1. Home
  2. Truyện Ma
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio
  4. Tập 66

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio

Tập 66

❮ sau
tiếp ❯

Chương 416: Mỹ nhân ngư (1)

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, “Đã xong, Hồ Uy đã chết, các ngươi có thể xuống thăm dò hiện trường, dưới đó cũng không có gì, các ngươi chỉ là khi làm, nhớ kỹ không nên tiếp cận thi thủy hà cùng huyết hồn tường.”

Tạ Vũ Tình nhíu mày nói “Đó là cái gì?”

Diệp Thiếu Dương lúc này mới nhớ tới Tạ Vũ Tình còn chưa có đi xuống, ở phía dưới giếng mỏ như một cái mê cung, bọn họ mà đi tùy tiện, có khả năng còn không tìm được nơi đó, vì thế quay đầu nói với Tứ bảo, bảo hắn dẫn đám cảnh sát đi xuống, như vậy có lỡ gặp được cô hồn dã quỷ gì, thì cũng có thể chiếu cố một chút.

“Đệch, ngươi lúc nãy vì sao không điện thoại lên đây nói một tiếng, để ta chờ ở dưới đó là được, bây giờ lại phải đi xuống một chuyến nữa”

Tứ bảo bất mãn nói.

Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai “Ta đã sớm thử qua rồi, ở phía dưới không có tín hiệu, ngươi đi thì thế nào, dù sao hiện tại thương thế của ngươi đỡ hơn ta”

Tứ bảo im lặng, tỏ vẻ đợi chính mình nghỉ ngơi một hồi, mới có sức mà đi xuống.

Mã Thừa đi qua, vỗ vỗ vai hắn nói “Tiền của ta đâu?”

“Thiếu chút nữa là quên, ở cái rương phía sau”

Tứ bảo đưa chìa khóa cho hắn “Chính ngươi mở ra đi, tiền nhiều như vậy, ta cũng không có dám lấy đâu.”

Mã thừa nhận lấy chìa khóa, tùy tay giao cho một tên bảo tiêu, tên kia mang theo vài người đi theo hướng chỉ của Tứ bảo.

Tứ bảo đột nhiên nghĩ đến thứ gì, liền lập tức không cần nghỉ ngơi, chạy nhanh tới trong miệng liền kêu to ồn ào “Đừng, lấy nhầm rồi, đồ vật còn lại là của Hồ….Không đúng, là của ta!”

Diệp Thiếu Dương liếc mắt nhìn, nghĩ thầm Hồ Uy chết, trừ bỏ những tiền tài bị điều tra phạm tội mà có, còn các gia sản khác của hắn đều tiện nghi cho Tứ bảo, tên này cũng là một người tham tài, nhắc đến tiền lập tức khỏe liền không cần nghỉ ngơi lun.

Bất quá ngẫm lại, để Tứ bảo lấy tiền tài của Hồ Uy, cũng là hắn nên có được, cho dù đang bị người khác nắm trong tay một hồn, còn có thể làm ra hành động đại nghĩa diệt thân, điều như vậy, cũng không ai cũng có dũng khí để làm.

Đối với hắn, Diệp Thiếu Dương cũng rất là bội phục.

“Chúc mừng ngươi, lại kiếm thêm một ít tiền lớn, ba mươi vạn đúng không?”

Tạ Vũ Tình đi đến, nhìn Diệp Thiếu Dương nói.

Diệp Thiếu Dương cười cười “Cũng không chỉ là vì tiền”

Tạ Vũ Tình nhướng nhướng chân mày “Không vi tiền, chả lẽ là vì người?”

Diệp Thiếu Dương biết nàng là nói tới Trang Vũ Ninh, lập tức nghẹn lời.

“Nếu sự việc đã xong, ngươi cũng nhanh dọn đi ”

Tạ Vũ Tình làm bộ không thèm để ý nói “Đừng có mà dính vào minh tinh kia ”

Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu “Chuyện này ta biết.”

Tứ bảo nghỉ ngơi một lúc, rồi mang đám người Tạ Vũ Tình tiến vào giếng mỏ.

Diệp Thiếu Dương cùng Trương Tiểu Nhụy với Mã thừa lái xe đi vào nội thành, cũng mang theo giao nhân đi.

Sau khi rời khỏi một lúc lâu, thì thân thể giao nhân từ cứng đờ cũng khôi phục lại mềm mại, ở trên làn da bắt đầu chảy ra một tầng dịch nhày trong suốt, làm ướt cả tay Trương Tiểu Nhụy, liền đem nó bảo lên chỗ ngồi bên người.

Giao nhân liền vặn vẹo thân hình một chút.

Dọa cho Trương Tiểu Nhụy hoảng sợ “Nó ….

nó vẫn còn sống!”

“Tào lao, chứ không xa như vậy, ta bảo ngươi vác một cái tiêu bản về à?”

Trương Tiểu Nhụy giật mình, nhìn giao nhân nói “Sư phụ, trên người nó chảy ra dịch nhầy là thế nào?”

Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua nói “Giao nhân là sinh vật sống dưới nước, có thể rời khỏi nước lâu lắm, có lẽ là phản ứng bản năng.”

Trương Tiểu Nhụy cả kinh nói “Sao có thể được, nó không phải luôn bị treo ở trong kia à, ai biết ở nơi đó bao lâu, nơi đó cũng không có nước, cũng không có thấy nó phản ứng như vậy”

Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ “Hồ Uy nhất định là cho nó pháp dược gì đó, có thể làm cho nó không cần nước cũng có thể sống được, hiện tại Hồ Uy đã chết, một đoạn thời gian không được bổ xung, dĩ nhiên là không được rồi.”

Nói xong, liền vẽ hai lá phù “Thái nhất sinh thủy phù”

dán lên trên hai mắt của giao nhân, linh phù dán xong, liền không ngừng sinh ra hơi nước nhè nhẹ, thấm vào trong đôi mắt của giao nhân.

Lúc ở phía dưới, Trương Tiểu Nhụy còn không có nhìn kỹ, Diệp Thiếu Dương bảo nàng mang ra, thì nàng mang ra, còn tưởng rằng nó là tiêu bản động vật, hiện tại liền biết rõ, cẩn thận quan sát, trong lòng càng ngày càng giật mình, lẩm bẩm nói “Đây ….

rốt cuộc là cái gì?”

Diệp Thiếu Dương nói “Mỹ nhân ngư”

Trương Tiểu Ngư nhìn qua giao nhân khô cằn, đen thui nói “Người đang đùa ta à?”

Xe đi đã lúc lâu, tộc độ chậm kinh khủng, Diệp Thiếu Dương nhịn không được oán giận nói với Mã Thừa “Đây cũng không phải là trong nội thành, trước sau cũng không có xe nào, ngươi sao đi chậm làm gì!”

“Hiện tại chân của ta còn đang nhũn ra đây, không có dẫm được chân ga…..”

Mã Thừa quay đầu nhìn Diệp Thiếu Dương cười bất đắc dĩ, nói “Diệp Thiếu Dương, hai ta hiện tại không còn có nợ nhân tình nhau, về sau có chuyện gì, ngươi có thể tìm ta hỗ trợ, nhưng là loại chuyện này ngàn vạn lần không cần tìm ta”

Diệp Thiếu Dương nhướng mày nói “Ngươi chẳng lẽ không cảm thấy thật là kích thích sao?”

“Kích thích, quá kích thích”

Mã Thừa cười khổ “Nhưng sự kích thích như vậy, cả đời chỉ cần trải qua một lần là được rồi, ta không nghĩ sẽ muốn nếm thử lần thứ hai, ta hiện tại mới biết được mình không có cái gọi là tinh thần mạo hiểm, cầu xin ngươi, về sau đừng tìm ta, ngươi muốn tìm người giúp đỡ, ta sẽ ra tiền mướn người cho ngươi.”

Diệp Thiếu Dương á khẩu.

Xe chạy vào nội thành, Diệp Thiếu Dương bảo Mã Thừa tìm cho mình gian phòng có bồn tắm, Mã thừa trực tiếp đem hắn cùng Trương Tiểu Nhụy đến khách sạn “Kim hoàng cung”

của mình, lấy hai căn phòng cao cấp nhất.

Trong phòng tắm có một cái bồn tắm siêu cấp, to gần bằng cái bể bơi mini, Diệp Thiếu Dương đi vào trong, xả đầy một bồn nước lạnh, đem giao nhân để vào trong, sau đó trờ lại phòng, thay quần áo mình đang mặc để dịch dung, ngồi trên gường điều tức một cái chu thiên, khôi phục được ít tinh khí, sau đó nằm xuống ngủ luôn.

Một giấc đến chạng vạng tối, khi tỉnh lại thì tinh thần cũng đã khôi phục, nhưng cả người vẫn còn nhức mỏi, giống như khi đang ngủ bị người ta đánh tơi bời.

Cầm di động lên coi, có vài cuộc gọi nhỡ, Mã thừa 1 lần, Tạ Vũ Tình 2 lần, Trang Vũ Ninh 3 lần.

Diệp Thiếu Dương cười, may mắn trước khi ngủ mình đã tắt âm điện thoại, nếu không sẽ bị bọn họ phiền chết.

Trước gọi lại cho Tạ Vũ Tình, kết quả cùng hắn đoán giống nhau, nàng tìm mình cũng không có việc gì, chỉ là hỏi thương thế một chút.

