Thông báo các bộ truyện đang được fix gần như tương đối nhé ( Cập nhật audio chương mới nhất ~)Trong quá trình fix lỗi có gì sai sót mong anh em góp ý nhé...!Chân thành cảm ơn
  1. Home
  2. Truyện Ngôn Tình
  3. Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
  4. Tập 1: Tô Lam (c1-c10)

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Tập 1: Tô Lam (c1-c10)

tiếp ❯

Chương 1: Tô Lam

Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi.

Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái.

Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới.

Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi.

Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy.

Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột tóc đuôi ngựa đơn giản, trông chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, có vẻ là một sinh viên đại học.

Cô là Tô Lam, vừa bước vào đây đã suýt ngất đi bởi âm thanh đinh tai nhức óc.

Rõ ràng, vẻ non nớt của cô không hề ăn nhập với không khí nơi đây.

Lần đầu tiên đến nơi như này, phải mất vài phút cô mới quen được.

Tâm này hôm qua, cô đã dùng que thử rụng trứng, dự đoán trong hai tư đến bốn mươi tám giờ tới trứng sẽ rụng, cũng chính là bây giờ.

Đúng vậy, hôm nay, cô đến nơi này là vì muốn sinh một đứa con Cô biết “người kia” chắc chắn sẽ không cho phép cô có thai, hơn nữa, hắn ta bỏ mặc cô ở biệt thự suốt một năm ròng, vì thế, cô nhất định phải tìm người khác mới có thể có con.

Mặc dù sinh đứa nhỏ này là do bất đắc dĩ, nhưng ai cũng không muốn con mình xấu đến ma chê quỷ hờn, vì thế, cô phải nhắm chuẩn người.

Tô Lam căn môi dưới, đôi mắt to tròn đánh giá từng người đàn ông xung quanh, bóng hình một người đàn ông ngồi bên quầy bar đã níu giữ ánh mắt oô.

Người đàn ông kia đang ngồi nghiêng, vì thế Tô Lam chỉ nhìn thấy góc nghiêng khuôn mặt của anh ta.

Chỉ một nửa khuôn mặt đã khiến Tô Lam rung động rồi!

Đó là một khuôn mặt với đường nét tỉnh tế, đặc biệt là sống mũi cao thẳng và bờ môi mỏng, làn mi dài lưu lại vết bóng mờ nơi đáy mắt.

Nhìn có vẻ như là con lai.

Chiếc khuyên đá sapphire bên tai trái lấp lánh dưới ánh đèn màu, cực kì hấp dẫn.

Tô Lam hít sâu một hơi, cảm thấy trái tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, lần đầu làm chuyện thế này, khó tránh cô có chút căng thẳng, Cô võ vai anh ta giống như cách mà các đàn anh khóa trên hay bắt chuyện với các em khóa dưới: “Chào!”

Người đàn ông ấy quay mặt lại, rất từ tốn, chỉ góc nghiêng đã đủ mê hoặc trái tim cô, nhìn chính diện, khuôn mặt này lại càng đẹp trai đến không có thuốc chữa!

Đôi mắt màu lam nhạt quyến rũ chết người!

Tô Lam hoàn toàn đắm chìm tận hưởng nhan sắc ấy, ngây người một lúc!

“Sao giờ cô mới tới?” Anh có vẻ mất tự nhiên, lập tức đứng dậy, nắm lấy cổ tay Tô Lam, đi ra ngoài, Tô Lam vẫn còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy rai Tô Lam chỉ biết người đàn ông này rất khỏe, năm lấy cổ tay cô sắp gãy xương mất rồi!

Anh kéo cô tới khách sạn ngay bên cạnh, dường như đã có chuẩn bị từ trước, đi thẳng lên phòng tổng thống trên tầng ba, dùng thẻ phòng mở cửa, động tác liền mạch từ đầu đến cuối.

Chương 2

Vừa vào phòng, anh liền cởi ngay chiếc áo phông trắng trên người, lộ ra bờ ngực trần màu bánh mật.

Tô Lam hít sâu một hơi, dáng người của anh cũng chuẩn quá đi!

Ngực nở vai rộng, cơ bắp rõ ràng, cơ thể không chút mỡ thừa, từng đường nét đều cực kì hoàn hảo, đặc biệt là cơ bụng mê người.

Người đàn ông này không chỉ có khuôn mặt yêu nghiệt, mà vóc dáng cũng không tầm thường!

Suýt chút nữa cô chảy máu mũi rồi!

Anh cởi áo xong, liền bắt đầu cởi thắt lưng.

Tô Lam trợn tròn mắt, tầm mắt dừng ở nơi dưới eo kia, cô lập tức tiến tới giữ lấy đôi tay đang cởi thắt lưng của anh: “Chờ một chút!”

Anh khế cau mày, đôi mắt màu lam lướt xuống: “Làm sao?”

“Có phải nhanh quá rồi không? Tô Lam đỏ mặt cười gượng.

“Nhanh? Nhanh sao?” Anh đánh giá Tô Lam, khuôn mặt thanh tú phiếm hồng, anh vừa nhìn cô, cô càng không được tự nhiên, lập tức rời đi ánh mắt.

“ồ, tôi quên mất, đáng ra phải có màn dạo đầu trước” Anh buông tay khỏi thắt lưng, đi tháng vào phòng ngủ: “Cô muốn nói gì thì nói đi”

Anh mở đèn phòng ngủ, Tô Lam cũng dè dặt bước vào.

Tới tận bây giờ, khi hai người đã bình tĩnh, anh mới bắt đầu nghiêm túc đánh giá Tô pLam.

Khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn, có chút gầy, lộ rõ khuôn cằm nhọn, đôi má phúng phính tự nhiên, đáng yêu, thanh tú, là loại hình khiến người khác cảm thấy thoải mái.

Dưới cặp mày lá liễu là đôi mắt sáng như đá obsidian, tỏa ra thứ ánh sáng khiến người ta mê mẩn, hàng mi như cánh bướm khẽ chớp, cực kì quyến rũ Chỉ có điều… ngực hơi nhỏ thì phải?

Mặc dù đây cũng là lần đầu của anh, thế nhưng, thường xuyên cùng thẳng nhóc Dạ Bân tám chuyện gái gú, chưa ăn thịt heo, chẳng nhẽ còn chưa từng thấy heo chạy?

Loại phụ nữ muốn cùng đàn ông quan hệ, anh vân biết chút ít tiêu chuẩn!

“Thằng nhóc Dạ Bân, đã nói là tìm hàng cực phẩm, cuối cùng vẫn là cậu ta chọn hàng tốt cho bản thân trước!”

“Hả? Anh nói gì cơ?” Tô Lam không nghe rõ lời anh nói.

“Không có gì? Không phải muốn dạo đầu sao? Cô đứng ngốc ở đó để làm gì? Nói đi!”

Lời của anh cực kì khí thế, mang tư thái cao cao tại thượng.

Có lẽ, anh quả thực có vốn liếng để mang Tư thái đó.

Anh là Quan Triều Viễn.

Tin rằng ở khắp cả thành phố Z, cái tên này không hề xa lạ với rất nhiêu người.

Người sáng lập kiêm chủ tịch điều hành đương nhiệm của tập đoàn Dark Reign, cũng là một nhân vật hô mưa gọi gió, một tay che trời ở đây.

Quan Triều Viễn trong lời đồn là một game: thủ thiên tài, anh lập nghiệp nhờ game, các.

trò chơi do anh tạo ra gần như lũng đoạn tất cả thị trường game, sau đó, tập đoàn Dark Reign bắt đầu mở rộng nhanh chóng, từ thị trường game dần dần phát triển sang các ngành nghề khác, điều này cũng khiến khối tài sản của Quan Triều Viễn tăng lên nhanh chóng.

Mới chỉ hai sáu tuổi, đừng nói là trong nước, ngay cả trên trường quốc tế, anh cũng là một nhân vật giàu có hàng đầu.

Chỉ là, trước giờ anh chưa từng công khai lộ diện, chưa có người nào từng gặp anh.

Tô Lam nuốt khan: “Cái đó, hôm nay tôi chỉ có một yêu cầu”

Chương 3

“Nói!” Quan Triều Viễn lộ ra chút mất kiên nhãn.

“Không dùng bao”

Nghe lời này, Quan Triều Viễn cực kì ngạc nhiên!

Dạ Bân đã dặn dò cực kì cẩn thận, nhất định phải dùng bao!

Thứ nhất, thân phận của anh đặc biệt, ngộ nhỡ không cẩn thận có thai thì sẽ không dễ xử lí, thứ hai, loại phụ nữ lăn lộn bên ngoài như này, ít nhiều đều có chút vấn đề, nhỡ lây phải bệnh truyền nhiễm gì đó thì không tốt.

“Lí do!” Ánh mắt sắc lạnh của Quan Triều Viễn bản về phía Tô Lam, khiến cô càng thêm căng thẳng.

“Bởi vì..” Tô Lam vốn không định nói chuyện mình muốn sinh con ra, cô chỉ muốn lén có thai, không hi vọng có chút lãng nhàng nào.

“Nếu cô không nói, hôm nay tôi sế không động vào côi” Ánh mắt Quan Triều Viễn lạnh đi.

Tô Lam thật sự không muốn bỏ lỡ cơ hội này, nếu bỏ lỡ người đàn ông trước mắt này, cô biết đi đâu tìm được gen tốt như này cơ chứt Dứt khoát hạ quyết tâm!

“Wi tôi muốn có một đứa conl”

Quan Triều Viễn lại bị kinh ngạc thêm một lần nữa!

Cô gái này cũng chỉ tâm hơn hai mươi, vậy mà lại muốn có con?

Đầu óc cô ta… có phải có vấn đề không?

“Anh yên tâm! Tôi tuyệt đối không läng nhâng với anh! Đứa nhỏ tôi sẽ tự nuôi!

Không có chút quan hệ nào với anh hết!”

Tô Lam lập tức khẳng định chắc nịch.

Tô Lam thấy Quan Triều Viễn vẫn còn chút nghi ngờ, cô lấy hết can đảm ngồi xuống bên cạnh anh: “Con người của tôi rất đáng tin, tôi muốn có con là vì có mục đích đã biệt, sau ngày hôm nay, chúng ta có thể cắt đứt tất cả mọi liên hệ, cho dù có gặp trên đường, cũng coi như không nhìn thấy!”

“Vì sao cô muốn sinh con?”

“Cái này không tiện nói cho anh” Tô Lam lắc đầu.

Tô Lam im lặng một lúc, cúi thấp đầu: “Cái đó… Còn nữa… Tôi… Tôi là lần đầu tiên, cảm phiền anh… cái đó, chủ động một chút”

Lại còn là xử nữ!

Điều này khiến Quan Triều Viễn có chút hưng phấn!

Chỉ là, anh cũng là lần đầu tiên mà, cũng không có kinh nghiệm! Hôm nay Dạ Bân đã nói giúp anh phá thân xử nam!

Không ngờ thẳng nhóc Dạ Bân lại tìm cho anh một xử nữ, đây không phải cố tình làm khó anh sao?

Ngày mai nhất định phải tính sổ hẳn hoi với hẳn.

Tô Lam ngước mắt nhìn trộm Quan Triều Viễn: “Có thể… bắt đầu rồi”

Đã nói là bắt đầu, nhưng cả hai người đều không hề động đậy, bầu không khí cực kì khó xử.

Quan Triều Viễn hảng giọng: “Cái đó, tôi có thể chủ động, nhưng giờ cô chủ động hôn chắc là được chứ?”

“Hả?”

“Phụ nữ ve vấn trước sẽ phấn khích hơn, không thì chán chết”

Chương 4

“Vậy… Được thôi”

Tô Lam gật đầu, từ từ dịch lại gần bên cạnh Quan Triều Viễn, cô ngước mắt nhìn anh.

Hai người đối mắt nhìn nhau.

Đôi con ngươi màu lam của anh như mộng như ảo, thỏa mãn tất cả mong đợi của mọi thiếu nữ về chàng bạch mã hoàng tử.

Vẻ ngượng ngùng của cô khiến cổ họng anh khô khốc.

Tô Lam từ từ sáp lại gần Quan Triều Viễn.

Năm centimet, bốn centimet, ba centimet, hai centimet…

Cô nhắm mắt lại, lấy hết dũng khí, hôn thẳng lên bờ môi Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn chưa có nụ hôn đầu, kinh ngạc đến đơ người!

Môi của cô mềm mềm, mang theo chút nóng ẩm, khiến cả người anh sững sờ, tiếp đó liền đảo khách thành chủ, ngậm lấy đôi môi cô mà cần mút.

Nụ hôn bất ngờ khiến Tô Lam ngạc nhiên, trợn tròn mắt, có chút bối rối, lông ngực bỗng cảm thấy cực kì tê dại Quan Triều Viễn có chút gấp gáp, đưa tay vào trong áo Tô Lam, chỉ nghe “soạt” một tiếng, áo của Tô Lam đã bị cởi ra.

Quan Triều Viễn trực tiếp đè Tô Lam dưới thân mình.

Mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lí, nhưng khi thời khắc này đến, Tô Lam vẫn căng thắng như chú nai nhỏ bị kinh sợ.

“Thêm lần nữa!” Quan Triều Viễn vẫn chưa tận hứng, lật người Tô Lam lại, liền thấy cô đã ngủ thiếp đi rồi.

Điều này không khỏi khiến Quan Triều Viễn có chút mất hứng, anh hào hứng như thế, vậy mà cô lại ngủ mất rồi!

Quan Triều Viễn “xì” một tiếng rồi nâng người dậy, đứng lên, nhìn Tô Lam đang ngủ từ xa, đánh giá dáng người xinh đẹp của cô.

Mặc dù ngực hơi nhỏ, nhưng ngoài ngực ra, dáng người của cô gái này thật sự không còn khuyết điểm nào.

Quan trọng nhất là, cực kì hợp ý anh.

Đúng lúc này, điện thoại của Quan Triều Viễn vang lên, anh cầm điện thoại lên xem, vừa khéo là do Dạ Bân gọi tới.

“Cái đậu xanh, thằng oắt kia, đúng lúc tôi đang muốn tìm ông tính sổ đây!”

Tiếng Quan Triều Viễn vừa dứt, đầu dây bên kia liền truyền tới một giọng nói mất kiên nhẫn: “Tôi nói này người anh em! Không phải ông cứ kêu gào muốn phá thân xử nam đã gìn giữ hai mươi sáu năm qua sao?

Người đã tìm cho ông rồi, ông lại chạy đi đâu thế?”

“Tôi đang ở khách sạn!”

“Ông đến khách sạn làm gì? Không phải đã bảo ông chờ ở quán bar sao? Cô gái kia đã chờ ông tận hai tiếng đồng hồ rồi! Ông mau qua đó đi!”

ô gái nào? Không phải đang ở..” trên giường của tôi sao?

Quan Triều Viễn nhìn về phía Tô Lam không mảnh vải che thân trên giường.

Hỏng rồi!

Có lẽ anh nhận nhầm người rồi!

Cô gái Dạ Bân tìm cho anh còn đang ở quán bar, vậy người đang ở trên giường kia là ai chứ?

“Ông mau đến quán bar đi! Tôi đảm bảo cô gái tôi tìm cho ông tốt hơn ngàn lần so với cô vợ ở nhà của ông!” Dạ Bân vẫn cứ nói mãi.

Chương 5

Chín giờ sáng hôm sau Tô Lam mới tỉnh lại, lúc tỉnh lại, trên người vẫn còn cảm giác đau đớn như bị xé rách, dường như bị thứ gì đó nghiền qua vậy, không có chỗ nào là ổn cả.

Người đàn ông hôm qua hung mãnh quá rồi!

Cô quả thật có chút không chịu nổi.

Cô miễn cưỡng chống tay ngồi dậy, lúc xuống giường, hai chân còn hơi run run.

Đi tắm, lúc này cô mới phát hiện trên người nhiều chỗ xanh tím, có chỗ là do cấu véo, có chỗ là vết hôn.

“Biến thái!” Khi Tô Lam lẩm bẩm câu này, phát hiện quần áo của bản thân đã bị tên đàn ông kia xé rách, cô không thể không nhờ đến sự giúp đỡ của nhân viên phục vụ khách sạn.

May là cô ở phòng tổng thống, phục vụ cực kì chuyên nghiệp.

Mượn được quần áo của nhân viên, cô vội vàng rời khỏi nơi này.

Phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn Dark Reign Trong phòng làm việc được trang trí tinh tế, ngăn nắp sạch sẽ, không thể tìm được góc nào lộn xộn, cũng chẳng thể tìm ra chút khuyết điểm nào.

Trên bàn làm việc hình vòng cung bày ba chiếc máy tính.

Quan Triều Viễn ngồi trước bàn làm việc, màn hình mấy chiếc máy tính đều tối đen, từ sáng đến giờ anh không thể tập trung làm việc, cả đầu đều là người phụ nữ đánh bậy đánh bạ lên nhầm giường cùng anh tối qua.

Thư kí Doãn Cẩn đi vào: “Chủ tịch Quan, anh Tìm tôi”

Doãn Cẩn là người đứng đầu đoàn thư kí của Quan Triều Viễn, hai mươi tám tuổi, vừa tốt nghiệp đại học liền gia nhập tập đoàn Dark Reign, cũng coi như là nhân viên kì cựu của anh.

“Cậu giúp tôi tìm một người” Quan Triều Viễn lấy điện thoại, mở một tấm ảnh ra.

Người trên tấm ảnh là Tô Lam, tối hôm qua, Quan Triều Viễn ác ý chụp lại tấm hình khỏa thân của Tô Lam, chẳng qua tấm ảnh đưa cho Doãn Cẩn xem đã qua cắt sửa, anh còn lâu mới đưa ảnh khỏa thân của người phụ nữ của mình cho người khác xem!

Doãn Cẩn đi tới, đón lấy điện thoại của Quan Triều Viễn, mắt liền trợn tròn!

“Phu… Phu… Phu…

“Phu cái gì mà phu? Cậu đi điều tra toàn bộ tư liệu về người phụ nữ này cho tôi!” Quan Triều Viễn nhíu mày ra lệnh.

“Chủ tịch Quan, đây không phải phu nhân sao?” Doãn Cẩn coi như đã bình tĩnh trở lại.

Trước kia, việc kết hôn của Quan Triều Viễn là do Doãn Cẩn một tay phụ trách, đương nhiên Doãn Cẩn đã từng gặp Tô Lam rồi.

“Phu nhân?” Quan Triều Viễn có chút không hiểu.

“Chủ tịch Quan, anh quên rồi sao? Một năm trước, anh và phu nhân đã đăng kí kết hôn rồi, sau đó liền để cô ấy ở mãi trong biệt thự bên khu Rainbow.

Hai tay Quan Triều Viễn chống lên bàn “rầm”

một tiếng, cặp mắt sác lạnh bản ánh nhìn giận dữ về phía Doãn Cẩn: “Cậu bảo người phụ nữ trong bức ảnh này là vợ tôi?”

Đương nhiên Quan Triều Viễn chưa từng gặp Tô Lam, hôn sự này không phải do anh Tình nguyện, vì thế, đến đăng kí kết hôn cũng không đi Vốn dĩ đăng kí kết hôn cần đích thân tới, nhưng với thân phận của anh, người của Cục dân sự cũng chắng dám làm gì!

Vì thế, cho tới tận bây giờ, anh cũng không biết vợ của mình trông như thế nào, thậm chí, còn quên mất là mình đã kết hôn!

Chương 6

Doãn Cẩn không biết vì sao Quan Triều Viễn đột nhiên nổi giận đùng đùng, cả người cứng đờ, lùi về sau hai bước, cúi đầu: “Đúng, đúng vậy”

Quan Triều Viễn thở mạnh hai cái, ngồi lại vào ghế của mình!

Vậy có nghĩa là, tối qua vợ anh đã cắm sừng anh rồi!

Người phụ nữ này!

Mặc dù đánh bậy đánh bạ, cuối cùng vẫn là ngủ cùng anh, thế nhưng nếu như cô ta gặp phải người khác thì sao? Cái sừng này không phải mọc chắc rồi sao?

“Chủ, chủ tịch Quan, vừa rồi anh nói muốn lấy toàn bộ tư liệu về phu nhân, một năm trước, lúc anh và phu nhân kết hôn, những tư liệu này đã điều tra qua rồi, hay là tôi đi lấy cho anh nhé?”

“Còn không mau đi đi!” Quan Triều Viễn quát Doãn Cẩn một tiếng.

“Vâng! Vâng!” Doãn Cẩn lập tức ra khỏi phòng làm việc, năm phút sau, anh đã mang tư liệu về Tô Lam tới.

May là anh có thói quen lưu trữ toàn bộ giấy tờ tài liệu, bãng không hôm nay không bị vị chủ tịch này làm thịt mới lạ!

Chỉ có một tờ giấy A4 mỏng dính, đôi mắt Quan Triều Viễn chững lại: “Cậu đùa tôi à? Chỉ có chút xíu thế này?”

Doãn Cẩn cúi người hạ thấp đầu, không dám thở mạnh: “Đúng vậy, chủ tịch Quan, hồi đầu không phải anh cũng cảm thấy phu nhân có lí lịch trong sạch, nên mới đồng ý kết hôn hay sao?”

Ngược lại, Quan Triều Viễn đã quên sạch sẽ, lúc này mới dịch tầm mắt sang trang giấy kia.

Tô Lam, hai mươi mốt tuổi, là sinh viên năm ba khoa biểu diễn của học viện điện ảnh trường đại học Z.

Bố: Tô Khôn, mẹ: Vương Vẫn Hương.

Em trai cùng cha cùng mẹ: Tô Kiêm Mặc.

Em gái cùng cha khác mẹ: Tô Nhược Vân.

Em trai cùng cha khác mẹ: Tô Nhược Diệu.

Gia đình có một nhà máy rượu gia truyền, nhà máy rượu Tô Kỹ, kinh doanh không tốt, sắp phá sản Phần còn lại chính là một số điêu giới thiệu về Tô Lam, đều là những điều lặt vặt, chỉ dùng hết non nửa tờ giấy A4.

“Tô Lam..” Quan Triều Viễn khẽ hé bờ môi mỏng, đọc thầm cái tên này, thì ra cô tên là Tô Lam.

Đây là tư liệu của năm ngoái, năm nay chắc là hai hai tuổi, sắp tốt nghiệp đại học rồi.

Cho dù tối qua, người phụ nữ này khiến anh cực kì vui vẻ, cũng nếm trải được sự tuyệt vời của đêm đầu tiên, nhưng nghĩ tới người phụ nữ này vốn muốn cảm sừng mình, anh liền cực kì tức giận.

“Giờ cô ta đang ở đâu?” Quan Triều Viễn ngẩng đầu lên.

“Chủ tịch Quan, là do anh dặn dò, sắp xếp phu.

nhân vào sống ở biệt thự khu Rainbow, cô ấy cũng không ở bên đó nhiều, ngoài ra thính thoảng còn ở trong trường, hay đến chỗ của em trai, còn bây giờ. là tháng năm, chắc cũng sắp tốt nghiệp rồi”

Doãn Cẩn lập tức trả lời trong căng thẳng, một chữ cũng không dám bỏ sót.

“Không yên ổn ở trong biệt thự, cả ngày chạy loạn bên ngoài” Quan Triều Viễn bóp chặt tờ giấy A4, vo thành một cục, ném thẳng vào trong thùng rác.

Xem ra, tính lâu rồi!

‘c cắm sừng anh đã được mưu.

Nhưng mà, may là chưa thành công, bởi vì anh biết, tối qua là lần đầu của cô.

Dạ Bân từng nói, lần đầu của phụ nữ sẽ chảy máu, tối qua anh đã thấy vết máu trên tấm ga giường trắng tỉnh.

Chương 7

“Bên khu Rainbow còn có người nào khác không?”

“Có sắp xếp một người hầu ở bên đó để chăm sóc cho phu nhân, cũng là một cô bé khoảng hơn hai mươi tuổi”

“Cậu đi nói với cô ta, tối nay tôi về đó.”

Doãn Cẩn ngây người, một năm rồi chưa từng về, giờ đột nhiên lại vẽ?

Chỉ là, anh cũng không dám hỏi nhiều, dù sao Quan Triều Viễn cũng đang tức giận, chỉ đành làm theo lời anh ta nói.

Học viện điện ảnh đại học Z Bây giờ Tô Lam sắp tốt nghiệp rồi, giờ đã là tháng năm, luận văn tốt nghiệp và tìm việc đều rất cấp bách, bận đến bù đầu rối tai.

Cô về nhà nghỉ ngơi một chút, tối qua bị tên đàn ông kia dày vò không nhẹ, nhưng vẫn phải lết tấm thân mệt mỏi đến trường, cô cần tìm một vài tư liệu, đang chuẩn bị đi tới thư viện.

Một chiếc Maserati đỏ đỗ ngay trước mặt cô, tiếng xe phanh gấp thu hút sự chú ý của không ít người.

Cửa xe mở ra, lọt vào tầm mắt trước tiên chính là đôi giày cao gót màu đỏ, theo sau là đôi chân nuột nà, tiếp đó thì Tô Lam thấy rõ rồi.

Em gái của cô, Tô Nhược Vân “Wow, là Tô Nhược Vân đó, chiếc xe thể thao đẹp quá!”

“Còn không phải sao! Bạn trai người ta là chủ tịch của Quốc tế Nghệ Tân, đã sớm kí với Quốc tế Nghệ Tân rồi, đoán chừng nổi tiếng là chuyện sớm muộn thôi!”

Cạnh đó có người cực kì hâm hộ, đang thảo luận sôi nổi.

Tô Lam không hề muốn gặp cô ta, vờ như.

không nhìn thấy, đang chuẩn bị đến thư viện thì âm thanh quen thuộc kia truyền tới.

“Chị gái! Lâu rồi không gặp ha!” Tô Nhược Vân tháo kính râm xuống, điềm nhiên như không vẫy tay với Tô Lam.

Tô Lam nhắm mắt, hít sâu một hơi, quay người lại, trên mặt là nụ cười xán lạn, nhưng chỉ là nụ cười giả tạo: “Phải đó, lâu rồi không gặp, trùng hợp thật”

Trong ngôi trường này, không ít người sẽ là ngôi sao tương lai, còn Tô Nhược Vân, từ khi mới chỉ là sinh viên năm hai đã là người nổi tiếng rồi.

Trước kia cô ta tập thể dục thẩm mĩ, còn đại diện trường ra nước ngoài thi đấu, sau đó chọn học ngành diễn xuất, kí hợp đồng với Quốc tế Nghệ Tân, trong mắt rất nhiều người, cô ta đã là một ngôi sao mới đầy triển vọng!

Sự xuất hiện của cô ta tự nhiên cũng sẽ thu hút sự chú ý của không ít người, mọi người đều quây xung quanh.

“Tô Nhược Vân còn có chị gái sao?” Có người dè dặt dò hỏi “Đúng vậy, nghe nói Tô Nhược Vân cái gì cũng làm được, còn người chị kia cái gì cũng không biết! Đều là khoa biểu biễn, Tô Nhược Vân đã đóng vai chính rồi, còn chị cô ấy vẫn đóng vai phụ thôi!”

Thấy mọi người xung quanh bàn tán, trong lòng Tô Lam cảm thấy khó chịu.

“Chị à, vừa đẹp hôm nay gặp được chị, em và anh Dịch sắp đính hôn rồi, tới lúc đó chị phải đến đó nha”

“Ồ, vậy sao? Kéo dài lâu như vậy mới đính hôn sao?” Tô Lam không nhịn được cười lạnh một tiếng, ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường.

Lời này đã kích động Tô Nhược Vân, sắc mặt hơi khó coi, nhưng chỉ trong chớp mắt liền trở thành vẻ kiêu hãnh.

“Phải đó, gia đình họ Mộ Dung là gia tộc lớn, mọi thứ phải từ từ theo trình tự, chẳng qua, chị cứ yên tâm, chẳng mấy nữa là được uống rượu mừng của bọn em rồi”

Kiêu ngạo, đương nhiên cô ta có vốn diễu võ giương oai trước mặt Tô Lam rồi.

Chương 8

Dù sao, trước kia Mộ Dung Dịch từng thuộc về Tô Lam.

Trên mặt Tô Lam không hề lộ chút bi thương nào: “Được thôi, tới lúc đó chị nhất định sẽ uống nhiều chút, không uổng phí bao công sức mà em gái chị hao tốn trên người em rể tương lai!”

Đương nhiên Tô Nhược Vân biết, lời của Tô Lam còn có dụng ý khác, cô biết Tô Lạc.

Ly mồm mép lanh lợi, Tô Lam bây giờ chính là bại tướng dưới tay cô, cũng chỉ có thể mạnh miệng mà thôi.

“Chị à, nghe nói chưa có công ty nào kí hợp đồng với chị, chị vẫn đang đóng vai phụ sao? Hay là em bảo anh Dịch giúp đỡ chị chút nhé?”

“không cần thiết, tự chị sẽ tìm được công ty để kí hợp đồng, nếu không có chuyện gì khác, chị đến thư viện đây”

Tô Lam liếc cô ta một cái, chuẩn bị xoay người rời đi.

“Em biết trong lòng chị không thoải mái!

Thế nhưng ai bảo khi đó chị không biết trân trọng cơ chứ!” Tô Nhược Vân không hề có ý muốn buông tha cho cô.

Vào giây phút Tô Lam xoay người, một chiếc xe thể thao màu xanh sapphire xông “vèo” tới, nhanh như chớp dừng trước mặt bọn họ.

Đó là một chiếc Ferraril Dưới ánh sáng mặt trời, chiếc Ferrari màu xanh sapphire nổi bật như một con thú hoang đang chuẩn bị tấn công, tràn đầy sát khí.

Dù ngôi trường này đào tạo ra không ít ngôi sao, cũng có một vài người nổi tiếng lái xe hạng sang đến đây, nhưng chiếc xe này quả thực chưa từng thấy!

Ngay cả Tô Nhược Vân cũng nhìn chằm chằm chiếc xe không chớp mắt, chiếc xe này hoàn toàn có thể mua được mười chiếc Maserati của cô!

Phải biết rằng, chiếc Maserati này là do cô quấn lấy Mộ Dung Dịch, mãi mới được anh †a mua cho.

Cửa xe mở xa, một người đàn ông từ trên xe bước xuống

Quan Triều Viễn.

Anh mặc một chiếc quần lanh màu xám nhạt kết hợp với áo phông trảng, trông rất đơn giản, tự nhiên.

Khuôn mặt yêu nghiệt kia hiện ra trước mắt mọi người, đặc biệt là đôi mắt màu lam, dường như muốn hút hồn của tất cả mọi người vậy!

Giây phút Tô Lam nhìn thấy Quan Triều Viễn, trợn tròn mắt, hận không thể đào một cái hố mà chui xuống!

Thế giới này nhỏ bé quá thì phải?

Hôm qua vừa ngủ với nhau, nay lại gặp mặt rồi!

Quan Triều Viễn điềm tĩnh đi tới trước mặt Tô Lam, một tay nắm lấy bờ vai cô, ngang ngược ôm lấy cô vào lòng.

Tô Lam như cô ngốc, không hề động đậy.

Tô Nhược Vân không hiểu tình cảnh hiện giờ lắm, Tô Lam có bạn trai rồi?

“Chị à, vị này là..” Tô Nhược Vân đánh giá Quan Triều Viễn từ đầu đến chân.

“Còn không nhìn ra sao?” Quan Triều Viễn nhướng mày, vẻ mặt ngạo mạn.

Tô Nhược Vân mỉm cười, duỗi tay ra: “Có vẻ là bạn trai của chị rồi, chào anh, em là Tô.

Nhược Vân, em gái của Tô Lam”

Nhìn bàn tay duỗi ra trước mặt, Quan Triều Viễn vô thức nhíu mày, nhưng không hề chìa tay ra “ồ, thì sao?” Quan Triều Viễn chẳng thèm ngó tới, hỏi.

Câu hỏi này khiến Tô Nhược Vân trở nên khó xử.

Chương 9

Tô Nhược Vân lập tức hướng ánh mắt về phía Tô Lam: “Chị à, chị có bạn trai sao.

không nói với em một câu? Thế này thì em ‘yên tâm rồi, coi như chị cũng bước ra khỏi chuyện cũ với A Dịch rồi, nhớ năm đó chị không ăn không uống, em thật sự rất lo lắng”

Đương nhiên Tô Lam biết Tô Nhược Vân như vậy là do không muốn thấy cô sống tốt, cho dù cô thật sự có bạn trai, sợ rằng cô ta cũng phải phá hỏng mới được.

Quan Triều Viễn cũng không ngốc, hiểu được lời đó còn có ý tứ khác.

“Chị còn phải đến thư viện, không nói chuyện nữa nhé” Tô Lam hận không thể lập tức rời đi “Vậy được rồi, em không làm phiền chị nữa, lúc em và A Dịch đính hôn, chị nhất định phải đưa bạn trai đi cùng đó nha” Tô Nhược Vân vẫy tay, rồi lái Maserati nghênh ngang rời đi Tô Lam liếc nhìn Quan Triều Viễn, buông tay anh ra, sải bước hướng về phía thư viện.

“Này!”

‘Đám người tản đi.

Tô Lam quét thẻ đi vào thư viện, hít sâu một hơi, thư viện này, không phải sinh viên của trường thì không được vào, cho dù là sinh viên của trường, không mang thẻ thư viện, cũng không vào được.

Cô thật sự không muốn thấy người đàn ông kiat Tô Lam đi đi lại lại trong khu lấy sách, cuối cùng dựa theo hướng dẫn tra cứu, tìm được cuốn sách mà mình muốn tìm, thế nhưng, không biết làm thế nào, người không đủ cao, cuốn sách lại nằm ở tầng trên cùng của giá sách ©ô nhảy lên hai lần vẫn không thể lấy cuốn sách xuống, vào lúc cô không còn cách nào.

khác, chỉ đành ngẩng đầu nhìn cuốn sách kia, thì một bàn tay mảnh dẻ lấy cuốn sách xuống.

Tô Lam vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy nụ cười cợt nhả của Quan Triều Viễn.

“Sao anh vào đây được?”

“Dễ ợt, nói hai câu với bà chị ở cửa là được cho vào rồi” Quan Triều Viễn nhướng mày, ánh mắt đầy vẻ đắc ý.

Tô Lam tức đến nghiến răng nghiến lợi!

Bà chị ở cửa!

Bốn năm nay, thỉnh thoảng cô q thẻ thư viện, nói hết nước hết cái đều không cho vào, vậy mà lại dễ dàng cho một †ên người ngoài vào như này!

Đồ mê trai!

“Không phải đã nói là hai bên sẽ không lằng nhãng với nhau sao? Anh muốn làm gì?” Tô Lam đè thấp giọng, nói.

Lúc này thư viện rất yên tĩnh, chỉ cần hơi lớn tiếng một chút mọi người sẽ nghe thấy.

“Cô nói rất đúng, chúng ta nhanh quá rồi, nên nói rõ ràng rồi mới làm”

“Nhanh cái gì mà nhanh? Không phải đã nói rõ ràng rồi sao?” Tô Lam hung dữ trừng mắt nhìn Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn sáp lại gần Tô Lam, nhỏ giọng nói bên tai c‹ của cô là tối qua tôi không nhanh? Vậy có muốn lần sau tôi nhanh hơn chút không?”

Tô Lam hiểu rõ ý của Quan Triều Viễn, khuôn mặt liền xấu hổ đến đỏ bừng, cô cắn chặt môi mình.

“Anh muốn thế nào?”

“Không muốn thế nào cả. Cô nói rõ ràng cho tôi là được, vì sao muốn có con?”

Tô Lam liếc nhìn Quan Triều Viễn: “Điều này thật sự không liên quan đến anh, cho dù tôi thật sự có thai rồi, tôi cũng sẽ không quấn lấy anh, anh có thể hoàn toàn yên tâm!”

Chương 10

Vừa nói, Tô Lam vừa nhìn xung quanh, chỉ sợ có bạn học hay giáo viên đi tới.

Quan Triều Viễn chống một cánh tay lên giá sách, cả người chán trước mặt Tô Lam, dồn cö dựa váo giá sách Anh hạ tầm mắt, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ửng đỏ của Tô Lam.

Tô Lam ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt sáng rực của Quan Triều Viễn.

Khuôn mật ấy với ngũ quan tinh tế, đường nét rõ ràng, bờ môi gợi cảm…

Mặt cô không kìm được lại càng đỏ hơn nữa.

Người đàn ông này đúng là yêu nghiệt mà!

Hai tay Tô Lam chống trước ngực Quan Triều Viễn, dùng sức đẩy ra, vậy mà Quan Triều Viễn vẫn lù lù không hề động đậy.

Chính vào lúc cô chuẩn bị thu tay về, một bàn tay của Quan Triều Viễn đột nhiên nắm lấy tay cô, ấn tay cô lên ngực mình.

“Muốn sờ thì nói thẳng, sờ tiếp đi shứ?

Không lấy tiền của cô!”

Khuôn mặt Tô Lam càng thêm đỏ bừng như trái cà chua chín, cô cảm thấy hô hấp cũng không được thoải mái nữa!

“Ai muốn sờ anh chứ!” Tô Lam quay mặt sang một bên.

“Vậy cô đỏ mặt gì chứ?” Quan Triều Viễn buông tay Tô Lam ra, đưa tay nâng cằm cô lên, khiến khuôn mặt đỏ bừng của cô đối diện với chính mình.

Tô Lam muốn vùng vẫy, mặc dù trong đám con gái, sức của cô quả thực không hề yếu, thế nhưng đối diện với cô lại là một người đàn ông trưởng thành cơ!

Chút sức đó của cô căn bản không phải đối thủ của Quan Triều Viễnt “Đau quá” Tô Lam cảm thấy cằm của mình sắp bị bóp vụn rồi.

Lúc này Quan Triều Viễn mới buông tay: “Rốt cuộc cô có nói không?”

“Thật sự chẳng có gì để nói cả, anh biết rồi thì sao chứ, chả liên quan gì đến anh cả, tôi cầu xin anh, bỏ qua cho tôi đi, hai người chúng ta coi như… tình một đêm đi, sau này coi như không quen biết!”

“Ồ… Vậy sao?”

Quan Triều Viễn hừ lạnh một tiếng, lấy điện thoại từ trong túi ra, mở một tấm ảnh trong bộ sưu tập, đưa cho Tô Lam.

“Cho cô xem cái này hay lắm”

Tô Lam nhìn thấy tấm ảnh trên màn hình, cực kì hoảng sợ!

Trong tấm ảnh, cô không một mảnh vải che Thân!

Cả người còn toàn là vết hôn!

Cô duỗi tay muốn giảng lấy điện thoại của Quan Triều Viễn, nhưng anh cất luôn điện thoại đi: “Bây giờ thì nói rồi chứ?”

“Đồ hèn hại” Tô Lam hung dữ trừng Quan Triều Viễn: “Vậy mà dám chụp trộm tôi “Đúng rồi, tôi hèn hạ đó, nếu cô không nói cho tôi, cô có tin tôi sẽ khiến cả trường cô đều nhận được tấm ảnh này không?”

“Còn có thứ kích thích hơn nữa, cô có muốn xem không?”

Tô Lam nhìn vào đôi mắt màu lam nhạt của người đàn ông này, đó là một màu lam cực kì mê hoặc!

Trong đôi mắt của anh ta, cô biết, mình chọc phải tổ kiến lửa rồi!

“Đây không phải là nơi để nói chuyện, chúng ta đổi chỗ khác nói đi!”

Tô Lam cũng không còn cách nào khác.

tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cập nhật 1000 tập nhé chư vị đọa hữu đang tải lên rồi nhé !!trong quá trình tải có gì sai sót mong các bạn thông báo để mình khắc phục sớm nhất nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Tình hình trung đó bạn trang nào chả vậy ^^!Bên mình tuy rất nhiều người nhưng toàn sinh viên thui, kinh nghiệm còn non trẻ lém sai sót mong bạn bỏ quá cho nha !!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn ^^Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
boy95 10 giờ trước
Cảm ơn Hội trưởng :)Tìm mới còn trang có thể play được ạ :)Khổ đang cuốn :))
https://audiosite.net
Cập nhật chương mới nhất theo yêu cầu ^^!
https://audiosite.net
Dạ bộ truyện này vẫn hoạt động bình thường ạ :)Bạn vui lòng f5 hoặc tải lại trang để nghe truyện nhé ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn hhyk bá kiênCảm ơn bạn đang thông báo !!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn Quỳnh Anhcảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại ban Đỗ hảiCảm ơn bạn gửi thông báo ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn huyboy95 Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu :)Cảm ơn bạn đã thông báo.Ngoài ra còn 3 bộ truyên đang quá trình hoàn tất nhé các bạn..!