Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 175 [Chương 1065 đến 1070]
❮ sautiếp ❯Chương 1065:
Đông Yên giáo chủ bị dọa đến mức sắc mặt trắng bệch, sau đó không khỏi nuốt nước bọt khan, nói:
– Khá tốt, may mà còn chưa bị phá, hắn không phá nổi cấm chế bên ngoài.
– Đây mới là thực lực chân chính của hắn hay sao?
Thanh Phạm Tiên Tử đứng ở trước cửa ra vào động phủ của mình, nhìn Kỷ Ninh ở trên không trung đang nắm sáu thanh thần kiếm, mở miệng nói:
– Khó trách Vưu Cơ muội muội lại nguyện ý đi theo hắn, Thế Giới Cảnh cũng có thể mạnh được như vậy sao?
…
– Ồ, lại vẫn không phá được sao?
Kỷ Ninh nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía Phong Cấm đại trận ở trên không trung.
Sưu!
Kỷ Ninh phóng lên trời.
– Ta biết ngay hắn sẽ không nhịn được, muốn phát huy ra uy năng như vậy, nhất định tiêu hao sẽ rất lớn a.
Đông Yên giáo chủ ở bên trong chủ điện có chút vui mừng, đồng thời xuyên qua Phong Cấm đại trận truyền âm cho mười sáu vị Thế Giới Cảnh khác, hắn nói:
– Các ngươi tiếp tục thao túng đại trận, đừng nhìn hiện tại hắn mạnh mẽ như vậy. Chỉ trong chốc lát, hắn sẽ không còn sức để phản kháng.
– Đúng, hắn chỉ có một mình, chúng ta lại mượn lực lượng trận pháp a.
– Hắn không liều được chúng ta a.
Những Thế Giới Cảnh này tiếp tục thao túng đại trận công kích Kỷ Ninh.
– Om sòm.
Kỷ Ninh nhíu mày, hai mắt lại lần nữa nhìn về phía cự phủ, thần kiếm, hỏa diễm thần ma đang đánh tới.
Sưu.
Ba đạo kiếm quang huyết sắc xẹt qua trời cao, lập tức những cự phủ, thần kiếm, hỏa diễm thần ma kia hoàn toàn tán loạn. Sau khi Kỷ Ninh sử dụng Vĩnh hằng thần binh, những trận pháp này càng không coi vào đâu.
– Một kích toàn lực đã không phá được chủ điện này, để xem có thể không phá vỡ được Phong Cấm đại trận này hay không.
Kỷ Ninh bay lên trên không trung, ngẩng đầu nhìn một tầng phong cấm ở trên bầu trời. Tuy rằng hắn đã đoán ra được Phong Cấm đại trận sẽ rất cứng cỏi, thế nhưng Kỷ Ninh vẫn muốn thử xem một lần.
– Đi.
Sáu đạo kiếm quang huyết sắc giống như ngôi sao trụy lạc, đồng thời phẫn nộ bổ vào khu vực phạm vi hơn mười trượng trên Phong Cấm đại trận. Tuy rằng phạm vi bao phủ của Phong Cấm đại trận hơn nghìn vạn dặm, thế nhưng Kỷ Ninh lại nhìn chằm chằm vào một chỗ để công kích, tụ tập công kích vào một điểm, muốn phá vỡ lại càng dễ hơn.
Ầm ầm ~~~
Toàn bộ Phong Cấm đại trận có chút rung động, về sau lực trùng kích lập tức tan biến.
– Không phá được sao?
Sắc mặt của Kỷ Ninh khẽ biến:
– Lại phá.
Ầm ầm ~~~~
Sáu đạo kiếm qunag huyết sắc lần lượt xẹt qua trời cao, lần lượt phẫn nộ bổ vào bên trên Phong Cấm đại trận.
Trong lúc nhất thời toàn bộ Đông Yên phân giáo giống như trở nên yên tĩnh. Tất cả Thế Giới Cảnh đều nhìn thấy một màn này, nhìn xem thiếu niên mặc áo bào trắng kia thi triển ra thần thông phẫn nộ bổ vào bên trên Phong Cấm đại trận. Cảnh này trong năm tháng dài dằng dặc bọn hắn đã quên mất. Bọn hắn không ngờ lại có một Thế Giới Cảnh dám phát ra công kích với Phong Cấm đại trận của hang ổ Đông Yên phân giáo, mà lại làm cho cả Phong Cấm đại trận cũng phải rung động.
Liên tục toàn lực tập kích mười lần!
– Quả thật là không được.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
– Xem ra muốn mạnh mẽ phá vỡ Phong Cấm đại trận này là chuyện không thể thực hiện được!
Phá không được đại trận thì cũng chỉ có thể dựa vào kế hoạch trước đó mà thôi!
Kỷ Ninh cúi đầu nhìn xuống phía dưới, trong mắt có quang mang lạnh lẽo.
Sưu.
Kỷ Ninh đáp xuống, chỉ trong thời gian hai hô hấp đã đi tới trước mặt một tòa cung điện màu đen.
– Phá.
Vẫn như cũ là sáu đạo kiếm quang chói mắt từ trên cao đánh xuống, phẫn nộ bổ vào trên cung điện màu đen. Mặc dù mặt ngoài cung điện màu đen có ba tầng cấm chế thủ hộ, thế nhưng vẫn ầm ầm vỡ vụn.
– Tha mạng.
– Tha mạng.
Ba gã Thế Giới Cảnh trốn ở bên trong cung điện màu đen lập tức đi ra, có chút hoảng sợ nhìn về phía Kỷ Ninh.
Mỗi một hạch tâm trận pháp đều có cấm chế bảo hộ, thế nhưng mà những cấm chế này đều không thể sánh bằng chủ điện. Cho dù là tồn tại siêu việt Thế Giới Cảnh đỉnh phong cũng không phá nổi. Thế nhưng ở trước mặt Kỷ Ninh có thể so sánh với nhất bộ Đạo quân chính thức mà nói. Hắn lại có thể cưỡng ép phá vỡ.
– Hừ.
Kỷ Ninh duỗi bàn tay lớn ra, sưu sưu, bầu trời giống như tối sầm lại, trực tiếp bắt lại ba tên Thế Giới Cảnh này.
– Đi.
Kỷ Ninh lại bay đi về phía một cái hạch tâm trận pháp khác.
…
– Làm sao bây giờ?
– Không ngăn được hắn a.
– Hoặc Long, đều là do ngươi, đều là do ngươi đầu độc chúng ta. Tên ngu xuẩn nhà ngươi, Thanh Phạm chửi, mắng ngươi là giáo chủ ngu xuẩn quả thực không sai một chút nào.
– Xong rồi.
– Chúng ta xong đời rồi.
– Hắn đã từng nói qua, người ngăn cản hắn, tất cả sẽ bị giết không tha.
Kỷ Ninh dễ dàng phá vỡ một đám hạch tâm trận pháp, bắt sạch sẽ tất cả mười sáu tên Thế Giới Cảnh kia.
– Bọn hắn đã xong rồi.
Đông Yên giáo chủ ở bên trong chủ điện sắc mặt trắng bệch, hai mắt lo lắng nhìn ra bên ngoài:
– Chỉ còn lại có một mình ta, hắn không vào được. Hắn ta căn bản không phá được cấm chế thủ hộ chủ điện a.
Tuy rằng tự an ủi mình, thế nhưng Đông Yên giáo chủ vẫn có chút sợ hãi, bởi vì tuy rằng Phong Cấm đại trận có thể vây khốn được Kỷ Ninh, thế nhưng lại không giết được Kỷ Ninh. Nếu như kéo dài quá lâu, ai mà biết được sẽ xuất hiện biến cố gì cơ chứ.
– Đại ca.
Tay phải của Đông Yên giáo chủ vừa lộn, trong tay lập tức xuất hiện một cái tín phù màu đen. Hắn cắn răng một cái, phanh, tín phù bị bóp nát bấy.
– Đại ca, nhất định huynh phải cứu ta.
Đông Yên giáo chủ đã cảm thấy được uy hiếp, hắn cảm thấy, lúc này chỉ có đại ca tốt nhất đối với hắn thì mới có thể che chở được cho hắn mà thôi.
…
Tổng giáo Huệ Lam giáo.
Tổng giáo mênh mông rộng lớn, chiếm diện tích hơn ức dặm, tu hành giả ở bên trong có vô số. Không nói tới Tổ Thần Tổ Tiên, chỉ tính riêng số lượng Thế Giới Cảnh ở nơi này cũng đã hơn ba ngàn tên. Lại có bốn vị Đạo Quân! Trong đó Huệ Lam Đạo Quân mạnh nhất cũng là người có uy danh hiển hách ở trong toàn bộ Mang Nhai quốc.
– Oanh.
Ở trong một hạp cốc hoàn toàn bị hắc vụ bao phủ, có một đạo thân ảnh phóng lên trời. Hắn mặc một thân áo đen, vẻ mặt âm lãnh, rất là giống với giáo chủ Hoặc Long Thế Giới thần của Đông Yên phân giáo. Chỉ là khí tức so với hắn lại còn âm lãnh hơn.
Chương 1066:
– Không ngờ lại khiến cho Hoặc Long bóp nát tín phù, rốt cuộc hắn đã gặp phải nguy hiểm gì cơ chứ?
Sắc mặt Bức Long Đạo Quân có chút âm trầm, trong mắt lại có vẻ lo lắng.
Hắn và đệ đệ Hoặc Long, là thân huynh đệ.
Thân huynh đệ có thể cùng nhau phát triển trên đường tu hành, cùng nhau tu luyện tới cấp độ như ngày hôm nay cũng rất là hiếm thấy. Những thân nhân khác của hắn từ rất lâu rồi đã chết đi, chỉ có mỗi đệ đệ là luôn ở cùng hắn. Kỳ thực Hoặc Long Thế Giới thần không đủ để phục chúng, thế nhưng bởi vì được Bức Long Đạo Quân ủng hộ, cho nên hắn mới có thể đảm nhiệm chức vụ giáo chủ Phân giáo.
Đệ đệ của hắn chính là thân nhân duy nhất của hắn.
– Đi.
Bức Long Đạo Quân cũng không chần chờ mà lập tức hóa thành lưu quang, bay ra khỏi tổng giáo, bắn về phía phương hướng Đông Yên phân giáo.
…
Trên một đỉnh núi trong Đông Yên phân giáo.
Kỷ Ninh đứng ở đó, bên cạnh có trọn vẹn ba mươi bốn tên Thế Giới Cảnh đang đứng đó. Mỗi người trong bọn hắn đều sợ hãi khó có thể bình tĩnh được.
Ba mươi bốn tên Thế Giới Cảnh này, có mười sáu người thao túng trận pháp để đối phó với Kỷ Ninh, còn có mười tám người chính là người trung thành và tận tâm nghe lệnh Đông Yên giáo chủ. Cũng chính là mười tám vị Thế Giới Cảnh nhìn chằm chằm vào Hỏa Tiên Tử trước kia. Trước đó Kỷ Ninh cũng chỉ bắt một bộ phận, vừa rồi lại thuận tay bắt tới tất cả.
– Mười tám người các ngươi nghe lệnh Đông Yên giáo chủ kia, muốn giết tùy tùng của ta để đoạt bảo sao?
– Mà mười sáu các ngươi lại còn muốn giết ta.
Ánh mắt Kỷ Ninh đảo qua ba mươi bốn vị Thế Giới Cảnh ở trước mắt này, nói:
– Kỳ thật ta nên giết các ngươi.
Ba mươi bốn vị Thế Giới Cảnh này sợ hãi, trong lòng khó có thể bình an được. Ở trên đường tu hành, chỉ cần chọn sai địch nhân, chọn sai chủ nhân, như vậy sẽ có nguy hiểm tới tính mạng mình.
– Bất quá ta cho các ngươi hai con đường, con đường đầu tiên là chết! Con đường còn lại… Lập tức lập lời thề bổn mạng, làm nô bộc của ta.
Kỷ Ninh nói xong rồi ném ra một khối Thệ Ngôn thạch, nói:
– Lời thề ở trong đó, nếu như nguyện ý lập lời thề thì sẽ được sống sót.
– Nô bộc?
Sắc mặt đám Thế Giới Cảnh này có chút khó coi. Tồn tại Thế Giới Cảnh vô cùng cao quý, có mấy người lại nguyện ý làm nô lệ cơ chứ?
Bất quá, nếu như không nguyện ý thì sẽ chính chết! Hơn nữa thực lực của Kỷ Ninh thật sự quá mạnh mẽ, mạnh mẽ tới mức vượt qua phạm trù Thế Giới Cảnh. Thần phục với Kỷ Ninh… Như vậy cũng không phải là không thể tiếp nhận được.
– Lời thề này…
– Quá hà khắc a…
– Cái này, cái này…
Ba mươi bốn tên Thế Giới Cảnh xem xét lời thề, cả đám đều sợ tới mức ngây người.
Một khi lập lời thề, bọn hắn sẽ trở thành nô lệ, tuyệt đối trung tâm làm việc cho Kỷ Ninh. Thậm chí ở trước mặt Kỷ Ninh, ngay cả chuyện nói dối cũng không cho phép! Lời thề này cực kỳ hà khắc, chỉ có duy nhất một điều kiện khiến cho bọn họ có chút hi vọng… Đó chính là sau một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên, bọn họ có thể khôi phục tự do.
Một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên? Quá dài a, có mấy tu hành giả có thể thực sự sống lâu như vậy cơ chứ?
Kỷ Ninh quét mắt liếc nhìn bọn hắn, trước đó Kỷ Ninh đã nổi lên sát cơ. Về sau hắn nghĩ lại, trên đường tu hành, quả thực cũng cần một ít nô bộc. Ví dụ như một ít việc vặt cũng không thể tự mình đi làm được. Mấu chốt nhất chính là lúc xông xáo mạo hiểm ở bên ngoài, một ít nơi nguy hiểm có thể để cho nô bộc đi trước dò xét… Nếu như trong bọn họ thực sự có người có đại khí vận, thật sự có thể sống dược một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên. Như vậy khôi phục tự do cho bọn hắn cũng không có gì.
Một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên, khi đó cũng không biết Kỷ Ninh đã đạt tới cảnh giới gì rồi.
– Không có khả năng.
– Một bước bước sai, tất cả sẽ thành công cốc.
Lúc này có Thế Giới Cảnh ngửa đầu thở dài, lúc này Chân Linh tán loạn, trực tiếp thân tử đạo tiêu.
– Đi lầm đường, cũng nên gánh chịu a.
– Thôi vậy, thôi vậy.
Có năm tên Thế Giới Cảnh lựa chọn tự sát, Kỷ Ninh cũng không có ngăn cản bọn hắn.
Hai mươi chín vị khác thì lựa chọn cúi đầu, lựa chọn trở thành nô lệ của Kỷ Ninh, dù sao theo bọn hắn mà nói. Tồn tại Thế Giới Cảnh vô cùng đáng sợ này… Chỉ sợ tương lai sẽ trở thành Đạo Quân, làm nô lệ của Đạo quân, bọn hắn vẫn có thể tiếp nhận được.
Sưu.
Kỷ Ninh vung tay lên, lập tức thu hai mươi chín vị Thế Giới Cảnh làm nô bộc.
Đông Yên giáo chủ Hoặc Long Thế Giới thần trốn ở bên trong chủ điện từ phía xa nhìn thấy tất cả mọi chuyện xảy ra, hắn cũng không có chút đồng tình nào. Trong lòng chỉ có một chút may mắn mà thôi, hắn nói:
– May mà cấm chế thủ chủ điện của ta rất nhiều, tuy rằng tiểu tử áo trắng này rất mạnh. Thế nhưng cũng không làm gì được ta. Hừ hừ, không bao lâu nữa đại ca ta sẽ chạy tới, đến lúc đó, hừ hừ!
Đối với đại ca của mình, Hoặc Long Thế Giới thần rất là tự tin.
Sưu.
Kỷ Ninh ở trên ngọn núi xa xa bỗng nhiên hóa thành một đạo lưu quang, lại lần nữa bay tới chủ điện.
– Hắn lại tới lần nữa?
Đông Yên giáo chủ sợ tới mức cả kinh, nói:
– Tại sao lại đến nữa rồi? Chẳng lẽ hắn còn có chiêu số khác lợi hại hơn hay sao?
Trong lòng Đông Yên giáo chủ có chút sợ hãi, hắn hiểu, nếu như không có cấm chế thủ hộ. Sợ rằng hắn đã phải chính thức mặt đối mặt với Kỷ Ninh… Chỉ sợ ngay cả một chiêu hắn cũng không gánh được! Địa bàn chịu ảnh hưởng của Huệ Lam giáo rất lớn. Chín đại phân giáo được phân bố ở chín khu vực hẻo lánh, từ tổng giáo đến phân giáo. Cho dù đại ca Bức Long Đạo Quân của hắn có dùng tốc độ gấp hai lần ánh sáng thì cũng phải phi hành mất một ngày mới tới đây được.
Hắn chỉ cần chống đỡ được một ngày là được.
Đến lúc đó đại ca Bức Long Đạo Quân của hắn đến, khi đó hắn sẽ an toàn.
– Ra.
Kỷ Ninh bay đến phía trước chủ điện rồi đáp xuống, bên cạnh lập tức xuất hiện một cái hồ lô đỏ thẫm. Chính là Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô, trong hồ lô lập tức có Thủy Yên thần lôi, Hỏa Vân thần lôi phun ra. Hai đại Đạo Chi thần lôi đồng thời oanh kích lên trên cấm chế thủ hộ, hai tầng cấm chế thủ hộ bên ngoài lập tức bị nghiền nát, phá vỡ.
– Hy vọng có thể phá vỡ.
Kỷ Ninh hiện ra thần thông ba đầu sáu tay, lại lần nữa nắm lấy sáu thanh thần kiếm Tử Quang Quỳnh, bắt đầu điên cuồng tấn công chủ điện ở trước mắt.
Chương 1067:
Ầm ầm ~~~~
Chủ điện nổ vang.
Mặc dù có Đạo Chi thần lôi hỗ trợ, Kỷ Ninh cũng chỉ mới phá được bảy tầng, còn có một tầng bên trong cùng là không thể phá vỡ được. Bởi vì tầng bên trong này cũng là tầng cứng rắn nhất ở ngoài chủ điện.
– Ngươi không phá được đâu.
Đông Yên giáo chủ đứng ở bên trong chủ điện thấy thế lại cười rộ lên, nói:
– Ngươi cũng đnừg mơ thoát ra khỏi nơi này được.
Kỷ Ninh lại tiếp tục kiên trì điên cuồng tấn công. Vĩnh hằng thần binh lần lượt đánh xuống, Đạo Chi thần lôi hấp thu lực lượng thiên địa bổ sung, không ngừng công kích…
– Ta xem ngươi có thể có thể đánh tới khi nào a. Thấn công điên cuồng như thế sẽ tiêu hao thần lực rất lớn a.
– Ta chỉ cần tiêu hao một ít pháp lực là đã có thể duy trì được cấm chế này.
Đông Yên giáo chủ cười lạnh.
…
Một lúc lâu sau.
Kỷ Ninh vẫn còn đang điên cuồng tấn công, chưa ngừng lại một chút nào.
– Tại sao lại có thể như vậy cơ chứ?
Sắc mặt Đông Yên giáo chủ có chút khó coi:
– Công kích cường đại như vậy, nhất định phải thi triển ra thần thông rất là nghịch thiên. Thần thông lợi hại như vậy không phải sẽ tiêu hao thần lực gấp trăm lần nghìn lần hay sao? Tại sao hắn lại có thể công kích lâu như vậy chứ?
Phải biết rằng cấm chế thủ hộ không ngừng bị nghiền nát rồi khôi phục, năng lượng tiêu hao cũng rất là kinh người. Tuy rằng những năng lượng này chủ yếu tới từ Hỗn Độn Tinh Thạch, lại hấp thu từ trong trời đất. Đông Yên giáo chủ làm người khống chế cũng cần phải chia sẻ một tia năng lượng. Pháp lực của hắn chính là dùng để chưởng quản và thôi phát toàn bộ cấm chế thủ hộ.
Một canh giờ trôi qua, pháp lực của hắn cũng đã tiêu hao hơn phân nửa!
– Đến đây đi.
– Ta phải chịu đựng.
Đông Yên giáo chủ cắn răng, nói:
– Ta có rất nhiều Hỗn Độn Tinh Thạch, có Hỗn Độn Tinh Thạch bổ sung, ta còn có thể chống đỡ được rất lâu.
Tốt xấu gì hắn cũng là thân huynh đệ của Đạo Quân, lại là giáo chủ của một phân giáo. Trên người cũng có không ít Hỗn Độn Tinh Thạch. Mà ở bên trong chủ điện vốn đã có rất nhiều Hỗn Độn Tinh Thạch để dự bị, để cung ứng cho Phong Cấm đại trận.
…
Kỳ thật tiêu hao của Kỷ Ninh cũng không nhỏ.
Tuy rằng tốc độ tiêu hao Thanh Hoa sương mù chi lực rất chậm chạp, thế nhưng tốc độ tiêu hao vẫn cao hơn tốc độ khôi phục. Có lẽ công kích cường độ cao như vậy, sợ rằng sau ba canh giờ sẽ tiêu hao sạch sẽ. Bất quá… Thứ khác Kỷ Ninh không có nhiều lắm. Thế nhưng bảo bối lại có rất nhiều, Hỗn Độn Tinh Thạch càng kinh người hơn. Vì muốn mau chóng rời khỏi nơi này, tiêu hao một chút Hỗn Độn Tinh Thạch cũng không có gì cả.
Hai canh giờ.
Ba canh giờ.
Bốn canh giờ.
Kỷ Ninh vẫn đang điên cuồng tấn công, Kỷ Ninh trực tiếp đem những Hỗn Độn Tinh Thạch này thu vào bên trong không gian Kim Đan hỗn độn của mình. Hắn điên cuồng hấp thu Hỗn Độn chi lực tinh thuần mà hùng hậu ở trong đó.
Mà Đông Yên giáo chủ so với Kỷ Ninh đã sớm dùng Hỗn Độn Tinh Thạch bổ sung từ lúc nào rồi.
– Hoặc Long, ngươi vẫn nên triệt tiêu Phong Cấm đại trận, để cho hắn rời khỏi đây a.
Thanh Phạm Tiên Tử đã bay đến bên cạnh chủ điện, ở một bên nói vọng vào. Kỳ thật trong lòng nàng cũng rất rung động, Kỷ Ninh điên cuồng công kích như vậy, không ngờ lại có thể tiếp tục kéo dài lâu như vậy. Phải biết rằng rất nhiều Thế Giới Cảnh, công kích cực hạn sẽ tiêu hao thần lực rất là kinh người. Cho dù dùng Hỗn Độn Tinh Thạch bổ sung thì cũng không kịp.
Tốc độ bổ sung của Hỗn Độn Tinh Thạch cũng có cực hạn, bởi vì tiêu hao của Kỷ Ninh rất là chậm, cho nên mới có thể nhẹ nhõm bổ sung được tiêu hao.
Nếu như dựa vào những thần thông kia để chính thức chiến đấu, chiến đấu một lát sẽ không được, dùng Hỗn Độn Tinh Thạch căn bản sẽ không theo kịp tiêu hao.
– Phản đồ.
Đông Yên giáo chủ ở trong điện cười lạnh.
– Vốn ngươi mưu đoạt trước, thất bại cho nên mới rơi xuống kết cục này. Hiện tại ngươi thả hắn rời đi… Việc này cũng coi như chấm dứt.
Thanh Phạm Tiên Tử khuyên.
– Chấm dứt? Ha ha ha, hắn ta căn bản không phá được chủ điện. Ta lại mượn cấm chế thủ hộ, pháp lực tiêu hao rất là chậm. Lại dùng Hỗn Độn Tinh Thạch để chống đỡ, cho dù thời gian có lâu hơn thì ta cũng chịu đựng được. Đến lúc đó đợi đại ca ta đến, người gặp phiền toái sẽ là hắn.
Làm sao Đông Yên giáo chủ có thể dừng tay được cơ chứ?
Tiểu tử áo trắng này, cho dù là người của Thập Nhị cung thì thế nào chứ? Đại ca của hắn cũng là người của Thập Nhị cung, căn bản không cần quan tâm. Mà đại ca của hắn lại là người đi theo Huệ Lam Đạo Quân nha.
Nếu như không phải là người của Thập Nhị cung, như vậy đại ca của hắn cũng có thể trực tiếp giết chết!
– Đại ca?
Kỷ Ninh đang công kích không khỏi nhìn người này một cái, trong lòng Kỷ Ninh cũng nổi giận. Mặc cho ai điên cuồng tấn công cực hạn, mà lại kéo dài như vậy. Trong lòng nhất định sẽ phải nổi giận.
– Cho dù ngươi chính là huynh đệ của Huệ Lam Đạo Quân thì cũng vô dụng.
Kỷ Ninh quát lớn một tiếng.
…
Trên bầu trời.
– Hoặc Long.
Bức Long Đạo Quân mặc một thân áo đen đang nhanh chóng phi hành ở trong mây mù, trong mắt của hắn còn mơ hồ có một tầng huyết quang. Đó chính là bởi vì lo lắng quá mà tạo thành:
– Hoặc Long, nhất định phải chống đỡ, chống đỡ tới khi ta tới.
Hắn không có cách nào tưởng tượng được, rốt cuộc là nguy hiểm gì mà có thể làm cho giáo chủ phân giáo như đệ đệ phải nhanh chóng bóp nát tín phù để cầu cứu.
Từ tổng giáo bay đến phân giáo, hắn cũng cần phải bay một ngày. Trong thời gian một ngày này, ai cũng không biết sẽ xuất hiện chuyện bất ngờ gì.
– Bất kể là ai, nếu như giết đệ đệ của ta. Bức Long ta thề, sẽ không tiếc bất cứ giá nào, cho dù là thân tử đạo tiêu thì ta cũng nhất định phải báo thù.
Huyết quang trong mắt Bức Long Đạo Quân càng lúc càng lớn. Thân huynh đệ từ lúc nhỏ đã cùng nhau lớn lên, khi đó hai người cùng nhau chơi đùa. Về sau lại cùng đạp vào con đường tu hành, thậm chí còn nhiều lần trải qua sinh tử, cảm tình tích lũy quá mức thâm hậu. Lại có vô số năm tháng trôi qua, vị đệ đệ này đã trở thành thân nhân quan trọng nhất trong lòng của hắn. Cho nên vì đệ đệ này, hắn nguyện ý giao ra cả tính mạng của mình.
– Phải chống đỡ.
– Đợi ta tới.
Bức Long Đạo Quân tiếp tục nhanh chóng phi hành.
Chương 1068:
Một ngày một đêm.
Rốt cuộc Bức Long Đạo Quân cũng đã bay đến Đông Yên phân giáo. Mà Mệnh giản của đệ đệ trên người hắn cũng chưa bị nát. Như vậy đã nói rõ đệ đệ của hắn còn sống.
Sưu.
Lúc Bức Long Đạo Quân bay đến Phong Cấm đại trận, hắn trực tiếp xông vào bên trong, đồng thời mở miệng nói:
– Để cho ta vào.
– Đại ca?
Đông Yên giáo chủ đang thao túng Phong Cấm đại trận lập tức đại hỉ, lập tức bên trên Phong Cấm đại trận cực lớn xuất hiện một cái lỗ thủng nhỏ. Bức Long Đạo Quân mặc một bộ y phục màu đen lập tức xuyên qua lỗ thủng.
Lập tức, bầu không khí trong Đông Yên phân giáo lập tức trở nên có chút quỷ dị.
Kỷ Ninh, Thanh Phạm Tiên Tử, cùng với vô số Thế Giới Cảnh khác đều có thể cảm ứng được Phong Cấm đại trận đang biến ảo. Bọn hắn cũng nhìn thấy một tên hắc y nhân xuyên qua Phong Cấm đại trận bay vào bên trong. Người kia phát ra khí tức hùng hồn cường đại như vậy, nhất định chính là khí tức của Đạo Quân.
– Đạo Quân đến rồi.
– Là Bức Long Đạo Quân.
– Đại ca của Đông Yên giáo chủ đã đến, tên Thế Giới Cảnh kia phiền phức lớn rồi.
Các Thế Giới Cảnh lặng lẽ nghị luận.
Mà Kỷ Ninh cũng ngừng điên cuồng tấn công, quay đầu nhìn về đạo thân ảnh áo đen đang phóng tới từ phía xa. Bộ dáng của hắc y nhân này rất là lạnh lẽo, tướng mạo cực kỳ giống Đông Yên giáo chủ.
– Ân?
Hắc y nhân liếc nhìn Kỷ Ninh, khẽ nhíu mày. Bởi vì hắn cũng cảm ứng được lệnh bài Thập Nhị cung đang chấn động.
Bức Long Đạo Quân trực tiếp bay vào bên trong chủ điện, cấm chế thủ hộ ngoài chủ điện cũng được thu lại. Hiển nhiên Đông Yên giáo chủ đối với đại ca của mình rất là tự tin.
– Ồ?
Bức Long Đạo Quân nhìn đệ đệ của hắn, nhìn kỹ một chút. Cũng không có một chút thương thế nào.
– Đại ca, Thế Giới Cảnh này tự tiện xông vào Đông Yên phân giáo chúng ta.
Đông Yên giáo chủ Hoặc Long Thế Giới thần chỉ vào Kỷ Ninh ở bên ngoài, mở miệng giận dữ hét lớn:
– Lại còn giết mười mấy tên Thế Giới Cảnh bổn giáo, còn trực tiếp cưỡng ép bắt một đám Thế Giới Cảnh làm nô lệ, thậm chí còn muốn giết chết ta, đại ca…
Lúc này Đông Yên giáo chủ thật sự rất hăng hái, bởi vì hắn đã nhịn một bụng tức giận rất lâu rồi.
Có đại ca ở bên, hắn còn sợ cái gì nữa chứ?
Phanh!
Bức Long Đạo Quân bỗng nhiên tát một cái táthung hăng đánh vào trên mặt Đông Yên giáo chủ. Chỉ thấy mặt của Đông Yên giáo chủ lập tức biến hình, bay ngược về phía sau, đụng vào trên vách đá chủ điện. Phanh một tiếng, tiếng vang rất lớn này khiến cho toàn bộ chủ điện rung động. Trên vách đá chủ điện có máu tươi tràn ra, Đông Yên giáo chủ đã hoàn toàn biến dạng, máu tươi chảy ra đầy đất.
Đông Yên giáo chủ dùng ánh mắt khó có thể tin đượcm ngẩng đầu nhìn về phía huynh trưởng của hắn.
– Còn không mau nhận sai với đạo hữu này!
Bức Long Đạo Quân nhìn về phía hắn hắn, phẫn nộ quát.
– Đại ca.
Vẻ mặt Đông Yên giáo chủ có chút phức tạp nhìn về phía huynh trưởng mình. Bảo hắn đi cúi đầu nhận sai sao?
– Ta nói, nhận sai với vị đạo hữu này!
Trong mắt Bức Long Đạo Quân tràn ngập vẻ giận dữ, thanh âm trầm thấp, nói ra từng chữ một.
Tuy rằng Đông Yên giáo chủ trong lòng rất là khó chịu, cho dù tiểu tử áo trắng này là người của Thập Nhị cung thì thế nào chứ? Đại ca hắn cũng là người của Thập Nhị cung a. Thập Nhị cung cấm tự giết lẫn nhau, cần gì phải xin lỗi cơ chứ? Thế nhưng mà nhớ lại ngữ khí vừa rồi của Bức Long Đạo Quân, khiến cho Đông Yên giáo chủ hiểu rõ. Đại ca của mình đã thực sự tức giận, mà trong năm tháng dài dằng dặc hắn cũng đã quen nghe theo lệnh của đại ca mình rồi.
– Lần này là lỗi của ta.
Đông Yên giáo chủ cúi đầu nói với Kỷ Ninh một tiếng:
– Kính xin đạo hữu thứ lỗi.
– Tại hạ Bức Long.
Bức Long Đạo Quân nhìn về phía Kỷ Ninh, có chút khách khí nói:
– Ta cũng có thể đoán ra được, đích thị là tên đệ đệ không nên chuyện của ta làm chuyện gì đó chọc giận đạo hữu. Ta nguyện dâng ra năm vạn phương Hỗn Độn linh dịch để nhận sai, hi vọng đạo hữu có thể bỏ qua cho huynh đệ của ta.
Nói xong, trong tay hắn lập tức xuất hiện một cái vòng.
– Ở bên trong có một vạn phương Hỗn Độn linh dịch cùng với hai kiện Vĩnh hằng thần binh, cộng lại cũng có giá năm vạn phương. Chỉ mong đạo hữu có thể nhận lấy rồi bỏ qua cho huynh đệ của ta.
Bức Long Đạo Quân nói, sau đó cái vòng này bay về phía Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh khẽ giật mình.
Thứ nhất là xin lỗi, lại còn đưa lên năm vạn phương Hỗn Độn linh dịch?
Kỷ Ninh rất rõ ràng đối phương cũng chỉ là một vị Đạo Quân hắc giáp mà thôi, hơn nữa lại còn dựa vào Thâu Thiên Sinh Tử Đan để trở thành Đạo Quân. Cũng không giàu có được tới đâu. Bảo vật giá trị năm vạn phương, dù không phải là toàn bộ gia sản của đối phương, chỉ sợ cũng đã phải thương gân động cốt rồi.
Kỷ Ninh ngước mắt nhìn cái vòng này, không có vội vã tiếp.
Muốn giết Tô Vưu Cơ, về sau lại muốn giết mình… Coi như hắn quét ngang vô số Thế Giới Cảnh, thậm chí còn công kích chủ điện. Thế nhưng tên Đông Yên giáo chủ kia vẫn không cúi đầu như trước. Thậm chí còn dựa vào Phong Cấm đại trận, không để cho hắn rời đi. Chờ tới khi đại ca của hắn xuất đầu. Sát cơ vô cùng nồng đậm… Hiện tại mới chỉ đưa lên một chút bảo vật, cứ như vậy là xong hay sao?
Mặc dù có đại ca của đối phương ở đây, Kỷ Ninh không làm gì được đối phương. Thế nhưng hắn cũng không muốn tiếp cái vòng vòng này.
Nếu tiếp thì đại biểu cho hắn đồng ý hòa giải với đối phương.
Lửa giận của Kỷ Ninh một ngày một đêm điên cuồng công kích, cũng không dễ tiêu trừ như vậy a.
– Bây giờ ngươi lập tức lập lời thề bổn mạng cho ta.
Sau khi Bức Long Đạo Quân ném ra cái vòng, lại quay đầu quát lớn với Đông Yên giáo chủ, nói:
– Trong ngàn năm đến Cửu Đầu Long sơn, đào quáng trong một trăm Hỗn Độn kỷ nguyên. Ta thấy ngươi làm Đông Yên giáo chủ đã trở nên không có chừng mực rồi. Cũng nên đi đào quáng cho tỉnh táo một chút a.
– Đào quáng một trăm Hỗn Độn kỷ nguyên?
Đông Yên giáo chủ lập tức phẫn nộ.
– Đại ca!
Vẻ mặt Đông Yên giáo chủ tràn ngập vẻ phẫn nộ và bất mãn.
– Lời ta nói ngươi không nghe hay sao? Nhanh chóng lập lời thề bổn mạng.
Bức Long Đạo Quân quát.
Đông Yên giáo chủ vừa vội vừa giận, nói:
– Đại ca, hà tất phải sợ tiểu tử này, cho dù hắn là người của Thập Nhị cung thì….
Chương 1069:
Phanh!
Bức Long Đạo Quân lại mạnh mẽ tát một cái. Cái tát này đối với Đông Yên giáo chủ mà nói lại còn nặng hơn cái trước, trực tiếp đập cho hắn bắn vào vách đá của chủ điện Trên vách đá trong chủ điện tràn ngập máu tươi, Đông Yên giáo chủ đập xuống mặt đất, hai mắt có chút kinh sợ nhìn về phía đại ca mình.
Bức Long Đạo Quân thấy thế vội vàng truyền âm nói:
– Chẳng lẽ ta lại hại đệ sao?
Đông Yên giáo chủ cũng có chút tỉnh táo. Thế nhưng hắn vẫn không có cách nào hiểu rõ được như trước. Hắn truyền âm nói:
– Thế nhưng mà đại ca, cần gì phải làm như vậy chứ? Hắn cũng chỉ là một Thế Giới Cảnh mà thôi. Đưa cho hắn năm vạn phương Hỗn Độn linh dịch đã là cất nhắc hắn rồi, hiện tại còn để cho ta đi đào quáng một trăm Hỗn Độn kỷ nguyên. Đi Cửu Đầu Long sơn đào quáng buồn tẻ thế nào chứ? Tuy nói tương đối an toàn, thế nhưng vẫn ngẫu nhiên gặp phải nguy hiểm a.
Hắn thân là Đông Yên giáo chủ, hắn vẫn rất rõ ràng Cửu Đầu Long sơn ở trong truyền thuyết kia.
Cửu Đầu Long sơn, không nằm ở trong Mang Nhai quốc, mà là trong một hiểm địa ở cương vực vô tận. Hiện tại đã bị Mang Nhai quốc độc chiếm! Bên trong Cửu Đầu Long sơn kia đào quáng cấm tự giết lẫn nhau, cũng xem như cực kỳ an toàn. Thế nhưng ở trong Cửu Đầu Long sơn, bản thân cũng sẽ ngẫu nhiên xuất hiện một ít hoàn cảnh ác liệt. Chỉ là cho dù hoàn cảnh ác liệt thì cũng vẫn phải đi đào quáng, cho nên ngẫu nhiên cũng sẽ có người bỏ mình, bất quá tỉ lệ tử vong cực thấp mà thôi.
– Hơn nữa có đại ca ở đây, hắn có thể làm khó dễ gì được ta cơ chứ? Đại ca cũng là người của Thập Nhị cung a.
Đông Yên giáo chủ truyền âm nói.
– Ngu xuẩn.
Bức Long Đạo Quân nói:
– Hắn là người của Thập Nhị cung, ta cũng là người của Thập Nhị cung, thế nhưng mà… Không giống nhau a.
– Ta dựa vào Thâu Thiên Sinh Tử Đan thì mới có thể đột phá được, là hắc giáp Đạo Quân, là Đạo Quân có địa vị thấp nhất ở bên trong Thập Nhị cung a.
Bức Long Đạo Quân nhìn huynh đệ nhà mình, lại truyền âm giải thích một ít che giấu ở bên trong Thập Nhị cung:
– Ngươi cũng biết, Đạo Quân ở bên trong Thập Nhị cung có thực lực ngập trời, thậm chí ngay cả các thế lực khác trong cương vực vô tận cũng phải sợ hãi. Thế nhưng ta lại phải dựa vào Thâu Thiên Sinh Tử Đan mới có thể đột phá được, vĩnh viễn không có cơ hội tiến thêm bước nữa. Loại nhất bộ Đạo quân như ta, địa vị có thể giống như bọn họ hay không?
– Dù sao hắn cũng không làm gì được đại ca a.
Đông Yên giáo chủ đã mơ hồ có chút hiểu rõ, nhưng mà hắn vẫn mạnh miệng nói.
– Sai.
Bức Long Đạo Quân truyền âm nói:
– Ngươi không hiểu rồi, ở bên trong Thập Nhị cung đúng là cấm tự giết lẫn nhau. Thế nhưng nếu như thù hận thật sự rất lớn, như vậy sẽ được điều giải! Nếu như không điều giải được, vậy thì sẽ được sinh chiến tử!
– A…
Đông Yên giáo chủ lập tức kích động, truyền âm nói:
– Có lẽ hắn phải sợ đại ca mới đúng a. Nếu như là sinh chiến tử, hắn đâu phải là đối thủ của đại ca cơ chứ?
– Ngươi lại sai rồi, ta chri là một hắc giáp Đạo quân dựa vào Thâu Thiên Sinh Tử Đan mới có thể đột phá được, địa vị cực kỳ thấp… Nào có tư cách sinh chiến tử cơ chứ?
Bức Long Đạo Quân truyền âm nói:
– Người phụ trách điều giải chính là cung chủ Thập Nhị cung, phó cung chủ cùng với một ít đại năng. Bọn hắn điều giải, ta dám bác bỏ sao? Ta không có tiền đồ, địa vị lại thấp nhất. Thế nhưng tên gọi là Bắc Minh này có thể được thu vào Thập Nhị cung, tiền đồ vô lượng. Nếu hắn đột phá, không được bao lâu sẽ trở thành nhị bộ Đạo Quân, thậm chí còn có khả năng tiếp tục tăng lên được a.
– Người như ta đều đi theo một ít Đạo Quân cường đại, chỉ làm người hầu mà thôi.
Bức Long Đạo Quân than thở, nói:
– Đệ đệ, ngươi phải hiểu, ở trong Thập Nhị cung. Loại người dựa vào Thâu Thiên Sinh Tử Đan để đột phá như chúng ta đều bị xem thường. Ta cũng bởi vì đi theo Huệ Lam Đạo Quân, cho nên các Đạo Quân mới khác mới nể mặt Huệ Lam Đạo Quân, khách khí với ta một chút ở ngoài mặt a.
– Sao?
Đông Yên giáo chủ kinh ngạc, bởi vì đại ca của hắn rất ít khi nói với hắn chuyện về Thập Nhị cung.
– Rất bình thường, tự bản thân chúng ta không thể đột phá. Phải dựa vào Thâu Thiên Sinh Tử Đan mới đột phá được. Mà từ nhất bộ Đạo quân đến nhị bộ Đạo Quân, dựa vào bản thân chúng ta? Lại càng không được a.
Bức Long Đạo Quân truyền âm nói tiếp:
– Cho nên vừa rồi ta tìm cách hóa giải ân oán giữa đệ và hắn, bằng không mà nói, hiện tại mặc dù không giết được. Chờ tương lai hắn ta trở thành Đạo Quân, sẽ có rất nhiều biện pháp để đối phó với đệ.
– Đúng rồi, sao đệ lại kết thù kết oán với hắn chứ?
Bức Long Đạo Quân dò hỏi.
– Tất cả là bởi vì người hầu của hắn, người này tên là Hỏa Tiên Tử…
Đông Yên giáo chủ không dám giấu diếm, thành thành thật thật nói ra mọi chuyện từ đầu tới đuôi.
– Ngu xuẩn, thần trí của hắn có thể lực áp thần thức của ba trăm Thế Giới Cảnh! Mạnh mẽ như thế, ở bên trong các Thế Giới Cảnh mà Thập Nhị cung thu nhận cũng rất hiếm thấy, loại yêu nghiệt này mà đệ cũng dám đắc tội hay sao?
Bức Long Đạo Quân nghe xong thật sự phẫn nộ, nói:
– Như vậy cũng thôi đi, hắn cưỡng ép phá trận pháp cấm chế, thậm chí còn điên cuồng tấn công cấm chế thủ hộ ngoài chủ điện. Tám tầng thủ hộ cấm chế hắn đã phá bảy tầng… Người mạnh mẽ như thế, đệ phải nhanh chóng mở ra Phong Cấm đại trận, thả hắn rời đi. Thế nhưng đệ lại còn dây dưa với hắn một ngày một đêm. Còn nữa, hắn thật sự điên cuồng công kích như vậy một ngày một đêm hay sao?
– Đúng, cứ như vậy không ngừng a.
Đông Yên giáo chủ có chút sợ hãi.
– Điên cuồng tấn công như vậy mà có thể duy trì một ngày một đêm hay sao?
Bức Long Đạo Quân càng tức giận tới mức khó nhịn:
– Khó trách sát ý của hắn lại như vậy, ta vừa mới đến cũng đã cảm giác được sát ý của hắn. Thậm chí ta đưa cho hắn cái vòng kia hắn cũng không có trực tiếp tiếp lấy. Từ khi ta đột phá trở thành Đạo Quân, cho đệ trở thành giáo chủ Phân giáo. Đệ cũng đã không biết mình là ai rồi! Đệ điên cuồng như vậy, cho dù lần này chạy thoát được một mạng, có lẽ lần sau sẽ mất mạng a.
– Đệ, đệ… Phải làm sao bây giờ?
Đông Yên giáo chủ nhìn đại ca của hắn rồi lắp bắp nói.
– Ta sợ nhất người gọi là Bắc Minh ghi nhớ kỹ chuyện này.
Chương 1070:
Bức Long Đạo Quân nói:
– Đệ tranh thủ thời gian lập thệ ngôn tiến về trước Cửu Đầu Long sơn đào quáng. Cửu Đầu Long sơn là trọng địa mà chúa tể vĩ đại hạ lệnh muốn khai thác. Không có ai dám đối phó với đệ ở đó. Qua một trăm Hỗn Độn kỷ nguyên, vấn đề này cũng sẽ phai nhạt. Cho dù sau một trăm Hỗn Độn kỷ nguyên hắn còn nhớ thù… Cũng là hắn quá phận. Như vậy ta sẽ có lý do mời Huệ Lam Đạo Quân ra tay hỗ trợ hòa giải.
Đông Yên giáo chủ hoàn toàn tỉnh táo lại. Rốt cuộc hắn cũng hiểu, cho dù đại ca của hắn ở bên trong Thập Nhị cung cũng chỉ là tiểu tốt mà thôi. Nếu như người gọi là Bắc Minh ở trước mắt này thật sự mang thù, như vậy hắn sẽ rất phiền tóai a.
– Bắc Minh đạo hữu, là ta có mắt không tròng.
Đông Yên giáo chủ nhìn về phía Kỷ Ninh, cung kính hành lễ. Về sau lại bắt đầu trịnh trọng lập lời thề bổn mạng, nói:
– Ta dùng sinh mạng để thề, Hoặc Long ta ở trong một ngàn năm nhất định sẽ tới Cửu Đầu Long sơn, đào quáng ở nơi này một trăm Hỗn Độn kỷ nguyên để nhận lỗi với Bắc Minh đạo hữu. Nếu như vi phạm lời thề, Chân Linh tán loạn, thân tử đạo tiêu.
Kỷ Ninh kinh ngạc.
Kỳ thật hắn cũng không sợ Bức Long Đạo Quân, bởi vì hiện tại hắn đã có được thực lực của hắc giáp Đạo Quân. Thực lực của cả hai tương đương với nhau. Mà trước mắt Kỷ Ninh lại chỉ là Thế Giới Cảnh mà thôi.
Thế nhưng mà Kỷ Ninh cũng hiểu rõ, Đông Yên giáo chủ có Bức Long Đạo Quân che chở, muốn đối phó với một mình Đông Yên giáo chủ cũng đã rất khó khăn rồi. Thế nhưng đối phương nhận lỗi, lại còn đi Cửu Đầu Long sơn đào quáng một trăm Hỗn Độn kỷ nguyên? Đây là khoảng thời gian rất dài a. Nhân sinh của rất nhiều tu hành giả cũng không có dài như vậy, Kỷ Ninh cũng cảm giác được đích thật Bức Long Đạo Quân quan tâm tới đệ đệ của hắn.
– Việc này cứ như thế đi.
Kỷ Ninh tiếp nhận cá vòng, xem như đáp ứng kết thúc chuyện này:
– Ta cũng không tiện ở lại, cáo từ.
Kỷ Ninh bay ra khỏi chủ điện.
Nhìn Kỷ Ninh tiếp cái vòng rồi rời đi, Bức Long Đạo Quân nhẹ nhàng thở ra. Cuối cùng vấn đề này cũng xem như chấm dứt.
…
Ở bên ngoài chủ điện Kỷ Ninh nhìn thấy Thanh Phạm Tiên Tử.
– Thanh Phạm Tiên Tử.
Kỷ Ninh nhìn nàng, vung tay lên một cái. Một khỏa tín phù bay đi.
Thanh Phạm Tiên Tử sững sờ nhìn khỏa tín phù ở trước mắt mình.
– Việc này đã xong, tin rằng Bức Long Đạo Quân cũng sẽ không truy cứu… Bất quá nếu như gặp phải phiền toái, ngươi có thể bóp nát tín phù, chắc chắn ta sẽ mau chóng chạy đến nơi.
Kỷ Ninh nói. Trong chuyện này, quả thực Thanh Phạm Tiên Tử đã có ân với Hỏa Tiên Tử.
– Được.
Nắm tín phù, Thanh Phạm Tiên Tử khẽ gật gật đầu.
Kỷ Ninh lập tức bay lên trời, hóa thành một đạo lưu quang bay đi về phía xa xa. Phong Cấm đại trận ở trên không trung đã sớm rút lui, rất nhanh Kỷ Ninh đã bay đến phía chân trời xa xa. Nhanh chóng biến mất ở trong mây mù.
Nhìn Kỷ Ninh rời đi, Thanh Phạm Tiên Tử lặng lẽ nắm chặt tín phù, thầm nói:
– Vừa rồi nếu như ta yêu cầu đi theo hắn, có lẽ hắn sẽ đồng ý a. Khi đó có lẽ con đường tu hành của ta sẽ có kết quả khác…
Đường tu hành, vốn là lựa chọn của chính mình a.
Đưa ra lựa chọn khác biệt thì cũng sẽ có kết quả tương ứng.
…
Đứng ở cửa chủ điện nhìn Kỷ Ninh rời đi, Bức Long Đạo Quân nhẹ nhàng thở ra một hơi. Sau đó hắn lại nhìn Đông Yên giáo chủ ở bên cạnh mình, nói:
– Nhanh chóng đi chuẩn bị đi, hôm nay ta sẽ đưa đệ xuất phát, chuẩn bị tiến về Cửu Đầu Long sơn.
– Hôm nay đã đi rồi sao?
Đông Yên giáo chủ có chút chần chờ rồi gật gật đầu, nói;
– Được, đệ sẽ đi chuẩn bị.
Nói xong hắn lập tức xoay người rời đi.
– Tên Bắc Minh này thoạt nhìn cũng không là người gian tà gì, vấn đề này có lẽ là sự thật.
Bức Long Đạo Quân nhìn bóng lưng huynh đệ mình đi xa, hắn thầm nói:
– Cũng tốt, để Hoặc Long đi Cửu Đầu Long sơn, ma luyện tính tình một phen. Bất quá đi Cửu Đầu Long sơn quả thực cũng có một ít nguy hiểm ngẫu nhiên… Được rồi, ta sẽ xin Đạo Quân đi trông coi mỏ quáng, âm thầm chăm sóc đệ ấy.
Cửu Đầu Long sơn có đào quáng, cũng có người phụ trách trông coi.
Loại chuyện trông coi nhàm chán này cơ hồ đều là hắc giáp Đạo Quân phụ trách, bởi vì các Đạo Quân thực lực rất cao đều xông xáo ra bên ngoài, không có ai nguyện ý đi làm chuyện loại này.
– Âm thầm chăm sóc, không thể để cho đệ ấy biết được.
Bức Long Đạo Quân đưa ra quyết định.
…
Chuyện Đông Yên phân giáo đã xong, Kỷ Ninh mang theo Tô Vưu Cơ ngồi phi chu không ngừng tiến lên. Lại phi hành hơn năm tháng, rốt cục cũng đã nhìn thấy Thập Nhị cung ở phía xa xa.
– Thật là xinh đẹp.
Tô Vưu Cơ ở trên phi chu nhìn ra phía xa.
Kỷ Ninh cũng nhìn ra phía xa xa.
Ở phía chân trời xa xa, mơ hồ có mười hai quần cung điện cực lớn lơ lửng ở trên không trung. Ở giữa là một lỗ đen mơ hồ. Mười hai quần cung điện kia chính là Thập Nhị cung. Thoạt nhìn rất gần nhau, thế nhưng trên thực tế giữa các Thập Nhị cung với nhau có vô số tầng không gian, cách nhau rất xa. Chỉ là bởi vì chúa tể vĩ đại đã dùng thủ đoạn rất là cao minh, cho nên mới khiến chúng nó nhìn như tụ tập ở cùng một chỗ, tạo thành đại trận cao cấp nhất ở trong Mang Nhai quốc.
Cho dù Vĩnh Hằng Đế Quân đến, không có cho phép thì căn bản cũng không tiến vào được cánh cửa của Thập Nhị cung.
– Đi Kiếm cung.
Kỷ Ninh vừa cười vừa nói.
Sưu.
Phi chu nhanh chóng bay đi về phía Kiếm cung trong Thập Nhị cung.
Kiếm Cung vô cùng to lớn, như một phù đảo cực lớn trôi lơ lửng ở giữa không trung, phía trên kiến trúc liên miên, Kiếm Ý ngút trời để cho Kỷ Ninh cũng âm thầm líu lưỡi.
Ở bên ngoài Kiếm Cung đang có một Hắc Giáp Đạo Quân dò xét.
– Vị đạo hữu này.
Cảm ứng được Kiếm Cung lệnh bài trên người Kỷ Ninh, lập tức một gã Hắc Giáp Đạo Quân bay tới, tương đối khách khí khiêm tốn nói.
– Lần đầu tiên tới Kiếm Cung?
– Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
– Tại hạ Phục Đan, ta vì dẫn đường đạo hữu.
Hắc Giáp Đạo Quân rất khách khí, thậm chí tư thái thả vô cùng thấp, hắn còn mắt nhìn Tô Vưu Cơ ở bên cạnh Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ rõ ràng không có lệnh bài Kiếm Cung, bất quá Hắc Giáp Đạo Quân này cũng không nói gì.
– Tại hạ Bắc Minh.
Kỷ Ninh nói.