Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 174 [Chương 1059 đến 1064]
❮ sautiếp ❯Chương 1059:
Ở cửa ra vào của động phủ.
Kỷ Ninh và Thanh Phạm Tiên Tử hàn huyên vài câu.
– Ngươi có thể gia nhập Huệ Lam giáo, cũng là duyên phận của hai ta. Mời vào động phủ của ta ngồi một chút, cũng tiện tâm sự. Những ngày tỷ tỷ ta buồn tới chết a.
Thanh Phạm Tiên Tử cố ý trêu tức Kỷ Ninh. Sau khi nàng biết rõ Kỷ Ninh là chủ nhân của Tô Vưu Cơ, nàng cũng rất giật mình. Nàng hiểu rõ vị thiếu niên mặc áo bào trắng trước mắt này nhất định sẽ rất bất phàm. Khiến cho một người bất phàm như vậy gọi nàng là tỷ tỷ, như vậy cũng có chút thú vị a.
Kỷ Ninh nhìn nàng một cái, rồi cười cười:
– Sư tỷ, mời.
– Được rồi.
Thanh Phạm Tiên Tử đi vào trong.
Kỷ Ninh đi theo sau lưng.
Mười tám tên Thế Giới Cảnh đang khoanh chân ngồi, ở bên ngoài trông coi cũng đều nhìn thấy một màn này. Đặc biệt là khi nhìn thấy Thanh Phạm Tiên Tử chủ động mời Kỷ Ninh đi vào, sắc mặt của lão giả mặc áo bào màu đen lập tức có chút khó coi, hắn lạnh giọng quát:
– Thanh Phạm sư muội, đừng có đầu độc tiểu sư đệ mới tới giúp ngươi a.
– Chuyện này cũng không cần ngươi quản.
Thanh Phạm Tiên Tử cũng không có quay đầu lại. Mà chỉ lạnh giọng nhạo báng hắn.
– Bắc Minh sư đệ. Ngươi phải nhớ kỹ cái gì nên làm, cái gì không nên làm a.
Lão giả mặc áo bào màu đen dùng thanh âm lạnh như băng nhắc nhở, trong thanh âm cũng tràn ngập hàn ý.
Tô Vưu Cơ đang đứng ở trong phòng mình, nhìn chằm chằm vào chỗ xa xa, trong mắt tràn ngập vẻ mong chờ.
Rốt cục nàng cũng đã nhìn thấy người đi theo sau lưng Thanh Phạm Tiên Tử chính là một thiếu niên mặc áo bào trắng lưng đeo trường kiếm. Hắn vẫn có bộ dáng như cũ, là bộ dáng trong trí nhớ của nàng.
– Chủ nhân……
Tô Vưu Cơ nhìn qua, trong lòng tràn ngập vẻ phức tạp.
Áy náy?
Cảm kích?
Ban đầu ở trên Tinh Thần đảo, lúc nàng đang mệt mỏi, ở biên giới tuyệt vọng. Lúc nhìn thấy Kỷ Ninh nước mắt cũng đều chảy xuống. Lần này ở trong Đông Yên phân giáo, cho dù đối với Kỷ Ninh mà nói, cũng là phiền toái rất lớn, thế nhưng hắn vẫn tới cứu nàng.
– Vẫn luôn là ngươi giúp ta, ta chỉ là tùy tùng. Nhưng lại không trợ giúp được gì cho ngươi.
Giờ khắc này Tô Vưu Cơ bỗng hiểu ra, chỉ sợ Tô Vưu Cơ nàng sẽ vĩnh viễn không quên được lúc Kỷ Ninh cứu nàng ở trên Tinh Thần đảo. Lần này ở Đông Yên phân giáo, hai người bọn họ lại một lần nữa gặp mặt.
– Vưu Cơ.
Kỷ Ninh đi tới.
– Chủ nhân.
Tô Vưu Cơ hơi cúi đầu, nói:
– Là ta chuyên gây ra phiền toái a.
– Nghe nói là giáo chủ Đông Yên phân giáo này muốn đoạt bảo bối của ngươi, còn có pho tượng của Phi Tiên Thánh Quân gì đó hay sao?
Kỷ Ninh mở miệng nói.
Tô Vưu Cơ có chút giật mình nhìn về phía Kỷ Ninh, hỏi:
– Người cũng biết rồi sao?
Kỷ Ninh quay đầu nhìn về phía Thanh Phạm Tiên Tử ở bên cạnh, hắn nói:
– Thanh Phạm Tiên Tử, Vưu Cơ muốn đi ra ngoài, không biết sẽ có nhưng ngăn cản gì?
Thanh Phạm Tiên Tử lập tức cảm giác được, vẻ mặt ngữ khí của thiếu niên mặc áo bào trắng ở trước mắt nàng đã có chút khác biệt. Trước đó ở cửa ra vào động phủ còn có chút khiêm tốn gọi một tiếng Thanh Phạm sư tỷ, hai tiếng Thanh Phạm sư tỷ. Thế nhưng bây giờ, tuy rằng vẫn nói chuyện rất tự nhiên như trước, thế nhưng trong lời nói lại tràn ngập vẻ tự tin khí phách rất rõ ràng.
– Nếu như Vưu Cơ muội muội muốn đi ra ngoài, đầu tiên phải vượt qua mười tám tên Thế Giới Cảnh đang nhìn chằm chằm ở bên ngoài.
Thanh Phạm Tiên Tử nói:
– Có bọn hắn nhìn chằm chằm vào, chỉ hơi có chút động tĩnh. Chỉ sợ bọn hắn bẩm báo cho tên phân giáo chủ ngu xuẩn kia. Đến lúc đó tên ngu xuẩn kia rất có thể sẽ ra lệnh cho một nhóm lớn Thế Giới Cảnh, thậm chí còn có thể sử dụng rất nhiều trận pháp cấm chế ở hang ổ. Như vậy quả thực sẽ không có chỗ để trốn a.
Kỷ Ninh khẽ gật đầu, cũng giống như tin tức mà hắn nhận được a
– Chủ nhân, cho ta mười vạn năm nữa, có lẽ ta sẽ có biện pháp.
Tô Vưu Cơ nói, mượn nhờ bảo vật thời gian, mười vạn năm trên thực tế cũng chỉ mấy trăm vạn năm mà thôi, có lẽ như vậy là đủ rồi.
– Thời gian quá lâu, chỉ sợ sẽ có biến cố.
Kỷ Ninh nói:
– Tên Đông Yên giáo chủ này có thể trở thành giáo chủ của một phân giáo. Sợ rằng bối cảnh ở trong tổng giáo sẽ không nhỏ, hắn muốn xâm nhập vào trong động phủ của đệ tử trong giáo. Như vậy muốn bắt một Thế Giới Cảnh không phải là đệ tử bổn giáo…… Chỉ cần có một cái cớ tốt, như vậy vẫn có thể khiến cho Huệ Lam Đạo Quân đồng ý. Ngươi trốn ở trong này mới mấy trăm năm, cho nên hắn ta mới còn nhịn được như vậy. Thế nhưng nếu quá lâu, sợ rằng sẽ không được.
Tô Vưu Cơ lập tức biến sắc.
Đúng vậy a.
Nếu như tên Đông Yên giáo chủa kia đạt được mệnh lệnh của tổng giáo, trực tiếp tiến vào bắt nàng, như vậy nàng cũng sẽ không có biện pháp a.
– Giao cho ta, tự nhiên ta sẽ mang ngươi đi ra ngoài.
Kỷ Ninh nói.
Tô Vưu Cơ cảm thấy trong lòng ấm áp vô cùng. Tuy rằng nàng lo lắng cho Kỷ Ninh, thế nhưng những năm gần đây đi theo Kỷ Ninh cho nên nàng cũng đã có thói quen tin tưởng Kỷ Ninh. Bởi vì quả thực Kỷ Ninh rất là cường đại yêu nghiệt.
– Vị Kỷ Ninh đạo hữu này.
Thanh Phạm Tiên Tử ở bên cạnh lại có chút bất mãn nói:
– Ngươi cũng không thể làm xằng làm bậy a. Ở trong động phủ của ta, bởi vì giới hạn trong giáo quy cho nên bọn hắn mới không dám tiến vào. Thế nhưng nếu như ngươi mang theo Vưu Cơ muội muội đi ra ngoài… Ra khỏi động phủ, bọn hắn hoàn toàn có thể động thủ với các ngươi. Đối với người không phải là đệ tử của bổn giáo, bọn hắn sẽ không nương tay a.
– Thanh Phạm Tiên Tử, ngươi chỉ cần ở bên cạnh xem là được.
Kỷ Ninh quay đầu lại rồi nói với Tô Vưu Cơ:
– Ta sẽ thu ngươi tiến vào bên trong Động Thiên pháp bảo của ta.
– Được.
Tô Vưu Cơ gật đầu.
Thanh Phạm Tiên Tử lại có chút bất mãn:
– Vưu Cơ muội muội, chuyện này cũng không thể……
Kỷ Ninh lại vung tay lên, trực tiếp đem Tô Vưu Cơ thu vào bên trong Động Thiên pháp bảo. Sau đó lập tức xoay người đi ra bên ngoài.
– Ngươi…
Thanh Phạm Tiên Tử lập tức đuổi theo ở phía sau lưng hắn.
Ở cửa ra vào động phủ.
Kỷ Ninh đi ra khỏi động phủ, nhìn mười tám tên Thế Giới Cảnh đang khoanh chân ngồi ở bên ngoài.
– Nhanh như vậy đã đi ra rồi sao?
Lão giả mặc áo bào màu đen nhìn qua Kỷ Ninh, đám Thế Giới Cảnh khác cũng nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, khí tức lạnh lùng vô cùng.
Chương 1060:
– Có phải Thanh Phạm Tiên Tử muốn ngươi hỗ trợ mang Hỏa Tiên Tử kia đi ra ngoài hay không?
Thanh âm của lão giả mặc áo bào màu đen kia càng lạnh lẽo như băng.
– Không có.
Kỷ Ninh nói thẳng.
– Tiểu sư đệ, chuyện Hỏa Tiên Tử kia có liên quan không nhỏ, cho nên chúng ta cũng không thể để cho ngươi rời đi như vậy được a.
Một tu hành giả như là một đứa trẻ ở bên cạnh nói.
– Chẳng lẽ còn muốn xem xét pháp bảo của ta hay sao?
Kỷ Ninh nhíu mày.
– Nói không chừng ở trong pháp bảo của Tu hành giả sẽ có ẩn giấu gì đó. Cho nên đương nhiên chúng ta sẽ không cưỡng ép điều tra. Bất quá chỉ cần ngươi lập một lời thề bổn mạng… Nói ngươi không mang theo Hỏa Tiên Tử kia đi ra ngoài là được.
Lão giả mặc áo bào màu đen lạnh nhạt nói:
– Nếu như ngươi quả thật không mang nàng ta ra, phát ra lời thề này sẽ không có việc gì. Thế nhưng nếu như ngươi dẫn theo Hỏa Tiên Tử kia, mà lại phát ra lời thề bổn mạng này thì sẽ bị cắn trả, bỏ mạng tại chỗ.
– Phát ra lời thề bổn mạng, chúng ta sẽ cho ngươi rời đi.
Sưu.
Một cái tinh trụ màu đỏ sậm bay đến trước người Kỷ Ninh.
Hai mắt Kỷ Ninh nhìn chằm chằm vào tinh trụ màu đỏ sậm này, bỗng nhiên hắn hiện ra thần thông ba đầu sáu tay. Chỉ thấy sáu cánh tay của hắn đột nhiên tăng vọt, sáu bàn tay thô to càng giống như mang theo tất cả thiên địa. Trực tiếp chộp tới mười tám tên Thế Giới Cảnh ở trước mặt.
– Cái gì?
– Cẩn thận.
Thanh Phạm Tiên Tử đang đi theo ở phía sau nhìn thấy vậy lập tức trợn mắt há hốc mồm, không ngờ lại trực tiếp động thủ? Không ngờ chủ nhân của Tô Vưu Cơ lại ngu xuẩn đến nước này, dám động thủ ở bên trong hang ổ của Đông Yên phân giáo?
– Hừ.
– Thật sự là ngu xuẩn.
Mười tám tên Thế Giới Cảnh lập tức kích phát trận pháp, trong lúc nhất thời bên ngoài thân thể bọn hắn đều có pháp lực bắt đầu khởi động. Sở dĩ phái ra mười tám người chính là bởi vì bọn họ có thể liên thủ, coi như là Tô Vưu Cơ ỷ vào trùng thú Khôi Lỗi xông ra bên ngoài thì bọn hắn cũng có thể trong thời gian ngắn ngăn cản được nàng.
Phanh ~~~.
Nương theo đó là sáu bàn tay lớn lập tức bao phủ tới, một tiếng vang thật lớn vang vọng. Bàn tay trực tiếp bắt lấy một tên Thế Giới Cảnh, giống như đang nắm một con con gà vậy. Cưỡng ép bắt vào bên trong Động Thiên pháp bảo. Mà Kỷ Ninh cưỡng ép bắt người này đi cũng chẳng khác nào cưỡng ép xé rách trận pháp.
Ào ào sưu sưu ~~~
Sáu bàn tay lớn gào thét chụp vào bốn phương tám hướng.
– Chạy mau.
– Sao lại mạnh mẽ như vậy cơ chứ.
– Trốn.
Những Thế Giới Cảnh này có cảm giác như đang nằm mơ, mười tám tên Thế Giới Cảnh tạo thành trận pháp lại có một người bị Kỷ Ninh bắt sống, cho nên những người khác nhanh chân bỏ chạy về bốn phương tán hướng.
Bất quá vừa mới giao thủ đã tạo thành chấn động cường đại, ở trong phương viên gần nghìn vạn dặm. Mỗi một Thế Giới Cảnh ở trong hang ổ Đông Yên phân giáo đều có thể cảm ứng được rõ ràng, trong lúc nhất thời có một lượng lớn càn quét, bao phủ hư không. Nhanh chóng lan tràn về phía bên này.
– Ngươi là người phương nào mà lại dám tự tiện xông vào Huệ Lam giáo ta? Một đạo thần thức vọt tới, thanh âm nổ vang bên tai của Kỷ Ninh.
– Hừ!
Thần thức của Kỷ Ninh bỗng nhiên tuôn ra, mạnh mẽ càn quét ra bốn phương tám hướng, bởi vì cóThanh Hoa sương mù chi lực thai nghén. Cho nên hồn phách của Kỷ Ninh có thể so sánh được với nhất bộ Đạo quân, thần trí của hắn mạnh mẽ tới cấp độ như nhất bộ Đạo quân. Mà đám Thế Giới Cảnh kia, thần thức so với hắn lại yếu hơn một cấp độ a.
Nương theo thần thức của Kỷ Ninh tuôn ra, ầm ầm đụng vào bên trên thần thức, tiên thức chung quanh. Trong lúc nhất thời. tất cả đều bị nghiền áp, gần ba trăm đạo thần thức tiên thức đều bị một mình Kỷ Ninh nghiền áp. Thế Giới Cảnh so với Đạo Quân, chênh lệch quả thực quá mức rõ ràng.
Ầm ầm ~~~~
Trong lúc nhất thời, trong phạm vi nghìn vạn dặm của Đông Yên phân giáo chỉ có thần thức của Kỷ Ninh tung hoành bao phủ, tất cả các thần thức tiên thức đều bị trấn áp!
– Hỏa Tiên Tử chính là tùy tùng của ta. Hôm nay ta tới Đông Yên phân giáo của Huệ Lam giáo chính là vì muốn dẫn tùy tùng của ta rời đi.
Thanh âm của Kỷ Ninh vang vọng trong mỗi một chỗ của Đông Yên phân giáo:
– Tin rằng chuyện giáo chủ phân giáo các ngươi muốn mưu đoạt bảo vật của tùy tùng ta các ngươi đều hiểu rõ trong lòng. Cũng biết rõ ai trái ai phải. Hiện tại ta muốn dẫn tùy tùng của ta rời đi. Ta không muốn đại khai sát giới, kẻ dám ngăn cản ta, tất cả…… Đều giết không tha!
Thanh âm ầm ầm càn quét khắp nơi ở trong Đông Yên phân giáo, thần thức tiên thức của tất cả các Thế Giới Cảnh trong Đông Yên phân giáo đều bị trấn áp, không phản kháng được.
Thanh Phạm Tiên Tử đứng ở trước cửa ra vào động phủ, nhìn thấy một màn trước mắt này. Khi nghe thấy thanh âm vang vọng thiên địa, nàng không khỏi sợ hãi tới mức ngây người!
Thanh Phạm tiên tử rung động, bởi vì thần thức của Kỷ Ninh ở trước mắt này lại quá mạnh mẽ. Thần thức mạnh yếu ra sao có nguồn gốc từ Hồn phách, thứ này không thể làm giả được! Kỷ Ninh có thể dùng sức một mình trực tiếp trấn áp toàn bộ Thế Giới Cảnh ở trong Đông Yên phân giáo. Chuyện này đã thể hiện hắn tuyệt đối không phải là Thế Giới Cảnh bình thường. Mà lại thêm khẩu khí trước đó của Kỷ Ninh, cũng mơ hồ tiết lộ ra thực lực của hắn.
– Kỷ Ninh đạo hữu.
Mặc dù Thanh Phạm tiên tử rung động, thế nhưng thái độ cũng đã hạ thấp không ít. Nàng vội vàng nói:
– Nơi này chính là hang ổ của phân giáo Huệ Lam Giáo ta, có rất nhiều đại trận trấn thủ do giáo chủ Tuệ Lam Đạo Quân tự mình bố trí xuống! Cho dù ngươi có lợi hại đi nữa, chẳng lẽ có thể địch nổi đại trận trấn thủ của phân giáo ta hay sao? Ngươi làm như vậy, thật sự quá là lỗ mãng a!
Kỷ Ninh nhìn nàng một cái, nói:
– Thanh Phạm tiên tử, ngươi chỉ cần nhìn là được.
– Vậy ta đây sẽ đứng nhìn.
Thanh Phạm tiên tử cắn răng, nói:
– Mực dù tên giáo chủ kia ngu xuẩn, thế nhưng hắn vẫn có thể điều khiển đại trận trấn thủ, khi đó cũng sẽ không nương tay.
– Nếu như thực sự đánh không lại, ta lại trốn vào động phủ của tiên tử là được.
Kỷ Ninh cười cười, nhìn qua Thanh Phạm tiên tử.
– Ngươi…
Thanh Phạm tiên tử có chút sững sờ.
Cũng đúng a, Kỷ Ninh đang đứng ở cửa ra vào động phủ, quả thực có thể tùy thời lùi về động phủ ở phía sau.
Chương 1061:
Kỷ Ninh lập tức nhìn về chủ điện Đông Yên phân giáo ở phía xa xa, mà ánh mắt thì trở nên lạnh lẽo như băng. Lựa chọn như thế nào đành phải nhìn xem tên Đông Yên giáo chủ kia rồi.
Đông Yên giáo chủ lựa chọn dàn xếp ổn thỏa, thả Kỷ Ninh rời đi. Như vậy Kỷ Ninh cũng sẽ không truy cứu nữa. Việc này cũng sẽ xóa bỏ! Dù sao tu hành giả bởi vì bảo vật mà sinh ra lòng tham lam có rất nhiều. Tô Vưu Cơ cũng không có tổn thất gì, như vậy vấn đề này cũng có thể bỏ qua, không cần phải nói tới nữa.
Nhưng nếu như đối phương khai chiến…
Đó sẽ là một kết quả khác, đối mặt với đại trận trấn thủ, Kỷ Ninh cũng không có nắm chắc. Cho nên khi đó hắn cũng sẽ không nương tay.
…
Chủ điện Đông Yên phân giáo.
– Hắn là ai, từ đâu xuất hiện?
Khuôn mặt của Đông Yên giáo chủ tương đối tuấn mỹ chỉ là ánh mắt lại rất là lạnh lẽo.
– Không biết hắn ở đâu ra.
– Thần thức mạnh như vậy, tuyệt đối không phải là Thế Giới Cảnh bình thường, thậm chí còn có khả năng thực lực tiến vào Thập Nhị cung, hoặc là đã tiến vào Thập Nhị cung rồi.
Trong điện có ba Thế Giới Cảnh, bình thường đám Thế Giới Cảnh trong Đông Yên phân giáo đều ở chỗ của từng người. Ở chủ điện chỗ này cũng chỉ có ba vị Thế Giới Cảnh trực chiến mà thôi.
Sắc mặt của Đông Yên giáo chủ trở nên âm trầm.
– Giáo chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ?
– Chúng ta mở trận pháp ra, thả hắn rời đi hay sao?
Ba vị Thế Giới Cảnh khác đều nhìn về phía vị giáo chủ phân giáo này.
Đông Yên giáo chủ thì đang cẩn thận suy tư. nói:
– Thoạt nhìn chủ nhân của vị Hỏa tiên tử này rất có thực lực. Thế nhưng dù thế nào thì cũng chỉ là một Thế Giới Cảnh mà thôi! Cho dù thật sự là người của Thập Nhị cung… Thì sao chứ? Ở chỗ của ta, ta cũng có thể tiêu diệt được hắn!
Chúa Tể vĩ đại sớm đã hạ mệnh lệnh, mà Thập Nhị cung cũng đã lập ra lời thề bổn mạng.
Cấm tự giết lẫn nhau!
Tuy nhiên lại không cấm các Thế Giới Cảnh khác trong Mang Nhai quốc tự giết lẫn nhau. Mặc dù có thể tiến vào Thập Nhị cung, bình thường đều là người cường đại nhất trong các Thế Giới Cảnh. Thế nhưng trong năm tháng dài dằng dặc, ở trong Mang Nhai quốc này cũng có tiền lệ Thế Giới Cảnh bình thường giết chết Thế Giới Cảnh trong Thập Nhị cung! Đối với chuyện này, có chết cũng chỉ có thể trách bản thân mình mà thôi!
Đạo Quân sẽ không động thủ, chết ở trong tay Thế Giới Cảnh, đáng đời!
– Chỉ riêng một tùy tùng của hắn đã có nhiều bảo vật như vậy. Như vậy nhất định bảo vật trên người hắn sẽ còn nhiều hơn.
Đông Yên giáo chủ càng thêm tham lam khát vọng, nói:
– Dù thế nào thì hắn cũng chỉ là một tên Thế Giới Cảnh mà thôi. Giáo chủ đã từng nói qua, đại trận trấn thủ phân giáo này. Cho dù có Thế Giới Cảnh lợi hại hơn thì cũng không đánh được đại trận trấn thủ này.
– Giết.
– Giết chết hắn.
Đông Yên giáo chủ lập tức đưa ra quyết định.
Tham lam cùng với đối với sự tự tin về đại trận trấn thủ, còn có sự bá đạo của Kỷ Ninh đã khiến cho hắn cảm thấy nổi giận. Khiến cho Đông Yên giáo chủ hắn quyết tâm ra tay.
Ông ~~~~
Tâm ý của Đông Yên giáo chủ khẽ động, tâm thần hoàn toàn dung hợp với toàn bộ đại trận trong Đông Yên phân giáo. Lập tức phong bế hoàn toàn tất cả đường ra vào đại trận. Đại trận này luôn mở ra, như Kỷ Ninh trước đó cũng phải lấy cớ muốn gia nhập Huệ Lam Giáo thì mới được mang vào bên trong này.
Bằng không mà nói, trên cơ bản Kỷ Ninh sẽ không xông vào được, đại trận khép kín này sẽ ngăn Kỷ Ninh lại. Thậm chí còn có rất nhiều trận pháp công kích khác sẽ nhanh chóng có Thế Giới Cảnh khống chế.
– Tự tiện xông vào Huệ Lam Giáo ta, lại còn hung hăng càn quấy như thế, quả thực là tự tìm đường chết.
Tâm thần của Đông Yên giáo chủ hòa vào làm một thể với đại trận, thanh âm cũng xuyên qua lực lượng thiên địa trong đại trận, vang vọng ở mỗi một chỗ trong Đông Yên phân giáo, nói:
– Truyền mệnh lệnh của ta, chư vị đệ tử trong giáo ta nhanh chóng khống chế tất cả trận pháp, giết hắn cho ta.
Kỳ thật nếu dùng thần thức truyền âm sẽ càng thêm kín đáo. Chỉ là thần thức của Kỷ Ninh đã trấn áp khắp nơi, khiến cho hắn chỉ có thể xuyên qua trận pháp để hạ lệnh mà thôi.
– Vâng.
– Nhanh chóng khống chế trận pháp.
– Nhanh.
Có một ít Thế Giới Cảnh do dự, dù sao Đông Yên giáo chủ mưu đoạt bảo vật của tùy tùng người khác. Chuyện này vốn đã không chiếm lý! Mà thần thức của đối phương lại mạnh như vậy, hiển nhiên thực lực rất là cao thâm. Những Thế Giới Cảnh đang do dự này bắt đầu có chút cố ý lề mề, muốn xem vị cường giả thần bí này rốt cuộc có thủ đoạn gì để ứng phó với đại trận.
Nhưng vẫn còn có một ít Thế Giới Cảnh lựa chọn lập tức tuân mệnh, thậm chí còn có một ít người có quan hệ rất gần với Đông Yên giáo chủ. Cho nên đám người này rất nhanh đã bay về phía từng hạch tâm trận pháp, quát:
– Giết hắn đi, chúng ta sẽ được phân một ít chỗ tốt a.
– Dám đến hang ổ phân giáo ta làm càn, quả thực là không biết tự lượng sức mình.
Chỉ cần bọn họ lập ra công lao, đến lúc đó có một đám Thế Giới Cảnh yêu cầu phân bảo bối, khi đó Đông Yên giáo chủ cũng không cự tuyệt được a. Bởi vì địa vị của đệ tử Thế Giới Cảnh đều rất cao.
…
Kỷ Ninh đứng ở trước động phủ của Thanh Phạm tiên tử, nghe được thanh âm quanh quẩn ở trong thiên địa:
– Truyền mệnh lệnh của ta, chư vị đệ tử trong giáo nhanh chóng…
Nghe mệnh lệnh đại biểu cho giết chóc này vang vọng trong thiên địa, Kỷ Ninh khẽ lắc đầu một cái.
– Chúng ta phải làm sao bây giờ.
Thanh Phạm tiên tử cũng trở nên gấp gáp.
– Trận pháp, phải có tu hành giả khống chế a.
Kỷ Ninh dùng thanh âm lạnh như băng nói.
– Ra.
Ở trên không trung bên cạnh Kỷ Ninh lập tức xuất hiện một cái hồ lô màu đỏ thẫm. Đây chính là Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô, chỉ thấy ở trong miệng hồ lô lập tức có hai đầu Giao Long giống như lôi điện bay ra. Tựa như mây đen cuồn cuộn nước mãnh liệt. Thủy Yên thần lôi cùng với Hỏa Vân thần lôi như mây mù ngập trời bắt đầu dây dưa với nhau. Nhanh chóng khuếch tán, lan tràn ra bốn phương tám hướng!
Phải biết rằng tốc độ của Hỗn Độn thần lôi so với tất cả Đạo Quân bình thường cũng còn nhanh hơn nhiều.
Đạo Chi thần lôi, tốc độ lại còn nhanh đến mức đáng sợ, ngay cả Đạo Quân cũng chỉ có thể há hốc mồm, chứ đừng nói tới Thế Giới Cảnh a.
Chương 1062:
Vù vù vù ~~~~
Đạo Chi thần lôi lan tràn ra hướng bốn phương tám hướng, trong nháy mắt, Đông Yên phân giáo phạm vi nghìn vạn dặm đã bị Thủy Yên thần lôi, Hỏa Vân thần lôi hoàn toàn bao phủ. Hai đại thần lôi xung khắc như nước với lửa, mỗi một lần va chạm đều không ngừng ầm ầm, uy năng khiến cho Thiên Địa không khỏi biến sắc.
– Cái gì.
– Làm sao có thể.
Những Thế Giới Cảnh xông ra nhanh nhất, còn mưu toan giết Kỷ Ninh, định sau này chia bao vậy dùng ánh mắt tuyệt vọng nhìn Đạo Chi thần lôi từ trên bầu trời bao phủ xuống! Tốc độ của Đạo Chi thần lôi hoàn toàn khiến cho bọn họ tuyệt vọng! Phải biết rằng năm đó Vạn Thần Đạo Quân dựa vào chín đại bí thuật này để trấn áp Mai Lạc Ba Đại Đế a. Nếu chỉ tính riêng tốc độ đơn thuần, tốc độ của Đạo Chi thần lôi bình thường ngay cả Vĩnh Hằng Đế Quân cũng không thể đào thoát a.
Ầm ầm ~~~~
Hai đại Đạo Chi thần lôi, bay thẳng xuống phía dưới rồi càn quét tất cả.
– Không …
Một Thế Giới Cảnh có chút mù quáng cầm thần binh trong tay, muốn ngăn cản Đạo Chi thần rồi.
Thế nhưng sau khi thần lôi càn quét qua, tên Thế Giới Cảnh kia cũng đã trở thành bột mịn, Chân Linh đã hoàn toàn bị chôn vùi.
…
Hai đạo Đạo Chi thần lôi, nếu như hoàn toàn hội tụ lại để đối phó với một địch nhân. Như vậy cho dù là Thế Giới Cảnh đỉnh phong cũng sẽ bị một kích giết chết. Cho dù là tồn tại siêu việt Thế Giới Cảnh đỉnh phong cũng sẽ một kích bị đánh cho trọng thương, trong vòng mấy kích sẽ bị giết chết!
Chỉ có điều hiện tại Kỷ Ninh đã đem hai đại Đạo Chi thần lôi phân tán ra ngoài. Cho nên uy lực của nó cũng đã giảm mạnh đi rất nhiều.
Bình thường Thế Giới Cảnh cao cấp, chỉ cần quét qua một cái là mất mạng! Mà Thế Giới Cảnh viên mãn thì có thể chèo chống được một hai hô hấp, sau đó sợ rằng cũng sẽ chết. Mà bình thường Thế Giới Cảnh đỉnh phong sẽ có thể kháng cự lại. Thế nhưng trong cả Đông Yên phân giáo này, mặc dù một phân giáo nho nhỏ đã có ba trăm Thế Giới Cảnh, thế nhưng người chân chính đạt tới Thế Giới Cảnh đỉnh phong cũng chỉ có đại khái mười vị mà thôi!
Ầm ầm ~~~~
Những Thế Giới Cảnh hưởng ứng Đông Yên giáo chủ đầu tiên, xông ra nhanh nhất, đều bị mất mạng dưới hai đạo Đạo Chi thần lôi này.
Một cường giả Thế Giới Cảnh đỉnh phong duy nhất hưởng ứng Đông Yên giáo chủ, sau khi Kỷ Ninh triệu tập một lượng lớn lôi điện hội tụ, hắn cũng chỉ trụ được mấy hô hấp thì đã mất mạng.
Mà thời gian cũng chưa được tới mười hô hấp a.
Ba mươi chín tên Thế Giới Cảnh hưởng ứng Đông Yên giáo chủ, muốn phóng tới hạch tâm của trận pháp đều bị mất mạng! Mà những người đang chần chờ, hoặc là đang chờ đợi kia đều thoát được một kiếp này. Bởi vì Kỷ Ninh cũng không có động thủ với hắn.
– May mắn.
– May mắn mà ta cẩn thận.
– May mắn mà ta không ngu xuẩn như những kẻ kia.
Tất nhiều Thế Giới Cảnh trong Phân giáo ngẩng đầu nhìn lên trên lôi điện vô tận đang bao phủ bầu trời. Đạo lôi điện màu đen cùng với lôi điện màu đỏ kia đang quấn quanh vào nhau, tiếng ầm ầm không ngừng vang vọng khiến cho bọn họ không khỏi sợ hãi.
…
Thanh Phạm tiên tử cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn lôi điện vô tận ở trên bầu trời. Đồng thời nàng còn nhìn về phía hồ lô màu đỏ thẫm đang trôi nổi trên bầu trời bên cạnh Kỷ Ninh. Lúc này miệng hồ lô màu đỏ thẫm đang phun trào ra lôi điện.
– Ta đã nói rồi, kẻ ngăn cản ta, tất cả đều giết không tha.
Thanh âm của Kỷ Ninh nương theo lôi điện vang vọng ở trong thiên địa:
– Chỉ cần không nhúng tay vào, tự nhiên ta sẽ không đả thương người vô tội.
– Giết đệ tử của giáo phái ta, ngươi nhất định phải chết.
Thanh âm tức giận của Đông Yên giáo chủ cũng vang vọng trong thiên địa:
– Mười chín vị đệ tử trong giáo, nhanh chóng kích phát trận pháp, giết hắn cho ta.
Đông Yên giáo chủ đã hoàn toàn tức giận tới mức sắp phát điên.
Dưới tình huống bình thường, nếu như là kẻ thù từ bên ngoài đánh tới, hoàn toàn có thể bằng vào đại trận để ngăn cản địch nhân. Sau đó các cường giả Thế Giới Cảnh sẽ lập tức đi chưởng quản rất nhiều trận pháp, kích phát trận pháp để vây giết địch nhân. Dù sao những trận pháp cường đại này cũng cần không ít Thế Giới Cảnh đi khống chế. Thế Giới Cảnh bình thường cũng không thể một mực canh chừng hạch tâm trận pháp, bọn họ cũng cần tu luyện a. Cho nên bình thường bọn họ đều ở trong chỗ của mình, thời khắc mấu chốt nhanh chóng chạy tới chủ trì hạch tâm trận pháp là được.
Thế nhưng lần này Kỷ Ninh lại ở trong phân giáo!
Cho dù ở trong phân giáo, bình thường sẽ không ngăn được bọn họ chạy tới hạch tâm trận pháp. Cho dù Kỷ Ninh có Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô, có thể một lần hành động diệt sát bọn hắn. Thế nhưng cuối cùng vẫn có mười chín vị Thế Giới Cảnh chạy tới hạch tâm trận pháp. Cho nên vẫn có thể kích phát ra được một ít trận pháp.
– Mười chín người các ngươi, chỉ cần không xen vào chuyện này, tự nhiên ta sẽ không động thủ.
Thanh âm của Kỷ Ninh vang vọng trong thiên địa, nói:
– Thế nhưng nếu như ngăn cản ta, ta cam đoan, cho dù có tốn một lượng lớn thời gian thì ta cũng sẽ giết chết từng người trong các ngơi.
Lập tức, mười chín vị Thế Giới Cảnh ở trong hạch tâm trận pháp có chút do dự.
Có lên nhúng tay vào hay không?
Hiện tại nhúng tay vào, ít nhất sẽ không có nguy hiểm tới tính mạng. Thế nhưng nếu như không giết chết được vị cường giả thần bí này, bị cường giả như vậy nhìn chằm chằm vào, như vậy sẽ có phiền phức rất lớn.
– Giết hắn đi, đến lúc đó bảo vật của hắn ta sẽ chia đều với mười chín người các ngươi.
Đông Yên giáo chủ xuyên qua đại trận, trực tiếp dùng pháp lực truyền âm cho mười chín người này.
– Giết.
– Chúng ta ở trong hạch tâm trận pháp, hắn sẽ không công kích được chúng ta a.
– Giết hắn đi, bảo bối đều là của chúng ta a.
– Nếu như không động thủ thì thôi, một khi động thủ tất sẽ phải giết chết hắn.
Ngoại trừ có ba Thế Giới Cảnh lựa chọn lui về phía sau xem cuộc chiến, thế nhưng vân có mười sáu vị Thế Giới Cảnh khác đỏ mắt lựa chọn điều khiển những trận pháp này. Tuy nói muốn kích phát tất cả đại trận sẽ cần sáu mươi tên Thế Giới Cảnh. Hiện tại cũng chỉ có kích phát một phần nhỏ trận pháp trong đó, thế nhưng bọn họ vẫn tràn ngập tự tin như trước, tin tưởng uy lực của trận pháp do tự tay Tuệ Lam Đạo Quân bố trí.
Ầm ầm ~~~
Rất nhiều đại trận trong phân giáo lập tức được kích phát!
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời, ánh mắt lạnh lẽo như băng.
Chương 1063:
Đông Yên Giáo Chủ khống chế Phong Cấm đại trận quan trọng nhất, khiến cho Kỷ Ninh không có cách nào đi ra ngoài được.
Mà mười sáu vị Thế Giới Cảnh khác thì miễn cưỡng điều khiển tám cái đại trận, trong đó có ba đại trận am hiểu mê hoặc, năm đại trận khác đều thiên hướng tấn công.
Ào ào xôn xao ~~~~
Chỉ thấy trên bầu trời dần dần ngưng tụ ra hư ảnh một thanh cự phủ cực lớn, theo uy năng Thiên Địa không ngừng hội tụ, hư ảnh cự phủ này cũng càng thêm ngưng tụ, khí tức cũng càng thêm cường đại.
– Uy của thần phủ, cho dù có một trăm Thế Giới Cảnh, chỉ sợ cũng sẽ bị một kích chém chết.
Kỷ Ninh đã thối lui đến cửa động phủ ở sau lưng, Thanh Phạm Tiên Tử có chút lo lắng nhìn một màn trước mắt này.
Ầm ầm ~~~
Thiên địa ầm vang, cũng đã bắt đầu ngưng tụ ra từng đạo lôi điện, tất cả đều là Hỗn Độn thần lôi, số lượng rất nhiều, uy lực vẫn cực kỳ kinh người như trước.
Cự phủ, thần lôi, hỏa diễm, hắc vụ, thần kiếm, năm đại trận pháp bắt đầu ngưng tụ ra uy năng của mình.
Đồng thời ba trận pháp có công năng mê hoặc địch nhân cũng đã phủ xuống.
– Hừ, thật sự là nực cười.
Kỷ Ninh đứng ở đó, thần hồn vô cùng cường đại, tâm niệm kiên định, tất cả mê hoặc ảo thuật đều thất bại trước mặt hắn. Phải biết rằng, cho dù là tâm lực tu hành giả như Bối Tháp Lai Ách cũng không thể mê hoặc được Kỷ Ninh. Chứ đừng nói là những trận pháp này. Ban đầu, khi tạo ra những những trận pháp này chủ yếu là để nhằm vào một ít Thế Giới Cảnh mà thôi, căn bản không mê hoặc được Kỷ Ninh.
Phá…!!!
Kỷ Ninh ngửa đầu nhìn không trung, gầm lên một tiếng.
Hai đạo Đạo Chi thần lôi lập tức mạnh mẽ bắn ra, trực tiếp trùng kích về phía đám hư ảnh cự phủ, thần lôi, hỏa diễm, hắc vụ, thần kiếm kia.
Phanh Phanh Phanh ~~~~
Chỉ thấy trên bầu trời có từng tiếng nổ vang vang vọng.
Đạo Chi thần lôi và năm đại trận pháp công kích bắt đầu cứng đối cứng với nhau.
Đầu tiên là một ít Hỗn Độn thần lôi tan vỡ rồi tiêu tán, còn hắc vụ bí hiểm kia cũng bị lực lựng chí dương chí cương tràn ngập ra đánh cho. Bị Đạo Chi thần lôi chôn vùi, mà đại phủ, thần kiếm cực lớn đang trôi lơ lửng trên bầu trời có uy năng quá mức ngưng tụ. Cho nên Đạo Chi thần lôi cũng không có cách nào rung chuyển được! Bởi vì đánh vỡ rất nhiều hắc vụ bí hiểm, cho nên uy năng của Đạo Chi thần lôi tiêu hao quá lớn, khiến cho hỏa diễm trên bầu trời chỉ bị suy yếu một chút mà thôi.
– Giết.
Hỏa diễm từ trên cao bay tới, còn phát ra tiếng rít gào. Chỗ nó lướt qua, khắp nơi đều là một mảnh nóng bỏng.
– Giết.
Cự phủ cực lớn lơ lửng trên bầu trời cũng nhanh chóng bay xuống phía dưới, phẫn nộ bổ về phía Kỷ Ninh.
– Giết.
Thần kiếm ở trên bầu trời cũng chém xuống, trực tiếp đâm về phía Kỷ Ninh.
…
– Chết, chết cho ta, đi chết đi.
Đông Yên Giáo Chủ đứng ở trong chủ điện nhìn thấy một màn này không khỏi nghiến răng nghiến lợi, không ngừng lẩm bẩm. Hắn khát vọng, khát vọng sau khi uy năng của ba đại trận pháp rơi xuống, tiểu tử áo trắng kia sẽ hóa thành bột mịn.
– Nhất định phải chết, chết, chết.
Mười sáu tên Thế Giới Cảnh đang điều khiển trận pháp kia cũng đang dùng ánh mắt chờ đợi nhìn qua.
Thập Nhị cung cấm tự giết lẫn nhau, thế nhưng trên thực tế, trong lòng các Thế Giới Cảnh bình thường lại có chút khát vọng. Có một ngày nào đó có thể tiêu diệt một Thế Giới Cảnh trong Thập Nhị cung! Dù sao Thế Giới Cảnh của Thập Nhị cung so với Thế Giới Cảnh bình thường mà nói. Một là trời, một là đất. Chênh lệch thực lực quá lớn, cho nên muốn hoàn thành chuyện vĩ đại này quả thực quá khó khăn.
Thế nhưng hiện tại bọn họ đã có hy vọng như thế, sau khi chiến thắng là bọn họ có thể có được bảo vật của tên Thế Giới Cảnh cường đại tới mức đáng sợ này.
– Kỷ Ninh…
Thanh Phạm Tiên Tử cũng ngẩng đầu nhìn vê phía hỏa diễm Thần Ma, cự phủ cực lớn, còn có thần kiếm ở trên không trung.
– Không biết sẽ như thế nào a?
Những Thế Giới Cảnh không dám nhúng tay vào từ phía xa nhìn vào thiếu niên mặc áo bào trắng nhỏ bé ở phía dưới hỏa diễm, cự phủ, thần kiếm.
…
– Hừ.
Kỷ Ninh bỗng nhiên tức giận hừ lạnh một tiếng, lập tức tăng vọt thành Thần Ma vạn trượng. Thể hiện ra thần thông ba đầu sáu tay, sáu bàn tay cực lớn giống như che khuất bầu trời, phân biệt nghênh đón uy áp của ba đại trận pháp kia.
– Giết, giết.
Hỏa diễm gào thét.
Phanh Phanh ~~~
Sáu bàn tay của Kỷ Ninh đều thi triển ra một thức kiếm thuật đồng nhất, đó chính là Thiên Băng thức!
Chiêu này lực lượng rất lớn, dùng lực áp người, cứng đối cứng! Sau khi trải qua một phen tôi luyện ở trên Tinh Thần đảo, Minh Nguyệt kiếm thuật của Kỷ Ninh cũng đã trở nên sâu sắc hơn rất nhiều. Đạt đến cấp độ của thức thứ sáu trong Vô danh kiếm thuật. hiện tại Thiên Băng thức đã có được sự bá đạo của thứ thứ ba Tinh thần thức trong Bổn nguyên kiếm ý. Mà lại càng đường đường chính chính và ngang ngược.
Ầm ầm ~~~
Hai bàn khổng lồ, một trái một phải, đồng thời chụp vào ngọn lửa giống như thần ma kia.
Thần ma hỏa diễm kia phẫn nộ chém giết.
Sưu sưu..
Hai bàn tay khổng lồ đồng thời đánh xuống, không ngờ Thần Ma hỏa diễm kia lại bị đánh nát.
Phanh ~~~
Lại có hai bàn tay khổng lồ kia đánh về phía cự phủ kia, chính diện hung hãn va chạm. Kết quả là cự phủ trực tiếp chấn động rồi tán loạn.
Phanh ~~~
Còn có hai bàn tay khổng lồ, cũng chính diện đập vỡ thanh thần kiếm còn lại.
…
Trong nháy mắt.
Kỷ Ninh hóa thân thành Thần Ma vạn trượng, dưới ba đầu sáu tay, sáu bàn tay lớn trực tiếp đập vỡ Thần Ma hỏa diễm, cự phủ, thần kiếm.
Một màn này làm cho tất cả Thế Giới Cảnh trong Đông Yên Phân Giáo đột nhiên im lặng.
– Cái này, cái này…
– Cường đại như vậy sao?
– May mắn, may mắn mà ta không có nhúng tay vào.
Mỗi một người nhìn thấy vậy đều nghẹn họng nhìn trân trối, đặc biệt là Thanh Phạm Tiên Tử lại càng sợ ngây người, nói:
– Vưu Cơ lúc trước là dựa vào trùng thú, khôi lỗi! Thực lực của bản thân cũng không được tính là rất mạnh. Thế nhưng người gọi là Kỷ Ninh này, vừa rồi đã xuất ra Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô ở trong truyền thuyết. Ta còn tưởng rằng hắn sẽ giống như Vưu Cơ, dựa vào pháp bảo a. Thế nhưng không nghĩ tới thực lực của bản thân hắn so với kiện pháp bảo kia lại còn đáng sợ hơn. Thực lực này, chỉ sợ đã là thực lực của Đạo Quân a.
– Nếu chỉ tính riêng khí lực đơn thuần của Thần Ma bằng hỏa diễm kia cũng có thể so sánh được với nhất bộ Đạo quân, đáng tiếc cảnh giới quá yếu, ngay cả Thế Giới Cảnh bình thường cũng không bằng.
Chương 1064:
Kỷ Ninh âm thầm lắc đầu, nói:
– Về phần cự phủ, thần kiếm, uy năng ngưng tụ, ảo diệu cố định. Tuy rằng uy năng rất mạnh. Thế nhưng dáng tiếc một chiêu qua đi, uy năng sẽ tiêu hao hầu như không còn a.
Cảnh giới của Thần Ma hỏa diễm kia quá yếu.
Cự phủ, thần kiếm, không còn lực đánh ra một kích tiếp theo nữa.
Bọn chúng cũng phải cần ngưng tụ một lát thì mới có thể làm cho uy năng đạt tới mức độ đỉnh phong. Mà Kỷ Ninh với tư cách là tu hành giả, có thể duy trì đỉnh phong bất kỳ lúc nào.
– Dưới Thiên Băng thức của ta, tất cả đều tán loạn.
Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.
Minh Nguyệt kiếm thuật có năm thức.
Thiên Băng thức là thức có lực lượng lớn nhất, là thức uy mãnh nhất! Nếu như so với Tích Huyết thức, Vô Ảnh thức thì trình độ hung mãnh còn mạnh hơn rất nhiều. Nhưng mà Tích Huyết thức lại am hiểu xuyên thấu, Vô Ảnh thức thì lại quỷ dị hơn một chút. Lúc chém giết cùng với các cường giả khác, có lẽ Kỷ Ninh sẽ thiên về các kiếm chiêu khác. Thế nhưng đối với loại trận pháp có tính kỹ xảo rất kém này, hắn vẫn dựa vào Thiên Băng thức thì thích hợp hơn.
…
– Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?
Đông Yên Giáo Chủ có chút nóng nảy, nhanh chóng đỏ mắt, nói:
– Trận pháp không giết được hắn, làm sao bây giờ?
– Giáo chủ, chúng ta phải làm sao bây giờ?
– Phải làm như thế nào cho phải chứ?
Mười sáu vị Thế Giới Cảnh đang thao túng trận pháp kia cũng lo lắng vạn phần.
Hai mắt của Đông Yên Giáo Chủ đỏ ửng, xuyên qua trận pháp giận dữ hét lớn một tiếng:
– Không cần sợ hắn, chiêu số cường đại như vậy, nhất định hắn phải thi triển ra thần thông vô cùng nghịch thiên! Mà nếu là thần thông càng nghịch thiêg thì thần lực tiêu hao lại càng kinh người. So với chiến đấu bình thường sẽ tiêu hao thần lực gấp trăm lần nghìn lần. Nhất định hắn sẽ không chống chịu được quá lâu, mà chúng ta thì mượn uy năng của trận pháp… Có thể liên tục công kích không ngừng.
– Đúng.
– Đợi cho tới lúc hắn tiêu hao hết lại giết hắn.
– Chiêu số như vậy, nhất định hắn sẽ không chống đỡ được bao lâu.
Bọn họ đã lựa chọn đối địch với Kỷ Ninh, nếu như thả Kỷ Ninh rời đi, bọn họ có thể giữ mạng được không? Cho nên chỉ có thể kiên trì đi lên trên con đường này mà thôi.
Hơn nữa lợi dụng trận pháp, có thể hấp lực lượng thiên địa vô cùng thu vô tận. Mà trận pháp cũng có một chút Hỗn Độn tinh thạch làm nguồn suối lực lượng. Cho nên tiêu hao pháp lực đối với bản thân người chủ trì sẽ rất nhỏ. Cho nên đương nhiên bọn họ còn có thể tiếp tục tác chiến được lâu dài.
…
Hư ảnh cự phủ, thần kiếm, hắc vụ, hỏa diễm, lôi điện trên bầu trời lại một lần nữa chậm rãi hình thành.
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn lên trên, khẽ lắc đầu.
Liều tiêu hao với hắn?
Mỗi một lần trận pháp phải tụ lực một hồi lâu thì mới có thể đánh ra được một kích. Mà Thanh Hoa sương mù chi lực của hắn gia trì, tiêu hao rất là nhỏ bé. Loại tần suất giao thủ này, tốc độ tiêu hao còn không bằng tốc độ hắn hấp thu lực lượng từ bên ngoài a.
Sưu.
Kỷ Ninh bỗng nhiên cất bước, hóa thành lưu quang trực tiếp bay đến không trung.
– Hắn tức gịnâ.
– Bay về phía chủ điện.
Vô số Thế Giới Cảnh đều đang khẩn trương nhìn cuộc chiến, bây giờ bọn họ căn bản không dám nhúng tay vào. Mấy trăm người bọn họ dù có liên thủ lại thì cũng sẽ bị Kỷ Ninh tàn sát! Thế Giới Cảnh và nhất bộ Đạo quân có chênh lệch rất lớn a. Nếu như nói trước khi bị chúa tể vĩ đại kia bắt đi, Kỷ Ninh so sánh với nhất bộ Đạo quân, ở phương diện cảnh giới sẽ có sai biệt rất nhiều. Mà Kỷ Ninh lúc này lại hoàn toàn có thể được coi là nhất bộ Đạo quân chính thức a.
Trên đường Kỷ Ninh phi hành lại bị tập kích, sáu cánh tay lớn rất đơn giản đã có thể đập vỡ được tất cả công kích.
– Hắn đã đến chỗ của ta rồi.
Đông Yên Giáo Chủ đứng ở bên trong chủ điện nhìn thân ảnh nguy nga của thiếu niên mặc áo bào trắng đang bay tới, sắc mặt hắn không khỏi có chút khó coi.
– Phá cho ta.
Kỷ Ninh quát lạnh một tiếng, sáu cánh tay to lớn đồng thời xẹt qua trời cao, đồng thời đánh về phía chủ điện Đông Yên Phân Giáo. Đông Yên Giáo Chủ trốn ở bên trong chủ điện, so với bàn tay to lớn đang đánh xuống ở trên không trung vô cùng nhỏ bé, không khác gì con kiến.
Chung quanh chủ điện có một tầng quang mang, khi sáu bàn tay lớn che trời đánh xuống. Tầng quang mang ở ngoài cùng bị nghiền nát, mà vừa mới nghiền nát đã được khôi phục lại hoàn hảo như lúc ban đầu.
– Ha ha ha, ngươi không phá được đâu.
Đông Yên giáo chủ thấy thế lập tức đại hỉ, đứng ở bên trong chủ điện nhìn ra bên ngoài, cười lạnh nói:
– Chủ điện này là nơi quan trọng nhất trong Đông Yên phân giáo ta, cũng là nơi có phòng ngự nghiêm mật nhất. Có tám cấm chế thủ hộ, ngươi cũng chỉ mới phá được một trọng, còn kém xa lắm. Ngươi không giết được ta, như vậy ngươi sẽ phải chết. Ta cũng không tin thần thông của ngươi có thể một mực thi triển được.
Kỷ Ninh đứng trên bầu trời quan sát, nhẹ nhàng gật đầu, thầm nghĩ trong lòngL
– Không hổ là chủ điện, là khởi nguyên của cả Phong Cấm đại trận.
Phong Cấm đại trận, cũng là cần phải có hạch tâm trận pháp, hạch tâm trận pháp kia lại do Đông Yên giáo chủ khống chế. Mà hắn ta lại ở trong chủ điện được thủ hộ nghiêm ngặt nhất.
– Xem ra tap hải xuất toàn lực rồi.
Kỷ Ninh nhếch mép cười, về sau một tay đặt lên trên chuôi kiếm ở sau lưng.
– Hắn muốn rút thanh kiếm này ra.
– Hắn luôn đeo thanh kiếm này sau lưng, xem ra, thanh kiếm này rất mạnh mẽ a.
– Không biết sẽ như thế nào đây?
Đám Thế Giới Cảnh của Đông Yên phân giáo, kể cả Thanh Phạm Tiên Tử, Đông Yên giáo chủ đều nhìn một màn này.
Roẹt.
Kiếm ra khỏi vỏ!
Trong nháy mắt khi Kỷ Ninh rút kiếm ra khỏi vỏ, bên trong năm cánh tay khác cũng đều xuất hiện một thanh kiếm.
Sáu cánh tay, sáu thanh Vĩnh hằng thần binh.
– Tinh Thần thức!
Kỷ Ninh xuất kiếm, chỉ thấy sáu thanh Vĩnh hằng thần binh tản mát ra quang mang chói mắt, hóa thành sáu đạo kiếm quang huyết sắc kiếm. Giống như trên bầu trời đột nhiên xuất hiện sáu đạo cầu vồng huyết sắc, rơi vào bên trên chủ điện.
Phanh Phanh Phanh Phanh…
Từng tầng quang mang vỡ vụn, tám trọng cấm chế thủ hộ chủ điện, liên tiếp có sáu trọng bị đánh nát.
Bởi vì dư ba va chạm sinh ra, lan tràn ra bốn phương tám hướng cho nên từng ngọn núi lớn chung quanh cũng bắt đầu ầm ầm sụp đổ, vô số cây cối hóa thành bột mịn.
– Chuyện này…