Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 124 [Chương 760 đến 764]
❮ sautiếp ❯Chương 760:
– Tộc địa của U Tịch nhất tộc…
Kỷ Ninh âm thầm cảm thán.
Cái này là cuộc chiến sinh tồn, vì trận doanh Nữ Oa sinh tồn, địch quân hoặc đầu hàng, chạy trốn, hoặc chết, không có lựa chọn khác.
– Đi, ở U Tịch thế giới hao phí năm ngày, đã quét sạch mấy lần, nên đi thế giới khác.
Khoa Phụ nói.
– Đi.
– Đi.
Lúc này đám người Kỷ Ninh lại tiếp tục đạp vào hành trình.
******
Một đường cực kỳ nhẹ nhõm, cho dù có chút phiền phức, nhưng đám người Khoa Phụ đều có thể giải quyết, căn bản không cần Kỷ Ninh ra tay, Kỷ Ninh cũng không vội. Hắn đến Thượng Cổ phế tích là để chinh chiến, là để thắng lợi, cần ở thời khắc mấu chốt lại ra tay cũng không muộn. Nếu như có thể một mực không ra tay liền thắng được trận này, vậy thì càng tốt.
Kỷ Ninh một mực rất bình tĩnh, từ khi thực lực đạt tới cấp độ lĩnh tụ, hắn phát hiện mình càng thêm thản nhiên.
– Quả thật là sau khi chân chính có thực lực, mới có thể càng thêm thản nhiên đối mặt hết thảy.
Trong lòng Kỷ Ninh yên lặng nói.
…
Tam Giới, hoàng cung của Thượng Cổ Nhân tộc, cũng là hoàng cung của Đại Vũ thế giới.
Vạn Tộc Điện.
Đây là lúc Thượng Cổ, Nhân tộc triệu tập đại năng khắp nơi, thời điểm Nhân tộc cường thịnh nhất chính là Thượng Cổ chi chủ, rất nhiều Thần Ma như Hình Thiên, Ứng Long… đã sớm đứng ở bên Nhân tộc.
Trong điện, Nhân tộc Tam Hoàng, lĩnh tụ của Phật môn Đạo Môn, cùng với Bồ Đề Đạo Tổ, Hậu Nghệ đại thần, Phật môn Phật chủ, Đạo môn Đạo Tổ, một ít Đại Năng Giả nhàn tản,… hôm nay lại tề tụ, bọn hắn đã tụ tập ở đây hơn nửa năm, từ khi khai chiến với Thượng Cổ phế tích, bọn hắn liền tề tụ.
Đương nhiên đa số chỉ là hóa thân, phân thân ở đây! Vì chính là có thể tùy thời cùng nhau hành động.
– Đám người Phục Hy đã tiến nhập Thiên Sơn thế giới cực kỳ nguy hiểm.
Toại Nhân thị mở miệng nói.
– Đây là sau khi đám người Phục Hy đánh Thượng Cổ phế tích, trải qua một thế giới nguy hiểm nhất!
– Những dị tộc kia rất giảo hoạt.
Tam Thanh đạo nhân gật đầu nói.
– Một mực không muốn chính diện chém giết, chúng ta cũng chưa từng tìm được sào huyệt chính thức của bọn hắn, những thế giới đơn giản tương đối an toàn đã đánh không sai biệt lắm, hiện tại chỉ có thể đánh một ít thế giới cực kỳ nguy hiểm.
– Theo ta thấy…
Bỗng nhiên một thân ảnh mặc giáp khải ngăm đen ngồi phía dưới, thanh âm hùng hồn nói.
– Kỷ Ninh kia đột nhiên gia nhập trong đội ngũ Đạo Tổ chinh chiến, mấy tháng trước khá tốt, bởi vì một mực xông đều là thế giới tương đối an toàn. Thậm chí trên đường đi không có cần hắn ra tay, đám người Khoa Phụ lão ca đã hỗ trợ giải quyết! Nhưng hiện tại tiến vào Thiên Sơn thế giới, đây là thế giới cực kỳ nguy hiểm, trước mắt một ít nguy hiểm, chỉ sợ đám người Khoa Phụ tự bảo vệ mình còn không kịp, càng đừng nói tới bảo hộ Kỷ Ninh, lúc này Kỷ Ninh ngược lại sẽ thành vướng bận!
– Ta tuy không thích tính tình của Lôi Thần.
Phía dưới lại có một lão giả tiên phong đạo cốt nói.
– Nhưng hắn nói cũng có đạo lý, lần này đội ngũ đi chinh chiến, là trải qua thương lượng cẩn thận quyết định, lẫn nhau đều có thể dùng trận pháp phối hợp. Mà Kỷ Ninh lẫn vào, mặc kệ theo đội ngũ nào, cũng không có cách nào tiến hành trận pháp phối hợp… Đặc biệt là hiện tại, hoàn toàn chính xác dễ dàng thành vướng bận, ta lo lắng hắn sẽ ảnh hưởng đám người Khoa Phụ.
Phía dưới cả đám Đại Năng Giả nói.
Mấy tháng trước, Kỷ Ninh mới vừa tiến vào Thượng Cổ phế tích, bọn hắn liền thảo luận qua việc này, bất quá khi đó tình thế rất tốt, cũng không có kinh nghiệm nguy hiểm gì, nên bọn hắn không có nhiều lời, dù sao sư phó của Kỷ Ninh là Bồ Đề, sư huynh của Kỷ Ninh là Hậu Nghệ, bọn hắn cũng phải xem mặt mũi của hai vị này.
– Bồ Đề.
Tam Thanh đạo nhân trầm mặc một hồi, quay đầu nhìn về phía Bồ Đề Đạo Tổ.
Thần Nông thị cũng nhìn về phía Bồ Đề.
Tuy bọn hắn đều rất ưa thích Kỷ Ninh, nhưng đại sự như thế không thể dung tình cảm, hết thảy đều phải vì trận doanh chiến thắng mà cân nhắc.
– Ha ha…
Bồ Đề nở nụ cười.
Phía dưới Đại Năng Giả đều nghi hoặc nhìn Bồ Đề.
– Bồ Đề, ngươi cười cái gì?
Lôi Thần Thiên Tôn cau mày nói.
Bồ Đề liếc mắt nhìn Lôi Thần Thiên Tôn nói:
– Kỷ Ninh tuyệt đối sẽ không thành vướng bận.
– A?
Bên cạnh Thần Nông thị, Tam Thanh đạo nhân, Toại Nhân thị… đều lộ ra vẻ tò mò, Đại Năng Giả phía dưới càng nghị luận nhao nhao.
Bồ Đề cười, lại không nói thêm lời.
– Còn che giấu.
Tam Thanh đạo nhân lắc đầu.
– Đến lúc đó các ngươi tự biết.
Bồ Đề nhắm mắt tĩnh tọa, Hậu Nghệ ngồi ở bên cạnh thì nở một nụ cười, hắn và Bồ Đề ở chung thời gian quá lâu quá lâu, rất rõ ràng tính tình của sư phó.
…
Các Đại Năng Giả tụ tập đàm tiếu, đối với mấy Đại Năng Giả có được tuổi thọ dài dằng dặc mà nói, lẫn nhau luận đạo ngàn năm vạn năm cũng cực kỳ bình thường, thời điểm không có hạo kiếp, hai vị Tiên Ma đánh cờ, chỉ đi một nước cũng trên trăm năm thời gian.
Lại qua gần nửa ngày.
– Không tốt.
Thiếu nữ xinh đẹp ôn nhu ngồi ở dưới bỗng nhiên biến sắc, liền nói.
– Chư vị.
Lập tức các Đại Năng Giả ở đây đều quay đầu nhìn lại, nhìn về phía Khổng Tú.
Khổng Tú, năm phân thân phân biệt theo bốn chi đội ngũ, một cái ở Vạn Tộc Điện phụ trách truyền đạt tin tức.
Chứng kiến sắc mặt của Khổng Tú trịnh trọng như thế, trong nội tâm hết thảy Đại Năng Giả đều xiết chặt.
– Ngay mới vừa rồi, đám người Khoa Phụ lâm vào nguy hiểm, là tuyệt địa Địa Minh Sơn.
Khổng Tú nói.
– Địa Minh Sơn?
Các Đại Năng Giả giật mình.
Địa Minh Sơn là một hiểm địa danh khí cực kỳ lớn, bởi vì ở trước đây thật lâu, Đại Năng Giả bên Tam Giới đi vào mạo hiểm ma luyện, thì có Đạo Tổ chết ở nơi kia!
– Địa Minh Sơn cực kỳ nguy hiểm.
Tam Thanh đạo nhân biến sắc.
– Ta đi qua một lần, khốn ở trong đó hơn ba ngàn năm, tranh thủ thời gian để cho Như Lai đi qua. Như Lai… Là có nắm chắc có thể phá giải Địa Minh Sơn nhất.
– Vâng.
Khổng Tú liên tục gật đầu.
– Ta đã nói cho Như Lai Phật Tổ, đám người Như Lai đang tiến đến.
**************
Thượng Cổ phế tích, Thiên Sơn thế giới.
Kỷ Ninh đi vào Thượng Cổ phế tích cũng hơn ba tháng rồi, đi theo đám người Khoa Phụ, một mực không có gặp được đại nguy hiểm gì.
– Đây là Thiên Sơn thế giới, chúng ta phải cẩn thận.
Khổng Tú nhắc nhở.
– Ha ha ha, có nguy hiểm gì, một cước giẫm diệt.
Khoa Phụ cầm mộc trượng cười nói, bất quá cười xong vẫn nhắc nhở Phong Cơ Đạo Tổ một tiếng.
Chương 761:
– Phong Cơ, ngươi phải xem cẩn thận.
– Ân.
Phong Cơ Đạo Tổ gật đầu.
Bọn hắn đằng vân giá vũ phi hành, mà chung quanh là từng tòa Đại Sơn liên miên.
– Vì sao ta cảm thấy núi bên kia, trước đó vừa mới trải qua.
Kỷ Ninh bỗng nhiên chỉ vào phía trước.
– Ồ?
Khoa Phụ trừng mắt nhìn kỹ, lập tức gật đầu.
– Đúng, vừa mới trải qua.
– Không tốt.
Phong Cơ Đạo Tổ cẩn thận cảm ứng, sắc mặt lập tức đại biến.
– Đây là trận pháp, dùng dãy núi làm căn cơ, bố trí đại trận, trận pháp này phạm vi cực kỳ quảng đại, hơn nữa lặng yên không một tiếng động, ngay cả ta trước đó cũng không phát hiện chút nào.
– Chúng ta lâm vào trong trận pháp?
Hình Thiên cả kinh.
– Chúng ta đã ở trong trận.
Phong Cơ Đạo Tổ gật đầu.
– Làm sao bây giờ?
Khoa Phụ liền hỏi.
– Có hai biện pháp.
Phong Cơ Đạo Tổ nói.
– Một, dùng lực phá pháp, trực tiếp hủy diệt hết thảy ngọn núi, hủy diệt phiến thiên địa này, dĩ nhiên là sạch sẽ nhất. Thế nhưng đây là Hoàn Mộc chi chủ bố trí trận pháp, Hoàn Mộc chi chủ lợi dụng núi đá gỗ mộc cực kỳ lợi hại… Hắn bố trí trận pháp, hơn nữa phạm vi lớn như thế, chúng ta muốn dùng lực phá pháp, chỉ sợ làm không được. Hai, chỉ có ở trên trận pháp phá giải, chúng ta cũng làm không được, Nhân Hoàng Phục Hy có khả năng làm được.
Hắn vừa dứt lời.
– Đông.
Phảng phất như thanh âm tim đập, từ sâu trong lòng đất truyền đến.
– Đông.
– Đông.
– Đông.
Từng tiếng tim đập trầm thấp, vang lên ở trong thiên địa, chung quanh vốn là dãy núi vậy mà lập tức biến hóa, biến thành vô số ác thủy, Giang Hà cuồn cuộn, vô cùng vô tận.
Đám người Kỷ Ninh đang đằng vân giá vũ, vậy mà bị vô số ác thủy vờn quanh.
– Cái này, đây là Địa Minh Sơn.
Sắc mặt của Phong Cơ Đạo Tổ lập tức tái nhợt.
– Đã chậm, đã chậm, đã chậm.
– Chúng ta vậy mà bất tri bất giác bị dụ vào Địa Minh Sơn.
Lục Ngô cũng biến sắc.
Mấy vị khác mỗi người đều rùng mình.
– Trận pháp thật cao minh.
Kỷ Ninh thì nói khẽ.
– Trước đó chúng ta không có phát giác chút nào, chờ chúng ta phát giác, đã bị đẩy vào Địa Minh Sơn.
– Phật Tổ Như Lai đã biết, đang chạy đến.
Khổng Tú nói.
– Chư vị cẩn thận, quyết không thể tách ra.
Khoa Phụ gầm nhẹ nói.
– Đây là nguy hiểm lớn nhất từ khi chúng ta tiến vào Thượng Cổ phế tích đến nay, cho dù Phật Tổ đến, chỉ sợ cũng cần có thời gian phá vỡ Địa Minh Sơn! Chúng ta cần chống đỡ, chống được đến lúc Phật Tổ cứu chúng ta ra, nhịn không được… Chúng ta sẽ chết ở chỗ này.
– Ân.
Đám người Kỷ Ninh đều gật đầu.
Mỗi người ở đây nghiêm túc, thời khắc sinh tử, ai cũng không dám chủ quan.
– Thanh âm Địa Minh đang vang lên.
Khổng Tú nói.
– Thời điểm Địa Minh âm lớn nhất, chính là nguy cơ thời điểm giáng lâm.
– Đông!
Tựa như thanh âm tim đập, càng thêm vang dội, phảng phất như nước sông vô tận chung quanh đều rung động.
Trên bầu trời.
Đám người Phật Tổ Như Lai đang hóa thành một đạo kim quang cự đại, nhanh chóng bay về phía Địa Minh Sơn.
– Khổng Tú, còn chịu đựng được không?
Như Lai truyền âm nói.
Phật quốc trong lòng bàn tay của Như Lai, có vô số sinh linh sinh hoạt, một phân thân của Khổng Tú cũng ở trong đó.
– Hiện tại Địa Minh âm đang không ngừng vang lên, càng lúc càng lớn, thời điểm thanh âm lớn nhất là thời điểm công kích đến. Hiện tại mấy người chúng ta đều cẩn thận từng li từng tí đề phòng, còn chưa lọt vào công kích.
Khổng Tú ở trong Phật quốc trả lời.
– Phải cẩn thận.
Như Lai nói xong, liền nói với ba vị Phật Tổ ở bên cạnh:
– Các ngươi tạm thời tiến vào Phật quốc, ta phải dùng tốc độ nhanh nhất tiến đến.
– Vâng, Phật Tổ.
Ba vị khác đều đáp.
Như Lai, địa vị ở trong Phật môn là tuyệt đối đứng đầu.
Chỉ thấy Như Lai vung tay lên, ba vị Phật Tổ ở bên cạnh liền bị thu hồi, sau đó tốc độ của kim quang nhanh hơn, nhanh chóng lao về phía Địa Minh Sơn.
******
Ở chỗ sâu trong Thượng Cổ phế tích, trong thành lũy.
– Chủ nhân, thành công rồi, đội ngũ của Khoa Phụ đã bị dẫn vào Địa Minh Sơn.
Phía dưới lão giả gầy gò vui vẻ nói.
– Ân.
Thứ Tu Đại Ma Thần ngồi ở trên vương tọa, nhẹ giọng cười nói.
– Không động thủ thì thôi, động thủ, sẽ làm lớn nhất! Trước đó để cho trận doanh Nữ Oa dễ dàng lâu như vậy, lần này phải hung hăng cho bọn hắn một kích.
– Thiên Sơn thế giới, là Vô Gian Môn chúng ta hao phí vô số tinh lực bố trí, toàn bộ Thiên Sơn thế giới chính là bẫy rập. Trận doanh Nữ Oa biết rõ có thể là bẫy rập, cũng phải đi vào trong xông.
Phía dưới lão giả râu đỏ cười nói.
– Bọn hắn căn bản tìm không thấy chúng ta, bọn hắn có thể làm đúng là phá hủy toàn bộ Thượng Cổ phế tích… Phải giết vào từng thế giới, ở Thiên Sơn thế giới, nói không chừng cũng có thể diệt mất hai ba chi đội ngũ.
– Một chi Khoa Phụ này, nhất định sẽ bị tiêu diệt.
Thứ Tu Đại Ma Thần nhẹ nhàng gật đầu, ba chi khác liền xem thủ đoạn của bọn hắn.
– Kỷ Ninh.
Ô Tiêu Thiên Tiên nhìn xem tràng cảnh hiện ra giữa không trung, đó là tràng cảnh chung quanh Địa Minh Sơn, trước đó đám người Khoa Phụ đã tiến nhập, Ô Tiêu Thiên Tiên cười lạnh.
– Tiến vào Địa Minh Sơn, lần này ta ngược lại muốn nhìn ngươi có thể còn sống sót hay không.
– Chủ nhân, Phật môn Như Lai đang nhanh chóng chạy tới Địa Minh Sơn.
Kim Giáp nhân trầm giọng nói.
– Hừ, chung quanh Địa Minh Sơn là trận pháp do Hoàn Mộc bố trí, hiện tại trận pháp đã có biến hóa. Như Lai xông vào trong trận, rất ít có khả năng tìm được Địa Minh Sơn, trừ khi hắn phá trận, dùng thực lực của hắn có thể phá trận, nhưng thời gian rất lâu. Thời gian lâu như vậy… mộ của đám người Khoa Phụ sớm đã xanh cỏ rồi.
Thứ Tu Đại Ma Thần mỉm cười, vươn đầu lưỡi màu đỏ tươi liếm láp môi dưới.
Hắn đường đường là Đại Ma Thần, đã nghẹn quá lâu.
Đại Ma Thần này, vốn là dùng vô số máu tươi huyết nhục đúc thành uy danh a!
…
Trong Địa Minh Sơn.
– Đông.
Lòng đất truyền đến tiếng tim đập cực lớn, phảng phất như nện ở trên trái tim đám người Kỷ Ninh, mỗi người lơ lửng trên cao, cẩn thận nhìn xem bốn phía.
– Kỷ Ninh, sáu chúng ta có thể bố trí trận pháp, cùng nhau ngăn cản nguy hiểm đột kích. Mà ngươi lại không có trận pháp bảo hộ… Ngươi vẫn là trước tiến vào Động Thiên pháp bảo a. Chờ vượt qua Địa Minh Sơn này, ngươi lại trở ra.
Đám người Khoa Phụ đã hình thành trận pháp cực lớn, thần lực bắt đầu khởi động, hình thành từng vòng kim quang bao phủ ở chung quanh.
– Không cần.
Kỷ Ninh lắc đầu.
Chương 762:
Khoa Phụ thấy thế nhíu mày:
– Thời khắc mấu chốt, Kỷ Ninh, không thể tùy hứng.
– Khoa Phụ đạo hữu không cần lo lắng, lúc trước bản tôn của ta bị Vô Gian Môn hủy diệt, không phải cũng sống lại sao?
Kỷ Ninh nhìn Khoa Phụ.
Khoa Phụ sững sờ, lập tức gật đầu:
– Ngươi đã không muốn trốn, vậy tùy ngươi. Như vậy đi, ngươi ở trong trận pháp của chúng ta… Nếu có tập kích từ bên ngoài đến, trận pháp này có thể giúp ngươi ngăn cản một chút. Trận pháp này… Phòng bên ngoài không phòng bên trong, ngươi ở bên trong đồng dạng có thể ra tay công giết bên ngoài.
– Tốt.
Kỷ Ninh gật đầu đáp ứng.
Khoa Phụ, Hình Thiên, Hi Hoàng, Phong Cơ, Khổng Tú, Lục Ngô, thần lực bắt đầu khởi động, kim quang vờn quanh, chống cự nguy hiểm, mà Kỷ Ninh thì ở trong đại trận.
Sáu vị Chân Thần lẫn nhau trao đổi ánh mắt, cũng rất bất đắc dĩ, theo bọn họ Bắc Minh Kiếm Tiên này có chút cuồng ngạo, Địa Minh Sơn nguy hiểm như thế, coi như là bọn hắn cũng cẩn thận từng li từng tí, thậm chí mời Phật Tổ đến. Mà Kỷ Ninh này lại muốn ở bên ngoài… Ai, vẫn là thời gian tu luyện quá ngắn, quá mức tự tin rồi!
– Đông!
– Đông!
– Đông!
Bỗng nhiên Địa Minh âm trở nên vội vàng.
Hoàn cảnh chung quanh cũng biến hóa, trước đó vẫn là nước chảy vô tận, bỗng nhiên chung quanh biến thành rừng nhiệt đới rậm rạp.
Đám người Kỷ Ninh đều đứng ở trong rừng.
– Đi nhanh lên, bay ra rừng nhiệt đới.
Khoa Phụ nói.
Vèo.
Bọn hắn đều bay lên, thế nhưng mà mặc cho bọn hắn bay như thế nào, như trước vẫn ở trong rừng.
– Bay không ra đâu, không khám phá được chân thật của Địa Minh Sơn, căn bản là không ra Địa Minh Sơn được.
Phong Cơ Đạo Tổ quan sát, lắc đầu nói.
– Năm đó Tam Thanh đạo nhân bị nhốt ở Địa Minh Sơn, bằng vào thực lực rất mạnh ngăn cản được nguy hiểm, bị nhốt trong đó hơn ba ngàn năm, mới nhìn trộm ra tình cảnh chân thật của Địa Minh Sơn, thoát khỏi hiểm cảnh.
– Những cái này đều là ảo cảnh.
Khổng Tú cũng lo lắng nói.
– Chúng ta không có cách nào xuyên thấu qua ảo cảnh, nhìn trộm ra Địa Minh Sơn hư thật.
Hình Thiên cũng lo lắng.
Kỷ Ninh đang cẩn thận quan sát.
Địa Minh Sơn danh khí rất lớn.
Một khi tiến vào trong đó, sẽ gặp phải ảo cảnh vô tận, vĩnh viễn vây ở trong ảo cảnh. Mặc dù là Đại Năng Giả, liều mạng bay rất xa, nhưng trên thực tế vẫn là ở trong Địa Minh Sơn, căn bản bay không ra ngoài được.
Có hai biện pháp, một là có được thực lực tuyệt đối! Trực tiếp hủy diệt toàn bộ Địa Minh Sơn, thế nhưng mà loại hiểm địa này, ngay cả Tam Thanh đạo nhân năm đó cũng không có cách nào hủy diệt, chỉ sợ cũng chỉ có Thế Giới Thần Nữ Oa Nương Nương mới có thể làm được, đám người Kỷ Ninh căn bản không có hi vọng phá Địa Minh Sơn.
Biện pháp thứ hai, chính là như Tam Thanh đạo nhân, có thể xuyên thấu qua ảo cảnh, nhìn ra Địa Minh Sơn chân thật, có thể lập tức đi ra Địa Minh Sơn!
Như Lai ở phương diện nhìn trộm ảo cảnh là cực kỳ am hiểu, Phật môn, vốn là am hiểu dùng ảo cảnh a.
– Phốc!
Bỗng nhiên một công kích đáng sợ giáng lâm, trực tiếp đâm về phía Lục Ngô Chân Thần, mặt ngoài Lục Ngô Chân Thần vờn quanh trận trận kim quang bị xuyên thấu, có một kỳ vật phảng phất như mũi nhọn đang tiến hành công kích.
Lục Ngô Chân Thần sợ tới mức liên tục huy động roi sắt ngăn cản, hơn nữa thân chớp liên tục.
Xùy…
Phần bụng của Lục Ngô Chân Thần bị xẹt qua, miệng vết thương máu chảy đầm đìa, rất nhanh thần lực bắt đầu khởi động liền khôi phục.
– Mọi người cẩn thận, Địa Minh Sơn công kích cực kỳ mạnh.
Lục Ngô Chân Thần nói.
– Trận pháp căn bản không có cách nào hoàn toàn ngăn trở, bất quá trận pháp có thể suy yếu kỳ vật công kích… Nếu không vừa rồi cũng không phải là mất chút thịt, mà là trực tiếp bị xé nứt.
– Cẩn thận, chung quanh nhìn như là rừng nhiệt đới.
Phong Cơ Đạo Tổ càng nghiêm mặt nói.
– Trên thực tế rừng nhiệt đới chỉ là ảo cảnh, tràng cảnh chân thật là có thêm kỳ vật đang công kích chúng ta.
Kỷ Ninh cũng nhíu mày.
Kỳ vật kia trải qua trận pháp suy yếu, cũng có thể đơn giản tổn thương thân thể Chân Thần, cái này thật đáng sợ. Trí mạng nhất chính là… Căn bản phát hiện không được kỳ vật ở chỗ nào, chờ lúc phát hiện, công kích đã đến trước người.
– Làm sao bây giờ?
Kỷ Ninh cẩn thận quan sát bốn phía, trong mắt ánh nến thiêu đốt, Chúc Long Chi Nhãn cẩn thận quan sát… Chung quanh là cây cối rừng nhiệt đới, lá cây càng thêm rõ ràng, thậm chí chứng kiến mạch lạc cùng với giọt sương trên phiến lá, căn bản tìm không thấy chút dấu vết nào.
– Khám phá ảo cảnh, nhìn trộm chân thật.
– Đến cùng làm như thế nào… Năm đó Tam Thanh đạo nhân bị nhốt ở đây, cuối cùng chính là nhìn trộm ra chân thật, mới đi ra được.
Kỷ Ninh nhíu mày.
– Nhưng làm sao nhìn trộm ra chân thật?
Kỷ Ninh dùng mắt thường cẩn thận quan sát, tâm thức dò xét, ngay cả Tâm Lực cũng dò xét.
Thế nhưng mà hết thảy dò xét đều là tình cảnh con mắt chứng kiến, phảng phất như những rừng nhiệt đới này là thật, kỳ thật ngẫm lại cũng có thể minh bạch, ngay cả Tam Thanh đạo nhân cũng bị quấn hơn ba nghìn năm mới nhìn trộm ra chân thật, có thể thấy sự tình không dễ dàng như vậy.
Ông…
Tâm Lực của Kỷ Ninh thi triển lấy pháp môn mà Bắc Hưu Thế Giới Thần truyền lại, phảng phất như gợn sóng nhộn nhạo, càn quét qua mỗi một tấc không gian, điều tra cẩn thận có thể nói đệ nhất Tam Giới, vượt qua bất luận pháp môn tìm tòi nào, ngay cả chút ít Thần Ma ở Cửu Phương Hỗn Độn Quốc, Kỷ Ninh cũng không có phát hiện pháp môn Tâm Lực dò xét của ai có thể so với mình.
Bỗng nhiên, Tâm Lực giống như gợn sóng kia, ẩn ẩn phát giác được một tia chấn động.
Phốc!
Một kỳ vật nhìn không thấy đâm xuyên qua tầng tầng kim quang phòng ngự, trực tiếp đâm về Hi Hoàng Đạo Tổ.
Cái kỳ vật kia đâm thủng tầng tầng kim quang, lúc này Hi Hoàng Đạo Tổ mới phát hiện, biến sắc:
– Không tốt.
Liên tục né tránh, đồng thời huy động ống tay áo để ngăn cản, xôn xao, kỳ vật sắc bén đụng vào ống tay áo, sau đó bay khỏi.
– Mọi người cẩn thận.
Hi Hoàng Đạo Tổ nói.
– Nó quá nhanh, không thể phân tâm chút nào.
– Hình Thiên, ngươi còn có pháp bảo tấm chắn khác không?
Lục Ngô Chân Thần nói.
– Có.
Trong tay Hình Thiên hiện ra một tấm chắn nhỏ, bay về phía Lục Ngô Chân Thần, nhanh chóng biến lớn, gần như cao cỡ nửa người. Lục Ngô Chân Thần một tay bắt lấy tấm chắn, một tay cầm roi sắt.
Hình Thiên cũng đồng dạng một tay tấm chắn, một tay Hình Thiên Phủ, đồng thời hỏi:
– Ai còn cần tấm chắn?
Chương 763:
Ánh mắt của hắn quét qua, không khỏi nhìn về phía Kỷ Ninh ở trong trận.
Trong bảy người này, Khoa Phụ thực lực mạnh nhất, tiếp theo là Hình Thiên cùng Hi Hoàng, bản thân Hình Thiên có tấm chắn, Hi Hoàng am hiểu dùng ống tay áo.
Sau đó là Khổng Tú, Phong Cơ, Lục Ngô, hiện tại Lục Ngô đã muốn tấm chắn, Phong Cơ Đạo Tổ thì có cây quạt, có thể coi là tấm chắn đến dùng, đối với Phong Cơ Đạo Tổ mà nói, cây quạt ngược lại có thể phát huy uy năng càng lớn. Về phần Khổng Tú… Nàng chính là một cây lông đuôi luyện chế thành phân thân, có thể so sánh với Tiên Thiên Cực phẩm pháp bảo, ngược lại là một cái an toàn nhất.
Ở Hình Thiên xem ra, Kỷ Ninh chỉ dùng kiếm.
Kiếm, càng am hiểu tiến công, ở trên phòng ngự tương đối chịu thiệt, hắn cho rằng Kỷ Ninh có lẽ càng cần tấm chắn.
– Còn không cần.
Kỷ Ninh cười lắc đầu.
– Cẩn thận chút.
Hình Thiên nhắc nhở, không có nhiều lời.
Từng kỳ vật vô hình đột kích, sáu vị Thần Ma đều cẩn thận từng li từng tí đề phòng, bọn hắn thậm chí tận lực thu nhỏ lại phạm vi trận pháp, để bảo hộ Kỷ Ninh ở trong trận pháp.
Liên tiếp mười chín lần tập kích, sáu vị Thần Ma đều toàn lực ứng phó ngăn cản, Kỷ Ninh thì chiếm chút tiện nghi, ở trong trận pháp không có bị công kích.
– Ồ, tựa hồ ngừng rồi.
Khổng Tú nói khẽ.
– Địa Minh thanh đã bắt đầu giảm bớt.
Khoa Phụ thì nói.
Đông… đông… đông…
Sâu trong lòng đất truyền đến thanh âm tựa như tim đập, hoàn toàn chính xác đang yếu bớt.
– Qua một thời gian ngắn, Địa Minh thanh còn có thể cường thịnh trở lại, khi đó còn sẽ có tập kích.
Khoa Phụ nói.
– Chúng ta trước nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị sóng tập kích tiếp theo của Địa Minh Sơn.
– Ân.
Các Thần Ma sắc mặt cũng không dễ xem.
Uy lực của tập kích vô hình kia quá lớn, hơn nữa quỷ mị, vừa rồi mười chín lần tập kích, Lục Ngô Chân Thần đã bị thương ba lượt, Phong Cơ Đạo Tổ bị thương hai lần, Hi Hoàng cùng Hình Thiên bị thương một lần, Khoa Phụ, Kỷ Ninh, Khổng Tú ngược lại đều hảo hảo. Mỗi một lần bị thương đều cần tiêu hao lớn lượng thần lực đến khôi phục.
Thần thể khôi phục tiêu hao thần lực là cực kỳ lớn, thời gian lâu rồi thần lực tiêu hao hầu như không còn, đến lúc đó trận pháp cũng không có cách nào duy trì! Sở dĩ mọi người có thể sống qua mười chín sóng tập kích liên tiếp, là bởi vì có trận pháp sớm suy yếu! Nếu không chính diện đối mặt, ngay cả Khoa Phụ cũng có thể chết.
Tất cả mọi người thấy được tử vong uy hiếp, tự nhiên hào khí liền nặng nề rồi.
– Kỷ Ninh này, tất cả chúng ta khẩn trương như vậy, hắn vậy mà… thất thần?
Lục Ngô Chân Thần mắt nhìn Kỷ Ninh ở trung tâm trận pháp, Kỷ Ninh đang đứng ở đó, trong mắt vô thần, hiển nhiên trong nội tâm đang suy nghĩ cái gì, rõ ràng cho thấy bộ dạng đang thất thần.
– Ai.
Lục Ngô Chân Thần cũng là thế hệ chất phác, không có nhiều lời.
– Tận lực a, chúng ta liều hết sức, có thể bảo hộ Kỷ Ninh liền bảo hộ, nếu chúng ta chết rồi… Bảo hộ không được Kỷ Ninh cũng là không có cách nào khác. Hắn, dù sao vẫn quá trẻ.
…
Kỷ Ninh đứng ở đó, trong nội tâm nghĩ ngợi:
– Mỗi một lần đột kích, đặc biệt là tới gần đến khoảng cách nhất định, ta đều có thể ẩn ẩn phát giác được một tia chấn động dật tràn ra. Hiển nhiên kỳ vật tập kích này uy năng quá lớn! Ở dưới khoảng cách gần, là không cách nào hoàn toàn tránh thoát điều tra của ta… nhưng ta cũng chỉ có thể cảm ứng được một tia chấn động, căn bản không cách nào xác nhận vị trí chuẩn xác của kỳ vật kia.
Lúc phát giác chấn động, chấn động kia có lẽ là kỳ vật phát ra, nhưng tốc độ của kỳ vật tập kích, đã thẳng hướng mục tiêu nào đó.
– Ta cần xác định dấu vết của kỳ vật, xác định phương hướng công kích của nó.
– Uy năng lớn như vậy, định sẽ khiến không gian chấn động.
Kỷ Ninh nhìn về phía rừng nhiệt đới chung quanh.
– Bất quá chung quanh tùng lâm huyễn cảnh quá chân thực, không gian khắp nơi đều có chút chấn động, cái này lại che dấu kỳ vật kia chấn động.
– Ta cần phải làm là… chia lìa tùng lâm huyễn cảnh chấn động, cùng kỳ vật chấn động ra.
Vừa rồi hơn mười lần tập kích, Kỷ Ninh đều cẩn thận cảm ứng.
Nhưng vẫn chưa xác định được phương hướng kỳ vật phi hành.
– Đông!
Tiếng tim đập sâu trong lòng đất bỗng nhiên từ yếu ớt bắt đầu trở nên mạnh mẽ.
– Đông!
– Đông!
– Đông!
Từng tiếng tim đập, càng ngày càng mạnh.
– Mọi người cẩn thận, Địa Minh Sơn công kích lập tức đến rồi.
Khoa Phụ quát.
– Ân.
Năm vị Chân Thần khác đều đáp, duy trì lấy trận pháp, cẩn thận đề phòng.
Kỷ Ninh thì rũ cụp mí mắt, Tâm lực vận chuyển thần hồn, cẩn thận cảm ứng đến hết thảy chấn động, ngoại giới chấn động phức tạp, có phong chấn động, có quang chấn động, có không gian chấn động, có mùi hương chấn động… Kỷ Ninh có thể từ trong đó tìm ra Không gian chấn động, hiện tại muốn làm chính là ở trong không gian chấn động vô tận, tìm ra một tia của kỳ vật khiến cho không gian chấn động.
Mặc dù là Đại Năng Giả như Kỷ Ninh… cũng cực kỳ khó!
Kỳ thật năm đó Tam Thanh đạo nhân, cũng là hao phí hơn ba ngàn năm mới làm được, ưu thế của Kỷ Ninh là pháp môn Tâm lực mà Bắc Hưu Thế Giới Thần sáng chế.
– Hô.
– Xùy.
– Hưu.
Công kích vô hình, bắt đầu liên tiếp hàng lâm.
Khoa Phụ, Hình Thiên… kiệt lực ngăn cản, hoàn toàn dùng hết toàn lực.
– Tựa hồ là… kỳ vật chấn động…
Kỷ Ninh ở trong trận pháp, rũ cụp lấy mí mắt, cẩn thận cảm ứng.
– Kỷ Ninh, ta nhìn ngươi vẫn là tiến vào Động Thiên pháp bảo a.
Hình Thiên quát lên, hắn và Kỷ Ninh quan hệ khá gần.
Kỷ Ninh lại không đáp, mà như trước ở đó cảm ứng.
…
Tam Giới, hoàng cung Nhân tộc, Vạn Tộc điện, vô số Đại Năng Giả tề tụ.
– Không được.
Khổng Tú đứng lên lo lắng nói.
– Đây đã là Địa Minh Sơn lần thứ ba tập kích rồi, Lục Ngô Chân Thần bị thương rất nghiêm trọng, thần lực sắp tiêu hao hầu như không còn. Nếu như thần lực tiêu hao hầu như không còn, trận pháp không có cách nào duy trì, đám người Khoa Phụ sẽ chết ở Địa Minh Sơn.
– Như Lai.
Tam Thanh đạo nhân nhìn sang.
– Ta đang phá trận.
Phật Tổ Như Lai ở một bên nói.
– Này hẳn là Hoàn Mộc chi chủ hao phí vô số tâm tư, dùng vô số dãy núi làm căn cơ kiến tạo trận pháp, ta tuy dùng tốc độ nhanh nhất phá trận, nhưng vẫn cần chút thời gian.
– Không có biện pháp.
Như Lai lắc đầu.
– Cho dù bây giờ ngươi tiến đến, trước khi đến chỗ trận pháp, chỉ là thời gian phi hành, ta cũng đã phá trận rồi.
Tam Thanh đạo nhân gật đầu.
Chương 764:
Hoàn toàn chính xác.
Thiên Sơn thế giới nguy cơ trùng trùng, là không có cách nào trực tiếp xuyên thẳng qua hư không đến, đám người Kỷ Ninh, Như Lai, Phục Hy thị đều là chậm rãi phi hành.
– Phục Hy thị am hiểu phá trận nhất, cũng bị dị tộc ở Thượng Cổ phế tích kiềm chế rồi.
Khổng Tú lo lắng nói.
– Hiện tại hắn là không có biện pháp tiến đến.
– Hoàn Mộc này…
Bồ Đề Đạo Tổ ngồi ở một bên sắc mặt khó xem.
Chiến tranh, sợ nhất chính là tiến vào chiến trường mà địch nhân bố trí.
Hiện tại Thượng Cổ phế tích, là địch nhân chủ động bố trí tốt, mặc kệ như thế nào, trận doanh Nữ Oa là tuyệt đối không cho phép Thượng Cổ phế tích ngư ông đắc lợi, coi như là ôm tâm tư diệt trừ giúp đỡ của Vô Gian Môn, cũng phải phá vỡ! Chính là bởi vì lo lắng trong Thượng Cổ phế tích xuất hiện một ít hoàn cảnh, trận pháp nguy hiểm, cho nên chỉ phái hai gã đại năng tiến đến.
Đại Năng Giả khác thì tọa trấn Tam Giới, cho dù tình huống có biến, bọn hắn cũng có thể ứng đối.
– Tất cả pháp thân của ta đều hiện ra, lập tức có thể phá vỡ trận pháp.
Một bên sắc mặt của Như Lai cũng nghiêm nghị.
******
Phật Tổ Như Lai hoàn toàn chính xác đang liều mạng.
Chỉ thấy trên bầu trời, ba vị Phật Tổ khác hình thành trận pháp, phật quang phổ chiếu, các loại công kích hàng lâm, hủy thiên diệt địa.
Mà Phật Tổ Như Lai thì lại là một phen bộ dáng khác.
Hắn hiện ra ba cỗ thân thể.
Theo thứ tự là pháp thân bản tôn Thích Già Ma Ni, pháp thân Đại Nhật Như Lai, pháp thân Dược Sư Như Lai, chỉ thấy Phật chưởng cực lớn từ trên trời giáng xuống, xé rách Thiên Địa, hủy diệt từng ngọn núi. Nhưng có chút ngọn núi mặc dù phá hủy, nhưng lực lượng thiên địa vô tận lại ngưng tụ sinh ra. Hiển nhiên đây là trận pháp chi uy.
Như Lai, vốn là xuất thân Hỗn Độn Chân Thần.
Về sau ở Thượng Cổ hồn phi phách tán chỉ lưu một tia Chân Linh đầu thai đến Nhân tộc, thành Thích Già Ma Ni, sau khi tử địa trùng sinh, hoàn toàn chính xác để hắn đi tới đỉnh phong,tu thành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm đại Thiên Đạo, thành tựu năm đại pháp thân! Vận dụng năm đại pháp thân này, tiêu hao pháp lực là vô cùng kinh người, chỉ có ở lúc liều mạng hắn mới vận dụng, lần này đánh Thượng Cổ phế tích, hơn phân nửa lực lượng của hắn đều đến. Còn thừa lại hai đại pháp thân tọa trấn Tam Giới.
Tam Thanh đạo nhân có Nhất Khí Hóa Tam Thanh.
Như Lai cũng có năm đại pháp thân của hắn, đương nhiên mạnh nhất chính là bản tôn Thích Già Ma Ni.
…
– Thực lực của Như Lai, thật đúng là lợi hại.
Thứ Tu Đại Ma Thần cảm khái nhìn tràng cảnh, Như Lai đang phá trận giống như hủy thiên diệt địa.
– Tuy pháp môn tu luyện của những thổ dân này bình thường, rõ ràng thành Tổ Tiên, nhưng chỉ là Tổ Tiên tam đẳng! Thế nhưng mà mấy cái yêu nghiệt nhất, đạo cảnh lại cực kỳ cao a.
– Phục Hy thị cũng bị kiềm chế.
– Trận pháp này của Hoàn Mộc thật lợi hại… Cho dù đại năng khác chạy đến, cũng cần chút thời gian mới có thể phá vỡ. Chờ bọn hắn phá vỡ, còn cần tiến vào Địa Minh Sơn! Địa Minh Sơn khắp nơi là ảo cảnh, muốn tìm được đám người Khoa Phụ cũng cần chút thời gian. Ta xem chừng… đám người Khoa Phụ có lẽ nhịn không được rồi.
Thứ Tu Đại Ma Thần nhẹ giọng nói thầm.
– Như Lai điên cuồng như vậy, tranh thủ thời gian ngắn phá trận, sợ là đám người Khoa Phụ đã sắp không được.
Ô Tiêu Thiên Tiên cười nói.
Bọn hắn cũng chỉ có thể phỏng đoán, bởi vì Địa Minh Sơn là Thượng Cổ phế tích tự nhiên hình thành hoàn cảnh ác liệt, coi như là bọn hắn, cũng không cách nào dò xét đến trong Địa Minh Sơn đến cùng phát sinh cái gì.
…
Tình thế trong Địa Minh Sơn hoàn toàn chính xác đã cực kỳ ác liệt, Lục Ngô Chân Thần cùng Phong Cơ Đạo Tổ đều là sắc mặt trắng bệch, trên người hai người bọn họ có miệng vết thương máu chảy đầm đìa, đã không có thần lực lại chữa trị thần thể rồi.
– Hưu.
Lại là một kỳ vật vô hình công kích.
Kỷ Ninh một mực rũ cụp lấy mí mắt bỗng nhiên mở mắt ra, mắt sáng rực lên, phảng phất như tinh thần, thì thào tự nói:
– Rốt cuộc tìm được rồi.
– Lục Ngô, Phong Cơ, hai người các ngươi buông tha đi, ta thu bọn ngươi vào Động Thiên Pháp bảo.
Khoa Phụ quát lên.
– Không.
Tuy Lục Ngô Chân Thần một mực rất chất phác, nhưng lúc này lại cực kỳ kiên quyết.
– Khoa Phụ, ngươi rất rõ ràng, Địa Minh Sơn đáng sợ bực nào. Chúng ta là mượn nhờ trận pháp mới sống đến bây giờ, một khi ta tiến vào Động Thiên Pháp bảo, hoàn toàn chính xác ta có thể tạm thời sống sót. Thế nhưng mà các ngươi không có trận pháp phụ trợ, chống đỡ không được bao lâu.
– Thần thể của ta, mỗi một phần huyết nhục là Thần lực tạo thành, tuy trong cơ thể ta không có Thần lực. Thế nhưng thần thể của ta còn có thể hóa thành Thần lực, còn có thể chống đỡ.
Lục Ngô Chân Thần trầm giọng nói.
– Chống đỡ xuống dưới.
Phong Cơ Đạo Tổ cũng gật đầu, trong mắt có lãnh khốc.
– Khoa Phụ, đừng nhân từ nương tay, lúc này sáu chúng ta ai cũng không có cách nào lui về phía sau! Lần này chinh chiến Thượng Cổ phế tích… Kỳ thật đã là cuộc chiến tiên phong của quyết chiến cuối cùng rồi. Chiến tranh, nhất định sẽ có người chết, đến phiên ta, ta cũng sẽ không lui về phía sau.
Bên cạnh Khoa Phụ, Hi Hoàng, Hình Thiên, Khổng Tú đều phức tạp.
Nhưng bọn hắn minh bạch, đây thật là lựa chọn tốt nhất đối với đại cục, thần thể của Lục Ngô Chân Thần, Phong Cơ Chân Thần chính là đại lượng Thần lực, hoàn toàn có thể tiếp tục chống đỡ xuống dưới, đương nhiên chống đỡ cần cái giá rất lớn… Phong Cơ Đạo Tổ, Lục Ngô Chân Thần tùy thời có khả năng bị công kích vô hình giết chết!
– Chống đỡ.
Khoa Phụ gầm nhẹ nói.
– Bảo vệ tốt Lục Ngô, Phong Cơ.
Hình Thiên gào thét, quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh.
– Kỷ Ninh, tận lực giúp Phong Cơ, Lục Ngô.
Hình Thiên vẫn rất có hảo cảm với Kỷ Ninh, lúc trước trên đường đi Kỷ Ninh rất ít ra tay cũng thôi, nhưng bây giờ bị nhốt ở trong Địa Minh Sơn, lâm vào tử cảnh. Kỷ Ninh ở trong trận pháp ngược lại là an toàn, nhưng vậy mà chưa từng ra tay qua! Điều này làm cho nội tâm Hình Thiên sinh ra bất mãn.
HƯU…U…U.
Kỷ Ninh bỗng nhiên triển khai.
Hắn cất bước, vậy mà trực tiếp thoát ra phạm vi trận pháp, trong tay càng đâm ra một kiếm, trên mũi kiếm hiện ra kiếm quang bảy màu chói mắt.
Đám người Khoa Phụ, Hình Thiên lập tức bối rối.
Kỷ Ninh vậy mà xuất trận? Đám người Khoa Phụ muốn quát tháo.
Vậy mà xuất kiếm? Vì sao xuất kiếm?
Kiếm quang bảy màu? Cái kia, đó là…