Diệp Thiếu Dương hỏi nàng vài vấn đề, nàng nói là đã đi về nội thành,đang xử lý một ít tình huống để kết thúc vụ án, đợi lát nữa tới tìm mình.

Sau đó, Diệp Thiếu Dương lại gọi cho Trang Vũ Ninh, cũng là gọi hỏi tình hình của mình, trong lòng cảm thấy như được an ủi, chính mình cũng có mấy người quan tâm đến.

Nói chuyện phiếm vài câu, Diệp Thiếu Dương nói tối nay sẽ qua tìm nàng, sau đó tắt điện thoại, lại gọi cho Mã Thừa.

“Ngươi đã tỉnh rồi đúng không, ta hiện tại lên tìm ngươi đây.”

Mã Thừa chỉ nói đúng câu này, rồi tắt điện thoại.

Diệp Thiếu Dương xoay người đi xuống gường, vào phòng vệ sinh, rửa mặt rồi đi WC, vừa mới đứng trước bồn cầu, đột nhiên cảm thấy có điểm gì đó khác lạ, quay đầu nhìn về phía buồng tắm, vừa nhìn thấy cái gì, sợ đến mức nước tiểu chạy ngược lại, liên tục lui về phía sau.

Chương 417: Mỹ nhân ngư (2)

Phía sau tấm rèm, lộ ra nửa khuôn mặt của một mỹ nữ! “Ngươi ngươi ngươi là ai!”

Diệp Thiếu Dương cả kinh nói, theo bản năng sờ soạng khóa quần, còn may là mình còn chưa có cởi quần, bằng không muốn đập đầu vào bồn cầu chết đuối cho rồi.

Mỹ nữ mở to một con mắt đen bóng, đang nhìn hắn, đột nhiên thẹn thùng cười cười.

Diệp Thiếu Dương trong lòng đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng: đây là ….

Mã Thừa tìm tới để hầu hạ mình? Mã Thừa ơi Mã Thừa, con mẹ nó ngươi định bẫy ta à! Mỹ nữ kia đột nhiên kéo tấm chắn lộ ra cái cổ cùng vai ngọc trắng như tuyết, dáng người thì….

Diệp Thiếu Dương nuốt một ngụm nước miếng, chậm rãi lui về phía sau, khoát tay nói: “Cô nương, đừng …..

ta không thích ăn đậu hủ đâu, ngươi——-”

Một tiếng vang lên, mỹ nữ từ bồn tắm đứng lên, kéo theo một cái khăn tắm che trên nửa người trên.

Diệp Thiếu Dương sợ tới mức vội vàng xoay người đi ra phía ngoài, vừa đi đến phía cửa, thì nháy mắt trong đầu như có tia chớp hiện lên, sửng sốt một lúc, rồi quay đầu lại nhìn mỹ nữ kia, quả nhân, nửa người dưới ….

là một cái đuôi cá, có các vảy màu hồng phấn, tỏa ra ánh sáng lập lòe như đá quý.

Mỹ nhân ngư! Quả nhiên là Trương Tiểu Nhụy đã đoán đúng, đây là con giao nhân cái, lại có tu vi khá cao, chỉ trong mấy giờ ở dưới nước, liền có thể hóa thành thân thể người! “Ngươi….”

Diệp Thiếu Dương gãi gãi ót, tuy rằng đối phương là yêu, nhưng dù sao cũng là giống cái, hơn nữa hình dạng thật là một vị mỹ nữ, chỉ có khoác một cái khăn tắm, điểm này không có quá thích hợp.

Diệp Thiếu Dương lấy một cái khăn tắm nữa ném cho nàng.

“Trước tiên ngươi cứ ở đây chờ ta, ta đi tìm quần áo cho ngươi”

Nói xong chạy nhanh ra ngoài, đem phòng vệ sinh đóng lại, hít một hơi, tính đi ra ngoài tìm Mã Thừa, trùng hợp chính là vừa mới mở của ra, thì thấy Mã Thừa đang đi tới, bên người ….

dĩ nhiên Chu Tĩnh Như đi theo! “Tiểu Như đến tìm ngươi”

Mã Thừa âm thanh có chút chua xót nói, rồi đi vào trong phòng.

Lúc trở về từ khu khai thác mỏ, hắn liền điện thoại cho Chu Tĩnh Như, vốn là định tranh công, tâng bốc mình để tăng mặt mũi với nàng, trợ giúp Diệp Thiếu Dương diệt trừ Hồ Uy, chính mình anh dũng như thế nào, muốn tìm kiếm hảo cảm của nàng.

Kết quả là nghe hắn nói xong, duy nhất chỉ quan tâm đến thương thế của Diệp Thiếu Dương, vội vàng chạy tới “Kim Hoàng Cung”

, Mã Thừa đành phải mang theo nàng đi tới phòng tìm Diệp Thiếu Dương, trong lòng rất là mất mặt.

“Thiếu Dương ca, huynh không bị sao chứ?”

Chu Tĩnh Như nhìn Diệp Thiếu Dương từ trên xuống dưới hỏi.

“Không có việc gì, không có việc gì”

Diệp Thiếu Dương tiếp bọn họ ngồi xuống, đang định nhờ Chu Tĩnh Như hỗ trợ, tìm cho một bộ quần áo, chưa kịp nói thì Chu Tĩnh Như đứng dậy nói “Muôi đi toilet tí”

“Ngươi cứ tự nhiên.”

Diệp Thiếu Dương còn đang suy nghĩ, thuận miệng nói một câu, vài giây sau mới ý thức được có gì đó không đúng, nhảy dựng lên hô “Ngươi không đi vào được!”

Nhưng mà Chu Tĩnh Như đã đi vào, người ta là đi Wc, mình lại không thể đi vào kéo nàng được, nằm mềm oặt lên gường, lẩm bẩm nói “Lần này thì thảm rồi!”

Tuy rằng mình cùng Chu Tĩnh Như chưa có tầng quan hệ kia, nhưng mà ….

chính mình rất là trong sạch nha! “Thảm cái gì?”

Mã Thừa rất là hiếu kì “Chẳng lẽ trong phòng vệ sinh, ngươi đang cất giấu mỹ nữ?”

Diệp Thiếu Dương giật mình nhìn hắn, đệch tên này thần toán à.

Quả nhiên vài giây sau, trong phòng vệ sinh truyền ra một tiếng thét chói tai “A……”

, là âm thanh của Chu Tĩnh Như, tiếp theo thấy Chu Tĩnh Như đẩy cửa đi ra, khuôn mặt xị ra, liếc mắt nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, trong mắt mang thương cảm sâu sắc.

“Cái này, ngươi đừng có hiểu lầm!”

Diệp Thiếu Dương vội vàng giải thích.

Mã Thừa vừa thấy cái tình huống này, tựa hồ rất là hấp dẫn, liền ba ba chạy về phía WC, duỗi đầu nhìn vào trong, nhìn thoáng qua rồi chạy nhanh rời khỏi, trên mặt tràn đầy ý cười, hướng Diệp Thiếu Dương giơ lên ngón tay cái “Kim ốc tàng kiều, Diệp Thiếu Dương, nhìn không ra à nha, ha ha ha …..”

Diệp Thiếu Dương hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, đang sắp xếp lại lời nói, để giải thích với Chu Tĩnh Như.

“Đây là thật sự?”

Diệp Thiếu Dương khiếp sợ nhìn hắn.

“Thật sự thật sự, nàng ấy là giao nhân thành tinh, ngươi có thể xem nàng ta là Mỹ nhân ngư, không tin nàng nhìn thử xem, nửa dưới của cô ta là đuôi cá….”

Diệp Thiếu Dương nói rồi đẩy cửa WC ra, cũng vừa lúc cái mỹ nữ bọc khăn tắm từ phía trong bước ra.

Mã Thừa cùng Chu Tĩnh Như lập tức nhìn xuống nửa người dưới của nàng ta, dưới khắn tắm là hai cái cẳng chân thon dài trắng như tuyết, vô cùng mịn màng.

Hai người liền chuyển ánh mắt lên mặt Diệp Thiếu Dương.

“Đuôi cá đâu?”

Mã Thừa cười xấu xa hỏi.

“Được rồi ”

Diệp Thiếu Dương nhún vai “Nàng đã rời khỏi nước, được một lúc thì thân thể sẽ biến hóa làm đuôi cá biến mất, hoàn toàn hóa thành hình người.

Các ngươi nếu không tin, có thể đem nàng đẩy vào trong nước thử xem.”

Vừa mới dứt lời nói, giao nhân kia phịch một tiếng quỳ xuống đất, xá một cái đối với Diệp Thiếu Dương, cất tiếng khóc nói “Tạ chủ nhân đã cứu ta…..”

Thì ra nàng có thể nói, điều này nói lên nàng có ít nhất trăm năm tu vi, Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, đột nhiên ý thức được có điều không đúng “Từ từ, ngươi kêu ta là gì?”

Giao nhân ngồi dậy, đáng thương nhìn hắn “Giao nhân chúng ta có truyền thống, vì trả ân cứu mạng, liền nhận chủ nhân, ta đem cả đời hầu phụng chủ nhân.”

Diệp Thiếu Dương ngây người, nhìn một thiếu nữ ướt át kiều diễm quỳ gối trước mặt mình, xưng mình là chủ nhân, trong lòng không khỏi dâng lên một ít ý nghĩ đáng khinh.

