1. Home
  2. Truyện Ma
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio
  4. Tập 406

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Audio

Tập 406

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2813: Tuấn Đạo (3)

Trương Vô Sinh duỗi cái lưng mỏi, “Nhưng, cô ta cũng nhìn ta quá đơn giản rồi, ta khi đó nói rất nhiều lời hay, đều là lừa dối cô ta, Trương Vô Sinh ta cả đời không thành tựu, nhưng tiết tháo vẫn có một chút. Được rồi, chuyện xưa đã nói xong, ta cũng ăn xong rồi, Khúc Ba người lại pha cho ta chén trà, cần hồng trà, trước bữa uống trà xanh, có thể khai vị, sau khi ăn xong uống hồng trà, có thể giải ngấy, người nhớ kỹ, đây là vấn đề cách điệu.”

Khúc Ba mất hồn mất vía rời đi.

Trương Vô Sinh đứng dậy, đi đến trước cửa sổ, xuyên thấu qua cửa sổ, hai tay chắp ở sau người, nhìn sân nhỏ ngoài cửa sổ, bên trong có một ao cá, bên trong có mấy con cá chép đang bơi, có mấy cây hoa la đơn sinh trưởng ở trong chậu hoa góc tường, bên cạnh có một bàn đá vuông cùng vài cái ghế đá, đem tiểu viện trang trí rất khác biệt mà có tình thú.

“Lúc ban đầu, ta nghe được câu đố kia, ta đã biết nói là ta, nói thật, ta cũng từng do dự…” Trương Vô Sinh cũng không quay đầu lại, lặng lẽ nói, “Dựa vào cái con mẹ gì để ta hy sinh chứ, ta cũng không trêu chọc ai cả, nhưng yên lặng cẩn thận nghĩ chút, cũng không có gì, dù sao cũng phải có người hi sinh không phải sao, ta một đời sống trộm vui vẻ, không làm việc gì to tát, trước khi chết có thể làm một đại sự ghi vào sử sách như vậy, đáng giá.”

Lâm Tam Sinh không biết nói cái gì cho phải.

“Trường chưởng giáo, ta có chuyện không hiểu, người nói… Tinh Nguyệt Nô có tình với Đạo Uyên tổ sư, vậy vì sao còn phải xuống tay với lão? Còn có, người ít nhất tính là cố nhân của cô ta, cô ta đối với người cũng…”

Đạo Uyên chết ở trên tay Ảnh Mị, tự nhiên cũng là Tinh Nguyệt Nô điều khiển chuyện này.

Trương Vô Sinh quay đầu, nhìn hắn, nói: “Ngươi là người thông minh, người không hiểu ra?

“Cái này… Chặt đứt nhân duyên?”.

“Cô ta muốn lấy nhân gian khai đao, tự nhiên phải chém đứt nhân quả, đây là vì công, vì tư, cô ta muốn chứng đạo, cũng cần chặt đứt tất cả vướng bận, Đạo Uyên là vướng bận của cô ta, với ông ấy mà nói, là vừa yêu vừa hận, cô ta có thể nhẫn tâm giết Đạo Uyên, mới có thể vô yêu vô hận, đối với ta. Vậy đơn giản là lo lắng sự tình tiết lộ, lại thêm thân phận của ta, cố ý bố cục mà thôi, cô ta ngay cả Đạo Uyên cũng có thể bỏ được, còn luyến tiếc ta cố nhân này?”.

Lâm Tam Sinh nghe xong hết hồn, ngay cả người mình yêu nhất cũng có thể giết, Tinh Nguyệt Nô này… Quả thực ác đến trình độ nhất định rồi, đồng thời điều này cũng nói rõ quyết tâm chứng đạo của cô ta.Lần này, chỉ sợ cô ta cũng khai hỏa toàn bộ hỏa lực, buông tay liều một phen, bằng không cũng có lỗi với bản thân giết Đạo Uyên chân nhân. Có lẽ, cô ta chính là muốn dùng chuyện này để khích lệ quyết tâm đập nồi dìm thuyền của bản thân?

Trương Vô Sinh đi thong thả, lại đem ấm trà cầm lên, uống một ngụm, quay đầu nhìn về phía Khúc Ba. Khúc Ba vẻ mặt mờ mịt cùng sợ hãi.

Trương Vô Sinh đem sự tình nói sơ qua với hắn một lần, Khúc Ba nghe xong, nước mắt ào một cái rơi xuống, chỉ ngây ngốc đứng, trừ khóc, một chữ cũng không nói nên lời.

“Đừng khóc, ta đã quyết định hy sinh, lừng lẫy một hồi sao, cũng không có gì ghê gớm cả, vẫn có thể thành quỷ. Ta bảo người ở lại đây, là lo lắng mình nhỡ đâu không thể quay về, ít nhất còn có người Có thể đem chân tướng nói cho mọi người, để đệ tử Long Hổ sơn ta biết, ta không phải bị bọn Diệp Thiếu Dương bức tử, ta là tự nguyện hy sinh. Ừm, sau khi ta chết, các ngươi đi Lôi Minh sơn tìm chưởng giáo Xuân Lôi Tử của bọn họ, ta có một quan môn đệ tử, ở hắn nơi đó bế quan, đạo hiệu Mộ Hàn, các ngươi tìm hẳn kế nhiệm vị trí chưởng môn của ta.”

Lời vừa nói ra, Lâm Tam Sinh và Khúc Ba đều chấn động không thôi.

Khúc Ba ngay cả bị thương cũng đã quên, kinh ngạc nói: “Tiểu sư đệ này… Sao chưa từng nghe nói chứ.”

“Cần các người nghe nói làm gì, hắn là đồ đệ bí mật của ta, các ngươi cứ theo ta nói mà làm là được!” Trương Vô Sinh suy nghĩ một phen rồi nói, “Ngươi nói suông, các sư huynh đệ kia của người khẳng định không tin, ta sau khi chết, người cầm pháp khí của ta đi tìm Long Dương, hắn biết tất cả, người đem sự tình nói cho hắn là được. Đồ ta đều sửa sang lại đặt trong bao quần áo trên giường.”

Khúc Ba lại bắt đầu khóc.

Trương Vô Sinh bảo hắn đi ra ngoài trước, gác bên ngoài.

Chờ hắn đi rồi, Trương Vô Sinh đi vài vòng ở trong phòng, nói: “Hòm hòm rồi, có thể lên đường rồi. Đúng rồi Lâm đại soái, thành quỷ cảm giác thế nào?”

Lâm Tam Sinh không biết đáp như thế nào, nói: “Ngươi cũng không phải chưa từng làm quỷ.”

“Ta có thai trung chi mê, sớm đã quên cảm giác thành quỷ.”

“Vẫn ổn cả, dù sao ta làm quỷ mấy trăm năm, đã sớm thích ứng.”

“Thật ra, con người vốn đều là quỷ, làm quỷ mới là bình thường, thời gian làm người, chưa chắc dài hơn thời gian thành quỷ…” Trương Vô Sinh tự lẩm bẩm, đột nhiên dùng sức hít một hơi, nói: “Ngươi nếu không muốn nhìn ta chết, người đi trước đi, đi đem Diệp Thiếu Dương gọi tới, nhắm chừng khi các ngươi trở về, đã xử lý xong rồi.”

Lâm Tam Sinh đứng ở phía sau lão, hai tay chắp lại, hướng bóng lưng lão vài ba cái, xoay người ra khỏi cửa, từ bên ngoài nhẹ nhàng đem cửa đóng lại. Hắn đi tìm được Diệp Thiếu Dương, đem sự tình nói ra, Diệp Thiếu Dương trợn mắt há hốc mồm.

“Đây là tự lão lựa chọn, không có ai ép lão, ta cũng không cố ý tiết lộ cho lão, là chính lão nghe lén được, sau đó gọi ta đi.” Lâm Tam Sinh nghiêm trang nói, “Tuy nhiên, nói thật, ta vốn là tính nói cho lão chân tướng, để lão tự mình lựa chọn.”

Diệp Thiếu Dương suy sụp ngã ngồi ở trên ghế, hồi lâu nói không nên lời, về sau ở dưới sự thúc giục của Lâm Tam Sinh, theo hắn cùng đi tìm Trương Vô Sinh.

Lúc sắp đến cửa phòng ngủ của Trương Vô Sinh, vừa lúc nhìn thấy Khúc Ba từ bên trong đi ra, lau nước mắt, nhìn thấy bọn họ, nức nở nói: “Sư phụ ông ấy…”

“Đừng khóc!” Trong phòng vang lên một tiếng răn dạy.

Diệp Thiếu Dương và Lâm Tam Sinh nhìn nhau một cái, đi vào trong phòng.

Trương Vô Sinh thân hình cao lớn, đứng ở giữa phòng, chỉ là… Thân thể là bán trong suốt, là quỷ mới chết, trong lúc nhất thời còn chưa thích ứng thành quỷ. Thi thể lão đặt trên giường, hoàn hảo không tổn hại gì ngồi ngay ngắn ở trên giường, trừ cúi đầu, nhìn qua không giống một người chết.

Pháp sư tự sát, tựa như trong võ hiệp, dùng chân khí chấn vỡ kinh mạch là được, không cần cắt cổ uống thuốc thắt cổ nhảy lầu thê thảm như vậy.

Thấy một màn này, trong lòng Diệp Thiếu Dương quặn đau một trận.

Trương Vô Sinh dang đôi tay, cúi đầu nhìn hai cánh tay của mình, còn có thân thể, lẩm bẩm: “Thành quỷ thì ra là như thế này, một thân nhẹ nhàng.”

Quay đầu nhìn Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương với một cái thật sâu, khổ sở muốn khóc.

Trương Vô Sinh, gã luôn luôn giảo hoạt này, vô luận giới pháp thuật có chuyện gì, lão tuy lập trường kiên định, nhưng dưới tình huống bình thường cực ít khi đứng ra đầu tiên, luôn chờ người khác ra mặt, sau đó làm đồng lõa.

Mọi người đều cho rằng lão là kẻ trơn tuột.

Nhưng ở trước mặt đại nghĩa, lão chưa lùi bước.

“Tử vong việc này, trước khi chết có chút sợ, có chút luyến tiếc, sau khi chết mới biết được, một thân thoải mái.” Trương Vô Sinh chẳng hề để ý cười cười, liếc Diệp Thiếu Dương nói: “Thiếu Dương, tôi chết cũng chết rồi, cậu phải đáp ứng tôi một sự kiện.”

Diệp Thiếu Dương sửng sốt một phen, vội vàng gật đầu.

Chương 2814: Cửu Diện Miêu (1)

“Đừng đem cô ta giao cho bọn Chung Quỳ, tự tay giết Tinh Nguyệt Nô, báo thù cho Đạo Uyên!” Trương Vô Sinh giọng khàn khàn nói.

Diệp Thiếu Dương siết chặt nắm tay, dùng sức gật gật đầu, “Sư thúc ông yên tâm, tôi nhất định chính tay đâm ả!”

“Được rồi được rồi, không phải là chết một lần sao, đều đừng vẻ mặt đau khổ nữa, làm chính sự đi, chính sự quan trọng hơn.”

Trương Vô Sinh đi đến bên cạnh thi thể mình, nhìn thoáng qua, nói: “Mấy ngày nay tôi vẫn nói ngực mình bị thương các cậu còn nhớ chứ, đó là bởi vì, tôi mơ hồ có thể cảm giác được thân thể có gì, tám phần chính là động phủ của Tinh Nguyệt Nô, ngay tại trong dạ dày tôi, các cậu đem bụng tôi mổ ra, tìm được nó!”

“Cái này.” Diệp Thiếu Dương rất khó xử.

Người ta mới chết, đã phải làm ra chuyện hủy hoại thi thể người ta, Diệp Thiếu Dương có chút không làm được.

Trương Vô Sinh cũng ý thức được điểm ấy, lườm hắn nói: “Được rồi, tôi vẫn là tiễn Phật tiến tới Tây Thiên đi.” Tự mình hồn về xác chết, nhưng bởi vì kinh mạch đứt gãy, sống là không sống nổi, lão thành quỷ thi lâm thời.

Bảo Khúc Bạch cầm dao tới, Trương Vô Sinh cầm chuôi đao, cắm vào trong bụng mình.

Mấy người bọn Diệp Thiếu Dương đều quay đầu đi, tuy biết lão bây giờ là quỷ, chỉ là khống chế thi thể mình, cũng sẽ không cảm giác được đau, nhưng một màn này nhìn qua vẫn có chút kinh sợ cùng tàn nhẫn.

Đợi một hồi, đột nhiên một cái tay từ phía sau đặt lên trên vai mình, Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn, là “Trương Vô Sinh” đứng dậy, một tay từ trong vết thương trước ngực bản thân cắm vào, rất chuyên chú mò mẫm.

Cơ thịt trên mặt Diệp Thiếu Dương Co giật hai cái.

Theo cái tay lão máu chảy đầm đìa rút ra, mọi người kinh ngạc phát hiện, có một đám khí thể bán trong suốt từ trong thân thể lão không ngừng chảy ra, giống như sương khói hướng bốn phía tản đi.

Chấn khí!

Đây là chân khí mất đi khống chế, đang tự tan đi, trở về tự nhiên.

Ba người cả kinh,

“Sư thúc, ông đây. Ông chưa âm dương chuyển nghịch?”

m dương chuyển nghịch là một truyền thống của giới pháp thuật: Có một số pháp sư, sau khi thực lực mạnh đến mức nhất định, chỉ cần là tự nhiên tử vong — nếu bất ngờ tử vong, chỉ cần không phải chết ngay lập tức, tham khảo Thanh Vân Tử — đều có thể dùng “ m dương chuyển nghịch thuật” này, đem một thân pháp lực chuyển hóa trở thành hồn lực của quỷ hồn, hơi luyện hóa một phen, sẽ trực tiếp thành tu vi.

Tuy tỷ lệ chuyển hóa cùng thực lực không có quan hệ trực tiếp, không thể chuyển hóa toàn bộ, sau đó cũng không thể tu luyện pháp thuật nhân gian nữa, nhưng vẫn có thể học tập quỷ thuật, tăng lên thực lực của mình. Dù sao, rất nhiều người tu luyện cả đời, mới tích góp được chút chân khí này, rất nhiều người sau khi chết cũng không muốn bỏ qua.

m dương chuyển nghịch rất dễ dàng, đối với đại lão như Trương Vô Sinh mà nói căn bản không tính là chuyện gì cả, mà lão…Thế mà bỏ một thân tu vi của mình, mặc cho những chân khí đó sau khi mất đi chỗ dựa, tự tan đi. Điều này bảo ba người bọn Diệp Thiếu Dương có thể nào không cả kinh.

“Tôi mệt rồi, tôi làm pháp sư cả đời, sau khi chết không muốn lại làm việc này nữa.” Trương Vô Sinh thản nhiên nói.

Vì quy phạm trật tự nhân gian, âm ty yêu cầu các pháp sư làm gương tốt, pháp sư sau khi chết dùng âm dương chuyên nghịch thuật để bảo trì tu vi, cần đi âm ty đưa tin, hơn nữa chỉ có thể đảm nhiệm chức vụ ở âm ty.

“Vậy ông.”

“Đi luân hồi, cải tạo thật tốt, một lần nữa làm người. Trương Vô Sinh nhẹ nhàng bâng quơ.

Diệp Thiếu Dương lại là người nghe có tâm, bắt đầu trầm ngâm.

Trương Vô Sinh vừa mò mẫm trong thân thể mình, vừa bình tĩnh nói chuyện phiếm với mọi người, cảnh này… Thật sự có chút kinh hãi.

“Được rồi được rồi, mau làm chính sự.” Trương Vô Sinh đem cái tay kia từ trong thân thể lấy ra, máu còn nóng, dính đầy trên tay. Trương Vô Sinh trước mặt mọi người đem cái tay máu tươi đầm đìa kia mở ra ở trước ba người, trong một đống máu bẩn, có một vật long lanh hiển lộ ra.

Cửu Tinh các?

Diệp Thiếu Dương kiềm chế kích động, đem thứ này cầm tới, xoay người tìm chậu rửa mặt, rửa ở trong nước, đưa đến trước mặt mọi người.

To bằng nắm tay, hình dạng giống cái thoi, trong màu vàng toát ra màu lục, long lanh trong suốt, nhìn qua, bên trong có mấy hạt châu nhỏ như ngọc trai, sắp hàng hình thoi, nhìn qua cực kỳ tinh xảo.

“Đây là Cửu Tinh các?” Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm.

“Cô ta chung quy không thể đặt bom hẹn giờ ở trên người tôi nhỉ.” Trương Vô Sinh vỗ vai hắn một cái, “ m Dương Kính của Mao Sơn cậu đâu?”

“Ở chỗ tôi, sao thế?”

Diệp Thiếu Dương lấy ra m Dương Kinh, Trương Vô Sinh đón lấy, ánh mắt quét một lần ở trên mặt ba người, nói: “Được rồi, nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành, còn lại người trẻ tuổi các cậu làm đi, tôi hôm nay trở đi sẽ ở bên trong không ra, khi nào các cậu trở lại nhân gian, lại đem tôi thả ra, đến lúc đó tôi sẽ theo lão Chung đi âm ty.”

Diệp Thiếu Dương cười khổ, “Ông tín nhiệm chúng tôi như vậy, có thể sống sót trở về?”

“Cậu nếu là chết, giới pháp thuật nhân gian liên hoàn toàn luân hãm.”

Một câu nói làm Diệp Thiếu Dương á khẩu.

“Tôi sẽ dốc hết sức!” Diệp Thiếu Dương hướng lão cười cười.

Hồn phách Trương Vô Sinh rời khỏi thân thể, chui vào trong m Dương Kính, thi thể lập tức ngã xuống.

Khúc Ba ngậm nước mắt đem thi thể chuyển đến trên giường nằm, bản thân quỳ gối bên cạnh dập đầu ba cái, quay đầu hỏi ba người, thi thể làm sao bây giờ.

Lâm Tam Sinh đề nghị một mồi lửa thiêu, mang theo tro cốt trở về, mọi người cũng đều đồng ý. Vì thể ba người cùng nhau đến bên ngoài, Diệp Thiếu Dương tìm đến quản sự thái giám trong cung, bảo bọn họ đi chuẩn bị củi lửa, rất nhanh, một đống củi đã được dựng lên trên đất trống trong vườn hoa, thi thể Trương Vô Sinh đặt trên cùng, Lâm Tam Sinh đã đem toàn bộ mọi người của Liên Minh Bắt Quỷ gọi tới, đứng thành một hàng trước động củi.

Khúc Ba tiến lên đốt lửa, người còn lại vẻ mặt nghiêm túc xem lễ. Bởi vì hồn phách Trương Vô Sinh ngay trong m Dương Kính, không cần thiết niệm Vãng Sinh Chú, mọi người lẳng lặng nhìn thi thể thiêu đốt.

Giờ khắc này, trong lòng Diệp Thiếu Dương không phải bị thương, ngược lại nhiệt huyết dâng trào.

Hắn nghĩ tới pháp sư nhân gian truyền thừa, từ cổ đến nay, từng thế hệ truyền thừa x không riêng gì pháp thuật, pháp khí, mà là loại dũng khí khẳng khái chịu chết này.

Từng thời đại, đều có lệ quỷ đại yêu tung hoành làm loạn, gây họa nhân gian; từng thời đại, đều có pháp sư hàng ma, trảm yêu trừ ma, bảo vệ nhân gian thái bình.

Đạo cao một thước, ma cao một trường.

Ác quỷ thu không hết, lệ yêu giết không hết, tử cương tràm không hết, hung linh trừ không hết.

Pháp sư nhân gian, chính là từng thế hệ như vậy truyền cho tới hôm nay.

Hôm nay, loại truyền thừa này rơi ở trên đầu mình.

Trời giáng trọng trách lớn cho người… Diệp Thiếu Dương không có loại cảm giác này, hắn cảm nhận được chỉ là một loại trách nhiệm, trách nhiệm làm pháp sư.

Thi thể Trương Vô Sinh bị đốt thành một đống tro cốt, đượcKhúc Ba rót vào trong một cái vò, cẩn thận thu lại.

Diệp Thiếu Dương mang theo mọi người trở lại trong hoàng cung, thương thảo kế hoạch chiến thuật.

“Hội nghị trước cuộc chiến” tự nhiên là Lâm Tam Sinh chủ trì, triệu tập mười mấy tướng quân, bảo bọn họ ra ngoài đem sinh linh bên ngoài triệu tập hết vào thành, ở phía ngoài hoàng cung chờ tin tức.

Về phần tiến vào Cửu Tinh các tác chiến, tự nhiên là không dùng tới bọn họ, binh quý tinh bất quý đa, quá nhiều người sẽ loạn, khó có thể chiếu cố, thật sự có thể đi lên đánh, vẫn là những người này của Liên Minh Bắt Quỷ. Lại thêm một gã Chung Quỳ, Tiểu Mã cũng chọn thủ hạ mấy thu ở trong này, còn có Lâm Tam Sinh mang đến một số người.

Chương 2815: Cửu Diện Miêu (2)

“Không có gì để nói, một trận chiến này… Mọi người dốc hết sức, không cho phép có bất cứ thương vong nào.” Diệp Thiếu Dương theo thường lệ phát biểu “tuyên ngôn trước cuộc chiến”, cũng không nói quá nhiều, nhìn quét qua, trên mặt mỗi người đều lóng lánh hào quang hưng phấn, rất là chờ mong đối với chiến đấu sắp đến.

Nhóm người này đều là phần tử bạo lực, với họ mà nói, không có chuyện gì sảng khoái hơn cùng một chỗ đánh nhau.

Ánh mắt Diệp Thiếu Dương chuyển qua trên người Chung Quỳ, Chung Quỳ đ ngồi chễm chệ ở trên ghế rồng, ngay từ đầu đã không nói một câu nào.“Chung thiên sư, ngài có cái gì muốn nói?”

“Không có gì không có gì, chơi là được.” Chung Quỳ vuốt chòm râu, hướng mọi người cười cười. Diệp Thiếu Dương lấy ra “hạt đào” long lanh trong suốt kia, nâng ở lòng bàn tay, lúc này có một tướng quân phụ trách thủ vệ bước nhanh vào, đến trước mặt Lâm Tam Sinh, khom người nói: “Đại soái, hoàng để đến đây!”

Hoàng đế?

Đoàn người nhìn nhau, lúc này hắn tới làm gì.

Từ sau khisinh linh nơi này toàn diện thức tỉnh, tác dụng của hoàng đế liền không còn, Lâm Tam Sinh đem gõ đuổi ra ngoài cung ở, phái người theo dõi ( bởi vì gã không có ký ức, cũng không biết bản tôn là gì, Lâm Tam Sinh đối với gã còn nghi vấn), không biết lúc này gã tới làm gì.

“Ngăn hắn, bảo hắn đừng chậm trễ chính sự của chúng ta.” Lâm Tam Sinh ra lệnh, kết quả tưởng quân này mới ra cửa cung hoàng đế đã tới. Tướng quân đi lên ý đồ truyền đạt mệnh lệnh, hoàng để duỗi tay, một luồng hơi thở vô hình trực tiếp đem hắn đánh bay ra, ngã xuống đất, hộc máu không dậy nổi.

Thủ tinh ngoài cửa cung cả kinh biến sắc, cùng nhau xông lên, nhưng hoàng đế cái gì cũng chưa làm, chỉ là nâng tay, những người này đã bị đánh bay, từ trên bậc thang phía trước Kim Loan điện ngã xuống.

Đoàn người Diệp Thiếu Dương đứng hết lên.

Chung Quỳ cũng nhíu mày đánh giá.

Hoàng để đi thẳng đến trước mặt bọn họ, đứng lại, trên mặt mang theo mỉm cười trấn định tự nhiên, không là bộ dáng khúm núm của lúc trước nữa, nhìn qua thật sự có chút phong phạm của ngôi cửu ngù.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên phát hiện, một con mắt hắn là màu lam, một cái khác là màu vàng, lóe quang như hai viên đá quý.

“Chuyện trọng đại như vậy, các ngươi vì sao không cho ta biết.” Hoàng đế chậm rãi nói.

Phía sau, đột nhiên có mấy bóng người bay tới, trực tiếp đánh vỡ một hàng kết giới Diệp Thiếu Dương bố trí ở ngoài hoàng thành, cấp tốc bay tới, đáp ở phía sau hoàng đế. Nhìn qua đều là nhân loại bình thường, có nam có nữ, mặc kiểu gì cũng có, có mấy người còn là ở trang phục nông dân nông thôn, nhưng toàn bộ mọi người đều mặt không biểu cảm, mang theo một tia hơi thở tà mị.

“Ai, ta cũng không nhìn ra, ngươi là thâm tàng bất lộ, ngươi là người của lão gia Tinh Nguyệt Nô kia nhỉ, muốn đánh nhau?” Tiểu Mã xắn tay áo, đem viên gạch cầm ở trong tay.

Nhóm người này vẫn không nhúc nhích.

Diệp Thiếu Dương ngăn Tiểu Mã, nhìn chằm chằm hoàng đế, nói: “Có chuyện thì nói, muốn đánh báo danh trước, đừng làm màu ở đây.”

Hoàng đế không để ý tới hắn, quay đầu nhìn Chung Quỳ, nói: “Chung đại sĩ tự nhiên biết ta là ai.”

Chung Quỳ hướng phía trước cúi người, hít sâu một hơi, sắc mặt trầm xuống, chậm rãi nói: “Miêu sinh cửu diện, nó không bản tâm, ngươi là Cửu Diện Miêu Yêu!”

Cửu Diện Miêu Yêu?

Đám người Diệp Thiếu Dương hồ nghi nhìn nhau, cái tên này, bọn họ mơ hồ đều từng nghe, nhưng không nghĩ ra có truyền thuyết gì cụ thể.

Hoàng đế cười to, thân hình đột nhiên biến hóa, hiện ra hình người, là một nữ tử mặc áo vải, dáng người đặc biệt xinh đẹp, tướng mạo cực kỳ dụ dỗ, duy nhất không thay đổi vẫn là đôi mắt một vàng một lam kia, nhẹ nhàng chớp chớp.

Chung Quỳ lắc đầu thở dài: “Ta bây giờ cái mũi thật sự không được, ta đã sớm cảm thấy trong hoàng cung này có một mùi lạ, lại không ngờ là ngươi.”

“Mấy trăm năm không gặp, nhọc Chung đại sĩ vướng bận.”Cửu Diện Mieunhún chân chào.

Chung Quỳ hừ một tiếng nói: “Năm đó người làm loạn ở Quỷ Vực, ta đuổi theo ba trăm dặm cũng chưa thể đuổi kịp ngươi. Không ngờ người lại có chỗ đứng ở Thái m sơn.”

Thái m sơn!!

Trong lòng đoàn người hơi kinh ngạc.

Lúc trước đều cho rằng bọn họ là người của Hiên Viên sơn, không ngờ lại là Thái m son!

Cửu Diện Miêu cười quyến rũ, nói: “May Có Chung đại sĩ lúc trước đuổi theo, nếu không phải người, tiểu nữ tử cũng sẽ không đào vong Thái m sơn, càng không có hôm nay.”

“Mà nay người thành một trong tam hung môn hạ Tạ Thủ, cũng coi như trở nên nổi bật rồi.” Chung Quỳ dùng giọng điệu hơi trào phúng nói, quay đầu nói với bọn Diệp Thiếu Dương, “A là Cửu Diện Miêu, từng là đại yêu Thanh Minh Giới, luôn luôn bất hòa với cửu vĩh

Minh Giới, luôn luôn bất hòa với cửu vĩ hồ, kết quả không thể đánh lại cửu vĩ hồ, bị đuổi khỏi Thanh Minh Giới, về sau lưu lạc đến Quỷ Vực, làm không ít chuyện xấu, sau chạy tới Thái m sơn, trái lại thành nhân vật. Ava bốn đại la sát cùng một cấp bậc.”

Tiểu Mã vừa nghe, lập tức mắt tỏa sáng, hỏi cô ta: “Ngươi gần đây có gặp Ngọc Diện La Sát không?”

“Con đĩ đó, ta không quen ả.”

“Móa, nói cứ như người đứng đắn lắm!” Tiểu Mã rất là bất mãn.

Cửu Diện Miêu nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Cửu vĩ hồ con nhãi đó tâm cao ngất, thật không ngờ lại sẽ làm yêu phó cho ngươi. Diệp Thiếu Dương, bằng một điều này, ta đã coi ngươi là nhân vật.”

“Đừng nói thứ vô dụng, các ngươi nếu là không đánh nhau, có chuyện gì thì nói.” Nếu ở nhân gian, gặp người của Thái m sơn, căn bản không cần phải nói lời thừa gì, trực tiếp đấu võ là được, vốn không đội trời chung, nhưng trước mắt kẻ địch chủ yếu nhất là pháp thuật công hội, nếu lại động thủ với bọn họ, hao tổn quá lớn, với lại bọn họ cứ như vậy lao tới trước mặt, tựa như không phải đến đánh nhau.

Cửu Diện Miêu thấy Diệp Thiếu Dương không động thủ, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng, nói: “Diệp Thiếu Dương, các ngươi nhóm người này, quả thực cũng đều là cường giả, nhưng trong Cửu Tinh các là sào huyệt của Tinh Nguyệt Nô, trời biết nơi đó có mai phục gì, các ngươi cứ như vậy đi vào, chưa chắc là đối thủ của bọn họ, mà một khi thất bại, tất nhiên chính là toàn quân bị diệt…”

“Ngươi có chuyện cứ việc nói thẳng, không nói thì cút, không có hứng thú nghe người nói nhảm.” Diệp Thiếu Dương tức giận nói.

Cửu Diện Miêu hơi biến sắc, vẫn lộ ra nụ cười, nói: “Nếu các ngươi muốn đi đối phó Tinh Nguyệt Nô, có thể tính thêm chúng ta một phần.”

Mọi người đều cả kinh.

“Ta không nghe lầm chứ? Thái m sơn các ngươi, nguyện ý hợp tác với ta?”

“Trước khác này khác, nói thẳng, chúng ta cũng tương tự bị vây ở chỗ này, cần đi ra ngoài, chỉ có hợp tác, mọi người mới có cơ hội.”

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen, quay đầu nhìn Lâm Tam Sinh.

Lâm Tam Sinh hỏi: “Trước nói cho chúng ta biết, các ngươi vì sao lại ở chỗ này?”

“Ba mục đích, một, đến điều tra chi tiết Thánh Linh hội–

A chưa nói xong đã bị Lâm Tam Sinh ngắt lời: “Điều tra bọn họ làm gì, pháp thuật công hội và giới pháp thuật nhân gian hỗn chiến, các ngươi hẳn là vui vẻ nhất mới đúng?”

Cửu Diện Miêu nói: “Lời là như thế, nhưng chúng ta chung quy cần điều tra pháp thuật công hội đang làm gì, Tinh Nguyệt Nô lại mạnh đến mức độ nào rồi.”

“Kết quả các ngươi đến đây liền không ra được nữa?”

“Chúng ta sau khi đến đây, giống với các ngươi, khởi điểm đều mất đi ký ức, tám phần là đám người kia cũng không biết chúng ta đến từ Thái  son, coi như các ngươi xử lý giống nhau. Ta bởi vì thực lực mạnh, bị tẩy não thành hoàng đế, đám người này, làm lại thân phận cho ta thì thôi, ngay cả giới tính cũng thay đổi, thật sự là đáng chết…”

Diệp Thiếu Dương hởi động tâm, nói: “Trước đó người cũng mãi không nhớ ra mình là ai?

Chương 2816: Cửu Cung Chi Chiến (1)

Cửu Diện Miêu hướng hắn cười: “Bắt đầu từ khi người ý đồ dùng phát thuật đánh thức ký ức của ta, ta đã tỉnh táo, chỉ là luôn luôn giả bộ hồ đồ.”

Diệp Thiếu Dương có chút cạn lời, nhớ lại, không thể không bội phục, ả giả bộ thật sự vẫn rất giống.

“Thứ hai, chúng ta muốn đục nước béo cò, đoạt lấy Hiên Viên kiếm.”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương cười lạnh.

“Thứ ba. “Cửu Diện Miếu nhìn hắn, nói, “Chúng ta là tới bảo vệ ngươi.”

Diệp Thiếu Dương giật mình nói: “Ngươi mau thôi đi, các ngươi ước gì ta chết!”

“Đó là trước kia, từ giờ trở đi, chúng ta phải tuyệt đối bảo vệ ngươi an toàn.”

Vẻ mặt của ả nhìn qua không giống như nói giỡn, Diệp Thiếu Dương trầm mặc một hồi, nói: “Vì sao.”

“Bởi vì —

“Không cho nói!” Chung Quỳ đột nhiên rống lên một tiếng, dùng giọng nghiêm khắc hiếm thấy lạnh lùng nói: “Ngươi nếu nói ra chuyện này, ta hôm nay liều mạng đồng quy vu tận, cũng phảiảiệt người trước!”

Cửu Diện Miêu hướng phía Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ cười, Chung Quỳ nghiêm túc hẳn lên, ả không dám cứng.

Vốn Diệp Thiếu Dương cho rằng Cửu Diện Miêu là nói lung tung, nhưng Chung Quỳ lại biểu hiện kích động như thế, cái này ngược lại đã chứng minh Cửu Diện Miêu không nói sai.

Diệp Thiếu Dương nhìn nhìn Cửu Diện Miếu, lại nhìn nhìn Chung Quỳ, “Các ngươi rốt cuộc có chuyện gì gạt ta?”

Chung Quỳ hơi nhíu mày, nói: “Thiếu Dương, có một số việc không phải không nói cho ngươi, chỉ là biết rồi, ngược lại không có lợi.”

“Có lợi hay không, cũng là ta tự mình quyết định đi, ngươi không nói cho ta biết, lại không để người khác nói, cái này…”

Chung Quỳ dựng rấu trừng mắt, trách mắng: “Tùy tiện người nói như thế nào, dù sao nay không thể nói cho ngươi, ta không nói, người khác cũng không thể nói! Nếu không đừng trách ta động thủ!”

Diệp Thiếu Dương trái lại không ngờ hắn phản ứng mạnh như vậy, trong lúc nhất thời có chút ngẩn ra, không biết làm sao. Đoàn người cũng đều chỉ ngây ngốc đứng.

“Diệp thiên sư, người đừng hỏi nữa, Chung đại sĩ nói như vậy, dù sao ta là không dám nói, tóm lại người biết ta không lừa ngươi là được rồi, chúng ta vẫn cần đoàn kết nhất trí.”

Diệp Thiếu Dương còn đang do dự, Lâm Tam Sinh đi tới, ghé tại hắn thấp giọng nói: “Hôm nay là hỏi không ra, chờ tương lai sau khi ra ngoài sẽ có cơ hội, chúng ta không có thời gian để chậm trễ.”

Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn Cửu Diện Miếu, nói: “Nếu ta không hợp tác với các ngươi đâu?”

“Vậy đành phải liều chết chiến một trận, cho dù chúng ta ít người, không phải đối thủ, cũng phải đả thương các ngươi vài người, hoặc là chúng ta đào tẩu trước, chờ sau khi các ngươi đi vào lại theo vào… Các ngươi yên tâm để chúng ta theo ở phía sau sao?”

Diệp Thiếu Dương cạn lời, quay đầu nhìn Lâm Tam Sinh.

Lâm Tam Sinh nói với Cửu Diện Miêu: “Có thể hợp tác, nhưng có yêu cầu, các ngươi phải đi vào trước.”

Cửu Diện Miêu nói: “Cái này dễ nói.”

Lâm Tam Sinh vì thế hướng bọn họ vẫy vẫy tay.Cửu Diện Miêu mang theo mười mấy thủ hạ đi tới, hai bên mặt đối mặt, đều cực kỳ cảnh giác đối phương, một khi có gió thổi cỏ lay gì, lập tức sẽ là một hồi chiến đấu người chết ta sống.

“Ngươi nhìn gì?”Đứng trước mặt Tiểu Mã là nam tử trang phục nông phu, nhìn chằm chằm vào hắn, Tiểu Mã rất khó chịu, vung viên gạch lên nói: “Không được nhìn ta, nghe chưa, nhìn nữa ta con mẹ nó cắt ngươi!”

“Nông phu”kia đè nén lửa giận, đem mặt quay sang một bên.

Diệp Thiếu Dương đem hạt đào giao tới trên tay Cửu Diện Miếu, một tay khác lại cầm lấy cổ tay ả không thả, bên cạnh Ngô Gia Vĩ và Bích Thanh cũng đều vậy lên, nhỡ đâu Cửu Diện Miếu muốn đem đồ chạy trốn, hoặc là giở trò gì, lập tức sẽ lọt vào bọn họ tập trung hỏa lực.

Cửu Diện Miêu nhìn hạt đào kia, hít sâu một hơi, sau khi nắm chặt, vận dụng tu vi, hướng hạt đào tiến hành áp bách, chín hạt châu bên trong lập tức hoạt động cao thấp, phát ra ánh sáng đủ mọi màu sắc.

Cửu Diện Miêu đem thần thức dẫn tới bên trên, lập tức từ bên trong sinh ra một lực hút mạnh, đem cả người ả nháy mắt hút vào. Hạt đào trống rỗng rơi xuống, bị một thủ hạ của Cửu Diện Miêu tiếp được, làm theo tương tự, bóng người cũng bị hút vào. Cứ như vậy từng người đều tiến vào Cửu Tinh các.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ đến có phải cần kéo dài thời gian một chút hay không, để bọn họ bên trong chống đỡ trước, tiêu hao một phen, Tiểu Mã đột nhiên đoạt lấy, nói: “Tôi đến trước!”

Vài giây sau, Tiểu Mã đi vào.

Đoàn người Diệp Thiếu Dương chỉ có thể theo sát sau, Chung Quỳ là một người cuối cùng, sau đó hạt đào rời ở trong tay Khúc Ba Đám người Đằng Vĩnh Thanh, Khúc Ba cảnh giác canh giữ ở bên cạnh, bảo hộ hạt đào. Bởi vì thực lực không đủ, bọn họ chưa được mang vào.

Vài người nhìn nhau, vẻ mặt mỗi người đều đặc biệt khẩn trương, ai cũng không biết, bọn Diệp Thiếu Dương ở trong Cửu Tinh các sẽ gặp được cái gì, càng không biết bọn họ chờ được sẽ là một kết cục như thế nào.

Bọn họ cái gì cũng không làm được, cũng chỉ có cầu xin thần linh đến an ủi mình.

Đại dương mênh mông, một hòn đảo nổi bên trên, lớn xấp xỉ bằng hai sân bóng, xung quanh sóng đục ngập trời, thỉnh thoảng có sóng biển vỗ ở quanh hòn đảo, lại tựa như bị kết giới vô hình chặn lại.

Trong thiên địa hỗn độn chưa mở, trên biển ngoài hòn đảo, khắp nơi tràn ngập sương mù, làm người ta không nhìn thấy chỗ xa. Trời cũng tối, có khí tức sôi sục, tựa như dòng xoáy, gió mây trong toàn bộ không gian dâng trào, tràn ngập không khí quỷ dị mà lạnh lẽo, thân ở trên hòn đảo này, lập tức cảm giác được một sự khẩn trương không tên.

Bọn Diệp Thiếu Dương đáp xuống một đầu của hòn đảo, sau khi hạ xuống, hướng phía trước nhìn lại, đám người Cửu Diện Miếu đứng ở vị trí hơi lệch về phía trước bọn họ, không dám vọng động.

Toàn bộ mọi người lặng lẽ không lên tiếng, cùng nhau nhìn về phía một đầu khác của hòn đảo, trời đất tốt tăm, nhưng phía trước có một dãy chín ngọn đèn chiếu sáng, màu sắc ngọn đèn không giống nhau, cảm giác mù mịt kia, khiến Diệp Thiếu Dương nhớ tới đèn thuỷ ngân trong nhà tắm.

Chín ngọn đèn này treo giữa không trung, phía dưới nối với từng bóng đen dài, hắn là mắc ở trên cái gì. Đoàn người nhìn kỹ, nhất thời hít vào thật sâu: là chín bức tượng hình người, khuôn mặt nhất trí hướng tới bọn họ bên này, ánh đèn” treo ở trên đỉnh đầu chúng nó.

Chín pho tượng, tất cả đều là Tinh Nguyệt Nô, giống nhau như đúc, đều mặc áo ráng màu, đầu đội pháp quan, trên mặt mang theo loại thương trời thương người đặc biệt kia của tượng Phật, đồng thời lại lộ ra một sự uy nghiêm chí cao vô thượng.

Làm người ta liếc qua, sẽ có một loại áp lực muốn thần phục. Đám người Diệp Thiếu Dương tất cả đều không phải thiện nam tín nữ, tự nhiên sẽ không muốn thần phục, nhưng những pho tượng này vẫn mang đến cho bọn họ một ít áp lực trong lòng.

Ở phía sau những pho tượng này, là một đám sương mù, cái gì cũng không nhìn thấy.

Mấy người lại nhìn kỹ bức tượng cùng ánh đèn bên trên, phát hiện đó không phải ánh đèn, mà là từng luồng hơi thở ngưng tụ cùng một chỗ, hình thành quả cầu ánh sáng, lơ lửng ở trên đầu cho tu rong.

Diệp Thiếu Dương cẩn thận quan sát một phen vị trí những pho tượng này đứng, phát hiện âm thầm hợp với vị trí cửu cung, cu cung ở trong pháp thuật đạo giáo, là một loại lý số căn cứ Cơ sở nhất tạo thành trận pháp mộc mạc nhất, không chủ công kích cũng không chủ phòng ngự, là một loại pháp môn tụ khí dưỡng tức, chỉ cần vận dụng thích đáng, có lý số biến hóa vô tận.

Chương 2817: Cửu Cung Chi Chiến (2)

Đem chín pho tượng bày thành cửu cung vị, tự nhiên là dùng cho luyện khí, Diệp Thiếu Dương hơi động tâm, chẳng lẽ, chín pho tượng này là nội hạch của Cửu Tinh Điệp Khí trận, mà khí thể phát sáng trên pho tượng, đó là nguyện lực?

Ở dưới một lực lượng chưa biết tên chi phối, Diệp Thiếu Dương mở ra Thiên Nhãn, nhìn về phía chín pho tượng kia, quả nhiên khi thể phát sáng màu sắc khác nhau, ở dưới Thiên Nhãn bày ra một loại dao động mãnh liệt, ở trên đầu những khí thế này, có vô số “sợi dây nhỏ bé, tựa như một mái tóc dài dựng thẳng lên, kéo mãi đến trong sương mù dày đặc trên bầu trời.

Nhìn kỹ, những“sợi dây này cũng đều là phần tử khí thể lưu động tạo thành, không ngừng hội tụ đến trong quầng sáng.

“Những tượng thần này là dùng để hấp thu nguyện lực của tín đồ, sau đó cấu thành Cửu Tinh Điệp Khí trận, nơi này nhất định là Cửu Tinh các không sai!” Diệp Thiếu Dương thấp giọng nói cho mọi người.

“Giả thần giả quỷ!”Cửu Diện Miêu mắng một cầu, há mồm phun ra một ngụm yêu khí lớn, như lửa phun về phía đối diện, không ngừng đem sương mù dày đặc hòa tan, dần dần xuất hiện một đài cao, tổng cộng có mười ba bậc thang, chỗ cao nhất đặt một cái đỉnh vuông thật lớn, hai đầu treo lên cao cao, hình thành hai lỗ thủng, một cái hình dạng giống đầu rồng, một cái giống đầu phượng, lỗ thủng vừa lúc là mắt bọn nó.

Chạm trổ cũng không tinh tế, lộ ra một loại cảm giác phong cách cổ xưa cùng tượng hình, ở trên “bụng” mặt trước đại đình có khắc mấy hàng chữ đấu to, nhìn qua như là đại triển, cách quá xa, cũng không thấy rõ bên trên viết cái gì.

Trên dưới cái đỉnh này đều tản ra hào quang, tạo hình cũng không đặc thù, nhưng cho Diệp Thiếu Dương một loại hơi thở rất trang nghiêm ngưng trọng, quay đầu nhìn về phía trên mặt các đồng bạn, trên mặt mỗi người cũng đều mang theo vẻ mặt ngưng trệ khẩn trương, xem ra không phải một mình mình như vậy.

“Thiên hạ cửu đỉnh. “Trong miệng Chung Quỳ lẩm bẩm.

Trong lòng Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, kinh ngạc nói: “Cửu đỉnh?”

“Tám phần là, nếu không sẽ không có chính phong chi khí nồng đậm như vậy… Chỉ là không biết là một cái nào.”

Diệp Thiếu Dương không biết “Chính phong chi khí” là cái gì, nhưng đột nhiên nhớ ra, mình lúc trước từng thấy một lần trong cửu đình… Là Dự Châu đình hay là cái gì đó, cho người ta cảm giác trên tâm lý giống với cái định này trước mắt, loại cảm giác này khó có thể hình dung, nếu cứ muốn tổng kết chỉ là hai chữ: áp bách!

Cái định này, bị đặt ở trong Cửu Tinh các, là có ý tứ gì?

“Các ngươi đi qua xem!”Cửu Diện Miêu quay đầu hướng Diệp Thiếu Dương nói.

tự người đi xem.” Diệp Thiếu Dương không muốn người của mình làm vật hi sinh.

Cửu Diện Miếu bất đắc dĩ, ra lệnh một quỷ quái dưới trướng đến xem xét.

Quỷ quái này một bước dừng một lần đi lên mười ba bậc thang, đi đến bên cạnh cái định kia, thò người nhìn về phía sau.

Đúng lúc này, cái định kia đột nhiên bay lên, hướng quỷ quái kia trực tiếp húc tới, quỷ quái này cũng sớm có chuẩn bị, lập tức giơ ngang đôi bàn tay, lòng bàn tay túm hai luồng khí đen, ý đồ đỡ đại định.

Thông qua một chiêu này, Diệp Thiếu Dương đại khái nhìn ra thực lực của quỷ hồn này, đại khái khoảng quỷ thủ bậc một, tuy ở Thái m sơn chỉ là lính bậc trung, nhưng loại thực lực này, đặt ở Quỷ Vực, hoàn toàn có thể làm một tiểu “chư hầu”.

Hai tay hắn chống ở trên đại đỉnh, đem đại đỉnh nâng đỡ, thân thể lui về phía sau vài bước mới đứng vững, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi Đúng lúc này, đại đỉnh tản mát ra một vòng thanh khí, lan tràn đến trên hai tay của hắn, sau đó lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hướng trên người hắn lan tràn, không đến năm giây, lan tràn đến toàn thân, toàn thân quỷ hồn này tỏa màu lục, hoàn toàn hóa đá không nhúc nhích.

Lại qua vài giây, chỉ nghe thấy Rắc một tiếng, từ đầu vỡ ra, sau đó cả người thế mà sụp đổ giống như khối băng, chia năm xẻ bảy, rơi trên mặt đất, hóa thành khí đen, trong khoảnh khắc hồn phi phách tán, tinh phách vừa muốn tản ra, đã bị cái định này hút vào.Chung định xoay tròn trên không, trong thanh khí quanh thân bị nhuộm lên một tầng huyết quang.

Bao gồm Chung Quỳ ở trong, toàn bộ mọi người trợn mắt há hốc mồm. Một mặt kinh ngạc than thở bởi cái định này lực lượng đáng sợ, nhưng khiến mọi người cảm thấy chấn động cùng khó hiểu nhất là, quỷ hồn vốn có linh vô thể thanh khí trên cái định này, ở sau khi dính thân thể hắn, thế mà nhanh chóng đem hắn thực chất hóa, sau đó sụp đổ… Đây là một loại lực lượng đáng sợ thế nào?

“Lực lượng đồng xanh… Đây là lực lượng đồng xanh.” Chung Quỳ lẩm bẩm, vẻ mặt cũng càng thêm ngưng trọng.

“Đó là cái gì?” Diệp Thiếu Dương không hiểu.

“Trong cửu định, mỗi một cái định ẩn chứa lực lượng thần bí thượng cổ, ta biết đến có lực lượng đồng xanh, lực lượng đế vương, lực lượng sông núi, lực sông lớn, lực xã tắc… Những thứ này đều là lực lượng cửu đỉnh ẩn chứa, rất khó bị người ta khống chế, không ngờ Tinh Nguyệt Nô lại tu luyện đến một bước này rồi…”

“Chung đại sĩ là có kiến giải.” Một thanh âm lành lạnh trong ở sương mù dày đặc truyền đến, tiếp theo một bóng người từ trong bóng đêm chậm rãi đi tới, một thân áo đỏ, đầu đội pháp quan, chính là Tinh Nguyệt Nô. Cô ta chậm rãi đi đến trước bậc thang, nâng lên một tay, đại đỉnh so với cô ta cao hơn hai ba lần chậm rãi rơi vào lòng bàn tay cô ta, bị cô ta nhẹ nhàng nâng lên, “Chín cái định này đều có một luồng lực lượng, hợp cùng một chỗ, đó là Hiên Viên lực, người trong tam giới có thể khống chế, chỉ có sự phụ ta đại đế lão nhân gia ông ấy, được ông u ái, ban cho một cái Thanh Châu định, ta cũng là thơm lây Cửu Tinh Điệp Khí trận, tụ tập thiên hạ nguyện lực, mới có thể khống chế ”

Ánh mắt Tinh Nguyệt Nô đảo qua trên mặt mọi người, ở trên mặt Diệp Thiếu Dương, Lâm Tam Sinh, Chung Quỳ còn có Cửu Diện Miêu đều dừng lại một chút, khóe miệng nổi lên một nụ cười ý vị sâu xa, “Liên Minh Bắt Quỷ, âm ty, Thái m sơn… Hôm nay chính tà liên động nha, b, còn có người, Lâm nguyên soái của Không Giới, các ngươi có thể tìm tới nơi này, dựa vào người nhỉ.Ngươi thật sự là thiên cổ kỳ tài, lấy khả năng của ngươi, vì sao phải khuất mình môn hạ Diệp Thiếu Dương?

“Ngươi bớt nói nhảm!”.

Diệp Thiếu Dương báo Tiểu Mã đem Côn Bằng buông xuống, vứt ở trước mặt mình, rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, tì mi tâm Côn Bằng, hướng Tinh Nguyệt Nô nói: “Đây là đại đệ tử của ngươi, ngươi nếu không cần hắn, ta lập tức một kiếm đâm chết hắn!”

Tinh Nguyệt Nô nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, nói: “Ngươi muốn cái gì?”

“Tứ Bảo nhà ta!”

“Ồ, hòa thượng kia.”

Tinh Nguyệt Nô cười cười quỷ dị, vung tay áo, vỗ tay một cái, từ trong sương mù dày đặc phía sau cô ta một bóng người đi ra, đầu trọc, mặc một bộ áo cà sa chấm đất, hai tay chắp lại, trên mặt không Có bất cứ biểu cảm gì.

“Tứ Bảo!”

Đám người Tiểu Mã và Ngô Gia Vĩ lập tức muốn lao qua bị Lâm Tam Sinh từ trước mặt ngăn lại, nhìn về phía Tứ Bảo, không ngừng gọi tên của hắn.

Tứ Bảo nhìn đoàn người một cái, niệm tiếng Phật hiệu, lạnh lùng nói: “Các ngươi không nên tới nơi này.”

Cái gì?

Không đại đoàn người phục hồi tinh thần, Tứ Bảo nói tiếp: “Nay, ta đã quy y Hiên Viên son, bái ở môn hạ Bàn Cổ tăng, cảm ngộ Tây Thiên đại đạo, mới biết việc các ngươi làm, thật sự nghịch thiên mà làm, hôm nay tới đây, mệnh các ngươi cũng nên có kiếp nạn này, chớ trách hòa thượng ta không nhớ tình cũ…”

Chương 2818: Cửu Cung Chi Chiến (3)

Hắn ào ào nói một chuỗi dài như vậy, đoàn người nghe xong kinh hãi không thôi. Đây là… Tứ Bảo?

“Cậu ấy bị tẩy não rồi.” Diệp Thiếu Dương oán hận nghiến răng, tuy Tứ Bảo tựa như có thể nhận ra bọn họ, nhưng Diệp Thiếu Dương không tin có lực lượng gì có thể khiến hắn nói ra lời như vậy, người khác cũng đều không tin.

“Hi hi hi…” Tinh Nguyệt Nô che miệng cười to, “Diệp Thiếu Dương, người có nghe không, huynh đệ tốt của ngươi, đã là đệ tử trung thành nhất của Hiên Viên son ta rồi, trở về? Cho dù ta thả hắn đi, bản thân hắn muốn trở về sao?”

Trong lồng ngực đoàn người thiêu đốt lửa giận, hầu như bị điểm hỏa.

Diệp Thiếu Dương đưa tay muốn bóc linh phù trên đầu Côn Bằng, Côn Bằng rùng mình một cái, quay đầu nhìn Tinh Nguyệt Nô, buồn bã cười: “Sư tôn, có thể ở trước khi chết gặp sư tôn một lần, đồ nhi đã thỏa mãn, sự tôn không cần để ý tới con, đem bọn chúng giết hết đi, chôn cùng con, đồ nhi đã hài lòng…”

Tinh Nguyệt Nô vốn muốn vứt bỏ hắn, nhưng nghe được hắn nói ra đoạn lời này, lại nghĩ đến Côn Bằng đi theo làm tùy tùng hầu hạ mình mấy trăm năm qua, nhất thời có chút không đành lòng, trầm ngâm một phen, nói với Diệp Thiếu Dương: “Ngươi muốn điều kiện gì?

Diệp Thiếu Dương hướng cô ta cười cười, làm một hành động ra ngoài toàn bộ mọi người đoán trước– tay nâng kiểm, dùng Thất Tinh Long Tuyến Kiếm ở trên đầu gã dùng sức chọc vài lần, Côn Bằng mất mạng ngay tại chỗ, hồn phách cũng bị đánh nát, tinh phách vừa bay ra, đã bị Diệp Thiếu Dương dùng một đạo linh phù thu, sau đó đá một chân vào trên thân đại bằng hiện ra chân thân, đem gà đá đến dưới chânTinh Nguyệt Nô.

Tứ Bảo đã bị tẩy não, còn có điều kiện gì phải đàm phán? Chỉ có thể đánh một trận!

Diệp Thiếu Dương giáp mặt giết chết Côn Bằng, cũng là một hồi trả thù đối với Tinh Nguyệt Nô.

Quả nhiên, Tinh Nguyệt Nô nhìn thi thể Côn Bằng dưới chân, kinh ngạc ngây người, ánh mắt lộ ra nét đau thương.Đồ đệ yêu của mình, ở trước mặt mình bị đâm chết như vậy, loại rung động trên thị giác này kéo theobi thương trong lòng.

Tinh Nguyệt Nô ngây người vài giây, ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Thiếu Dương, trong ánh mắt đã mang theo lửa giận đè nén.

“Tốt, Diệp Thiếu Dương, người là đủ ác, ta vốn định giữ lại tính mạng người… Mà nay xem ra, dù quấy rầy kế hoạch, cũng phải liều mạng chém giết ngươi!”

“Đừng dài dòng nữa, đến đây đi!”

Tinh Nguyệt Nô đứng bất động, hai tay ở trước người nắm hờ ột trên một dưới, lòng bàn tay lưu động khí tức, chỉ hướng phía trước, Thanh Châu định lập tức hướng tới bọn họ bay qua.

Đám người Cửu Diện Miêu đứng ở phía trước, mắt thấy Thanh Châu đỉnh bay tới, tự nhiên không có khả năng mặc kệ, vì thế hai tà vật bay lên, phóng thích yêu thuật, ý đồ đỡ Thanh Châu định, kết quả vừa tiếp xúc đến thanh khí tầng ngoài đại đỉnh, khí tức này lập tức tìm nguồn gốc mà lên, lan tràn đến trên người hai tà vật, kết quả chính là…Giống với tà vật kia lúc trước, ngay cả đường sống phản kháng cũng không có, trong khoảnh khắc đã bị lực lượng đồng xanh hóa đá, sau đó vỡ vụn.

Thanh Châu đỉnh tiếp tục hướng phía trước bay đi.

“Ta không tin tà!”Cửu Diện Miêu nhảy lên cao cao, hóa thành một con báo thật lớn, nhảy tới đoạn

1, bám vào bên trên, một thân yêu lực từ trên bao trùm xuống. Chiến thuật này của ả là đúng, Thanh Châu định thượng cổ thần khí này, không thể cứng, chỉ có thể cố gắng đi chặt đứt liên hệ giữa nó cùng Tinh Nguyệt Nô, rút củi dưới đáy nồi.

Nhưng ả đã xem nhẹ sự khống chế của Tinh Nguyệt Nô đối với Thanh Châu định: theo Tinh Nguyệt Nô không ngừng làm phép, lực lượng đồng xanh hướng lên trên cắn trả, sau khi giằng có một đoạn thời gian với lực lượng của Cửu Diện Miêu Yêu, thế mà lại hướng lên trên cắn ngược, nháy mắt đen Cửu Diện Miêu vậy ở trong. Đám thủ hạ kia của ả thấy tình thế không ổn, ùn ùn đi lên giải cứu, nhưng đều bị lực lượng đồng xanh đánh văng.

“Meo meo…”

Một tiếng mèo kêu thật dài, Cửu Diện Miêu cuối cùng phá tan lực lượng đồng xanh trói buộc, nặng nề bắn ra, rơi ở trên kết giới mép đảo, lại rơi xuống, sau khi bò dậy, há mồm thở phì phò, khóe miệng chảy ra một dòng máu.

“Ha ha ha..”Tinh Nguyệt Nô cười to, “Các ngươi cũng lớn mật, thế mà lại xông vào trong Ổ Cửu Cung này của ta. Ta đã luyện hóa nguyện lực Cửu Tinh Điệp Khí trận, có một canh giờ tẩy luyện nữa, liền có thể nhìn thấu hóa cảnh, chứng đạo Hỗn Nguyên, các ngươi đến, vừa lúc lại bắt các ngươi hấp thu một đợt cuối cùng, trơ mắt nhìn ta đắc đạo đi!”

Khống chế Thanh Châu định hướng Diệp Thiếu Dương bay thẳng tới.

“Ta đến thử chút!”

Tiểu Mã nhảy lên, vỗ viên gạch lên đỉnh, chỉ nghe m” một tiếng vang lớn, Tiểu Mã bị trực tiếp đánh bay ra ngoài, một đòn này vận đủ lực, cũng chỉ khiến Thanh Châu định tạm dừng một lát, tiếp tục bay về phía trước…

Tiểu Thanh Tiểu Bạch liên thủ thử một lần, đem Thanh Châu định vây khốn một hồi, nhưng cuối cùng vẫn không chống đỡ được lực lượng đồng xanh cường đại, bị ép lui, đều đã bị thương.

Diệp Thiếu Dương xem manh mối này, nhắm chừng mình cũng khó địch lại, dứt khoát né tránh.

Thanh Châu định dù sao cồng kềnh, không đuổi kịp hắn, vì thế Tinh Nguyệt Nô thay đổi chiến thuật, khống chế Thanh Châu định bắt đầu truy kích người chung quanh, ai cách gần thì đuổi người đó. Trong lúc nhất thời đoàn người chạy tránh né khắp nơi, không dám đối kháng sự sắc bén của nó.

Mắt thấy bọn họ loạn lên, Tinh Nguyệt Nô rất hài lòng, hai tay kết ấn làm phép, trong miệng phun ra một luồng tinh khí, một tay bắt lấy, ném mạnh ra, tinh khí lập tức chia ra làm chín, rơi ở trong năng lượng thể do nguyện lực hình thành định đầu chín pho tượng.

Năng lượng thể lập tức phân giải, từ đỉnh đầu pho tượng lan tràn xuống, sau đó kỳ tích xảy ra: nơi bị nguyện lực lướt qua lập tức trở nên sinh động, cũng đột nhiên mở, hai con mắt đều là đỏ như máu.

Đợi nguyện lực hoàn toàn bị pho tượng hấp thu, pho tượng biến thành cơ thể sống giống bản tôn Tinh Nguyệt Nô như đúc, nhảy lên, sử dụng các loại pháp thuật, đi công kích người ở phụ cận cách mình gần.

Diệp Thiếu Dương cũng địch lại một kẻ, sau mấy hiệp, trong lòng chấn động vô cùng: trước mắt rõ ràng là pho tượng hóa thành hình người, nhưng cực kỳ linh hoạt, giống như người thật, còn có thể kết ẩn làm phép, tu vi cao cường, mình trong lúc nhất thời cũng không chiếm được thượng phong.

Một cái Thanh Châu định vốn đã làm bọn họ gà bay chó sủa, bây giờ lại thêm chín người này, trường hợp càng thêm hỗn loạn. Mọi người chỉ có thể tính cho đường dài tự bảo vệ mình, căn bản chưa nói tới tiến công, trường hợp rất bị động.

“Ha ha… Ta muốn chứng đạo, đem ba hồn bảy vía dỡ ra, lấy tượng thần làm cơ thể, bảy bảy bốn mươi chín ngày bế quan tu luyện, nay đã thành công, vừa lúc đem các ngươi tế cờ!”

Tinh Nguyệt Nô cả vú lấp miệng em, bành trướng đến cực điểm, một luồng thiên hồn khống chế Thanh Châu đình, hai hồn bảy phách còn lại khống chế chín pho tượng, hướng mọi người triển khai tiến công điên cuồng.

Thanh Châu đình phối hợp với chín người, đem Lâm Tam Sinh hẹp ở bên, ép hắn không chỗ nào mà chạy, mà đám người Diệp Thiếu Dương cũng đều bị dây dưa, nhất thời không thể tới cứu, Lâm Tam Sinh mắt thấy đã sắp bị Thanh Châu đình đánh trúng, đột nhiên một bóng đen bay tới, đem Thanh Châu đình bao lấy —

Là soái kỳ của Chung Quỳ!

Vị lão thiên sư này quan sát hồi lâu, cuối cùng ra tay.

Soái kỳ sau khi bao lấy Thanh Châu định, không ngừng phóng ra linh lực mạnh mẽ, đem Thanh Châu định vây ở giữa không trung, không thể di động. Linh lực của soái kỳ cùng lực lượng đồng xanh tiêu hao nhau, tựa như hai khối nam châm bài xích lẫn nhau, cùng nhau treo ở giữa không trung, đạt thành sự cân bằng nào đó.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Khụ khụ đạo hữu bình tĩnh ...^^!Truyện còn dài đường đi dài đằng đằng 1 chút xuân sắc cớ sao lại nói vậy..^^!Bất quá 1 chút Âm Dương giao thái mà thôi ^^! - Nhân Sinh Bất Quá vài năm tái -!Đạo Hữu không thích bỏ qua ( tua 1 chút là được )^>^
https://audiosite.net
đương_tam 2 ngày trước
mới đầu nghe hay tới tập tưởng nghe truyện sex
https://audiosite.net
Thật ngại quá hum nay do 1 bạn mới làm quản lý up truyện ai dè up audio nhầm dẫn đến lỗi ...Rất mong mọi người thông cảm...^^!Mình mới check lại kiểm tra hoàn tất mọi thứ trở lại bình thường rồi nhé...^!^
https://audiosite.net
Chào bạn :) - Thật ra vẫn đầy đủ nhưng có chút nhầm lẫn đó bạn :)Truyện này tụn mình do thành viên tự phát làm audio cách đây gần 3 năm trước ^^!Tụn mình đang liên hệ bên tác giả và làm lại audio từ tập 103 trở xuống... Truyện lúc đầu tác giả viết nhiều đoạn không ưng ý đã thay đổi quá nhiều bạn à. Tụn mình sắp hoàn thiện sửa lại bản chuẩn nhất nhé do chính tác giả phát hành nội bộ giống như các tập mới nhất ngoại truyện thường không công khai hoàn chỉnh nhiều đoạn bị cắt nhưng bên minh vẫn đầy đủ nhé.Bạn và các chư vị thích nghe bộ truyện hot yên tâm ^^! - Dự kiến khoảng ngày mai hoàn tất bản sữa lỗi audio bổ xung nhiều tính tiết bị cắt bộ nhé ^^!Thân Ái ...! Chúc cả nhà nghe truyện vui vẻ
https://audiosite.net
Acmasugia 7 ngày trước
Sao cuôi tập 92 là 2050 mà sang tập 93 lại là 2252 rồi ad, mất 200 chương lun, hèn gì hok hỉu gì hếtXin lỗi tôi mới đến web chưa rõ nên hỏi
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 2 tuần trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 2 tuần trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^