1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 141 [Chương 859 đến 864]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 141 [Chương 859 đến 864]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 859:

Với thực lực của Kỷ Ninh thì uy hiếp đầm lầy trong di tích cổ không lớn, chỉ cần cẩn thận chút, cảm ứng được phương xa có khí thế khổng lồ thì né sớm sẽ an toàn.

Kỷ Ninh trông thấy trước mặt có dãy núi liên miên:

– Thấy rồi! Đã vào khu vực khác trong di tích cổ.

Kỷ Ninh thầm lo:

– Lúc trước được tình báo thiên đạo không giúp ích gì.

Đầm lầy di tích cổ thật ra nó ở vòng ngoài là an toàn nhất.

Khu vực khác nằm trong trận pháp cấm chế nguyên động phủ, thường hay biến ảo. Lần này rất có thể đi ngang qua không nguy hiểm gì, nhưng lần sau có lẽ chỗ này là đất chết, nên tình báo không giúp gì lớn.

Vèo!

Kỷ Ninh đáp xuống một ngọn núi, chạy thật nhanh. giờ Kỷ Ninh không dám bay bậy, không chừng sẽ bay vào tuyệt địa.

Kỷ Ninh chạy thật nhanh, vừa thả ra Tâm Lực như sóng gợn điều tra bốn phía. Các chư thiên tinh kim châu vòng quanh, dù có nguy hiểm thì các hạt châu sẽ va chạm trước.

Kỷ Ninh chạy nhanh giây lát bỗng nhiên quay đầu nhìn phía xa:

– A?

Phương xa có một thiếu nữ mặc áo đỏ rực ngồi xếp bằng trên một ngọn núi. Thiếu nữ khuôn mặt xinh đẹp, mắt như thu thủy, các lưỡi dao như trăng khuyết vòng quanh người nàng. Lửa bám vào lưỡi dao, mấy trăm lưỡi dao lượn vòng, lửa tràn ngập bốn phía.

Kỷ Ninh có kiến thức rộng, thấy thế thầm than:

– Một nữ nhân thật xinh đẹp, thế này xem như họa quốc ương dân.

Chỉ nhìn một cái rồi Kỷ Ninh tiếp tục chạy nhanh tới trước, chớp mắt vượt vạn dặm.

Thiếu nữ mặc áo đỏ rực ngồi trên đỉnh núi cũng thấy Kỷ Ninh, thì thào:

– Lạ, ta tự sáng tạo Đại Tự Tại Như Ý Pháp có chứa hấp dẫn tự nhiên. Những kiểu cố ý dụ dỗ chỉ là thấp kém, tự nhiên quyến rũ như ta mới lợi hại, vậy mà hắn không đến bắt chuyện với ta? Lẽ nào không biết danh tiếng Hỏa Tiên Tử của ta sao?

Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ khá nổi tiếng trong Tổ Thần Tổ Tiên ở Đại Mạc Vực.

– Hơn nữa trong khu vực nguy hiểm di tích cổ mà dám chạy mau vậy.

Thiếu nữ áo đỏ lẩm bẩm:

– Ta tự nhủ mình đã điên cuồng nhưng hắn còn điên hơn ta, hắn chạy nhanh vậy thì một năm điều tra khu vực còn nhiều hơn ta tra xét vạn năm. Nhưng cũng sẽ chết nhanh, hiếm khi gặp người thuận mắt, ài, hy vọng ngươi may mắn chút.

***

Đầm lầy là khu vực vòng ngoài cùng.

Ra khỏi đầm lầy thì nơi nào cũng là khu vực nguy hiểm, thám hiểm bình thường phải hết sức cẩn thận, tốc độ tiến lên rất chậm.

Di tích Tố Phong chiếm một nửa phạm vi thế giới hỗn độn, rộng thênh thang, nếu điều tra từ từ thì mấy chục vạn năm, trăm vạn năm cũng chỉ tra xét phạm vi nhỏ xíu. Nhưng các Tổ Thần Tổ Tiên thường có tuổi thọ dài lâu, bọn họ không sốt ruột, an toàn là số một.

Kỷ Ninh thì khác.

Kỷ Ninh có phân thân ở bên ngoài, hắn hiểu được Tâm Kiếm Thiên Địa, khống chế cảm ứng xung quanh rất lợi hại, còn gan góc. Cộng thêm Kỷ Ninh tu luyện đến bây giờ tổng cộng mới được bao lâu? Sao chấp nhận mất mấy chục vạn năm ở chỗ này? Kỷ Ninh chuyên phiêu bạt mạo hiểm vài năm rồi đi nên tốc độ sẽ rất nhanh.

Chợt mắt Kỷ Ninh sáng rực, hắn thấy xác chết nằm dưới đất phía xa:

– A? Thu!

Một sợi dây thừng tiên thiên linh bảo bay ra trói cái xác kéo vào pháp bảo động thiên mang theo bên mình, chắc chắn tiêu hủy cái xác nhưng phải lấy về pháp bảo.

Tâm tình Kỷ Ninh vui vẻ:

– Đi!

Trong di tích cổ ngẫu nhiên phát hiện xác chết sót lại của tu hành giả khác là bình thường, không biết khi nào mình cũng sẽ chết.

***

Quá lớn.

Di tích cổ quá lớn, chớp mắt Kỷ Ninh đã lang thang một năm trời. Theo Tâm Kiếm Thiên Địa cảm ứng, chư thiên tinh kim châu bảo vệ, Tâm Lực dò xét giúp Kỷ Ninh tránh nhiều đất nguy hiểm. Trừ Thiên Nam Tổ Thần, Hỏa Tiên Tử ban đầu gặp ra Kỷ Ninh đụng phải sáu tu hành giả khác, chỉ có một người xuống tay với hắn, những người khác đều né từ xa.

Tu hành giả đã tấn công Kỷ Ninh tất nhiên bị hắn giết.

Vèo!

Kỷ Ninh chạy giữa rừng cây, khi chậm lúc nhanh, có tiết tấu độc đáo, hiển nhiên hắn rất có kinh nghiệm.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Phương xa truyền đến từng đợt dao động.

Mắt Kỷ Ninh sáng rực:

– A? Dao động thật lớn, hình như có mấy đợt dao động, đi xem thử.

Theo tin tức tình báo ghi lại thì khu vực nguy hiểm khiến mấy phe thế lực đánh nhau thường thì có trọng bảo.

Vèo!

Kỷ Ninh lặng lẽ đến gần, rất nhanh đến một ngọn núi. Kỷ Ninh qua cỏ dại nhìn phía xa, phương xa trong một sơn cốc có năm Tổ Thần Tổ Tiên đang đánh nhau. Họ chia ra hai phe, một phe có một Tổ Thần Tổ Tiên, phe kia có bốn Tổ Thần Tổ Tiên.

– Ngục Kiếm Thần, Đạo Chi Thần Binh có hai món, ngươi một món, chúng ta một món chẳng phải tốt hơn sao?

Một người phủ trong áo đen, mọc sáu cánh tay cầm sáu thanh kiếm quang mông lung sương khói điên cuồng giết chóc:

– Bằng vào bốn tên ngu các ngươi? Chết! Chết! Chết!

Bốn Tổ Thần Tổ Tiên khác phối hợp với nhau miễn cưỡng ngăn lại.

