Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 252 [Chương 1358(b) đến 1362]
❮ sautiếp ❯Chương 1358(b): Thần bia ngộ đạo, phần thiên chân kiếm
Đương nhiên, hiện tại Không Gian Áo Nghĩa của Diệp Trần gần kề mới đạt đến 8 thành cảnh giới, nếu bây giờ mà nói đến Viên Mãn Không Gian Áo Nghĩa thì lại quá xa rồi, mà trước mắt, Siếp Na Huy Hoàng có uy lực không sai biệt lắm so với Bạch Long Diệt Thế, thuộc về dạng Tam Chuyển kiếm pháp bình thường mà thôi.
Điểm và lộ tuyến!
Lộ tuyến và điểm!
Điểm và điểm!
Lộ tuyến và lộ tuyến!
Dần dần, Diệp Trần đối với cảm ngộ Không Gian Áo Nghĩa càng lúc càng sâu đậm, đối với Siếp Na Huy Hoàng lại có cảm ngộ càng thâm sâu hơn, một kiếm đâm ra liền làm không gian quỹ tích thay đổi, bạo phát ra uy năng đủ để không gian bị ngưng kết, vạn vật đều bị tận diệt.
Không biết trải qua thời gian bao lâu, Diệp Trần lại đâm ra một kiếm nữa, một kiếm này có quỹ tích phiêu miểu và linh hoạt đến kỳ ảo, nhìn như xa tít ở chân trời nhưng kì thực lại ngay trước mắt, theo một kiếm này đâm ra, không gian bỗng nhiên ngưng kết lại, không, không chỉ đơn giản là sự ngưng kết, mà cả Thiên Địa phảng phất như bị rút nhỏ lại vậy, khoảng cách đã không còn là chướng ngại nữa, dưới một kiếm này thì đến quỷ thần cũng đừng mong tránh khỏi.
Không Gian Áo Nghĩa, chín thành cảnh giới – thành!
Giờ này khắc này, uy lực của Siếp Na Huy Hoàng chỉ thua kém đôi chút so với Nhật Tinh Hóa Cực, nhưng thủ đoạn công kích thì đã vượt qua.
…
Mọi thứ hiển hiện trong ánh mắt mọi người tại đây đều không giống nhau, cả những điểm sáng cùng lộ tuyến trên tấm bia đá cũng bất đồng, kiếm pháp của Diệp Trần đột nhiên tăng mạnh, thì mười một người ở đây cũng đều có được ngộ đạo, cũng đồng dạng đều có được tiến bộ rất nhanh.
Nhưng lúc này, quan trọng nhất vẫn chính là ngộ tính của mỗi người, ngộ tính càng cao thì khả năng cùng tốc độ lĩnh ngộ càng nhanh. Tấm bia đá này quả thực có tác dụng vô cùng to lớn, ngộ tính của Diệp Trần không nói là điên cuồng, nhưng cũng là dạng hiếm thấy trong thế gian, hắn đã có thể đem hai môn kiếm pháp tăng lên tới tình trạng Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp, tuy vậy, khả năng lĩnh ngộ của Diệp Trần vẫn còn tiếp tục tăng thêm. Giờ phút này, hắn vẫn đang đắm chìm trong quá trình lĩnh ngộ một môn siêu tuyệt kiếm pháp thứ ba.
“Điểm chính là hạt giống, lộ tuyến chính là Lôi Điện cùng Ánh lửa”.
Mộc Chi Áo Nghĩa, Lôi Chi Áo Nghĩa, Hỏa Chi Áo Nghĩa, Tam đại áo nghĩa này không ngừng đan xen lẫn nhau.
Hỏa năng có thể thiêu đốt Mộc thân.
Lôi Điện cũng có thể bổ trúng cây cối mà sinh ra đại hỏa.
Ba tồn tại này tất nhiên có sự liên hệ lẫn nhau…
—————
Trong mười hai người họ, kẻ tỉnh lại trước tiên chính là một gã Lục Nhân tộc Phỉ Thúy Thống Lĩnh Lam Ma Vương, Lam Ma Vương có thân hình cao gần ba mét, cơ bắp màu xanh lá cực độ phát triển, ẩn chứa lực lượng thâm bất khả trắc, tại sau lưng của hắn là một cái đuôi tráng kiện kéo lê trên mặt đất.
Ánh mắt nhìn chung quanh một vòng, sắc mặt của hắn chợt âm trầm xuống.
Trong mười hai người, hắn là người đầu tiên thanh tỉnh, điều này đại biểu cho ngộ tính của hắn là thấp nhất, điều này đã làm cho sự tự phụ của hắn bị đả kích không thôi, dù sao hắn tại trong quân đội Lục Nhân tộc cũng là một vị Phỉ Thúy Thống Lĩnh, mà Phỉ Thúy Thống Lĩnh của Lục Nhân tộc, tổng cộng lại cũng chưa tới hai mươi người, có thể nói hắn chính là tinh anh trong các tinh anh, cao thủ trong các cao thủ đấy.
“Hừ, Lam Ma quyền của ta đã đạt tới tình trạng Tam Chuyển võ học, vừa rồi lại tinh tiến thêm rất nhiều, ngoại trừ Ma tộc Tướng Quân cùng gã Nhân tộc Tướng Quân này, những người còn lại chưa chắc là đối thủ của ta.”
“Ma tộc thì không thể động đến, nhưng còn Nhân tộc cùng Yêu tộc thì sao nhỉ?”
Lam Ma Vương ánh mắt dời khỏi bốn gã Ma tộc, rơi vào trên sáu người Diệp Trần.
“Hắc hắc!”
Lặng yên không một tiếng động, Lam Ma Vương Triều chọn Diệp Trần mà di động qua.
Trong sáu người, chỉ có một mình Diệp Trần là Đại Đô Thống, tại đánh giá của Lam Ma Vương thì hắn hẳn là có thực lực thấp nhất, huống hồ, dù là Diệp Trần có được thực lực Tử Kim Thống Lĩnh thì hắn cũng có mười thành nắm chắc một kích giết chết đối thủ.
“Chết đi!”
Một cước phi thân lên, Lam Ma Vương tung ra một quyền oanh hướng thủ cấp của Diệp Trần, quyền kình vừa ra đã biến ảo thành một cái đầu lâu Ác Ma màu xanh da trời, cắn xé về hướng đối phương.
Tam Chuyển võ học – Lam Ma quyền!
Ngay khi quyền kình sắp oanh trúng thì Diệp Trần bỗng nhiên lay động, ánh mắt của hắn cũng không mở ra và hoàn toàn nương tựa vào bản năng mà rút Long Tuyền Kiếm ra, lập tức vung trảm ra một kiếm.
Một kiếm này vô cùng mau lẹ, lại mang theo hỏa diễm thiêu đốt đến khôn cùng, phảng phất một kiếm này có thể thiêu đốt cả một thế giới hay một phương Thiên Địa.
Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp – Phần Thiên Chân Kiếm.
Sắc mặt Lam Ma Vương chợt thay đổi, dần dần trở nên thập phần hoảng sợ, lúc này đây, quyền kình mạnh nhất do hắn phát ra lại giống như Tuyết Xuân gặp phải Liệt Nhật vậy, bị tan rã vô tung vô tích. Sau một khắc, trên ngực của hắn đã bị mở ra một vết kiếm, nếu là loại võ học khác thì một kiếm này cùng lắm cũng chỉ có thể đánh trúng Thiên Vương Cấp bảo giáp, hay đem hắn đánh thành vài mảnh nhỏ mà thôi, hắn như trước vẫn có thể dùng Bất Tử Chi Thân khôi phục thân thể. Thế nhưng, một kiếm này của Diệp Trần lại có thể xuyên thấu qua Thiên Vương Cấp bảo giáp và truyền tới một cổ kiếm kình nóng rực bá đạo, cái cổ hỏa diễm kiếm kình này dùng thân thể của hắn làm nhiên liệu mà bốc cháy lên một cách hung mãnh, lại tràn ngập ra hồ quang điện.
“Ahhhhhhhhhhhh!”
Lam Ma Vương chỉ kịp kêu thảm một tiếng rồi bị thiêu đốt hoàn toàn, hóa thành một đám khói xanh mà tiêu tán đi.
Luồng lực sát thương của Phần Thiên Chân Kiếm đầu tiên có lẽ không cường bá như Nhật Tinh Hóa Cực, nhưng điểm mạnh của nó chính là có “tác dụng chậm”, chỉ cần nhiễm lấy một điểm kiếm kình của Phần Thiên Chân Kiếm thì cơ thể sẽ lập tức bị lọt vào vòng thống khổ thiêu đốt của Liệt Hỏa và Cuồng Lôi, chỉ cần thực lực yếu một chút thì sẽ bị đốt cháy thành hư vô ngay tại chỗ và mất đi cả Linh Hồn Ấn Ký. Mà Phần Thiên Chân Kiếm được phối hợp với Hủy Diệt Kiếm Ý liền trở thành thứ “không biết ăn chay” là gì đấy.
Thực lực của Lam Ma Vương cũng không kém, miễn cưỡng cũng đạt đến trung đẳng Chiến Đế thực lực, nếu là trước đó thì một kiếm này của Diệp Trần tuyệt đối không thể giết chết được hắn, nhưng hiện tại Diệp Trần đã có được tiến bộ thần tốc, trung đẳng Chiến Đế đã hoàn toàn không còn là đối thủ của hắn nữa rồi.
Về phần Phần Thiên Chân Kiếm, đây chính là sát chiêu mà Diệp Trần tạo ra từ việc dung hợp Thiên Lôi Địa Hỏa cùng với Liệt Hỏa Phần Xuân, hai đại Nhị Chuyển cực hạn kiếm pháp này đều ẩn chứa Hỏa Chi Áo Nghĩa, nên khi được dung hợp làm một thì quả thực là không có thứ gì là không thể thiêu đốt được.
Đánh chết Lam Ma Vương xong, Diệp Trần cũng không tỉnh lại, vừa rồi chỉ là bản năng cảm ứng được nguy hiểm của hắn đã tự xuất kích mà thôi, chỉ có thể trách lòng Lam Ma Vương sinh ý đồ xấu, giết người không thành, ngược lại đã bị người giết.
Nhưng kỳ quái chính là, xảy ra động tĩnh lớn như vậy nhưng những người ở đây lại không ai bị đánh thức. Nghĩ đến, tấm bia đá trong cung điện này có ảnh hưởng quá lớn đối với mọi người, e rằng nếu không cảm nhận được nguy hiểm thì họ tựu cũng không giật mình tỉnh lại, mà Diệp Trần đã đắm chìm rất sâu, nên dù cảm ứng được nguy hiểm nhưng như trước vẫn sẽ không thanh tỉnh lại.
Chương 1359: Linh hồn kiếm khí
Phần Thiên Chân Kiếm là môn Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp thứ ba của Diệp Trần, nó bao gồm tất cả điểm đặc sắc của các môn tam chuyển khác.
Nhật Tinh Hóa Cực thể hiện ra công kích cực hạn, chí cương chí dương.
Siếp Na Huy Hoàng thể hiện ra uy lực sát thương khủng bố trong một khoảng thời gian ngắn, dưới một kiếm này thì ngay cả quỷ thần cũng đừng mong tránh khỏi.
Còn Phần Thiên Chân Kiếm cũng có uy lực vô cùng khủng bố nhưng lại thể hiện bằng cách tác động chậm, chỉ cần bị nhiễm lấy một tia nhỏ sau đó sẽ bị nó bộc phát và thiêu đốt triệt để.
Đã có ba môn Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp này, kiếm pháp của Diệp Trần gần như đã đạt đến cực hạn, có lẽ trong một thời gian rất lâu nữa cũng sẽ không thể đột phá nổi cực hạn này, có chăng chỉ là đột phá tu vi, Kiếm Vực cùng với Kiếm Hồn mà thôi.
Đối với tu vi thì không thể gấp được, hắn hiện tại đã là Sinh Tử Cảnh Ngũ trọng thiên cảnh giới, muốn đột phá đến Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên mà không trải qua thời gian 100~200 năm là không thể nào đạt được, dù sao hắn cần phải gia cố trụ cột cho thật vững chắc để còn có thể trùng kích đến Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, không thể vì muốn mau chóng tấn phong tới Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên mà làm cho căn cơ không bền vững, đây có thể xem là hành vi rất thiếu khôn ngoan.
Đương nhiên, có Thời Gian Tháp hỗ trợ, hắn có thể đem thời gian tu luyện rút ngắn xuống gấp trăm lần, 100~200 năm mà được rút ngắn gấp trăm lần thì cũng tựu là một hai năm, hoàn toàn không tính là quá dài.
Về phần Kiếm Vực, cái này càng không thể gấp được, càng về sau Kiếm Vực càng khó tăng lên, nó không giống như tu vi, chỉ cần có thời gian đầy đủ để tu luyện là có thể “nước chảy thành sông”, thực sự mà nói thì Kiếm Vực chính là “tu vi Kiếm đạo” của một kiếm khách, Kiếm đạo cảnh giới càng cao thì Kiếm Vực tự nhiên càng cường đại, còn nếu nội tình Kiếm đạo chưa đủ thì cả đời này cũng sẽ khó có được thành tựu cao.
Ngược lại, Kiếm Hồn thì có khả năng tấn phong.
Bản thân Diệp Trần sở hữu hai đại Kiếm Hồn, trong đó Bất Hủ Kiếm Hồn đã đạt đến Thất giai, chỉ còn mong cho Hủy Diệt Kiếm Hồn cũng đạt tới Thất giai, như vậy hai đại Thất giai Kiếm Hồn sẽ sinh ra cộng hưởng và đột nhiên đồng loạt tăng mạnh, mà hắn cũng cảm giác được Hủy Diệt Kiếm Hồn đã dấu hiệu có đột phá rồi. Phải biết rằng, ở trạng thái bình thường, Vũ Hồn hoặc Kiếm Hồn từ Thất giai tấn phong đến Bát giai là cả một bước tiến cự đại, không biết đã có bao nhiêu người bị “chôn chân” tại cảnh giới này rồi, ngay cả đối với Phong Đế Vương giả Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, cũng đã có hơn phân nửa trong số họ không vượt qua nổi.
Thất giai Bất Hủ Kiếm Hồn của Diệp Trần tương đương với Bát giai Kiếm Hồn bình thường, còn Lục giai đỉnh phong Hủy Diệt Kiếm Hồn thì tương đương với Thất giai đỉnh phong Kiếm Hồn bình thường. Nếu Kiếm Hồn có thể đạt thành tựu cao thì so với một bộ phận Phong Đế Vương giả đều có thể mạnh hơn một tia đấy.
Sau khi sáng tạo ra Phần Thiên Chân Kiếm, Diệp Trần vẫn không thanh tỉnh lại…
Trên tấm bia đá, các điểm và lộ tuyến lại kết hợp và hóa thành từng đạo kiếm khí kích xạ ra. Những kiếm khí này hư vô mờ mịt, vô tung vô tích, khó có thể tìm ra được, phảng phất giống như mộng ảo chưa bao giờ tồn tại qua.
“Đây không thể là kiếm khí tầm thường được, kiếm khí tầm thường không hư vô giống như vậy, quả thực là…nó giống như không tồn tại vậy.”
“Chẳng lẽ đây là Linh Hồn Kiếm Khí ư?!”
Diệp Trần trong đầu lóe lên linh quang.
Diệp Trần đoán không sai, thứ đang diễn dịch trên tấm bia đá chính là Linh Hồn Kiếm Khí.
Trong thiên hạ có rất nhiều chủng loại Linh hồn công kích, có loại linh hồn công kích có thể làm cho Linh Hồn Lực biến hóa thành “cái búa” nện vào linh hồn của địch nhân, hoặc là hóa thành những mũi tên nhọn bắn đi, hoặc là giống như Nguyên Thần Tỏa Sát, có thể biến thành một cái vòng hoàn kim mà quấn giết linh hồn địch nhân. Linh hồn công kích không thể so sánh với võ học vì đối với việc điều khiển nó là thập phần gian nan. Sáng tạo ra nó lại càng gian nan hơn gấp bội, còn khi sử dụng lại thập phần tiêu hao Linh Hồn Lực, cho nên, linh hồn công kích cho tới bây giờ đều là thủ đoạn phụ trợ chiến đấu, không ai lại đem phần lớn thời gian mà lãng phí vào việc tu luyện linh hồn công kích bí pháp, cái được cũng không bù nổi cái mất.
Bất quá điều đó cũng không phải là nói linh hồn công kích không trọng yếu, linh hồn công kích càng mạnh thì có thể trở thành một đòn sát thủ mà mọi địch nhân đều kiêng kị. Dù sao, một khi địch nhân không thể chống đỡ nổi linh hồn công kích của ta thì tất nhiên linh hồn của hắn sẽ bị trọng thương, chiến lực lập tức bị hạ thấp. Như vậy, tác dụng cũng có thể nghĩ là gì rồi.
Về phần Linh Hồn Kiếm Khí, nhìn vào bên trên hình thái cũng đã biết rõ nó khủng bố đến mức nào rồi, đoán chừng các linh hồn phòng ngự đơn giản sẽ bị Linh Hồn Kiếm Khí mở ra dễ dàng.
Cẩn thận quan sát những điểm tuyến tổ hợp trên tấm bia đá, Diệp Trần thử xếp đặt Linh Hồn Lực của mình để hình thành ra Linh Hồn Kiếm Khí.
Ôngggg!
Một đạo Linh Hồn Kiếm Khí được tạo thành nhưng nhanh chóng bị tiêu tán, đây là do việc xếp đặt vẫn chưa đủ chặt chẽ và cũng không đủ ổn định.
Tại thời điểm Diệp Trần tìm hiểu Linh Hồn Kiếm Khí, Bá Đao Vương là một trong bốn vị Tử Kim Thống Lĩnh bên cạnh đã tỉnh lại.
“Thật sự quá tốt rồi, Bá Đao của ta đã vài chục năm nay không có tiến bộ, không thể tưởng được lần này đã tiến bộ được một bước dài, đã giảm bớt được mấy chục năm khổ công rồi.”
Bá Đao Vương trên mặt lộ ra nét hoan hỷ.
“Ồ, trên mặt đất bên này sao lại có áo giáp cùng vũ khí rơi tứ tán thế kia?”
Trong lúc vô tình, Bá Đao Vương chú ý tới cái áo giáp cùng bao tay cách phía trước Diệp Trần không xa.
“Ai, là kẻ nào đã giết Lam Ma Vương?”
Tiếng gầm giận dữ vang lên, gã Lục Nhân tộc Phỉ Thúy Thống Lĩnh Lục Ảnh Vương cũng tỉnh táo lại, hắn không gặp được Lam Ma Vương trước đó đang đứng bên cạnh mình, ánh mắt liền nhìn quét một vòng và rất nhanh đã phát hiện ra các trang bị của Lam Ma Vương.
“Có phải ngươi đã giết Lam Ma Vương hay không?”
Ở đây trừ hắn ra, chỉ có Bá Đao Vương đã thanh tỉnh lại, Lục Ảnh Vương mặt hiện lên sát ý nhìn chằm chằm vào Bá Đao Vương.
“Hừ, hắn không phải do ta giết.” Bá Đao Vương sắc mặt khó coi.
“Nếu không phải ngươi giết thì Lam Ma Vương tại sao lại chết chứ?.”
Lục Ảnh Vương vẫn cho rằng thủ phạm chính là Bá Đao Vương.
Bá Đao Vương âm lãnh cười cười, “Coi như là ta giết thì như thế nào, Lục Nhân tộc các ngươi vốn là Nhân tộc địch nhân, có chết cũng đáng kiếp.”
“Đúng là muốn chết.”
Lục Ảnh Vương thân hình lóe lên hóa thành một đoàn Lục Ảnh thẳng hướng Bá Đao Vương.
“Cút về đi.”
Bang!
Bá Đao Vương rút chiến đao bổ ra một đao mang theo đao khí tung hoành.
Hai người đại chiến một hồi thì Quỷ Trảo Sư Vương, một trong ba vị Tử Kim Thống Lĩnh còn lại bên cạnh Diệp Trần mở hai mắt ra, “Bá Đao Vương, ta đến giúp ngươi.” Không chần chờ chút nào, Quỷ Trảo Sư Vương nhào tới, cùng Bá Đao Vương liên thủ vây công Lục Ảnh Vương.
Thực lực của Lục Ảnh Vương không thể cường đại hơn so với Bá Đao Vương, hiện tại lại có thêm một Quỷ Trảo Sư Vương nữa, lập tức liên tiếp bại lui và trúng thương tại trên tay hai người.
“Nhân tộc cùng Yêu tộc thật sự là không biết xấu hổ, lấy nhiều địch ít, cũng tốt, tựu để cho Hổ Ma Vương ta đến lĩnh giáo các ngươi vài chiêu.” Bên kia, Hổ Ma Vương của Ma tộc Hắc Ám Thống Lĩnh cũng gia nhập chiến trường, Hổ Ma Vương chính là một ma thú, tương đương với Yêu tộc Yêu thú.
Thời gian dần trôi qua, ngoại trừ bốn người Diệp Trần, Tuyết Không Đế, Ma tộc Tướng Quân cùng với Ma tộc ma nữ là chưa thanh tỉnh, những người còn lại đều đã thanh tỉnh trở lại, đồng loạt lao vào chiến đấu làm khí kình tung hoành bốn phương.
“Hoặc là dứt khoát không làm, mà đã làm thì phải làm cho xong, giết tên Ma tộc Tướng Quân kia đi.”
Dùng bốn đấu với ba, Nhân tộc cùng Yêu tộc chiếm được một chút thượng phong, lúc này, Phi Đao Vương một trong các Tử Kim Thống Lĩnh bỗng nhiên ánh mắt khóa chặt lấy Ma tộc Tướng Quân, liên tiếp tung 49 thanh phi đao về phía gã.
“Muốn chết à, để ta thành toàn cho ngươi.”
Ma tộc Tướng Quân sao lại không cảm ứng được nguy cơ đang đến, liền sớm tỉnh lại một bước, gặp phi đao tập kích, hắn không chút nghĩ ngợi lập tức oanh tới một quyền.
Ầm ầm!
Cường hãn quyền kình chẳng những đem 49 thanh phi đao chấn thành phấn vụn, còn làm cho những mảnh vỡ phi đao bay ngược trở về. Trúng chiêu, cả người Phi Đao Vương lập tức bị chấn nát, Linh Hồn Ấn Ký cũng mất đi, còn dư thế của đám mảnh vỡ phi đao vẫn không tiêu tán, trực tiếp cuốn về hướng Tuyết Không Đế cùng với Diệp Trần đang không hề phòng bị, xem ra, gã Ma tộc Tướng Quân có ý định một mẻ hốt gọn.
Đôi mắt sáng quắt của Tuyết Không Đế mở ra, hét lên một tiếng rồi tung chưởng cản trở công kích.
Độ ấm trong không khí chợt bị hạ xuống trăm ngàn lần, một bức tường băng đã hình thành và đông cứng đám mảnh vỡ phi đao cùng với khủng bố quyền kình xen lẫn trên chúng.
“Ma Quyền Đế! Xem ra, Đấu Chuyển Quyền Kình của ngươi cũng không có gì đặc biệt!”
Tuyết Không Đế cười lạnh.
Gã Ma tộc Tướng Quân đồng dạng cũng Tam Tinh Tướng Quân, phong hào là Ma Quyền Đế, một tay Đấu Chuyển Quyền Kình phi thường lợi hại, có thể đem công kích của người khác hóa thành của mình và phản công ngược lại đối phương. Phi Đao Vương tuy là Tử Kim Thống Lĩnh, thực lực có thể khiêu chiến với cả Phong Đế Vương giả bình thường, nhưng so với Ma Quyền Đế cuối cùng vẫn kém hơn không ít, hơn nữa dưới đặc thù của Đấu Chuyển Quyền Kình, tương đương bị Ma Quyền Đế cùng với lực lượng của chính mình liên thủ công kích, không chết thì mới là lạ.
“XÀM NGÔN!”
Ma Quyền Đế khẽ quát một tiếng làm ma lực hung mãnh của Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên bộc phát. Trong lúc nhất thời, hắc khí lượn lờ, Ma ảnh đằng đằng, áp khí khủng bố bành trướng ra bốn phương tám hướng.
Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Vương giả sở dĩ có thể được gọi là Phong Đế, là bởi vì bọn hắn đã đột phá Vô Ngã Chi Đế Hoàng cảnh giới, cô đọng ra được Đế Hoàng ấn ký, Đế Hoàng ấn ký sẽ cùng năng lượng bản thân tương hợp, mỗi một phần lực lượng phát huy ra đều có thể nói là hoàn mỹ. Thực lực của Chiến Đế mặc dù có thể địch nổi Phong Đế Vương giả bình thường, nhưng đó là trên lực công kích, còn tại trên trụ cột thì kém Phong Đế Vương giả không biết bao nhiêu lần.
Oanh!
Ma lực được thúc dục đến cực hạn, Ma Quyền Đế đột nhiên đấm ra một quyền cường hãn làm cả hư không bị ngưng trệ, Hắc Ám áo nghĩa mặc dù so với Không Gian Áo Nghĩa có vẻ không bằng, nhưng đồng dạng ẩn chứa Tịch Diệt lực lượng vạn vật bất động, cổ lực lượng mạnh mẻ này do Ma Quyền Đế thi triển ra, rõ ràng so với Diệp Trần chỉ có hơn chứ không kém, có thể thấy được Ma Quyền Đế có thực lực khủng bố đến mức nào.
“Băng Phong Đông Kết!”
Trong chưởng pháp của Tuyết Không Đế có ẩn chứa Thủy Chi Áo Nghĩa, Băng Chi Áo Nghĩa cùng với Phong Chi Áo Nghĩa, Tam đại áo nghĩa dung hợp làm một đã tạo ra Hàn khí thập phần khủng bố, phải biết rằng khi độ ấm giảm xuống tới trình độ nhất định thì hư không cũng đồng dạng bị bất động, thậm chí ngay cả thời gian cũng bị đình chỉ lưu động, tuy Tuyết Không Đế vẫn còn kém rất xa, nhưng quyền kình hoàn toàn không thua gì Hắc Ám quyền của Ma Quyền Đế.
Ầm ầm!
Hắc Ám quyền cùng Hàn băng chưởng chạm vào nhau liền phát ra tiếng nổ mạnh đến kinh thiên động địa, tạo ra rất nhiều quang cầu màu trắng và đen nhanh chóng bành trướng, cuối cùng bạo phát tựa hồ như mọi lực lượng của chúng đều đã tiêu hao hết.
“Tuyết Không Đế, tiếp của ta một chiêu Thần Thánh Hồn Tiễn!”
Phát chiêu không phải Ma Quyền Đế, mà là ả ma nữ có tản ra khí tức thần thánh, chỉ thấy ả trợn mắt, một đạo Linh Hồn Lực hóa thành mũi tên nhọn bay ra, chui vào Hồn Hải Tuyết Không Đế.
Tuyết Không Đế sắc mặt tái đi, cái Thần Thánh Hồn Tiễn này bá đạo dị thường, ngay cả linh hồn phòng ngự của nàng cũng sinh ra rạn nứt, nếu lại tới một chiêu nữa thì linh hồn phòng ngự nhất định sẽ xuất hiện sơ hở, mà hiện tại nàng đang cùng Ma Quyền Đế quyết đấu, không cách nào phân tâm đối phó với ả ma nữ này được. Ả ma nữ này cũng là một kẻ rất giảo hoạt, thấy không cách nào trợ giúp cho Ma Quyền Đế tại phương diện chiến lực, nên liền lựa chọn dùng linh hồn công kích đối phương.
“Ha ha, xem ra ngươi phải bỏ mạng ở tại đây rồi.”
Ma nữ kiều mỵ cười cười rồi lại bắn một cái Thần Thánh Hồn Tiễn nữa công hướng Tuyết Không Đế.
Phốc!
Tiếng va chạm hư vô vang lên, Thần Thánh Hồn Tiễn chợt bị tiêu tán đi, đánh tan nó chính là một đạo kiếm khí lăng lệ ác liệt, cái kiếm khí này chính là do linh hồn lực diễn biến thành.
“Linh Hồn Kiếm Khí!”
Ma nữ cả kinh, hướng phía Diệp Trần nhìn lại.
Phát ra Linh Hồn Kiếm Khí tất nhiên là Diệp Trần, hắn lúc này cũng đã thanh tỉnh lại.
“Ta đến giúp ngươi.”
Đồng thời nói chuyện đối với Tuyết Không Đế, Diệp Trần bắn liên tiếp hai đạo Linh Hồn Kiếm Khí về phía Ma Quyền Đế.
Ả Ma nữ sắc mặt biến hóa, nàng vừa rồi đã phát ra hai lần Thần Thánh Hồn Tiễn nên Linh Hồn Lực tiêu hao không nhỏ, nếu bắn thêm hai chiêu Hồn Tiễn nữa thì kế tiếp sẽ không thể tiếp tục vận dụng linh hồn công kích, và tất nhiên sẽ làm ảnh hưởng chiến lực. Thế nhưng không giúp Ma Quyền Đế cũng không được, Ma Quyền Đế có thể chống lại Tuyết Không Đế, còn ả ta thì không có thực lực này.
Sưu sưu!
Hai phát Thần Thánh Hồn Tiễn bắn ra nghênh hướng Linh Hồn Kiếm Khí.
Nhưng điều làm cho ả phải giật mình chính là, Linh Hồn Kiếm Khí kia linh hoạt vô cùng, tựa như một gã kiếm khách đang thi triển tuyệt thế kiếm pháp vậy, quỹ tích của nó có thể thay đổi liên tục nên không thể đoán bắt được, Thần Thánh Hồn Tiễn gần kề chỉ ngăn cản được một đạo Linh Hồn Kiếm Khí, một đạo còn lại đã thiết cắt được vào bên trên Hồn Hải Ma Quyền Đế.
“Hừ!”
Tiếng rên rỉ vang lên, Ma Quyền Đế đầu đau như muốn nứt ra, Linh Hồn Kiếm Khí của Diệp Trần rõ ràng đã đem linh hồn phòng ngự của hắn xé toạt ra một lỗ hổng, làm kiếm khí thẩm thấu đi vào và phá hoại một cách trắng trợn.
Dù sao cũng có linh hồn phòng ngự ngăn cách trở thoáng một chút, tuy nói không đến mức để cho linh hồn của hắn bị trọng thương, nhưng cũng có được nguy hiểm nhất định, chỉ cần Diệp Trần lại bắn đến một cái Linh Hồn Kiếm Khí nữa thì hắn chỉ có thể bỏ chạy thoát thân mà thôi.
Oanh!
Khí kình bạo tạc, Ma Quyền Đế chấn bay Tuyết Không Đế, kéo dài khoảng cách ra.
Chương 1360: Nguyên thạch trì
“Toàn bộ dừng tay!”
Ma Quyền Đế nghiêm nghị quát một tiếng.
Tuy thập phần không cam lòng, nhưng Hổ Ma Vương cùng hắc ám thống lĩnh đều riêng phần mình dừng tay, riêng Thanh Ảnh Vương thì đơn phương lực mỏng nên tất nhiên cũng không phải không biết tiến lui.
“Ma Quyền Đế, việc tìm kiếm thần tích là điều trọng yếu, lần này không nên cùng bọn chúng so đo.” Ma nữ khẽ nói với Ma Quyền Đế.
Ma Quyền Đế gật gật đầu, hắn vốn dĩ không có ý định tiếp tục làm liều, nếu không cũng sẽ không khiến tất cả mọi người dừng tay, đương nhiên, cái này không có nghĩa là hắn sợ đối phương, thật muốn liều đến cùng thì chẳng biết hươu chết sẽ về tay ai.
“Chúng ta đi.”
Ma Quyền Đế u lãnh nhìn chăm chú một cái vào Tuyết Không Đế cùng Diệp Trần rồi quay người ly khai, những người còn lại cũng đuổi đi theo.
“Ma Quyền Đế, không tiễn.”
Tuyết Không Đế cười nói.
“Hừ, tạm biệt, lần sau các ngươi sẽ không có vận khí tốt như vậy đâu.” Ma Quyền Đế thanh âm xa xa truyền đến, từng bước dần dần đi ra.
“Coi như bọn hắn biết điều đấy.”
Bá Đao Vương nhìn thoáng qua áo giáp cùng vũ khí của Phi Đao Vương còn lưu lại mà âm thầm đáng tiếc, Phi Đao Vương quá vọng động rồi, nếu không phải hắn chủ động công kích Ma Quyền Đế thì cũng sẽ không chết như vậy.
“Thật sự nếu muốn đánh đến cùng thì chỉ sợ lưỡng bại câu thương, đồng quy vu tận mà thôi, không đáng.” Tuyết Không Đế thở ra một hơi, nói ra.
Diệp Trần gật gật đầu, Ma Quyền Đế trúng của hắn một chiêu linh hồn kiếm khí, nhiều nhất cũng chỉ làm linh hồn của gã trọng thương, đối phương thân là Ma tộc tướng quân nên khẳng định là có rất nhiều thủ đoạn chưa thi triển ra, còn cái gã Hắc Ám Thần nữ kia lại càng không phải loại lương thiện, uy lực mũi tên linh hồn của ả chỉ hơi kém một chút so với linh hồn kiếm khí của hắn, bởi vậy có thể thấy được chút ít thực lực của ả rồi.
“Tìm kiếm thần tích là điều trọng yếu hiện giờ, mọi người cẩn thận một chút.”
Tuyết Không Đế nhìn thoáng qua tấm bia đá rồi lắc đầu, nhìn lại tấm bia đá lần nữa đã không cách nào đắm chìm vào trong trạng thái ngộ đạo kỳ diệu trước đó nữa, xem ra, tấm bia đá này tại trong thời gian ngắn chỉ có thể để cho bọn họ ngộ đạo một lần mà thôi. Muốn ngộ đạo lần nữa thì không được, nghĩ đến cũng đúng, bọn hắn sở dĩ có thể ngộ đạo như vậy, ngoại trừ sự thần kỳ của tấm bia đá, còn có quan hệ với những tích lũy của bọn hắn, nếu trong đầu không có suy nghĩ thì làm sao mà ngộ ra được thứ gì chứ.
Hai bên Tấm bia đá có 2 cánh cửa, đám người Ma Quyền Đế đã đi vào cửa bên trái, Diệp Trần và đám người Tuyết Không Đế tức thì tiến vào cửa phía bên phải
“Còn có nhiều cửa như vậy sao?”
Đi hết một cái hành lang lại tiến vào một cái đại sảnh bao la khác trong thạch thất, hiện ra trước mắt mọi người chính là 108 cánh cửa, trong 108 cánh cửa này, có năm cánh cửa bị các bức tường khí có màu sắc khác nhau phong bế.
“PHÁ…
!”
Tuyết Không Đế đánh một chưởng về phía tường khí, “Ầmmm” một tiếng, bức tường khí chợt nhộn nhạo như nước, đem chưởng kình của Tuyết Không Đế hóa giải thành vô tung vô tích.
“Xem ra, năm cánh cửa này đã có người tiến vào rồi, chẳng lẽ là năm người Ma quyền đế?” Quỷ Trảo Sư Vương phỏng đoán nói.
Bá Đao Vương nói: “Chắc là bọn hắn rồi.”
“Không quản xem bọn hắn làm cái khỉ gió gì, chúng ta cũng lựa chọn một cánh cửa để tiến vào đi!” Tuyết Không Đế lúc này lựa chọn một cánh cửa rồi tiến vào, mà theo nàng tiến vào cánh cửa này, nó lập tức bị một bức tường khí màu xanh da trời hiện ra và phong bế.
“Nguyên lai mỗi cánh cửa chỉ cho phép một người tiến vào mà thôi.”
Diệp Trần hiểu rõ.
Không chần chờ chút nào, Diệp Trần cũng tiến nhập vào trong một cánh cửa, sau một khắc, cửa ra vào sau lưng của hắn cũng bị tường khí màu xanh phong bế.
Nơi này là một cái thạch thất rất bình thường, trong thạch thất là một cây cột thủy tinh cao mười mét. Trên mặt đất phía trước cây cột Thủy tinh có khắc một hàng chữ “Toàn lực công kích thủy tinh biên độ dao động trụ, biên độ dao động càng cao thì thu hoạch của ngươi càng lớn. Phải toàn lực ứng phó.”.
“Toàn lực công kích thủy tinh biên độ dao động trụ ư?”
Diệp Trần cảm thấy có chút kỳ quái, hắn không biết cái thủy tinh biên độ dao động trụ này là vật gì.
Đương nhiên, nếu như yêu cầu hắn toàn lực ứng phó thì hắn tự nhiên sẽ toàn lực ứng phó, dù sao cửa này chính là thu hoạch kế tiếp của hắn.
Ô…
ô…
ô…
n…
g!
Trên đầu hiển hiện ra 3 đóa hoa, Diệp Trần thi triển ra tam hoa tá đạo.
Vô ngã cảnh giới của Diệp Trần chỉ mới ở giai đoạn thứ nhất, biên độ tăng trưởng chiến lực không sánh bằng tam hoa tá đạo, chờ đến khi đạt tới giai đoạn thứ hai thì tam hoa tá đạo mới có thể chính thức ra khỏi vũ đài.
Về phần kiếm pháp, Diệp Trần lựa chọn dùng Nhật Tinh Hóa Cực vì trong tam đại tam chuyển cực hạn kiếm pháp thì Siếp Na huy hoàng có thủ đoạn công kích lợi hại nhất, Phần thiên chân kiếm thì có bộc phát lực mạnh nhất, còn Nhật tinh hóa cực đối với việc đánh chính diện thì là hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất.
Chân nguyên vận chuyển tới cực hạn, Diệp Trần hít sâu một hơi rồi đột nhiên vung ra một kiếm, tia sáng kiếm khí chói mắt được kích xạ ra, ở bên trong đạo kiếm khí có ẩn chứa một tia màu đen, khiến cho hào quang kiếm khí tản ra uy áp làm cho người ta phải sợ hãi.
Oanh!
Hào quang kiếm khí trùng trùng điệp điệp trảm kích tại bên trên Thủy tinh biên độ dao động trụ, sau một khắc, phía dưới thủy tinh biên độ dao động trụ xuất hiện một vòng màu đỏ, vòng màu đỏ này càng lúc càng dâng cao lên, cơ hồ đem toàn bộ thủy tinh biên độ dao động trụ biến thành màu đỏ.
“Một vạn!”
Trên Thủy tinh biên độ dao động trụ có thang đo, màu đỏ vừa vặn đạt đến mức độ một vạn.
Cùng một thời gian, đám người Tuyết Không Đế cũng đang công kích Thủy tinh biên độ dao động trụ.
Tuyết Không Đế là một nghìn.
Bá Đao Vương một trăm.
Quỷ Trảo Sư Vương bảy trăm.
…
Mà năm người Ma Quyền Đế cùng với Hắc Ám Thần nữ đã tiến vào năm cái thạch thất, trong đó Hắc Ám Thần nữ là đạt mức độ cao nhất, 2400, Ma Quyền Đế cùng Tuyết Không Đế thì không sai biệt lắm, là 1000.
Nếu Diệp Trần biết rõ mức độ mỗi người bọn hắn, nhất định sẽ nghi hoặc khó hiểu.
Tuyết Không Đế cùng Ma Quyền Đế đều có chiến lực cao hơn so với hắn, không nói cao gấp mấy chục, nhưng gấp 10 lần thì khẳng định có, nhưng thành tích của cả Tuyết Không Đế lẫn Ma Quyền Đế cộng lại vậy mà cũng không thể cao hơn, chỉ tương đương 1% so với hắn mà thôi, Hắc Ám Thần nữ thì hơi cao hơn một điểm, nhưng cũng chỉ có 2400 mà thôi.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, cả thạch thất bỗng nhiên rung lên, ngay sau đó bay lên trên, hệt như một cái “thang máy” vậy.
Ước chừng sau mười lần hô hấp thì thạch thất ngừng lại.
Crackkkk!
Vốn đang kín như bưng và không có bất kỳ sơ hở nào, vách tường thạch thất bỗng nhiên tách ra, hiện ra tại trong tầm mắt chính là một cái thạch thất càng lớn hơn, chợt một cổ thiên địa nguyên khí kinh người đập vào mặt Diệp Trần.
“Thiên địa nguyên khí thật là nồng đậm.”
Thiên địa nguyên khí trên các Tính mạng tinh cầu thập phần sung túc, thế nhưng so với trong thạch thất này thì chỉ sợ cũng không bằng được 1%.
Đi vào đại thạch thất, ánh mắt Diệp Trần lập tức rơi vào một vật thể được đặt ở bên trên một cái bệ đá hình tròn.
Cái vật thể hình tròn này có điểm giống với 1 cái dụng cụ nghiên mực, to bằng lòng bàn tay, có màu Huyền Hoàng, vừa đến gần để nhìn thì Diệp Trần phát hiện bên trong cái “Nghiên mực” này là một mảnh Hỗn Độn, có điểm gần như hư không vậy, tại biên giới của cái “Nghiên mực” này có viết ba chữ – Nguyên Thạch Trì.
“Nguyên thạch trì?”
Diệp trần cau mày, thử cầm lấy Nguyên thạch trì.
Nguyên thạch trì này rất nhẹ, dùng từ “nhẹ như không có gì” để hình dung thì một điểm không khoa trương, nghĩ nghĩ, diệp trần phóng xuất ra linh hồn lực thăm dò vào bên trong Nguyên thạch trì.
“Trời, biết bao nhiêu là nguyên thạch ah?”
Diệp Trần rốt cuộc cũng biết thứ này vì sao được gọi là nguyên thạch trì rồi, sau khi dùng linh hồn lực xâm nhập vào quan sát, Diệp Trần lúc này đã trợn mắt há hốc mồm khi chứng kiến không gian bên trong tựa như được lấp đầy bởi Nguyên thạch, phạm vi ước chừng có đến vài chục dặm, một dòng sông rộng lớn một mực kéo dài đến cuối cùng của không gian bên trong, cái dòng sông này không phải nước, mà là một khối khối nguyên thạch, nói cách khác, vô số nguyên thạch tạo thành một dòng sông nguyên thạch, mà ở ngọn nguồn của dòng sông nguyên thạch này là một ngọn núi, trên vách đá của ngọn núi lại được điêu khắc ra một cái đầu Cự Thú, miệng của nó rất lớn, nhưng bất quá vẫn là mấp máy mà thôi.
“Rầm Ào Ào”!
Diệp Trần dùng linh hồn lực hóa thành một bàn tay cự đại, vớt ra mấy vạn khối nguyên thạch, nguyên thạch ở bên trong này có thể bắt được và đưa ra thế giới hiện thực bên ngoài.
“Đích xác là nguyên thạch rồi!”
Cảm thụ được năng lượng tràn đầy bên trong nguyên thạch, Diệp trần xác nhận không thể nghi ngờ.
Chương 1361: Trăm ức nguyên thạch
Con sông Nguyên Thạch này là từ bao nhiêu nguyên thạch hình thành, Diệp Trần rất nhanh sẽ biết rõ.
Sau khi khắc linh hồn ấn ký của mình vào trung tâm của Nguyên Thạch Trì, Diệp Trần đối với số lượng Nguyên Thạch Trì đã rõ như lòng bàn tay, số lượng nguyên thạch hình thành nên con sông Nguyên Thạch kia không nhiều cũng không ít, là một trăm ức, vừa rồi Diệp Trần tuy rằng đã lấy ra mấy vạn khối nguyên thạch, nhưng sau đó miệng của đầu cự thú ở ngọn nguồn Nguyên Thạch Hà đã mở ra và không ngừng phun ra khối khối nguyên thạch, căn cứ vào tốc độ phun này thì một ngày đại khái nó có thể phun ra tiếp cận ba mươi vạn khối nguyên thạch, tính ra mỗi năm là một ức.
Nói cách khác, sợ rằng nếu lấy hết toàn bộ nguyên thạch ở trong ra, thì một trăm năm sau, Nguyên Thạch Trì hội lại được trám đầy bởi một ức nguyên thạch, đây là một cái chậu châu báu mang lại tài phú không đáy.
Ý niệm trong đầu hiện lên, Diệp Trần lập tức lấy ra một trăm ngàn nguyên thạch, bỏ vào trữ vật linh giới của mình, đại khái trên dưới một tháng, Nguyên Thạch Trì hội sẽ bổ sung một trăm ngàn nguyên thạch này, mà Diệp Trần sẽ lại được nhiều thêm một trăm ngàn nguyên thạch nữa.
“Về sau không cần vì nguyên thạch mà phiền não nữa rồi.”
Diệp Trần thở mạnh ra một hơi.
Tinh lực của một người là có hạn, không có khả năng chu toàn mọi mặt, khi đó ai nắm giữ tài nguyên càng nhiều thì không thể nghi ngờ là nắm được tiên thiên ưu thế. Có được Nguyên Thạch Trì này, Diệp Trần có thể buông lỏng tâm tư tìm kiếm nguyên thạch, đem toàn bộ tinh lực dùng vào việc tu luyện kiếm đạo, hết thảy mọi thứ cũng đều là vì phục vụ cho kiếm đạo mà thôi.
Thu hồi Nguyên Thạch Trì, Diệp Trần bắt đầu đánh giá toàn bộ thạch thất.
Đáng tiếc chính là, ngoại trừ Nguyên Thạch Trì ra thì trong thạch thất không còn bất kỳ thứ gì khác.
“Ân?”
Ở bãi đá bên cạnh Nguyên Thạch Trì, Diệp Trần phát hiện một cái cái nút màu xám, nếu không cẩn thận quan sát thì rất khó chú ý.
Tay bấm vào trên cái nút màu xám.
Kettttt!
Vách tường đối diện thạch thất chợt mở ra, hiện ra một cái thông đạo hướng xuống phía dưới.
Chưa từng có nhiều do dự, Diệp Trần dọc theo thông đạo đi xuống dưới.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Trần đã đi ra khỏi thông đạo, ngước mắt nhìn lên đã thấy nơi đây là một quảng trường thật lớn, phạm vi đến mấy ngàn dặm. Quảng trường này cũng giống như cái quảng trường trước đó nhưng làm cho hắn nhíu mày chính là, ở bốn phía quảng trường là hàng ngàn con thạch điêu sinh mệnh vây quanh, những con thạch điêu sinh mệnh đó cũng không phải là những con thỏ, hay tiểu trư đáng yêu, mà là những mãnh thú thạch điêu như: mãnh hổ, dã lang, sư tử …, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì theo lý mà nói, những con mãnh thú thạch điêu này có chiến lực khẳng định mạnh hơn rất nhiều so với chiến lực của những con thạch điêu đáng yêu kia.
“Diệp Trần!”
Tuyết Không Đế theo một cửa thông đạo khác đi ra, lóe lên một cái đã xuất hiện ở trước người Diệp Trần.
“Chúng ta hẳn là đã đi vào khu vực an toàn thứ hai rồi.” Diệp Trần có chút suy nghĩ nói.
Tuyết Không Đế gật gật đầu. Sự thực hiển nhiên rằng, ở trong Thần Tích thì quảng trường chính là nơi an toàn nhất, trước đó đã xuất hiện một cái, hiện tại lại xuất hiện thêm một cái khác. Kế tiếp tất nhiên sẽ có cái thứ ba, bất quá càng đi vào sâu hơn thì đối với thực lực sẽ có yêu cầu càng cao, vì những con mãnh thú thạch điêu này cũng không phải là thứ ngồi không.
“Tuyết Không Đế, Diệp Trần!”
Ba người Tử Kim Thống Lĩnh khác cũng đi ra, cùng hai người Diệp Trần hội hợp về một chỗ.
Ở vị trí cách đó hơn ngàn mét, là năm người còn lại Ma Quyền Đế, Hắc Ám Thần Nữ.
“Chúng nó lại đến được đây, ta cứ đến quảng trường trước rồi hẵn nói sau.”
Tuyết Không Đế ánh mắt nheo lại, mãnh thú thạch điêu đã sớm phát hiện ra bọn hắn, hướng tới bên này bay vút lại.
“Đi!”
Thân hình chợt lóe lên, Tuyết Không Đế là người trước tiên nghênh đón đám mãnh thú thạch điêu.
Xông vào trước nhất là một con báo săn thạch điêu, báo săn thạch điêu có tốc độ vô cùng nhanh, đem đám mãnh thú thạch điêu ở phía sau bỏ xa hơn mười dặm, lúc này chỉ thấy nó nhảy lên không trung, quét một trảo sắc bén mang theo hàn quang hủy diệt về hướng Tuyết Không Đế.
Báo săn thạch điêu có tốc độ rất nhanh nhưng Tuyết Không Đế cũng không kém, thân hình nàng hơi nhoáng lên đã né qua được một trảo này, trong nháy mắt tay trái đã chụp trúng vào trên ngực con báo, “phanh”, sau một khắc, con báo săn thạch điêu đã hóa thành một khối băng ngã trên mặt đất, vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Có Tuyết Không Đế làm “mũi tên” công kích, bốn người Diệp Trần không đến mức bị phần đông mãnh thú thạch điêu vây quanh, nhưng vẫn gặp phải chút gian nan. Thực lực những con mãnh thú thạch điêu này đã gần đạt tới cấp bậc Tử Kim Thống Lĩnh rồi, nếu dùng một chọi một thì năm người bọn họ đều có thể thắng dễ dàng, nếu dùng một đối hai thì vấn đề vẫn chưa phải là lớn, nhưng một đối ba thì đã là cực hạn của ba người Phách Đao Vương, còn một đối mười thì chính là cực hạn của Diệp Trần rồi, mà đám mãnh thú thạch điêu ở đây đâu chỉ có mười hay hai mươi con, tính ra có đến hàng ngàn con đấy.
Ầm ầm!
Diệp Trần thi triển kiếm pháp đến cực hạn, ngăn trở từng con mãnh thú thạch điêu đang đánh sâu vào, nhưng dù thế nào thì vẫn có “cá” lọt lưới, cũng chỉ có thể cứng rắn ngạnh kháng mà thôi, cũng may trên người Diệp Trần có mặc một bộ Bạch Ngân Sáo Trang hoàn chỉnh nên có được lực phòng ngự kinh người, những con mãnh thú thạch điêu này trong lúc nhất thời đã không phá được phòng ngự của hắn, đương nhiên, thủ lâu tất sẽ thất thế, qua thời gian dài thì Diệp Trần cũng không có nắm chắc có thể toàn thân trở ra.
“Băng Phong Thế Kỉ!”
Đứng ở phía trước, Tuyết Không Đế hét lên một tiếng, hai tay đẩy dời ra hai bức tường băng, đem đám mãnh thú thạch điêu ngăn cách bên ngoài.
“Đi mau!”
Tuyết Không Đế phi nhanh, nói.
Bốn người Diệp Trần cũng không dám chậm trễ, theo sát phía sau Tuyết Không Đế, cả đám đem tốc độ đề thăng đến cực hạn, bọn họ thập phần rõ ràng, nếu bị lâm vào vòng vây của đám mãnh thú thạch điêu cường hãn này thì chỉ có chỉ còn đường chết mà thôi, chỉ có sinh tử cảnh bát trọng thiên cường giả mới dám “đứng nhìn” nhiều mãnh thú thạch điêu như vậy vây công.
Rầm rầm!
Đi chưa được mấy bước thì hai bức tường băng đã bị phá hủy, không có biện pháp nào khác, Tuyết Không Đế tiếp tục tạo ra tường băng ngăn cản, còn Diệp Trần tắc thì không ngừng chém ra Phần Thiên Chân Kiếm. Phần Thiên Chân Kiếm có lực công kích tuy không bằng Nhật Tinh Hóa Cực, nhưng lại rất mạnh ở “tác dụng chậm” nên trong trường hợp này nó đã phát huy ra tác dụng thật lớn, thỉnh thoảng đã có vài con mãnh thú thạch điêu hung hãn bị thiêu đốt làm tốc độ bị chậm lại, gây trở ngại một chút đối với đám mãnh thú thạch điêu ở phía sau.
Nửa chén trà nhỏ thời gian trôi qua, năm người rốt cục đã đi tới trên quảng trường.
“Nguy hiểm thật.”
Quỷ Trảo Sư Vương lau mồ hôi.
“Kế tiếp sẽ chờ bị truyền tống đi ra ngoài rồi!” Phách Đao Vương không có ý định tiếp tục tìm kiếm Thần Tích nữa, dù sao ở các thạch thất này, hắn đã có thu hoạch rất lớn rồi.
Tuyết Không Đế cùng Diệp Trần cũng không có ý định sẽ tiếp tục, trước tiên không nói đến việc bọn họ đã có thu hoạch rất lớn, mà việc có thể còn sống để rời khỏi quảng trường hay không mới là vấn đề lớn.
Lúc đó năm người họ không ai hỏi nhau xem đã chiếm được thu hoạch gì, mọi người đều chẳng buồn nghỉ tới chuyện phát tài nữa rồi.
Đám người Ma Quyền Đế hơi chậm hơn so với bọn hắn, từng bước đi vào tên quảng trường, bất quá trên đường đến đây, bọn hắn đã tổn thất một gã hắc ám thống lĩnh.
Hiểu ý nhau, song phương đều không có ý công kích đối phương, tựa hồ cảm thấy sinh mạng của mình còn khó giữ để ra khỏi đây, không cần phải rước thêm phiền phức nữa.
Trong nháy mắt, ba ngày đi qua.
Ong ong!
Không gian chợt nhộn nhạo, chín người họ trong nháy mắt đã biến mất khỏi quảng trường.
Đến khi xuất hiện trở lại, bọn họ đã ở bên ngoài lối vào của Thần Điện, còn Thần Điện thì đang bay về hướng hắc động bên trên, càng lúc càng nhỏ đi, sau vài lần hô hấp, thần điện đã hoàn toàn biến mất, hắc động cũng thu nhỏ lại thành một điểm rồi biến mất hẳn.
“Đáng tiếc, thực lực ta không đủ, mong rằng lần sau có thể tái kiến Thần Tích, nhưng không biết năm nào tháng nào đây.”
Đám người Vạn Tiễn Vương không hề đoạt được bất kỳ thứ gì, trên mặt mang theo vẻ tiếc hận.
“Từ từ rồi cũng có cơ hội thôi mà.”
Lần này, Diệp Trần tuyệt đối là người đại thắng khi du hành trong Thần Tích, tấm bia đá trong thần điện đã làm cho hắn ngộ ra tam đại Tam chuyển cực hạn kiếm pháp cùng với một môn linh hồn công kích bí pháp Linh Hồn Kiếm Khí, Nguyên Thạch Trì thì có giá trị lớn đến không thể tính nổi, một vạn ức nguyên thạch, Diệp Trần cũng không dại mà bán đi, bởi vì Nguyên Thạch Trì hàng năm có thể sinh ra một ức nguyên thạch, như vậy sau một vạn năm, giá trị liền vượt qua một vạn ức nguyên thạch rồi.
Cơ hồ đã có vô cùng vô tận nguyên thạch, Diệp Trần hội sẽ mua một con thuyền Đại đế cấp chiến hạm, sang năm hắn sẽ chuẩn bị trở về Chân linh thế giới, đem mọi người đi ra ngoài.
Chương 1362: Tam tinh tử kim thống lĩnh
“Danh tính Diệp Trần ”
“Quân hàm đẳng cấp Đại Đô Thống.”
“Giết địch số lượng 2430, Thống Lĩnh một người, Đại Đô Thống sáu người, Tiểu Đô Thống mười tám người, Bách Phu Trường sáu mươi sáu, Thượng cấp binh sĩ 420, Trung cấp binh sĩ 735, hạ cấp binh sĩ 1184 người. Tích lũy trước đó đánh chết Thống Lĩnh hai người, Đại Đô Thống mười một người, Tiểu Đô Thống 29 người, Bách Phu Trường một trăm lẻ chín, Thượng cấp binh sĩ bảy trăm mười, Trung cấp binh sĩ một ngàn hai, Hạ cấp binh sĩ 1919. Đã có thể tấn thăng làm Thống Lĩnh.”
“Điểm cống hiến quân đội 208 vạn 3000 điểm.”
“Cá nhân chiến tích Ngũ Tinh, bình quân chiến tích Ngũ Tinh.”
Chiến tích của Diệp Trần có thể nói là hoàn mỹ, nhưng chiến tích của toàn bộ đội ngũ tắc thì có chút không ổn, đội ngũ có nhân số là năm vạn người, tổn thất hết hai vạn sáu ngàn tám trăm tám mươi năm người, giết địch nhân số ba vạn một ngàn hai trăm người, như vậy chiến tích đã bị đánh giá thấp hơn rất nhiều.
Đội ngũ có nhân số ít thì có thể cho phép giết địch với số lượng ít hơn so với số lượng tổn thất, còn đội ngũ với nhân số nhiều thì tựu không cho phép rồi, huống chi là năm vạn người.
Dưới tình huống bình thường, đội ngũ năm vạn người mà bị tổn thất vượt qua 5000 là đều bị tính là nhiều rồi, phải khống chế dưới 3000 thì mới được cho là loại ưu, đương nhiên, nếu đụng phải một chi đội ngũ địch quân năm vạn người thì ngoại lệ, đối với loại tình huống này, gặp tổn thất hai ba vạn cũng là rất bình thường.
Bất kể như thế nào, Tuyết Không Đế là thống soái của chi đội ngũ này lại để xảy ra tổn thất nhiều binh sĩ như vậy, chắc chắn nàng khó tránh khỏi việc gánh trách nhiệm đối với bên trên, về phần phải chịu trách nhiệm như thế nào thì Diệp Trần tựu không được biết rồi.
Huy chương Thống Lĩnh có màu tím, mang theo khí phách vô cùng tôn quý, hiện tại cá nhân Diệp Trần có cả thảy ba miếng huy chương, 1 cái Hạ cấp binh sĩ huy chương, 1 cái Đại Đô Thống huy chương, 1 cái Thống Lĩnh huy chương.
…
Kim Giáp Thành, chủ thành Kim Giáp Tinh.
“Thật xin lỗi, ngươi nhất định phải trở thành Tử Kim Thống Lĩnh hoặc Tướng Quân thì mới có thể mua sắm Đế cấp chiến hạm.” trung niên Vương giả bên trên ngực phải có đeo một huy chương Đại Đô Thống tiếc nuối nói.
Đối với các chiến hạm có cấp độ thấp hơn Đế cấp chiến hạm thì chỉ cần có đầy đủ Nguyên thạch là có thể mua sắm được, còn Đế cấp chiến hạm thì thuộc về quản chế phẩm, cho dù có đủ Nguyên thạch cũng chưa hẳn đã có thể mua được, mà đẳng cấp quân hàm còn nhất định phải đạt đến cấp độ cao nữa. Chăm chú mà nói, chỉ có Tướng Quân mới có tư cách mua sắm nó, còn Tử Kim Thống Lĩnh là ngoại lệ. Dù sao cả Nhân tộc cũng chỉ mới có trên dưới 50 người Tử Kim Thống Lĩnh mà thôi.
“Như thế nào mới có thể trở thành Tử Kim Thống Lĩnh?”
Diệp Trần hỏi thăm.
“Chỉ cần tại trên Đế Ngân Bia lưu lại được vết tích của mình là được trở thành Tử Kim Thống Lĩnh ngay.”
“Đế Ngân Bia sao?”
Diệp Trần đối với chuyện này cũng không xa lạ gì, ở Chân Linh thế giới cũng có một khối Đế Ngân Bia, nhưng là Đế Ngân Bia tại Chân Linh thế giới tựa hồ còn xa xa không bằng Đế Ngân Bia thực sự. Lúc chưa ly khai khỏi Chân Linh thế giới, Diệp Trần đã có thể lưu lại dấu vết của mình trên nó rồi.
Tại dưới sự dẫn dắt của vài người hướng dẫn, Diệp Trần đi vào chỗ khảo thí của Đế Ngân Bia.
“Ngài có ba lượt cơ hội, trong ba lượt cơ hội này, chỉ cần có một lần có thể lưu lại dấu vết ở trên Đế Ngân Bia thì liền có thể trở thành Tử Kim Thống Lĩnh tôn quý, và sẽ nhận được đãi ngộ không kém gì Tướng Quân.”
Luận về tính tôn quý thì Tử Kim Thống Lĩnh cũng không kém cỏi gì so với Tướng Quân.
Một nữ Tiểu Đô Thống hướng dẫn khác nói: “Tử Kim Thống Lĩnh cũng có tất cả ngũ tinh cấp bậc. Cấp thấp nhất chính là Nhất Tinh Tử Kim Thống Lĩnh, phía sau đó là Nhị Tinh, Tam Tinh, Tứ Tinh, cao nhất là Ngũ Tinh Tử Kim Thống Lĩnh, tuy nhiên bất kể là tinh cấp Thống Lĩnh nào thì đẳng cấp quân hàm đều đồng dạng như nhau, nhìn bên ngoài cũng không khác gì nhau cả. Bất quá ở bên trên việc đãi ngộ thì có chênh lệch không nhỏ, ví dụ như: Nhất Tinh Tử Kim Thống Lĩnh chỉ có thể mua sắm Đế cấp chiến hạm có phẩm chất thấp nhất, hơn nữa là cỡ nhỏ. Nhị Tinh có thể mua sắm chất lượng tốt hơn một chút, và là trung Đế cấp chiến hạm, còn Tam Tinh tắc thì không có yêu cầu hạn chế nào, chỉ cần có đủ Nguyên thạch là được, bất kỳ loại Đế cấp chiến hạm nào cũng có thể mua sắm lấy.”
“À, ra vậy!”
Diệp Trần gật gật đầu, đối phương nói nhiều thứ như vậy, chung quy vẫn là thân phận càng cao thì đãi ngộ càng tốt, đối với đẳng cấp quân hàm thì Thống Lĩnh bình thường cùng Tử Kim Thống Lĩnh cũng đều lớn như nhau, Nhất Tinh Tử Kim Thống Lĩnh cùng Ngũ Tinh Tử Kim Thống Lĩnh cũng vậy, nhưng đãi ngộ nhận được lại không giống nhau, muốn đạt được đãi ngộ tốt thì nhất định phải tranh thủ xem có lấy được cái vinh dự này hay không.
“Bắt đầu khảo thí thôi! Chúng ta sẽ căn cứ và độ nông sâu của dấu vết mà phán đoán ngài là Tử Kim Thống Lĩnh mấy sao đấy.” tại đây có ba vị Đại Đô Thống, năm vị Tiểu Đô Thống đang ở một bên quan sát.
Âm thầm gật đầu, Diệp Trần nhìn về phía Đế Ngân Bia cao tới ba mét.
Không có thi triển Tam Hoa Tá Đạo, Diệp Trần rút Long Tuyền Kiếm ra, vận dụng một chiêu Phần Thiên Chân Kiếm chém về phía Đế Ngân Bia.
Phốc!
Phanh!
Trên Đế Ngân Bia truyền đến hai tiếng vang, một cái là của Kình lực trực tiếp, một cái là của tác dụng chậm.
“Tác dụng chậm rất mạnh ah.”
Trong đó, một vị Đại Đô Thống đánh giá dấu vết, dấu vết cháy đen, độ sâu đạt hai thốn chín.
“Nhị Tinh!”
“Nhị Tinh!”
“Nhị Tinh!”
…
Từng người báo ra số liệu.
“Còn muốn tiếp tục khảo thí sao?” số liệu trước mắt Diệp Trần là Nhị Tinh, nói cách khác, Diệp Trần đã là Nhị Tinh Tử Kim Thống Lĩnh rồi, chỉ còn thiếu một cái huy chương Tử Kim Thống Lĩnh mà thôi.
“Thử lại một lần nữa vậy.”
Lúc này đây, Diệp Trần thi triển ra Tam Hoa Tá Đạo, cường đại tinh khí thần làm chiến lực của hắn tăng lên gấp đôi, khảo thí Đế Ngân Bia không có bất kỳ hạn chế nào, chiến đấu bí pháp cũng là một bộ phận của thực lực, tương tự Vô Ngã Chi Đế Hoàng cảnh giới cũng là tăng phúc chiến lực…, ở phương diện này Diệp Trần ngược lại đã chịu thiệt thòi rồi.
Long Tuyền Kiếm giơ lên cao cao, Diệp Trần một kiếm bổ về phía Đế Ngân Bia.
Phốc!
Một chùm ánh sáng mang theo kiếm khí mãnh liệt trảm kích tại trên Đế Ngân Bia, cái tia sáng màu đen ẩn chứa trong nó có thể làm cho lòng người vì sợ hãi mà tâm rung động.
“Dấu vết sâu ba thốn năm, Tam Tinh.”
“Tam Tinh.”
“Tam Tinh.”
“Chúc mừng ngài rồi, trong số 50 vị Tử Kim Thống Lĩnh, tăng thêm ngài nữa thì Tam Tinh Tử Kim Thống Lĩnh chỉ mới có năm vị.” thực lực của Diệp Trần đã để cho bọn hắn minh bạch, tương lai của người này sẽ thập phần huy hoàng, dù sao hắn còn chưa đạt tới Sinh Tử Cảnh Thất trọng thiên cảnh giới mà đã có thực lực như thế, chờ đến khi đạt tới Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thì không biết thế nào, tuyệt đối là vô địch trong cùng cảnh giới, không, hoàn toàn có thể chiến đấu vượt cấp đấy.
Tử Kim Thống Lĩnh huy chương có màu Tử Kim sắc, trên thượng diện có 3 ngôi sao nhỏ, một ngôi sao đại biểu Nhất Tinh Tử Kim Thống Lĩnh, ba ngôi sao đại biểu Tam Tinh Tử Kim Thống Lĩnh.
Nơi mua sắm chiến hạm Quân đội.
“Xin hỏi ngài cần dạng Đế cấp chiến hạm gì?”
“Cỡ lớn nhất đấy.”
Diệp Trần nói.
“Đại Đế cấp chiến hạm bình thường nhất có giá là ba trăm triệu Nguyên thạch, bởi vì ngài là Tam Tinh Tử Kim Thống Lĩnh nên trước tiên có thể trả một nửa số tiền, một nửa còn lại thì có thể trả theo từng giai đoạn. Nếu là trả trong 100 năm thì mỗi năm cần chi trả 200 vạn, trả trong 500 năm thì hàng năm cần trả 70 vạn, còn muốn trả trong 1000 năm thì hàng năm sẽ trả 50 vạn.”
Trả tiền theo giai đoạn, đối với người mua sắm mà nói thì rất thiệt thòi, tính ra nếu trả trong 100 năm thì phải trả trước một nửa là 100 triệu 5000 vạn, trong 100 năm còn lại thì phải trả số tiền lên đến 200 triệu, tổng cộng chính là 300 triệu 5000 vạn, nhiều hơn 5000 vạn.
Đối với trả tiền trong 500 năm, trả trước 100 triệu 5000 vạn, tăng thêm 300 triệu 5000 vạn. Tổng cộng là 500 triệu, nhiều hơn 200 triệu.
Còn trả trong 1000 năm, trả trước 100 triệu 5000 vạn, tăng thêm 500 triệu. Tổng cộng là 600 triệu 5000 vạn, nhiều hơn 300 triệu 5000 vạn.
Đương nhiên, quân đội cũng chịu trách nhiệm phong hiểm rất lớn, dù sao một khi ngươi vẫn lạc thì những Nguyên thạch này chẳng khác nào như “nước đổ lá môn” rồi.
Bất quá, nói cho cùng thì số người có thể mua được Đế cấp chiến hạm có chất lượng tốt nhất là vô cùng ít, cho dù là Đế cấp chiến hạm cỡ nhỏ bình thường nhất cũng đều có giá đến 3000 vạn Nguyên thạch, người bình thường ở đâu có nhiều tài phú như vậy để mua chứ, ngay cả các Tướng Quân bình thường cũng chưa chắc có, chứ đừng nói chi là bỏ ra 300 triệu để mua Đế cấp chiến hạm cỡ lớn rồi, có thể mua được loại có phẩm chất tốt nhất, căn bản không có nhiều người mua nổi.
Nếu không vô tình đoạt được Nguyên thạch trì thì Diệp Trần tối thiểu cũng phải phấn đấu từ vài thập niên đến trên trăm năm mới có nhiều tài phú như vậy.
“Cái này không cần lo, ta trả tiền một lần duy nhất, bất quá ta muốn mua loại cỡ lớn Đế cấp chiến hạm tốt nhất.”
Diệp Trần muốn mua chính là Đại đế cấp chiến hạm tốt nhất.