Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 205 [Chương 1228 đến 1232]
❮ sautiếp ❯Chương 1228:
Kỷ Ninh cười lắc đầu, bảo bối càng ít lại càng quý trọng! Như Kỷ Ninh có nhiều trân tàng của Khổng Tát Đạo Quân, hắn còn có chúa tể đạo phù… Tuy hành lang không gian này cũng xem là kỳ vật nhưng không thể làm hắn tham lam. Hơn nữa Kỷ Ninh hiểu khi thực lực của mình càng ngày càng mạnh, tương lai đạt được bảo vật càng nhiều hơn, này hành lang không gian không tính là cái gì.
– Nhìn muốn xem hành lang không gian có gì đặc thù.
Kỷ Ninh bước vào bên trong, một bước một vạn dặm.
Ông.
Trong không trung màu vàng xuất hiện một quang cầu màu vàng, quang cầu bắn ra hai đạo kim quang phân biệt bắn trong cơ thể hai tên giáp sĩ. Hai tên giáp sĩ vệ binh hoạt động, ánh mắt bắn ra hào quang.
Oanh.
Oanh.
Hai gã giáp khải vệ binh cầm binh khí trong tay và hóa thành hào quang xông thẳng về phía Kỷ Ninh.
– Chết.
Một gã khải giáp vệ binh cầm trường mâu đâm thẳng vào hư không.
– Giết.
Một tên khải giáp vệ binh vung trường tiên lên, trường tiên giống như đại xà linh động, hai gã khải giáp vệ binh, có một con linh động giảo hoạt, thậm chí bộ pháp huyễn động tạo thành một thẻ.
Kỷ Ninh lộ ra thần thái vui vẻ:
– Thú vị, khó trách Lôi Tân lúc trước nói vệ sĩ có chiến đấu chi đạo rât đặc thù, dĩ nhiên là chiến trận chi đạo, hơn nữa kết hợp tốt như thế…
Bành ~~~
Kỷ Ninh hơi động tâm ý, kiếm ý xuất hiện, kiếm ý bàng bạc trực tiếp càn quét hai tên vệ binh, cũng đánh hai tên vệ inh bay ra xa.
Chênh lệch quá lớn, hai tên vệ binh này miễn cưỡng có thực lực Đạo Quân nhị bộ a.
Bành bành bành bành…
Kỷ Ninh dễ dàng đánh bại đại lượng vệ binh, không ngừng tiến lên dọc theo hành lang, hắn đã đánh bại vạn tám ngàn tên vệ binh, tốc độ của hắn cũng chậm lại.
– Cảm giác thật đặc biệt.
Kỷ Ninh bị tám gã vệ binh vây công.
Tám gã vệ binh nắm lấy binh khí khác nhau, hoặc cương, hoặc nhu, hoặc âm hiểm, hoặc quang minh chính đại… Mỗi một gã vệ binh có phong cách chiến đấu đều phi thường cực đoan! Có thể xuyên thấu qua chiến trận phối hợp, dường như là một tên đại năng tinh thông các lưu phái khác nhau thể hiện, từ đó làm Kỷ Ninh cảm giác rất kỳ quái.
– Phong chi đạo? Lôi điện chi đạo? Thủy đạo?
Kỷ Ninh càng đánh càng vui vẻ.
Trên bầu trời quang cầu lơ lững.
Sau khi Kỷ Ninh đánh bại vệ binh, nó lại tỏa ra kim quang và kích phát vệ binh càng mạnh hơn nữa.
– Quang cầu chính là hạch tâm của hành lang không gian.
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn quang cầu tỏa sáng đầy trời, tất cả vệ binh đều là tử vật, sau khi bị kim quang bắn vào liền có thực lực rất mạnh.
– Kỳ vật trong Ngu Tinh Hải đúng là quá thần diệu.
Kỷ Ninh càng hiếu kỳ về Ngu Tinh Hải, Ngu Tinh Hải cuối cùng quá nguy hiểm, đây là khu vực ba đại chúa tể cũng không dám đi quá sâu, xâm nhập vào trong các tuyệt địa cũng có thể bỏ mạng.
…
Thời gian trôi qua, đảo mắt đã qua vạn năm.
Đối với tu hành người mà nói, thời gian vạn năm kỳ thật rất ngắn, cả Đông Kỳ Phái vẫn hoảng sợ như cũ, thời khắc lo lắng Cửu Trần Giáo đã đến.
Trong thời gian vạn năm qua, Đan Bảo vẫn dốc lòng luyện đan tìm hiểu luyện đan chi đạo cũng đột phá thành Đạo Quân nhị bộ, có được trước sáu chương của Đan Diệp Thất Chương cho nên Đan Bảo có được con đường tu hành chính xác, hắn tiến bộ rất nhanh
Đông Kỳ Phái, cửa chính.
– Người đến dừng lại.
Đệ tử thủ vệ quát.
Chỉ thấy bên ngoài có một tên dị tộc mặc khải giáp đỏ rực đi tới, làn da màu xanh lá cây đậm, rất béo, hắn hét lớn:
– Nhanh chóng đi truyền lời, ta phụng lệnh giáo chủ Cửu Trần Giáo muốn gặp Lôi Tân Đạo Quân của các ngươi.
– Cửu Trần Giáo?
Hai gã đệ tử thủ vệ chấn động.
Rốt cục đến!
– Ta đi truyền lời, ngươi ở đây xem.
Một tên đệ tử thủ vệ trong đó lập tức chạy đi.
Tên dị tộc làn da màu xanh lá là người rất kiêu ngạo, gương mặt lạnh lùng đứng ngoài cửa.
…
Trong chủ điện Đông Kỳ Phái.
– Nên đến rốt cục đến.
Nghe được môn hạ đệ tử bẩm báo, Lôi Tân Đạo Quân cũng nghiêm túc, trong đại sảnh còn có một đám đệ tử tụ tập.
– Cửu Trần Giáo đã đến.
Những đệ tử kia cũng hoảng hốt không nhỏ.
– “Dẫn hắn tiến vào.
Lôi Tân Đạo Quân phân phó một câu.
– Vâng.
Đệ tử truyền lời ngoài cửa rời đi.
Qua một lúc sau.
Pháp thân của Lôi Tân Đạo Quân đi vào trong tòa đình viện kia, hắn chạm vào cánh cửa đá và tiến vào trong hành lang không gian.
Hành lang không gian, trên không gian của hành lang không gian có một đám người chiến đấu.
Chính là Na Á Đạo Quân, hỏa tiên tử Tô Vưu Cơ đang chiến đấu.
Đồng thời còn có một gian nhà cỏ nằm ở biên giới, trong nhà cỏ chính là Kỷ Ninh đang ngồi tĩnh tọa. Kỷ Ninh đã tu hành vạn năm qua tại hành lang không gian, hắn thường xuyên đi chiến đấu chém giết, thời điểm tĩnh tu sẽ quay về nhà cỏ.
– Bắc Minh đạo hữu.
Pháp thân Lôi Tân Đạo Quân đi tới trước nhà cỏ và lên tiếng.
Kỷ Ninh trong nhà cỏ mở to mắt, hắn cười hỏi:
– Lôi Tân Đạo Quân, chuyện gì?
– Sứ giả Cửu Trần Giáo đến.
Lôi Tân Đạo Quân nói ra.
– Cửu Trần Giáo? Rốt cục đến.
Trong mắt Kỷ Ninh lóe sáng, lập tức đi ra khỏi nàh cỏ và thu nhà cỏ vào tay.
– Hai người các ngươi tiếp tục tu luyện ở đây, ta đi ra ngoài xem một chút.
Kỷ Ninh cao giọng nói ra.
– Vâng, chủ nhân.
Tô Vưu Cơ, Na Á Đạo Quân đều cao giọng đáp.
– Chúng ta đi.
Kỷ Ninh lập tức dẫn Lôi Tân Đạo Quân đi ra ngoài.
…
Trong đại sảnh Đông Kỳ Phái đang chiêu đãi tên sứ giả Cửu Trần Giáo, trong đại sảnh còn tụ tập một đám đệ tử Đông Kỳ Phái.
Kỷ Ninh tiến vào từ cửa hông, hắn ngồi phía sau yên lặng nhìn về phía trước.
– Sứ giả Cửu Trần Giáo đến Đông Kỳ Phái chúng ta, không biết có chuyện gì?
Lôi Tân Đạo Quân ngồi trên cao và nói:
– Rất đơn giản.
Phía dưới đứng đấy hỏa hồng giáp khải dị tộc âm thanh lạnh lùng nói.
– Cho các ngươi cơ hội bảo toàn mạng sống, Đông Kỳ Phái các ngươi nhanh chóng di chuyển ra khỏi Đông Kỳ Vực, các ngươi còn cơ hội sống sót! Nếu là chống cự chỉ có đường diệt vong.
– Đáng chết.
– Vậy mà…
Các đệ tử Đông Kỳ Phái trong đại điện nghe xongl liền xôn xao, hiển nhiên vô cùng tức giận.
Bọn họ không nghĩ tới Cửu Trần Giáo lại hung hăng càn quấy như thế.
– Đây là lời của giáo chủ chúng ta, hoặc là các ngươi nhanh chóng rời khỏi Đông Kỳ Vực, hoặc là chết.
Tên dị tộc giáp đỏ lạnh lùng lên tiếng:
– Ta đã truyền lời cho các ngươi, lựa chọn thế nào là chuyện của các ngươi, mười năm sau, nếu như Đông Kỳ Phái còn chưa đi cứ chờ chết đi.
Nói xong liền xoay người đi ra ngoài.
Chương 1229:
– Muốn đi?
– Cho ta ——
Lúc các đệ tử Đông Kỳ Phái đang giận dữ muốn ngăn cản sứ giả.
– Cho hắn đi!
Lôi Tân Đạo Quân lạnh lùng nói.
Tất cả đệ tử Đông Kỳ Phái chỉ chỉ có thể nhịn xuống.
– Hừ, ta có phân thân chi thuật, các ngươi giết cũng giết vô ích.
Nam tử dị tộc mặc giáp đỏ cười lạnh, lập tức hung hăng càn quấy rời đi.
Lôi Tân Đạo Quân chỉ yên lặng nhìn xem, hắn còn không đến mức tức giận một tên Thế Giới Cảnh, hắn tức giận chính là Cửu Trần giáo chủ.
– Bắc Minh đạo hữu.
Lôi Tân Đạo Quân nhìn sang Kỷ Ninh đứng ở nơi hẻo lánh.
– Ta đều nhìn thấy.
Kỷ Ninh gật đầu cười nói:
– Đến thì đến đi, ta ở trong Đông Kỳ Phái đã hơn vạn năm, cũng chờ Cửu Trần Giáo tới.
Lôi Tân Đạo Quân thở ra một hơi:
– Có những lời này của đạo hữu thì ta yên tâm rồi.
Trong hư không hắc ám hỗn loạn.
Trong một tòa thàn điện lơ lửng, trong thần điện đang có rất nhiều người tu hành đang bay tới.
Tại nơi cao nhất trong đại điện có một nam tử đang mang mặt nạ bạc bay tới, đương nhiên uy danh Cửu Trần Giáo chủ của hắn cũng không nhỏ trong cương vực chung quanh, vô số sinh linh cần phải nhìn sắc mặt của hắn, hắn tà ác cường đại, tại vô tận năm tháng qua đi, hắn đã trở thành nỗi sợ hãi của các cương vực này.
Hai bên phía dưới của đại điện có ba phó giáo chủ đang đứng.
– Giáo chủ.
Một trong ba vị phó giáo chủ ‘Nhã Phù Đạo Quân’ lên tiếng:
– Thời gian mười năm đã tới, Đông Kỳ Phái cũng không có di chuyển, chúng ta làm cái gì bây giờ?
– Còn cần phải nói? Đương nhiên là đánh chúng! Tiêu diệt Đông Kỳ Phái!
Hung Hỏa Đạo Quân có thân thể nham thạch giận dữ hét lên:
– Không có Đông Kỳ Đạo Quân, Đông Kỳ Phái làm gì có tư cách đấu với Cửu Trần Giáo chúng ta.
– Hừ.
Lúc này phó giáo chủ Linh Động Đạo Quân cau mày quát:
– Hung Hỏa, Đông Kỳ lão tổ thực lực phi phàm, hang ổ của hắn có rất nhiều trận pháp cấm chế, trước kia chúng ta cưỡng bức Đông Kỳ Phái, nếu như có thể cưỡng bức thành công cũng bỏ đi. Về phần cường công? Hừ, giáo chủ có chút nắm chắc, ba người chúng ta đi cường công sẽ có nguy hiểm vẫn lạc đấy.
Ba phó giáo chủ đều là Đạo Quân tứ bộ, Linh Động Đạo Quân thực lực sắp xếp thứ nhất, Nhã Phù Đạo Quân, Hung Hỏa Đạo Quân thực lực yếu nhược chút ít.
– Được rồi.
Cửu Trần Giáo chủ ngồi trên cao lạnh lùng nói:
– Nếu bọn chúng không di chuyển thì đánh thôi.
Ba phó giáo chủ phía dưới, đặc biệt là Linh Động Đạo Quân, Nhã Phù Đạo Quân đều kinh ngạc, Linh Động Đạo Quân quát:
– Tất cả các ngươi lui xuống trước đi.
– Vâng.
Các Đạo Quân, Thế Giới Cảnh phía dưới còn có chút nghi hoặc nhưng vẫn lui ra.
– Giáo chủ.
Linh Động Đạo Quân ngẩng đầu nhìn Cửu Trần Giáo chủ, nói:
– Giáo chủ có quá mức quan tâm Đông Kỳ Phái hay không? Lúc trước vốn là chặn giết, về sau chúng ta cũng di chuyển thần điện tới bên ngoài Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới, giám thị cả Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới… Hiện tại càng cường công! Hôm nay Đông Kỳ Phái đã rất suy yếu, chỉ cần vây khốn, vây nhưng không đánh… Trừ phi bọn chúng vĩnh viễn không ra ngoài lịch lãm rèn luyện, nếu không vẫn vây khốn, thời gian dài không ra ngoài mạo hiểm lịch lãm, bọn chúng sẽ không ngừng suy yếu mấy hỗn độn kỷ, bọn chúng cũng xong rồi, chúng ta cần gì phải cường công.
– Đúng vậy, giáo chủ, chúng ta có quá gấp hay không?
Nhã Phù Đạo Quân cũng nói.
Bọn họ đều cảm thấy quá gấp.
Bọn họ đã hoàn toàn chiếm lĩnh Đông Kỳ Vực, về phần Đông Kỳ Phái cứ vây khốn là được! Nhưng giáo chủ lại muốn đánh.
– Như thế nào, lão giáo chủ đã chết! Cảm thấy ta là người nhân từ nương tay nên không nghe lời?
Cửu Trần Giáo chủ đứng trên cao lạnh lùng quát lớn.
– Không dám.
Ba phó giáo chủ cung kính đáp.
– Đã không dám thì nghe lệnh của ta, xuất phát tiến về phía Đông Kỳ Phái.
Cửu Trần Giáo chủ ra lệnh.
– Vâng.
Ba vị phó giáo chủ chỉ có thể cung kính tuân mệnh.
– Xuất phát tiến về Đông Kỳ Phái.
Rất nhanh, mệnh lệnh được truyền ra, lập tức tòa thần điện nguy nga này bay thẳng về phía Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới.
Ầm ầm ~~~~
Xuyên qua vách màn Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới, tòa thần điện nguy nga màu xám giống như ngọn núi không ngừng phi hành vào trong Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới không, bay tới Đông Kỳ Phái, căn bản không có ý định giấu diếm.
– Là Cửu Trần thần điện.
– Cửu Trần Giáo Cửu Trần thần điện.
Không ít người tu hành tại Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới ngẩng đầu nhìn lên, bọn họ kinh hãi và rung động.
Bọn họ hiểu sắp có đại sự xảy ra.
– Mau mau mau, tranh thủ thời gian xuất phát.
– Chúng ta cũng đi Đông Kỳ Phái đứng xa nhìn xem thế nào, Cửu Trần Giáo và Đông Kỳ Phái đại chiến chính là trận chiến lớn nhất trong mấy cương vực chung quanh, không thể bỏ qua.
– Đông Kỳ Phái trải qua trận chiến lần này sẽ bị diệt, trận đại chiến này không thể bỏ qua, dùng nội tình của Đông Kỳ Phái vô tận tuế nguyệt, muốn tiêu diệt cũng không có dễ dàng như thế, ta đoán Cửu Trần Giáo sẽ phải chết một ít Đạo Quân mới được.
Những người tu hành kia không ngừng nghị luận với nhau, đồng thời cũng yên lặng đuổi về phía Đông Kỳ Phái, bọn họ muốn xem cuộc chiến như thế nào.
Bỏ qua chuyện trọng dại như thế sẽ có tiếc nuối.
…
– Đến.
– Cửu Trần Giáo đến.
– Tổng bộ Cửu Trần Giáo ‘Cửu Trần thần điện’ bay tới.
Tin tức nhanh chóng lọt vào trong tay Đông Kỳ Phái, Đông Kỳ Phái sinh ra xôn xao, phần đông các đệ tử hoảng sợ bất an, tuy đã sớm dự liệu có đại chiến hôm nay, thậm chí mặc dù có ‘Bắc Minh Đạo Quân’ nói hỗ trợ ngăn cản, khi thời điểm này chính thức tới thì bọn họ vẫn cảm thấy nội tâm sợ hãi.
Bởi vì Cửu Trần Giáo xây dựng ảnh hưởng quá sâu! Nó cường đại đã sớm xâm nhập vào nội tâm các cương vực chung quanh.
– Bắc Minh đạo hữu, Bắc Minh đạo hữu.
Lôi Tân Đạo Quân tiến vào hành lang không gian, cũng mời Kỷ Ninh đi ra.
– Đến sao?
Kỷ Ninh, Đan Bảo, Tô Vưu Cơ, Na Á đều đi ra.
– Tổng bộ Cửu Trần Giáo ‘Cửu Trần thần điện’ đang bay tới nơi này.
Lôi Tân Đạo Quân nói chuyện có chút hoảng hốt, liền nói:
– Cũng không vội vã xuyên thẳng qua hư không, nó quang minh chính đại bay tới. Chỉ sợ muốn rất nhiều người tu hành phát hiện việc này, Cửu Trần Giáo quá có lòng tin, quá có nắm chắc.
Kỷ Ninh gật đầu:
– Không cần kinh hoảng, từ giờ trở đi nghe hiệu lệnh của ta.
– Tốt.
Lôi Tân Đạo Quân gật đầu.
– Ta ra ngoài môn phái nghênh đón Cửu Trần Giáo.
Kỷ Ninh cười nói.
– Đến bên ngoài Đông Kỳ Phái?
Lôi Tân Đạo Quân giật mình, liền nói:
– Không thể, đến bên ngoài môn phái sẽ không có trận pháp cấm chế che chở.
Chương 1230:
– Nếu không thể địch, ta sẽ lui vào trong trận pháp cấm chế Đông Kỳ Phái.
Kỷ Ninh cười nói:
– Yên tâm, ta có nắm chắc.
Lôi Tân Đạo Quân khuyên không được, chỉ có thể đáp ứng:
– Bắc Minh đạo hữu, tất cả phải cẩn thận.
– Trận pháp cấm chế Đông Kỳ Phái cần phải nhờ vào Đạo Quân ngươi, trận chiến này trận pháp cấm chế của môn phái là mấu chốt.
Kỷ Ninh nói ra.
– Điểm ấy yên tâm.
Lôi Tân Đạo Quân đáp.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn về phía Na Á, Đan Bảo, Tô Vưu Cơ bên cạnh, cười nói:
– Trận chiến này các ngươi không cần tham gia, tiến vào động thiên của ta hay xem cuộc chiến?
– Đương nhiên là xem cuộc chiến.
Tô Vưu Cơ liền nói.
– Trận chiến này há có thể bỏ qua?
Đan Bảo rung đùi đắc ý.
Na Á Đạo Quân không nói chuyện, nàng đứng bên cạnh Tô Vưu Cơ nhìn sang Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh cười:
– Cũng tốt, lúc tình huống nguy cấp, các ngươi phải đi vào động thiên của ta, dù sao thực lực các ngươi quá yếu, thực chiến đến cuối cùng, Cửu Trần Giáo chủ sẽ có thể dùng một chiêu tiêu diệt các ngươi.
Bọn họ vẫn còn yếu kém, Kỷ Ninh có áo giáp chúa tể, hộ thể thần thông rất mạnh, bản thân lại có chín đại bí thuật, cho nên dám đấu với cao thủ đẳng cấp như Khổng Tát, Cửu Trần Giáo chủ, đám người Na Á vừa thấy mặt đã bị chém giết, không thể tham gia đại chiến lần này.
– Tình huống nguy cấp, chúng ta sẽ nghe lệnh chủ nhân.
Tô Vưu Cơ liền cam đoan.
– Ta đi ra ngoài.
Kỷ Ninh gật đầu, hắn đi ra ngoài.
Đám người Lôi Tân Đạo Quân, Tô Vưu Cơ và các đệ tử Đông Kỳ Phái đều nhìn Kỷ Ninh đi ra ngoài, trái tim treo trên cổ họng.
– Chỉ sợ Bắc Minh Đạo Quân sẽ bị Cửu Trần Giáo chém giết, khi đó Đông Kỳ Phái cũng xong rồi.
– Không có biện pháp, chỉ có thể tin tưởng Bắc Minh Đạo Quân.
Những đệ tử Đông Kỳ Phái lúc này không có biện pháp.
…
Kỷ Ninh đi ra khỏi Đông Kỳ Phái, hắn nhìn bốn phía chung quanh, phát hiện có một đỉnh núi nhỏ và cất bước xuyên qua mấy trăm dặm tới đỉnh núi.
– Trận chiến này cũng đã tới.
Kỷ Ninh ngồi trên đỉnh núi, dựa vào một tảng đá lớn, hắn ngắm nhìn chân trời xa xa, ánh mắt của hắn mang theo một tia hỏa diễm.
Đó là chiến ý hỏa diễm.
– Kiếm đạo chung cực của ta, năm đạo mạnh nhất đã có đột phá, kết hợp tạo thành kiếm đạo chung cực nhưng luôn thất bại
Kỷ Ninh nhíu mày, hành lang không gian có trợ giúp hắn không nhỏ, trước khi đến Đông Kỳ Phái, Kỷ Ninh cũng đột phá hai đạo mạnh nhất, một chính là tích huyết kiếm ý, một khác chính là âm dương kiếm ý.
Âm dương kiếm ý sau đại chiến với Khổng Tát Đạo Quân, trên đường đi tới Đông Kỳ Phái lại đột phá rất tự nhiên.
Ba đạo mạnh nhất hắn đột phá trong thời gian vạn năm tại hành lang không gian.
Hắn có năm đạo mạnh nhất, muốn hình thành kiếm đạo chung cực tầng cao hơn phải có đốn ngô mới được.
– Vùi đầu tu luyện, cuối cùng khó có thể leo lên đỉnh phong.
– Đại chiến lần này, có lẽ ta mượn nhờ cơ hội này đột phá kiếm đạo chung cực, lĩnh ngộ ra kiếm đạo chung cực tầng thứ hai, bước vào Đạo Quân nhị bộ.
Kỷ Ninh chờ mong lấy, thực lực của hắn là so và Khổng Tát giao thủ lúc hơi chút tăng cường chút ít, còn không có chất lột xác, hắn nhu cầu cấp bách vừa đột phá cơ hội.
…
Ầm ầm ~~~
Rốt cuộc thần điện nguy nga xuất hiện trên bầu trời và bay về phía Đông Kỳ Phái.
– Đến.
– Cửu Trần Giáo đến.
– Bọn họ đến.
Rất nhiều người tu hành sớm nghe tin tức nên đã chạy tới đây xem cuộc chiến.
Thần điện màu xám nguy nga to lớn xuất hiện trên không trung.
Trong thần điện có một đám Đạo Quân Cửu Trần Giáo nhìn những người tu hành đang đứng xa quan sát, đặc biệt Cửu Trần Giáo chủ đang ngồi trên đỉnh đại điện nhìn quét qua chung quanh, lại nhìn vào đỉnh ngọn núi nhỏ trước cửa chính Đông Kỳ Phái có một thiếu niên áo trắng đang cõng kiểm đứng đó.
– Một gã Đạo Quân nhị bộ?
Cửu Trần Giáo chủ nhẹ giọng nói nhỏ.
– Đạo Quân nhị bộ nho nhỏ lại dám ngăn ở cửa chính Đông Kỳ Phái, mưu toan ngăn cản Cửu Trần Giáo ta?
– Giáo chủ.
Linh Động Đạo Quân mở miệng nói:
– Tên Đạo Quân nhị bộ nho nhỏ kia biết rõ Cửu Trần Giáo chúng ta đã đến, hắn lại dám ngăn trước cửa chính, hừ, rõ ràng đang khiêu khích Cửu Trần Giáo chúng ta, phái một gã huynh đệ trong giáo diệt trừ hắn đi.
– Ân.
Cửu Trần Giáo nhàn nhạt lên tiếng.
Hắn thân phận cỡ nào, làm sao đặt một tiểu Đạo Quân nhị bộ vào mắt.
– Hốt Chân huynh đệ.
Linh Động Đạo Quân lập tức nhìn xuống phía dưới, nói:
– Làm phiền ngươi ra tay giải quyết Đạo Quân nhị bộ trước cửa chính Đông Kỳ Phái đi! Ngươi vừa ra tay, ra tay nhất định phải quả quyết, như thế mới có thể chấn nhiếp Đông Kỳ Phái, làm cho bọn chúng hiểu đầu hàng thần phục chúng ta mới còn sống, chống cự chỉ có đường chết.
– Vâng.
Hốt Chân Đạo Quân cung kính đáp.
Hốt Chân Đạo Quân là một trong hai Đạo Quân tam bộ trong giáo, thủ đoạn cũng không kém.
Hô.
Hốt Chân Đạo Quân bay ra khỏi Cửu Trần thần điện, hắn bay thẳng về phía Kỷ Ninh trên đỉnh núi xa xa.
…
– Người đó là?
– Thiếu niên áo trắng lại dám đứng trước cửa chính Đông Kỳ Phái, ngăn cản đường của Cửu Trần Giáo đi, cũng quá kiêu ngạo rồi?
– Nếu ta cảm ứng không sai, hắn là một tên Đạo Quân nhị bộ mà thôi.
Giờ phút này đám người tu hành ở xa xa đều nhìn sang.
Hôm nay Cửu Trần thần điện đã hàng lâm, Đạo Quân nhị bộ lại dám chặn đường, chẳng khác gì châu chấu đá xe.
…
– Hiện tại tất cả phải xem Bắc Minh Đạo Quân.
– Cũng không biết vị Bắc Minh Đạo Quân này thực cường đại hay nói khoác. Ta không cách nào an tâm.
– Ai.
– Hãy chờ xem.
Các đệ tử Đông Kỳ Phái rất sợ hãi, đặc biệt nhìn thấy tòa thần điện nguy nga đang phiêu phù trước mặt, Bắc Minh Đạo Quân có thể đở nổi sao?
– Bắc Minh đạo hữu…
Lôi Tân Đạo Quân yên lặng nhìn xem, đây mới là điểm hắn lo lắng nhất, hôm nay hắn là thủ lĩnh của Đông Kỳ Phái, tất cả đều là do hắn quyết đoán, hắn lựa chọn tin tưởng Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh đứng trên đỉnh núi cao nhìn tên Đạo Quân đối phương bay tới.
Tên Đạo Quân đứng ở xa xa và gào thét.
– Ta chính là Cửu Trần Giáo Hốt Chân Đạo Quân, tiểu tử, Cửu Trần Giáo ta tới chiếm Đông Kỳ Phái mà ngươi dám cản đường vướng bận, thật sự ngại mạng mình dài. Hiện tại ta cho ngươi một con đường sống, nhanh chóng thần phục đầu nhập vào Cửu Trần Giáo ta, ta còn tha cho ngươi một mạng, nếu không… Hiện tại ngươi đi chết đi.
Tiếng rống của hắn rất lớn, vang vọng thiên địa, hiển nhiên muốn đánh ra uy thế, làm theo lời Linh Động Đạo Quân cần phai hảo hảo chấn nhiếp Đông Kỳ Phái một phen, tốt nhất làm cho Đông Kỳ Phái sợ tới mức đầu hàng thần phục.
Chương 1231:
– Ha ha…
Kỷ Ninh đứng trên đỉnh núi và cười lớn, tiếng cười của hắn vang vọng thiên địa.
– Hốt Chân Đạo Quân sao? Nếu ngươi hiện tại thần phục ta, ta liền thu ngươi làm tùy tùng, nếu động thủ, ngươi đi chết đi.
– Chê cười, vậy ngươi đi chết đi!
Hốt Chân Đạo quân khó thở mà cười xa xa một ngón tay.
Oanh.
Trong thiên địa xuất hiện một tấm ván gỗ, tấm ván gỗ nặng ngàn cân, mỗi một tấm như thế đều có phù văn cường đại và thần diệu, hiển nhiên là một bộ pháp bảo, thần văn dẫn động và những tấm ván gỗ ngưng tụ thành thanh kiếm màu xanh, kiếm quang màu xanh sắc bén nhanh chóng chém thẳng về phía Kỷ Ninh trước mặt.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng lắc đầu.
Kiếm quang màu xanh tới trước mặt, Kỷ Ninh vung tay lên, ầm, kiếm quang màu xanh nổ tung nhanh chóng.
– Cái gì.
Hốt Chân Đạo Quân biến sắc.
– Chết đi.
Ánh mắt Kỷ Ninh lạnh lẽo.
Lúc này thiên địa chung quanh tối tăm, từng đạo kiếm ý lăng không ngưng tụ, kiếm ý đáng sợ hình thành kiếm quang vây quanh Hốt Chân Đạo Quân, rầm rầm ~~~~ kiếm quang lưu chuyển giống như cối xay, từ bốn phương tám hướng bao phủ Hốt Chân Đạo Quân.
– Không, không ——
Hốt Chân Đạo Quân hoảng sợ biến sắc, hắn gian nan dựa vào pháp bảo chống cự.
PHỐC.
Lúc này ngàn vạn đạo kiếm quang không ngừng nghiền áp, thần thể vỡ vụn, chân linh chôn vùi, trực tiếp mất mạng.
Kỷ Ninh cất bước đi vào hư không, đi tới nơi Hốt Chân Đạo Quân đã chết và phất tay thu lấy pháp bảo Hốt Chân Đạo Quân lưu lại trước khi chết, hắn đứng giữa không trung, gió núi thổi qua, thổi áo bào Kỷ Ninh phất phơ, Kỷ Ninh đang muốn mượn đại chiến lần này tìm cơ hội đột phá, làm cho kiếm đạo chung cực đột phá, hắn làm sao có thể dây dưa với kẻ yếu chứ.
Kỷ Ninh áo trắng ngẩng đầu nhìn thần điện màu xám ở xa xa, lạnh như băng nói:
– Cửu Trần Giáo, nhanh chóng rút lui còn có thể toàn mạng, nếu không dám tới phạm Đông Kỳ Phái, đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
– Đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
– Đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
– Đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
Âm thanh được pháp lực quán thâu, tiếng vọng trong thiên địa không ngừng đáp lại.
Một màn này làm các tu sĩ đang đứng xem xa xa kinh ngạc ngây người, cũng làm cho các đệ tử Đông Kỳ Phái, Lôi Tân Đạo Quân ngây ngốc, càng làm cho một đám người tu hành Cửu Trần Giáo kinh hãi không thôi.
– Cái gì, chỉ bằng vào kiếm ý ngưng tụ đã có thể chém giết một tên Đạo Quân tam bộ?
– Hắn cõng kiếm đen sau lưng còn chưa ra khỏi vỏ, cũng không có cận chiến, cũng không có khống chế pháp bảo, chỉ bằng vào kiếm ý đã chém giết Đạo Quân tam bộ?
– Này, này…
– Thật đáng sợ.
– Hắn đâu phải Đạo Quân nhị bộ bình thường, hắn chính là Đạo Quân nhị bộ yêu nghiệt nghịch thiên nhất.
…
Khắp nơi rung động.
Đông Kỳ Phái cũng hiểu Bắc Minh Đạo Quân quả nhiên có thực lực mạnh tới đáng sợ! Cửu Trần Giáo cũng hiểu, lần này muốn công phá Đông Kỳ Phái phải giải quyết thiếu niên áo bào trắng trước mặt trước.
– Hốt Chân huynh.
– Hốt Chân!
– Sư phó.
Trong Cửu Trần thần điện, lúc này có nhiều người tu hành hô lên, nội tâm vô cùng bi phẫn.
Cửu Trần Giáo chủ ngồi trên cao cười to.
– Có chút ý tứ, xem ra Đạo Quân nhị bộ nho nhỏ này có chỗ dựa, như thế nào cũng chỉ là Đạo Quân nhị bộ mà thôi. Linh Động, Nhã Phù, Hung Hỏa, lúc này không được chủ quan, chúng ta có thể dễ dàng nghiền áp Đông Kỳ Phái dễ như trở bàn tay, ba người các ngươi đồng thời ra tay, trực tiếp nghiền áp giết chết Đạo Quân nhị bộ kia.
– Ba người chúng ta đồng thời ra tay?
Nhã Phù Đạo Quân nhịn không được nói.
Bọn họ cũng không phải Hốt Chân Đạo Quân có thể so sánh, tứ bộ và tam bộ chênh lệch quá lớn, tứ bộ đều là đại năng tu hành một loại đao tới mức tận cùng, đặc biệt là Linh Động Đạo Quân, thực lực của hắn rất được, thậm chí có thể chém giết Đạo Quân tứ bộ.
– Ta cùng Hung Hỏa ra tay là được rồi.
Nhã Phù Đạo Quân nói ra:
– Hai ta liên thủ, cho dù là Đạo Quân nhị bộ yêu nghiệt cũng có thể ứng phó.
– Không.
Cửu Trần Giáo chủ lắc đầu, nói:
– Không nên lãng phí thời gian trên người Đạo Quân nhị bộ, ba người các ngươi ra tay làm Đông Kỳ Phái hiểu có chống cự cũng không có hi vọng.
– Vâng.
Linh Động Đạo Quân, Nhã Phù Đạo Quân, Hung Hỏa Đạo Quân đều cung kính đáp ứng.
Nếu giáo chủ kiên trì như thế, bọn họ không dám làm trái.
– Đi.
Linh Động Đạo Quân quát, hắn hóa thành hào quang bay ra ngoài.
– Đi.
Nhã Phù Đạo Quân, Hung Hỏa Đạo Quân cũng bay theo sau ra ngoài.
– Ba vị phó giáo chủ ra tay, tên Đạo Quân nhị bộ kia có là Đạo Quân yêu nghiệt nghịch thiên trong truyền thuyết cũng chết chắc.
– Ba vị phó giáo chủ liên thủ, chỉ sợ có thể nghiền ép cả Đông Kỳ Phái.
Phần đông người tu hành trong thần điện Cửu Trần Giáo đều tin tưởng mười phần.
…
Ba vị phó giáo chủ bay ra khỏi thần điện, trong nháy mắt bọn họ rời khỏi thần điện đã làm thiên địa biến sắc.
Oanh ~~~
Chỉ thấy ánh đao vô cùng vô tận sáng lên, biên giới ánh đao còn có sương mù mờ mịt cùng với hỏa diễm vô cùng vô tận.
Ánh đao, sương mù, hỏa diễm.
Lúc này cả ba che phủ thiên địa, đây là uy năng của đạo.
Ba gã phó giáo chủ đều là nhân vật thành danh nhiều năm trong cương vực nơi đây, bọn họ vừa thể hiện uy năng của đạo đã làm khắp nơi rung động.
– Cửu Trần Giáo vậy mà phái ra ba vị phó giáo chủ đồng thời ra tay? Làm thế có chút lấy lớn hiếp nhỏ ah, Đạo Quân tứ bộ giết Đạo Quân nhị bộ đã quá phận, còn đồng loạt ra tay.
– Đây không phải lấy lớn hiếp nhỏ, đây là chiến tranh giữa Cửu Trần Giáo và Đông Kỳ Phái, tên Đạo Quân nhị bộ kia dám lẫn vào thì không thể trách ai.
– Đông Kỳ Phái muốn trực tiếp nghiền áp giết chết Đạo Quân nhị bộ.
Một ít người tu hành nơi xa xa, đặc biệt là một ít thế lực sớm tiềm phục chung quanh Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới cũng cho thám tử tới quan sát, bọn chúng thổn thức không thôi. Bọn họ đều rất rõ ràng thực lực ba phó giáo chủ Cửu Trần Giáo cường đại cỡ nào, chỉ cần một… gần… Không đúng, ba liên thủ? Bọn họ cho rằng tiểu tử áo trắng không thể ngăn cản được.
– Hừ.
Kỷ Ninh đứng ở giữa không trung và hừ lạnh một tiếng.
Oanh ~~~~
Kiếm quang vô cùng vô tận, giống như thủy triều mãnh liệt quét qua thiên địa, bay thẳng đến ánh đao, sương mù, hỏa diễm.
Ánh đao, sương mù, hỏa diễm từ phía chân trời lập tức bay tới nghiền áp Kỷ NInh.
Hai bên nhanh chóng va chạm với nhau, sương mù trong tối tăm và hỏa diễm cùng lúc trấn áp xuống dưới, chỉ có ánh đao va chạm với kiếm quang của Kỷ Ninh, hai bên dây dưa không phân trên dưới.
Chương 1232:
Uy năng của đạo liên tục va chạm với nhau.
Mà ba gã phó giáo chủ giằng co với Kỷ Ninh ở giữa không trung, ba vị phó giáo chủ đều hiểu đây là kình địch.
Song phương đứng đối diện nhau, chỉ cần uy năng đạo va chạm đã làm ba vị phó giáo chủ hiểu, luận cảnh giới đạo thì gia hỏa Đạo Quân nhị bộ trước mặt có thể so sánh với Linh Động Đạo Quân. Còn mạnh hơn các đạo quân trước một bậc! Lúc này nội tâm của hắn rung động nhưng bọn họ vẫn có tự tin như cũ.
Bởi vì Đạo Quân nhị bộ và Đạo Quân tứ bộ có chênh lệch thần lực và pháp lực cực lớn.
– Động thủ.
Linh Động Đạo Quân truyền âm quát.
Rống ~~~
Hung Hỏa Đạo Quân ngửa đầu gào thét một tiếng, thân thể nham thạch của hắn bành trướng và hóa thành thạch nhân cao ngàn vạn dặm, hai chân nham thạch của hắn như cột chống trời, từ đó làm cho đại địa chấn động, hai tay của hắn như trời sập nện thẳng vào Kỷ Ninh.
– Có ý tứ.
Bắc Hồng kiếm sau lưng Kỷ Ninh lập tức rời tay, trong lúc nhất thời ba đầu sáu tay, sáu cánh tay đồng thời nắm một thanh kiếm.
Thần kiếm tăng vọt vạn dặm.
Sáu tay nắm lấy thần kiếm bay thẳng và bổ mạnh về phía trước.
Kiếm đạo chung cực chi thiên băng!
Hôm nay Kỷ Ninh đã đột phá năm loại đạo mạnh nhất, tuy không có thể dung hợp thành kiếm đạo chung cực tầng thứ cao hơn, thực lực chỉnh thể cuối cùng vẫn có bước tiến nhỏ, hắn bất kể kiếm thuật quỷ dị hay kiếm thuật cương mãnh, mặc kệ bên nào cũng là đẳng cấp với Thanh Phong Thánh chủ. Thậm chí bởi vì kiếm thuật các phương diện đều am hiểu cho nên kiếm thuật như vậy có thể đánh Thanh Phong Thánh chủ chạy thục mạng.
Bành ~~
Kiếm quang vạn dặm va chạm với hai bàn tay như trời sập đè xuống.
Tiếng nổ mạnh vang lên.
Kỷ Ninh không kìm lòng được lui về phía sau, mà Hung Hỏa Đạo Quân cũng chấn động, hắn lảo đảo lui về phía sau vài bước.
– Hung Hỏa Đạo Quân không hổ là sinh mệnh đặc thù, dựa theo tư liệu Mang Nhai quốc, nó chính là sinh mệnh đặc thù, dùng lực lượng trứ danh. Tính linh hoạt và kỹ xảo sẽ yếu đi nhiều.
Kỷ Ninh nói thầm.
– Cái gì, Đạo Quân nhị bộ lại có thể đống cứng với Hung Hỏa?
Nhã Phù Đạo Quân kinh hãi.
– Không tốt.
Linh Động Đạo Quân cũng biến sắc, Linh Động Đạo Quân rất rõ ràng, mặc dù hắn xuất toàn lực đối cứng với Hung Hỏa Đạo Quân cũng lâm vào hạ phong.
– Linh Động Đạo Quân, dựa vào ngươi.
Nhã Phù Đạo Quân truyền âm nói, sương mù vô cùng nồng đậm như muốn che phủ thiên địa, ngay cả uy năng đạo cũng bị áp chế. Thậm trong sương mù ẩn ẩn có cái gì đó, tùy thời sẽ lao ra tập kích kẻ địch.
– Luận âm nhu sao?
Kỷ Ninh nắm sáu chuôi Bắc Hồng kiếm, sáu tay có kiếm quang lưu chuyển, hơn nữa không thể làm gì.
– Chết đi.
Linh Động Đạo Quân nắm lấy sáu cây đại chùy và lao thẳng về phía trước.
Sắc mặt Kỷ Ninh khẽ động, Linh Động Đạo Quân có đạo hiệu là Linh Động, phong cách chiến đấu cực kỳ cuồng bạo, hắn có lực lượng khác với Hung Hỏa Đạo Quân, Linh Động Đạo Quân cũng không có sơ hở rõ ràng.
– Rất tốt, Cửu Trần Giáo chủ làm đúng tâm ý của ta, ta đang muốn tìm đối thủ thích hợp đối chiến một phen, từ đó mượn cơ hội này đột phá kiếm đạo chung cực.
Kỷ Ninh lộ ra thần thái vui mừng.
– Không nghĩ tới Cửu Trần Giáo chủ lại an bài ba phó giáo chủ tới.
Ba gã phó giáo chủ liên thủ cũng coi như gây chút áp lực lên mình.
– Đến tốt.
Kỷ Ninh ầm ầm nghênh tiếp.
– Giết.
Linh Động Đạo Quân ngang nhiên đánh tới.
– Hừ.
Nhã Phù Đạo Quân ở xa xa thao túng pháp bảo đánh tới, hắn đi con đường luyện khí lưu cho nên không am hiểu cận chiến.
Hung Hỏa Đạo Quân cũng lần lượt đánh ra mấy chưởng lớn, lực lượng của đại chưởng có thể sánh ngang thiên băng của Kỷ Ninh, làm cho Kỷ Ninh không cách nào phân tâm.
Trong lúc nhất thời bên ngoài Đông Kỳ Phái vô cùng hỗn loạn.
Khói đen tràn ngập các nơi, cự nhân nguy nga tấn công điên cuồng.
Mà hạch tâm chính là Cửu Trần Giáo đệ nhất phó giáo chủ Linh Động Đạo Quân chém giết với Đạo Quân áo trắng, chỉ thấy hào quang lôi điện nổ ầm ầm, từng đạo đại chùy liên hợp lẫn nhau giống lồng giam thiên địa vây công Kỷ Ninh. Kỷ Ninh dùng sáu chuôi kiếm càng đánh càng cường đại, khi thì như du long khó lường, khi thì như núi lửa phun trào, hoàn toàn không yếu hơn Linh Động Đạo Quân chút nào.
Nhưng mà Nhã Phù Đạo Quân, Hung Hỏa Đạo Quân lần lượt xen vào làm cho Kỷ Ninh không thể không phân tâm, lúc này Kỷ Ninh đang lâm vào hạ phong.
– Vị Đạo Quân áo trắng kia đúng là lợi hại, hắn lấy một địch ba, ba phó giáo chủ Cửu Trần Giáo cũng không thể làm gì hắn.
– Lợi hại ah, Đạo Quân nhị bộ cũng có thể yêu nghiệt như thế, đây tuyệt đối là Đạo Quân yêu nghiệt trong truyền thuyết, ta chỉ nghe qua yêu nghiệt như thế nhưng chưa từng thấy qua bao giờ, hiện tại ta cũng đại khai nhãn giới.
– Ân? Xem ra Cửu Trần Giáo không dễ dàng công chiếm Đông Kỳ Phái như vậy.
Những người quan sát ở xa xa không ngừng bình luận, đặc biệt có một ít thám tử thế lực khác đang nói thầm.
Có Đạo Quân áo trắng ở đây, muốn chiếm lĩnh Đông Kỳ Phái cũng không phải chuyện dễ dàng.
– Phiền toái.
Cửu Trần Giáo chủ cau mày nhìn sang.
Chiếm lĩnh Đông Kỳ Phái thật sự không phải chuyện dễ dàng, tiểu tử này mới là Đạo Quân nhị bộ đã có thực lực cùng đẳng cấp với Linh Động Đạo Quân. Nếu như ở bên ngoài, Cửu Trần Giáo chủ đương nhiên không để vào mắt, nhưng mà Đạo Quân khác không ngốc, tin tưởng Đạo Quân áo trắng không ngu xuẩn cận chiến với Cửu Trần Giáo chủ, một khi Cửu Trần Giáo chủ động thủ thì Đạo Quân áo trắng sẽ quay về trong trận pháp cấm chế của Đông Kỳ Phái.
Mượn nhờ trận pháp cấm chế của Đông Kỳ lão tổ thì khác biệt. Cửu Trần Giáo không tin có thể chém giết Đạo Quân áo trắng trong trận pháp của Đông Kỳ Phái.
Hai phe thế lực.
Trừ phi chênh lệch thật lớn, nếu không đều có thể mượn nhờ trận pháp cấm chế đền bù chênh lệch.
– Bắc Minh Đạo Quân quả thật lợi hại.
– Vậy mà lấy một địch ba, ngăn cản ba vị phó giáo chủ, thực lực như vậy, lại mượn nhờ trận pháp cấm chế Đông Kỳ Phái cũng có thể ngăn cản Cửu Trần Giáo chủ.
Những đệ tử trong Đông Kỳ Phái vô cùng hưng phấn, tuy nhìn Bắc Minh Đạo Quân ở bên ngoài lâm vào hạ phong, nhưng có thể gánh vác được ba tên phó giáo chủ mà không bại cũng nói rõ thực lực của Bắc Minh Đạo Quân.
Sắc mặt Lôi Tân Đạo Quân đang vui mừng, bỗng nhiên hắn cau mày nói:
– Không đúng, ta nhớ Bắc Minh Đạo Quân đã từng nói qua, hắn có thể một chiêu đánh bại Na Á Đạo Quân, nói là ỷ vào bí thuật nhưng tại sao ta không nhìn thấy hắn thi triển bí thuật nào cả.
Kỷ Ninh lúc trước thuận miệng nhắc tới am hiểu bí thuật.