Ở bên kia, Mã Thừa cũng bật cười “Diệp Thiếu Dương, người ra đã muốn hầu hạ ngươi, ngươi liền nhận đi”

Chu Tĩnh Như liếc hắn một cái: “Ngươi nói bậy cái gì đó!”

Mã Thừa lập tức câm miệng, trong lòng đối với người trước mặt này, hắn không có nhấc nổi một chút giá của công tử Mã gia.

“Ngươi trước hết mặc quần áo vào đã … à, ngươi chưa có quần áo, vậy ngươi tiến vào chăn gường đi.”

Thấy giao nhân vẫn bất động, Diệp Thiếu Dương đành phải đem chăn tới, khoác lên người nàng.

“Ngươi kêu …..

ngươi có tên không?”

“Ta kêu là Quả Cam”

“Quả Cam?”

Quả cam gật đầu “Quy củ của giao nhân chúng ta, sau khi trưởng thành, sau khi lên bờ nhìn thấy dạng đồ ăn nào trước tiên thì dùng làm tên của mình, ta năm đo khi lên bờ, ở trên bến tàu nhìn thấy người ta bán quả cam, cho nên đã lấy tên này.”

Còn có cái loại quy củ kỳ quái này nữa, Diệp Thiếu Dương cảm thấy thật mới lạ “Thì ….

nếu là nhìn thấy đậu hủ thúi đầu tiên thì sao?”

“Những cái đó đều không có tính, chúng ta đặt tên chỉ dùng các loại hoa quả rau dưa thiên nhiên làm tên, đã qua gia công là không tính, thịt cũng không được.”

Nói xong ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương “Chủ nhân, ngươi nếu không thích tên này, thì tìm cho ta một cái tên khác đi, từ nay về sau ta liền đi theo chủ nhân.”

Diệp Thiếu Dương ngạc nhiên, nhìn vẻ mặt cười xấu xa của Mã Thừa cùng mặt lạnh như tiền của Chu Tĩnh Như, bất đắc dĩ lắc lắc đầu nói với Quả Cam “Nói với ngươi thế nào nhỉ, ta cũng chỉ là thuận tay cứu ngươi mà thôi, ngươi không cần phải nhớ ân tình này đâu, càng thêm không nên đi theo ta!”

Trong lòng thầm nói, có ngươi xinh đẹp như vật đi bên cạnh, ta còn thế nào tìm được lão bà? Quả Cam hốc mắt liền hồng lên, đôi tay trắng nõn vuốt đôi mắt, bĩu môi nói “Chủ nhân không cần ta sao……”

Đệch, như vậy liền khóc?

Chương 418: Mỹ nữ yêu phó

Diệp Thiếu Dương trong cuộc đời là sợ nhất nữ nhân khóc, vừa thấy nàng khóc lên, lập tức hoảng hốt, liền muốn đỡ nàng dậy, lại cảm thấy không được thích hợp, đi lên cũng không được, thật là tiến thối lưỡng nan, tay chân luống cuống đứng nơi đó.

“Trước hết, người đừng có khóc nữa được không?”

“Chủ nhân không có cần ta…..”

Quả Cam nước mắt rơi như mưa, khóc đến thương tâm.

Diệp Thiếu Dương xua xua tay “Được rồi, ngươi nói thế nào liền như vậy, được rồi chứ, ngươi đừng có khóc nữa”

Quả Cam nghe thấy thế, chỉ trong một giây đồng hồ, liền nín khóc mỉm cười.

Chu Tĩnh Như ở bên hừ nhẹ một cái, lẩm bẩm “Một khóc hai nháo ba treo cổ, lúc này mới có ‘vừa khóc’ thôi, mà người nào đó đã không thê thủ được rồi.”

Diệp Thiếu Dương cũng biết là bị trúng kế, trong lòng cảm khái, quả nhiên là yêu tinh, ý đồ xấu quá nhiều, đang cân nhắc làm sao thoát khỏi nàng.

Quả Cam đột nhiên hé miệng phun ra một giọt nước trong suốt lấp lánh như hạt châu, hiện lên hào quang màu hoa hồng, đôi tay đẩy về phía Diệp Thiếu Dương.

Hồn tinh! Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, cái nha đầu này làm thật sự nha! Quỷ yêu khi nhận chủ, đưa ra hồn tinh, hồn tinh một khi đã ra khỏi cơ thể, liền không có cách nào thu hồi lại, người tiếp thu mặc kệ thiện ác, đều sẽ trở thành chủ nhân cả đời của quỷ yêu đó.

Nếu không ai tiếp thu, thì hồn tinh sẽ tự động khô héo, quỷ hoặc yêu này, suốt cuộc đời đều không thể nhận được chủ nữa.

Diệp Thiếu Dương âm thầm thở dài, mở tay ra cầm lấy hồn tinh.

Hồn tinh cùng làn da tiếp xúc trong nháy mắt, hóa thành một đạo hào quang màu hồng, chậm rãi thấm vào trong lòng bàn tay, trên da lưu lại một cánh hoa hình dạng hồn ấn.

“Chúc mừng lão đại thu được yêu phó!”

Qua qua vui tươi hớn hở nhảy lên vai của Diệp Thiếu Dương, nhìn vào trong lòng bàn tay hắn, ở bên cạnh hồn ấn mới thu, còn có một cái hồn ấn mà đen sạm, vừa thấy liền không biết đó là quỷ chứ không phải yêu, lập tức hỏi “Lão đại còn có quỷ phó khác?”

“Hà Cơ, âm sinh chi quỷ”

Diệp Thiếu Dương thuận miệng trả lời, không muốn nói nhiều, quay đầu nhìn Quả Cam, lắc lắc đầu nói “Thôi, thu cũng đã thu, bất quá sau này ngươi đừng kêu ta là chủ nhân, ta không chịu nổi xưng hô này”

Quả Cam nghiêng đầu nhìn hắn hỏi “Thế gọi bằng gì?”

Qua qua nói theo “Cũng gọi giống ta, kêu lão đại”

“Lão đại ….”

Quả Cam sợ hãi nhìn Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương nhún vai “Tùy tiện, gọi là gì cũng được, đừng kêu chủ nhân là được rồi.”

“Đã biết, lão đại”

Qua qua nhảy lên đầu vai của Quả Cam, sờ sờ đầu nàng nói “Ta nhập môn của lão đại trước ngươi, về sau ngươi làm gì cũng phải nghe ta.”

Quả Cam không phục chu miệng nói “Ngươi quỷ linh bao tuổi?”

“Ta…..

một ngàn tuổi”

“Ngươi đừng có mà thổi phồng, ta mới có một trăm năm tu vi, ngươi mà có thể một ngàn năm?”

“hắc hắc, không tin đánh một trận thử xem?”

“Ngươi tưởng ta thật không đánh lại ngươi, xem mặt mũi lão đại, ta mới lười cùng đánh với ngươi thôi”

Ở hai người đấu võ mồm, Diệp Thiếu Dương cẩn thận đánh giá Quả Cam, lúc trước chỉ cảm thấy nàng xinh đẹp, nhưng không có cơ hội nghiêm túc nhìn xem, lúc này cẩn thận nhìn, mới phát hiện Quả Cam thật sự xinh đẹp đến nhân tâm động phách.

Hơn nữa là do duyên cớ yêu hóa thành người, nên vẻ đẹp của nàng không có bất luận một cái tì vết nào, tự như một bức ảnh được photoshop mà ra hoàn mỹ, cái loại hoàn mỹ này, mặc dù là có chút thiếu chân thật, nhưng bất luận nam nhân nào cũng không thể ngăn cản.

Diệp Thiếu Dương đang thưởng thức mỹ nữ một hồi, bỗng nhiên nhớ tới, ngẩng đầu nhìn lại, Chu Tĩnh Như mặt đen lên nhìn chính mình, nhất thời có chút ngượng ngùng, gãi gãi đầu.

“Khụ khụ, hai ngươi đừng có nói nhảm nữa”

Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua Quả Cam “Bây giờ nói chuyện của ngươi, ngươi thế nào bị Hồ Uy bắt được?”

“Hồ Uy….”

Nhắc tới Hồ Uy, biểu tình của Quả Cam liền biến hóa, dưới đáy mắt hiện lên cổ cừu hận khủng bố hiện lên, làn da trắng như tuyết hồng lên, một cổ yêu khí nồng nặc tỏa ra bốn phía.

Diệp Thiếu Dương trong lòng cả kinh, tu vi của nàng thật không yếu.

“Ta sinh ra và lớn lên ở vùng biển Nam Hải, tuổi ….

bảo mật, lúc ta tu thành hình người khoảng 18 năm trước, cũng giống như bình thường các yêu khác sau khi biến hình, liền đi đến nhân gian sinh hoạt, lúc ta tu luyện ở gần bờ biển có một cái huyện thành, Ta không có việc gì nên đi nơi đó, ẩn thân đi vào trường học, học cách nói chuyện, học nhiều tri thức nhân loại, tổng cộng có mười tám năm”

Diệp Thiếu Dương nghe thế, chậm rãi gật đầu, yêu đều rất thông minh, đã gặp qua là không quên được, cho dù chưa biến thành nhân loại nhưng chỉ cần nghe qua nhân loại nói chuyện là sẽ bắt chước được.

Quả Cam học mười tám năm tri thức của nhân loại, trách không được khi nói chuyện dùng từ đều giống như một thiếu nữ không có gì khác nhau.

Tâm tính của yêu, sẽ theo tuổi tác mà chậm rãi thay đổi, cùng với người giống nhau, nhưng phải tính từ lúc tu thành hình người, Quả Cam tu thành hình người đã được mười tám năm, cho nên tâm tính nàng giống như một thiếu nữ mười tám tuổi…… Quả Cam không biết hắn đang nghĩ cái gì, liền nói tiếp “Ta gặp được Hồ Uy là lúc ở trên bờ, hắn vừa thấy mặt liền động thủ, là giao nhân cũng chính là thủy yêu, nên có rất nhiều yêu thuật chỉ có thể thi triển dưới nước, ở trên bờ ta không phải là đối thủ của hắn, cho nên bị bắt.

Đáng giận nhất là hắn không có giết ta, mà đem nhốt ở tại địa phương lúc nãy, dùng ánh nến đốt cái đuôi lấy ra dầu của giao nhân, đồng thời còn cho ta ăn một loại dược vật, có thể bổ sung nước cho ta miễn cưỡng duy trì, cho nên ta cứ bị nhốt như vậy hai năm mà không chết…..”

Càng nói thì Quả Cam cắn chặt hai hàm răng, quanh thân yêu khí tràn ngập, làn da đỏ hồng lên như bị lửa đốt, Mã Thừa cùng Chu Tĩnh Như xem thấy cũng giật mình không thôi, hoàn toàn trở thành quần chúng, một câu cũng không dám nói.

“Cũng may được một chút, là bởi vì trường kỳ bị lấy dầu giao nhân, nên hồn lực suy yếu, cơ hồ vẫn luôn nửa hôn mê, nên không có cảm thấy cảm giác thống khổ, lúc đầu nhìn thấy lão đại, ta cũng như người trong mộng mơ mơ màng màng, sau khi người cứu ta khoảng một khác, ta mới thật sự thanh tỉnh….”

Nói đến đây, Quả Cảm lại lần nữa khóc lên, nhưng lúc này là chân chính thương tâm mà khóc.

Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên là Chu Tĩnh Như nghe Quả Cam nói xong chuyện mình trải qua, khuôn mặt lạnh như băng mới bị hòa tan, lộ ra biểu tình động dung cùng khiếp sợ.

Diệp Thiếu Dương để Quả Cam khóc một lúc, chờ nàng ổn định tâm tình mới nói “Ngươi chịu khổ hai năm, mơ màng hôn mê, vì cái gì ngươi nằm trong nước mới mấy giờ liền khôi phục, hiện tại nhìn ngươi như không giống như người mang thương tích”

“Giao nhân có thân thể rất đặc thù, trong cơ thể có linh du, có thể trong thời gian ngắn điều trị vết thương, hơn nữa ta được nước bổ xung, thân thể biến hóa rất nhanh, mấy giờ liền hồi phục, cái này ta cũng không thể nói rõ ràng được”

Quả Cam nói đến đây, nhìn thấy thái dương của Diệp Thiếu Dương có chút trầy da, chính hắn cũng không biết bị khi nào.

Quả Cam đi đến trước mặt hắn, nâng tay phải lên, móng tay ngón tay cái bấm lên bụng ngón giữa, chảy ra một giọt máu màu hoa hồng, sau đó dùng ngón tay giữa lau một chút lên miệng vết thương trên trán của Diệp Thiếu Dương.

Bởi vì động tác này nên hai người thân thể như muốn dán vào nhau.

Một mùi hương kì diệu làm người ta say mê trên người nàng phát ra, Diệp Thiếu Dương nhanh chóng né thân mình ra phía sau, quay đầu đi, miễn cho chính mình bị say bởi hương thơm.

Chương 419: Công chúa Mỹ Nhân Ngư

Một lát sau, Quả Cam buông tay ra, Diệp Thiếu Dương chính mình cũng không có cảm giác gì, nhưng Mã Thừa cùng Chu Tĩnh Như ngạc nhiên phát hiện, vết thương trên trán Diệp Thiếu Dương đột nhiên biến mất như có kỳ tích phát sinh ra! Diệp Thiếu Dương sờ sờ cài thái dương trơn bóng, nhìn Quả Cam cười cười “Cảm ơn”

Nghĩ nghĩ lại hỏi nàng “Ngươi nếu từ trong nước đi ra, thì có thể ở trên bờ bao lâu?”

“Khoảng mười hai canh giờ”

Quả Cam sợ Diệp Thiếu Dương đổi ý, liền nói “Ta cũng không cần quá nhiều nước, chỉ cần dùng vòi tắm hoa sen, mỗi ngày mười phút là được, sẽ không có phiền toái gì”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu rồi hỏi “Ngươi có cần thiết phải sinh hoạt trong biển không?”

Quả Cam lắc đầu “Kỳ thật nơi nào có nước đều được, sinh hoạt trong biển, một là khi còn nhỏ vì an toàn, hai là ở biển sâu tương đối sạch sẽ, giao nhân chúng ta có một thói quen nhỏ là ở sạch, không thích nước dơ, nếu ở biển sâu cũng tiện cho việc tu luyện.”

“Uh, ở trong tộc của ngươi ….

còn có thân nhân chứ?”

Quả Cam gật gật đầu “Nhất tộc chúng ra, đều sinh hoạt trên Đông Hải U Minh đảo, chúng ra sống mô phỏng theo nhân loại, cũng có rất nhiều bộ lạc, phụ thân ta là thủ lĩnh của một đại bộ lạc, lão đại nếu có gì khó khăn, ta có thể thuyết phục phụ thân dẫn tộc nhân của ta giúp ngươi, giao nhân chúng ta rất là đồng lòng.”

Đệch, chính mình không cẩn thận lại cứu ra một cái mỹ nhân ngư công chúa? Đây không phải là chuyện cổ tích sao? Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, nhìn Quả Cam nói “Ngươi có nhớ nhà không? hãy trả lời thật”

Quả cam trong mắt xuất hiện tia ảm đạm, cúi đầu, nhưng nhanh chóng nâng đầu lên, kiên định nhìn Diệp Thiếu Dương nói “Ta là do lão đại cứu ra, nếu ta không báo ân, cho dù trở về, thì tộc nhân cũng sẽ kỳ thị ta, ta bây giờ tất cả là của lão đại, lão đại đi đâu, ta liền đi đó”

Mã Thừa nghe thế, nhịn không được liền chen vào một câu “Diệp Thiếu Dương ngươi nhận đi, cả người nàng ấy đều là của ngươi mà!”

Diệp Thiếu Dương trừng mắt nhìn hắn một cái, rồi nói với Quả Cam “Không thể nói như vậy, ngươi cùng người nhà chia lìa, để đi theo ta, trong lòng ta cũng thấy có điểm không thỏa mái đúng không, lại nói ngươi cũng chưa có bạn trai đi, mà ta cũng chưa có lão bà, ah ah, đừng dùng mắt kia nhìn ta, ý của ta là, hai chúng đi chung, thì cả hai sẽ không tìm được đối tượng, có phải hay không?”

Quả Cam nhíu mày hỏi “Vì sao?”

“Ngươi xinh đẹp như vậy, có nữ nhân nào yên tâm để ngươi đi bên cạnh ta, ngươi chẳng lẽ muốn nhìn ta độc thân suốt đời à?”

Vì muốn tăng mạnh hiệu quả, Diệp Thiếu Dương nhìn Chu Tĩnh Như nói “Ngươi không tin hỏi nàng ấy một chút, nếu nàng là bạn gái ta, nàng có nguyện ý để ta và ngươi đi chung mỗi ngày hay không?”

“Ta không phải là bạn gái của huynh, nên ta không biết”

Chu Tĩnh Như hơi hơi cúi đầu, sau đó lại nói nhỏ “Nhưng chuyện kia cũng không được tiện cho lắm……”

“Ngươi xem đi, ta nói có sai đâu”

Diệp Thiếu Dương hướng dẫn từng bước cho Quả Cam “Ngươi đi về nhà trước đi, tiếp tục tu luyện, chờ khi ta cần ngươi trợ giúp, sẽ dùng hồn ấn triệu hoán ngươi tới hỗ trợ, chuyện này thật tốt.

Đến lúc đó ngươi còn có thể mang theo tộc nhân đến cùng nhau hỗ trợ cho ta, đây mới là yêu cầu của ta, đã hiểu chưa?”

“Nhưng….”

Quả Cam điềm đạm đáng yêu nhìn hắn “Ta cứ tưởng sẽ đi theo lão đại.”

“Ngươi đã kêu ta là lão đại rồi, thì phải phục tùng an bài của ta, chuyện này cứ quyết định như vậy, chờ đến khi ta cần ngươi trợ giúp, ta sẽ tìm ngươi đến đây.”

Diệp Thiếu Dương dùng miệng lưỡi đáng tin nhất để nói.

Quả Cam mếu máo nói “Lão đại lợi hại như vậy, như thế nào cần sự trợ giúp của ta”

“Cũng không nhất định như thế, đừng nói ở Quỷ vực, nhân gian quỷ khấu, tà thần, đều không dễ mà đối phó, nói không biết chừng ta sẽ rất nhanh liền tìm ngươi”

Quả Cam không có tình nguyện, nhưng phải gật gật đầu.

Diệp Thiếu Dương thờ dài một hơi, cuối cùng cũng thuyết phục thành công, nhìn nàng nói “Rồi, ngươi còn chưa có mặc quần áo, ở tại đây không có tiện, ngươi hãy đi vào bồn tắm đi, tí nữa ta kiếm cho ngươi quần áo lại đây”

“không, đã lâu còn chưa có ngủ qua gường, ta muốn ngủ một lát”

Nói xong bò lên gường, chui vào trong chăn, nhắm mắt lại, chỉ chừa lại hai đầu vai như ngọc, làn da bắt đầu có một cổ ánh sáng màu hoa hồng lưu chuyển.

Diệp Thiếu Dương lập tức nhìn ra, nàng la đang tu luyện, nhưng dùng phương thức ngủ để tu luyện, thật đúng là hiếm thấy, cũng quá hạnh phúc đi, trách không được chỉ mới có mười tám năm, mà nàng có tu vi cường đại, thì ra là do mỗi ngày ngủ thôi cũng là tu luyện.

Nhìn thoáng qua, Tóc của Quả Cam dài mượt, con mắt sáng đang nhắm chặt, đối với trên mặt hiện ra biểu tình điềm tĩnh, làm cho Diệp Thiếu Dương nhớ tới ba chữ:Mỹ nhân ngủ.

Thật là …..

quá hoàn mỹ.

Diệp Thiếu Dương lắc lắc đầu, có chút ngượng nhìn Chu Tĩnh Như, lần này Chu Tĩnh Như không có làm mặt lạnh, ngược lại cười cười với hắn “Mỹ nữ ai mà không thích nhìn, không có gì, ngươi có thể đuổi nàng đi, không để lại bên người, đã….

thật là quân tử.”

Diệp Thiếu Dương trong lòng thỏa mái, chỉ cần có người hiểu mình thật là tốt.

“Ngươi có thể hay không, tìm cho nàng ấy một kiện quần áo?”

Nghe thái độ của Chu Tĩnh Như, nên Diệp Thiếu Dương cũng không có tị hiềm.

Chu Tĩnh Như gật gật đầu hào phóng, lấy ra di động, gọi điện phân phó.

Diệp Thiếu Dương nhìn Mã Thừa có vẻ mặt cổ quái nói “Muốn nói gì à?”

“Không có gì”

Mã Thừa nhún nhún vai, nhìn hắn, vừa muốn nói đến chuyện chính, thì di động của Diệp Thiếu Dương vang lên, là Tạ Vũ Tình gọi, nói là mình đã đến “Hoàng Kim Cung”

, hỏi hắn ở phòng nào, lúc trước Diệp Thiếu Dương đã cùng nàng nói qua, nhưng chỉ nhớ là tầng triệt, nhưng số phòng không có nhớ.

Diệp Thiếu Dương trực tiếp mở cửa đi ra, đến trước cửa thang máy, nói với Tạ Vũ Tình bên kia di động, “Chỗ này đây!”

Tạ Vũ Tình đi tới, buồn bực nói “Ngươi làm sao biết được là ta lên đến?”

Diệp Thiếu Dương nhướng mắt “Ngươi nói chuyện âm thanh lớn đến như vậy, cách cửa ta đều nghe thế, vào đi”

Tạ Vũ Tình đi vào phòng, nhìn thấy Chu Tĩnh Như, lập tức thân thiết tiếp đón nhau.

Từ khi Trang Vũ Ninh xuất hiện, hai cô gái này hình thành một loại đồng minh tiềm tàng, khi gặp mặt rất là nhiệt tình, làm cho đầu óc của Diệp Thiếu Dương có chút mù tịt.

“Đây là….”

Tạ Vũ Tình vừa nhấc đầu lên, nhìn thấy trên gường có một cái mỹ nữ, nhìn qua giống như còn không có mặc quần áo, liên ngơ ngẩn, đột nhiên nhớ tới đây là phòng của Diệp Thiếu Dương, lòng nhiệt tình lập tức lạnh xuống, nhìn Diệp Thiếu Dương nhướng nhướng chân mày “Đây là có ý gì?”

Chu Tĩnh Như đi lại giải thích mọi chuyện, Ta Vũ Tình trong lòng ổn định lại, cùng trêu đua Diệp Thiếu Dương về mỹ nhân ngư công chúa.

Từ khi Quả Cam xuất hiện, hắn vẫn luôn bị giễu cợt cho đến bây giờ,Diệp Thiếu Dương cảm thấy khó chịu, bất đắc dĩ nói “Đừng có nói chuyện phiếm nữa, ngươi có chuyện gì thì nói đi”

Tạ Vũ Tình lúc này mới thu lại vẻ vui đùa, nói “Án này đã hoàn toàn kết thúc, tuy không thể dựa vào trình tự bình thường để kết án, dù sao bên trên cũng đã nhìn qua rất nhiều vật chứng, cũng hoàn toàn tin tưởng các sự tình đã trải qua, dù sao Hồ Uy cũng đã chết, đây cũng là cái biện pháp để chấm dứt vụ án này, trình tự cũng chỉ là cho có.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói “Mặc kệ hắn là sợ tội tự sát hay chết như thế nào, cũng phải ghi Hồ Uy hắn là phạm tội giết người!”

Chương 420: Thế giới trong gương.

Tạ Vũ Tình nói “Người cũng đã chết rồi, chuyện này rất quan trọng à?”

“Đối với ta rất quan trọng, các ngươi phán quyết, tương đương với pháp luật nhân gian định tội hắn, đơn giản mà nói, hắn là bị ta thiết kế giết chết hồn phách, nếu các ngươi đem hắn định tội thành kẻ tội phạm giết người, thì âm phủ cũng sẽ tán thành, hành động của ta liền tính là hợp pháp, đã hiểu chưa?”

Tạ Vũ Tình ngạc nhiên, lẩm bẩm nói “Nếu hắn không bị phán quyết thì chuyện ngươi làm không tính là hợp pháp? thì sẽ như thế nào?”

“Cũng chẳng sao cả, dù sao Thôi Phán Quan cũng không thể làm gì ta.”

Diệp Thiếu Dương buông tay “Nhưng nếu tương lai có chuyện gì cần tìm hắn, hắn sẽ lấy sự tình này ra nói, sẽ nổi lên phiền toái.”

Chu Tĩnh Như nghe thế, nhịn không được nói một câu “Huynh trước kia thu thập ít lệ quỷ gì đó, cũng không có tốn công đến như vậy nha?”

“Ta giết quỷ yêu, là chuyện đương nhiên, giết người thì là chuyện khác, hơn nữa Hồ Uy là pháp sư, lấy pháp lực của hắn, nói không biết chừng ở dưới địa phủ có treo huyền danh, dựa theo trình tự bình thường, ta muốn giết pháp sư, hẳn là phải nói trước với Thôi Phủ Quân một tiếng, nhận được mệnh lệnh của âm phủ mới có thể động thủ, phiền toái là do cái này đây.”

Tạ Vũ Tình gật gật đầu nói “Đã biết, chuyện đó giao cho ta.”

Sau đó lấy từ trong cái bọc nhỏ của mình ra một cái notebook, nói “Đây là Tứ bảo lúc trước đưa cho ta, bên trong có ký lục lại danh sách tên những người đã mua qua Cổ mạn đồng, ngươi thấy …..

nên làm gì bây giờ?”

Nhắc đến vấn đề này, Diệp Thiếu Dương cũng có chút khó xử lý, suy nghĩ một lát rồi nói “Nếu là huyết dưỡng tiểu quỷ, nhất định là phải thu lại, còn sống dưỡng thì … vẫn là thuyết phục bọn họ đem tiểu quỷ giao ra, để đưa đến âm ty, nếu thật sự không muốn giao…..”

Mã Thừa nói “Lúc trước chúng ta ở trong phòng khác của tiệm thuốc Hồ Uy nhìn ra, như cái phụ nữ kia, dưỡng tiểu quỷ là để bảo hộ chính mình, ta cảm thấy không cần thiết cái nào cũng thu lại tiểu quỷ?”

Tạ Vũ Tình không có đồng ý, nói “Lỡ như cô ta không chỉ thỏa mãn được bảo hộ, còn muốn thương tổn người khác, ai có thể đứng ra cam đoan đây?”

Diệp Thiếu Dương nói “Chuyện cũng không có nghiêm trọng như vậy, sống dưỡng tiểu quỷ, nhiều nhất là đi dọa con người, không có thủ đoạn gì để đả thương người khác, nuôi loại tiểu quỷ này, nguy hại tiềm tàng cũng không bằng mời hai người bảo tiêu.”

Nói xong, hắn cùng Tạ Vũ Tình cùng nhau đem ánh mắt nhìn Mã Thừa, Mã Thừa xua tay nói “Nhìn ta làm cái gì, những bảo tiêu đó đều là ta tìm công nhân của công ty, vì làm cho Hồ Uy kinh sợ mới cố ý mắc quần áo giống nhau, làm ra trận thế đó, ngày thường không có việc gì nuôi nhiều bảo tiêu như thế làm gì, bị điên à?”

Diệp Thiếu Dương nói “Ta nhìn ngươi là bởi vì chuyện này cần tới ngươi hỗ trợ, loại sự tình nuôi tiểu quỷ này, cánh sát không có tiện ra mặt, những người đó đều là những người có chức có tiền, nếu ta chính mình đi, có khả năng là sẽ bị đánh chết, nên có ngươi ra mặt mới trấn áp được.”

Mã Thừa lập tức lắc lắc đầu “Đây là làm việc đắc tội với người ta, ta không làm”

Chu Tĩnh Như lập tức nói “Để ta đi, ta ở trước mặt bọn họ lời nói cũng có cân lượng, ta sẽ khuyên bảo bọn họ, tin tưởng họ sẽ không có trách ta, với lại ta cũng không sợ đắc tội với người ta.”

Mã Thừa nghe nàng nói như vậy, làm như có vẻ chính mình quá hẹp hòi, vội vàng nói “Đúng lắm, ta với muội cùng đi!”

Chu Tĩnh Như không để ý đến hắn.

Diệp Thiếu Dương cười cười “Để kêu Tứ bảo đi cùng với nàng, gặp được người nguyện ý bỏ đi tiểu quỷ, để hắn làm siêu độ, phần âm đức này đưa cho hắn.”

Trong lòng lại mừng thầm, Hồ Uy làm cái mua bán tiểu quỷ này lâu như vậy, người mua khẳng định là không ít, còn có ở nơi khác nữa, đi tìm bọn họ, hao phí biết bao nhiêu thời gian công sức, vì chút âm đức mà như vậy, thật là không đáng, dứt khoát đẩy sang cho Tứ bảo.

Chu Tĩnh Như nghe thế liền nóng nảy “Ngươi đừng có hào phóng như vậy được không, chỗ tốt của mình, cứ muốn đưa cho người khác.”

“Ách….”

Diệp Thiếu Dương giả bộ lộ ra một nụ cười coi thường công danh lợi lộc “Những thứ này chỉ là phù vân mà thôi, hà tất phải để ý”

Ánh mắt Chu Tĩnh Như nhìn về phía hắn, lại có thêm vài phần khâm phục.

Nàng đề nghị buổi tối tổ chức một tiệc rượu chúc mừng, mời các bạn bè cùng đến tham gia, tuy rằng Diệp Thiếu Dương không có yêu cầu nàng tham dự vào chuyện này, nhưng nghe nói sự việc đã kết thúc, nàng thật là hưng phấn, ít nhất là không cần lo lắng vì Diệp Thiếu Dương.

Mã Thừa có chút xấu hổ nhìn Diệp Thiếu Dương, nói “Ta còn có một cái phiền toái chưa xử lý, là cái tiểu quỷ…..”

Diệp Thiếu Dương nói “Ta khuyên ngươi là không nên nuôi dưỡng, đem cổ mạng đồng đến nơi ta đi, ta sẽ tự mình cầu siêu cho nó.”

Mã Thừa gật gật đầu “Không thành vẫn đề, đúng rồi, còn Bạch y nhân kia, có chết chưa?”

Nghe hắn hỏi như vậy, Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn thoáng qua Âm dương kính đang đặt ở trên tủ phía đầu gường “Dĩ nhiên là chưa có chết, chỉ là bị phong ấn trong gương.”

Mã Thừa hít vào một hơi, nghĩ đến biểu hiện hung hãn của Bạch y nhân trong lúc đấu pháp lúc trước, khiếp sợ nói “Thế ngươi tính làm gì nó bây giờ? giết chết nó?”

“Nó là không thể giết chết, chuyện này ngươi đừng động đến, để ta, chính mình tự xử lý ”

Diệp Thiếu Dương duỗi cái eo đang mỏi, nói “Mọi người cứ làm việc tiếp đi, đến lúc ăn thì kêu ta dậy, ta đi ngủ tiếp đây”

Xoay người lên gường, duỗi tay cầm chăn lên đắp, mới nhìn thấy Quả Cam đang ngủ thẳng cẳng trong chăn, trong máy mắt cả người cứng đờ.

Tạ Vũ Tình bật cười “Ngươi thật sự là chui vào nha!”

Diệp Thiếu Dương gãi gãi ót, nói với Mã Thừa “Ngươi lại cho ta một gian phòng nữa đi.”

Mã Thừa mở căn phòng ở cách vách cho hắn, Diệp Thiếu Dương đem đồ vật của chính mình đều đem đi qua, cũng không có ý muốn ngủ, kêu bọn họ rời đi, còn chính mình ngồi trên gường điều tức hai chu thiên, tinh thần cũng đã gần no đủ, ngồi trên ghế ở ban công, đem sự tình đã trải qua suy nghĩ lại một lần, xác định không có thứ gì sai sót, trong lòng cũng an tâm.

Trừ bỏ một ít việc sau cuộc chiến yêu cầu Tứ bảo đi làm, chuyện này, cuối cùng cũng đã kết thúc, nhưng tốt nhất vẫn là mọi người đều còn sống.

Diệp Thiếu Dương đem Âm dương kính cầm trong tay, mở ra thiên nhãn, xuyên qua phù ấn của mình lưu lại, rồi nhìn vào trong gương….

Thần thức xuyên qua một đoàn năng lượng như sương mù màu trắng, rồi đi đến một bãi cỏ, bên cạnh là hắc ám vô tận, thiên địa một mảnh hư vô, mặt cỏ thì trống thưa thớt.

Cái tên gia hỏa mạnh mẽ kia —-

– Hỗn độn, đang khoanh chân ngồi ở giữa bãi cỏ, trên người vẫn mặc bộ trường bào có chứa các trang sức màu kim sắc, đầu đội mũ trắng, hai tay tinh tế như bạch ngọc duỗi ra ngoài áo choàng, bày ra tư thế niêm hoa.

Một cổ hỗn độn chi lực hóa thành khí, giống như một con rồng, đang ở bên người hắn bay múa, hiển nhiên đây là thủ đoạn tu luyện của hắn.

“Cái không gian này, là ngươi dùng tu vi chế tạo ra à?”

Diệp Thiếu Dương dùng thần thức hỏi hỗn độn.

Hỗn độn không có tiếp lời, nhưng Diệp Thiếu Dương biết là hắn có thể nghe mình nói chuyện, thở dài”

Ngươi tính đem nơi này thành chỗ tu luyện?”

Hỗn độn lúc này mới mở miệng, nhẹ giọng nói “Có gì không thể.”

“Ngươi rất là lợi hại, khẳng định là phi thường lợi hại”

Diệp Thiếu Dương thẳng thắn nói “Nếu không có Thái ất phất trần ở lúc cuối phát lực, cho dù ta có bố trí đại trận như vậy, vẫn là không thể bắt được ngươi, vẫn là thắng hiểm mà thôi.”

Chương 421: Gia thế của Diệp Thiếu Dương (1)

Hỗn độn chậm rãi cười.

Diệp Thiếu Dương cười nói “Thật ra là ta muốn nói, cho dù ngươi có tu vi thông thiên đi chăng nữa, nhưng đã ở trong Âm dương kính, đều không thể ra được, ngươi thực lực càng mạnh, thì phong ấn chi lực của Âm dương kính càng mạng, giống như ngươi đang ở trong một cái rổ, nhưng không bao giờ có thể nâng nó lên được”

Hỗn độn không có trả lời, qua một lúc mới sâu kín nói “Có một loại lực, kêu là lực bên ngoài rổ.”

“Vậy ngươi cứ chậm rãi mà tu luyện đi, không có việc gì thì có thể thử xem.”

Diệp Thiếu Dương cũng không có nghĩ nhiều về vấn đề này, nói “Thật ra ta vẫn luôn muốn tháo mũ của ngươi xuống, nhìn xem mặt mũi của ngươi trông như thế nào, đừng có nói vô hình vô tướng, ngươi đã có thân thể, nhất định phải có khuông mặt, bằng không thì ngươi chụp mũ lại để làm gì?”

Hỗn độn hơi ngẩng đầu lên, khóe miệng hiện lên nụ cười nhạt “Thế ngươi có biết vì sao ta phải chụp mũ che mặt không?”

“Không biết”

Diệp Thiếu Dương trả lời thật dứt khoát.

Hỗn độn khe khẽ thở dài “Lần sau nếu ngươi có thể thắng được ta, sẽ cho ngươi nhìn xem một lần”

Diệp Thiếu Dương vốn định hỏi hắn một câu, ngươi không phải là mỹ nữ gì, làm gì mà thần thần bí bí như vậy để làm gì.

Đột nhiên hỗn độn duỗi ra một ngón tay, một đoàn ánh sáng trắng bay ra, xuyên thủng thần thức của Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương đang nhìn trước Âm dương kính lắc lắc đầu, bị tiêu diệt một sợi thần thức, tuy rằng đối thân thể không có bất kỳ ảnh hưởng gì, nhưng cũng cảm giác được một điểm khó chịu.

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một chút, hiện tại mình không có cách nào tiêu diệt được hỗn độn, cũng chỉ có thể đem hắn khóa ở trong Âm dương kính, còn để tương lai xem như thế nào rồi tính, hơn nữa hắn cũng rõ, chính mình trong lòng cũng không có tin hắn đã giết qua tổ tiên Mao sơn nên thế tiêu diệt hắn, chuyện này không biết thật giả ra sao, dù sao thì mình cũng chưa có gặp qua hắn giết bất cứ ai.

Diệp Thiếu Dương mở ba lô, lấy ra Thái ất phần trần, ở trong ánh sáng của hoàng hôn mà quan sát nó, trong lòng tràn ngập đắc ý.

Thái ất phất trần mới chính là thu hoạch lớn nhất của mình trong hành động này.

Tam đại pháp khí của Mao sơn, thì mình đã có hai thứ, nếu gom đủ tam đại pháp khí … có thể thật sự hay không sẽ phát sinh ra sự kiện thần kỳ kia? Diệp Thiếu Dương lắc nhẹ cái đầu, cảm thấy mình thật là tham lam, kiện pháp khí kia, mấy trăm năm trước đã không thấy bóng dáng, chính mình đi tìm ở nơi nào đây? Ngẩng đầu, nhìn ra bầu trời bên ngoài của sổ, mặt trời sắp lặn về tây, rặng mây đỏ đầy trời, một cảnh hoàng hôn thật đẹp.

Ngây người ở bên ban công một lát, thì bên ngoài có người gõ cửa.

Diệp Thiếu Dương đi qua mở cửa, thì thấy Chu Tĩnh Như cùng một mỹ nữ dáng người cao gầy —

– mắt Diệp Thiếu Dương lập tức sáng ngời, nhìn thoáng qua thì nhận ra là Quả Cam, sửng sốt cả người, đánh giá lại nàng trên dưới một lần.

Nàng mặc trên người một cái váy hoa dài, chân mang một đôi giày xăng-đan, nhìn thật là thanh thuần giản lược, cùng phối hợp với khí chất của nàng, thật là một mỹ nữ đẹp không có chút tì vết nào, có chút giống một nhân vật hoạt hình trong phim.

“Thấy thế nào, muội tự mình lựa đó”

Chu Tĩnh Như cười nói.

“Đẹp, rất đẹp”

Diệp Thiếu Dương gật đầu, nói với Quả Cam “Nhưng ngươi phải đi”

Quả Cam lập tức chu miệng lên “Lão đại, để ta ở lại một ngày đi, Tiểu Như tỷ đã nói buổi tối sẽ mang ta đi tham gia tiệc rượu, ta cũng muốn đi, ngày mai rồi lên đường.”

Chu Tĩnh Như cũng nói giúp “Để nàng ở đây chơi một ngày đi, có vấn đề gì đâu”

Nếu Chu Tĩnh Như cũng đã nói như thế, Diệp Thiếu Dương tự nhiên là không có nói từ chối được, nhún vai, cùng với các nàng đi xuống lầu, đi vào nhà ăn trong phòng, thấy Mã Thừa, Trương Tiểu Nhụy, Tạ Vũ Tình cùng Tứ Bảo đã ngồi sẵn bên trong.

“Sư phụ người đã tỉnh!”

Trương Tiểu Nhụy vừa thấy Diệp Thiếu Dương, lập tức đứng lên nhiệt tình nói “Để đồ đệ đi lấy nước cho người!”

Làm trò như vậy trước mặt mọi người, Diệp Thiếu Dương được đối đãi nhiệt tình như vậy cũng có chút ngượng ngùng.

Chu Tĩnh Như cùng Trương Tiểu Nhụy cùng là người trong vòng tròn mối quan hệ gia đình, nên cũng tương đối quen thuộc, lúc trước cũng có nghe nói về quan hệ của hai người, nhưng nhìn thấy nàng nhiệt tình cùng khiêm tốn như vậy đối với Diệp Thiếu Dương, thì kinh ngạc không thôi.

“Tiểu Nhụy, ngươi … Ngày thường ngươi toàn là bộ dạng hung hăng đi đâu rồi, sao lại như vậy trước mặt hắn……”

Trương Tiểu Nhụy cười cười hào phóng “Bời vì hắn là sư phụ của ta”

nói xong đi đổ nước cho Diệp Thiếu Dương, rồi nhét vào trong tay hắn.

Chu Tĩnh Như không biết nói cái gì luôn, nếu không phải nàng tận mắt thấy một màn này, có đánh chết nàng cũng không tin tưởng, mọi người đều sợ gặp Trương Tiểu Nhụy, cứ như vậy đối với một người, hơn nữa người này vẫn là…..

Mã Thừa nhìn nàng cười cười “Hiện tại nàng cũng đã biết, người ta không riêng gì có người hầu, còn có đồ đệ mỹ nữ, quả thật…..”

Còn chưa có nói hết lời, Trương Tiểu Nhụy đã hung hăng trừng mắt nhìn hắn, nói “Ta thích, ngươi làm sao?”

Mã Thừa biết nàng là người có võ, hơn nữa tính nóng như lửa, nói đánh liền đánh, lập tức ngậm chặt miệng, cái gì cũng không dám nói.

Diệp Thiếu Dương ho khan hai tiếng, nhìn đoàn người nói “Ta đã gọi cho Tiểu Mã cùng Quách sư huynh đi tới, đúng rồi còn có vũ vũ.”

Tạ Vũ Tình cố ý cười lạnh nói “Sợ là người muốn gọi tới là người cuối đi, có gì ngại ngùng mà không nói thẳng ra.”

“Đừng có nói giỡn, hôm nay ta mời, xem như là liên hoan một bữa, ta còn phải lập tức đi xa, trước khi trở về sẽ không có thời gian để tụ hội nữa.”

Một câu nói ra mọi người đều sửng sốt.

“Đi xa? Ngươi muốn đi đâu?”

Tạ Vũ Tình hỏi.

“Về nhà một chuyến.”

“À, Mao sơn?”

Diệp Thiếu Dương lắc đầu “Đó là sư môn của ta, ta chính là về nhà của mình”

“Ngươi có gia đình?”

Ít nhất là có hai người không hẹn mà cùng thốt lên hỏi.

Diệp Thiếu Dương trợn trắng mắt “Nói nhảm, ta cũng là cha mẹ sinh ra, không phải là từ cục đã nhảy ra, như thế nào không có gia đình.”

Chu Tĩnh Như vội vàng nói “Muội cũng không có ý này, chỉ là từ trước đến giờ, chưa có nghe huynh nói qua về gia đình bao giờ, cứ cho rằng huynh là từ nhỏ ở Mao Sơn lớn lên, cho nên ….

có chút kinh ngạc.”

Tạ Vũ Tình ở một bên cũng gật gật đầu.

Diệp Thiếu Dương thở dài nói “Ta lúc trước không có nói, chờ mọi người đến đông đủ đi, miễn cho ta lại phải nói một lần nữa.”

Nói xong lấy ra di động, gọi điện thoại nhắc nhở ba người kia, bọn họ đều nói cũng gần tới rồi.

Nửa giờ sau, Lão Quách cùng Trang Vũ Ninh lục tục đến, Trang Vũ Ninh hôm nay trang điểm rất là xinh đẹp, rất có khí chất của một minh tinh, nhưng là ở trước mặt của Chu Tĩnh Như, Trương Tiểu Nhụy cùng Mã Thừa, vẫn có chút câu nệ, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương thừa dịp đi Wc, lén hỏi thăm Mã Thừa mới biết được, gia gia của Trương Tiểu Nhụy đã từng là thủ trưởng cao nhất của quân khu tỉnh Giang Nam, trong nhà lại có nhiều người làm chức quan trọng trong quân đội, lúc này trong lòng liền hiểu ra, trách không được mà cô nàng có thể để cho Mã Thừa cùng Chu Tĩnh Như phải cho nàng mặt mũi, hơn nữa nào còn thích võ đến như vậy, chắc hẳn là chịu sự ảnh hưởng từ gia đình.

Tiểu Mã cuối cùng cũng đến, còn mang theo Vương Bình cùng nhau tới, như vậy là cái bàn đã tràn đầy người, Diệp Thiếu Dương ánh mắt nhìn qua tất cả mọi người, cảm thấy bạn bè của mình ở Thạch Thành đã đến đông đủ hết, nghĩ đến mình mới đến Thạch Thành không có bao lâu, đã quen được nhiều bạn bè như vậy, hơn nữa giao tình rất sâu, trong lòng liền cảm khái.

Trước khi mở tiệc, vẫn luôn không thấy bóng dáng của Qua qua, thi đột nhiên từ phía dưới chui ra, bò lên vai của Quả Cam mà ngồi, hai người bọn họ một quỷ một yêu đều không có ăn cơm, ở bên cạnh ngồi xem bọn họ dùng bữa uống rượu.

Chương 422: Gia thế của Diệp Thiếu Dương (2)

“Diệp Thiếu Dương, gia đình của ngươi thì như thế nào, lúc nãy chỉ mới nói thôi, hiện tại mọi người đã đến đông đủ, có thể nói đi”

Mã Thừa đổ cho Diệp Thiếu Dương một ly rượu nói.

Tức thì ánh mắt của mọi người đều dừng trên mặt của Diệp Thiếu Dương, bị nhiều người như vậy nhìn vào, hắn lại ngại ngùng lên, gãi gãi cổ, nói “Cũng không có gì, nhà ta ở trên đầu sông Hoài của huyện Dự Châu, trong một cái sơn thôn nhỏ, ta lúc năm tuổi mới lên Mao Sơn, về sau cũng không có trở về nhà, chỉ là như vậy”

“Ngươi vì sao lại lên Mao Sơn, trong nhà còn có thân nhân nào không?”

Tiểu Mã hai mắt tỏa sáng, lúc trước kia, hắn cũng đã hỏi hắn qua nhiều lần, mỗi lần đều bị Diệp Thiếu Dương dùng đề tài khác ngắt lời, hôm nay hắn có cảm giác, Diệp Thiếu Dương sẽ nói ra sự thật.

“Nhà ta gia thế rất thảm, phi thường thảm.”

Diệp Thiếu Dương cầm chén rượu mà uống một ngụm nói.

Tiểu Mã nói “Thế có thảm giống Đường Bá Hổ không?”

“Đường Bá Hổ?”

Trương Tiểu Nhụy vừa lúc ngồi bên Tiểu Mã, liền cho hắn một chưởng lên vai, tức giận nói “Đừng có ngắt lời.”

Một chưởng này xém chút nữa làm Tiểu Mã hộc máu, đến nói chuyện cũng không nói ra lời.

Diệp Thiếu Dương nói tiếp “Để ta nói từ đầu đi, nhà ta ở một cái sơn thôn nhỏ, kêu là Diệp gia thôn, ta được năm tuổi lúc ấy, có một vu sư nhân gian bởi vì ….

cái này không nói, tên vu sư này luyện chế mẫu tử thi sát hại ta, chút nữa đã đem ta giết chết.

May mà có sư phụ cứu ta, vì để rút hết thi độc trong cơ thể ta, liền thu ta làm đệ tử, mang lên Mao sơn, ta chính là tu hành từ lúc đó, khi mọi người trong gia đình còn sống, mỗi năm đều lên Mao sơn thăm ta.

Sau đó bà nội ta qua đời, chỉ còn ông nội ta khỏe mạnh, lúc ta được mười tuổi, quê nhà bộc phát một trận “hồng thủy (1)”

cực lớn trăm năm khó gặp *hồng thủy (1):​Đại hồng thủy​ (hay ​hồng thủy​) là đại thảm họa khủng khiếp được nhắc đến trong truyền thuyết của nhiều tôn giáo và nhiều dân tộc trên thế giới.

Nó được miêu tả là một trận lụt cực lớn và là sự trừng phạt của Thiên Chúa do sự suy đồi đạo đức, thoái hóa biến chất của loài người.* nguồn: wikipedia.org Diệp gia thôn chúng ta vừa lúc ở trên vùng núi hẻo lánh, liền bị phá hủy trước tiên…..đã chết rất nhiều người, trong đó có ông nội, cha mẹ ta đều mất tích, vẫn không có tìm được, tự nhiên là đã mất mạng.”

Nói đến đây, Diệp Thiếu Dương thở dài một hơi, tựa lưng vào ghế, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, bình tĩnh cảm xúc một chút, mới nói tiếp “Hồng thủy sau khi qua đi, người chạy nạn của Diệp gia thôn, liên tục trở về lại thôn ở, nhưng khi đó ta còn nhỏ, nên sụ phụ sợ ta bi thương quá nhiều, cũng không có nói cho ta biết những việc này.

Mãi cho đến khi ta được mười lăm tuổi, ta vẫn luôn không thấy thân thích trong nhà đến thăm ta, ăn tết cũng không có lên đón ta, ta không chờ được, trở về quê một lần, kết quả nhà thì còn, nhưng chỉ là một tòa nhà trống, ta đi tìm thân thích nghe ngóng tin tức, mới biết được chân tướng, sau ta lại về Mao sơn, tiếp tục tu hành….

Chuyện trải qua chỉ có như vậy, lúc trước không có nói, là bởi vì nhà ta không còn nữa, nên cũng không có gì phải nói.”

Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn mọi người, phát hiện bọn cũng đang thổn thức, trầm mặc nhìn mình, Chu Tĩnh Như đôi môi rung động, tựa hồ như muốn nói an ủi mình.

“Không cần phải an ủi ta, chuyện này đã sớm qua đi, trên đời còn có nhiều thảm hơn so với ta, ta ít nhất là đã từng có gia đình, hiện tại về nhà, còn có phần mộ tổ tiên mà bái tế.”

Tiểu Mã duỗi tay đặt lên vai của Diệp Thiếu Dương, uống ly rượu trong tay mình nói “Ngươi lúc nãy nói đi về nhà, là đi về tế tổ tiên sao?”

Diệp Thiếu Dương lắc đầu “Ta đã có nói lúc nãy, hại ta là một đôi mẫu tử thi sát, lúc ấy ngoài ý muốn, sư phụ chỉ giết được mẫu sát, còn con anh sát khi đào tẩu được, sau đó liền ẩn núp tu luyện, gần đây sư phụ mới nhờ người mang đến tin tức, nói là con thi sát này đã xuất hiện, chuyện này có quan hệ đến ta, nên phải trở về một chuyện, chính là muốn đem nó tiêu diệt.”

Mọi người nghe sự tình có liên quan đến “Thi sát”

, liền cả kinh nói không ra lời.

Tạ Vũ Tình hỏi “Con thi sát này đã tu luyện mười mấy năm, rồi mới dám xuất hiện, có phải hay không nó rất lợi hại?”

“Đây là chuyện đương nhiên, mẫu tử thi sát, bản thân nó đã là một hung thần cực mạnh, tu luyện bảy bảy bốn mươi chín ngày, sau đó thành hình cùng ngày quỷ tiết, cho nên thành sát, có thể có tu vi mạnh bằng thi sát đã tu luyện mấy trăm năm, bằng không cũng không thể đào tẩu dưới tay của sư phụ ta, sau đó lại tu luyện thêm mười mấy năm, thật là không biết mạnh đến bao nhiêu nữa.”

Mọi người cả kinh líu lưỡi, Tạ Vũ Tình nhíu mày, nói “Con thi sát tiểu quỷ này, cùng với những con ngươi đã từng đối phó qua Quỷ Đồng 6 mắt, còn có Nứt đầu, đều là tiểu quỷ, thì có gì khác nhau?”

“Khác nhau rất lớn, thi là một loại cương thi, mà thi sát kém cỏi nhất, cũng mạnh ngang với cương thi vương không sai biệt nhiều lắm.”

“Nhưng vì sao thi sát lại lợi hại như vậy?”

“Các ngươi cũng đã biết, mặc kệ là Quỷ đồng 6 mắt hay nứt đầu quỷ tử, đều là do pháp sư làm ra, nứt đầu có tu vi rất mạnh, nhưng rốt cuộc cũng chỉ mới có thành hình có hai năm, nên cũng không làm nên trò trống gì, còn trẻ con thi sát sinh ra đã thành sát, tu luyện thêm mười mấy năm, tu vi của nứt đầu không thể cùng nó so sánh được.”

Diệp Thiếu Dương xua xua tay “Nếu mà dễ đối phó, sư phụ cũng không có bảo ta đi một chuyến.”

Chu Tĩnh Như sau khi nghe hắn nói xong, thở dài “Vốn tưởng chuyện này đã kết thúc, ngươi có thể nghỉ ngơi một đoạn thời gian, không nghĩ lại phải mạo hiểm nữa….”

Diệp Thiếu Dương cười cười “Ta cũng không có nghĩ đến, không có biện pháp nào.”

“Ngươi khi nào thì đi?”

“Ta ….

xong chuyện rồi đi”

Diệp Thiếu Dương nhìn Trang Vũ Ninh nói “Xem xong buổi biểu diễn của nàng —

– không đúng là thi đấu, thì ta đi.”

Trang Vũ Ninh cúi đầu ngượng ngùng.

“Tiểu Diệp tử, để ta đi cùng với ngươi!”

Tiểu Mã nói, lập tức bị Vương Bình dùng cánh tay đẩy hắn một cái.

Diệp Thiếu Dương nhìn thấy một màn này, cười cười “Ta chính mình trở về là được rồi, tốc chiến tốc thắng, rồi trở lại tìm mọi người.”

Tiểu Mã còn muốn nói cái gì, thì bị Vương Bình ở trên đùi hắn nhéo một phen, đành phải ngậm miệng lại.

Trong nhất thời mọi người lại không nói lời nào.

Diệp Thiếu Dương cười cười, giơ lên chén rượu nói “Không cần phải lo lắng cho ta, cụng ly nào, xem như là đưa tiễn ta.”

Tiểu Mã nâng chén nói “Hảo huynh đệ lên đường bình an, ở đây đã có ta!”

Ít nhất là có ba người ở dưới bàn đá vào chân hắn, tuy rằng hắn nói thì không có vấn đề gì, nhưng nghe ra không có điểm may mắn lắm.

Trong lúc dùng bữa, Diệp Thiếu Dương đem sự tình siêu độ tiểu quỷ nói với Tứ bảo, Tứ bảo vốn dĩ là không muốn nhận cái phiền toái này, nhưng giờ Diệp Thiếu Dương lại phải đi, không có biện pháp nào, đành phải đáp ứng.

Mọi người đều biết Diệp Thiếu Dương phải đi, nên đều có chút thương cảm, nhưng Diệp Thiếu Dương cam đoan sẽ mau chóng thu phục thi sát, khỏe mạnh trở về, rồi cao hứng chạm cốc với mọi người, đem cảm xúc của mọi người xua đi phân nửa, ầm ĩ uống rượu lên.

Chu Tĩnh Như muốn mang theo Quả Cam đi tham gia tiệc rượu, nên đi xuống trước, còn mọi người đi vẫn ăn đến khi tan tiệc, từng người ra về.

Tạ Vũ Tình muốn một mình cùng nói với Diệp Thiếu Dương mấy câu, nhưng lão Quách uống khá nhiều nên vẫn lôi kéo Diệp Thiếu Dương nói đông nói tây, thấy qua nhiều người nên cũng không tiện, đành thôi, dù sao Diệp Thiếu Dương cũng chưa đi liền, đến lúc đó rồi mình tiễn hắn rồi sẽ nói, có nhiều thêm thời gian nói chuyện, vì thế cáo từ rời đi.

Diệp Thiếu Dương đưa bọn họ ra về, mình thì ngồi lên xe của Trang Vũ Ninh, cùng nhau về biệt thự lấy đồ của mình.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 4 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 4 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 6 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin