1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 251 [Chương 1508 đến 1513]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 251 [Chương 1508 đến 1513]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1508:

Kỷ Ninh gật gù:

– Lúc trước Ba Lâm Chí Tôn tùy ý phá hoại, cấm chế bị phá hủy, chỉ có nguồn năng lượng cũng vô dụng. Phải rồi, Ma Tước Tinh có lai lịch gì? Rất quý giá sao?

Khôi lỗi đoản mâu giải thích rằng:

– Rất quý. Nguyên chiến thuyền Hổ Huyệt chia hai khu chiến tranh và khu sinh hoạt. Chúng ta ở khu vực sinh hoạt, nguồn năng lượng là Ma Tước Tinh. Khu chiến tranh ở ngoài cùng càng quan trọng, chủ yếu để giết địch, năng nguyên là Thủy Long Thạch càng mạnh. Một viên Thủy Long Thạch bằng mười cây Ma Tước Tinh, nghe nói khu chiến tranh có mười cây Thủy Long Thạch, khiến chiến thuyền Hổ Huyệt tung hoành vô địch, dễ dàng xuyên qua các vực giới, giết chóc vô số.

Mắt Kỷ Ninh sáng rực:

– Thủy Long Thạch?

Khôi lỗi đoản mâu làm cụt hứng:

– Chắc Thủy Long Thạch sớm bị cướp đi, Thủy Long Thạch nằm ở ngoài cùng rất rõ ràng. Trong Tây Tư tộc một viên Thủy Long Thạch có thể đổi một Đế Quân áo đen. Nhưng tu hành giả các ngươi chắc không thể phát huy uy lực thật sự của Thủy Long Thạch, chỉ có dùng phi chu chiến thuyền Tây Tư tộc để lại mới dùng Thủy Long Thạch được.

Kỷ Ninh nhẹ gật đầu, không kiềm được hỏi:

– Tại sao Tây Tư tộc ở nhiều mặt vượt xa văn minh tu hành giả?

Khôi lỗi búa to cười to bảo:

– Nội tình của Tây Tư tộc sâu hơn, về các mặt như luyện khí, khôi lỗi, binh khí vượt trên văn minh tu hành giả. Như đẳng cấp khôi lỗi chúng ta có nhiều vô số kể. Nhưng Chí Tôn của văn minh tu hành giả quá lợi hại, tuy Tây Tư tộc có đại năng đỉnh cao nhất đấu với Chí Tôn nhưng vẫn không đánh lại.

– Hơn nữa văn minh tu hành giả có thể liên tục sinh ra cường giả, chết nhóm này thì sinh nhóm mới, về đánh lâu dài cuối cùng bên thua sẽ là Tây Tư tộc. Đây là suy đoán của chúng ta khi rảnh rỗi trò chuyện.

– Chiến thuyền Hổ Huyệt ban đầu bị một vị Chí Tôn phá hủy, giai đoạn sau của chiến tranh thua thế nào thì chúng ta không rảnh. Nhưng Tây Tư tộc rất kiêng dè Chí Tôn, cũng e ngại năng lực sinh sản của văn minh tu hành giả.

Kỷ Ninh gật gù.

Một ngôi sao, một phương thế giới là có thể sinh ra thật nhiều tu hành giả, nếu tùy ý truyền bá ra truyền thừa đỉnh cao nhất thì chắc chắn có thể sinh ra vô số cường giả.

Hiện giờ bởi vì văn minh tu hành giả thắng nên khó truyền pháp môn ra ngoài, rất khó được truyền thừa đỉnh cao nên tốc độ sinh ra cường giả cũng chậm.

Nhiều cấm chế đã bị hủy từ lâu, dễ dàng lấy Ma Tước Tinh đi, sáu cây nhanh chóng vào tay. Có một cây hơi mất thời gian, một cây còn lại cấm chế khá hoàn thiện, biết phản phệ. Tây Tư hộ vệ Bạch Dung phòng ngự mạnh nhất phải tự mình ra tay, nó bị đánh bay xa tít nhưng thành công ngăn cản.

Mất hơn ba canh giờ gom đủ tám cây Ma Tước Tinh, Kỷ Ninh lộ vẻ vui mừng:

– Vào tay rồi!

Đây mới là thu hoạch lớn nhất trong chuyến đến Ma Tượng Thạch Bích lần này. Tám cây Ma Tước Tinh phỏng chừng giá trị gần bằng một Đế Quân áo đen.

Kỷ Ninh rất vui vẻ:

– Thu hoạch thật ngoài ý muốn.

Khôi lỗi hộ vệ Bạch Dung và bốn khôi lỗi thủ hộ nhanh chóng bắt giữ đám khôi lỗi cấp Đế trong di tích bỏ hoang rộng lớn này. Các khôi lỗi cấp Đế quá yếu, Chí Tôn không thèm để vào mắt nhưng Kỷ Ninh thì rất quan tâm.

Mất hơn nửa tháng, phá hủy nhiều cấm chế, Kỷ Ninh lại bắt sống tám mươi sáu khôi lỗi cấp Đế. Nguyên phế tích chỉ còn sáu chỗ cấm chế không thể nào phá hủy, cũng có một ít khôi lỗi cấp Đế trốn trong đó.

Kỷ Ninh vui sướng nói:

– Ha ha, lần này thu hoạch lớn quá đi!

Mỗi chỗ di tích Tây Tư tộc hầu như là kho báu lớn.

Thu hoạch của Kỷ Ninh nhỏ hơn của Thanh Thạch Đạo Nhân ngày xưa, vì không có Đế Quân áo đen. Ma Tước Tinh mặc dù quý giá nhưng chỉ với Tây Tư tộc, ở trong mắt tu hành giả thì giá trị Đế Quân áo đen cao hơn, nhưng thu hoạch thế này đã không ít.

Kỷ Ninh rất mong chờ:

– Ưm, lần này đi Thanh Hoa động phủ, nếu có thêm chút thu hoạch gì có lẽ sẽ mời được Chí Tôn.

Thanh Hoa động phủ là một bảo địa, nhưng gì thì gì, có lấy được bảo bối hay không phải xem thực lực. Như dân bản xứ ba gia tộc lớn sớm phát hiện ra di tích này mà mãi không thể làm gì được. Đợt này Kỷ Ninh tăng thực lực mảng lớn mới bắt giữ được bốn khôi lỗi thủ hộ, lấy tám cây Ma Tước Tinh.

– Đi!

Kỷ Ninh lặng lẽ rời khỏi Ma Tượng Thạch Bích, một thời gian dài sau này hắn sẽ không trở về ngôi sao dân bản xứ. Tranh đấu trên ngôi sao này tùy bọn họ làm gì thì làm.

Kỷ Ninh nhiều lần xé rách thời không, lại quay về Viêm Long vực giới.

Bên ngoài tam giới.

Kỷ Ninh áo trắng và Kỷ Ninh áo đen gặp nhau.

Kỷ Ninh phất tay ném một tấm gương, là pháp bảo động thiên, bên trong có bốn khôi lỗi thủ hộ, một đống khôi lỗi cấp Đế, Tây Tư Pháp Bàn. Mấy cái này Kỷ Ninh để lại cho tam giới, hắn cho phép bốn khôi lỗi thủ hộ đi trong tam giới. Nếu sau này Kỷ Ninh thân chết đạo tiêu thì bốn khôi lỗi thủ hộ tính trong nội tình của tam giới.

Trong tam giới có rất nhiều ruột thịt, bằng hữu tốt của Kỷ Ninh. Phụ thân, mẫu thân, nữ nhi có địa vị rất cao trong lòng hắn, nên Kỷ Ninh cố gắng để lại một số báu vật ở đây, bảo vệ tam giới, có như vậy hắn mới yên tâm xông xáo bên ngoài.

Kỷ Ninh nhìn hư không hỗn độn phía xa, mắt tràn ngập chiến ý:

– Thanh Hoa động phủ!

Thanh Hoa động phủ cách tam giới không quá xa, với năng lực xuyên việt thời không của Kỷ Ninh chỉ cần một chớp mắt đã đến hư không tinh thuần ngoài cùng động phủ.

Ong ong ong ong ong!

Từng đợt sóng uy năng vô hình càn quét giữa hư không, năng lượng căn nguyên vũ trụ dạt ra.

Kỷ Ninh nhìn cảnh này bị rung động từ tận đáy lòng.

Lúc trước đã từng thấy, giờ thực lực Kỷ Ninh tăng mảng lớn nhưng vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng.

Hiện giờ ánh mắt Kỷ Ninh cao, hắn lờ mờ đoán được:

– Có thể bài xích năng lượng căn nguyên hỗn độn vũ trụ, mà còn bài xích lâu dài. Thủ đoạn này cao hơn Chúa Tể rất nhiều, Dị Vũ Trụ Chi Chủ cũng không làm được, chẳng lẽ Thanh Hoa động phủ do một vị Chí Tôn sáng tạo? Nếu vậy lai lịch chín tầng cấm chế hỗn độn càng lớn.

Kỷ Ninh khá thắc mắc, ban đầu chín tầng cấm chế hỗn độn trợ giúp hắn rất lớn, giờ thành Tứ Bộ Đạo Quân, thần lực và pháp lực càng tinh thuần, lực lượng sương khói hoa xanh cũng tinh khiết hơn. Nhưng khi tu hành giả đến đẳng cấp siêu cao chủ yếu dựa vào cảnh giới đạo, lực lượng sương khói hoa xanh trợ giúp thực lực hầu như không đáng gì. Nếu vậy tại sao Chí Tôn sáng tạo ra pháp môn như thế? Còn hướng dẫn tu hành giả tu luyện pháp môn này tìm đến đây?

Chương 1509:

Vèo!

Kỷ Ninh phá không bay đi giữa hư không, tốc độ siêu mau.

Xuyên qua hư không lại đi qua sương khói màu vàng, hắn thấy Vạn Bảo Kim Sát, nhưng ánh mắt của hắn bây giờ cao ngất, đã giết một đống Đế Quân nên không để ý Vạn Bảo Kim Sát.

Kỷ Ninh chậm lại, ngừng trước cửa cổng phủ đệ cổ xưa nguy nga:

– Đến rồi.

Cửa cổng Thanh Hoa động phủ có một đáo hoa xanh xinh đẹp thánh khiết đung đưa.

Kỷ Ninh mỉm cười tiến lên:

– Ta lại đến!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cửa động phủ cổ xưa lại một lần nữa tự động mở ra vì Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh chậm rãi bước vào.

Trong động phủ có ba cây thần, Kỷ Ninh nhìn thoáng qua, vung tay lên. khôi lỗi hộ vệ Bạch Dung xuất hiện bên cạnh.

Bạch Dung vạm vỡ cung kính kêu lên:

– Chủ nhân.

Kỷ Ninh lộ vẻ nghiêm túc nói:

– Đi theo sau lưng ta, e rằng nơi này ẩn giấu nguy cơ.

Đây rất có thể là nơi một Chí Tôn vất vả xây dựng, còn bắt nhiều Đế Quân đến đây, Thanh Hoa động phủ được tỉ mỉ tạo ra còn hơn Dị Thú động thiên.

Bạch Dung cung kính nói:

– Tuân lệnh!

Kỷ Ninh đi đằng trước, Bạch Dung theo bên cạnh, rất nhanh họ bước lên một cây cầu cong.

Kỷ Ninh mỉm cười nhìn đằng trước:

– Hai vị Đế Quân, đã lâu không gặp.

Đằng trước có hai lão nhân áo xám ngồi đối diện nhau, vẫn đang đánh cờ.

Hai lão nhân áo xám ngoái đầu nhìn.

– A?

Lão nhân mắt đỏ lạnh lùng cười:

– Tiểu tử, ngươi lại tới.

Lão nhân mắt bạc khách sáo hơn:

– Mau thật, mới chơi vài ván cờ tiểu hữu lại đến.

Kỷ Ninh câm nín. Mới có vài ván cờ?

Được rồi, đối với các Đế Quân có tuổi thọ vĩnh hằng bị nhốt trong này thì năm tháng tu hành của Kỷ Ninh siêu ngắn.

Kỷ Ninh nói:truyện huyền huyễn audio

– Thanh Hoa động phủ luôn hấp dẫn ta, tu hành tự cảm thấy thực lực miễn cưỡng đủ nên đến thử một lần.

Lão nhân mắt bạc hỏi:

– Xem hơi thở của ngươi chắc chưa hợp đạo thành Đế Quân?

Kỷ Ninh thành thật gật đầu nói:

– Không có.

Hơi thở của Vĩnh Hằng Đế Quân có chứa ý vị vĩnh hằng bất diệt ý.

Lão nhân mắt bạc khẽ thở dài:

– Ài, lần trước ta đã nói với ngươi trở thành Tứ Bộ Đạo Quân, một số Tứ Bộ Đạo Quân cực kỳ yêu nghiệt có lẽ có thể miễn cưỡng qua ải hai chúng ta, nhưng mặt sau còn có nguy cơ khó khăn, sơ sẩy một cái là mất mạng. Cho nên ta khuyên ngươi tốt nhất là hợp đạo thành Đế Quân rồi hẵng xông lên, ngươi làm vậy là quá lỗ mãng.

Kỷ Ninh cười nói:

– Cứ thử đi, thành công thì tốt, không được thì lần sau tới nữa.

– Hừ! Hắn đã tự tìm chết vậy để ta xem hắn có thực lực thế nào.

Lão nhân mắt đỏ nói xong đến gần Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh bước tới:

– Vậy thử đi.

Trong mắt lão nhân mắt đỏ lộ sát khí:

– Lúc trước ở trước mặt ta không có sức đánh lại, bao năm qua đi hy vọng sẽ cho ta chút niềm vui bất ngờ, nếu không sẽ rất chán.

Lão nhân mắt bạc không ngăn cản, vì lão cảm thấy lần trước Kỷ Ninh đã biết thực lực của bọn họ, lần này hắn đến chắc có tự tin. Nếu đơn giản bị lão nhân mắt đỏ giết vậy chỉ có thể nói Kỷ Ninh ngốc chết.

Kỷ Ninh đi xuống cầu vòm đứng trên bãi cỏ.

Lão nhân mắt đỏ vung ống tay áo phải:

– Đi!

Tay áo cuốn thiên địa mang theo uy năng thô bạo trùng kích Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh cũng vung tay lên.

Bùm!

Kỷ Ninh vung tay rất tùy ý nhưng chứa uy năng bá đạo của Chung Cực Kiếm Đạo chi Thiên Băng thức. Hai người đều là bá đạo tuyệt đối, chớp mắt va chạm vào nhau. Lão nhân mắt đỏ bất đắc dĩ hóa thành luồng sáng bay ngược về đập trúng ngọn núi thấp ở phía xa. Cấm chế trên núi chuyển động làm núi còn nguyên, lão nhân mắt đỏ thì tư thế quái dị dán trên núi thấp một giây sau mới rơi xuống.

Lão nhân mắt đỏ khó tin nhìn Kỷ Ninh:

– Ngươi… ngươi…

Kỷ Ninh gật gù:

– Thân khôi lỗi?

Kỷ Ninh không có sát khí gì với hai Đế Quân, vì bọn họ là người đáng thương, luôn bị bắt nhốt tại đây.

Lão nhân mắt bạc đến gần, tràn đầy giật mình kêu lên:

– Thực lực của ngươi đã đến cảnh giới như vậy?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

– Tàm tạm.

Hai người thủ hộ yếu hơn Cửu Trần mảng lớn, Kỷ Ninh giơ tay nhấc chân có thể dễ dàng đánh bại bọn họ.

Lão nhân mắt đỏ vẫn không tin được nhìn Kỷ Ninh đăm đăm:

– Không sử dụng pháp bảo nào, trên tay ngươi không có pháp bảo như bao tay. Không dựa vào pháp bảo, chỉ đơn thuần một chưởng đã có thể nghiền áp ta dễ dàng, dù là người mạnh nhất trong đỉnh Đạo Quân cũng chưa chắc làm được. Ngươi là Đạo Quân mạnh nhất vực giới của các ngươi trong thời đại này đúng không?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

– Đúng vậy!

Không chỉ ở thời đại này Kỷ Ninh còn là Đạo Quân mạnh nhất từ xưa đến nay.

Lão nhân mắt đỏ chỉ con đường phía sau, lạnh lùng nói:

– Ta tâm phục khẩu phục. Vào đi, trong động phủ còn có nguy cơ càng đáng sợ hơn, đánh bại ta không có nghĩa là ngươi có thể sống đi ra.

Lão nhân mắt bạc nói:

– Tiểu hữu cẩn thận chút, nếu cảm thấy không đánh lại thì nhanh chóng rút lui ngay, miễn còn sống thì còn có cơ hội.

Kỷ Ninh nói:

– Biết, Bạch Dung, chúng ta đi.

Khôi lỗi hộ vệ Bạch Dung luôn lẳng lặng theo sau hắn:

– Tuân lệnh chủ nhân!

Hai lão nhân mắt đỏ, mắt bạc nhìn chăm chú Kỷ Ninh, Bạch Dung dọc theo con đường đi sâu vào.

Lão nhân mắt đỏ khẽ hỏi:

– Ngươi nói xem tiểu tử đó có thể sống tiếp không?

Lão nhân mắt bạc nói:

– Thực lực của hắn cực kỳ phi phàm, rất hiếm thấy trong Đạo Quân. Khả năng vào chỗ sâu nhất động phủ hơi khó nhưng có hy vọng giữ mạng.

Lão nhân mắt đỏ cười nhạt nói:

– Khó nói, quá tự tin rất có thể sẽ mất mạng.

Đi qua đường hầm, dọc theo hành lang đi tới, rất nhanh trông thấy quảng trường bằng đá xanh ở phía xa. Phía trước nhất quảng trường có một tòa đại điện.

Loáng thoáng thấy trăm bóng người trên quảng trường tụm năm tụm ba, hoặc là khoanh chân ngồi, hoặc đánh cờ, uống rượu tán dóc. Khi Kỷ Ninh, Bạch Dung xuất hiện thì trăm bóng người cùng ngoái đầu nhìn, uy áp vô hình khiến lòng Kỷ Ninh thít chặt, hắn đoán được ngay trăm Đế Quân này đều phi phàm.

Vèo!

Trên bậc thang trước quảng trường chợt hiện ra một lão nhân tóc bạc.

Lão nhân tóc bạc mặt trường bào màu lam sẫm, hơi thở lạnh băng nhìn Kỷ Ninh:

– Ta là động phủ chi linh, phụng mệnh chủ nhân canh giữ tại đây.

Kỷ Ninh ngây ra.

Thật ra đại năng giả như Dịch Ba Đế Quân, mạnh như Ba Lâm Chí Tôn, và phủ chủ Thanh Hoa động phủ này đều sẽ để lại động phủ chi linh, làm vậy mới hoàn thành tốt mệnh lệnh của họ.

Lão nhân tóc bạc nói:

– Động phủ có ba cửa sinh tử, từng cửa nguy hiểm hơn cửa đầu, vòng ngoài cùng là cửa thứ nhất đơn giản nhất. Nếu vượt qua được ba cửa sinh tử thì mặt sau không có nguy hiểm gì nữa.

Chương 1510:

Lão nhân tóc bạc ném một mảnh lá xanh biếc bay tới trước mặt Kỷ Ninh:

– Theo như chủ nhân dặn mỗi qua một cửa ải sẽ có chút thưởng cho. Đây là bản mệnh đạo phù hầu như tất cả Đạo Quân có thể sống lại nhờ đạo phù này.

Kỷ Ninh sửng sốt, xem ra trừ Phù Bác Đế Quân thì đại năng khác cũng có thể luyện chế ra đạo phù như vậy.

Lão nhân tóc bạc bổ sung thêm:

– Nhưng Đạo Quân trong truyền thuyết tu hành đạo chung cực nếu đến Tứ Bộ Đạo Quân thì đẳng cấp sinh mệnh của họ hoàn toàn vượt qua tất cả Đạo Quân, bao trùm trên những Đạo Quân, sinh tử đạo phù này không thể giúp sống lại. Chắc chỉ có bản mệnh đạo phù hồi sinh Vĩnh Hằng Đế Quân mới cứu sống loại người này được.

Con ngươi Kỷ Ninh co rút. Đạo chung cực? Động phủ chi linh của Thanh Hoa động phủ biết đạo chung cực?

Kỷ Ninh không kiềm được hỏi:

– Đạo chung cực này…

Lão nhân tóc bạc luôn lạnh lùng:

– Đừng hỏi nhiều, qua được ải thứ hai thì ngươi tự nhiên liền biết được, nếu ngươi không xông qua được thì không có tư cách biết.. Ngươi là Đạo Quân, ải thứ hai ngươi chỉ cần đối diện mười Đế Quân yếu nhất ngăn cản, đẩy mở được cửa tòa đại điện đó xem như thành công. Còn nữa, khôi lỗi hộ vệ sau lưng ngươi không được ra tay, nếu không sẽ tính là ngươi thua.

Kỷ Ninh nhẹ gật đầu nói:

– Ta hiểu.

Lão nhân tóc bạc hóa thành ảo ảnh vụt qua không trung, xuyên qua quảng trường đứng trước cửa điện bình tĩnh nhìn chuyện sắp xảy ra.

Kỷ Ninh thản nhiên đối mặt:

– Là thử thách của Chí Tôn dành cho người đến sau sao?

Nếu Kỷ Ninh để lại truyền thừa thì hắn cũng sẽ đặt ra thử thách, không phải ai cũng có tư cách được đến pháp môn của hắn, phải vượt qua điều kiện khắc nghiệt mới được. Chí Tôn này xây dựng Thanh Hoa động phủ to lớn chắc tốn nhiều công sức, thiết lập chút thử thách là bình thường.

Kẻ thực lực yếu thì chết, trốn được cũng xem như có thực lực. Chỉ có đường đường chính chính vượt qua mới chiếm được một số sắp xếp mà Thanh Hoa động phủ chủ để lại.

Kỷ Ninh cất bước đạp lên bậc thang đi hướng quảng trường:

– Phù.

Bạch Dung cao to vạm vỡ theo sau lưng Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh ra lệnh:

– Bạch Dung, không có mệnh lệnh của ta thì ngươi không được ra tay.

Bạch Dung cung kính đáp:

– Tuân lệnh!

Hơn trăm Đế Quân trên quảng trường nhìn thiếu niên áo trắng đi vào, tỏ vẻ tiếc nuối bất đắc dĩ.

– Là một Đạo Quân.

Đế Quân chân mày màu xanh tà dị có khí thế mạnh nhất lắc đầu nói:

– Chỉ là một Đạo Quân, chỉ cho mười Đế Quân ra tay. Khi nào mới có Vĩnh Hằng Đế Quân đến đây? Vậy thì cả đám có thể lên rồi.

– Chán chết.

– Luôn ở đây biết bao nhiêu lâu rồi mà không thể rời khỏi quảng trường này.

– Không biết khi nào mới được giải thoát.

Đám Đế Quân bàn tán, bọn họ từng rất tức giận, tràn ngập oán khí. Bị hạn chế trong phạm vi quảng trường tính bằng đơn vị ngàn vạn hỗn độn kỷ, rất có thể sẽ ở lại mãi mãi, sự cô đơn này dù là Vĩnh Hằng Đế Quân cũng sẽ bị điên. Nhưng thời gian có thể mài mòn tất cả, bọn họ trở nên thản nhiên, chỉ có thể yên lặng chờ đợi.

Làm theo Thanh Hoa động phủ chủ sắp xếp thì bọn họ có hy vọng giải thoát.

Vù vù vù vù vù!

Các Đế Quân khác tán dóc với nhau, trong đó có mười bóng người bay nhanh ra chặn lại trước mặt Kỷ Ninh.

Lão nhân nhỏ gầy ánh mắt lạnh lùng, quanh người bắt đầu tụ sương khói màu xanh lục:

– Tiểu tử, chết trong tay chúng ta cũng đừng trách móc gì, tất cả chỉ tại mệnh lệnh của động phủ chủ.

Thanh niên mặt đỏ hồng có mái tóc dài đỏ máu, lưỡi như rắn nói:

– Lâu lắm rồi không gặp Đạo Quân, các vị đừng gấp, cứ từ từ giết tiểu tử này. Giết mau quá thì chán lắm, phải hưởng thụ chứ, cắt từng đao… ôi, ta sắp không chịu nổi nữa.

– Lên đi!

– Đừng để hắn trốn, vây quanh hắn!

Mười Đế Quân cực kỳ tà dị, sát khí đậm đặc.

Kỷ Ninh áo trắng nhẹ gật đầu nói:

– Ta hiểu tại sao Thanh Hoa động phủ chủ bắt các ngươi, cho các ngươi chịu tội rồi. Nếu ta là Thanh Hoa động phủ chủ thì đã sớm giết các ngươi.

Mười Đế Quân điên lên.

– Hừ!

– Bằng vào ngươi?

– Cuồng vọng!

Mười Đế Quân rất tức giận, bị một Đạo Quân đánh giá như vậy khiến bọn họ rất tức giận.

Kỷ Ninh nhìn hướng lão nhân tóc bạc trước cửa điện phía xa, cao giọng nói:

– Động phủ chi linh tiền bối, ta có thể bắt giữ bọn họ không?

Nếu bắt họ lại muốn giết hay làm gì tùy ý Kỷ Ninh.

Lão nhân tóc bạc ở phía xa lạnh lùng nói:

– Ngươi giết bọn họ, ta giết ngươi!

Kỷ Ninh cứng người sau đó chợt hiểu. Thanh Hoa động phủ chủ bắt những Đế Quân này, dường như động tay chân khiến bọn họ không còn là tu hành giả mà như khôi lỗi, chuyên môn thử thách người đến sau. Kỷ Ninh chỉ là một trong số những kẻ tìm đến, nếu hắn bắt hết đám Đế Quân thì những người khác đến lấy gì nhận thử thách?

Kỷ Ninh vươn hai tay ra, hai thanh Bắc Hồng kiếm bay khỏi vỏ kiếm sau lưng hắn rơi vào tay:

– Ha ha, nếu vậy thì đánh nhanh thắng nhanh đi.

– Giết!

– Cho Đạo Quân này biết sự lợi hại của chúng ta!

– Tiểu bối cuồng vọng!

Mười Đế Quân trong phút chốc hoặc biến thành sương khói, hoặc hóa thành luồng sáng, hoặc là lửa, bọn họ tản ra muốn vây giết Kỷ Ninh không cho hắn trốn.

Kỷ Ninh bước chậm, khôi lỗi Bạch Dung theo sau.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Các loại thủ đoạn phô thiên cái địa ập hướng Kỷ Ninh, hắn nhìn ra ngay thực lực của mười Đế Quân phỏng chừng cỡ đỉnh Đạo Quân.

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

– Không uổng là mười kẻ thấp nhất.

Song kiếm trong tay Kỷ Ninh vung lên.

Bốp! Bốp! Bốp! Bùm bùm bùm!

Bắc Hồng kiếm hóa thành dòng nước hùng dũng tựa như sóng lớn xô bờ đánh vào người đám Đế Quân lao lên. Các Đế Quân bay ngược về như chụp ruồi, dù hóa thành thân bất tử cũng bị Kỷ Ninh đánh hiện nguyên hình.

Thực lực cách biệt quá lớn, Kỷ Ninh có thể nghiền áp Phi Tuyết Thành Chủ, mà Phi Tuyết Thành Chủ thì dễ dàng tàn sát đỉnh Đạo Quân, tính ra mười Đế Quân nhỏ yếu tới mức nào trước mặt hắn.

– Đạo Quân này… Hắn… Hắn…

– Không lẽ hắn đã hợp đạo thành công? Nhưng rõ ràng không có ý vận vĩnh hằng.

Đám Đế Quân đứng xa xem cuộc chiến ngẩn ngơ. Một Đạo Quân có thể nghiền áp mười Đế Quân? Thật ra nếu lúc ở Xích Ba Điện thì Kỷ Ninh chỉ miễn cưỡng đấu tương xứng, hắn bây giờ Tâm kiếm thuật đột phá, Chung Cực Kiếm Đạo quan trọng nhất đã bước vào đệ tứ trọng. Kỷ Ninh chính thức là đại năng đỉnh cao nhất một vực giới, lẽ tất nhiên càn quét đám Đế Quân bình thường.

Nhóm Đế Quân trợn mắt há hốc mồm, Kỷ Ninh nhẹ nhàng nghiền áp đi qua quảng trường đến trước cửa điện.

Chương 1511:

Hộ vệ Bạch Dung hết sức bình tĩnh đi theo sau lưng Kỷ Ninh.

Trước cặp mắt kinh ngạc nhìn chăm chú của lão nhân tóc bạc động phủ chi linh, Kỷ Ninh đẩy mở cửa điện.

Ầm!

Cùng với tiếng nổ trầm đục, cửa điện lớn mở ra.

Lão nhân tóc bạc đầy nghi ngờ nhìn Kỷ Ninh:

– Ngươi…

Kỷ Ninh nhìn lại lão nhân tóc bạc:

– Động phủ chi linh tiền bối

Lão nhân tóc bạc khẽ hỏi:

– Pháp môn hợp nhất ba lực?

Kỷ Ninh ngây người, giây sau hiểu ý đối phương nói về Tâm kiếm thuật. Tâm kiếm thuật kết hợp hoàn mỹ thần lực, Tâm Lực, pháp lực. Thật ra Kỷ Ninh không đột phá Chung Cực Kiếm Đạo, chỉ dựa vào mười hai thức Tâm kiếm thuật cũng đã có thực lực ngang ngửa Phi Tuyết Thành Chủ, dễ dàng đánh bại đám Đế Quân này. Còn về đột phá đến Tứ Bộ Đạo Quân, trừ Chúa Tể (Thanh Thạch Đạo Nhân cũng tính trong cấp Chúa Tể) thì Kỷ Ninh không còn địch thủ nào.

Kỷ Ninh gật đầu nói:

– Đúng vậy!

Lão nhân tóc bạc mắt mơ hồ:

– Ba lực hợp nhất Tâm Lực đúng là huyền diệu, dù là pháp môn mà chủ nhân sáng tạo chuyển hóa hợp nhất tất cả lực lượng, nhưng Tâm Lực vẫn độc đáo siêu nhiên. Trong truyền thuyết Tâm chi thế giới hoàn thiện đến mức tận cùng thì trong thế giới đó ngưng tụ ra báu vật là loại báu vật thật sự, có thể lấy ra sử dụng. Tâm chi thế giới là thế giới chân thật, nếu ai đến đẳng cấp đó thì thật sự vô địch.

Kỷ Ninh hơi hướng về, cảm thấy khó tin:

– Tâm chi thế giới, thế giới chân thật?

Trong Tâm chi thế giới ngưng tụ ra một trăm chiếc phi chu vực giới thì chắc chắn đó là hàng thật. Nếu ngưng tụ hàng đống Đế Quân áo đen thì Đế Quân áo đen đó cũng là thật.

Loại cảnh giới này…

Cùng với Tâm chi thế giới trưởng thành nếu đến mức tận cùng thì có thể trở thành hiện thực, nhưng sự thật là không ai làm được. Mặc dù văn minh tu hành giả có Chí Tôn nhưng chưa từng sinh ra Chí Tôn Tâm Lực lưu.

Lão nhân tóc bạc nhẹ gật đầu nói:

– Ngươi có thể hợp nhất ba lực thì rất có ngộ tính, đã qua được thử thách thứ hai vậy ngươi sẽ được báu vật tương ứng.

Lão nhân tóc bạc nói rồi ném cho một quyển ngọc giản

Kỷ Ninh chộp lấy ngay, hỏi:

– Đây là gì?

Lão nhân tóc bạc nói:

– Ngươi đã hỏi đạo chung cực đúng không? trong quyển ngọc giản này là chủ nhân ta từng gặp một Đạo Quân kinh tài tuyệt diễm thật sự, vô cùng yêu nghiệt, thôi diễn đạo lửa đến đẳng cấp chung cực, tu hành mãi đến Tứ Bộ Đạo Quân. Đáng tiếc đạo chung cực muốn hợp đạo là vô cùng khó khăn, khó hơn những đỉnh Đạo Quân thành Chúa Tể rất nhiều.

Lão nhân tóc bạc tiếp tục bảo:

– Vị Đạo Quân đó cuối cùng hợp đạo thất bại, trước khi chết gặp chủ nhân của ta, đưa đạo chung cực mình sáng tạo cho chủ nhân.

Kỷ Ninh nghe mà dao động cảm xúc, bản thân hắn cũng theo đạo chung cực, bây giờ đạt đến Tứ Bộ Đạo Quân, bước tiếp theo là hợp đạo. Kỷ Ninh biết rõ hợp đạo là hội tụ tất cả cảm ngộ Chung Cực Kiếm Đạo đệ nhất trọng, đệ nhị trọng, đệ tam trọng, đệ tứ trọng lại sinh ra biến chất hóa thành Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo viên mãn nhất.

Nếu hợp đạo thành công thì khi đó Chung Cực Kiếm Đạo mới chính thức địa viên mãn, mặc cho thời gian trôi qua sẽ không bị ảnh hưởng chút nào, đạo như vậy mới có tư cách gọi là vĩnh hằng.

Nên mỗi người hợp đạo thực lực đều vượt qua hai đẳng cấp lớn.

Nhị Bộ Đạo Quân có thể lướt qua đến cấp Thánh Thành Chi Chủ.

Đỉnh Đạo Quân thì trực tiếp lướt đến Chúa Tể.

Chung Cực Kiếm Đạo cũng có một bước vượt thực lực lớn, bởi vì uy lực vĩnh hằng chi đạo nên Kỷ Ninh muốn hợp đạo sáng chế Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm Đạo là vô cùng khó khăn.

Kỷ Ninh tự hỏi lòng, hắn không tự tin chút nào:

– Vị đạo hữu này chết rồi, ta có thể thành công không?

Lão nhân tóc bạc nhìn Kỷ Ninh:

– Đạo chung cực phi phàm khó lường, đó là đạo thật sự bao trùm trên tất cả đạo, là cuối cùng. Ngươi không tu hành đạo lửa nhưng có thể tham khảo thử, có lẽ sẽ cho ngươi sự xúc động, trợ giúp được gì. Có lẽ tăng lớn khả năng sau này hợp đạo thành công.

Kỷ Ninh siết chặt quyển ngọc giản, thần niệm thẩm thấu vào. Bên trong có cấm chế, phải lập lời thề bản mệnh tuyệt đối không truyền ra ngoài mới được hưởng.

Kỷ Ninh dứt khoát lập lời thề, nhiều tin tức chui vào óc hắn. Quyển ngọc giản trong tay Kỷ Ninh tự vỡ nát thành tro.

Huyền diệu khó giải thích.

Đó là đạo lửa, thôi diễn lửa đến mức tận cùng, tất cả loại lửa hoặc nóng cháy hoặc lạnh băng hoặc âm lạnh hoặc bạo liệt, các loại lửa sẽ bị mình khống chế.

Đạo Quân sở hữu Chung Cực Hỏa Diễm Đạo khi phát ra lửa là sát chiêu cực kỳ đáng sợ.

Kỷ Ninh kinh thán:

– Thật đúng là hóa thân của lửa, Chúa Tể lửa.

Cũng đúng.

