1. Home
  2. Truyện Ma
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio
  4. Tập 407

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio

Tập 407

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2819: Lấy Hay Bỏ (1)

Tinh Nguyệt Nô hơi khựng lại, hướng Chung Quỳ nói: “Chung đại sĩ, ngươi chính là âm phủ thiên sư, cũng muốn đối nghịch với Hiên Viên sơn ta sao?” Không đợi Chung Quỳ mở miệng, lại bổ sung: “Ta có thể mở ra hư không, thả ngươi trở về, người ta định chiến ở đây, thế nào?

Chung Quỳ vuốt râu cười, “Chung Quỳ ta tung hoành tam giới mấy trăm năm, từ trước tới nay chưa từng lâm trận bỏ chạy… Hôm nay đang muốn bắt người, làm đồ ăn nhắm rượu của ta, sao có thể cứ như vậy là đi?”

Tinh Nguyệt Nô cười lạnh, “Ta không muốn giết người, chỉ là không muốn khai chiến với âm ty, người cho rằng ta thực SỢ ngươi?”

“O, cái này ngươi không cần lo, ẩm ty sớm đem ngươi liệt vào tội phạm quan trọng hạng nhất, dù Hiên Viên Thượng Đế đến, cũng không bảo vệ được ngươi!” Lập tức dốc một ngụm rượu, dùng sức hút khí, thân thể tăng vọt mấy lần, đi lên cầm Thanh Châu đỉnh, hai tay bắt, khống chế soái kỳ, hướng một phần thân Tinh Nguyệt Nô chiến đấu cùng Lâm Tam Sinh ném đi.

Soái kỳ nháy mắt bao lấy phần thân, gắt gao dán vào, không ngừng co, mặc cho cô ta giãy dụa như thể nào cũng không thể giãy ra.

“Mau ra tay, đứng nhìn?” Chung Quỳ hương Lâm Tam Sinh mắng.

Lâm Tam Sinh phục hồi tinh thần, tiến lên dùng Thiên Địa Quy Xích dùng sức giã đầu phần thân Tinh Nguyệt Nô, hết thảm một tiếng, có một đạo hồn phách từ trên phần thân bay ra, bị Tinh Nguyệt Nô thu về, pho tượng vẫn là pho tượng chờ Chung Quỳ thu soái kỳ, pho tượng cũng rơi trên mặt đất, sụp đổ.

“Chung Quỳ!!

Tinh Nguyệt Nô giận dữ, “Ngươi cho rằng người như vậy đã chống đỡ được huyền công của ta!”

Lập tức liên tiếp làm phép, ánh sáng lục bừng lên trên Thanh Châu định, lực lượng đồng xanh tăng lên mấy lần, ý đồ hướng trên người Chung Quỳ cắn trả, Chung Quỳ cũng cảm thấy có sức, Thanh Châu đỉnh ở trong lòng hắn kịch liệt lay động lên.

“Cả nhà người chứ!” Chung Quỳ trút một ngụm rượu, uống một nửa, một nửa còn lại phun ở trên Thanh Châu đỉnh, hóa thành một đám khí đen, vòng quanh Thanh Châu đỉnh xoay tròn, để lực lượng đồng xanh từ đầu tới cuối không thể cắn trả đến trên người Chung Quỳ, cũng không cách nào từ trong lòng hắn giãy thoát.

Không hổ là một trong đạo môn thất tuyệt… Diệp Thiếu Dương nhìn Chung Quỳ, trong lòng rất rõ ràng, động tác ôm Thanh Châu đỉnh của Chung Quỳ nhìn qua đơn giản, trên thực tế lại là đối mặt áp lực cực lớn, cũng chính là hắn, đổi thành bất cứ một người nào ở đây… Bao gồm mình, cũng không chống đỡ được lực lượng đồng xanh đáng sợ kia.

Hắn bình thường hành tẩu ở âm ty, cực ít động thủ với người ta, trong tam giới đều biết uy danh hắn, nhưng đã rất lâu rất lâu chưa có ai từng thấy hắn thật sự ra tay, tựa như đều đã quên hắn mạnh bao nhiêu.

Hôm nay, ở trong một trận chiến này, hắn rốt cuộc thể hiện ra thực lực của mình, mạnh đến khoa trường… Ngay cả Tinh Nguyệt Nô cũng có chút không dám tin.

“Tiểu thiên sư… Người con mẹ nó sững sờ cái gì, bắt giặc phải bắt đầu lĩnh trước, người đi đối phó bản tồn ả, chỉ có giết ả, tất cả cái này mới có thể chấm dứt, ta giúp người giữ Thanh Châu đình này, còn lại giao cho các ngươi…”

“Đa tạ thiên sư!”

Diệp Thiếu Dương lấy ra sáu tấm ám kim thần phù, dán thành một hàng ở trên thân Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, hướng Tinh Nguyệt Nô lao đi.

Tinh Nguyệt Nô nhìn hắn một cái, phất tay áo, lấy ra một cây bảo kiếm màu đỏ rực, hào quang trên lưỡi kiếm nóng cháy mà hùng hồn, thế mà bất phân cao thấp với Thất Tinh Long Tuyền Kiếm.

Hiên Viên kiếm trong truyền thuyết…

Diệp Thiếu Dương nhếch miệng cười lên, hắn cảm thấy mỗi một giọt máu trong cơ thể mình đều sôi trào lên, tràn ngập khát vọng đối với chiến đấu, còn có thù hận. Đạo Uyên chân nhân, Trương Vô Sinh, còn có rất nhiều sinh linh chết thảm ở dưới tay pháp thuật công hội.

“Keng –”

Hai thanh bảo hiểm không gián đoạn đánh cuốn lấy nhau, bất phân cao thấp trên khí thế, Diệp Thiếu Dương một tay cầm kiếm, tay kia không ngừng từ trong ba lô lấy ra pháp khí, phối hợp tiến công, trong lúc nhất thời không rơi vào thế yếu.

“Ngươi đã là bài vị Thượng Tiên… Nếu cho thêm thời gian, tất có thành tựu.”

“Đáng tiếc ngươi không nhìn thấy ngày đó.”

“Ha ha!”Tinh Nguyệt Nô cười to, một tay kết ấn, đem Hiên Viên kiếm trong tay đưa về phía trước, ở không trung giũ ra vạn tia sáng vàng, từ trên đâm xuống dưới, chờ Diệp Thiếu Dương lúc phòng thủ mới phát hiện, rõ ràng là kiếm quang, quấn vào nhau, lại mơ hồ hợp thành hình dạng núi cao, giống như có một ngọn núi từ đỉnh đầu ép xuống.

Đây đại khái chính là kiểm khí của Hiên Viên kiểm đi. Vốn Hiên Viên kiểm là ngũ hành thuộc thổ.

“Thiên địa vô cực, ứng biến vô minh, tĩnh thủy lưu thâm, phùng hung hóa cát! Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như luật lệnh!”Vừa niệm chú, vừa đem Thất Tinh Long Tuyền Kiếm ném ra, lưu chuyển ở trong kiếm quang trên núi cao, như một khe suối màu tím, xuyên qua giữa núi cao, nước chảy đá mòn, núi cao vô luận dày nặng cỡ nào, luôn có thể để dòng suối t

Hai định cấp pháp khí của tam giới triển khai quyết đấu đối chọi gay gắt.

Toàn bộ thần thức Diệp Thiếu Dương đều đưa vào ở trên thân Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, tâm tùy ý động, núi cao lồng lộng, thể không thể đỡ, nhưng mặc kệ núi nặng bao nhiêu, kín kẽ bao nhiêu, nước chảy luôn có thể tìm được đường ra, lần lượt bị ép đến tuyệt cảnh, lại lần lượt từ trong kẽ hở tìm được đường sống trong chỗ chết.

Diệp Thiếu Dương tiến vào một loại cảnh giới quên cả người lẫn ta.

Trận chiến đấu hiểm ác này, lại khiến hắn thực sự lĩnh hội được ý nghĩa thâm ảo của Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, loại lĩnh ngộ này, là bị Hiên Viên kiếm của Tinh Nguyệt Nô bức ra. Diệp Thiếu Dương rất muốn nói tiếng cảm ơn với ả.

“Ô?”

Biểu hiện của Diệp Thiếu Dương làm Tinh Nguyệt Nô cũng cảm thấy chấn động, cho dù kiếm thể của ả không loạn chút nào, nhưng ả cũng biết, dựa vào thế này không làm gì được hắn, lập tức hừ lạnh một tiếng, triệu hồi một phần thân, trước sau giáp công hắn.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên cảm thấy có sức, lúc này Tiểu Thanh Tiểu Bạch chạy tới, Thanh Phong Minh Nguyệt kiếm hợp thể, ba đánh hai.

Tinh Nguyệt Nô lại triệu hồi một phân thân. Tuyết Kỳ hiện ra chân thân thiên la dạ xoa, lao tới, vừa tới trước mặt, còn chưa gia nhập chiến đấu, đột nhiên cảm giác một khí thế khổng lồ lướt ngang tới, quay đầu nhìn, là Tứ Bảo quan tưởng ra Vi Đà Thiên, tay cầm thiền trượng, khí thế bức người.

“Đại hòa thượng!”

Tuyết Kỳ hô một tiếng, Tứ Bảo lại giống như chưa nghe thấy, khống chế Vi Đà Thiên, thiền trượng trong tay đánh về phía cô.

Tuyết Kỳ đành phải nghiến răng chống đỡ.

Vốn là một trận đơn đầu của Diệp Thiếu Dương và Tinh Nguyệt Nô, bây giờ đã diễn biến thành quân

au.

Tinh Nguyệt Nô cười ha ha, không sợ chút nào, hướng Tứ Bảo quát lớn: “Mau đến hộ giá!”

Tứ Bảo lập tức lao tới trước mặt ả, làm phép triệu hồi ra Kim Thân La Hán, che ở trước mặt ả, mấy phân thân kia theo thứ tự che ở bên cạnh, bố trí ra một kết giới hình “, Tứ Bảo chính là đầu mũi tên.

Tinh Nguyệt Nô vung tay áo, đánh vỡ phong tỏa trên đảo phía sau, điên cuồng lao tới, nâng đám người Tứ Bảo, hình thành một dòng xoáy mạnh mẽ, trút xuống đến trên kết giới bọn họ bố trí thành, hình thành một bức tường nước cao lớn.

Đám người Diệp Thiếu Dương sửng sốt, ý đồ đánh vỡ kết giới, nhưng kết giới sau khi bị phá, nước cũng chưa chảy ra, mà là nhanh chóng lấp vào, kết giới cũng hoàn hảo không tổn hao gì.

Tinh Nguyệt Nô lui đến phía sau, bay đến không trung, một bọt sóng ập tới, đem ả bọc lại trong nước, hình thành một cột nước. A khoanh chân ngồi ở bên trong, nước biển xung quanh không ngừng hội tụ lại, tiếp xúc đến mặt ngoài thân thể ả, lập tức bốc hơi lên thành khí thể, vờn quanh bên người ả.

Chương 2820: Lấy hay bỏ (2)

Đoàn người kinh ngạc nhìn một màn này, không rõ nguyên do.

Hai tay Tinh Nguyệt Nô trên không, đối mặt phương hướng Chung Quỳ làm phép không ngừng. Chung Quỳ không ấn được Thanh Châu đỉnh, để nó bay về, Thanh Châu đỉnh bay thẳng về tới dưới thân Tinh Nguyệt Nô.Tinh Nguyệt Nô ngồi vào, bên trên chỉ có thể nhìn thấy cột nước xoay tròn cùng khí trắng bốc lên, không nhìn thấy thân thể ả.

“Đây là ý tứ gì!” Diệp Thiếu Dương buồn bực.

Chung Quỳ đi tới, nói: “Đây là thiên địa đồng tu, là một loại pháp môn tu luyện tầng cấp cao nhất của Hiên Viên sơn, đem thần thức ngoại hóa, lấy khí làm thân, hấp thu thiên địa khí trình độ lớn nhất…”

“Thiên sư người nói thâm ảo quá, có thể thông tục chút hay không, ta không có văn hóa gì.” Tiểu Mã ghé lên nói.

Chung Quỳ trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: “Cái Thanh Châu đỉnh này, bây giờ chính là thức hải của ả, đang hấp thu nước biển, tám phần chính là Cửu Tinh Điệp Khí trận hút nạp nguyện lực mà sinh ra ảo giác, ả này đang tu luyện, chờ nước biển đều hút khô, đó là tỏ vẻ ả hoàn thành từ luyện…” Chung Quỳ ngẩng đầu nhìn nhìn bốn phía, nói: “Ta đoán, nơi này trước kia hẳn là trải rộng nước biển, đã bị ả luyện hóa chỉ còn một ít như vậy.”

“Không thể nào, nơi này nhiều nước biển như vậy, cái này phải luyện hóa tới khi nào?” Tiểu Mã cảm giác không tin.

Mỹ Hoa lúc trước ý đồ phá tan kết giới trói buộc của hòn đảo nhỏ, triệu tập nước biển công kích ( dù sao cô là thủy quỷ, sở trường dùng nước hơn), vẫn luôn bồi hồi ở bên cạnh hòn đảo nhỏ, tìm kiếm nơi kết giới mỏng yếu.

Nghe thấy Tiểu Mã nói, cô quay đầu nói: “Là như thế này, mực nước luôn luôn hạ xuống, tốc độ rất đáng sợ, tôi nhắm chừng không cần bao lâu sẽ bị ả hút khó!”

Diệp Thiếu Dương hoàn toàn hiểu: Tinh Nguyệt Nô vẫn chưa buông lỏng, lúc trước hai bên chiến đầu, đối với ả mà nói chỉ là một loại thử, sau đó ả phát hiện bằng thực lực bây giờ của mình ( cho dù ả vô hạn tiếp cận chứng đạo, lại có Thanh Châu đình, biết thuật tách hồn), vẫn không chịu nổi bọn họ nhiều cường giả như vậy vậy công, sau khi ả xác định một điểm này, không chút do dự dùng hai hồn bảy phách của mình cùng nhau tạo thành kết giới với Tứ Bảo, bản thân núp ở phía sau tiếp tục tu luyện một đợt cuối cùng…

Không có gì đáng nói, Diệp Thiếu Dương và mọi người cùng nhau thử đánh vỡ kết giới, sau một phen lăn qua lộn lại, cuối cùng biết Tinh Nguyệt Nô vì sao dám yên tâm đi tu luyện:

Hết thảy trận pháp, hình thái kết giới không quản là nguyên tố gì cấu thành, trung tâm đều là giống nhau, đều có chỗ mắt trận, mắt trận bị phá, trận pháp cũng không tồn tạ

Mà mắt trận kết giới trước mắt này… Chính là Tứ Bảo!

Vị trí khác, mặc kệ tiến công thế nào, sau khi đánh ra lỗ thủng, dòng nước luôn có thể từ bốn hướng ùa tới, đem chỗ hổng bổ khuyết. Kết giới trận pháp bình thường luôn cố bày nghi trận, làm người ta không tìm thấy chỗ mắt trận, nhưng trận pháp trước mắt này, mắt trận lại trực tiếp bại lộ ở bên ngoài.

Trên nguyên tắc mà nói, chỉ cần phá mắt trận, kết giới sẽ lập tức vỡ nát. Nhưng…Tứ Bảo bây giờ đã bị tẩy não, ngồi thiền ở trên mặt đất, đem Kim Thân La Hán linh lực bám vào ở tại mình quanh thân, giống như định hải thần châm, ổn định duy trì kết giới thủy nguyên tố này.

Muốn phá trận, phải trọng kích Tứ Bảo, mà một khi trận phá, hắn làm mắt trận, lực lượng trận pháp sẽ trong nháy mắt áp bách ở trên người hắn, hắn nhất định không thể nghi ngờ…

Một chiều này của Tinh Nguyệt Nô, thật sự ác tới cực điểm.

“Tứ Bảo, Tứ Bảo người con mẹ nó tỉnh đi!” Đoàn người ra sức hò hét, ý đồ đánh thức Tứ Bảo.

Nếu Tứ Bảo thật sự hôn mê vậy thì thôi, mấu chốt hắn bây giờ cực kỳ tỉnh táo, còn không ngừng khuyên bảo mọi người: “Các ngươi đừng chấp mê bất ngộ nữa, chờ tiền bối tu thành thân thể vạn kiếp bất ma, đem các ngươi độ hóa đến Hiên Viên sơn, đến lúc đó, các ngươi và ta cùng đi bà sa tịnh thổ… Ta nay nhìn qua làm người xấu, nhưng ta làm như vậy, đều là tốt cho các ngươi…”

“Cậu con mẹ nó sao như bán hàng đa cấp vậy!” Tiểu Mã mắng to, Tứ Bảo chỉ coi như chưa nghe thấy, vẫn tận tình khuyên bảo bọn họ.

Thử rất nhiều cách, đối với hắn đều vô dụng.

Cuối cùng đoàn người chỉ có thể bỏ cuộc, nhìn về phía Diệp Thiếu Dương.

“Tiểu thiên sư, người phải nắm chặt thời gian quyết đoán…” Chung Quỳ trái lại không bày tỏ thái độ, chỉ ở bên cạnh nhắc nhở.

Diệp Thiếu Dương đương nhiên biết lời này của hắn là có ý tứ gì…

Cửu Diện Miếu đi tới, nói với Diệp Thiếu Dương: “Các ngươi dù sao huynh đệ một hồi, ngươi không hạ thủ được, để ta tới!”

Nói xong đi về phía Tứ Bảo.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên phục hồi tinh thần, xông lên che ở trước mặt Tứ Bảo, hung tợn nhìn cô ta, “Ai cũng không được động vào cậu ấy!”

Tiểu Mã, Ngô Gia Vĩ cũng ngay lập tức đứng ở bên cạnh hắn, nhất trí đối ngoại.

Cửu Diện Miếu giật mình, bất đắc dĩ cười nói: “Tốt, vậy chúng ta liền cùng chết! Diệp Thiếu Dương, ngươi là giảng nghĩa khí, vì huynh đệ mà chết, tự nhiên không phản đối, nhưng vì một mình hắn, hy sinh nhiều huynh đệ như vậy của ngươi, đáng giá sao?”

“Chúng ta đều không sợ!” Qua Qua la lớn.

Trái tim Diệp Thiếu Dương lại đang nhỏ máu.

Một khi Tinh Nguyệt Nô thành công chứng đạo. Bọn họ bị nhốt trong Cửu Tinh các này, xấp xỉ thật sự chỉ còn đường chết…

Cửu Diện Miêu tiếp tục nói: “Tốt, các ngươi đều giảng nghĩa khí, nguyện ý cùng chết với huynh đệ, nhưng… Bên ngoài nhiều người như vậy, hy vọng đều ở trên người các ngươi đó, ngươi cũng để bọn họ cùng nhau chôn cùng, ồ đúng, còn có Trương Vô Sinh, hắn vì cứu các ng chẳng lẽ ngươi để hắn cũng chết uống hay sao?”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương trầm xuống.

Câu cuối cùng này của Cửu Diện Miêu đã đánh trúng chỗ yếu ớt nhất trong lòng Diệp Thiếu Dương.Hắn xoay người, nhìn Tứ Bảo, đi từng bước một đến trước mặt hắn.

“Tiểu Diệp Tử đừng!” Tiểu Mã tới chắn ở phía trước, Ngô Gia Vĩ cũng theo.

Hai tay Diệp Thiếu Dương khoác lên trên vai hai người, lẩm bẩm: “Vậy các cậu nói cho tôi biết, còn Có biện pháp nào?”

“Cái này…”

Hai người nhìn nhau, cũng nói không ra lời.

Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn Lâm Tam Sinh, nói: “Ngươi cũng hết chiều rồi nhỉ.”

Lâm Tam Sinh trầm ngâm không nói.

“Hy vọng của toàn bộ mọi người đều ở trên người chúng ta, chúng ta. Chỉ có thể làm như vậy, không cần các cậu động thủ, toàn bộ một mình tôi gánh.” Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn Tứ Bảo, “Hỏi cậu một lần nữa, cậu thật sự không đi ra có phải không?”

Tứ Bảo vẫn là vẻ mặt bình tĩnh nhìn hắn, chậm rãi nói: “Ta không vào địa ngục ai vào địa ngục, giết ta, có thể khiến người tìm về bản tâm, ngươi động thủ là được.”

“Cút mẹ ngươi cái trứng, giết người, lão tử lại tự sát, theo người cùng nhau thành quý!”

“Huynh đệ, lên đường!”

Diệp Thiếu Dương chợt đấy Tiểu Mã và Ngô Gia Vĩ, rút kiếm mà lên, đâm về phía mặt Tứ Bảo.

“Thiếu Dương!”

“Lão đại!”

Diệp Thiếu Dương bùng nổ một kiếm, đoàn người muốn ngăn cản, đã không còn kịp.

Mũi Thất Tinh Long Tuyền Kiếm run rẩy, đâm trúng chỗ mi tâm Tứ Bảo.

Tứ Bảo có kim thân hộ thể, mũi kiếm đâm vào bên trên, giống như đâm vào trên sắt thép.

“Lên đường!” Diệp Thiếu Dương hét to một tiếng, mang theo tuyệt vọng cùng phẫn nộ tràn ngập, dùng sức đâm xuống…

“Keng!”

Một tia sáng vàng bay tới, lại là một đóa sen vàng, rơi ở đỉnh đầu Tứ Bảo, trong lúc nhất thời ánh vàng chiếu khắp, mạnh mẽ đánh bật mũi kiếm. Diệp Thiếu Dương lui một bước, cả kinh biến sắc, quay đầu nhìn lại, một đám mây lành từ không trung bay tới, dừng lại trên không, một người đứng trên đám mây, một hòa thượng, đỉnh đầu có thần quang, nhìn qua là biết tu vi bất phàm.

Chương 2821: Hòa thượng đẹp trai (1)

Hòa thượng này nhìn qua chỉ ba mươi mấy tuổi, mặt trắng không râu, bộ dạng còn rất ưa nhìn, một đôi mắt to ngập nước.

Diệp Thiếu Dương chưa từng gặp hắn, những người này ở đây, chưa một ai từng gặp hắn, ngay cả Chung Quỳ cũng vuốt râu không nói, đoàn thân phận của hắn.

“Ra mắt Chung thiên sư.”Hòa thượng này trái lại rất khách khí, hai tay chắp lại, hơi khom người.

“Không dám” Chung Quỳ cũng chắp tay, mặt đầy nghi hoặc, không biết hòa thượng này là thần thánh phương nào, nhưng có thể khẳng định hắn trước đó một mực không ở trong Cửu Tinh các này, mà là giống với bọn họ, là từ bên ngoài vào.

“Cung nghênh sư công!”

Ở phía sau Thanh Châu đình truyền đến thanh âm hai người, sương mù dày đặc tan đi, đám người Diệp Thiếu Dương lúc này mới nhìn thấy, phía sau Tinh Nguyệt Nôcách đó không xa còn có người, là hai hòa thượng, Diệp Thiếu Dương nhìn kỹ một phen, không phải hai Bàn Cổ tăng nọ lúc trước ở ngoài Tru Tiên kiếm trận gặp được.

Đám người Diệp Thiếu Dương chấn động, hài hòa thượng này nhìn qua rất già rồi, ít nhất năm sáu mươi, thế mà lại gọi một hòa thượng trẻ tuổi là sự công – không phải sự phụ, là sự công! Đây rốt cuộc là thần thánh phương nào, từ Hiên Viên sơn đến?

“Tôi nói.” Tiểu Mã dùng cánh tay thúc Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nói: “Tôi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy hòa thượng bộ dạng đẹp trai như vậy, đây sẽ không là Đường Tăng chứ?”

“Cậu còn có tâm tình nói giỡn!” Diệp Thiếu Dương trừng mắt nhìn gã một cái.

“Hắn rõ ràng là tới cứu Tứ Bảo, không tin cậu xem.”

“Là hắn…” Chung Quỳ vuốt râu trầm ngâm.

Hòa thượng này giẫm một chân ở trên kết giới, cúi đầu nhìn Thanh Châu định trong kết giới.

“Cưu Ma thượng sử, ngươi muốn tới phá hư chuyện của ta sao?” Trong Thanh Châu đình truyền ra thanh âm hoi khẩn trương của Tinh Nguyệt Nô.

Cru Ma thượng sư?

Cưu Ma Trí trong Thiên Long Bát Bộ?

Chung Quỳ hít sâu một hơi, lại hướng hòa thượng xa xa chắp tay, nói: “Thì ra là Cưu Ma thượng sư giá lâm, may mắn may mắn.”

Cưu Ma thượng sự rất khách khí hoàn lễ, ánh mắt dừng ở trên thân hai đệ tử, nói: “Vì sao phải tạo sát nghiệp này?”

Hai Bàn Cổ tăng này cả người run như cầy sấy, không nói được một lời.

Tinh Nguyệt Nô tiếp nhận câu chuyện nói: “Bấm thượng sư, Bàn Cổ sơn cùng pháp thuật công hội ta luôn luôn như cây liền cành, đây là điều gia sư định ra, thượng sư lúc đó chẳng phải ngầm đồng ý sao?”

“Tinh trưởng lão, ngươi đây là lấy Hiên Viên để ép ta sao?”

“Không dám.”Giọng điệu Tinh Nguyệt Nô vẫn cung kính. “Chỉ là, pháp thuật công hội tiến quân nhân gian, đây là kế hoạch ngàn năm của Hiên Viên sơn, còn xin thượng sứ đừng can thiệp.”

Đám người Diệp Thiếu Dương nghe đến đó, cực kỳ chấn động, Tinh Nguyệt Nô, kẻ luôn luôn cao cao tại thượng, không ai bì nổi này, lại. Sợ sệt trước mặt hòa thượng này!

Hơn nữa nghe lời hắn nói, tựa như cũng là ngang hàng với Hiên Viên Thượng Đế?

Mẹ nó sao có thể có người trâu bò như vậy?

Diệp Thiếu Dương kéo Chung Quỳ, hỏi: “Ai vậy nha?”

“Cưu Ma La Thập.”

Cưu Ma La Thập… Diệp Thiếu Dương gãi đầu, “Tên này rất quen thuộc.”

“Nói nhảm!” Chung Quỳ rất oán giận đối với hắn thế mà nhớ không ra Cưu Ma La Thập là ai, “Ngươi cho dù không hiểu điển cố Phật môn, cũng không đến mức ngay cả hắn cũng chưa từng nghe chứ.Thượng cổ đệ nhất thần tăng, từng phiên dịch vô số kinh văn đến Hoa Hạ, cái gì Lăng Nghiêm Kinh, Kim Cương Kinh, Tâm Kinh, đều là hắn phiên dịch, người chưa từng nghe nói?”

Diệp Thiếu Dương cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

Người trâu bò như vậy, mình đương nhiên là từng nghe nói, chỉ là vì tên tương đối quái, trước kia không nhớ kỹ.

Một trong bốn đại thần tăng nổi tiếng ngang Đường Huyền Trang, đứng đầu bốn nhà phiên dịch kinh Phật lớn, “Không tức là sắc, sắc tức là không” nổi tiếng trong Tâm Kinh chính là hắn phiên dịch, Quan Tự Tại Bồ Tát được phiên dịch thành “Quan Thế m”, ảnh hưởng Hoa Hạ mấy ngàn năm…

Ở lúc hắn còn sống đã là thần tăng, có vô số truyền kỳ chuyện xưa lưu lại, hơn nữa còn từng lấy hai người vợ, một người trong đó còn là công chúa Tây Vực…

Cái này đã không phải vấn đề ngưu nhân, địa vị hắn ở trong Phật môn không thua gì Tây Vực Lạt Ma.

Diệp Thiếu Dương chỉ là từ trước tới nay đều không biết, siêu cấp cường giả này, lại là một thành viên trong Bàn Cổ tăng, hơn nữa nhìn qua giống như còn là thủ lĩnh.

Ở lúc Diệp Thiếu Dương triển khai liên tưởng, Cru Ma La Thập nói với Tinh Nguyệt Nô đang ở trong Thanh Châu định: “Kế hoạch của các ngươi, thì đi thực thi, vì sao lấy Phật tính xâm lược tâm tính người ta, dựa vào đó lợi dụng?”

Tinh Nguyệt Nô trầm ngâm một phen, nói: “Chỉ vì cái này, thượng sự cố ý xuất quan tới sao? Trong tam giới, chuyện tương tự cũng không ít nhỉ, thượng sư do đâu chỉ nhìn chằm chằm ta bên này, tam giới sắp loạn, chẳng lẽ thượng sư cũng muốn xen vào một chút?”

Lời này tương đối không khách khí.

Cưu Ma La Thập nghe xong lời này, mỉm cười, nói: “Tinh trưởng lão, người là cảm thấy mình sắp chứng đạo, thì tất cả đều không để vào mắt phải không?”

“Không dám, chỉ là ta làm tất cả đều không phải là vì cá nhân ta, mà là lợi ích của Hiên Viên son, ta khổ tâm kinh doanh trăm ngàn năm, cuối cùng có cơ duyên này, còn xin thượng sư giơ cao đánh khẽ, tương lai ta tới cửa thượng sư tạ tội, cho dù thượng sự không nể mặt ta, ít nhất cũng nên giữ tình cảm gia sư…”

Đám người Diệp Thiếu Dương ở đối diện nghe hai người nói chuyện, đang chờ nghe Cưu Ma La Thập nói như thế nào, Tiểu Mã đột nhiên la lớn: “Đại sư, lão nương này đang lừa ngươi, ả chính là muốn sau khi chứng đạo, thống trị không gian này, đến lúc đó ta nói với người, ở ngay cả người cũng sẽ không để vào mắt!”

Cưu Ma La Thập quay đầu nhìn hắn một cái.

Tiểu Mã cười hề hề, “Đó người xem, người đẹp trai như vậy phải không, đạo lý này ngươi hẳn là rõ phải không?”

Cưu Ma La Thập không để ý đến hắn, cúi đầu nhìn Thanh Châu đỉnh, nói: “Ngươi nói không sai, việc nhỏ như thế, ta vốn không nên đến, nhưng người lại không biết, tiêu tăng nhân này mấy chục kiếp trước từng là đệ tử đích truyền của ta, sau vì chúng Phật đạo, lưu chuyển luân hồi, một kiếp này, nên là hắn thức tỉnh ứng kiếp, ta sao có thể để người giết hắn?”

Thế mà… Đám người Diệp Thiếu Dương trợn mắt há hốc mồm. Không ngờ Tứ Bảo lại có bối cảnh trâu bò như vậy.

Mọi người nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra nét vui mừng.

Đệ tử đích truyền của Cưu Ma La Thập, quan hệ thân vậy, lão nhân gia hắn có thể tìm tới nơi này, tự nhiên là muốn cứu hắn. Như vậy xem ra, Tứ Bảo khẳng định không vấn đề gì nữa.

Tứ Bảo tự ngẩng đầu nhìn Cưu Ma La Thập, ánh mắt mang theo mê hoặc, tựa hồ nghe không hiểu hắn đang nói gì.

Tinh Nguyệt Nô tránh ở trong Thanh Châu định, không nhìn thấy mặt của ả, nhưng hồi lâu không lên tiếng, nghĩ hắn nghe được kết quả này, vẻ mặt cũng ngây dại.

Quả thực quá khéo rồi.

Khi vừa nghe được tin tức này, Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy thế này quá trùng hợp, nhưng cần thận suy nghĩ, Tứ Bảo thiên tư tốt như vậy, tuổi còn trẻ trở thành thủ tịch đệ tử của Ngũ Đài Sơn,

mình trước kia từng đoán hắn khẳng định có bối cảnh gì, hoặc là nhân vật lợi hại nào chuyển thế vận vấn, chỉ là không ngờ bối cảnh sâu như vậy.

Qua một lúc lâu, Tinh Nguyệt Nô lặng lẽ nói: “Thượng sư, hắn đã là đồ đệ của ngươi, ta cũng không có gì để nói… Chỉ là, ta chỉ là dùng hắn để chắn Diệp Thiếu Dương, vừa rồi ngươi nếu là không ra tay, Diệp Thiếu Dương cũng sẽ không thực sự giết hắn.”

Chương 2822: Hòa thượng đẹp trai (2)

Đoàn người vừa nghe, đều quay đầu nhìn Diệp Thiếu Dương.

Vẻ mặt Diệp Thiếu Dương không thay đổi, trong lòng lại cảm thấy một luồng hàn ý mãnh liệt…Tinh Nguyệt Nô, ở phương diện nghiền ngẫm lòng người, quả thực đáng sợ! Mình lúc trước, ở lúc đầm kiếm lần đầu tiên, thật sự ôm tâm lý giết hắn rồi đến mạng, nhưng ở sau khi bị kim thân của Tứ Bảo cản một lần, dũng khí của hắn nháy mắt biến mất hơn phân nửa, một kiếm cuối cùng đó, cho dù không có Cưu Ma La Thập cắt ngang, hắn cũng thật sự chưa chắc sẽ đâm chết Tứ Bảo.

Đạo lý lớn đều hiểu, hắn cũng biết Tứ Bảo đáng chết, nhưng dù sao cũng là huynh đệ, một khắc đó thực xuống tay, lòng vẫn mềm.

“Thượng sư, cục diện ta vất vả kinh doanh lâu như vậy, người thật sự muốn phá hủy như vậy sao? Ta chỉ thiếu một khắc đồng hồ là có thể chứng đạo..”Tinh Nguyệt Nô hầu như đang cầu xin.

Cưu Ma La Thập thoáng chần chờ một chút, đáp xuống đất, đứng ở phía trước Tứ Bảo, nói với Tinh Nguyệt Nô: “Ngươi thả bọn họ đi.”

“Thả bọn họ đi?”

“Thả bọn họ đi, ta đến hộ pháp thay ngươi.”

Đám người Diệp Thiếu Dương cũng đều chấn kinh, nhìn nhau.

Tinh Nguyệt Nô nói: “Cái này làm sao được, pháp trận vừa mở, không riêng bọn hắn có thể đi ra, toàn bộ sinh linh bên ngoài đều sẽ đi ra ngoài —

“Vậy để bọn họ đi ra ngoài hết.”

“Thượng sư!”Thanh âm Tinh Nguyệt Nô mang theo phẫn nộ rồi.

“Nếu không, ta trực tiếp mang đệ tử ta trở về.”Cru Ma La Thập chậm rãi nói.

Trong lòng Tinh Nguyệt Nô bắt đầu giãy dụa.

Mình bây giờ đang tu luyện đến thời điểm mấu chốt nhất, nếu Tứ Bảo bị Cưu Ma La Thập mang đi, kết giới sẽ phá, mình cho dù có thể ngăn được đám người Diệp Thiếu Dương, Cơ duyên tu luyện cũng trôi qua, đến lúc đó chỉ sợ hậu quả càng thêm nghiêm trọng…

Ảng hiến răng một cái, nói: “Thượng sử, người phải nói được thì làm được.”

“Người xuất gia không nói dối.”Cưu Ma La Thập vươn tay, điểm một cái ở chỗ mi tâm Tứ Bảo, một đạo Phật quang đẩy ra ở trên thân hắn, Tứ Bảo rùng mình, mềm nhũn ngã xuống.

Cru Ma La Thập gọi hai Bàn Cổ tăng kia, đem Tứ Bảo khiêng lên, chờ ở phía sau hắn.

“Chờ chút, ngươi muốn đem hắn đưa đi đâu!” Diệp Thiếu Dương tiến lên một bước đứng ở trước mặt Cru Ma La Thập.

Cưu Ma La Thập nhìn hắn, bình tĩnh nói: “Hắn mất đi thần thức, ta dẫn hắn về Bàn Cổ sơn ta điều dưỡng một phen.”

“Điều dưỡng cái gì, ngươi mánh khoé thông thiên, muốn chữa khỏi hắn đó không phải chuyện trong tích tắc?”

Cưu Ma La Thập cười, “Diệp thiên sư, ta dẫn hắn trở về, tự có đạo lý của ta, ta là sư phụ hắn, chẳng lẽ ta sẽ còn hại hắn hay sao?”

Lâm Tam Sinh đi lên, vỗ bả vai hắn nói: “Để Tứ Bảo đi, không chừng là chuyện tốt.”

Diệp Thiếu Dương nghĩ chút cũng có đạo lý, nhìn thoáng qua Thanh Đồng đinh, nói: “Ngươi muốn bảo vệ Tinh Nguyệt Nô, nhưng ta thề không thể không giết a!”

“Diệp thiên sự, ân oán của người cùng của cô ta, ta không có ý hỏi đến, hôm nay ta tới đây, chỉ là vì giải tình thế nguy hiểm này, cứu đệ tử cách đời của ta. Qua hôm nay, người sau này tùy tiện động thủ khi nào cũng được, ta đã thực hiện hứa hẹn, cứu đệ tử, còn tiếp tục tuân thủ hứa hẹn, cam đoan an nguy của cô ta…”

“Qua hôm nay, ả đã có thể chứng đạo!”

“Ngươi là sợ hãi cô ta chứng đạo, ngươi liền không bao giờ là đối thủ của cô ta nữa sao?”

Diệp Thiếu Dương ngạo nghễ nói: “Cái đó thì không đến mức.”

Đối thủ càng mạnh, sẽ chỉ khích lệ mình trở nên càng mạnh, nếu mình sợ hãi cái gọi là thực lực tuyệt đối, căn bản cũng không đi tới hôm nay một bước này.

Mình đương nhiên không muốn buông tha Tinh Nguyệt Nô, nhưng vấn đề là. Thực lực Cru Ma La Thập như thế nào, bọn họ những người này có thể đánh thắng được hắn hay không, còn có chính là, người ta lạch bạch chạy tới cứu Tứ Bảo, bây giờ người còn ở trong tay hắn, bản tâm mình đường nhiên là cảm tạ hắn, thật sự không tiện động thủ đối với hắn.

Do dự một phen, Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn các bạn nhỏ, trưng cầu ý tứ bọn họ.

Đoàn người ngược lại nhìn hắn, dù sao hắn là lão đại, chủ ý vẫn là hắn quyết.

“Thiếu Dương, đi trước…”

Thanh âm Trương Vô Sinh từ trong m Dương Kính truyền ra. “Ít nhất có thể mang theo toàn bộ mọi người lập tức rời nơi này, cứu mọi người trước, lại chậm rãi tính sổ với cô ta…”

Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn Chung Quỳ, nói: “Chung thiên sư ý tứ thế nào, người tới không phải cũng muốn tróc nã Tinh Nguyệt Nô?”

“Đi đi, rời khỏi nơi này trước rồi nói.” Chung Quỳ cũng sắp nghẹn điện ở trong này rồi.

Cửu Diện Miêu đám người Thái m sơn kia tự nhiên càng không có ý kiến, bọn họ vốn là bị vô cớ cuốn vào, cùng nhau xui xẻo mà thôi, bọn họ ước gì nhanh chóng ra ngoài.

Cưu Ma La Thập vì thế xoay người đối mặt Thanh Châu định, bảo Tinh Nguyệt Nô mở ra kết giới thể giới này, thả bọn họ đi hết ra ngoài.

Tinh Nguyệt Nô thở dài, không lâu sau, từ trong Thanh Châu định bay ra một luồng ánh sáng màu tím, lao tới trong hỗn độn giữa không trung, sau đó giống như pháo hoa nổ tung ra, chỗ ánh lửa đến, đem hỗn độn khí xé rách, xuất hiện một vòng xoáy thật lớn, giống như hố đen sâu không lường được, có lực hút mạnh từ trong đó thẩm thấu ra.

Cưu Ma La Thập bảo hai đệ tử vác Tứ Bảo từ nơi này bay ra ngoài.

Diệp Thiếu Dương nhìn Tứ Bảo biến mất, gọi mọi người cùng nhau lên đường.

Ít nhất, cuối cùng có thể đi ra ngoài.

Từ vòng xoáy này bay ra, đầu tiên là ra động phủ Cửu Tinh cách trở lại trong thế giới hư ảo kia, ngẩng đầu nhìn, vòng xoáy vẫn thông hướng chỗ cao nhất ở không trung.

“Đi thôi!”

Diệp Thiếu Dương nhìn thấy các binh sĩ canh giữ ở ngoài hoàng cung, ai cũng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn biến cố xảy ra trên bầu trời, vì thế hướng bọn họ phất tay.

Lốc xoáy có lực hấp dẫn thật lớn, bất cứ sinh linh nào cũng có thể dựa thể thoải mái bay lên, tiến vào trong lốc xoáy.

Thủ binh trong hoàng thành lần lượt bay vào, những người ở ngoài thành luôn luôn quan sát, nhìn thấy nhiều người như vậy bay lên, cũng không lo lắng nữa, tranh nhau bay lên, tiến vào vòng xoáy.

Vòng xoáy này tựa như một mặt trời thật lớn, ở thế giới bằng phẳng này, toàn bộ sinh linh đều nhìn thấy vòng xoáy tồn tại, nhìn thấy nhiều người như vậy người trước ngã xuống, người sau tiến lên bay lên, cũng đều nóng lòng muốn thử theo lên…

Dùng thời gian vài phút, ở trạng thái không trọng lượng lập tức bay tới trung tâm vòng xoáy, cảm giác cả người rét lạnh, nhưng lại không thể di động, cảm giác này khá khó chịu.

Cũng may quá trình này rất nhanh đã kết thúc, Diệp Thiếu Dương đột nhiên cảm giác được trọng lực, thân thể ngã ngồi trên mặt đất, ngã mông phát đau.

Cách đó không xa mơ hồ có ánh lửa, nhìn kỹ, là một cổng vòm, ánh lửa là hai ngọn đèn dầu đứng ở trong vách hang hai bên cửa, miễn cưỡng chiếu sáng.

Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn bốn phía, đây là… Cổ mộ?

Quay đầu nhìn, trung tâm vòng xoáy kia, vừa lúc ngay tại giữa máy pho tượng kia. Vậy thì không sai rồi. Diệp Thiếu Dương nhận ra, nơi này chính là chỗ lúc trước bọn họ đi vào, cổ mộ tiền Thanh

no!

MMD, cuối cùng đi ra rồi!

Diệp Thiếu Dương đặt mông ngồi trên mặt đất, nhìn vô số sinh linh một kẻ tiếp một kẻ đi ra.

Bởi vì thế giới kia nhốt quá nhiều sinh linh, quá trình từ trong hư không không ngừng tràn ra kéo dài không chỉ mười phút đồng hồ.

Chung Quỳ sau khi đi ra, kéo Diệp Thiếu Dương, bảo hắn dẫn người giúp mình thủ lối ra, một sinh linh cũng không cho phép ra ngoài, miễn cho bọn họ trở lại nhân gian làm loạn. Nhiều sinh linh như vậy, trừ số ít nhân loại, còn lại đều là quỷ yêu tà linh, như vậy một lần ùa tới một chỗ, rất dễ dàng dẫn tới các loại sự kiện.

Chương 2823: Giải hòa (1)

Diệp Thiếu Dương dán bùa ở lối ra, triệu tập các đồng bạn nhỏ canh giữ ở hai bên lối ra, đem toàn bộ mọi người dẫn đường đứng thẳng trong mộ thất thật lớn, các sinh linh đó trên cơ bản cũng đều rất nghe lời.

Chờ toàn bộ sinh linh đều đi ra, khe hở hư không cũng dần đóng lại. Cổ mộ vẫn là cổ mộ, giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra.

Đoàn người hoan hô nhảy nhót, mỗi người đều thân thiết cảm nhận được một loại vui sướng sống sót sau tai nạn, cuồng hoan một hồi lâu.

Chung Quỳ bảo mọi người an tĩnh lại, lấy ra hồ lô rượu, nhổ xuống nút lọ, bảo toàn bộ quỷ hồn đều đi vào — mặc kệ trước kia là chính tu hay tà tụ, hay là bị người của pháp thuật công hội giết sau đó nhét vào không gian hư ảo kia, tóm lại chỉ cần là đã chết, đều phải theo hắn cùng đi âm ty, điểm ấy không có tình cảm gì phải giảng.

Huống chi đối mặt là Chung Quỳ chúa tể trong quỷ này, các quỷ hồn đó đành phải nói lời từ biệt với đoàn người Diệp Thiếu Dương, chui vào trong hồ lô của lão, nơi đó cũng là một không gian độc lập mở ra, quỷ hồn nhiều nữa cũng chứa được.

Chờ các quỷ hồn đó đi rồi, còn lại đều là yêu hoặc là tà linh.

Chung Quỳ kiểm tra một phen, lại bắt mấy quỷ hồn tránh ở trong đám người, nhét vào trong hồ lô, xác định không còn nữa, lại từ bên cạnh Cu Diện Miêu đám người kia đi qua.

Đám người Cửu Diện Miêu nhất thời khẩn trương hẳn lên.

“Chung đại sĩ, ta nơi này sẽ không cất giấu quỷ hồn, Thái m sơn ta, quỷ hồn bình thường cũng chướng mắt.”

Chung Quỳ đi về phía bên người ả. Cửu Diện Miêu lập tức khẩn trương lui về phía sau, làm sẵn chuẩn bị ra tay.

Chung Quỳ lại hạ giọng nói: “Ngươi mau cút cho ta, đến từ đầu thì đi chỗ đó, ngươi nếu hướng hắn lộ ra một chữ, ta lập tức chém ngươi!”

Cửu Diện Miếu hơi kinh ngạc, lập tức hiểu ý, vụng trộm nhìn thoáng qua Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nói: “Nói rồi đó.”

Diệp Thiếu Dương đang kiểm kê các bạn nhỏ của mình, cũng chưa phát giác động tác của bọn họ, Chung Quỳ đi đến chỗ lối ra cổ mộ, xé linh phù Diệp Thiếu Dương dán, nói: “Tiểu thiên sư, các vị, ta đi đây!”

“A, ngươi bây giờ đã đi rồi?” Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn, Chung Quỳ đã đi ra bên ngoài. Cửu Diên Miêu cũng mang theo các thủ hạ đi theo chuồn ra, chờ Diệp Thiếu Dương nghĩ đến còn có vấn đề muốn hỏi ả, bọn họ đã đi rồi.

Diệp Thiếu Dương hiểu bọn họ là cố ý né tránh mình, nhưng người đã đi rồi cũng không có cách nào

ca.

Cẩn thận suy nghĩ, bọn họ vội rời khỏi như vậy cũng là đúng, bọn họ dù sao cũng là người của Thái m sơn, cùng mình còn có âm ty đều không đội trời chung, trước là vì đối phó Tinh Nguyệt Nô, bị ép kết minh, nay trở lại nhân gian, hai bên tự nhiên khôi phục quan hệ bình thường– chính tà bất lưỡng lập, bọn họ nếu tiếp tục lưu lại, thật ra rất xấu hổ.

Muốn nói thực đánh, vừa rồi còn là đồng đội kề vai chiến đấu, thật sự có chút không hạ thủ được.

Vừa nghĩ như vậy, Diệp Thiếu Dương cũng bình thường trở lại, về phần Cửu Diện Miêu chưa nói ra miệngbí mật kia… Chung Quỳ nghĩ đến cũng biết, mình quay về có thể một mình đi tìm hắn hỏi thăm, hoặc là Thôi phủ quân, Từ Văn Trường cũng biết, cũng có thể tìm bọn họ hỏi trước một chút…

Chung Quỳ đem quỷ hồn mang hết đi, còn có đám người đó của Thái m sơn, nhân số thoạt nhìn ít đi rất nhiều, nhưng kẻ còn lại vẫn đem mộ thất to bằng rạp hát này đúng đầy, mỗi người đều đang nhìn Diệp Thiếu Dương.

“Các ngươi… Không phải yêu thì là tà linh, các ngươi trước kia là ở nhân gian tu hành phải không, vậy các ngươi bây giờ có thể đi rồi.Nhớ kỹ, nhất định phải đi chính đạo, tuyệt đối đừng đi tà tu, bằng không tương lại bị ta gặp được, tuyệt không tha các ngươi!”

Có số rất ít tà vật bái tạ, sau đó rời khỏi cổ mộ.

Nhưng tuyệt đại đa số tà vật đều đúng không nhúc nhích, trông mong nhìn hắn.

“Các ngươi…Sao không đi?”

Có mấy tà vật nhìn nhìn nhau, đi đến trước đội ngũ, quỳ một gối xuống đất, quỳ gối ở trước mặt Diệp Thiếu Dương. “Diệp thiên sư, có thể quen biết với ngài, còn có các vị tiền trưởng, thật sự là một hồi duyên phận. Lần này may có các vị cứu, chúng ta mới có thể thoát ly bể khổ, lúc trước chúng ta xâu chuỗi với nhau một phen, chúng ta quyết định tùy tùng Diệp thiền sư, lên núi đao xuống biển lửa!”.

Tùy tùng mình…

Diệp Thiếu Dương trong lúc nhất thời có chút ngẩn ra, khó xử gãi đầu. “Cái này… Không thích hợp đâu, ta người này bình thường rất lười, không có tố chất làm lãnh đạo, với lại ta cũng không tính làm việc lớn gì cả, các ngươi đi theo ta, thật sự không có việc gì để làm…”

Nhưng đám tà linh này nhiệt huyết dâng trào, khuyên như thế nào cũng vô dụng, lúc này Lâm Tam Sinh tiến lên, hỏi có ai nguyện ý theo mình tới Không Giới, gia nhập liên quân không.

Đầu tiên là nói rất nhiều chính sách, ví dụ mình vừa kéo đội ngũ, bây giờ chính là lúc dùng người, đặc biệt dễ dàng tiến công lập nghiệp.

“Còn có chính là: liên quan Không Giới chúng ta, cũng là một bộ phận của Liên Minh Bắt Quỷ, phục dịch cho liên quân, chẳng khác nào là tùy tùng Diệp Thiếu Dương, các ngươi cân nhắc một phen, đồng ý đi thì giơ tay.”

Đoàn người nhìn nhau một hồi, lập tức có không ít người giơ tay, đại khái có hơn phân nửa.

Tiểu Mã lúc này nhảy ra nói: “Này này, còn có Phong Chi Cốc chúng ta, cũng là tổ chức anh em, đồng ý gia nhập Phong Chi Cốc, theo ta đi xử lý Thái m sơn đến bên này của ta, không bảo đảm thế nào, chỗ tốt duy nhất chính là không quy củ, không quy củ biết không, muốn làm như thế nào cũng được, đánh nhau, lừa đảo, vào nhà cướp của khắp nơi, dù sao mục đích chính là muốn đi ngang ở Quỷ Vực..”

Một đoạn lí do cực kích động của Tiểu Mã, cũng đã động không ít người, có một đám người đứng ở bên kia của hắn.

“Vậy tôi đi đây, tôi ở đây đã lâu, bên kia còn có không ít việc quan chờ tôi đi xử lý.Thiếu Dương, cậu khi nào đi gặp Đạo Phong?”

“Chờ tôi dàn xếp trước một phen, rồi lập tức qua.”

“Được, vậy ta đi trước một bước, đến lúc đó nói sau.” Lâm Tam Sinh lại nói lời từ biệt vớibọn Tiểu Thanh Tiểu Bạch, sau đó lấy ra Thiên Địa Quy Xích, sau đó lấy ra một cây bút pháp quan, ở trên vách đá bắt đầu bôi vẽ. Trên bút pháp quan có thuốc màu đỏ, bị hắn vẽ ra một đồ án tương tự khung vuông, bốn phía lại vẽ vài đạo phù văn, ở bên trong ngạch một điểm nhẹ nhàng, khung vuông giống như cửa sổ bị đẩy ra, ở giữa tối đen như mực, giống như là một cái cửa gió, đem không khí phụ cận hút hết vào.

“Lợi hại nha, như bút thần Mã Lương!” Tiểu Mã thò đầu quaquan sát.

“Đi đây!” Lâm Tam Sinh hưởng đoàn người ôm quyền, gọi các tùy tùng kia chui vào trong khe hở hư không, cuối cùng bản thân lại chui vào.

Đám người Diệp Thiếu Dương, mang theo người còn lại đi ra khỏi cổ mộ, từ trong khe hở thân núi chui ra.

Ánh mặt trời hắt xuống, mắt có chút không thích ứng, nhưng đám người Diệp Thiếu Dương đều ngẩng đầu lên, nheo mắt nhìn mặt trời.

Đã lâu không thấy mặt trời, loại cảm giác này… Thực con mẹ nó sướng mà.

Ngô Gia Vĩ cảm khái nói: “Thật kỳ quái, có vài thứ, người mỗi ngày đều nhìn thấy, cũng không cảm thấy gì, một khi rất nhiều ngày không thấy được, mới biết được nó trân quý bao nhiêu…”

“Cậu thế mà có thể nói ra lời có triết lý như vậy, tôi rất chấn động!” Tiểu Mã dựng thẳng ngón tay cái.

Đoàn người đều dang đôi tay, tham lam phơi nắng, há mồm hít khí. Phóng mắt nhìn lại, hoang sơn dã lĩnh, cũng không có phong cảnh gì, nhưng ở trong mắt đám người Diệp Thiếu Dương lại là tốt đẹp như vậy, trong không khí còn mang theo mùi bùn đất cùng mùi cỏ cây. Mặc kệ nói như thế nào đây mới là nhân gian thật sự.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Khụ khụ đạo hữu bình tĩnh ...^^!Truyện còn dài đường đi dài đằng đằng 1 chút xuân sắc cớ sao lại nói vậy..^^!Bất quá 1 chút Âm Dương giao thái mà thôi ^^! - Nhân Sinh Bất Quá vài năm tái -!Đạo Hữu không thích bỏ qua ( tua 1 chút là được )^>^
https://audiosite.net
đương_tam 20 giờ trước
mới đầu nghe hay tới tập tưởng nghe truyện sex
https://audiosite.net
Thật ngại quá hum nay do 1 bạn mới làm quản lý up truyện ai dè up audio nhầm dẫn đến lỗi ...Rất mong mọi người thông cảm...^^!Mình mới check lại kiểm tra hoàn tất mọi thứ trở lại bình thường rồi nhé...^!^
https://audiosite.net
Chào bạn :) - Thật ra vẫn đầy đủ nhưng có chút nhầm lẫn đó bạn :)Truyện này tụn mình do thành viên tự phát làm audio cách đây gần 3 năm trước ^^!Tụn mình đang liên hệ bên tác giả và làm lại audio từ tập 103 trở xuống... Truyện lúc đầu tác giả viết nhiều đoạn không ưng ý đã thay đổi quá nhiều bạn à. Tụn mình sắp hoàn thiện sửa lại bản chuẩn nhất nhé do chính tác giả phát hành nội bộ giống như các tập mới nhất ngoại truyện thường không công khai hoàn chỉnh nhiều đoạn bị cắt nhưng bên minh vẫn đầy đủ nhé.Bạn và các chư vị thích nghe bộ truyện hot yên tâm ^^! - Dự kiến khoảng ngày mai hoàn tất bản sữa lỗi audio bổ xung nhiều tính tiết bị cắt bộ nhé ^^!Thân Ái ...! Chúc cả nhà nghe truyện vui vẻ
https://audiosite.net
Acmasugia 6 ngày trước
Sao cuôi tập 92 là 2050 mà sang tập 93 lại là 2252 rồi ad, mất 200 chương lun, hèn gì hok hỉu gì hếtXin lỗi tôi mới đến web chưa rõ nên hỏi
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 2 tuần trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 2 tuần trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^