1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
  4. Tập 262 [Chương 1406 đến 1411]

Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast

Tập 262 [Chương 1406 đến 1411]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1406: Long tộc trưởng lão

Huyền Trọng Tinh, đây là một tinh cầu cũng không lớn lắm, đường kính ước chừng hơn một vạn hai ngàn dặm, trọng lực chừng một phần trăm của Bạch Ải Tinh, không đạt tới Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên tu vi thì tiến vào đây là tự mình chuốc lấy khổ sở, nếu không cẩn thận thì thân thể sẽ bị bị nghiền nát, thân tử đạo tiêu, dù có là Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên tu vi thì lúc nào cũng phải bổ sung Chân Nguyên, tránh cho Chân Nguyên tiêu hao quá nhanh.

Dĩ nhiên, với hoàn cảnh ác liệt như thế thì khẳng định không thể ở bên trong mãi được, cứ cách một thời gian ngắn lại phải rời đi, dù sao mỗi người đều có chỗ cực hạn của mình.

Có rất nhiều người tu luyện ở trên Huyền Trọng Tinh, nếu dõi mắt nhìn lại sẽ thấy cứ cách mỗi 1000m sẽ có một gã Vương giả Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên hoặc Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên trở lên ngồi tu luyện ở đó, mà ở trên Huyền Trọng Tinh này lại có ba đường Sơn Mạch, ba đường Sơn Mạch này hết sức trân quý, bởi vì Sơn Mạch có thể mở ra đại lượng động phủ, người tu luyện ở bên trong sẽ không dễ dàng khiến cho người khác chú ý và nhìn trộm.

Các Sơn Mạch động phủ cơ hồ đã bị các thế lực lớn chiếm lĩnh, một số độc hành vương giả rất khó hưởng thụ được đãi ngộ này. Tại trong Sơn Mạch thứ ba có một ngọn núi thấp bé, ở lưng chừng sườn núi lại có hai tòa động phủ mà trên cửa đá của chúng mơ hồ có trận pháp cùng cấm chế tỏa ra quang mang không ngừng chớp động, rất hiển nhiên, các trận pháp cùng cấm chế này là để phòng ngừa có người từ bên ngoài xông vào quấy rầy.

Bên ngoài cửa đá của một trong hai tòa động phủ, có một lão giả và một người trẻ tuổi đang ngồi đợi ở đó.

Người lão giả thì mặc áo xanh, thân hình cao lớn trông rất hùng tráng, cơ bắp phồng lên tràn đầy sức bật, tỏa ra khí thế rất kinh người, nếu như không nhìn vào diện mạo thì khẳng định sẽ cho rằng đây là một vị tráng hán như mặt trời ban trưa, rất khó đoán được đây là một lão giả, loáng thoáng trên gương mặt của lão còn tỏa ra một vẻ đồng xanh.

Người thanh niên ở bên cạnh thì không cao lớn như lão giả nhưng lại vượt xa thường nhân, hắn mặc trên người hoa phục màu bạc, hai đầu lông mày tản ra anh khí vô tận, da tay của hắn bị một tầng màu bạc nhàn nhạt như ẩn như hiện bao trùm.

Một già một trẻ ngồi đó mà trông hết sức quái dị, dù sao nơi này là động phủ của người khác.

Ông!

Trong tinh không cách Huyền Trọng Tinh ước chừng mười mấy vạn dặm, một chiến hạm di động ra, cửa khoang thuyền mở ra, Diệp Trần đi xuống.

Thu hồi Mị Ảnh Số, thân hình Diệp Trần chợt lóe lên bay thẳng đến một nơi tại Huyền Trọng Tinh với tốc độ nhanh như Phù Quang Lược Ảnh.

“Không biết Từ Tĩnh cùng Khuynh Thành có đột phá đến Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên rồi hay không?”

Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng.

Khoảng cách thần chi thí luyện tràng mở ra tiếp theo chỉ còn có không tới một năm nữa, nếu như Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành không cách nào tiến sâu vào đến cảnh giới Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên sẽ rất khó chiếm cứ 1 trong 10 vị trí đầu của Thiên Vương Bảng, mà bỏ qua lần thần chi thí luyện tràng này thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa.

Huyền Trọng Tinh có trọng lực rất lớn nên tốc độ phi hành của Diệp Trần bị chậm lại.

Qua thời gian mấy mươi lần hô hấp, Diệp Trần rốt cục đã thấy được tòa núi thấp bé này.

“Chuyện gì xảy ra chứ?”

Diệp Trần đã thấy một già một trẻ ở ngoài động phủ của Từ Tĩnh.

Chau mày, Diệp Trần cổ động chân nguyên gia tốc bay đi.

“Là kẻ nào, mau dừng lại.”

Thanh niên ngân y mở hai mắt ra, truyền thanh âm nghiêm nghị tới tai Diệp Trần.

“Vậy còn các ngươi là ai?” Diệp Trần tiếp tục phi hành, hừ lạnh nói.

“Ta bảo ngươi dừng lại thì phải dừng lại.”

Vừa nói, Ngân y thanh niên tựu muốn xuất thủ.

“Dừng tay.”

Lão giả Áo xanh ngăn ngân y thanh niên lại, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái.

“Trưởng lão, hắn…”

“Ngươi quá lỗ mãng rồi, nếu như quấy rầy đến nàng tu luyện, có vấn đề gì xảy ra thì ngươi chịu trách nhiệm này như thế nào.” lão giả áo xanh khiển trách thanh niên ngân y.

“Dạ.”

Ngân y thanh niên không cam lòng cúi đầu.

Bá!

Diệp Trần rơi vào đất bằng phẳng ở trước động phủ, ánh mắt quét nhìn lão giả áo xanh cùng thanh niên ngân y.

Chân mày lần nữa nhăn lại, Diệp Trần phát hiện hai người này cũng không phải là nhân loại, mà là yêu thú, cụ thể mà nói, hai người này chính là Cự Long, khí tức trên người Cự Long bản không thể gạt được cảm ứng của Diệp Trần.

“Cự Long đi tới ngoài động phủ của Từ Tĩnh, chẳng lẽ bọn hắn đã phát hiện ra Từ Tĩnh chính là Hoàng Kim Cự Long, và muốn mang nàng trở về Long Tộc.”

Diệp Trần vừa nghĩ đến liền đoán được sự tình này.

Diệp Trần suy đoán không sai, Trần Thanh Hải cùng Sử Đào tới đây là để mang Từ Tĩnh đi. Kỳ thật, Huyền Trọng Tinh cũng không phải là địa phương gió êm sóng lặng, trước đó chợt đã có phát sinh chiến đấu, trong một lần xảy ra mâu thuẫn, Từ Tĩnh đã vung tay đấu cùng một gã Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên độc hành vương giả, trong lúc kích đấu, Từ Tĩnh đã không kịp che dấu bản thể của mình mà biến hóa thành một đầu Hoàng Kim Cự Long, và đánh lui đối phương.

Cũng không lâu sau, tin tức phát hiện Hoàng Kim Cự Long tại Huyền Trọng Tinh của Chu Tước tinh vực đã truyền tới Long Tộc, các Long Tộc cao tầng liền phái ra một Trưởng lão cùng một gã thanh niên tinh anh đi tới Chu Tước tinh vực, hy vọng hai người bọn họ có thể mang Hoàng Kim Cự Long này trở về Long Tộc. Dù sao Hoàng Kim Cự Long chính là cao đẳng Cự Long, là tồn tại cùng một đẳng cấp với Thủy tinh Cự Long, ngày sau trưởng thành, tuyệt đối sẽ trở thành trụ cột của Long Tộc.

Trưởng lão cùng thanh niên tinh anh mà Long Tộc phái đến chính là Trần Thanh Hải cùng Sử Đào, Trần Thanh Hải có bản thể là Thanh Đồng Cự Long, còn Sử Đào có bản thể là Bạch Ngân Cự Long, hai đại Cự Long này cũng là những thành viên chủ chốt của Long Tộc, có địa vị rất cao.

“Các ngươi là thành viên của Long Tộc?.”

Diệp Trần mở miệng nói.

Trần Thanh Hải gật đầu, “Chính xác, không biết tiểu huynh đệ là ai?”

“Người ở bên trong là nữ nhân của ta.”

Diệp Trần đi thẳng vào vấn đề nói.

Long Tộc chính là đệ nhất tộc quần trong Yêu Tộc, mà Yêu Tộc lại phụ thuộc vào Nhân Tộc, là một thể thống nhất cùng Nhân Tộc. Diệp Trần từ rất sớm đã nghe thấy, Long Tộc tương đối ngạo khí cùng khí phách, làm việc rất mạnh mẽ vang dội, không để cho người khác có mặt mũi nên rất nhiều người cũng không ưa Long Tộc. Nhưng bất đắc dĩ rằng, số lượng thành viên Long Tộc mặc dù hết sức thưa thớt, nhưng bất kỳ kẻ nào cũng có được chiến lực rất cường hãn, tùy tiện kẻ nào cũng đều là cường giả tuyệt đối trong cùng cảnh giới.

“Là nữ nhân của ngươi?”

Không ngăn cản Sử Đào, sắc mặt Trần Thanh Hải cũng hơi chút âm trầm đi.

“Nói nhảm, Hoàng Kim Cự Long của Long Tộc ta há sao lại là người mà một kẻ Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên Vương giả tiểu tốt như ngươi có thể sánh đôi chứ, đúng là “cóc ghẻ lại muốn ăn thịt thiên nga” đấy.”

Sử Đào không nhịn được, phẫn nộ quát.

Diệp Trần trầm giọng nói: “Ta xứng với nàng hay không thì cũng không đến phiên các ngươi nói, mời hai người các ngươi mau trở về đi, ngày khác có thời gian, chúng ta sẽ đến bái phỏng Long Tộc một chút, nhưng không phải là hiện tại.”

Chưa có thăm dò rõ ràng lai lịch của Long Tộc, Diệp Trần tuyệt nhiên không có ý định để cho Từ Tĩnh trở về Long Tộc, ai biết có chuyện gì chờ nàng ở Long Tộc chứ. Dĩ nhiên, nếu như việc trở về Long Tộc hữu ích vô hại đối với Từ Tĩnh thì Diệp Trần cũng sẽ không ngăn cản, nhưng điều kiện tiên quyết là hai bên phải nói chuyện đàng hoàng một chút, chứ không phải làm ra bộ dạng cao cao tại thượng kiểu cướp đoạt này.

Miễn cưỡng lộ ra một nụ cười, Trần Thanh Hải nói: “Bất kể như thế nào, nàng có thân phận Hoàng Kim Cự Long là một sự thực, và điều này là không thể thay đổi. Mà Long Tộc ta cũng cần có nàng, nếu là vì tốt cho nàng thì ngươi nên để cho nàng trở về Long Tộc, chỉ có ở trong long tộc thì nàng mới có thể nhận được bồi dưỡng tốt nhất, ngươi cảm thấy thế nào?”

Vừa nói, Trần Thanh Hải hơi phóng ra một chút khí tức của mình.

Oanh!

Cuồng bạo khí tức bị áp chế ở trong một phạm vi nhỏ hẹp, người ở cách xa đó căn bản sẽ không cảm thụ tới, nhưng Diệp Trần lại rõ ràng cảm nhận được, bởi vì cổ khí tức này là cố tình hướng về phía hắn.

Đây là khí tức thuộc về Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên vương giả.

Chiến Hoàng mặc dù có thể khiêu chiến người có thực lực Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên, nhưng thật tình mà nói thì vẫn còn thiếu sót một ít. Đầu tiên chính là, Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên vương giả có năng lực thuấn di, điểm này không phải là Chiến Hoàng thực lực có thể so sánh được, tiếp theo, Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên vương giả có sở hữu bảo khí cao cấp hơn, trên căn bản cũng là Đế cấp bảo khí, nhưng dưới tình huống bình thường, thực lực của Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên Vương giả cũng chưa hẳn là thấp hơn Trung đẳng Chiến Hoàng.

Huống chi, Trần Thanh Hải còn là một Thanh Đồng Cự Long, trong các Cự Long ở cùng cảnh giới, hắn không nói là vô địch nhưng ít nhất cũng thuộc hàng ngũ cường giả.

Chương 1407: Từ tĩnh xuất quan

“Như thế nào, ngươi muốn uy hiếp ta à?”

Khí tức ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý lập tức được phóng xuất ra, cùng chống lại khí tức đối phương, lúc này, sắc mặt Diệp Trần đã bắt đầu ngưng trọng, nếu đơn đả độc đấu thì hắn tự nhiên không phải là đối thủ của Trần Thanh Hải, thực lực của đối phương chỉ sợ là đã vượt qua Cao đẳng Chiến Hoàng, đạt tới cấp bậc đỉnh cấp Chiến Hoàng, thực lực Cự Long cũng không phải là thứ đem ra đùa giỡn đấy.

Chưa nói đến Trần Thanh Hải, chỉ riêng tên Sử Đào ở bên cạnh hắn, kỳ thật Diệp Trần cũng không có nắm chắc có thể chiến thắng được đối phương, đối phương đã có Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên tu vi, thực lực đoán chừng không thua kém gì trung đẳng Chiến Hoàng. Tuy nói Diệp Trần không sai biệt lắm đã quen thuộc với Vĩnh Dạ Đế Kiếm, đại khái cũng có thể phát huy ra bảy thành uy lực của Vĩnh Dạ Đế Kiếm, nhưng cũng còn phải xem đối thủ của mình là ai nữa.

Nói tóm lại, Diệp Trần có tu vi vẫn còn có chút hơi thấp, nếu như có thể tiến vào Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên cảnh giới thì chẳng những Chân Nguyên tinh thuần và hùng hậu hơn rất nhiều, mà càng có thể phát huy ra uy năng Hỗn Nguyên Nhất Khí Khải và Vĩnh Dạ Đế Kiếm.

Đương nhiên, nếu có thể đem chín thành Không Gian Áo Nghĩa dung nhập hoàn toàn vào trong Siếp Na Huy Hoàng, lúc đó, ngược lại thực lực của Diệp Trần đã có thể nâng cao hơn một bước.

“Uy hiếp thì ta chưa nói tới, chỉ là muốn để cho ngươi biết quyết tâm của Long tộc ta mà thôi.”

Trần Thanh Hải chậm rãi nói.

“Quyết tâm của Long tộc sao? Không biết ngươi có thể làm đại biểu của Long tộc hay không?.”

“Tự nhiên có thể.”

Trần Thanh Hải cũng không muốn bức bách quá phận, hắn theo trên người Diệp Trần đã thấy được tiềm lực vô cùng khủng bố, với tư cách là một Sinh tử cảnh bát trọng Thiên Vương giả, ánh mắt của hắn sao lại nhìn không ra trong khí tức của Diệp Trần có ẩn chứa hủy diệt Kiếm Ý chứ, cái cổ Kiếm Ý hùng mạnh này không sai biệt lắm đã đạt đến trình độ Bát giai rồi. Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên tu vi mà đã có Kiếm Ý cường đại như thế thì không khó tưởng tượng cũng như khẳng định hắn không phải là người bình thường, tựu có lẽ là Tứ Tinh Tử Kim Thống Lĩnh mà các cao tầng Nhân tộc đã giữ kín không nói ra.

“Nhân tộc thật sự là cường đại a, thể chất tuy chênh lệch rất nhiều với Long tộc chúng ta nhưng thiên tài lại tầng tầng lớp lớp”. Trần Thanh Hải trong nội tâm cảm thán.

“Vậy thì nhớ kỹ lời nói của ta, nếu như các ngươi cưỡng ép mang nàng đi thì ta cũng vô lực ngăn cản, nhưng bất quá các ngươi cũng phải chuẩn bị thừa nhận lấy lửa giận từ ta.”

Diệp Trần khiếm khuyết nhất chính là thời gian, bất quá khi thời gian trôi qua, hắn sẽ một mực tiến bộ không ngừng, và một ngày nào đó, hắn sẽ leo lên đến tuyệt đỉnh vinh quang, trở thành đế vương của cả Tinh Không này.

“Làm càn.”

Sử Đào còn trẻ tuổi nên khí thế rất mạnh mẽ, khi bị Diệp Trần nói ra những lời này, hắn đã bị chọc giận.

Trần Thanh Hải ngăn Sử Đào lại, nói ra: “Chúng ta sẽ không cưỡng ép mang nàng đi, điểm ấy ngươi không cần lo lắng.”

Mặc kệ là có Diệp Trần hay không thì Trần Thanh Hải cũng sẽ không cưỡng ép mang Từ Tĩnh đi, hắn cho rằng, căn bản tất yếu không cần phải làm như vậy, vì trong suy nghĩ của hắn, có gã Cự Long nào mà không muốn trở về Long tộc chứ. Nhưng đáng tiếc, hắn lại không nghĩ tới vào lúc này lại xuất hiện một gã Diệp Trần, lại cảm giác được về tiềm lực của Diệp Trần nên Trần Thanh Hải thoáng lộ vẻ do dự. Long tộc cũng không phải bọn ngốc, ai lại nhàn rỗi không có chuyện gì mà đi khắp nơi gây chuyện chứ. Nhưng chính như lời đối phương đã nói, bây giờ đối phương vô lực ngăn cản nhưng về sau tựu sẽ khó mà nói rồi, tốt nhất hắn không được phép khư khư cố chấp để tránh gây ra chuyện trọng đại nữa.

“Hi vọng như thế.”

Gặp Trần Thanh Hải ngữ khí thư giãn xuống, Diệp Trần biết rõ, mình cũng không thể cường ngạnh quá phận, chăm chú mà nói, Từ Tĩnh trở về Long tộc cũng là một chuyện tốt, nhưng điều tiên quyết là tình hình phải nằm trong phạm vi khống chế của mình. Hắn có thể cảm giác được, lúc mình vừa nói ra Từ Tĩnh là nữ nhân của mình thì sắc mặt hai người đối phương rất khó coi, rất hiển nhiên, bọn hắn không hy vọng chứng kiến Cự Long cùng nhân loại kết hợp, hi vọng các Long tộc cao tầng cũng không có cách nghĩ này, bằng không thì cũng chỉ có thể cùng Long tộc trở mặt rồi.

“Như vậy, đợi nàng đi ra rồi nói sau.”

Trần Thanh Hải đề nghị nói.

“Có thể đấy.”

Diệp Trần gật gật đầu.

“Trưởng lão, tên tiểu tử này quá cuồng vọng rồi.” Sử Đào truyền âm cho Trần Thanh Hải.

Trần Thanh Hải trả lời: “Hắn là một thiên tài của nhân tộc, tất nhiên là có lực lượng để cuồng vọng rồi, chúng ta đang ở dưới tình huống phải tận lực không làm tổn hại hòa khí, nếu thật sự không mang nàng đi được thì chỉ có thể hồi phủ, đem tin tức này báo cáo cho cao tầng biết để cho bọn họ định đoạt, dù sao bọn hắn cũng sẽ không chạy trốn mất.”

Trần Thanh Hải với tư cách là một trưởng lão Long tộc, không chỉ có vũ lực cường đại mà ý nghĩ cũng rất thanh tỉnh, hiện tại bọn hắn có hai lựa chọn, một là cưỡng ép mang Hoàng Kim Cự Long đi mà đắc tội với Diệp Trần, hậu quả mà dù chưa nói là quá mức nghiêm trọng, nhưng cũng không có gì tất yếu cả, hai là ổn định đối phương trước rồi tùy vào từng tình huống mà nói sau.

Trong động phủ, trên người Từ Tĩnh tách khởi ra Kim Sắc Long lực mãnh liệt, đây chính là dấu hiệu đột phá.

Rầm rầm!

Đại lượng Nguyên thạch chồng chất như môt tòa núi nhỏ ở trước người, Từ Tĩnh rất nhanh đã hấp thu lấy năng lượng bên trong Nguyên thạch.

Năng lượng bên trong Nguyên thạch hiện lên trạng thái Hỗn Độn, có thể chuyển hóa thành bất luận hình thức năng lượng gì, cả Long lực cũng bao hàm ở trong đó.

Mười vạn khối.

50 vạn khối!

Với tư cách là một Hoàng Kim Cự Long, trong cơ thể Từ Tĩnh ẩn chứa Long lực thập phần cường đại, lúc tấn phong cảnh giới sẽ cần có vô cùng nhiều Nguyên thạch. Lúc trước, khi Diệp Trần tiến vào Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên, mới chỉ hao phí mấy vạn khối Nguyên thạch, vậy mà Từ Tĩnh mặc dù vẫn còn chưa tấn phong thành công nhưng đã tiêu hao 50 vạn Nguyên thạch rồi, chênh lệch là rất lớn.

Lúc số lượng Nguyên thạch đã tiêu hao trọn vẹn một trăm vạn khối thì Long lực trong cơ thể Từ Tĩnh sinh ra biến hóa về chất lượng.

Ngangggggg!

Một hồi âm thanh rồng ngâm truyền ra, Từ Tĩnh đã tấn phong thành công.

“Đây là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới sao?” Từ Tĩnh cảm giác được thực lực của mình đã tăng lên rất nhiều, chăm chú mà nói thì Long lực của Cự Long ở vào khoảng giữa Chân Nguyên và khí lực, nó không phải là khí lực đơn thuần, cũng không phải là Chân Nguyên đơn thuần, mà là một thứ gì đó rất đặc biệt được gọi là Long lực của Cự Long, chính thứ này đã làm cho Cự Long trở nên thập phần cường đại, đã có thể có được cường đại Linh khu, lại có thêm một ít hiệu quả của Chân Nguyên. Khi tu vi tăng lên thì chỗ độc đáo của Long lực càng phát ra rõ ràng hơn.

“Ân?”

Linh Hồn Lực phóng ra ngoài, Từ Tĩnh cảm ứng được động tĩnh ở ngoài động phủ.

Trận pháp và cấm chế tồn tại, có thể ngăn cách Linh Hồn Lực quan sát từ bên ngoài, nhưng người ở bên trong lại có thể đem Linh Hồn Lực thẩm thấu đi ra ngoài.

Đi đến bên cạnh thạch môn, Từ Tĩnh vung tay lên, lập tức cửa đá ầm ầm mở ra.

“Diệp Trần.”

Từ Tĩnh nghênh hướng Diệp Trần.

“Nàng đã đột phá rồi à?” Nắm lấy tay Từ Tĩnh, đôi mắt Diệp Trần sáng ngời lên.

Từ Tĩnh khẽ gật đầu, cũng không khỏi nhìn về phía Trần Thanh Hải cùng Sử Đào.

“Quả nhiên là thuần khiết Hoàng Kim Cự Long.”

Trần Thanh Hải cẩn thận đánh giá Từ Tĩnh, thỉnh thoảng gật đầu.

Từ Tĩnh nhướng mày, nàng không thích người khác ở trước mặt bình luận về mình.

Gặp sắc mặt Từ Tĩnh biến hóa, Trần Thanh Hải biết rõ mình đã thất lễ, vội vàng nói: “Tại hạ là Trần Thanh Hải trưởng lão của Long tộc, lần này tới đây là muốn mời ngươi trở về Long tộc, khi đã đến Long tộc thì tốc độ tiến bộ của ngươi sẽ vượt xa so với trong quá khứ, thêm nữa Long tộc có rất nhiều bí pháp, sau khi học được những bí pháp này thì ngươi mới chính thức trở thành một Long tộc Cự Long thực sự.”

“Thật có lỗi, hiện tại ta không muốn đi.”

Từ Tĩnh trực tiếp từ chối.

Sử Đào không biết vì cái gì, ngay khi nhìn thấy Từ Tĩnh thì tim hắn đập vô cùng nhanh, Từ Tĩnh cùng Diệp Trần cùng nắm tay nhau lại để cho hắn rất không thoải mái, hắn nói ra: “Tại Long tộc còn có các Hoàng Kim Cự Long khác, chẳng lẽ ngươi không muốn gặp bọn họ sao?”

“Ta nói, hiện tại ta không muốn đi.”

Từ Tĩnh lần nữa lặp lại.

“Gã nhân loại này có gì tốt mà ngươi liền từ bỏ Long tộc để theo hắn, ngươi là một Cự Long chứ không phải nhân loại, chỉ có Long tộc mới là nơi thuộc về ngươi.”

Sử Đào thanh âm đã lớn lên.

Diệp Trần nói: “Ngươi không nghe rõ sao? Nàng tạm thời không muốn đi Long tộc, chuyện này sau này hãy nói.”

“Câm miệng.”

Sử Đào bạo quát.

“Nói chuyện cũng cần phải có chút tôn trọng đấy.” Diệp Trần cũng có chút nổi giận.

“Ngươi có gan cùng ta so đấu một hồi hay không, yên tâm đi, ta sẽ đem tu vi áp chế tại Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, tuyệt đối không chiếm tiện nghi với ngươi đâu.” Sử Đào trừng mắt nói với Diệp Trần.

“Được thôi.”

Diệp Trần cũng không thể lui bước, nếu không đối phương tất nhiên sẽ tiếp tục dây dưa nữa.

Chương 1408: Lực lượng áo nghĩa

“Sử Đào!”

Trần Thanh Hải truyền âm cho Sử Đào.

“Trưởng lão, ngài đừng ngăn cản ta, ta phải đánh với hắn một trận.” Sử Đào cho rằng Trần Thanh Hải muốn ngăn cản hắn nên cự tuyệt trước.

Trần Thanh Hải cười khổ, nói: “không phải ta ngăn cản ngươi, mà là cảnh báo ngươi phải cẩn thận một chút, thực lực của hắn không thể khinh thường đâu, ngàn vạn lần không được xem hắn như một Sinh Tử Cảnh Ngũ trọng thiên Vương giả bình thường đấy.”

“Yên tâm đi, trưởng lão còn không biết thực lực của ta sao?” Sử Đào thập phần tự tin, với tư cách là Bạch Ngân Cự Long, linh khu của hắn từ rất sớm đã đạt đến Thất giai, lại được phối hợp thêm Bạch Ngân Long lực nên ở cùng cảnh giới thì số người có thể chống lại hắn cũng không có bao nhiêu, dù là đem tu vi áp chế tại Sinh Tử Cảnh Ngũ trọng thiên cảnh giới thì hắn cũng có nắm chắc có thể chiến thắng đại bộ phận Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Phong Đế Vương giả, dù sao Long tộc võ học cùng một ít thủ đoạn của hắn hoàn toàn không phải tầm thường.

“Nơi đây quá nhỏ, chúng ta đến Tinh Không đánh một trận đi.”

Thân hình Sử Đào lóe lên rồi phá không bay về phía Tinh Không.

“Sử Đào tính cách có chút nóng nảy, vào thời khắc mấu chốt, ta sẽ ngăn hắn lại.” Trần Thanh Hải cũng hiểu được Sử Đào rất hiếu thắng, ngụ ý của hán không cần nói cũng biết, lúc Diệp Trần gặp nguy hiểm thì hắn hội sẽ ngăn cản Sử Đào, miễn cho Sử Đào đánh bị thương hoặc là đánh chết Diệp Trần, dẫn đến phong ba không tốt.

“Cái này không cần lo lắng, ta tin tưởng hắn không thể gây thương tổn đến ta đâu.”

Diệp Trần thản nhiên nói.

“Tốt.”

Trần Thanh Hải ha ha cười, tuy phát động sau nhưng lại đến trước, thân hình vừa lập loè một cái đã xuất hiện ở trong tinh không, điều này đã không cách nào dùng “tốc độ bình thường” để hình dung nữa mà đây chính là “thuấn di” thực sự, những Sinh Tử Cảnh bát trọng Thiên Vương giả cường đại không chỉ ở phương diện lực công kích, mà là cường đại ở tố chất tổng hợp.

“Chúng ta cùng đi đến đó.”

Diệp Trần nắm lấy tay Từ Tĩnh rồi triển khai Siếp Na Kiếm Vực, phóng lên trời. Tốc độ tuy không bằng Trần Thanh Hải nhưng lại nhanh hơn một tí so với Sử Đào.

Chỉ chốc lát sau công phu bốn người đã tới trong tinh không trống rỗng, vị trí này cách Huyền Trọng tinh rất xa nên dư ba của cuộc chiến đấu sẽ không gây ảnh hướng đến nó.

“Hãy xưng danh tính của ngươi ra đi, riêng ta là Ngân Long Đế Sử Đào, là một người chưa từng gặp thất bại qua.”

Trên người Sử Đào tỏa ra một tầng ngân quang sáng chói, ngay cả hai mắt cùng mái tóc cũng đều như vậy, vũ khí của hắn là một đôi bao tay. Thông thường, Long tộc Cự Long am hiểu trảo pháp và quyền pháp tương đối nhiều.

“Diệp Trần.”

Sử Đào đã áp chế hai trọng thiên tu vi nên Diệp Trần cũng không có ý định sử dụng Vĩnh Dạ Đế Kiếm, chỉ cần Ngân Xà Bảo Kiếm vậy là đủ rồi, tay phải giữ tại trên chuôi kiếm, Diệp Trần lạnh nhạt nói.

“Diệp Trần, tốt, chiến đấu bắt đầu, tiếp ta một quyền.”

Sử Đào cũng không nói nhảm, Ngân sắc khí diễm trên người hắn bộc phát ra tựa như một mặt trời Ngân sắc vậy. Ngay lập tức, trong mặt trời ngân sắc xuất hiện ra một quyền thủ, cái quyền thủ này lúc đầu vẫn còn ở ngoài trăm dặm nhưng chỉ sau một khắc nó đã lao đến khoảng cách ba trượng trước người Diệp Trần. Quyền thủ Ngân sắc cực lớn như bao quát cả Thiên Địa, thượng diện của nó lại có từng đạo đường vân.

Hưu!

Diệp Trần hóa thành một đạo lưu quang, lập tức biến mất tại chỗ làm cho Ngân sắc quyền thủ oanh kích vào hư không, quyền kình bộc phát và không ngừng lan ra đến Tinh Không xa xôi. Lúc xuất hiện lần nữa, khoảng cách giữa Diệp Trần và Sử Đào đã không còn tới ba dặm, Ngân Xà Bảo Kiếm lập tức ra khỏi vỏ kích bắn ra một đạo xà kiếm khí, quấn về phía cổ Sử Đào.

“Ồ! Tốc độ thật nhanh!”

Trần Thanh Hải lắp bắp kinh hãi.

Tốc độ vừa rồi của Diệp Trần xa xa vẫn không đạt đến tốc độ ánh sáng, nhưng đây chỉ mới là tốc độ khởi động, nếu như cho hắn thời gian gia tốc thì rất có thể sẽ đột phá chướng ngại mà đạt tới cấp bậc tốc độ ánh sáng.

“Toái cho ta!”

Sử Đào đến cùng vẫn không phải là người bình thường, hắn lập tức tiến lên phía trước một bước rồi đánh vào đạo Ngân Xà Kiếm khí, “Bang”, Ngân Xà Kiếm Khí có tính thập phần bền dẻo và điên cuồng lũy động, chỉ trong nháy mắt đã va chạm hành trăm ngàn lần với nắm đấm của Sử Đào, cuối cùng làm nó nổ “ầm” một tiếng rồi hóa thành một đoàn Ngân sắc hỏa hoa sáng lạn. Trái ngược hoàn toàn với nhận định của Sử Đào, hắn không có ngờ tới Ngân Xà Kiếm khí lại “khó chơi” đến như vậy, dưới lực dư ba, hắn không khỏi rút lui về sau mười bước, rơi xuống hạ phong.

Sắc mặt tái nhợt đi, Sử Đào nộ quát một tiếng, “Không tốt.”

“Oanh”!

Sử Đào lại tung ra một quyền nữa, lần này, một đạo khí kình Ngân sắc Long ảnh theo nắm đấm của Sử Đào vọt ra.

Cự Long quyền pháp – Ngũ giai Thánh Long quyền.

Thánh Long quyền chính là võ học bất truyền của Long tộc mà Từ Tĩnh đã từng thi triển, lúc trước, khi ở vòng thứ hai của Thiên Vương bảng, Bạo Long Dương Đình cũng có thi triển qua. Thánh Long quyền mà Từ Tĩnh thi triển, cao nhất chỉ là Nhị giai, Bạo Long Dương Đình là Tứ giai, còn tên Sử Đào này rõ ràng lại cao hơn một bậc, đạt đến Ngũ giai. Bạch Ngân Long lực dưới sự kích phát của Ngũ giai Thánh Long quyền đã trực tiếp diễn biến thành khí kình có hình rồng. Diệp Trần có thể phát giác được, bên trong khí kình hình rồng này có ẩn chứa một thức áo nghĩa độc nhất vô nhị, đó chính là Lực Lượng Áo Nghĩa.

Lực Lượng Áo Nghĩa liên quan đến đến quy luật vận chuyển của toàn bộ vũ trụ, bất luận là vật thể gì cũng phải có lực tác dụng mới có thể vận chuyển, cho nên, khi Lực Lượng Áo Nghĩa Viên Mãn sẽ vượt qua cả Không Gian Áo Nghĩa, trên thực tế, nếu là một Luyện Thể Vương giả thực sự thì đối với Lực Lượng Áo Nghĩa sẽ không có tăng phúc nhiều, tên Sử Đào này quả thực là tu luyện uổng phí rồi, dù sao tại các phương diện khác thì Luyện Thể Vương giả đều kém hơn các Vương giả khác không ít.

Không dám lãnh đạm, tay phải Diệp Trần giơ Ngân Xà Bảo Kiếm lên cao, trùng trùng điệp điệp vung ra một đạo hỏa diễm kiếm khí, mang tất cả đi ra ngoài.

Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp —— Phần Thiên Chân Kiếm.

“Cái gì, Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp?”

Trần Thanh Hải lần nữa lắp bắp kinh hãi, hắn đã tung hoành Tinh Không suốt nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy qua Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên tu vi lại có thể sáng tạo ra Tam Chuyển cực hạn võ học, khó trách đối phương thoạt nhìn một điểm cũng không luống cuống.

Nhìn thì có vẻ chậm, nhưng thực sự lại rất nhanh, khí kình hình rồng cùng hỏa diễm kiếm khí trùng kích vào nhau.

“Oanh!”

Phảng phất như hai khỏa siêu đại tinh cầu va chạm vào nhau với tốc độ cực nhanh, khuếch tán ra một tầng rung động cực lớn, từng lớp sóng xung kích mãnh liệt tràn ra, phảng phất như nơi đây đã trở thành thế giới hải dương vậy.

Cuối cùng, khí kình hình rồng cùng hỏa diễm kiếm khí đã đồng quy vu tận, bất quá như âm vẫn chưa hết, hỏa diễm kiếm khí nhìn như đã bị dập tắt thì bỗng nhiên lại tuôn trào ra đợt công kích thứ hai, tác dụng chậm của Phần Thiên Chân Kiếm đã đến.

Vội vàng không kịp chuẩn bị nên Sử Đào căn bản không kịp né tránh, hai tay hắn giao nhau chống đỡ khiến cả người bị oanh kích bay ra xa, Ngân Quang trên người lập loè mà sắc mặt tái nhợt.

“Cái này là Lực Lượng Áo Nghĩa sao?”

Diệp Trần cảm giác được, lực lượng áo nghĩa của đối phương đã làm suy yếu rất nhiều tác dụng chậm của Phần Thiên chân kiếm, ngẫm lại cũng đúng, bất kỳ vật gì cũng đều liên quan đến lực tác dụng, ngay cả Phần Thiên Chân Kiếm cũng không ngoại lệ, mà Lực Lượng Áo Nghĩa lại rất hỗn loạn tại địa điểm bạo tạc, nên tất nhiên của tác dụng chậm từ Phần Thiên chấn kình đã bị ảnh hưởng nhất định, nếu không thì lực công kích không chỉ có như vậy.

“Luyện Thể Vương giả thật đúng là đáng sợ.”

Đại đa số Long tộc Cự Long đều là Luyện Thể Vương giả.

Bị chấn bay lui về phía sau đến hơn vạn dặm, Sử Đào mới ngừng lại được, hắn lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Trần, “Kiếm pháp không tệ, đáng tiếc lực công kích quá kém, ngay đến tư cách gãi ngứa cho ta cũng không có.”

“Vậy sao? Ngươi cứ thử xem.”

“Thử thì tất nhiên phải thử rồi.”

Ngân sắc khí diễm trên người Sử Đào càng lúc càng tăng lên, đạt đến cực hạn Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, chỉ chênh lệch một bước nhỏ nữa thì tựu là Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên, “vèo”, ngân sáng lóng lánh, Sử Đào phi tốc trùng kích tới một quyền, hai quyền, ba quyền,…, trọn vẹn mười quyền. Mười đạo Ngân sắc hình rồng khí kình bạo phóng tới Diệp Trần với nhiều góc độ khác nhau.

Diệp Trần sắc mặt vẫn bất biến, lập tức cánh tay phải nắm lấy Ngân Xà Bảo Kiếm không ngừng mê huyễn, phảng phất như có thể huyễn hoặc ra đến chín cánh tay phải vậy, nhưng điều này vẫn không có gì đáng nói, mà quan trọng nhất chính là Ngân Xà Bảo Kiếm trong tay Diệp Trần cũng xuất hiện biến hóa, một tầng hủy diệt Kiếm Ý màu đen tựa giống như mực nước bắt đầu theo chuôi kiếm lan tràn đến mũi kiếm.

Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý xuất chiêu.

Chương 1409: Lần sau đừng dẫn hắn tới nữa

Kiếm Ý có thể hóa những thứ mục nát trở nên thần kỳ, Hủy Diệt Kiếm Ý càng có thể như vậy.

Gã Ngân Long Đế Sử Đào này mặc dù đã đem tu vi của mình áp chế ở Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cảnh giới, nhưng Diệp Trần đoán chừng, nếu như hắn nổi đóa lên thì sẽ không kém hơn bao nhiêu so với Hỏa Tinh Thú Hoàng đã đại chiến với Ám Long Đế. Hai kẻ này, một là Bạch Ngân Cự Long, một là Hắc Ám Cự Long, đều là Cự Long nhưng nếu bàn về cấp bậc thì Bạch Ngân Cự Long sẽ kém hơn một chút, còn Hắc Ám Cự Long và Hoàng Kim Cự Long thì tương đồng nhau, đều là cao đẳng Cự Long.

Một kiếm quét qua làm mười đạo kình khí Long ảnh rối rít bị diệt vong, kiếm pháp ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý này không còn là kiếm pháp bình thường nữa, mà đã có lực lượng hủy diệt trong đó.

“Đi.”

Mười cánh tay ảnh ảo đồng quy về làm một, Diệp Trần chém một kiếm về phía Sử Đào.

Sau một khắc, một đạo kiếm khí màu đen chói mắt tỏa sát ra theo một đường thẳng và mang theo nhiệt độ kinh người, phảng phất đạo kiếm khí này chính là tinh hoa Thái Dương hội tụ thành.

Tam chuyển cực hạn kiếm pháp —— Nhật Tinh Hóa Cực.

“Phá cho ta!”

Trong lòng Sử Đào dâng lên dự cảm xấu, hắn rống một tiếng dữ dội, khí diễm màu bạc trên người hắn đột nhiên bạo tăng, đạt đến Sinh Tử Cảnh lục trọng Thiên cảnh giới, lúc này lực lượng mà Sử Đào nắm giữ càng thêm cường đại, khiến cho Ngũ Giai Thánh Long Quyền mà hắn thi triển ra cường thế vô cùng, loáng thoáng còn có thanh âm gầm thét của Cự Long truyền ra.

“Thật vô sỉ.”

Từ Tĩnh hừ lạnh.

Sử Đào trước đó đã nói sẽ đem tu vi áp chế ở Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, hiện tại rõ ràng đã phạm quy.

Long ảnh kình khí màu bạc trông rất sống động, theo quả đấm của Sử Đào cuồng hướng ra ngoài, cùng kiếm khí màu đen chói mắt trùng kích mạnh vào nhau, “Ầm ầm…”. Hỏa tinh văng khắp nơi, ngay cả phương viên mấy ngàn vạn đến trên ức dặm trong Tinh Không cũng bị đốt sáng lên, sóng xung kích đáng sợ xen lẫn giữa màu đen và màu bạc phát tán ra bốn phương tám hướng, đến mức một khỏa tinh cầu bình thường ở cách rất xa nơi đó cũng bị phát ra mấy tiếng gãy vỡ rồi ầm ầm bạo liệt, nhưng nó còn chưa kịp bộc phát thì đã bị sóng xung kích quét tới thổi tan thành cát bụi.

Phải cực kỳ khó khăn, hắc sắc kiếm khí mới chém đứt được thân thể Long ảnh khí kình màu bạc, trước đó nó còn có thể kiên trì được nhưng sau vài lần trùng kích thì thân thể đã bị phá vỡ và trở nên giống như một quả bóng da bị trút giận vào, lực lượng dần dần bị triệt tiêu mất và sau đó tan rã hoàn toàn. Hắc sắc kiếm khí giờ đây đã mất đi trở ngại, chợt lóe lên rồi hiện ra tại trước người Sử Đào.

“Làm sao có thể như vậy chứ?”

Sử Đào quá sợ hãi, hắn lấy tư cách là Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên cảnh giới để thi triển ra Ngũ giai Thánh Long Quyền, ngay cả Tam Tinh tướng quân cũng không dám ngăn cản, vậy mà đối phương lại cường ngạnh phá vỡ. Hơn nữa, kiếm khí ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý này thậm chí có thể không xem lực lượng áo nghĩa của hắn ra gì, phải biết rằng lực lượng áo nghĩa của hắn có thể làm cho uy lực sát chiêu của địch nhân bị giảm đi rất nhiều.

Không có thời gian nghĩ tại sao, Sử Đào lập tức lần nữa bắt chéo hai cánh tay trước ngực để chống va chạm và ngăn trở đạo kiếm khí này.

Oanh!

Hắc sắc kiếm khí bộc phát ra vô số sợi kiếm khí thật nhỏ bắn lên người Sử Đào. Ngay lập tức, khí diễm màu bạc trên người của Sử Đào bị xẻ ngang dọc ra, thừa nhận lấy hình phạt lăng trì của kiếm khí.

Mặc dù vậy, Sử Đào rốt cuộc vẫn là Sinh Tử Cảnh Thất trọng thiên Phong Đế Vương Giả, hắn vẫn còn đang áp chế một trọng thiên.

Hắn chẳng những có Thất cấp Linh Thể mà phòng ngự thân thể cũng vô cùng kinh người. Trên người lại được mặc một bộ Đỉnh tiêm Đế cấp khôi giáp nên Hủy diệt kiếm khí khó có thể đả thương được hắn, nhiều nhất cũng chỉ để cho hắn chật vật một chút mà thôi. Bất quá đây chỉ là một hồi tỷ thí chứ không phải là chiến đấu sinh tử, một khi rơi xuống thế hạ phong thì chính là thua rồi, không có lý do gì để biện minh cả.

Sau khi làm cho uy lực kiếm khí tan hết đi thì Sử Đào đã bị đánh lui cả thảy hơn vạn dặm, từ lúc mới bắt đầu chiến đấu đến thời điểm hiện tại, hắn không hề chiếm cứ được chút thượng phong nào, ngay cả khi đem tu vi tăng lên tới Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên.

Trên thân thể khôi ngô của hắn vẫn còn dính một mảnh hắc sắc kiếm khí, trông nó như một con rắn nhỏ không ngừng bò loạn và linh hoạt dị thường. Kiếm khí ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý không phải là thứ dễ dàng phá bỏ hay thanh trừ như vậy, một khi nó bám được vào trên người đối thủ thì chỉ cần đối phương có chút sơ hở, kiếm khí sẽ tận dụng mọi thứ để chui vào trong cơ thể và tiến hành phá hoại, muốn thanh trừ hủy diệt kiếm khí thì phải có võ đạo ý chí cùng năng lượng bản thân rất cao, thiếu một thứ cũng không được.

Rống!

Hai cánh tay chấn động mãnh liệt, Sử Đào đem cảnh giới tăng lên tới cực hạn, “sưu sưu”, từng đạo hủy diệt kiếm khí bị lực lượng cường đại ép bay ra ngoài giống như những mũi tên nhọn bắn đi thật nhanh vậy.

Ở bên ngoài vạn dặm, Diệp Trần cũng không tiếp tục động thủ, hắn cho là kết quả này đã rất rõ ràng, nếu như đối phương biết giữ lời nói thì trận tỷ thí này đã phân thắng bại rồi.

Ngân Xà bảo kiếm tra vào vỏ, Diệp Trần đối với Từ Tĩnh nói: “Chúng ta đi.”

Ngày sau, hắn sẽ cùng Từ Tĩnh bái phỏng Long Tộc nhưng không phải là hiện tại, dù sao nhân sinh của bọn hắn còn rất dài, không cần nóng lòng nhất thời.

“Sao chứ, ngươi chấp nhận thua sao?” Sử Đào cao giọng nói.

Diệp Trần quay đầu lại nói: “Thua chính là ngươi, ngươi đã thua rất rõ ràng rồi.”

“Hừ, ta thừa nhận đã xem thường ngươi, nhưng ngươi cũng không gây thương tổn được cho ta, nếu đây là một cuộc chiến sinh tử thì ta nhất thời chỉ rơi vào thê hạ phong mà thôi, ai có thể cười đến cuối cùng thì mới thật sự là kẻ chiến thắng.”

Sử Đào có chút biệt khuất, nếu sớm biết Diệp Trần có thực lực cường đại như vậy thì hắn đã không nói sẽ hạn chế tu vi của mình, bây giờ chính điều đó đã trở thành “tảng đá” đập vào chân của mình.

“Thế ngươi muốn thế nào?”

Diệp Trần hỏi.

“Chiến đấu thật sự, không hạn chế thời gian, người thua sẽ nghe theo người thắng, dĩ nhiên, ta sẽ không để cho ngươi chết đâu.”

Sử Đào lạnh lùng nói.

“Ngươi thật đúng là giỏi tính toán thật.” Diệp Trần sắc mặt khó coi, đối phương là Bạch Ngân Cự Long, lại phối hợp thêm đỉnh tiêm Đế cấp khôi giáp, Diệp Trần muốn đả thương hắn cơ hồ là không thể nào, mà cảnh giới của mình lại kém hơn hắn đến hai trọng thiên, khôi giáp trên người cũng chỉ là cao đẳng Đế cấp khôi giáp, lực phòng ngự tất nhiên xa xa không bằng đối phương, đánh tới phút cuối cùng thì Diệp Trần chỉ có thể bại mà thôi, không có biện pháp nào khác cả. Nếu chiến đấu trong thời gian dài, chiến lực tương đương nhau cũng không có nghĩa là không thể phân ra thắng bại.

“Nếu như ta không đáp ứng thì sao?”

Diệp Trần cũng không ngốc, hắn sẽ không đem mặt hạn chế của mình ra đùa giỡn, đối mặt với loại đối thủ này, hắn sẽ chọn biện pháp rời đi, lấy tốc độ của hắn thì đối phương khó có thể đuổi theo kịp.

Điều Diệp Trần lo lắng chính là Long Tộc trưởng lão Trần Thanh Hải, Trần Thanh Hải có thể thuấn di, đây là một năng lực hết sức kinh khủng.

“Không đáp ứng cũng phải đáp ứng đấy.”

Khí diễm màu bạc trên người Sử Đào tăng vọt, hắn đứng ở nơi đó mà trông giống như là một Thái Dương màu bạc vậy.

“Đủ rồi.”

Đúng lúc này, Trần Thanh Hải lên tiếng.

“Trưởng lão.” Sử Đào nhìn về phía Trần Thanh Hải.

“Đủ rồi, để cho bọn họ đi, chúng ta trở về.” Trần Thanh Hải phất phất tay.

“Nhưng…”

Sắc mặt Sử Đào liền biến sắc.

Trần Thanh Hải trợn mắt nhìn đối phương một cái, “Chẳng lẽ ngươi đã quên các vị cao tầng đã căn dặn ngươi thế nào rồi? Hết thảy mọi thứ ngươi phải nghe theo mệnh lệnh của ta, thế nào, ngay cả lời của ta ngươi cũng không nghe?”

“Sử Đào không dám.”

“Các ngươi đi đi! Bất quá ta hy vọng các ngươi nên hạ hồi suy nghĩ, cô nương này thủy chung chính là một thành viên của Long Tộc chúng ta, số lượng thành viên Long Tộc chúng ta đã vô cùng thưa thớt, chắc chắn sẽ không bạc đãi nàng.” Trần Thanh Hải đối với Diệp Trần nói.

Diệp Trần gật đầu, “Thật ra thì chuyện này không phải là không thể nói chuyện một chút được, nhưng trước tiên thì hai bên phải đối đãi ngang hàng nhau, lần sau nhớ không được dẫn hắn tới nữa.”

Diệp Trần có thể khẳng định, Long Tộc sẽ phái người tới lần thứ hai, hắn không hy vọng trong đó tiếp tục có mặt Sử Đào, tên Cự Long này quá cao ngạo, không xem ai ra gì.

“Ngươi!”

Sử Đào nghe ra đối phương đang khinh bỉ mình.

“Tốt.”

Trần Thanh Hải gật đầu, hắn cũng cảm giác bản thân mình đã dùng sai phương pháp rồi, chủ yếu là đối với sự tình Hoàng Kim Cự Long phối ngẫu không phải là với Cự Long, điều đó làm cho hắn rất mất hứng.

“Chúng ta đi.”

Trần Thanh Hải bắt lấy bả vai Sử Đào, trong nháy mắt đã nhanh chóng biến mất tại chỗ.

“Chúng ta cũng đi thôi.”

Diệp Trần cùng Từ Tĩnh hướng phía Huyền Trọng Tinh bay đi.

Chương 1410: Trùng kích sinh tử cảnh lục trọng thiên

Bên trên Huyền Trọng Tinh, Mộ Dung Khuynh Thành vẫn còn chưa xuất quan.

Luận về căn cơ, Mộ Dung Khuynh Thành đến cùng kém hơn một chút so với Từ Tĩnh, Từ Tĩnh là Hoàng Kim Cự Long, ngay từ lúc trưởng thành liền tiến được vào Sinh Tử Cảnh, loại nội tình hùng hậu này không phải Hắc Ám Ma Nữ huyết thống của Mộ Dung Khuynh Thành có thể so sánh được, trừ phi Mộ Dung Khuynh Thành có thể thực sự trở thành Hắc Ám Ma Nữ, đến lúc đó, tình huống có lẽ sẽ trái lại, Hoàng Kim Cự Long so với Hắc Ám Ma Nữ lại kém hơn mấy lần.

“Chúng ta về trước đi.”

Diệp Trần đối với Từ Tĩnh nói.

“Ừ, Khuynh Thành tỷ tỷ đoán chừng phải qua ít ngày nữa mới có thể đột phá đến tứ trọng thiên rồi.” Từ Tĩnh gật đầu.

Ly khai Huyền Trọng Tinh, Diệp Trần lấy Mị Ảnh hào ra, hai người đi vào bên trong, “bá”, Mị Ảnh hào không ngừng tăng tốc độ rồi cuối cùng chui vào hư không.

Diễm Hỏa Tinh, Hỏa Hoa Thành.

Đứng ở trên không phủ thành chủ, sau khi thu hồi Mị Ảnh hào, Diệp Trần cùng Từ Tĩnh tiến vào phủ.

Ngao aaaaaa…!

Tiếng sói tru vui sướng vang lên, một đạo hồng ảnh chạy về phía Diệp Trần.

“Sói con.”

Hồng ảnh này chính là Linh thú Thực Mộng Lang của Diệp Trần, từ khi trở thành thành chủ Hỏa Hoa Thành, Diệp Trần đã đem Thực Mộng Lang đặt ở trong phủ, để cho nó trông coi nơi này.

Thực Mộng Lang tuy đã sớm trở thành Yêu Vương, nhưng bất quá vẫn không cách nào hóa hình, vì vậy Diệp Trần xem như cũng hiểu được, Thực Mộng Lang hẳn là thuộc về một loại Tinh Không Cự Thú trong vũ trụ, căn bản không thể Hóa Hình, cả đời chỉ có thể xuất hiện bằng diện mạo Yêu thú mà thôi, đương nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của Diệp Trần, kỳ thật trong lịch sử cũng xuất hiện qua một số Tinh Không Cự Thú có thể Hóa Hình, tất cả đều có thực lực ngập trời, thậm chí có thể so với đỉnh phong Chí Tôn.

Vuốt ve đầu Thực Mộng Lang, Diệp Trần cười nói: “Cố gắng tu luyện để tranh thủ sớm đến ngày trở thành Yêu Đế nhé. Nói không chừng sau khi trở thành Yêu Đế thì ngươi có thể Hóa Hình đấy.”

“Chủ nhân, kỳ thật thuộc hạ có thể Hóa Hình hay không cũng không sao cả, quan điểm thẩm mỹ của thuộc hạ và chủ nhân không quá giống nhau đâu.” Thực Mộng Lang cũng không ngại về hình dạng của mình.

“Ha ha, ta cũng thế.”

Phủ thành chủ rất lớn, không thua gì một tòa thành thị cự đại, bên trong có hồ nước, có dãy núi, có không ít khu kiến trúc, thậm chí còn có cả mảng lớn thảo nguyên. Không gian cũng đủ lớn để cho mỗi người đều có khoảng sân của riêng mình, chỉ có điều có lớn có nhỏ mà thôi, bất quá những thứ này không phải là thứ tối trọng yếu nhất của phủ thành chủ, quan trọng nhất chính là vô số trận pháp cùng cấm chế. Có các trận pháp cùng cấm chế này thì mới có thể bảo đảm phủ thành chủ không bị tập kích, nếu không thì dù nơi này có tốt thì cũng không hơn gì “gà đất chó kiểng”.

Trên thảo nguyên của phủ thành chủ, Diệp Trần đang diễn luyện Không Gian Áo Nghĩa kiếm pháp Siếp Na Huy Hoàng.

Trong Tam đại Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp, Siếp Na Huy Hoàng có thể nói là kiếm pháp đặc trưng nhất của Diệp Trần, là tuyệt chiêu đầu tiên mà hắn tự nghĩ ra, mãi đến tận bây giờ, thủy chung vẫn không có giới hạn.

Trong đó có công lao to lớn của Không Gian Áo Nghĩa, nhưng bản thân kiếm pháp Siếp Na Huy Hoàng mới chính là trọng yếu nhất.

Phải biết rằng, nếu bản thân kiếm pháp không được tốt thì chỉ có thể dung nạp áo nghĩa rất hạn chế mà thôi, theo lý mà nói thì tầm nhìn và sức sáng tạo tại rất nhiều năm trước sẽ rất khác so với cấp độ ở hiện tại.

Bất quá kiếm pháp Siếp Na Huy Hoàng lại không giống như vậy, đây là một chiêu kiếm pháp có năng lực tiến bộ không ngừng. Siếp Na Huy Hoàng, ngay từ ý nghĩa tên gọi của nó cũng phần nào có thể thấy được sự truy cầu Huy Hoàng trong một Siếp Na, tất cả những thứ khác đều không quan trọng, cho nên, Thần Vận của nó mặc dù không cách nào gia tăng thêm nhưng tại trên phương diện kỹ xảo lại có thể gia tăng một ít, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao nó có thể một mực theo bước cùng Diệp Trần.

Sau khi Không Gian Áo Nghĩa đạt tới chín thành, Siếp Na Huy Hoàng liền cần phải tiếp tục được cải tiến.

Phốc!

Phốc! Phốc!

Vung vẩy một cách đơn giản hay chỉ cần đâm thẳng thôi, lập tức tại nơi mũi kiếm tách ra một luồng sáng vô cùng huy hoàng, nếu tinh tế quan sát sẽ có thể phát hiện cái luồng sáng huy hoàng này thần diệu vô cùng, bên trong nó phảng phất như có ẩn chứa một khỏa tinh tú cực đại, lúc uy năng bộc phát, cái khỏa tinh tú cực đại này sẽ bạo liệt và tách ra một sự huy hoàng cuối cùng.

“Vẫn chưa đủ!”

Diệp Trần có thể cảm giác được, Kiếm Ý vẫn còn chưa được vận dụng hết.

Nói cách khác, một kiếm này, không đạt đến đầy đủ hỏa hầu.

Một ngày, hai ngày, ba ngày, một tuần lễ, hai tuần lễ, ba tuần lễ trôi qua…

Trong nháy mắt, một tháng đã đi qua nhưng rốt cuộc tiến bộ của Diệp Trần vẫn rất nhỏ.

Hô!

Thở ra một ngụm trọc khí trùng trùng điệp điệp, Diệp Trần đình chỉ thi triển kiếm pháp.

“Xem ra, còn thiếu một cơ hội nào đó rồi.”

Ngân Xà Bảo Kiếm được tra vào vỏ, Diệp Trần đi về hướng địa điểm Từ Tĩnh đang tu luyện.

Bên kia thảo nguyên, Từ Tĩnh đang một lần lại một lần vung quyền, tất cả quyền phong được phát ra lập tức hóa thành khí kình Kim Sắc Long ảnh, quét ngang tám phương.

Có thể nhìn ra được, Từ Tĩnh vẫn chưa vận dụng đến Long lực cùng võ đạo ý chí, nếu không thì uy năng không có khả năng chỉ có một chút như vậy.

Tam giai Thánh Long quyền ư?

Diệp Trần nhìn ra một chút sự tình.

Rất hiển nhiên, Sử Đào thi triển ra Ngũ giai Thánh Long quyền đã để cho Từ Tĩnh có được một ít cảm ngộ, tại trên cơ sở Nhị giai Thánh Long quyền đã có thêm một bước tiến, từ đó tự mình sáng tạo ra Tam giai Thánh Long quyền, tuy nói còn chưa biết cái Tam giai Thánh Long quyền này có phải là chính tông hay không, nhưng đến cùng khi đạt đến một bước này thì chiến lực của nàng đã gia tăng gấp bội rồi.

“Từ Tĩnh có ngộ tính cũng rất cao minh a!”

Diệp Trần trên mặt lộ ra nét vui vẻ.

“Diệp Trần!”

Từ Tĩnh phát hiện Diệp Trần đến, liền ngừng lại.

“Đây là Tam giai Thánh Long quyền của nàng sao?” Diệp Trần hỏi.

Từ Tĩnh gật gật đầu, “Giữa Nhị giai Thánh Long quyền và Ngũ giai Thánh Long quyền có chênh lệch rất lớn, bất quá Quyền Ý lại giống nhau, Tứ giai Thánh Long quyền muội suy diễn không ra, nhưng Tam giai Thánh Long quyền thì vẫn có thể đấy.”

“Một vài ngày kế tiếp, có lẽ nhóm sứ giả thứ hai của Long tộc sẽ tới, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng bọn họ nói chuyện một cách êm thắm.” Long tộc ở vào Thanh Long tinh vực, việc qua lại cần không ít thời gian.

Mà Từ Tĩnh tại bên trên Man Hoang Tinh ở Chân Linh Thế Giới đã đem Lực Lượng Áo Nghĩa tìm hiểu đến tình trạng rất cao thâm, Quyền Ý của Thánh Long quyền tuy không nói là đã rõ như lòng bàn tay, nhưng ít nhất cũng đã đạt đến tình trạng “cưỡi ngựa xem hoa” rồi, nếu không cũng đã không có khả năng nhìn Ngũ giai Thánh Long quyền một lần mà có thể suy diễn ra Quyền Ý của Tam giai Thánh Long quyền, một khi đạt được tinh ý quyền pháp ở phía sau của Thánh Long quyền thì đừng nói là 10 hạng đầu của Thiên Vương bảng, đệ nhất cũng là có khả năng rất lớn đấy.

Từ Tĩnh cũng không nói gì, kỳ thật, nếu như không phải đối phương quá mức bá đạo, vênh váo hung hăng.. thì đi đến đó xem cũng không sao, nàng cũng muốn nhìn một chút những Cự Long kia có giống như mình hay không.

Diệp Trần sao lại không nhìn ra tâm tư của Từ Tĩnh, trầm ngâm nói: “Huynh cần phải về Thần Chi Nhạc Viên một chuyến, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nửa tháng sau ta sẽ trở lại.”

Hắn có ý định trùng kích Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên, Chân Nguyên của Sinh Tử Cảnh Ngũ trọng thiên và Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên có độ tinh khiết và độ hùng hậu chênh lệch nhau trên dưới 10 lần, một khi tấn phong thì biên độ tăng thực lực lên là rất lớn, đến lúc đó càng có thể khống chế tốt Vĩnh Dạ Đế Kiếm cùng Hỗn Nguyên Nhất Khí khải, thực lực sẽ càng mạnh hơn nữa, ít nhất lực lượng cũng sẽ đủ dùng.

“Vâng, chàng yên tâm, thiếp sẽ thường xuyên đi Huyền Trọng Tinh, nhìn xem Khuynh Thành tỷ tỷ có xuất quan hay không.”

Từ Tĩnh tựa hồ cũng biết Diệp Trần nghĩ gì.

Ngay ngày hôm đó, Diệp Trần liền trở về Thần Chi Nhạc Viên.

Tầng hai Thời Gian Tháp.

Diệp Trần ngồi xếp bằng ở chỗ kia, cố gắng vận chuyển Chân Nguyên, một lần lại một lần, lần sau đều muốn nhanh hơn một tia so với lần trước, đối với căn cơ Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, Diệp Trần đã tôi luyện rất vững chắc từ trước đó vài năm, cũng thường xuyên lợi dụng Thời Gian Tháp để rèn luyện Chân Nguyên, lần này tại hạch tâm chi địa của Huyền Vũ phế tích đã gặp được Quyền Ý Chí Tôn còn sót lại nên Chân Nguyên cùng tinh thần của Diệp Trần lại lần nữa được tôi rèn. Đến giờ phút này, hắn đã có mười phần mười nắm chắc có thể trùng kích Lục trọng thiên cảnh giới rồi.

Chương 1411: Thiên cấp đỉnh giai công pháp

Thời Gian Tháp trải qua một trăm ngày, ngoại giới chỉ qua một ngày.

Trong nháy mắt, Thời Gian Tháp đã đi qua 2 năm nhưng tại ngoại giới mới chỉ đi qua không đến tám ngày.

Ngày hôm đó, trên người Diệp Trần tách ra thanh sắc quang mang mãnh liệt và vô cùng chói mắt, vì vậy cả người Diệp Trần trông như một mặt trời tỏa ra ánh sáng màu xanh vậy, mà ở bên trong thanh sắc quang mang này như đang chuẩn bị thăng hoa một cỗ lực lượng cực kỳ đáng sợ không ngừng vận động.

“Sắp đột phá rồi!”

Diệp Trần vung tay lên, một cỗ dòng chảy Nguyên Thạch từ trong Trữ Vật Linh Giới bay ra, xoay quanh tại trên đỉnh đầu Diệp Trần.

Sau một khắc, năng lượng Nguyên thạch bành trướng theo huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu rót vào trong cơ thể Diệp Trần.

Mười vạn khối!

30 vạn khối!

50 vạn khối!

Một trăm vạn khối!

Trùng kích Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên cảnh giới cần có số lượng Nguyên thạch rất lớn, một trăm vạn khối Nguyên thạch cũng như muối bỏ biển, không đáng là gì.

200 vạn!

300 vạn!

500 vạn!

Bảy trăm vạn!

Lúc số lượng Nguyên thạch tiêu hao đạt tới tám trăm vạn, Diệp Trần rốt cục đã tiến vào trạng thái đột phá, “ôngggg”, một đóa Thanh Liên cực lớn thành hình tại trên đỉnh đầu Diệp Trần và chậm rãi xoay tròn, chỉ có Diệp Trần mới biết rõ vì sao trên đỉnh đầu của mình lại xuất hiện một đóa Thanh Liên cực lớn này, đây là bởi vì Thanh Liên Kiếm Quyết của hắn đang từ cấp bậc Cao giai đã tăng lên tới Thiên cấp Đỉnh giai rồi.

Công pháp cùng bí pháp không giống với nhau, giai đoạn sau của Thiên cấp Đỉnh giai bí pháp còn có Thiên Vương Cấp bí pháp, Đế cấp bí pháp thậm chí Hoàng Cấp bí pháp, chủ yếu là bí pháp cùng loại với võ học sẽ có thể tăng lên không gian rất lớn. Nhưng đối với công pháp, sau khi đã đạt đến Thiên cấp Đỉnh giai thì trên cơ bản xem như đã đến đỉnh điểm rồi, tiếp tục tiến thêm 1 bước nữa thì chỉ có thể là Chí Tôn công pháp mà thôi.

Chí Tôn công pháp ẩn chứa huyền bí của vũ trụ, dưới tình huống bình thường, chỉ có Chí Tôn mới có thể sáng tạo ra mà thôi. Chí Tôn cường đại ở chỗ từng phương diện đều là mạnh nhất, nếu tổng hợp lại thì quả thực là không gì có thể sánh kịp, bởi năng lực đã bao quát vũ trụ rồi.

Sau khi Thanh Liên Kiếm Quyết tăng lên tới Thiên cấp Đỉnh giai, Diệp Trần phát hiện ra Chân Nguyên của mình càng thêm giống Kiếm Nguyên hơn, độ tinh khiết rất kinh người, đây cũng là nguyên nhân vì sao khi đột phá cảnh giới, trọn vẹn tiêu hao đến tám trăm vạn Nguyên thạch.

Đương nhiên, Diệp Trần không thiếu Nguyên thạch, tám trăm vạn Nguyên thạch đối với hắn mà nói, bất quá cũng giống như “trâu mất chín sợi lông” mà thôi.

Thế nhưng đối với người khác mà nói thì lại là cả một vấn đề, rất nhiều độc hành Vương giả đều dựa vào tuế nguyệt để xây dựng nên, họ phải tích lũy đại lượng tài phú, nếu không thì bọn họ lấy ở đâu ra nhiều Nguyên thạch như vậy để dùng, huống chi, sau mỗi lần chiến đấu, hao tổn Chân Nguyên cũng phải dựa vào Nguyên thạch để khôi phục nhanh hơn. Thật sự nếu không có Nguyên thạch thì chỉ có thể đi bế quan mà thôi, ví dụ như Diệp Trần, nếu quả thật chân nguyên bị tiêu hao hết thì phải dùng hơn tám trăm vạn Nguyên thạch mới có thể khôi phục Chân Nguyên, đây không hề là một con số nhỏ đấy. Nếu không có cái mấy ngàn vạn đến hơn trăm triệu Nguyên thạch, căn bản bọn hắn sẽ không dám cùng người khác luân phiên chiến đấu.

Tóm lại, Sinh Tử Cảnh Nhất hay Nhị trọng thiên Vương giả là những đối tượng nghèo nhất, có một số người trong bọn họ đoán chừng mấy ngàn Nguyên thạch cũng đều không dám xuất ra, Sinh Tử Cảnh tam hay tứ trọng thiên thì ở tiêu chuẩn bình thường, đoán chừng có thể nắm giữ mấy vạn đến hơn mười vạn. Còn đối với Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên đến lục trọng thiên, tài phú của bọn hắn rất không ổn định, có thể nắm giữ hơn mười vạn đến trên trăm vạn, thậm chí hơn mấy ngàn vạn hay hơn trăm triệu cũng có thể, bởi vì để đạt tới cảnh giới này, khẳng định phải bỏ ra vô số năm, như vậy cũng đủ để bọn hắn từ từ tích lũy ra không ít tài phú.

Đương nhiên, các Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên Vương giả khác lại không giống với Diệp Trần, bọn hắn trùng kích Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên, đoán chừng cũng tiêu hao không đến một trăm vạn Nguyên thạch, Chân Nguyên của Diệp Trần so với bọn hắn hùng hậu và thuần túy hơn rất nhiều, Thiên cấp Đỉnh giai công pháp cũng không phải là thứ ăn chay đâu, nói ngắn ngọn lại thì không thể so sánh người này với người kia được. Tại mười mấy năm trước, tài phú của Diệp Trần cũng chỉ được chừng hơn mười vạn, phải bán cả Vương cấp chiến hạm cùng Cực phẩm bảo kiếm để tìm kiếm lợi nhuận, còn hiện tại thì vài tỷ nguyên thạch hắn cũng có thể tùy tiện tiêu sài mà không phải quá đau lòng.

Đứng người lên, Diệp Trần đi ra khỏi Thời Gian Tháp.

Thừa lúc Thần Chi Thuyền ly khai Thần Chi Nhạc Viên, Diệp Trần cũng không trực tiếp đi đến Huyền Trọng Tinh, nếu như Mộ Dung Khuynh Thành đã tấn phong thành công rồi, nhất định sẽ trở về Hỏa Hoa Thành, còn nếu như chưa tấn phong thành công thì hiện tại có đến cũng vô dụng, chi bằng chạy về Hỏa Hoa Thành sớm một chút cho thỏa đáng, miễn cho xảy ra việc Long tộc sứ giả đến mà hắn lại không có mặt ở đó.

Trở lại Hỏa Hoa Thành, quả nhiên, Mộ Dung Khuynh Thành cũng chưa trở lại, đoán chừng vẫn còn đang bế quan.

“Sư phụ.”

Lãnh Tinh Hàn vừa muốn đi ra ngoài thì đụng phải Diệp Trần.

“A, con đi ra ngoài làm gì?”

Diệp Trần hỏi.

“Đệ tử đi gia nhập một đội ngũ, chuẩn bị đi xông vào Toàn Phong Bí Cảnh, hôm nay sẽ là ngày xuất phát.”

“Toàn Phong Bí Cảnh sao?”

Diệp Trần đã nghe nói qua Toàn Phong Bí Cảnh, nơi đây là một Tinh Không Bí Cảnh không tính là quá nguy hiểm, bất quá đối với Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên hoặc là Vương giả tam trọng thiên trở xuống mà nói, vẫn là tương đối nguy hiểm, đương nhiên, hắn cũng không ngăn cản Lãnh Tinh Hàn, thiên tài phải trải qua rèn luyện thì mới có thể toả ra ánh sáng hào quang. Hắn đối với tứ đại đệ tử của mình xem như tương đối nghiêm khắc, chỉ cấp cho mỗi người bọn hắn mười vạn Nguyên thạch, khi dùng hết rồi thì phải tự mình đi kiếm thêm mà dùng, chờ đến lúc đột phá đến tam trọng thiên thì sẽ lần nữa cho bọn hắn một số Nguyên thạch.

“Cẩn thận một chút, nhân tâm khó dò đấy.”

Diệp Trần gật đầu nói.

“Lời sư phụ dạy bảo, đệ tử đã minh bạch.” Lãnh Tinh Hàn cũng không phải chim non, tuy không thể thân kinh bách chiến như Diệp Trần, nhưng cũng rất nổi tiếng, sẽ không dễ dàng bị mắc lừa mà lâm vào nguy cơ.

Trên thảo nguyên, Từ Tĩnh đang diễn luyện Tam giai Thánh Long quyền.

So với hơn một tuần lễ trước, Tam giai Thánh Long quyền của Từ Tĩnh càng thêm thuần thục, Quyền Ý vô cùng kinh người.

“Chàng trở lại rồi sao?” Từ Tĩnh ngừng lại.

“Người của Long tộc vẫn chưa tới sao?”

Từ Tĩnh lắc đầu.

“Không vội, có lẽ sẽ nhanh thôi!”

Long tộc không có khả năng sẽ buông tha cho Từ Tĩnh, một đầu Hoàng Kim Cự Long có trọng yếu bao nhiêu là hết sức rõ ràng, đủ để trở thành trụ cột của Long tộc, thậm chí là trụ cột của cả một quốc gia đấy.

Một đoạn thời gian kế tiếp, Diệp Trần một mực tọa vị ở phủ thành chủ, hiểu rõ thêm thoáng một chút về tình hình Diệp gia cùng Lạc Trần Kiếm Tông.

Đối với Diệp Huyền cùng Diệp Tiểu Tiểu, Diệp Trần có cảm tình hết sức phức tạp, bọn hắn coi như là thiên tài không lớn cũng không nhỏ, chỉ cần trải qua tôi luyện thì ngày sau khẳng định sẽ có một ít thành tựu, nhưng Diệp Trần cũng sợ bọn họ tại trong lúc lịch lãm rèn luyện mà vẫn lạc, thân tử đạo tiêu, đây là rất có thể sẽ xảy ra, bởi không phải thiên tài nào cũng đều có thể đi đến cuối cùng, chín thành các thiên tài đều chết ở trên con đường tiến thân của mình.

Cho nên Diệp Trần cũng không biết nên để cho Diệp Huyền, Diệp Tiểu Tiểu quyết chí tự cường, hay vẫn là an ổn sống qua ngày như hiện tại, đương nhiên, bằng vào tiềm lực của đệ đệ và muội muội, đột phá đến Sinh Tử Cảnh là không có vấn đề gì, chỉ là sớm muộn mà thôi.

Về phần Lạc Trần Kiếm Tông, chỉ có Trương Hạo Nhiên là rất dốc sức liều mạng, thường xuyên không ở trong phủ thành chủ mà đi ra bên ngoài lưu lạc, hiện tại hắn cũng không có ở phủ, mỗi người đều có chí riêng, Diệp Trần cũng biết rõ Trương Hạo Nhiên không phải thích cuộc sống bình thường, mỗi người bọn hắn đều muốn hướng tới một tương lai huy hoàng cả.

Ngược lại, La Hàn Sơn cùng Chu Mai thì cảm thấy cuộc sống hiện tại rất tốt, bọn hắn cũng không hy vọng xa vời về nhân sinh của mình có nhiều đặc sắc, chỉ cần đột phá đến Sinh Tử Cảnh để có mười vạn năm tuổi thọ, sau đó nhìn hậu nhân của chính mình chậm rãi phát triển thì tốt rồi, mà ở Lạc Trần Kiếm Tông, bọn hắn càng không cần lo lắng về vấn đề sinh tồn của chính mình nữa.

Nhoáng cái lại thêm một tuần lễ đi qua, phủ thành chủ vẫn rất tĩnh lặng.

Trên truyền tống trận ở một ngôi sao cách Diễm Hỏa Tinh không xa, hai đạo nhân ảnh xuất hiện.

Một người là Trần Thanh Hải, một người là lão giả có mái tóc trắng xoá, mặt mũi lão trông rất hiền lành, mang trên mặt nét mỉm cười rất thản nhiên, cũng có loại cảm giác đã trải qua tang thương, lão mặc dù đang cười nhưng lại thấy như có cả một hương vị nhân gian vậy.

“Tiểu gia hỏa, chúng ta sẽ gặp lại nhanh thôi, không biết ngươi đã phát triển đến mức nào rồi?”

“Ta thật sự rất chờ mong a!”

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 8 giờ trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)