Khi Kỷ Ninh sáng tạo Chung Cực Kiếm Đạo, cộng minh với hỗn độn vũ trụ kiếm chi bản nguyên liền hiểu giây phút đó hắn mới chính thức là Kiếm Đạo Chi Chủ. Đạo Quân đã chết sáng tạo ra Chung Cực Hỏa Diễm Đạo cũng xem như Hỏa Diễm Chi Chủ.

Thấy Kỷ Ninh mở mắt ra, lão nhân tóc bạc lạnh lùng nói:

– Ngươi đã vượt qua ải thứ hai, còn ải thứ ba cuối cùng, hễ qua đường thì không có nguy hiểm gì nữa và có thu hoạch lớn hơn đạo chung cực vừa rồi nhiều.

Mắt Kỷ Ninh tỏa sáng:

– Còn có lớn hơn nữa?

Lớn hơn một môn đạo chung cực nhiều?

Thanh Hoa động phủ chủ rốt cuộc có sắp xếp gì?

Lão nhân tóc bạc lạnh lùng nói:

– Đó là thu hoạch quan trọng của nguyên động phủ, chỉ một đạo chung cực đẳng cấp Tứ Bộ Đạo Quân không đáng khiến chủ nhân của ta hao phí nhiều công sức vậy. Nhưng không phải ai cũng có tư cách, ngươi phải xông qua ải thứ ba, nếu chết trong cửa ải này chỉ có thể trách ngươi vô dụng. Được rồi, vào đi.

Kỷ Ninh gật đầu nói:

– Ừm!

Kỷ Ninh cất bước đi vào đại điện.

Ngoài điện có lực lượng vô hình ngăn cản, không thể xem tình hình trong đại điện.

Đi vào điện mọi thứ sáng sủa hẳn ra. Trong đại điện có mười sáu cây cột lớn màu vàng, chỗ xa nhất, cao nhất đại điện có một ngai vàng.

Kỷ Ninh quét mắt sơ thấy ngay hai bóng người ngồi xếp bằng ngoài rìa đại điện. Một người mặc trường bào màu tím tỏa ra hơi thở hùng hồn, uy áp mạnh ngang ngửa Mang Nhai Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể. MỘt người khác hơi thở yếu hơn nhiều, mặc áo đen, vóc dáng gầy guộc, hai mắt hẹp dài tỏa ra hơi thở âm lạnh.

Hai người cùng mở mắt ra:

– Hưm?

Nam nhân áo tím liếc mắt:

– Đạo Quân? Chán chết, đồ nhi, ngươi ra tay đi.

Nam nhân gầy áo đen nheo mắt nhìn Kỷ Ninh, mắt lóe tia sáng lạnh:

– Sư tôn yên tâm, ta sẽ ‘chăm sóc’ tiểu tử Đạo Quân này.

Kỷ Ninh nhướng mày, hắn cảm nhận sát khí cực đậm từ nam nhân áo đen gầy.

Chương 1512:

Lão nhân tóc bạc bước tới, lạnh lùng nói:

– Ngươi là Đạo Quân nên đối thủ của ngươi là một Vĩnh Hằng Đế Quân đạt đến cấp Thánh Thành Chi Chủ của Viêm Long vực giới. Ngươi chỉ cần đánh bại hắn, đánh hắn bay ra đại điện xem như thành công.

Kỷ Ninh kinh ngạc kêu lên:

– Đánh cấp Thánh Thành Chi Chủ bay ra đại điện?

Thử thách này không khó với Kỷ Ninh nhưng quá khó cho Đạo Quân.

Lão nhân tóc bạc lạnh lùng nói:

– Thấy khó? Nếu ngươi là Đế Quân thì phải đánh bại vị Chúa Tể kia, đánh bay ra đại điện mới tính thành công. Hơn nữa hai sư đồ kia bị hạn chế không dám ra đại điện, nếu ngươi cưỡng ép đánh họ bay ra đại điện sẽ kích phát cấm chế động phủ giết họ. Vì vậy miễn thành công xông qua cửa ải thứ ba kẻ giữ ải phải chết.

Kỷ Ninh thầm rung động thủ đoạn của Thanh Hoa động phủ chủ.

Đế Quân muốn đánh bại Chúa Tể? Còn đánh bay một Chúa Tể ra đại điện? Dù Chúa Tể thật sự đến đây chưa chắc thành công, phải là đứng đầu trong Chúa Tể mới làm được.

Nguyên Viêm Long vực giới tổng cộng có vài Chúa Tể?

Bắt buộc Đạo Quân đánh bay cấp Thánh Thành Chi Chủ ra ngoài? Vậy Đạo Quân này hoặc là tu hành đạo chung cực hoặc pháp môn giống Tâm kiếm thuật đến cảnh giới siêu cao mới kinh khủng đến vậy.

Nguyên Viêm Long vực giới trong năm tháng vô số có thể ra được vài Đạo Quân yêu nghiệt như thế?

Kỷ Ninh thầm líu lưỡi:

– Thử thách khoa trương quá.

Lão nhân tóc bạc lạnh lùng nói:

– Không phải kẻ kinh tài tuyệt diễm thì không có tư cách vượt qua ải thứ ba, dù là Chúa Tể bình thường chút cũng không có tư cách. Được rồi, đánh đi.

Nam nhân áo đen gầy gò chậm rãi đi tới, sát khí lộ rõ, cười quái dị nói:

– he he, tiểu tử Đạo Quân, muốn trách thì trách phủ chủ của động phủ này đi. lúc trước ta tung hoành tiêu dao ở bên ngoài sảng khoái biết bao, muốn giết cứ giết, ai dám cản ta? Giờ bị buộc mãi mãi ở trong đại điện này. Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi thật nhanh, sẽ cho ngươi từ từ chết trong đau khổ, ta muốn từ từ nhấm nháp hương vị ngon lành của ngươi.

Mắt nam nhân áo đen gầy gò tràn đầy hưng phấn.

Kỷ Ninh giơ hai tay, hai thanh Bắc Hồng kiếm sau lưng bay vào tay. Kỷ Ninh là Đạo Quân nghịch thiên nhất Chung Cực Kiếm Đạo đệ tứ trọng, có Tâm kiếm thuật, dù vị kia Chúa Tể có ra tay hắn cũng tự tin bình an rời đi.

Nam nhân áo đen gầy gò nhích người:

– Giết!

Vèo!

Một con rắn to ảo hiện ra giữa không trung, nhanh mà quỷ mị chớp mắt lao vào Kỷ Ninh.

Bùm!

Kỷ Ninh tùy tay chém nhát kiếm.

Kiếm quang như hung dũng sóng triều mạnh mẽ đập vào con rắn to đen ảo, ảo ảnh tan biến hiện ra chân thân nam nhân áo đen gầy gò. Hai tay nam nhân áo đen gầy gò cầm hai lưỡi đao bị đập xuống đất cái rầm.

Mặt đất rung rinh, nam nhân áo đen gầy gò đứng dậy.

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

– Lại là thân khôi lỗi?

Đối thủ không còn là tu hành giả thật sự.

Nam nhân áo đen gầy gò ngạc nhiên nhìn Kỷ Ninh:

– Ngươi… ngươi…

Bùm! Bùm!

Kỷ Ninh tiếp tục chém Bắc Hồng kiếm nhiều lần vào đối thủ, đối phương không né được, liên tục bị hắn nghiền áp chém bay.

Liên tục năm kiếm đánh đối thủ bay tới cửa chính đại điện.

Nam nhân áo đen gầy gò phát ra tiếng hét kinh hoàng:

– Không!!!

Nhưng lực xung kích nhát kiếm của Kỷ Ninh quá mạnh, nam nhân áo đen gầy gò không thể khống chế bản thân cứ thế bay ra ngoài.

Khoảnh khắc nam nhân áo đen gầy gò bay ra cửa chính đại điện.

Cửa bừng lên ánh sáng xanh mông lung vụt qua người nam nhân áo đen gầy gò, hơi thở của gã tắt ngấm, thân hình tách rời thành từng phần bị ánh sáng vàng cuốn lấy nhanh chóng biến mất.

Chúa Tể áo tím trong đại điện nhìn cảnh đó, mắt có tia bi thương:

– Đã chết.

Gã đường đường là Chúa Tể, từng phong quang biết mấy. Có một đám Đế Quân đi theo, ai dám không nghe?

Nhưng từ khi phủ chủ đó xuất hiện, lật tay bắt hết cả đám như xách gà con, còn cải tạo bọn họ giống khôi lỗi, chỉ có thể vĩnh viễn tuân theo mệnh lệnh của phủ chủ kia. Bây giờ đồ đệ của gã đã chết, hồn phách chân linh cuối cùng cũng bị diệt.

Chúa Tể áo tím thì thào:

– Khi nào sẽ đến lượt ta?

Tiếp theo mắt nam nhân áo tím lóe tia hung dữ:

– Sẽ không dễ dàng như vậy, ta là Chúa Tể, ta luôn khổ tu, mạnh hơn lúc mới bị bắt nhiều! Hơn nữa phủ chủ từng nói sau này sẽ có hy vọng được tự do.

Nam nhân áo tím nhìn thiếu niên áo trắng ở phía xa:

– Đạo Quân này lợi hại như vậy không lẽ là hy vọng của nhóm Đế Quân bị bắt sống?

Kỷ Ninh dễ dàng vượt qua thử thách ải thứ ba làm lão nhân áo trắng rất giật mình.

Kỷ Ninh nhìn hướng lão:

– Ta đã qua ba ải thử thách đúng không?

Lão nhân tóc bạc gật đầu nói:

– Qua rồi, đi theo ta.

Lão nhân tóc bạc đi đằng trước dẫn đường, Kỷ Ninh, hộ vệ Bạch Dung theo sau.

Lão nhân tóc bạc dặn dò:

– Thu khôi lỗi của ngươi đi, tiếp theo không có nguy hiểm gì.

Kỷ Ninh phất tay thu khôi lỗi hộ vệ:

– Vâng thưa tiền bối.

Chuyến này đi Thanh Hoa động phủ nhẹ nhàng hơn Kỷ Ninh dự tính, nhưng ngẫm lại cũng bình thường. Thanh Hoa động phủ chủ để lại hai loại thử thách một cái là nhằm vào Đạo Quân, cái thứ hai là nhằm vào Đế Quân. Thử thách nhằm vào Đạo Quân rất nghịch thiên, dù sáng tạo Chung Cực Kiếm Đạo đệ tứ trọng nhưng nếu không có pháp môn như Tâm kiếm thuật e rằng không thể nhẹ nhàng thắng.

Lão nhân tóc bạc đi đằng trước đến mé bên đại điện.

Ầm!

Vách điện tự động mở ra một cánh cửa, đi vào cửa hông rất nhanh đến điện phòng trang nhã yên tĩnh.

Kỷ Ninh rung động nhìn:

– Nơi này là…?

Điện phòng to lớn bốn phía là kệ sách lớn đăt sát vách tường, mỗi giá sách dài hơn mười dặm, chia trăm tầng, mỗi tầng xếp các quyển ngọc giản. Ngọc giản nhiều vô số kể, nhìn không thấy cuối.

Kỷ Ninh ngẩn ngơ, hắn chỉ nhìn sơ đã đoán đại khái tổng cộng hơn trăm ức quyển ngọc giản.

Số lượng nghe rợn người.

Lão nhân tóc bạc ánh mắt phức tạp chậm rãi nói:

– Chủ nhân của ta gần như đi khắp vũ trụ hỗn độn sưu tập tất cả pháp môn hơi lợi hại. Không chỉ có pháp môn của văn minh tu hành giả chúng ta, chủ nhân cũng sưu tầm pháp môn của Tây Tư tộc rồi cải tạo thích hợp cho tu hành giả.

Lão nhân tóc bạc nhìn hướng Kỷ Ninh:

– Có thể nói vô số trí tuệ trong văn minh toàn tu hành giả và văn minh Tây Tư tộc tụ tập thành pháp môn đều có ở đây. Điều ngươi cần làm là đọc hết chúng.

Kỷ Ninh có bình tĩnh đến mấy lúc này lòng run rẩy:

– Nguyên văn minh tu hành giả? Văn minh Tây Tư tộc?

Chuyện này khó tin biết bao.

Chương 1513:

Trên Trái Đất quê hương tam giới của Kỷ Ninh có câu là ‘đọc vạn quyển sách, đặt bút như thần’. Sáng tạo mỗi môn pháp môn là kết tinh trí tuệ của một tu hành giả. Kỷ Ninh có thể bước vào Tứ Bộ Đạo Quân là công lớn của truyền thừa hơn ba trăm Chúa Tể trong không gian Ba Lâm Chí Tôn để lại, nó mở rộng tư tưởng của hắn, khiến hắn có nhiều xúc động.

Còn bây giờ?

Pháp môn nguyên văn minh tu hành giả, thậm chí văn minh Tây Tư tộc bị cải tạo thích hợp cho tu hành giả, vô số pháp môn tụ tập tại đây, giá trị không thể đo lường. Nó trợ giúp cho việc ngộ đạo lớn hơn bất cứ báu vật nào, quan trọng hơn Động Minh Ngọc Phù gấp vô số lần, các Chúa Tể cũng sẽ phát cuồng.

Kỷ Ninh thì thào:

– Đi khắp vũ trụ hỗn độn, cải tạo pháp môn của văn minh Tây Tư tộc. Tiền bối có thể cho ta biết phủ chủ của động phủ là ai không?

Lão nhân tóc bạc nói:

– Chủ nhân của ta không định thu đồ đệ, đây chỉ là nguỵện vọng của chủ nhân. Ngươi vượt qua thử thách của chủ nhân thì có thể được đến những cái này.

Con ngươi Kỷ Ninh co rút:

– Nguyện vọng?

Lão nhân tóc bạc nhìn vô số ngọc giản xung quanh, biểu tình lạnh lùng, mắt mơ hồ khẽ nói:

– Ừm, chủ nhân đã chết.

Kỷ Ninh khó tin:

– Chết rồi? Phủ chủ… chết trong chiến đấu với Tây Tư tộc?

Lão nhân tóc bạc cười nhạt:

– Hừ! Ngươi quá xem trọng Tây Tư tộc. Trong chiến tranh năm đó văn minh tu hành giả ta địa chiến với Tây Tư tộc, cuối cùng phe ta thắng. Đừng nói chúng ta thắng, dù có chiến thua thì chủ nhân của ta là Chí Tôn, không thể nào chết được.

– Vậy phủ chủ chết như thế nào?

Kỷ Ninh thật sự không dám tin Chí Tôn lãnh tụ đỉnh cao nhất nguyên văn minh tu hành giả sẽ chết.

Lão nhân tóc bạc nói:

– Xem như tự sát đi, thôi đừng hỏi nữa.

Kỷ Ninh hoang mang.

Xem như tự sát?

Đạo tâm của Chí Tôn ghê gớm đến nhường nào, làm sao có thể tự sát?

Kỷ Ninh chợt hiểu, xem như tự sát tức là không phải tự sát thật, nếu không đã chẳng thêm đệm từ ‘xem như’. Vì động phủ chi linh không muốn nói nên Kỷ Ninh không hỏi nữa.

Kỷ Ninh hỏi:

– Tiền bối có thể nói cho vãn bối biết phủ chủ là ai không? Vãn bối nhận được ơn lớn thế này sao có thể không biết tên của người?

Mắt lão nhân áo bạc sáng lấp lánh:

– Chủ nhân của ta đạo hiệu là Khải, được tôn xưng là Khải Chí Tôn.

Kỷ Ninh quỳ trước giá sách chất đầy ngọc giản, tôn kính như với sư tôn:

– Vãn bối tên Bắc Minh, tiền bối đối với vãn bối tuy không có danh sư đồ nhưng thật sự là sư đồ. Ơn này vãn bối vĩnh viễn khắc ghi!

Kỷ Ninh trịnh trọng dập đầu chín lần, bày tỏ nỗi lòng kích động và cảm kích của hắn.

Sau đó Kỷ Ninh dứng dậy.

Lão nhân tóc bạc thấy thế nhẹ gật đầu nói:

– Ngươi có lòng, ơn lớn như thế đúng là hơn xa ơn sư đồ. Những đệ tử của chủ nhân ta phần lớn không được xem số pháp môn này, chỉ có hai vị từng xem.

Kỷ Ninh gật đầu:

– Ừm!

Sau đó tò mò hỏi:

– Pháp môn của văn minh Tây Tư tộc không thích hợp cho tu hành giả chúng ta sao? Phải cải tạo?

Lão nhân tóc bạc giải thích rằng:

– Tây Tư tộc và tu hành giả khác biệt về bản chất, sự khác biệt căn bản nhất về sinh mệnh. Bọn họ là loại sinh mệnh khác, một loại sinh mệnh độc đáo, có văn minh của riêng họ. Chúng ta đa phần không thể sử dụng pháp môn của họ, chỉ có một số kỹ xảo nhỏ là dùng được.

Kỷ Ninh gật đầu.

Lão nhân tóc bạc dặn dò:

– Được rồi, lo xem hết đi. Còn nữa, trước đó phải thề mọi thứ nhìn thấy tại đây không thể truyền ra ngoài.

Kỷ Ninh gật đầu, Thanh Hoa động phủ chủ Khải Chí Tôn không cho đệ tử thân truyền được xem, hắn xem chúng nó đã là may, sao có thể đồng ý cho hắn truyền ra ngoài. Dù sao có nhiều pháp môn như vậy, Khải Chí Tôn sưu tầm cũng mất bao nhiêu là thời gian công sức.

Tiếp theo là chuỗi ngày đọc sách của Kỷ Ninh, hắn vùi đầu vào đống ngọc giản. Tốc độ chảy thời gian quanh Kỷ Ninh mau gấp trăm lần, các ngọc giản được ghi nhớ.

Pháp môn nhiều như biển, đến từ mỗi tộc quần, mỗi vực giới, mỗi dị vũ trụ.

Đại biểu kết tinh tí tuệ của các vị tu hành giả cường đại. Kỷ Ninh được mở rộng tầm mắt, mấy cảm ngộ mà hắn khá am hiểu như thủy hành, lôi điện cũng tiến bộ vù vù. Huyễn thuật pháp lực, Chung Cực Kiếm Đạo đã tu hành siêu cao thì có càng nhiều thể nghiệm.

Chỉ đọc sách đã có tiến bộ, vì thứ hắn đọc là kết tinh trí tuệ của vô số tu hành giả.

Kỷ Ninh ngâm mình trong biển pháp môn, hắn cảm thấy mình bắt đầu lột xác.

Đây là nội tình.

Được đọc vô số pháp môn, ghi nhớ hết cho hắn có nội tình này, giờ hắn chỉ đọc sơ, sau này sẽ từ từ chiêm nghiệm kỹ nghiên cứu lại, tiến bộ càng lớn nữa. Có được đống pháp môn này là kỳ ngộ lớn không tưởng về tu đạo, đây cũng là lý do tại sao trước đó Kỷ Ninh quỳ xuống dập đầu như với sư tôn, bởi vì hắn thật sự rất cảm kích.

Lần đầu tiên Kỷ Ninh cảm thấy mình có hy vọng hợp đạo.

***

Hiện giờ thực lực của Kỷ Ninh cao, tốc độ đọc mớ pháp môn rất nhanh, chỉ hao phí hơn một ức ba ngàn vạn năm là xem xong hết. Dĩ nhiên tính luôn tăng tốc thời gian gấp trăm lần thật ra là đã qua trăm ức năm.

– Đọc xong.

Kỷ Ninh buông xuống quyển ngọc giản cuối cùng, khí chất hơi thay đổi, nội liễm hơn, bình thường hơn.

Trong một ức năm qua Kỷ Ninh như thấy trọn vẹn văn minh tu hành giả, Tây Tư tộc, rong chơi trong trí tuệ hai văn minh. Kỷ Ninh không còn lòng kiêu ngạo nữa. Sáng tạo đạo chung cực thì sao? Có điểm gì đáng để ngạo? Trước khi thành Sinh Tử Đạo Quân hắn có nhiều khuyết điểm, ngẫm kỹ lại được nhiều kỳ ngộ ngẫu nhiên được lợi mới bước lên đạo chung cực.

Các Chúa Tể thiên phú chưa chắc kém hơn hắn, ví dụ Tâm Kiếm Đế Quân sáng tạo pháp môn Tâm kiếm thuật cũng có thiên phú rất yêu nghiệt.

Nguyên văn minh tu hành giả có rất nhiều người thiên phú cao.

Lão nhân tóc bạc lên tiếng hỏi:audio truyện kiếm tu

– Xem xong rồi?

Kỷ Ninh ngước lên nhìn sang, gật đầu nói:

– Đã đọc xong, cảm giác lòng kiêu hãnh lúc trước của ta thật buồn cười.

Lão nhân tóc bạc chỉ từ xa:

– Trong song văn minh chỉ có Chí Tôn là siêu nhiên, còn lại đều bình phàm.

Giữa không trung đại điện lấp lánh các đốm sáng, ánh sáng mở ra không gian ẩn giấu, các quyển ngọc giản, những thần niệm lóng lánh chói mắt bay ra từ không gian vô hình kia.

Các thần niệm rực rỡ hơn bất cứ đá quý nào, rung động lòng Kỷ Ninh.

Lão nhân tóc bạc nói:

– Đây là mười một quyển đạo chung cực và đạo của chủ nhân ta.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 16 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 23 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin