí kiếm đạo, hoặc có thể nói, đã siêu thoát khỏi phạm vi ý chí kiếm đạo. Chỉ liếc mắt nhìn, liền giống như cảm giác được kiếm ý vương đạo ngút trời, muốn phá diệt trời cao.
Bịch bịch…
Dù tâm trí của Lâm Phong rất kiên định, nhưng cũng bị một màn trước mắt làm cho cả kinh mà lui mấy bước, cũng có lẽ là do kiếm ý đáng sợ kia bức lui về sau.
– Đây không phải là hư ảo, mà thật sự tồn tại!
Lâm Phong thầm run rẩy, thanh kiếm nằm trong óc hắn rốt cuộc cũng xuất hiện trước mắt hắn rồi, chân thật xuất hiện, hắn có thể cảm nhận được ý chí kiếm đạo phá trời này, loại lực lượng thuộc về bản nguyên của kiếm. Đây mới là kiếm, dù ngươi không cần dùng mắt nhìn, thậm chi không cần dùng tâm cảm thụ, cũng biết nơi đó có một thanh kiếm.
– Tại sao có thể như vậy, kiếm trong ký ức của ta, sao lại thật sự xuất hiện trước mặt ta! Đây là…
Lâm Phong cực kỳ khiếp sợ, không ai có thể tưởng được, nếu như một vật do ngươi tưởng tượng, lại xuất hiện trước mặt ngươi, vậy ngươi sẽ có cảm thụ gì?!
Hư vô, không thực tế, nhưng kiếm ở đó, thật sự rõ ràng, vô cùng rõ ràng, trừ phi là Lâm Phong điên rồi, nếu không thì không thể cảm thụ sai.
Chậm rãi bước tới, Lâm Phong cảm nhận thanh kiếm thật sự kia, kiếm ý đáng sợ làm cho da thịt đau nhói, làm cho Lâm Phong không thể nào tiếp tục tiến tới.
Từng tia kiếm ý đáng sợ từ trên người Lâm Phong phóng ra, trong thiên địa bị tiếng kiếm bao phủ, toàn bộ đều là kiếm.
Bước chân Lâm Phong vẫn ổn định, hắn muốn cảm thụ thanh kiếm thực sự kia, muốn chạm tới thanh kiếm này.
Trong lòng Lâm Phong, chỉ có ba chứ, ta có thể!
Kiếm khí càng ngày càng mạnh, kiếm khí đâm nát không gian, lấy Lâm Phong làm trung tâm, một luồng kiếm khí đáng sợ hoàn toàn điên cuồng, Lâm Phong tin tưởng hắn có thể, cho nên, hắn thật sự có thể!
Nhưng lúc hắn thật sự có thể, hắn lại cảm giác khó tin, điều này dường như có chút mâu thuẫn, bởi vì hắn phát hiện chân chính có thể, kiếm ý kia quá mạnh mẽ, vượt xa dự tính của hắn, vượt qua tưởng tượng của hắn, không phải lực lượng của hắn, nhưng xuất hiện trên người hắn. Giống như thanh kiếm trước mặt kia, vẫn đứng tại đó, nhưng đúng ra không nên xuất hiện tại đây.
– Ta suy nghĩ gì đều có thể thực hiện, trở thành thực tế!
Lâm Phong kịch liệt run rẩy, kiếm ý càng ngày càng cường đại, cho đến khi hắn đã bước tới trước mặt thanh cự kiếm kia, thật sự cảm nhận được thanh kiếm này.
Vươn tay, Lâm Phong nắm lên chuôi kiếm, kiếm ý vô tận đâm phá chư thiên, Lâm Phong cùng kiếm như hòa hợp thành một thể, hắn chính là kiếm, kiếm chính là hắn.
– Lên!
Khẽ dùng sức, Lâm Phong dễ dàng nắm giữ thanh kiếm trong tay, lấy hắn làm trung tâm, kiếm ý ngập trời như muộn hủy diệt thiên địa. Lâm Phong dám khẳng định, nếu hắn thật sự cường đại như vậy, nhưng thiên tài Tuyết Vực kia, ngay cả đứng trước mặt hắn cũng không có tư cách, kiếm ý đáng sợ này có thể tiêu diệt hết thảy, xé nát không gian.
Giẫm chân, Lâm Phong phóng lên trời cao, toàn thân mang theo kiếm ý ngập trời này, trong thiên hạ chỉ có kiếm, thiên địa chi kiếm, chỉ có kiếm đạo.
Lúc này, Lâm Phong giống như kiếm thần, một kiếm trong tay, thiên địa tịch diệt.
– Đây là tương lai của ta sao?
Trong óc Lâm Phong toàn là kiếm đạo, không cách nào dung nạp bất cứ thứ gì nữa, chỉ có kiếm!
Chương 653: Ngộ Kiếm, Ngộ Đạo Phật Ma
Nhắm mắt lại, Lâm Phong dựng đứng trong hư không, nắm thanh kiếm này, an tĩnh cảm thụ cảm giác không ai địch nổi này.
Dùng tâm cảm thụ, hiện tại lực lượng này không thuộc về hắn, nhưng mà, hắn thật sự cảm nhận rõ ràng được kiếm ý ngút trời này, như vậy có trợ giúp rất lớn để hắn ngộ kiếm.
Không cần tự tìm tòi, theo đuổi, lực lượng này đã tồn tại, hắn chỉ cần cảm thụ, so với trước kia, khả năng nắm giữ kiếm đạo đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.
Bây giờ hắn cần làm chính là hấp thụ, lĩnh ngộ. Tận hết khả năng mà hấp thu, biến ý chí kiếm đạo này thành lĩnh ngộ chân chính của mình, như vậy, tốc độ tu luyện sau này của hắn sẽ nhanh hơn rất nhiều.
– Khó trách cung chủ Bắc Thần cung nói phải biết quý trọng cơ hội này, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với tu luyện của ta sau này, thì ra là như vậy.
Lâm Phong thầm nghĩ, tại trong Vực giới này, giống như là một mặt ma kính, biến suy nghĩ trong lòng hắn thành thực tế chân thực, để hắn cảm ngộ. Vực giới này, quá nghịch thiên rồi, tốc độ tu luyện không biết sẽ nhanh hơn bao nhiêu, e rằng một ngày tu luyện ở đây phải tốt hơn lĩnh ngộ mấy tháng, thậm chí càng lâu hơn.
Bên trong không gian hoang vu, kiếm khí ngút trời chiếm cứ toàn bộ không gian, không có khí tức gì khác, một thân ảnh nhấm mắt, ngạo nghễ đứng trên hư không, toàn thân phóng ra kiếm ý vô cùng tận. Trong bất tri bất giác, sâu trong nội tâm Lâm Phong, lĩnh ngộ kiếm đạo càng ngày càng sâu, mỗi phút mỗi giây đều đang khắc sâu.
Trong tay Lâm Phong, thanh kiếm kia phóng ra kiếm ý đáng sợ, như muốn hòa thành một thể với Lâm Phong. Kiếm tức là người, người tức là kiếm, kiếm cùng người tan ra, kiếm cùng người hợp lại.
Một màn này kéo dài không biết bao lâu, Lâm Phong vẫn đắm chìm trong đó, không cách nào tự kiềm chế, loại cảm ngộ thâm trầm này, có trợ giúp rất lớn đối với ngộ đạo. Dù Lâm Phong thình thoảng có tĩnh táo, nhưng hắn vẫn không muốn mở mắt ra, hắn muốn nắm chắc mỗi phút mỗi giây, để cảm thụ, để tăng cường, để ngộ đạo, lĩnh ngộ kiếm đạo!
Nếu tự mình tu luyện, không bằng cường giả chỉ điểm một phen, cường giả chỉ điểm có thể rẽ mây nhìn thấy trời cao, giống như thể hồ quán đỉnh. Giờ khắc này, Lâm Phong tự mình trở thành cường giả, không phải là chỉ điểm mà là chân chính cảm thụ, như vậy so với chỉ điểm càng hữu dụng hơn nhiều.
Ngay vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên mở mắt ra, kiếm quang khủng bố đâm phá không gian, xuyên qua hư không, giống như ánh mắt cũng có thể hóa thành kiếm quang, giết người trong vô hình.
– Năm ngày rồi, ta chỉ còn hai ngày thời gian.
Lòng hơi rung lên, từng tiếng ùng ùng vang lên, kiếm của hắn tự nhiên đâm ra, thiên địa quay cuồng, kiếm khí xé nát thiên địa.
Ông…ggg..g…!
Kiếm ý vô cùng đáng sợ phóng ra, không gian tịch diệt, cắm vào đại địa hoang vu.
– Còn có hai ngày thời gian, dù có thể làm cho kiếm đạo của ta càng thêm tinh tiến, nhưng mà, năng lực vốn có của ta không chỉ kiếm, ta cần tăng lên không chỉ là kiếm đạo.
Hai mắt Lâm Phong lộ ra sắc bén, tâm thần vừa động, nhất thời, kiếm khí trong thiên địa dần tiêu tán, thanh cự kiếm căm trên mặt đất hoang vu cũng biến mất. Khi thiên địa trở lại bình tĩnh, giống như chưa từng tồn tại. Thiên địa thần kỳ như vậy, thật sự làm người ta khiếp sợ.
Không chút ngừng nghĩ, Lâm Phong trực tiếp khoanh chân ngồi trên mặt đất, tâm thần không xuất hiện trong không gian một kiếm kia, mà là một mảnh không gian khác, không gian Phật Ma kỷ nguyên.
Ngoài kiếm đạo, Phật Ma Lực cũng là lực lượng vô cùng cường đại, không lĩnh ngộ thì không thể trở nên mạnh mẽ, vậy thì quá đáng tiếc.
Theo Lâm Phong tiến nhập vào trạng thái, trong Vực giới, thiên địa dần trở nên đen tối, hóa thành trời đêm mênh mông. Trong mảnh không gian tối om yên tĩnh này, một cự phật kim thân tọa lạc trong hư không, tản ra kim quang vạn trượng, Phật này chính phật chân chính, mà không phải là giả, ý chí trên người kia là ý chí phổ độ chúng sinh.
Đối diện phật là một mảnh bóng tối yên lặng, một thân ma tôn xuất hiện ở đó, trên người ngập tràn ma ý, như là vạn cổ ma tôn.
Phật ma giằng co!
Trong miệng Phật tôn không ngừng phóng ra phạn văn phức tạp, ánh sáng màu vàng bay múa trong hư không, phạn văn màu vàng kia hóa thành mười sáu chưởng ấn, Thiên Phật Ấn, Đại Bi Chưởng Ấn, Kim Thân Đại Phật Ấn.
Mà trên thân ma tôn hiện lên bóng tối, trong bóng tối, hóa thành dạ xoa, tu la, là ma đạo tôn thần, giết về phía phật quang vô tận kia. Phất ấn không cách nào xâm lấn, phật quang chiếu khắp cũng không cách nào tới được bờ bên kia mà độ hóa vạn cổ ma tôn.
Lâm Phong mở mắt, nhìn phật quang vạn trượng giao hòa với thế giới bóng tối, tim hắn run lên. Hiện tại hắn đứng dưới phật ma, ngẩng đầu nhìn cuộc chiến phật ma, rõ ràng như thế, giống như mọi thứ đều diễn ra trước mắt.
Hắn đứng trên mặt đất, dưới chân đại phật cùng ma thân, hắn trở nên nhỏ bé hèn mọn. Đây mới thực sự là phật ma, lực lượng thông thiên, trước mặt phật ma, Lâm Phong giống như hạt kê trong biển cả, tùy thời đều có thể bị nuốt trôi.
– Nếu có một ngày ta có thể hóa thành đại phật kim thân như vậy, phật quang phổ chiếu, có thể độ hóa, trấn áp hết thảy tà ma. Nếu có một ngày, ta hóa thành vạn cổ ma tôn, trong lúc giận dữ, thiên địa cũng phải để ta sử dụng.
Trong lòng Lâm Phong hùng tâm vạn trượng, giống như muốn bốc cháy lên. Cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng năm, có các loại thần thông lực lượn, để hắn có thể đứng trên võ đài đại hội Tuyết Vực, phóng ra tia sáng của riêng mình, được gọi là thiên tài khó gặp nhất. Nhưng mà, so với cường giả chân chính, Huyền Vũ cảnh thì được cái gì, quá bé nhỏ.
Một phật thủ ấn của Phật tôn kia đủ cho hắn tan biến, mà Ma tôn kia rống giận một tiếng, tâm thần hắn cũng tê liệt.
Lâm Phong vẫn luôn tin rằng, thế giới này không có thần, phật, am, chỉ có lực lượng đủ lớn, ngươi chính là thần, ngươi chính là phật ma, được mọi người cúng bái.
Phật ma có cường đại hơn nữa cũng là người biến thành.
Nghĩ tới đây, Lâm Phong ngồi dưới đất, nhìn trận chiến phật ma, trên người hắn, hiện lên một tầng tia sáng màu vàng. Thân thể Lâm Phong mang kim quang, hóa thành đại phật kim thân, theo suy nghĩ của hắn, kim thân trở nên to lớn, hắn hóa thành phật chân chính, chậm rãi bay lên bầu trời, phóng ra quang mang vạn trượng.
Quan sát đại địa, tinh không mênh mông không thể chạm tới, dưới đất lại nhỏ bé như vậy. DÙ biết đây không phải là lực lượng của mình, nhưng Lâm Phong vẫn cảm thụ từng chút một, đồng thời ngộ phật, ngộ ma, ngộ năng lực công kích của bọn chúng. Những năng lực công kích này, chỉ cần có thể lĩnh ngộ được, liền có thể trở thành của Lâm Phong hắn. dù ra khỏi Vực giới này vẫn có thể sử dụng.
Một ngày trôi qua, Lâm Phong đứng trên hư không, toàn thân đen nhánh, hóa thành ma tôn.
– Đi!
Một tiếng quát truyền ra, Lâm Phong gầm lên một tiếng, nhất thời, trong hư không, một tu la ma đầu lăn xuống, chấn động mặt đất, muốn tru diệt hết thảy, kèm theo một tiếng nổ vang, mặt đất xuất hiện một cái hố khổng lồ, giống như là hố trời.
– Cảm giác tràn đầy lực lượng này, thật sự muốn được.
Lâm Phong vươn tay, nhìn ma đạo ý cuồn cuộn trong tay, ánh mắt vẫn lạnh lùng như thế, giờ phút này, hắn không phải là phật, là ma, hóa thân ma tôn.
– Ta chưa từng chân chính cảm thụ lực lượng của ma kiếm, trong Vực giới hư vô này, ta hóa thân thành ma tôn, lấy cánh tay ma tôn cầm ma kiếm, phải cảm thụ một phen mới được.
Lâm Phong lại chậm rãi nhắm mắt, nội tâm bắt đầu cảm thụ ma kiếm, gọi ma kiếm.
Trong hư không, chín thanh kiếm xuất hiện tại đó, chín thanh kiếm rất an tĩnh, không có nửa điểm xao động. Lâm Phong mở mắt, nhất thời, chính thanh ma kiếm phóng ra quang mang ma đạo đáng sợ, dung hợp thành một, hóa thành một thanh ma đạo chi kiếm khủng bố.
Trong kiếm ẩn chứa ý cảnh ma đạo, trong kiếm ẩn chứa kiếm đạo ý, nhưng luồng kiếm đạo ý này lộ ra ma tính, lộ ra hủy diệt, giết chóc cùng khát máu.
– Ma kiếm, tuyệt không yếu ớt như ta từng thấy, hơn nữa, thanh cực kiếm này chỉ là tồn tại trong tưởng tượng của ta mà thôi, là hư ảo. Ma ma kiếm thì ta lại thật sự có được, đáng tiếc không cách nào khống chế.
Lâm Phong thầm nghĩ, hắn vươn tay nắm chặt, nhất thời, ma kiếm bị nắm giữ trong lòng bàn tay, ma đạo ý cuồn cuộn trong bóng tối, lúc này, ma kiếm lại an tường như thế.
Ma kiếm, vốn phải thuộc về ma tôn, vật của ma đạo, chỉ có ma tôn mới có thể để nó thần phục. GIờ phút này, Lâm Phong chính là ma tôn!
Chương 654: Ra Vực Giới
Lâm Phong rung tay, ma đạo chi kiếm được dung hợp từ chín thanh ma kiếm dựng ngang trời. Ánh mắt khi Lâm Phong hóa thành ma tôn vẫn lạnh băng yêu dị, nhìn không có bất kỳ cảm tính sắc thái nào.
Sự máu lạnh của ma kiếm dường như không ngừng ăn mòn tim hắn.
Ma kiếm, nó tự có tính mạng của mình, có ý chí của mình, có thể ảnh hưởng tới võ tu. Hiện tại hắn hóa thân thành ma tôn, cũng bị ma đạo ý chí trên ma kiếm cảm nhiễm, ảnh hưởng. Nếu hắn chỉ là người bình thường, thì không thể nào có thể thoát được ma kiếm ăn mòn, trừ phi hắn nguyện đọa lạc, hóa thân thành ma.
– Đi!
Lâm Phong vung tay, một luồng hắc ám ma đạo phát toái hư không, thiên địa dường như cũng bị chém nứt ra, phát ra từng tiếng ùng ùng. Ma kiếm trong tay Lâm Phong hóa thành hư vô, thân hình hắn cũng trở lại bình thường, lực lượng đáng sợ dần tiêu tán.
Tại lúc Lâm Phong đạp chân xuống mặt đất, cảm thấy giống như trở về bản nguyên, lại cũng giống như đang nằm mơ, cảm giác nắm trong tay, cảm giác lực lượng tràn đầy đó, là tương lai của hắn, có một ngày, hắn có thể hóa thân thành thiên địa phật ma, phật có thể trấn áp hết thảy, mà có thể tàn sát thương thiên.
Trong tay cầm kiếm, kiếm chém trời cao!
Thật sự rõ ràng thể nghiệm được cảm giác cường đại này, Lâm Phong cảm giác toàn thân thoải mái, giống như hắn đã có được phương hướng tu luyện trong tương lai, trong tối tăm có gì đó đang chỉ dẫn hắn.
Ùng ùng….
Đột nhiên, Vực giới ùng ùng chấn động, không cách nào bình ổn.
Lâm Phong khẽ cau mày, Vực giới số một giống như cũng không vững chắc, con người không cách nào ở trong này quá lâu. Nếu không, người của Thần cung chẳng phải có thể thường xuyên bước vào Vực giới tu luyện sao. Nếu như vậy, thiên tài Thần cung tuyệt không phải là những kẻ như Hách Bằng, phải đáng sợ hơn nhiều.
Sống một ngày trong Vực giới này, theo trình độ nào đó mà nói, trợ giúp đối với ngộ đạo có thể bằng một năm, thậm chí là mười năm so với bên ngoài.
Có lẽ cả đời ngươi cũng không thể cảm thụ được cảm giác này, cảnh giới không cách nào đột phá, thì tu vi koo thể nào mạnh lên được, nếu tiến vào trong Vực giới này để cảm thụ, tuyệt đối sẽ có trợ giúp phá vỡ bình cảnh, đánh vỡ gông cùm xiềng xích, tăng tiến tu vi.
Ùng ùng….
Một tiếng nổ vang truyền tới, Lâm Phong nheo mắt nhìn lại, hắn liền thấy một bóng mờ đang vọt về phía hắn.
– Ồ!?
Lâm Phong hơi kinh hãi, chuyện gì thế này, trong Vực giới này, sao lại có người khác?!
Đây là Vực giới số một, Thần cung không cho phép chuyện này phát sinh mới đúng, nhưng mà tàn ảnh kia, là cái bóng mơ hồ hắn không cách nào nhìn rõ, rốt cuộc là chuyện gì vậy.
– Lui!
Lâm Phong thấy tàn ảnh kia cực nhanh tiến về gần mình, giống như chỉ cần một bước là có thể tới trước mặt hắn, hắn không khỏi lui lại về sau, giống như một ngọn gió.
Nhưng mà không ăn thua, tốc độ của đối phương quá nhanh, hắn không thể nhìn thấy tướng mạo của đối phương, chỉ thấy được bóng dáng.
– Không tốt!
Lâm Phong kinh hãi, quá nhanh, nhanh tới mức không cách nào ngăn cản.
Ônggg…
Thân hình cứng đờ, nơi mi tâm của Lâm Phong lộ ra một ngón tay, làm cho hắn run lên, trực tiếp nhắm mắt, giống như là lâm vào ngủ say.
Thiên địa nguyên khí xung quanh đột nhiên trở nên điên cuồng, theo một ngón tay kia mà hóa thành cơn lốc, cuồn cuộn trào vào trong cơ thể Lâm Phong.
Thiên địa nguyên khí khủng bố tiến vào trong cơ thể Lâm Phong, điên cuồng mà tự hành vận chuyển, làm cho khí tức trên người hắn dần trở nên cường đại, tu vi dần dần tinh tiến.
– Yên tâm, ta dùng thần thông thể hồ quán đỉnh đánh vỡ giông cùm xiềng xích trên người ngươi, rót Thiên địa nguyên khí vào trong cơ thể ngươi, cảnh giới của ngươi mạnh bao nhiêu thì có thể dung nạp được bao nhiêu thiên địa nguyên khí, cho đến khi tu vi của ngươi bằng với cảnh giới mới thôi, không cần chống cự, thuận theo tự nhiên.
Một thân ảnh mơ hồ từ trong đầu Lâm Phong hiện lên, giống như ma lực, làm cho Lâm Phong mơ hồ bỏ qua chống cự, thuận theo tự nhiên, hoàn toàn lâm vào ngủ say, tùy ý để thiên địa nguyên khí điên cuồng chảy vào trong thân thể hắn.
Không biết trôi qua bao lâu, thân ảnh mơ hồ trước mặt Lâm Phong đã biến mất. Lâm Phong khoanh chân ngồi trên mặt đất, Đại Nhật Phần Thiên Kinh tự hành vận chuyển, quanh thân tràn ngập khí tức hỏa diễm nóng bỏng, làm cho nhiệt độ không gian xung quanh tăng lên vài phần.
Trên người Lâm Phong có một đồ án hình mặt trời, trong hư không là không gian không trời không trăng, vậy mà có một mặt trời hư ảo xuất hiện, tỏa ra tia sáng chiếu xuống người Lâm Phong, hòa vào thân thể Lâm Phong, làm cho hỏa diễm càng ngày càng mãnh liệt.
Rầm!
Hỏa diễm đáng sợ bốc lên, thân thể Lâm Phong giống như bị hỏa diễm đốt lên, hỏa diễm ngập trời.
Hơn nữa, hỏa diễm đáng sợ này thậm chí còn đốt cháy cả không gian, lấy Lâm Phong làm trung tâm, toàn bộ đều là hỏa diễm vô cùng vô tận.
Chậm rãi đứng lên, Lâm Phong vẫn nhắm mắt, nhưng hắn lại giẫm chân dựng lên, hỏa diễm thiêu đốt từ mặt đất lên không trung, không phải là một ngọn lửa, mà là một mảnh lửa đó, đốt cháy không gian.
Khẽ ngẩng đầu, Lâm Phong vươn hai tay ra, trong tay hắn nắm hai cái mặt trời.
Trong hư không, từng mặt trời hư vô chậm rãi xuất hiện, một cái, hai cái, cho đến cái mặt trời thứ chín dâng lên, chín mặt trời xếp thành hàng, lửa mặt trời chiếu xuống người Lâm Phong. Giờ khắc này, Lâm Phong có vô tận chân nguyên dương hỏa, thái dương chân hỏa vô cùng vô tận, mặt trời lại sinh ra hỏa diễm, sinh ra chân nguyên.
– Phần Thiên!
Toàn thân Lâm Phong, hỏa diễm ngập trời cuồn cuộn mà động, hỏa diễm đáng sợ kia đốt cháy thiên địa.
Bên trong không gian hoang vu, hỏa diễm thiêu đốt, toàn bộ đều là lửa, vô cùng vô tận, không gian hóa thành hỏa diễm.
Mở mắt, trong mắt hắn bắn ra một tia lửa, đây chính là uy lực Đại Nhật Phần Thiên Kinh trong hư ảo, chân chính thái dương công pháp, mặt trời đốt cháy hết thảy, biến lực lượng của mặt trời cho mình sử dụng.
Rầm, ùng….
Vực giới hoang vu rung động càng thêm kịch liệt, tùy thời đều có thể sụp đổ, làm cho Lâm Phong trầm mặt, thời gian bảy ngày, đến rồi.
Hắn thật sự muốn ở lại trong này thêm vài ngày, mỗi một ngày cũng đều quý giá như thế, thậm chí có thể vượt qua cảm ngộ một năm.
Đáng tiếc, điều này là không thể, Vực giới đáng sợ này quá nghịch thiên, bảy ngày đã là cực hạn.
Lúc này, ở trong Vực giới, trừ Lâm Phong thì mười bốn người kia đều đã chạy ra, trên mặt đều tỏa sáng, giống như tu vi đều có tinh tiến.
Bọn họ cũng không rời đi, giương mắt nhìn lên Vực giới cao nhất kia, Lâm Phong lấy được chìa ngọc số một, bước vào trong đó, hiện tại không biết tình hình thế nào.
– Vực giới giới số một này, tính ổn định mạnh nhất, có thể ở trong đó lâu nhất, hơn nữa, những phương diện khác cũng tốt hơn Vực giới của chúng ta. Lâm Phong ở trong đó bảy ngày, dù tu vi không thay đổi, nhưng cảnh giới nhất định mạnh hơn mấy phần!
Đường U U nhìn Vực giới cao nhất kia, thực ra, Lâm Phong là người duy nhất ở trong Vực giới bảy ngày.
Bảy ngày, là thời gian rất cần của Lâm Phong, những người khác, Đường U U với độ ổn định của Vực giới thứ hai cũng chỉ có sáu ngày, mà sáu ngày này, nàng được lợi không ít.
– Cảnh giới cao, tu vi tăng lên là chuyện sớm muộn, lần đại hội Tuyết Vực này, dù Lâm Phong lấy được thứ hạng tốt nhất hay không cũng không sao, điều hắn cần là con đường võ đạo sau này càng thêm thông thuận. Hắn cũng sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để đuổi kịp và vượt qua mấy người chúng ta.
Quân Mạc Tích thấp giọng nói, nhưng Vũ Mặc hừ lạnh một tiếng, mặt mũi âm trầm, trong lòng hắn cực độ ghen ghét. Lâm Phong tại trong Vực giới số một, có thể ở trong tới bảy ngày, mà Vực giới của hắn thì kém rất nhiều, ngay cả năm ngày cũng không tới.
Nhưng vào lúc này, không gian Vực giới số một rốt cục rung động lên, mây mù bên ngoài Vực giới cuộn trào, cửa Vực giới mở ra, một thân ảnh trực tiếp lao ra, đạp chân trong hư không mà xuống.
Khí chất, hình như không giống lúc trước!
Nhưng cảnh giới lại không đổi, Huyền Vũ cảnh tầng năm!
– Huyền Vũ cảnh tầng năm?Nguồn truyện audio
Cung chủ Bắc Thần cung sửng sốt nhìn Lâm Phong, ánh mắt hắn bắn ra một tia phong mang, trên khóe miệng lộ ra nụ cười, thầm nghĩ trong lòng:
– Thằng nhóc này, đang chơi âm mưu đây mà!
Nếu hắn không có tu vi mạnh hơn quá nhiều so với Lâm Phong, suýt chút nữa cũng bị phương pháp ẩn nặc của Lâm Phong lừa gạt rồi.
Chương 655: Chiến Đấu Mở Màn
– Vẫn là Huyền Vũ cảnh tầng năm mà thôi.
Những người khác nhìn thấy tu vi của Lâm Phong đều lộ ra một chút vẻ khinh thường, mới bảy ngày mà thôi, cho dù nguyên khí thiên địa có nồng đậm như thế nào, cũng chỉ tương đương với mấy chục ngày tu luyện. Hơn nữa, tới Huyền Vũ cảnh tầng năm rồi, nâng cao tu vi cũng không phải dễ dàng như vậy, nguyên khí chưa tụ, cảnh giới đi trước, không có cảnh giới chống đỡ, tu vi của Lâm Phong có thể vĩnh viễn kẹt tại Huyền Vũ cảnh tầng năm, tối đa cũng chỉ đến tầng năm đỉnh phong.
– Đệ nhất Giới vực, dùng trên người ngươi thực sự lãng phí.
Vũ Mặc lãnh đạm nói, bảy ngày, hắn không tin Lâm Phong Huyền Vũ cảnh tầng năm trước kia, bây giờ có thể trở nên mạnh hơn bao nhiêu. Nếu là hắn ở tại đệ nhất Giới vực, nhất định có thể phát huy tác dụng lớn hơn.
Vũ Mặc, hắn bước vào chính là thứ bảy Giới vực, nhưng mà ở bên trong, hắn chỉ dừng lại không đến bốn ngày liền đi ra, Giới vực không thể duy trì ổn định, mà ở bên trong, hắn thậm chí có thể cảm nhận được tu vi của mình đột phá Thiên Vũ, liền ngạo mạn không chịu nổi. Chân chính cảm nhận được uy lực cường đại của Thiên Vũ cảnh, cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng tám cũng trở nên vững chắc thêm rất nhiều, bước vào Huyền Vũ cảnh tầng tám đỉnh cao
Hắn tin tưởng, dựa vào bốn ngày cảm ngộ này, về sau hắn tu luyện sẽ thông thuận hơn rất nhiều. Giới vực kia dường như vì tu luyện của hắn chỉ rõ phương hướng, chính là phương hướng Thiên Vũ.
Lâm Phong nghe thấy Vũ Mặc châm chọc, khẽ nhìn thoáng qua, khóe miệng hiện chút cười thản nhiên. Hắn không có đi cãi cọ với Vũ Mặc, cãi nhau cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, tất cả gặp trên chiến đài.
– Tuy nói, đại hội Tuyết Vực là muốn cử hành vào hôm này, nhưng nếu là chư vị nguyện ý ở Thần cung ta đây củng cố tu vi một phen, đại hội Tuyết Vực có thể chậm lại một hai ngày.
Cung chủ Bắc Thần cung hướng mọi người chậm rãi nói, khiến ánh mắt mọi người đều nhìn về phía hắn. Tuy nhiên không ai lên tiếng trả lời, dự tính đại hội Tuyết Vực không phải là hứa hẹn của mọi người.
– Cung chủ, vẫn là cử hành đúng hẹn đi.
Đế Lăng bình tĩnh nói, hiển nhiên hắn không muốn
– Đúng, đại hội Tuyết Vực hôm này chính là quyết chiến cuối cùng, điểm ấy mọi người đều đã biết. Nếu chậm lại có thể không tốt, vậy liền cử hành hôm này đi.
Vũ Mặc cũng lên tiếng, đại hội Tuyết Vực lúc trước hắn cũng không quá thuận lợi. Vòng thứ nhất, bước vào Đọa Thiên Ma Vực, hắn lại bị Lâm Phong làm bị thương, hơn nữa không có được chí bảo chân chính.
Đợt thứ hai, là vào Giao Long thạch, hắn vốn định chứng minh bản thân một phen, lấy danh hiệu đệ nhất chìa khoá ngọc. Nhưng ở trong Giao Long thạch, hắn đụng phải Huyết Sát, không chiếm được tiện nghi, lại đi ngang chỗ phát sinh xung đột của Quân Mạc Tích, bị đối phương tùy thời đánh một chưởng tới, cuối cùng chỉ lấy được xếp hạng thứ bảy chìa khoá ngọc.
Điều này khiến Vũ Mặc rất không thoải mái. Hiện giờ, hắn muốn phải nhanh một chút, dùng quyết chiến cuối cùng của đại hội Tuyết Vực để hắn chứng minh thực lực của chính mình, chứng minh danh thiên tài của Vũ Mặc hắn.
– Cũng tốt.
Cung chủ Bắc Thần cung cũng chỉ là tùy ý nói một tiếng, nhìn thấy mọi người tựa hồ cũng là sẵn sàng, liền định như vậy.
– Các ngươi, bồi chư vị xuất khỏi Thần cung một chuyến đi.
Cung chủ Bắc Thần cung nói với những thanh niên của Thần cung. Những người đó lập tức gật đầu, cung chủ để cho bọn họ đi tiễn những người này, hiển nhiên là vì để kéo gần mối quan hệ, nếu có thể bắt lấy mấy người này thì còn tốt hơn.
– Thanh Thiền, ngươi không phải vẫn muốn đi ra nhìn bên ngoài Thần cung sao. Lần này, ta cho phép ngươi đi xem đại hội Tuyết Vực lần này.
Ánh mắt cung chủ Bắc Thần cung rơi vào trên người Thanh Thiền, khiến ánh mắt Thanh Thiền hơi sững lại, ngay sau đó, ánh mắt thanh tú trong vô ý liếc nhìn Lâm Phong một cái, khẽ gật đầu. Nàng đương nhiên hiểu rõ cung chủ là có ý gì, để cho các nàng đi đón những thiên tài này, làm sao lại muốn nàng đi ra ngoài Thần cung, rõ ràng là vì Lâm Phong để cho nàng đi tranh thủ.
– Tốt lắm, chư vị đều là thiên tài tuấn kiệt ưu tú nhất Tuyết Vực. Lần này, thắng bại không cần để trong lòng, chỉ cầu trong lần đại hội này nắm chắc bản thân hơn, làm cho lực lượng võ đạo của mình tiến thêm một bước.
Cung chủ Bắc Thần cung sang sảng nói:
– Tốt lắm, chư vị cũng đi đi.
– Cáo từ.
– Cung chủ, cáo từ.
Từng người lên tiếng cáo từ cùng cung chủ Bắc Thần cung. Dù sao Thần cung này để cho bọn họ bước vào Giới vực, khiến cho tu vi càng thêm tinh tiến, chỉ với điểm này, bọn họ liền nhìn Thần cung với cặp mắt khác xưa, lại càng không cần nói tu vi bản thân của vị cung chủ Bắc Thần cung này, cùng cỗ lực lượng hùng mạnh của Thần cung.
Một hàng người, hùng dũng oai nghiêm rời khỏi, hướng những hướng ngược nhau mà đi.
Lúc này, Lâm Phong ngự không mà đi, một thân ảnh lặng yên đi tới bên cạnh, chính là nữ tử cùng hắn nói chuyện phiếm trước kia.
Ánh mắt Thanh Thiền nhìn Lâm Phong, cười khổ:
– Không nghĩ tới, lại bị ngươi lừa, thiên phú của người thật lợi hại. Có được đệ nhất chìa khoá ngọc, bước vào trong Giới vực đệ nhất tu luyện. Giới vực đệ nhất kia một năm vẻn vẹn mở ra có một lần, cho dù là ta ở trong Bắc Thần cung, từ trước tới giờ cũng chỉ có thiên tài ưu tú nhất mới có thể bước vào trong đó tiến hành tu luyện. Vậy mà người lại chiếm được cơ hội cực kỳ hiếm hoi này.
– Ngươi vừa rồi không có hỏi ta, như thế nào lừa ngươi.
Lâm Phong ngự không, đồng thời giang tay ra, trong lòng có chút bất ngờ. Giới vực đệ nhất này, một năm chỉ mở một lần, hơn nữa từ trước tới giờ chỉ là thiên tài ưu tứ nhất Thần cung mở ra. Còn lần này, mười sáu Giới vực, bao gồm cả Giới vực đệ nhất, lại mở ra cho mấy người tham dự đại hội Tuyết Vực, để cho bọn họ bước vào trong đó tu luyện, chuyện này không biết là vì sao?
Chẳng lẽ, bọn họ tham gia đại hội Tuyết Vực là người ngoài, nếu so với cao thủ thiên tài Bắc Thần cung tự mình bồi dưỡng ra thì quan trọng hơn? Này dường như không thực tế, bất kể bọn họ thiên phú hùng mạnh cỡ nào, vẫn là thế lực Tuyết Vực, mà không phải là lực lượng bản thân của Thần cung. Lấy địa vị của Thần cung làm sao có thể so sánh cùng thiên tài của Thần cung.
– Đúng.
Thanh Thiền gật đầu nói:
– Lâm Phong, ngươi có biết tại sao ta đến không?
– Bởi vì trùng hợp, ta với ngươi hàn huyên vài câu, cung chủ nghĩ ta và ngươi hợp ý, để cho ta đuổi theo ngươi, hy vọng có thể đem ngươi kéo vào trong thế lực của Thần cung ta.
Lâm Phong còn chưa trả lời, Thanh Thiền liền tự nói, Lâm Phong khẽ gật đầu:
– Ta đã đoán ra rồi.
Thanh Thiền lập tức cười yếu ớt, sau đó ánh mắt nàng nhìn mây mù mờ ảo phía trước, dùng giọng nói rất thấp nói:
– Vậy ngươi sẽ đồng ý sao?
– Sẽ không.
Lâm Phong lắc đầu nói.
Thanh Thiên bĩu môi, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, cười khổi nói:
– Ngươi trả lời thật dứt khoát, một chút đường sống cũng không lưu, tốt xấu gì cũng phải lưu lại cho ta vài phần mặt mũi chứ.
– Nếu ta gặp ngươi mấy năm trước, trong lòng không có vướng bận, lấy vẻ đẹp cũng sự khéo léo hiểu lòng người của ngươi, ta sẽ thích ngươi, có thể kích động một lần.
Lâm Phong khẽ cười nói.
– Vậy ý của ngươi là hiện tại ngươi gặp ta, một chút cũng không thích.
Thanh Thiền vui đùa phản bác một câu, khiến Lâm Phong ngây người, cười khổ bĩu môi, sau đó chính là một trận im lặng.
– Gia nhập Thần cung đối với ngươi mà nói, cũng không phải là chuyện gì xấu. Lấy tư chất của ngươi, thêm sự bồi dưỡng của Thần cung, bước tiến võ đạo có lẽ sẽ nhanh hơn.
Ánh mắt mờ ảo, Thanh Thiền cũng không có nhìn Lâm Phong, mà là nói nhỏ một câu.
– Trong lòng không muốn, sẽ trở thành một loại trói buộc.
Lâm Phong nhẹ nhàng lắc đầu, Thần cung này, vừa nhìn đã thấy đó là đẳng cấp sâm nghiêm, thế lực cường đại cực kỳ nghiêm khắc. Hắn gia nhập vào trong đó, có lẽ trên con đường võ đạo có thể đi đường tắt, nhưng hắn có thể sẽ mất đi tự do, cái gì cũng đều nghe theo chỉ bảo của Thần cung, đây không phải là mong ước của Lâm Phong, hắn không thích bị trói buộc.
Thanh Thiền cái hiểu cái không, không có khuyên Lâm Phong nữa, lập tức vừa nói vừa cười:
– Bất kể ngươi có đáp ứng hay không, còn có thích ta hay không, nhưng ta vẫn cùng ngươi bước ra khỏi Thần cung đấy.
– Ừ.truyện Linh Dị
Lâm Phong gật đầu, đây là giao phó của cung chủ Bắc Thần cung đối với Thanh Thiền, nàng đương nhiên phải vâng theo.
Một hàng người rất nhanh đã rời khỏi Thần cung, lại một lần nữa về tới mảnh bầu trời quen thuộc kia. Tuy nhiên, lúc này vào lúc này, nguyên khí thiên địa đột nhiên trở nên loãng hơn, ngược lại khiến bọn họ cảm giác có vài phần không quen.
Mười lăm cao thủ, mang theo vài vị người Thần cung, hùng dũng oai nghiêm, đi tới chiến đài chủ của đại hội Tuyết Vực.
Mà lúc này, tại chiến đài chủ của đại hội Tuyết Vực, trùng trùng điệp điệp, so với bảy ngày trước còn đông hơn, ồn ào hơn, người ta tấp nập, người xung quanh vô số. Toàn bộ đầu là hướng về phía đại hội Tuyết Vực này.
– Đến rồi.
Đúng lúc này, ánh mắt mọi người nhìn về phương xa, nhìn thấy một hàng người hùng dũng oai nghiêm bay tới, trong lòng lại là một trận kinh hãi.
Cuối cùng cũng về, quyết chiến cuối cùng giữa mười lăm cao thủ, lúc này đây, ai có thể tiếu ngạo đỉnh cao!