Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 58 [Chương 347 đến 352]
❮ sautiếp ❯Chương 347: Huyền Vũ Đại Đế
Trong một nơi hư không sâu trong tam giới, có một thế giới được sinh ra từ hỗn độn.
Trong một vùng nước mênh mông vô tận.
Nước biển trải dài vô tận, đảo san sát nhau, người tu tiên, thậm chí là tiên nhân cũng không thiếu.
Ở trung tâm thế giới này, nước biển quây kín một hòn đảo, trên đảo là từng cung điện, trong đó có tiên tử, thần binh, thần tướng đứng khắp nơi khắp chốn.
Trong một tòa cung điện cao nhất có một hình Thái Cực cao cao lơ lửng tỏa ra ánh sáng trắng đen vô tận…
Một lão già tóc đen đang khoanh chân ngồi trên giường mây, Thái Cực đồ ở ngay trên đầu hắn.
“Sao?” Lão già tóc đen mở mắt ra.
“Đồng nhi.” Lão già tóc đen mở miệng.
Ở phía dưới có một đôi hai đồng nam nữ đang chờ lệnh. Một nam đồng mặc áo vàng ngoan ngoán đáp: “Tổ sư.”
“Ngươi gọi Phúc Hải sư thúc tới đây.” Lão già tóc đen ra lệnh.
“Dạ” Đồng tử áo vàng cung kính tuân lệnh rồi cất bước xuyên qua hư không biến mất không thấy nữa.
Ở một góc khác trong thế giới này, sâu dưới nước có một tòa thủy cung.
Đồng tử áo vàng đi xuyên thẳng qua hư không vào chỗ sâu dưới đó. Nơi nơi đi qua nước biển đều tự động tách ra tới tận chỗ một thủy cung có màu xanh biếc. Trước Thủy cung có một lượng lớn binh tướng thủ vệ nhưng khi nhìn thấy người này đi tới thì không ai cản.
“Phúc Hải sư thúc.” Đồng tử áo vàng hô.
Âm thanh vang lên,
Bên trong Thủy cung, một tên nam tử mặc áo giáp màu xanh lá cây, ánh mắt lóe ra những tia sáng xanh, kẻ nào bị hắn nhìn vào thì đều phải cảm thấy phát run. Ngồi đối diện với hắn là một tu sĩ. Hai người đang vui vẻ trò chuyện với nhau.
“Không phải huynh không muốn giúp ngươi, mà vì ngươi cũng biết rồi đó. Hiện giờ ta đang bị sư tôn cấm túc…Nên thật sự huynh cũng lực bất tòng tâm. Nào nào, nói mấy chuyện vui đi rồi chúng ta cùng ngồi uống rượu.” Nam tử mặc áo giáp xanh lá cây bưng chén rượu lớn lên, vui sướng uống. Chén rượu kia ít nhất cũng phải đựng cả cân rượu, vậy mà hắn chỉ ngửa đầu cái là đã uống hết.
“Sao?” Nam tử giáp xanh bỗng biến đổi sắc mặt, lập tức suy nghĩ.
Vù,
Đồng tử áo vàng đang ở ngoài na di thẳng vào bên trong, đứng ngay trước mặt.
“Phúc Hải sư thúc” Đồng tử áo vàng cung kính hành lễ.
“Sư điệt sao lại tới đây thế?” Nam tử giáp xanh nói. Tuy đồng tử áo vàng trước mặt này chỉ là một Thiên Tiên nhưng lại luôn đi theo “Huyền Vũ Đại Đế” nghe lệnh nên hắn cũng phải khách khí chứ không dám lạnh nhạt.
Gã tú sĩ áo trắng bên cạnh cũng đứng dậy nói: “Gặp qua tiên đồng”
Đồng tử áo vàng liếc mắt nhìn tu sĩ áo trắng xong rồi gật đầu nhẹ, nói: “Phúc Hải sư thúc, ta theo lệnh của tổ sư tới tìm sư thúc”
“A.” Phúc Hải vừa nghe thế thì lập tức nói. “Vậy thì đi ngay thôi.”
Phúc Hải lập tức nói với tu sĩ áo trắng ở bên: ” Sư tôn đã có lệnh, ta không thể không…”
“Huynh trưởng có làm việc của mình đi. Ta cũng không ở lại quấy rầy nữa, giờ đi tới Thiên giới một chuyến xem có ai có thể giúp con ta không.” Tu sĩ áo trắng lập tức nói rồi nhẹ nhàng lướt đi.
“Sư tôn!”
Nam tử giáp xanh cung kính nói.
Lão già ngồi trên mây ở phía trên gật đầu nhẹ, mỉm cười nói: “Phúc Hải, ta có chuyện muốn ngươi đi làm.”
“Sư tôn cứ việc ra lệnh.” Phúc Hải cung kính nói.
“Trăm năm trước, ta có thu một đệ tử trong thế giới Đại Hạ thuộc ba ngàn thế giới lớn.” Lão già tóc đen hờ hững cười nói: ” Đó cũng là sư đệ của người.”
“Tiểu sư đệ?” Phúc Hải kinh ngạc.
Trăm năm trước?
Một chuyện lớn như việc sư tôn thu đồ đệ mà hắn lại không hề hay biết.
“Hắn có tên khai sinh là Trương Khải, đang học Đạo ở một môn phái nhỏ tên là Hắc Bạch Học cung trong thế giới Đại Hạ. Hiện tại mới chỉ là Vạn Tượng chân nhân nên người khác hay gọi là Lạp Tháp chân nhân. “Lão già tóc đen cười nói. “Đợt này ở giới Đại Hạ có cử hành đại hội Tiên Duyên, tiểu sư đệ của ngươi cũng tham gia đại hội Tiên Duyên. Hiện giờ đại hội đã kết thúc, Ngươi đi tới vương đô Đại Hạ đưa tiểu sư đệ tới chỗ ta…Lần này ra ngoài, ngươi vạn lần không được gây rắc rồi. Chỉ cần ngươi đưa sư đệ về đây là được.
“Dạ” Phúc Hải cung kính đáp.
“Đi mau” Lão già tóc đen gật đầu.
Lúc này, Phúc Hải cung kính lui ra rồi đi thẳng tới thế giới Đại Hạ.
Chủ điện Thiên Mang Điện, vương đô, thế giới vương triều Đại Hạ.
Kỷ Ninh, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân đều cung kính đứng đợi mệnh lệnh của hoàng đế Đại Hạ.
“Kỷ Ninh kia thật lợi hại.”
“Tu luyện mới hơn ba mươi năm mà đã giành được ngôi vị đứng đầu đại hội Tiên Duyên. Xem ra cực kỳ có hi vọng được Đạo tổ chọn làm đệ tử.”
“Sẽ rất nhanh là biết thôi. Bệ hạ đã dùng Thủy Ấn thuật ghi lại toàn bộ cảnh tượng chiến đấu đưa tới chỗ Đạo tổ rồi.”
Gần ngàn Thiên Tiên phía dưới cùng bàn tán xôn xao.
Đại hội Tiên Duyên đã chấm dứt. Kỷ Ninh thứ nhất. Mộc Truyền chân nhân thứ hai, Hắc Thạch chân nhân thứ ba. Nhưng hiện tại mọi người đều đang chú ý tới xem ai sẽ là người được Đạo tổ chọn làm đệ tử! Đứng đầu đại hội Tuyên Duyên cũng chỉ là một cái hư danh. Đệ tử của Đạo tổ mới thật sự là thứ cực tốt.
“Ba người các ngươi.” Bỗng tiếng nói của hoàng đế Đại Hạ vang lên.
Ba người Kỷ Ninh cùng cẩn thận lắng nghe.
“Toàn bộ quang cảnh của ba trận chiến vừa rồi đều đã được ta dùng Thủy Ấn thuật ghi lại. Hiện giờ sẽ đưa tới chỗ sư tôn để sư tôn quyết định.” Ngay khi tiếng nói của hoàng đế Đại Hạ vang lên, lập tức có một hoàng đế Đại Hạ mặc áo trắng hiện ra bên cạnh. Hoàng đế Đại Hạ áo trắng giống y hệt bản thể hoàng thế Đại Hạ, chỉ có quần áo là khác nhau.
Vèo!
Hoàng đế Đại Hạ áo trắng vừa cất bước lập tức xé rách hư không bay khỏi thế giới này.
Ba người Kỷ Ninh đều cực kỳ hồi hộp.
Hoàng đế Đại Hạ áo trắng kia chắc chắn là Nguyên Thần thứ hai hoặc là phân thân. Dĩ nhiên là đang đi tới chỗ Xích Minh đạo tổ để đạo tổ lựa chọn.
Rốt cuộc ai sẽ được chọn?
“Trận pháp của ta còn mạnh hơn cả cận chiến. Với tầm mắt của Đạo tổ thì nhất định đủ để nhìn ra trình độ trận pháp của ta.” Hắc Thạch chân nhân chỉ xếp hạng ba thành ra cũng nhiều vướng mắc.” Nếu so sánh về trình độ trận pháp thì Đạo tổ hẳn sẽ chọn ta.”
“Ta giành được thứ nhất, cái gì làm được cũng đã làm hết rồi. Tiếp theo cũng chỉ có thể chờ Xích Minh đạo tổ lựa chọn.” Kỷ Ninh thầm nói.
“Chờ xem số mệnh thế nào thôi.” Mộc Truyền chân nhân cũng suy ngẫm.
Ở phiá trên lại truyền tới thanh âm của hoàng đế Đại Hạ…
“Nguyên Thần thứ hai của ta đã tới chỗ sư tôn, có điều khi nào sư tôn gặp và chọn đệ tử thì cũng không biết được” Hoàng đế Đại Hạ nhìn xuống phía ba người đang nóng lòng phía dưới. Hiển nhiên đối với ba người Kỷ Ninh thì mỗi giây mỗi phút trôi qua đều cực kỳ khó khăn. ” Các ngươi là ba người đứng đầu đại hội Tiên Duyên lần này nên có thể chọn một môn thần thông trong bảo khố Đại Hạ ta.
“Kỳ Vương.” Hoàng đế Đại Hạ mở miệng.
“Bệ hạ.” Kỳ Vương đứng dậy đáp.
“Ngươi dẫn ba người bọn họ tới bảo khố, cho bọn họ chọn một môn thần thông đi.” Hoàng đế Đại Hạ nói.
Lúc này, ba người Kỷ Ninh cũng chẳng còn tâm tư đâu mà để ý tới thần thông. Nếu như bình thường được chọn tùy ý thần thông trong bao khố Đại Hạ thì bọn hắn sẽ sướng như điên. Nhưng hiện giờ lại đang chờ quyết định từ việc ” Đạo tổ chọn đệ tử thành ta đầu óc mỗi người đều treo tít trên cành cây. Trên đầu chỉ có duy nhất một ý nghĩ.
Rốt cuộc ai sẽ được Xích Minh đạo tổ chọn…
Chọn ta, chọn ta, chọn ta…
“Đi đi, đến khi nào Nguyên Thần thứ hai của ta trở về thì ta sẽ thông báo quyết định của sư tôn cho bọn ngươi.” Hoàng đế Đại Hạ nói.
“Dạ.” Kỷ Ninh, Mộc Truyền, Hắc Thạch cung kính đáp.
Rồi sau đó ba người lập tức đi theo sau Kỳ Vương rời đi.
Gần ngàn Thiên Tiên và những Vạn Tượng chân nhân bị loại đều hâm mộ nhìn ba người Kỷ Ninh rời đi…
Khi trước hoàng đế Đại Hạ cũng đã nói, trong ba người này nhất định sẽ có một người được Đạo tổ chọn làm đệ tử, hai người còn lại sẽ được Thuần Dương chân tiên chọn làm đệ tử! Nói cách khác, ba người Kỷ Ninh kiểu gì cũng sẽ có thân phận địa vị vượt hẳn lên. Vì thế nên những người khác sao lại không thể hâm mộ đây?
“Dư Vi, Lạp Tháp, hai người nói xêm Kỷ Ninh có thể Đạo tổ chọn làm đệ tử không?”Uất Trì Tích Nguyệt cực kỳ kích động, hồi hộp. Nàng rất coi trọng thân nhân nên dĩ nhiên là nàng khát vọng Kỷ Ninh có thể một bước lên trời. Nếu như vậy, Kỷ Ninh sẽ có thể dễ dàng giải quyết Thiếu Viêm tộc hơn nhiều.
“Chắc là Đạo tổ sẽ chọn.” Dư Vi nắm lấy cánh tay của Uất Trì Tích Nguyệt.
“Lạp Tháp?” Uất Trì Tích Nguyệt nhìn về phía Lạp Tháp chân nhân.
Lạp Tháp chân nhân lắc đầu nói: “Không biết tính khí của Xích Minh đạo tổ ra sao nên cũng rất khó nói. Có điều sư đệ Kỷ Ninh là người đứng đầu đại hội Tiên Duyên này, lại có thời gian tu luyện ngắn như thế, thật sự là cực kỳ chói sáng. Nên khả năng Xích Minh đạo tổ chọn Kỷ Ninh làm đệ tử là cực kỳ lớn. Nhưng loại chuyện này cũng không phải chắc chắn mười mươi.”
Để ý quá hóa loạn.
Dư Vi, Uất Trì Tích Nguyệt đều quá quan tâm tới Kỷ Ninh.
“Nhưng cho dù không được làm đệ tử của Xích Minh đạo tổ thì cũng vẫn có thể trở thành môn hạ của Thuần Dương chân tiên nên cũng không cần quá hồi hộp làm gì? Lạp Tháp chân nhân thổn thức: ” Không biết ta có vận may được làm môn hạ của Thuần Dương chân tiên không.”
“Đại sư huynh cũng là một người chói sáng ở đại hội Tiện Duyên lần này nên hẳn là cũng có Thuần Dương chân tiên thu làm đồ đệ thôi.” Dư Vi nói.
” Nào có đơn giản như vậy. Thuần Dương chân tiên không phải dễ gì mà thu đệ tử đâu.” Mặc dù Lạp Tháp chân nhân cũng có chút hi vọng nhưng thật sự vẫn rất bình tình.
Bỗng nhiên một không khí hùng hồn đáng sợ đổ ập xuống khắp đại diện, đồng thời một giọng nói vang lên: ” Hạ Mang, đã lâu không gặp.”
Vù!
Gần ngàn Thiên Tiên và những Vạn Tượng chân nhân bị loại đều nhìn ra phía ngoài. Mỗi người đều khiếp sợ cùng nghi hoặc. Không khí nặng nề, tiếng nói đã có khủng bố tới vậy thì chắc chắn là nhân vật tột cùng.
“Ha ha ha…” Hoàng đế Đại Hạ chủ động đứng dậy.
Tám gã Thuần Dương chân tiên còn lại cũng đều đứng dậy.
Một tên nam tử gầy gò mặc áo giáp xanh đậm bước vào, hơi thở hùng hồn, thậm chí đám Thiên Tiên xung quanh còn thấy tim đập thình thịch.
“Là Phúc Hải đại thánh.”
“Phúc Hải thiên thần”
“Phúc Hải ma vướng”
Gần ngàn Thiên Tiên thầm nghĩ.
Hoàng đế Đại Hạ đứng lên cười nói: “Phúc Hải, đúng là đã lâu không gặp. Hiện giờ tam giới vẫn còn lưu truyền những truyền thuyết về ngươi đó.”
“Phúc Hải, ngươi tới đón sư đệ của ngươi à?”Lã Động Tân nhàn nhã cười nói.
“Đúng.” Phúc Hải bá đạo cực kỳ. Con ngươi âm u xanh lục của hắn quét qua xung quanh rồi hô: “Ngươi nào tên là Trương Khải, hay còn gọi là Lạp Tháp chân nhân?
Ở phía sau Diên Vương, gã mập mạp lôi thô sợ tới run lên. Có việc gì đây?
Chương 348: Đại Thần thông
Phúc Hải chính là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở tam giới. Hắn chính là yêu quái tu luyện thần Thiên Thần nên thông thường ai khách khi đều sẽ gọi hắn là “Thiên Thần Đại Thánh các kiểu. Nhưng trên thực thế thì Phúc Hải thiên thần là kẻ vô pháp vô thiên, đồng thời cực kỳ bá đạo ác dộc nên người bình thường đều thầm gọi là Ma vương.
Thiếu niên mập mạp lôi thôi đúng là bị giật mình. Dù sao chỉ riêng hơi thở lạnh lùng của Phúc Hải thiên thần…đã là đáng sợ nhất ở chủ điện Thiên Mang Điện rồi, tới cả nhóm Thiên Tiên còn kinh hãi thì đừng nói là một Vạn Tượng chân nhân như hắn.
“Ta,ta là.” Lạp Tháp chân nhân đứng lên.
“Sao?” Phúc Hải quay đầu sang nhìn, vừa lòng gật đầu, lộ ra vẻ tươi cười. “Quả đúng là lôi thôi”
Nói xong hắn liền đi qua rồi nắm lấy cánh tay của Lạp Tháp chân nhân, kéo tới chỗ cạnh hoàng đế Đại Hạ. Nơi đó đã có một cái bàn dàn, trên bày ra đủ rượu tiên, quả tiên.
Lạp Tháp chân nhân hơi hoảng hốt nhưng thần lực của Phúc Hải thiên thần quá mạnh mẽ nên thành ra hắn cũng chẳng có cách nào phản kháng.
“Rốt cuộc là thế nào đây? Làm sao mà nam tử mặc giáp xanh lại tới Thiên Mang Điện tìm ta? Làm sao mà một nhân vật tới cả hoàng đế Đại Hạ cũng phải khách khí lại có thể tìm tới ta? Ta thật sự không biết nhân vật nào lợi hại tới vậy.” Lạp Tháp chân nhân cảm thấy bối rồi nhưng cũng chỉ biết đi bước thấp bước cao.
Đồng thời Lạp Tháp chân nhân cũng phát hiện ra ánh mắt của gần ngàn Thiên Tiên nhìn mình…đó là ánh mắt ngưỡng mộ! Thậm chí những Thiên Tiên này còn tươi cười với mình.
“Ta chỉ là một kẻ bị loại. Làm sao mà Thiên Tiên lão tổ lại khách khí với ta vậy? Còn nữa, làm sao mà bọn họ phải hâm mộ ta?” Đủ các loại ý nghĩ hiện lên trong đầu Lạp Tháp chân nhân.
“Tiểu sư đệ, ngồi đi.”
Phúc Hải ngồi xuống trước rồi lập tức kéo Lạp Tháp chân nhân ngồi xuống bên cạnh.
“Tiểu sư đệ?” Lạp Tháp chân nhân như mê ngủ.
“Phúc Hải, tiểu sư đệ của ngươi cũng chưa biết chuyện gì đâu.” Hoàng đế Đại Hạ cười nói.
Phúc Hải quay đầu sang nhìn Lạp Tháp chân nhân đang ngờ nghệch, nói luôn: “Tiểu sư đệ, sư tổn bảo ta tới “thế giới Đại Hạ” trong ba ngàn thế giới đón ngươi về!”
“Vị tiền bối không nhìn nhầm đó chứ?” Lạp Tháp chân nhân cảm thấy hơi bất an.
Bản thân mình không hề biết người trước mặt là ai.
“Tiểu lôi thôi.” Lã Động Tân cười nói.” Vị này chính là Phúc Hải thiên thần, đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế! Phúc Hải thiên thần không đơn thuần chỉ là Thiên Thần. Dòng luyện khí của hắn cũng đã tới Thuần Dương chân tiên. Là một người tiếng tăm lẫy lừng trong tam giới. Cách đây không lâu, hắn đã từng đập nát Thiên đình một lần rồi đó.”
“Thiên Thần? Thuần Dương chân tiên? Đập nát Thiên đình?” Lạp Tháp chân nhân nhìn về phía nam tử có hơi thở hung ác trước mặt này rồi thầm giật mình.
“Ha ha ha…” Phúc Hải cười phá lên, vỗ vỗ bả vai Lạp Tháp chân nhân. “Tiểu sư đệ, ta nhận lệnh của sư tôn tới đón ngươi. Sư tôn có nói, ngươi lần này có tham gia đại hội Tiên Duyên, là đệ tử của Hắc Bạch Học cung, có tên là Trương Khải hay còn gọi là Lạp Tháp chân nhân. Cả đại hội Tiên Duyên hẳn là không có người thứ hai tên Trương Khải, Lạp Tháp chân nhân là đệ tử Hắc Bạch Học cung đấy chứ.”
Lạp Tháp chân nhân gật đầu
Tổng cộng cả Hắc Bạch Học cung chỉ có ba người tham gia đại hội Tiên Duyên lần này, đương nhiên là chỉ có mình hắn là Lạp Tháp chân nhân.
“Tiểu lôi thôi.” Hoàng đế Đại Hạ cười nói. “Đừng hoài nghi. Ngươi có biết tên thần thông mà ngươi thi triển ra lúc trước là đại thần thông Huyền Vũ không?
“Có biết.” Lạp Tháp chân nhân gật đầu.
“Đại thần thông Huyền Vũ được Huyền Vũ Đại Đế sáng chế ra. Không được Huyền Vũ Đại Đế cho phép thì ngươi sẽ không thể nào học được đại thần thông này.” Hoàng đế Đại Hạ cười nói.” Có lẽ ngươi còn chưa biết rằng Huyền Vũ Đại Đế đã sớm coi ngươi là đệ tử rồi. Huyền Vũ Đại Đế chính là một người bản lĩnh lớn trong tam giới, là tồn tại được gòi là Đạo tổ giống sư tôn ta! Trong đại hội Tiên Duyên vừa rồi, ngươi thi triển ra thần thông này là chúng ta đã sớm đoán ra ngươi là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế.”
Lạp Tháp chân nhân nhớ lại kỳ ngộ khi xưa. “Hóa ra là Huyền Vũ Đại Đế….”Lạp Tháp chân nhân ngu ngơ.
Hóa ra…
Mình cũng chẳng cần phải liều sống liều chết làm đệ tử của Xích Minh đạo tổ. Hóa ra mình đã đã sớm trở thành đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế rồi.
Có điều lần đại hội Tiên Duyên này cũng giúp ích cho mình rất nhiều. Làm mình mở rộng hiểu biết về Đạo, đặc biệt là bí thuật Điệp Lãng đã lên tới cảnh giới cực cao.
“Tiểu sư đệ, ngươi học được đại thần thông Huyền Vũ rồi phải không? Vậy thì đúng quá rồi. Không được sư tôn cho phép thì ngươi không thể nào học được.” Phúc Hải rất hiểu chuyện. Nếu ở cảnh giới Vạn Tượng chân nhân mà đã được sư tôn chọn làm đệ tử thì chắc chắn là Lạp Tháp chân nhân này đúng là được sư tôn cực kỳ quý mến. Vì thế nên hắn muốn thân quen thật tốt với người này.
Hắn gây ra rắc rối tương đối nhiều. Nếu sau này có một tiểu sư đệ có thực lực mạnh mẽ thì sẽ giúp ích cho hắn rất nhiều.
Một hảo hán có ba người giúp, ba người có nhân vật lợi hại thì dĩ nhiên là có thể đủ để thở ở tam giới!
“Gặp qua sư huynh” Lạp Tháp chân nhân hành lễ nói.
” Ha ha ha, khách khí rồi” Phúc Hải cực kỳ vui vẻ. ” Lần trước sư huynh đập nát Thiên đình nên bị sư tôn cấm túc, khó khăn lắm mới được đi ra, lại con gặp lão Đông Hoa với lão Bắc ở đây thì ta phải uống chút rượu cái đã…Rồi lát nữa chúng ta sẽ về gặp sư tôn.”
“Tất cả cứ theo sư huynh.” Lạp Tháp chân nhân dĩ nhiên là phải đồng ý.
Phúc Hải vỗ vai Lạp Tháp chân nhân: ” Sư đệ của tính tình tốt thật đấy.”
“Đông Hoa, thế giới lớn này có cử hành một đại hội Tiên Duyên mà sao các ngươi lại tới hết cả đây thế này?” Phúc Hải đảo mắt qua, hỏi. Hắn cũng cảm thấy kỳ quái. Thuần Dương chân tiên đã tính là kẻ mạnh ở tam giới rồi. Việc chín Thuần Dương chân tiên tụ tập một chỗ là chuyện cực kỳ hiếm.
“Lần đại hội Tiên Duyên này hoàn toàn khác. Một trong ba người đứng đầu đại hội Tiên Duyên sẽ được Xích Minh đạo tổ chọ làm đệ tử.” Lã Động Tân cười. ” Tính cả tên tiểu lôi thôi này thì ở đại hội Tiên Duyên lần này đã có tới hai người là đệ tử của Đạo tổ rồi.”
“Cái gì, Xích Minh đạo tổ thu đồ đệ?” Phúc Hải nhìn về phía Hoàng đế Đại Hạ . “Chọn ai vậy, nói ra cho ta xem nào.”
“Ba người đứng đầu đại hội Tiên Duyên lần này là Kỷ Ninh, Hắc Thạch, Mộc Truyền.” Hoàng đế Đại Hạ nói. “Còn việc sư tôn chọn ai thì Nguyên Thần thứ hai của ta đang tới chỗ sư tôn…đợi lát nữa sẽ có kết quả.”
Phúc Hải gật đầu lia lịa, ánh mắt sáng lên.
Xích Minh đạo tổ thu đệ? Đây chính là một chuyện thật lạ đây. Mấy năm nay hắn đã sớm bị cấm tới không thể chán hơn rồi.
“Vừa uống vừa đợi nào. Hạ Mang, ngươi chính là hoàng tộc thượng cổ…nên chuẩn bị chút rượu ngon ngon đấy nhé.” Phúc Hải ngửa đầu uống ừng ực. Hoàng đế Đại Hạ hơi run mắt. Những tiên nhân khác đều uống coi như là tao nhã, nhưng Phúc Hải đại thánh này vốn là một con giao long. Một hơi uống hết cả con sông cũng chỉ là chuyện nhỏ nên uống rượu sẽ tốn vô cùng.
…
“Nơi này có đặt toàn bộ các bản tóm lược đạo tàng của hoàng tộc Đại Hạ ta “Kỳ Vương mỉm cười chỉ vào một hàng sách không thấy cuối. ” Các ngươi có thể chọn lấy một môn thần thông, hoặc là một bí thuật cũng được. Nhưng nhất định là chỉ được chọn một!”
Kỷ Ninh, Hắc Thạch chân nhân, Mộc Truyền chân nhân đều gật đầu.
Tuy ba người vẫn còn đang vướng bận chuyện Xích Minh đạo tổ thu đệ tử nhưng lúc này cũng phải tạm bỏ sang một bên để bắt đầu tìm đạo tàng.
Ba người nhanh chóng đi tới chiếc bàn dài.
Trên cái bàn ngọc có bày toàn bộ các bản tóm lược thần thông! Cách đó không xa là một cái bàn ngọc bày các bản tóm lược bí thuật trân quý.
“Dời Non Lấp Biển”
“Càn Không Tiễn”
“Vạn Độc Trập”
“Huyền Ảnh Vô Hình”
…
Ba người Kỷ Ninh cùng cầm lên những bản thần thông khác nhau. Trên sách đều ghi kèm những điều kiện, nhất định phải đạt tới điều kiện đó thì mới tu luyện được môn thần thông…Những điều kiện này đưa ra là cho tộc nhân của hoàng tộc Đại Hạ. Ba người Kỷ Ninh không ngờ lại có thể thoải mái chọn.
Sau một thời gian mở xem…
Cuối cùng ba người Kỷ Ninh không hẹn mà cùng nhau chọn một môn thần thông là “Chúc Long Chi Nhãn!”
“Các ngươi chắc chắn muốn chọn Chúc Long Chi Nhãn sao?” Kỳ Vương hỏi.
“Đúng” . Kỷ Ninh, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân cùng gật đầu.
“Được” Kỳ Vương mỉm cười. ” Vậy các ngươi đi theo ta.”
Kỳ Vương vẫn khá vui vẻ với việc ba người cùng chọn thần thông Chúc Long Chi Nhãn. Chúc Long Chi Nhãn cũng lưu truyền khá rộng rãi ở tam giới.
Có điều, môn thần thông ” Chúc Long Chi Nhãn” này lại đúng là thần thông cực mạnh ở trong bảo khố! Tuy chỉ là phần trên nhưng cũng đã đủ để xếp hạng trong một trăm thần thông mạnh nhất tam giới.
“Ầm ầm…” Cửa đá mở ra.
Kỳ Vương dẫn đám Kỷ Ninh vào trong gian nhà đá. Trong gian nhà này có một đám thẻ the lơ lửng. Những thẻ the đều tỏa ra ánh sáng mờ mờ, đồng thời trên mặt ngoài còn có cả cấm chế bao ngoài.
“Đây là thẻ tre “Chúc Long Chi Nhãn” Kỳ Vương chỉ vào một thẻ tre. “Cấm chế trên đó đã được giải trừ. Ngoài nó ra, những cái còn lại đều còn cấm chế nên không được động vào.”
“Các ngươi chỉ cần chạm vào thẻ tre là lượng lớn tin tức sẽ truyền thẳng vào thần hồn của các ngươi.” Kỳ Vương nói. “Tốt rồi. Đây chính là quyển trên Chúc Long Chi Nhãn. Cho nên thời gian chạm vào cũng sẽ không quá lâu. Mỗi người chỉ cần chạm vào trong thời gian uống một chung trà là được.”
Kỷ Ninh cũng hiểu.
Những thần thông này càng lên cao lại càng phức tạp. E là phần tu luyện cấp độ Phản Hư phải phức tạp hơn cấp độ Thiên Thần cả ngàn lần. Mà tới cấp độ Chân Thần thì lại phức tạp hơn Thiên Thần cả ngàn lần.
Cho nên khi trước chỉ riêng việc nhận đủ Trích Tình Thủ thôi là đã làm Kỷ Ninh mất tới mấy tháng rồi.
“Kỷ Ninh, ngươi lên trước.” Kỳ Vương nói.
Kỷ Ninh gật đầu xòe bàn tay ra đặt lên tấm thẻ tre.
Vừa chạm vào!
“Oang!” Lập tức một lượng lớn tin tức dũng mãnh tràn vào thần hồn. Do không có mức độ lớn như lúc nhận ” Trích Tình Thủ và hiện giờ thần hồn đã mạnh hơn nên tốc độ tiếp nhận cũng cực kỳ nhanh. Đúng là chỉ một lát là toàn bộ phần đầu “Chúc Long Chi Nhãn” đã được truyền hết vào thần hồn Kỷ Ninh.
“Ra là vậy.” Kỷ Ninh thầm vui mừng.
Chúc Long Chi Nhãn…
Chính là thần thông được một người bản lĩnh lớn trong tam giới sáng chế ra. Môn thần thông này cực kỳ có danh tiếng! Trong truyền thuyết có nếu tên “Chúc Long Chi Nhãn” “Hậu Nghệ Xạ Tiễn”. Hiện giờ sau khi biết tới phương pháp tu luyện thật sự và uy lực của nó thì Kỷ Ninh cũng phải thầm hãi.
“Chúc Long Chi Nhãn” này tu luyện bằng cách thu thập cực quang cửu thiên về mắt rồi luyện ra “bản mệnh chúc quang”
“Tuy chỉ là phần đầu, tu luyện tới cấp độ Phản Hư của Thần Ma luyện thể là hết nhưng như thế cũng quá đủ rồi. Dù sao lên trên…thì mình cũng đã phải độ kiếp thành Thiên Thần. Một khi trở thành Thiên Thần là đã sánh quang với hoàng đế Đại Hạ rồi nên tới lúc đó hoàn toàn có thể đi tìm phần còn lại của “Chúc Long Chi Nhãn.” Kỷ Ninh cực kỳ vui vẻ.
Ngoại trừ Trích Tình Thủ ra, cuối cùng mình lại có thêm một môn thần thông mạnh mẽ khác. Kỷ Ninh, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân đều thử tìm hiểu nội dung “Chúc Long Chi Nhãn”. Mỗi người đều rất vui mừng. Dù sao thì thần thông này cũng tầm cỡ như “đại thần thông Huyền Vũ” nên nếu không phải Chúc Long đã chết thì còn lâu bọn họ mới được học.
“Tốt rồi” Kỳ Vương hô lên.
Kỷ Ninh, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân cùng ngẩng đầu nhìn.
“Bệ hạ đã truyền âm cho ta. Xích Minh đạo tổ đã chọn được đệ tử. Ba người các ngươi mau tới chủ điện gặp bệ hạ” Kỳ Vương nói.
Chương 349: Đệ tử Đạo tổ
Kỷ Ninh, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân đều hồi hộp. Toàn bộ vui sướng khi có được phần đầu Chúc Long Chi Nhãn đều được bỏ qua, hiền giờ trong đầu ba người bọn họ chỉ còn duy nhất suy nghĩ: “Đạo tổ chọn ai đây? Là ta sao?”
“Đi thôi” Kỳ Vương nói.
“Ừ”. Ba người Kỷ Ninh cùng ngoan ngoãn đi theo, chỉ là cảm xúc trong lòng mênh mang kích động.
Chủ điện Thiên Mang Điện.
Vẻ mặt của hoàng đế Đại Hạ biến đồi, lộ ra vẻ giật mình.
“Làm sao thế Hạ Mang?” Đám người Lã Động Tân, Phúc Hải cùng nhìn về phía hoàng đế Đại Hạ.
“Hạ Mang, chẳng lẽ Đạo tổ đã chọn ra đệ tử?” Lã Động Tân cười nói. Những Thuần Dương chân tiên này đều rất nhạy cảm nên vẻ mặt hoàng đế Đại Hạ hơi biến đổi thôi là bọn họ đã đoán ra phần nào. Dù sao với thân phận lớn như hoàng đế Đại Hạ thì đâu dễ gì vô duyên vô cớ giật mình!
“Ha ha ha…” Hoàng đế Đại Hạ gật đầu cười nói. “Thật là không thể gạt được các ngươi. Đúng là Nguyên Thần thứ hai của ta đã bái kiến sư tôn. Sư tôn vừa mới chọn xong.”
“Ai?”
“Đạo tổ chọn ai vậy?”
Những Chân Tiên, Thiên Thần của Phật Môn, Thiên đình, Đạo Môn trước mặt này đều rất tò mò.
“Không vội, không vội, ta đã truyền âm cho Kỳ Vương để Kỳ Vương dẫn ba tên kia tới đây.” Hoàng đế Đại Hạ cười nói. “Đợi ba tên đó đến thì ta sẽ công khai ra luôn.”
“Lại còn phải úp mở nữa!” Phúc hải bĩu môi rồi lập tức nhìn sang Lạp Tháp chân nhân. “Tiều sư đệ, lần đại hội Tiên Duyên của thế giới Đại Hạ ngươi này thật là đặc biệt. Tiểu sư đệ là môn hạ của sư tôn. Xích Minh đạo tổ lại thu đệ tử trong này…Vậy tính ra là trong đại hội Tiên Duyên này có tới hai người là đệ tử của Đạo tổ. E là không bao lâu nữa, tin tức sẽ truyền đi khắp tam giới cho coi.”
Lạp Tháo chân nhân mỉm cưới. Trước mặt đám Chân Tiên, Thiên Thần này, hắn thật sự không dám hé răng.
“Đạo tổ chọn ai vậy?” Lạp Tháp chân nhân cũng đoán già đoán non. “Là sư đệ Kỷ Ninh sao?” Dĩ nhiên là hắn cũng thầm mong sư đệ của mình có thể được làm môn hạ của Đạo tổ. Như vậy thì Hắc Bạch Học cung lần này đúng là quá tuyệt với luôn.
Một lát sau
Kỳ Vương dẫn ba người nhóm Kỷ Ninh vào trong chủ điện làm cho gần ngàn Thiên Tiên đều phải quay đầu sang nhìn.
“Sao ba người bọn họ lại quay lại rồi?”
“Chẳng lẽ Đạo tổ đã chọn ra được đệ tử rồi sao?”
Nhóm Thiên Tiên lập tức đoán ra được nguyên nhân nên mỗi người đều cảm thấy hồi hộp.
“Bệ hạ, ba người đã tới.” Kỳ Vương cung kính nói. Kỷ Ninh, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân ngoan ngoãn đứng ở phía sau.
“Ừ” Hoàng đế Đại Hạ gật đầu nhẹ.
Lúc này, Kỳ Vương lùi ra sau về chỗ ngồi của mình. Còn ba người Kỷ Ninh trở thành tiêu điểm của chủ điện Thiên Mang Điện. Ba người họ khó có thể che giấu nổi vẻ hồi hộp bất an. Tuy ba người đều là thiên tài như yêu nghiệt, nhưng lúc này vẫn phải không yên mà chờ!
Trên đại điện, hoàng đế Đại Hạ lộ ra vẻ mỉm cười hiếm thất, cất cao giọng nói: “Sư tôn đã chọn ra được một trong ba người các ngươi làm đệ tử. Người này chính là…”
Tiếng nói làm cho mọi người nín cả thở.
“Nhất định là Kỷ Ninh, nhất định là Kỷ Ninh.” Uất Trì Tích Nguyệt cùng Dư Vi nắm chặt tay nhau.
“Kỷ Ninh, Kỷ Ninh.” Dư Vi cũng thầm mòng.
Cửu Liên cũng ngẩng đầu lên.
“Ngàn vạn lận đừng có là Kỷ Ninh, ngàn vạn lần đừng là hắn!” Trong con mắt hẹp dài của Huyền Cơ lão tổ hiện lên vẻ lo lắng. Nếu Kỷ Ninh thật sự trở thành đệ tử của Đạo tổ thì e là sau này sẽ trở thành họa lớn cho Thiếu Viêm tộc!
Rất nhiều người yên lặng chờ đợi.
Có nhiều người hi vọng là Kỷ Ninh, có người hi vọng là Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân…Ai cũng có người ủng hộ và phản đối.
Vương triều Đại Hạ có thêm một đệ tử của Đạo tổ thì sau này vận mệnh của thế lực vương triều Đại Hạ sẽ gần như thay đổi toàn bộ.
Ánh mắt của hoàng đế Đại Hạ nhìn quanh, cố ý cho mọi người ngừng ăn ngừng uống, trừng mắt nhìn Phúc Hải. Sau khi Lã Động Tân vuốt cái mũi thì hoàng đế Đại Hạ mới nói: ” Sư tôn chọn đệ tử chính là …Mộc Truyền chân nhân!”
“Mộc Truyền chân nhân!”
Tiếng nói của hoàng đế Đại Hạ vang vọng khắp chủ điện làm chủ điện trở nên tĩnh mịch chưa từng có.
“Mộc truyền chân nhân!”
“Đệ tử của Đạo tổ là Mộc Truyền chân nhân!”
“Mộc truyền chân nhân!”
Nhóm Thiên Tiên và Vạn Tượng chân nhân bị loại cùng đồng loạt nhìn về phía thiếu niên phúc hậu chất phác Mộc truyền chân nhân. Trong lúc nhất thời, nhóm Thiên Tiên này cũng không nhịn nổi đủ loại cảm xúc như hâm mộ, khát vọng, ghen tị. Bọn họ thật sư hiểu được thiếu niên trước mặt kia đã một nhát lên trời rồi!
Đệ tử Đạo tổ! Mộc truyền chân nhân!
Lúc này, Mộc truyền chân nhân trở thành tồn tại sáng chói trong Thiên Mang Điện.
“Không ngờ đó lại là Mộc truyền chân nhân!” Uất Trì Tích Nguyệt, Dư Vi, Lạp Tháp chân nhân đều nhìn về phía Kỷ Ninh. Hắn đã thật sự cố gắng.
Tính về năm tháng tu luyện thì hắn là người ít nhất trong ba người. Lại còn đứng đầu đại hội Tiên Duyên. Vì sao hắn lại không được chọn?
Có điều hắn cũng không thể nào cãi lại được. Bởi vì đây chính là Xích Minh đạo tổ chọn chứ không phải ai khác! Trong con mắt của Xích Minh đạo tổ thì chưa chắc đứng đầu đã là được chọn.
“Sư tôn chọn đệ tử chính là … Mộc truyền chân nhân!” Âm thanh lọt vào tai làm Kỷ Ninh cảm thấy như bị đánh lừa.
Trong nháy mắt, Kỷ Ninh như mơ màng, có điều hắn cũng nhanh chóng tỉnh táo lại. Tuy đã tỉnh táo lại nhưng trong lòng vẫn chất chứa ngàn vạn cảm xúc.
“Tại sao lại là hắn?”
“Tại sao Đạo tổ lại chọn hắn?” Trong lòng Kỷ Ninh hiện lên cả lo lắng, nhưng cam long, tức giận cùng với …bất đắc dĩ!
Bất đắc dĩ, thật là bất đắc dĩ.
Bởi vì chọn đệ tử là do Đạo tổ chọn nên mặc cho Kỷ Ninh có sáng chói tới đâu, nếu Đạo tổ đã không thích thì cũng thành công cốc.
“Nếu ta bộc lộ ra toàn bộ “Trích Tình Thủ” thì có lẽ Xích Minh đạo tổ đã chọn ta rồi” Trong đầu Kỷ Ninh hiện lên ý nghĩ này, có điều hiện giờ thì cũng chỉ biết cam lòng mà thôi. Kỷ Ninh cũng hiểu, ở đại hội Tiên Duyên lắm người nhiều mắt, một khi để lộ ra thì sẽ không thể nào tưởng tượng nổi hậu quả!
Thế lực ngầm ở Tam giới quá mức thần bí.
Tam Thọ đạo nhân sống chết ra sao còn chưa biết nên Kỷ Ninh không dám mạo hiểm.
“Chúc mừng Mộc Truyền huynh.” Kỷ Ninh xoay người ra chúc mừng Mộc truyền chân nhân
Hắc Thạch chân nhân ở bên cũng chất chứa đủ loại cảm xúc, ngay khi thấy Kỷ Ninh nói “Chúc mừng Mộc Truyền huynh” thì mới giật mình tỉnh lại. Hắn thầm hổ thẹn, gặp phải đả kích này…mà hắn còn không tỉnh táo ra nhanh bằng một người tu luyện mới ba mươi năm như Kỷ Ninh. Mặc kệ là được Đạo tổ chọn hay không thì chắc chắn sẽ có hai người không được Đạo tổ chọn.
“Chúc mừng Mộc Truyền huynh.” Hắc Thạch chân nhân cũng chúc mừng.
Trong mắt Mộc truyền chân nhân tràn đầy vui sướng, lập tức nói. “Kỷ Ninh huynh, Hắc Thạch huynh, ta cũng chỉ may mắn thôi. Hai vị cũng không thua kém gì ta cả”
Hoàng đế Đại Hạ thấy cảnh này thì cũng gật đầu nhẹ.
Kỷ Ninh và Hắc Thạch chân nhân đều có đạo tâm thật tuyệt vời. Cơ hội trở thành đệ tử Đạo tổ đến trước mặt rồi đột nhiên biến mất…có thể làm cho một số người sụp đổ cả đạo tâm, tẩu hỏa nhập ma. Nhưng Kỷ Ninh và Hắc Thạch chân nhân lại có thể nhanh chóng tỉnh táo lại. Không hổ là ba người đứng đầu đại hội Tiên Duyên.
“Kỷ Ninh, Hắc Thạch.” Hoàng đế Đại Hạ mở miệng. “Hai người các ngươi không phải buồn chán. Ta đã nói rồi, hai người các ngươi vẫn có cơ hội trở thành môn hạ của Thuần Dương chân tiên! Ta sẽ giúp các ngươi chọn được sư phụ. ..Nếu người khác không nhận các ngươi thì Hạ Mang Huyên ta sẽ tự mình thu các ngươi làm đồ đệ. Có điều…ta không đi theo Kiếm Đạo, mà cũng không đi theo Trận Đạo. Nên thật sự cũng không thích hợp làm sư phụ của các ngươi. Trước tiên các ngươi cứ chờ ở vương đô Đại Hạ ba ngày. Ta sẽ phái người tới tìm các ngươi sau.”
“Cảm tạ bệ hạ.”
Kỷ Ninh và Hắc Thạch chân nhân cùng cung kính nói.
“Các ngươi lui xuống trước đi.” Hoàng đế Đại Hạ nói. Hắn thật sự rất coi trọng Kỷ Ninh và Hắc Thạch chân nhân. Bất kể là vì lục đạo luân hồi dưới Địa phủ bị tấn công hay là đại hội Tiên Duyên lần này có tới hai đệ tử Đạo tổ…thì đều làm cho hoàng đế Đại Hạ cảm thấy lần đại hội Tiên Duyên này nhất định sẽ tạo ra anh hùng hào kiệt.
Mà Kỷ Ninh và Hắc Thạch chân nhân lại đều có tố chất trở thành!
“Mộc Truyền sư đệ, tạm thời ngươi ngồi bên cạnh Đế Hạo sư đệ đi.” Hoàng đế Đại Hạ nói.
Mộc truyền chân nhân nín cả thở.
Sư đệ?
Hoàng đế Đại Hạ gọi hắn là sư đệ sao? Mộc Truyền chân nhân hiểu ra…Từ hôm nay trở đi vận mệnh của Mộc Truyền chân nhân hắn đúng là đã chuyển đổi cực nhiều, đúng là một nhát lên trời.
“Dạ.” Mộc Truyền chân nhân tiến tới trước, rồi bị Đế Hạo kéo tay xuống ngồi bên cạnh.
“Sao?” Mộc Truyền chân nhân thấy được ở chỗ đối diện là Phúc Hải thiên thần và người ngồi bên cạnh là Lạp Tháp chân nhân. “Sao Lạp Tháp chân nhân lại có thể ngồi ở đây?”
Nơi này là chỗ của Chân Tiên, Thiên Thần, tới cả Thiên Tiên cũng không được ngồi gần. Vậy mà tại sao Lạp Tháp chân nhân lại có thể ngồi đây? Hơn nữa nam tử mặc áo giáp xanh đậm hình giao long kia là ai?
Kỷ Ninh ngồi phía sau Diên Vương. Diên Vương an ủi: ” Kỷ Ninh, không cần nhụt chí. Dù sao ngươi vẫn còn cơ hội bái làm môn hạ của Chân Tiên. Cho dù không có Thuần Dương chân tiên tốt nào…thì tối thiểu cũng vẫn được làm môn hạ của hoàng đế bệ hạ. Hoàng đế bệ hạ thành sư tôn của ngươi thì ngươi sẽ không phải lo nghĩ việc gì ở thế giới vương triều Đại Hạ nữa, mà cũng khỏi phải lo tới Thiếu Viêm tộc.”
Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.
Không được làm đệ tử của Đạo tổ thì vần còn cơ hội tiếp theo. Dù sao Thuần Dương chân tiên cũng là nhân vật lợi hại ở Tam giới nên chắc cũng biết ít nhiều về việc sống chết của Tam Thọ đạo nhân. Vả lại, Thuần Dương chân tiên làm sư tôn cũng coi như là có chỗ dựa vững chắc rồi!
“Kỷ Ninh.” Uất Trì Tích Nguyệt lo lắng nhìn Kỷ Ninh.
“Kỷ Ninh” Dư Vi cũng nhìn Kỷ Ninh
Hai người bọn họ đều rất lo lắng.
Sau khi ngồi xuống, Kỷ Ninh mỉm cười: “Đạo tổ đã không chọn ta…thì ta cũng chẳng làm gì được! Mặc kệ thế nào thì ta cũng đã cố hết sức rồi.”
“Ừ.” Dư Vi, Uất Trì Tích Nguyệt đều thở nhẹ một hơi. Đạo tâm của Kỷ Ninh còn vững chắc hơn cả dự đoán của các nàng.
Kỷ Ninh nhìn về chỗ Chân Tiên, Thiên Thần, hỏi nhỏ: ” Sao đại sư huynh lại ngồi ở chỗ đó. Vị nam tử mặc áo giáp xanh đậm hình giao long trước sư huynh là ai vậy?”
Dư Vi. Uất Trì Tích Nguyệt cùng nhìn nhau.
Uất Trì Tích Nguyệt mở miệng nói: “Khi bọn đệ đi chọn thần thông thì vị Phúc Hải thiên thần kia tới. Phúc Hải thiên thần chính là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế, lần này tới đại hội Tiên Duyên là để dẫn Lạp Tháp chân nhân về.”
“Dẫn đại sư huynh đi?” Kỷ Ninh nghi hoặc.
Dư Vi nói: “Vừa rồi chàng không thấy, cả chủ điện đều phải bàn tán. Đại sư huynh thi triển ra thần thông có tên là “đại thần thông Huyền Vũ”. Đó chính là do Huyền Vũ Đại Đế sáng tạo ta. Thật ra đại sư huynh…đã sớm được Huyền Vũ Đại Đế chọn rồi. Lần này ông ta đưa người tới đón về để thật sự học Đạo tu tiên.”
“Cái gì.?” Kỷ Ninh khiếp sợ
Mộc Truyền đã là đệ tử của một vị bản lĩnh lớn rồi, vậy mà đại sư huynh cũng là đệ tử của một vị bản lĩnh lớn sao?
Chương 350: Lã Động Tân thu đồ đệ
Kỷ Ninh, Hắc Thạch chân nhân, Mộc Truyền chân nhân nhanh chóng biết được. Mộc Truyền chân nhân thì ngang tâm nên cũng không bất ngờ lắm. Nhưng Kỷ Ninh và Hắc Thạch chân nhân thì đều không khỏi có chút hâm mộ.
Đệ tử Đạo tổ đó! Ngoại trừ bản thân cố gắng ra còn phải may mắn nữa!
“Hạ Mang.” Phúc Hải nghi hoặc nói. “Vừa rồi nghe các ngươi nói, dường như là Kỷ Ninh kia có tuổi nhỏ nhất, lại còn đứng đầu đại hội Tiên Duyên nữa. Mà Hắc Thạch chân nhân cũng là tông sư trận pháp. Tại sao Đạo tổ lại đi chọn Mộc Truyền chân nhân?
“Ta cũng không biết.” Hoàng đế Đại Hạ lắc đầu.
Có điều trong đầu hoàng đế Đại Hạ thì lại đang nhớ lại cuộc đối thoại giữa Nguyên Thần Thứ Hai và Xích Minh đạo tổ.
Ở một ngọn núi trôi lơ lửng trong hư không vô tận ngoài tam giới.
Ngọn núi to tới trăm dặm, trên núi mọc lên cung điện san sát.Đây chính là động phủ của vị bản lĩnh lớn “Xích Minh đạo tổ.”
“Sư tôn, đây là quang cảnh lúc ba người mạnh nhất đại hội Tiên Duyên giao chiến.” Hoàng đế Đại Hạ áo trắng cung kính đứng ở một bên, đồng thời đưa tới cuốn tranh.
Ở phía xa có một lão già tóc xanh dài đang khoanh chân ngồi trên một tảng đá. Hắn ngồi ở đó mà làm cho hư không xung quanh như ngừng trôi.
Lão già tóc xanh nhẹ nhàng đưa tay.
Cuốn tranh lập tức mở ra giữa không trung, trên đó hiện lên từng cảnh tượng giao chiến.
“Vù..” Cảnh tượng trận thứ nhất được mở ra, cuốn tranh lập tức hiện ra cảnh Kỷ Ninh giao chiến với Hắc Thạch chân nhân.
“Ừ.” Lão già tóc xanh mỉm cười, gật đầu nhẹ. “Đứa nhỏ thi triển trận pháp kia có trình độ trận pháp thật không tệ. Nếu nó chịu toàn tâm toàn ý nghiên cứu tiếp thì sau này sẽ có thể trở thành đại gia Trận Đạo! Với Trận Đạo, hoàn toàn có khả năng trở thành Thiên Tiên. Đáng để bồi dưỡng!”
“Đứa nhỏ sử dụng kiếm kia cũng không tệ. Kiếm ý rất mạnh, hẳn là một hạt giống Kiếm Tiên không tệ.” Lão già tóc xanh khen.
Hoàng đế Đại Hạ ở bên cung kính nói: “Sư tôn, trong ba người thì người đứng đầu chính là tên dùng kiếm này. Hắn tên là Kỷ Ninh, tu luyện tới nay mới có ba mươi năm. Người dùng trận pháp tên là Hắc Thạch, đứng thứ ba ở đại hội Tiên Duyên lần này, tu luyện cũng hơn trăm năm. Còn người cuối cùng là Mộc Truyền chân nhân, đứng thứ hai ở đại hội Tiên Duyên, tu luyện hơn ba trăm năm!”
“Hơn ba mươi năm?” Xích Minh đạo tổ kinh ngạc, gật đầu nhẹ, trong mắt hiện ra vẻ vui thích. “Thiên phú về Kiếm Đạo thật kinh người. Đúng là cần bồi dưỡng thật tốt.”
Hoàng đế Đại Hạ áo trắng gật đầu nhẹ.
Đùa à.
Tới cả Lã Động Tân cũng đã sớm phát thèm. Lã Động Tân rất giỏi dạy dỗ đệ tử, ánh mắt lại sâu ra. Hắn đã sớm nhìn trúng Kỷ Ninh…lại còn cực kỳ khen ngợi về thiên phú Kiếm Đạo của Kỷ Ninh.
“Vù.” Xích Minh đạo tổ lại mở trận thứ hai ra xem.
Đó là trận đấu giữa Mộc Truyền chân nhân và Hắc Thạch chân nhân
Xích Minh đạo tổ sáng mắt lên rồi mở trận thứ ba ra. Đó là trận đấu giữa Kỷ Ninh và Mộc Truyền chân nhân.
“Tốt, tốt, tốt.” Xích Minh đạo tổ khen liền ba chữ tốt.
Hoàng đế Đại Hạ áo trắng lập tức kinh ngạc khó hiểu.
Xích Minh đạo tổ khen ai vậy? Khen Kỷ Ninh à?”
“Sư tôn, lần đại hội Tiên Duyên này có một người tên là Lạp Tháp chân nhân. Hắn chính là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế, tu luyện tới nay đã được một trăm năm. Khi trước, Lạp Tháp chân nhân còn mê mê tỉnh tỉnh không biết Huyền Vũ Đại Đế là ai. Nhưng rồi Phúc Hải tự mình tới đón Lạp Tháo chân nhân về chỗ Huyền Vũ Đại Đế.” Hoàng đế Đại hạ áo trắng bổ sung.
“Đệ tử của lão Quy Xà à?” Xích Minh đạo tổ hiếu kỳ nói: “Có Thủy Ấn thuật ghi lại không?”
“Có.” Hoàng đế Đại Hạ đã nhắc tới Lạp Tháp chân nhân thì dĩ nhiên là phải sớm chuẩn bị. Lúc này hắn đưa tới một cuốn tranh. Trong cuốn tranh có ghi lại toàn bộ cảnh tượng chiến đấu, trong đó có cảnh Mộc Truyền chân nhân đánh với Lạp Tháp chân nhân, cuối cùng Lạp Tháp chân nhân thua.
Sau khi xem xong cảnh tượng chiến đấu, Xích Minh đạo tổ không khỏi nở nụ cười: “ha ha ha, cái lão già Quy Xà kia cũng giống tính ta đáo để, cách nhìn cũng giống nhau. Hắn chọn Lạp Tháp chân nhân…là vì sự vững chắc, nền móng vững chắc tới hùng hồn thì sau này sẽ không bị lung lay. Tuy lúc còn thiếu niên tu luyện tương đối chậm. Nhưng càng về sau….thì nền móng vững chắc kia sẽ lại càng làm cho hắn đi vững chắc hơn.”
“Mộc Truyền chân nhân và Lạp Tháp đều có con đường tu tiên giống nhau.” Xích Minh đạo tổ cảm thán, gật đầu. “Đều có nền móng cực kỳ vững chắc, lại thêm đạo tâm cực kỳ mạnh mẽ nữa.”
Hoàng đế Đại Hạ hơi kinh ngạc.
Nghe những lời này thì có vẻ như Đạo tổ khá là thích Mộc Truyền chân nhân.
“Đạo tổ, chẳng lẽ lại chọn Mộc Truyền chân nhân sao?” Hoàng đế Đại Hạ không nhịn được nói. Đây chính là người tu luyện lâu nhất trong số ba người đứng đầu.
“Nhớ kỹ.” Xích Minh đạo tổ hờ hững cười, nói: “Chớ có nhìn vào ưu khuyết lúc người ta chói sáng mà nhận định. Con đường tu tiên lâu dài vô tận…Bọn chúng thì mới chỉ bước lên con đường tu tiên. Vì thế chọn đệ tử phải bỏ qua cái thiên tài đi mà nhìn vào tương lai của bọn chúng.
“Hơn ba mươi năm? Hơn một trăm năm? Hơn ba trăm năm? Đối với con đường tu tiên đằng đẵng thì tính là gì.” XÍch Minh đạo tổ nói. “Lạp Tháp chân nhân và Mộc Truyền chân nhân đều là không nóng lòng, nôn nóng, có tính khí nhàn nhã bình tĩnh! Hơn nữa nhìn vào phong cách chiến đấu là có thể thấy, bọn họ đều chẳng thèm để ý tới một vài mánh khóe thông thường.”
Hoàng đế Đại Hạ gật đầu.
Đúng vậy, đúng là Lạp Tháp chân nhân và Mộc Truyền chân nhân cực kỳ giống nhau.
“Tính khí đấy mới thật sự là tốt cho người tu tiên.” Xích Minh đạo tổ cười nói. “Ít nhất thì cũng hợp với cách nhìn của ta và lão Quy Xà kia.
Xích Minh đạo tổ chính là người hiền lành nổi tiếng.
Đây gọi là con rùa với hạt đậu xanh! Xích Minh đạo tổ chọn Mộc Truyền vì tâm tính. Xích Minh đạo tổ rất hiều. Con đường tu tiên có yêu cầu với thiên tư nhận thức, nhưng càng tu luyện về sau thì yêu cầu về “đạo tâm tâm tính” lại cao hơn nhiều.
“Chính là Mộc Truyền.” Xích Minh đạo tổ gật đầu. “Còn hai người kia thì cũng đều là thiên tài. Ngươi tới tìm các sư huynh đệ xem có ai nguyện ý thu hai người đó làm đồ đệ không. Hiện giờ đang là lúc tam giới rung chuyển, không chừng ta lại nhìn nhầm, có lẽ Kỷ Ninh và Hắc Thạch vẫn sẽ có thành tự sau này không biết chừng. Cho nên tốt nhất là đưa hết bọn họ vào trong dòng dõi Xích Minh!”
“Dạ.” Hoàng đế Đại Hạ gật đầu. “Kỷ Ninh chính là Kiếm Tiên. Ta sẽ tới tìm sư đệ Trường Thanh! Sư đệ Trường Thanh chính là Kiếm Tiên. Nhưng Hắc Thạch…thì lại khó. Vì trong những đồng môn, không có ai được gọi là giỏi ở Trận Đạo cả. Gần như là không thể nào nhận được.”
“Nếu không tìm thấy người thích hợp thì ngươi có thể thu lấy Hắc Thạch. Tuy trình độ trận pháp của ngươi không thuộc hàng đứng đầu tam giới nhưng cũng đủ để dạy Hắc Thạch,” Xích Minh đạo tổ nói.
Hoàng đế Đại Hạ gật đầu đáp.
Chủ điện Thiên Mang Điện.
Ở trong đám Chân Tiên Thiên Thần, Lã Động Tân là một Thuần Dương chân tiên cực mạnh, được xếp hạng đỉnh cao trong tam giới, rất có khả năng trở thánh Kiếm Tiên tuyệt thế tầm cỡ ” Đại La Đạo tổ.”
Phía sau hắn có hai Đạo tổ…lại còn là đứng đầu Đạo Môn,
Được hai Đạo tổ dạy bảo, bản thân lại từng dạy ra Thuần Dương chân tiên nên tầm mắt của Lã ĐỘng Tân cũng rất sâu xa. Những người khác không phát hiện ra điểm đặc biệt của Kỷ Ninh nhưng Lã Động Tân lại phát hiện ra một ít.
“Hạ Mang.” Lã Động Tân cười nói. “Nếu Xích Minh đạo tổ đã không thu nhận Kỷ Ninh thì ta lại mặt dầy đi nhắc lại một lần, Kỷ Ninh đúng là hạt giống Kiếm Tiên hàng đầu. Ta rất thích. Không biết Hạ Mang có cho ta mặt mũi, tặng Kỷ Ninh cho ta không ? Ta thật sự rất muốn thu hắn làm đệ tử.”
“Lã Động Tân.” Hoàng đế Đại Hạ lắc đầu nói. “Tuy Kỷ Ninh không được sự tôn chọn, nhưng sư tôn cũng rất khen ngợi Kỷ Ninh. Cho nên, Lã Động Tân ngươi đừng ép ta.”
“Hạ Mang, không phải chỉ là một Vạn Tượng chân nhân thôi à.” Phúc Hải thiên thần bĩu môi, nói. “Đông Hoa đã phải mở miệng ra như thế. Chẳng lẽ mặt mũi của Đông Hoa lại không bằng một tên Vạn Tường chân nhân sao? Hơn nữa cả dòng dõi Xích Minh của ngươi cũng chỉ có mỗi Kiếm Tiên Thuần Dương là “Trường Thanh tiên nhân” . Mà tên Trường Thanh tiên nhân kia cũng chẳng phải người giỏi dạy dỗ. Đã qua bao nhiêu năm, nhưng ta chưa từng thấy hắn đào tạo ra được một Thiên Tiên nào đâu đấy.”
Khóe mắt hoàng đế Đại Hạ hơi run run.
“Nếu Đông Hoa đã mở miệng thì Hạ Mang ngươi cũng nên cho hắn chút mặt mũi.” Bắc Địa tiên ông cũng mở miệng.
Khi trước, Lã Động Tân còn nói như đùa nên bị từ chối thẳng.
Nhưng lần này thì đúng là nói thật.
Lã Động Tân có nhân duyên khá tốt, gia thế cũng lớn, chỗ dựa cũng đủ vững chắc. Nên trong lúc nhất thời, ngoại từ Đế Hạo là đệ tử của Xích Minh đạo tổ ra, những người khác đều lên tiếng ủng hộ.
“Hạ Mang, ngươi biết tích ra rồi đấy. Ta luôn nói là làm. Kỷ Ninh kia thật sự làm cho ta động lòng muốn nhận làm đồ dệ. Hạ Mang ngươi mà giúp thì ta sẽ nhớ kỹ ơn này. Như thế nào?” Lã Động Tân nói thẳng.
Hoàng đế Đại Hạ hơi kinh ngạc.
Ơn với Lã Động Tân? Cái này giá trị không thấp đâu.
Có điều lời của Xích Minh đạo tổ vẫn bên tai. Tuy không nhận hai người Kỷ Ninh và Hắc Thạch làm đệ tử nhưng vẫn phải để ý. Không chừng hai người Kỷ Ninh, Hắc Thạch chân nhân sau này lại có thành tự lớn lao ấy chứ…vì thế nên nhất định phải thu vào dòng dõi Xích Minh.
“Lã Động Tân, không phải là ta không đồng ý mà vì sư tôn đã có lệnh rồi.” Hoàng đế Đại Hạ lắc đầu. “Nên ta cũng không có cách nào.”
Lã Động Tân nhíu mày.
Hoàng đế Đại Hạ cũng nhìn ra vẻ mất hứng của Lã Động Tân nhưng không còn cách nào khác. Nếu đã có lệnh thì phải từ chối thôi. Lã Động Tân thở dài một tiếng. Đúng là hắn không có duyên với Kỷ Ninh. Mà hắn cũng không dám đi bắt Kỷ Ninh về… Vì dù sao như thế chả khác gì đánh thẳng vào mặt “Xích Minh đạo tổ”! Không thể nào đi đắc tội với một Đạo tổ từ hỗn độn sinh ra cho tới giờ được.
“Ta cũng thích tiểu cô nương tên Dư Vi là đạo lữ của Kỷ Ninh. Hạ Mang ngươi chắc sẽ không cản ta thu nàng làm đồ đệ chứ?” Lã Động Tân mở miệng.
“Ha ha, chuyện nhỏ. Nàng ta còn chưa lọt vào chín mươi sáu người nên Lã Động Tân ngươi có thể chọn thoải mái. Toàn bộ đều tùy ý ngươi.” Hoàng đế Đại Hạ thoái mái nói. Hắn cũng biết được vừa rồi đã làm Lã Động Tân không vui nên nói chuyện cũng dễ dãi hơn nhiều.
Lã Động Tân gật gật đầu.
Rồi lập tức ánh mắt của hắn dõi về phía sau lưng Diên Vương, nhìn vào Dư Vi đang nắm tay nói chuyện với Kỷ Ninh.
“Tiểu cô nương, lại đây.” Lã Động Tân mỉm cười, mở miệng nói với Dư Vi.
Âm thanh lập tức văng vẳng bên tai Dư Vi.
“Sao?”
Dư Vi ngẩn ra, ngẩng đầu lên nhìn, lập tức phát hiện ra tiếng nói phát ra từ phía nhóm hoàng đế Đại Hạ.
“Dư Vi, lại đây.” Hoàng đế Đại Hạ mở miệng.
Lúc này, Dư Vi ngơ ngẩn đứng dậy, đi về phía đó. Việc này cũng làm cho nhóm Thiên Tiên phải chú ý tới.
“Tiểu cô nương.” Lã Động Tân mỉm cười nhìn Dư Vi. ” Lã Động Tân ta muốn nhận ngươi làm đồ đệ. Không biết ngươi có bằng lòng hay không?”
Chương 351: Kiếm Tiên Trường Thanh
Lã Động Tân không hề che giấu. Âm thanh của hắn vang vọng khắp chủ điện Thiên Mang Điện. Trong lúc nhất thời, ngàn Thiên Tiên, đông đảo Vạn Tượng chân nhân đều phải giật mình.
“Đông Hoa thượng tiên muốn thu tiểu cô nương Hắc Bạch Học cung kia sao?”
“Sao Lã Động Tân lại thu một cô nương như vậy được?”
“Tầm mắt của Lã Động Tân cực cao. Tới cả chúng ta muốn bái hắn làm thầy mà hắn còn không thèm để ý! Sao hôm nay lại…”
Nhóm Thiên Tiên đều phải có chút ghen tị.
Muốn làm môn hạ của Đạo tổ thì phải có vận may cực lớn! Vì thế bọn họ đều không có cách nào khác, thông thường đều phải bái làm môn hạ cho Chân Tiên, Thiên Thần.
Lã Động Tân được xếp hạng đỉnh cao trong Chân Tiên, Thiên Thần. Vả lại có gia thế lớn, giỏi dạy đệ tử! Mà với tính cách của Lã Động Tân thì một khi được chọn là sẽ được hắn tận tâm tận lực dạy dỗ. Ngược lại hoàn toàn với những Chân Tiên Thiên Thần một lòng tu đạo không quan tâm tới đệ tử.
“Lã Động Tân?”
“Đó chính là Lã Động Tân trong truyền thuyết.” Nhóm Vạn Tượng chân nhân như Cửu Tử chân nhân, Thương Ngô Thứ, Hương Thiên Tiếu, Thiếu Viêm Hiên đều phải đỏ cả con mắt.
Bọn họ đã đánh tới vòng chín sáu người, thậm chí là tiến tới vòng mười người, sáu người đầu tiên!
Cho dù là phàm phu tục tử…cũng phải biết tới cái tên Lã Động Tân. Bởi vì trong vô vàn truyền thuyết như kiểu Hậu Nghệ, Khoa Phụ, thượng động bát tiên. Lã Động Tân chính là người đứng đầu thượng động bát tiên!
Tuy có ghen tị tới đỏ con mắt, nhưng nhóm Thiên Tiên cũng hiểu được tính tình của Lã Động Tân.
“Ngươi có bằng lòng hay không?” Lã Động Tân hỏi thêm câu nữa.
Dư Vi ngơ ngác. Bị niềm vui bất chợt đưa đến thế này thì thật sự nàng như đang ngủ mơ. Dĩ nhiên là nàng đồng ý. Ai lại không muốn làm môn hạ cho Lã Động Tân? E là lựa chọn này chỉ dưới mỗi làm môn hạ của Đạo tổ.
Nhưng nàng và Kỷ Ninh vừa mới kết thành đạo lữ, chẳng lẽ lại phải chia xa ngay sao?
Dư Vi quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh ở xa xa.
Kỷ Ninh hiểu được. Tuy Dư Vi có ý không đành lòng nhưng Dư Vi cũng phải có con đường cho mình nên hắn gật đầu nhẹ.
“Đừng nghĩ tới tiểu tình lang của ngươi.” Lã Động Tân thấy Dư Vi quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh thì nói luôn. “Tiểu tình lang của ngươi cũng sẽ được bái làm môn hạ của Chân Tiên Thiên Thần khác thôi. Nhất định sẽ phải đi theo Chân Tiên, Thiên Thần một thời gian. Cho nên dù ngươi không bái ta làm sư phụ, không bao lâu nữa Kỷ Ninh cũng vẫn phải rời khỏi thế giới Đại Hạ này.”
Dư Vi hiểu ra. Nàng dõi mắt nhìn về phía Kỷ Ninh. Kỷ Ninh gật đầu liên tục.
“Cho ta hỏi là sẽ mất bao lâu?” Dư Vi thấp thỏm nói.
“Ngắn thì vài chục năm, lâu thì trăm năm.” Lã Động Tân cười nói. “Ngươi cũng không phải lo. Một khi ta biết Kỷ Ninh trở về thế giới Đại Hạ thì ta cũng sẽ cho ngươi về theo để sum họp với tiểu tình lang.
Dư Vi khát vọng nói: “Tiền bối có thể cho Kỷ Ninh làm đệ tử giống ta không?” Nàng biết Lã Động Tân chính là Kiếm Tiên nên rất thích hợp dạy dỗ Kỷ Ninh.
“Ta cũng muốn.” Lã Động Tân lắc đầu than thở. ” Đáng tiếc, hoàng đế Đại Hạ của các ngươi lại không chịu.” Nói xong, hắn nhìn về phía hoàng đế Đại Hạ.
Hoàng đế Đại Hạ vẫn ngồi đó, mỉm cười không nói câu nào.
Hiển nhiên là việc này không thể thương lượng được! Dư Vi gật đầu rồi không chần chừ, quỳ xuống cung kính nói: ” Đồ nhi bái kiến sư phụ.”
“Ha ha ha…” Lã Động Tân cười ha ha nói. “Tốt tốt tốt, có thể thu được một đồ đệ tốt thì lần tới đại hội Tiên Duyên này cũng đáng. Dư Vi, ngươi tới chỗ tiểu tình lang kia một chút. Đợi lát nữa đại hội Tiên Duyên kết thúc, chúng ta sẽ rời khỏi thế giới Đại Hạ này.”
“Vâng thưa sư phụ.” Dư Vi đi tới bên cạnh Kỷ Ninh.
“Dư Vi, chúc mừng.” Uất Trì Tích Nguyệt vui vẻ cho Dư Vi. Đạo lữ của biểu đệ mình có thể bái làm môn hạ của Lã Động Tân thì đúng là một việc đáng mừng.
“Kỷ Ninh, tới lúc đại hội Tiên Duyên kết thúc, Chân Tiên Thiên Thần rời đi. Sư phụ cũng sẽ dẫn ta đi khỏi thế giới Đại Hạ này.” Trong mắt Dư Vi hiện lên vẻ không đành lòng.
Kỷ Ninh nắm nhẹ lấy cánh tay Dư Vi. ” Hai người chúng ta đều hương đạo. Một kỳ ngộ khó cầu như thế sao có thể bỏ qua được? Huống chi ta cũng sẽ bái làm môn hạ của Chân Tiên, Thiên thần. Tới lúc đó cũng sẽ phải đi theo sư tôn…rồi cũng sẽ phải rời khỏi thế giới Đại Hạ. Tuy không thể bái được Đạo tổ…
Nhưng có thể bái được một vị Chân Tiên, Thiên Thần thì cũng coi như là có chỗ dựa vững chắc! Ngoài ra cũng sẽ mở mang thêm hiểu biết về tam giới! Kỷ Ninh đã quyết định theo Chân Tiên, Thiên Thần dốc lòng tu luyện một thời gian.
Dư Vi gật đầu ” Sư phụ cũng đã nói. Rời đi ngắn cũng phải vài chục năm, lâu thì trăm năm. Một khi sư phụ biết được chàng trở về thế giới Đại Hạ thì cũng sẽ cho ta về theo.”
“Cùng nhau cố gắng.” Kỷ Ninh nói khẽ. “Chúng ta đều phải độ kiếp thành Thiên Tiên, cùng nhau thật sự trường sinh bầu bạn.
“Trường sinh bầu bạn.” Dư Vi cũng gật đâu, đôi mắt hơi đỏ lên.
Có thể được trường sinh bầu bạn với người mình yêu thì thật quá tuyệt vời.
“Nhưng ta thật sự có thể trường sinh bầu bạn với Kỷ Ninh không? Dư Vi nhớ lại kiếp trước, trong lòng hiện lên sự sợ hãi. “Bất kể thế nào, ta thà hồn phi phách tán chứ không làm tổn thương Kỷ Ninh. Trước khi ta chết, mọi thứ đều phải tốt đẹp.”
Ở một trong hàng tỉ thế giới nhỏ thuộc tam giới.
Đây là một thế giới đẹp đẽ, tràn ngập hương hoa, dân phong thuần phác. Mặc dù bị chia ra làm ba nước, nhưng cũng chỉ đa phần là đánh nhỏ, thỉnh thoảng mới có người tu tiên chiến đấu vì lợi ích quốc gia của mình. Rất ít khi xảy ra chiến tranh quy mô lớn.
“Vù.”
Không gian bị xé toác ra.
Hoàng đế Đại Hạ từ hư không đi vào. Vừa tới thế giới này là lập tức nhanh chóng tới một ngọn núi. Trên núi có một đạo quán tên là ” Trường Thanh Quan”. Trường Thanh cũng khá là bình thường, danh tiếng ở thế giới này cũng khá nhỏ nên chỉ có vài trấn xung quanh là biết tới đạo quán này.
Những người ở thế giới nhỏ này không hề biết rằng ở ” Trường Thanh Quan” này có một vị Kiếm Tiên cao cao tại thượng.
“Trường Thanh sư đệ, sao ngươi lại chỉ có dẫn theo năm ba tên đạo đồng thế này? Thế này thì sao gọi là đạo quán tu đạo được?” Hoàng đế Đại Hạ mặc áo trắng đi vào cửa sau đạo quan. Ở phía sau đạo quán có một tên nam tử trẻ tuổi đang tưới vườn cây. “Ngươi cứ lo quản lý thế giới lớn của ngươi đi. Ta không vướng víu gì nên cũng chẳng cần phải phiền não.” Nam tử trẻ hờ hững nói.
“Đồ đệ của ngươi đâu rồi?” Hoàng đế Đại Hạ lắc đầu. “Ngươi đã dựng đạo quán ở đây, tại sao lại không dẫn đồ đệ tới để dạy cho tốt.”
“Sư phụ dẫn đường, tu hành là do bản thân. Ta chỉ điểm cho bọn chúng mười năm, cái gì cần dạy đều đã dạy, như thế là đã đủ. Còn bọn chúng tu luyện thành loại gì, có thể thành Thiên Tiên hay không…thì ta lực bất tòng tâm.” Nam tử trẻ tuổi đặt mông ngồi xuống, cầm lấy cái gàu múc nước trong thùng , uống một ngụm rồi khà khà cảm thán. “Nước ngọt thật.”
Hoàng đế Đại Hạ bất đắc dĩ.
Người có thể trở thành Chân Tiên, Thiên Thần thì tới Thiên đế còn phải khách khí đối đãi. Vậy mà tên sư đệ này lại khác hoàn toàn. Nhưng hắn cũng chịu không khuyên bảo nổi người sư đệ này.
“Ta tới lần này là theo lệnh của sư tôn.” Hoàng đế Đại Hạ mở miệng.
“Sư tôn?” Nam tử trẻ tuổi lập tức trở nên nghiêm túc.
Hoàng đế Đại Hạ áo trắng gật đầu: “Ngươi cũng đã biết, ba mươi năm trước lục đạo luân hồi bị tấn công hỏng mất…Hiện giờ thế lực ngầm ở tam giới hoạt động mãnh liệt nên sẽ không thể nào tránh khỏi một hồi rung chuyển. Mà lúc tam giới càng rùng chuyển hỗn loạn thì lại càng có nhiều anh hùng hào kiệt được sinh ra.”
Nam tử trẻ tuổi gật đầu.
“Thế giới Đại Hạ ta có số mệnh cường thịnh. Trong lần cử hành đại hội Tiên Duyên này, sư tôn đã chọn được một đệ tử tên là Mộc Truyền chân nhân. Thậm chí còn có cả đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế trong lần đại hội Tiên Duyên này.” Hoàng đế Đại Hạ nói.
“Sao?” Nam tử trẻ tuổi giật mình nói. “Một lần đại hội Tiên Duyên mà có tới hai đệ tử Đạo tổ sao?”
“Theo lệnh của sư tôn thì ba người đứng đầu đại hội Tiên Duyên này đều phải thu vào dòng dõi Xích Minh. Sư tôn đã chọn Mộc Truyền chân nhân. Hai người còn lại là Hắc Thạch chân nhân và Kỷ Ninh. Kỷ Ninh kia chính là một hạt giống Kiếm Tiên tuyệt thế, mới tu luyện ba mươi năm. Tới cả Lã Động Tân muốn thu mà ta còn chưa cho thu…Hơn nữa, ngày sinh của hắn lại không cách ngày lục đạo luôn hồi bị hỏng bao nhiêu. Nên có lẽ sẽ có số mệnh cực lớn.” Hoàng đế Đại Hạ đứng bên cố gắng thuyết phục.
“Ngươi không cần phải thuyết phục.” Nam tử trẻ tuổi lắc đầu. “Lã Động Tân có muốn thu hay không cũng không liên quan. Với tính khí đấy thì tới cả phàm nhân cũng có thể được thu làm đồ đệ. Còn việc Kỷ Ninh mới tu luyện ba mươi năm ư? Lại thêm cả việc không kém ngày lục đạo luân hồi bị hỏng ư? Thật là nực cười!”
“Sở dĩ lúc tam giới rung chuyển có anh hùng hào kiệt sinh ra là vì khi đó sẽ có chiến đấu lớn, thậm chí làm cho một số người mạnh mẽ phải ngã xuống, số mệnh bay đi rồi lại hội tụ vào người khác…” Nam tử trẻ tuổi nói. “Mỗi lần tam giới rung chuyển. Những người cũ ngã xuống người mới vươn lên. Thậm chí có cả Đạo tổ chết, đạo tổ mới lên. Tổng thể mà nói, số lượng người mạnh mẽ trong tam giới vẫn giữ nguyên.”
“Có thể vươn lên hay không thì còn phải xem có nắm được kỳ ngộ lúc tam giới rung chuyển hay không đã!”
“Còn sinh ra thế nào thì ngươi cứ đi tìm ngươi khác đi.”
Nam tử trẻ tuổi không chịu thuyết phục.
Hoàng đế Đại Hạ chỉ đành cười xòa.
Đạo tổ có thể tạo ra luân hồi, ai cũng hiểu rằng chỗ ảo diệu của đạo luân hồi nhưng không ai nắm được số mệnh. Sau khi sinh ra, con người phải có kỳ ngộ thì mới có số mệnh tăng lên ! Chứ không thì có người sinh ra đã là Đạo tổ rổi!
Cùng lắm thì cũng chỉ là do kiếp trước tạo phúc, kiếp sau được đầu thai làm người tốt mà thôi.
“Hơn nữa sư huynh à, không phải sư đệ ta nói huynh gì đâu.” Nam tử trẻ tuổi nói.. “Mặc kệ tam giới rung chuyển thế nào, có thu đồ đệ tay chân gì không…quan trọng vẫn chính là bản thân mình!”
“Chúng ta chỉ có thể tin tưởng, nắm chắc nhất vào bản thân mình!”
“Đồ đề cũng có thể phản bội, thủ hạ cũng có thể phản bội, tới cả bạn bè cũng có thể cho ngươi một đao… Chỉ có bản thân mạnh mẽ thì mới có thể nắm được tất cả” Nam tử trẻ tuổi nói. “Đối với ta mà nói, lúc tam giới rung chuyển chính là cơ hội cho Trường Thanh ta đột phá tới ” Đại La Đạo tổ”. Còn đồ đệ ư? Đồ đệ có tu tới Đạo tổ thì cũng chẳng là cái đinh gì!”
Hoàng đế Đại Hạ không nói thêm lời nào nữa. Hắn và Kiếm Tiên Trường Thanh vốn đi theo hai mục đích hoàn toàn khác nhau. Hắn có xuất thân là hoàng tộc thượng cổ, nên dĩ nhiên có cách nghĩ khác. Lúc này, hắn bỏ ra một cuốn tranh: ” Ngươi cứ xem cảnh Kỷ Ninh chiến đấu đi.”
Cuốn tranh mở ra.
Từng trận chiến được hiện lên.
“Kiếm Tiên à? Nam tử trẻ tuổi gật đầu rồi đưa cho hoàng đế Đại Hạ một thành kiếm nhỏ. “Đứa nhỏ này đúng là có thiên tư tuyệt vời. Nếu sư tôn đã ra lệnh thì ta sẽ thu Kỷ Ninh làm đồ đệ. Đây là tín vật của ta, ngươi bố trí đưa nó cho Kỷ Ninh. Nếu Kỷ Ninh đồng ý nhận ta làm thầy thì bảo hắn trong mười ngày bóp nát tín vật, ta sẽ tới tìm hắn. Nếu quá mười ngày, tín vật này sự tự động biến mất.”
Sư phụ nguyện ý nhận đồ đệ thì vẫn phải xem đồ đệ có nguyện ý tới cửa không.
Lã Động Tôn cũng phải hỏi Dư Vi có nguyện ý hay không.
Kiếm Tiên Trường Thanh cũng vậy. Nếu Kỷ Ninh không muốn, với sự kiêu ngạo của Thuần Dương chân tiên thì sẽ không bao giờ đi cạy cục Kỷ Ninh đồng ý cả.
“Được.” Hoàng đế Đại Hạ cầm thanh kiếm nhỏ màu xanh, cười nói: “Sư đệ.ta sẽ không phá hỏng cuộc sống nhàn nhã của ngươi ở đạo quán này nữa.”
Nói xong lập tức biến mất.
Chương 352: Có bạn từ xa tới
Đại hội Tiên Duyên kết thúc.
Đám Chân Tiên, Thiên Thần cũng bắt đầu rời khỏi Thiên Mang Điện.
“Khó lắm mới được ra ngoài một chuyến, vậy mà đã phải về rồi.” Phúc Hải thiên thần há miệng ra, toàn bộ thức ăn trên cái bàn dài bay thẳng vào miệng hắn, xong rồi hắn vỗ vỗ bụng nói. “Hạ Mang, Đông Hoa, các vị, ta đưa tiểu sư đệ về trước đây.”
Nói xong, hắn lập tức kéo tay Lạp Tháp chân nhân đi.
Vù!
Hắn điều khiển mây mù bay vào hư không, biến mất không thấy đâu.
“Đồ nhi, phải đi rồi.” Lã Động Tân nhìn về phía Dư Vi đang ngồi cạnh Kỷ Ninh ở xa xa.
Dư Vi đang nói chuyện với Kỷ Ninh, nghe thấy tiếng thúc giục của Lã Động Tân thì lại càng không đành lòng, ôm chặt vào người Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh cũng ôm lấy Dư Vi. Hắn có thể cảm nhận được nội tâm của Dư Vi. Đây là một người con gái trong nóng ngoài lạnh. Sau khi trở thành đạo lữ, hắn có thể cảm nhận được sự ấm áp trong lòng của Dư Vi.
“Chờ ta.” Dư Vi nói khẽ.
Kỷ Ninh dán mặt vào mặt Dư Vi, cảm nhận hơi ấm từ da thịt nàng, khẽ nói: ” Nhất định sẽ chờ nàng, ta thề.”
“Không cần thề.” Dư Vi buông Kỷ Ninh ra, trong mắt ngấn lệ. “Ta tin chàng”
Dư Vi lập tức quay người đi tới chỗ Lã Động Tân.
“Đã để sư phụ phải đợi lâu rồi.” Dư Vi nói.
“Si nhi, si nhi.” Lã Động Tân lắc đầu thở dài. Lúc này dưới chân hai người xuất hiện mây mù rồi nhanh chóng bay lên trời cao.
Kỷ Ninh ngẩng đầu lên nhìn.
Trên mây mù, Dư Vi cũng cúi đầu xuống nhìn. Hai người cùng nhìn nhau nhưng mây mù vẫn nhanh chóng biến mất.
Lần này chia xa…sau này gặp lại không biết thế nào.
“Dư Vi mới thật sự là thích hợp nhất với Kỷ Ninh.” Cửu Liên nhìn ánh mắt chia xa của hai người Dư Vi và Kỷ Ninh thì cảm thấy không đành lòng. “Cảm tình của bọn họ còn sâu đậm hơn cả lúc đầu ta với Kỷ Ninh. Trái tim của ta chưa bao giờ gần kề Kỷ Ninh như vậy.”
“Đi thôi.”
“Ta cũng đi thôi.”
Bồ tát Đại Thế Chí, Bắc Địa tiên ông cùng một đám liên tiếp rời đi.
“Mộc truyền sư đệ theo ta tới chỗ sư tôn.” Hoàng đế Đại Hạ dẫn Mộc Truyền chân nhân rời đi.
Nhất thời, gần ngàn Thiên Tiên cũng dần người rời đi. Kỷ Ninh và Uất Trì Tích Nguyệt cũng theo Diên Vương rời đi. Cửu Liên theo Đông Duyên lão tổ rời đi.
Sau hiệu lệnh của Kỳ Vương, người từ ba ngàn sáu trăm quận. biển bốn phương cũng tự động rời đi.
Kỷ Ninh còn quay về đội ngũ quận An Thiền.
“Kỷ Ninh.”
“Kỷ Ninh! Người đứng đầu đại hội Tiên Duyên!”
” Bắc Minh chân nhân!” Đội ngũ quận An Thiền phát hiện ra Kỷ Ninh từ trên trời bay tới thì lập tức hoan hô reo hò. Bọn họ không hề biết tới việc ” Đạo tổ thu đệ tử”, chỉ biết tới việc Kỷ Ninh là người đứng đầu đại hội Tiên Duyên lần này! Đây là vinh quang vô cùng, là niềm vinh hạnh của cả quận An Thiền.
“Chủ nhân.” Tiểu Thanh hóa thành đường sáng bay về phía Kỷ Ninh rồi quấn trên tay hắn.
“Ninh nhi.” Bạch Thủy Trạch cũng bay tới cạnh Kỷ Ninh.
“Tiểu Thanh, Bạch thúc.” Kỷ Ninh cũng tạm thời bớt đi phần nào thương nhớ với Dư Vi, cảm nhận thấy ấm áp hơn nhiều. Ít nhất thì vẫn có tiểu Thanh và Bạch thúc đi bên mình.
“Kỷ Ninh sư huynh, huynh trâu bò quá thể.” Mộc Tử Sóc kích động hô lên. “Đứng đầu đại hội Tiên Duyên, đúng đầu đó! Cả thế giới Đại Hạ có ba ngàn sáu trăm quận và vô số đảo ở biển bốn phương…Vậy mà huynh mới tu luyện ba mươi nam đã có thể giành giải thứ nhất. Huynh thật quá lợi hại. Ta thật sự bội phục sư huynh!”
“Chúc mừng sư đệ Kỷ Ninh.” Đám người Thương Giang chân nhân cũng đi tới.
“Kỷ Ninh.” Bắc Sơn Bách Vi cũng đi tới với vẻ mặt vui mừng, đấm vào ngực Kỷ Ninh một nhát. “Cừ thật, lúc trước ta còn cản ngươi không cho tới đại hội Tiên Duyên, xem ra ta đã quá coi thường ngươi. Ngươi chẳng những lợi hại mà còn giành được ngôi vị đứng đầu đại hội Tiên Duyên. Ngươi bây giờ thật sự là người nổi tiếng khắp quận An Thiền, thậm chí là nổi tiếng khắp vương triểu Đại Hạ.”
Kỷ Ninh chỉ cười.
Nếu lần đại hội Tiên Duyên này bình thường như bao lần khác thì đúng là đáng để mình vui mừng.
Nhưng lần đại hội này lại có việc Đạo tổ thu đệ tử. Còn như cái tiếng ” đứng đầu đại hội Tiên Duyên” thì lại như cái hư danh chẳng còn quan trọng lắm nữa. Đáng tiếc là mình không thể bái làm môn hạ của Đạo tổ.
“Kỷ Ninh à, Bắc Hạch Học cung ta lần này nở mày nở mặt rồi.” Ngũ Phong tiên nhân vui mừng nói. “Ngươi cùng tiểu lôi thôi vào vòng sáu người, thậm chí lại còn giành hạng đầu. Ha ha ha…Hắc Bạch Học cung ta phải ghi lại chuyện này thật kỹ. Cho dù trăm vạn năm sau thậm chí trăm triệu năm sau thì một ngày này đều sẽ được hậu bối ở Hắc Bạch Học cung biết tới. Đây chính là vinh quang của Hắc Bạch Học cung ta.”
“Đại sư huynh đâu?”
“Lạp Tháp sư huynh đâu?”
“Còn cả sư tỷ Dư Vi, sư tỷ Dư Vi đâu rồi?” Mỗi người đều hỏi.
Kỷ Ninh truyền âm cho Ngũ Phong tiên nhân: “Đại sư huynh đã được Đạo tổ Huyền Vũ Đại Đế thu làm đệ tử. Dư Vi cũng được Thuần Dương Chân Tiên Lã Động Tân thu làm đệ tử. Cả hai đều đã được đưa đi khỏi thế giới này rồi.”
“Cái gì?” Ngũ Phong tiên nhân kinh hãi.
Huyền Vũ Đại Đế?
Lã Động Tân?
Dù sao ông ta cũng là Tán tiên sống lâu nhất ở Hắc Bạch Học cung nên cũng gặp qua khá nhiều Thiên Tiên, coi như cũng có chút hiểu biết về tam giới nên cũng biết ” đệ tử Đạo tổ” là thế nào. Mà Lã Động Tân thu Dư Vi làm đồ đệ cũng là một việc lớn của Hắc Bạch Học cung.
“Ta biết rồi, ngươi nhất thiết không được nói ra ngoài.” Ngũ Phong tiên nhân nói.
“Được.” Kỷ Ninh gật đầu.
“Vậy còn ngươi?” Ngũ Phong tiên nhân truyền âm hỏi.
“Hẳn là ta sẽ bái làm môn hạ của một vị Thuần Dương chân tiên.” Kỷ Ninh nói.
“Hoàng đế Đại Hạ cho ta ba ngày ở vương đô chờ tin tức.”
Sau khi đại hội Tiên Duyên kết thúc, từng Chân Tiên, Thiên Thần đi hết
“Vù…” Trên không trung vương đô Đại Hạ, một khoảng hư không bị xé rách ra tạo thành một lối đi.
Một thanh niên tóc bù xù mặc áo bào trắng bước qua lối đi, quan sát xuống phía dưới. Ánh mắt của hắn xuyên qua cả không gian nên có thể thấy rõ được cả vương đô Đại Hạ rộng lớn.
“Đại Hạ?” Thanh niên mặc áo bào trắng gật đầu nhẹ rồi lại xuyên qua hư không đáp xuống vương đô Đại Hạ.
Hắn nhàn nhã bước đi.
Không bao lâu sau đã tới phủ Diên Vương.
“Sư đệ.” Ở ngoài cổng chính phủ Diên Vương, Kỷ Ninh đang ôm chầm lấy Mộc Tử Sóc rồi buông ra, trịnh trọng nói. “Ta và sư tỷ Dư Vi của ngươi đều sẽ bài làm môn hạ của Thuần Dương chân tiên, một khi hoàng đế Đại Hạ tới báo là ta sẽ phải nhanh chóng rời khỏi thế giới Đại Hạ này. Chuyến này đi sợ rằng phải vài chục, vài trăm năm nữa mới gặp lai. Huynh đệ của ta, chúng ta hẹn gặp lại sau.”
Trong đám đồng môn sư huynh đệ, Kỷ Ninh có cảm tình sâu nhất với Mộc Tử Sóc.
Đó thật sự là huynh đệ sống chết có nhau.
“Sư huynh, huynh đi theo Thuần Dương chân tiên là để độ kiếp thành Thiên Tiên. Đó là chuyện tốt.” Đôi mắt của Mộc Tử Sóc hơi đỏ lên. “Có điều, ta thật sự không nỡ rời xa sư huynh.”
“Ha ha ha, huynh đệ chúng ta có thể gặp lại nữa cơ mà.” Kỷ Ninh nói.
“Mặc dù huynh theo Thuần Dương chân tiên nhưng đừng có kiêu ngạo. Mộc Tử Sóc ta cũng tu luyện. Đừng để sau này người đứng đầu đại hội Tiên Duyên lại không bằng Mộc Tử Sóc ta đấy nhé. Ha ha ha, vậy lại trở thành trò hề đấy.” Mộc Tử Sóc cười nói.
Kỷ Ninh cũng cười.
“Tốt lắm. Không phải tiễn nữa ! Tới khi nào quay lại thế giới Đại Hạ thì nhất định phải tìm ta đấy.” Mộc Tử Sóc nói.
“Nhất định, nhất định sẽ tìm ngươi.” Kỷ Ninh gật đầu.
“Ừ” Mộc Tử Sóc quay đầu, điều khiển một con Thanh Long xé gió rời đi. Ngoài hắn ra, Kỷ Ninh cũng đã từ biệt hết đồng môn từ ngoài thành rồi. Chỉ có Mộc Tử Sóc có cảm tình sâu đậm nhất là Kỷ Ninh dẫn tới phủ Diên Vương.
Nhìn thầy sư đệ điều khiển Thanh Long rời đi, Kỷ Ninh dõi theo hồi lâu rồi mới xoay người dẫn tiểu Thanh và Bạch Thủy Trạch vào phủ Diên Vương.
“Ô!”
Thanh niên tóc dài áo trắng vẫn đứng ở xa xa lặng yên gật gù đắc ý. “Xem ra Kỷ Ninh là người trọng tình nghĩa. Không tệ không tệ.”
Nói xong hắn liền nhẹ nhàng đi vào phủ Diên Vương.
Ở cửa chính phủ Diên Vương có thủ vệ bảo vệ nghiêm ngặt. Nhưng thanh niên tóc dài áo bào trắng đi nhàn nhã vào như chưa từng xuất hiện.
“Trận pháp cấm chế ở vương phủ này chỉ có vài cái ở cửa. Diên Vương này mới trở thành Thiên Tiên nên thực lực vẫn không nhiều lắm.” Thanh niên tóc dài áo bào trắng đi tới, dọc đường các thị nữ đều đi qua như chưa từng thấy.
Hắn như là hư vô, không hề tồn tại.
Ở phía trong cửa vương phủ được canh phòng nghiêm ngặt.
Lại thêm cả trận pháp cấm chế, không kém gì một môn phái lớn. Theo lý thuyết thì người khác mà đi vào là chủ nhân vương phủ “Diên Vương” có thể phát hiện ra ngay.
Nhưng thanh niên áo bào trắng thì lại cứ thế đi thẳng vào mà không ai phát hiện ra.
“Vù vù vù…” Giữa sông có một tòa tiên phủ.
Đây chính là chỗ ở của Kỷ Ninh.
“Kỷ Ninh kia mới chỉ là Vạn Tượng chân nhân mà khả năng bưng bít cũng khá tốt rồi.” Thanh niên tóc dài áo bào trắng đi tới trước của Tiên phủ rồi lập tức tiến vào trong. Toàn bộ cấm chế trong Tiên phủ đều không hề bị kích hoạt. Trong Tiên phủ, Kỷ Ninh vừa quay về là đã lặng yên ngồi trong đình. Trong lòng Kỷ Ninh lại có thêm vướng bận khi Dư Vi đã theo sư phụ Lã Động Tân rời đi.
“Kỷ Ninh, có người vào đây, tiến vào trong Tiên phủ này rồi.” Giọng nói của con gấu lớn lông vàng vang lên trong đầu Kỷ Ninh.
“Đã vào Tiên phủ rồi sao? Sao chủ nhân Tiên phủ là ta lại không hề hay biết?” Kỷ Ninh biến đổi sắc mặt.
“Rất mạnh. Ta chỉ cảm nhận được mơ hồ chứ không hề điều tra ra hắn.” Con gấu lông vàng nói: “Người này có thực lực rất mạnh. Hẳn là phải cỡ Chân Tiên Thiên Thần. Tiên phủ này chỉ là pháp bảo động phủ bình thường, mà của Tiên phủ lại luôn mở ra nên làm sao có thể phát hiện tồn tại như thế đây?”
Kỷ Ninh hơi kinh ngạc.
Chân Tiên Thiên Thần? Đây chính là tồn tại ngang tầm với hoàng đế Đại Hạ. Cho dù là ở tam giới thì những tồn tại thế này cũng rất hiếm gặp. Đó chính là những kẻ mạnh mẽ ở tam giới.
“Được danh hiệu đứng đầu đại hội Tiên Duyên, ngươi không hô bằng gọi hữu tới chúc mừng mà lại ngồi uống rượu giải sầu một mình ở đây sao? Thật là lạ kỳ, lạ kỳ.” Chợt một giọng nói nhẹ nhàng vang lên . Một thanh niên tóc dài áo trắng đi vào trong sâ.
“Có bạn từ phương xa tới, không phải kinh sợ.” Thanh niên tóc dài áo bào trắng mỉm cười. “Tiểu hữu Kỷ Ninh.Ta tới chỗ này là phải đi đường sá xa xôi mới tới được. Vậy mà không mời được ta chén rượu hay sao?”
“Tiền bối, mời.”
Kỷ Ninh vung tay lên, trước mặt xuất hiện một cái bàn đầy quả tiên, rượu tiên.
“Tuy chỗ rượu quả này hơi tồi, nhưng vẫn còn có thể miễn cưỡng nuốt được.” Thanh niên tóc dài áo bào trắng cất bước lên, lập tức ngồi đối diện với Kỷ Ninh, cầm bầu rượu lên uống hai ngụm.
” Không biết tiền bối tới gặp vãn bối có chuyện gì?” Kỷ Ninh thấp thỏm.