1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
  4. Tập 251 [Chương 1354 đến 1358(a)]

Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast

Tập 251 [Chương 1354 đến 1358(a)]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1354: Tiềm long quyết (thượng)

Rất nhanh sau đó đã đến phiên đánh giá đội ngũ của Diệp Trần.

Tiến hành trước tiên chính là đánh giá chiến tích cá nhân, bắt đầu từ người có đẳng cấp quân hàm cao nhất là Vạn Tiễn Vương.

“Đẳng cấp Quân hàm Tiểu Đô Thống.”

“Giết được 420 tên địch, Đại Đô Thống một tên, Tiểu Đô Thống ba tên, Bách Phu Trường chín tên, Thượng cấp binh sĩ 85 tên, Trung cấp binh sĩ 120 tên, Hạ cấp binh sĩ 202 tên, tích lũy trước đó đã đánh chết một tên Đại Đô Thống, Tiểu Đô Thống 35 tên, Bách Phu Trường 120 tên…, đã có thể tấn thăng làm Đại Đô Thống.”

“Điểm cống hiến Quân đội là 60 vạn bảy ngàn.”

“Cá nhân chiến tích đạt Tam Tinh, bình quân chiến tích đạt Nhị Tinh.”

Chiến tích của Vạn Tiễn Vương không thể nghi ngờ là rất huy hoàng, một mình hắn đã giết rất nhiều địch nhân, thậm chí có thể chống đỡ với cả một đội ngũ ngàn người. Cuối cùng, hắn cũng chính thức trở thành Đại Đô Thống rồi.

Ngay sau đó là năm vị Bách Phu Trường, trong năm vị Bách Phu Trường này, Trương Nhân Nhân giết địch với số lượng tối đa là 320 tên, tiếp theo là Tư Mã Phi 310 tên, Lưu Địch 300 tên, Viên Hồng 293 tên, về phần Huyết Quyền Vương là ít nhất, vẻn vẹn hơn 50 tên, hắn dù sao cũng chỉ là một Bách Phu Trường bình thường mà thôi, vũ lực cá nhân cũng không cao lắm.

Ngoại trừ Huyết Quyền Vương ra, bốn người Trương Nhân Nhân phân biệt đều được tấn thăng làm Tiểu Đô Thống.

Lục Văn Kiệt vốn là Thượng cấp binh sĩ, lần này, đồng dạng một hơi tấn thăng làm Tiểu Đô Thống, giết địch với số lượng còn muốn nhiều hơn một chút so với Trương Nhân Nhân, là 345 tên.

Nếu như nói sáu người họ có chiến tích tương đối huy hoàng, thì như vậy chiến tích của Diệp Trần chỉ có thể dùng từ “sáng chói” để nói rồi.

“Đẳng cấp Quân hàm Hạ cấp binh sĩ.”

“Giết được 1550 tên địch, Thống Lĩnh một tên, Đại Đô Thống năm tên, Tiểu Đô Thống 11 tên, Bách Phu Trường 43 tên, Thượng cấp binh sĩ 290 tên, Trung cấp binh sĩ 465 tên, Hạ cấp binh sĩ 735 tên, đã có thể tấn thăng làm Đại Đô Thống.”

“Điểm cống hiến Quân đội là 168 vạn bảy ngàn điểm.”

“Chiến tích Cá nhân đạt Ngũ Tinh, bình quân chiến tích đạt Ngũ Tinh.”

Nữ quan có giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng kia ngẩng đầu lên, liếc đánh giá Diệp Trần. Có thể nói, đối với chiến tích bậc này thì ngay cả Tử Kim Thống Lĩnh cũng đều rất khó đạt được, không phải do thực lực bọn hắn không đủ mạnh, mà là bọn hắn không có được vận khí tốt như vậy để có thể thường xuyên gặp được địch nhân, đây là vì phạm vi Huyền Vũ phế tích quá rộng lớn, phải dùng năm ánh sáng để tính, suốt một tuần lễ không gặp được một tên địch nào cũng là rất thường tình.

“Đây là huy chương Đại Đô Thống của ngươi.”

Nữ quan đưa cho Diệp Trần một cái huy chương màu cam.

Tài liệu để làm ra quân hàm huy chương tuy giống nhau, nhưng căn cứ vào mức độ trân quý mà sẽ có màu sắc khác nhau, Hạ cấp binh sĩ huy chương có màu trắng, Trung cấp binh sĩ huy chương là màu xám, Thượng cấp binh sĩ huy chương có màu xanh lá, Bách Phu Trường màu xanh thẫm, Tiểu Đô Thống màu vàng, Đại Đô Thống màu cam, Thống Lĩnh màu tím, Tướng Quân màu Kim Sắc, Nguyên Soái là màu vàng lam.

Chỉ chốc lát sau công phu, tất cả mọi người trong đội ngũ đều đã được thống kê chiến tích cá nhân xong, kế tiếp chính là công tác thống kê chiến tích của cả đội ngũ.

“Đội ngũ có nhân số là 500 người, tổn thất 24 người, giết địch 4830 người, chiến tích đạt cấp độ Siêu hạng.”

Haaaa!

Thanh âm kinh ngạc của nữ quan vang lên, gần như tất cả mọi người trong đại điện cũng đều hít lấy một hơi lãnh khí, thanh âm ồn ào vang lên, đội ngũ 500 người chỉ tổn thất 24 người mà lại có thể đánh chết 4830 tên địch nhân, điều này thật quá biến thái rồi!

Trên mặt nữ quan kia khó mà kìm chế được cảm xúc, chợt mỉm cười, từ khi phụ trách công tác thống kê chiến tích đến nay, nàng rất ít lộ ra vẻ tươi cười, đây không phải vì nàng lạnh lùng, mà thật sự là cười không nổi, căn cứ vào công tác thống kê của nàng thì hao tổn sinh mạng của Nhân loại thường gấp 2 lần so với địch nhân, đây là một con số vô cùng kinh người đấy. Nói cách khác, Nhân tộc chết hai người thì địch nhân mới chết một tên, nếu phóng đại lên thì chẳng phải là nói, Nhân tộc chết 2000 vạn người thì địch nhân mới chết có 1000 vạn, chênh lệch này là quá lớn rồi.

Ly khai đại điện, bảy người Diệp Trần đi dạo trên đường phố Giáp Binh Thành.

“Hay chúng ta đi Bí Pháp Tháp nhìn qua một cái ah!”

Trương Nhân Nhân bỗng nhiên đề nghị nói.

“Cũng được, đã rất lâu rồi ta không đến đó.”

Đề nghị của Trương Nhân Nhân đã được mọi người nhất trí, Diệp Trần cũng không phản đối.

Bí Pháp Tháp tọa lạc tại phía tây của Giáp Binh Thành.

Tháp cao bảy tầng, toàn thân tản ra ngũ thải quang mang, cái ngũ thải quang mang này không tầm thường chút nào, Linh Hồn Lực của Diệp Trần vừa tới gần đã bị phá nát, làm đầu hắn tê rần.

Vạn Tiễn Vương nói: “Bí Pháp Tháp là một trong những địa phương tối trọng yếu của Kim Giáp Thành đấy, bên trong có ngàn vạn loại bí pháp, có Địa cấp bí pháp bình thường, cũng có Thiên cấp bí pháp, chỉ cần có đủ điểm cống hiến quân đội thì ngươi có thể hối đoái bất luận thứ bí pháp gì mà ngươi muốn, về phần muốn cường đoạt thì đó là hành vi muốn chết, không nói đến bên trên Kim Giáp Tinh này cao thủ nhiều như mây, Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên cường giả cũng đều có, chỉ riêng cấm chế của Bí Pháp Tháp thôi thì tựu đã không phải thứ mà người bình thường có thể phá vỡ đấy.”

“Nghe nói, Bí Pháp Tháp cấm chế là do Cửu Trọng Thiên cường giả bố trí ra, muốn phá vỡ cấm chế thì chẳng khác gì là cùng Cửu Trọng Thiên cường giả khiêu chiến.” Lưu Địch bổ sung.

Đi đến bên ngoài Bí Pháp Tháp, bảy người ngừng lại để tiếp nhận kiểm tra.

Việc kiểm tra kỳ thật rất đơn giản, tựu chính là xét vào cái quân hàm huy chương, chỉ cần có quân hàm huy chương thì sẽ có thể đi vào, bất kể là Hạ cấp binh sĩ hay là Tướng Quân cũng đều như nhau.

“Tốt rồi, các ngươi vào đi!”

Hộ vệ thủ tháp phất tay cho mọi người đi vào.

Tiến vào Bí Pháp Tháp, Tư Mã Phi nói: “Đi lên tầng hai đi, ở tầng một đều là Địa cấp bí pháp rất bình thường.”

Tầng một của Bí Pháp Tháp là nơi chứa đựng địa cấp bí pháp, bắt đầu từ tầng thứ hai trở đi tựu chính là nơi cất giữ Thiên cấp bí pháp rồi.

Bất luận là quân nhân đạt cấp bậc nào cũng đều có thể tiến vào tầng thứ nhất, nhưng đối với tầng thứ hai thì không phải người nào cũng đều có thể đi lên, muốn lên đó thì điểm cống hiến quân đội phải vượt qua một vạn, về phần tầng thứ ba thì phải cần mười vạn điểm, tầng thứ tư là một trăm vạn, tầng thứ năm là một ngàn vạn, tầng thứ sáu là một trăm triệu, tầng thứ bảy là 1 tỷ điểm.

Đi vào tầng thứ hai, bảy người dừng lại nhìn sơ qua, sau đó lại đi lên tầng thứ ba.

Tầng thứ ba cất giữ những bí pháp tương đối trân quý, cho dù là bọn người Vạn Tiễn Vương cũng không bỏ qua, ngược lại càng xem xét rất nghiêm túc, xem có hợp với bản thân mình hay không.

“Đối với Chiến đấu bí pháp thì ta đã có Tam Hoa Tá Đạo, linh hồn phòng ngự bí pháp thì ta có Nguyên Thần Bất Diệt, linh hồn công kích bí pháp ta cũng có Nguyên Thần Tỏa Sát, tạm thời những thứ này cũng không thiếu, không biết tầng thứ tư có cái gì nhỉ?”

Đi dạo một vòng, Diệp Trần cũng không tìm được bí pháp gì hợp ý, liền có ý định đi lên tầng thứ tư.

“Tầng thứ tư cần có điểm cống hiến quân đội là một trăm vạn.”

Thủ vệ ngăn cản Diệp Trần.

Diệp Trần đem Đại Đô Thống huy chương đưa cho đối phương kiểm tra và xem xét điểm cống hiến quân đội.

Rất nhanh, đối phương đã đem huy chương trả trở lại, “Ngươi có thể lên rồi.” Quân hàm huy chương chỉ cần nhỏ lên một giọt máu để luyện hóa, cái này tương đương với một chứng minh của bản thân vậy, thông qua quân hàm huy chương, đối phương có thể tra được các thông tin về Diệp Trần trong quân đội, tất nhiên cũng có thể chứng kiến được điểm cống hiến quân đội của Diệp Trần, thập phần mau lẹ.

Lên tầng thứ tư, Diệp Trần chăm chú nhìn lại, điểm cống hiến quân đội của hắn là 168 vạn bảy ngàn điểm, như vậy tầng thứ năm là không lên được rồi, hi vọng ở tầng thứ tư có thể có bí pháp hợp ý hắn.

“Phá Hồn Tiến, linh hồn công kích bí pháp, cần 120 vạn điểm cống hiến quân đội.”

“Hồn giáp, linh hồn phòng ngự bí pháp, cần điểm cống hiến quân đội 135 vạn.”

“Tiềm Long quyết, kích phát tiềm lực ẩn sâu trong cơ thể, cần điểm cống hiến quân đội là 150 vạn.”

“Ah? Kích phát tiềm lực ư?” trong mắt Diệp Trần chợt lóe sáng lên.

Chương 1355: Tiềm long quyết (hạ)

Để mở ra Vô Ngã cảnh giới thì cần phải biết về cực hạn của mình, sau đó đột phá cực hạn đó, còn Diệp Trần thì thủy chung không kiểm nghiệm được cực hạn của mình là ở chỗ nào, vô luận là bị nghiền ép thế nào thì cũng còn có thể tiến thêm một bước nữa, hơn nữa, linh hồn lực của hắn quá mức cường đại nên mọi tế bào đều sinh động dị thường, chính điều này cũng là một nguyên nhân khiến cho việc mở ra Vô Ngã cảnh giới trở nên rất khó khăn, trước mắt không thể nào thành công được.

Bất quá giờ đây đã có Tiềm Long quyết, mọi thứ tựu sẽ không giống với trước đó nữa, bí pháp này có thể đem tiềm lực ẩn sâu trong người Diệp Trần kích phát ra hoàn toàn, điều này cũng tương tự với việc mở ra Vô Ngã cảnh giới vậy.

Nghĩ đến mình cần phải nhờ đến bí pháp mới có thể mở ra Vô Ngã cảnh giới, Diệp Trần không khỏi cười khổ một tiếng, hắn có thể dạy bảo Lam Tiên Nhi đi đến thành công trong việc tiến nhập vào Vô Ngã cảnh giới, nhưng lại không thể tưởng được chính bản thân mình là sư phụ của người ta mà lại cần phải dựa vào bí pháp thì mới làm được, không thể không nói, chuyện này thật là khôi hài.

“Tầng thứ tư đã có bí pháp như Tiềm Long quyết, như vậy tầng thứ năm, tầng thứ sáu, tầng thứ bảy sẽ có bí pháp kinh thiên động địa như thế nào chứ, người có thể học được những bí pháp kia không biết là cường đại đến mức nào đây.”

Diệp Trần bỗng nhiên ý thức được, sau khi đạt đến Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên thì không chỉ có chênh lệch về trụ cột thực lực, còn có chênh lệch về kiến thức, đối với mỗi một bước tiến bộ thì dùng từ “Thiên Địa” để hình dung cũng không đủ.

Bỏ ra 150 vạn điểm cống hiến quân đội, Diệp Trần đổi lấy Tiềm Long quyết.

Ở tầng thứ ba, sáu người Vạn Tiễn Vương không chọn được cho mình một bí pháp hợp ý nào, nghĩ đến cũng đúng, dùng thân phận cùng ánh mắt của bọn hắn, những bí pháp tầm thường căn bản không là gì cả.

Ly khai Bí Pháp Tháp, bảy người trực tiếp trở về Vân Lai quân doanh.

Bất kể là tại cái quân doanh nào, binh sĩ chỉ có thể tá túc tại binh sĩ lâu, Bách Phu Trường ở Bách Phu Trường lâu, Tiểu Đô Thống thì có tiểu viện tử của mình, Đại Đô Thống thì có hẳn một khuôn viên với hoàn cảnh địa lý ưu việt.

Tuyển chọn một tòa khuôn viên chưa có chủ nhân, Diệp Trần vào đi vào ở.

Khoảng cách Tuyết Không Đế thống lĩnh đại quân tiến về phía trước Huyền Vũ phế tích chỉ còn hơn một tháng, hắn quyết định tại trong hơn một tháng này sẽ tu luyện Tiềm Long quyết tới tiểu thành cảnh giới.

Tiềm Long quyết có phương pháp tu luyện rất đặc biệt, có thể nói đây là lần đầu tiên Diệp Trần kiến thức đến.

Toàn bộ bí pháp có tất cả chín tư thế, nếu luyện được ba tư thế đầu tiên thì Tiềm Long quyết đã đạt đến tiểu thành, học được sáu tư thế, Tiềm Long quyết sẽ tiến vào trung thành cảnh giới, học được toàn bộ chín tư thế thì tức là Tiềm Long quyết đã đại thành.

Ba tư thế đầu tiên theo thứ tự là: Kim Kê Vấn, Phân Tán Thải Vân, Ngẫu Nhiên Hồi Đầu.

Cái gọi là Kim Kê Vấn, kỳ thật chính là động tác đứng thẳng bằng 1 chân, hai tay hợp thành chữ thập, hai mắt mở to vừa phải, giống như nhìn mà không nhìn vậy. Toàn bộ tâm cảnh phải thật thanh minh, không chút xao động khi bị ngoại giới quấy nhiễu.

Cái tư thế này nhìn như dễ dàng nhưng kì thực lại vô cùng uyên thâm, không hề giống như vẻ bề ngoài ngớ ngẩn của nó, thứ quan trọng thực sự mà nó mang lại chính là Thần Vận, không có Thần Vận thì dù bề ngoài có hào nhoáng thế nào thì bất quá cũng chỉ là một cái thân xác thối tha vô giá trị mà thôi.

Trong sân, Diệp Trần bảo trì cái tư thế này thật lâu mà không chút sứt mẻ.

Một ngày đi qua, hai ngày đi qua.

Ngày thứ ba, khi ánh sáng mặt trời bắt đầu ló dạng trên từng sinh mệnh tinh cầu. Nếu như hai ngày trước đó, Diệp Trần đối với ánh mặt trời buổi sáng sớm không có chút cảm giác gì, thì hôm nay, Diệp Trần bắt đầu đã có cảm ngộ, quang minh đại phóng, tựa hồ ánh mặt trời nơi ngoại giới không chỉ chiếu sáng khắp Kim Giáp Tinh mà còn chiếu sáng cả linh hồn của hắn, để cho hắn sinh ra một cảm ngộ hoàn toàn mới xuyên suốt từ trong ra ngoài, mọi suy nghĩ trở nên vô cùng rõ ràng và linh động.

“Thì ra là thế.”

Tư thế của Diệp Trần bắt đầu thay đổi một cách vi diệu, sau một khắc, trên người của hắn tỏa ra tràn ngập kim sắc quang mang ôn hòa, một cỗ nhàn nhạt Thần Vận đã được phát tán ra, mang theo một loại hương vị thần kỳ nào đó.

Trong cơ thể của hắn lúc này, mỗi một tế bào đều không ngừng lay động, phóng thích ra từng cổ lực lượng ấm áp, đây chính là tiềm năng được cất giấu ở sâu thẩm trong cơ thể.

Tiềm năng là vô tận, nó giống như một cái đập chứa nước vậy, có thể liên tục không ngừng cung cấp động lực để khai phát tiềm lực ra ngoài, đây cũng không phải nói là đem nghiền ép sạch sẽ mọi tiềm lực, không có khả năng như vậy, cho dù có khả năng thì cũng không ai dám làm. Tác dụng của bí pháp Tiềm Long quyết chính là làm cho tiềm năng cơ thể hoàn toàn kích phát ra, nói một cách khác, “con đập chứa nước kia, bình thường chỉ có khả năng cung cấp động lực là một, nhưng sau khi được trải qua vận hành ở trạng thái cao nhất, nó sẽ đạt tới hai, thậm chí ba”.

Tâm linh không hề có chút tạp niệm nào, Diệp Trần cả người đắm chìm vào trong trạng thái huyền diệu.

Thoáng chốc, lại thêm hai ngày nữa đi qua.

Mọi vi diệu của tư thế đầu tiên Kim Kê Vấn, Diệp Trần đã triệt để nắm giữ, theo thời gian trôi qua, tốc độ khai phát tiềm năng càng lúc càng chậm đi, Diệp Trần biết rõ, đây chính là thời điểm chuyển sang luyện tập tư thế thứ hai rồi.

Tư thế thứ hai Phân Tán Thải Vân đồng dạng cũng rất kỳ quái, nó như cũ vẫn là đứng trên một chân, nhưng bất quá cả thân thể phải nghiêng về phía trước, hai mắt nhìn thẳng, hai tay đẩy ra phía trước, mặc dù cả tư thế tuy là bất động nhưng lại làm cho người luyện tập có cảm giác như toàn thân đang vận động, tựa hồ nhưng đang ở vào đường ranh giới giữa động và tĩnh vậy.

“Điểm trọng yếu của cái tư thế thứ nhất chính là có hình dáng chữ “hỏi”, còn điểm trọng yếu nhất của tư thế thứ hai hẳn là có hình dáng chữ “gẩy” a?”

Kim Kê Vấn, ý nghĩa chính là thăm dò tìm hiểu mọi đạo lý của ngoại giới, cho nên có hình dáng trọng yếu nhất chính là chữ “hỏi”.

Tư thế thứ hai theo lý giải của Diệp Trần, hẳn là chữ “gẩy”, cả tư thế cũng làm cho người luyện có một loại cảm giác như “xua tan mây mù để thấy được thanh thiên” vậy.

Năm ngày đi qua.

“Không đúng, động tác của ta không đúng, chẳng lẽ lý giải của ta đã sai rồi, hình dáng tối trọng yếu nhất không phải là chữ “gẩy” sao?”

Diệp Trần sinh ra hoài nghi.

Suốt năm ngày này, một điểm tiến bộ hắn cũng đều không có, ngược lại còn khiến cho khí huyết bản thân sôi trào, tâm trí không thể tĩnh lặng được.

“Không phải chữ “gẩy”, vậy hình dáng của nó là chữ gì chứ? Vân? hay Sương mù? ”

Trong nháy mắt, lại thêm hai ngày nữa qua đi.

“Xem ra ta đã quá chủ quan rồi, Phân Tán Thải Vân có hình dáng quan trọng nhất chính là chữ “khai”, không thể tưởng được ta lại phạm sai lầm khi bài trừ nó.”

Đúng vậy, Phân Tán Thải Vân có hình dáng tư thế quan trọng nhất chính là chữ “Khai”, “gẩy” là “nguyên nhân”, “khai” là “kết quả”, mây mù bị xua tan đi thì mới có thể chứng kiến được thanh thiên, như vậy mới có thể làm cho mình tiến vào đến một cảnh giới hoàn toàn mới.

Lần này, trên người Diệp Trần tràn ngập ra hào quang màu xanh nhạt, ánh sáng màu xanh nhạt vô cùng tinh khiết hệt như màu của bầu trời trong xanh vậy, làm cho lòng ngực của hắn trở nên khoáng đạt, ý chí chiến đấu sôi trào.

Trong cơ thể Diệp Trần lúc này, tốc độ lay động của các tế bào đã viễn siêu so với lúc luyện Kim Kê Vấn, từng đợt tiềm năng nối tiếp nhau bừng lên kết hợp cùng Chân Nguyên của Diệp Trần. Mặc dù đã có sự kết hợp của đại lượng tiềm năng Chân Nguyên, nhưng tổng sản lượng lại không gia tăng, ngược lại chất lượng lại sinh ra biến hóa vô cùng lớn, nói cách khác, trụ cột thực lực của Diệp Trần lại đồng loạt gia tăng.

Đến ngày thứ mười lăm thì tư thế thứ hai hoàn thành, Diệp Trần đã chính thức chuyển sang luyện thế thứ ba Ngẫu Nhiên Hồi Đầu.

Thực hiện tư thế thứ ba này còn khó hơn cả hai tư thế trước đó cộng lại, nó vẫn bảo trì tư thế của Phân Tán Thải Vân nhưng lại phải quay đầu sang chỗ khác, nhìn về phía sau lưng.

Sau lưng có cái gì mà nhìn chứ?

“Đột nhiên quay đầu”, vì cái gì mà phải quay đầu chứ?

Mãi suy nghĩ cho đến tận ngày thứ 30, Diệp Trần mới hiểu được ý nghĩa của nó.

Ngẫu Nhiên Hồi Đầu không phải là nhìn xem sau lưng có thứ gì đó, cũng không phải “thay đổi phương hướng”, mà là nói cho ngươi biết, cần phải quay đầu nhìn lại hai tư thế trước đó là Kim Kê Vấn cùng Phân Tán Thải Vân.

Một tư thế này mà có thể làm ra hai tư thế khác sao?

Cái này là không thể nào được, huống hồ Ngẫu Nhiên Hồi Đầu vốn cũng đã có tư thế cố định, không có khả năng tăng thêm tư thế của Kim Kê Vấn cùng Phân Tán Thải Vân được.

Tư thế thì không thể thêm, nhưng Thần Vận thì có thể đấy.

Thần Vận của Ngẫu Nhiên Hồi Đầu thực chất chính là do Thần Vận của Kim Kê Vấn và Phân Tán Thải Vân hợp nhất lại với nhau, chính vì vậy mà động tác này mới có tên gọi là Ngẫu Nhiên Hồi Đầu.

Bỏ ra thời gian suốt một tuần lễ, cuối cùng Diệp Trần đã có thể đem Thần Vận của Kim Kê Vấn cùng Phân Tán Thải Vân hợp làm một, trên người hắn lúc này tỏa ra tràn ngập hào quang màu xanh.

Tiềm Long quyết tiểu thành!

Chương 1356: Mở ra vô ngã cảnh giới

Ngay khi Tiềm Long quyết đạt đến tiểu thành, phảng phất trong cơ thể Diệp Trần như có thứ gì đó bị rạn nứt ra.

Nó giống như một đạo gông xiềng ngăn cản những bước tiến bộ của Diệp Trần vậy, khi đạo gông xiềng này được mở ra, Diệp Trần mơ mơ hồ hồ đã kiểm nghiệm được chỗ cực hạn của mình, hiện tại hắn chỉ cần đột phá cái cực hạn này thì tựu sẽ có thể mở ra Vô Ngã cảnh giới.

“Còn có ba ngày nữa là phải xuất chiến rồi, hi vọng trong ba ngày này ta có thể mở ra Vô Ngã cảnh giới.”

Diệp Trần tiếp tục bảo trì tư thế Ngẫu Nhiên Hồi Đầu cùng Thần Vận, khiến tiềm năng trong cơ thể liên tục tuôn trào ra, càng lúc càng trở nên tinh thuần và không ngừng dung hợp cùng cường đại Chân Nguyên.

Khoảng thời gian gần đây, không khí tại Vân Lai quân doanh nhộn nhịp như gió nổi mây phun, từ lúc Tuyết Không Đế nói muốn thống soái năm vạn đại quân tiến về phía trước Huyền Vũ phế tích thì càng ngày càng có nhiều người tề tựu về Vân Lai quân doanh. Nếu trước đó chỉ có hơn năm vạn người thì giờ đây đã tăng trưởng đến 18 vạn người, hơn mười vạn người kia tất nhiên không phải là người của Vân Lai quân doanh, mà là những người ngoài biên chế quân doanh khác của Kim Giáp Tinh nghe thấy tin tức mà đến.

Trước mắt, Vân Lai quân doanh chỉ có một vị Tướng Quân là Tuyết Không Đế.

Còn số lượng Thống Lĩnh thì có tới hơn ba mươi vị, trong đó có bốn vị Tử Kim Thống Lĩnh.

Đại Đô Thống cùng Tiểu Đô Thống tính ra có đến hàng trăm vị.

Bách Phu Trường thì càng không cần phải nói rồi.

Mỗi người bọn hắn thậm chí còn nghĩ rằng, được gia nhập đội quân của Tuyết Không Đế chính là cơ hội để phát tài, bởi vì mỗi khi có Tướng Quân xuất động thì cũng là lúc bọn địch nhân tại Huyền Vũ phế tích sẽ bị huyết tẩy một lần, trừ phi địch quân cũng có một vị Tướng Quân xuất động ngăn cản.

Đáng tiếc, mỗi một vị Tướng Quân chỉ có thể thống soái năm vạn quân mà thôi.

Tuyết Không Đế đã chỉ định tốt vai trò của bốn vị Thống Lĩnh, năm vị Đại Đô Thống cùng với tám vị Tiểu Đô Thống rồi.

Bốn vị Thống Lĩnh tất nhiên đều là Tử Kim Thống Lĩnh.

Năm vị Đại Đô Thống thì có cả Vạn Tiễn Vương cùng Diệp Trần trong đó.

Trong Tám vị Tiểu Đô Thống thì có cả năm thành viên còn lại của Thú Ma chiến đội.

Về phần những người khác, Tuyết Không Đế cũng không thèm để ý là ai.

Ở bên trong khuôn viên rộng rãi.

Trên người Diệp Trần bỗng nhiên bắn ra một luồng khí tức làm cho người ta phải kinh hãi, cỗ khí tức này vừa lóe lên liền biến mất, cuối cùng lại dung nhập vào trong nội thể Diệp Trần, sau một khắc, bằng mắt thường cũng có thể thấy được mái tóc đen của hắn đã dài thêm ra, đồng tử nơi mắt cũng biến thành màu bạc sắc lạnh, tạo cho bất kỳ người nào nhìn vào cũng đều có cảm giác như quên mất chính mình, rồi lại như bị đoạt hồn phách vậy.

Vô Ngã cảnh giới. Thành!

“Đây là Vô Ngã cảnh giới sao?”

Diệp Trần cảm giác được, lực lượng của mình chẳng những cường đại hơn rất nhiều, mà mỗi cái giơ tay nhấc chân cũng đều trở nên rất trầm trọng, tuy nhiên có vẻ như vẫn không bằng Tam Hoa Tá Đạo. Tam Hoa Tá Đạo có thể tăng phúc gấp đôi chiến lực, còn Vô Ngã cảnh giới giai đoạn thứ nhất không sai biệt lắm chỉ tăng phúc chừng bảy tám thành thực lực mà thôi, nhưng dù sao đây cũng chỉ là giai đoạn đầu, đằng sau còn có giai đoạn thứ hai thậm chí giai đoạn thứ ba.

Ônggggg!

Không khí chợt dao động như sóng nước, trên đỉnh đầu Diệp Trần chợt hiển hiện ra ba đóa hoa hư ảnh. Đây là hiện tượng thi triển Tam Hoa Tá Đạo, nhưng bất quá lúc đóa hoa màu xanh da trời sắp hình thành thì đột nhiên lại bị hỏng mất.

“Đáng tiếc, ở trạng thái Vô Ngã cảnh giới thì không cách nào thi triển ra Tam Hoa Tá Đạo, xem ra, bất kể là Vô Ngã cảnh giới hay Tam Hoa Tá Đạo, khi thi triển cái nào thì nhất định phải cực độ chuyên chú cho cái nấy, tuyệt nhiên không thể phân tâm rồi.”

Tam hoa hư ảnh tiêu tán đi, Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng.

Trong nháy mắt, thời gian ba ngày trôi qua.

Tuyết Không Đế đã triệu tập hoàn chỉnh năm vạn đại quân, về phần những người khác không thể gia nhập dưới trướng Tuyết Không Đế, ngoại trừ tiếc nuối ra, họ chỉ có thể chờ mong lần sau sẽ có cơ hội gia nhập một chi đội nào đó dưới trướng Tướng Quân.

“Lên đường thôi!”

Tuyết Không Đế vung tay lên, năm vạn người thông qua mười cái Truyền Tống Trận lớn đi ra khỏi Kim Giáp Tinh.

————-

Thiên Mục tinh.

Mỗi ngày, số lượng quân nhân thông qua Truyền Tống Trận đi vào Thiên Mục tinh phải tính bằng đơn vị hàng nghìn, một đại quân lớn như vậy đến đây sẽ lập tức dẫn tới sự chú ý của các cao tầng tại Thiên Mục tinh.

Chỉ chốc lát sau công phu, một vị tướng quân tại Thiên Mục Tinh bay tới.

“Nguyên lai là Tuyết Không Đế.” Vị tướng quân Thiên Mục Tinh này hiển nhiên nhận ra Tuyết Không Đế.

Tuyết Không Đế cười nói: “Thiết Quyền Đế, đã lâu không gặp.”

Quân đội trấn giữ bên trên Thiên Mục tinh cứ mỗi 100 năm sẽ được thay đổi một lần, Đại tướng quân cùng Tướng Quân cũng thế, Thiết Quyền Đế đúng là một trong các tướng quân dưới trướng của Đại tướng quân tại Thiên Mục tinh, đã đóng quân tại Thiên Mục tinh này hơn 50 năm rồi.

Nhìn bề ngoài, Thiết Quyền Đế có niên kỷ chừng 40~50 tuổi, khuôn mặt cương nghị, hắn nói: “Vốn ta còn có ý định cho người đi thông tri đến từng cái tinh cầu quân đội, ngay vừa rồi đã có một chi đội ngũ trở về Thiên Mục tinh, theo như bọn hắn nói, tại Huyền Vũ phế tích đã xuất hiện một đại quân Ma tộc, nhân số ước chừng năm vạn người, hiện tại các ngươi đến là tốt rồi, có ngươi xuất chinh thì mới có thể ngăn chặn được bọn chúng.”

“Ma tộc đại quân ư? Như thế cũng vừa đúng dịp rồi.”

Tuyết Không Đế cười cười, với tư cách là một Tướng Quân của nhân tộc, nàng tất nhiên sẽ không sợ hãi Tướng Quân Ma tộc, bọn hắn có thể đạt tới cảnh giới này, tất cả đều là dùng thực lực mà nói chuyện đấy.

“Cẩn thận một chút, cần phải tạo ra uy phong cho Nhân tộc chúng ta ah.”

Thiết Quyền Đế có tin tưởng không nhỏ đối với Tuyết Không Đế, bởi Tuyết Không Đế không phải là Nhất Tinh Tướng Quân, mà là Tam Tinh Tướng Quân. Cấp độ cao nhất đối với quân hàm tướng quân chính là Ngũ Tinh, mà muốn trở thành Đại tướng quân thì ngoại trừ việc nhận được sự tán thành của năm vị Nguyên Soái, bản thân còn phải là Ngũ Tinh Tướng Quân. Về phần muốn trở thành Ngũ Tinh Tướng Quân thì không dễ dàng chút nào, phân biệt phải chặn đánh giết một tên Nhất Tinh Tướng Quân địch nhân, một tên Nhị Tinh Tướng Quân, một tên Tam Tinh Tướng Quân cùng với một tên Tứ Tinh Tướng Quân, tổng cộng là bốn tên Tinh cấp Tướng Quân.

“Đây là tất nhiên rồi.”

Tuyết Không Đế gật đầu.

Cứ như vậy, Tuyết Không Đế suất lĩnh năm vạn đại quân, sử dụng Khôi Lỗi chiến hạm hướng phía chỗ sâu trong Huyền Vũ phế tích phi hành.

Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ lớn chỉ có thể chở được 5000 người, nhiều hơn nữa thì tựu lại chen chúc rồi, do vậy phải sử dụng đến mười chiếc Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ lớn. Trong đó, đám người Diệp Trần và Vạn Tiễn Vương cưỡi chính là chiếc chiến hạm màu đen, chủ nhân của chiếc chiến hạm này là Hắc Huyền Vương, một vị Thống Lĩnh bình thường.

Với năm vạn đại quân này, tất nhiên cần phải xâm nhập vào sâu trong Huyền Vũ phế tích, bằng không sẽ rất khó gặp được nhiều địch nhân.

Trọn vẹn một canh giờ đi qua, mười chiếc chiến hạm đã trở lại trong tinh không.

Uy nghiêm đứng tại phía trước tất cả mọi người, Tuyết Không Đế quay đầu lại nói: “Hiện tại bắt đầu “tung lưới hành động”, toàn quân nhớ kỹ, cần phải giữ một khoảng cách vừa phải, không nên phân tán nhau quá xa, cũng không nên ở quá gần nhau.”

Cái gọi là “tung lưới hành động”, tức là đem lực lượng phân tán ra thành 100 chi đội ngũ, mỗi chi đội ngũ là 500 người, trong số 100 chi đội ngũ này, dùng đội ngũ 500 người do Tuyết Không Đế suất lĩnh làm trung tâm, dùng đội ngũ do mười vị Thống Lĩnh suất lĩnh làm nòng cốt, dùng đội ngũ do 50 vị Đại Đô Thống suất lĩnh làm kinh mạch, chỉnh thể nhìn về phía trên sẽ thấy trận doanh hệt như một tấm lưới thật dài, có thể càn quét mọi địch nhân ở phía trước.

“Tung lưới hành động” có rất nhiều thuận lợi, trong vòng một tuần lễ mà mọi người đã tiêu diệt hơn ba vạn tên địch, trên cơ bản không có tên địch nào có thể đào thoát khỏi trận Thiên La Địa Võng này.

“Chú ý, phía trước có xuất hiện một “con cá” lớn, khoảng cách hơn chín trăm vạn dặm.”

“Chúng ta bên này cũng có một “con cá nhỏ”, khoảng cách chừng bảy trăm vạn hướng bên phải phía trước.”

“Phía trước có xuất hiện một “con cá con” đấy.”

100 chi đội ngũ này, khoảng cách ở giữa mỗi chi đội ngũ không cao hơn tám trăm dặm nên có thi triển linh hồn bí pháp mà giúp nhau truyền tin, không đến mức không có bất kỳ tin tức nào hay mất liên lạc với nhau.

“Một ‘con cá lớn’ và bốn ‘con cá con’ sao? Mau phân thành năm đầu chiến tuyến, ba vạn người đi về phía bên kia ‘con cá lớn’, mỗi ‘con cá con’ cần 5000 người đến đối phó, ăn tươi nuốt sống toàn bộ chúng đi.” Sau khi tin tức đến tai, Tuyết Không Đế lập tức lên tiếng chỉ đạo đối phó.

“Cá lớn” đại biểu cho 5000 quân, “cá con” đại biểu cho 500 hoặc là một ngàn quân.

Bị “lưới” buộc chặc, lúc địch nhân phát hiện ra thì đã không còn chỗ để trốn nữa rồi, bốn phương tám hướng đều là Nhân tộc binh sĩ.

Oanh!

Diệp Trần ra tay rất nhanh, Long Tuyền Kiếm được ra khỏi vỏ và giương lên, một chùm kiếm khí giống như Liệt Nhật thẳng tắp xuyên thủng đi ra ngoài, sau một khắc, chí ít đã có hơn mười tên địch chết dưới một kiếm này, Nhật Tinh Hóa Cực quả thật có uy lực thập phần sắc bén.

Lúc này chính là thời điểm đoạt lấy sinh mệnh địch nhân, ai xuất thủ trước hay tuyệt chiêu của ai có uy lực càng cự đại thì người đó sẽ có thu hoạch nhiều hơn, ra tay chậm thì ngay cả nước súp cũng đều không được uống đấy.

Không đến một chén trà thời gian trôi qua, tất cả địch nhân đều bị giải quyết sạch sẽ, đối mặt với đội quân có số lượng gấp 10 lần quân mình, bọn hắn căn bản không tư cách thoát khỏi.

Sau khi thu dọn chiến trường xong, 100 chi đội ngũ lần nữa phân tán ra mà tiếp tục hình thành lưới trận hành động.

“Đại Đô Thống, ngài nói lần này chúng ta có thể gặp được năm vạn đại quân Ma tộc kia hay không?”

Phụ tá của Diệp Trần là một vị Tiểu Đô Thống, đang cùng Diệp Trần tán gẫu.

“Tỷ lệ rất thấp, nhưng cũng không phải là không có khả năng đâu.”

Huyền Vũ phế tích có đường kính đến mấy trăm năm ánh sáng, bình quân mỗi ngày, quân số hai phe địch – ta ngây ngốc tại bên trong Huyền Vũ phế tích đoán chừng vượt qua ngàn vạn người, sở dĩ nhiều như vậy là vì các chủng tộc đều biến nơi đây trở thành chiến trường, trong đó có cả Nhân tộc, Cự Nhân Tộc, Man tộc, Ma tộc, Tà Linh tộc, Dạ Xoa Tộc cùng với những chủng tộc hơi yếu khác. Mặc dù tính toán ra sẽ thấy nhân số rất nhiều, nhưng phân bố trên diện tích to lớn như vậy thì tựu lại trở nên không nhiều lắm, muốn đụng phải một đội địch quân có thế lực ngang nhau cũng không dễ chút nào.

Ông!

Ngay tại lúc hai người đang nói chuyện phiếm thì một mảnh không gian phế tích hoang vu bỗng nhiên khởi động dậy sóng, loại chấn động này thập phần to lớn, làm cho lòng người không khỏi run lên, phải biết rằng không gian vũ trụ cùng không gian tại Chân Linh thế giới không giống nhau, không gian tại đây mới thật sự là không gian, bởi nó có ẩn chứa bổn nguyên huyền ảo của vũ trụ, cho dù là Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn đi nữa cũng đều khó có khả năng tạo thành chấn động không gian to lớn như thế.

“Không gian chấn động, chuyện này là sao đây?”

Mọi người nhao nhao nghị luận.

Tuyết Không Đế nhướng mày, một lúc sau mở miệng nói: “Tất cả mọi người tập hợp lại, đồng loạt tiến về điểm chấn động phía trước.” Nàng có cảm giác, cái chấn động này rất không tầm thường, không tới nhìn thoáng một chút thì thật là đáng tiếc.

Năm vạn người một lần nữa tập hợp về cùng một chỗ dưới sự dẫn dắt của Tuyết Không Đế, hướng phía điểm chấn động lao đi.

Điểm chấn cách nơi đây thập phần xa xôi, vào lúc này, căn bản không cách nào có thể cưỡi Khôi Lỗi chiến hạm mà xuyên thẳng qua hư không, không gian chấn động đáng sợ kia có thể đơn giản vặn nát các Khôi Lỗi chiến hạm.

Ba ngày sau, mọi người rốt cục cũng đi vào vùng phụ cận của chỗ gây ra chấn động.

“Nó đang ngay tại phía trước, mọi người không được chủ quan.”

Tuyết Không Đế nhắc nhở.

Khoảng cách đến điểm chấn động càng lúc càng gần, vả lại càng lúc càng có nhiều người đến đây, có địch nhân, cũng có minh hữu, bất quá vào thời điểm này tất cả mọi người không có ý định chém giết nhau, đương nhiên, khoảng cách giữa địch và ta cũng không quá gần, cách nhau ít nhất là mấy trăm vạn dặm.

Rốt cục, mọi người đã tìm được điểm gây ra chấn động.

“Đây là gì vậy?”

Tất cả mọi người đều hít một hơi lãnh khí.

Trong tầm mắt mọi người, một tòa Thần Điện mênh mông hiện ra trước mắt, Thần Điện có màu sắc chủ đạo là màu trắng, lộ ra vẻ trang nghiêm thần thánh, phía trên không của Thần Điện là một cái lỗ đen, đường biên giới của lỗ đen lại có màu trắng. Rất hiển nhiên, Thần Điện này là từ trong hắc động kia đi ra, bằng không thì trước kia như thế nào lại không phát hiện ra nó chứ.

Tòa Thần Điện này thập phần to lớn, mỗi một cái đại môn của Thần Điện đều cao đến mấy vạn dặm, cây cột màu trắng ở hai bên có thể nói là Thông Thiên trụ, một mực kéo dài đến tận bên trong lỗ đen, trên thượng diện lại có hai cái phù điêu Cự Mãng.

Toàn bộ Thần Điện tản ra hơi nước màu trắng mịt mờ cùng hào quang thần thánh, cả không gian phế tích dưới sự chiếu rọi của hào quang thần thánh này mà không ngừng dao động, trông giống như thủy triều vậy, cũng may cái chấn động này tuy xảy ra nhiều lần, nhưng cũng không đến mức tồn tại lực sát thương, điều kiện tiên quyết là không cưỡi Khôi Lỗi chiến hạm đi xuyên thẳng qua hư không, bằng không sẽ được biết cái chết là như thế nào đấy.

Chương 1357: Thần tích

“Đây chẳng lẽ là Thần Tích sao?”

Hắc Huyền Vương đang đứng ở phía trước Diệp Trần thì thốt ra một câu này, nhưng tựa hồ lại không quá xác định.

“Thần tích?”

Diệp Trần liếc đánh giá Hắc Huyền Vương, từ biểu lộ của đối phương thì cái từ này không phải là thứ kỳ tích trong truyền miệng của nhân giang, hẳn là đại biểu cho một tồn tại có thật nào đó.

“Ngoại trừ các loại thần tích như Thần Chi Nhạc Viên, cho tới bây giờ ta còn chưa từng thấy qua loại thần tích khác đấy, chỉ được nghe nói mà thôi, nhưng nhìn vào chấn động lớn cùng khí tức thần thánh từ nơi này thì có lẽ tựu chính là thần tích.”

Vạn Tiễn Vương trong nội tâm khẽ động, nói ra.

“Nhưng mà thần tích là cái gì chứ?” Diệp Trần hỏi.

Vạn Tiễn Vương giải thích nói: “Thần tích tức là lực lượng Chân Thần hiện ra ở nhân gian, Chân Thần có thể chỉ vào đá mà bảo đó là kim loại, có thể cải biến mọi quy tắc, biến hóa những thứ mục nát trở thành thứ thần kỳ, cho dù là một tảng đá, chỉ cần nó nhiễm lấy lực lượng của thần hoặc là Chân Thần khí tức, thì sẽ có thể trở nên khác thường, thậm chí có thể trở thành bảo vật hiếm thấy trong nhân gian.”

Nghe được lời giải thích của Vạn Tiễn Vương, Diệp Trần khẽ gật đầu, Thần Chi Tinh, Thần Chi Thuyền, Thần Chi Thí Luyện Tràng, Thần Chi Nhạc Viên … đều là những tồn tại mà người thường không thể tưởng tượng hay với tới được, chỉ có thể dùng từ “thần tích” để hình dung, mà nhìn về phía trên cái tòa Thần Điện này, tựa hồ không kém cỏi Thần Chi Nhạc Viên chút nào đấy.

“Thần tích là thứ chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu, mọi người hãy riêng phần mình chuẩn bị sẵn sàng đi.”

Đứng tại phía trước mọi người, Tuyết Không Đế truyền thanh âm của mình tới.

Kỳ thật không cần Tuyết Không Đế phải nói ra thì mọi người cũng đã tinh tường, đây là một lần cơ duyên vạn năm không gặp, nếu bỏ qua lần này thì cả quãng đời còn lại chưa hẳn có thể gặp được lần thứ hai, nguyên một đám bọn hắn nào dám lãnh đạm chứ.

Ngoại trừ Tuyết Không Đế và Diệp Trần bên này, các đội quân chủng tộc khác cũng đã ở vào trạng thái sẵn sàng.

Bên kia Ma tộc thình lình xuất hiện một chi đội ngũ năm vạn người, cầm đầu là môt gã Ma tộc trên đầu có hai sừng, khí phách khôn cùng, bên cạnh hắn là một ả ma nữ có thân thể uyển chuyển, thân thể cao gần 2m, hai chân thật dài, khác biệt với gã Ma tộc Tướng Quân có hai sừng trên đầu chính là, khí tức phát ra từ trên người nàng không có chút ma khí nào, ngược lại chính là một loại khí tức thần thánh rất bá đạo.

Ngoại trừ hai chi đội ngũ năm vạn quân của Nhân tộc cùng Ma tộc, ở đây cũng có không ít đội ngũ năm ngàn quân, đương nhiên, nhiều nhất vẫn là những đội ngũ một ngàn quân cùng với 500 quân, tổng nhân số không dưới hai ba mươi vạn, hơn nữa càng ngày càng có xu thế tăng thêm.

“Lên!”

Không biết ai là đầu tiên hướng phía đại môn Thần Điện lao đến, đã có người thứ nhất thì tất nhiên sẽ có người thứ hai…, lập tức sau đó, đã có hàng hàng thân ảnh từ phía sau tiếp bước bay vút đến đại môn.

Rầm rầm!

Bỗng nhiên, hai con Cự Mãng phù điêu bên trên Thông Thiên trụ tại bên ngoài đại môn Thần Điện sống lại, hai mắt của chúng hiện lên hào quang màu đỏ lóng lánh.

Sau một khắc, con Cự Mãng bên trái lao thân thể ra ngoài, miệng rắn to ngoác của nó vừa mở ra đã cắn nuốt hơn mười người vào trong.

Con Cự Mãng bên phải cũng không thua kém, cái đuôi của nó vừa khẻ hất lên cũng khiến cho vài chục người bị đập nát thành phấn vụn.

“Không tốt, mau lui lại!”

Nhìn thấy một màn này, những người còn lại lập tức bay ngược ra, còn những người theo ở phía sau tắc thì đánh ra tuyệt chiêu mà oanh kích tại trên thân thể Cự Mãng. Tiếng công kích không ngừng vang lên, những mảnh đá vỡ ra từ hai con mãng xà khổng lồ bay tán loạn, bên ngoài thân thể của chúng đã bắt đầu xuất hiện một vài hố cạn.

Hai con Cự Mãng đã bị chọc giận, nên liền theo bên trên Thông Thiên trụ thoát ly xuống và lao thẳng qua đám người đang công kích, những kẻ bị nó đụng trúng thì không phải bị thịt nát xương tan cũng bị huyết nhục mơ hồ, ngay cả Cực phẩm bảo giáp cũng bị thủng những lỗ to.

“Mọi người cùng đồng loạt ra tay.”

Tuyết Không Đế mặc dù không vội vã bay về phía đại môn Thần Điện, nhưng nàng thập phần tinh tường rằng, nếu không giải quyết xong hai con Cự Mãng có tốc độ rất nhanh này thì bọn hắn tuyệt đối không vào được Thần Điện.

Khẽ quát một tiếng, Tuyết Không Đế xuất thủ trước, tung một chưởng bổ vào thân thể một con Cự Mãng. “Crack!” Một tiếng gãy vỡ vang lên, thân thể Cự Mãng đã bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt, miệng vết thương đã bị Băng Sương bao phủ khiến cho nó bị chậm đi không ít.

“Giết!”

Mọi người ở đây ước chừng có hơn hai ba mươi vạn, cùng liên thủ phát động công kích khiến thanh thế phát tán ra kinh thiên động địa, tỏa ra hào quang sáng chói, so với mưa sao chổi còn muốn dày đặc hơn gấp 10 lần, không ngừng oanh kích vào thân thể Cự Mãng. Lúc này, nhìn bằng mắt thường cũng thấy được thân thể 2 con Cự Mãng đã có hiện tượng bị chôn vùi.

Phanh!

Đá vụn bay đầy trời, một con Cự Mãng đã bị giết chết.

“Không cần lo cho bọn hắn, chúng ta đi vào trước.”

Gã Ma tộc Tướng Quân trên đầu có hai sừng cũng không đi quản việc giết con Cự Mãng còn lại, tập tức mang theo năm vạn binh sĩ Ma tộc xông vào đại môn Thần Điện. Đại môn Thần Điện là một mảnh mù sương, người vừa đi vào tựu nhìn không thấy đâu nữa.

Không bao lâu sau, con Cự Mãng còn lại kia cũng bị nghiền nát thành đá vụn bay loạn khắp nơi, khiến cho bên ngoài đại môn Thần Điện biến thành một khu vực tràn ngập những mảnh thiên thạch.

“Mau đi vào, nếu trễ là không còn gì để lấy nữa đấy.”

Như ong vỡ tổ, tất cả mọi người hướng phía Thần Điện đại môn lao đi.

“Chúng ta cũng đi vào đi.”

Tuyết Không Đế thân hình lóe lên kích xạ ra quang ảnh và hóa thành một đạo Băng Lam lao đi, còn bọn người Diệp Trần thì đi theo phía sau nàng.

Thời gian nháy mắt qua đi, không còn bất kỳ bóng người nào ở bên ngoài Thần Điện nữa, tất cả đều đã tiến nhập vào trong.

Bên trong Thần điện.

“Tại sao lại không còn ai ở đây thế này?”

Diệp Trần trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, trước đó, mọi người còn ở cùng một chỗ, vậy mà vừa đi vào thì chỉ còn lại mỗi mình hắn.

Hít sâu một hơi, Diệp Trần nhìn quét bốn phía.

Nơi này là một thông đạo có lối đi thẳng tắp, một mực kéo dài đến cuối cùng, còn sau lưng hắn là một bức tường bị lấp kín.

Chưa từng có nhiều do dự, Diệp Trần tiếp tục bước chân đi về hướng cuối thông đạo.

Rất nhanh, Diệp Trần đã đi ra khỏi thông đạo, và hiện ra trước mắt hắn lúc này chính là một đại sảnh thạch thất, cả đại sảnh này chỉ có một cánh cửa, phía bên phải cánh cửa này còn có một bức tượng điêu khắc hình con thỏ, trông rất đáng yêu. Lúc này, trong đại sảnh đã có không ít người đang đứng đó, có Ma tộc, có Dạ Xoa Tộc, và cả Lục nhân tộc, cả thảy không dưới 50 người.

Trong không khí tại đại sảnh lại tràn ngập mùi máu tươi, tựa hồ như vừa mới phát sinh một trận huyết chiến.

Gặp Diệp Trần đến, ánh mắt những gã dị tộc này liền lộ ra hung quang, ngay vừa rồi, bọn hắn đã giết bảy tên nhân loại, mà Diệp Trần hiển nhiên cũng là nhân loại.

“Chết đi!”

Lập tức, hơn mười tên dị tộc liên thủ công kích về hướng Diệp Trần.

Mặt vẫn không biến sắc, Diệp Trần rút Long Tuyền Kiếm ra khỏi vỏ và chém ra một kiếm.

Xuy xuy xuy xuy…

Kiếm khí tung hoành khắp nơi, hơn mười tên dị tộc này sao có thể là đối thủ của hắn, lập tức chết không toàn thây, Linh Hồn Ấn Ký bên trong huyết nhục lập tức bị mất đi dưới Hủy Diệt Kiếm Ý vô cùng khủng bố kia.

“Gặp phải cường địch rồi, chúng ta chạy đi.”

Đồng tử nơi mắt của đám dị tộc còn lại co rụt, không khỏi cuống quít lao về hướng đại môn của đại sảnh.

Diệp Trần chỉ lắc đầu đứng nhìn mà không ra tay truy sát, ngay sau đó, hắn chứng kiến được cảnh tượng con thỏ thạch điêu ở bên phải thạch môn mở mắt ra, nửa thân dưới của nó rướn lên, hai chân sau đứng thẳng, trông tựa như một thân người nho nhỏ vậy.

Vèooo! Chợt con thỏ lao vút đi như một cái bóng xám.

Bóng xám di chuyển đến đâu thì một gã dị tộc tại nơi đó bị chấn nát thủ cấp, quỷ dị nhất chính là, đám dị tộc này mặc dù có Bất Tử Chi Thân, nhưng ngay một sát na thủ cấp của chúng bị phá mất thì linh hồn cũng tựa hồ bị mất đi, khiến Bất Tử Chi Thân như trở thành một thứ để bày trí vậy.

“Là Hấp thụ linh hồn sao?.”

Diệp Trần chợt biến sắc.

Không ngừng có dị tộc nhân bị chết đi, không một kẻ nào là đối thủ của con thỏ thạch điêu này, theo sự gia tăng số lượng tử địch, con thỏ thạch điêu dần dần trở nên chân thật hơn, trên thân của nó đã xuất hiện ra một bộ lông hệt như thỏ thật vậy.

“Cứu ta với.”

Cuối cùng một gã Ma tộc bất chấp sĩ diện, hướng phía Diệp Trần bay tới cầu cứu, một mặt vừa muốn dẫn tai hoạ đến đây.

Diệp Trần thân hình lóe lên, lập tức tránh xa hắn ra.

“Ngươi cũng sẽ chết không yên lành đâu.”

Tên Ma tộc này trước khi chết cũng không quên nguyền rủa Diệp Trần.

Diệp Trần cũng không đem lời của đối phương để vào lòng, ánh mắt của hắn chăm chú nhìn vào con thỏ, lúc này con thỏ kia đã không khác gì một con thỏ thật rồi, bộ lông của nó cũng mềm mại, hai lỗ tai thật dài cụp xuống dưới.

Giết tên Ma Tộc cuối cùng xong, con thỏ nghiêng đầu hiếu kỳ đánh giá Diệp Trần, nếu đổi thành người khác thì sự hiếu kỳ của nó cũng thừa sức làm cho người ta phải kinh hãi, thế nhưng đồng thời nó lại làm ra vẻ như rất đáng yêu, hai chân cũng đang tích tụ lực lượng mà sẵn sàng giết đối phương bất kỳ lúc nào.

Bóng xám lại lóe lên, con thỏ lao vút về hướng Diệp Trần.

Diệp Trần lập tức chặn đứng công kích của nó, khiến hỏa tinh văng khắp nơi, đồng thời làm nó văng ngược trở về. Kiếm Thế không ngừng tỏa ra, Diệp Trần đã thi triển ra Siếp Na Huy Hoàng đâm một kiếm vào cổ họng con thỏ.

Một đám lông trắng tung tóe bay lên, một kiếm này của Diệp Trần cũng không thể đâm chết được con thỏ, bất quá hắn có thể cảm giác được, một kiếm này hệt như đã xuyên phá qua một quả bóng khí vậy, làm cho lực lượng của con thỏ bị tiết ra ngoài, thân thể của nó một lần nữa đã biến thành thạch điêu.

Xèo…xèo, grừuuuu! Sau khi kêu thảm lên một tiếng, con thỏ lao vọt tới vách tường đại sảnh của thạch thất, không, không thể nói là “vọt tới”, mà là “dung nhập”, nó đã dung nhập vào trong vách tường rồi biến mất không thấy đâu nữa, phảng phất như nó đã đi xuyên tường vậy.

“Sức mạnh của thần thật sự là không thể tưởng tượng nổi mà.”

Bất kể là lực lượng của Cự Mãng hay của một con thỏ cũng đều thập phần cường đại, mà bọn chúng bất quá chỉ là một bức tượng đá mà thôi.

Thu lấy tất cả các Trữ Vật Linh Giới tại đây, Diệp Trần cũng không nhìn đến mà trực tiếp ném vào trong Trữ Vật Linh Giới của mình rồi chợt đi về hướng đại môn.

Két kẹttttt!

Đại môn tự động mở ra, Diệp Trần đi vào.

Cái chết không bao giờ được báo trước, tuyệt đại bộ phận mọi người cũng đã bắt đầu cảm thấy hối hận, hối hận vì đã tiến vào Thần Điện, nếu như cho bọn hắn một cơ hội nữa thì bọn hắn sẽ lập tức chọn cách quay người ly khai.

Đáng tiếc, trên đời này không có chuyện cứ hối hận là có thể nhận được tiện nghi.

Ngay cả Tuyết Không Đế cũng cảm thấy rất hối hận, nàng biết rõ, lần này mang đến năm vạn người, chỉ sợ phải chết đi hơn phân nửa rồi.

Bất quá nơi phong hiểm càng cao thì cũng là nơi có tài vật vô lượng, trong truyền thuyết, thần tích tuy vô cùng nguy hiểm, nhưng bên trong lại có rất nhiều bảo vật, chỉ cần tìm được một kiện và mang đi ra ngoài thành công, tuyệt đối có thể bán ra với giá cực cao.

………

Nơi này là một cái quảng trường cự đại, trên quảng trường hiện đang có hàng nghìn người tụ tập lại, mà càng lúc càng nhiều thêm.

“Diệp Trần.”

Bọn người Vạn Tiễn Vương đã phát hiện ra Diệp Trần đang đi đến.

“Các ngươi đã đến đây rồi sao?”

Diệp Trần đi tới.

“Ừ, bất quá tình huống không ổn, tất cả bốn phía đều là những con thạch điêu sống cả, chúng ta bị vây rồi.” Vạn Tiễn Vương chỉ về bốn phía quảng trường.

Diệp Trần nhìn sang, lông mày không khỏi nhíu lại, bốn phía quảng trường hoàn toàn chính xác có rất nhiều thạch điêu, có thỏ thạch điêu, heo thạch điêu, gà rừng thạch điêu, dê rừng thạch điêu…, tóm lại, tất cả thạch điêu đều có hình tượng rất đáng yêu, nhưng thực lực của bọn nó lại hoàn toàn không thể dùng từ “đáng yêu” để hình dung, ngược lại còn để cho người ta phải sởn hết cả gai ốc.

“Chúng vì cái gì mà không công tới đây vậy?”

Diệp Trần cảm thấy kỳ quái, hỏi.

“Nguyên nhân là bởi vì quảng trường này, chỉ cần chúng ta đứng ở trên quảng trường thì tựu sẽ không bị chúng công kích, chỉ cần vừa ly khai quảng trường thì sẽ bị vây giết ngay, vừa khi nãy đã có rất nhiều người bị vây giết rồi.”

Trương Nhân Nhân trả lời.

Tuyết Không Đế lông mày cũng nhíu lại, mang đến năm vạn người, đến bây giờ chỉ còn lại hơn hai vạn người, đã tổn thất hơn một nửa đại quân rồi, cũng may là quảng trường này rất an toàn, chỉ cần không ly khai khỏi đây thì chắc có lẽ sẽ không có người nào tử vong nữa, bằng không thì không biết có thể còn sống sót được mấy người.

Rầm rầm rầm!

Chợt, có tiếng nổ mạnh truyền ra.

Mọi người theo tiếng động nhìn lại.

Là gã Ma tộc Tướng Quân dẫn theo bốn gã Ma tộc khác đi ra đến quảng trường, bọn hắn đang lâm vào vòng vây của đám thạch điêu, bất quá những con thạch điêu này rõ ràng không cách nào đánh trúng được tên Ma tộc Tướng Quân, ngược lại còn bị đánh bay ra ngoài, sau đó gã Ma tộc Tướng Quân cùng với bốn gã Ma tộc kia nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

“Diệp Trần, chúng ta tựu phải ở lại quảng trường rồi.”

Sáu người Vạn Tiễn Vương không có ý định mạo hiểm, thần tích có yêu cầu quá cao đối với thực lực, nếu không có thực lực Chiến Đế thì nửa bước cũng khó đi, tuy bọn hắn biết rõ, trong thần tích hiển nhiên có rất nhiều bảo vật, thế nhưng cũng phải còn sống thì mới có thể hưởng thụ được.

“Được.”

Diệp Trần gật đầu, hắn cũng cho rằng sáu người Vạn Tiễn Vương nên ở lại trên quảng trường là tốt nhất, về phần hắn, nếu không xông vào một lần thì khó có được cơ hội thứ hai.

Chương 1358(a): Thần bia ngộ đạo, phần thiên chân kiếm

Thiên Chân Kiếm

Sau khi quyết định xong, Tuyết Không Đế, Diệp Trần cùng với bốn vị Tử Kim Thống Lĩnh cùng nhau ly khai khỏi quảng trường, hướng phía cung điện đối diện xông vào.

Sưu sưu sưu sưu!

Sáu người vừa rời ra khỏi quảng trường liền bị lọt vào vòng vây công của mấy trăm con thạch điêu.

“Đi theo ta!”

Tuyết Không Đế vận công, làm hai tay trông như một mảnh Băng Lam, riêng lòng bàn tay thì ẩn chứa một vòng xoáy hàn khí, “Hâyyyyy aaaaaaa”, nàng khẽ hét lên một tiếng rồi tung ra song chưởng về hướng hai bên, chưởng kình ngay lập tức tạo ra hai bức tường chắn bằng hàn băng dài đến mấy trăm dặm, sáu người họ lúc này đã được bảo vệ ở bên trong hai bức tường băng kia.

Đám thú Thạch điêu có chiến lực rất siêu cường, tường băng dù chắc chắn nhưng vẫn không ngừng bị phá hoại một cách nhanh chóng, nhưng bất quá để nghiền nát cả bức tường băng này thì cũng cần một ít thời gian, và như vậy cũng đủ để sáu người họ lướt đi mấy trăm dặm, ngay sau đó lại tiếp tục tạo ra thêm hai bức tường băng mới, cứ lặp lại như vậy đến khi thoát ra…

Có tường băng cách trở, sáu người thuận lợi đi vào trong cung điện đối diện.

Người có thể tới được cung điện đối diện không nhiều lắm, Ma tộc có bốn người, Nhân tộc cùng Yêu tộc có sáu người, Lục Nhân tộc hai người, tổng cộng mới chỉ mười hai người.

Không gian lối đi trong cung điện thập phần rộng lớn, đường kính đến hơn mấy mươi vạn dặm, mười hai người Diệp Trần tựa như những hạt bụi vậy.

Bốn gã Ma tộc cùng hai người Lục Nhân tộc đến đầu tiên cũng sững sờ không thôi, bọn hắn đứng ngẩn người ở nơi đó vừa ngửa đầu nhìn về điểm cuối cùng của cung điện, đó chính là một tấm bia đá cao tới 10 vạn dặm, trừ nó ra, trong cung điện cực lớn này không còn bất kỳ một vật nào khác.

“Có muốn tiêu diệt bọn hắn hay không?”

Các Tử Kim Thống Lĩnh bên cạnh nói ra đề nghị với Tuyết Không Đế.

Bọn hắn như thế nào lại không nhìn ra, bất kể là Ma tộc Tướng Quân, hay vẫn là Ma tộc Hắc Ám Thống Lĩnh, Lục Nhân tộc Phỉ Thúy Thống Lĩnh…đều đang bị sa vào một loại trạng thái kỳ quái, trong trạng thái này, tâm cảnh khẳng định sẽ bị đại giảm, đây đúng là thời điểm tốt để giết bọn chúng.

Tuyết Không Đế lắc đầu, nói “Nguy cơ tử vong sẽ làm bừng tỉnh bọn hắn nên khả năng đánh chết sẽ không cao, nếu làm như vậy thì không bằng nhìn xem tấm bia đá kia có cái gì mê hoặc.”

“Tuân lệnh, cứ quyết định như vậy đi.”

Tử Kim Thống Lĩnh mặc dù đưa ra ý kiến như vậy nhưng cũng hiểu được sẽ không dễ dàng đánh chết được địch nhân, chỉ cười khổ một tiếng rồi lập tức buông tha cho quyết định này.

Ngẩng đầu, sáu người nhìn về phía tấm bia đá.

Tấm bia đá này rộng đến 3 vạn dặm, cao hơn 10 vạn dặm, trên thượng diện có khắc vô số điểm và lộ tuyến. Những điểm này sáng lập loè trông như những ngôi sao vậy, còn các lộ tuyến thì có cái rối như tơ vò, hoặc thẳng tắp, hoặc gấp khúc, hoặc sâu, hoặc cạn, hoặc thô ráp, hoặc mảnh…không cái nào giống cái nào.

Sau mấy lần hô hấp, sáu người họ cũng sa vào trong trạng thái kỳ diệu.

Tại trong mắt Diệp Trần, những điểm sáng và lộ tuyến trên tấm bia đá như sống lại, tấm bia đá thì giống như Tinh Không mênh mông bao la, còn các điểm sáng thì phảng phất như vô số vì sao vậy.

Những lộ tuyến kia phảng phất như là mối liên hệ giữa vạn vật, hết thảy đều nhìn như bất động nhưng kỳ thật lại ẩn chứa sự vận động bên trong, giữa bất động và vận động sẽ không có đường ranh giới tuyệt đối, có chăng chỉ là mối liên hệ không thể phân cách mà thôi.

Ầm ầm!

Chợt, một đạo điện quang xẹt qua chiếu sáng cả hồn hải của Diệp Trần. Ngay lập tức, trong đầu hắn hiện ra vô số thứ nhìn như không có liên hệ gì, nhưng kỳ thật lại cộng hưởng cùng với nhịp thở. Sau một khắc, các điểm sáng cùng lộ tuyến trong mắt Diệp Trần lần nữa phát sinh biến hóa.

Các điểm sáng đã hóa thành các mặt trời màu Hoàng Kim, xung quanh lượn lờ từng vòng Hỏa diễm nóng bỏng, hào quang phổ chiếu khắp không gian, còn các lộ tuyến thì đem các mặt trời kia xâu chuỗi lại với nhau. Chứng kiến tràng cảnh này, Diệp Trần cho dù có ngốc mấy cũng biết đây là chỗ ảo diệu của Nhật Tinh Hóa Cực.

Kìm lòng không được, Diệp Trần rút Long Tuyền Kiếm ra và diễn dịch Nhật Tinh Hóa Cực kiếm pháp.

Nhưng tất cả chuyện này đều diễn ra trong tâm cảnh, trên thực tế, bản thể Diệp Trần căn bản vẫn bất động, Long Tuyền Kiếm cũng không được rút ra.

“Thì ra là thế.”

Kiếm pháp của Diệp Trần càng lúc càng thâm sâu, đã đạt đến tình trạng thâm bất khả trắc. Theo thời gian dần trôi qua, quỹ tích xuất kiếm của Diệp Trần đã trùng với các lộ tuyến trên tấm bia đá, còn mũi kiếm thì trở thành các điểm sáng trên tấm bia, vừa lập loè bất định, lại vừa chí cương chí dương.

Mỗi một kiếm chém ra đều kích xạ ra hào quang kiếm khí chói mắt đến cực điểm, so với lúc trước thì tia sáng kiếm khí này hoàn toàn bất đồng, trước đây hào quang kiếm khí như có như không, còn hiện tại tuy cũng lập lòe trực lai trực vãng nhưng lại biến chất mà trở nên đáng sợ hơn rất nhiều, bên trong còn xuất hiện ra một tia sáng màu đen kỳ lạ, chính vì cái tia màu đen này mà uy năng của Nhật Tinh Hóa Cực bạo tăng.

Nhật Tinh Hóa Cực, Viên Mãn!

Đạt đến trạng thái Viên Mãn, Nhật Tinh Hóa Cực tuy như cũ vẫn là Tam Chuyển kiếm pháp nhưng uy lực đã đạt đến cấp độ cực hạn, đây chính là Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp.

Sau khi Nhật Tinh Hóa Cực tăng lên tới Viên Mãn cảnh giới, cảm ngộ của Diệp Trần vẫn chưa kết thúc, trong tầm mắt hắn lúc này, các điểm cùng lộ tuyến trên tấm bia đá lại có thêm biến đổi. Điểm đã trở thành hư điểm, còn lộ tuyến chính là không gian quỹ tích, các lộ tuyến liên kết với nhau về cùng một chỗ giống như giao thoa lẫn nhau vậy, nhưng kỳ thật lại cách xa nhau đến hơn vạn dặm, không, nói cho đúng thì mỗi cái trong số chúng đều ở một không gian riêng biệt, từ một chiều, hai chiều, ba chiều, bốn chiều…nhưng lại có thể kết nối được với nhau.

Vô số lộ tuyến hợp thành một không gian vô tận, vĩnh viễn không có điểm cuối cùng, nhưng lại có các tiết điểm [là giao điểm của các quỹ đạo], và tại những tiết điểm này lại có một quy luật rất ổn định.

Lúc các điểm sáng cùng các tiết điểm giao nhau thì mọi biến hóa đều biến mất, không gian lập tức bị ngưng kết lại.

Lần này chính là ảo diệu của Siếp Na Huy Hoàng.

Siếp Na Huy Hoàng có ẩn chứa Không Gian Áo Nghĩa, mà Không Gian Áo Nghĩa không phải là một áo nghĩa bình thường, nếu như Không Gian Áo Nghĩa đạt đến Viên Mãn thì Siếp Na Huy Hoàng sẽ có uy lực mạnh thế nào, Diệp Trần cũng một mực không biết được. Nhưng nhìn đến các điểm cùng lộ tuyến trên tấm bia đá, Diệp Trần biết rõ, Không Gian Áo Nghĩa một khi đạt đến Viên Mãn thì uy lực của nó tất nhiên cường đại hơn gấp mười thậm chí gấp trăm lần so với trong tưởng tượng của hắn, chỉ sợ là đã có thể vượt qua phạm trù Tam Chuyển kiếm pháp, đạt đến cấp bậc Tứ chuyển kiếm pháp, huống chi, Siếp Na Huy Hoàng có thể đem chỗ ảo diệu của Không Gian Áo Nghĩa phát huy ra hoàn toàn hay không thì vẫn là chưa biết được, nói không chừng sau này, Diệp Trần có thể sẽ sáng tạo ra Không Gian Áo Nghĩa kiếm pháp cường đại hơn nữa.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 5 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 5 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 6 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá