Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 260 [Chương 1396 đến 1399]
❮ sautiếp ❯Chương 1396: Hỏa tinh thú hoàng
Trở lại khoảnh khắc trước đó.
Sau khi lâm vào vòng vây trùng trùng điệp điệp của mấy trăm con Hỏa Tinh Thú, Diệp Trần ra sức vung vẩy Long Tuyền Kiếm nhưng tất cả đều phí công bởi với số lượng bọn chúng quá nhiều, kiếm khí tuy có thể chém đứt thân thể của những con Hỏa Tinh Thú ở phía trước nhất, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì, đám Hỏa Tinh Thú ở phía sau thừa cơ mãnh liệt bổ nhào về phía trước, tiến sát người Diệp Trần buộc hắn phải dùng kiếm đón chặn, tiếng kim loại ma sát “cót két, cót két” kịch liệt vang lên, Diệp Trần thoáng cái đã trúng mấy lần công kích từ móng vuốt sắc bén của Hỏa Tinh Thú. Lực sát thương của chúng mạnh vô cùng, thậm chí có thể so với Luyện Thể Phong Đế Vương giả.
Máu tươi cuồng phun, thân thể Diệp Trần cơ hồ đã bị vặn vẹo, nếu như chỉ một con Hỏa Tinh Thú công kích hắn thì hắn còn có thể kháng trụ, nhưng bây giờ lại có vài con ở chung quanh đồng loạt công kích, những công kích từ nhiều phương hướng khác nhau tạo ra lực xé rách lên trên người Diện Trần, thân thể hắn như thế nào có thể chịu nổi, nếu không nhờ có Thiết Huyết ngân lam sáo trang một mực thủ hộ cho hắn, có lẽ công kích lúc nãy đã có thể làm cho thân thể của hắn bị xé nát ra rồi.
Oanh!
Đến đây vẫn chưa xong, một con Hỏa Tinh Thú “cỡ nhỏ” lao đến và vỗ một trảo như “dời non lấp biển, như thiên thần nộ kích” vào trên lồng ngực của Diệp Trần khiến nó bị lõm xuống dưới một mảng lớn, máu tươi càng cuồng bắn ra ngoài nhiều hơn. Lúc này đây, Diệp Trần đã bị tấn công đến mức hoàn toàn ngu dại, không còn biết bất kỳ thứ gì xung quanh, không còn biết chính mình là ai nữa.
Trong Hồn Hải của hắn lúc này như sóng to gió lớn cuồn cuộn.
Linh hồn cùng thân thể là hai thứ không thể tách rời, khi thân thể bị trọng thương thì linh hồn cũng sẽ sinh ra biến động, giờ này khắc này, Diệp Trần đã sa vào trong nguy cơ mà từ trước đến nay chưa từng có.
Bất Hủ Kiếm Hồn điên cuồng chấn động, Kiếm Ý tựa giống như bạch sắc thánh quang tràn ngập ra để bảo vệ linh hồn cùng thân thể Diệp Trần, mà Hủy Diệt Kiếm Hồn ở cạnh bên Bất Hủ Kiếm Hồn cũng đồng dạng vì sợ hãi mà tâm rung động và bắt đầu chuyển mình, “ông, ông, ông, ông ông ông”, Hủy Diệt Kiếm Hồn phảng phất như thức tỉnh, một cổ hắc sắc Kiếm Ý đen như mực nước bắt đầu tràn ra, cho đến khi địa vị của nó tương đồng cùng Bạch sắc thánh quang Bất Hủ Kiếm Ý, lúc này Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý đều riêng phần mình chiếm cứ “nửa giang sơn”, khiến cho trong Hồn Hải của Diệp Trần hình thành nên một thế giới nữa đen nữa trắng.
Aaaaaaaaaaa!
Tiếng rống giận dữ vang lên, hai mắt Diệp Trần chẳng biết từ lúc nào cũng đã biến thành một đen một trắng, bên mắt đen thì sâu thẫm như một lỗ đen không gian, thâm bất khả trắc nhưng lại tràn ngập hủy diệt sát ý, còn bên trắng thì lại như thánh quang đầy vẻ tang thương, mang theo một phong cách rất cổ xưa, lại như bao quát hết thảy vạn vật, ẩn chứa Thiên Địa và Bất Hủ ý cảnh.
Long Tuyền Kiếm lúc này cũng bị nhuộm thành hắc sắc, Diệp Trần khẽ động vung ra một kiếm, lập tức con Hỏa Tinh Thú đầu đàn kia bị trảm bay ra ngoài, dư thế kiếm khí không tan, lao tới đem đám Hỏa Tinh Thú ở phía sau trảm cho thất linh bát lạc.
Xuy xuy xuy xuy xuy xuy xùy!
Giờ đây đã có không gian đủ rộng, Diệp Trần tiếp tục vung vẩy Long Tuyền Kiếm với tốc độ được bộc phát đến cực hạn khiến cả người hắn như được một cái hắc sắc quang cầu bao bọc ở bên trong, sau một khắc, hắc sắc kiếm khí tung hoành bắn ra xung quanh, hướng phía bốn phương tám hướng giao thoa bay vụt đi. Kiếm khí có màu đen như mực kia chẳng những trảm kích tại trên người đám Hỏa Tinh Thú, mà trong nháy mắt còn xuyên thấu qua những khe hở ở giữa bọn chúng mà phát tiết ra ngoài. Khối cầu do mấy trăm con Hỏa Tinh Thú chồng chất lên nhau tạo thành đã bị hắc sắc kiếm khí đâm xuyên tua tủa, trông như những cái gai nhím màu đen cự đại, chỉ nhìn vào thôi đã thấy kinh tâm động phách rồi.
“Cái gì?”
Đang ở cách đó rất xa, Khô Hải Đế nhìn thấy tình huống nơi này mà con mắt hung hăng híp lại.
Lâm vào vòng vây trùng trùng điệp điệp của mấy trăm con Hỏa Tinh Thú, Nếu như là bản thân mình thì hắn cũng phải đem hết toàn lực mới có cơ hội mở đường máu đi ra, dù sao khi bị vây quanh trùng trùng điệp điệp sẽ hoàn toàn không giống như bị vây quanh bình thường, “vây quanh bình thường” chắc chắn sẽ có tồn tại lỗ hổng, chỉ cần trong vòng vây có một khu vực yếu kém và dùng thêm chút sức là có thể giết ra ngoài, mà “trùng trùng điệp điệp vây quanh” sẽ không có bất kỳ lỗ hổng cùng sơ hở nào.
“Cỗ hủy diệt khí tức này? Là Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý ư?!”
Khô Hải Đế trong nội tâm đã bắt đầu trì trệ.
Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý tương đương với Bát giai Kiếm Ý bình thường, Kiếm Ý từ thất giai đến Bát giai là cả một sự chuyển mình cự đại, không biết đã có bao nhiêu người vẫn dậm chân ở cấp bậc này rồi, mà một khi Kiếm Ý đạt tới Bát giai, sẽ có thể sinh ra được hộ thể Kiếm Ý, sức mạnh của Bát giai hộ thể Kiếm Ý hoàn toàn không kém gì Lục giai đỉnh phong Linh khu, bởi vậy có thể thấy được đôi chút gì đó về sự tình này rồi.
Một Sinh Tử Cảnh Vương giả mà có Kiếm Ý hoặc Võ đạo ý chí đạt đến Bát giai, không nói đến những thứ khác, chỉ đơn thuần là linh hồn lực phòng ngự thôi tựu đã mạnh hơn rất nhiều rồi, phải biết rằng hộ thể ý chí không chỉ có thể bảo hộ thân thể, mà còn có thể bảo hộ linh hồn. Trước đây, khi Diệp Trần chưa tu luyện Hồn Chi Hoàn, linh hồn lực phòng ngự của hắn sở dĩ mạnh được như vậy là vì có quan hệ cùng Bất Hủ Kiếm Ý mà ra.
Bất quá Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý lại bất đồng với nhau, Bất Hủ Kiếm Ý thì chú trọng vào phương diện phòng thủ, còn Hủy Diệt Kiếm Ý thì chú trọng vào sự sát phạt, ẩn chứa tinh túy của sự hủy diệt.
Bằng vào Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý, chiến lực Diệp Trần đã gia tăng gấp bội, thậm chí gấp 10 lần, rốt cục hắn đã có thể bước qua “cái khảm” đỉnh cấp Chiến Đế này, đạt đến cấp bậc sơ đẳng Chiến Hoàng rồi.
“Hủy Diệt Kiếm Ý rốt cục đã đạt đến Thất giai rồi!”
Diệp Trần chợt tỉnh táo lại và mừng rỡ trong lòng.
Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý đều là Chí cao Kiếm Ý, cái nào cũng rất khó tăng lên, chỉ khi hai đại Chí cao Kiếm Ý có phẩm giai tương đương nhau thì mới có thể sinh ra cộng hưởng và hỗ trợ lẫn nhau. Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý tương đương với Bát giai Kiếm Ý bình thường, tuy nói là uy năng lên, thế nhưng ngoại trừ uy năng thì Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý lại có hiệu quả khác mà Bát giai Kiếm Ý bình thường không thể so sánh được, ví dụ như, một số Hỏa Tinh Thú bị chém đứt đã không thể tự khôi phục lại, miệng vết thương trên người chúng phảng phất như có một lực lượng vô hình nào đó gây trở ngại chúng phục hồi như cũ, đây chính là lực lượng hủy diệt.
Hộ thể thì có Bất hủ Kiếm Ý, còn công phạt thì có Hủy Diệt Kiếm Ý, như vậy Diệp Trần đã không còn điểm yếu nữa.
“Thật đúng là muốn cám ơn ngươi rồi.”
Linh Hồn Lực cảm ứng được Khô Hải Đế vẫn còn tồn tại ở gần đó, Diệp Trần lạnh lùng cười cười.
“Hừ, tiểu tử, cho dù Hủy Diệt Kiếm Ý của ngươi có đạt tới Thất giai thì sao chứ, xét về thực lực, ngươi như trước vẫn yếu hơn ta một bậc.” lực lượng lớn nhất của Khô Hải Đế chính là trung đẳng Đế cấp áo giáp mà hắn mặc trên người, luận về lực phòng ngự thì trung đẳng Đế cấp khôi giáp cường đại hơn rất nhiều so với trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang, lực công kích của Diệp Trần có lẽ tương đương với hắn, nhưng lực phòng ngự thì khẳng định xa xa không bằng hắn.
“Vậy sao?”
Vèo!
Diệp Trần cả người phóng lên cao, đám Hỏa Tinh Thú quanh thân căn bản không còn bắt kịp hắn nữa, Long Tuyền Kiếm giơ lên, Diệp Trần quét một luồng hắc sắc kiếm khí về phía Khô Hải Đế.
Nhật tinh hóa cực hàm chứa sức mạnh của Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý khiến kiếm khí biến thành hắc sắc, tản ra hắc sắc hào quang vô cùng vô tận, tựa như kiếm khí ẩn chứa trong một vòng mặt trời mà đen vậy.
“Phá.”
Khô Hải Đế không hề sợ hãi Diệp Trần, lập tức kích ra chiến mâu, thi triển ra sát chiêu của mình.
Ầm ầm!
Kiếm quang và quang cầu trùng kích vào nhau, khí kình bạo tạc tỏa ra thổi bay cả đám Hỏa Tinh Thú ra xa, đại chiến giữa hai người đã không còn là tràng cảnh bình thường mà đám Hỏa Tinh Thú có thể lao vào quấy nhiễu nữa rồi.
Xoạt!
Sau cơn bạo tạc, Khô Hải Đế cúi đầu nhìn vào trước ngực của mình, một đám hắc sắc kiếm khí rời rạc đã bám vào trên khải giáp của hắn, cái sợi hắc sắc kiếm khí này trông như những con rắn nhỏ màu đen đang ngọa ngậy một cách bất định và rất khó khu trừ.
“Không hổ là Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý.”
Khô Hải Đế cũng không quá kinh ngạc, Hủy Diệt Kiếm Ý là Chí cao Kiếm Ý, tất nhiên là Kiếm Ý bình thường khó có thể so sánh tới, điều này khiến hắn không khỏi cảm khái. Diệp Trần thật sự là có vận khí rất tốt, chí cao Kiếm Ý không phải là thứ mà người bình thường có thể tham ngộ ra được. Cần phải gặp được một cơ hội rất đặc biệt nào đó, trừ việc đó ra, chí cao Kiếm Ý so với các thuộc tính Kiếm Ý khác càng rất khó có thể tăng lên, so với Kiếm Ý bình thường thì khó tăng hơn gấp 10 lần. Bản thân hắn cũng không thể nào hình dung ra tại sao Diệp Trần lại có thể đem Hủy Diệt Kiếm Ý tăng lên tới trình độ Thất giai như vậy.
Sự cường đại của Diệp Trần khiến cho Khô Hải Đế càng cảm thấy đây là một tai họa, chờ đến khi đối phương lớn lên thì không biết sẽ có bao nhiêu Dạ Xoa tộc cường giả chết ở trên tay hắn.
Dạ Xoa Chân Nguyên nương theo võ đạo ý chí để bộc phát, Khô Hải Đế dùng sức bức văng “con rắn” kiếm khí màu đen nhỏ kia ra khỏi người. Nhưng ngay sau đó, chỉ nghe “xoẹt” một tiếng, “con rắn hắc sắc” kiếm khí nhỏ bé vừa bị tháo khỏi người hắn đã rất nhanh phi bám trở lại, tựa hồ như nó đã theo dấu Khô Hải Đế vậy.
Hừ lạnh một tiếng, Khô Hải Đế phải dùng một ngón tay sát mạnh lần nữa mới làm “con rắn hắc sắc” kiếm khí mất đi.
“Kẻ này rất khó đối phó, trước hết nên ly khai Hoang Hỏa Tinh rồi nói sau.”
Khô Hải Đế không có ý định cùng Diệp Trần tiếp tục chiến đấu nữa, nơi này là Hoang Hỏa Tinh chứ không phải là ngoại giới, muốn chạy đi cũng đều rất khó khăn, nếu như cùng Diệp Trần đại chiến thì liền sẽ bị ngàn vạn Hỏa Tinh Thú vây quanh, lúc đó dù có ba đầu sáu tay cũng chỉ còn đường chết mà thôi, hắn không có khả năng đem tánh mạng của mình ra đùa giỡn.
Đôi cánh sau lưng vỗ mạnh, Khô Hải Đế bộc phát tốc độ đến cực hạn, lam quang lóe lên, cả người hắn biến mất vô tung vô ảnh.
“Chạy nhanh đấy.”
Diệp Trần có tốc độ chậm hơn rất nhiều so với Khô Hải Đế, tất nhiên cũng không cần phải truy kích hắn, tốt nhất cũng nên ly khai khỏi cái khỏa sinh mệnh tinh cầu này. Hắn có dự cảm, muốn chạy thoát hội sẽ thập phần gian nan, mọi thứ ở trước mắt chỉ mới là vừa bắt đầu mà thôi.
…
Riêng Ám Long Đế Chiến thì có lực mạnh đến nghịch thiên, đám Hỏa Tinh Thú “nhỏ nhắn” vây quanh hắn đã đạt tới mười tám con rồi, nhưng như trước chúng vẫn không thể làm gì được hắn cả, ngược lại còn bị hắn đánh cho tan rã.
“Không cùng các ngươi chơi đùa nữa, chết hết đi!”
Hắc sắc long trảo cực lớn được huyễn hóa ra, Ám Long đế chụp một trảo vào một con Hỏa Tinh Thú “nhỏ nhắn”.
Phanh!
Con Hỏa Tinh Thú kia lập tức bị đánh nát bấy, đến mức khó có thể phục hồi như cũ.
Chỉ chốc lát sau công phu, mười tám con Hỏa Tinh Thú “nhỏ” kia đã bị Ám Long đế giết sạch, sát chiêu mà Ám Long đế thi triển ra, không phải là thứ mà đám Hỏa Tinh Thú “nhỏ nhắn” kia có thể chống lại đấy.
Bất quá giờ này khắc này, bốn phía xung quanh Ám Long đế đã bị mấy ngàn con Hỏa Tinh Thú bình thường bao vây, đến khi đám Hỏa Tinh Thú đầu đàn không địch lại Ám Long đế nữa thì đại lượng Hỏa Tinh Thú bình thường bắt đầu đánh tới, vì trí tuệ của chúng quá đơn giản nên căn bả không biết sợ hãi là gì, hành động chủ đạo của chúng chỉ là giết sạch hết thảy huyết nhục tánh mạng bên trong Hoang Hỏa Tinh này.
“Thống khoái, ha ha!”
Ám Long đế thân là Phong Đế Vương giả, đã cô đọng ra Thiên Yêu ấn ký, nên trạng thái hình nhân càng mạnh hơn nhiều so với trạng thái Hắc Ám Cự Long, càng là một quái vật hùng mạnh, mỗi cái giơ tay nhấc chân của hắn đều có được chiến lực nghịch thiên, tùy tiện một trảo chém ra liền có hơn mười con Hỏa Tinh Thú bình thường bị nghiền nát, thế công không thể chống đỡ nổi.
“Ám Long bạo!”
Bỗng nhiên, tứ chi Ám Long đế trương to lên, trên người hắn tràn ngập ra thâm thúy Hắc Ám, “oanh” một tiếng, hắc quang bộc phát làm rất nhiều có Hỏa Tinh Thú bình thường bị phá nát, vẩy ra tứ tán.
Gầm Gừuuuuuuuuuuuuu!
Trông thấy Ám Long đế đại khai sát giới, một tiếng gào thét kinh thiên từ đâu đó truyền ra, khiến toàn bộ Hoang Hỏa Tinh sinh ra một loạt chấn động nhỏ.
Một đạo kim hồng sắc lưu quang từ trong bóng tối dùng tốc độ cực kỳ khủng khiếp mà xuất hiện ở trước người Long Đế.
“Hỏa Tinh Thú Hoàng sao?”
Hỏa Tinh Thú bình thường tức là loài Hỏa Tinh Thú phổ biến nhất, còn Hỏa Tinh Thú “nhỏ nhắn” nhưng mạnh mẽ hơn thì chính là Thú Vương, còn con kim hồng sắc Hỏa Tinh Thú này có thân hình lại càng “nhỏ và đẹp” hơn cả Thú Vương, nó chỉ cao chừng hơn một mét, dài chừng ba mét, không xê xích bao nhiêu so với một con Mãnh Hổ lớn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì con kim hồng sắc Hỏa Tinh Thú này, hẳn là Thú Hoàng tại trong bầy Hỏa Tinh Thú.
“Đến đây đi!”
Ám Long đế cũng không sợ chút nào, cùng Hỏa Tinh Thú Hoàng đại chiến.
…
Tiếng gào thét kinh thiên vang lên khắp mọi nơi.
“Đây là gì vậy?”
Diệp Trần trên mặt lộ vẻ chần chờ.
Hưu!
Đúng lúc này, Khô Hải Đế đang chật vật chạy trốn ngược trở lại, trên người hắn tuôn ra máu tươi đầm đìa, không đem sự tồn tại của Diệp Trần để vào mắt, Khô Hải Đế lập tức hướng phía chỗ sâu trong Hoang Hỏa Tinh lao đi.
Diệp Trần cũng không công kích Khô Hải Đế, tại cảm ứng trong linh hồn lực của hắn, một con kim hồng sắc Hỏa Tinh Thú “nhỏ đẹp” đang đuổi theo sau lưng Khô Hải Đế, cường đại khí tức của nó kích động và vô cùng khủng bố, “bá” kim hồng sắc Hỏa Tinh Thú liếc nhìn Diệp Trần và lộ ra sát ý.
“Không tốt.”
Diệp Trần cũng đồng dạng như Khô Hải Đế, lập tức quay người trốn đi, hắn dám khẳng định, phòng ngự của mình không thể nào ngăn nổi một kích của con kim hồng sắc Hỏa Tinh Thú này.
Chương 1397: Chín thành không gian áo nghĩa
Diệp Trần đã suy đoán đúng, bằng vào trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang thì hoàn toàn chính xác không thể ngăn được một kích toàn lực của Hỏa Tinh Thú Hoàng, nhất định sẽ bị xé toạc, ngay cả trung đẳng Đế cấp áo giáp của Khô Hải Đế cũng đều bị Hỏa Tinh Thú Hoàng xé rách ra một vết cào, như vậy cũng có thể thấy được điều đó rồi.
“Trốn ngay!”
Siếp Na Kiếm Vực được thúc dục đến cực hạn, tốc độ Diệp Trần nhanh nhanh chóng tăng lên.
Rống!
Hỏa Tinh Thú Hoàng bỗng há to miệng, hướng phía Diệp Trần đang đi theo phía sau Khô Hải Đế mà phun ra một đạo ánh sáng kim hồng sắc, “ầm ầm”, dọc đường tấn công của nó, bất luận thứ trở ngại gì cũng đều bị đục thủng, sau một khắc, ba con Hỏa Tinh Thú xếp thành một đường ở đằng trước nó cũng bị thiêu cháy thành một bãi chất lỏng hỏa hồng sắc. Trông thấy một màn này, Diệp Trần âm thầm lau mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng khổng khỏi sợ hãi, ngay tại vừa rồi, hắn đã cảm nhận được một cỗ nguy cơ mà từ trước đến nay chưa từng có, trong vô thức hắn liền lẻn đến phía trước ba con Hỏa Tinh Thú, quả nhiên, ba con Hỏa Tinh Thú này lập tức bị giết chết một cách oan uổng, nếu như không có ba con Hỏa Tinh Thú này ngăn cản, Diệp Trần dám khẳng định, bản thân mình sẽ không tốt hơn chỗ nào so với bọn chúng, tất nhiên đã bị thiêu đốt thành tro bụi rồi.
So với chiến lực thì nhược điểm lớn nhất của Diệp Trần chính là lực phòng ngự.
Lực phòng ngự cùng tu vi và phòng ngự Bảo Khí có quan hệ mật thiết với nhau, tu vi thấp thì tất nhiên lực phòng ngự sẽ thấp, phòng ngự Bảo Khí có phẩm giai thấp cũng dẫn đến lực phòng ngự thấp theo, hai thứ kết hợp lại cho thấy lực phòng ngự của Diệp Trần kém hơn Khô Hải Đế rất nhiều, ít nhất cũng đến vài chục lần, nhưng may là có sự tồn tại của hộ thể Kiếm Ý, nếu không thì chênh lệch ít nhất đã vượt qua một hai trăm lần rồi.
“Chạy trốn cũng cần phải chú ý sách lược, hi vọng vận khí của ta có thể tốt một chút.”
Không phải bất luận thứ nguy cơ sinh tử gì cũng đều có thể chuyển nguy thành an, lực công kích khủng bố của Hỏa Tinh Thú Hoàng đã để cho Diệp Trần không có bất luận tâm lý tin vào sự may mắn nào, hắn cũng không dám nghĩ tới vào thời khắc mấu chốt, lực phòng ngự của mình có thể gia tăng hơn mười lần hay hơn trăm lần, đó là không có khả năng.
Trong nội tâm đã có chủ ý, Diệp Trần chuyên tâm hướng đến những nơi Hỏa Tinh Thú tập trung không nhiều không ít mà bay vút đi. Nếu nơi đó tập trung quá nhiều Hỏa Tinh Thú thì hội sẽ hình thành trở ngại, còn nếu số lượng Hỏa Tinh Thú quá ít sẽ không đủ để làm bình phong ngăn cản Hỏa Tinh Thú Hoàng. Chỉ có dưới tình huống không nhiều không ít thì mới có thể trở thành tấm chắn cho Diệp Trần, đấy chính là cơ hội sinh tồn của hắn.
“Tiểu tử, lúc này mà ngươi cũng có được cái chủ ý đó à!”
Khô Hải Đế có tốc độ nhanh hơn so với Diệp Trần, có Diệp Trần ở phía sau làm “tốt thí” nên hắn chạy trốn dễ dàng hơn rất nhiều, cầm trong tay chiến mâu, hắn bỗng nhiên đâm một mâu về phía Diệp Trần, mâu ảnh bay vụt.
“Đáng giận.”
Diệp Trần căn bản không dám liều mạng cùng Khô Hải Đế, một khi liều mạng thì tốc độ khẳng định sẽ giảm mạnh, “vèo”, thân ảnh Diệp Trần chiết xạ một cái đã làm phương hướng có chút chếch đi, tránh thoát khỏi mâu ảnh công kích.
Vèo! Vèo! Vèo!
Khô Hải Đế lại liên tiếp công kích Diệp Trần.
“Tiếp tục như vậy không được rồi.”
Tuy liên tiếp tránh thoát công kích của Khô Hải Đế, nhưng tốc độ bản thân Diệp Trần vẫn nhận lấy một tia ảnh hưởng, khoảng cách giữa Hỏa Tinh Thú Hoàng và hắn càng ngày càng gần thêm.
“Nhất định phải tăng tốc độ lên.”
Nghĩ nghĩ, Diệp Trần chỉ có thể nghĩ đến một biện pháp duy nhất để tăng lên tốc độ của mình mà thôi. Một khi tốc độ của mình nhanh hơn liền có thể cùng Hỏa Tinh Thú Hoàng bảo trì khoảng cách nhất định. Trừ việc đó ra thì không còn phương pháp nào khác.
Oanh!
Lại thêm bốn con Hỏa Tinh Thú bị Hỏa Tinh Thú Hoàng phun ra cột sáng kim hồng sắc làm tan chảy thành chất lỏng, vài giọt chất lỏng văng lên trúng vào hộ thể Chân Nguyên Diệp Trần, gây ra một chút rung động.
“Chỉ có cảm ngộ Không Gian Áo Nghĩa tầng cao hơn mới có thể giúp ta thoát thân.”
Diệp Trần cắn răng, quyết định cảm ngộ lộ tuyến Không Gian Áo Nghĩa.
Diệp Trần từ rất sớm trước đó đã cảm ngộ đến Tám thành Không Gian Áo Nghĩa, chỉ thiếu một cơ hội nữa là có thể đạt tới chín thành. Trong Thần Chi Nhạc Viên không có Không gian Áo Nghĩa Tháp, nên chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi.
Bài trừ tạp niệm, Diệp Trần tiến vào trong trạng thái linh hoạt kỳ ảo.
Đương nhiên, tuy tiến vào trạng thái linh hoạt kỳ ảo, nhưng không có nghĩa là Diệp Trần đã mất đi cảnh giác đối với nguy hiểm, bất luận thứ công kích gì cũng đều sẽ khiến không gian bị chấn động, không gian chấn động lại truyền lại đến trên người Diệp Trần, bản năng thân thể của hắn hội sẽ sinh ra phản ứng. Đây chính là năng lực mà chỉ có người đã cảm ngộ được tám thành Không Gian Áo Nghĩa mới có được, nếu như chỉ đạt tới bảy thành Không Gian Áo Nghĩa thì phương diện năng lực này phải kém hơn rất nhiều, Diệp Trần cũng sẽ không dưới tình huống nguy hiểm như thế mà mạo hiểm tìm hiểu.
“Chuyện gì đã xảy ra chứ?”
Mấy lần công kích đều bị Diệp Trần nhanh chóng né được, Khô Hải Đế đã nhìn ra có chuyện gì đó không đúng, phảng phất vô luận hắn công kích như thế nào cũng sẽ không có được hiệu quả quá lớn, trừ phi mình tới gần đối phương và phát ra một đạo công kích mà đối phương có muốn tránh cũng không thể tránh được.
“Được rồi, Hỏa Tinh Thú Hoàng rất nhanh sẽ đuổi kịp hắn, có hắn ở phía sau, ta ngược lại không gặp nguy hiểm gì.”
Khô Hải Đế buông tha cho công kích Diệp Trần, chuyên tâm chạy trốn.
Hỏa Tinh Thú Hoàng công kích liên tục vào Diệp Trần, miệng của nó vừa mở ra thì một đạo cột sáng kim hồng sắc được phun phát ra ngoài, cột sáng khí tức này có điểm giống với khí lực, nhưng lại rất cao cấp, tựa hồ chính là khí lực cùng năng lượng Hỏa hệ hòa lẫn vào nhau tạo thành.
Ba trăm dặm!
280 dặm!
250 dặm!
220 dặm!
Khoảng cách giữa Hỏa Tinh Thú Hoàng cùng Diệp Trần càng ngày càng gần, uy lực cột sáng kim hồng sắc cũng càng lúc càng mạnh hơn, đôi khi lại có một tia dư ba trúng vào trên người Diệp Trần, làm cho quỹ tích chạy trốn của Diệp Trần bị chếch đi.
Tâm trí Diệp Trần vẫn vô tạp niệm, cả người hoàn toàn chìm vào trong việc tìm hiểu Không Gian Áo Nghĩa.
Ánh mắt của hắn, nhìn như trống rỗng nhưng kì thực lại có vô số trí tuệ hỏa hoa đang lóe lên.
Trong mắt hắn lúc này đã xuất hiện ra cả một đám tọa độ không gian, tại các tọa độ không gian kia là không gian quỹ tích, khi không gian quỹ tích này cũng không phải là không hề thay đổi, tùy thời đều có thể biến hóa, bất quá bằng vào Tám phần Không Gian Áo Nghĩa, Diệp Trần đã nắm giữ một điểm quy luật biến hóa của không gian quỹ tích, mọi sự vạn vật đều có quy luật, nếu như không có quy luật thì tựu sẽ là “bất định”, “bất định” tức là đại biểu cho sự Hỗn Độn, không có khái niệm về không gian, không có khái niệm về thời gian, không có Âm Dương, không có ánh sáng và bóng tối, không có Ngũ Hành, rất hiển nhiên, đây sẽ là một cái thế giới tự động, cho nên quy luật nhất định tồn tại.
Tám thành Không Gian Áo Nghĩa giúp cho Diệp Trần có thể nắm giữ một điểm quy luật, nhưng lại không đủ để cho hắn đạt tới tốc độ ánh sáng tại trong chân không, phải nắm giữ càng nhiều quy luật nữa thì mới được.
Nếu Không Gian Áo Nghĩa có thể Viên Mãn thì thi triển thuấn di sẽ rất dễ dàng, bởi vì Viên Mãn Không Gian Áo Nghĩa có thể giúp cho ngươi thấm nhuần các quy luật không gian quỹ tích.
Quên tồn tại về thời gian, quên cả những mối nguy hiểm đang tồn tại trước mặt, và cũng không biết đã đi qua thời gian bao lâu, trong đầu Diệp Trần đã bắt đầu có nhiều thêm một tia cảm ngộ, cái cảm ngộ nhỏ bé này tựu như là thảo nguyên trên Hỏa Tinh vậy, một khi thành hình thành hồn thì sẽ có đủ năng lực để mang tất cả toàn bộ thảo nguyên đi.
Hoang Hỏa Tinh có diện tích rất lớn, đường kính có đến mấy ngàn vạn dặm, còn ở bên trong này, việc phi hành bên trong tại Hoang Hỏa Tinh sẽ gặp trở ngại rất nhiều, một phần vạn tốc độ như bên trong chân không cũng đều không có, mặc dù như thế, Diệp Trần cũng dần dần tiếp cận.
Tại vị trí hạch tâm Hoang Hỏa Tinh.
…
Rầm rầm rầm…
Ám Long Đế cùng Hỏa Tinh Thú Hoàng chiến đấu hết sức kinh người, tiếng nổ mạnh vừa được hình thành trong giây lát thì cảnh vật chung quanh đã bị phá hủy không còn một mảnh, tạo thành một cái không gian hình tròn.
Hình tròn tại khu vực trung ương của không gian, Ám Long Đế cùng Hỏa Tinh Thú Hoàng không ngừng giao thoa.
“Quả nhiên lợi hại.”
Ám Long Đế gắt gao chằm chằm vào Hỏa Tinh Thú Hoàng, công kích của đối phương có thể nói là thập phần cường đại, nếu như không phải hắn có mặc Đỉnh tiêm Đế cấp áo giáp thì đã bị thương từ sớm rồi, nhất là khi đối phương phun phát ra tới cột sáng kim hồng sắc, mặc dù nó còn cách đỉnh tiêm Đế cấp bảo giáp một khoảng, nhưng Ám Long Đế đã cảm giác được một cổ nhiệt lượng nóng rực truyền đến thể nội của mình.
“Bất quá ngươi cũng không chịu nổi a!”
Trên hai tay Ám Long Đế còn được mang theo một đôi bao tay Hắc Kim sắc, cái bao tay kim loại này còn được gọi là “xé trời”, là cấp thấp Hoàng Cấp vũ khí, hắn vốn phải dùng quân hàm Ngũ Tinh Tướng Quân của mình để mua, bằng không sẽ không có tư cách mua được cấp thấp Hoàng Cấp vũ khí đấy. Món Hoàng Cấp vũ khí này nhìn như là thứ kém cỏi nhất trong các loại vũ khí Hoàng Cấp, thế nhưng so với đỉnh tiêm Đế cấp vũ khí lại mạnh hơn gấp 10 lần thậm chí gấp 20 lần, cái bao tay “xé trời” này chính là thứ mà hắn đã lấy được tại bên trong một chỗ Bí Cảnh, nó được hắn coi là vật chí bảo, nếu không có cái bao tay “xé trời” này thì hắn chỉ là một tồn tại rất bình thường trong sô các Ngũ Tinh Tướng Quân.
Bằng ánh mắt của Ám Long Đế cũng có thể phát hiện ra trên người đám Hỏa Tinh Thú Hoàng có từng vết cào, vết cào này lại rất khó để khôi phục, trên thượng diện của nó lại có ẩn chứa lực lượng của Hoàng Cấp vũ khí.
Rống!
Hỏa Tinh Thú Hoàng gầm nhẹ một tiếng, đôi mắt huyết Kim sắc của nó tràn đầy sát cơ.
Trí tuệ của nó cao hơn một chút so với Hỏa Tinh Thú bình thường và Hỏa Tinh Thú Vương, ẩn ẩn hiện hiện, bằng vào thực lực của nó thì trong thời gian ngắn không thể làm gì được Ám Long Đế, bởi đối phương có lực phòng ngự quá cao, quả thực là không có cách nào có thể phá hủy. Nhưng nó cũng không vội, lực lượng của nó có thể nói là vô cùng vô tận, thêm nữa Hoang Hỏa Tinh chính là nơi ở của nó, cho nên lực lượng của đối phương nếu dùng một phần thì sẽ thiếu mất một phân, sớm muộn rồi cũng sẽ tiêu hao hầu như không còn lại chút gì.
Nó muốn làm hao tổn chết đối phương.
Cách nghĩ cũng đồng dạng như Hỏa Tinh Thú Hoàng, Ám Long Đế cũng muốn làm hao tổn chết Hỏa Tinh Thú Hoàng.
Ám Long Đế có ma thân sớm đã đạt đến Thất giai, Cao cấp Linh Năng Hỏa Tinh đối với hắn sẽ là vô dụng, chỉ có Linh Năng Hỏa Tinh trên người Hỏa Tinh Thú Hoàng mới có hữu dụng đối với hắn mà thôi, nếu như có thể đánh chết Hỏa Tinh Thú Hoàng và cướp lấy bộ vị trân quý trên người tương đối phương, nói không chừng là có thể đem ma thân của hắn từ Thất giai sơ kỳ tăng lên tới Thất giai trung kỳ, phải biết rằng ma thân thể cùng Linh khu càng về sau càng khó tăng lên, cần phải có bảo vật càng trân quý thì may ra. Mà được đụng độ với Hỏa Tinh Thú Hoàng lại là cơ hội khó được, Ám Long Đế há sẽ dễ dàng bỏ qua.
Nhưng đáng tiếc, Hỏa Tinh Thú Hoàng cũng không phải hoàn toàn do Linh Năng Hỏa Tinh cấu thành, nên có hỗn tạp rất nhiều loại vật thể trong nó, chỉ có bộ vị tinh hoa nhất mới tựa hồ là đỉnh cấp Linh Năng Hỏa Tinh, đỉnh cấp Linh Năng Hỏa Tinh có thể nói là thập phần hiếm thấy, có thể dùng để rèn luyện Thất giai Linh khu.
Đương nhiên, nếu như Hỏa Tinh Thú Hoàng hoàn toàn là do Linh Năng Hỏa Tinh cấu thành thì chỉ sợ Ám Long Đế cũng sẽ không phải là đối thủ của đối phương.
…
150 dặm.
120 dặm.
Một trăm dặm.
Khoảng cách giữa Hỏa Tinh Thú Hoàng và Diệp Trần chỉ còn lại có 100 dặm cuối cùng, khoảng cách này nếu như là tại bên trong chân không sẽ không đáng kể chút nào, thậm chí là tại bên trong Hoang Hỏa Tinh này, tựu cũng chỉ bằng thời gian một hai lần hô hấp mà thôi. “Oanh”, với khoảng cách như vậy, uy lực cột sáng kim hồng sắc của Hỏa Tinh Thú Hoàng đã gia tăng thêm gấp bội, ba bốn con Hỏa Tinh Thú bình thường đã không thể trở thành tấm chắn nữa rồi, bọn chúng trực tiếp bị cột sáng hỏa hồng sắc thiêu đốt và bốc hơi, dư ba trùng kích tại trên người Diệp Trần, thiếu chút nữa đã đánh bại hộ thể Chân Nguyên của Diệp Trần.
Tám mươi dặm!
Bảy mươi dặm!
Năm mươi dặm!
Rốt cục, khoảng cách giữa cả hai chỉ còn thừa lại năm mươi dặm.
Lần này, hắn đã không thể chống đỡ cột sáng kim hồng sắc này nữa.
Lập tức rất nhanh Diệp Trần sẽ bị đánh trúng.
“Thành công rồi.”
Diệp Trần bỗng giật mình một cái, tốc độ của hắn mãnh liệt tăng vọt, cột sáng kim hồng sắc bay xẹt qua nửa thân dưới của hắn, “oanh”, một mảng lớn dung nham thông đạo đã bị oanh thành hư vô, hóa thành chất lỏng màu đỏ thẫm.
“Nguy hiểm thật.”
Diệp Trần vừa mừng vừa sợ sãi.
Kinh hãi là thiếu chút nữa thì hắn đã chết rồi, còn vui mừng chính là, Không Gian Áo Nghĩa đã đạt tới chín thành cảnh giới, điều này đại biểu hắn tại trong chân không sẽ có thể đem tốc độ đạt tới tốc độ ánh sáng, không kém cỏi gì Khô Hải Đế.
Nhưng Diệp Trần có thể cảm giác được, tốc độ ánh sáng của hắn không giống với của Khô Hải Đế, bởi tốc độ ánh sáng của Khô Hải Đế cũng không phải đặc biệt linh hoạt, sau khi Diệp Trần tìm hiểu ra chín thành Không Gian Áo Nghĩa, chẳng những tốc độ đã vô cùng nhanh, mà trình độ linh hoạt cũng không có gì sánh kịp, có thể tùy thời chuyển hướng, tùy thời cải biến quỹ tích di động, quả thực giống như là đứa con cưng của không gian vậy.
Vèo! Vèo!
Thân hình lập loè bất định, Diệp Trần dễ dàng tránh thoát cột sáng kim hồng sắc.
Chương 1398: Lỗ đen
“Chín thành Không Gian Áo Nghĩa đã như thế, không biết Viên Mãn Không Gian Áo Nghĩa sẽ kinh người như thế nào đây?”
Diệp Trần rất rõ ràng, hắn có thể đem Không Gian Áo Nghĩa tìm hiểu đến chín thành cảnh giới là có quan hệ rất lớn với những tích lũy từ nhiều năm trước, hiện tại, nguy cơ trước mắt đã biến những tích lũy kia trở thành “trái ngọt”.
“Tên Dạ Xoa tộc Phong Đế Vương giả này muốn mượn Hỏa Tinh Thú Hoàng giết chết ta, nhưng đáng tiếc cho hắn, sinh tử áp bách ngược lại buộc ta phả nâng cao bản thân mình hơn một bậc, bất quá ta cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.”
Phương hướng chếch đi một chút, Diệp Trần hướng phía Khô Hải Đế bay vụt đi.
Ở ven đường đi, Diệp Trần gặp được rất nhiều Hỏa Tinh Thú họp thành từng bầy, có thể làm cho người ta phải thập phần sợ hãi, thật ra mà nói, Diệp Trần cũng không nắm chắc quá lớn có thể ly khai cái khỏa sinh mệnh tinh cầu này, cơ hội duy nhất vẫn là tại trên người Khô Hải Đế.
“Cái gì, hắn đuổi theo tới ư?!.”
Khô Hải Đế cảm ứng được Diệp Trần vẫn còn tồn tại nên tâm trí chấn động, hắn còn tưởng rằng Diệp Trần đã bị Hỏa Tinh Thú Hoàng giết chết rồi.
“Không đúng, tốc độ của hắn như thế nào lại còn nhanh hơn so với ta chứ?”
Lúc khoảng cách giữa hai người không ngừng gần hơn, sắc mặt Khô Hải Đế bắt đầu âm trầm xuống.
Chỉ chốc lát sau công phu, Khô Hải Đế đã nhìn ra sự tình.
Tốc độ của Diệp Trần cũng không thể nhanh hơn so với hắn, nhưng cũng không chênh lệch bao nhiêu, động tác của Diệp Trần thập phần linh hoạt, gặp phải Hỏa Tinh Thú gây trở ngại, hắn chỉ lập loè một cái là có thể bỏ mặc qua, cái này không thể nghi ngờ là có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian, khiến cho người ngoài nhìn vào sẽ thấy rằng tốc độ này rất nhanh, thậm chí siêu việt cả động tác giả của hắn, mặc dù như thế, Khô Hải Đế như trước vẫn không cảm thấy dễ chịu, ngược lại còn phiền muộn mà nảy sinh ý muốn sát nhân.
“Có thể nói cho ta biết phong hào của các hạ là gì không?.”
Thanh âm Diệp Trần truyền tới.
“Ta chính là Khô Hải Đế, ngươi đừng quá đắc ý mà quên đi bản thân của ngươi.” Khô Hải Đế nói bằng một âm thanh lạnh lùng.
“Khô Hải Đế sao? Tốt, ta sẽ viết ra cho thiên hạ biết rằng, hôm nay là tử kỳ của ngươi.”
“Bằng vào ngươi àh?”
Khô Hải Đế ngữ khí tỏ vẻ khinh thường.
“Không phải bằng vào ta, mà là ta cùng với cái con Hỏa Tinh Thú kia.”
Diệp Trần trong nội tâm sớm đã có kế hoạch đánh chết Khô Hải Đế.
“Đợi ngươi đuổi kịp ta rồi hẵn nói.”
“Cái này dễ dàng thôi mà.”
Nói xong, Diệp Trần bỗng nhiên chém ra một kiếm về phía Khô Hải Đế, nhưng đầu tiên nghênh đón kiếm kình chính là một con Hỏa Tinh Thú Vương, “ầm ầm”, Hỏa Tinh Thú Vương bị kích bay rớt ra ngoài, trên thân nó rách ra một vết kiếm sâu và dài tới vài thước, dư thế sóng xung kích cực lớn bộc phát, lao đến trùng kích tại trên người Khô Hải Đế, khiến cho tốc độ của hắn bị hạ thấp xuống không ít.
“Không tốt.”
Khô Hải Đế đã minh bạch dụng ý của Diệp Trần.
“Tiểu tử, ngươi cũng nếm thử sát chiêu của ta đây.”
Khô Hải Đế cưỡng ép phá vỡ sóng xung kích, chậm chạp khôi phục tốc độ, cùng lúc đó, hắn cầm chiến mâu trong tay tung một sát chiêu về hướng Diệp Trần.
Ầm ầm!
Mâu ảnh tầng tầng lớp lớp hiện ra, phảng phất đồng dạng như sóng biển có phạm vi công kích rất rộng, bao trùm về hướng Diệp Trần.
“Phá!”
Hai tay giơ Long Tuyền Kiếm lên cao, Diệp Trần bổ tới một kiếm, kiếm khí màu đen tỏa ra hào quang dài đến vạn trượng làm bốc hơi đại lượng mâu ảnh, khiến rất nhiều khe hở được tạo ra, “vèo” một tiếng, Diệp Trần men theo khe hở vượt qua.
Cứ như vậy, Khô Hải Đế cùng Diệp Trần công kích lẫn nhau, còn Hỏa Tinh Thú Hoàng thì bám theo sát phía sau hai người, thỉnh thoảng lại phát ra một đạo cột sáng kim hồng sắc, tràng diện vô cùng hỗn loạn.
Bằng vào sự thấu hiểu đối với không gian áo nghĩa, Diệp Trần dần dần đuổi theo kịp Khô Hải Đế.
Khô Hải Đế hắn đã bắt đầu có chút sốt ruột, hắn vội vàng nói: “Chúng ta tiếp tục chiến đấu thì chỉ biết tạo ra tiện nghi cho con Hỏa Tinh Thú Hoàng kia, không bằng đều dừng tay mà lui về một bước.”
“Yên tâm đi, ta có khả năng tự lo liệu.”
Diệp Trần há sẽ bỏ qua cho đối phương.
“Ngươi thật muốn cá chết lưới rách.” Khô Hải Đế quát lên.
“Cá chết, nhưng chưa hẳn lưới sẽ rách.”
Trong lúc nói chuyện, Diệp Trần dĩ nhiên đã vượt qua Khô Hải Đế một đoạn, thân hình lăng không xoay tròn, Diệp Trần lại chém một kiếm về phía Khô Hải Đế, kiếm khí xoay tròn phảng phất như một con quay, lại giống như một đạo vòi rồng vậy.
Tốc độ công kích của Diệp Trần quá nhanh, khiến Khô Hải Đế vội vàng dựng chiến mâu lên đón đỡ.
Bang!
Hỏa Tinh văng khắp nơi, hai người riêng phần mình tách ra, Diệp Trần mượn lực bay rớt ra ngoài, bởi vì hắn đang ở chính diện Khô Hải Đế nên bay ngược hay tiến lên cũng không có gì khác nhau, sau một khắc, Diệp Trần xoay người lại rồi tiếp tục chạy đi. Còn Khô Hải Đế thì trái lại, hắn bị một kiếm này của Diệp Trần bức lui về sau vài trăm mét, sa vào trong một bầy Hỏa Tinh Thú.
“Cút ngay.”
Khô Hải Đế nộ khí trùng thiên, chiến mâu điên cuồng vung vẩy, càn quét tứ phía.
Đợi đến khi Khô Hải Đế đột xuất được vòng vây thì khoảng cách giữa hắn và Hỏa Tinh Thú Hoàng đã không còn đến năm mươi dặm, “oanh”, một cột sáng kim hồng sắc được phun về phía hắn với khí thế như chẻ tre.
Da đầu run lên một hồi, đôi cánh màu xanh da trời sau lưng Khô Hải Đế vỗ mãnh liệt, chật vật tránh đi cột sáng công kích.
Thế nhưng, hắn cũng không thể thuận lợi trốn mãi được, đạo cột sáng kim hồng sắc thứ 9 hung hăng oanh kích trúng vào phía sau lưng Khô Hải Đế, hộ thể Chân Nguyên của hắn lập tức bị phá thủng một lỗ lớn.
Aaaaa!
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, bị sức nóng mãnh liệt oanh trúng, toàn thân Khô Hải Đế tỏa ra hơi nước, ngay cả Đế cấp áo giáp cũng bị lõm vào trong một mảng lớn.
“Tiểu tử, ngươi có chết cũng không yên đâu.”
Khô Hải Đế như thế nào cũng không nghĩ tới, cuối cùng kẻ không may ngược lại chính là mình, hắn không muốn chết, hắn chỉ mới sống hơn ba vạn năm mà thôi, hiện tại vẫn đang là thời kỳ nhân sinh đỉnh phong của hắn.
“Sớm biết như thế thì trước đó sao lại làm ra hành vi kia.”
Diệp Trần như Âm Hồn Bất Tán, một chiêu Siếp Na Huy Hoàng từ phía trước công đi qua.
Siếp Na Huy Hoàng ẩn chứa Không Gian Áo Nghĩa, trong đó Tám thành Không Gian Áo Nghĩa cũng đã tương đương với Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp rồi, còn khi ẩn chứa Chín thành Không Gian Áo Nghĩa thì càng thêm cao minh hơn rất nhiều, nếu như không phải Diệp Trần vẫn chưa thể đem Chín thành Không Gian Áo Nghĩa dung nhập hoàn toàn vào trong Siếp Na Huy Hoàng thì uy lực có thể sẽ càng mạnh hơn rất nhiều nữa. Mặc dù như thế nhưng hiện tại Siếp Na Huy Hoàng đã tiếp cận Tứ chuyển kiếm pháp rồi.
Trừ việc đó ra, Siếp Na Huy Hoàng vốn chính là kiếm pháp mạnh nhất của Diệp Trần, hiện tại cảnh giới Không Gian Áo Nghĩa đã tăng lên, khiến nó càng thêm thâm bất khả trắc. Một kiếm này đánh ra, kiếm khí liền dung nhập đến trong không gian, trực tiếp lao đến chém giết lên hộ thể Chân Nguyên của Khô Hải Đế, đơn giản chỉ cần đem hắn kích bay rớt ra ngoài thêm lần nữa, nơi mà Hỏa Tinh Thú Hoàng đang chờ đón nhận hắn.
“Không.”
Đôi mắt sâu thẩm của Khô Hải Đế trừng to.
Hỏa Tinh Thú Hoàng cũng mặc kệ giữa Diệp Trần cùng Khô Hải Đế có tranh đấu gì, nó chỉ biết là nó muốn giết hai người này, ai ở gần nó nhất thì nó giết hắn trước mà thôi.
Ầm ầm!
Cột sáng Kim hồng sắc oanh kích chuẩn xác lên trên người Khô Hải Đế, lần này, thân thể Khô Hải Đế đã xuất hiện sụp đổ, hỏa diễm rừng rực thiêu đốt lên thân thể của hắn.
“Cho dù chết, ta cũng phải kéo ngươi cùng chết.”
Khô Hải Đế biết rõ, hắn đã không thể trốn thoát nữa rồi, trừ phi hắn có thể lập tức ly khai Hoang Hỏa Tinh, “Đi chết đi!” lúc này Khô Hải Đế lấy ra một khỏa hắc sắc Tinh Thạch đặt trên tay, đây chính là Hắc Ám thần tinh, là bảo vật thập phần trân quý, cái khỏa Hắc Ám thần tinh này có lai lịch rất phi phàm, là hắn đã lấy được ở bên trong một chỗ Tinh Không Bí Cảnh thần bí, mấy ngàn năm qua, hắn một mực chưa từng dùng qua, chờ đúng vào thời điểm sống chết trước mắt mới lấy ra sử dụng.
Hưu!
Dùng sức ném đi, Khô Hải Đế đã ném Hắc Ám thần tinh ra.
“Đây là cái gì?”
Đồng tử mắt Diệp Trần co rụt lại, một sợi kiếm khí bám vào bên trên Hắc Ám thần tinh.
Vô thanh vô tức, từ trong Hắc Ám thần tinh, một lỗ đen hình thành với tốc độ rất nhanh, thế nên, mấy trăm con Hỏa Tinh Thú xung quanh đã trực tiếp bị nuốt vào, đồng thời còn có một mảng lớn dung nham bị cắn nuốt vào, lực hút mạnh không biết khủng bố gấp bao nhiêu lần so với Bạch Oải Tinh, Khô Hải Đế sở dĩ không đem Hắc Ám thần tinh ném về hướng Hỏa Tinh Thú Hoàng, là vì khoảng cách giữa hắn và Hỏa Tinh Thú Hoàng đã rất gần, sau khi Hắc Ám thần tinh hình thành lỗ đen, trước tiên sẽ đem hắn thôn phệ đi vào, ngược lại có khả năng sẽ không uy hiếp được Diệp Trần, phải biết rằng, hiện tại Diệp Trần chính là kẻ mà hắn thống hận nhất.
Lực hút lập tức tác dụng lên người Diệp Trần khiến tốc độ của hắn lập tức bị hạ thấp rất nhiều, chợt bị kéo bay ngược về hướng lỗ đen.
“Cái gì?”
Diệp Trần thật không biết Khô Hải Đế còn có ngón đòn này, nếu như trước đó Khô Hải Đế làm như vậy thì hắn đã sớm chết rồi. Lúc này, Diệp Trần điên cuồng cổ động Chân Nguyên, Siếp Na Kiếm Vực cũng phát động đến cực hạn để chống lại lỗ đen, “Đại, đại, đại.” Long Tuyền Kiếm thoáng cái cũng được biến dài ra trăm dặm, Diệp Trần chém một kiếm về phía lỗ đen.
Cờ-rắc!
Ngay khi vừa chạm đến, Long Tuyền Kiếm lập tức bị nghiền nát, mảnh vỡ nhanh chóng bị hút vào.
Một lần nữa lấy ra một thanh Thiên Vương Cấp bảo kiếm, Diệp Trần tiếp tục biến lớn bảo kiếm rồi chém về phía lỗ đen lần nữa.
Nhưng kết quả như cũ vẫn là như thế.
Bị hút đi còn có cả Khô Hải Đế cùng Hỏa Tinh Thú Hoàng, Hỏa Tinh Thú Hoàng cảm nhận được nguy hiểm liền phi hành về hướng ngược lại, thế nhưng, do lực hút quá mạnh mẽ nên nó vẫn bị kéo tới từng chút từng chút.
“Ha ha, cùng chết vậy!”
Khô Hải Đế giờ đây toàn thân đang bị bốc cháy, ngọn lửa không ngừng thiêu đốt hắn từ trong ra ngoài, liên tục bị trúng hai lần công kích khiến thực lực của hắn đã trở nên rất yếu ớt, chống lại lực hút của lỗ đen là điều khó khăn nhất đối với hắn lúc này, bất quá hắn cũng không cho rằng Diệp Trần có thể tránh được lỗ đen thôn phệ, chỉ có điều chết sớm hay chết muộn mà thôi, nói không chừng còn có thể giết chết luôn cả Hỏa Tinh Thú Hoàng, mọi người cùng nhau đồng quy vu tận.
Thời gian dần trôi qua, Diệp Trần cùng Khô Hải Đế đã tiến tới gần nhau.
“Kẻ phải chết trước chính là ngươi.”
Diệp Trần tiếp tục lấy ra một thanh Thiên Vương Cấp bảo kiếm thứ ba, bổ một kiếm vào trên người Khô Hải Đế, “phốc”, Khô Hải Đế phun ra một ngụm hỏa diễm, khí tức uể oải đến mức tận cùng, “ân”, Diệp Trần chú ý tới cây chiến mâu trong tay Khô Hải Đế, ý niệm trong đầu chợt lóe lên, hắn chém đứt cánh tay phải của đối phương rồi với tay nắm chặt, đoạt lấy chiến mâu.
“Hỗn đản.”
Khô Hải Đế chửi một câu nhưng ngay sau đó, hắn đã không kháng cự nổi tác dụng của lực hút, lập tức biến mất vào trong hắc động.
“Cái hắc động này không phải do tự nhiên hình thành, uy năng sẽ có hạn, nhưng ta lại không kháng lại được, không biết nó có thể thôn phệ bao nhiêu năng lượng đây.” Diệp Trần hạ quyết tâm, tay theo Trữ Vật Linh Giới dẫn ra vô số Nguyên thạch, trông như là một cơn lũ vậy, hướng phía lỗ đen phóng đi.
Một trăm vạn.
500 vạn.
1000 vạn.
3000 vạn.
80 triệu.
200 triệu.
Vô số Nguyên thạch biến mất tại trong hắc động, những Nguyên thạch này ẩn chứa năng lượng rất kinh người, lỗ đen thôn phệ chúng nên cũng bị tiêu hao một phần năng lượng tương ứng, đương nhiên, nếu như đây là lỗ đen do thiên nhiên hình thành thì uy lực sẽ lớn hơn gấp 10 lần, bao nhiêu Nguyên thạch cũng sợ là không đủ. Còn đây chỉ là một lỗ đen nhỏ, mà trước đó nó đã cắn nuốt đại lượng năng lượng cùng Hỏa Tinh Thú bên trong Hoang Hỏa Tinh rồi.
Quả nhiên, sau khi cắn nuốt vài tỷ Nguyên thạch, lỗ đen đã dần dần nhỏ lại, lực hút đã chậm rãi giảm xuống.
“Vẫn còn chưa đủ.”
Đây là lần đầu tiên Diệp Trần cảm giác tốc độ tiêu hao Nguyên thạch không đủ nhanh, nếu như có thể thoáng cái lấy ra 1 tỷ Nguyên thạch thì tốt rồi, 1 tỷ không đủ thì hai tỷ, dù sao Nguyên Thạch Trì mỗi năm có thể khôi phục được một trăm triệu Nguyên thạch.
“Đúng rồi, còn có con Hỏa Tinh Thú Hoàng này.”
Diệp Trần theo dõi Hỏa Tinh Thú Hoàng.
Lập tức mất xóa mất đi Hồn Ấn Ký trong chiến mâu của Khô Hải Đế Linh, Diệp Trần lạc ấn lên nó linh hồn ấn ký của mình, loại lạc ấn Linh Hồn Ấn Ký này được thực hiện quá nhanh nên không cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực của chiến mâu, bất quá như vậy cũng đã đủ rồi, cây chiến mâu này chính là một món cao đẳng Đế cấp vũ khí, dù chỉ có được ba thành uy năng nhưng đều muốn vượt qua trung đẳng Đế cấp vũ khí.
Cầm trong tay chiến mâu, Diệp Trần bổ một mâu về phía Hỏa Tinh Thú Hoàng.
Cờ-rắc!
Mảnh hỏa tinh vẩy ra, Hỏa Tinh Thú Hoàng đã bị phách bay ra ngoài, nhưng rất nhanh sau đó lại bị hút trở lại, đã đến phía trước Diệp Trần.
Xoay người, Diệp Trần tiếp tục công kích Hỏa Tinh Thú Hoàng, đem bổ đối phương tới phía lỗ đen.
Rống!
Rốt cục, Hỏa Tinh Thú Hoàng đã bị lỗ đen hút vào.
Sau một khắc, cổ lỗ đen bỗng nhúc nhích rồi co lại thành một điểm vòng tròn, cuối cùng biến mất không còn thấy đâu nữa, mà lúc này khoảng cách giữa Diệp Trần và lỗ đen chỉ còn xa chừng vài dặm mà thôi, đây là một khoảng cách rất ngắn.
Cười khổ một tiếng, Diệp Trần nhìn ra chung quanh, lỗ đen xuất hiện đã để cho phương viên mấy ngàn dặm trở thành một cái không gian hình tròn cự đại, một mảnh trống rỗng, chỉ còn một mình Diệp Trần lơ lửng ở bên trong đó.
Chương 1399: Bầu trời để mặc chim bay
“Có cái chiến mâu này thì việc ly khai khỏi nơi đây không còn là vấn đề nữa rồi.”
Giơ chiến mâu trong tay lên, Diệp Trần thầm nghĩ.
Cây chiến mâu này có tên gọi là Kim Qua Chiến Mâu, là vũ khí cao đẳng Đế cấp, giá trị đơn thuần ít nhất cũng phải là một trăm triệu Nguyên thạch, như vậy cũng là nói, cấp thấp Đế cấp vũ khí sẽ có giá trị chừng hai trăm vạn Nguyên thạch, trung đẳng Đế cấp vũ khí là 1400 vạn, cao đẳng Đế cấp vũ khí một trăm triệu. Về phần áo giáp thì giá cả sẽ cao hơn gấp đôi, cấp thấp Đế cấp bảo giáp, đoán chừng là 400 vạn, trung đẳng 3000 vạn trở lên, cao đẳng 200 triệu tả hữu, tóm lại, thực lực càng cao thì càng cần nhiều Nguyên thạch.
Đừng nghĩ rằng một vài gia tộc có thể khống chế được một tòa thành thị và phát triển ngàn vạn năm thì tựa hồ tài phú sẽ rất nhiều, nhưng phải biết rằng, một gia tộc có thu nhập càng cao thì chi tiêu cũng sẽ càng cao, đây là một mối quan hệ trực tiếp, vì dù sao số lượng Sinh Tử Cảnh Vương giả của gia tộc đó sẽ rất nhiều, tuy nhiên không người nào lại không muốn được phân phát nhiều Nguyên thạch, không ai lại không muốn mua thứ đồ vật mà mình cần cả.
Tỷ như Đế cấp Bảo Khí thì dù có tiền cũng không thể mua được, kỳ thật cũng có thể có một vài cơ hội đạt được, ví dụ như một số Phong Đế Vương giả có dư thừa Đế cấp Bảo Khí trên tay, hắn sẽ bán đi một ít để thu về Nguyên thạch, sau đó mua loại Bảo Khí tốt hơn.
Đối với Bảo Khí thì cần phải tập luyện trong một thời gian ngắn thì mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, Kim Qua Chiến Mâu tại trên tay Diệp Trần ước chừng chỉ có thể phát huy ra ba thành uy lực, thêm nữa Diệp Trần lại là một kiếm khách nên không thích hợp để sử dụng chiến mâu, cho nên hắn có thể phát huy ra hai thành uy năng đã coi là không tệ rồi.
Oanh!
Một con Hỏa Tinh Thú vừa bay vào vùng không gian hình tròn thì đã bị Diệp Trần quét một mâu thành phấn vụn, cao đẳng Đế cấp vũ khí triển lộ ra toàn bộ khí chất bá đạo của nó.
Vừa diệt sát, vừa sưu tập lấy hài cốt Hỏa Tinh Thú, Diệp Trần hướng phía bên ngoài sinh mệnh tinh cầu bay đi.
Nếu như nói, Diệp Trần cầm trong tay Long Tuyền Kiếm, và vừa bước vào cấp bậc sơ đẳng Chiến Hoàng thì thực lực sẽ còn kém xa sơ đẳng Chiến Hoàng có uy tín lâu năm, nhưng khi cầm trong tay Kim Qua Chiến Mâu thì Diệp Trần ẩn ẩn đã có thực lực trung đẳng Chiến Hoàng. Nếu có thể đem Kim Qua Chiến Mâu đổi thành một thanh cao đẳng Đế cấp bảo kiếm, như vậy Diệp Trần tuyệt đối sẽ có thực lực trung đẳng Chiến Hoàng, bất quá có một việc rất trọng yếu, đây cũng không phải là nói, tùy tiện người nào cũng đều có thể phát huy ra hoàn toàn uy lực của cao đẳng Đế cấp Bảo Khí, kỳ thật, cho dù Diệp Trần có kết hợp cùng cao đẳng Đế cấp Bảo Khí trong thời gian rất dài, hơn nữa cao đẳng Đế cấp Bảo Khí là bảo kiếm, thì chỉ sợ Diệp Trần cũng không phát huy ra đủ 10/10 uy lực. Đoán chừng chỉ có tám phần mà thôi.
Nguyên nhân của sự tình này chính là vì tu vi quá thấp, Diệp Trần mới chỉ có tu vi là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, mà Đế cấp Bảo Khí lại thích hợp dành cho Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên tu vi nhất, ngay cả Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên cũng đã thiếu một ít rồi, chỉ có thể phát huy ra chừng chín thành.
Cho nên, tình cảnh hiện tại của Diệp Trần có thể nói là rất xấu hổ, tu vi của hắn quá thấp, phải mau chóng đề thăng lên tới Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên, nếu không thì về sau dù có được Bảo Khí cực tốt đi nữa cũng không có biện pháp phát huy đến cực hạn.
Một mảnh mâu ảnh mang theo kiếm khí dài hẹp như một con rắn màu đen kích xạ ra, lập tức từng con Hỏa Tinh Thú bị giết chết, nếu không có Hỏa Tinh Thú Hoàng ngăn cản thì Diệp Trần căn bản không gặp phải bất cứ uy hiếp nào, cho dù là Hỏa Tinh Thú Vương đi nữa cũng không thể ngăn cản được Diệp Trần, sau vài ba chiêu thì chúng đã bị chém thành khối vụn, bộ vị trân quý nhất của chúng tất nhiên sẽ trở thành chiến lợi phẩm của Diệp Trần.
“Nhiều Cao cấp Linh Năng Hỏa Tinh như vậy, có lẽ có thể làm cho Linh khu của ta tăng từ Lục giai sơ kỳ tăng lên tới Lục giai trung kỳ thậm chí là hậu kỳ.” Diệp Trần ngược lại không vội thoát ly, Linh khu đối với Sinh Tử Cảnh Vương giả có tác dụng rất lớn, tăng thêm được một phần phòng ngự thì mức độ an toàn cho bản thân tựu sẽ tăng thêm một phần, có đôi khi cũng là bởi vì thiếu đi một ít phòng ngự mà phải chết thảm trong tay địch nhân đấy.
Đây cũng là bởi vì cái gọi là “người nhát gan thì chết đói, người lớn gan thì đỡ chết” đấy.
Diệp Trần bắt đầu đuổi giết Hỏa Tinh Thú Vương.
Bốn con!
Bảy con!
Mười con!
Số lượng Hỏa Tinh Thú Vương cũng không nhiều lắm, trong số mấy trăm con Hỏa Tinh Thú thì mới có được một con Hỏa Tinh Thú Vương, thời gian trôi qua, Diệp Trần đã sưu tập được mười bộ vị trân quý của Hỏa Tinh Thú Vương rồi.
“Ân? năng lượng chấn động mạnh quá!.”
Thời gian dần trôi qua, Diệp Trần đã đến gần địa điểm đại chiến giữa Ám Long Đế và một con Hỏa Tinh Thú Hoàng khác.
Trên người Hỏa Tinh Thú Hoàng chồng chất những vết thương, vết cào trải rộng, vũ khí sơ đẳng Hoàng Cấp cường đại đến mức người bình thường khó có thể tưởng tượng nổi, tuy nói Hỏa Tinh Thú Hoàng có lực phòng ngự cao gấp mấy chục lần là Hỏa Tinh Thú Vương, thế nhưng cũng không làm nên chuyện gì, đương nhiên, sơ đẳng Hoàng Cấp vũ khí tại trên tay Ám Long Đế tối đa cũng chỉ có thể tạo ra chút dấu vết ở trên người Hỏa Tinh Thú Hoàng chứ không cách nào đánh nát được đối phương.
Trái lại, khí thế Ám Long Đế càng ngày càng mạnh, đỉnh tiêm Đế cấp bảo giáp lại giúp cho hắn có thể bỏ qua công kích của Hỏa Tinh Thú Hoàng, trời sinh đứng ở thế bất bại, trong khi ma lực của hắn không sai biệt lắm chỉ còn trên dưới năm thành mà thôi.
“Đây là Cấp thấp Đế Cấp vũ khí ư?”
Mở ra Linh Hồn Chi Nhãn, Diệp Trần chợt chấn động, Đế cấp Bảo Khí mà đối phương sử dụng tựu chính là Hoàng Cấp Bảo Khí, Đế cấp Bảo Khí thì thích hợp đối với Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Phong Đế Vương giả, còn Hoàng Cấp Bảo Khí lại thích hợp với Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Phong Đế Vương giả, cả hai không cùng một cấp bậc, không thể tưởng được trên tay đối phương rõ ràng có một kiện cấp thấp Hoàng Cấp vũ khí. Đối với Phong Đế Vương giả thì đây là chuyện bình thường, thế nhưng lại là vật báu vô giá, nhưng nếu Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Phong Đế Vương giả mà sử dụng cấp thấp Hoàng Cấp vũ khí, sẽ thập phần tiêu hao năng lượng, hơn nữa áo giáp trên người Ám Long Đế tựa hồ cũng là đỉnh tiêm Đế cấp áo giáp, tống hợp lại, tốc độ tiêu hao năng lượng sẽ cao mấy chục lần thậm chí hơn trăm lần Phong Đế Vương giả bình thường, nếu đổi thành Diệp Trần hì đoán chừng Chân Nguyên đã sớm tiêu tán sạch sẽ rồi.
“Thật là khó xử lý.”
Ám Long Đế nhíu mày, Hỏa Tinh Thú Hoàng thực sự quá khó đối phó, vượt qua tưởng tượng của hắn rồi, bằng vào cấp thấp Hoàng Cấp vũ khí thì rõ ràng cũng chỉ có thể lưu lại dấu vết không được sâu tại trên người đối phương.
“Ám Long Liệt Thiên Trảo!”
Ám Long Đế quát lên một tiếng lớn, hai móng vuốt của hắn giao thoa, oanh kích vào trên người Hỏa Tinh Thú Hoàng.
Phanh một tiếng, Hỏa Tinh Thú Hoàng đã bị oanh kích bay đi ra ngoài, trên ngực nó xuất hiện một đạo vết cào giao nhau, ẩn ẩn xuất hiện vết rách.
Rất hiển nhiên, Hỏa Tinh Thú Hoàng không phải là đối thủ Ám Long Đế, nhưng bất quá phòng ngự của cả hai đều quá mạnh mẽ.
Rống!
Đúng lúc này, một tiếng gào thét kinh thiên truyền đến, Diệp Trần nghe có chút quen thuộc.
Chỉ chốc lát sau công phu, một đạo kim hồng sắc lưu quang đã gia nhập chiến trường.
“Là nó? Như thế nào nó lại không chết?.”
Diệp Trần đồng tử phóng đại.
Gia nhập chiến trường rõ ràng chính là con Hỏa Tinh Thú Hoàng trước đó đã bị hút vào lỗ đen, Diệp Trần còn chứng kiến được dấu vết mờ mờ mà chính mình đã dùng Kim Qua Chiến Mâu lưu lại tại trên người đối phương.
Diệp Trần cũng không biết rằng tại trung ương Hoang Hỏa Tinh, là một mảnh Hỗn Độn, Hỏa Tinh Thú Hoàng tuy bị hút vào lỗ đen, nhưng thân thể của nó cũng không bị lỗ đen phá nát, ngược lại chỉ bị truyền tống đến trung ương Hoang Hỏa Tinh, mà tại chỗ đó lại chính là hang ổ Hỏa Tinh Thú Hoàng, chúng tựu là được sinh ra từ một nơi nào đó, đương nhiên, đây là Hỏa Tinh Thú Hoàng, luận về lực phòng ngự thì nó hoàn toàn không kém cỏi Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Phong Đế Vương giả, như vậy cũng chỉ có Hoàng Cấp vũ khí mới có thể gây ra vết thương nhẹ trên người chúng, trước đó, Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý của Diệp Trần phối hợp cùng cao đẳng Đế cấp vũ khí cũng chỉ có thể thoáng lưu lại vài dấu vết mà thôi.
“Đáng giận.”
Ám Long Đế sắc mặt trở nên khó coi.
Hai con Hỏa Tinh Thú Hoàng tuy không cách nào đả bại được hắn, nhưng lại có thể làm tiêu hao hết ma lực của hắn, một khi ma lực tiêu hao hết thì mặc cho hắn có thiên đại bổn sự gì, chạy trời cũng không khỏi nắng.
“Đi thôi.”
Cắn răng, Ám Long Đế quay người hướng phía bên ngoài Hoang Hỏa Tinh phóng đi, hắn có ý định trở về khu vực Ma tộc trước, sau đó kêu gọi thêm hai tên bằng hữu đến giải quyết Hỏa Tinh Thú Hoàng, cùng lắm thì chiến lợi phẩm sẽ chia đều.
Ám Long Đế vừa trốn đi, Diệp Trần tất nhiên cũng không thể lưu lại mà xem tiếp.
Hưu!
Diệp Trần linh xảo tránh đi từng bầy Hỏa Tinh Thú.
Thời gian trọn vẹn đi qua nửa ngày, Diệp Trần rốt cục đã đi ra khỏi được cái khỏa sinh mệnh tinh cầu chứa đựng trùng trùng điệp điệp nguy hiểm này, xuất hiện tại bên ngoài.
Đã ra đến ngoại giới, Diệp Trần có cảm giác rất tự do tự tại hệt như bầu trời để mặc cho chim bay vậy, tốc độ liên tục tăng lên cho đến khi tiếp cận tốc độ ánh sáng, đây chủ yếu là bởi vì xung quanh có không ít bụi bậm cùng vật trở ngại, nếu không thì khả năng đạt tới tốc độ ánh sáng sẽ không thành vấn đề.