1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
  4. Tập 221 [Chương 1224(b) đến 1228(a)]

Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast

Tập 221 [Chương 1224(b) đến 1228(a)]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1224(b): Thiên diệt vương – lục tinh chiến lực

Đương nhiên, cái này chủ yếu là vì cảnh giới võ học của Nguyên Hoàng quá mức lợi hại, võ đạo ý chí cũng rất mạnh, dù chỉ là Sinh Tử Cảnh Nhị trọng thiên đỉnh phong cảnh giới nhưng cũng đủ để chống lại Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên dị tộc cường giả. Tuy nói dị tộc cường giả bị Chân Linh thế giới áp chế quá mức nhiều, không chỉ có cảnh giới bị áp chế, bản thân còn sẽ phải chịu đựng nhiều thương thế khác. Sinh Tử Cảnh Thất trọng thiên dị tộc cường giả tiến đến, bên ngoài sẽ bị áp chế giảm mất lưỡng trọng thiên cảnh giới, bên trong lại hứng chịu bổn nguyên tổn thương. Nhưng mặc dù vẫn có được cảnh giới Ngũ Trọng Thiên nhưng vẫn không đánh bại được Nguyên Hoàng, Chân Linh thế giới mỗi một thời đại đều có nhân vật cường thế Vô Địch.

“Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, càng về sau càng khó tu luyện, ngoại trừ công pháp giai vị, tâm tình phải cao hơn và thời gian hàm dưỡng Đạo Môn cũng theo đó kéo dài ra, thiếu một thứ cũng không được, chỉ một cái không tốt cũng rất có thể làm tổn hại Đạo Môn, cảnh giới sẽ bị ngã xuống mà buộc phải tu luyện một lần nữa, tuy nhiên ta không biết tình huống ở ngoại giới như thế nào, nhưng nghĩ đến cũng có thể thấy người có thể tu luyện tới Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, chắc có lẽ không quá nhiều.”

Trùng kích cảnh giới Sinh Tử Cảnh Trọng thiên so với trùng kích Sinh Tử Cảnh bình thường hoàn toàn không giống với nhau, nếu trùng kích cảnh giới Sinh Tử Cảnh bình thường không thành công, ít nhất cảnh giới sẽ không bị hạ xuống, còn khi trùng kích cảnh giới Sinh Tử Cảnh trọng thiên sẽ phải chịu hậu quả phong hiểm cực lớn. Nói không chừng có người từ Sinh Tử Cảnh Bát trọng thiên trùng kích Cửu Trọng Thiên mà gặp Đạo Môn tổn hại liền bị ngã xuống ba bốn trọng cảnh giới cũng rất có thể. Theo như tình huống đó, số người có thể đạt tới đỉnh phong sẽ thập phần ít ỏi.

Tại sao những nhân vật Ma tộc đỉnh phong kia không đến Chân Linh thế giới, cũng là lời giải thích hợp lý, bị áp chế cảnh giới đối với bọn hắn còn không sao nhưng bổn nguyên bị thương tổn, tương đương với việc muốn đoạt mạng của bọn hắn rồi.

Vũ khí của Kim Cốt Vương là một bả Đại Khảm Đao tà khí nồng nặc, bị Diệp Trần thu thập, ngày sau muốn chế tạo Cực phẩm bảo kiếm thì đây là cực phẩm tài liệu rất tốt, những thứ này tuy là Tà Binh nhưng chất liệu thật tốt, một khi đem phân giải ra thì có thể thu được không ít Cực phẩm tài liệu, không cần phải lo nghĩ quá nhiều.

Kim Cốt Vương vừa chết, chỉ còn lại có một tòa tháp cao cuối cùng rồi, về phần chỗ Chân Thủy Đại Đế, có lẽ chính là chỗ trung tâm của mười hai toà tháp cao, nơi đó tà ác lực lượng cường đại nhất, hừng hực vô cùng.

“Dưới trướng của Chân Thủy Đại Đế của Chân Thủy Cung là mười hai Vương giả, trong đó Thiên Diệt Vương có thực lực cường đại nhất, theo tư liệu lịch sử ghi lại, hắn so với mười một Vương khác thì lợi hại hơn không ít, ta trước tiên đem hoàn cảnh của Thiên Diệt tháp nghịch chuyển thoáng một lúc.”

Huyền Hậu thần sắc mặt ngưng trọng, thân thể trôi nổi mà lên.

Sau một khắc.

Một cánh cổng cổ xưa tại đỉnh đầu Huyền Hậu hiện ra, cánh cổng này xoay tròn một vòng, lực lượng tà khí tối tăm lập tức dùng nó làm trung tâm, bị hút đi ra ngoài.

“Thật kỳ diệu Huyền Diệu chi đạo.”

Ma Hoa Hoàng trong mắt hiện lên hiếu kỳ, Linh Hồn Lực cảm ứng ở bên trong, Thiên Diệt tháp bốn phía hư không bắt đầu xuất hiện nghịch chuyển, những cái cường đại tà ác lực lượng kia tựa hồ như một quả bóng vở bên trong không khí, hướng phía bốn phương tám hướng tiết lộ ra ngoài khiến nơi đây trở thành một mảnh không gian khác giống như “Chân không thế giới” vậy. Tà ác lực lượng càng ngày càng ít đi, còn Thiên Địa Nguyên Khí càng ngày càng nhiều thêm.

Rống!

Nhưng vào lúc này, một cổ Tuyệt diệt Thiên Địa oán sát lực lượng như từ tầng dưới đáy tháp dâng lên tràn ra, tà ác lực lượng phun trào ra không ngớt, cùng lúc đó, một đạo bóng người bị vải trắng bao khỏa vặn vẹo chui ra, bàn tay to lớn tung một trảo làm trong hư không hiện ra một bàn tay vải trắng lớn như một ngọn núi nhỏ, chụp vào cổ Môn trên đỉnh đầu Huyền Hậu.

“Tuyệt Diệt!”

Bát Quái kiếm trận trên đỉnh đầu Diệp Trần thành hình, nhanh chóng hướng phía bàn tay vải trắng lớn oanh kích.

Oanh!

Lực lượng hai chủng bản chất Tuyệt Diệt không đồng dạng như vậy lập tức trùng kích cùng một chỗ, không ngừng triệt tiêu lẫn nhau.

“Đoạn!”

Rút ra Thiết Huyết Ngân Lam kiếm, Diệp Trần thân hình lóe lên, lúc xuất hiện lần nữa đã đến phía sau bóng người bị vải trắng bao khỏa, một kiếm bổ ra làm thân thể bóng người vải trắng phân thành hai.

“Các ngươi đều đáng chết, tất cả các người đều đáng chết, ta không cam lòng, ta hận ah!”

Bóng người bọc vải trắng có năng lực âm khí Bất Diệt, vượt xa cả Kim Cốt Vương, một kiếm đáng sợ của Diệp Trần gần kề đã trảm giết đại bộ phận lực lượng của hắn, nhưng 2 phần thân thể bị chia ra liền như lưu sa bay múa, bóng người vải trắng một lần nữa ngưng tụ ra nhân ảnh tại một góc địa phương khác, lực lượng của hắn không có xuất hiện bao nhiêu hao tổn, thanh âm tràn ngập oán sát lực lượng phát ra lại để cho cái phiến thiên địa này trở nên càng thêm âm hiểm tựa như Địa Ngục.

“Lục Tinh chiến lực.” Diệp Trần thần sắc lần đầu tiên ngưng trọng.

Chương 1225: Nguyên lai đều đã bị đoạt xá

Bát Quái Diệt Tuyệt Kiếm Thuật tuy không phải là sát chiêu mạnh nhất của Diệp Trần nhưng khi tu vi cảnh giới cùng linh hồn cường độ gia tăng đã khiến cho sát chiêu kiếm thuật này cũng có lực công kích đạt tới Ngũ Tinh bá chủ, hơn nữa Hủy Diệt Kiếm Ý lại là khắc chế đối với tà ác lực lượng. Thiên Diệt Vương có thể ngăn cản được chiêu này, điều duy nhất có thể giải thích tựu là chiến lực của hắn đã đạt đến cấp bậc Lục Tinh.

Chưa nói đến Lục Tinh chiến lực, năng lực âm khí Bất Diệt của Thiên Diệt Vương cũng mạnh đến mức làm cho người tức điên, một kiếm vừa rồi kia của Diệp Trần gần kề đã trảm giết mất một tia lực lượng của hắn nhưng vẫn không làm hắn mảy may sức mẻ.

“Thôn Phệ Huyết Hoa”.

Ma Hoa Hoàng trước đó đã bắt đầu phi tốc kết ấn, đợi thân thể Thiên Diệt Vương vừa ngưng tụ xong thì một đóa hoa màu đỏ máu to lớn như một ngọn núi, từ phía dưới trồi lên đem Thiên Diệt Vương cắn nuốt vào trong, toàn lực bao khỏa cùng một chỗ, chợt bằng tốc độ kinh người co rút lại, càng lúc càng nhỏ đi, cuối cùng chỉ còn to bằng một phòng ốc bình thường.

Crackkk!

Đáng tiếc, Thiên Diệt Vương thực lực quá cường đại, vận sức liền có thể xé Thôn Phệ Huyết hoa thành hai nửa, thân thể quấn vải trắng phiêu đãng, hắn cực kỳ mau lẹ đánh trả về phía Ma Hoa Hoàng.

“Hoa thuẫn!”

Ma Hoa Hoàng kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, thấy Thiên Diệt Vương đánh tới, nàng không chút hoảng loạn, nhiều bó hoa màu đen liền được ngưng tụ áp súc tại trước người của nàng, hóa thành một tấm chắn chi hoa, tỏa ra hắc sắc quang mang sáng trong lóng lánh.

Oanh!

Thiên Diệt Vương rốt cuộc cũng là Lục Tinh chiến lực, tấm chắn chi hoa mặc dù có năng lực Ác Ma chi hoa hấp thu, có thể hấp thu năng lượng tổn thương, nhưng chỉ vẻn vẹn trog một sát na chèo chống đã bị Thiên Diệt Vương triệt để đánh xuyên qua, bàn tay vải trắng của hắn vặn vẹo bao khỏa hướng phía đầu Ma Hoa Hoàng chộp tới, tựa hồ muốn một kích đoạt thủ cấp của nàng.

“Muốn chết.” Diệp Trần sao lại há có thể nhìn xem Ma Hoa Hoàng thân vẫn, Quỹ Bộ thi triển, hắn lập tức xuất hiện tại bên cạnh thân thể tàn tạ của Thiên Diệt Vương, Thiết Huyết Ngân Lam kiếm dường như có chút run động, vô số kiếm quang có quỹ tích gấp khúc đột ngột đem Thiên Diệt Vương bao phủ đi vào

PHỐC PHỐC PHỐC

Thiên Diệt Vương ánh mắt dữ tợn, ngạnh kháng kiếm chiêu Diệp Trần, như trước lúc hắn chuẩn bị cưỡng ép đánh chết Ma Hoa Hoàng thì đột nhiên Diệp Trần nhớ đến Hư Nguyên trảm của Nguyên Hoàng, một loại kiếm chiêu vô cùng kỳ diệu, kiếm quang có quỹ tích gấp khúc kia chẳng những cắt đứt thân thể Thiên Diệt Vương, tàn dư còn lại tiếp tục đem không gian phía sau Thiên Diệt Viên vẽ cách đi ra, bàn tay Thiên Diệt Vương buộc phải xuyên qua trùng trùng điệp điệp không gian điệp ảnh, đơn giản không với đến nổi chỗ của Ma Hoa Hoàng, trông hắn lúc này giống như một lão gìa bị rơi xuống hồ nước, chới với muốn bắt được bất kỳ vật gì trên mặt nước nhưng đều phí công.

“Ta muốn ăn tươi nuốt sống ngươi.” Nổi giận, Thiên Diệt Vương đem mục tiêu chuyển hướng về Diệp Trần, hai phần thân thể của hắn bất chợt tách nổ thành một đoàn bàng bạc âm khí, âm khí như gió lốc làm hư không đông lại, mang theo tất cả âm kình tập kích về phía Diệp Trần.

“Bất Hủ Tại Thân!”

Công thủ chuyển đổi, Thiết Huyết Ngân Lam kiếm hoành thủ ở trước ngực, ánh mắt Diệp Trần trở nên gợn sóng không chút sợ hãi, cùng với ánh mắt nghiêm túc và trang trọng ấy, một cổ cường đại Bất Hủ Kiếm Ý từ trong cơ thể tuôn trào ra thủ hộ toàn thân.

Hu hôoooooooo! Đạo hàn phong âm khí đem Diệp Trần nuốt vào, sau một khắc đã bao phủ xung quanh Diệp Trần, trái lại Diệp Trần nhận thấy bản thân như bị một tầng khói mờ màu trắng bao quang, màn khói màu xám không ngừng bạo liệt tựa như bụi cát vậy.

Bất Hủ Kiếm Ý tăng lên Lục giai đã giúp cho kỹ năng chiến đấu cùng chiến lực của Diệp Trần tăng theo không ít, cơ hồ trở nên khó có thể hóa giải được đòn tấn công của hắn, Thiên Diệt Vương muốn làm hắn bị thương là vạn phần không có khả năng.

“Tai ác!”

Thiên Diệt Vương trên người phả ra một làn khói xanh ma mị, trước khi bị Diệp Trần dùng kiếm chiêu có ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý công kích, hắn đều không có bị bao nhiêu tổn thương, tối đa chiến lực chỉ bị giảm xuống một tia nhỏ, hoàn toàn có thể xem nhẹ, nhưng vừa rồi bị đối phương đâm xuyên qua người khiến cho hắn bị thụ thương không nhẹ, vết thương kia bị nhiễm phải lực lượng Bất Hủ Kiếm Ý, mặc dù Hủy Diệt Kiếm Ý không có lực sát thương đến mười phần nhưng cũng có thể khiến hắn vạn phần bất an, từ đó quyết không để cho Diệp Trần tiếp tục xâm phạm vào thân thể mà bị Bất Hủ Kiếm Ý tàn phá, chôn vùi.

“Huyền Diệu chi đạo, định.”

Huyền Hậu xuất thủ, một cái Huyền Môn cổ xưa bỗng xuất hiện hướng phía Thiên Diệt Vương lao đến bao trùm lấy hắn.

Thiên Diệt Vương ánh mắt lập loè, sau lưng hắn liền hình thành một đôi cánh màu xám đậm đặc âm khí, đôi cánh màu xám kia chỉ khẽ vỗ, một trận gió bão liền sinh ra, lúc này cả người hắn tựa như lưu tinh bắn đi ra và xuyên thẳng vào hư không với tốc độ cực nhanh, cơ hồ không cách nào dùng Linh Hồn Lực để dò ra tung tích. Nhưng bất quá hắn đã quá coi thường Huyền Diệu chi đạo của Huyền Hậu, theo tình huống Thiên Diệt Vương phi tốc né tránh, Huyền Môn Cổ xưa đột ngột được phóng đại gấp trăm ngàn lần, không, không phải là Huyền Môn được phóng to ra, là không gian bên trong Huyền Môn đã được rút nhỏ đi trăm ngàn lần. Lúc này thân ảnh Thiên Diệt Vương tựa như một hạt bụi trong không gian Huyền Môn, mặc kệ tốc độ của hắn có tăng nhanh đến mức nào thì thủy chung vẫn ở trong phạm vi bao phủ của Cổ Huyền Môn.

Trong không qian chứa đầy điện quang hỏa thạch, Cổ Huyền Môn bao trùm lấy Thiên Diệt Vương.

Thiên Diệt Vương gào rú liên tục, cuồng bạo khí kình trùng kích tại bên trong Cổ Huyền Môn khiến nó lập tức bị rách một mảng lớn rồi nứt vỡ.

“Giết!”

Cơ hội ngàn năm khó gặp, Diệp Trần hai tay nắm ở Thiết Huyết Ngân Lam kiếm, một kiếm thẳng chém ra kiếm mạc màu xanh biếc cuồng bạo như muốn vượt qua cả chi phối của khoảng cách không gian. Chỉ thấy bích quang lóe lên, thân thể Thiên Diệt Vương bị tách ra từ bên trong, không kịp cho hắn biến ảo thành âm khí chạy trốn, một điểm vầng sáng màu xanh biếc đột nhiên bộc phát dữ dội tựa như một vòng mặt trời phổ chiếu tứ phương.

Ahhhhhhh!

Tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa vang lên, trong vùng quang ảnh màu xanh biếc kia, một mảng lớn âm khí bị chôn vùi, trên mặt đất, một khuôn mặt người vặn vẹo mà không ngừng giãy dụa, tựa hồ muốn xé mở cái thứ quang mang kỳ dị nhìn như nhu hòa này, nhưng kì thực vầng sáng màu xanh biếc này chính là thứ có tính hủy diệt vô cùng cuồng bạo. Đáng tiếc lực lượng của hắn đã bị suy yếu quá nhiều, vầng sáng màu xanh biếc lại là do Thủy Hỏa dung hợp chi lực, chỉ một tia nhỏ cũng có thể phá hủy một tòa núi cao, được phối hợp thêm Lục giai Hủy Diệt Kiếm Ý, đừng nói là hắn hiện đang không ngừng suy yếu, dù là lúc hắn đang ở thời kỳ toàn thịnh cũng đều không thể chịu nổi.

PHỐC!

Cuối cùng đám âm khí bị chôn vùi hoàn toàn, thanh âm gào thét của Thiên Diệt Vương mới chấm dứt.

“Không hổ là Đệ nhất Vương giả dưới trướng của Chân Thủy Đại Đế, nếu hắn có thể chuyển hóa thân thể thành Tà Linh thì muốn giết chết hắn, cần trả giá không ít rồi.”

Tà Linh thân thể hoàn toàn chính xác lại để cho khả năng Bất Tử của Thiên Diệt Vương đại tăng, nhưng vì hắn gặp phải Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý của Diệp Trần nên bị khắc chế gắt gao, đương nhiên, nếu không phải có Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng hỗ trợ thì Diệp Trần muốn giết chết đối phương sẽ vô cùng vất vả. Ma Hoa Hoàng có Ác Ma chi hoa hấp thu không ít lực lượng của hắn, còn Huyền Diệu chi đạo của Huyền Hậu càng làm cho cái phiến không gian đầy âm khí này nghịch chuyển đi, nên đối phương không thể hấp thu được sức mạnh, cuối cùng lại dùng Huyền Diệu chi đạo để cố định đối phương.

Có thể nói, Ma Hoa Hoàng không chỉ có loại năng lực Vương giả càng đánh càng mạnh mà còn là một trong các đồng đội tốt nhất, có sự trợ giúp của nàng, chỉ cần thật lực của đối thủ không phải mạnh không hợp thói thường là đều có thể bị nàng không ngừng làm cho suy yếu.

Về phần Huyền Diệu chi đạo của Huyền Hậu, có thể nói là quỷ thần khó lường, khó trách năm đó Long Vương cùng Huyền Hậu liên hợp mới có thể truy sát Cửu U Ma Vương đến mức trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào, suýt nữa là triệt để vẫn lạc.

Thiên Diệt Vương vừa chết, chỉ còn lại có một người Chân Thủy Đại Đế, ba người tâm tình trầm trọng một ít, Thiên Diệt vương đã có chiến lực mạnh như thế, thì Chân Thủy Đại Đế, kẻ có thể lưu lại dấu vết ở trên Đế Ngân Bia, không biết cường đại đến mức nào, hi vọng đúng như lời Nguyên Hoàng, Chân Thủy Đại Đế là Tà Linh tộc cường giả, hiện tại đang ở vào thời kì suy yếu nhất, bằng không, ba người bọn hắn không có khả năng chiến thắng đối phương.

Àoooo!

Tại khu vực trung tâm của mười hai toà tháp cao, sương mù trùng trùng điệp điệp, một cổ cực đoan tà ác lực lượng mạnh mẽ tán phát ra, giống như trên mặt hồ phẳng lặng chợt bị môt tảng đá lớn ném vào, tạo nên một trận gợn sóng lớn vậy. Gió lạnh cuồn cuộn thổi qua, nhưng ngay sau đó đã bị cái cổ tà ác lực lượng này cắt đứt, giống như không còn cội nguồn, một lần nữa quy về trạng thái tĩnh lặng.

Diệp Trần mở mi tâm màu bạc mắt dọc ra, kiệt lực nhìn về phía trong đám sương mù.

Cái đạo sương mù này là nồng đậm âm khí hội tụ mà thành, đục ngầu mà đặc quánh. Xuyên thấu qua sương mù, Diệp Trần loáng thoáng chứng kiến vài đạo Ảnh Tử mơ hồ, Diệp Trần cố gắng muốn xem đến gương mặt Ảnh Tử nhưng quy tắc ở đây quá mức loạn, phong ấn lực lượng cùng tà ác lực lượng tạp gia cùng một chỗ, cho dù là Linh Hồn Chi Nhãn cũng đều không thể xem thấu được.

Đóng Linh Hồn Chi Nhãn lại, Diệp Trần chậm rãi thở ra một hơi, mở miệng nói: “Có người đã đến nơi này trước chúng ta.”

“Vào xem sẽ biết rõ ngay thôi.”

Không giống với Diệp Trần cùng Huyền Hậu, tà ác lực lượng nồng đậm khủng bố tại đây cũng không để cho Ma Hoa Hoàng cảm thấy khó chịu, đương nhiên cũng sẽ không thích.

Vận chuyển hộ thể chân nguyên và hộ thể ma lực, ba người từng bước một đi vào đám sương mù chết chóc kia.

Sương mù không biết sâu thẫm đến cỡ nào, cảm giác như là biển cả cuồn cuộn vậy, ba người thận trọng đi vào, ước chừng qua thời gian chừng nửa chén trà nhỏ, đám sương mù đã biến mất hoàn toàn, ba người đi tới một mảnh đất đá bằng phẳng cực lớn, tại trung ương mảnh đất đá bằng phẳng này có một cái huyết sắc đồ án đường kính mấy chục thước, huyết sắc đồ án là do vô số thứ kỳ lạ có hình dạng gợn sóng tạo thành, hoặc như là nguyên một đám chữ “Thủy”, dạng chữ viết cổ hình thành, ba người đâu biết rằng, đây chính là phong ấn.

Tại bên cạnh huyết sắc đồ án, có bốn đạo nhân ảnh đang đứng thẳng, bốn người này, ba người Diệp Trần đều biết đến, đó là Tịch Diệt Ma Đế, Kim Ngao lão tổ, Hắc Sát Hoàng và Địa Yêu Hoàng.

“Là các ngươi?”

Bốn người sớm đã phát giác được có người vào đến đây, nhưng cũng không nghĩ tới chính là Diệp Trần, Huyền Hậu cùng với Ma Hoa Hoàng. Trên thực tế, bọn hắn cho rằng sự tình này không có tý sơ hở nào, dù sao hành động của bọn hắn thập phần được che giấu kỹ càng, cũng không có tiết lộ ra ngoài mảy may chút năng lượng nào. Trái lại, phong ấn bên ngoài Chân Thủy Cung di tích cũng không để cho năng lượng bên trong tản mát ra đi ngoài được, mục đích là để người bên ngoài không phát giác được mạnh mối của nơi này.

“Nguyên lai các ngươi đều bị đoạt xá rồi.” Huyền Hậu hơi kinh hãi về sau, thần sắc khôi thiếp bình tĩnh.

“Các ngươi tại sao biết rõ chúng ta ở chỗ này?” Tịch Diệt Ma Đế tỉnh táo nói.

Diệp Trần cười nhạt một tiếng, trong mắt mang theo đôi chút lăng lệ ác liệt hào quang “Muốn người khác không biết trừ phi mình đừng làm.”

Ngoài miệng nói như thế, nhưng Diệp Trần cũng biết, nếu không phải nơi này có phong ấn của Nguyên Hoàng, mà Nguyên Hoàng phân thân lại ở bên cạnh hắn thì hắn vô luận như thế nào cũng sẽ không biết được tình huống xảy ra tại đây.

“Nếu đã đến thì cũng đừng mong có cơ hội đi ra rồi, ba người các ngươi đều phải ở lại đây a!” Tịch Diệt Ma Đế tuyệt không kinh hoảng, khóe miệng nhấc lên một vòng âm trầm cười lạnh.

“Sự tình này không có giải quyết xong, chúng ta tự nhiên cũng sẽ không đi ra.”

Diệp Trần phóng xuất ra Kiếm Vực, bao phủ toàn trường.

Kaaaaaaaaaa!

Kim Ngao lão tổ bị đoạt xá kia quát lên một tiếng lớn, từ trong cơ thể hắn đồng dạng bắn ra cường đại lĩnh vực, cái lĩnh vực này tà ác vô cùng, không ngừng trùng kích lấy Kiếm Vực của Diệp Trần.

“Nếu là ở bên ngoài, ta có lẽ sẽ kiêng kị ngươi một hai phần nhưng đáng tiếc các ngươi ngàn vạn lần không nên đi tới đây, tại đây là vô cùng vô tận tà ác lực lượng, có thể tùy thời được chúng ta hấp thụ để cho thực lực của chúng ta tăng lên gấp đôi.” Thanh âm của Kim Ngao lão tổ vừa mịn lại vừa cực kỳ chói tai, ánh mắt của hắn mang theo vẻ dâm tà liếng thoắng quét tới quét lui trên người Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng, hắc hắc cười lạnh.

“Ba người bọn hắn giao cho các ngươi, nhớ kỹ, đừng cho bọn hắn chạy thoát.” Tịch Diệt Ma Đế tựa hồ không có ý định động thủ, một cổ tà ác lực lượng ngưng kết thành nguyên một đám phù văn khắc lên huyết sắc đồ án, không ngừng ăn mòn thượng diện lực lượng phong ấn, giờ phút này, huyết sắc đồ án đã bị ăn mòn tới hơn một nửa, thỉnh thoảng có từng đợt sương mù màu xám ẩn dật tràn ra.

Chương 1226: Sức mạnh thực sự của diệp trần

“Ngài cứ yên tâm, lần này bọn hắn chỉ có đến mà không có về rồi.”

Địa Yêu Hoàng có đầu lưỡi rất dài, như là lưỡi rắn vậy, cơ hồ có thể thè lưỡi ra liếm đến lỗ tai của mình, ánh mắt của hắn cũng không còn là của yêu thú nữa, mà đồng tử của hắn lúc này giống như hình dạng một cái tổ ong vò vẽ vậy, bên trong bao hàm vô số mắt kép. Bị hắn chằm chằm nhìn đến, ba người Diệp Trần có loại cảm giác như thân thể mình bị rơi vào trong mê cung, mọi thứ quanh mình như càng lúc càng xa rời hiện thực, mơ mơ ảo ảo.

“Đồng Thuật của hắn thật là lợi hại.”

Mi tâm Huyền Hậu hơi nhướng lên, một cổ khí tức huyễn hoặc bí ẩn được khuếch tán ra, bị cổ hơi thở này xua đuổi, đồng thuật ảo cảnh đang ăn mòn tâm trí lập tức bị cưỡng ép lách đi ra ngoài.

“Đây là cái lĩnh vực gì?”

Địa Yêu Hoàng thu hồi tâm trạng chủ quan, hắn không am hiểu chiến đấu trực diện nhưng lại am hiểu linh hồn công kích cùng các loại ảo thuật, vừa rồi Đồng Thuật tuy không phải là ảo thuật cường đại nhất của hắn, nhưng lại có thế mạnh là làm cho đối phương khó lòng phòng bị, tốc độ thi triển cực nhanh, một ít Vương giả có chiến lực mạnh hơn so với hắn nhưng chỉ hơi có chút chủ quan là bị trúng chiêu ngay lập tức.

“Vạn Trùng, lần này ngươi gặp được đối thủ rồi đấy.” Hắc Sát Hoàng trên người tản mác ra khói khí màu đen nhạt, loại khói khí này tựa hồ như có linh tính, thỉnh thoảng biến ảo thành xúc tu hoặc từng đám bàn tay ve vẩy khiến cho người ta nhìn thấy mà giật mình.

Mà kẻ tên Vạn Trùng theo như Hắc Sát Hoàng gọi chính là “Địa Yêu Hoàng” với thân thể đã bị đoạt xá, nhân cách của hắn đều đã bị bọn hắn cắn nuốt, đoạt xá. Còn Tịch Diệt Ma Đế được gọi là Thiên Tà, Kim Ngao lão tổ được gọi là Kim Sát, Vạn Trùng tựu chính là Địa Yêu Hoàng, còn về phần “Hắc Sát Hoàng” chính là Tà Thủ.

“Hừ, chỉ là mới phá được Lưỡng Nhãn Đồng Thuật của ta mà thôi, chờ một lát, ta sẽ để cho nàng biết rõ cái gì là lợi hại.” Vạn Trùng, kẻ đã chiếm cứ thể xác Địa Yêu Hoàng cười lạnh, trong ngôn từ của mình cực có lòng tin.

Thoáng quan sát một chút khí tức đặc thù trên ba người bọn hắn, Diệp Trần không khó suy đoán, kẻ chiếm cứ thể xác Kim Ngao lão tổ thuộc về Tà Linh tộc, hẳn là loại hình cường công, sức chiến đấu chính diện rất mạnh, kẻ chiếm cứ thể xác Địa Yêu Hoàng là một kẻ am hiểu quy tắc ảo thuật, còn kẻ chiếm cứ thể xác Hắc Sát Hoàng cũng thuộc Tà Linh tộc, là một loại hình quỷ dị, đoán chừng có loại tà thuật gì đó rất lợi hại.

“Hai vị tiền bối, hai vị ở một bên phụ trợ, tất cả bọn hắn đều giao cho tại hạ đi!” Diệp Trần không có khả năng lại để cho Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng mạo hiểm, hai người tuy đều có được năng lực đặc biệt nhưng dù sao chiến lực hơi thấp, một chọi một khó có phần thắng, ở một bên phụ trợ hắn ngược lại có thể tạo được tác dụng càng lớn hơn.

“Không biết sống chết, để Kim Sát ta đến chiếu cố ngươi.”

Nếu là ở ngoại giới, Kim Sát có lẽ không phải là địch thủ của Diệp Trần thế nhưng mà ở chỗ này thì hắn không hề sợ hãi, chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng, tức thì toàn thân bộc phát ra Hắc Kim Sắc hào quang, tia sáng này cực kỳ chướng mắt mang theo tà khí um tùm, vừa xuất hiện lập tức ngưng kết thành từng sợi Hắc Kim sắc như lưỡi dao sắc bén, tựa như ngàn vạn mũi tên phá không cùng bắn về phía Diệp Trần, đem cả Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng bao trùm đi vào.

Diệp Trần thần sắc tự nhiên, Thiết Huyết Ngân Lam kiếm ra khỏi vỏ, trảm kích vào hư không hai cái.

Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh…Vô số tiếng va chạm kim loại bộc phát, nhìn như vừa rồi Diệp Trần chỉ là huy vũ ra hai kiếm, nhưng lại đơn giản có thể ngăn trở toàn bộ đám Hắc Kim sắc lưỡi dao sắc bén phô thiên cái địa kia. Tốc độ xuất kiếm cực nhanh, đạt đến một loại trạng thái cảnh giới quỷ thần khó lường, không thể tưởng tượng nổi, cho dù là Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng cũng đều kinh ngạc không thôi.

“Từ xưa đến nay, kiếm khách mạnh nhất chính là Thượng Cổ Kiếm Vương mà cũng không bằng hắn, thật đúng là không phải người thường nữa rồi.”

Ma Hoa Hoàng trong lòng thầm nhũ.

“Loại xuất kiếm này không có chút dấu hiệu nào, “vô tâm không có kiếm, vô dục vô cầu”, cái này đã vượt qua cảnh giới “Lấy ý Ngự Kiếm”, hay “Dùng tâm Ngự Kiếm” rồi.

Huyền Hậu nhãn lực so với Ma Hoa Hoàng thì cao minh hơn rất nhiều, tuy nàng không phải kiếm khách, nhưng nàng không ngại đối với kiếm khách có chỗ hiểu rõ, theo nàng biết, cảnh giới xuất kiếm của kiếm khách có ba loại, theo thứ tự là: Dùng thân Ngự Kiếm, dùng khí Ngự Kiếm, và cao nhất là Dùng tâm Ngự Kiếm. Nhưng theo như biểu hiện vừa rồi thì rõ ràng Diệp Trần đã vượt qua cảnh giới Dùng tâm Ngự Kiếm.

Dùng tâm Ngự Kiếm chính là tâm động kiếm động, Kiếm và Tâm tương thông, thế nhưng mà vừa rồi Diệp Trần xuất kiếm không hề có dấu hiệu báo trước nào, làm cho người xung quanh có cảm giác thập phần đột ngột, dường như đã đạt đến một loại cảnh giới “Ý bất động, Kiếm xuất động”.

Hàng ngàn Hắc Kim sắc lưỡi dao sắc bén kia liền nửa bước cũng khó tiến thêm, phảng phất tại trước người Diệp Trần có một bức tường khí kéo dài đi ra, một mực thủ hộ ở ba người. Chợt, Diệp Trần thi triển thủ pháp xoay cuốn khiến kiếm quang phun trào mãnh liệt, làm hư không bắt đầu xuất hiện một tia trong suốt.

“Ân?” Thiên Tà, kẻ chiếm cứ thể xác Tịch Diệt Ma Đế không hề nghi ngờ là thủ lĩnh trong bốn người, hắn nhướng mày, phát giác được nguy cơ mãnh liệt đang cuồng cuộn tập kích đến.

“Thật đúng là cuồng vọng quá thể.” Trong nội tâm và ý niệm trong đầu đồng thời hiện lên, quanh người Thiên Tà xuất hiện từng mảnh thủy tinh trong suốt hình mặt sáu cạnh, những mảnh thủy tinh sáu cạnh này giúp nhau khảm cùng một chỗ, tạo thành một cái vòng phòng hộ hoàn hảo.

Đ-A-N-G…G!

Hỏa Tinh văng khắp nơi, tựa hồ có thứ gì đó vô cùng sắc bén trảm kích tại bên trên vòng phòng hộ.

Thế nhưng chỉ sau một khắc, Thiên Tà biến sắc, tại lồng ngực của hắn đã xuất hiện một đạo vết kiếm, máu tươi không ngừng tách ra.

“Làm sao có thể chứ, ta rõ ràng ta đã ngăn chặn.” Cái này chỉ là một chút vết thương nhỏ, cũng không để Thiên Tà quá đau đớn! Điều làm hắn giật mình chính là, kiếm khí của đối phương như thế nào lại có thể làm bị thương hắn, chỉ sau khi bị thương hắn mới phát hiện ra, mà hắn lại trăm phần trăm khẳng định vòng phòng hộ của mình trước đó đã triệt để phong kín một kiếm này rồi.

Nồng đậm sát cơ phóng thích mà ra, Thiên Tà lạnh lùng liếc nhìn chăm chú Diệp Trần, không thể lại bỏ mặc cho kẻ này phát triển thêm nữa, mặc kệ hắn có thừa nhận hay không thì kẻ này đã trở thành nhân vật khó giải quyết nhất ở Chân Linh thế giới rồi.

“Đáng tiếc, trật rồi.” Diệp Trần phát ra một kiếm này, hắn dùng không phải Quỹ Sát, Quỹ Sát tuy có thể len lỏi qua hộ thể phòng ngự mà công kích vào bản thể đối phương, nhưng lực sát thương hơi yếu, giá trị thực dụng đã không còn lớn nữa, hắn vừa thi triển chính là Hư Nguyên trảm, Hư Nguyên trảm bên trên trình độ nhất định cũng có thể vượt qua hộ thể phòng ngự, nhưng lại có lực sát thương lớn hơn Quỹ Sát rất nhiều, nếu là có thể thật sự đánh trúng đối phương, tất nhiên có thể làm bị thương hắn, và đánh gãy cả động tác niêm phong của hắn. Trừ việc đó ra, điểm trọng yếu của một kiếm này chính là “trong nội tâm không có kiếm”, Ý niệm đến sau nhưng kiếm đến trước, lúc đối phương cảm ứng được nguy cơ thì kỳ thật kiếm khí đã tới nơi rồi.

Thế nhưng mà đối phương phát động hộ thể năng lượng quá nhanh, tựa hồ như ẩn chứa ý niệm lực, ý niệm chỉ khẽ động, phòng ngự liền được tạo ra, tuy không bì kịp với “Nội tâm không kiếm” của Diệp Trần, nhưng cân nhắc đến khoảng cách giữa hai thứ thì không sai biệt lắm, thời gian triệt tiêu này chỉ có một chút chênh lệch. Cuối cùng, kiếm khí có hơi chút nhanh hơn một tia, một phần kiếm khí phía trước có thể truyền đến trên người của đối phương, còn số đằng sau tất nhiên bị vòng phòng hộ tạp trụ rồi.

“Tà Thần kết giới.”

Thiên Tà đang thi triểu thủ đoạn ăn mòn huyết sắc phong ấn, không thể bị gián đoạn, cũng may là hắn đã sớm có chuẩn bị, tại bốn phía huyết sắc phong ấn, hắn bố trí rất nhiều tinh thạch màu đen, vốn dĩ hắn không có ý định dùng những tinh thạch màu đen này, chẳng qua là vì phòng ngừa phát sinh ngoài ý muốn, thế nhưng hắn không nghĩ tới, việc ngoài ý muốn kia thật sự đã xảy ra, bị ba người Diệp Trần tìm thấy.

Tà ác lực lượng dũng mãnh theo vào bên trong tinh thạch màu đen, một cái kết giới màu đen bùng phát, đem huyết sắc phong ấn cùng Thiên Tà bao phủ đi vào, mà ở phía trên kết giới màu đen, hư ảnh giống như đúc cảnh vật hiện tại được ngưng kết đi ra. Cái tà ác lực lượng kia mặc dù có chỗ không bì kịp với cỗ tà ác lực lượng bên trong huyết sắc phong ấn, nhưng lại có thể phân biệt rõ ràng, phảng phất như là hình chiếu của Tà Thần.

Rầm rầm rầm!

Diệp Trần sở hữu tốc độ xuất kiếm siêu cường, liên tục vài kiếm trảm kích lên kết giới màu đen kia, nhưng cũng đều như “trâu đất xuống biển”, không cách nào làm rung chuyển cái kết giới có hư ảnh tà ác trấn thủ này.

“Đừng vội làm càn.”

Vạn Trùng gặp Diệp Trần hoàn toàn không đem bọn hắn để vào mắt, trong nội tâm giận dữ, bàn tay đầy tà ác lực lượng phụt lên, huyễn hóa ra vô số Quạ đen, những con quạ đen này kêu to, hướng phía Diệp Trần phi bổ qua, một màn quỷ dị phát sinh, kiếm khí mà Diệp Trần đem trảm kích tại trên đám quạ đen lại trực tiếp đi xuyên qua, những con quạ đen này cũng không phải thực thể tồn tại.

“Là ảo thuật!”

Diệp Trần trong lòng có cảm giác.

“Ta đến đối phó với ảo thuật của hắn.”

Đối với huyền diệu chi đạo, Huyền Hậu đã đọc qua rất nhiều, ảo thuật cũng ẩn chứa ở bên trong, chỉ thấy nàng dùng chân nguyên ngưng tụ ra một cái gương, tấm gương phi tốc mở rộng, cơ hồ cùng hư không liên tiếp cộng hưởng cùng một chỗ, những con quạ đen hư ảo kia liền hiện ra thật thể và bị hút vào trong gương, nhao nhao biến mất, sau một khắc, đám quạ đen lại từ trong gương phóng ra nhanh như chim Cắt phản công ngược về hướng Vạn Trùng.

Ảo thuật bắn ngược!

“Đáng giận!”

Vạn Trùng biết rõ uy lực ảo thuật của mình, tuy nhiên có thể ứng phó, nhưng vội vàng không kịp chuẩn bị nên thập phần chật vật, trong miệng, trong mắt, thậm chí trong vị trí lồng ngực của hắn bị chui ra vô số quạ đen, một cổ cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế truyền khắp toàn thân hắn, tà ác lực lượng trong cơ thể hắn mất đi khống chế cũng bắt đầu dật tán khiến khí tức suy yếu đi một mảng lớn.

Bành bành bành bành bành bành!

Không có bất kỳ lý do nào, đột nhiên nhịp đập trong tim Diệp Trần gia tăng tốc độ, như có điều suy nghĩ, hắn vận chuyển tâm thần, nhìn về phía trái tim, bên trong trái tim chẳng biết từ lúc nào lại xuất hiện một con quạ đen, nó đang tại đó trùng kích trái tim hắn như muốn phá nát ra, người bình thường gặp phải tràng diện này, e rằng lập tức sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, tâm thần hoảng loạn như gặp ma.

“Thật là lợi hại tử thuật.”

Huyền Hậu tuy đã làm đảo ngược ảo thuật, nhưng Diệp Trần vẫn bị đụng phải một điểm dư ba của ảo thuật.

“Bất Hủ tự thân”

Diệp Trần không hiểu về ảo thuật, cũng không tu luyện ảo thuật, hắn sắc mặt bất biến, Bất Hủ Kiếm Hồn bên trong Hồn Hải tách ra một đám thánh quang màu trắng bao phủ toàn thân. PHỐC, con quạ đen bên trong trái tim đột nhiên biến mất, thuần túy chỉ là ảo giác.

Lúc này, Kim Sát, kẻ đã chiếm cứ thể xác Kim Ngao lão tổ cùng Tà Thủ, kẻ chiếm cứ thể xác Hắc Sát Hoàng đã nhân cơ hội này giết tới. Kim Sát dùng bàn tay to lớn của mình tung ra một trảo, một bả ám Kim Sắc Đại Khảm Đao ngưng tụ thành hình, hướng phía Diệp Trần vung chém tới, vô số tà ác lực lượng trên người Tà Thủ ngưng tụ thành các xúc tu phi tốc lan tràn, quấn thẳng hướng Diệp Trần.

Đ-A-N-G…G!

Diệp Trần một kiếm chặt đứt ám Kim Sắc Đại Khảm Đao, chợt, Thiết Huyết Ngân Lam kiếm như dải lụa kiếm quang dựa thế quét qua, kiếm quang lan tỏa đem tất cả xúc tu chém nát.

“Vạn tà thành binh!”

Tà Thủ hắc hắc cười lạnh, một vòng quầng sáng quang mang tà ác từ trên người hắn khuếch tán mà ra, được quầng sáng quang mang bao phủ, những mảnh vỡ xúc tu một lần nữa tụ hợp cùng một chỗ, nhưng không còn mang hình dạng xúc tu nữa, mà là nguyên một đám rất nhiều Tà Thủ có khí tức yếu hơn, tính ra có cả hàng trăm tên Tà Thủ bao vây Diệp Trần chật như nêm cối, đồng loạt trùng kích hướng Diệp Trần.

“Đám gà đất chó kiểng các ngươi, để ta cho các ngươi biết một chút về sức mạnh thật sự của ta.”

Diệp Trần trên người tỏa ra kiếm thế trùng thiên, cả đám Tà Thủ đang trùng kích tới, chưa tới gần Diệp Trần đã bị cái cổ kiếm thế đáng sợ đến cực điểm này chém giết thành hư vô. Cùng lúc đó, Diệp Trần giơ Thiết Huyết Ngân Lam kiếm lên cao, một kiếm thẳng chém xuống.

Ầmmm!!! kiếm mạc màu xanh biếc phảng phất như xé rách cả thiên địa, so với trước kia, hiện tại Thủy Hỏa Vô Tình có uy lực lớn hơn không biết mấy phần, giờ này khắc này, Diệp Trần đã chính thức vận dụng lực lượng Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên.

Ầm ầm! Đại địa chất động! Bất kể là Kim Sát, Tà Thủ, hay vẫn là Vạn Trùng đang cố gắng chống lại ảo thuật của chính mình, toàn bộ bọn chúng đều bị đánh bay đi ra ngoài, thân thể lăng không nứt vỡ, huyết vụ tràn ngập.

Chương 1227: Phong ấn bị phá vỡ

” Đây là… Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên cảnh giới!”

Thân thể tuy đang ở trong kết giới nhưng không có nghĩa là Thiên Tà đối với tình huống bên ngoài hoàn toàn không biết gì cả, ánh mắt của hắn tựa hồ cùng mơ hồ hư ảnh phía trên kết giới có liên thông, mơ hồ hư ảnh có thể chứng kiến thứ gì thì hắn cũng có thể chứng kiến thứ đó. Lúc chứng kiến khí thế của Diệp Trần tăng vọt, chém ra một kiếm khiến thân thể ba người Kim Sát bổ toái, trong lòng của hắn cả kinh, tựa hồ nhận thấy động tác phá bỏ niêm phong của hắn bị một chút ảnh hưởng.

Sinh Tử Cảnh vương giả tu luyện được Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên cảnh giới, mỗi lần tăng lên một trọng thiên cảnh giới thì độ tinh khiết chân nguyên đều dâng lên một đại cấp bậc, cái này không chỉ làm cho chiến lực tăng lên, mà còn làm cho cấp độ lực lượng tăng lên, tựu giống với sự khác nhau giữa nước và thủy ngân vậy. Với tư cách là một Tà Linh tộc cường giả, bản thân Thiên Tà cũng là Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên đại cao thủ, nhưng do đã bị Chân Linh thế giới áp chế nên chỉ có thể phát huy đến tình trạng Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên mà thôi, thêm nữa bổn nguyên của hắn đã bị thương tổn không nhỏ khiến cho Đạo Môn xuất hiện vết rách, thế cho nên mới phải chịu khổ ải trong phong ấn suốt một thời gian dài, thẳng đến gần đây mới thoát khốn mà ra.

Tuy nói vô số năm trôi qua, khí tức của hắn bắt đầu có dấu hiệu thích nghi với Chân Linh thế giới, lại đoạt xá được thể xác Tịch Diệt Ma Đế, áp chế của Chân Linh thế giới đối với hắn không còn lợi hại như vậy nữa, nhưng chỉ là bổn nguyên khôi phục mà thôi, còn cảnh giới như trước vẫn bị áp chế lưỡng trọng thiên. Trước mắt hắn, chỉ là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới còn lại không bị tổn hao gì, thêm nữa bởi vì vẫn chưa thể quen thuộc hoàn toàn thể xác của Tịch Diệt Ma Đế nên chiến lực của hắn chỉ có thể phát huy đến bộ dạng bảy tám phần mà thôi.

Cho nên, sau khi Thiên Tà thoát khốn ra khỏi phong ấn, hắn cũng không dám lập tức đại khai sát giới, tàn sát Chân Linh thế giới Vương giả, bởi vì hắn biết rõ, bằng vào thực lực chính mình bây giờ còn chưa đủ để thực hiện bá nghiệp.

Thế nhưng Diệp Trần có thể đạt tới Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên cảnh giới, lại để cho hắn cảm thấy cực kỳ không ổn.

Tà Linh tộc bọn hắn cùng với Ma tộc, sở dĩ đem cửa ra vào Chân Linh thế giới phong bế lại chính là vì để cho tuổi thọ Vương giả của Chân Linh thế giới bị hạn chế tại phạm vi một ngàn năm, ngoài ra còn để cho tu vi cảnh giới bọn hắn không cách nào tăng lên. Thế nhưng ở từng thời đại, Chân Linh thế giới đều có xuất hiện một vài nhân vật tuyệt thế, những nhân vật tuyệt thế này có thể đánh phá gông cùm xiềng xích, tu luyện tới Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên, thậm chí lưỡng trọng thiên cảnh giới khiến chiến lực đại tăng, tốc độ khôi phục năng lượng cũng tăng lên nhiều, có thể chống lại cả Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cường giả, mà những người này tại bên trên phương diện võ học cùng võ đạo ý chí lại đạt thành tựu rất cao, đừng nói là một Chân Linh thế giới nho nhỏ, dù là đem so sánh với ngoại giới, đều là những tồn tại cực kỳ đáng sợ. Nếu không làm sao có thể xảy ra sự tình Ma tộc bọn hắn vượt biên giới chiến đấu nhiều năm như vậy đều không có thể chiếm được thế thượng phong, ngược lại còn bị phong ấn, một số lại chết rất thảm chết, biệt khuất vô cùng.

Diệp Trần tấn nhập Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên cảnh giới, cái này chẳng phải là đại biểu cho việc hắn tựu chính là nhân vật tuyệt thế ở thời đại này, có tiềm lực thay đổi cục diện cực lớn đó sao.

“Bằng vào Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên cảnh giới hiện tại của hắn, thực lực chỉ sợ không thua kém ta, xem ra, chỉ có cởi bỏ phong ấn để cho Âm Phong đại nhân thoát khốn mà ra, phải liên thủ mới có thể đem hắn triệt để giải quyết.”

Âm Phong đại nhân trong Huyết sắc phong ấn so với hắn còn mạnh hơn, là Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên siêu cấp cường giả, dù là bị Chân Linh thế giới áp chế cảnh giới nhưng cũng có thể bộc phát ra Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên chiến lực, cũng không biết, bị phong ấn hơn một vạn năm sau thì hắn còn thừa lại bao nhiêu lực lượng.

Trong nội tâm và ý niệm trong đầu liên tục chớp động, Thiên Tà càng thêm chuyên tâm ngưng kết phù văn, ăn mòn huyết sắc phong ấn.

Bên ngoài Tà Thần kết giới, Kim Sát, Vạn Trùng cùng với Tà Thủ bị Diệp Trần một kiếm bổ thành phấn vụn, huyết vụ tràn ngập chưa khuếch tán ra đã bị vầng sáng bá đạo màu xanh biếc đuổi theo, âm thanh “xuy xuy” không ngừng ngân vang chôn vùi chúng thành hư vô.

“Bất Tử tà xuyên!”

Chợt, bốn phía trong sương mù, một cổ tà ác lực lượng như một dòng sông được ngưng kết thành, bạo xông lại bao phủ lấy vầng sáng màu xanh biếc, theo đó, một đạo mơ hồ ám Kim Sắc Ảnh Tử bao khỏa đi vào.

Là Kim Sát.

Kim Sát tu vi nếu so với Vạn Trùng cùng Tà Thủ thì hùng hậu hơn rất nhiều, vào thời khắc mấu chốt hắn đã thi triển ra tà thuật, đem tà ác lực lượng vô cùng vô tận trong sương mù dẫn nhập tới bổ sung cho bản thân.

“Ác Ma chi hoa, hấp thu cho ta.”

Ma Hoa Hoàng thấy thế, bàn tay kết ấn, một đóa Ác Ma chi hoa màu đen nhanh chóng hình thành và không ngừng phóng to chặn đứng dòng sông tà ác này, tà ác lực lượng kinh khủng kia liền bị rót vào bên trong Ác Ma chi hoa. Ác Ma Chi hoa trong lúc nhất thời không cách nào hấp thu nhiều tà ác lực lượng như vậy, không khỏi bành trướng từ kích thước chừng một phòng ốc đã biến thành cực lớn như một ngọn núi cao.

“Bát Quái diệt tuyệt!”

Diệp Trần ánh mắt lạnh như băng, tay trái điểm chỉ hướng phía Kim Sát.

kengggggg!

Thiên Hạt kiếm tự động ra khỏi vỏ, chia ra làm tám, tám biến sáu mươi bốn, tổ hợp thành một Bát Quái kiếm trận tràn ngập tuyệt diệt khí tức, mang tất cả kình lực hướng thẳng Kim Sát, không để cho đối phương bất cứ cơ hội nào.

Kim Sát giờ phút này đã suy yếu đến cực điểm, mặc dù đã có bộ phận tà ác lực lượng bù đắp cho bản thân, nhưng trong lúc nhất thời ở đâu thể nào chuyển hóa toàn bộ làm lực lượng bản thân, lập tức đã bị Bát Quái kiếm trận cuốn đi vào, giảo sát thành hư vô.

BOANG…!

Thiên Hạt kiếm trở vào bao, Diệp Trần ánh mắt nhìn hướng Tà Thần kết giới.

“Trước tiên để cho ta tới thử xem cái kết giới này có phòng ngự như thế nào?” Ác Ma chi hoa hấp thu tà ác lực lượng quá nhiều, riêng phần mình, Ma Hoa Hoàng cả hai tay đang nâng hai quả ma lực quang cầu đã đạt tới đường kính một mét, cường đại ma lực chấn động làm cho sương mù bốn phía đều bị đẩy dạt ra hai bên.

Vèo một tiếng, Ma Hoa Hoàng tay phải điểm phóng một quả ma lực quang cầu bay vụt hướng Tà Thần kết giới.

Bên trong Tà Thần kết giới, Thiên Tà vẫn thờ ơ lạnh nhạt, trong nội tâm hừ lạnh nói: “Chỉ cần năng lượng Thượng phẩm tà lực thủy tinh chưa tiêu hao hết thì sợ rằng thực lực các ngươi phải bạo tăng gấp đôi, bằng không cũng đừng mong có thể công phá được Tà thần kết giới.”

Tà lực thủy tinh cũng đồng dạng tồn tại với Chân Nguyên Thủy Tinh, Hạ phẩm tà lực thủy tinh cần Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên Tà Linh tộc Vương giả mới có thể dễ dàng cô đọng ra, Trung phẩm tà lực thủy tinh, cần Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên, Thượng phẩm tà lực thủy tinh, tắc thì cần Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên. Bất luận là gì, một quả Thượng phẩm tà lực thủy tinh đều sở hữu lực lượng tà ác kinh người, phẩm chất thập phần cao. Dùng Thượng phẩm tà lực thủy tinh làm nguồn năng lượng cho Tà Thần kết giới, tuy nói tối thiểu nhất cũng cần Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, nhưng chưa hẳn thiên tài Sinh Tử Cảnh Thất trọng có thể phá được.

Quả nhiên, ma lực quang cầu oanh tại Tà Thần kết giới lên, ngoại trừ tạo ra một vòng gợn sóng thật nhỏ bên ngoài, thì không thể mảy may dao động đến Tà Thần kết giới.

Ma Hoa Hoàng mặt không biến sắc, ma lực quang cầu trong tay phải vừa tung ra, ma lực quang cầu trên tay trái theo sát phía sau bay tới, cùng lúc đó, tại tay phải của nàng lại có một quả ma lực quang cầu mới được sinh ra.

Đã một kích không cách nào phá vỡ Tà Thần kết giới, Ma Hoa Hoàng không tin mười kích, trăm kích cũng không có tác dụng, dù sao đối với nàng mà nói, những ma lực quang cầu này chính là tà ác lực lượng chuyển hóa thành, cơ hồ là vô cùng vô tận, bản thân nàng bị tiêu hao lực lượng cũng không bao nhiêu nên có thể kiên trì với thời gian thập phần lớn.

“Huyền Diệu chi đạo, Càn Khôn nghịch chuyển.”

Huyền Hậu cũng biết hiện tại đã đến thời khắc mấu chốt, nếu không oanh phá được Tà Thần kết giới trước khi huyết sắc phong ấn bị phá bỏ, bọn hắn sẽ phải đối mặt với hai đại địch nhân, theo hai tay nàng nhanh chóng kết ấn, một cái Đại Cổ Môn Hộ hiển hiện mà ra, hướng tới cái hư ảnh mơ hồ phía trên Tà Thần kết giới trùm tới.

Cái mơ hồ hư ảnh kia cũng không phải là thứ có ý thức nên bị Đại Cổ Môn Hộ có thể tùy ý bao hàm.

Ônggggggggg! Bị ma lực quang cầu oanh trúng hơn mười lần, Tà Thần kết giới như trước vững như Thái Sơn chợt bắt đầu run rẩy, mặt ngoài kết giới trở nên bóng loáng mặt gương, bị vặn vẹo với tần suất kinh người.

“Vậy mà lại có thể nghịch chuyển cơ cấu Tà Thần kết giới sao.”

Thiên Tà tức giận ngập trời, tay phải vừa tạo ra ngưng kết phù văn ăn mòn huyết sắc phong ấn, tay trái đánh ra một đạo tà thuật, rót vào mơ hồ hư ảnh phía trên kết giới.

“Bọn ngươi dám ngỗ nghịch với ta, hẳn phải chết.”

Mơ hồ hư ảnh thân thể chỉ nhẹ nhàng chấn động, Đại Cổ Môn Hộ liền nứt vỡ thành trăm ngàn khối, lực lượng nghịch chuyển này cũng không còn sót lại chút gì.

PHỐC!

Tâm thần tương liên với Đại Cổ Môn Hộ bị nứt vỡ, Huyền Hậu lập tức phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt.

“Cái kết giới này có lực lượng quá mức cường đại, trừ phi ta có thể tạo ra môn hộ to như một tầng lầu, nếu không căn bản không dao động được hắn.” Huyền Hậu bắt đầu ngồi xếp bằng ở đấy, trên người khí tức sôi trào.

“Ác Ma chi hoa, thôn nạp Thiên Địa.” Ma Hoa Hoàng đánh ra chân hỏa, không dùng ma lực quang cầu tiếp tục oanh kích Tà Thần kết giới nữa mà trực tiếp đem Ác Ma chi hoa đưa tới hấp thu kết giới.

“Đúng là không biết tự lượng sức mình.”

Mơ hồ hư ảnh không thể chủ động công kích, nhưng không có nghĩa là sẽ bị động đứng yên cho người khác đánh, Ác Ma chi hoa vừa bay tới đã bị hắn xé thành hai nửa, tà hỏa liền thiêu đốt Ác Ma chi hoa thành tro bụi.

“Hai vị tiền bối, kế tiếp tốt nhất giao cho ta rồi.”

Tại kết giới có phòng ngự tuyệt đối trước mặt, chỉ có dùng lực lượng tuyệt đối mới có thể bài trừ, đương nhiên, kỹ xảo cũng phải đạt tới tình trạng kinh thiên động địa may ra có thể bài trừ. Đáng tiếc, cường đại kỹ xảo cũng cần phải có thời gian tích lũy, Huyền Hậu niên kỷ cũng không lớn, có thể có thành tựu như hiện tại là đã thập phần khó đạt được.

Trên thực tế, Diệp Trần cực kỳ tinh tường, đừng nhìn chiến lực Huyền Hậu không bì kịp hắn, nhưng nếu luận về thành tựu thì chưa hẳn đã thua kém hắn bao nhiêu, chủ yếu là huyền diệu chi đạo bao quát vạn tượng, liên quan đến quá nhiều thứ trong trời đất, hao phí tinh lực thập phần cực lớn. Nếu là Huyền Hậu và hắn cùng đi theo một lộ tuyến võ học thì chiến lực của nàng tất nhiên so với hắn hiện tại cao hơn không biết bao nhiêu lần.

Mỗi người đều có truy cầu của chính mình, Diệp Trần truy cầu chính là võ đạo đỉnh phong, kiếm đạo đỉnh phong, Huyền Hậu truy cầu, đoán chừng chính là Thiên Địa huyền diệu.

Địa Sát kiếm thuật sớm đã thi triển đi ra, Diệp Trần sở dĩ không nói sẽ động thủ trước là vì cần phải có thời gian để hấp thu Địa Nguyên sát khí, Địa Sát kiếm thuật dung nạp Địa Nguyên sát khí càng nhiều thì uy lực mới có thể càng cường đại, thời gian đã không còn nhiều, Diệp Trần phải tất yếu một kiếm đánh bại kết giới, đánh gãy bỏ động tác niêm phong của đối phương.

Một tia, từng đạo, một cổ địa nguyên sát khí…đã từ lòng đất lẻn vào đến Tử Sắc Cự Kiếm khiến nó nhanh chóng bị nhuộm đen, tiếp đó, lại có vô cùng vô tận Địa Nguyên sát khí theo bốn phương tám hướng lao qua dung nhập vào thân kiếm khiến nó biến hoàn toàn thành Hắc Sắc Cự Kiếm.

“Không biết uy lực cực hạn của Địa Sát kiếm thuật đến tột cùng mạnh cỡ bao nhiêu.”

Tâm thần tương liên, Diệp Trần có thể cảm giác được, uy lực Hắc sắc Cự Kiếm lúc này so với lúc giao chiến với Hư Hoàng cường đại không dưới mấy lần, nhưng lại vẫn đang nhanh chóng gia tăng.

“Hắn đang làm gì đó?” Thiên Tà phát giác được một tia không ổn.

“Không sai biệt lắm!”

Đem Hắc Sắc Cự Kiếm sinh ra một tia vặn vẹo, đến thời điểm năng lượng bắt đầu không ổn định, Diệp Trần quyết định thật nhanh, thúc dục Tử Sắc Cự Kiếm chui từ dưới đất lên.

“Đi!” Kiếm chỉ dẫn động, Hắc sắc Cự Kiếm mang theo khôn cùng sát khí, oanh kích hướng phía Tà Thần kết giới.

Khí cơ dẫn dắt, mơ hồ hư ảnh bên trên Tà Thần kết giới đột nhiên duỗi tay phải ra, một chưởng ấn hướng ra nghênh đón Tử sắc Cự Kiếm, nhưng đại đa số Tà Thần kết giới lực lượng chỉ dùng để phòng ngự, mơ hồ hư ảnh có thể vận dụng lực lượng không đến một phần mười, làm sao có thể chống lại Hắc sắc Cự Kiếm, bàn tay tung chưởng kia trực tiếp bị một kiếm chôn vùi.

Phù một tiếng! Sau một khắc, Tử sắc Cự Kiếm đã xuyên thủng Tà Thần kết giới, hướng phía lão Thiên Tà bắn xuyên qua.

Oanhhhh! Nhưng vào lúc này, huyết sắc phong ấn đã bị ăn mòn đến bốn phần năm bộ dạng, chợt vỡ tan ra, bàn tay do tà ác lực lượng áp súc ra liền tung một chỉ đã bắt được Tử sắc Cự Kiếm.

“Thiên Tà, làm phiền ngươi rồi.” Một hồi thanh âm âm trầm truyền ra.

Chương 1228: Âm phong tà đế

“Rõ ràng hắn có thể nắm lấy Địa Sát kiếm thuật đã ngưng kết thành Địa Sát Cự Kiếm sao?”

Diệp Trần lông mày không khỏi nhíu lên. Địa Sát Cự Kiếm một kiếm đánh xuyên cả Tà Thần kết giới, cái này cũng là nằm trong dự đoán của hắn, dù cho trước đó Tà Thần kết giới lọt vào cuồng oanh loạn tạc của Ma Hoa Hoàng, lại bị Huyền Hậu dùng Huyền Diệu Chi Đạo bóp méo cơ cấu, thế nhưng lại không mảy may hao tổn gì. Kỳ thật thế nhưng nó vẫn có dấu hiệu không bền vững, nếu Tà Linh tộc cường giả kia không chiếm cứ thể xác Tịch Diệt Ma Đế thì hắn không cần phải tạo ra mơ hồ hư ảnh phía trên Tà Thần kết giới để bảo vệ nó.

Mà Địa Sát kiếm thuật của hắn, lần này đã hấp thu đầy đủ Địa Nguyên sát khí nên uy lực tấn thăng vô cùng nhiều, đến nỗi ngay cả hắn đều có chút không kiểm soát nổi, do vậy một kiếm đánh thủng Tà Thần kết giới là lẽ đương nhiên.

Thế nhưng mà bàn tay to lớn do tà ác lực lượng ngưng tụ thành kia, chỉ một động tác đơn giản đã bắt được Địa Sát Cự Kiếm, đây là điều hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn. Tuy nói Địa Sát Cự Kiếm đã đánh nát bàn tay của mơ hồ hư ảnh, xuyên thủng Tà Thần kết giới nên uy năng đã bị tiêu hao một lượng lớn, nhưng việc bắt lấy cùng ngăn trở thì hoàn toàn không cùng một đẳng cấp. “Bắt lấy” đại biểu đối phương vẫn còn dư thừa sức lực, tựa như chỉ xem sự tình này giống như lấy đồ vật từ trong túi ra vậy, còn “ngăn trở” đại biểu đối phương trải qua toàn lực ứng phó.

kenggggg!

Linh hồn Diệp Trần cuối cùng cũng không phải thứ mà người thường có thể so sánh, tâm ý khẽ động, Địa Sát Cự Kiếm như một lưỡi cưa mạnh mẽ vuốt tới phía trước cắt chém làm bàn tay to lớn do tà ác lực lượng ngưng tụ thành kia lập tức bị cắt thành hai nửa, mất đi khống chế đối với Địa Sát Cự Kiếm.

“Không được rồi!”

Sau khi cắt mở bàn tay tà ác, uy năng Địa Sát Cự Kiếm còn sót lại như trước vẫn không thể coi thường, trông như đang nổi giận hướng phía Thiên Tà chém tới, Hung Sát Chi Khí vô cùng đáng sợ cùng tính chất hủy diệt Kiếm Ý kết hợp với nhau như có thể trảm hồn phách con người, phá vỡ can đảm của địch nhân.

Bất quá dù là vay mượn thể xác Tịch Diệt Ma Đế nhưng Thiên Tà ít nhất cũng có Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới, mặc dù chỉ có thể phát huy ra bảy tám thành chiến lực nhưng cũng không phải kẻ mà Hư Hoàng có thể sánh ngang hàng. Chỉ thấy tay phải hắn đột nhiên nắm lại, mang theo tuyệt sát tà khí lạnh thấu xương, tầng tầng oanh kích tại bên trên Địa Sát Cự Kiếm.

Coong! Sau cú va chạm, Địa Sát Cự Kiếm bay rớt ra ngoài còn bản thân Thiên Tà khóe miệng ứa ra máu tươi, bị bật lui về phía sau mười bước.

“Hôm nay chỉ sợ không cách nào dễ dàng chiến thắng được rồi.” Địa Sát Cự Kiếm chui vào lòng đất, Diệp Trần trong nội tâm thở dài, chưa nói đến Tà Linh tộc cường giả sắp thoát khốn mà ra, chỉ riêng một kẻ đang chiếm cứ thể xác Tịch Diệt Ma Đế kia cũng không phải tùy tiện là có thể đánh bại hắn, một quyền vừa rồi kia của đối phương phải nói là bá đạo tuyệt luân, tràn ngập tuyệt sát cùng tà dị. Hiển nhiên đây cũng là một môn võ học vô cùng lợi hại, chỉ có điều loại võ học này là Tà Linh võ học nên chỉ có Tà Linh tộc nhân mới có thể tu luyện, cùng với võ học của Chân Linh thế giới có phong cách hoàn toàn khác nhau, mở ra lối đi riêng hoàn toàn.

Thanh âm ầm ầm không dứt!

Ầm! trong nháy mắt ngắn ngủi này, huyết sắc phong ấn đã bị nghiền nát thành trăm ngàn khối, sau đó nát bấy thành hư vô, một cổ áp lực phảng phất như tỏa ra từ một Mãnh Hổ chốn rừng sâu, hay như một cơn gió lạnh cực kỳ tà ác thổi ra từ Địa Ngục, đôi lúc lại giống như núi lửa tỉnh giấc, phát ra chất động vô cùng khủng bố khiến cho toàn bộ Chân Thủy Cung di tích đều run rẩy.

Bên ngoài phong ấn phát ra ánh sáng chập chờn, thỉnh thoảng có vài phong ấn yếu ớt bị tan thành mây khói làm cỗ hàn phong đáng sợ này được tách ra rõ ràng hơn, nếu không phải có một vòng bảo vệ do vô số phong ấn hình chữ “Tiền” bảo hộ thì chỉ sợ năng lượng bình phong trong Chân Thủy Cung di tích sẽ bị lao ra ngoài tạo thành một cái hang lớn làm nước biển tràn vào. Đến lúc đó, dù cho đám người Diệp Trần có thể xuyên thẳng qua hư không nhưng cũng phải gánh lấy một ít thương thế.

“Ha ha ha, Âm Phong Tà Đế ta rốt cục cũng thoát khốn mà ra, trong thiên hạ này lại có người phương nào là địch thủ của ta chứ.”

Hàn phong mãnh liệt cao tốc xoay tròn áp súc rồi ngưng tụ thành một nhân ảnh, người này thân thể cao dài, mặc một bộ đạo bào màu xanh biếc, tuy nhiên nhìn vào thì nhận ra niên kỷ không thấp, đã ngoài 50~60 tuổi, nhưng cũng làm cho người đối diện cảm thấy thập phần thanh kỳ khí chất, tựa hồ là một cao nhân đắc đạo, chỉ là cặp mắt kia ngược lại đã phá hủy hoàn toàn chỉnh thể hương vị, ánh mắt của hắn quỷ bí luyến xoắn bất định, bất luận kẻ nào bị hắn nhìn đến đều có cảm giác như bị một loại độc xà nhìn chằm chằm vào, đêm đến sẽ không thể say giấc.

“Cung nghênh Âm Phong đại nhân.”

Khuôn mặt Thiên Tà lộ ra sắc thái vui mừng, theo như thanh thế vừa rồi, thực lực của Âm Phong Tà Đế mặc dù coi như không bằng ba thành so với thời kỳ toàn thịnh nhưng như vậy cũng mạnh hơn hắn rất nhiều, một ngày kia đạt được bảo vật bù đắp tinh khí bản thân thì thực lực của hắn tất nhiên có thể đạt tới đỉnh phong, chỉ cần không xuất hiện nhân vật tuyệt thế có sức chiến đấu cỡ như Nguyên Hoàng thì đủ để cho hắn trở thành vô địch thiên hạ.

“Quả nhiên, năm đó Chân Thủy Đại Đế đã bị Tà Linh tộc cường giả đoạt xá.”

Nói chuyện chính là Nguyên Hoàng, tuy Đăng Cao Vọng Viễn Đồ vẫn ở bên trong Trữ Vật Linh Giới, nhưng trước đó, Nguyên Hoàng cùng Diệp Trần đã thi triển bí pháp tâm thần tương thông nên Diệp Trần có thể chứng kiến những gì ở bên ngoài thì Nguyên Hoàng tựu cũng có thể chứng kiến được thứ đó. Giờ phút này, nhìn thấy bộ dáng đối phương, âm thanh của Nguyên Hoàng tại trong đầu Diệp Trần vang lên, thở dài không thôi.

“Người đã bị đoạt xá này chính là Chân Thủy Đại Đế sao, vậy thì ai đã phong ấn hắn? Lại còn đem toàn bộ Chân Thủy Cung Vương giả cùng chôn vào, làm cho Chân Thủy Cung bị diệt vong như vậy?”

Diệp Trần trong nội tâm khó hiểu.

Nguyên Hoàng nói: “Cái huyết sắc phong ấn trước đó tuy cùng với Bích Hải phong ấn của Chân Thủy Đại Đế có tính chất khác nhau, nhưng tinh tế quan sát thì thật ra là cùng một loại hình thái mà có hai loại tính chất biến hóa.”

Diệp Trần tâm tư như thông thấu, chợt nói: “Như vậy xem ra, chính Chân Thủy Đại Đế đã tự phong ấn bản thân mình để phong ấn luôn cả Âm Phong Tà Đế. Lúc trước, Chân Thủy Đại Đế tuy đã bị đoạt xá, nhưng chỉ là thể xác bị đoạt xá còn linh hồn như trước vẫn có ý thức của mình, có lẽ ông ta nhận thấy linh trí của mình một khi bị Âm Phong Tà Đế thôn phệ sẽ không khỏi gây ra tai họa cho Chân Linh thế giới nên liền sử dụng thủ đoạn đem phong ấn chính mình. Sở dĩ không cần phải chính mình khu động Bích Hải phong ấn, thì đoán chừng là Bích Hải phong ấn có cùng một nhịp thở với ông ta, chỉ sợ không trói được hắn cho nên lại phải dùng đến một môn cao ấn cực kỳ thâm hiểm khác, đó chính dùng phần đông Vương giả của Chân Thủy Cung để đánh đổi, như vậy mới phong ấn được chính mình.

“Hẳn là như thế”. suy luận của Diệp Trần cùng đồng dạng với suy nghĩ trong lòng Nguyên Hoàng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 11 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 18 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin