1. Home
  2. Truyện Ma
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio
  4. Tập 61

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio

Tập 61

❮ sau
tiếp ❯

Chương 377: Không phá được trận pháp

Diệp Thiếu Dương nói “Quả thật rất có khả năng, ngươi nói tiếp đi, còn một việc nữa là cái gì?”

“Chuyện thứ nhất còn chưa có nói xong, sau khi nàng tiến vào bệnh viện, hai tháng sau đó, bụng nàng liền to lên, hình như là mang thai, nhưng đây là chỉ nhìn từ bên ngoài mà thôi, không thấy trong hồ sơ bệnh viện.

Bác sĩ phụ trách nàng, hiện tại là viện trưởng, lẽ ra khi kiểm tra định kỳ cho nàng, nếu phát hiện ra mang thai, thì phải nhất định báo cáo, rồi kết hợp xử lí, nhưng vị bác sĩ khi lại không có báo cáo nàng có mang thai, cho nên tất cả mọi người chỉ là suy đoán.

Chuyện thứ hai càng thêm trực tiếp chứng minh chúng ta không có tìm lầm người, sau khi nàng tốt nghiệp đại học, đã từng làm ở tiệm của Hồ Uy hơn ​một ​năm thời gian, sau đó mới đến bệnh viện ….

hơn nữa tới bây giờ, mỗi tháng Hồ Uy đều đến bệnh viện tâm thần ​một ​lần, đây là ta thăm hỏi ra manh mối, Hồ Uy mỗi lần tới bệnh viện, đều là đến buổi tối khi có ít người, xách theo một cái bao nilon màu đen, ở bệnh viện nửa giờ thì đi ”

Diệp Thiếu Dương trong lòng ngẩn ra, manh mối này của Tạ Vũ Tình cùng với manh mối của Tứ bảo cung cấp thì giống nhau, liền hỏi “ Hồ Uy đến bệnh viện, là vì thăm Lý thu nga?”

Tạ Vũ Tình nhún vai “Không biết”

Diệp Thiếu Dương cả kinh “Không biết?”

“Không sai, đầu tiên, là ta thông qua bảo an trực đêm, hỏi ra manh mối này, hắn chỉ biết là Hồ Uy mỗi lần đến đều đi vào ký túc xá của người bệnh, đi chỗ nào nữa, thì bảo an không có khả năng đi theo nên không biết.

Vốn dĩ nếu hắn đi thăm Lý Thu Nga mà nói thì sẽ có người nhìn thấy, nhưng là ….

Lý thu nga đã sớm mất tích, từ theo tư liệu của bệnh viện thì bởi vì bệnh tình chuyển biến tốt đẹp, Lý thu nga được người nhà đón về rồi.

Nhưng ta đã điều tra qua, phụ thân của Lý thu nga đã chết sớm, mẫu thân thì tái giá ở đâu không biết, trong nhà chỉ còn một nãi nãi 70 tuổi, bà ấy không có khả năng đi đón Lý thu nga, hơn nữa bà ta còn cho biết Lý thu nga cùng Hồ Uy thường hay lui tới, quan hệ không phải bình thường.”

Diệp Thiếu Dương nghe xong những lời này, cả kinh không nói ra lời.

Tạ Vũ Tình tiếp theo nói “Nếu Lý thu nga không có bị người đón đi, chỉ có thể nói tư liệu của bệnh viện là có người cố ý làm giả, hơn nữa khi ta muốn tìm video giám sát để xem khi Hồ Uy đến bệnh viện đi đâu, thì vị Vương viện trưởng chính là bác sĩ phụ trách Lý thu nga năm đó, nói cho ta video giám sát nửa tháng trước mới vừa bị xóa sạch, ha hả, thiên hạ này làm gì có sự tình nào trùng hợp như vậy, ở đây nhất định có điều cổ quái.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày “Cho nên người cũng chưa nhìn thấy qua Lý thu nga?”

“Chính là vì chưa thấy, nên mới tìm ngươi cùng nhau đi, xem ngươi có biện pháp nào tìm ra nàng không”

Tạ Vũ Tình nói “Hồ Uy mỗi tháng đều đến bệnh viện tâm thần, do đó Lý thu nga khẳng định vẫn còn ở bên trong.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, tán thành với kết quả suy đoán của nàng.

Tạ Vũ Tình đem xe chạy tới một vùng núi, dọc theo quốc lộ Bàn Sơn đi về phía trước.

“Nơi đó, chính là Đại Thanh Sơn”

Diệp Thiếu Dương quan sát qua, có hai tòa núi, ​một ​lớn ​một ​nhỏ hỏi “Cái nào là Đại Thanh Sơn?”

Tạ Vũ Tình nói “Lớn chính là Đại Thanh Sơn, nhỏ là Tiểu Thanh sơn, bệnh viện nằm ở trung gian của hai ngọn núi, nơi này còn không thấy được, đi đến phía trước mới thấy.”

Ô tô chạy lên độ cao nào đó, góc độ vừa lúc nhìn được giữa hai tòa núi, Diệp Thiếu Dương mới nhìn đến, ở giữa hai ngọn núi có một ​khoảng trống rất lớn, bên trong có hai tòa nhà mười tầng, nằm song song với nhau.

Liền buồn bực nói “Bệnh viện tâm thần vì sao lại xây dựng ở nơi này?”

“Bệnh viên yêu cầu phải chỗ hẻo lánh, an tĩnh, có thể giúp người bệnh trị liệu cùng khôi phục, kỳ thật nơi đây cũng do đất ở đây rẻ hơn”

Tạ Vũ Tình nhún vai, đôi mắt nhìn ra bên ngoài cửa xe nói “Bất quá nói đây phong cảnh cũng không tồi, ngươi nói phải không?”

Diệp Thiếu Dương bảo nàng dừng xe lại, tự mình xuống xe, nhìn về phía hai ngọn núi quan sát, trong lòng có phán đoán, lẩm bẩm nói “Chúng ta tìm không có lầm, nơi đây tuyệt đối là địa phương tiểu quỷ kia tu luyện”

Tạ Vũ Tình cả kinh “Ngươi sao biết được?”

Diệp Thiếu Dương chỉ vào Đại Thanh sơn, nói “Ngọn núi này cao gần trời, hai bên vừa lúc có hai đạo sườn núi, trung gian thì như ao bị nhốt lại, ngươi nhìn xem, có phải hay không giống ​một ​người đang khom người đem hai cánh tay vươn ra?”

Tạ Vũ Tình một hồi, lẩm bẩm nói “Đứng vậy, thật có chút giống, hơn nữa ngọn núi thứ nhất tảng đá bên trên, có chút giống như đầu, ân, mặt trên có dây đằng cỏ tranh giống như tóc, à nha, càng xem càng giống! Diệp Thiếu Dương chỉ vào đối diện Tiểu Thanh sơn, nói tiếp “Phương vị Tiểu Thanh sơn, vừa lúc lại ở giữa hai bên sườn Đại Thanh sơn, nhìn qua như bị Đại Thanh sơn vờn quanh, hình dạng bầu dục, giống như là cái tã lót trẻ con, bị một nữ nhân, ôm vào trong ngực, phía dưới Đại Thanh sơn có dòng suối nhỏ chảy qua, liền tượng trưng cho sữa tươi….”

Tạ Vũ Tình kết hợp với lời hắn nói, càng xem càng thấy như thật sự vậy, đôi mắt không khỏi trừng to lên “Chẳng lẽ hình dạng hai núi này là có người cố ý làm ra?”

“Đương nhiên không phải, cái này kêu là trời sinh hữu hình, là từ trong phong thủy hiển ảnh lên mặt đất, ở trong phong thủy huyệt kêu là tử mẫu đồng tâm huyệt, thông suốt qua Đại thanh sơn, đem địa khí từ phía đông truyền đến Tiểu thanh sơn người thường mà chôn mộ mả tổ tiên ở đây, trong nhà con cháu khí vượng, thượng từ hạ hiếu, trong vòng năm đời, nhất định sẽ có ​một​ đại nhân vật”

Dừng một chút, rồi nói tiếp “Nếu có quỷ yêu ở chỗ này tu hành, cũng sẽ có được địa khí.

hiểu quả tu luyện rất tốt.”

“Cho nên, ngươi mói xác định tiểu quỷ kia nhất định là ở chỗ này?”

Diệp Thiếu Dương gật đầu “Đúng vậy, hơn nữa nó là tiểu quỷ, nếu cùng với Lý thu nga có mối quan hệ mẫu tử, hoặc dùng Mao sơn thuật bố trí thành trận pháp mẫu tử, vừa lúc hợp với phong thủy nơi này, càng thêm có trợ giúp cho tu luyện, bệnh viện này vừa lúc xây dựng ở chân núi Tiêu thanh sơn, cũng là ở phong thủy khẩu thượng, nhất định chân thân của tiểu quỷ kia ở tại bệnh viện tâm thần.

Tạ Vũ Tình nghe hắn nói nhiều như vậy, ngơ ngác nói “Có thể hay không, bệnh viện tâm thần xây dựng ở chỗ này, có phải là âm mưu của Hồ Uy?”

“Cũng không phải, hắn nhất định không có năng lực lớn như vậy, có lẽ hắn nhìn ra được phong thủy tốt này, thích hợp dưỡng tiểu quỷ, cho nên mới an bài Lý thu nga tiến vào.”

Tạ Vũ Tình gật gật đầu, nhíu mày nói “Theo ý nói này của ngươi, Lý thu nga cùng nứt đầu kia có cái quan hệ gì, chẳng lẽ thật là mẫu tử? ”

“Cũng có khả năng, đừng vội đoán, đi thôi, tìm được Lý Thu Nga, cái gì cũng biết thôi”

Lên xe, Tạ Vũ Tình thẳng thắn nói cho Diệp Thiếu Dương, là ngày hôm qua nàng đã thử tìm kiếm Lý thu nga, nhưng không có tìm được, đi qua phòng lúc trước Lý thu nga ở, hiện giờ bên trong trống trơn không có ai.

Nhưng hộ sĩ trực ca đêm ở nơi đó, ngẫu nhiên nghe được ít động tĩnh quỷ dị, có tiếng nữ nhân khóc, còn có tiếng tiểu hài tử cười tà tà, làm mọi người ở tầng đó đều nói có quỷ.

Chương 378: Tìm kiếm quỷ mẫu (1)

Ô tô ở trên đường núi đi một vòng tròn, đi tới cổng ngoài của bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.

Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn, cùng với kiến trúc khác giống nhau, bất đồng là ở chỗ cánh cửa lớn, ở trên là ​một ​loạt mũi ngọn hình tiêm thứ, hai bên tường viện cũng rất cao, ở trên lại có lưới sắt vòng tròn, cơ hồ là không có cách nào vượt qua, Tạ Vũ Tình giải thích, đây là biện pháp dùng để ngăn ngừa người bệnh tìm cách trốn ra ngoài.

“Bệnh tâm thần, bệnh viện còn cần phải phòng ngừa người bệnh đào tẩu?”

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nói.

Tạ Vũ Tình nói “Nơi này có rất nhiều người bệnh có khuynh hướng bạo lực, hơn nữa có nhiều tội phạm bị cưỡng chế ở chỗ này tiếp thu điều thị, nếu họ bỏ chạy thi sao bây giờ?”

Lợi dụng chính mình là cảnh sát, Tạ Vũ Tình nhẹ nhàng mang theo Diệp Thiếu Dương đi vào bệnh viện tâm thần.

Diệp Thiếu Dương là lần đầu tiên đi đến loại địa phương như thế này, hết thảy đều rất hiếu kì, đáng giá khắp nơi, Ở giữa hai tòa nhà là sân vận động, có không ít bệnh nhân mặc trang phục người bệnh vận động.

Nhìn thấy họ chơi gì cũng có, nhưng nhìn kỹ liền phát hiện vấn đê, như có hai người không ngừng đem 1 cái bóng rổ ném tới ném lui, có người ôm xà đơn run run, còn có tên đứng đối diện với cây cột điện, lòng đầy căm phẫn không ngừng nói cái gì đó.

“Nơi này đều tương đối bình thường…..”

Khi Tạ Vũ Tình nói chuyện thì bọn họ nhìn đến hai người đang đánh bóng bàn, nắm cây vợt không ngừng kéo ngang, phách ngược, phách tới, động tác rất có tiêu chuẩn, chạy tới chạy lui mồ hôi như mưa, nhưng là ….

không có bóng bàn.

Tạ Vũ Tình lau mồ hôi “Được rồi, ta nói bình thường là những người này không có khuynh hướng bạo lực, cho nên có thể ra ngoài sân.

Còn những người nguy hiểm, đều ở khu b, chính là khu của Lý thu nga ở phía trước.

Hai người đi qua khu a, đi vào khu nhà b, giữa hai tòa nhà có lưới sắt rất cao ngăn lại, ở giữa ​một ​cái cổng có bảo an thủ vệ.

Tạ Vũ Tình đưa ra thẻ cảnh sát, tên bảo an nhìn qua, trong lòng muốn không cho hai người đi vào, nhưng cũng không có biện pháp nào, đành phải mở cửa.

Chờ bọn họ đi vào xong, lập tức lấy ra bộ đàm báo cho ai đó về sự xuất hiện của họ, bởi vậy nên khi hai người vừa đi đến sảnh của phòng bệnh khu b, thì sớm có một người đàn ông mặc áo khoác trắng, đầu hơi hói đi đến, nhìn về Tạ Vũ Tình mà cười khổ.

“Tạ cảnh sát, ngươi sao lại đến nữa, ta đã nói qua Lý thu nga đã xuất viện rồi, ngươi ở đây tìm cũng không thấy nàng, chỉ là lãng phí thời gian.”

“Xuất viện? là ai đem nàng đi, nàng chỉ có một nãi nãi, thần trí đã không rõ, có thể đem nàng đi sao?”

Vương viện trưởng nói “trong hồ sơ có ký lục lại như vậy, có lẽ là thân thích khác của nàng, ta dù sao cũng không biết, vị bác sĩ kia đã từ chức đi nơi khác, nên không thể kiểm chứng được.”

Tạ Vũ Tình biết hắn đã tính toán che dấu hết rồi, nên không cùng hắn nói dong dài, lạnh lùng nói “Ta là có lệnh đến điều tra, Vương viện trưởng nếu ngươi còn ảo tưởng gây trở ngại công vụ, thì cứ ngăn cản”

Vương viện trưởng sờ sờ đầu hói, cười nói “Không dám, các ngươi cứ việc tra, bao lâu cũng có thể, ta tuyệt đối phối hợp”

“Vậy đem phòng của Lý thu nga mở ra, ta muốn vào xem lại.”

Vương viện trưởng đành đi trước dẫn đường, Diệp Thiếu Dương đi phía sau của họ, lấy ra âm dương bàn, bắt đầu đo lường quỷ khí, kết quả có địa phương rất nồng đậm quỷ khí, không phải là phương hướng họ đang đi.

Còn không chờ hắn mở miệng, Vương viện trưởng dùng chìa khóa mở ra ​một ​căn phòng, Tạ Vũ Tình kéo Diệp Thiếu Dương đi vào.

Phòng bài trí rất đơn giản, chỉ có mấy thứ gia cụ, căn gường thì rất lớn này ở góc phòng, trong phòng tro bụi khắp nơi, xem ra đã lâu không có ai quét qua.

“Đồ vật của Lý thu nga, đều bị nàng mang đi.”

Vương viện trưởng ôm hai tay đứng ở cửa, khóe miệng mang theo nụ cười trào phúng, nhìn Tạ Vũ Tình nói “Tạ cảnh sát, nơi này cũng rất lớn, các ngươi cứ chậm rãi mà tìm.”

Tạ Vũ Tình hừ ​một ​tiếng, quay người nhìn Diệp Thiếu Dương “Xem ngươi.”

Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua âm dương bàn, nói “Không phải ở nơi này, nhưng là ở tầng triệt.”

nói xong lập tức đi vào hành lang, đi theo phương hướng của kim la bàn.

Vương viện trưởng đi lên, nhìn âm dương bàn trong tay Diệp Thiếu Dương, có chút không tự nhiên nói “Đây là thứ gì?”

Diệp Thiếu Dương cũng không có ngẩng đầu lên, tuy rằng tòa nhà không lớn, nhưng bên trong thiết kế theo vòng tròn, tổng cộng có 4 hành lang, đầu đuôi nối nhau, hai bên đều là phòng bệnh, đa số phòng đều có người bệnh, có ít bác sĩ trên hành lang đi tới đi lui, nhìn hai người Diệp Thiếu Dương với ánh mắt tò mò.

Diệp Thiếu Dương chỉ nhìn chằm chằm vào âm dương bàn trên tay, kết quả đi hết hành lang vòng tròn ​một ​vòng lại trở về chỗ cũ, Vương viện trưởng bên người đắc ý cười, nói “Nhị vị, ta nói đâu có mà”

Tạ Vũ Tình không để ý tới hắn, hỏi Diệp Thiếu Dương “Sao lại đi về chỗ cũ?”

“Nơi này có ​một ​trận pháp, xua quỷ khí thành vòng tròn, hình thành nên tuần hoàn chi lực, ta tìm không thấy nơi quỷ khí phát ra ở nói nào.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày, ngẩng đầu nhìn chung quanh, trong lòng có chút kinh ngạc, trận pháp này lại có thể đem quỷ khí phong ấn vững chắc như vậy, cho dù chính mình cũng không tìm ra ngọn nguồn, tuyệt đối không phải là pháp sư bình thường, trong đầu hiện ra ​một ​cái tên Hồ Uy.

Có lẽ chỉ có hắn mới làm được.

“Hiện tại làm sao bây giờ?”

Tạ Vũ Tình sốt ruột hỏi.

“Lại đi một vòng thử xem.”

Diệp Thiếu Dương nói xong lại đi vòng quanh hành lang, muốn tìm được mắt trận mà pháp sư bố trí, yêu cầu cần ​một ​ít đồ vật đặc biệt, Diệp Thiếu Dương không nghĩ tới gặp được tình huống này, có chút pháp khí không có mang theo, nếu không, cũng không đến nổi không có biện pháp nào, hắn cũng không nghĩ sẽ trở về lấy.

Vừa mới đi được vài bước, phía sau ba lô đột nhiên nhúc nhích, một cái đầu nhỏ chui ra, đôi tay đè lên vai hắn, là Qua qua.

Nó xuất hiện, dọa Tạ Vũ Tình nhảy dựng lên, thất thanh nói “Trong bao của ngươi sao lại có tiểu hài tử?”

Qua qua quay đầu nhìn nàng cười đáng yêu “Ta là con của hắn”

“Cái gì!”

Tạ Vũ Tình sợ đến nỗi thiếu chút nữa ngồi dưới đất Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn nàng nói “Ngươi nghe nó nói bậy làm gì, ta sao có hài tử lớn như vậy được?”

“Thế nó là ai?”

Tạ Vũ Tình còn chút hoài nghi.

“Tí nữa giải thích với ngươi sau”

Diệp Thiếu Dương duỗi tay ra sau chụp lấy ót của Qua qua, trách mắng “Ta đang vội chính sự, ngươi không có việc gì ra đây làm gì!”

“Giúp ngươi!”

Qua qua từ trên ba lô nhảy xuống, đứng trên mặt đất, từ bề ngoài xem hắn chỉ như một hài đồng vài tuổi cũng không có gì khác biệt.

Nhưng Vương viện trưởng chú ý tới, ba lô của Diệp Thiếu Dương không có lớn như vậy, không thể nào mang được một tiểu hài tử, trong lòng âm thầm rét lạnh, làm bô không để ý, lấy ra di động, nhắn tin cho một người….

Chương 379: Tìm kiếm quỷ mẫu (2)

Qua qua đứng xuống đất, ngửa đầu nhìn Diệp Thiếu Dương “Lão đại ngươi đã quên ta đã có nói với ngươi, ta đối với quỷ khí cảm giác so với các ngươi nhạy bén hơn nhiều, ta có thể tìm được ngọn nguồn của quỷ khí!”

Diệp Thiếu Dương trong lòng ngẩn ra, không chờ mở miệng nói, Qua qua đã nhảy tung tăng đi về phía trước, Diệp Thiếu Dương thấy vậy, cũng chạy đi theo.

Qua qua đi vài bước, liền dừng lại khịt khịt, đi qua mặt hành lang, rồi ngừng lại trước ​một ​gian phòng có cửa phòng đóng chặt, đem cái mũi dán lên khe hở cửa mà ngửi ngửi, nói “Là ở bên trong phòng này!”

Nhẹ nhàng như vậy là tìm được rồi! Diệp Thiếu Dương vốn trong lòng có chút hoài nghi, nhưng đảo mắt qua thấy Vương viện trưởng sắc mặt trắng bệch, đang lau mồ hôi, trong lòng liền rõ ràng, nhìn hắn cười cười “Vương viện trưởng, mời mở cửa đi”

“Cái này….”

Vương viện trưởng trên mặt lộ ra biểu tinh khó xử, “Nói này là kho hàng chứ tạp vật, không có khả năng có người ở, không cần phải nhìn đâu.”

Tạ Vũ Tình vừa nghe bọn họ nói chuyện liền biết có chuyện rồi, nói “Nếu bên trong không có ai, ngươi sợ cái gì? Mở ra để ta nhìn cái”

Bọn họ mấy người ở đây ồn ào, mấy bác sĩ cùng hộ sĩ ở bên cạnh nghe thấy cũng tiến đến tò mò nhìn xem xảy ra chuyện gì.

“Không có gì đâu mà nhìn, trở về làm việc hết đi!”

Vương viện trưởng hô về phía bọn họ.

Mấy người nhân viên bất mãn bĩu môi rời đi, nhưng đến khúc rẽ liền dừng lại, trộm nhìn về phía này, viện trưởng càng không cho bọn họ xem, thì bọn họ lại càng tò mò.

Tạ Vũ Tình nhìn Vương viện trưởng, lạnh lùng nói “Căn phòng này ta khẳng định muốn vào, ngươi nếu không phối hợp thì ta tự tìm cách”

Vương viện trưởng do dự một chút, cảm thấy nếu mình kiên trì không mở cửa, sẽ làm bọn họ càng thêm hoài nghi, dù sao bọn họ cũng không phát hiện được cái gì, dứt khoát mở cửa cho bọn họ, thở dài lấy chìa khóa ra, tiến đến mở cửa, trong miệng nói “Căn phòng này thật sự không có cái gì đâu, các ngươi cứ đòi vào, vậy thì vào xem đi.”

Mở cửa ra, một mùi mốc bốc tới, Diệp Thiếu Dương dẫn đầu đi vào, trong phong có cửa sổ duy nhất bị đóng kín, tối đen như mực, cơ hồ không thấy gì cả, quay đầu lại hỏi Vương viện trưởng “Không đèn?”

“Đèn hỏng rồi, vẫn chưa có thay, xin lỗi.”

Vương viện trưởng nhẹ nhàng cười.

Diệp Thiếu Dương nghĩ đến mình có mang theo đèn pin trong ba lô, định duỗi tay lấy, qua qua phi thường hiểu ý liền nhảy lên đầu vai hắn, lấy ra đèn pin đưa vào tay hắn.

Diệp Thiếu Dương mở đèn pin, đối với căn phòng chiếu qua, phát hiện căn phòng cũng không lớn, cùng với phòng trong ký túc xá ở bốn người không sai biệt lắm, như lời nói của Vương viện trưởng trong này bày đầy cây chổi, cây lau nhà, xẻng … bên tường còn có mấy cái máy chữa bệnh.

Thật đúng là kho hàng, Diệp Thiếu Dương lau qua mặt trên 1 đồ vật thấy tay đen lên, xem ra mấy thứ này thật lâu không có ai động qua, nhưng cũng chỉ là để bài trí che mắt người khác.

Vương viện trưởng đứng ở cửa, thật là khẩn trương xoa xoa tay, nói “hai vị đã thấy rõ ràng rồi chứ, ở nơi đâu là không có ai cả, cũng không có địa phương nào có thể giấu người.”

Diệp Thiếu Dương không để ý tới hắn, quay đầu nói với Qua qua,”

Ở vị trí nào?”

Qua qua từ trên vai hắn nhảy xuống, chạy đến góc tường, tìm ở đó, sau đó dùng chân đá đá ​một ​cái tivi, nói “Ở phía dưới vị trí này”

Vương viện trưởng đột nhiên run lên, muốn mở miệng, nhớ tới làm như vậy thật dễ bị hoài nghi, dứt khoát đứng im không nói lời nào.

Diệp Thiếu Dương đi vào góc tường, thử nâng cái tivi lên, cũng không thấy nặng lắm, một người cũng nâng được, nhưng là Vương viện trưởng lập tức đi lên cản trở.

“Cái tivi này mắc tiền lắm, vị cảnh sát, nếu không có việc gì tất yếu, thì không nên dọn ra, vạn nhất bị hư hỏng thì…..”

Diệp Thiếu Dương không để ý tới hắn, đem cái tivi nâng ra, dĩ nhiên là cùng mới mặt đất nơi khác giống nhau, không có 1 khe hở nào.

Vương viện trưởng thở dài ​một ​hơi, chính hắn cũng trong lòng buồn bực vì cái gì không có? “Không có?”

trong giọng nói của Tạ Vũ Tình lộ ra vẻ thất vọng.

Qua qua cũng sửng sốt, đi lên tìm tìm, nói “Ngọn nguồn của quỷ khí, là ở phía dưới này!”

Tạ Vũ Tình nghe nó nói như vậy, đi lên trước kiểm tra lại, mặt đất được làm bằng xi măng, đúng là không có ​một ​khe hở nào, vì thế nói “Có thể hay không bị đóng kín từ bên dưới?”

Diệp Thiếu Dương nói “Ngọn nguồn chỉ có một, nơi này nếu bị đóng kín, thì Hồ Uy mỗi lần tới, thì hắn đi xuống từ đâu?”

Tạ Vũ Tình ngẩn ra “Đúng rồi, Chính là …..

ta thật ngốc, rốt cuộc là có chuyện gì?”

Diệp Thiếu Dương thấy ngoài cửa sổ vây quanh rất nhiều người, cố ý làm ra một bộ dáng cao thâm khó đoán nói “Mắt thường của người phàm, bị che mắt nên có một ít đồ vật, các ngươi người phàm không thấy được.

Vốn dĩ muốn biểu diễn một chút, không nghĩ tới Tạ Vũ Tình lấy chân đá vào mông hắn ​một ​cái “Lúc này là lúc nào rồi còn vòng vo! biết vì sao thi mau làm nhanh đi, đừng ở đó mà lảm nhảm!”

Diệp Thiếu Dương tức giận nhìn nàng ​một ​cái, muốn phản kháng, nhưng lại chọc giận nữ hán tử này, liền không khách khí với mình, đành phải ai oán xoa xoa mông, ngồi xổm xuống góc tường, từ trong ba lô giấy ra ​một ​tờ hoàng phiếu giấy lớn bằng giấy a4, trải lên mặt đất, sau đó lấy ra chu sa bút điểm chu sa, rồi vẽ lên hoàng phiếu giấy như bút tẩu long xà.

Không đến 15 phút, một tấm giấy đã vẽ xong.

Tạ Vũ Tình tò mò đi lên nhìn xem, là một con phượng hoàng, tuy rằng chỉ có vài nét vẽ ít ỏi, lông chim cũng không có nghiêm túc vẽ, nhưng nhìn cũng rất có thần vận: phụng hoàng ngẩng đầu làm ra tư thế sắp sửa hót lên, chỉ là còn thiếu đôi mắt.

“Thật không nghĩ tới, ngươi còn biết vẽ nữa”

Tạ Vũ Tình nhịn không được liền khen hắn ​một ​câu “Nhưng ngươi vẽ ​một ​con phượng hoàng làm gì, vì cái gì lại không có đôi mắt?”

“Phượng minh kinh người, là dùng để phá âm trận”

Diệp Thiếu Dương nói xong, cắt qua ngón giữa, dùng máu vẽ lên đôi mắt phượng hoàng ​một ​cái dây nhỏ, giống như đang nhắm mắt lại, niệm chú ngũ, sao đó đứng đậy, chuyện thần kỳ xảy ra: Trên đầu phương hoàng đôi mắt đang nhắm chặt kia, chậm rãi mở ra, triển khai tư thế nghển cổ, mở miệng ra, phát thành ​một ​tiếng thanh ngâm, có chút giống như gà gáy, nhưng so với âm thanh gà gáy thì cao vút hơn nhiều.

Bất quá, âm thanh này chỉ có một mình Diệp Thiếu Dương nghe được.

Phượng hoàng chính là thần điểu, cả đời khó minh, nên người bình thường không thể nghe thấy.

Tạ Vũ Tình chỉ nhìn thấy phượng hoàng làm ra tư thế kêu to, sau đó toàn thân sáng lên một đạo thần quang hoa mỹ, gương cánh bay lên, chậm rãi hóa thành ​một ​luồng khói sương mù, rơi lên mặt đất.

Một thước vuông xi-măng trên đất bỗng nhiên nứt toạc ra, xuất hiện một khối đồng thau được chế tạo thành giống như nắp giếng, mặt trên có dán ​một ​đạo phù, đã bị đốt trụi, bay lên khói đen.

Tạ Vũ Tình cùng Vương viện trưởng đứng gần nhất, thấy một màn như vậy, cả kinh trợn mắt há mồm, Vương viện trưởng mặt trắng bệch ra, mổ hôi rơi như mưa.

Chương 380: Tìm kiếm quỷ mẫu (3)

“Đây là ….

cửa mật thất ngầm?”

Tạ Vũ Tình nhìn khối đồng khiếp sợ nói “Chứ miếng xi măng trước ở đâu rồi?”

Diệp Thiếu Dương nói “Cái gì mà xi-măng, đó là do Hồ Uy dùng thủ thuật che mắt bằng phù chú, bị phượng minh hóa giải rồi.”

Nói xong, duỗi tay sờ lên khối đồng ở hai bên, thấy có hai cái gờ để nâng lên, chỉ cần kéo nhẹ là có thể mở ra, nhưng cũng không có sốt ruột mà mở ra, xoay người nói với Qua qua, “Ta đã dặn ngươi, nhớ kỹ chưa?”

Qua qua gật gật đầu.

Tạ Vũ Tình thuận miệng hỏi “Dặn cái gì?”

Qua qua nhảy lên đầu vai nàng, ghé bên tai nói “Lão đại nhờ ta thổ lộ với ngươi, nói hắn thích ngươi.”

Tạ Vũ Tình trừng mắt nhìn nó “Tiểu hài tử nói bậy gì đó!”

Quay đầu nhìn Vương viện trưởng cười cười “Ngươi còn cái gì nữa để nói?”

“Ta ….

ta không biết vì sao lại thế này, ta cái gì cũng không biết”

Vương viện trưởng biểu tình thật khẩn trương nói.

Diệp Thiếu Dương đi tới, nói với Tạ Vũ Tình “Ngươi kêu người lập tức tới đây đi, rồi chúng ta mới đi xuống, bằng không Hồ Uy tới đây, ở trên bày mưu bắt ba ba trong rọ.”

Tạ Vũ Tình cũng nghĩ vậy, vì thế điện thoại cho Kỳ Thần, kêu hắn cùng mấy đồng sự, lập tức tới đây.

Cất điện thoại, hai người ở chỗ này chờ bọn họ tới, Tạ Vũ Tình lấy cơ hội này nói với Vương viện trưởng “Kỳ thật chúng ta đã biết hết thảy, có bằng chứng ngươi cùng Hồ Uy cấu kết, bằng không cũng không tìm đến nơi này, Lý thu nga bị nhốt bên dưới có đúng hay không?”

Vương viện trưởng dùng tay áo lau một mặt đầy mồ hôi, ngập ngừng nói “Ta không biết, cái gì ta cũng không biết”

Tạ Vũ Tình cười lạnh “Đúng là không thấy quan tài không đổ lệ, ngươi hiện tại thấy quan tài rồi mà cũng không đổ lệ à, thật là bội phục, ngươi còn trông cậy vào Hồ Uy đến cứu ngươi à? Hắn tự thân còn khó bảo toàn, ngươi biết hắn là pháp sư, rất lợi hại, nhưng nhìn vị này xem, đó là sư thúc của Hồ Uy, là chúng ta nhờ tới đây hiệp trợ phá án, cái tà thuật của hắn bị nhẹ nhàng phá đi, ngươi còn trông cậy gì nữa?”

Vương viện trưởng đương trường ngơ ngẩn, nhìn Diệp Thiếu Dương ánh mắt có chút lập lòe Diệp Thiếu Dương chính mình càng không biết nói gì, nhưng vì phối hợp với Tạ Vũ Tình, cũng không có đi vạch trần nàng, Tạ Vũ Tình muốn rèn sắt khi còn nóng, không nhanh không chậm nói “Thừa dịp chúng ta còn chưa đi xuống dưới, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, nếu không chì chờ mọi người đến, ta cũng không rảnh nói chuyện với ngươi, nếu ngươi khai ra sớm, sẽ được khoan hồng, nếu bọn ta xuống dưới rồi, tìm ra gì thì khi đi lên ngươi sẽ bị bắt, tự mình suy nghĩ kỹ đi ”

Nói xong, cúi đầu xem di động, căn bản không nhìn hắn.

Vương viện trưởng trong lòng trải qua đấu tranh dữ dội, ánh mắt nhìn lên tấm chắn đồng, biết là không thể nào giấu được nữa, cúi đầu nói “Ta nói, ta có gì cũng nói hết.”

Diệp Thiếu Dương ánh mắt thật khâm phục nhìn Tạ Vũ Tình ​một cái, chiêu rút củi dưới đáy nồi, mang ra để hù người dùng không kém, không hổ là đội trưởng đội cảnh sát hình sự, trình độ nghiệp vụ rất cao.

Vương viện trưởng khẩn thiết nhìn Tạ Vũ Tình, nói “Tạ đội trưởng, nếu ta nói ra hết thảy, thì có thể hay không lập công chuộc tội?”

“Còn xem biểu hiện của ngươi như thế nào”

Tạ Vũ Tình vẫn xem di động, cố ý không nhìn hắn, trên thực tế là đã mở ra ghi âm của di động, không kiên nhẫn nói “Muốn nói thì nói mau, chờ bọn họ đến là đi xuống, lúc đó ngươi muốn có công đạo gì, thì đi vào phòng thẩm vấn mà nói.”

Vương viện trưởng cả người run run lên, không ngừng gật đầu “Ta nói hết, chuyện này, là Hồ Uy làm hết, nơi này vốn có sẵn cái kho lạnh, là dùng để lưu trữ một ít dược vật, ta dựa theo phân phó của hắn, đem dược vật đi.

Sau đó ….

đem Lý thu nga đưa xuống dưới, rồi làm giả ký lục của bệnh viện, chuyện này hết thảy là an bài của Hồ Uy, chuyện hắn làm gì bên dưới, ta cũng chưa có hỏi qua bao giờ, căn bản là không biết……”

Lời này vừa nói ra, bên ngoài cửa sổ một đống bác sĩ cùng hộ sĩ ồn ào cả lên, một dám giật mình nhìn Vương viện trưởng, bọn họ đối với chuyện này hoàn toàn không biết, nhưng không ai nghĩ tới lãnh đạo bệnh viện lại làm ra cầm tù với người bệnh.

“Các ngươi ….

đi ra ngoài!”

Vương viện trưởng vô lực quát lớn.

Một hộ sĩ lanh mồm lanh miệng, ngày thường bất mãn với hắn tác oai tác phúc, hừ một tiếng nói “Ngươi bây giờ đã là tội phạm, lập tức sẽ bị bắt đi, ngươi còn tưởng ngươi là viện trưởng, có thể ở đây ức hiếp chúng ta à!”

Vương viện trưởng sửng sốt, lập tức mặt mũi đỏ bừng, dùng sức thở ​một ​hơi dài.

Tạ Vũ Tình cười cười mỉm, hỏi Vương viện trưởng “Hồ Uy bao lâu thì tới ​một ​lần?”

“Bình quân ….

một tháng ​một ​lần, có đôi khi thì nửa tháng.”

“Tới làm gì?”

Vương viện trưởng lắc đầu “Hắn không có nói cho ta, hắn chọn thời điểm không có ai mới đến, hắn có sẵn chìa khóa của căn phòng này, chính mình đi vào rồi khóa lại, Tạ cảnh sát, ta thật sự không biết hắn làm gì cả.”

Tạ Vũ Tình phỏng chừng loại sự tình này, Hồ Uy cũng sẽ không nói cho hắn, nghĩ nghĩ hỏi “Ta nhớ rõ lúc trước là ngươi điều trị cho Lý thu nga đúng không, lúc kiểm tra sức khỏe cho nàng ấy chính là ngươi, nàng ấy lúc đó có hay không là đang mang thai?”

Biểu tình Vương viện trưởng giãy giụa một chút rồi gật gật đầu “Lúc đưa nàng đến tầng hầm thì nàng đã mang thái sáu tháng…..”

Diệp Thiếu Dương nghe thấy lời này, âm thầm hít vào một hơi, hiện tại có thể xác định, Lý thu nga hoài thai chính là ….

quỷ thai, cũng là nứt đầu quỷ tử.

Ở Tạ Vũ Tình hỏi hắn, Vương viện trưởng lãi nhải nói về chính mình cùng Hồ Uy quen biết ra sao, cuối cùng tội nghiệp nhìn Tạ Vũ Tình nói “Tạ cảnh sát, ta thật là thân bất do kỷ, nhưng là vì cầm tiền của hắn nên phải giúp hắn làm việc, chuyện khác cái gì ta cũng không biết……”

Tạ Vũ Tình hừ một tiếng nói “Không biết? Ngươi làm theo Hồ Uy đem Lý thu nga đang mang thai nhốt tại tầng hầm, ngươi cảm thấy nàng có thể còn sống? Hiện tại chỉ nói một câu không biết là tưởng phủi sạch mọi can hệ? Vương viện trưởng ngươi quá ngây thơ rồi, chắc ngươi ở bệnh viện tâm thần ngốc qua lâu quá rồi, nên cũng ngốc thành bệnh tâm thần?”

Ngoài cửa liền vang lên một trận cười không kiêng nể gì.

Vương viện trưởng còn muốn vì chính mình mà biện giải, Tạ Vũ Tình phất phất tay “Còn gì nữa thì tới phòng thẩm vấn rồi nói sau”

Đợi một lát, Kỳ thần mang theo vài cảnh sát tới đây, Tạ Vũ Tình bảo ​một ​một người đưa Vương viện trưởng ra xe cảnh sát, an bài những người còn lại canh giữ ở trong phòng, nghĩ nghĩ thấy cũng không có yên tâm, nói với Diệp Thiếu Dương “Nếu Hồ Uy tới bọn họ có thể chống đỡ được không?”

“Yên tâm đi, Hồ Uy tuyệt đối không dám giết cảnh sát.”

Nói xong, Diệp Thiếu Dương dùng đôi tay cầm vào hai bên tấm đồng, dùng sức đem nó nhấc qua một bên, lập tức có mùi mốc cùng đủ loại mùi hôi bốc lên từ trong không gian đen thui kia.

Diệp Thiếu Dương bật đèn pin, chiếu xuống dưới, thì có bậc thang nối dài xuống dưới, có khoảng 20 bậc, dưới đó có ​một ​khung cửa nhưng lại không có cánh cửa, rồi cầm đèn pin đi xuống dưới.

Chương 381: Quỷ hút trùng

Diệp Thiếu Dương đi được hai bước, đột nhiên nhớ tới gì, quay đầu hỏi Tạ Vũ Tình “Ngươi cũng muốn đi xuống?”

“Ta đương nhiên là đi xuống, nếu thực sự có cái gì, thì trực tiếp lấy chứng cứ, lỡ như ngươi cùng con quỷ nào đánh nhau, sẽ đem chứng cứ hủy hoại thì sao.”

Diệp Thiếu Dương thấy thái độ kiên định của nàng, đành phải gật gật đầu, cầm đèn pin đi xuống cầu thang.

Tạ Vũ Tình dặn dò bọn Kỳ Thần cẩn thận bảo vệ ở trên, sau đó cùng Diệp Thiếu Dương đi xuống dưới, Qua qua cũng đi theo phía sau.

Tới phụ cận khung cửa, bên trong truyền đến một hương vị thật khó ngửi, Diệp Thiếu Dương lấy ra một ít ngải diệp, xoa nát rồi đưa cho Tạ Vũ Tình một ít, nhét vào trong lỗ mũi, chính mình cũng nhét một ít.

Qua qua nhìn thấy vật, liền buồn bực nói “Rất khó ngửi sao, ta cảm thấy rất tốt mà”

Diệp Thiếu Dương trừng mắt nhìn nó “Thích ngửi mùi hôi, thì đi nhà xí mà ngửi cho đủ!”

Qua qua cười rộ lên, có điểm ngượng ngùng “Lão đại như thế nào biết ta có yêu thích này!”

Diệp Thiếu Dương muốn té xỉu.

Đi đến sau khung cửa, Diệp Thiếu Dương đột nhiên dừng lại “Di”

một tiếng.

Tạ Vũ Tình bắt lấy tay hắn, khẩn trương hỏi ”

Làm sao vậy?”

“Âm khí rất mạnh”

Diệp Thiếu Dương mở ra ba lô, đốt một ngọn trường minh đuốc, ở bên cánh cửa cắm xuống, lúc này mới đứng dậy, dùng đèn pin chiếu về bốn phía, phát hiện chính mình đứng ở ​một ​cái hầm ngầm, có thể vì dùng làm kho lạnh nên tương đối lớn, ít nhất cũng hai trăm mét vuông, đèn pin chiếu đến đâu, chỉ có vách tường mà thôi, trong phòng không có cái gì.

Ở hai bên căn phòng lớn này có hai phiến cửa nhỏ, cũng giống nhau chỉ có khung cửa nhưng không có cánh cửa.

Qua qua thần sắc có chút ngưng trọng nói “hai bên đều có quỷ khí, nhưng bên phải muốn nồng hơn nhiều.”

“Chúng ta đi qua bên trái nhìn xem”

Diệp Thiếu Dương xem ra, rất có khả năng nứt đầu ở bên phải trong căn phòng, vạn nhất đi vào rồi đánh, có thể lúc sau không thể đi vào phòng bên trái, nhưng hắn lại muốn nhìn phòng bên trái có cái gì, lỡ giấu cái gì lệ quỷ linh tinh, vẫn là nên xử lý trước, miễn cho tí nữa đánh nhau với nứt đầu, bị thụ địch hai bên.

Hắn lấy ra Mao sơn diệt linh đinh, giao cho Tạ Vũ Tình, dặn dò “Gặp phải chuyện gì ngươi chỉ cần bảo vệ mình, đến lúc đó sợ ta không bảo vệ được tốt cho ngươi, hãy tự bảo vệ mình.”

Trong hoàn cảnh áp lực như này, Tạ Vũ Tình trong lòng thật khẩn trương, đôi tay nhận lấy diệt linh đinh, hít sâu một hơi nói “Có phải hay không chuẩn bị chiến đấu?”

“Chẳng lẽ chúng ta đến đây chơi?”

Diệp Thiếu Dương lầy ra câu hồn tác cầm trong tay, trải qua nhiều lần chiến đấu, câu hồn tác càng dùng càng thấy vừa tay, rất nhiều pháp thuật có thể thi triển, đã thành pháp khí thường xuyên sử dụng của hắn.

Đến bên ngoài khung cửa bên trái, khung cửa có treo phía trên một ​cái bảng.

trên viết “Xứng điện thất ”

ba chữ.

Tạ Vũ Tình muốn nói gì, đột nhiên từ trong khung cửa truyền ra một ​âm thanh rên rỉ nhẹ nhàng giống như tiếng than thở, trong âm thanh còn mang theo vài phần thống khổ, hơn nữa không phải của một ​người phát ra.

Âm thanh này phát ra trong một không gian tối đen mà an tĩnh như vậy, nghe sao có vẻ quỷ dị.

Tạ Vũ Tình nổi lên da gà, khẩn trương nhìn Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương cũng không có nói gì, trực tiếp đi vào.

Tạ Vũ Tình lập tức cầm đèn pin đi vào sau.

Qua qua đi cuối cùng, duỗi tay kéo góc áo nàng, ngọt ngào cười “Tỷ tỷ đừng sợ, ta ở phía sau bảo hộ ngươi.”

Tạ Vũ Tình cảm kích nhìn nó “Tỷ tỷ sợ nhất là quỷ, ngươi không sợ sao?”

Qua qua lắc đầu “Không sợ, ta chính là quỷ.”

Tạ Vũ Tình ngạc nhiên, Xứng điện thất so với bên ngoài nhỏ hơn nhiều, dùng đèn pin chiếu vào vách tường chỉ khoảng 5 mét, chiều ngang hai mét, trong phòng cũng không có đèn điện, chỉ có phía trên còn ​một ​ít dây điện.

Hai người dùng đèn pin chiếu qua, cũng không thấy được cái gì.

“Ở chỗ này!”

Qua qua lập tức chạy đến ​một ​đầu của căn phòng, Diệp Thiếu Dương hai người chạy nhanh theo, dùng đèn pin chiếu, lúc này mới nhìn thấy trên mặt đất có ​một ​cái ao xi-măng hẹp dài, bên trong có ​một ​cái dốc xuống, trên đó có nằm ba người quần áo tả tơi, nhìn từ đầu xuống dưới, ba người đều là nữ nhân.

Tạ Vũ Tình dùng đèn pin chiếu, ba nữ nhân tuy rằng quần áo cũ nát, biểu tình mê mang, nhưng sắc mặt hồng thuận trơn bóng, bụ bẩm, cùng với người bình thường giống nhau, phản ứng đầu tiên nghĩ đến là người bị cầm tù dưới đây, lập tức muốn đi tới cứu viện.

Diệp Thiếu Dương duỗi tay ngăn nàng lại, nói “Tìm chết có phải không?”

Nói xong đèn pin trên tay đảo qua cổ ba nữ nhân kia.

“Trời ạ!”

Tạ Vũ Tình khó tin nhìn thấy ​một ​màn này, thất thanh kêu lên, trên cổ ba nữ nhân đều có một cây đinh to dài đóng lên, giữ họ trên sườn dốc xi-măng.

Bất luận người nào bị cây đinh to vậy đóng vào cổ, đều không thể sống được, nhưng ở dưới đèn pin chiếu tới, thì lại liều mạng vặn vẹo đầu, trong cổ họng phát ra tiếng nức nở rất nhỏ, tựa hồ như cầu cứu.

Một loạt âm thanh sàn sạt kỳ quái vang lên, từ bên dưới thân thể các nàng truyền đến, giống như tiếng tằm gặm lá cây vậy.

Diệp Thiếu Dương lập tức đem đèn pin chiếu xuống.

Ánh sáng đèn pin dừng ở nửa dưới thân thể các nàng, nhìn đến cái bụng cùng hai chân, mấp máy rất có quy luật, Diệp Thiếu Dương nhìn kỹ, tức khắc cả người nổi lên da gà —–, nào phải thân thể các nàng mấp máy, mà là một tầng lại một tầng rậm rạp sâu, đem đầu hút lên người các nàng, thân thể bọn sâu không ngừng vặn vẹo cùng mấp máy! “Ọa…..”

Tạ Vũ Tình lập tức khom lưng nôn ra.

“Thật ghê tởm”

Qua qua nhíu mày, xoay người nhảy xuống ao, vốn dĩ trên sàn nhà cũng có một đống sâu, qua qua rớt xuống đất, chúng nó giống như bị kích thích, tất cả đều bò về phía dốc, bò lên thân thể ba nữ nhân kia, tiếng rên rỉ của ba người lập tức tăng lên thêm mấy cái đê-xi-ben.

Qua qua nắm lên một con sâu, con vật giống như con giun đong đưa qua lại, Qua qua nghiêm túc nhìn một lúc rồi nói “Lão đại người lại xem nè!”

Đồ vật ghê tởm như vậy Diệp Thiếu Dương thật sự không có hứng thú đi xem, nhưng là không xem không được, đành phải nhảy vào trong ao, nhìn qua con sâu trên tay Qua qua, toan thân nó đỏ lên, thân thể có điểm giống con đỉa, đằng trước thân thể có một cái miệng lộ ra hàm răng hình vòng tròn, bên cạnh lại có ​một ​dúm lông tơ, muốn bao nhiêu ghê tởm thì có bấy nhiêu ghê tởm.

“Quỷ hút trùng?”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày cả kinh nói.

Qua qua gật gật đầu ”

Là quỷ hút trùng, lúc sau tu luyện phá thể, liền biến thành quỷ điệp, ở Hà Nam ngạn có không ít thứ này! ”

Diệp Thiếu Dương nhìn về phía ba nữ nhân, chiếu đèn pin lên, phát hiện rất nhiều quỷ hút trùng mấp máy, đều là lúc nãy bò lên người các nàng, gặm huyết nhục, nuốt vào từng ngụm, trong cơ thể quỷ hút trùng có ​một​ cái chỗ chứa kéo dài từ miệng xuống bụng.

Chương 382: Bạch cốt sinh huyết nhục

Hàng ngàn hàng vạn con quỷ hút trùng, chiếm hết làn da của 3 nữ nhân, không ngừng gặm huyết nhục.

Cảnh tượng này, người thường xuyên chứng kiến những trường hợp huyết tinh như Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy da đầu tê dại, sợ bị chúng nó bám lên người, chạy nhanh nhảy ra ao, vẽ 1 đạo âm hỏa phù, ném về phía trên người ba nữ nhân.

Âm hỏa phù đối với các đồ vật dương gian không có tác dụng, nhưng gặp phải âm khí quỷ vực sẽ lập tức thiêu đốt, cho nên chỉ thêu đốt chết quỷ hút trùng, nhưng đối với thân thể ba nữ nhân không có việc gì.

Ngọn lửa u lục lập tức lan tràn lên người của bọn quỷ hút trùng, bị lửa đốt đến thời điểm, thân thể quỷ hút trùng sẽ bành trướng nổ tung, phun ra một đồ vật như dầu trơn trắng bóng, cũng như cung cấp nguồn năng lượng cho âm hỏa liên tục thiêu đốt.

Nhìn quỷ hút trùng trong âm hỏa điên cuồng vặn vẹo bò qua bò lại, Diệp Thiếu Dương cùng Tạ Vũ Tình da đầu tê dại, quay đầu đi chỗ khác, nhưng lỗ tai vẫn nghe được âm thanh quỷ hút trùng nổ tan xác “phốc phốc”

, vẫn có loại cảm giác hãi hùng khiếp vía.

“Đừng thiêu chết hết!”

Qua qua từ nơi không chưa có lan tràn đến âm hỏa, nắm lên hai con quỷ hút trùng, cầm cầm trong tay, dùng ngón tay chọc chọc chơi, trong miệng nói “Ở dương gian còn không có thấy qua nó bao giờ, để ta mang hai con về nuôi chơi….”

“Ngươi dám!”

Diệp Thiếu Dương mắng “Ngươi dám mang về, buổi tối không được lên gường của ta.”

Lời vừa ra khỏi miệng, chính mình nghe như thế nào có cảm giác giống oán phụ, bất quá ngẩm lại cũng không thấy sai, Qua qua mỗi ngày thấy mình ngủ xong liền chui ra khỏi búp bê sứ, chui vào trong chăn ngủ, rốt cuộc là có chăn ấm áp thỏa mái à.

Diệp Thiếu Dương cầm đen pin chiếu đi, hướng phía sườn dốc dưới thân thể ba nữ nhân, mới phát hiện có cái hố nước hình tròn, trong đó chứa thứ nước màu đen, bên cạnh còn có ba cây hoa tiêu tào.

Ở bốn phía hố nước, có rậm mạp trứng trùng màu trắng, không ngừng có quỷ hút trùng nở ra nhảy vào hố nước, ngâm một hồi trong vũng nước, sau đó bơi theo bồn nước đi tới phụ cận ba cái thân thể, bất quá thấy âm hỏa đáng sợ, không dám tới gần.

Diệp Thiếu Dương vẽ ​một ​lá thí oan phù, dính một chút nước đen, thiêu đốt trên âm hỏa một chút, thí oan phù lập tức bị đốt thành tro, toát ra một cổ khói màu trắng.

“Âm thủy hà!”

Diệp Thiếu Dương mày nhăn lại, trầm ngâm, lúc này âm hỏa cũng dần nhỏ xuống, cơ hồ quỷ hút trùng đều bị đốt trọi, trở thành một đống bột phấn, có một ít may mắn chạy thoát, ở trong hồ xi-măng bò, Qua qua đi qua không ngừng dùng chân dẫm chết, làm không thấy mệt.

Diệp Thiếu Dương từ trong ba lô lấy ra một cây phất trần, trên thân thể ba nữ nhân đảo qua, đem bột phấn dọn dẹp sạch sẽ, lộ ra thân thể bị gặm gần như bóng loáng chỉ còn lại ba bộ xương, nội tạng cũng bị ăn sạch sẽ.

Nhưng vị trí bị cây đinh đóng trên cổ thì da thịt lại hoàn hảo, thậm chí giống như người bình thường hồng nhuận, một đám đôi mắt mở to mê ly, thong thả lắc lắc đầu, tựa hồ muốn thoát khỏi trói buộc của cây đinh.

“Tại sao lại như vậy?”

Tạ Vũ Tình run run giọng nói, đi theo Diệp Thiếu Dương đã thấy nhiều quỷ như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy loại tình huống quỷ dị như vậy, đầu thì giống như người bình thường, còn phía dưới thân thể lại là bộ xương khô? Diệp Thiếu Dương không trả lời, dùng ​một ​lá bùa trống, từ vũng nước đen lấy ​một ​ít, tùy tiện để lên xương đùi của một nữ nhân, vài giây sau, việc lạ xảy ra.

Nguyên bản cái đùi bị gặm chỉ còn lại xương khô, dĩ nhiên có chút thịt hiện ra, hiện ra được như cái bánh bao thì dừng lại, Diệp Thiếu Dương lại lấy ít nước đen đổ lên, thì thịt non lại sinh trưởng ra.

“Này ….”

Tạ Vũ Tình bị một màn này kinh ngạc đến ngây người, ngây người mất một lúc, mới hỏi ”

đây là có chuyện gì?”

Diệp Thiếu Dương quay đầu nói với qua qua còn đang dẫm dẫm chết quỷ hút trùng “Đừng ở đây quậy nữa, đi ra cửa thủ đi, đề phòng nứt đầu tiến vào.”

“Nếu nó qua, ta liền cùng nó đánh ​một ​trận!”

Qua qua thần thái sáng láng nói, đi đến bên cửa.

Diệp Thiếu Dương biết tính cách Tạ Vũ Tình, nếu không giải thích rõ ràng, nàng sẽ hỏi tiếp, vì thế chỉ vào xương đùi của nữ nhân đang mọc ra thịt, nói “Đây là một loại tà thuật của Mao sơn bắt tông, kêu là ‘Bạch cốt huyết nhục’, ta nói đơn giản ​một ​chút, sông ở âm phủ là một địa phương rất đáng sợ, trừ bỏ tà vật được sinh ở sông, bất luận sinh vật gì rớt xuống sông đều bị ăn mòn linh thân thân thể, chỉ còn lại hồn phách, nhưng là âm dương tương sinh, âm cực phản dương, cho nên nước sông này đến dương gian, đối với thân thể người sống ngược lại có thể sinh ra ‘nhục bạch cốt’ kỳ diệu, nhưng yêu cầu một ít trình tự.

Mao sơn bắc tông, liền có một loại pháp thuật bạch cốt huyết nhục, đem nước âm phủ gia nhập nước bùa, trừ đi hơi thở quỷ vực, đổ trên xương cốt người sống, có thể sinh ra thịt mới.

Bất quá thịt này thuộc về âm thịt, âm thịt ở nhân gian lâu dài, sẽ làm âm khí lan tràn đến nhân thể, đem người biến thành âm thi ….

Mao sơn bắc tông, đã từng dùng phương pháp này chế tạo ra nhiều âm thi, dùng trong chiến đấu, quả thật vô sỉ cực điểm.

Tạ Vũ Tình đợi một hồi, không thấy hắn nói gì nữa, mới hỏi”

Cái gì là âm thi?”

“Biết liền là ngươi sẽ hỏi vậy”

Diệp Thiếu Dương buông tay “Giải thích cái này rất phiền toái, cùng chuyện này không có quan hệ, về sau rồi hãy nói.”

Tạ Vũ Tình gật gật đầu “Chính ngươi cũng chưa nói, chuyện trước mắt này là chuyện gì, Hồ Uy làm chuyện này, làm bạch cốt các nàng sinh ra thịt tươi, là vì cái gì?”

Diệp Thiếu Dương chỉ vào hố đựng đầy nước đen “Chỗ này có 2 cái tác dụng, thứ nhất là dùng để dưỡng quỷ hút trùng, nó là đồ vật ở trong sông âm phủ, đặt ở noi khác không sống được, thứ hai ….

vừa rồi quỷ hút trùng chết phun ra lúc đó ngươi cũng thấy.

Ta phải nói từ đầu, đầu tiên là quỷ hút trùng thành niên ăn thịt trên người nữ nhân, sau đó đi đẻ trứng, nở ra quỷ hút trùng, sau đó bò lên người nữ nhân, liền đem theo nước sông cũng đem tới trên người các nàng, làm các nàng lần nữa sinh ra huyết nhục, sau đó lại gặm….

Lúc sau lại đi đẻ trứng, toàn bộ giống như một chuỗi sinh vật tuần hoàn, chúng ta vừa rồi tiến vào lúc chúng nó đang trong thời gian gặm âm thịt ”

Tạ Vũ Tình đem lời nói của hắn trong đầu suy tư ​một ​lần, lòng thật khiếp sợ, nhưng còn có ​một ​vấn đề chưa hiểu “Ngươi nói như vậy, bọn quỷ hút trùng cứ không ngừng nở ra, thì số lượng phải càng ngày càng nhiều, nơi này sớm không chứa hết được chúng mới đúng, chẳng lẽ ….

quỷ hút trùng có cách sử dụng khác?”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu “Nói rất đúng, trùng thành niên, đều là thức ăn của nứt đầu.”

Tạ Vũ Tình trừng to đôi mắt, giật mình nhìn hắn “Cái con tiểu quỷ kia ….

ăn loại đồ vật này?”

“Không sai”

Diệp Thiếu Dương nói “Nơi này làm ra là để không ngừng cung cấp quỷ hút trùng cho nứt đầu ăn, dùng để tu luyện.”

Chương 383: Quỷ ước

Tạ Vũ Tình nghe xong càng thêm khiếp sợ.

Diệp Thiếu Dương lại bổ sung “Quỷ hút trùng trong cơ thể có một loại năng lượng, có thể làm cho quỷ yêu tăng lên tu vi.

Cho nên Hồ Uy mới không ngại cực khổ bố trí nơi này.”

Nói đến đây, trong lòng hắn cũng giải trừ một bí ẩn, cho dù nứt đầu quỷ tử là do mười hồn ngưng tụ, khởi điểm tu luyện cũng giống như quỷ yêu, nhưng nó chỉ mới sinh ra mấy năm, lúc trước mình còn suy nghĩ, nó vì cái gì mà có được tu vi cường đại như vậy, nguyên lai là nó mỗi ngày đều ăn một lượng lớn quỷ hút trùng.

Giết người, sau đó dùng nước sông âm phủ chế tạo bạch cốt sinh ra âm thịt, cấp cho quỷ hút trùng ăn, rồi cho nứt đầu ăn quỷ hút trùng …..

Biến thái đến như vậy cũng chỉ có Hồ Uy loại tà tu này mới có thể nghĩ tới.

Tạ Vũ Tình nói “Ngươi là nói, mỗi lần Hồ Uy tới nơi này là vì đưa đến cái gì hà thủy? Cái nước này không phải ở âm phủ sao, hắn như thế nào có thể lấy được?”

“Đương nhiên là đi quỷ vực lấy, lấy pháp lực của hắn, đi xuống âm phủ thật là dễ dàng.”

Diệp Thiếu Dương đánh giá qua ba cổ thi thể kia, ba nữ nhân đều là trên dưới hai mươi tuổi, xinh đẹp như hoa, không khỏi thở dài, nói với Tạ Vũ Tình “Ngươi nhanh chụp ảnh làm chứng cứ đi, hơn nữa lời khai của tên Vương đầu hói, có thể đem hắn thành người bị tình nghi.”

Tạ Vũ Tình vội lấy ra di động, chụp lại ảnh của ba nữ nhân, đem toàn bộ tình huống trong phòng chụp lại, xong việc nhìn ba nữ nhân kìa, hỏi một vấn đề mấu chốt “Còn ba người ….

còn có thể cứu sống không?”

Diệp Thiếu Dương nhìn nàng cười khổ, “Trên người không có chút thịt nào, đến cả nội tạng đều không có, ngươi còn cảm thấy đây là người sống?”

Tạ Vũ Tình chân chờ nói “Ta cảm thấy không phải, nhưng là….

khuôn mặt các nàng cùng với người sống giống nhau, có thể động đậy, cho nên… ngươi ý là, các nàng đã là quỷ?”

“Phi người phi quỷ”

Diệp Thiếu Dương nói.

“Các nàng là hoạt thi, trên đầu bị đổ pháp dược, quỷ hút trùng không dám cắn, Hết loại các loại thi, hành động đều bị đại não chi phối, đại não tổn hại liền lập tức tử vong.

Hơn nữa hồn phách các nàng, cũng bị phong ấn trong óc.”

Diệp Thiếu Dương nói xong, bàn tay vươn đến chính giữa trán của một nữ nhân, sờ sờ rồi đột nhiên nhẹ nhàng rút ra một cây đinh đồng định hồn.

Đồng đinh rút ra một lúc, có một bóng người hư ảo cũng bay theo ra, rơi trên mặt đất, phủ phục xuống, đổi với Diệp Thiếu Dương dập đầu, dùng âm thanh run run nói “Đa tạ đại pháp sư cứu ta.”

Diệp Thiếu Dương thở dài, nói với Tạ Vũ Tình “Ghi âm đi, chính nàng nói ra thân thế, cũng tính là các ngươi đi điều tra,”

Tạ Vũ Tình mở ghi âm trên điện thoại, nhìn Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, ý bảo đã chuẩn bị tốt.

“Ngươi tên gì, người ở nơi nào, chết như thế nào? Nói đúng sự thật.”

Diệp Thiếu Dương nhìn hồn phách nữ nhân kia nói.

“Ta tên Lưu Xuân Mai, người thôn Hương khê

– Lưu trấn đông

– Thạch thành.

Hôm nay mười chín tuổi, ở phố Nam Cốc làm công cho cửa hàng bán hoa”

Lưu xuân mai thanh âm nghe rất âm lãnh, rõ ràng mang theo vài phần oán khí.

“Ta trong một lần đi về trong buổi tối, bị tiểu quỷ của Hồ Uy giết chết, bởi vì ta thuộc mệnh mộc, cho nên bị hắn giết chết, đặt ở nơi này, ô ô, là ta thành quái vật không người không quỷ, cung cấp huyết nhục cho bọn quỷ hút trùng, đã được hai năm!”

Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, thủy sinh mộc, nàng là mệnh mộc, thân thể so với người thường càng thêm dung tính, liền hỏi “Nói như vậy, hai người còn lại cũng giống nhau, là bới vì ngũ hành thuộc mộc, cho nên bị bắt tới?”

Lưu xuân mai gật gật đầu.

“Về Hồ Uy cùng nứt đầu, ngươi còn biết cái gì nữa?”

Diệp Thiếu Dương nói.

Lưu xuân mai lắc đầu “Chúng ta bị nhốt chỗ này, hồn phách cũng bị đinh phong ấn, căn bản là không biết sự tình ở bên ngoài, Hồ Uy mỗi tháng tới ​một ​lần, thêm nước vào trong hố, sau đó liền đi, căn bản không để ý chúng ta.”

Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, nói “Nứt đầu đâu, mỗi ngày nó đều tới ăn quỷ hút trùng?”

“Đúng vậy, trước nửa giờ khi các người tới nó đã tới, rồi đi, Đại pháp sư, nó rất lợi hại, nếu ngươi đối phó với nó, phải thật cẩn thận.”

“Đa tạ đã nhắc nhở”

Diệp Thiếu Dương vẽ một lá dẫn hồn phù, nói “Được rồi, biết là ngươi bị oan, kiếp sau sẽ có bồi thường, đi âm ty đưa tin đi!”

Lưu xuân mai không ngừng dập đầu, khóc thút thít nói “Đại pháp sư, ta là biết mình không phải là đối thủ của Hồ Uy, không dám có hy vọng báo thù xa vời, cầu đại pháp sư làm chủ cho ta, trừ bỏ yêu đạo này!”

Diệp Thiếu Dương gật đầu nói “Cái này có thể đáp ứng ngươi, ta khẳng định là muốn giết chết hắn, ngươi một lát nữa muốn luân hồi cũng không được, chờ đến thời điểm hắn chết, ta triệu ngươi đi lên, giúp ta diệt hồn phách của hắn!”

Nói xong lấy ra một lá linh phù đưa cho nàng.

Lưu xuân mai không chút do dự phun ra một ngụm quỷ huyết màu xanh lên lá phù, ngàn ân vạn tạ quỳ xuống dập đầu, bay vào dẫn hồn phù Diệp Thiếu Dương lại đem hai hồn phách còn lại ra, báo cáo thân thế bản thân, cho Tạ Vũ Tình ghi âm lại Hai cái hồn phách này đối với Hồ Uy căm thù đến tận xương tủy, cầu Diệp Thiếu Dương hỗ trợ, Diệp Thiếu Dương cũng làm cho các nàng hướng linh phù phun ra một ngụm quỷ huyết, lúc này mới siêu độ các nàng rời đi.

“Cái này có ý gì?”

Tạ Vũ Tình nhìn Diệp Thiếu Dương đem lá bùa kia cất đi, tờ mò hỏi.

“Miệng phun quỷ huyết, là người cùng quỷ sáng lập quỷ ước, bên trong bao gồm oán khi của các nàng.”

Diệp Thiếu Dương giải thích nói.

“Nói rõ ra là các nàng đối với kẻ thù lòng mang oán hận, tình nguyện không siêu độ, cũng muốn báo thù, lúc này pháp sư muốn siêu độ, nhất định thu lấy quỷ huyết, hình thành một loại lực lượng kế ước, nghĩa là đồng ý vì các nàng bào thù, hơn nữa thời điểm giết chết kẻ thù, cần phải mời các nàng đến giết hồn phách này.”

Tạ Vũ Tình nghe sự tình này, nhíu mày hỏi “Ngươi không phải nói âm ty không cho phép quỷ hồn tự mình báo thù sao?”

“Âm ty không cho quỷ hồn đối với người sống báo thù, cho nên ta trước hết giết chết Hồ Uy, rồi để các nàng quỷ hồn sát quỷ hồn, liền không có quan hệ, hơn nữa âm ty tán thành đối với quỷ ước pháp sư, rốt cuộc người ta đã thảm như vậy, ta lại mạnh mẽ câu hồn, càng kích phát oán khí của các nàng, mặc dù đến âm ty rồi cũng không siêu độ tốt.”

Tạ Vũ Tình lúc này mới gật gật đầu, đột nhiên nhớ tới nói “Vậy, dựa theo quỷ ước này, ngươi phải nhất định chính mình giết chết Hồ Uy mới được, có hay không có kỳ hạn gì?”

“Các nàng tin tưởng ta, không có cho ta kỳ hạn, bất quá ta phải trước khi các nàng luân hồi phải xử lý Hồ Uy, nếu không thì trái với quỷ ước, ta sẽ bị giảm âm đức.”

Tạ Vũ Tình không biết giảm âm đức là có ý gì, nhưng nghĩ cũng không có tốt gì, liền hỏi “Vậy ngươi vì cái gì muốn giúp các nàng?”

Diệp Thiếu Dương không lên tiếng, cúi đầu nhìn 3 bộ thi hài nữ nhân nằm trên mặt đất, khi hồn phách bay ra một lúc, khuôn mặt các nàng nhanh chóng héo rút,biến thành thành một khuôn mặt vặn vẹo da bọc xương.

“Xem đến thảm trạng của các nàng, ta đã quyết định”

Diệp Thiếu Dương thong thả nói trầm thấp mà hữu lực ”

Ta phải nhất định tự tay giết chết Hồ Uy!”

Chương 384: Tìm được Quỷ mẫu

Tạ Vũ Tình nhìn bên mặt hắn, nhẹ nhàng cười “Hắn giết ba người, tất nhiên là tử tội, nếu ngươi có bản lĩnh lĩnh bắt hắn, ta cho ngươi cơ hội tự tay giết hắn!”

Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi đứng lên nói “Đây là chuyện lúc sau, đi thôi, trước đem nứt đầu giải quyết đã.”

Đi đến cửa phòng, Diệp Thiếu Dương chụp lên vai của Qua qua “thế nào?”

Qua qua nhìn chằm chằm vào khoảng trống tối đen bên trong khung cửa kia, nói “Không có cảm giác dị động”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, đi vào bên căn phòng kia.

Ngoài dự đoán chính là, phía sau cánh cửa này, cũng không phải căn phòng xây bằng xi-măng, mà là một cái giống như sơn động, bốn phía dùng đá núi chống đỡ, dưới chân có nước chảy róc rách, Diệp Thiếu Dương dùng đèn pin chiếu qua, là một dòng suối nhỏ, từ trong sơn động đi ngang qua.

Diệp Thiếu Dương dùng đèn pin chiếu khắp phòng, nhưng chỉ chiếu được xa hai ba mét, ánh sáng liền bị một đoàn hắc khí chặn lại.

“Quỷ sinh u ám!”

Diệp Thiếu Dương âm thầm nói, đem Tạ Vũ Tình kéo về phía sau chính mình, vận cương khí cảm giác khắp nơi một phen, tạm thời không thấy nguy hiểm, lúc này mới lấy ra âm dương bàn, cúi xuống lấy một ít nước suối, vẩy vòng quanh trung tâm âm dương bàn.

Sau đó khảy vài cái vòng quẻ tượng bất đồng, làm nước suối thấm đi vào, chỉ trong chốc lát, âm dương bàn tự mình chuyển động, được khoảng 10 giây mới ngừng lại.

Diệp Thiếu Dương nhìn vào âm dương, gật gật đầu nói “Dòng suối nhỏ này chính là chảy ra từ con sông nhỏ chúng ta thấy từ trên núi, địa phương này là mắt trận của tử mẫu đồng tâm huyệt, đây là nhất định là chỗ tu luyện của nứt đầu.”

Diệp Thiếu Dương nói Tạ Vũ Tình tắt đèn pin đi, nổi lên hai trường minh đuốc, ở bên trong còn bỏ thêm ​một ​ít hồng tiêu phấn, rồi đưa nàng cầm ​một ​cái, theo sau lưng mình, đi vào nơi tràn ngập quỷ khí.

Ánh lửa trường minh đuốc, đem quỷ khí bốc cháy lên, rung động chi chi lên.

“Đây là chuyện gì?”

Tạ Vũ Tình giật mình nói.

“Hồng tiêu phá vạn quỷ, thêm hồng tiêu phấn vào trường minh đuốc có thể thiêu đốt quỷ khí.”

Diệp Thiếu Dương tay cầm trường minh đuốc đưa vào khu vực quỷ khí, tay kia cầm câu hồn tác đi qua, chỉ chốc lát đi đến cuối sơn động.

Một cái gường đá như phỉ thúy, nằm bên cạnh dòng suối nhỏ Trên gường có một hắc ảnh ngồi trên đó, xem dáng người tóc dài, là nữ nhân, Diệp Thiếu Dương đến gần vài bước đánh giá qua, trên gường đá không phải là quỷ cũng không phải là yêu, mà là một ​khuôn mặt nữ nhân thanh lệ, nhìn qua khoảng chừng hai mươi tuổi, trên người tản ra ánh sáng nhu hòa.

Nàng cúi người ngồi ở đó, vẫn không nhúc nhích, nét mặt mang theo tiều tụy cùng vài phần nhu mị.

Lý thu nga? Diệp Thiếu Dương hơi sửng sốt, ở trước mặt nữ tử này, cùng với tưởng tượng của hắn khác xa nhau, vì nàng đã ở đây ít nhất đã hai năm, nếu không chết thì cũng là quỷ thi, mà không phải bộ dáng giống người bình thường như trước mắt này, thậm chí so với người bình thường còn hồng nhuận hơn.

Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên nhớ tới ba con hoạt thi kia, liền nhìn lại trên người nàng, quần áo chỉnh tề, tay chân bên ngoài cũng bình thường, không phải là bạch cốt.

Ở phía sau, Tạ Vũ Tình to gan kêu ​một ​tiếng “Lý thu nga?”

Nữ tử chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn qua nàng.

Diệp Thiếu Dương chú ý thấy tròng mắt của nàng là màu lam.

“Các ngươi …..

là ai?”

“Chúng ta là đến giải cứu ngươi, Lý thu nga, ngươi ….

thế nào?”

Tạ Vũ Tình nói rồi muốn đi lên.

Diệp Thiếu Dương phải ​một ​phen giữ nàng lại, tức giận nói “Ngươi như thế nào luôn muốn tìm chết? không cần bị vẻ ngoài của nàng lừa, nàng ấy không phải là người!”

Tạ Vũ Tình sửng sốt ​một ​chút, nói “Cho dù không phải là người, nàng cũng là người bị hại, chắc không có thương tổn chúng ta.”

“Cũng không được hành động thiếu suy nghĩ, đừng quên nơi này là hang ổ của nứt đầu,”

Diệp Thiếu Dương đưa mắt nhìn bốn phía, lúc này quỷ khí đã bị trường minh đuốc thiêu đốt gần hết, tầm mắt đã thông suốt, nhìn hết toàn bộ sơn động trừ bỏ cái gường đá thì không có vật gì nữa, cũng không có cảm thụ được tồn tại của nứt đầu quỷ tử, vì thế phân phó Qua qua đi kiểm tra mọi nơi.

“Không cảm giác được nó”

Qua qua tìm tòi một vòng trở về, gãi đầu “Rõ ràng lúc nãy có thể cảm giác được nơi này có dao động, hiện tại lại không có, thật kỳ quái”

Lý thu nga sâu kín nói “Các ngươi tìm quỷ tử phải không, đừng tìm, nó cảm nhận được nguy hiểm đã đào tẩu.”

Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, không đánh đã đi rồi? trong lòng dâng lên cảm xúc uể oải, đến nơi này là vì nó, là bước tiếp của kế hoạch của mình, kết quả là không thấy nó, biết sớm không đi căn phòng kia mà trực tiếp đi vào bên này rồi, Lúc này, Qua qua nói “Không có khả năng, ta vừa rồi vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài, nơi đây lại không có cửa ra khác, đúng rồi, chẳng lẽ trong con suối có thể ra ngoài?”

Lý thu nga nói “Đúng vậy ”

Diệp Thiếu Dương trong lòng vừa động “Ở đâu?”

Lý thu nga quay dùng đôi mắt màu lam nhìn hắn nói “ngươi trước cứu ta ra ngoài, ta mới có thể nói cho ngươi.”

Dĩ nhiên là vì vậy, Diệp Thiếu Dương gật đầu “ta đương nhiên sẽ cứu ngươi, bất quá ngươi hãy nói về tình huống của ngươi trước.”

Nếu nứt đầu đã đi rồi, khẳng định không có chờ mình đuổi giết, chậm một hồi cũng không ảnh hưởng gì,huống hồ mình cũng không thể không cứu Lý thu nga.

Lý Thu nga nhìn hắn nói “Vậy ngươi tới đây để làm gì?”

Diệp Thiếu Dương đành phải nói đơn giản ân oán của mình cùng Hồ Uy.

Đúng lúc này, bên ngoài cửa lớn bệnh viện tâm thần Thanh sơn, một chiếc xe màu đen ngừng ở phía xa, nhìn thấy mấy chiếc xe cảnh sát dừng ở ngoài bệnh viện.

Hai người ở trên xe đành phải đi xuống xe, thi triển thân tháp, vọt qua lưới sắt treo chót vót trên tường viện nhảy qua, ở thật xa nhìn thấy có mấy cảnh sát đứng ở bên cửa tầng một.

Tứ bảo lập tức nhíu mày lại, nói “Không xong, vẫn là đến chậm một ​bước, hiện tại làm sao bây giờ?”

Hồ Uy nhìn hai cảnh sát, nói “xông vào”

Tứ bảo kinh hãi “Xông vào như vậy à?”

“Đúng, chỉ cần Diệp Thiếu Dương cùng với cảnh sát phát hiện ra ba nữ nhân, ta lập tức sẽ thành tội phạm giết người, như thế nào cũng được, hiện tại quan trọng nhất, là đem nứt đầu cứu ra.”

“Ngươi … muốn giết cảnh sát?”

Không chờ Hồ Uy trả lời, Tứ bảo nói thêm “sư huynh, cảnh sát tuyệt đối không thể đụng.

Ngươi tuy là người liên quan án mạng, nhưng cảnh sát hiện tại không có chứng cứ, chỉ biết dùng các thủ đoạn quy củ để bắt ngươi, nếu huynh bây giờ giết cảnh sát, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, chấn động cả nước…..”

Hồ Uy nói “Ngươi đừng nói nữa, ta biết làm như thế nào, ở phía dưới không gian nhỏ, ngươi đi cũng không có tác dụng lớn, ở đây thủ đi, một khi có cảnh sát tiếp viện, lập tức báo ta biết ”

Nói xong đi về hướng phòng bệnh của khu b.

“Sư huynh, cẩn thận ”

Tứ bảo hướng về phía hắn nhỏ giọng nói, nhưng khóe miệng lại hiện ra ​một ​tia mỉm cười.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 12 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 19 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin