1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
  4. Tập 54 [Chương 263 đến 266]

Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast

Tập 54 [Chương 263 đến 266]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 263: Khí Long Mạch (2)

Mạc Ngôn đang muốn thi triển khinh công tách ra, chân khí hắc long đột nhiên bùng nổ, hóa thành hắc sắc quang hoàn bắn tung tóe ra ngoài, đánh lên hộ thể chân khí của hắn.

Bang một tiếng, Mạc ngôn bay ngược ra ngoài, kết hợp với thụ thương lúc trước, hắn không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.

– Man Long Thức!

Thế tiến công liên tục, một quyền của Thác Bạt Khổ tung ra, quyền kình hóa long, lần thứ hai cắn tới thân thể Mạc Ngôn, mang theo hắn nhằm lam sắc quang mang phóng tới.

Một tiếng nổ vang truyền tới, Mạc Ngôn ngã xuống mặt đất.

– Thác Bạt Khổ thắng!

Tài phán lúc này tuyên bố kết quả, thương thế của Mạc Ngôn không nhẹ, mọi người của Phi Thiên Ma Tông chắc chắn nóng nảy, đâu dám chậm trễ thời gian.

– Ha ha, sảng khoái!

Thác Bạt Khổ toát ra vẻ vui sướng tràn đầy, thật lâu không có cảm giác như vậy.

Nhìn Thác Bạt Khổ chỉ còn một hàng lông mi, Diệp Trần lắc đầu cười, gặp đối phương chính là bất hạnh của Mạc Ngôn, nhưng mà không gặp không được, trên thi đấu bài danh chắc chắn gặp phải, không có khả năng tránh khỏi, mà chính hắn cũng sẽ cùng đám tiểu đầu sỏ lâu đời đánh một trận bao gồm cả Mộ Dung Khuynh Thành.

Ánh mắt Diệp Trần quay sang nhìn Mộ Dung Khuynh Thành, ánh mắt đối phương cũng vừa quét tới, hai bên chạm nhau.

Mộ Dung Khuynh Thành cười mỉm, chân khí truyền âm nói:

– Thi đấu bài danh ta cũng sẽ không chịu thua.

– Nên thế.

Diệp Trần không coi thường Mộ Dung Khuynh Thành vì từ linh hồn lực mà nhận biết, thực lực của nàng trên cả Mạc Ngôn, không sai biệt lắm với Hỏa Linh thái tử, Lâm Vẫn cùng với Lý Đạo Hiên, nói ra không ai tin tưởng, tuy rằng thực lực và sức chiến đấu không thể đánh đồng nhưng thực lực mạnh chắc vì không đánh được đối thủ thực lực yếu hơn, thực lực mạnh hơn chiếm ưu thế hơn nhiều, chuyện lấy yếu thắng mạnh chung quy là hiếm gặp, huống hồ sự lãnh tĩnh của Mộ Dung Khuynh Thành chính là cao nhất trong đám người hắn gặp phải, cho dù Lâm Vẫn bài danh top ba cũng không so được với nàng.

Hai người chuyển mắt, không hề dây dưa.

Vòng thứ mười tiến hành tương đối chậm, một vòng lại tiếp một vòng, rất nhiều cao thủ trẻ tuổi còn chưa lật ngửa bài, sát chiêu thi nhau nổi lên, dù sao không tiến vào được Tiềm Long Bảng cũng phải đánh một trận thống khoái chứ.

Chỉ chốc lát sau, Từ Tĩnh đánh bại đối thủ của nàng, điểm số xếp hạng bốn, tiến vào tranh đấu Tiềm Long Bảng.

Hiện tại chỉ còn Lâm Kỳ.

Hai tràng Tiềm Long Bảng qua đi, Lâm Kỳ lên đài, đối thủ của hắn không đơn giản, điểm gần gấp đôi hắn, hai người một người xếp hạng mười, một người xếp hạng mười bảy, ai thua đều nằm ngoài vòng người hai người, mất đi tư cách tiến tiếp.

Chiến đấu một lúc, hai người đều mang thương tích.

Rống!

Theo chân khí tiêu hao, Lâm Kỳ bạo phát hoàn toàn không để ý phòng thủ, hung hãn công kích đổi phương, có xu thế lấy mạng đổi mạng.

Đối thủ của hắn thực lực rất mạnh, đáng tiếc không có tâm lý chiến tử như Lâm Kỳ, dưới công kích điên cuồng của hắn lùi từng bước một cuối cùng lộ ra sơ hở, bị Lâm Kỳ một thân nhuộm máu một đao đánh bại.

Đến lúc này, Lâm Kỳ nắm chắc tiến vào Tiềm Long Bảng.

Thời gian như nước chảy.

Nửa canh giờ qua đi, mười vòng chiến đấu hoàn toàn kết thúc, mỗi tiểu tổ xếp hạng top mười hai đều được xếp vào Tiềm Long Bảng, trở thành cao thủ mới trên bảng, những người khác mất đi tư cách, không thể tiến nhập bảng, nhưng mà người nhỏ hơn hai mốt tuổi đều có một cơ hội nữa, tuổi trên hai mốt, thần tình buồn bã sầu thảm.

– Người không liên quan, toàn bộ rời khỏi tràng.

Tài phán lúc này đứng lên, hắn vận chuyển chân nguyên, thanh âm mở rộng toàn trường đều nghe thấy.

Nghe vậy các cao thủ bị loại đều rời khỏi, còn lại mười hai người ở mỗi tràng đấu, chính là cao thủ trên Tiềm Long Bảng.

– Được rồi, các người toàn bộ đứng lên võ đài, tiếp nhận rửa tội của khí Long mạch, đến lúc đó không nên kinh hoảng.

Tài phán trưởng rất quen thuộc với trình tự thi đấu, biết Tiềm long cổ thành chứa một vài huyền ảo khó tìm hiểu.

Ồn ào….

Đại bộ phận cao thủ trẻ tuổi tham gia Tiềm Long Bảng rồi đều không cảm thấy kinh ngạc, chỉ có một vài bộ phận cô lậu quả văn có chút kỳ quái, nhưng mà thấy người khác đứng trên võ đài, cũng không nói nhiều, tùy tiện đứng vào một chỗ.

Có sáu tổ hợp đứng trên võ đài, trên võ đài nhân số không đồng nhất, có nơi vượt trên hai mươi người, ít nhất là tám người, trên luận võ đài tổ năm, Diệp Trần, Từ Tĩnh cùng Lâm Kỳ đứng chung một chỗ, hai bên trái phải còn có cao thủ trẻ tuổi của Thiên Phong quốc và vài quốc gia phụ cận.

Diệp Trần nói:

– Nói vậy khí long mạch hẳn là liên quan tới vận mệnh, không biết truyền vào người chúng ta theo cách nào đây…

Từ Tĩnh đang muốn nói bỗng nhiên chú ý tới cao thủ trẻ tuổi khác đứng bên cạnh xuất hiện khác thường, bên ngoài cơ hể họ có một hư ảnh con rồng dương nanh múa vuốt, ngửa mặt lên trời rít gào, hư ảnh hình rồng có lớn có nhỏ, có rõ ràng có không rõ, có uy nghiêm có uể oải, trong đó đám tiểu đầu sỏ Tư Không Thánh là sáng nhất, hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể họ tương đối rõ ràng, thần thái uy nghiêm, một cỗ áp lực không hiểu lan tỏa toàn trường.

– Đây là khí long mạch?

Lâm Kỳ có chút suy nghĩ.

Diệp trần nhìn quanh người phát hiện toàn bộ bên ngoài thân thể cao thủ tiến vào Tiềm Long Bảng từ trước đều có hư ảnh hình rồng, đám người mới tiến vào Tiềm Long Bảng đều như hắn, sắc mặt dị dạng, cả đám hai mặt nhìn nhau.

Khoảng chừng một mười lăm phút sau, từ vực sâu dưới luận võ đài truyền tới tiếng rồng ngâm, ngay sau đó một khí lưu hình rồng từ đó bay lên, đều nhập vào cơ thể mỗi người, chợt lại một lần nữa huyền phù bên ngoài cơ thể.

Diệp Trần hơi kinh ngạc, vừa rồi hắn cảm nhận được rõ ràng rằng có khí lưu hình rồng tồn tại, đầu tiên là tiến vào cơ thể hắn, sau đó chuyển một vòng quanh máu thịt xương cốt của hắn, dùng phương thức đặc biệt bành trướng ra ngoài, tạo thành hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể.

Dường như là ảo giác, Diệp Trần cảm thấy trạng thái của mình cao hơn một bậc.

– Chúng ta nhỏ như vậy, ngươi xem kìa, bọn hắn đều là rồng cao bốn năm trượng, còn có cả bảy tám trượng nữa kìa.

Một nhân tài mới không hiểu bắt đầu bàn tán

Cao thủ đã từng ở trên Tiềm Long Bảng thì đều có hư ảnh hình rồng xuất hiện từ trước bên ngoài cơ thể, sau khi khí lưu hình rồng quán trú vào cơ thể thì hư ảnh cũ lớn lên, hầu như lớn hơn một vòng, như bên ngoài cơ thể Tư Không Thánh có hình thể con rồng lớn nhất, đạt tới tám trượng, hiện tại biến thành tám trượng hai, đứng trên võ đài đặt biệt bắt mắt, rất có khí thế ngạo thị quần hùng.

Hỏa Linh thái tử, Lâm Vẫn, Lý Đạo Hiên, Băng Linh cùng Mạc Ngôn đều ngoài bảy trượng, Mộ Dung Khuynh Thành có năm trượng.

Về phần Diệp Trần mới tiến vào Tiềm Long Bảng, hư ảnh hình rồng chỉ có một trượng, còn lâu mới đáng nhắc tới..

– Cướp đoạt!

Diệp Trần và Từ Tĩnh liếc nhau..

Nếu như bọn họ đoán không sai, khí Long Mạch không phải bất biến, hẳn là có phương thức cướp đoạt khí long mạch trên người đối thủ, nhưng hiện tại chỉ có một cách, đó là đánh bại đối thủ, thắng được tranh tài.

Trên khán đài, La Hành Liệt mỉm cười:

– Hiện tại khí long mạch chỉ có thể gia tăng khí vận cá nhân, vô tác dụng với tông môn, chờ trở lại tông môn, khí long mạch dung nhập vào nền tảng tông môn, tăng thêm khí vận, về phần có huyền ảo gì, phỏng chừng Linh Hải cảnh cao thủ cũng không thể hoàn toàn giải thích.

Đại trưởng lão Lưu Vân Tông nói:

– Như vậy sau lần tranh tài Tiềm Long Bảng này, bảo Diệp Trần về tông môn một chuyến?

– Còn xem ý hắn đã, chúng ta không thể miễn cưỡng, nhưng mà hắn hẳn là sẽ trở lại, khí long mạch không chỉ có thể làm hưng thịnh tông môn, còn có thể làm gia tộc hưng thịnh nữa.

Tử Dương Tông chủ Đồ Trọng Sơn ước ao nhìn khí long mạch trên người đám cao thủ trẻ tuổi trên đài, nếu như Tử Dương Tông cũng có khí long mạch, nhất định có thể tiếp tục hưng thịnh, nhưng tất cả đều bị hắn phá hủy, đem ánh mắt chuyển lên người Diệp Trần, trong mắt Đồ Trọng Sơn lóe lên sát khí âm trầm.

Phỉ Thúy cốc chủ Trang Khánh Hiền thầm nghĩ: Phỉ Thúy cốc xưng bá Thiên Phong quốc đã lâu dù cho không có khí long mạch vẫn hưng thịnh xuống, Lưu Vân Tông muốn vượt qua sẽ không dễ dàng như vậy, để lần tranh tài Tiềm Long Bảng sau, Phỉ Thúy cốc nhất định lần nữa nhận được khí long mạch.

Hai người rất coi trọng khí Long mạch, hơn nữa khí long mạch ở Trấn Long cổ địa khác với bên ngoài, khí long mạch ở Trấn Long cổ địa là long mạch chủ của Nam Trác vực, sinh ra long khí dị thường cường đại, khí vận vô cùng, liên quan chặt chẽ với tông môn, dù sao ai cũng muốn tông môn mình được bảo phủ trong khí vận, thiên tài lớp lớp, phát triển không ngừng.

Grao!

Hư ảnh hình rồng trên người các cao thủ trẻ tuổi đã ổn định, hư ảnh hình rồng dài tám thước hai bên ngoài cơ thể Tư Không Thánh ngửa mặt lên trời rít gào, uy nghiêm vạn phần, lập tức hư ảnh bên ngoài cơ thể Nghiêm Xích Hỏa cũng rít gào lên, sau đó Lý Đạo Hiên, Băng Linh, Mạc Ngôn, từng người bắt đầu dâng lên tiếng rồng gầm.

Cuối cùng, hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Diệp Trần cũng ngửa đầu rít gào một tiếng, chỉ là so với mấy tiếng gầm lúc trước có vẻ yếu hơn nhiều, khí thế không mạnh từ phương diện này mà xem, liền có thể thấy người nào có tiếng long gầm lớn đều là kẻ mang long khí tràn đầy.

Tư Không Thánh bĩu môi, đạm nhiên nói:

– Nghìn năm qua, hư ảnh hình rồng lớn nhất là gần tám trượng tám, lần này ta muốn đột phá chín trượng, ta muốn vượt qua cổ nhân.

– Hư ảnh hình rồng lấy mạnh vi tôn, sư huynh thực lực siêu việt bọn họ nhiều lắm, đạt được hư ảnh hình rồng chín trượng dễ như trở bàn tay.

– Không sai, đại sư huynh mang huyết mạch vương giả trên người, phối hợp với hư ảnh hình rồng chín trượng càng tăng thêm sức mạnh, những kẻ khác chỉ đến làm nền mà thôi.

Huyền Không Sơn tiến vào Tiềm Long Bảng không ít cao thủ, vài tên đệ tử hạch tâm đều cho rằng Tư Không Thánh xếp hạng đầu, chờ khi cướp đoạt đủ khí long mạch hư ảnh hình rồng đạt tới chín trượng là chuyện dễ dàng, phải biết rằng lần tranh tài Tiềm Long Bảng này là lần cường thịnh nhất trong nghìn năm qua.

Nghiêm Xích Hỏa và Lâm Vẫn đồng thời nhìn Tư Không Thánh.

– Lần này ta không chỉ muốn đạnh bại người, còn muốn đề thăng hư ảnh hình rồng tới chín trượng, Tư Không Thánh chờ đi!

– Mặc kệ là ai, đều phải thua trên tay Lâm Vẫn ta, về phần khí long mạch đều thuộc về ta.

Hư ảnh hình rồng đệ nhất cùng đệ nhị chênh lệch quá lớn, Tư Không Thánh đệ nhất có hư ảnh hình rồng cao tới tám trượng hai, mà đệ nhị Nghiêm Xích Hỏa có hư ảnh hình rồng chỉ hơn bảy trượng, Lâm Vẫn cũng thế, có thể nói từ vị trí thứ hai đến vị trí thứ mười hơn kém nhau không nhiều, chỉ có bài danh đệ nhất là chênh lệch hẳn với xung quanh.

Tương ứng, bài danh đệ nhất có vận khí đủ để so với ba mươi tên cao thủ top sau, vô cùng đáng chú ý.

Chương 264: Tuyển thủ hạt giống

Thi đấu bài danh còn chưa bắt đầu, đông đảo cao thủ trẻ tuổi đã bùng lên chiến ý, không chút nào che giấu.

Thác Bạt Khổ nhìn Tư Không Thánh, lại nhìn Diệp Trần, trong mắt hắn chỉ có hai người kia là hắn không nhìn thấu, vô cùng kinh khủng, Tư Không Thánh không nói, một lần đệ nhất danh trên Tiềm Long Bảng, trong cơ thể có huyết mạch vương giả, lực công kích cực mạnh, tuyệt đối không phải tấm vải mềm, còn Diệp Trần, nếu như nói Tư Không Thánh là một con phi long, thế gian đều biết thì Diệp Trần chính là một con rồng ẩn dưới vực sâu, không tới lúc quan trọng, ai cũng không biết hắn bộc phát ra bao nhiều tiềm năng, thực lực hắn sâu bao nhiêu còn phải từng bước xác minh.

Đương nhiên, Thác Bạt Khổ không phải khinh thường các tiểu đầu sỏ khác, trên thực tế ngoại trừ Tư Không Thánh và Diệp Trần, hắn cũng không nắm chắc phần thắng lắm với đám tiểu đầu sỏ lâu đời kia, như là bài danh thứ hai, Hỏa Linh thái tử Nghiêm Xích Hỏa, người này đao thuật vô song, khí thế bá đạo, một chiêu tiếp một chiêu mở trời chia đất, tuyệt đối là một đối thủ khủng bố. Lâm Vẫn ẩn sâu hơn mấy người kia một chút, nhưng khí tức quá cường đại, với lực phòng ngự luyện ngoài tầng mười một của Thác Bạt Khổ mà suy ra,, Lâm Vẫn xem ra đã đạt tới trình độ này, không thể khinh thường. Lý Đạo Hiên biểu hiện ra ngoài không nhiều, nhưng ở Chân Linh Đại Lục không ai dám coi thường Khắc Dung mà hắn tận lực lĩnh ngộ, Khắc Dung vừa ra, chính là thời khắc sinh tử; cuối cùng là Mộ Dung Khuynh Thành, đối với nữ tử thần bí này, Thác Bạt Khổ có một loại cảm giác như đối mặt với Diệp Trần, không phải là áp bách từ khí tức, không phải từ khí chất mà là một loại cảm giác thần bí khiến người khác khó phân thật giả.

– Cao thủ quá nhiều, muốn mở ra một đường máu không đơn giản a!

Thác Bạt Khổ không phải là lỗ mãng, không biết sợ là gì, cũng không phải kẻ ngu, hắn không phải thấy đối thủ là chiến, bình thường mỗi lần gặp cao thủ, hắn đều ước lượng thực lực của đối phương trước rồi mới chiến.

Trên luận võ đài, Băng Linh đã khôi phục thương thế nhíu mày, lúc trước nàng muốn tranh vị trí top ba, hiện tại top ba trên cơ bản không thể trông mong, top năm có lẽ còn có thể, nhưng mà nàng cũng rõ ràng, vị trí top năm thảm liệt hơn tưởng tượng của mình nhiều.

Lúc này tài phán trưởng lên tiếng:

– Chiến đấu liên tục một ngày một đêm, ai cũng mệt mỏi rồi, thi đấu bài danh cũng không đủ thể lực để tiếp tục, vì thế sẽ có ba ngày trước khi thi đấu bài danh cho mọi người nghỉ ngơi, các vị tranh thủ điều chỉnh trạng thái, cần phải biết rằng cuộc chiến cuối cùng là cuộc chiến gian nan nhất, hiện tại mọi người trở về nghỉ ngơi đi! Sáng ngày thứ tư sẽ bắt đầu thi đấu bài danh!

Giọng nói dừng lại, các cao thủ trẻ tuổi đều xuống đài, Tài phán trưởng nói không sai, duy trì liên tục chiến đấu một ngày một đêm, bọn họ đều đã tiêu hao nhiều ít thể lực cùng tinh lực, loại tiêu hao này bình thường khó phát hiện, một khi tiến vào chiến đấu ở cường độ cao, hai cao thủ thực lực tương đương quyết đấu sẽ lần lộ ra chênh lệch, đủ để tạo thành hối hận cả đời, không ai dám lỗ mãng.

– Bọn họ không mệt, ta cũng nhìn mỏi mắt rồi a!

– Hai giai đoạn đấu loại, mấy nghìn trận chiến, dù cho chỉ xem một phần mười cũng mệt rồi, nghỉ ngơi ba ngày là tốt nhất, đến khi mấy tiểu đầu sỏ quyết đầu thì còn có sức mà xem a.

Nghe vậy, võ giả xem chiến đều tản ra, không chút bất mãn.

Ba ngày thoáng cái trôi qua, buổi sáng ngày thứ tư.

Trên khán đài tấp nập, tiếng bàn luận rầm trời.

Nhìn sáu võ đài ở giữa vực sâu, từ lâu đã kết hợp thành một thể, là một khối đất hình chữ nhật dài ba trăm thước, rộng hai trăm, bốn phía vẫn có lam sắc quang mang che chắn như trước, mà khí lưu bên ngoài lam sắc quang mang bắt đầu khởi động.

Bốn phía võ đài đều có một lối vào, cao thủ trẻ tuổi kết thành từng đội mà đến, bao gồm cả ba người Diệp Trần.

– Bầu không khí có chút khác lạ.

Vừa tiến vào Diệp Trần đã cảm nhận được một bầu không khí khẩn trương, không hề ít người nhằm vào hắn.

Ngẫm lại cũng khó trách, thi đấu loại chỉ là thi đấu xem ai hợp cách, thua vẫn có cơ hội tấn cấp, không xung đột gì nhau, hiện tại không giống, ở đây đều là cao thủ, tranh giành thứ tự, thứ tự càng cao, khí long mạch càng nhiều, đối với bản thân cùng tông môn đều là chỗ tốt khó tưởng tượng, phải tranh thủ.

Con đường võ giả, không tiến tất lùi, câu này dùng ở Tiềm Long Bảng thập phần thỏa đáng.

Diệp Trần thậm chí nhận thấy, đệ tử trong một tông môn cũng có bầu không khí loại này, loại bầu không khí này tuy rằng ôn hòa, mờ mịt nhưng trong đó bao hàm không ít tư tâm, đối với Tiềm Long Bảng, đừng nói đồng môn đệ tử cho dù là thân huynh đệ cũng muốn tranh cao thấp, huống hồ người lưu tình, kẻ khác chắc gì đã lưu tình.

Mọi người đến đủ, Tài phán trưởng bắt đầu tuyên bố quy tắc thi đấu bài danh.

Thi đấu bài danh Tiềm Long Bảng có tên là thi đấu điểm siêu cấp, các cuộc tranh tài tiến hành trên một võ đài, chia làm bảy mươi mốt vòng, mỗi vòng tiến hành ba sáu trận chiến, nói cách khác, một vòng tranh tài gặp một đối thủ, bảy hai vòng tranh tài gặp bảy hai đối thủ, dưới tình huống này ai cũng chạm chán nhau một lần, không thể tránh, về phần hai bên đã chiến đấu ở vòng đấu loại, hai bên vẫn có thể tái chiến, có nhận thua hay không là ý nguyện cá nhân, mặc kệ thế nào kẻ bị thua sẽ bị cướp đoạt một phần khí long mạch chuyển cho kẻ thắng.

Bảy mươi mốt vòng chiến đấu tự nhiên không có khả năng tiến hành trong một ngày, sắc trời bắt đầu tối thì cuộc tranh tài sẽ tiếp tục vào hôm sau, sáng hôm sau tiến hành tiếp, mỗi lần thi đấu Tiềm Long Bảng đều có thời gian bất đồng, ít là hai ba ngày, nhiều năm ngày, gặp phải tình huống đặc thù, có việc hậm trễ, để bảo trì công bằng tuyệt đối, sẽ có thời gian phán xét, không ai dám oán hận.

– Bảy hai vòng đấu, mỗi lần đấu ba sáu trận, cứ vậy thực lực của mỗi người sẽ dần bại lộ, khó có thể giữ lại.

Nói không chừng ở vài trận đầu có thể thấy quyết đấu của đám tiểu đầu sỏ ý chứ.

– Đúng vậy! Khả năng này rất lớn đó.

– Các ngươi không xem Tiềm Long Bảng chiến đấu bao giờ à! Khả năng này không tồn tại, lát nữa mười ba tài phán sẽ tuyển ra mười tuyển thủ hạt giống, tuyển thủ hạt giống trong lúc quyết đấu sẽ xuất hiện chiến đấu lẫn nhau sau cùng, không gặp sớm đâu.

– Vậy sao?

Theo lời người này nói, tài phán trưởng và mười hai vị tài phán đang thảo luận vị trí mười tuyển thủ hạt giống.

Chương 265: Cướp đoạt khí long mạch

– Tư Không Thánh không phải nói.

– Còn Nghiêm Xích Hỏa, Lý Đạo Hiên.

– Lâm Vẫn, Băng Linh!

– Mạc Ngôn cũng có tư cách.

– Hiện tại đã có sáu chỗ, ta cho rằng Thác Bạt Khổ nữa.

– Ừm, hắn rất lợi hại, có thể tranh đoạt vị trí top mười, ta muốn thêm Mộ Dung Khuynh Thành, thực lực nàng không dưới Mạc Ngôn.

– Vậy còn hai người cuối cùng.

– Cái này dễ thôi, Diệp Trần tuyệt đối là tuyển thủ hạt giống, hắn không được vào người khác còn nghĩ là có dối trá.

– Ha ha, không cần nói, Diệp Trần tự nhiên ở bên trong, ta đang suy nghĩ chính là tuyển thủ hạt giống thứ mười là Kiền Vân hay Cốc Du Vân?

– Ách! Cái này đích xác có điểm khó chọn, Kiền Vân là nhị đệ tử lục phẩm tông môn Lạc Hà môn, thực lực mạnh, Cốc Du Vân là nhị đệ tử của Huyền Không sơn, trong cơ thể có huyết mạch vương giả, thực lực biểu hiện ra không thua kém Kiền Vần, chọn ai người còn lại cũng sinh bất mãn.

– Bất mãn thì sao, chúng ta là tái phán, chọn tuyển thủ hạt giống là việc của chúng ta cứ thế mà chọn! Mọi người bỏ phiếu đi, ai có số phiếu cao hơn thì chọn người đó, chuyện khác không liên quan tới chúng ta!

– Được, ta chọn Kiền Vân.

– Ta chọn Cốc Du Vân.

Tương đối buồn cười chính là Kiền Vần cùng Cốc Du Vân có sô phiếu bằng nhau, đều là sáu phiếu, rất hiển nhiên, trong cảm nhận của các tài phán, thực lực hai người tương đương, không thể phân rõ, cũng may thêm tài phán trưởng là mười ba vị tài phán, hiện tại chỉ còn tài phán trưởng không bỏ phiếu, hắn chọn ai, người đó chính là tuyển thủ hạt giống, không thể thay đổi.

Tài phán trưởng hít sâu một hơi, nói:

– Cốc Du Vân!

Cuối cùng đã chọn được mười tuyển thủ hạt giống, là Tư Không Thánh, Nghiêm Xích Hỏa, Lý Đạo Hiên, Lâm vẫn, Băng Linh, Mạc Ngôn, Thác Bạt Khổ, Một Dung Khuynh Thành, Diệp Trần cùng với Cốc Du Vân.

Đối với kết quả này, đám Tư Không Thánh cũng không lộ ra thần sắc ngoài ý muốn, mười ba vị tài phán đều là cường giả Tinh Cực Cảnh, từ khí tức có thể phân biệt ai cao ai thấp, hơn nữa biểu hiện ở vòng đấu loại chọn ra mười người tương đối đơn giản.

Chỉ có Kiền Vân vẻ mặt không cam lòng, hắn cư nhiên không được tuyển, tuy rằng tuyển thủ hạt giống không nhất định là bài danh top mười, nhưng đối với hắn là sỉ nhục, sỉ nhục to lớn.

– Chờ xem! Ta sẽ cho các ngươi hối hận vì không có chọn ta.

Kiền Vân sắc mặt âm trầm, đặc biệt mất hứng khi không được chọn.

Lạc Hà môn chủ là các vị trưởng lão hạch tâm cũng không hài lòng, Kiền Vân mặc kệ từ mặt nào mà xem cũng không yếu, nhưng lại không được chọn làm tuyển thủ hạt giống, đúng là khiến Lạc Hà môn mất mặt, đương nhiên mất hứng đi chăng nữa bọn họ cũng không dám ho he gì, mười ba vị tài phán là do các tông môn tuyển chọn ra, Lạc Hà môn có cuồng vọng cũng không dám quở trách tài phán, muốn đối nghịch với tất cả các tông môn khác hay sao? Huống hồ Tiềm Long Bảng vô cùng thần thánh, ngay cả vương giả Sinh Tử cảnh cũng không dám xằng bậy gì.

– Chỉ cần Kiền Vần không chịu thua kém, mặt mũi Lạc Hà môn chúng ta cũng sẽ được đòi về.

Môn chủ Lạc hà môn phun ra một ngụm tức khí, nhàn nhạt nói.

– Hừ, sớm biết thế, hẳn là nên để Kiền vân hiển lộ chút thực lực ở vòng đấu loại.

– An Lạp! Độ khó trước năm tuy cao nhưng top mười hẳn là không khó.

– Mong rằng như vậy!

Lạc Hà môn chủ tuy tự tin với Kiền Vân chỉ là đám nhân tài mới xuất hiện như Diệp Trần khiến bọn họ cảm nhận được uy hiếp, bằng không cũng không tới mức Kiền Vân không được chọn.

– Nhị sư đệ, ngươi không được kém ta nha, vận khí của Lạc Hà môn rơi vào người ngươi đó.

Lạc Hà môn đại đệ tử ngồi trong đám trưởng lão hạch tâm, hắn bài danh thứ sáu trên Tiềm Long Bảng, nếu không phải tuổi vượt quá hai tư, lần này bài danh top mười cũng là vật trong túi, nhưng cái này không lạ, ngay cả bài danh đệ tam, đại hoàng tử hắc long đế quốc cũng vượt quá tuổi, thực lực đối phương cũng không yếu hơn Nghiêm Xích Hỏa, hắn biết rằng, thực lực người này ngang tầm với đám Tư Không Thánh.

Tài phán công bố danh sách mười tuyển thủ hạt giống xong, mọi người đều có chút bàn tán.

– Không chỉ có nhị đệ tử Lạc Hà môn Kiền Vân, mà Thạch Thanh bài danh thứ chín cũng không được chọn sao?

– Cốc Du Vân tương đối may mắn, lần này Tiềm Long Bảng có vài cao thủ năm trước đã quá tuổi, không có tham gia, bằng không mười tuyển thủ hạt giống còn phải cạnh tranh kịch liệt hơn nhiều.

– Ngươi nói chính là đại hoàng tử Hắc Long đế quốc cùng với đại đệ tử Lạc Hà môn phải không? Đúng vậy, hai người này thực lực không biết đã đạt tới mức nào rồi nữa?

– Bắt đầu thi đấu rồi!

Ánh mắt mọi người rơi vào trung ương võ đài.

Võ đài dài ba dặm, rộng hai trăm thực sự là lớn, cô linh đứng giữa vực sâu, bị vạn người chú mục.

Lúc này, trên đài đã bắt đầu trận tranh tài đầu tiên.

Hai bên thực lực không kém, một người là cường giả Bão Nguyên trung kỳ, một người là Bão Nguyên sơ kỳ đỉnh, hai người vừa lên đài đều thi triển sát chiêu, có chút ý tứ thử nhau, cuối cùng tên Bão Nguyên cảnh trung kỳ kia trội hơn một chút, thắng được trận đầu.

Một màn chấn động phát sinh, sau khi phân thắng bại, hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể người thắng ly khai đánh về phía người bại, bằng mắt thường có thể nhìn thấy, hư ảnh hình rồng ở cơ thể người bại nhỏ đi một vòng, từ một trượng xuống còn chín xích, mà người thắng lại tăng lên một chút.

– Quả thế.

Diệp Trần đoán không sai, đây chính là cách thức cướp đoạt khí long mạch, không bị bản thân khống chế.

Tiến hành tranh tài một vòng, rất nhanh đến phiên Lâm Kỳ.

Đối thủ của hắn là một cao thủ Tiềm Long Bảng khóa trước, hư ảnh hình rồng cao tới một trượng tám, sau khi bị Lâm Kỳ đánh bại, hư ảnh hình rồng giảm đi nhiều, trực tiếp từ một trượng tám thành một trượng ba, mà Lâm Kỳ vốn có một trượng lại đạt tới một trượng năm.

Từ Tĩnh nhìn thấy liền nói:

– Khí long mạch của đối thủ càng nhiều, đánh bại hắn cướp đoạt được càng nhiều.

Diệp Trần gật đầu:

– Ngược lại, người thắng có khí long mạch tràn đầy, người bại ít khí long mạch, như vậy khí long mạch đoạt được rất ít, nói không chừng không nhìn ra chút gia tăng nào.

Hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Tư Không Thánh dài đến tám trượng hai, nếu như tùy tiện đánh bại một nhân tài mới nổi có thể gia tăng nhiều long mạch khí vậy chỉ cần vài trận có lẽ chỉ mười trận là hư ảnh hình rồng đã đạt tới chín trượng, rất hiển nhiên không phù hợp quy luật, vì thế Diệp Trần mới có suy đoán kia.

Từ Tĩnh và Diệp Trần đoán không sai, kế tiếp có một nhân tài mới nổi đánh bại một gã cao thủ Tiềm Long Bảng khóa trước, hư ảnh hình rồng tăng mạnh, hầu như tăng gấp đôi, mà gã cao thủ Tiềm Long Bảng khóa trước đánh bại một gã cao thủ mới nổi, hư ảnh hình rồng tăng biên độ nhỏ, ngay cả một xích cũng không được.

Một vòng tranh tài của Tiềm Long Bảng có ba sáu tràng, mỗi lần hai người chiến đấu, sau một vòng, mỗi người đều có cơ hội lên đài, lần này là Nghiêm Xích Hỏa, đối thủ của hắn là một cao thủ trẻ tuổi tu vi Bão Nguyên cảnh sơ kỳ.

– Ta chịu thua!

Tên này rất thẳng thắn chịu thua.

Vù!

Không biết hư ảnh hình rồng có gì thần bí, khi đối phương chịu thua liền từ người Nghiêm Xích Hỏa bay ra ngoài thôn phệ hư ảnh của đối phương.

Chỉ là, nó thôn phệ xong vẫn là trên dưới bảy trượng, không thấy biến hóa gì, hai người chênh lệch quá lớn, rất khó thu hoạch được gì.

– Trận mười bốn, Diệp Trần đấu Cừu Vô Huyết!

Khi Diệp Trần còn chưa ngang trời xuất thế thì Cừu Vô Huyết là đệ nhất cao thủ trong Thiên Phong quốc, ngay cả Nguyên Hoành Ưng và Lục Chiêu đều thua hắn một bậc, nhưng hiện tại, trước mặt Diệp Trần hắn chỉ là một đứa trẻ, căn bản không có chút uy hiếp nào.

Nhẹ điểm chân, Diệp Trần xuất hiện trên võ đài, nhìn Cừu Vô Huyết phía đối diện.

Cừu Vô Huyết con ngươi co rụt mạnh, hôm nay Diệp Trần gây cho hắn áp lực quá lớn, không nói đối phương có tu vi Bão Nguyên cảnh hậu kỳ, chỉ cần năm thành kiếm ý đã đủ để kinh thế hãi tục, rung động cửu quốc rồi, mà lúc trước ở Thiên Mộng cổ địa thì bản thân ngay cả liếc mắt nhìn hắn đều không có hứng thú.

Ổn định tâm thần, Cừu Vô Huyết nói:

– Một đao quyết thắng thua, được không?

Hắn không trông cậy vào một đao đánh bại Diệp Trần, chỉ là muốn biết chênh lệch hai bên lớn cỡ nào thôi.

– Được!

Diệp Trần thản nhiên trả lời.

Vù!

Không do dự, trên tay Cừu Vô Huyết xuất hiện một trường đao đỏ như máu, chuôi đao này là từ Thiên Mộng chiến điện lấy được, có thể nói là cực hạn trong hạ phẩm bảo đao, uy lực ngang với trung phẩm bảo đao bình thường, bảo đao ra khỏi vỏ, một tia máu tinh tế bắn ra, không khí bị xé rách, chợt lóe rồi biến mất.

Tinh Ngân Kiếm vung ra ba thốn, một đoàn kiếm quang bắn ra ngoài, đem tia máu đánh tan, kiếm quang chưa tiêu tan đánh lên hộ thể chân khí của Cừu Vô Huyết.

Hộ thể chân khí bị nghiền nát, Cừu Vô Huyết thảm bại.

U!

Tiếng rồng gầm vang lên.

Hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Diệp Trần nhào vào người Cừu Vô Huyết, thôn phệ khí long mạch của đối phương, chớp mắt qua đi, hư ảnh trở về, từ một trượng lên tới một trượng sáu, không chỉ hình thể tăng trưởng là thần thái cũng uy nghiêm hơn nhiều.

– Chênh lệch không thể bù đắp!

Cừu Vô Huyết cười khổ một tiếng.

Diệp Trần xuống đài, trận tranh tài sau là Tư Không Thánh, đối thủ của hắn không yếu, là bài danh mười chín Tất Mặc.

Không nghi ngờ, Tất Mặc thảm bại, thậm chí hắn không lựa chọn chịu thua.

Thôn phệ khí long mạch trên người Tất Mặc, hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Tư Không Thánh vẫn dài tám thước hai như trước, chỉ tăng gần nửa xích, đây là do bài danh của Tất Mặc rất cao, khí long mạch mười phần tràn đầy.

Tranh tài tiếp tục, chỉ cần tiểu đầu sỏ không chạm nhau, các đối thủ của họ đều chịu thua, hoặc là một chiêu phân thắng bại, chênh lệch thực lực quá lớn, nhưng không thể đo đếm, bởi vì bọn họ không có tư cách tranh đấu cùng đám tiểu đầu sỏ.

Sau khi Mộ Dung Khuynh Thành đánh bại đối thủ, Từ Tĩnh lên đài.

– Trận mười bảy, Từ Tĩnh gặp Tề Thiếu Phong.

Tề Thiếu Phong là cao thủ bài danh thứ ba tám trên Tiềm Long Bảng, tụ hội ở Tam Giang thành Thông Linh quốc chính là hắn tổ chức, ở rừng rập Thập Vạn Đại Sơn, Diệp Trần còn cứu hắn và Mộ Dung Khuynh Thành một mạng, thực lực vô cùng mạnh, vũ khí của hắn là hai thanh kỳ môn vũ khí, Tàn Nguyệt Loan Luân, hư ảnh bên ngoài cơ thể dài bốn trượng, khí long mạch vô cùng nhiều.

Trong vòng trăm chiêu, hai người thực lực ngang nhau.

Qua trăm chiêu, Từ Tĩnh càng đánh càng hăng, cả người bị một tầng kim sắc như thực chất bao phủ, tầng lưu quang kim sắc này không phải chân khí mà là chân khí thực chất hóa, luận lực phá hoại vượt trên đại bộ phận chân khí, có thể khiến Tề Thiếu Phong cảm thấy chật vật.

Một trăm năm tám chiêu, Tề Thiếu Phong thấy bàn tay tê dại, không cầm được vũ khí, bị Từ Tĩnh nắm cơ hội liên tục đánh ba quyền bay ra ngoài.

Thôn phệ khí long mạch của Tề Thiếu Phong, bên ngoài cơ thể Từ Tĩnh, hư ảnh hình rồng lớn mạnh, trong chớp mắt bành trướng gần ba trượng, không thua cao thủ trẻ tuổi bài danh Tiềm Long Bảng khóa trước.

– Thực lực không tồi, ta cũng không đành lòng đánh bại ngươi, hơn nữa chút khí long mạch cướp được cũng chẳng đánh là bao.

Lâm Vẫn thấy cái mình thích là thèm, nếu như có thể hắn gặp Từ Tĩnh tuyệt đối không thôn phệ khí long mạch của đối phương, để đối phương nhớ kỹ mình, nhưng mà khí long mạch không bị khống chế, chỉ cần có cảm ứng sẽ tự mình lao ra, không ngăn nổi.

– Không biết tự lượng sức.

Thác Bạt Khổ bĩu môi, thực lực Từ Tĩnh tuy rằng hắn không để vào mắt, nhưng người phía sau là Diệp Trần, trong mắt hắn chỉ có Tư Không Thánh và Diệp Trần khiến hắn có một loại cảm giác bí hiểm, những người khác còn kém một chút.

Vòng một kết thúc, vòng hai lập tức bắt đầu…

Sau năm vòng, hư ảnh hình rồng của Diệp Trần tăng lên hai trượng tám, hắn vận khí không tốt, gặp toàn đối thủ yếu, năm trận cũng không gặp được kẻ có thực lực sàn sàn như Tề Thiếu Phong, trong đó vận khí tốt phải kể Thác Bạt Khổ, trực tiếp đánh bại cao thủ bài danh thứ chín Trương Phong, hư ảnh hình rồng lớn tới bốn trượng, hơn nữa sau bốn trận, hư ảnh hình rồng đã tăng tới ngoài bốn trượng năm, trực tiếp bằng với các cao thủ bài danh top ba mươi, khí long mạch sung túc.

Trận sáu, Diệp Trần rút cuộc gặp đối thủ có khí long mạch nhiều chút, là cao thủ bài danh thứ mười chín Thôi Hiểu.

Thôn phê khí long mạch của đối phương, hư ảnh hình rồng của Diệp Trần lớn tới bốn trượng ba, gần với Thác Bạt Khổ trong nhân tài mới nổi.

Thực lực Lâm Kỳ không tính là cao, đánh sáu trận thua ba thắng ba, hư ảnh hình rồng duy trì ở một trượng tám.

Từ Tĩnh đánh sáu trận, hư ảnh hình rồng duy trì ở ba trượng năm.

Bất tri bất giác, bảy vòng tranh đấu đã kết thúc.

Vòng tám.

Diệp Trần gặp Thạch Thanh chưa từng giao thủ.

Thạch Thanh bài danh thứ mười, hư ảnh hình rồng vốn là bảy trượng, sau bảy trận khó khăn lắm mới đạt tới bảy trượng mốt, tốc độ rất chậm.

– Tiếp của ta một chiêu Thanh Vân Cửu Liên Kích.

Thạch Thanh không chịu thua, trên thực tế, hắn rất muốn giao thủ với kẻ công kích lợi hại như Diệp Trần, chỉ có chiến đấu với đổi thủ tầm cỡ như vậy mới giúp hắn phát hiện nhược điểm khó tìm, dần hoàn thiện.

Keng!

Tinh Ngân Kiếm ra khỏi vỏ, Diệp Trần tay cầm trường kiếm, hư không chém ra,mưa côn của Thạch Thanh lập tức bị phá, cư nhiên còn tám chiêu chưa xuất đã bị phá.

Chương 266: Bảy trượng

– Sao có khả năng?

Thạch Thanh chấn động, Thanh Vân Cửu Liên Kích là chiêu thức mạnh dần, nếu như vài kích sau bị phá, hắn còn có thể lý giải, dù sao Thanh Vân Cửu Liên Kích khó nắm biên độ trong tay, càng về sau càng khó điều chỉnh, nói không chừng có sơ hở, nhưng vài chiêu phía trước căn bản không thể có khe hở.

Diệp Trần nói:

– Thanh Vân Cửu Liên kích ta đã nhìn qua một lần, là chiêu liền hoàn cực mạnh, nhất là côn ra rất nhanh, nhưng kích đầu tới kích thứ hai lại chậm một khoảng, chỉ cần tốc độ kiếm nhanh là có thể tìm được chỗ quan trọng, ngươi cần chú ý không phải ở chỗ nhanh là mà làm thế nào để điều khiển tốc độ cho đồng đều, làm cho người khác không tìm được quy luật.

– Đa tạ đã chỉ giáo!.

Cố Thành ngẫm nghĩ một chút, như lời Diệp Trần nói, Thanh Vân Cửu Liên Kích mỗi côn đều rất nhanh nhưng thời khắc chuyển thức lại chậm, người khác không có khả năng mở trừng mắt chờ hắn thi triển chín kích, nếu muốn phát triển từ phương diện nhanh, nhược điểm vẫn tồn tại như trước, chỉ là giảm đi nhiều, dù sao nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, người công kích có tốc độ nhanh cũng gặp kẻ nhanh hơn, cho nên muốn bù đắp nhược điểm này chỉ có thể làm cho đối thủ không nắm được quy luật, không thể phát triển theo hướng công kích nhanh.

Nghĩ tới đây, Thạch Thanh không khỏi bội phục Diệp Trần, Thanh Vân Cửu Liên kích vài thức trước nói tương đối là đã rất nhanh rồi, cũng chỉ có đối phương mới tìm ra khoảng cách chuyển thức, dùng một kiếm trúng đích phá giải.

– Ta chịu thua!

Không cần so nữa, Thạch Thanh đã có rất nhiều thể ngộ.

Vù!

Hư ảnh hình rồng bên người Diệp Trần lao tới.

Khi trở về, hư ảnh hình rồng dài bốn trượng ba đã trực tiếp lớn tới năm trượng bảy, hơn cả Thác Bạt Khổ và Mộ Dung Khuynh Thành.

– Ồ, khí long mạch có công hiệu bổ dưỡng tinh khí thần!

Hư ảnh hình rồng chỉ có độ dài bốn trượng ba thì chỉ ích lợi với trạng thái không dễ bị các mặt trái tâm tình quấy rối một hiệu quả đặc thù, nhưng sau khi lớn tới năm trượng bảy thì tinh khí thần Diệp trần tổn hao đều được bù đắp.

Tinh khí thần là một thứ trọng yếu trong cơ thể, làm chuyện gì cũng đều tiêu hao, như cử động một chút cũng tiêu hao một điểm, nói một câu cũng tiêu hao một chút, chỉ là tiêu hao này nhỏ bé, hoàn toàn có thể không kể, nhưng không thể bàn cãi chính là tinh khí thần mỗi thời khắc đều tiêu hao, cần phải nghỉ ngơi chậm rãi mới hồi phục, bằng không sẽ dần tích tiểu thành đại ảnh hưởng tới thời khắc mấu chốt, tiến hành tám trận chiến, Diệp Trần đã tiêu hao một tia tinh khí thần, hiện tại tất cả đều được bù đắp, trở lại trạng thái viên mãn.

Suy một ra ba, Diệp Trần nghĩ tới phương diện tu luyện.

Võ giả tu luyện cần tiêu hao đại lượng tinh khí thần, từ khi có bổ linh đan, bổ khí đan cùng với bổ thần đan, tốc độ tu luyện tăng lên nhiều, nếu không cho dù thiên tài yêu nghiệt cũng không có khả năng khiến hắn một năm đạt tới tu vi Bão Nguyên cảnh hậu kỳ, đây là ba loại đan dược không phải một loại.

Hiện tại có khí long mạch bù đắp tinh thần khí, lại phối hợp với tinh khí thần tam đan, tốc độ tu luyện của hắn có thể nâng cao lên một bước.

– Thảo nào, đám cao thủ hàng đầu trên Tiềm Long Bảng lại có tốc độ tu luyện nhanh hơn người thường như vậy, trong đó hẳn là có nguyên nhân của khí long mạch.

Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng.

– Trận mười, Cốc Du Vân chiến Kiền Vân!

Cốc Du Vân là đệ tử của Huyền Không sơn, cũng như Kiền Vân chưa bài danh trên Tiềm Long Bảng, là một tân tú mới xuất hiện tuổi chừng mười chín, vóc dáng nàng xinh xắn vô cùng thanh tú, dường như một cô gái yếu đuổi không hề nhìn ra chút huyết mạch vương giả nào trên người nàng.

So với Cốc Du Vân, Kiền Vân có vẻ uy khí lăng nhân, khí phách bộc lộ, mí mắt mở ra, tinh quang bắn ra bốn phía, hai người đứng đối diện nhau.

– Hừ, chẳng quản ngươi có cái gì huyết mạch Thạch Vương, ta sẽ đánh bại ngươi.

Kiền Vân tự nhiên biết Cốc Du Vân đoạt đi thân phận tuyển thủ hạt giống của hắn, dự định dùng thực lực đánh bại đổi phương, khiến mọi người biết, hắn mới đủ tư cách xếp vào tuyển thủ hạt giống.

– Xin chỉ giáo.

Cốc Du Vân hai tay ôm quyền. Kiền Vân không nhịn được nói:

– Chỉ giáo thì không hẳn, hai người phải có một người bại, xem chiêu!

Khẽ quát một tiếng, thân hình Kiền Vân lao tới, vượt qua cự ly mấy chục thước xuất hiện trên đầu Cốc Du Vân, một chưởng lăng không đánh xuống.

Một chưởng này thế như sấm sét, dường như khiến mây mù nổi khắp trời, chính là tuyệt học đỉnh giai của Lạc Hà Môn Tử Hà Bôn Lôi chưởng.

– Khai!

Cốc Du Vân không kinh hãi, huy quyền nghênh tiếp.

Ầm một tiếng, hai người bay ngược ra.

– Vân Tung Mị Ảnh!

Một chưởng không ăn thua, Kiền Vân thi triển ra khinh công Vân Tung Mị Ảnh, chỉ thấy thân hình hắn nhoáng lên ngay lập tức biến mất, lần thứ hai xuất hiện thì đã ở bên cạnh Cốc Du Vân… sau đó thân hình như quỷ mị, như hư vân, quay tròn quanh nàng không ngừng nghỉ, tung tích khó nắm bắt.

Bụp bụp…….

Bất ngờ khó phòng bị, Cốc Du Vân trúng liên tiếp sáu chưởng, chân khí hộ thể thiếu chút nữa bị nghiền nát, khí huyết sôi trào, mắt thấy như sắp thua trên tay Kiền Vân.

– Thạch Vương Hộ Thể Quyền!

Thời khắc mấu chốt, Cốc Du Vân ổn định khí huyết, trọng tâm đè thấp, chân khí toàn thân cuồn cuộn theo thế quyền đánh ra ngoài.

Một quyền xuất ra, hộ thể chân khí dày lên, tới quyền thứ ba hộ thể chân khí đã dày lên ba phần, có thể chống lại công kích của Kiền Vân, hơn nữa còn dùng quyền kình chấn hắn lung lăng suýt đổ.

– Là võ công độc môn của Thạch Vương – Thạch Vương Hộ Thể Quyền, quyền này khác với các quyền khác, trọng điểm phòng ngự, lực sát thương hơi yếu.

– Có chiêu này, Kiền Vân muốn tốc chiến tốc thắng là không có khả năng.

– Hiện tại xem ai có thể kéo dài là kẻ mạnh.

Kiền Vân còn chưa thấy qua quyền pháp cổ quái như vậy, không ngờ gia tăng cường độ hộ thể chân khí, còn đánh cho lực đạo của hắn yếu đi vài phần.

– Vậy xem Thạch Vương Hộ Thể Quyền của ngươi lợi hại hay là Tử Hà Bôn Lôi Chưởng của ta mạnh!

Bỏ đi khinh công, Kiền Vân mở rộng hai tay, một chưởng tiếp một chưởng bổ về phía Cốc Du Vân.

Bang bang!

Trong chớp mắt, hai người giao thủ hơn mười hiệp, khắp trời đều là chưởng ảnh cùng quyền ảnh.

– Cuồng Lôi Tứ Thức!

Chiến đấu tới lúc quan trọng, Kiền Vân hét lớn một tiếng, hai tay đồng thời bổ ra.

Nhất thời trong hư không sấm sét điện quang nảy ra, hồ quang bốn phía, so với sấm sét trên trời cũng chẳng thua kém mảy may, trong đó ẩn chứa lôi ý cảnh cường đại.

Tầng tầng hộ thể chân khí bên ngoài thân thể Cốc Du Vân dần bong ra, cấp tốc nhạt mà, dưới chân rút lui bốn bước, trên luận võ đài đọng lại bốn vết chân sâu.

– Lạc Hà ngũ thức!

Kiền Vần thắng thế không buông tha người, Cuồng Lôi Tứ Thức chưa xong, liền thi triển ra chiêu sau trong Tử Hà Bôn Lôi chưởng, Lạc Hà Ngũ Thức.

So với Cuồng Lôi Tứ Thức, Lạc Hà Ngũ Thức có tốc độ công kích nhanh hơn, tác dụng kéo dài, áp chế Cốc Du Vân liên tục không cho chút thở dốc, chỉ có thể bị động rút lui, hộ thể chân khí bên ngoài cho dù có Thạch Vương Quyền tăng phúc cũng đã suy giảm nhiều, trên cơ bản không còn hình dạng, bất cứ lúc nào cũng có khả năng tan vỡ, trong mắt mọi người, Cốc Du Vân trên cơ bản là phải thua.

Chỉ có Diệp Trần cùng một vài người nhìn ra có điểm khác lạ, Cốc Du Vân mỗi lần lùi về sau trong cơ thể tích lũy ra một cỗ lực lượng, cỗ lực lượng này hàm súc nhưng không phát, càng ngày càng mạnh, càng ngày càng lắng đọng, tới cuối cùng đã có dấu hiệu đột phá ràng buộc.

Đối diện với chiêu thức cuối Lạc Hà Ngũ Thức của Kiền Vân, Cốc Du Vân không lùi mà tiến, phản kích sấm sét, quyền kình bá đạo như núi đổ, sông dài vỡ đê.

– Thạch Vương Nhất Nộ…

Nghe đồn Thạch Vương khi còn sống tính tình rất tốt, bình thường không giận dữ, nhiều người khiêu khích nhưng ít khi động thủ, thế nhưng khi hắn tích lũy tới cực hạn, một lần nữa khiêu khích hắn sẽ đối mặt với sự phẫn nộ của Thạch Vương, phẫn nộ của Thạch Vương có bao nhiêu đáng sợ thì người biết đến không nhiều, bởi vì họ đều đã chết, kỳ quái chính là tính tình tốt như Thạch Vương lại rơi vào cảnh cừu gia khắp thiên hạ, sau khi hắn chết, ngay cả huyết mạch suýt chút nữa cũng bị người ta diệt sạch, giai đoạn này ai cũng không biết chuyện gì xảy ra.

Thạch Vương Hộ Thể Quyền là địa giai đỉnh cấp quyền mà Thạch Vương sáng tạo, Thạch Vương Nhất Nộ chính là một trong ba đại sát chiêu bên trong, lúc này thi triển ra, thanh thế không gì sánh được, dường như không gian bị dập nát, quyền thế không chút trở ngại lao tới.

Phốc!

Há mồm phun một ngụm máu, Kiền Vân bay ngược ra ngoài.

– Tiểu nha đầu này không đơn giản, vẫn bình tĩnh như vậy, cuối cùng xoay chuyển cục diện đánh bại Kiền Vân.

– Trừ khi dễ dàng đánh bại hộ thể chân khí của Cốc Du Vân, bằng không một khi Thạch Vương Nhất Nộ xuất ra, thực lực mạnh hơn nàng cũng rơi vào kết cục thảm bại.

– Người có thể phá vỡ không nhiều lắm, Cốc Du Vân có thể còn xếp hạng cao hơn Băng Linh, Thạch Vương Hộ Thể Quyền không phải chuyện đùa.

Mọi người có chút tôn sùng với võ học Thạch Vương, trong lòng không khỏi xem trọng Cốc Du Vân vài phần.

Khí long mạch bị cướp đoạt một phần, Kiền Vân lòng như chảy máu, tình thế bắt buộc đánh một trận không ngờ thất bại, lại còn thất bại quỷ dị như vậy.

– Đa tạ!

Cốc Du Vân rất có phong phạm, xuống đài liền ôm quyền lần nữa, chỉ là hành động này khiến Kiền vân càng thêm căm tức, cho rằng đối phương cười nhạo hắn.

Đã tới chiều, tranh tài Tiềm Long Bảng đã tiến hành đến vòng mười chín.

Diệp Trần mười tám chiến mười tám thắng, hư ảnh hình rồng rốt cuộc vượt qua năm trượng đạt tới sáu trượng mốt, chỉ là Thác Bạt Khổ cũng đuổi theo, hiện nay là sáu trượng, Mộ Dung Khuynh Thành là sáu trượng ba, ba người chênh lệch nhau không nhiều, tùy tiện gặp phải một cao thủ khí long mạch tràn đầy sẽ vượt lên trên.

Không khéo chính là, Diệp Trần ở vòng mười chín gặp một cao thủ xếp vị trí dưới hai mươi, sau khi cướp đoạt khí long mạch của đối phương, hư ảnh hình rồng lần nữa tăng trưởng, đạt tới sáu trượng bốn, luận về khí long mạch, hắn đã xếp trong vòng hai mươi người đầu.

Từ Tĩnh mười tám chiến mười lăm thắng, hư ảnh hình rồng cao bốn trượng hơn.

Lâm Kỳ mười tám chiến chín thắng, hư ảnh hình rồng là hai trượng năm.

Về phần đám Tư Không Thánh, biên độ tăng trưởng rất nhỏ, Tư Không Thánh hiện tại là tám trượng hai, Nghiêm Xích Hỏa là bảy trượng năm, Lý Đạo Hiên là bảy trượng bốn, Lâm Vẫn là bảy trượng bốn, hầu như đều tăng một hai xích, không như đám người Diệp Trần, điên cuồng tăng trưởng.

Khi vòng thứ hai mốt kết thúc, sắc trời đã tối.

Tài phán trưởng tuyên bố, hôm nay dừng tranh tài, ngày mai tiếp tục.

Trong sự chờ mong của mọi người, đêm dài qua đi.

Buổi sáng ngày thứ hai.

Trên luận võ đài tiếp tục trình diễn một màn chiến đấu.

Vòng hai hai kết thúc.

Vòng ba ba kết thúc.

Vòng ba tám kết thúc.

Mãi cho đến vòng thứ ba chín kết thúc, hư ảnh hình rồng bên ngoài cơ thể Diệp Trần đã đạt tới sáu trượng tám, cách bảy trượng không xa.

Hiện tại hư ảnh hình rồng vượt lên bảy trượng chỉ có mười người, trong đó tiểu đầu sỏ Tiềm Long Bảng khóa trước chiếm sáu, còn bốn người là cao thủ trẻ tuổi bài danh top mười, vận khí của bọn họ tương đối cao, chưa từng gặp cao thủ cấp tiểu cự đầu, vẫn duy trì thế bất bại mà Thác Bạt Khổ, Mộ Dung Khuynh Thành, Cốc Du Vân như nhau, không ai bước vào bảy trượng, bài danh thứ chín Trương Phong và bài danh thứ mười Thạch Thanh vốn có thể, nhưng đáng tiếc bọn họ bại cho Diệp Trần và Thác Bạt Khổ, hiện tại là cao sáu trượng, cách cự ly bảy trượng còn dài.

– Tràng thứ năm, Diệp Trần chiến Lưu Xuyên!

Lưu Xuyên không phải ai khác mà chính là cao thủ bài danh mười bốn, hư ảnh hình rồng đạt bảy trượng hai, chỉ là biết mình không phải đối thủ của Diệp Trần, không khỏi khẩn trương, tuy rằng biết rõ phải đánh một trận, nhưng khi chiến đấu thì ý có chút ảo não.

Hộ thể chân khí tăng tới cực hạn, Lưu Xuyên cẩn thận nhìn Diệp Trần, đối với tiểu đầu sỏ trẻ tuổi này, hắn không hề có tâm tư ôm may mắn.

– Thiên Toái Vân!

Diệp Trần không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp cầm kiếm hai tay, một kiếm bổ xuống.

Trong hư không lôi điện nổi lên gió thổi mây phun, một đạo kiếm khí khổng lồ giăng khắp bầu trời, sau đó bổ xuống.

Lưu Xuyên hoảng sợ, chỉ tránh được nửa công kích, còn nửa công kích khác phá hủy chân khí hộ thể của hắn, trong nháy mắt thua trận.

Vù!

Hư ảnh hình rồng bổ nhào vào người Lưu Xuyên, chợt quay về thì đã đạt tới độ cao bảy trượng!

Hư ảnh hình rồng dài bảy trượng có hình thể khổng lồ, thần thái uy nghiêm, xoay tròn bên ngoài cơ thể Diệp Trần, ngửa mặt lên trời rít gào, tiếng long ngâm khiến hư ảnh hình rồng bên ngoài đám người Tư Không Thánh cũng rít gào theo, như muốn tranh phong.

– Loại cảm giác này thật kỳ diệu, tinh khí thần không hề tổn hao ngược lại càng mạnh mẽ hơn, trạng thái đột phá tới cảnh giới mới.

Lúc trước Diệp Trần cần phải lúc nào cũng duy trì trạng thái đỉnh, phải gạt bỏ hết tạp niệm, trừ khử hết các tâm tình tiêu cực, hiện tại có khí long mạch tràn đầy, căn bản không tồn tại vấn đề này, lúc nào cũng có thể bảo trì trạng thái đỉnh, đồng thời ổn định mà tăng trưởng.

– Không biết hư ảnh hình rồng đạt chín trượng sẽ có tác dụng gì?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