1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 208 [Chương 1244 đến 1248]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 208 [Chương 1244 đến 1248]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1244:

– Ah.

Kỷ Ninh không thể tin được, hoàng tộc Mang Nhai quốc lại bị cổ tu hành giả nô dịch?

– Đó là năm tháng cổ tu hành giả chúng ta tung hoành vô địch.

Cửu Trần Giáo chủ nói:

– Mỗi cổ tu hành giả chúng ta có ngộ tính rất cao, một môn môn pháp môn bị sáng chế ra. Ngươi nhìn cả hoàng tộc Mang Nhai quốc có bao nhiêu kẻ thành Vĩnh Hằng Đế Quân? Chỉ có một! Chính là chúa tể Mang Nhai quốc. Cổ tu hành giả chúng ta nhiều hơn, đây chính là ngộ tính! Tính mạng hình người có ngộ tính cao hơn so với tính mạng hình thú, hỗn độn thần thú nhất tộc không có một chúa tể sẽ có địa vị hôm nay sao?

– Đáng tiếc đó là quá khứ.

– Hiện tại là thời đại người tu hành xưng bá.

Cửu Trần Giáo chủ lắc đầu.nói:

– Tính mạng người tu hành không có hoàn mỹ như chúng ta, bọn họ từ phàm tục từng bước đi lên, cuối cùng số lượng rất nhiều, số lượng vô tận, mặc dù hàng tỉ sinh ra một yêu nghiệt cũng đầy đủ xưng bá, đối mặt vô số người tu hành, chúng ta chỉ có thể tránh lui.

Cửu Trần Giáo chủ nhìn Kỷ Ninh:

– Bắc Minh, cổ tu hành giả chúng ta cũng thu nạp người tu hành bình thường, ngươi chỉ cần không phải là Mang Nhai quốc, không phải vĩnh hằng nhất tộc, không phải hắc ám quốc độ, cổ tu hành giả chúng ta nguyện ý thu nạp Đạo Minh bình thường, gia nhập cổ tu hành giả chúng ta, chỉ cần ngươi thiên tư đủ cao sẽ được tài bồi.

Kỷ Ninh bĩu môi.

Thu nạp người tu hành? Mang Nhai quốc cũng thu nạp, vĩnh hằng nhất tộc kỳ thật cũng thu nạp, có không ít Thế Giới Cảnh thành chó săn của vĩnh hằng nhất tộc, lúc trước Kỷ Ninh gặp đám Thế Giới Cảnh vĩnh hằng nhất tộc tại ‘Vạn Thần Phủ’, phần lớn trong đó không có huyết mạch vĩnh hằng nhất tộc. Không nghĩ tới cổ tu hành giả cũng thu nạp.

Cũng đúng.

Hoàng tộc Mang Nhai quốc, vĩnh hằng nhất tộc, cổ tu hành giả đều có một khốn cảnh—— chính là số lượng quá thưa thớt!

– Như thế nào?

Cửu Trần Giáo chủ liền nói:

– Nội tình cổ tu hành giả chúng ta, chỉ sợ chỉ có Đạo Minh mới có thể so sánh với chúng ta.

– Bỏ đi, ta không vội.

Kỷ Ninh nói, mình đã gia nhập Mang Nhai quốc, sao có thể gia nhập trận doanh đối địch? Tuy chính mình tạm giữ được bí mật với Mang Nhai quốc nhưng cũng phải phòng ngừa ngoài ý muốn xuất hiện.

– Không có vội hay không, nơi này là tổ tiên chi địa, tin tưởng ngươi sẽ nhanh chóng biết được nội tình của cổ tu hành giả.

Cửu Trần Giáo chủ mỉm cười nói:

– Đến lúc đó ta sẽ dẫn dắt giúp ngươi.

Như hắn ngộ ra hai đạo mạnh nhất và kết hợp lại với nhau, trong cổ tu hành giả cũng là một đời thiên kiêu.

Cổ tu hành giả đều có đại năng, giúp hắn suy diễn ra đi nơi nào lưu lạc sẽ có cơ duyên.

Tuy tương lai là không xác định. Suy diễn cũng chỉ có khả năng nhìn một ít của tương lai.

Thời gian trôi qua.

Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ liên thủ cẩn thận tiến lên, từ thông đạo nham thạch này tiến vào thông đạo nham thạch khác.

Thông đạo nham thạch vô cùng vô tận…

Đám người Kỷ Ninh ở nơi này suốt ba tháng, may mắn có Kỷ Ninh bán linh đan, nếu không Cửu Trần Giáo chủ không gánh vác được.

Vèo.

Một ngày của ba tháng sau.

– Giết.

– Giết bọn chúng, ăn bọn chúng.

Lúc này có một dám sinh vật hỏa diễm vô cùng vô tận lao tới, một đám này bị phi chu màu đen đâm tán loạn, đồng thời chung quanh còn có chín đại bí thuật quét qua nên không bị trở ngại.

– Hô.

Phi chu màu đen bay vào thông đạo nham thạch.

– Ân?

Bỗng nhiên Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ sững sờ, bọn họ vô cùng kích động.

Hư không phía trước vô cùng rộng rãi, hư không rộng trăm tỷ dặm, trong tinh không có một ngôi sao, ngôi sao tỏa ra hào quang mờ mịt, tỏa ra uy áp vô cùng vô tận. Trong phạm vi hư không trăm tỷ dặm không có một tia hỏa diễm! Cần biết trước kia đám người Kỷ Ninh đi các nơi, nơi nào cũng là sinh vật hỏa diễm.

Trong phạm vi trăm tỷ dặm này không có một tia hảo diễm nào.

– Chẳng lẽ tới nơi rồi?

Kỷ Ninh âm thầm nói thầm.

– Nơi này có lẽ là nơi tổ tiên muốn dẫn chúng ta tới.

Cửu Trần Giáo chủ kích động nhìn ngôi sao kia.

Hơn ba tháng qua đi!

Những nơi hai người bọn họ đi qua khắp nơi đều là thông đạo nham thạch, khắp nơi đều là hỏa diễm! Cũng không có gặp qua hư không trống trải! Hư không trăm tỷ dặm trống trải lớn cỡ nào? Trung ương còn có một ngôi sao! Ngôi sao phát ra uy áp to lớn làm cho Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ hít thở không thông. Nơi này có lẽ chính là chung cực chi địa.

– Giết.

Một đám sinh vật hỏa diễm xông vào thông đạo, chúng lao thẳng về phía Kỷ Ninh.

Bỗng nhiên tốc độ của đám sinh vật hỏa diễm chậm lại, chúng hơi do dự nhìn ngôi sao to lớn ở nơi xa xôi, mỗi một sinh vật hỏa diễm tiến vào phạm vi ngôi sao bao phủ đều nhỏ đi một tầng.

– Nhanh chóng giết bọn chúng.

– Đừng để bọn chúng bỏ chạy.

Những sinh vật hỏa diễm nhanh chóng tới gần.

Vèo.

Phi chu màu đen không chút do dự bay thẳng vào ngôi sao to lớn.

Đám sinh vật hỏa diễm điên cuồng đuổi giết, chúng cách ngôi sao càng ngày càng gần, dường như đám sinh vật hỏa diễm bị áp chế, thậm chí hỏa diễm bên ngoài cơ thể không còn. Lộ ra khải giáp màu đỏ, tóc cùng với thân thể! Bọn chúng tới càng gần ngôi sao, khí tức lại càng giảm xuống.

– Một vật khắc một vật.

Kỷ Ninh thấy thế liền sợ hãi nói:

– Những sinh vật hỏa diễm này đánh thế nào cũng không chết. Nhưng bây giờ chỉ tới gần ngôi sao thực lực đã suy yếu.

– Ngôi sao kia có nổ hay không?

Cửu Trần Giáo chủ cảnh giác nhìn ngôi sao càng ngày càng gần

– Nó có uy áp to lớn như thế, nói không chừng sẽ gặp nguy hiểm.

Kỷ Ninh nói:

– Như thế nào? Chẳng lẽ chúng ta tiếp tục đi vào thông đạo nham thạch?

– Ta điên, ta mới không đi vào.

Cửu Trần Giáo chủ lên tiếng, hiển nhiên hắn chịu đủ thời gian ba tháng chui tới chui lui trong thông đạo nham thạch rồi.

– Mặc kệ như thế nào, đi nhìn một chút, chúng ta cẩn thận là được.

Cửu Trần giáo chủ cắn răng lên tiếng.

– Ân.

Kỷ Ninh cũng nhìn chằm chằm vào ngôi sao kia.

Phi chu lao nhanh về phía trước.

Khí tức đám sinh vật hỏa diễm càng ngày càng yếu, rốt cục dừng lại, chúng gào thét phẫn nộ không cam lòng, chỉ có thể đưa mắt nhìn phi chu màu đen tới gần ngôi sao mà thôi.

Phi chu màu đen bay tới bên ngoài ngôi sao.

Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ đứng trên bong phi chu nhìn xuống phía dưới.

– Ngôi sao thật xinh đẹp.

Kỷ Ninh tán dương.

Mặt ngoài ngôi sao có một tầng ô dù giống như lòng đỏ trứng, bên ngoài ngôi sao còn có một tầng vỏ trứng.

Chương 1245:

– Thế nhưng rất nguy hiểm.

Cửu Trần Giáo chủ nghiêm túc lên tiếng.

– Đi thôi.

Kỷ Ninh mắt nhìn Cửu Trần Giáo chủ, Cửu Trần Giáo chủ không có phản đối.

Hô.

Phi chu màu đen bắt đầu chậm chạp bay lên, lúc này bay tới tầng bên ngoài của ngôi sao.

Đó là một tầng khí hoàn toàn đen kịt và vô cùng ngưng thực, phi chu màu đen chui vào liền có lực lượng trở ngại đáng sợ, phi chu màu đen phải toàn lực ứng phó mới miễn cưỡng tiến lên, xuy xuy xùy… Phi hành chừng mười vạn dặm trong tầng khí đen, PHỐC, lúc này mới chui ra khỏi tầng khí đen, phía trước lại xuất hiện một tầng khí màu xanh.

– Chỉ sợ Đạo Quân tứ bộ không qua được.

Kỷ Ninh nói khẽ:

– Nếu ta không nhìn lầm, có lẽ tầng ô dù này không phải tự nhiên hình thành.

– Đúng, tám chín phần mười là đại năng thực lực viễn siêu ta và ngươi sáng chế.

Cửu Trần Giáo chủ cũng gật đầu.

PHỐC.

Phi chu tiếp tục đi tới, xuyên thấu qua tầng khí màu xanh.

Tầng ngoài của ngôi sao có tới chín tầng, từ khí tầng màu đen, khí tầng màu xanh đậm, khí tầng màu xanh… Màu sắc nhạt dần và tới màu trắng.

Khí tầng màu trắng trở ngại nhỏ tới mức có thể xem nhẹ, thậm chí bắt đầu từ khí tầng màu xanh đã có sinh vật đặc thù xuất hiện, chúng sinh hoạt trong khí tầng giống như sinh linh sương mù. Có thể thiên biến vạn hóa, thực lực cũng có phân chia cao thấp. Cường đại nhất khái có thực lực Đạo Quân tứ bộ, yếu nhất chỉ có thực lực Thế Giới Cảnh mà thôi.

Hô.

Xuyên qua chín tầng khí tầng, Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ đã xuất hiện trước một thế giới rộng lớn.

Thế giới rộng lớn vô cùng xinh đẹp, có thành thị, có sơn thôn, cũng sinh hoạt đại lượng tính mạng hình người phàm tục.

– Nơi này cũng có sinh mạng.

Kỷ Ninh than thở nói:

– Hỗn độn vô tận thật không thiếu cái lạ, trong hiểm địa cũng có sinh mệnh phàm tục.

– Những phàm tục này chỉ sợ là nguyên nhân vị đại năng kia sáng tạo ra chín tầng khí tầng bảo hộ.

Cửu Trần Giáo chủ cẩn thận cảm ứng sau đó nói:

– Trong không gian có quy tắc vô hình, người tu hành tầm thường không thể phi hành. Thực lực đạt tới Đạo Quân mới có thể bay.

– Cấm bay sao?

Kỷ Ninh nhíu mày, nói:

– Chẳng lẽ trên ngôi sao này có Vĩnh Hằng Đế Quân?

Thành tựu vĩnh hằng có thể ngôn xuất pháp tùy.

Hoàn toàn có thể trực định ra một quy tắc! Đạo Quân thực lực cường đại có thể bỏ qua. Cần biết một ít Đạo Quân nghịch thiên đỉnh cấp có thể trực tiếp áp chế uy năng vũ trụ bổn nguyên ‘đạo’ đấy, càng đừng đề cập tới quy tắc do Vĩnh Hằng Đế Quân định ra.

– Ân, nói không chừng chính là tổ tiên cổ tu hành giả chúng ta.

Ánh mắt Cửu Trần Giáo chủ quét qua.

– Bắc Minh, đoán chừng ngươi cũng cảm giác được trong đại địa rộng lớn này cho ta cảm giác uy hiếp mạnh phi thường, nếu như chúng ta chủ quan cũng phải chết tại đây.

– Ta cảm giác được.

Kỷ Ninh gật đầu.

Trước nhìn vào trong ngôi sao này cũng cảm giác được uy áp đáng sợ. Hiện nay chính thức tiến vào cũng cảm nhận được uy áp nguy hiểm.

Lúc này phía dưới hai người Kỷ Ninh chính là thảo nguyên.

Nơi đây có tám đầu dị thú đang kéo thùng xe. Chung quanh thùng xe còn có ba trăm tên kỵ sĩ uy vũ, chúng đang tiến lên thật nhanh. Thùng xe lại ẩn ẩn có trận pháp cấm chế bảo hộ cho nên không có xóc nảy.

Thùng xe có chiều dài mười trượng, rộng tám trượng nên rất rộng rãi.

Trong đó có một tên thanh niên đang nằm, hắn tùy ý mặc áo bào tơ lụa trên người, còn có hai nữ tử mềm mại đáng yêu đang nằm trong ngực của hắn, một ôm lưng hắn.

Thanh niên tùy ý trêu đùa hí lộng hai nữ tử, ánh mắt phiêu hốt bất định.

– Điện hạ, phía trước chính là thành Long Dực, có nên vào thành Long Dực bái phỏng thành chủ hay không?

Bên ngoài thùng xe có tiếng kỵ sĩ vọng vào, tuy chủ nhân trước khi xuất phát nói phải bái phỏng cường giả, công tử nhà mình lại không phải là thế hệ thuận theo, trên đường đi lúc trước đã không bái phỏng hai cường giả.

– Thành chủ thành Long Dực là trưởng bối của ta, cũng rất tốt với ta, tự nhiên phải bái phỏng.

Thanh niên cười nói.

– Vâng.

Bên ngoài có tiếng kỵ sĩ đáp lại.

Thanh niên trong xe vuốt ve nữ tử bên cạnh, ánh mắt phiêu miểu, nhẹ giọng nói nhỏ:

– Đây là con đường phụ thân đã an bài tốt sao? Hoàn toàn có thể đoán được ta sống sau vô tận năm tháng, thật không cam lòng ah.

Hô, hô.

Bỗng nhiên hai đạo thân ảnh trống rỗng xuất hiện, đó là một thiếu niên áo trắng lưng cõng kiếm đen cùng với một nam tử có gương mặt âm trầm. Tuy hai người bọn họ xuất hiện nhưng hai nữ tử và thiếu niên trong thùng xe không phát hiện ra, tên thanh niên vẫn suy nghĩ chuyện của mình.

– Tiểu tử này là kẻ có địa vị nhất trong trăm vạn dặm quanh đây, thủ hạ bên ngoài có ba tên Tổ Thần, năm Tổ Tiên, bản thân hắn cũng cấp độ Tổ Thần, hơn nữa nghe xưng hô hẳn là điện hạ gì đó, đoán chừng hơi có bối cảnh.

Cửu Trần Giáo chủ nói ra:

– Chỉ sợ hắn biết về thế giới này tương đối nhiều, Bắc Minh, ngươi hỏi hay ta hỏi?

– Ta hỏi đi.

Kỷ Ninh cười nói.

Hai người nói chuyện với nhau nhưng không ai trong thùng xe nghe được, đây là bản chất cấp độ tính mạng chênh lệch.

Tuy nói Kỷ Ninh đi ra khỏi tam giới cũng chỉ là một tên Tổ Thần, hiện tại hắn chỉ cần thổi một hơi liền có thể hình thành phong bạo chôn vùi vô số Tổ Thần Tổ Tiên.

Đám người Kỷ Ninh rất cẩn thận, không dám trực tiếp liều lĩnh tùy ý dùng thần niệm dò xét. Cuối cùng phiến đại địa này tạo thành uy áp uy hiếp bọn họ quá lớn. Cần biết đám sinh vật hỏa diễm cũng không dám tới gần nơi đây, nếu như quá kiêu ngạo, chỉ sợ sẽ vứt bỏ mạng nhỏ, cho nên cẩn thận mới tốt, đây là đạo lý các Đạo Quân đều hiểu sau khi ra ngoài lưu lạc.

Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ trong Đạo Quân cũng là hàng ngũ đỉnh cấp nhất, xem như Đạo Quân cấp thứ hai cũng có thể so sánh với tồn tại Vĩnh Hằng Đế Quân bình thường, tự nhiên càng phải cẩn thận. Thực lực càng mạnh càng phải thận trọng.

sâu trong lòng đất của phiến đại địa này.

Ầm ầm ầm…

Sâu trong trăm ngàn vạn dặm trải rộng vô số cấm chế và trận pháp.

Sâu dưới lòng đất một ức chín ngàn vạn dặm có một tòa cung điện hoàn mỹ, trong cung điện dưới mặt đất vô cùng yên tĩnh, tuy ngẫu nhiên có chút Tổ Thần Tổ Tiên thậm chí Thế Giới Cảnh hành tẩu ở trong đó nhưng đều rất yên tĩnh nghiêm túc và trang trọng, thậm chí cũng không dám nói chuyện lớn, bọn họ cũng bảo trì tâm tình kính sợ nơi đây.

Trong cung điện cổ xưa có một tĩnh thất.

Nơi này có một lão giả áo bào trắng đang ngồi khoanh chân, hắn phát ra khí tức có thể so sánh với Đạo Quân tứ bộ, trước người hắn có một tấm gương lớn.

Chương 1246:

Trước gương có một tràng cảnh, đó là một chiếc phi chu màu đen xuyên qua tâng tầng khí tầng cuối cùng hàng lâm đại địa này. Cảnh tượng không ngừng hiện ra trên đó.

– Trưởng lão.

Bỗng nhiên bên ngoài có nam tử áo bào tím đi vào, nam tử áo bào tím tỏa ra khí tức Đạo Quân nhị bộ, hắn cung kính gọi một câu.

Ánh mắt của nam tử áo bào tím trong lúc vô tình đảo qua tấm gương, sắc mặt của hắn biến hóa, kinh ngạc nói:

– Chính… Chính là tiên tri?

– Đúng.

Lão giả áo bào trắng thở dài, nói:

– Là tiên tri! Cách hơn trăm vạn hỗn độn kỷ sẽ có tiên tri hàng lâm thế giới chúng ta.

– Tiên tri hàng lâm? Tiên tri hàng lâm?

Nam tử áo bào tím kinh hoàng.

– Nên xử lý như thế nào? Trưởng lão, làm sao bây giờ?

Lão giả áo bào trắng vung tay lên, xuất hiện một bản sách màu đen.

Cuốn sách mở ra, phía trên có ghi lại lịch sử của phiến đại địa này.

– Đừng hoảng hốt.

Lão giả áo bào trắng nói khẽ:

– Phiến đại địa của chúng ta từ cổ xưa cho tới bây giờ đã có ba lần tiên tri hàng lâm! Lần thứ nhất tiên tri hàng lâm mang pháp môn tu hành cho chúng ta, giúp chúng ta rời xa mông muội, là thời đại đạp vào tu hành, cũng là đệ nhất kỷ nguyên của đại địa. Lần thứ hai tiên tri hàng lâm đặt căn cơ cho chúng ta, sáng chế chín tầng trời che chở chúng ta, từ đó những ma đầu hỏa diễm thiên ngoại không thể tùy ý hàng lâm thế giới chúng ta, chỉ có một ít ma đầu điên cuồng xông vào cũng bỏ đi, đã không có nhiều uy hiếp, quê hương của chúng ta có thể chính thức cường đại chính là kỷ nguyên thứ hai.

– Lần hàng lâm thứ ba chính là kỷ nguyên thứ ba.

Nam tử áo tím bên cạnh nói:

– Đó là kỷ nguyên hắc ám nhất.

Lão giả áo bào trắng gật đầu.

Tiên tri thứ ba hàng lâm, tên tiên tri kia quá mức tham lam cho nên gây ra đại chiến.

– Lần thứ ba, tuy chúng ta sử dụng thập bát trọng thiên địa nhị tướng diệt sạch đại trận, dẫn động vô tận đại địa chi lực, cuối cùng diệt sát tên tiên tri kia nhưng theo đó vô số tính mạng cũng chôn vùi, chỉ có số ít trốn ở thánh địa mới sống sót.

Nam tử áo bào tím cảm thán, lần đó quá thảm.

Cả đại địa đều bị diệt sạch, nó thê thảm cỡ nào? Hơn trăm vạn hỗn độn kỷ mới sinh sôi nảy nở cho tới bây giờ.

– Là phúc là họa, chúng ta cũng nên đối mặt.

Lão giả áo bào trắng nói:

– Bất kể như thế nào, tiên tri hàng lâm, kỷ nguyên thứ ta sẽ bắt đầu, Mặc Giác, ta giao nhiệm vụ tiếp xúc với hai tiên tri cho ngươi làm.

Trong xe.

Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ nhìn chằm chằm vào thanh niên đang đùa giỡn thị nữ.

– Hô.

Hai gã thị nữ lúc này hôn mê quá đột ngột.

– Ân?

Bỗng nhiên tên thanh niên kia biến sắc, hắn nhìn sang bên cạnh liền phát hiện có hai nam tử đứng cạnh mình, một thiếu niên áo trắng lưng cõng kiếm đen, một tên nam tử áo đen âm lãnh. Khí tức thiếu niên áo trắng bình thản, hẳn không phải thế hệ gian tà. Mà thiếu niên âm lãnh á đen tỏa ra sát khí làm hắn kiêng kị.

Hắn vô cùng tự tin với thực lực của mình, hắn gần như vô địch dưới Thế Giới Cảnh, hiện tại có hai người đột nhiên xuất hiện trong thùng xe mà chính mình cũng không phát hiện. Hơn nữa thị nữ còn hôn mê trong vô thanh vô tức?

– Hai vị tiền bối.

Thanh niên liền đứng dậy khom mình hành lễ.

– Tiểu tử, ta hỏi ngươi vài câu.

Kỷ Ninh mở miệng.

– Tiền bối cứ hỏi.

Thanh niên liền nói.

– Ngươi nên tự giới thiệu về mình đi.

Kỷ Ninh nói chuyện mang theo ma lực kỳ dị làm cho thanh niên không tự chủ được nói:

– Ta tên là Phong Tiêu, là cửu công tử thành Phong Ma, thành chủ thành Phong Ma là phụ thân của ta, lần này ta ra ngoài phụng lệnh phụ thân đi Đông Hư Kiếm Các bái Đông Hư kiếm chủ làm sư.

Sau khi nói xong, Phong Tiêu công tử kinh hãi, bản thân mình không khống chế nổi miệng mình?

– Đông Hư Kiếm Chủ là Thế Giới Cảnh hay là sinh tử Đạo Quân?

Kỷ Ninh truy vấn, Cửu Trần Giáo chủ cũng cẩn thận lắng nghe.

Đối với hai người mà nói, uy áp của ngôi sao này làm bọn họ cảnh giác, cho nên nhất cử nhất động cũng cẩn thận rất nhiều, bọn hắn cũng không có quá mức hung hăng càn quấy tùy ý xằng bậy. Dù sao hai người bọn họ còn không biết tính nết cao tầng của ngôi sao này, nếu như đối địch với bọn chúng, dùng cảm giác uy hiếp của hai người với phiến đại địa nơi đây, hoàn toàn có khả năng vứt bỏ tánh mạng.

Trước kia ở bên ngoài ngôi sao là thông đạo nham thạch vô cùng vô tận, vô số sinh vật hỏa diễm làm hai người chịu khổ đủ rồi.

– Đương nhiên chỉ là Thế Giới Cảnh.

Phong Tiêu công tử không tự chủ lên tiếng, trong mắt của hắn có hoảng sợ, vì sao đối phương hỏi cái gì thì hắn cũng trả lời.

– Sinh tử Đạo Quân, đó là tồn tại trong truyền thuyết, tung tích khó tìm. Đông Hư kiếm chủ là đại năng kiếm đạo thanh danh hiển hách, là tồn tại gần như vô địch trong Thế Giới Cảnh, ngay cả phụ thân ta cũng không phải đối thủ của hắn, lần này phụ thân ta hao tổn không ít khí lực mới làm hắn nguyện ý thu ta làm đồ đệ, chờ ta tới Đông Hư Kiếm Các, hắn tự mình khảo nghiệm một phen mới có thể nhập môn.

Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ nhìn nhau.

Thế Giới Cảnh?

Hai người bọn họ có thể tiện tay giết Đạo Quân tam bộ, Đạo Quân tứ đấy, về phần Thế Giới Cảnh? Không cần nói. Dù sao hai người bọn họ là tồn tại có thể sánh ngang Vĩnh Hằng Đế Quân bình thường.

– Ngươi có biết sinh chết Đạo Quân nào hay không?

Kỷ Ninh tiếp tục hỏi, thực lực càng cao biết rõ càng nhiều, có lẽ sinh tử Đạo Quân sẽ biết một ít bí mật của ngôi sao này nhiều hơn kẻ khác.

– Không biết, ta không biết tung tích sinh tử Đạo Quân.

Phong Tiêu công tử nói:

– Có lẽ những thành chủ Thế Giới Cảnh đỉnh phong biết được một ít che giấu.

Kỷ Ninh hỏi, Phong Tiêu công tử đáp.

Phong Tiêu công tử sắp khóc. Đối phương hỏi cái gì, chính mình không tự chủ được thành thành thật thật trả lời. Loại cảm giác này làm hắn sợ hãi, mình ở trước mặt thiếu niên áo trắng cõng kiếm đen này quả thực không có chút sức phản kháng nào.

Hỏi hồi lâu.

– Như thế nào?

Kỷ Ninh nhìn về phía Cửu Trần Giáo chủ.

– Có chút phiền phức ah, nghe ra trên ngôi sao này còn có sinh tử Đạo Quân, hơn nữa không chỉ có một. Mỗi một sinh tử Đạo Quân có tung tích bí ẩn.

Cửu Trần Giáo chủ nói ra.

– Giống vô tận cương vực chúng ta, Đạo Quân có thể khia tông lập phái nhưng Đạo Quân nơi đây lại ẩn trốn.

– Ân, vậy thì hỏi một chút kẻ có địa vị cao hơn Phong Tiêu đi.

Kỷ Ninh nói.

– Chỉ có thể như vậy.

Cửu Trần Giáo chủ gật đầu.

Bọn họ có kiên nhẫn.

Chương 1247:

Thà rằng dùng thêm mười ngày tám ngày cũng cần phải biết rõ chi tiết của ngôi sao này, biết mình biết người mới có thể trăm trận trăm thắng. Dù sao ngôi sao này là khu vực ‘tổ tiên cổ tu hành giả’ lưu lại, bọn họ không thể chủ quan..

– Ta hỏi ngươi.

Kỷ Ninh nhìn về phía Phong Tiêu công tử.

– Tiền bối cứ hỏi.

Phong Tiêu công tử liền nói, trước kia Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ nói chuyện với nhau, Phong Tiêu công tử căn bản không nghe được, hiện tại hắn hiểu tình cảnh của mình cho nên vô cùng nhu thuận.

– Chung quanh vùng này có ai biết rõ tung tích sinh tử Đạo Quân.

Kỷ Ninh hỏi.

– Chung quanh có địa vị cao nhất là thành chủ thành Long Dực, thành Long Dực thống lĩnh lãnh địa to lớn chung quanh, vô số tánh mạng đều thần phục hắn, thành chủ thành Long Dực giao hảo với phụ thân ta, hắn là thành chủ sống dài dằng dặc, hắn biết rõ nhiều hơn ta ngàn vạn lần. Có lẽ cũng biết rõ sinh tử Đạo Quân.

Phong Tiêu công tử nói thêm:

– Ta có ý định bái phỏng thành chủ thành Long Dực, lần này ta có hi vọng bái vào Đông Hư Kiếm Các là nhờ vào thành chủ thành Long Dực xuất không ít khí lực.

Kỷ Ninh cười:

– Rất tốt, chúng ta đi cùng ngươi, đi gặp thành chủ thành Long Dực.

Vì vậy…

Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ đứng ở trong xe, Phong Tiêu công tử tự nhiên dâng món ngon và rượu quý, hai thị nữ không dám nói thầm, hai người bọn họ cũng hiểu gặp đại nhân vật.

– Hô, khó có lúc nhàn nhã như thế.

Cửu Trần Giáo chủ uống rượu ngon, thích ý cảm thán.

– Trong khoảng thời gian vừa rồi không thả lỏng, hiện tại mới chính thức nhẹ nhõm.

– Đúng vậy a, thời gian nhàn nhã thật thoải mái.

Kỷ Ninh nhớ tới cảnh bị sinh vật hỏa diễm đuổi giết mà nổi điên, hiện tại nhẹ nhõm nhàn nhã, bỗng nhiên ánh mắt Kỷ nhìn vào vách trong thùng xe, trên mái hiên có một ít vết cắt, với cảnh giới của Kỷ Ninh hiện tại cũng có thể nhìn ra một ít dấu vết kiếm thuật.

Cửu Trần Giáo chủ nhìn theo hướng Kỷ Ninh đang nhìn, hắn nhìn thấy vết kiếm lưu trên đó liền cười nói:

– Kiếm pháp vụng về như thế cũng mang ra khoe khoang.

Phong Tiêu công tử bên cạnh lập tức ngượng ngùng.

– Kiếm thuật công tử nhà ta ai mà không biết tiếng chứ? Kiếm của Phong Tiêu công tử rất nổi danh, bằng vào kiếm thuật như vậy mới có thể bái vào Đông Hư Kiếm Các.

Một thị nữ bên cạnh đỏ mắt nói ra.

Phong Tiêu công tử lắc đầu.

Nữ nhân ngu xuẩn chọc miệng vào làm gì.

– Tiểu nữ oa này đúng là đủ trung tâm với chủ nhân ah!

Cửu Trần Giáo chủ tươi cười nhìn thị nữ.

– Có thể cái lại vì công tử nhà ngươi đúng là đủ trung tâm. Nhưng ta nói đúng, kiếm thuật này quá thô, đừng nói kiếm thuật công tử nhà ngươi. Cho dù là kẻ được gọi là Đông Hư kiếm chủ… Kiếm thuật cũng thô không chịu nổi. Luận kiếm thuật, người trước mặt các ngươi mới là kiếm đạo đại năng, đừng nhìn ta, không phải ta, là đạo hữu bên cạnh đấy. Ngươi không có nhìn hắn lưng cõng kiếm sao, vừa nhìn là biết am hiểu kiếm thuật rồi.

Kỷ Ninh lúc này cười lên.

– Tên Đông Hư kiếm chủ gì đó chỉ sợ còn không bằng một phần vạn móng tay đạo hữu của ta lộ ra.

Cửu Trần Giáo chủ tâm tình rất tốt nên nói nhiều vài câu.

Ánh mắt Phong Tiêu công tử nóng bỏng nhìn sang Kỷ Ninh.

Hắn là một kiếm si.

Hắn si tình với kiếm, kiếm là tất cả của hắn cho nên kiếm thuật của hắn mới đạt tới cảnh giới này, thậm chí có danh hiệu ‘Phong Tiêu công tử kiếm’. Một ít vết kiếm trên vách xe cũng không phải là hắn tận lực khoe khoang, mà là hắn suy nghĩ kiếm thuật trong xe, chợt có hiểu ra nên khắc lên vách xe.

– Cửu Trần, ngươi cũng đừng thổi tận trời nữa.

Kỷ Ninh nói.

– Ta cũng không thổi, ta nói thật, tên Đông Hư kiếm chủ gì đó cũng chỉ là tiểu tiểu Thế Giới Cảnh, luận kiếm thuật làm sao bằng một phần vạn của ngươi?

Cửu Trần Giáo chủ liền nói:

– Trong cùng cảnh giới, ta thật sự chưa từng thấy qua kẻ nào có kiếm thuật mạnh hơn ngươi.

Cửu Trần Giáo chủ xem ra, Kỷ Ninh là Đạo Quân tam bộ nhưng kiếm thuật nghịch thiên như thế, một khi thành Đạo Quân tứ bộ, chỉ sợ không thua gì Lê Tinh cung chủ.

Nhưng trên thực tế kiếm thuật của Kỷ Ninh đúng là có thể xưng tụng vô địch vô tận cương vực trong cùng cấp, bởi vì hắn ngộ ra kiếm đạo chung cực.

– Tiền bối…

Phong Tiêu công tử cuồng nhiệt nhìn Kỷ Ninh.

– Tên tiểu bối ngươi.

Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn vết kiếm trên vách xe, nói:

– Từ những vết kiếm ngươi khắc ẩn ẩn sở hữu ba mươi sáu kiếm chiêu, trong cấp độ Tổ Thần, kiếm của ngươi không tệ, vẫn có thể hoàn thiện, ba mươi sáu chiêu này có thể dung hợp thành ba kiếm.

Kỷ Ninh điểm ột ngón tay vào vách xe.

Trên vách xe có ba vết kiếm xuất hiện ba đạo vết kiếm đều tỏa ra kiếm ý, kiếm ý rất bình thường, dù sao Kỷ Ninh chỉ là chỉ điểm, từ cơ sở kiếm thuật của đối phương dung hợp lại mà thôi.

– Cũng có thể dung hợp tất cả làm một chiêu.

Kỷ Ninh lại điểm một đạo kiếm ý lên vách xe, đạo kiếm ý này đặc biệt cường đại, thậm chí còn mang theo ý cảnh kiếm đạo của Kỷ Ninh.

– Ân.

Cửu Trần Giáo chủ gật đầu, nói:

– Tiểu tử, vận khí của ngươi tới rồi, căn cứ kiếm thuật của ngươi và sáng tạo ra một bộ kiếm thuật, hai ta ăn ngươi uống ngươi cũng không thua thiệt chút nào. Ba chiêu kiếm thuật này, chỉ cần ngươi hiểu một chiêu là có thể thành Thế Giới Cảnh. Về phần chiêu kiếm cuối cùng kia, nếu ngươi ngộ ra sẽ khó gặp địch thủ trong Thế Giới Cảnh.

Phong Tiêu công tử như trầm mê vào vết kiếm trên vách xe.

Phong Tiêu công tử nhìn bốn vết kiếm kia, đặc biệt là ba vết kiếm hơi đơn giản một ít, lập tức trong nội tâm sinh ra vô số cảm ngộ, hắn lập tức hiểu chỉ cần dựa vào ba chiêu kiếm này, kiếm thuật của hắn có thể tăng nhiều, thậm chí bằng vào kiếm đạo thành tựu Thế Giới Cảnh.

Hắn kích động quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh, không chút do dự quỳ xuống dập đầu.

Kỷ Ninh còn rất bình tĩnh nhìn hắn.

Ân truyền đạo, hắn nhận vài cái dập đầu cũng không có gì.

– Đồ nhi bái kiến sư phó.

Phong Tiêu công tử dập đầu đồng thời liền nói.

– Sư phó?

Kỷ Ninh sững sờ.

– Ah, ha ha…

Cửu Trần Giáo chủ cũng sửng sờ, sau đó hắn cười ha ha.

– Bắc Minh, bái ngươi làm sư, như thế nào, chuẩn bị thu đồ đệ?

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

– Ta chỉ tùy ý chỉ điểm, không có ý thu đồ đệ.

– Tiền bối truyền đại đạo cho ta, vãn bối mượn kiếm thuật này có nắm chắc trong một năm đột phá Thế Giới Cảnh, đại đạo như thế đâu dễ truyền?

Phong Tiêu công tử liền nói:

– Tiền bối không nhìn trúng vãn bối cũng rất bình thường, vãn bối được tiền bối truyền kiếm thuật, không tính đệ tử thân truyền, cũng coi như một đệ tử ký danh a.

Chương 1248:

– Tiểu bối ngươi rất giảo hoạt.

Kỷ Ninh lắc đầu.

– Tiền bối là đáp ứng?

Phong Tiêu công tử nói.

– Việc này bàn sau.

Kỷ Ninh lại nói.

Phong Tiêu cũng tính là có thiên phú kiếm đạo, bản thân mình hôm nay thân hãm ‘cổ tu hành giả tổ tiên chi địa’, hắn nào có tâm tư thu đồ đệ, hơn nữa cho dù thực thu đồ đệ cũng không thể tùy tiện được, dù sao cũng phải khảo sát tâm tính mới được.

– Vâng.

Phong Tiêu ngoan ngoãn gật đầu.

Trên đường đi hắn càng thêm ân cần, bởi vì hắn biết rõ hắn gặp đại cơ duyên trong truyền thuyết.

Trời ạ.

Tiện tay liền dung hợp ba mươi sáu kiếm chiêu của hắn thành ba chiêu, cuối cùng còn dung hợp thành một chiêu. Nói ngộ ra một chiêu cuối cùng khó gặp đối thủ trong Thế Giới Cảnh. Tiền bối này đạt tới cảnh giới nào trong kiếm thuật rồi? Tuyệt đối là cảnh giới hắn không thể tưởng tượng nổi, đương nhiên hắn hy vọng có thể bái sư, thành đệ tử ký danh cũng được.

Đáng tiếc hai vị tiền bối cũng không phải dễ đả động như thế.

Mấy ngày sau.

Đội ngũ Phong Tiêu công tử cũng tới thành Long Dực.

Thành Long Dực quá khổng lồ, bên trong dùng ức cư dân mà tính, đây là hang ổ của cường giả Thế Giới Cảnh cho nên đại lộ rộng ngàn trượng, từng chiếc xe ngựa hoa lệ chạy vội. Như Phong Tiêu công tử mang theo ba trăm kỵ binh cũng coi như đội ngũ cường đại.

– Vưu Cơ đợi lát nữa cần ngươi ra tay.

Kỷ Ninh nói.

– Yên tâm đi chủ nhân.

Tô Vưu Cơ hơi hưng phấn.

Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ, Cửu Trần Giáo chủ đi theo sau Phong Tiêu công tử đi vào một gian phòng khách phủ thành chủ thành Long Dực, thủ vệ thành Long Dực căn bản không nhìn thấy ba người Kỷ Ninh.

Long Dực thành chủ chính là Thế Giới Cảnh sống cực lâu, Kỷ Ninh dùng mê hồn khống chế cũng không thu hoạch được gì, trước kia đối phó Tổ Thần Phong Tiêu công tử còn có thể bằng vào thực lực chênh lệch cực lớn làm dễ dàng. Nhưng đối với một Thế Giới Cảnh, muốn mê hồn khống chế quá khó khăn, có lẽ có thể thành công, nếu tâm tính đối phương hơi mạnh sẽ thất bại.

Cửu Trần Giáo chủ không có nghiên cứu gì ở phương diện này.

Cuối cùng Kỷ Ninh quyết định bảo Tô Vưu Cơ ra tay! Tô Vưu Cơ mới là người trong nghề mê hồn khống chế một đạo, đối phó một Thế Giới Cảnh quá dễ dàng.

– Ha ha, Phong Tiêu, ngươi tới.

Ngoài cửa có tiếng cười to vang lên.

Lúc này một lão giả áo bào vàng đi tới, hắn tỏa ra khí tức Hỗn Độn Tiên Nhân hùng hậu, có lẽ cũng không phải là Thế Giới Thần.

– Long Dực thành chủ?

Bỗng nhiên trong đại sảnh có ba người đang đứng, trong đó có nữ tử áo bào đỏ hỏi..

– Ngươi là…

Long Dực thành chủ nhìn thấy Tô Vưu Cơ, hắn sững sờ sau đó ánh mắt mê mang.

– Ta hỏi ngươi, ngươi có biết tung tích sinh tử Đạo Quân hay không?

Tô Vưu Cơ hỏi.

– Sinh tử Đạo Quân hành tung khó định, mặc dù ta từng một lần gặp được sinh tử Đạo Quân nhưng thật sự không biết sinh tử Đạo Quân ở đâu.

Long Dực thành chủ nói ra.

Phong Tiêu công tử trong đại sảnh hoảng hốt không nhỏ.

Ông trời…ơ…i?

Hai vị tiền bối mang một gã nữ thủ hạ lại làm cho Long Dực thành chủ như biến thành khôi lỗi? Hai vị tiền bối là đại năng thế nào?

– Vậy ngươi có thể biện pháp tìm được sinh tử Đạo Quân hay không?

Tô Vưu Cơ hỏi lại.

– Có một gã Hỗn Độn Tiên Nhân tên là ‘Từ Phù tiên nhân’, sư phó của hắn là sinh tử Đạo Quân.

Long Dực thành chủ nói:

– Tìm được tung tích Từ Phù tiên nhân không tính khó, chỉ phải tìm được Từ Phù tiên nhân, mượn nhờ Từ Phù tiên nhân là có thể dễ dàng tìm sư phó của hắn.

Vẻ mặt Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ vô cùng vui mừng.

Ngôi sao này quá quỷ dị.

Sinh tử Đạo Quân lại giữ hành tung bí mật, hoàn toàn không giống tại vô tận cương vực, đám người Kỷ Ninh ẩn ẩn hiểu ra một ít huyền bí. Chỉ có tìm được sinh tử Đạo Quân, tin tưởng có thể đào móc ra bí mật của ngôi sao này.

– Ah?

Tô Vưu Cơ vô cùng vui mừng, nàng thi triển bí pháp, lập tức trong mi tâm có một đạo hào quang bắn vào mi tâm Long Dực thành chủ.

Trong hai mắt Long Dực thành chủ ẩn ẩn hiện ra chút ít thần văn sau đó hắn khôi phục thanh tỉnh, ánh mắt nhìn về phía Tô Vưu Cơ mang theo kính sợ và cuồng nhiệt.

– Bái kiến chủ nhân.

Long Dực thành chủ cung kính nói.

Kỷ Ninh lập tức hiểu ra, Tô Vưu Cơ đã khống chế Long Dực thành chủ, lúc trước ‘Phi Tiên Thánh Quân’ am hiểu nhất chính là khống chế Đạo Quân, từ đó làm cho những Đạo Quân ngoan ngoãn the hiệu lệnh của hắn.

– Tìm Từ Phù tiên nhân cần bao lâu?

Tô Vưu Cơ trực tiếp hỏi.

– Ngắn thì ba năm ngày, dài là một tháng.

Long Dực thành chủ nói ra.

Tô Vưu Cơ nhìn sang Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ, Kỷ Ninh mở miệng nói:

– Long Dực thành chủ, ngươi lập tức tìm tung tích của Từ Phù tiên nhân, một khi tìm được mang bọn ta đi gặp hắn.

– Có nghe hay không?

Tô Vưu Cơ nhìn Long Dực thành chủ.

– Vâng.

Long Dực thành chủ liền nói:

– Thuộc hạ nghe rõ.

Hắn lập tức phóng thích pháp lực, trực tiếp truyền âm mệnh lệnh thủ hạ bắt đầu truy tra tung tích của Từ Phù tiên nhân. Hắn tốt xấu gì cũng nắm giữ thành trì, bằng hữu cũng không ít, muốn tra cũng không phải rất khó khăn.

Long Dực thành chủ nhìn sang Phong Tiêu, hắn tươi cời nói:

– Phong Tiêu hiền chất, lần này nhờ có ngươi để ta nhận biết chủ nhân, đi theo chủ nhân.

– Sau khi qua việc này ta sẽ thu bí thuật.

Tô Vưu Cơ nói với Phong Tiêu.

– Kính xin chủ nhân không nên như vậy, ta nguyện thề chết theo chủ nhân.

Long Dực thành chủ lại kích động nói.

Phong Tiêu trợn mắt há hốc mồm.

Long Dực thành chủ không có bị ảnh hưởng tới trí nhớ, hắn chỉ cuồng nhiệt và trung thành tuyệt đối với Tô Vưu Cơ.

Đám người Kỷ Ninh tạm cư tại phủ thành chủ thành Long Dực, Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ có kiên nhẫn, lúc lâm vào trong những tuyệt cảnh sinh tử càng kiên nhẫn hi vọng sinh tồn càng lớn. Nếu như vội vàng xao động chỉ chết nhanh hơn mà thôi.

Kỷ Ninh ở trong phủ thành chủ ngày thứ năm.

Ào ào ~~~

Không trung thành Long Dực có một con chim to lông vũ màu xanh lớn ngàn trượng xuất hiện, trên lưng con chim có một tòa lầu các, trong lầu các có nam tử dị tộc mặt mũi xấu xí, hắn tùy ý ngồi đó, chung quanh hắn là một nhóm lớn nữ bộc, trong đó có một nữ tử khí tức Tổ Thần Tổ Tiên nằm trong ngực hắn.

– Mỹ nhân, đến thành Long Dực, tiểu tử Phong Tiêu hôm nay đang ở trong thành Long Dực.

Nam tử dị tộc cười hắc hắc nói.

– Ta đã không thể chờ đợi được nhìn thấy bộ dạng bi phẫn của Phong Tiêu.

Nàng kia dịu dàng nói ra.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!