Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 121 [Chương 601 đến 605]
❮ sautiếp ❯Chương 601: Sảng Khoái Giết Địch
Những kẻ này vốn chuẩn bị tản ra đi nước Thiên Phong, nay lại không đi nữa, một đám đứng ở một bên, vui sướng khi người gặp hoạ, dường như chuẩn bị xem trò vui giữa Lâm Phong và Vân Phi Dương.
– Ngươi biết rất rõ người ở trong này, mà vẫn dám giấu giếm, chuẩn bị chịu đựng lửa giận của Thái Thúc gia tộc ta.
Vừa nói xong trường thương liền chĩa thẳng về hướng Đường U U, giận giữ quát một tiếng, trong đôi mắt lộ ra ý lạnh lùng uy hiếp.
Ánh mắt Đường U U ngưng lại, thân là người của Thái Thúc gia tộc, một trong tứ đại thế gia của Mê thành, quả nhiên đủ kiêu ngạo, đủ ngông cuồng.
Lâm Phong nhìn thoáng qua Đường U U, trong mắt có một tia khác thường, vừa rồi giúp đỡ nàng, giờ phút này cũng bị liên luỵ.
Chỉ thấy Đường U U gật đầu với mình, Lâm Phong lập tức hiểu rõ ý tứ của đối phương, đôi mắt liếc qua Vân Phi Dương.
Những người này là những người tiên phong của Thái Thúc gia tộc, tìm kiếm Lâm Phong, hiện tại chỉ vây khốn, không động thủ, rõ ràng là đang chờ, đợi các gia tộc khác đến, khi đó Lâm Phong bọn họ sẽ càng bất lợi.
– Thực lực, thực lực…
Lâm Phong trong lòng hò hét, bức thiết hi vọng hiệu lực của dược phát huy toàn bộ, giải trừ giam cầm chân nguyên của hắn, như vậy hắn sẽ không bị cảm giác khắp nơi bị người quản chế.
Tâm thần khẽ động, hồ lô chứa rượu mạnh Phần Nguyênmột lần nữa xuất hiện trong tay, ngẩng đầu lên, Lâm Phong đem hồ lô rượu đặt trước miệng, không ngừng đổ xuống.
– Ừng ực, ừng ực…
Rượu mạnh Phần Nguyên rót xuống bụng, lần này Lâm Phong trực tiếp uống hết toàn bộ một hồ lô rượu mạnh Phần Nguyên, sắc mặt hắn trở nên đỏ bừng chỉ trong nháy mắt.
Đám người hơi kinh ngạc nhìn Lâm Phong, kẻ này lại coi rượu mạnh Phần Nguyên làm thuốc bổ ư.
Vung tay quẳng hồ lô vào trong không trung, Lâm Phong hít hà mấy tiếng rồi lập tức ngửa đầu nhìn lên không trung, lạnh nhạt nói:
– Giết tiểu thư các ngươi vì ả muốn lấy mạng ta, cho nên ả chỉ có thể chết. Hiện giờ các ngươi muốn giết ta, vì để mình không chết, cũng chỉ có thể giết hết các ngươi.
Lâm Phong nói xong rồi lập tức há miệng phun ra, một ngọn lửa khủng bố phụt ra ngoài từ trong miệng hắn, phóng lên cao.
Ầm…ầm…
Ngọn lửa khủng khiếp như một con rồng giận dữ, trọng hư không, sau đó ngọn lửa bốc lên ngút trời, không để cho yêu thú kia kịp né tránh, ngọn lửa khủng bố trực tiếp lan tới người con yêu thú.
– Grào……….
Con yêu thú điên cuống run rẩy, ngọn lửa đáng sợ lan tràn quá nhanh, nháy mắt đã bao vây lấy thân thể hắn, đem toàn bộ cơ thể yêu thú bị nhốt bên trong.
Đạp một bước lên người yêu thú, thân thể bay lên không, yêu thú phát ra âm thanh “xi…iiiiiiiiii” bị đốt cháy giữa không trung.
– Ngọn lửa thật đáng sợ
Người kia nhìn chằm chằm vật cưỡi khủng bố bị ngọn lửa tiêu diệt, trong lòng không khỏi run rẩy, nếu vừa rồi hắn chậm một chút, bị ngọn lửa nhập vào thân, chỉ sợ cũng chạy không thoát.
Ngọn lửa này, cũng không phải là một ngọn lửa tầm thường.
– Giết!
Lâm Phong giận dữ quát một tiếng, bước chân đạp trên mặt đất, năm nghìn Cửu Chuyển Phật Ma lực lượn lờ quanh nắm tay, bay thẳng đến phía thân ảnh vừa bước ra.
Người kia vừa bước ra trên người yêu thú, hừ lạnh một tiếng đón Lâm Phong đang sải bước đi ra, trường thương đâm về phía Lâm Phong.
Oàng…oàng…Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Trường thương lập tức gãy dưới năm nghìn Cửu Chuyển Phật Ma lực, nắm tay của Lâm Phong mạnh vô cùng, sau đó một tiếng ầm ầm vang lên, năm nghìn Cửu Chuyển Phật Ma lực đánh lên người đối phương, trực tiếp dùng một quyền giết chết kẻ đó.
Thân thể Lâm Phong vừa động, thân thể Vân Phi Dương cũng triển khai, chân nguyên ngưng tụ, bước đi vẫn vững chãi như trước, nhưng mỗi bước như đều ẩn chứa sức mạnh của tròi đất, mang theo uy thế bức người.
Ở bên ngoài, Đường U U cũng động thủ, thân thể nhẹ nhàng, giống như ảo ảnh, giống như hồ điệp bay lượn giữa không trung, chưởng lực của nàng phiêu diêu linh động, nhìn thì có vẻ như thông thả vô lực, thực tế chỉ cần chạm vào người, trọng nháy mắt có thể cắt đứt tâm mạch đối thủ, trực tiếp loại bỏ.
Ở giữa hư không, người của Thái Thúc gia tộc hiển nhiên là không dự liệu được Lâm Phong bọn họ sẽ động thủ trước, hơn nữa một đám người thực lực cũng không kém, nhất là nữ tử xinh đẹp kia, mị ảnh như loé ra từ không trung, nhanh đến không thể tin nổi, hơn nữa, chưởng lực tưởng như nhẹ nhàng của nàng lại hùng mạnh đáng sợ như vậy, nhất kích tất sát, mỗi chưởng phát ra đều là chí mạng.
Rối loạn, không gian trong nháy mắt liền loạn cả lên, sát phạt đầy trời.
Phía dưới Long Sơn, một đám ánh mắt loé ra, đại hội Tuyết Vực còn chưa có bắt đầu, bọn họ không ngờ xảy ra va chạm.
Quân Mạc Tích tự nhiên không muốn thấy những chuyện như thế này phát sinh. Nhưng đối với một số kẻ tiểu nhân lòng dạ khó lường mà nói, bọn chúng đều rất thích ý nhìn thấy mâu thuẫn chuyển biến xấu, nếu như đám người Lâm Phong chết trận, bọn chúng sẽ bớt đi được đối thủ cạnh tranh.
– Đường U U, thực lực của ba người chúng ta là mạnh nhất, những kẻ này phải mau chóng giết hết, bằng không bọn chúng đợi được cường nhân đến giúp, khi đó chúng ta sẽ bất lợi.
Vân Phi Dương nói với Đường U U.
Về điểm này Đường U U tự nhiên cũng hiểu được, chỉ thấy trong đôi mắt lạnh lùng diễm lệ kia hiện lên một đạo hàn quang, quát to một tiếng:
– Thiên Ảnh Như Mộng.
Vừa nói xong, thân thể Đường U U dường như hoá thành trăm ngàn, như một cơn gió lốc đem một phiến thiên địa đều bao phủ ở bên trong, trong toàn bộ hư không, nơi nơi đều là bóng dáng của Đường U U, huyền ảo như bước ra từ mộng ảo, quả thực thiên ảnh, như mộng.
Ầm…ầm…
Chưởng lực mềm nhự theo từng đạo tiếng kêu thảm thiết truyền ra, đám người chỉ thấy từng đạo bóng dáng từ trong hư không rơi xuống, ánh mắt toàn bộ đều ngưng tụ. Thiên Ảnh Như Mộng, một trong những võ kỹ thần thông trấn tộc của Đường gia, hoá ra ngàn vạn thân ảnh, như mộng mê người lại như công kích, không phân biêt được thật giả, từng cái đều là chân thân, vô cùng đáng sợ.
– Lợi hại.
Lâm Phong khen một tiếng, Đường U U này không hổ danh là nhân vật top ba của đế quốc Long Sơn, nén giận ra tay, thây ngang khắp đồng, trong nháy mắt một đoàn cường nhân đã bị gạt bỏ.
– Cẩn thận!
Phía sau Lâm Phong truyền đến một đạo khủng bố tiếng huýt gió lợi hại, Vân Phi Dương nhắc nhở một tiếng, sắc mặt Lâm Phong không tay đổi chút nào, xoay người chính là phát ra một quyền đuổi giết.
Dựa vào thân thể hùng mạnh, Lâm Phong không sợ va chạm với yêu thú.
Oành…Oành…
Lực lượng kinh khủng đụng vào người Lâm Phong, khiến cơ thể hắn sôi trào lên sự kích động, chẳng những không phải là khó chịu mà ngược lại rất thích thú.
– Tiếp nào.
Lâm Phong ngạo nghễ cười một tiếng, vừa giậm chân, cơ thể đã như mộ cơn gió, lực lượng phật ma trực tiếp truyền đến, yêu thú phát ra tiếng thê lương, bị một quyền đả trọng thương.
– Giết.
Trường thương của kẻ ngồi trên người yêu thú như độc long quấn lấy Lâm Phong, trường thương xoay tròn như tia chớp, mang theo lực lượng xuyên thấu đáng sợ. Mặc dù với sức mạnh cơ thể như vậy, Lâm Phong cũng không dám ngạnh kháng thanh trường thương này.
Thân thể hơi động, trường thương đâm qua quần áo, đem quần áo trước ngực Lâm Phong xé thành từng mảnh vụn.
Mà Lâm Phong lại trực tiếp đem trương thương trước ngực nắm chặt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ánh mắt đầy sát khí kia thở ra một hơi, ngọn lửa theo rượu mạnh cùng phả ra, nháy mắt thiêu cháy thân thể đối phương.
– A….
Ngọn lửa này cực kì bạo ngược, người kia chân nguyên lượn lờ khắp người, muốn dập tắt lửa, nhưng ngọn lửa đáng sợ đến chân nguyên đều phải đốt, chỉ có điêu một lát, có tiếng kêu thảm thiết dần dần mỏng manh cho đến khi tắt hẳn, người kia trực tiếp bị đốt giết chí tử.
– Không nghĩ tới Lâm Phong này còn cất giấu năng lực như vậy, chẳng lữ hắn uống rượu mạnh Phần Nguyên là có thể phun ra ngọn lửa lợi hại như thế này?
Đám người phía dưới nhìn cường nhân bị ngọn lửa đốt giết chí tử trong lòng thầm oán, chỉ bằng mượn cỗ năng lực này của Lâm Phong cũng đầy đủ uy hiếp được bọn họ, xem ra bọn họ đúng là có một chút xem nhẹ Lâm Phong rồi.
Xa xa, tiếng khóc mãnh liệt chẳng những phiêu đãng mà đến, Lâm Phong đôi mắt hơi hơi nheo lại, lộ vài phần lanh lùng.
Bầu rượu xuất hiện trên tay, Lâm Phong ngửa đầu đem tiếng kêu càu nhàu, đem hồ lô rượu uống cạn, hiện giờ một trăm bình rượu mạnh Phần Nguyên cũng chỉ còn lại mỗi một hồ lô cuối cùng, thật là tốt mấy chục bình rượu mạnh Phần Nguyên.
– Tên xa xỉ, trên người ta còn mang một ít rượu, ngươi tận tình ma uống đi.
Đường U U nhìn Lâm Phong cứ như vậy mà sảng khoái uống rượu, sảng khoái đem một quả trữ vật thạch giới ném cho Lâm phong, Lâm Phong đem chi tiếp nhận, trong đó ý thức xâm nhập, quả nhiên bên trong toàn bộ đều là rượu, xem ra Đường U U ra ngoài, trên người cũng là mang theo rất nhiều rượu ngon.
– Ta chỉ uống rượu mạnh.
Lâm Phong tự nhiên cười nói, đem đốt nguyên rượu mạnh của mình toàn bộ lấy ra không chút khách khí để vào chính giữa thạch giới của mình, sau đó đem trữ vật thạch giới của Đường U U ném trả lại cho nàng.
– Nơi này không thể ở lâu, chúng ta đi.
Lâm Phong uống sạch rượu trong tay rồi đem hồ lô rượu bỏ ra, lập tức bước chân run lên, trở lại mặt đất kéo họ Tiêu, hướng tới xa xa chạy vội
Đường U U và Vân Phi Dương cũng đều gật đầu, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Chương 602: Điên Cuồng Thiêu Đốt Hỏa Diễm
Người Thái Thúc gia tộc từ xa đã thấy dị thường bên này, tự nhiên không thể để mấy người Lâm Phong bỏ chạy, thúc dục yêu thú ngự không vọt tới, truy kích mấy người Lâm Phong.
– Giết người Thái Thúc gia tộc ta, còn muốn trốn?
Một tiếng quát rét lạnh chấn động màng tai mọi người, mấy con yêu thú lấy hình quạt mà bao vây lại, tốc độ cực nhanh.
Bốn người Lâm Phong chạy như điên trên mặt đất, phía sau tạo tên một mảnh bụi mù, cảm nhận được bọn chúng rượt đuổi phía sau, Lâm Phong lớn tiếng nói:
– Đường U U, tên Huyền Vũ cảnh tầng bảy thì giao cho ngươi, giết hắn trước rồi liên thủ giết đám còn lại.
– Tốt!
Đường U U trầm mặc gật đầu, đột nhiên bốn ngừng liền ngừng lại.
Lâm phong lấy ra hồ lô rượu mạnh Phần Nguyên cuối cùng, không ngừng rót vào trong miệng, chân nguyên sôi trào dâng lên, giống như không ngừng sinh sôi. Hơn nữa, theo Lý Lân liên tục chiến đấu, chân nguyên lực liên tục buông thả, tác dụng áp chế của dược lực càng ngày càng yếu. Trong quá trình này, rượu mạnh Phần Nguyên hoàn toàn bị tiêu hóa, tác dụng của rượu chính là tăng nhanh chân nguyên chuyển động.
– Giết!
Đường U U thấy đối phương cưỡi yêu thú đánh tới, thân ảnh như mộng bước ra, hóa thành một cái bóng, chưởng lực mềm mại đánh ra, dường như có vô cùng chưởng ảnh hiện lên trong hư không, từng tầng chồng nhau.
Tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy hơi kinh ngạc, chân nguyên lực kinh khủng gào thét, nhưng dưới chưởng lực của Đường U U, chân nguyên của hắn liền tiêu tán trong nháy mắt, cho đến khi bàn tay mềm mại ấn lên lồng ngực, hắn mới run lên, tâm mạch bị đánh tả tơi, hắn rên lên một tiếng, hai mắt trợn tròn, chết không nhắm mắt.
Một chiêu, người thiếu nữ xinh đẹp này, thiếu nữ nhỏ hơn hắn không biết bao nhiêu tuổi lại giết hắn, chỉ dùng một chiêu. Tốc độ kinh khủng, chưởng lực phiêu nhiên cùng hủy diệt, cả hai đều là thần thông võ kỹ đáng sợ, một kích tất giết.
Lâm Phong cực kỳ an tâm với thực lực của Đường U U, hắn cũng vọt tới, thân ảnh như gió, trong lòng bàn tay, một ngọn lửa mang theo lực lượng đáng sợ bùng lên. Lần này hắn không sử dụng Phật Ma Lực mà sử dụng chân nguyên, chân nguyên dương hỏa vô cùng nóng bỏng.
– Giết….
Lâm Phong gầm lên một tiếng, sát phạt chi ý phủ xuống một kẻ đang hạ xuống đánh về về phía hắn, chân nguyên dương hỏa trên người điên cuồng thiêu đốt.
– Huyền Vũ cảnh tầng ba cũng dám sính uy!
Kẻ đối mặt với Lâm Phong cảm nhận được lực lượng chân nguyên dương hỏa mãnh liệt, ánh mắt trở nên lạnh lùng, hắn cũng đấm ra một quyền, một va chạm cùng Lâm Phong.
Sau đó, trong khoảnh khắc hai nắm đấm đụng vào nhau, quả đấm của Lâm Phong khẽ lệch qua một bên, tránh ra nắm đấm của đối phương, đánh về lồng ngực của đối phương.
– Hử!?
Tên này kinh hãi, Lâm Phong đã bị hắn đánh trúng một quyền rồi mà còn muốn đánh hắn một quyền nữa?
Đã vậy thì xem lực lượng của ai mạnh hơn, lợi hại hơn. Hắn chính là Huyền Vũ cảnh tầng sáu, dù chỉ một kích tùy ý nhưng có thể phát huy ra lực lượng cường hãn của Huyền Vũ cảnh tầng sáu, Lâm Phong há có thể ngăn cản. Mà Lâm Phong chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng ba, lực lượng không đủ đả thương hắn, lần va chạm này, căn bản không có gì đáng nói.
Rầm….
Rầm rầm….
Hai tiếng nổ trầm đục vang lên, khi quả đấm của đánh lên người Lâm Phong, hắn còn muốn nhìn Lâm Phong chết đi, nhưng một quyền này đánh trúng, thân hình Lâm Phong chỉ mạnh liệt rung lên một cái, sau đó, trên người Lâm Phong, chân nguyên dương hỏa điên cuồng chấn động, giống như một quyền này của hắn không phải đánh giết Lâm Phong mà là dẫn động lực lượng chân nguyên kinh khủng trên người Lâm Phong.
Ùng….
Một ngọn lửa đáng sợ từ trong lòng bàn tay Lâm Phong tràn ra, tên kia cảm thấy cả người đau đớn, cúi đầu liền thấy ngực mình có một ngọn lửa đang thiêu đốt. Hơn nữa, rất nhanh đã lan tràn đến toàn thân hắn.
Thì ra một quyền của Lâm Phong không phải là không đụng vào hắn, chỉ là một quyền kia đã đánh cho hắn chết lặng.
– A….
Thảm thiết kêu lên, tên này cũng bị đốt chết ngọn lửa như kẻ lúc trước, bị đốt thành hư vô.
Lâm Phong đứng đó, lực lượng hỏa diễm kinh khủng lưu chuyển trên thân thể, mạnh, càng ngày càng mạnh. Cả người Lâm Phong đắm chìm trong ánh lửa, giống như là Thần lửa.
– Lực lượng chân nguyên hồi phục!
Vân Phi Dương nhìn Lâm Phong, trong mắt lóe ra phong mang, vừa rồi, hình như Lâm Phong cố ý đánh cuộc, để đối phương đánh lên ngực mình, làm cho chân nguyên chấn động. Lúc này, chân nguyên lực trên người Lâm Phong đã khôi phục tới Huyền Vũ cảnh tầng bốn, hơn nữa còn tiếp tục kéo lên.
Tâm thần khẽ động, trong hư không xuất hiện rất nhiều bình rượu, cũng là rượu mạnh Phần Nguyên mà Lâm Phong lấy từ giới chỉ trữ vật của Đường U U.
– Rốp, crốp….
Tiếng bầu rượu vỡ nát liên tiếp vang lên, một đống bầu rượu được mở ra, Lâm Phong đột nhiên mở miệng khẽ hút, nhất thời, rượu mạnh trong bình không rơi xuống mà toàn bộ đều bị Lâm Phong hút vào trong miệng. Lâm Phong giống như cái động không đáy, không ngừng cắn nuốt rượu Phần Nguyên cực mạnh này.
Rầm, rầm….
Theo rượu xuống bụng, ngọn lửa trên người Lâm Phong càng cháy càng vượng, chân nguyên cùng máu huyết trong cơ thể cũng theo rượu vào bụng mà sôi lên.
– Ngăn cản hắn, giết hắn đi!
Thấy ngọn lửa kinh khủng trên người Lâm Phong không ngừng trở nên mạnh mẽ, mấy tên Thái Thúc gia tộc điên cuồng gầm lên, vọt về phía Lâm Phong.
– Đến đây đi!
Lâm Phong hít sâu một hơi, ngọn lửa trên thân bập bùng không ngừng.
– Giết, giết, giết…
Từng bóng người đánh tới Lâm Phong, trên người Lâm Phong tràn ngập sát ý vô tận, giờ khắc này, hắn không còn cố ý che dấu khí tức, mà điên cuồng phóng ra.
Từng ngọn lửa hóa thành hỏa long bay về đám người kia, quấn lấy yêu thú, quấn lấy những tên cường giả kia. Chỉ cần bị hỏa diễm dính vào, vô luận là người hay yêu thú đều lập tức bốc cháy, cũng không cách nào dập tắt, cho đến khi toàn thân bị đốt chết, hóa thành hư vô thì ngọn lửa kia mới chậm rãi tắt đi.
– Thống khoái!!!
Hai mắt Lâm Phong vô cùng sắc bén, lửa đỏ ngập trời, khí tức hỏa diễm trên người điên cuồng dâng lên, mặt trời từ trên không chiếu xuống người hắn, giao hòa cùng thiên địa.
Khí tức trên người Lâm Phong không ngừng dâng lên, thoải mái, phi thường thoải mái.
Giống như là người bị phong ấn rất lâu, trong lúc bất chợt được phóng ra, cả người tràn đầy vô tận sức sống, lúc này Lâm Phong có cảm giác này.
Mặt trời chiếu rọi trên người, thân thể Lâm Phong được ánh sáng mặt trời tăm rửa, ánh sáng cực kỳ chói mắt, khí tức liên tục kéo lên.
Răng rắc….
Một tiếng vang như cái gì vỡ vụn, khóe miệng Lâm Phong mang theo nụ cười yếu ớt mà rực rỡ, thì ra cảnh giới của hắn đã sớm đến, sở dĩ tu vi không đột phát là vì chân nguyên bị giam cầm, phong ấn. Hôm nay dược hiệu triệt để bị kích thích, chân nguyên lực không còn bất kỳ trói buộc gì nữa, đột phá là chuyện nước chảy thành sông, rất tự nhiên, giống như điều đó vốn nên vậy.
Hơn nữa Lâm Phong cảm giác được, lần đột phát này khác với những lần trước, trước kia thiếu chút nữa bỏ mạng, sau lại bị giam cầm tu vi, hắn cảm ngộ tự nhiên trên đỉnh núi, lòng có hiểu ra. Sau này, lúc sử dụng hỏa diễm tựa hồ đã xảy ra biến chất, trước kia thì hỏa diễm của hắn không thể dễ dàng giết Huyền Vũ cảnh tầng năm, nhưng hiện tại, chỉ cần bị ngọn lửa dính vào liền bị đốt chết, đây là Đại Nhật Phần Thiên kinh được biến chất, chân nguyên dương hỏa được lột xác.
Cảm giác khôi phục lực lượng quả nhiên sướng như tiên, giờ phút này, Lâm Phong hận không được ngửa mặt gào to một tiếng.
Cách đó không xa, Đường U U nhìn Lâm Phong, ánh mắt mở to.
– Là hắn!
Chỉ nói ra hai chữ, giờ phút này, Đường U U sao còn không hiểu được, Lâm Phong này đúng là Lâm Phong trước kia!
Chương 603: Giết Người Một Kiếm
Đường U U nhìn Lâm Phong đắm chìm trong hỏa diễm kinh khủng, trong lòng cũng thầm khiếp sợ, công pháp mà Lâm Phong tu luyện lại có thể dẫn động năng lượng mặt trời, công pháp này có thể nói là có cấp bậc kinh khủng Thiên cấp công pháp.
– Xem ra không chỉ mình ta coi thường hắn, tất cả mọi người đều đã đánh giá thấp thiên tài mới quật khởi này của Tuyết Nguyệt rồi.
Trong lòng Đường U U thầm nghĩ, những tên Thái Thúc gia tộc kia đều nhìm chằm chằm vào Lâm Phong, người này sao có thể càng đánh càng hăng.
– Đi!
Lâm Phong quát một tiếng, dù cả người tràn ngập lực lượng hỏa diễm nhưng hắn không tiếp tục chiến đấu, thân hình lóe lên, trong nháy mắt đã trở lại bên Tiểu Nhã, kéo nàng chạy như điên.
Đường U U cùng Vân Phi Dương hơi kinh ngạc, nhưng sau đó liền hiểu được ý tứ của Lâm Phong. Thực lực có mạnh hơn nữa thì cũng không thể cứ đánh tiếp như vậy ở nơi này, nếu không thì chết chắc.
Đối phương có thể dễ dàng xuất động rất nhiều cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu tầng bảy làm đội ngũ tiên phong, hiển nhiên là thế lực cực kỳ đáng sợ. Còn với Đường U U đã từng nghe nói tới Thái Thúc gia tộc thì càng thêm hiểu được sự kinh khủng của một trong bốn đại thế lực Mê thành, là gia tộc có Thiên Vũ cảnh tồn tại. Những kẻ trước mắt này chỉ là một góc núi băng mà thôi, tựa như hạt gạo so với mặt trăng vậy. Những người này phát hiện bọ họ trước nên mới chạy tới, cường giả chân chính còn đang ở phía sau.
Có lực lượng chân nguyên, Lâm Phong chạy cực kỳ nhẹ nhàng, đạp bước trong hư không, xung quanh thân là một tầng chân nguyên lưu chuyển. Dù kéo theo một người, nhưng vẫn nhanh cực kỳ. ngay cả yêu thú kia muốn đuổi kịp bọn họ cũng có vài phần miễn cưỡng.
Tốc độ của Đường U U cũng không cần hoài nghi, nhưng nàng không bỏ đi một mình, mà chỉ duy trì tốc độ như Lâm Phong cùng Vân Phi Dương. Nhanh nhẹn đạp bước trong hư không, tay áo bay múa, dù là trốn chạy nhưng trên mặt nàng vẫn lạnh nhạt, ưu nhã.
Người Thái Thúc gia tộc cưỡi yêu thú điên cuồng đuổi theo, đồng thời cũng có người tách ra triệu tập cường giả, muốn chia làm hai đường.
Còn những người đế quốc Long Sơn, chiến đấu vừa rồi còn cách bọn họ rất xa, bọn họ vửa tới thì chỉ thấy ngọn lửa kinh khủng ngập trời cùng với tiếng hét thảm thiết. Sau đó bọn họ liền thấy người Thái Thúc gia tộc đi vòng lại, tựa hồ đi thông báo cường giả trong tộc tới đây.
Quân Mạc Tích cau mày, Lâm Phong giết tiểu thư Thái Thúc gia tộc, hiển nhiên hắn không dự liệu được, hoàn toàn là ngoài ý muốn. Mà bây giờ, nếu để những người này đi thông báo, mấy người Lâm Phong sẽ bị nguy hiểm.
– Có lẽ, ta nên giúp bọn họ tranh thủ chút thời gian.
Trong lòng Quân Mạc Tích thầm tính toán, nghĩ tới đây, hắn đột nhiên động, trong khoảnh khắc, hắn liền hóa thành một mũi tên phóng lên cao, giống như một chùm sáng.
Ba tên Thái Thúc gia tộc nghiêm túc cưỡi trên lưng yêu thú, đang muốn chạy về, nhưng vào lúc này, một chùm sáng xuất hiện trong tầm mắt một người một thú trong đó, người này lộ ra sát khí.
– Ở lại đi!
Quân Mạc Tích nhàn nhạt phun ra một câu, một quyền đấm ra, cực nhanh đánh lên lồng ngực đối phương, làm cho đối phương kịch liệt run rẩy, toàn bộ trong cơ thể đều bị chấn nát.
– Rầm….
Quân Mạc Tích hạ xuống, trực tiếp đạp lên lưng yêu thú, con yêu thú phát ra tiếng kêu rên, cấp tộc rơi xuống dưới.
– Lớn mật!
Hai người còn lại thấy có người dám xuất thủ với bọn họ, sắc mặt rét lạnh cực điểm, nhưng bọn chúng vẫn khống chế yêu thú bay về phía trước, không dám dừng lại chút nào, chỉ là trong mắt tràn ngập sát cơ.
– Các ngươi cũng ở lại đi!
Quân Mạc Tích nhàn nhạt nói, song chưởng lăng không chụp một cái, nhất thời, trong hư không xuất hiện một vòng xoáy chân nguyên, thiên địa nguyên khí xao động kịch liệt, hai con yêu thú đột nhiêm đâm vào trong vòng xoáy chân nguyên, tốc độ giảm mạnh, ngay cả thân thể cũng bị xé rách đau đớn, đôi cánh trên lưng không ngừng bị cắt đứt.
– Liệt Không Sát!
Phía dưới, đám người đế quốc Long Sơn đều trợn mắt, đây là một bộ thần công võ kỹ lợi hại của Quân Mạc Tích, xé rách từ xa.
– Chém!
Quả nhiên, song chưởng của Quân Mạc Tích xẹt qua, nhất thời hai luồng lực lượng chân nguyên kinh khủng từ trên chém xuống, trên trời cao dường như có hai cái khe hạ xuống, hai người kia cùng yêu thú đều bị chém đứt trong nháy mắt, chết!
– Lợi hại!
Tất cả đều kinh hãi, Quân Mạc Tích, thanh niên đệ nhất đế quốc Long Sơn, quả nhiên cường hãn.
Theo lời đồn, Quân Mạc Tích cùng người chiến đấu thì chưa từng Vũ hồn, bởi vì không cần, chưa từng người nào có thể khiến Quân Mạc Tích sử dụng Vũ hồn. Vì thế người ở đế quốc Long Sơn không ai biết được Vũ hồn của Quân Mạc Tích là cái gì.
Quân Mạc Tích giết ba người xong, đưa mắt nhìn về phía xa, sau đó liền vọt về phía Lâm Phong vừa chạy đi.
Người đế quốc Long Sơn đưa mắt nhìn nhau, sau đó cũng lục tục đuổi theo. Không biết lần này sẽ phấn khích thế nào, có thể sẽ có vài thanh niên tài tuấn chưa tham gia đại hội Tuyết Vực mà chết tại Mê thành.
Vù vù vù….
Rất xa phía mấy người đế quốc Long Sơn, bốn người Lâm Phong theo nhau đạp bước trong hư không, tiếng gió kinh khủng phát ra từng tiếng như binh khí sắc bén, gió không ngừng táp lên mặt bọn họ.
Dù thời gian bỏ chạy chưa dài, nhưng bọn họ đã đi được rất xa, vì tốc độ quá nhanh, là tốc định đỉnh phong.
– Các ngươi không trốn thoát đâu!
Phía sau, một giọng nói lạnh lùng truyền tới, người Thái Thúc gia tộc khống chế yêu thú, căn bản không tốn chút sức, cứ tiếp tục đuổi theo như thế, ba người Lâm Phong sẽ tiêu hao hết chân nguyên lực, không tin bọn họ có thể thoát được.
Hơn nữa, cường giả Thái Thúc gia tộc bọn họ tất sẽ khống chế yêu thú mạnh hơn, tốc độ cũng nhanh hơn, chỉ cần đuổi tới rồi thì ba người Lâm Phong đã mất đi nhiều chân nguyên, bọn họ phải chết, không thể nghi ngờ.
Hiện tại, bọn họ cũng không gấp, chỉ cần tập trung nhìn vào Lâm Phong là được. Ở trong Mê thành này, thật sự đã lâu chưa có người nào dám trêu chọc Thái Thúc gia tộc bọn hắn, nhưng lần này lại có người dám giết tiểu thư của bọn họ, thật là lớn mật, không biết sống chết.
– Ai nói chúng ta muốn trốn!
Hỏa diễm chấn động trên người Lâm Phong lần nữa bùng lên, đón gió mà điên cuồng gào thét, ánh sáng chói mắt từ ngọn lửa hiện lên, nhất thời, mặt trời chiếu lên người hắn dường như cũng sáng hơn rất nhiều.
– Rẹt rẹt…
Bốn người Lâm Phong đột nhiên ngừng lại, chân nguyên lực lưu động bên thân, làm cho bọn họ trôi nổi giữa hư không. Đường U U cùng Vân Phi Dương giống như có tâm linh tương thông với Lâm Phong, cả hai đồng thời xoay người dừng lại, bình tĩnh mà lạnh lùng nhìn đám người cưỡi yêu thú đuổi tới.
– Đường U U, Vân Phi Dương, thời gian cấp bách, ta không khách khí với các ngươi nữa, Đường U U, ngươi đối phó người kia, Vân Phi Dương giúp ta chiếu cố Tiểu Nhã.
Trên người Lâm Phong lượn lờ hỏa diễm, nói với hai người. Người mà Lâm Phong giao phó cho Đường U U đối phó là kẻ cầm đầu kia, khí tức cường đại, thực lực hẳn là Huyền Vũ cảnh tầng tám, cực kỳ mạnh, hắn khó mà đối phó được, mà tu vi của Đường U U cũng là Huyền Vũ cảnh tầng tám.
Về phần những người còn lại, ngoài một tên Huyền Vũ cảnh tầng bảy ra thì phần lớn là Huyền Vũ cảnh tầng năm tầng sáu.
– Không thành vấn đề!
Vân Phi Dương gật đầu nói.
Còn Đường U U thì bước tới, chiến ý lạnh thấu xương, tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng tám kia hừ lạnh một tiếng, hắn cũng bay lên hư không, hắn cùng Đường U U, là đối thủ!!!
– Truy sát ta đã lâu, nên kết thúc rồi!
Lâm Phong lạnh nhạt phun ra mấy chữ, tâm thần vừa động, tiếng rống giận truyền ra, tiếng sóng biển điên cuồng cuộn trào, hóa thành một đại dương mênh mông, bao phủ cả thiên địa, cũng bao phủ toàn bộ đám người kia vào trong đó.
– Cửu Cung Khốn Long Đại Trận!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, nhất thời, đại dương màu tím điên cuồng chấn động, ánh sáng tím chiếm cả thiên địa, chỉ trong nháy mắt, Cửu Cung Khốn Long Đại Trận hoàn thành, những tên cường giả cùng yêu thú Thái Thúc gia tộc liền bị đại trận bao vây lại, bị tách ra trong không gian cửu cung.
– Mọi người cùng nhau đánh phá không gian gần mình.
Trong trận pháp truyền ra một giọng nói lạnh lùng, khí tức đáng sợ từ bên trong trận pháp truyền ra ngoài, Cửu Cung Khốn Long đại trận cũng không thể vây khốn được khí tức cường hãn của những kẻ này.
– Kiếm!
Lâm Phong thấp giọng quát, trong tay liền xuất hiện một thanh kiếm, hỏa diễm chi kiếm, trên thân kiếm là vô tận hỏa diễm lượn lờ.
Ánh mặt trời chiếu lên thân kiếm, làm cho thân kiếm càng phát ra tia sáng chói mắt.
– Ầm!
Khí tức đáng sợ rung động trong không gian, những tên bị vây khốn trong trận pháp liền vọt lên trời cao, lực lượng kinh khủng vượt xa sức chịu đựng của trận pháp, trận pháp rách ra, rất nhiều người bay lên không trung.
– Giết!
Tại lúc mấy thân ảnh vọt ra khỏi trận pháp, Lâm Phong đã vọt tới, lực lượng sát phạt vô tận làm cho bọn chúng kịch liệt run rẩy, trái tim không tự chủ được mà đập mạnh, ánh sáng vô cùng chói mắt làm cho bọn chúng không thể mở nổi măt ra.
Sát phạt chi kiếm, quang minh chi kiếm, một kiếm ẩn chứa lực lượng ý chí.
Kiếm chém ra, đầu người rơi xuống, hỏa diễm thiêu đốt, những tên vừa lao ra đều chết hết, một kiếm tất sát này, không thể ngăn cản, chém giết hết thảy!
Chương 604: Nguyện Đánh Một Trận
– Sát phạt ý chí, hỏa diễm ý chí đều mạnh hơn, không biết là đến tầng mấy rồi.
Một kiếm này chém ra, Lâm Phong cảm giác được ý chí kiếm đạo của mình mạnh hơn trước, một kiếm này có sát phạt cùng hỏa diễm, diệt hết mọi thứ, dù tên Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia cũng chết dưới một kiếm này.
– Thu!
Tâm thần Lâm Phong vừa động, Vũ hồn màu tím kia liền bị thu vào trong cơ thể, trận pháp hoàn toàn biến mất, những tên cường giả Thái Thúc gia tộc lại xuất hiện.
– Muốn giết ta thì đều chết hết đi!
Lâm Phong lại bước ra, một kiếm đông lai, là ánh mặt trời, ánh sáng chiếu rọi lên đám người, vậy mà làm cho họ cảm thấy được ấm áp, ánh mặt trời tràn đầy sức sống.
– Không tốt!
Sắc mặt kịch liệt biến đổi, dưới Triêu Dương chi kiếm, là sát phạt kinh khủng.
– Chém!
Lâm Phong trực tiếp bước vào trong đám người, Đông Lai chi kiếm chém xuống, ánh mặt trời dần tắt, làm cho hư không trở thành một mảnh đỏ sậm.
– Chết đi!
Một thân ảnh từ phía sau đột nhien xông về phía Lâm Phong, tốc độ nhanh tới mức tận cùng, Lâm Phong cảm nhận được áp bách từ sau lưng, khẽ nheo mắt, năm ngàn Phật Ma Lực tập trung sau lưng. Theo một tiếng ầm vang, chưởng lực của đối phương trực tiếp đánh lên lưng Lâm Phong, nhưng Lâm Phong vẫn đứng sừng sửng ở đó, không chút nhúc nhích, trên lưng có một lực lượng màu đen điên cuồng lưu chuyển.
Đột nhiên xoay người, tên vừa công kích Lâm Phong thấy đượcmột đôi mắt sát phạt lạnh băng, trái tim của hắn kịch liệt run rẩy.
– Giết!
Lâm Phong vung tay trái lên, chân nguyên dương hỏa trực tiếp ấn lên ngực đối phương, lửa nóng đốt cháy bừa bãi, trong khoảnh khắc, cả bộ ngực người kia đều bị đốt cháy, ngẩng đầu nhìn Lâm Phong một cái, trong đáy mắt hắn tràn ngập vô tận sợ hãi.
– Đi thôi!
Cánh tay rung lên, nhất thời người nọ bị hỏa diễm chôn vùi, chỉ trong nháy mắt liền biết mất tăm mất tích.
Đảo mắt, Lâm Phong cầm liệt diễm chi kiếm trong tay, thân ảnh như gió, một kiếm về tây, tịch dương chi kiếm chiếu rọi trời cao, phồn hoa tan tác, máu tươi mang theo sinh mệnh rời đi.
Vân Phi Dương đứng trên mặt đất nhìn lên hư không, Lâm Phong với một mình một kiếm, bước vào trong đám cường giả, giết người không để lại dấu vết, một bước giết một người.
Những tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sau chết dưới kiếm của Lâm Phong, không có chút lực ngăn cản nào. Đã sớm vượt xa nhân kiếm hợp nhất, bước chân vào ý chí kiếm đạo, lực sát thương quá mạnh mẽ.
Hơn nữa, ngoài lực sát thương của kiếm, chân nguyên hỏa diễm của Lâm Phong cũng không ai có thể kháng cự, dính vào là đốt chết ngay lập tức.
– Đây mới là thực lực chân chính của ngươi sao!
Nhìn thân ảnh Lâm Phong, Vân Phi Dương lẩm bẩm nói nhỏ. Giờ phút này, Lâm Phong mới đúng là Lâm Phong, phóng đãng không kiềm chế, ngạo nghễ mà đứng, cầm kiếm diệt thương sinh, người nào giết hắn thì hắn giết kẻ đó, một người cũng không tha.
Trái tim lạnh lùng do thế giới lạnh lùng tạo ra, trái tim sát phạt vì nhân tình tàn nhẫn sinh ra.
Vì vậy, dù Lâm Phong bị phong ấn tu vì thì đã có lĩnh ngộ, lòng của hắn trở nên rộng rãi hơn, nhìn thế giới này cũng càng thêm rõ ràng trong suốt, nhưng lúc đối mặt với địch nhân thì hắn vẫn lựa chọn nắm láy sát phạt chi kiếm mà tàn sát.
– Chạy, chạy…
Những tên Huyền Vũ cảnh tầng sáu kia thấy Lâm Phong giết chóc dọa sợ vỡ mật, Lâm Phong quá mức kinh khủng, rõ ràng khí tức chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng năm, nhưng mỗi một kích sinh ra uy năng sát phạt, vượt khỏi cực hạn nhận thức của bọn chúng. Không ai có thể ngăn cản Lâm Phong, bọn họ muốn cản Lâm Phong chờ cường giả trong gia tộc tới chính là muốn chết, cường giả gia tộc chưa tới thì bọn chúng đã chết hết rồi.
– Chạy, chạy được sao!?!
Lâm Phong cười lạnh, vừa rồi còn đuổi giết hắn, không phải rất đắc ý sao, hiện tại muốn chạy, chậm rồi.
Nhấc chân vọt tới, chân nguyên gào thét, Lâm Phong giống như gió nhẹ, một quyền kinh khủng vụt ra, Phật Ma Lực cùng hỏa diễm giao hòa, một tên bị đốt cháy bốc lên, yêu thú tọa kỵ cũng bị liên lụy, bị ngọn lửa nuốt sống, rơi xuống phía dưới.
– Dừng tay cho ta!
Tiếng quát lạnh cuồn cuộn từ xa truyền tới, giọng nói chấn động màng nhĩ Lâm Phong, làm cho Lâm Phong run lên, ngẩng đầu nhìn phương xa. Một đám người mang theo khí tức kinh khủng bay tới, hai mắt Lâm Phong co lại.
Thật là nhanh, tốc độ những kẻ này quá nhanh, vậy là tới rồi.
Lâm Phong vừa chiến đấu xong liền chạy như điên, cũng không phải là chạy trốn, chỉ là muốn đổi một nơi khác mà thôi. Tới chỗ này, diệt sát hết toàn bộ đám người truy sát, tránh thoát khỏi Thái Thúc gia tộc truy đuổi.
Nhưng mà thời gian quá ngắn, người chưa giết hết thì người Thái Thúc gia tộc đã tới rồi, nhanh, quá nhanh. Lâm Phong không kịp phản ứng.
– Cường giả Thái Thúc gia tộc ta đã tới, ngươi nhất định phải chết.
Một tên còn sống sót lộ ra vẻ mặt âm lạnh tới cực điểm, tất cả đều chết hết rồi. Bọn họ tới vây giết Lâm Phong, thế nhưng toàn bộ đã bị Lâm Phong giết đi, hiện tại chỉ còn một người hắn.
Tâm thần vừa động, yêu thú vỗ cánh, hắn bay về phía nhóm người mới tới.
– Ta chết thì cũng chết sau ngươi!
Lâm Phong chậm rãi giơ tay lên, kiếm khí kinh khủng khuấy động không gian, thay đổi bất ngờ, kiếm khi lăng thiên, trong hư không tràn ngập kiếm khí, kiếm ý, ý chí của kiếm.
– Giết!
Hai tay Lâm Phong chậm rãi hạ xuống, tiếng ùng ùng vang lên, một tia kiếm sáng rõ từ trên trời giáng xuống, hóa thành một đạo bạch quang vô cùng huyễn lệ.
Tên kia đang còn chạy về phía nhóm người của gia tộc đột nhiên căng cứng, ngẩng đầu nhìn lên. Giờ khắc này, trong mắt ý tràn đầy tuyệt vọng, ngay sau đó, hắn liền thấy một kiếm chém xuống, hắn không còn biết gì nữa.
Kiếm từ trên trời chém xuống, chém cả người hắn lẫn yêu thú thành hai nửa.
– Khốn kiếp!
Tiếng gầm cuồn cuộn truyền tới, trong hư không có một bóng ảnh vọt vể phía Lâm Phong, phát ra từng tiếng ùng ùng.
– Diệt.
Hai tay Lâm Phong xoay tròn, một kiếm lại chém ra, chém xuống bóng ảnh kia.
Rầm!
Bóng ảnh bạo liệt, sau đó tan biến thành vô hình, mà người phát ra công kích kia cũng đã cách Lâm Phong không xa.
Không chỉ có hắn, từng thân ảnh đã bay tới trước người Lâm Phong, những người này đều cưỡi trên yêu thú, khí tức trên thân so với những kẻ Lâm Phong đã gặp thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Người yếu nhất là Huyền Vũ cảnh tầng sáu, tầng bảy, có khoảng mười mấy người. Dù các nhân vật kinh khủng Huyền Vũ cảnh tầng tám cũng có vài người. Về phần tên cầm đầu kia thì càng sâu không lường được, đứng đó nhìn Lâm Phong, mang theo vài phần sát ý. Người này không lớn tuổi lắm, khoảng chừng ba mươi, tu vi của hắn, có lẽ Huyền Vũ cảnh tầng chín, thật đáng sợ.
Thái Thúc gia tộc, tinh nhuệ chân chính ra hết rồi, ngay cả thiên kim của gia tộc cũng bị giết, cừu hận cùng sỉ nhục bực này, cần phải dùng máu tươi của mấy người Lâm Phong xoa dịu, mấy người Lâm Phong phải thừa nhận hình phạt thống khổ.
Tên thanh niên kia nhìn thi thể đầy đất, lạnh lùng liếc Lâm Phong nói:
– Tốt, tốt lắm, đã lâu không có kẻ nào dám đụng tới Thái Thúc gia tộc ta rồi, các ngươi rất có gan!
Lời của tên thanh niên này lộ ra hàn ý thấu xương, chỉ nghe giọng nói của hắn liền biết hắn không thể nào bỏ qua cho mấy người Lâm Phong.
Lâm Phong, Đường U U cùng với Vân Phi Dương đứng một chỗ, nhìn đám người trước mắt, nhiều cường giả như vậy, quá nguy hiểm rồi, bọn họ không thể đối phó nổi.
Lúc này, từ phía xa có từng người bay tới, là mấy người Quân Mạc Tích chạy tới.
Nhìn thấy cường giả trong hư không, tất cả đều ngẩn người, đội hình thật khủng bố.
– Ba người các ngươi, trước phế bỏ tu vi đi, ta không động thủ. Đương nhiên, các ngươi cũng có thể không chọn cách này, nhưng nếu chúng ta xuất thủ, hậu quả sẽ không đơn giản là phế bỏ tu vi như vậy.
Người thanh niên quan sát ba người Lâm Phong, nhàn nhạt nói một câu. Trước tiên để ba người phế bỏ tu vi, sau đó mang về trong tộc, lại thương thảo hành hạ thế nào.
Lâm Phong cầm kiếm tà tà, khẽ ngẩng đầu lên nhìn đám cường giả này, trong miệng phun ra một câu.
– Muốn chúng ta phế tu vi, không thể, muốn chiến thì chiến đi!
Trong giọng điệu lộ ra kiên quyết, nếu thật sự không có đường để đi, vậy thì chiến tới cùng. Vừa tới Mê thành lại gặp tình trạng này thì Lâm Phong cũng không nghĩ tới, nhưng nếu đã như vậy thì hắn cũng không hối hận, không sợ hãi mà là đối mặt. Chiến đến bại, không tiếc hết thảy.
Đường U U không chút thay đổi, nhưng thần sắc lạnh lùng kia không thể nghi ngờ lại muốn nói cho bọn chúng biết, phế bỏ tu vi chẳng phải là mặc ngươi chém giết, cho nên, nang không có lựa chọn khác.
– Tốt! Các ngươi đều tốt lắm!
Trên người thanh niên bùng lên khí tức lăng liệt, áp lên ba người Lâm Phong.
Người đế quốc Long Sơn thấy một màn như vậy, có cau mày có hưng phấn. Còn Quân Mạc Tích thì trở nên nghiêm nghị, chậm rãi đi tới vài bước rồi bay thẳng lên.
– Muốn chiến thì đừng quên ta!
Quân Mạc Tích cũng muốn chiến.
– Còn có ta!
Thân thể Kiếm Thần như kiếm, hắn cũng muốn chiến.
Chương 605: Thần Cung
Quân Mạc Tích, Thanh Mộng Tâm cùng với Kiếm Thần, ba người này tới nhanh nhất, bọn họ thấy rõ Lâm Phong chiến đấu, vừa nhìn liền hiểu rõ, Lâm Phong chính là Lâm Phong ở Tuyết Nguyệt.
Dù hắn mất tích, nhưng căn bản không chết, chỉ là đổi lại một thân phận khác tới tham gia đại hội Tuyết Vực. Nói vậy, lần trước Lâm Phong mất tích cũng có chút ẩn tình.
Người đế quốc Long Sơn lục tục chạy tới, sửng sốt nhìn hai bên đối diện trên hư không. Quân Mạc Tích, Đường U U, Kiếm Thần cũng muốn xuất thủ, mấy người mạnh nhất đế quốc Long Sơn cũng trợ giúp Lâm Phong, mà thế lực Thái Thúc gia tộc cũng cực kỳ kinh khủng.
Thái Thúc Thiên Kỳ trở nên nghiêm nghị, nhìn mấy người kia. Chiến? Tốt lắm, những kẻ này đều muốn chết!
– Các ngươi, còn ái muốn chiến không?!
Ánh mắt rét lạnh liếc nhìn mọi người đế quốc Long Sơn vừa chạy tới, Thái Thúc Thiên Kỳ nhàn nhạt nói.
Thanh Mộng Tâm yếu ớt cười cười, nhìn Lâm Phong một cái, người này quả nhiên thú vị. Nàng sớm biết thân phận Lâm Phong, một chiều kia, khi Lam Kiều đi gặp Lâm Phong thì nàng liền biết.
Nhưng nàng không biết Lâm Phong lại có thực lực cường hãn tới bực này. Tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm, giết Huyền Vũ cảnh tầng sáu lại thoải mái như thế, một kiếm giết một người!
– Quân Mạc Tích cũng tham chiến rồi, trận chiến này, thật có thể chiến tới cao trào sao?
Thanh Mộng Tâm cười cười nói, sải bước đi tới, nhìn về Thái Thúc Thiên Kỳ, ý cười trên mặt càng thêm nồng đậm.
– Người Thái Thúc gia tộc, chúng ta từ đế quốc Long Sơn mà đến, đến Mê thành tham gia đại hội Tuyết Vực. Hiện tại các ngươi vây giết chúng ta, nếu chúng không địch lại, chết trong Mê thành này, trách nhiệm này các ngươi cần phải gánh lấy sao?
– Hử!?
Thái Thúc Thiên Kỳ cau mày, sắc mặt khẽ biến, người đế quốc Long Sơn tới tham gia đại hội Tuyết Vực?
Thấy sắc mặt của Thái Thúc gia tộc, Lâm Phong lộ vẻ tò mò, trách nhiệm?
Chẳng lẽ người tham gia đại hội Tuyết Vực còn được bảo vệ sao? Người Thái Thúc gia tộc không thể giết bọn họ?
– Các ngươi tới tham gia đại hội Tuyết Vực, nhưng các ngươi không nên giết muội muội của ta!
Thái Thúc Thiên Kỳ âm lãnh nói.
– Ả kia cậy mạnh vô lý, ta không giết ả thì để ả giết ta sao?
Lâm Phong cười lạnh nói.
– Ha hả!
Thanh Mộng Tâm cũng trở nên lạnh lùng, nhưng vẫn mang theo nụ cười yếu ớt:
– Vô luận ân oán thế nào, nhưng hết thảy cũng phải đợi kết thúc đại hội Tuyết Vực rồi nói. Nếu không, những người tham gia đại hội Tuyết Vực có chuyện, Thần Cung tức giận, e rằng Thái Thúc gia tộc các ngươi cũng không gánh nổi hậu quả này!
– Thần Cung!?
Lâm Phong cùng rất nhiều người đều cả kinh, sao lại còn có cả Thần Cung?
Nghe giọng điệu của Thanh Mộng Tâm, tựu hồ Thần Cung này còn lợi hại hơn Thái Thúc gia tộc rất nhiều, Thái Thúc gia tộc cũng không dám đắc tội.
Hơn nữa, Thanh Mộng Tâm vừa nói xong câu này, Thái Thúc Thiên Kỳ đã không còn nhuệ khí phải giết chết bọn họ. Nếu những người này đều tới tham gia đại hội Tuyết Vực, hiển nhiên đều là tinh anh Tuyết Vực. Nếu Thái Thúc Thiên Kỳ giết hết toàn bộ những người này, sẽ không cách nào trả lời với Thần Cung.
– Không thể giết toàn bộ, giết chết hung thủ thì thế nào!
Từ phía xa, một giọng nói rét lạnh truyền tới, cực kỳ mờ ảo, làm cho Thái Thúc Thiên Kỳ biến sắc.
– Người nào!
Mọi người đưa mắt nhìn quanh, nhưng không thấy một bóng người, cũng không có bất kỳ khí tức gì, bọn họ chỉ nghe tiếng, không thấy người.
– Thiên lý truyền âm!
Quân Mạc Tích nhướng mày, có người đang ở một nơi xa xôi nhìn trộm bọn họ, đồng thời cũng truyền giọng nói từ ngoài ngàn dặm tới đây. Đây chính là Thiên Vũ cảnh, người nói chuyện là cường giả Thiên Vũ cảnh của Thái Thúc gia tộc.
Trên mặt Thái Thúc Thiên Kỳ lộ ra cười lạnh, ánh mắt rơi lên người Lâm Phong:
– Là ngươi giết muội muội của ta sao?
– Là ta!
Lâm Phong thản nhiên nói.
– Rõ ràng là ta giết, sao ngươi lại nói là ngươi!
Vân Phi Dương sải bước đi tới bên người Quân Mạc Tích. Hắn giao Tiểu Nhã cho Quân Mạc Tích. Trong mấy người ở đây, chỉ có Quân Mạc Tích là có khả năng không bị gì nhất, nhất là còn có một Thần Cung ước chế được Thái Thúc gia tộc. Nói như vậy, thân là một trong hai người mạnh nhất trong lần tham gia đại hội Tuyết Vực này, đối phương sẽ không dám động tới Quân Mạc Tích!
Lâm Phong kinh ngạc nhìn Vân Phi Dương, chỉ thấy trên người đối phương lộ ra nghiêm nghi, thản nhiên rộng rãi, không sợ không hãi.
Dù Vân Phi Dương sát phạt quyết đoán, là người uy hiếp được tính mạng của hắn, nhưng hắn cũng là người đường đường chính chính, không chút gian dối.
– Coi như là hai người chúng ta cùng nhau giết đi!
Lâm Phong cười cười nhìn Vân Phi Dương, sau đó nhìn về phía Thái Thúc Thiên Kỳ, trong đôi mắt trong sáng không chút sợ hãi. Dù sắc mặt tái xám, nhưng trên người Lâm Phong giống như có một tầng ánh sáng khác biệt.
– Được! Vậy hai người các ngươi liền theo ta về Thái Thúc gia tộc!
Thái Thúc Thiên Kỳ rung lên, thân ảnh như một tia sáng, bắn thẳng về phía Lâm Phong.
– Người đế quốc Long Sơn đã tới rồi, đừng mong mang người đi!
Quân Mạc Tích quát lạnh một tiếng, thân như ảo ảnh, hai hư ảnh va chạm nhau trong hư không.
Rầmmmm…Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Một tiếng trầm đục, song chưởng hai người va chạm trong hư không, ngay sau đó, mọi người nhìn thấy nơi hai người giao phong, chưởng ảnh đầy trời lóe lên trong không gian. Thân hình hai người cùng vọt lên cao, mỗi một chưởng đều nhanh tới mức tận cùng, mọi người không nhìn rõ hai người xuất chưởng thế nào. Lúc hai người vọt lên trời cao, từ dưới nhìn lên chỉ là chưởng ảnh như tia chớp.
Nhanh, quá nhanh, không ai nhìn rõ động tác của hai người.
Ùng, ùng….
Trong hư không trung động một trận, chưởng ảnh đồng thời va chạm, khí tức kinh khủng hóa thành gió lốc đứt gãy, nhìn mà giật mình.
Lâm Phong đi tới bên cạnh Tiểu Nhã, nắm lấy tay Tiểu Nhã, nhìn hai hư ảnh chiến đấu trên hư không, trong mắt lộ ra cảm kích, người sóng vai cùng hắn đều chiến đấu vì hắn.
– Vù…
Một chưởng đen thùi lùi kinh khủng đánh về phía Lâm Phong, không gian chấn động.
Đường U U trở nên băng lãnh, nhẹ nhàng vọt qua, một chường nhẹ nhàng hời hợt đánh tới, chưởng ảnh đen ngòm kia gãy nát tiêu tán tỏng không trung, hóa thành khí lưu tan biến giữa hư không.
– Bắt lấy hai người về gia tộc!
Bên phía Thái Thúc gia tộc, một giọng nói lạnh lùng vang lên, Đường U U trở nên nghiêm túc, quần áo trên người bay múa, lộ vẻ càng thêm lãnh diễm.
– Cần gì chứ!
Thanh Mộng Tâm dẫm chân lên mặt đất, thân thể lăng không mà lên, đứng trước người Lâm Phong, nhìn Lâm Phong yếu ớt cười:
– Ta lại giúp ngươi thêm một lần, ngươi phải nhớ ta a!
Nụ cười của Thanh Mộng Tâm vẫn luôn mang theo mị hoặc, nàng cùng Đường U U một trái một phải, một lãnh diễm như băng, một nóng bỏng như lửa, nhưng cả hai đều có khí tức cường đại, không ngừng phóng ra.
Một luồng áp lực tràn ngập trong hư không, toàn bộ người Thái Thúc gia tộc đều đánh về phía Lâm Phong, thế buộc phải bắt Lâm Phong cùng Vân Phi Dương.
– Đủ rồi!
Vào thời khắc này, một tiếng quát lạnh lùng từ trên trời cao cuồn cuộn ập xuống, trực tiếp chấn động vào trong lòng mọi người, làm cho tất cả đều kịch liệt run lên.
Trên bầu trời, hư không trở nên vô cùng cuồng bạo, một khí tức khủng bố cuộn trào truyền tới mỗi một phương trong hư không.
Ngay sau đó, một khuôn mặt xuất hiện trước mắt mọi người, mặt người!
– Đủ rồi! Thái Thúc gia tộc, là Thái Thúc Nhan cố tình gây sự trước, cậy mạnh động thủ, dẫn người đuổi giết người đế quốc Long Sơn, cuối cùng lại hại chết mình. Tộc nhân Thái Thúc gia tộc các ngươi có thể trả thù, nhưng trước khi đại hội Tuyết Vực kết thúc, tất cả đều không được làm ra chuyện gì nữa. Hiện tại, đều trở về đi!
Khuôn mặt người này lơ lửng giữa không trung, từng chữ rét lạnh từ trong miệng phun ra, lời của nó như là ra lệnh, không ai được phép cãi lời.
Quân Mạc Tích cùng Thái Thúc Thiên Kỳ rối rít dừng tay, nhìn khuôn mặt này, trong nháy mắt liền hiểu được, đây là người Thần Cung!
Sắc mặt Thái Thúc Thiên Kỳ trở nên cứng ngắc, dù trong lòng rất hận nhưng không dám nói nhảm nửa lời, chỉ có thể đồng ý gật đầu:
– Thái Thúc Thiên Kỳ biết sai rồi, hiện giờ sẽ dẫn người đi!
Người kia đưa mắt nhìn qua, lại nhìn về mấy người Quân Mạc Tích nói:
– Người đế quốc Long Sơn cũng nghe đây, sáng sớm ngày mai, Đoạ Thiên sơn mạch, đại hội Tuyết Vực!
Dứt lời, không gian vũ động, khuôn mặt kia dần dần trở nên hư vô, sau đó tan biến.
– Sáng sớm ngày mai, Đoạ Thiên sơn mạch, đại hội Tuyết Vực!
Giọng nói cuồn cuồn truyền ra xa, trong phạm vi trăm dặm đều nghe rõ ràng rành mạch, đại hội Tuyết Vực rốt cuộc đã bắt đầu.
– Khí tức linh hồn thật khủng bố!truyện ma
Lâm Phong nhìn nơi khuôn mặt nọ biến mất, trong lòng thầm run, tại Tuyết Vực Mê thành này, rốt cuộc là địa phương nào, sao lại có nhiều cường giả như thế. Hơn nữa, còn có Thần Cung, không biết là thế lực trâu bò nào.