Kỷ Ninh đứng trên núi mắt sáng rỡ:

– Đạo Chi Thần Binh? Hai cái? Ngục Kiếm Thần, hưm, chắc là Ngục Kiếm Thần trong truyền thuyết. Đúng là cao thủ kiếm đạo, bàn về thực lực phỏng chừng ngang ngửa với ta.

Ngục Kiếm Thần điên cuồng bùng nổ, phát cuồng tấn công bốn Tổ Thần Tổ Tiên:

– Chết hết đi!

Ngục Kiếm Thần biết rõ nếu thời gian chiến đấu quá dài e rằng sẽ hấp dẫn vài Tổ Thần Tổ Tiên mạo hiểm khác ở trong di tích Tố Phong.

Tổ Thần vạm vỡ cầm sáu cây gậy vàng gầm lên:

– Ta không chống đỡ được nữa!

Kiếm quang của Ngục Kiếm Thần rơi trên người Tổ Thần vạm vỡ bắn chút hỏa hoa.

– Cẩn thận!

– Rút!

Một Tổ Thần áo đỏ đánh gần thân biến sắc mặt, thần thể chủ động tách lìa thành hai bóng người chạy trốn.

Phập!

Một luồng kiếm quang giáng xuống giết một thân thể.

Tổ Thần áo đỏ vèo một tiếng trốn nhanh:

– Ta bị hao tổn thần thể lớn, không ngăn được.

Tổ Thần áo đỏ chạy trốn, ba Tổ Thần Tổ Tiên khác thầm chửi rùa, đành không cam lòng túa ra bốn phương tám hướng chạy trốn. Bọn họ vốn không phải một đội, chỉ vì Ngục Kiếm Thần quá mạnh nên tạm bắt tay nhau.

Ngục Kiếm Thần ngừng lại nhìn bốn bóng người chạy đi, nhe răng cười nói:

– Hừ! Một đám ngu xuẩn.

Ngục Kiếm Thần chợt biến sắc mặt vụt ngoái đầu lại:

– A?

Một luồng kiếm quang lạnh băng đột nhiên xuất hiện đâm hướng Ngục Kiếm Thần.

Ngục Kiếm Thần cười dữ tợn:

– Không ngờ bên cạnh còn giấu một người.

Ngục Kiếm Thần không chút nương tay chém ra sáu thanh thần kiếm. Ngục Kiếm Thần không thèm để mắt đến nhát kiếm đâm tới, mặc dù tốc độ quá mau nhưng rất đơn giản, trực tiếp.

Bùm!!!

Kiếm quang của hai người va chạm.

Chương 860:

Biểu tình Ngục Kiếm Thần ngạc nhiên bay ngược về, Kỷ Ninh mặc áo trắng truy sát theo.

Minh Nguyệt kiếm thuật chi Tích Huyết thức.

Ngục Kiếm Thần rất bất ngờ:

– Lực lượng mạnh quá!

Uy năng kiếm pháp của đối thủ này hoàn toàn vượt qua gã, mang tính áp đảo.

Ngục Kiếm Thần đang bay ngược chợt khựng lại nghênh chiến hướng Kỷ Ninh:

– Chỉ có lực lượng mạnh thì vô dụng!

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Kiếm quang hai người giao thác rồi tách ra.

Ngục Kiếm Thần nhìn Kỷ Ninh chằm chằm, trầm giọng hỏi:

– Ngươi là ai? có kiếm thuật lợi hại như vậy thì không thể không có chút danh tiếng.

Kỷ Ninh lạnh nhạt nói:

– Húc Nhật.

Ngục Kiếm Thần lạnh lùng nói:

– Xem ra là cao thủ kiếm đạo mới xuất hiện. Thực lực khá lắm, nhưng nơi này là di tích cổ, không phải chỗ thích hợp cho việc luận bàn, đợi ra ngoài chúng ta sẽ từ từ tỷ thí.

Nói xong Ngục Kiếm Thần vèo một tiếng hóa thành luồng sáng đen, tốc độ nhanh đến cực hạn thiên đạo. Mới rồi đánh nhau Ngục Kiếm Thần cảm giác kiếm thuật của Kỷ Ninh quá hoàn mỹ, gã không phát hiện chút khuyết điểm nào. Đối mặt địch thủ như vậy Ngục Kiếm Thần cảm thấy tốt nhất là nên né tránh.

Kỷ Ninh động ý niệm:

– Đi?

Vù vù vù vù vù!

Chín luồng kiếm quang xé gió bay đi, chín thanh thần kiếm là pháp bảo hỗn độn Kỷ Ninh lấy trong di tích Tố Phong, không hợp thành một bộ nhưng theo hắn điều khiển, rót pháp lực Tổ Tiên vào, mỗi thanh thần kiếm có uy năng lớn kinh người, như lưới nhiều lớp chắn trước mặt Ngục Kiếm Thần.

Chín thanh kiếm có tốc độ vượt cực hạn thiên đạo, nhanh chóng đuổi theo Ngục Kiếm Thần.

Ngục Kiếm Thần bị chín thần kiếm bao vây, biến sắc mặt nói:

– Chết tiệt! Ở đâu chui ra cao thủ kiếm đạo lợi hại như vậy? Không có sơ hở gì hết, thật đáng chết!

Ngục Kiếm Thần thà rằng sát chiêu của địch uy năng mạnh mẽ chứ không muốn đụng phải đối thủ đáng sợ có kiếm thuật không chút sơ hở. Gặp loại địch thủ này sẽ làm người ta sinh ra cảm giác tuyệt vọng.

Chín luồng kiếm quang vòng quanh kiềm chế Ngục Kiếm Thần đang chạy trốn.

Kỷ Ninh biến ra ba đầu sáu tay, cầm sáu thanh Bắc Minh kiếm lao vào Ngục Kiếm Thần:

– Ngươi không trốn thoát được!

Ngục Kiếm Thần cũng điên cuồng xoay người nhào vào Kỷ Ninh, mắt tràn đầy sát ý:

– Vậy thì chiến đi!

Vì hai món Đạo Chi Thần Binh mà hai người sẽ không lùi bước.

Đạo Chi Thần Binh rất hiếm thấy, cao thủ đẳng cấp như Kỷ Ninh, Ngục Kiếm Thần đa số không có Đạo Chi Thần Binh. Giá trị mỗi món Đạo Chi Thần Binh ít nhất hơn một phương hỗn độn linh dịch, có Đạo Chi Thần Binh mũi nhọn thì cao hơn mười phương hỗn độn linh dịch, đủ làm đại năng Thế Giới cảnh thèm thuồng. Kỷ Ninh, Ngục Kiếm Thần phát điên vì Đạo Chi Thần Binh cũng rất bình thường.

Kỷ Ninh đầy sát ý:

– Có được hai thanh Đạo Chi Thần Binh, hấp thu ngũ hành chi tinh trong đó không chừng thần kiếm Tử Quang Quỳnh sẽ được sữa lành hoàn toàn!

***

Bốn Tổ Thần Tổ Tiên rải rác chạy trốn chợt cảm nhận dao động cường đại.

– Có chuyện gì?

– Ngục Kiếm Thần đang đánh nhau với ai?

Bốn người cẩn thận quay về, sức hấp dẫn của Đạo Chi Thần Binh quá lớn.

– Hả?

– Đó là?

Bốn người âm thầm quay về, thấy hai bóng người đang đánh nhau, một áo đen, một áo trắng.

Áo đen là Ngục Kiếm Thần nổi tiếng như cồn.

Áo trắng có bộ dạng như thiếu niên.

Bốn người rất giật mình.

– Cái gì? Ngục Kiếm Thần ở vào thế yếu? Cao thủ kiếm đạo mới chui ra này lợi hại vậy sao?

– Làm sao đây Tú Nhất huynh?

– Còn làm sao nữa, tránh xa một chút từ từ xem cuộc chiến. Nếu bọn họ lưỡng bại câu thương, có cơ hội chúng ta liền giết qua. Nếu không có cơ hội, chờ bọn họ chấm dứt chém giết thì chúng ta lập tức trốn xa chút.

– Ừm, Tú Nhất huynh nói có lý.

– Tổ Thần áo trắng này đáng sợ còn hơn Ngục Kiếm Thần chút.

***

Kỷ Ninh và Ngục Kiếm Thần đều đoán được bốn Tổ Thần Tổ Tiên có lẽ sẽ quay về đứng xem, nhưng hai người không thèm để bọn họ vào mắt. Bốn Tổ Thần đỉnh? Giết chết hơi tốn sức chút nhưng không khó, đặc biệt Tâm Kiếm thức của Kỷ Ninh không sợ đánh hội đồng.

Hai người đấu nhau.

Kiếm của Kỷ Ninh nhìn như tùy ý tự do nhưng nhiều lớp nối liền, khiến Ngục Kiếm Thần nghẹt thở.

Kiếm của Ngục Kiếm Thần càng điên cuồng, kèm theo ý cảnh hắc ám đậm đặc.

Đinh!

Kiếm quang chợt lóe đâm vào thần thể của Ngục Kiếm Thần. Kỷ Ninh cảm giác như đâm trúng pháp bảo siêu cứng, lực lượng ẩn chứa trong kiếm làm Ngục Kiếm Thần bay ngược ra đập trúng đá núi phía xa, đá sụp xuống lăn lông lốc.

Kỷ Ninh nhíu mày nói:

– Thần thông hộ thể? Xem ra phải tìm cách đâm vào người hắn.

Bị Kỷ Ninh đâm trúng người, Ngục Kiếm Thần biến sắc mặt:

– Cái gì?!

Rõ ràng về kiếm thuật Ngục Kiếm Thần kém hơn người ta một bậc.

Ngục Kiếm Thần rít qua kẽ răng:

– Nếu kiếm không bằng ngươi thì…

Một bàn tay bỗng cầm cây búa mù tím tỏa ra dao động cường đại.

Kỷ Ninh hiểu ngay:

– Đạo Chi Thần Binh?

Ngục Kiếm Thần lấy được Đạo Chi Thần Binh là cây búa to, hèn gì qua thời gian dài vậy mà gã không dùng, dù sao cầm búa to thi triển kiếm thuật thì không quá thích hợp.

Nhưng khi cách biệt quá rõ ràng Ngục Kiếm Thần chỉ đành thay đổi kiểu chiến đấu.

– Chết đi!

Ngục Kiếm Thần một tay vung cây búa to màu tím.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Búa to chém ra, có lôi điện vòng quanh, từng tầng không gian bị đè ép ập hướng Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh nhìn sơ liền cảm giác được:

– Lực lượng quá mạnh!

Kỷ Ninh động ý niệm, Bắc Minh kiếm hóa thành cái lỗ đen nghênh đón.

Xoẹt!

Búa to lệch sang bên, Kỷ Ninh bị chấn thụt lùi.

Ngục Kiếm Thần thấy thế sắc mặt càng tái mét:

– Ta biết ngay!

Thiếu niên áo trắng có lực lượng mạnh vượt mức tầm thường, dù bây giờ Ngục Kiếm Thần nhờ vào Đạo Chi Thần Binh nhưng thiếu niên áo trắng thi triển pháp môn giảm lực dư sức ngăn cản.

Kỷ Ninh càng thèm muốn hơn:

– Cây búa to thế này chắc dùng càng nhiều ngũ hành chi tinh.

Trong khi đánh nhau Ngục Kiếm Thần truyền âm:

– Có hai cây búa lớn, mỗi người một cái chịu không?

Ngục Kiếm Thần thỏa hiệp, đối diện kiếm thuật đáng sợ của Kỷ Ninh làm gã đành bó tay. Ngục Kiếm Thần biết rõ nếu thật sự đánh nhau thì gã thau chắc, Kỷ Ninh tấn công cự ly xa cũng rất ghê gớm, gã không trốn thoát được.

Kỷ Ninh truyền âm đáp lại:

– Đưa ta hai cây thì chúng ta ngưng chiến.

Ngục Kiếm Thần nổi khùng:

– Đừng mơ!

– Nếu vậy thì chiến đi!

Kỷ Ninh điên cuồng xông lên, kiếm quang tung bay, xung quanh lơ lửng một sợi dây thừng, đó là hắn phân ra chút ý niệm khống chế. Chờ khi Kỷ Ninh phá kiếm pháp của Ngục Kiếm Thần, khiến gã không kịp ngăn cản là có thể thừa dịp trói gã lại.

Chương 861:

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ngục Kiếm Thần vừa chiến vừa trốn, truyền âm điên cuồng nói

– Nơi đây là di tích Tố Phong, không chừng xung quanh có nguy hiểm, ngươi truy sát ta thì cũng sẽ rơi vào tuyệt cảnh!

Kỷ Ninh đáp lại là tấn công dồn dập.

Bốn Tổ Thần Tổ Tiên đứng xa quan sát nín thở.

– Bị điên hết rồi.

– Nếu hai người đều bị một số trận pháp cấm chế trong di tích cổ giết, để lại báu vật thì tốt quá.

Bốn Tổ Thần Tổ Tiên nhìn Ngục Kiếm Thần, kiếm thần áo trắng vừa đánh vừa bay xa hơn, bọn họ nhanh chóng đuổi theo hai người, lòng thầm cầu mong.

Ầm!

Khi Kỷ Ninh và Ngục Kiếm Thần đánh nhau trên bầu trời.

Chợt nổi lên cuồng phong màu xam, gió to cuốn lấy Kỷ Ninh và Ngục Kiếm Thần, sau đó gió xám biến mất, hai người bị gió cuốn lấy cũng mất tích.

Bốn Tổ Thần Tổ Tiên bám theo từ xa cùng biến sắc mặt.

– Hay nói khu vực di tích Tố Phong nguy hiểm, không thể bay lung tung trên trời không chừng rơi vào trận pháp cấm chế. Chắc hai người kia đã bị cuốn vào tuyệt địa.

– Chết tiệt, hai món Đạo Chi Thần Binh cũng bị cuốn vào rồi.

– Bốn Tổ Thần Tổ Tiên không cam lòng đứng xa chờ, đợi hơn ba ngày mà không thấy xác Kỷ Ninh và Ngục Kiếm Thần đâu, càng không có Đạo Chi Thần Binh, đành hậm hực rời đi.

Kỷ Ninh biến sắc mặt nói:

– Nguy rồi!

Cơn gió xám mang theo tĩnh mịch, diệt vong đột ngột mạnh mẽ xuất hiện.

Lúc trước Ngục Kiếm Thần bị Kỷ Ninh dồn đến đường cùng đành bay lung tung.

Vì hai người cách biệt không lớn, Kỷ Ninh cần mất chút thời gian mới bắt giữ Ngục Kiếm Thần được. Kỷ Ninh cho rằng trong thời gian ngắn đuổi giết Ngục Kiếm Thần bay lung tung chắc không xui đến mức đụng vào trận pháp cấm chế, nhưng bọn họ thật sự đụng phải.

Ầm!

Cuồng phong màu xám cuốn lấy Kỷ Ninh và Ngục Kiếm Thần.

Lực kéo cực mạnh cuốn hai người rớt xuống dưới.

Kỷ Ninh cố gắng muốn ngừng lại nhưng thần lực, pháp lực vào lúc này thật nhỏ bé:

– Lực lượng mạnh quá!

Vù vù vù vù vù!

Bên dưới là cái hố vô cùng rộng lớn hắc ám.

Kỷ Ninh, Ngục Kiếm Thần xoay tròn bị hút vào.

– Ngừng… ngừng lại!

Kỷ Ninh mọc ra ba đầu sáu tay, sáu cánh tay phình to bấu vách hang. Lúc trước đang lơ lửng Kỷ Ninh không có chỗ bấu, giờ bọn họ bị hút vào cái hang rộng lớn, thấy chút vách đá, hắn linh cảm nếu để gió mạnh hút mình vào chỗ sâu nhất thì sẽ chết.

Phải dừng lại!

Cuồng phong quá mãnh liệt!

Sáu cánh tay của Kỷ Ninh cùng thi triển Trích Tinh Thủ, một bàn tay mạo hiểm thành công bấu chặt cây cột đá.

Rầm!

Kỷ Ninh bị kéo bay nhanh xuống dưới nhờ cánh tay bấu chặt cột đá nên khựng lại. Lực kéo đáng sợ làm người Kỷ Ninh run rẩy, bàn tay thi triển thần thông Trích Tinh Thủ tê dại mất kiểm soát thả lỏng, hắn tiếp tục bị gió to màu xám cuốn xuống dưới.

Răng rắc! Răng rắc!

Cột đá lúc trước bị Kỷ Ninh bấu víu chợt lóe quầng sáng mờ, cũng nứt ra. Gió xám rít gào làm cột đá vỡ ra, bị cuốn rớt xuống dưới.

– Ngừng!

– Ngừng!

– Ngừng!

Sáu cánh tay Kỷ Ninh queo quào bốn phía, bấu víu bất cứ thứ gì có thể bám vào, cố gắng muốn ngừng lại.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Rốt cuộc ngừng, ba cánh tay Kỷ Ninh cùng cắm vào một cái khe to trên vách đá, nhờ vào sức mạnh ba cánh tay rốt cuộc ngăn lại gió to.

Kỷ Ninh thở phào:

– Phù, rốt cuộc dừng.

Khe nứt lớn kéo dài mấy ngàn trượng trên vách đá, sáu cánh tay Kỷ Ninh cắm vào vách đá, mỗi cánh tay biến dài mấy trăm trượng đâm sâu vào, người treo tòng teng.

– Không!

Ngục Kiếm Thần cũng bị cuốn đi, cố gắng muốn bấu víu cái gì nhưng lực lượng của gã yếu hơn Kỷ Ninh nhiều, gã bắt được mấy chướng ngại vật như cột đá nhưng bị lực kéo làm ngón tay tê dại thả lỏng ra, không cách nào bấu chặt. Gió quá lớn làm Ngục Kiếm Thần không thể bắt lấy vật thể gì.

Bàn tay của Kỷ Ninh dù gì là hỗn độn kỳ bảo, còn có thần thể Nửa Bước Thần Thế Giới, có thần thông Trích Tinh Thủ nên mới may mắn hơn Ngục Kiếm Thần một chút.

Bùm!

Khi bị kéo xuống dưới, lần này Ngục Kiếm Thần va chạm với mấy cục đá nhô ra, lăn lông lốc.

Ngục Kiếm Thần phun ra ngụm máu:

– Phụt!

Lực va đập thế này mãnh liệt còn hơn công kích của Kỷ Ninh. Ngục Kiếm Thần lăn xuống dưới, với thị lực của Kỷ Ninh thấy rõ bên dưới sâu mấy trăm dặm, Ngục Kiếm Thần va đập mấy chục lần, càng xuống dưới đáy vô tận thì gió càng mãnh liệt, cơ thể gã va đập vặn vẹo.

Bùm!

Ngục Kiếm Thần đập vào một cột đá sắc bén như trường mâu nhô ra, Hư Không Thuyền hoàn toàn vỡ vụn. Gió to xé rách thần thể đã tan vỡ thành nhiều mảnh, gió to thế này mãnh liệt còn hơn công kích của Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh treo lủng lẳng trên vách đá trơ mắt nhìn cảnh tượng xảy ra, nhìn Ngục Kiếm Thần chết đi:

– Đáng tiếc, Đạo Chi Thần Binh cũng bị hút xuống dưới rồi. Nhưng bây giờ ta nên làm gì đây?

Sáu cánh tay Kỷ Ninh cắm vào khe hở, vì mặc giáp y kỳ bảo hỗn độn cực phẩm, thần thể thì tu luyện Kim Tượng thần thông, thần thể khá mạnh nên hắn còn sức chống đỡ.

Kỷ Ninh thả Tâm Lực ra:

– Cứ treo mãi tại đây sao?

Tâm Lực mới ra thì đã bị lực lượng hủy diệt chấn động tan vỡ.

Kỷ Ninh thầm nhủ:

– Gió màu xám này này có thể đập nát Tâm Lực. Vì xây Tố Phong động phủ, đại năng xây động phủ này quá đáng sợ.

Kỷ Ninh không biết động phủ từng bị cường giả như Đại Mạc Đạo Quân được công nhận là mạnh nhất Đại Mạc Vực thăm dò nhưng không thể chinh phục nó, di tích được đặt tên Tố Phong vì đại năng cổ xưa có cảnh giới không tưởng về ‘phong’.

***

Tâm Lực không được, tâm thức cũng không thể, vậy chỉ đành nhìn bằng mắt.

Kỷ Ninh ngước đầu lên trên:

– Ta phải rời khỏi đây.

Cuồng phong màu xám rít gào, Kỷ Ninh khống chế giáp y hỗn độn cực phẩm hình thành màng bảo vệ nửa trong suốt trên mắt, hắn miễn cưỡng quan sát bên trên.

– Ta phải ra khỏi cái hang này, trước gió to nếu ta không bắt được cột đá thì chỉ đành gồng sức nguyên cánh tay đâm vào mấy cái khe hở.

Kỷ Ninh tìm kiếm khe hở trên cao, trong gió to màu xám cái hang này rất kỳ lạ, có nhiều khe hở.

– Tìm được rồi!

Kỷ Ninh nhắm ngay cái khe hở nhỏ hơn chút cách trên đầu mình trăm trượng.

– Đi!

Kỷ Ninh lập tức vươn tay lên trên.

Vù vù vù vù vù!

Sức gió xám như vô số tinh thần đè lên bàn tay Kỷ Ninh, khiến hắn kiệt sức không vươn lên nổi. Kỷ Ninh cắn răng cố gắng, vươn cánh tay hướng khác thì được, nhưng muốn ngược hướng gió bò lên trên thì không thể.

Kỷ Ninh bỏ cuộc:

– Không được, sức gió quá lớn, không thể lên.

Kỷ Ninh cúi đầu nhìn sâu trong cái hố tối đen vô tận:

– Vậy đành đi xuống.

Chương 862:

Kỷ Ninh nhìn kỹ bên dưới, hơn hai trăm trượng có cái cái khe hở lớn, hắn thò một cánh tay ra.

Lên là ngược gió, xuống thì theo chiều gió.

Cánh tay tăng vọt mấy trăm trượng dễ dàng thò vào cắm sâu bên trong. Từng cánh tay đâm vào khe hở này, sau này Kỷ Ninh thả tay ra khỏi khe hở ban đầu.

Vèo!

Kỷ Ninh bỗng tụt xuống sau đó khựng lại.

– Tiếp tục.

Kỷ Ninh nhìn quanh, tiếp tục bò xuống.

Trong cái hang rộng lớn vô cùng tận, Kỷ Ninh từ từ bò xuống.

Dọc đường bò Kỷ Ninh thấy có thanh kiếm cắm vào giữa cột đá.

– Thanh kiếm này không phải của Ngục Kiếm Thần, chắc tu hành giả xui xẻo nào đó từng bị cuốn vào, binh kẹt ở đây chứ không bị hút đến chỗ sâu bên trong.

Kỷ Ninh khó khăn vươn tay ra chộp lấy thần kiếm vào tay cất đi.

Kỷ Ninh chậm rãi leo xuống dưới.

Trăm trượng, ngàn trượng, mười dặm…

Kỷ Ninh đã nhặt được ba binh khí, đáng tiếc đều là đẳng cấp hỗn độn kỳ bảo, không đụng đến món Đạo Chi Thần Binh nào. Ngẫm lại cũng đúng, các đại năng Thế Giới cảnh đối diện cuồng phong màu xám không đến mức chật vật như Kỷ Ninh, Ngục Kiếm Thần. Tổ Thần Tổ Tiên có Đạo Chi Thần Binh chỉ là số ít, trùng hợp bị rơi vào đây càng thấp hơn.

Kỷ Ninh bò từ từ, xuống dưới khoảng trăm dặm thì hắn quan sát kỹ bốn phương tám hướng xem có đường ra ngoài không.

Kỷ Ninh kinh ngạc nhìn bên dưới hun hút:

– Đó là?

Trên vách đá có cái hang, nhìn thoáng qua dường như là cố ý đào hang, trông hang to cỡ mấy trăm trượng. Vì đào từ trong vách đá ra nên dù cuồng phong xám rít gào cũng không thể thổi vào trong hang, bên trong là mảnh đất yên bình hiếm có. Cũng vì hang được đào từ trong ra ngoài nên lúc trước Kỷ Ninh không thấy, phải đến gần mới trông thấy.

– Ai đào cái hang lớn vậy? Thôi kệ, bò lâu như thế luôn giữ hình dạng ba đầu sáu tay làm hao nhiều thần lực. Mau qua đó thôi!

Kỷ Ninh đến gần cái hang, thò tay vào trong hang. Trong cái hang được đào ra có mấy chỗ lồi lõm cho Kỷ Ninh gồng sức.

Cánh tay kéo dài ra rồi rút ngắn, Kỷ Ninh nhanh chóng đến gần, rất nhanh vào trong hang.

– Vào rồi!

Kỳ quái là trong hang không có chút gió, hết sức bình tĩnh.

Kỷ Ninh chịu đựng gió to màu xám bên ngoài tàn phá hơi khó thích ứng trong hang.

Kỷ Ninh thu về thần thông ba đầu sáu tay:

– Phù, có thể tạm thời nghỉ ngơi rồi.

Kỷ Ninh nhìn cuồng phong xám ngoài hang, sau đó ngoái đầu nhìn kỹ hang động.

Dấu vết đào hang rất rõ ràng, có quy luật. Từng hoa văn như vảy cá, trên vách hang có chữ và đồ án, hang động mơ hồ có ý cảnh kỳ lạ như nước chảy. Kỷ Ninh không kiềm được bị ảnh hưởng, trái tim bình lặng lại.

Kỷ Ninh không vội xem hoa văn chữ viết, hắn quan sát dấu vết như vảy cá khắc trên hang.

– Ngay ngắn vậy? Nếu là từ từ rạch thì không đến mức ngay ngắn như thế.

Kỷ Ninh nhìn các hoa văn:

– Cảm giác như thi triển thần thông pháp thuật chớp mắt đánh ra cái hang trên vách đá.

Nghĩ đến đây Kỷ Ninh thầm giật mình, vì vừa rồi hắn bấu cột đá có lực kéo mạnh vậy mà chỉ làm cột hơi nứt ra. Kỷ Ninh cố ý dùng tay đâm vào vách đá nhưng không làm được, nên hắn mới tìm các khe hở.

Kỷ Ninh nói thầm:

– Đá nơi này trải qua trận pháp cấm chế ôn dưỡng, cuồng phong xám tẩy rửa đã không còn là vật tầm thường. đại năng Thế Giới cảnh cũng khó đào ra cái hang rộng mấy trăm trượng trong phút chốc.

Kỷ Ninh vươn tay nhẹ vuốt những hoa văn như vảy cá. Kỷ Ninh từ từ vuốt, cảm nhận ý cảnh đặc biệt từ hoa văn tuyền đến.

– Tĩnh lặng như nước…

Kỷ Ninh quan sát kỹ những chi tiết nhỏ trong hang, thật lâu sau mới nhìn hướng chữ và hình bắt mắt nhất trong hang. Chữ hình dù sao ở đó không chạy đi được, lỡ Kỷ Ninh tra xét qua loa, sơ sẩy bỏ qua cái gì rất có thể sẽ xảy ra tình huống không hay.

[Di tích động phủ Tố Phong Bách Lưu này đúng là kỳ cảnh, đáng tiếc không thể đàm đạo với đạo hữu đã tạo ra động phủ này. Đạo hữu đã chết không biết qua bao lâu rồi, chờ về sau ta đi đến cuối cũng sẽ để lại đạo của ta, khiến các tu hành giả sau này đến nghiên cứu. Ta quan sát nơi đây hơn mười vạn năm xem như được chút thu hoạch, nhưng Tố Phong Bách Lưu thì ta chỉ xem được vài lưu, nhưng đã nhìn ra được nó khác biệt rất lớn với đường của ta. Lưu khác khỏi nhìn cũng được. Đây là tâm đắc hơn mười vạn năm quan sát của ta, ghi lại đây, nếu tu hành giả đến sau quan sát được xem như có duyên.

Thủy Phong Tử ký tên.]

Các hàng chữ có hơi thở phiêu dật ập vào mặt.

Kỷ Ninh qua những hàng chữ này như nhìn thấy cảnh một vị đại năng giả viết chữ.

Kỷ Ninh thì thào:

– Thủy Phong Tử? Đó là ai? Xem cách viết chắc là một vị thực lực ngang ngửa với người sáng tạo di tích Tố Phong.

Đại Mạc Vực dường như không có ai tên Thủy Phong Tử.

Các đại năng Thế Giới cảnh đều bị tình báo ghi lại, trong Đại Mạc Vực cao cao tại thượng nhất là người sáng tạo Đại Mạc Viện đến bây giờ vẫn sống: Đại Mạc Đạo Quân. Thực lực của Đại Mạc Đạo Quân sâu không lường được, ít nhất Kỷ Ninh hiện giờ không có năng lực nghiền ngẫm.

Đại Mạc Đạo Quân là người khai sáng Đại Mạc Viện, đại năng Thế Giới cảnh như con nít trước mặt y.

Kỷ Ninh suy tư:

– Đại Mạc Viện có mấy người khá nổi tiếng nhưng không ai tên Thủy Phong Tử. Không, ta chưa từng nghe về cái tên này, không lẽ ở cương vực khác?

Dù thế nào thì Thủy Phong Tử lớn lối như vậy, nếu không phải nói khoác thì rất có thể là tồn tại trên Thế Giới cảnh. Dù Thủy Phong Tử có là Thế Giới cảnh cũng nổi tiếng dữ dội nhất.

– Thủy Phong Tử… Thủy Phong Tử…

Kỷ Ninh thầm ghi nhớ cái tên này sau đó không suy nghĩ nhiều nữa, tiếp tục quan sát tâm đắc Thủy Phong Tử ghi lại.

Trên vách đá có chữ có hình.

Chữ là đoạn văn vừa rồi.

Hình là tâm đắc Thủy Phong Tử để lại.

Hình các con cá đang bơi, thoạt trông có hơn mười con cá hình dạng khác nhau, quanh chúng nó là những đường nét bình thường như vằn nước.

Có chín mươi bảy vằn nước, mười sáu con cá.

– Hình này?

Kỷ Ninh cảm thấy những con cá, vằn nước hơi lạ, hắn nhìn kỹ hơn, cẩn thận dò xét từng chút đặc điểm từ vằn nước, con cá.

Vù vù vù vù vù!

Bất giác ẩn ý lan tràn từ bức hình bao phủ Kỷ Ninh.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một con song rộng ngàn trượng lao nhanh, trong dòng sông có con cá to. Sông rộng ngàn trượng nhưng cá dài trăm trượng, con cá to phá gió chém sóng không ngừng bơi lội nhanh chóng tiến lên trước, trạng thái mạnh mẽ không gì ngăn được.

Chương 863:

Kỷ Ninh nơ ngác nhìn quanh:

– Chuyện gì xảy ra?

Bên dưới là sông rộng ngàn trượng, dưới khu vực Kỷ Ninh bơi có các con sông, mỗi con sông rộng ngàn trượng, trong mỗi con sông có một con cá lớn bơi nhanh. Trong tầm mắt của Kỷ Ninh đã có mấy dòng sông, phía xa hơn mơ hồ thấy nhánh sông khác, nhưng quá mờ không thấy rõ. Tuy không xem rõ nhưng mơ hồ phân biệt được trăm dòng sông chảy.

Trăm dòng sông chảy, trăm con cá.

Dòng nước rẽ một hướng, cá bơi một hướng.

Đó là một tận cùng, tất cả tụ tập vè tận cùng đó, trăm dòng chảy hợp thành đại thế hùng hồn, đại thế không gì ngăn được.

Mỗi dòng sông cho Kỷ Ninh cảm giác khác nhau, mỗi con cá trong sông cũng có cảm giác khác.

Có con sông như cô nương hàng xóm xinh đẹp.

Có con sông nóng cháy quyến rũ tuyệt thế.

Có con sông như tiên nữ lạnh lùng tựa sen tuyết.

Ý nghĩa khác nhau hoàn mỹ hội hợp lớn từ phía xa.

Một tiếng thở dài quanh quẩn trong thế giới này:

– Trăm dòng hợp đạo. Đáng tiếc, đạo không hợp thân đã chết rồi, đáng tiếc, đáng tiếc…

Sau đó tất cả tan biến, Kỷ Ninh lại đứng trong hang, trước mắt vẫn là con cá và vằn nước thoạt trông rất bình thường.

Kỷ Ninh thầm thắc mắc:

– Chuyện gì xảy ra? Vừa rồi là ảo cảnh? Không đúng, nếu như là ảo cảnh thì ta nên cảm giác được, đó không phải ảo cảnh mà là thứ gì đó. Thủy Phong Tử xem đồ án tâm đắc Tố Phong Bách Lưu để lại.

Kỷ Ninh ngước đầu lên nhìn, chợt sững sờ.

Vì trong đầu Kỷ Ninh tự nhiên hiện ra cảnh tượng mới rồi trải qua.

Trăm dòng sông lao nhanh, trăm con cá bơi, tất cả hiện ra trong ký ức, ngay cả tiếng thở dài cuối cùng cũng quanh quẩn trong đầu.

Kỷ Ninh thầm nghĩ:

– Cứ cảm thấy có gì đó khó tả, có chút thương cảm.

Kỷ Ninh thấy thương cảm là vì tiếng thở dài cuối cùng.

– Nhưng trăm dòng hợp đạo này…

Kỷ Ninh cứ thấy nó rất huyền diệu, càng cảm nhận càng như xem hoa trong sương. Kỷ Ninh không sốt ruột, hắn ngồi xếp bằng yên tĩnh thể nghiệm, hắn đã quên vào Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, chỉ đắm chìm trong cảnh tượng trăm dòng hợp đạo.

Từng ngày qua đi.

Kỷ Ninh ngồi nơi đó tựa như tượng đá, hang động mấy trăm trượng có tro bụi dần tích lũy trên người hắn, rất nhanh trông hắn càng giống pho tượng hơn.

Sáu năm sau.

Kỷ Ninh hoàn toàn bị tro bụi phủ lên chợt mở mắt ra, đôi mắt sáng lấp lánh bên trong có sợ hãi lẫn vui mừng.

Kỷ Ninh thì thào:

– Trăm dòng hợp đạo, chín tầng hợp nhất. thì ra tầng thứ chín cấm chế hỗn độn là thế này.

Trăm dòng hợp đạo quá cao sâu, Kỷ Ninh mới chỉ ngộ một chút. Khi tham ngộ, cảm ngộ kiếm thuật, cảm ngộ chín tầng cấm chế hỗn độn tự động tham khảo nhau, lúc này Kỷ Ninh đã hiểu ra chín tầng cấm chế hỗn độn.

Khi rời khỏi tam giới Kỷ Ninh đã hiểu tầng thứ tám, chỉ thiếu tầng cuối cùng.

Ong ong ong ong ong!

Mắt Kỷ Ninh lóe thần văn phức tạp, chín tầng cấm chế hỗn độn thần văn đều hiện ra. Thần văn không ngừng diễn biến, chín tầng cấm chế hỗn độn thần văn vĩnh viễn không có cuối, sau khi Kỷ Ninh hiểu thấu thì diễn biến của nó có cuối. Diễn biến thật lâu sau chín tầng cấm chế hỗn độn thần văn hình thành đồ án như đóa hoa.

Đồ án hiện ra trong hồn phách, chân linh của Kỷ Ninh.

Hoa màu xanh.

Thánh khiết, tự nhiên.

Giữa trán Kỷ Ninh tự nhiên hiện ra dấu ấn hoa xanh sau đó ẩn đi.

– Chín tầng cấm chế hỗn độn hợp nhất huyền diệu như thế, năm xưa chắc Nữ Oa nương nương cũng đến cảnh giới này.

Kỷ Ninh cảm ứng đáo ấn ký màu xanh giữa trán mình là hoa xanh đung đưa.

Gần giữa trán có một thức hải, trong thức hải có đóa hoa xanh đung đưa cực kỳ xinh đẹp.

Kỷ Ninh cảm giác bản thân biến đổi:

– Không ngờ hiểu thấu chín tầng cấm chế hỗn độn sẽ có ấn ký hoa xanh, trong thức hải có thêm một đóa hoa xanh.

Trước kia mỗi khi hiểu được một tầng cấm chế hỗn độn thì cảm ngộ một số căn nguyên càng rõ ràng, như các căn nguyên vận mệnh, giết chóc, hắc ám, kiếm vân vân.

Giờ chín tầng hợp nhất, Kỷ Ninh cảm nhận rõ ràng nhất là bản nguyên của kiếm, vì hắn cảm ngộ mặt này sâu sắc nhất. Thứ hai là vũ thủy cùng lôi điện, tiếp theo mới là các thứ như không gian.

Kỷ Ninh thắc mắc:

– Đóa hoa xanh này có ích gì? Không lẽ khiến ta tham ngộ căn nguyên càng rõ ràng hơn?

Kỷ Ninh cẩn thận cảm ứng hoa xanh đung đưa.

Vèo!

Tâm Lực tự nhiên đụng vào hoa xanh, khoảnh khắc chạm vào liền có biến đổi khác hẳn.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Tâm Lực vô hình khó nắm bắt khoảnh khắc chạm vào hoa xanh liền bị hoa nuốt mất, một đóa hoa xanh chứa một không gian.

Không gian hoa xanh một mảnh mênh mông mà hư vô, nhưng giờ phút này dần ngưng tụ ra sương khói.

Kỷ Ninh bất ngờ:

– Tâm Lực của ta bị không gian hoa xanh chuyển thành sương khói?

Kỷ Ninh cứng người, trong khoảnh khắc Tâm Lực đã tiêu hao mười phần trăm.

– Tâm Lực hư vô mơ hồ, chỉ có một ít pháp môn đặc biệt như pháp môn Tâm Lực thuật tiễn, các loại pháp môn khác mới thi triển Tâm Lực hữu hiệu. Nhưng không gian hoa xanh có thể nuốt Tâm Lực.

Kỷ Ninh cảm giác những sương mù trong không gian hoa xanh ẩn chứa lực lượng thần kỳ.

Kỷ Ninh suy tư:

– Có thể nuốt Tâm Lực vậy có nuốt được thần lực, pháp lực không?

Lòng Kỷ Ninh máy động, một tia thần lực thẩm thấu qua, khi len vào thức hải chạm vào hoa xanh liền bị nuốt mất, trong không gian hoa xanh lại xuất hiện sương mù.

Kỷ Ninh ngẩng ngơ:

– Cái… này… là… giống y nhau?

Kỷ Ninh không tin nổi:

– Tâm Lực bị hoa xanh nuốt luyện ra sương mù, thần lực bị nuốt cũng ra sương mù giống y như vậy?

Thần lực và Tâm Lực là hai lực lượng hoàn toàn khác biệt, cách biệt rất lớn không ngờ bị luyện thành một lực lượng, sương mù là sức mạnh nằm trong tay Kỷ Ninh. Hắn cảm giác trong sương mù ẩn chứa lực lượng đáng sợ.

Kỷ Ninh thầm nghĩ:

– Hoặc nên nói đây không thể gọi là luyện ra, phải nói là thần lực và Tâm Lực bị hoa xanh ăn sau đó sinh ra tinh hoa? thần lực và Tâm Lực bị ăn, còn pháp lực thì sao?

Kỷ Ninh động ý niệm.

Pháp lực đụng vào hoa xanh trong thức hải, vừa chạm vào liền bị cắn nuốt, trong không gian hoa xanh lại xuất hiện chút sương khói.

Trong hang động trên vách đá đáy hang sâu thăm thẳm.

Kỷ Ninh ngồi xếp bằng tại chỗ, biểu tình phức tạp, có nghi hoặc, thắc mắc, kích động.

Chín tầng cấm chế hỗn độn hợp nhất, hoa xanh hiện ra trong thức hải quá thần kỳ.

Thần lực, pháp lực, Tâm Lực, ba loại lực lượng hoàn toàn khác nhau đều bị ăn mất, sau đó trong không gian hoa xanh xuất hiện những sương khói.

Chương 864:

Kỷ Ninh thầm nghĩ:

– Đóa hoa xanh này lợi hại vậy? Nuốt luôn ba lực lượng hoàn toàn khác nhau? Chín tầng cấm chế hỗn độn không biết là được hỗn độn dựng dục tự nhiên hay do đại năng cổ xưa sáng chế ra, quá thần kỳ.

Kỷ Ninh không nghĩ nhiều nữa:

– Mặc kệ nó đi.

Dù sao nhiều thủ đoạn của đại năng cổ xưa đều vượt sức tương lai của Kỷ Ninh, như Đại Mạc Đạo Quân cao cao tại thượng của Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới là một vị trên Thế Giới cảnh, đạt đến đẳng cấp sinh mệnh khác.

Kỷ Ninh động ý niệm:

– Để xem sương mù này lợi hại cỡ nào.

Sương trong không gian hoa xanh bay ra từng tia chớp mắt chạy khắp người Kỷ Ninh, thần thể như hoa cỏ được tưới nước, lột xác.

Kỷ Ninh kinh ngạc kêu lên:

– Ủa? Lực lượng sương mù không thể rời khỏi thân?

Thần lực, pháp lực, Tâm Lực đều có thể rời khỏi thần thể, nhưng lực lượng sương mù không cách nào lìa thể xác.

Kỷ Ninh làm thử, đúng là lực lượng sương mù bí ẩn chỉ ở trong thần thể chứ không ra khỏi người được.

– Lực lượng sương mù này có tác dụng gì?

Kỷ Ninh quỳ một gối xuống, thò tay phải ra vỗ vào nền đất đá, lực lượng mạnh mẽ bộc phát hoàn toàn.

Bùm!

Hang đá rung rinh có vết nứt.

Kỷ Ninh lộ vẻ giật mình:

– A?

Kỷ Ninh vung tay nhanh, một pháp bảo động thiên giáng xuống trong hang, hắn chui vào trong.

Đây là pháp bảo động thiên Kỷ Ninh nhặt được trong hỗn độn kỳ bảo sau khi vào di tích. Kỷ Ninh có nhiều pháp bảo động thiên, lý do chọn cái này vì nó rất to. Trong động thiên có phạm vi gần ngàn vạn dặm. Có sơn mạch liên miên, nước biển mênh mông, các đất liền to lớn, nhiều sinh mệnh dị tộc sống trên đó.

Vèo!

Kỷ Ninh chợt xuất hiện trên bầu trời.

Mắt Kỷ Ninh sáng rực:

– Để thử xem!

Kỷ Ninh bay nhanh tới trước.

Ầm!

Kỷ Ninh không sử dụng điện xà chín sừng mà dùng thần thể bay tốc độ cao, chớp mắt hóa thành luồng sáng đỏ, tốc độ đột phá cực hạn thiên đạo. Nếu nói lúc trước chớp mắt sáu mươi vạn dặm thì bây giờ lên đến chớp mắt gần tám mươi vạn dặm. Nhìn như chỉ nâng cao một chút nhưng nên biết cực hạn là càng lên cao càng khó khăn.

Quan trọng nhất là trước kia Kỷ Ninh nhờ vào điện xà chín sừng đến cực hạn thiên đạo, giờ không nhờ vào nó, chỉ dùng thần thể đã cưỡng ép đột phá cực hạn thiên đạo. Cảm ngộ về tốc độ của Kỷ Ninh không có đột phá gì nhưng tốc độ bay tăng lên rõ rệt.

Giống như Thần Thế Giới.

Các Thần Thế Giới vì đẳng cấp sinh mệnh nâng cao nên lực lượng của họ hoàn toàn vượt qua cực hạn thiên đạo, không bị trói buộc nữa. Bọn họ dùng lực phá pháp, thật tự nhiên hoàn toàn đột phá cực hạn thiên đạo.

Kỷ Ninh ngừng lại, cực kỳ ngạc nhiên đứng giữa hư không:

– Ta làm được lấy lực phá pháp?

Kỷ Ninh thật khó tin:

– Ta vốn có thân thể Nửa Bước Thần Thế Giới, thêm lực lượng sương mù vào người khiến ta dễ dàng lấy lực phá pháp?

Lúc trước vỗ một chưởng xuống nền đất cái hang là Kỷ Ninh đã cảm nhận được, uy lực một chưởng không thua gì lúc sử dụng Đạo Chi Thần Binh, hoàn toàn đến ngưỡng cửa Thế Giới cảnh.

Tốc độ bay của Kỷ Ninh cũng đến mức Thế Giới cảnh, mọi lý do vì lực lượng sương mù trong không gian hoa xanh.

Lực lượng này tuy không thể rời khỏi thể xác nhưng sau khi bám vào thần thể khiến Kỷ Ninh nâng cao các mặt như lực lượng, tốc độ lên một bậc. Kỷ Ninh suy đoán về lực lượng, tốc độ hắn đã sánh ngang với Thần Thế Giới, dù không bắt kịp thì cũng đã đến rất gần.

Chỉ bay một phát đã dễ dàng đột phá cực hạn thiên đạo.

Vung một chưởng là công kích đến ngưỡng cửa Thế Giới cảnh, cũng có thể dễ dàng đột phá cực hạn thiên đạo.

Cực hạn thiên đạo như cửa sổ giấy dễ dàng bị Kỷ Ninh đâm thủng.

Không cần nhờ vào chút cảm ngộ từ Ngũ Bảo kiếm thuật, không cần nương nhờ vào cái khác, chỉ thêm lực lượng sương mù vào thần thể đủ để đột phá cực hạn thiên đạo, dù không phải là Thần Thế Giới cũng không cách biệt bao nhiêu.

Giờ Kỷ Ninh mới thật sự nhận ra thần kỳ của không gian hoa xanh:

– Lợi hại dữ vậy? Là ai sáng tạo ra pháp môn này?

Trong hỗn độn có một số pháp môn rất nghịch thiên.

Đào Ngô Thập Bát Thần Ma đệ nhị trọng và bản tôn duy nhất liên hợp lại khiến Kỷ Ninh có thực lực Nửa Bước Thần Thế Giới. Nhưng trong hỗn độn vô tận, các đại năng cổ xưa sáng tạo ra pháp môn nghịch thiên hơn nữa, có một số truyền thuyết yêu nghiệt tuyệt thế Tổ Thần Tổ Tiên giết Thế Giới cảnh.

Có thể vượt cấp chém giết? Bằng vào cái gì?

Bằng vào pháp môn nghịch thiên cường đại, pháp bảo đáng sợ, cảm ngộ kinh người, các mặt đều đến tột độ mới làm ra chuyện nghịch thiên như thế.

Kỷ Ninh cảm giác pháp môn không gian hoa xanh là pháp môn rất nghịch thiên, vì thực lực càng lên cao càng khó tiến bộ. Tăng thực lực kiểu như Đào Ngô Thập Bát Thần Ma đệ nhị trọng và bản tôn duy nhất có rất nhiều thần thông tương tự. Ví dụ Thiên Thần Thánh Điển nghịch thiên còn hơn nó, sau khi hợp nhất thể xác muốn tăng thực lực lên mảng lớn sẽ khó gấp ngàn, vạn lần.

Từ góc độ này thì không gian hoa xanh là pháp môn quý giá hơn Đào Ngô Thập Bát Thần Ma đệ nhị trọng, bản tôn duy nhất gấp ngàn, vạn lần.

Nỗi lòng Kỷ Ninh kích động.

Tính căn bản đã tăng cao, kiếm thuật thì đã sớm hiểu được Tâm Kiếm thức, dù có gặp Thần Thế Giới chắc hắn có thể ngăn cản một chút. Nếu thần kiếm Tử Quang Quỳnh hoàn toàn lành lặn thì nhờ vào thần kiếm có lẽ Kỷ Ninh có hy vọng ngang ngửa đám đại năng Thế Giới cảnh.

Kỷ Ninh lẩm bẩm rồi bật cười:

– Không lẽ ta có hy vọng trở thành yêu nghiệt trong truyền thuyết Tổ Thần Tổ Tiên mà giết được Thế Giới cảnh?

Thế Giới cảnh quá khó đột phá, có thể thành Thế Giới cảnh đều là thiên tài tuyệt đỉnh, có nhiều kỳ ngộ. Nên Tổ Thần Tổ Tiên muốn giết Thế Giới cảnh phải thiên tài hơn, nhiều kỳ ngộ hơn, cảm ngộ càng thần kỳ mới có thể làm được.

– Kiếm đạo vốn là đạo rất giỏi về chiến đấu, ta phải nhanh chóng luyện thành thức thứ hai của Vô Danh kiếm thuật. Có lẽ ta không thể thành yêu nghiệt Tổ Thần Tổ Tiên mà giết được Thế Giới cảnh, nhưng ít nhất ta cố gắng tiến lên trên con đường này.

Mắt Kỷ Ninh có khát vọng, vượt lên trên thì bằng với người, yên phận sẽ nằm dưới người. Đường tu hành vốn nên đặt mục tiêu cao chút, dù không với tới nhưng cũng vượt qua tu hành giả bình thường.

Trong hang động trên vách đá của hố sâu thăm thẳm.

Kỷ Ninh lại xuất hiện, phất tay thu pháp bảo động thiên.

– Lực lượng sương khói thật là thần kỳ, ưm, nhưng khi chiến đấu tiêu hao cũng lớn, ta phải lo gom góp tích lũy đã.

Kỷ Ninh vung tay, Khuy Thiên Thái Hạo Tháp xuất hiện cạnh hắn, cất bước vào tháp.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 16 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 23 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin