Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 204 [Chương 1223 đến 1227]
❮ sautiếp ❯Chương 1223:
Kỷ Ninh nói khẽ:
– Những Đạo Quân kia không ngừng cho pháp thân tiến vào trong hắc ám vô tận, cho dù tuổi thọ đại nạn, pháp thân vẫn ở trong hắc ám vô tận.
– Thật đáng sợ.
Đan Bảo nói thầm.
– Đây không tính là đáng sợ, hắc ám vô tận chỉ là tĩnh mịch.
Na Á Đạo Quân nói:
– Ngu Tinh Hải mới gọi là đáng sợ, Ngu Tinh Hải không có cực hạn, trong Ngu Tinh Hải lại ẩn chứa vô tận nguy hiểm và vô tận kỳ ngộ, ngay cả ba chúa tể cũng không dám xằng bậy.
– Ngu Tinh Hải chính là đệ nhất tuyệt địa.
Kỷ Ninh cười cười, nói:
– Được rồi, chờ thời điểm chúng ta ngại sống quá dài lại đi Ngu Tinh Hải xông xáo, hiện tại nơi đó không phải nơi chúng ta nên tới, đi thôi, lần này ta tới an ủi gia hương Đông Kỳ Đạo Quân một chút.
Dàn xếp thỏa đáng cũng không đơn giản.
Nơi này là khu vực biên giới, lực ảnh hưởng của Đạo Minh có thể xem nhẹ! Bởi vì cương vực chung quanh đã bị sinh mệnh đặc thù khống chế, có chút là vĩnh hằng nhất tộc khống chế, thậm chí còn có một chút thế lực ngầm, thậm chí hoài nghi là thế lực từ ngoài tới, ví dụ như ‘hắc ám quốc độ’.
Tóm lại khu vực biên giới cũng là nơi hỗn loạn nhất.
Đông Kỳ Vực, Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới.
Một chiếc phi chu màu đen đang phi hành tới Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới.
– Đạo Minh có vô số cương vực, trong mỗi Vĩnh Hằng Giới đều có một tòa thời không truyền tống trận.
Đan Bảo đứng trên đầu tàu, nhìn sang Vĩnh Hằng Giới rộng lớn và cảm khái.
– Nhưng mà Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới, thậm chí ngay cả một tòa thời không truyền tống trận cũng không có, từ đó chúng ta dùng nhiều năm như thế mới có thể bay tới nơi này.
Kỷ Ninh cười cười.
Vĩnh Hằng Giới bình thường đều có thời không truyền tống trận, như Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới, Thiên Thương Vĩnh Hằng Giới đều có. Nhưng mà Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới không có thời không truyền tống trận! Đám người Kỷ Ninh đi tới Đông Kỳ Vực cho nên tốn hao hơn ba năm, vất vả không nhỏ.
– Đi tới thành Đông Kỳ trước.
Kỷ Ninh mở miệng nói.
Vèo, phi chu xé rách không gian, xuyên thẳng qua hư không và tiến lên nhanh chóng.
Một lát sau.
Cả Đông Kỳ Vĩnh Hằng Giới náo nhiệt nhất chính là thành Đông Kỳ xuất hiện trước mắt, đây là thành thị rộng lớn nhất, người tu hành phần đông, rất là phồn hoa.
– Ba người các ngươi thu liễm khí tức.
Kỷ Ninh phân phó:
– Đặc biệt là Na Á, ngươi chính là Đạo Quân tứ bộ, khí tức của ngươi quá dọa người, đừng dọa hỏng đám người tu hành phổ thông.
– Vâng, chủ nhân.
Na Á Đạo Quân cung kính đáp.
Na Á Đạo Quân thân là Đạo Quân tứ bộ, khí tức của Đạo Quân tứ bộ mênh mông như bầu trời, Đạo Quân một bước một sinh tử, mỗi một lần đột phá thì khí tức sẽ có biến hóa! Đạo Quân nhất bộ, Đạo Quân nhị bộ là Đạo Quân kém nhất, mặc dù phát ra khí tức nhiều nhất chỉ áp bách đám Thế Giới Cảnh mà thôi.
Nhưng Đạo Quân tứ bộ sẽ làm cho đám Thế Giới Cảnh sợ hãi từ bản năng, uy hiếp tính mạng rất mạnh.
Hô.
Phi chu lao xuống dưới.
Sau đó Kỷ Ninh thu phi chu, mang theo Na Á, Đan Bảo, Tô Vưu Cơ đi vào cửa thành.
Cửa thành có mười hai tên Thế Giới Cảnh phân biệt đứng hai bên, nhìn dòng người tu hành đi vào thành Đông Kỳ.
– Để ý như vậy?
Kỷ Ninh có chút kinh ngạc.
– Chủ nhân, đây chỉ là khu vực biên giới, cho nên thành ấp phòng bị mới sâm nghiêm như thế.
Tô Vưu Cơ truyền âm nói.
Đám người Kỷ Ninh tán gẫu và vào cửa thành.
Cửa thành có mười hai Thế Giới Cảnh đều chú ý tới đám người Kỷ Ninh đi vào bên trong, lúc này tên thủ lĩnh phân phó tôi tớ:
– Nhanh chóng thông bẩm, nói thành Đông Kỳ có bốn Đạo Quân hư hư thực thực xuất hiện.
– Vâng.
Thủ hạ dưới tay lập tức thông báo vào tông phái.
…
Đi lại trong thành Đông Kỳ, Kỷ Ninh cau mày.
– Không đúng.
Kỷ Ninh phát giác được hào khí trong tòa thành này không đúng, đặc biệt là rất nhiều người tu hành đang lặng lẽ truyền âm với nhau, tuy không nghe được nhưng Kỷ Ninh cũng đoán ra một hai.
Ánh mắt Kỷ Ninh quét qua, lúc này nhìn sang đám người Tổ Thần Tổ Tiên đang nói chuyện với nhau. Lúc này thần niệm phóng thích ra bao phủ đám người bọn họ. Tuy hôm nay thành Đạo Quân, thần niệm càng mạnh hơn nữa, nếu dò xét đám Thế Giới Cảnh sẽ bị đám Thế Giới Cảnh phát hiện ra, một khi phát giác chắc chắn sẽ không nói thêm cái gì.
– Đông Kỳ Phái xong rồi.
– Đúng thế, Đông Kỳ Phái to như vậy sẽ bị diệt, đúng là quá đáng tiếc ah.
– Nghe sư tôn ta nói, khai phái lão tổ Đông Kỳ Phái chính là Đông Kỳ Đạo Quân đã chết, đây chính là danh nhân uy chấn cương vực, là Đông Kỳ Đạo Quân thống lĩnh Đông Kỳ Vực vô số năm tháng, hắn đã chết rồi.
– Theo lý thuyết, Đông Kỳ Đạo Quân chết, Đông Kỳ Phái phải giấu diếm tin tức mới đúng, tại sao lại truyền ra?
– Ai biết được, khẳng định sau lưng có âm mưu gì đó, tuy Đông Kỳ Đạo Quân đã chết không giả, nếu không Đông Kỳ Phái sẽ không uất ức tới mức này.
Mấy Tổ Thần Tổ Tiên đang yên lặng bàn tán với nhau.
Kỷ Ninh nghe xong liền biến sắc.
Cái gì?
Tin tức đã bạo lộ? Tính cả thời gian mình đi đường. Đông Kỳ Đạo Quân đã chết đi đại khái vào hai ngàn năm trước. Đối với người tu hành mà nói, thời gian hai ngàn năm quá ngắn ngủi. Theo lý thuyết Đông Kỳ Phái sẽ không ngu xuẩn bạo lộ tin tức ra ngoài, có lẽ tận lực giấu diếm, có thể dấu diếm bao lâu thì dấu diếm bao lâu, nhưng bây giờ ngay cả Tổ Thần Tổ Tiên cũng biết, chuyện này đã sớm truyền ra rồi.
– Hai người các ngươi.
Bỗng nhiên Kỷ Ninh ngăn cản hai tên Thế Giới Cảnh đi bên cạnh, tâm ý khẽ động và che đậy chung quanh, đồng thời tỏa ra một tia sát ý bao phủ bọn họ. Người tu hành chung quanh đi ngang qua nhưng căn bản không nhìn thấy chuyện xảy ra ở đây.
– Tiền, tiền bối.
Hai tên Thế Giới Cảnh lập tức sợ tới mức chân mềm nhũn.
Sát ý của Kỷ Ninh đáng sợ bực nào? Chỉ cần bao phủ chung quanh cũng làm bọn họ sợ hãi không nhỏ..
– Chủ nhân?
Đám người Tô Vưu Cơ, Đan Bảo, Na Á vô cùng nghi hoặc.
– Đợi lát nữa các ngươi sẽ biết rõ.
Kỷ Ninh nói ra, ánh mắt của hắn nhìn lên người hai tên Thế Giới Cảnh.
– Ta hỏi các ngươi, Đông Kỳ Vực đang xảy ra đại sự gì?
– Tiền bối vừa mới đến Đông Kỳ Vực sao?
Người tu hành thấp bé nói:
– Tại Đông Kỳ Vực chúng ta thật sự xảy ra đại sự, Đông Kỳ Đạo Quân thống lĩnh Đông Kỳ Vực chúng ta vô tận năm tháng, một ngàn hai trăm năm năm trước có tin tức nói rằng Đông Kỳ Đạo Quân đã chết.
– Ai tuôn ra?
Kỷ Ninh truy vấn.
Chương 1224:
Một ngàn hai trăm năm trước? Đông Kỳ Đạo Quân chết đại khái tám trăm năm đã có tin tức truyền ra ngoài.
– Chuyện này chúng ta cũng không biết.
Người tu hành thấp bé nói.
– Không biết?
Kỷ Ninh nhướng mày, sát khí nồng đậm.
Người tu hành cao gầy bên cạnh lên tiếng:
– Có thể là Cửu Trần Giáo!
– Đúng thế.
Người tu hành thấp bé chấn động, hắn lập tức nói:
– Rất có thể là Cửu Trần Giáp truyền tin tức, những năm qua Cửu Trần Giáp bức bách rất lợi hại, xem ra muốn đoạt lấy Đông Kỳ Vực.
– Cửu Trần Giáo?
Kỷ Ninh sững sờ.
Đông Kỳ Đạo Quân sáng tạo Đông Kỳ Phái, thống lĩnh cương vực này.
Tuy chung quanh hỗn loạn, có vài phương thế lực, trong đó bá đạo nhất chính là Cửu Trần Giáo, sáng tạo Cửu Trần Giáo là chín Đạo Quân! Giáo chủ hiện tại, ba vị phó giáo chủ đều là Đạo Quân tứ bộ. Tuy tưực lực Đông Kỳ Đạo Quân quá mạnh mẽ, Cửu Trần Giáo không sợ, thực sự không muốn trêu chọc.
– Cửu Trần Giáp ngàn năm qua bức bách rất lợi hại, hơn nữa Đông Kỳ Phái lại chết mất một Đạo Quân trong ngàn năm qua, hôm nay chỉ còn lại có một vị.
Người tu hành thấp bé nói ra.
– Đông Kỳ Phái lại chết một vị Đạo Quân?
Kỷ Ninh biến sắc, nói:
– Chết là ai?
Đông Kỳ Phái, lúc trước có Đông Kỳ Đạo Quân, Hoàng Phủ Đạo Quân, Lôi Tân Đạo Quân ba vị.
Đông Kỳ Đạo Quân là Đạo Quân nghịch thiên biên giới hợp đạo.
Hoàng Phù Đạo Quân, Lôi Tân Đạo Quân đều là Đạo Quân tam bộ, trong đó thực lực Hoàng Phủ còn mạnh hơn một bậc.
– Chết là Hoàng Phủ Đạo Quân.
Người tu hành thấp bé nói:
– Nghe nói đi ra ngoài mạo hiểm và chết đi, lúc đó tin tức Đông Kỳ Đạo Quân chết đi đã qua mấy trăm năm, Hoàng Phủ Đạo Quân cũng chết mất, nào có trùng hợp như vậy, rất có thể là Cửu Trần Giáo phái đại năng chặn giết Hoàng Phủ đạo Quân ở bên ngoài ah.
– Đông Kỳ Phái, chẳng phải chỉ còn một Đạo Quân?
Đan Bảo cũng kinh ngạc.
Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ, Na Á đều có chút giật mình.
Vốn cho rằng chuyến đi này nhẹ nhõm, bởi vì Hoàng Phủ Đạo Quân thực lực là mạnh nhất, lại có trận pháp cấm chê trong hang ổ bảo hộ, lại bằng vào một ít bảo vật kỳ vật, tự bảo vệ mình vẫn làm được.
Ai biết cục diện hiện tại ác liệt như thế.
– Hai người các ngươi có thể đi.
Kỷ Ninh phân phó, hắn cũng không quan tâm hai tên Thế Giới Cảnh có nói ra ngoài hay không.
– Dạ dạ phải
Hai gã Thế Giới Cảnh liền đáp.
Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ, Đan Bảo, Na Á lại phiền não.
– Chuyện lần này có chút phiền phức.
Kỷ Ninh cau mày nói:
– Đông Kỳ Đạo Quân chết không đến tám trăm năm đã có tin hắn chết truyền đi, Đông Kỳ Phái không đến mức ngu xuẩn tiết lộ tin tức. Hẳn là thế lực đối địch! Hoặc là dựa vào suy diễn một đạo, hoặc là dựa vào phương pháp tình báo, cuối cùng đạt được tin tức này. Hơn nữa sau khi Đông Kỳ chết không được bao lâu, Hoàng Phủ ra ngoài mạo hiểm lại chết, có lẽ là thực trùng hợp cũng có thể bị chặn giết. Nếu như là bị chặn giết, như vậy mục tiêu cuối cùng nhất chính là ‘Đông Kỳ Phái’.
– Ân.
Đám người Đan Bảo, Tô Vưu Cơ, Na Á cũng phiền não.
– Ta lại sưu tập tin tức.
Kỷ Ninh tiếp tục hành tẩu trong thành Đông Kỳ, trải qua điều tra nhiều lần, tình huống cũng rõ ràng.
Cửu Trần Giáo…Nó thật sự chiếm lĩnh Đông Kỳ Vực.
Mà Đông Kỳ Phái chỉ còn lại Lôi Thân Đạo Quân tọa trấn Đông Kỳ Phái.
…
Nửa ngày sau.
– Ba người các ngươi tạm thời vào động thiên đi, nếu không mấy Đạo Quân đến thăm, đặc biệt là còn có một Đạo Quân tứ bộ sẽ làm Đông Kỳ Phái sợ hãi, bọn họ hiện tại là chim sợ cành cong.
Kỷ Ninh và Tô Vưu Cơ bọn hắn nói xong.
– Vâng, chủ nhân.
Đám người Tô Vưu Cơ tuân lệnh.
Kỷ Ninh thu ba người Tô Vưu Cơ vào pháp bảo, hắn đạp lên hư không và ba thẳng về phía Đông Kỳ Phái.
Chỉ một lát sau.
Bầu trời lờ mờ, trong Đông Kỳ Phái có tầng tầng trận pháp cấm chế bộc phát ra ngoài, hào quang năm màu tỏa ra uy năng mênh mông.
Kỷ Ninh bay thẳng tới cửa chính Đông Kỳ Phái và đồng thời bị chặn đường.
– Đạo Quân dừng lại.
Đệ tử trông coi cửa chính Đông Kỳ Phái lúc này hô lên.
Kỷ Ninh tươi cười dừng lại, nói:
– Ngươi nhanh chóng đi truyền lời, nói ta mang di mệnh Đông Kỳ Đạo Quân đến đây, kính xin Lôi Tân Đạo Quân gặp ta.
– Mang di mệnh của lão tổ?
Tên đệ tử trông cửa kinh hãi, chẳng lẽ lão tổ nhà mình thật sự có di mệnh gì đó, nhưng vì cái gì pháp thân của lão tổ trước khi chết không nói? Cũng có thể là lão tổ chết quá đột ngột, pháp thân chưa kịp nói? Lúc này liền đáp:
– Đạo Quân mà lại chờ đợi một lát, ta đi truyền lời.
…
Trong Đông Kỳ Phái.
Gương mặt Lôi Tân Đạo Quân phát tím, chòm râu quăn xoắn nhìn như kẻ dã man, nhưng trên thực tế tu hành vô tận tuế nguyệt cũng rất lão thành, bình thường Đông Kỳ Phái đều do hắn chủ trì, như Đông Kỳ Đạo Quân, Hoàng Phù Đạo Quân đều xông xáo ra ngoài mạo hiểm, ai nghĩ tới hiện tại Đông Kỳ Đạo Quân, Hoàng Phù Đạo Quân một trước một sau gặp chuyện không may.
– Ai.
Lôi Tân Đạo Quân ngẫm lại và thở dài.
– Sư phó, cơ nghiệp Đông Kỳ Phái ta tồn tại vô tận tuế nguyệt, không thể buông tha như thế.
Hai đệ tử áo bào màu vàng ngồi bên cạnh Lôi Tân Đạo Quân lên tiếng, trong đó một đệ tử áo bào vàng mặt tái lên tiếng.
– Bất kể là ai, muốn diệt Đông Kỳ Phái chúng ta cũng phải nguyên khí đại thương.
Một đệ tử áo bào vàng khắc bộ dạng ục ịch nói chuyện đầy sát khí.
Lôi Tân Đạo Quân lại lắc đầu:
– Lão tổ hắn là Đạo Quân cực kỳ yêu nghiệt, rất cường đại, vô tận tuế nguyệt hắn lưu lại căn cơ cho Đông Kỳ Phái rất kiên cố. Hiện tại có thể giữ vững Đông Kỳ Phái phải xem bản thân cường đại hay không. Cửu Trần Giáo cũng kiêng kị thủ đoạn liều mạng của Đông Kỳ Phái chúng ta, cho nên mới nhiều mặt uy hiếp, cũng không có trực tiếp đánh! Nếu như lại qua thời gian lâu dài… Đông Kỳ Phái chúng ta cũng chỉ có đường bị diệt mà thôi.
– Sư phó…
Hai tên đệ tử vô cùng bi phẫn.
– Các ngươi chỉ là Thế Giới Cảnh, không hiểu Cửu Trần Giáo đáng sợ.
Lôi Tân Đạo Quân thở dài, nói:
– Đặc biệt là giáo chủ Cửu Trần Giáo, mặc dù so với lão tổ cũng không kém hơn bao nhiêu.
Hai tên đệ tử đều cắn răng phẫn hận không cam lòng.
Bọn họ đường đường Đông Kỳ Phái, quá khứ huy hoàng cỡ nào, cương vực chung quanh ai không kiêng kị và kính sợ? Mặc dù Cửu Trần Giáo cường đại cũng phải tránh né Đông Kỳ Phái.
Hiện tại đại thụ sụp đổ, Đông Kỳ Phái cũng lung lay sắp đổ.
Chương 1225:
– Sư bá.
Bỗng nhiên có một đệ tử chạy vào, hắn dừng lại trước cửa và cung kính nói:
– Sư bá, bên ngoài đến một vị Đạo Quân lạ lẫm nói nói mang di mệnh của lão tổ tới, muốn gặp sư bá.
– Cái gì!
Lôi Tân Đạo Quân đứng lên, hai tên đệ tử áo bào vàng bên cạnh hắn vô cùng kích động.
– Mang di mệnh của lão tổ?
Nội tâm Lôi Tân Đạo Quân cũng kích động. Môn phái bọn họ, thậm chí gia hương và tộc quần của bọn họ vẫn dựa vào Đông Kỳ Đạo Quân! Ngay cả Lôi Tân, Hoàng Phủ có thể thành tựu sinh tử Đạo Quân cũng có Đông Kỳ Đạo Quân chỉ dẫn… Cho nên địa vị của Đông Kỳ Đạo Quân phi thường cao.
Đệ tử áo bào vàng tóc trắng kinh hỉ lên tiếng:
– Sư phó, lão tổ nhất định có an bài trước khi chết.
– Đừng nóng vội, ta đi gặp trước đã.
Lôi Tân Đạo Quân cũng có chờ mong, lúc này thân hình hơi biến hóa, tựu đi ra cửa.
…
Cửa chính Đông Kỳ Phái.
Lôi Tân Đạo Quân nhìn ra ngoài cửa chính, hắn nhìn thấy thiếu niên áo trắng cõng kiếm màu đen. Thiếu niên áo trắng cũng chỉ có khí thế Đạo Quân.
– Ân?
Lôi Tân Đạo Quân nhướng mày, khí tức của thiếu niên áo trắng này còn yếu hơn hắn, có lẽ chính là Đạo Quân nhị bộ.
– Vị Đạo Quân này.
Lôi Tân Đạo Quân tiến lên, đồng thời mở miệng nói.
Kỷ Ninh nhìn thấy trong cấm chế có một thân ảnh xuất hiện, đó là nam tử khôi ngô.
– Ngươi là Lôi Tân Đạo Quân?
Kỷ Ninh mở miệng.
– Đúng là, xin hỏi đạo hữu là?
Lôi Tân Đạo Quân cũng hỏi thăm.
– Tại hạ Bắc Minh.
Kỷ Ninh cười nói:
– Nơi này không phải chỗ nói chuyện, chúng ta vào thôi.
– Đúng đúng đúng, vào lại nói.
Lôi Tân Đạo Quân cũng biết quan tâm bị loạn, ngay cả đạo đãi khách cơ bản cũng quên mất, hắn dẫn dắt Kỷ Ninh vào Đông Kỳ Phái.
Trong đại sảnh Đông Kỳ Phái.
Có nữ hầu đưa tiên tửu và món ngon tới, Lôi Tân Đạo Quân ngồi ở một bên, bên cạnh có hai đệ tử áo bào màu vàng hầu hạ. Kỷ Ninh ngồi bên kia, Kỷ Ninh nhàn nhã uống tiên tửu, tán thưởng vài tiếng:
– Vị đạo rất tốt.
– Bắc Minh đạo hữu.
Lôi Tân Đạo Quân không nhịn được hỏi.
– Trước ngươi nói mang theo di mệnh lão tổ nhà ta?
– Đúng!
Kỷ Ninh gật đầu, nói:
– Nói tới chuyện này phỉa nói tới sư huynh Phu Nhất Đạo Quân của ta.
– Phu Nhất Đạo Quân?
Lôi Tân Đạo Quân nghe xong kinh ngạc, đương nhiên hắn nghe lão tổ nhà mình nói về Phu Nhất, Phu Nhất tuyệt đối là hảo hữu của lão tổ, hơn nữa thực lực Phu Nhất tương đương với lão tổ, hơn nữa là người tu hành tâm lực nên thủ đoạn khó lường. Địa vị Phu Nhất trong vô tận cương vực còn cao hơn cả Đông Kỳ một ít.
Kỷ Ninh gật đầu:
– Đông Kỳ Đạo Quân và sư huynh Phu Nhất Đạo Quân của ta, còn có Thiên Phủ Đạo Quân cùng nhau đi mạo hiểm, đi vào tuyệt cảnh sinh tử. Phu Nhất, Thiên Phủ may mắn sống sót, mà Đông Kỳ Đạo Quân thiếu một tia số mệnh nên vẫn lạc.
– Ah.
Lôi Tân Đạo Quân lộ ra vẻ bi thống, hai đệ tử áo bào vàng sau lưng run rẩy, trong nội tâm vừa thống khổ lại không cam lòng.
Vì cái gì hai người khác sống mà lão tổ lại chết?
– Phu Nhất sư huynh nói ba người ở trong tuyệt cảnh nên hiểu có lẽ sẽ phải chết, cho nên đều lưu lại di ngôn.
Kỷ Ninh nói:
– Đông Kỳ Đạo Quân trước khi chết nói hắn không bỏ xuống được nhất là quê quán của mình, Phu Nhất sư huynh hai người sống sót rời đi, bọn họ giao bảo vật còn lưu lại cho ta mang tới Đông Kỳ Phái, các ngươi nhìn xem, phải chăng có thể trợ giúp Đông Kỳ Phái các ngươi hay không.
Kỷ Ninh nói xong liền lấy vòng tay trữ vật ra, đây cũng là một ít bảo vật đám người Phu Nhất Đạo Quân lưu lại.
Vèo.
Vòng tay trữ vật bay tới trước mặt Lôi Tân Đạo Quân, Lôi Tân Đạo Quân kích động tiếp lấy, về sau nhanh chóng luyện hóa và điều tra, hai tên đệ tử áo bào vàng sau lưng kích động không nhỏ.
Chỉ một lát sau.
Biểu lộ Lôi Tân Đạo Quân phức tạp thu vòng tay trữ vật, trong vòng tay trữ vật cũng có một kiện tín vật của Đông Kỳ Đạo Quân, cũng là tín vật lưu lại di ngôn cho ba Đạo Quân khi trước.
– Như thế nào?
Kỷ Ninh hỏi.
– Phu Nhất, Thiên Phủ hai vị tiền bối ban cho không ít bảo bối.
Lôi Tân Đạo Quân cảm thán nói:
– Thậm chí còn có hai kiện đạo phù uy lực rất mạnh, theo thứ tự là Phu Nhất Đạo Quân và Thiên Phủ Đạo Quân hao phí cái giá không nhỏ tự tay luyện chế. Còn có rất nhiều trận pháp… Dùng để thủ hộ Đông Kỳ Phái, bình thường sẽ đủ. Nhưng mà Đông Kỳ Phái ta hiện tại phải đối mặt với Cửu Trần Giáo.
– Sư phó, còn không được sao?
Hai đệ tử áo bào vàng sau lưng vội vàng hỏi thăm.
– Giáo chủ Cửu Trần Giáo là cao thủ thực lực tiếp cận hai vị tiền bối Phu Nhất, Thiên Phủ. Cho dù Phu Nhất, Thiên phủ ra tay cũng không có khả năng chém giết giáo chủ Cửu Trần Giáo.
Lôi Tân Đạo Quân nói ra:
– Chỉ hai tấm đạo phù có thể chém giết Đạo Quân tứ bộ nhưng tuyệt đối không làm gì được Cửu Trần Giáo chủ.
Kỷ Ninh cũng gật đầu.
Có lẽ Cửu Trần Giáo chủ cùng đẳng cấp với Khổng Tát, còn hơi kém hơn Phu Nhất, Thiên Phủ một bậc, giao thủ với Phu Nhất, Thiên Phủ vẫn có thể bảo vệ tính mạng.
– Lôi Tân đạo hữu, Cửu Trần Giáo muốn động thủ với Đông Kỳ Phái?
Kỷ Ninh hỏi.
– Ân.
Lôi Tân Đạo Quân phẫn hận và không cam lòng nói một câu:
– Hoàng Phủ huynh đệ của ta là bị Cửu Trần Giáo giết chết.
– Cái gì.
Kỷ Ninh biến sắc.
– Đây là pháp thân Hoàng Phủ huynh đệ chính miệng nói trước khi chết.
Lôi Tân Đạo Quân phẫn nộ nói:
– Đáng tiếc Hoàng Phủ huynh đệ lọt vào sát kiếp cách Đông Kỳ Vực qua xa, muốn cứu cũng không cách nào cứu. Đương nhiên… Thực lực của ta cugnx không cứu được.
Biểu lộ Kỷ Ninh trịnh trọng.
Cửu Trần Giáo chặn giết Hoàng Phù Đạo Quân? Tất cả đều rõ ràng.
– Tộc nhân của ta đã sớm di chuyển từ trước, ít nhất không đến mức đoạn tuyệt.
Lôi Tân Đạo Quân nói nhỏ;
– Về phần chúng ta, mặc kệ thế nào cũng thề sống chết thủ hộ nơi đây, nơi này là quê hương của chúng ta, là quê quán sinh tồn vô tận tuế nguyệt, mượn nhờ trận pháp câm chế của tông phái, mượn nhờ bảo vật lão tổ lưu lại, cùng lắm ngọc thạch câu phần, muốn ăn tươi Đông Kỳ Vực chúng ta, hừ, nhất định phải làm cho Cửu Trần Giáo rơi vài cây răng.
– Liều với bọn chúng.
Hai đệ tử áo bào vàng lên tiếng.
Người tu hành đều là người cầu đạo.
Một khi quyết định dốc sức liều mạng thì không sợ hãi tử vong.
– Mấy vị…
Kỷ Ninh mở miệng nói:
– Ta đáp ứng qua Phu Nhất sư huynh, nhất định sẽ dàn xếp quê hương các ngươi thỏa đáng.
Đám người Lôi Tân Đạo Quân khẽ giật mình, đều nhìn về Kỷ Ninh.
Chương 1226:
– Ta đáp ứng thì nhất định sẽ làm được.
Kỷ Ninh lạnh nhạt nói:
– Cửu Trần Giáo, các ngươi không cần lại lo lắng, ta sẽ ứng phó.
– Tất cả do ngươi ứng phó?
Đám người Lôi Tân Đạo Quân vô cùng kinh ngạc nhìn Đạo Quân nhị bộ trước mặt.
Kỷ Ninh vung tay lên.
Hô, lúc này bên cạnh hắn xuất hiện ba đạo thân ảnh tỏa ra khí tức Đạo Quân, chính là Đan Bảo, Tô Vưu Cơ cùng với Na Á Đạo Quân. Đặc biệt là Na Á Đạo Quân có khí thế rất mạnh.
– Chủ nhân.
Na Á Đạo Quân, Tô Vưu Cơ, Đan Bảo đều cung kính nói.
Lôi Tân Đạo Quân và hai gã đệ tử áo bào vàng ngây người khi nhìn thấy cảnh này, Đạo Quân tứ bộ cúi đầu hô chủ nhân với Đạo Quân nhị bộ?
Kỷ Ninh nhìn về phía Lôi Tân Đạo Quân:
– Lôi Tân đạo hữu, trước kia ta không nghĩ tới thế cục của các ngươi lại ác liệt như thế, ta đã đáp ứng Phu Nhất sư huynh cho nên sẽ làm được! Nếu Cửu Trần Giáo dám tấn công, đến bao nhiêu ta giết bao nhiêu.
Điện trong sảnh Lôi Tân Đạo Quân và hai gã đệ tử áo bào màu vàng đều kinh sợ.
Lời này nói quá khí phách.
Đến bao nhiêu, giết bao nhiêu?
– Bắc, Bắc Minh đạo hữu.
Lôi Tân Đạo Quân hơi chờ mong, hắn khẩn trương và hỏi:
– Ngươi nói là mấy vị cùng liên thủ với vị nữ Đạo Quân này ngăn cản Cửu Trần Giáo sao?
Nói xong hắn còn nhìn về phía Na Á Đạo Quân.
– Nàng tên là Na Á.
Kỷ Ninh nói ra.
Lôi Tân Đạo Quân nghe được tên của Na Á Đạo Quân thì nội tâm mát lạnh, bởi vì hắn cho tới bây giờ chưa nghe nói qua tên này! Tuy hắn rất ít xông xáo bên ngoài nhưng hắn biết người có danh khí lớn chân chính. Nói rõ Na Á Đạo Quân không có danh khí gì.
– Bái kiến Na Á Đạo Quân, không biết Na Á Đạo Quân mượn nhờ trận pháp cấm chế của Đông Kỳ Phái trận pháp cấm chế sẽ có bao nhiêu thành nắm chắc ngăn cản Cửu Trần Giáo chủ?
Lôi Tân Đạo Quân liền hỏi.
– Mặc dù có trận pháp cấm chế, chỉ sợ ta vừa gặp mặt cũng sẽ bị Cửu Trần Giáo chủ giết chết.
Na Á Đạo Quân nói ra.
– Ah.
Lôi Tân Đạo Quân sửng sốt.
Na Á Đạo Quân không có nói dối, Cửu Trần Giáo chủ là cùng đẳng cấp với Khổng Tát Đạo Quân, Na Á Đạo Quân còn không tiếp được một chiêu của Kỷ Ninh, cần biết Kỷ Ninh cũng không dám cận thân với Khổng Tát Đạo Quân.
Đạo Quân tứ bộ bình thường và Đạo Quân tứ bộ nghịch thiên, chênh lệch vô cùng rõ ràng, Cửu Trần Giáo chủ chính là Đạo Quân tứ bộ nghịch thiên.
– Bắc Minh tiền bối, ngươi không phải nói tới bao nhiêu giết bao nhiêu sao?
Một gã đệ tử tóc trắng áo bào màu vàng lúc này lên tiếng hỏi thăm.
– Ta nói là đến bao nhiêu, ta giết bao nhiêu.
Kỷ Ninh gật đầu, nói:
– Là ta tự mình động thủ chém giết.
– Ah.
– Tự mình động thủ?
Đám người Lôi Tân Đạo Quân đều nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
– Không phải Lôi Tân xem nhẹ đạo hữu, nếu ta không nhìn lầm thì đạo hữu chỉ là Đạo Quân nhị bộ.
Lôi Tân Đạo Quân nói ra.
– Đúng, Đạo Quân nhị bộ.
Kỷ Ninh gật đầu.
– Một gã Đạo Quân nhị bộ muốn đối phó Cửu Trần Giáo chủ?
Lôi Tân Đạo Quân không nhịn được lắc đầu, Đạo Quân một bước một sinh tử, chênh lệch cuối phi thường rõ ràng. Nhị bộ muốn vượt cấp chiến tứ bộ, hơn nữa Cửu Trần Giáo chủ chính là Đạo Quân tứ bộ nghịch thiên, hi vọng quá mơ hồ.
Na Á Đạo Quân lạnh như băng nói:
– Chủ nhân của ta vừa thấy mặt liền đánh bại ta.
Lôi Tân Đạo Quân và hai gã đệ tử áo bào màu vàng sợ hãi nhảy dựng lên.
– Nếu như ở bên ngoài, chỉ sợ ta không phải đối thủ của Cửu Trần Giáo chủ. Nếu ở hang ổ Đông Kỳ Phái, tin tưởng trận pháp cấm chế của Đông Kỳ Phái là Đông Kỳ Đạo Quân tự tay bố trí, uy lực bất phàm, có trận pháp cấm chế tương trợ, ta không sợ hắn.
Kỷ Ninh nói.
– Đúng đúng, trận pháp cấm chế của Đông Kỳ Phái là lão tổ tự tay bố trí, uy lực phi phàm.
Lôi Tân Đạo Quân vô cùng kích động, đồng thời cũng có chút hổ thẹn:
– Kính xin đạo hữu thứ lỗi, trước kia ta không dám tin đạo hữu lại mạnh như thế.
– Đạo Quân nhị bộ yêu nghiệt cũng không mạnh như thế nào, ta chỉ ỷ vào bí thuật mà thôi.
Kỷ Ninh nói rất tùy ý.
– Bí thuật cũng là thực lực.
Lôi Tân Đạo Quân kích động, có hi vọng, rốt cục có hi vọng.
Hắn cũng không nhận ra Kỷ Ninh cố ý nói khoác.
Có thể làm cho Đạo Quân tứ bộ hô chủ nhân, cũng sẽ không ngu xuẩn như vậy. Kết quả nói khoác, một khi Cửu Trần Giáo chủ đến sẽ vứt bỏ tính mạng. Cho nên này ‘Bắc Minh’ thực có nắm chắc.
…
Một lát sau.
Lôi Tân Đạo Quân cử hành thịnh yến, tiếp đãi đám người Kỷ Ninh.
Sau đó thịnh yến giải tán.
Lôi Tân Đạo Quân và Kỷ Ninh sóng vai mà đi.
– Bắc Minh đạo hữu.
Lôi Tân Đạo Quân nói khẽ:
– Nếu như ngươi đột phá đến Đạo Quân tam bộ, có bao nhiêu phần nắm chắc đối phó Cửu Trần Giáo chủ?
– Thành Đạo Quân tam bộ?
Kỷ Ninh tươi cười nhìn Lôi Tân Đạo Quân, nói:
– Nếu như có thể thành tam bộ, đương nhiên nắm chắc rất lớn. Mặc dù không có Đông Kỳ Phái trận pháp cấm chế hỗ trợ, ta cũng không sợ hắn, thậm chí ta còn có khả năng giết hắn đấy.
Không phải Kỷ Ninh nói khoác.
Nếu như lại đột phá, từ Đạo Quân nhất bộ đến Đạo Quân nhị bộ, dùng kiếm đạo chung cực của hắn sẽ cùng đẳng cấp với Khổng Tát Đạo Quân, Cửu Trần Giáo chủ, khi đó kiếm đạo chung cực của hắn ở các phương diện hoàn mỹ không tỳ vết, lại giỏi về chiến đấu. Chỉ cần đối phương không trốn, chiến đấu như vậy sẽ làm đối phương ăn thiệt thòi! Đương nhiên không có ai là người ngu, nếu như đám người Khổng Tát xem thời cơ không đúng sẽ bỏ trốn mất dạng.
Trước kia Kỷ Ninh sử dụng chúa tể đạo phù uy lực quá lớn, thời không đều bị áp chế, Khổng Tát Đạo Quân dùng hai kiện bảo vật bảo vệ tính mạng nhưng trốn không thoát. Không phải thủ đoạn bỏ trốn khỏi chết của Khổng Tát yếu, mà là chúa tể đạo phù quá mạnh. Đạo Quân nghịch thiên bình thường cũng bị chém giết, muốn chạy trốn thoát mạng dễ dàng.
– Đạo hữu đột phá tới Đạo Quân tam bộ cần thời gian bao lâu?
Lôi Tân lại hỏi.
– Kém không xa.
Kỷ Ninh nói ra.
Nhất bộ tới nhị bộ là nhanh nhất.
Nhị bộ đến tam bộ cũng coi như khá. Đột phá đến tứ bước thật sự dài dằng dặc, về phần hợp đạo thành tựu vĩnh hằng? Hi vọng xa vời.
– Ân.
Lôi Tân Đạo Quân cắn răng nói:
– Bắc Minh đạo hữu, Đông Kỳ Phái ta có một bảo vật trấn phái, lúc trước lão tổ mang từ Ngu Tinh Hải trở lại.
Đôi mắt Kỷ Ninh sáng ngời, mang từ Ngu Tinh Hải trở lại?
Chương 1227:
– Theo lý thuyết ta sẽ không tiết lộ chuyện bảo vật trấn phái ra ngoài, hôm nay ta thân là môn chủ Đông Kỳ Phái, thời điểm Đông Kỳ Phái sinh tử tồn vong cũng bất chấp.
Lôi Tân Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh, nói:
– Bảo vật trấn phái này tên là ‘hành lang không gian’, nó hơi có ích với tu hành, có lẽ đạo hữu có thể mượn cơ hội này đột phá Đạo Quân tam bộ.
Nội tâm Lôi Tân Đạo Quân vẫn quá lo lắng, hi vọng thực lực Bắc Minh trước mặt đề thăng một ít, dù sao việc này liên lụy đến sinh tử của Đông Kỳ Phái.
– Hành lang không gian?
Kỷ Ninh sinh ra ý niệm hiếu kỳ trong đầu.
– Đi theo ta.
Lôi Tân Đạo Quân trịnh trọng nói.
Lôi Tân Đạo Quân đi trước dẫn đường, Kỷ Ninh theo ở phía sau.
Liên tiếp phá vỡ từng đạo cấm chế, Lôi Tân Đạo Quân dẫn Kỷ Ninh đi tới trước một đình viện bình thường.
– Nhìn thấy sao?
Lôi Tân Đạo Quân chỉ vào ngọn núi ở trong đình viện, ngọn núi giả còn có một ít cành lá đang bò quanh.
– Như thế nào?
Kỷ Ninh nghi hoặc, ngọn núi giả này không có gì không đúng, thậm chí hắn không cảm ứng có khí tức cấm chế gì.
Lôi Tân Đạo Quân đi về phía trước và vung tay lên, những dây leo biến thành tro bụi, lá này cảnh thật bị cành lá che đậy hiện ra, chỉ thấy hòn non bộ này thậm chí điêu khắc thành cánh cửa.
– Một cánh cửa?
Kỷ Ninh nghi hoặc.
– Đúng, một cánh cửa, có thể mở cửa.
Lôi Tân Đạo Quân nói ra:
– Mời Bắc Minh Đạo Quân đi theo ta.
Lôi Tân Đạo Quân đi về phía hòn non bộ điêu khắc thành cánh cửa, trực tiếp dùng tay đụng vào một cái, lập tức điêu khắc cửa đá lập tức mở sang hai bên, tiếng nổ ầm vang vang lên, một thông đạo xuất hiện, trong thông đạo có không gian chấn động rất mạnh.
Kỷ Ninh ăn kinh ngạc, trước khi cửa đá mở ra, hắn nhìn nó là ngọn núi bình thường, cũng không có chút cảm giác pháp bảo hay kỳ vật. Nhưng bây giờ nó là thông đạo không gian.
– Vào đi.
Lôi Tân Đạo Quân quay đầu nhìn Kỷ Ninh, về sau cất bước đi vào.
Kỷ Ninh cũng không có do dự, hắn đi theo vào trong.
…
Hô.
Không gian biến ảo.
Một không gian màu vàng vô cùng huy hoàng xuất hiện..
– Đây là?
Kỷ Ninh và Lôi Tân Đạo Quân đều đứng trên một hành lang dài dằng dặc, hành lang màu đen lơ lửng không trung, hai bên hành lang là hư không vô tận.
– Hành lang không gian này trừ không gian màu vàng ra, còn lại đều là hư không, chỉ có hàng lang lơ lửng giữa không trung.
Lôi Tân Đạo Quân chỉ vào phía trước, hành lang phi thường dài dằng dặc, vừa nhìn chỉ sợ xa ngàn vạn dặm trên hành lang còn có một binh sĩ mặc khải giáp đang đứng giống như vệ binh, cuối hành lang, với thị lực của Kỷ Ninh có thể nhìn rõ ràng, cuối hành lang chính là vương tọa màu vàng.
– Nơi này có ba vạn quân sĩ.
Lôi Tân Đạo Quân nói ra:
– Dọc theo hành lang này tiến lên phía trước sẽ lọt vào những quân sĩ này ngăn cản, đi càng sâu sẽ gặp công kích đáng sợ hơn.
– Ah?
Kỷ Ninh lộ ra vẻ vui vẻ, thứ này rất giống Đạo Quân Vân Giới của Mang Nhai quốc.
– Những quân sĩ này có chiến đấu chi đạo phi thường đặc thù.
Lôi Tân Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh, nói:
– Đợi lát nữa ngươi giao thủ sẽ biết rõ, ba vạn tên quân sĩ này yếu nhất là Đạo Quân nhị bộ, cho nên chỉ có Đông Kỳ Đạo Quân mới có thể đi vào.
– Đông Kỳ Đạo Quân có thể đi tới vương tọa kia sao?
Kỷ Ninh hỏi.
– Lão tổ hắn nếm thử hai lần, lần thứ nhất thất bại, về sau có đốn ngộ, lần thứ hai dốc sức liều mạng mới đến vương tọa, hai tên hộ vệ cuối cùng có thực lực sánh ngang lão tổ.
Lôi Tân Đạo Quân nói ra.
Kỷ Ninh kinh ngạc.
Còn mạnh hơn cả Đạo Quân Vân Giới, Đạo Quân Vân Giới chỉ cần đạt tới Đạo Quân tứ bộ là có thể giết tới cuối cùng.
Nhưng nơi này cuối cùng có thực lực so sánh với Đông Kỳ Đạo Quân, Đông Kỳ Đạo Quân đã miễn cưỡng so với Vĩnh Hằng Đế Quân bình thường. Vệ binh lại mạnh như thế?
– Đáng tiếc ba vạn vệ binh không thể mang ra bên ngoài, thậm chí còn không thể khống chế bọn chúng.
Lôi Tân Đạo Quân cảm khái, nói:
– Nếu có thể khống chế thì cần gì sợ Cửu Trần giáo chủ.
Kỷ Ninh gật gật đầu, ánh mắt của hắn nhìn lên vươn tọa màu vàng cuối hành lang:
– Đến vương tọa có chỗ tốt gì?
– Một phần truyền thừa.
Lôi Tân Đạo Quân nói ra:
– Dù sao lão tổ không có nói tỉ mỉ với chúng ta, ta đoán chừng phần truyền thừa này đối với Đạo Quân yêu nghiệt như ngươi, lực hấp dẫn không phải quá lớn.
Kỷ Ninh cười cười.
Chính mình có kiếm đạo chúa tể truyền thừa, Đan Tôn Giả tặng Đan Diệp Thất Chương, truyền thừa có thể hấp dẫn mình rất ít.
– Chiến đấu với ba vạn tên binh sĩ sẽ giúp ngươi có thu hoạch ngộ đạo.
Lôi Tân Đạo Quân cảm khái, nói:
– Ngay cả lão tổ lần đầu xông vào cũng có đốn ngộ, thực lực đại tiến.
Kỷ Ninh gật đầu, đột nhiên hỏi:
– Lôi Tân đạo hữu, không biết có thể cho tùy tùng của ta đi vào hay không?
Lôi Tân Đạo Quân cười khổ:
– Bắc Minh đạo hữu, hành lang không gian này là bảo vật trấn phái của Đông Kỳ Phái, lần này ngươi cứu Đông Kỳ Phái, có ân đức vô lượng với Đông Kỳ Phái chúng ta! Ngươi cũng có thể mang một ít tùy tùng và thân hữu xôn xáo, kính xin Bắc Minh đạo hữu ngàn vạn đừng tiết lộ tin tức này ra ngoài.
Kỷ Ninh sững sờ, lúc này nói:
– Dùng tính mạng của ta thề, trừ tùy tùng ra, ta không truyền tin tức hành lang không gian ra ngoài.
Lời nói dẫn động nơi tối tăm chấn động.
Chính là lời thề bổn mạng.
– Không cần như thế, Đông Kỳ Phái ta làm sao không tin được Bắc Minh đạo hữu.
Lôi Tân Đạo Quân nói thế nhưng nội tâm thở ra một hơi, kỳ thật hắn cũng muốn Kỷ Ninh lập lời thề bổn mạng, bởi vì lần này có sở cầu với Kỷ Ninh, hơn nữa quan hệ với tông môn tồn vong, cho nên thời gian dài như vậy hắn không có bảo Kỷ Ninh lập lời thề bổn mạng.
– Nên thế!
Kỷ Ninh tùy ý nói, hắn làm sao không nhìn ra tâm tư của đối phương.
Hiện tại có cơ duyên, hắn không qua quan tâm nhiều.
Người tu hành tam giới nhất mạch đều có cơ duyên của mình.
– Ba tùy tùng của ta sẽ không truyền ra ngoài, ta sẽ bảo bọn họ lập lời thề.
Kỷ Ninh nói ra.
– Này…
Lôi Tân Đạo Quân cười hắc hắc, noí:
– Ta không quấy rầy Bắc Minh đạo hữu, đạo hữu muốn đi ra ngoài, chỉ cần đi dọc theo hành lang quay về là ra ngoài.
– Ta biết rõ.
Kỷ Ninh gật đầu.
Lôi Tân Đạo Quân lập tức rời đi.