Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 181 [Chương 936 đến 943(a)]
❮ sautiếp ❯Chương 936: Âm khí bất diệt, thân thể bất diệt (2)
Hô!
Thanh niên gầy yếu hóa thành âm khí, đánh về hướng Mộ Dung Khuynh Thành.
– Trảm!
Cầm trong tay Phá Tà Kiếm, Diệp Trần tiến bước, một kiếm gọt hướng âm khí.
Xoẹt một tiếng, âm khí bị chém tan không ít, thanh niên gầy yếu lại lần nữa hiện ra thân thể, cùng đại chiến với Diệp Trần, không phân tâm đối phó Mộ Dung Khuynh Thành nữa.
Phá Tà Kiếm và Bảo Khí của đối phương đều là ngụy cực phẩm Bảo Khí, một ẩn chứa Phá tà lực lượng, một ẩn chứa Tà ác lực lượng, thủy hỏa bất dung, nhưng Diệp Trần bất đắc dĩ phát hiện ra mặc kệ hắn lột bỏ bao nhiêu âm khí của thanh niên gầy yếu, trong tầng ba mươi ba đều có âm khí bổ sung cho đối phương, khiến hắn tốn công vô ích.
– Ta xem ngươi có bao nhiêu âm khí bổ dưỡng.
Diệp Trần nheo mắt lại, Phá Tà Kiếm trong tay, vung vẩy đến mức tận cùng, Linh Tê Nhất Kiếm lập tức thi triển ra, vô số bóng kiếm bao phủ xuống đối phương.
Xuy xuy xuy xuy xuy xuy…
Luận kĩ xảo chiến đấu, thanh niên gầy yếu sao bì kịp được với Diệp Trần, trên người bị kiếm khí cắt rách tung tóe, vết kiếm trải rộng, hoàn toàn đang ở hạ phong.
– Tàn Nguyệt!
Một hơi chém ra mấy trăm kiếm, Diệp Trần giương cánh tay lên, một đạo kiếm khí hình trắng lưỡi liềm được chém ra, vượt qua người thanh niên gầy yếu.
Một kiếm này uy lực thật sự quá lớn, thanh niên gầy yếu một phân thành hai, âm khí giảm bớt đi non nửa, lực lượng suy yếu rất lớn.
Trừ Diệp Trần bên này, những người khác cũng dần chiếm cứ thượng phong, dù sao có Phá tà Bảo Khí nơi tay, trời sinh khắc chế tà vật, nếu không phải đối phương có âm khí bổ dưỡng, sớm đã bị đánh đến vô cùng suy yếu rồi.
– Toái!
Hàng Ma Xử trong tay Kim Vạn Song, khí phách vô cùng, một xử nổ nát nửa người phu nhân tráng kiện, đại lượng kim quang quét ngang tại chỗ.
– Thu!
Lão giả tang thương cầm trong tay Tử Kim Bát, đạo đạo Tử Kim hào quang kích xạ, đánh cho lão giả âm tà đối diện đến thiên sang bách khổng, thỉnh thoảng cũng có âm khí bị hút vào trong Tử Kim Bát, luyện hóa thành hư vô.
Mà Ngọc Xích của Đạt Nhĩ Hùng có công dụng hộ thân, dưới cận thân chiến đấu, trung niên nam tử cũng không phải đối thủ của hắn, bị Ngọc Xích lột bỏ một tầng lại một tầng âm khí.
Theo âm khí trong tháp ngày càng mỏng mạnh, cỗ quan tài ở giữa lặng yên không một tiếng động đột nhiên lay động một chút, vì tất cả mọi người đều đang đại chiến cho nên không chú ý đến điểm này.
Nắp quan tài rung một chút sau đó dần dần biên độ lay động càng lúc càng lớn…
Bảy người đại chiến chỗ này, lối vào, bọn người Sư Thiếu Bảo bị nắp quan tài ngăn trở đường đi, thi triển đủ loại thủ đoạn nhưng có có thể lay động nửa phần.
– Đáng giận!
Sư Thiếu Bảo hóa thành chân thân nổi giận gầm lên một tiếng, phun ra một đạo kim quang đánh lên nắp quan tài, trong tiếng ầm ầm, sáu người bị lực lượng nắm quan tài bắn ra chấn ngược ra ngoài, trở lại tầng ba mươi hai.
Ngoài Huyền Âm Tháp, chẳng biết lúc nào xuất hiện một hắc y lão giả, ánh mắt hắc y lão giả nhìn vào tầng ba mươi ba ở đỉnh cao nhất, thân thể đột nhiên tiêu tan.
Chỉ chốc lát sau công phu, hắn lại bị chấn trở về.
– Rõ ràng không cách nào xé rách hư không, tiến vào trong đó.
Trên mặt hắc y lão giả lộ ra vẻ kinh ngạc.
– Cũng thế, cái tháp này càng kì dị, bảo vật lại càng trân quý.
Hắc y lão giả cười hắc hắc, cất bước đi vào tầng thứ nhất Huyền Âm tháp, dần dần chui vào trong bóng tối.
– Kính Hoa Phá Diệt!
Tầng ba mươi ba Huyền Âm Tháp, Diệp Trần đã lột bỏ âm khí của thanh niên gầy yếu chỉ còn lại một phần năm, một phần năm này vô luận thể nào cũng không thể lột bỏ được nữa, tốc độ khôi phục âm khí của đối phương, chỉ chậm hơn một chút so với tốc độ lột bỏ âm khí của hắn, mà Diệp Trần lại không có cách nào cứ bảo trì sát thương đối phương được, dù sao thực lực đối phương cũng có chút cường đại, lại có ngụy cực phẩm Tà ác Bảo Khí nơi tay, đối với Diệp Trần vẫn có lực uy hiếp nhất định, thấy khó có thể dùng thủ đoạn khác đánh chết đối phương, Diệp Trần thừa dịp lúc âm khí của thanh niên gầy yếu suy yếu nhất, thi triển ra kiếm chiêu Không Gian Áo Nghĩa — Kính Hoa Phá Diệt.
Một kiếm chém ra, không gian nơi thanh niên gầy yếu vặn vẹo, cả ngươi như bị khảm nạm vào trong gương, dù biến hóa thành mông lung âm khí, tả xung hữu đột, cũng khó có thể chạy trốn ra ngoài, phanh một tiếng, ‘ tấm gương ’ bị nghiền nát, thanh niên gầy yếu bị không gian chi lực xoắn thành hư vô.
– Ân?
Diệp Trần tròng mắt hơi híp, trong tầm mắt, một đoàn bóng mờ mông lung đột nhiên xuất hiện, là thanh niên gầy yếu, thân thể của đối phương đã nhạt đến mức không thể nào nhìn thấy, nếu như không phải Diệp Trần ánh mắt nhạy cảm, rất khó phát giác được biến hóa này
Bóng mờ mông lung không ngừng vặn vẹo biến hình, tựa hồ muốn khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, nhưng cuối cùng lại thất bại trong gang tấc, tan rả thành hư vô.
– Rốt cục cũng chết.
Cái gọi là âm khí bất diệt, thân thể bất diệt, nghe quả thực rất lợi hại, nhưng chỉ cần trong thời gian ngắn làm phai mờ âm khí của đối phương, làm cho đối phương không đủ lực lượng để hấp thu âm khí xung quanh thì có thể triệt để đánh chết. Đương nhiên, dưới tình huống thực lực không kém nhiều, phi thường khó, lại không thể để đối phương đánh trúng mục tiêu, một khi bị đánh trúng thì âm khí xâm thể, vậy thì toi đời. Diệp Trần có thể triệt để đánh chết thanh niên gầy yếu là vì có Phá Tà Kiếm và Kính Hoa Phá Diệt, thiếu bất luận một loại nào, hắn cũng khó có thể thành công.
Hô!
Thổ ra một ngụm trọc khí, con mắt Diệp Trần thoáng nhìn, chú ý tới thi thể Lâm Vũ Hiên cách đó không xa, cơ hồ vô ý thức, Diệp Trần thò tay khẽ hấp, hấp Trữ Vật Linh Giới của Lâm Vũ Hiên tới. Sau đó tiện tay ném vào trong Trữ Vật Linh Giới của mình..
Mộ Dung Khuynh Thành đi tới, nói:
– Âm khí này quả thật khó chơi, cũng không phải âm khí tầm thường, phảng phất có được tánh mạng của mình.
Diệp Trần nói:
– Nguyên khí có thể sinh ra tánh mạng, ví dụ như Phong Linh, Lôi linh, âm khí có lẽ cũng có thể đản sinh ra các loại Âm linh Tà Linh.
Một ít nơi âm khí hội tụ thì có thể đản sinh ra Tà Linh. Bất quá Tà Linh này thực lực cũng không cao, chỉ có thể quấy phá người bình thường và một ít võ giả cấp thấp, gặp được võ giả cao cấp liền thúc thủ vô sách. Mà một ít Cực Âm Chi Địa đản sinh ra Tà Linh cũng hết sức đáng sợ. Bốn người thanh niên gầy yếu, không phải người, không phải thi thể, nói không chừng là tánh mạng kết hợp với Tà Linh cũng nên.
Chương 937: Linh hồn sóng âm
Diệp Trần có thể đánh chết thanh niên gầy yếu, ba người khác lại không được, bọn hắn mặc dù có Phá tà Bảo Khí, nhưng lại không có thủ đoạn có thể một lần làm phai mờ đại lượng âm khí, từ phương diện này có thể thấy được, Kính Hoa Phá Diệt của Diệp Trần có bao nhiêu đáng sợ.
– Lôi Phệ!
Bỏ qua khoảng cách, Diệp Trần phát ra một Lôi cầu, bắn về phía phu nhân tráng kiện chiến đấu với Kim Vạn Song.
Oanh một tiếng!
Đại lượng Lôi đình bắn ra, thân thể phu nhân tráng kiện hư ảo hơn rất nhiều, đây là hiện tượng âm khí bị hao tổn quá nhiều, Lôi Phệ của Diệp Trần ẩn chứa lực lượng lôi điện mãnh liệt, đối với âm khí có khắc chế. Hủy diệt kiếm ý thì lại khắc chế vạn vật, dung hợp thêm với lực lượng phá tà của Phá Tà Kiếm, đơn thuần hiệu quả làm phai mờ âm khí cũng không kém gì Kính Hoa Phá Diệt, thậm chí còn hơn lúc trước. Sỡ dĩ không dùng để đối phó với thanh niên gầy yếu kia, là vì đó là chính diện quyết đấu, trong tay đối phương còn nắm giữ một kiện ngụy cực phẩm tà ác Bảo Khí, Lôi Phệ khó có thể có hiệu quả, nhưng hiện giờ lại không giống, đây là đánh lén.
Cơ hội khó được, Kim Vạn Song nắm trong tay Hàng Ma Xử, hóa thành đạo đạo kim quang, liên tiếp chém ra mấy chục xử với phu nhân tráng kiện, đánh cho phu nhân tráng kiện ngay cả chạy trốn cũng không thể, chỉ có thể bị từng chút một bị phai mờ âm khí, sau cùng lại theo gót thanh niên gầy yếu.
– Đa tạ!
Kim Vạn Song hướng Diệp Trần gật gật đầu.
Chết mất hai, còn lại hai tự nhiên không đáng lo nữa, bốn kiện Phá tà Bảo Khí liên thủ đánh xuống, bốn tánh mạng tà ác liền tan thành mây khói.
Đáng giá nhất là Tà ác Bảo Khí trong tay đối phương sau khi mất đi chủ nhân liền sinh ra vết rách, sau đó phanh một tiếng tạc toái, hóa thành âm khí nồng đậm, hội tụ vào Bảo Khí đặt trên quan tài ở chính giữa, chợt chui vào trong đó.
– Tình huống không ổn ah!
Mọi người lúc này mới phát hiện ra, chẳng biết lúc nào, nắp quan tài ở chính giữa đã lệch về một bên không ít, mở ra một lổ hổng.
– Nhanh đánh bay lối ra.
Lão giả tang thương sởn hết cả gai ốc, nắm lấy Tử Kim Bát, quay người công kích nắp quan tai che lấy lối đi, đạo đạo tử kim sắc quang mang kích xạ ra.
Những người khác đều không hai lời, toàn lực oanh kích nắp quan tài.
Nắp quan tài dưới sự luân phiên oanh kích của bảy người, không ngừng lay động, âm khí hỗn loạn không chịu nổi, lúc này, thần sắc của hoàng y nữ tử cũng bắt đầu chăm chú, từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một thanh huyền thanh sắc đại giản, huyền thanh sắc đại giản phát ra uy áp, rõ ràng không kém chút nào Phá Tà Kiếm của Diệp Trần cùng với những Phá tà Bảo Khí khác, rõ ràng cũng là một kiện ngụy cực phẩm Bảo Khí.
Tay phải cầm huyền thanh sắc đại giản, hoàng y nữ tử quát một tiếng, một giản đánh lên nắp quan tài.
Ầm ầm!
Uy lực một giản này thậm chí còn vượt qua cả Kính Hoa Phá Diệt của Diệp Trần, quang mang huyền thanh sắc mãnh liệt giống như một vòng nắng gắt, từ từ bay lên, bốc hơi đại lượng âm khí.
– Cái này?
Mọi người giật mình nhìn về phía hoàng y nữ tử.
– Là Bán Bộ Vương Giả tối cường giả.
Mộ Dung Khuynh Thành thấp giọng nói.
Diệp Trần gật gật đầu.
– Che dấu đủ sâu, có ngụy cực phẩm Bảo Khí nơi tay, đoán chừng Bán Bộ Vương Giả tối cường giả bình thường cũng không phải đối thủ của nàng.
Ngụy cực phẩm Bảo Khí có thể khiến thực lực một người gia tăng gấp bội, hoàng y nữ tử vốn là Bán Bộ Vương Giả tối cường giả, cầm trong tay ngụy cực phẩm Bảo Khí, có thể là tồn tại “vô địch” dưới Sinh Tử Cảnh, trừ phi đối cũng là Bán Bộ Vương Giả tối cường giả, có ngụy cực phẩm Bảo Khí, nếu không không thể nào là đối thủ.
Nắp quan tài lay động khắp nơi, khe hở càng lúc càng lớn.
Nhưng vào lúc này, âm khí của tầng ba mươi ba Huyền Âm Tháp bỗng nhiên xoay tròn mãnh liệt, sau đó lại giống như cái phễu, chảy ngược vào quan tài ở chính giữa kia, thanh thế to lớn như thế, khiến mọi người thân thể lạnh như băng, trên hộ thể Chân Nguyên kết một tầng băng sương.
– Nhanh!
Kim Vạn Song quát.
Rầm rầm rầm bang bang…
Ngũ sắc hào quang trộn lẫn vào nhau, giờ khắc này, mọi người không giữ lại chút nào nữa.
Đáng tiếc, cuối cùng vẫn chậm một bước.
Oanh!
Nắp quan tài của quan tài ở chính giữa kia đột nhiên tung bay, một bóng người bay thẳng lên, tay phải duỗi ra, bắt lấy Bảo Khí ở giữa không trung.
Diệp Trần một bên công kích, một bên quay đầu lại nhìn lại, không khỏi cảm thấy xiết chặt.
Đi ra rồi!
Lần này ra ngoài là một lão giả màu vàng mặt không chút biểu tình, y phục trên người rách tung toé, tùy thời đều có khả năng bị phong hóa, trên tay hắn, nắm một thanh binh khí kì quái, vũ khí này, phảng phất như hai thanh bảo kiếm song song khảm nạm vào cùng một chỗ, có hai mũi kiếm, tí ti kiếm quang sâm lãnh phun ra từ hai lưỡi kiếm, đông lại hư không.
– Là Huyền Âm Vương, nhất định là Huyền Âm Vương, lần này chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Lão giả tang thương cơ hồ tuyệt vọng, theo lão giả áo vàng phát ra âm khí cường thịnh mà xem thì tuyệt đối hắn đã từng là Vương giả Sinh Tử Cảnh, mà thanh binh khí kì quái kia, tất nhiên cũng là cực phẩm Bảo Khí, trong hai cái, bất luận cái nào cũng đều có thể giết chết bọn hắn chứ đừng nói đến cả hai.
– Chết!
– Chết!
– Chết!
Không giống với bốn tánh mạng tà ác xuất hiện lúc trước, ” Huyền Âm Vương ’ chỉ đơn giản nói mấy chữ, nhưng lại khiến mọi người gặp phải một hồi tai nạn cực lớn.
Chữ chết thứ nhất phát ra, bảy người đều bay rớt ra ngoài, đập vào vách tường, đầu hỗn loạn, trái tim nơi lồng ngực nảy lên không ngừng, so với bình thường nhanh hơn gấp mấy chục lần, huyết dịch toàn thân chảy ngược, tứ chi chết lặng. Chữ chết thứ hai phát ra, trong bảy người trừ Diệp Trần, Mộ Dung Khuynh Thành cùng với hoàng y nữ tử, còn có Đạt Nhĩ Hùng nữa ra, ba người khác đều thất khiếu chảy máu, tiếng tim đập như trống.
– Linh hồn Âm Ba công kích.
Diệp Trần hoảng sợ.
Linh hồn Âm Ba công kích, tựu là khiến linh hồn dùng hình thái sóng âm khuếch tán ra ngoài, đã có thể xúc phạm tới linh hồn, lại tạo thành áp bách cực lớn với thân thể nữa, cả hai thứ nếu có cái nào yếu ớt không đủ, đều sẽ bị đánh chết, bất kể là linh hồn tử vong, hay là tử vong, đều là tử vong.
– Bất Hủ, trấn!
Diệp Trần đầu tiên nghĩ đến không phải mình, mà là Mộ Dung Khuynh Thành, thân thể đối phương, tuy rằng là Nhân Ma thân thể hoàn mỹ, nhưng về mặt linh hồn cũng không cường đại lắm, rất có thể linh hồn sẽ bị diệt sát, trong thời khắc sinh tử này, trên hồn hải của Diệp Trần Bất Hủ kiếm hồn đã lâu không đột phá rốt cục thành công ngưng luyện ra, hóa thành tứ giai Bất Hủ kiếm hồn, nhưng lúc này, Diệp Trần lại căn bản không biết Bất Hủ kiếm hồn đột phá, hắn chỉ biết toàn lực thúc dục Bất Hủ kiếm hồn, phóng xuất ra Bất Hủ kiếm ý mênh mông vĩnh hằng thủ hộ Mộ Dung Khuynh Thành.
Chương 938: Tà Ma chi chiến (Thượng)
Chữ chết thứ ba rốt cục cũng đến.
Phanh! Phanh! Phanh!
Đầu Kim Vạn Song, lão giả tang thương còn có còn có thanh niên lạnh lùng đều bạo liệt, máu tươi cuồng phun, đây là kết quả tạo thành sau khi linh hồn sụp đổ, Chân Nguyên không bị khống chế, trong người va chạm cuồng loạn, thập phần kinh hãi.
PHỐC!
Hoàng y nữ tử tuy rằng là Bán Bộ Vương Giả tối cường giả, linh hồn bạc mô vô cùng cường đại, nhưng cũng không chống cự nổi Linh hồn Âm Ba công kích của Huyền Âm Vương, há mồm phun ra một đạo máu tươi, sắc mặt tái nhợt đến cực điểm.
Mà Mộ Dung Khuynh Thành có Bất Hủ kiếm ý của Diệp Trần thủ hộ, không đến mức linh hồn sụp đổ, nhưng linh hồn sóng âm này cũng có một bộ phận xuyên thấu qua Bất Hủ kiếm ý, đánh lên hồn hải Mộ Dung Khuynh Thành, khiến nàng lâm vào hôn mê, không biết sinh tử.
Về phần Diệp Trần, đã bị đau khổ dày vò, linh hồn lực của hắn, gấp năm lần thường nhân, nhưng vì cũng chưa sinh ra linh hồn bạc mô nên khiến cho linh hồn sóng âm trực tiếp xông vào hồn hải của hắn, điên cuồng càng quét trong hồn hải, tạo nên sóng gió to lớn.
Cảm giác chủ nhân gặp phải nguy cơ, Hủy Diệt Kiếm Hồn và Bất Hủ kiếm hồn tách ra quang huy chói lọi, chiếu rọi hồn hải, thanh trừ dị chủng linh hồn sóng âm.
Trong bảy người, chỉ có Đạt Nhĩ Hùng không phát sinh bất cứ tình huống nào cả, quả thực khiến người khác kỳ quái.
– Chẳng lẽ phải chết chỗ này sao?
Diệp Trần cuối cùng sống qua linh hồn sóng âm, nhìn qua Huyền Âm Vương lơ lửng trên không trung, trên mặt hắn lộ ra chút đắng chát, đối phương nói ra ba chữ chết, thiếu chút nữa đã kích giết bọn hắn, nếu như một chiêu đánh tới, đây tuyệt đối là thập tử vô sinh.
Ầm ầm!
Dị biến xảy ra, nắp quan tài che chắn lối đi, đã bị lực lượng khổng lồ công kích, văng tung tóe khắp nơi.
Một hắc y lão giả dáng người không cao, nhưng khí thế sâu như biển đi đến.
Hắc y lão giả hiển nhiên không ngờ tới, sau khi đả thông chướng ngại lại gặp phải một lão giả áo vàng trôi nổi giữa không trùng ở tầng ba mươi ba, y phục trên người lão giả áo vàng đã gần ở trạng thái phong hóa, âm khí nồng đậm phiêu tán trên người hắn, như muốn đông cứng không gian xung quanh lại vậy.
– Tà Linh Vương, không đúng, giống như Tà Linh những không phải Tà Linh.
Với tư cách là Nhân Ma Vương của Nhân Ma nhất tộc, hắc y lão giả kiến thức rộng rãi, hắn nhìn ra, lão giả áo vàng này, cũng không đơn giản chỉ là Tà Linh, mà là một loại tánh mạng so với Tà Linh càng thêm tà ác, vi phạm đại đạo, thiên lý không dung, một khi bại lộ trong thế giới bình thường, sẽ gặp phải Thiên Đạo Thần Lôi oanh kích, bất quá đây lại là trong Huyền Âm Tháp, Thiên Cơ bị che mắt, không cảm ứng được sự hiện hữu của hắn.
Ngoại trừ lão giả áo vàng, hắc y lão giả còn cảm ứng được ba tánh mạng khác hắn quay đầu xem xét, con mắt không khỏi sáng ngời, trong ba người may mắn sống sót, năng lượng chấn động do cô gái tuyệt sắc có dung nhan khuynh thành kia lại là ma lực, ma lực mà chỉ có Nhân Ma huyết mạch hoàn mỹ mới có thể tu luyện, mà có được Nhân Ma huyết mạch hoàn mỹ thì chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, hắn cho dù có ngốc, cũng biết người này đúng là Nhân Ma huyết mạch hoàn mỹ theo lời của tộc nhân, không thể tưởng được hắn vô tình ý tìm kiếm Nhân Ma huyết mạch hoàn mỹ, hết lần này tới lần khác đối phương lại tự động đưa tới cửa, có một câu thế nào nhỉ, thực sự là đạp phá thiết hài vô mịch xử đắc lai toàn bất phí công phu.
– Nhân Ma Vương!
Diệp Trần và hoàng y nữ tử tròng mắt hơi híp, chỉ có Nhân Ma Vương, trong Chân Nguyên mới xen lẫn Ma khí không cách nào che giấu, nói cách khác, ma khí đã tương đương với thuộc tính trong Chân Nguyên của hắn, ví dụ như hỏa thuộc tính Chân Nguyên, có thể xưng là ma hỏa thuộc tính Chân Nguyên, so với hỏa thuộc tính Chân Nguyên bình thường thì mạnh hơn rất nhiều.
Nơi này không nên ở lâu!
Diệp Trần có dự cảm rất không tốt, đối phương, vô cùng có khả năng là vì Mộ Dung mà đến, hiện giờ Mộ Dung trọng đã bị hôn mê, hết thảy chỉ có thể dựa vào hắn thôi.
Tay trái ôm lấy Mộ Dung. Diệp Trần đứng lên, con mắt chằm chằm vào hắc y lão giả, di động thân thể. Xoạch, lúc lướt qua bên cạnh Đạt Nhĩ Hùng, Đạt Nhĩ Hùng bị Diệp Trần đẩy ngã xuống đất, nguyên lai thân thể của Đạt Nhĩ Hùng thập phần cường hoành, linh hồn âm ba của lão giả áo vàng Huyền Âm Vương tuy rằng đánh tan linh hồn của hắn, nhưng lại không thể làm cho nhục thân hắn xuất hiện tổn thương được, cho nên bề ngoài mới nhìn như không có dị dạng gì, nhưng kỳ thật đã bị chết.
– Ngươi muốn đi nơi nào?
Tay phải hắc y lão giả duỗi ra, cười tủm tỉm nói.
– Ly khai nơi này.
Diệp Trần âm thầm tích súc Chân Nguyên, con mắt vô ý hữu ý liếc nhìn Phá Tà Kiếm dưới chân.
– Nếu như ta đoán không sai, người là người giết nhiều tộc nhân của ta nhất, hiện giờ ngươi không được đi đâu cả, nơi này chính là mộ địa của ngươi.
Hắc y lão giả tay phải lăng không một trảo.
Còn kém nửa bước, chỉ kém nửa bước nữa là Diệp Trần đã có thể dẫm lên Phá Tà Kiếm, nhưng úc này, hắn và Mộ Dung trong lòng ngực bắt đầu bị một cổ lực lượng vô hình trói buộc, bàn chân lăng không lơ lửng, không cách nào nhúc nhích, Nhân Ma Vương một trảo chi lực, đã đã vượt qua cực hạn của Bán Bộ Vương Giả, không tự mình thể nghiệm, rất khó phỏng đoán Nhân Ma Vương ở cảnh giới Sinh Tử Cảnh mạnh bao nhiêu, loại cường đại này, đã tới trình độ tùy tâm sở dục rồi.
Ầm ầm á!
Hắc y lão giả dùng sức thập phần xảo diệu, không làm bị thương Mộ Dung một phần một hào, lại làm cho Diệp Trần như bị Cự Mãng cuốn lấy, cốt cách phát ra tiếng kêu không chịu nổi, Chân Nguyên vừa mới vận khởi, đơn giản liền bị chặt đứt ngọn nguồn, tiếp theo vô lực.
Phía bên phải, hoàng y nữ tử ngừng thở, nhìn một màn này, trong lòng nàng âm thầm đáng tiếc, Diệp Trần nhìn không thấu nàng, nàng làm sao nhìn thấu được Diệp Trần chứ, sự thật đã chứng minh trực giác của nàng, Diệp Trần, thần bí hơn xa tưởng tượng của nàng, tất cả mọi người chết rồi, chỉ có nàng và Diệp Trần là bình yên vô sự, mà nàng là Bán Bộ Vương Giả tối cường giả, tu vị của Diệp Trần chỉ là Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong mà thôi.
Đáng tiếc, nhân tài như thế, hiện tại cũng phải chết rồi, mà chính nàng, bản thân cũng khó bảo toàn, hi vọng vị Nhân Ma Vương này, tâm tình tốt một chút a.
Thời khắc mấu chốt, lão giả áo vàng Huyền Âm Vương cứu được Diệp Trần một mạng.
– Chết!
Huyền Âm Vương cảm ứng được sự bất thường của hắc y lão giả, tay phải cầm binh khí cổ quái, dùng lực bổ xuống, khí kình khủng bố, ngay cả hư không trong Huyền Âm Tháp tựa hồ cũng như bị chém ra, hắc y lão giả nếu không phải buông Diệp Trần, không toàn lực ứng phó, rất có thể tổn thương dưới một kích này.
Chương 939: Tà Ma chi chiến (Hạ)
Buông ra Diệp Trần, hắc y lão giả hai tay ngay ngắn đẩy về phía trước.
Ầm ầm!
Năng lượng do Huyền Âm Vương phát tới lạnh như băng tà ác, ma khí Chân Nguyên do hắc y lão giả phát tới, bá đạo hắc ám, hai loại lực lượng đối đầu tới nhau, tạo thành động tĩnh như tận thế, Diệp Trần không cần nhìn cũng có thể cảm giác được, ở trung ương tầng ba mươi ba, có một đoàn hủy diệt phong bạo cuốn tới, nếu như chậm trễ rời khỏi tầng ba mươi ba, mười phần sẽ bị triệt để chôn vùi.
– Trốn!
Không có bất kỳ niệm tưởng, Diệp Trần một cước dẫm lên Phá Tà Kiếm, Ngự Kiếm Thuật thi triển, ngụy cực phẩm bảo kiếm Phá Tà Kiếm tựa như một đạo quang, lập tức chạy ra khỏi tầng ba mươi ba, thậm chí hắn ngay cả thời gian nhặt lấy Trữ Vật Linh Giới cũng không có, chậm trễ bất cứ một chút thời gian nào, đều sẽ khiến hắn phải trả một cái giá lớn bằng tánh mạng của mình.
Ngự kiếm phi hành, bên ngoài thân thể Diệp Trần cũng lan tràn ra một tầng chất sừng màu trắng, đúng là tầng long cốt phòng ngự, bên ngoài tầng long cốt phòng ngự, là hổ thể chân nguyên lạc ấn lấy Thanh Đồng phù văn, hai đại phòng ngự điệp gia cùng một chỗ, đây là phòng ngực mạnh nhất của hắn.
Diệp Trần nhanh, hoàng y nữ tử cũng không chậm.
Giờ phút này, nàng rốt cục đã bại lộ ra thân phận yêu thú của mình, chỉ thấy thân thể nàng uốn éo, biến thành một đầu đại xà tựa như tạo thành từ thủy tinh vàng, đầu thủy tinh đại xà màu vàng này, nơi to nhất là cái eo, nơi mảnh nhất là cổ, chỉ rộng chừng bắp chân, trên đầu còn có một cái sừng nhỏ dài màu vàng nhạt, lóe ra hoàng sắc quang mang thuần túy.
Vèo một tiếng!
Hoàng y nữ tử hóa thành thủy tinh đại xà màu vàng, nhanh như thiểm điện xuyên thẳng ra ngoài theo lối vào tầng ba mươi ba, theo sát sau lưng Diệp Trần.
Tốc độ lan tràn của hủy diệt phong bạo quá nhanh, toàn bộ tầng ba mươi ba đều bị hủy diệt phong bạo cuốn đi, thi thể của bọn người Kim Vạn Song trong chốc lát tan thành mây khói, ngay cả Trữ Vật Linh Giới cũng bị chậm rãi ăn mòn, cho đến khi biến mất không còn lại chút gì, sau một khắc này, hủy diệt phong bạo chui ra theo cửa vào tầng ba mươi ba, một đường thế như chẻ tre, không có bất kỳ vật gì có thể ngăn cản.
Lúc Diệp Trần đi vào tầng ba mươi mốt, cuối cùng bị hủy diệt phong bạo đuổi theo, lực lượng cường đại ép vào thân, Diệp Trần chỉ cảm giác mình trong nháy mắt như lâm vào hải dương vô hạn, trên hải dương, sóng cả mãnh liệt, sóng to gió lớn, căn bản không cách nào khống chế phương hướng ngự kiếm phi hành được.
– Nhất định phải chống đỡ!
Phối hợp Hộ thể Chân nguyên phối hợp với Thanh Đồng giáp kích phát ra lung lay sắp đổ, nhan sắc nhanh chóng trở nên ảm đạm. Thanh Đồng phù văn ba ba vài tiếng, tan rã mấy miếng, Diệp Trần ôm chặt lấy Mộ Dung Khuynh Thành, bảo vệ phía trước đối phương. Hủy diệt phong bạo cho dù đánh bại hộ thể Chân Nguyên của hắn, cũng sẽ không làm bị thương Mộ Dung trước.
Lảo đảo, Diệp Trần ôm Mộ Dung bị vọt tới tầng ba mươi, Hủy diệt phong bạo cuối cùng đã yếu đi không ít, nhưng khiến hắn biến sắc chính là, tầng ba mươi ba, lại lần nữa truyền đến một tiếng vang thật lớn, một cổ chấn động mênh mông cuồn cuộn, theo thân tháp Huyền Âm Tháp truyền xuống phía dưới.
– Không tốt.
Sắc mặt Diệp Trần ngưng trọng như nước, luồng hủy diệt phong bạo thứ nhất chưa tán đi, nếu đợt thứ hai mà đuổi tới thì hai cổ hủy diệt phong bạo điệp gia, đây tuyệt đối là cửu tử nhất sinh.
Một bên ngự kiếm phi hành, một bên trong đầu Diệp Trần nổi lên rất nhiều ý niệm.
Quá yếu!
Vẫn còn quá yếu.
Một lần đối bính của Vương giả Sinh Tử Cảnh, phong bạo sinh ra đã có thể khiến ta cửu tử nhất sinh, đây đã là do nhanh chân thoát được rồi, nếu như trốn chậm thì giờ cũng đã chết rồi, đây là lực lượng của Vương giả Sinh Tử Cảnh sao? Tùy tiện một tia, đều có khả năng giết chết bất luận cường giả nào dưới Sinh Tử Cảnh, nếu như không có Thanh Đồng giáp, không có Ngự Kiếm Thuật, ta hiện giờ còn sống không?
Diệp Trần lần đầu tiên cảm nhận được rõ rệt chênh lệch giữa mình và Vương giả Sinh Tử Cảnh, loại chênh lệch này, phảng phất như một hào rộng không thể nào vượt qua được vậy.
Hộ thể Chân Nguyên không ngừng suy yếu, dư âm của luồng hủy diệt phong bạo thứ nhất đã không thể tổn thương đến hắn nữa, nhưng nguy cơ lớn hơn đã đến, đợt hủy diệt phong bạo thứ hai đuổi theo, tuy nói theo thời gian trôi qua, cũng trở nên yếu đi rất nhiều, chỉ khi nào điệp gia với dư âm của luồng hủy diệt phong bạo thứ nhất, uy lực mới bằng được hủy diệt phong bạo thời kỳ toàn thình, cũng không kém chút nào.
– Ngươi thiếu nợ ta một cái nhân tình!
Sau lưng lóe lên ánh sáng màu vang, một đầu thủy tinh đại xà màu vàng cực lớn bao lấy Diệp Trần, cơ hồ trong cùng thời gian, hủy diệt phong bạo kinh khủng vọt lên trên, bao phủ ba người vào trong.
Diệp Trần phát hiện, hoàng sắc quang mang bên ngoài cơ thể thủy tinh đại xà màu vàng này, có hiệu quả đặc thù có thể suy yếu hủy diệt phong bạo, giống như một con rắn nước ngược dòng từ trên xuống vậy, nước tuy rằng có lực cản, nhưng dưới sự du động của nàng, lực cản nhỏ đi rất nhiều, tốc độ ngược còn nhanh hơn so với Diệp Trần ngự kiếm phi hành.
– Cái này…
Diệp Trần có thể cảm giác được, thủ đoạn của hoàng y nữ tử thập phần không giống người thường.
Thủy tinh đại xà màu vàng miệng phun tiếng người.
– Đây là năng lực thiên phú của ta.
– Thì ra là thế, đa tạ rồi, ta quả thật thiếu nợ ngươi một nhân tình!
Nợ nhân tình là khó trả nhất, cũng không thể dễ dàng thiếu nợ được.
– Ha ha, trước tiên tránh được một kiếp này đã rồi nói sau.
Hủy diệt phong bạo quá mạnh mẽ rồi, đợt hủy diệt phong bạo thứ ba thứ tư thứ năm đã sinh ra đời, rất khó tưởng tượng, hai ngươi ở tầng ba mươi ba đang tiến hành chiến đấu thế nào nữa, mà giờ phút này bọn hắn vẫn còn ở tầng 24, phía dưới, còn có rất nhiều tầng, hủy diệt phong bạo thông suốt xuống phía dưới, sẽ một mực trùng kích đến tầng thứ nhất Huyền Âm Tháp, ra khỏi Huyền Âm Tháp, mới thực sự an toàn.
Ah! Ah!
Vừa tới tầng 23, hai người Diệp Trần chợt nghe đến vài tiếng kêu thảm thiết, phóng mắt nhìn lại, trong bọn người Sư Thiếu Bảo, có mấy người bị hủy diệt phong bạo xé rách đến thất linh bát lạc, còn sống sót chỉ còn lại Sư Thiếu Báo và lão giả cổ quái, những người khác toàn quân bị diệt.
Tầng thứ 22!
Tầng 21!
Tầng 20!
Tầng 19!
Đợt hủy diệt phong bạo thứ ba đã điệp gia lên, thủy chung khiến hủy diệt phong bạo bảo trì lấy uy lực vốn có, sau đó đợt thứ tư, đợt thứ năm, hủy diệt phong bạo chỉ có tăng chứ không giảm, bên trong Huyền Âm Tháp phảng phất tràn ra vô lượng quang, chiếu sáng toàn bộ Huyền Âm Tháp.
Chương 940: Trái tim càng mạnh hơn nữa (Thượng)
Tầng thứ nhất!
Thời gian nửa chén trà nhỏ trôi qua, bốn đạo thân ảnh lướt ra, mỗi người sắc mặt tái nhợt, thất khiếu chảy máu, Sư Thiếu Bảo sớm đã khôi phục Hoàng Kim Sư Tử chân thân, bộ lông màu vàng trên người lộ ra một mảnh trụi lụi, sau khi chật vật gầm rú một tiếng liền chạy vội ra ngoài, lão giả cổ quái nói nhỏ một tiếng, cũng đi ra.
Thủy tinh đại xà màu vàng hóa thành hoàng y nữ tử, nàng cười cười, nói:
– Sau này còn gặp lại.
Nói xong, nhổ ra một ngụm máu tươi, ly khai nơi đây.
– Thật đúng là hiểm!
Tầng long cốt phòng ngự trên người Diệp Trần rút về, ôm Mộ Dung Khuynh Thành lảo đảo ly khai.
Không biết đã qua bao lâu, lại có một đạo nhân ảnh lướt ra ngoài, người này chính là hắc y lão giả, hắc y lão giả giờ phút này, so với bọn người Diệp Trần càng thêm chật vật, khí tức trên thân yếu đi rất nhiều, nơi bả vai còn có một vết ngấn, cơ bắp bên trong tuy rằng không chút tổn hao, nhưng Vương giả Sinh Tử Cảnh có Bất Tử Chi Thân, nói không chừng ở đây đã từng bị chặt đứt qua cũng nên.
– Huyền Âm Vương sau khi chết vậy mà càng mạnh hơn nữa, thật tà ác.
Hắc y lão giả sắc mặt không cam lòng xé rách không gian, biến mất không thấy gì nữa.
Sau khi hắc y lão giả rời đi, Huyền Âm Vương muốn xuyên ra khỏi Huyền Âm Tháp, thoát ly trói buộc, bất quá hắn một chân vừa phóng ra, trên không phiến hải dương này, chợt ngưng tụ ra một hắc động, trong hắc động, một đạo tia chớp kim sắc đâm rách Thương Khung, tựa như thuấn di bổ vào cái chân kia của Huyền Âm Vương.
Đùng!
Toàn bộ chân của Huyền Âm Vương bị kim sắc hỏa diễm đốt thành tro bụi, cũng lan tràn về phía thân thể, nhưng lúc tiến vào trong Huyền Âm Tháp, kim sắc hỏa diễm lại tự động dập tắt, mà Huyền Âm Vương cũng buông tha cho ý định rời khỏi Huyền Âm Tháp.
Trên không hải dương, thân ảnh hắc y lão giả hiện ra, hắn ngẩng đầu nhìn lên, thấy lỗ đen chậm rãi thu lại, biểu hiện trên mặt biến hóa mấy lần.
– Huyền Âm Tháp tuy rằng hạn chế tự do của Huyền Âm Vương nhưng lại giúp cho chiến lực của hắn gia tăng gấp đôi, thật là đáng chết, không thể tưởng được dưới một trận chiến, rõ ràng khiến ta tổn thất mấy trăm năm tu vị, mấy trăm năm tu vị này, tối thiểu phải kể tới tháng tiếp theo mới có thể bổ sung được.
Thần sắc của hắc y lão giả thập phần lúng túng, tổn thất đại lượng tu vị, tuy không nói đến mức khiến chiến lực của hắn hạ thấp, nhưng lực bền bỉ không thể nghi ngờ đã bị ảnh hưởng rất lớn, trọng yếu nhất là, tổn thất tu vị nếu không được đền bù lập tức, thời gian kéo dài càng lâu thì càng khó bổ sung.
– Bọn hắn có lẽ vẫn chưa trốn được xa, có nên đuổi theo hay không đây?
Trên mặt hắc y lão giả hiện lên vẻ chần chờ.
PHỐC!
Chợt, hắc y lão giả há mồm phun ra một đạo máu tươi mang theo hàn khí, máu tươi hiện lên màu xám, tiếp xúc với không khí lập tức phát ra thanh âm xuy xuy ăn mòn.
– Đáng giận, trước tiên thanh trừ âm khí trong cơ thể đã rồi nói sau.
Cảm giác được âm khí trong cơ thể quá nhiều, đối với khôi phục tu vị hình thành trợ ngại, hắc y lão giả buông tha ý định tìm kiếm Mộ Dung Khuynh Thành, với hắn mà nói, chỉ cần khôi phục trạng thái, tìm kiếm một người không phải quá dễ dàng sao, không cần phải khiến mình quá chật vật.
Ba!
Thân ảnh tiêu tan tựa như bọt biển màu đen, hắc y lão giả biến mất vô tung vô ảnh.
…
Diệp Trần mang theo Mộ Dung Khuynh Thành, không lập tức rời khỏi di tích, mà tìm một nơi vắng vẻ tránh vào.
Nếu quay về theo đường cũ thì không thể nghi ngờ phải gặp gỡ đom đóm tự bạo, Diệp Trần không nắm chắc có thể mang theo Mộ Dung đã hôn mê bình yên vô sự rời khỏi nơi đây, trước tiên đợi Mộ Dung khôi phục thần trí đã rồi nói sau.
Bất quá Diệp Trần cũng có chút lo nghĩ, hôn mê sau khi linh hồn bị chấn động, lúc nào có thể khôi phục, thực khó mà nói, có khả năng hiện giờ có thể khôi phục, có khả năng rất lâu cũng không tỉnh lại được, việc này phải xem vận khí, cũng phải xem linh hồn Mộ Dung đến cùng có ngưng thực không.
Trải đệm chăn lên mặt đất, Diệp Trần cẩn thận từng li từng tí đặt Mộ Dung lên, đánh giá khuôn mặt tái nhợt tinh xảo của đối phương, Diệp Trần nhẹ thở dài một cái, khoanh chân ngồi một bên, bắt đầu điều tức chữa thương.
Đổi thành người bình thường, dưới hủy diệt phong bạo càng quét thì sẽ phải chịu tổn thương nghiêm trọng, trong vòng ba năm ngày không cách nào khôi phục được, cũng may Diệp Trần có được Bất Tử Chi Thân sơ cấp nhất, chỉ cần thương thế không lan đến căn bản, thì bình thường có thể khỏi hẳn trong thời gian ngắn, những thứ này ngược lại không cần lo lắng.
Thời gian trôi qua, Diệp Trần chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí, mở to mắt.
– Không thể tưởng được lần này nhân họa đắc phúc, Linh hồn âm ba của Huyền Âm Vương khiến phụ tải của trái tim ta tăng rất nhiều, thực sự kích phát ra hiệu quả của Dưỡng Tâm Thảo, vốn phải mất thêm nhiều tháng nữa dược hiệu của gốc Dưỡng Tâm Thảo này mới có thể luyện hóa vào trong trái tim, hiện giờ chỉ cần một tuần là đã không sai biệt lắm rồi.
– Nhân cơ hội này, ta cũng thử trùng kích cảnh giới Bán Bộ Vương Giả lần nữa xem sao, dù không thể tấn chức, cũng có thể thuần thục một chút.
Nói được thì làm được, Diệp Trần bắt đầu trùng kích cảnh giới Bán Bộ Vương Giả lần hai.
Đã đến giờ ngày thứ năm.
Hôm nay, Mộ Dung Khuynh Thành rên rỉ một tiếng, tỉnh lại từ trong hôn mê.
– Ta không chết!
Mộ Dung Khuynh Thành cho là mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hiện giờ tỉnh lại, chứng minh chính mình chỉ bị hôn mê, lúc ấy linh hồn một mảnh hỗn loạn, còn tưởng rằng đã chết chắc rồi nữa.
Nghiêng đầu, Mộ Dung Khuynh Thành trông thấy Diệp Trần khoanh tròn ngồi dưới đất, trên người tản mát ra sương mù lượn lờ, nóng hổi, phảng phất như tới cạnh lò bếp vậy.
Thấy Diệp Trần đang chạy nước rút đến cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, Mộ Dung Khuynh Thành không có đi quấy rầy, đứng lên từ chăn đệm, nàng khoanh chân ngồi dưới đất, hít sâu một hơi, chậm rãi tiến vào trong trạng thái điều tức.
Ngày thứ tám!
Diệp Trần tỉnh lại.
Hô!
– Quả nhiên vẫn chưa được, xem ra, cần phải luyện hóa hoàn toàn ba gốc Dưỡng Tâm Thảo mới có thể tiến vào cảnh giới Bán Bộ Vương Giả được, bất quá gốc Dưỡng Tâm Thảo đầu tiên cuối cùng luyện hóa thành công rồi.
Bên cạnh, Mộ Dung Khuynh Thành phát giác được động tĩnh của Diệp Trần, mở to mắt.
– Vẫn không thành công sao?
Diệp Trần vui vẻ nói:
– Nàng đã tỉnh rồi!
– Ân, cảm giác mình như đã nằm một giấc chiêm bao vậy!
Mộ Dung Khuynh Thành ôm tới, có thể còn sống, là Thượng Thiên ban ân, nàng không nỡ chết.
Chương 941: Trái tim càng mạnh hơn nữa (Hạ)
– Tỉnh là tốt rồi, về phần chạy nước rút đến cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, không gấp, sớm muộn gì cũng sẽ thành công thôi.
Lúc Mộ Dung Khuynh Thành còn chưa tỉnh, Diệp Trần chung quy vẫn cảm giác mình không tiến vào trạng thái tập trung được, trong đó có quá nhiều lo lắng, linh hồn căn bản của một người, rất là phiền toái.
Ôm Mộ Dung, Diệp Trần đứng người lên nói:
– Nếu đã tỉnh rồi, chúng ta trước tiên rời khỏi đây đã, có gì thì nói sau, đây cũng không phải nơi tốt lành gì.
– Huyền Âm Vương như thế nào?
Mộ Dung Khuynh Thành đột nhiên hỏi, nàng không biết Diệp Trần làm sao có thể bình yên mang nàng rời khỏi.
Diệp Trần cười nói:
– Đã ăn chút thiệt thòi, Nhân Ma Vương của Nhân Ma nhất tộc tới, hắn đại chiến một hồi với Huyền Âm Vương, ta liền nhân cơ hội này rời khỏi tầng ba mươi ba, bằng không, chúng ta muốn sống sót ly khai, là chuyện không có khả năng, về phần Huyền Âm Vương và Nhân Ma Vương, ta nghĩ có lẽ đều còn sống, đến tầng thứ kia của bọn hắn, muốn giết chết đối phương, rất khó rất khó.
– Là Nhân Ma Vương của Hỗn Loạn Ma Hải!
Mộ Dung Khuynh Thành kinh ngạc nói.
– Hẳn vậy, kế tiếp trong khoảng thời gian này, ta sẽ cố gắng tiến vào cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, bằng không gặp phải bọn hắn, căn bản không có sức hoàn thủ.
Tuy nói tiến vào cảm giới Bán Bộ Vương Giả, Diệp Trần cũng không thể nào là đối thủ của Vương giả Sinh Tử Cảnh, nhưng có đại lượng Chân Nguyên thủy tinh, trong trình độ nhất định hắn có thể nhanh chóng tăng lên tu vị, tu vị đầy đủ, hơn nữa với thủ đoạn của bản thân, vẫn tốt hơn một chút, chung quy vẫn tốt hơn một chút so với không có chút hy vọng nào.
Mộ Dung Khuynh Thành tỉnh táo lại, hai người rời khỏi di tích nhẹ nhõm hơn rất nhiều, nhưng đom đóm tự bạo kia vẫn như trước không làm gì được Hắc Ám Lực Trường của Mộ Dung.
Ly khai di tích, lặn dưới đáy biển một khoảng thời gian rất lâu, thẳng đến khi rời khỏi mười mấy vạn dặm, mới từ trong nước biển phá nước mà ra.
Hô!
Hô hấp không khí trong lành, hai người như sống lại lần nữa.
– Trước tiên tìm một hòn đảo không người đã.
Diệp Trần nhìn bốn phía, nói với Mộ Dung.
– Ta có cảm giác tu vị của mình có thể tăng lên lần nữa!
Mộ Dung Khuynh Thành gật gật đầu.
…
Tìm kiếm một hòn đảo trên Vô Tận Hải dương là một chuyện quá đơn giả, không đến nửa ngày, hai người đã tìm được một chỗ tương đối.
Sau khi luyện hóa dược hiệu của gốc Dưỡng Tâm Thảo đầu tiên, Diệp Trần bắt đầu nuốt gốc Dưỡng Tâm Thảo thứ hai, trong lúc luyện hóa Dưỡng Tâm Thảo, hắn một bên tìm hiểu Không Gian Áo Nghĩa trụ cột, một bên nghiên cứu Kính Hoa Phá Diệt, hai cái này hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau nghiên cứu, có được chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi.
Kính Hoa Phá Diệt với tư cách là môn áo nghĩa kiếm pháp không gian đầu tiên của Diệp Trần, vì Diệp Trần mở ra một đại môn, theo nghiên cứu ngày càng sâu với Kính Hoa Phá Diệt, Diệp Trần càng ngày càng cảm giác được sự bác đại tinh thâm của Không Gian Áo Nghĩa. Nơi của mọi người ở, là ở giữa không gian, không gian không phải một cái hộp, mà là một vật chứa đựng hết thảy mọi thứ, ngay cả thời gian cũng có liên hệ không thể tách rời với vật chứa này.
Kính Hoa Phá Diệt tăng lên hỏa hầu, Diệp Trần ẩn ẩn cảm giác được những thứ mình trông thấy không quá giống với trước kia. Dĩ vãng chỉ là cực hạn ở mặt ngoài, hiện tại, hắn đã có thể phân tích sâu vào trong, theo đó có lẽ sơ kỳ có chút không thích ứng được, cảm thấy thập phần thâm ảo, nhưng một quen thuộc, đối với con đường sau này sẽ có được tác dụng thôi động khó có thể tưởng tượng được.
– PHÁ…!
Một kiếm hoạch xuất, nước biển ở bờ đồng hòn đảo trở nên vặn vẹo, bỗng nhiên phân thành vô số tầng, mỗi một tầng đều phảng phất một vật chứa bằng thủy tinh.
Đụng một tiếng!
Không gian chi lực bao phủ trong phạm vi nước biển đều nát bấy, sóng biển trùng thiên.
– Không sai biệt lắm có phần hỏa hầu a!
Phá Tà Kiếm vào vỏ, Diệp Trần tùy ý để sóng biển ập vào người, cọ rửa thân thể.
Bất tri bất giác, một tháng qua đi.
Gốc Dưỡng Tâm Thảo thứ hai được luyện hóa thành công, so với lúc trước, cường độ trái tim của Diệp Trần đâu chỉ hơn gấp mấy lần, dưới tình huống huyết dịch gia tốc, trái tim giống như sấm động, phát ra thanh âm thùng thùng, thanh âm này, khiến thổ địa ở phụ cận cũng rung lên, tro bụi lan tràn.
Có một lần, Diệp Trần lẻn vào trong nước biển, thanh âm trái tim nhảy lên, thậm chí đánh chết một đầu tứ cấp yêu thú, từng vòng gợn sóng, dùng Diệp Trần làm trung tâm, khuếch tán về phía bốn phương tám hướng, rất khó tưởng tượng được, độ mạnh yếu nhịp đập trái tim của Diệp Trần đã đến trình độ nào rồi.
Bất quá thế vẫn chưa xong, Diệp Trần chính thức luyện hóa gốc Dưỡng Tâm Thảo thứ ba, gốc Dưỡng Tâm Thảo thứ ba này luyện hóa thành công, hắn muốn chạy nước rút đến cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, lần này chỉ cho phép thành công, không cho phép thất bại.
Bên kia.
Khí tức ma lực cường thịnh xông lên trời, bầu trời bị nhuộm thành màu đen, gió lốc màu đen mãnh liệt vây quanh hòn đảo.
Tu vị của Mộ Dung Khuynh Thàn rõ ràng nâng cao một bước, càng ngày càng tiếp cận Bán Bộ Vương Giả thành danh lâu năm, ngoài ra, theo tu vị tăng lên, cường độ Linh hồn bạc mô của Bán Bộ Vương Giả cũng sẽ tăng lên, như hoàng y nữ tử là Bán Bộ Vương Giả tối cường giả, đụng phải Linh hồn âm ba của Huyền Âm Vương cũng chỉ bị một ít tổn thương, sẽ không xuất hiện tình huống bị hôn mê, đó chính là tác dụng của linh hồn bạc mô.
Mà Diệp Trần thân mang Ngũ giai Hủy Diệt Kiếm Hồn, Tứ giai Bất Hủ kiếm hồn, cùng với linh hồn lực gấp năm lần thường nhân, cái đó chỉ sợ dù không phải là Bán Bộ Vương Giả, cũng có thể hoàn toàn chống cực linh hồn âm ba của Huyền Âm Vương, so với hoàng y nữ tử, chỉ có hơn chứ không kém, một khi chờ hắn tiến vào cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, sinh ra Linh hồn bạc mô, chỉ sợ trong Vương giả Sinh Tử Cảnh, cũng rất khó có người có thể dùng linh hồn lực công kích hắn.
Trừ phi là một ít bí pháp công kích linh hồn Thiên cấp đẳng cấp cao cực đoan đáng sợ, hoặc là bí pháp công kích linh hồn Thiên cấp đỉnh giai có tính diệt tuyệt.
Lại một tháng qua đi.
Trong nước biển, chợt nhấc lên một đạo sóng lớn, sóng lớn hiện lên vòng tròn, đột nhiên khuếch tán ra, thế vẫn chưa xong, trung tâm vòng sóng lớn này, một thủy tinh cầu cực lớn đột nhiên sinh ra, một mực bành trướng đến chừng mấy chục thước, mới hung mãnh bạo tạc nổ tung, hơi nước ngập trời.
Đông đông đông đông đông đông đông!
Thanh âm chấn động kịch liệt, ở trên hòn đảo cũng có thể nghe thấy được, một ít chim biển cả kinh vẫy cánh, cuống quít ly khai nơi này.
Chương 942: Tiến vào Bán Bộ Vương Giả (Thượng)
– Ba gốc Dưỡng Tâm Thảo rõ ràng khiến trái tim của ta mạnh đến bực này, như thế xem ra, lần này trùng kích cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, xác xuất thành công tối thiểu cũng ngoài bảy thành.
Diệp Trần theo trong nước biển phá nước mà ra, đứng trên một khối đá ngầm.
Diệp Trần không biết là, ba gốc Dưỡng Tâm Thảo có thể khiến trái tim hắn tăng đến mức như hiện giờ, chủ yếu là có quan hệ với việc hắn có được Bất Tử Chi Thân, bởi vì nhân thể bản thân có cực hạn, dược lực quá lớn, sẽ lãng phí rất nhiều, thân thể thoáng cái cũng không thể nào chịu nổi, đổi thành một người khác, luyện hóa ba gốc Dưỡng Tâm Thảo, hiệu quả chưa hẳn lớn như Diệp Trần luyện hóa một cây Dưỡng Tâm Thảo, bởi vì Diệp Trần có Bất Tử Chi Thân, có thể phát huy tiềm lực bản thân đến mức lớn nhất, dược lực hấp thu cơ hồ giống như không có đáy, hơn nữa một khi có tổn thương gì, Bất Tử Chi Thân cũng sẽ hỗ trợ chữa trị, chỉ cần không phải trái tim bạo toái thì không có vấn đề gì cả.
Cho nên, Bất Tử Chi Thân nhìn như có rất nhiều râu ria, kỳ thật tình huống chân thật như thế nào, không người nào biết rõ, ít nhất Diệp Trần không rõ ràng lắm.
Mộ Dung Khuynh Thành đã xuất quan, hiện giờ tu vị ma lực của nàng, so với lúc trong di tích không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần, ma lực thoáng vận chuyển liền sẽ khiến bầu trời phụ cận hòn đảo tối sầm xuống, ma phong gào thét, phảng phất đi vào trong một thế giới Hắc Ám vậy. Theo Diệp Trần đoán chừng, trước mắt Mộ Dung Khuynh Thành, luận tu vị, không sai biệt lắm đạt tới trình độ Bán Bộ Vương Giả trung giai, mà hoàng y nữ tử rõ ràng là đẳng cấp cao.
Đây là khác nhau khi có hay không ma lực thủy tinh.
Có Mộ Dung Khuynh Thành ở đây, Diệp Trần có thể yên lòng bế quan đột phá.
Trong động phủ rộng rãi, Diệp Trần xếp bằng trên bệ đá, ngũ tâm hướng lên, nhanh chóng tiến vào trong trạng thái tu luyện hết sức chăm chú.
Ồ ồ!
Tâm thần hữu ý vô ý dưới sự khống chế, Chân nguyên trong đan điền Diệp Trần chậm chạp hữu lực xoay tròn, từng tia từng tia Chân Nguyên tuôn ra từ trong đan điền, chảy vào trong mạch máu, sau đó dưới sự kéo xuống của huyết dịch, bắt đầu trùng kích cảnh giới Bán Bộ Vương Giả.
Mạch máu trong cơ thể người nhiều không kể siết, trừ giác mạc, bộ lông, móng tay, và bên trên ngoài da ra, mạch máu trải rộng toàn thân, theo cấu tạo của mạch máu mà công năng bất động, chia làm ba loại động mạch, tĩnh mạch và mao mạch. Trùng kích cảnh giới Bán Bộ Vương Giả tự nhiên không cần dung nhập cả ba loại mạch vào trong Chân Nguyên, chỉ cần khiến Chân Nguyên tuần hoàn hoàn mỹ trong huyết dịch ở động mạch là đủ.
Huyết dịch bắt đầu gia tăng tốc độ, tần suất nhảy lên của trái tim Diệp Trần cũng ngày càng cao, một cổ một trướng, phảng phất một cây dừa, lại như nắm chặt nắm đấm, thập phần hữu lực, thanh âm thùng thùng không ngớt không dứt, không khí trong trong động phủ cũng trở nên chấn động, khuếch tán ra bên ngoài.
– Tốt, so với lần đầu tiên thuận lợi hơn mấy lần!
Cảm giác được sự cường đại của trái tim, tin tưởng của Diệp Trần càng cao, tâm thần dưới sự khống chế, tốc độ chảy của huyết dịch lại lần nữa tăng cao, đạt tới tình trạng thường nhân khó có thể tưởng tượng nổi.
Bất quá vì phòng ngừa vạn nhất, Diệp Trần vẫn nuốt gốc Dung Linh thảo tiếp theo, Dung Linh thảo có thể khiến thời gian kết hợp giữa Chân Nguyên và huyết dịch ngày càng dài, nếu đủ số lượng Dung Linh thảo thì thậm chí không cần Hộ Tâm hoa hoặc là Dưỡng Tâm Thảo, có thể trực tiếp chạy nước rút đến cảnh giới Bán Bộ Vương Giả. Nhưng tiếc Dung Linh thảo cũng không phải rau cải trắng, Diệp Trần ở Tứ Phương thành, cũng chỉ sưu tầm được hai gốc thôi.
Vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông, Diệp Trần có thể cảm giác được, lần chạy nước rút đến cảnh giới Bán Bộ Vương Giả này không quá mười ngày.
Lúc Diệp Trần chạy nước rút đến cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, bên ngoài cũng không bình tĩnh.
Trong nước biển sóng cả mãnh liệt, chẳng biết lúc nào xuất hiện một cái đầu lớn chừng tòa thành, đây là một đầu cự kình. Trên đầu cự kình, có hai con mắt màu xanh da trời, lóe ra tí ti điện mang, hai con mắt ở giữa lại là tinh hồng sắc, lóe ra huyết tinh tàn nhẫn.
Đây là một đầu Tứ Nhãn Lôi Kình cảnh giới Bán Bộ Yêu Vương. Kình là một loại có hình thế lớn nhất trong cách động vật biển, nghe nói Tứ Nhãn Lôi Kình lớn nhất có thể so sánh được với một tòa thành thị, một ngụm có thể nuốt vào nửa thành thị, diệt sát vô số sinh linh.
Hình thể cực lớn, đại biểu yêu lực trong cơ thể vô cùng bàng bạc, Tứ Nhãn Lôi Kình mới vừa xuất hiện, trong phạm vi mấy trăm dặm lập tức lâm vào trạng thái bất động quỉ dị, trong bọt nước ngưng kết trên không, gió đình chỉ lưu động, hết thảy vật thể đều bị đống kết.
– Nhân loại nhỏ yếu, giao toàn bộ tài phú trên người ra đây.
Tứ Nhãn Lôi Kình hướng phía Mộ Dung Khuynh Thành phát ra thanh âm như sấm rền.
Mộ Dung Khuynh Thành đứng trên một khối đá ngầm cao ngất, nàng thản nhiên nói:
– Hãy bớt sàm ngôn đi, vừa vặn lấy ngươi làm vật thí nghiệm.
Tu vị tăng lên, Mộ Dung Khuynh Thành đang muốn tìm người nghiệm chứng một chút, Tứ Nhãn Lôi Kình thuộc về loại có hình thể siêu lớn trong hải thú, là một đối thủ không tệ.
– Muốn chết.
Tứ Nhãn Lôi Kình giận dữ, mở cái miệng khổng lồ ra, cột nước mang theo dòng điện vừa thô vừa to xông lên mà ra, trùng kích hướng Mộ Dung Khuynh Thành có thân hình tương đối nhỏ bé..
Mộ Dung Khuynh Thành không dám khinh thường, vươn tay phải ra, chống đỡ trước người.
Ầm ầm!
Một nửa vòng tròn màu đen sinh ra đời, bảo hộ cả nửa hòn đảo vào trong, dưới sự trùng kích của cột nước mấy trăm mét, tóe lên thủy hoa khắp trời, mà những dòng điện lớn chừng cánh tay kia, cũng không cách nào xuyên thấu qua bình chướng làm cho Mộ Dung Khuynh Thành bị tổn thương được.
Áo nghĩa võ học Hắc Ám Hệ — Hắc Ám Thiên Mạc!
– Đi chết đi!
Công kích cường đại nhất của hải thú không phải là công kích năng lượng, mà là công kích thân thể, chỉ thấy Tứ Nhãn Lôi Kình khổng lồ như núi nhảy dựng lên, bầu trời tối sầm một mảnh, cả hòn đảo đều bị bao phủ dưới bóng mờ, vù vù, từ trên trời giáng xuống, Tứ Nhãn Lôi Kình toàn thân lượn lờ dòng điện, hung hăng vọt tới Mộ Dung Khuynh Thành.
– Ám để thôn phệ!
Mộ Dung Khuynh Thành sợ ảnh hướng đến Diệp Trần đang đột phá, hai tay nàng nhanh chóng kết ấn, sau khi kết ấn hoàn tất, tay phải hư không phất một cái.
Trong chốc lát, bốn Hắc Ám quang cầu xếp thành một lượt lăng không ngưng kết, không ngừng sụp đổ xoay tròn, giống như bốn lỗ đen loại nhỏ vậy.
Tứ Nhãn Lôi Kình tiếp xúc với Hắc Ám quang cầu, lập tức cảm giác được lực đạo trùng kích đã biến mất hơn phân nữa, yêu lực trong cơ thể trôi đi như dòng nước, đều rót vào trong Hắc Ám quang cầu.
Chương 943(a): Tiến vào Bán Bộ Vương Giả (Hạ)
Hắc Ám quang cầu này, có tác dụng dụng thôn thể lực đạo và năng lượng.
– Cút!
Thân thể cao gầy nhỏ bé đột nhiên mọc lên từ mặt đất Mộ Dung Khuynh Thành đánh một chưởng vào giữa trán Tứ Nhãn Lôi Kình, ma lực bàng bạc mênh mông cuồn cuộn dâng lên bộc phát, thoáng cái đã đẩy bay Tứ Nhãn Lôi Kình ra xa hơn mười dặm, sóng xung kích tạo ra khiến đám mây trên bầu trời và kinh diễm thiên kéo ra một khe rãnh.
– Yêu lực thật hùng hậu.
Trong nháy mắt bàn tay tiếp xúc với Tứ Nhãn Lôi Kình, Mộ Dung Khuynh Thành cảm giác yêu lực của đối phương không bị giảm đi bao nhiêu cả, từ khi nàng trở thành Bán Bộ Vương Giả đến nay, dung lượng thôn phệ của Ám Để Thôn Phệ đã tăng lên không chỉ gấp mười lần, cho dù là Bán Bộ Vương Giả bị trúng mục tiêu, cũng phải mất chừng một phần mười năng lượng, nếu bị trúng liên tiếp thì căn bản không cần chiến đấu, Chân Nguyên của đối phương sẽ bị trực tiếp bị cắn nuốt sạch sẽ.
Yêu lực của Tứ Nhãn Lôi Kình có thể nói là vô cùng vô tận, bốn chiêu Ám Để Thôn Phệ đánh trúng đối phương, tối đa chỉ thôn phệ được 1% yêu lực, hiệu quả cực kỳ bé nhỏ.
– Quần Kình Loạn Vũ!
Với tư cách là Bán Bộ Yêu Vương, Tứ Nhãn Lôi Kình không thể nào chỉ có chút thủ đoạn như vậy được, chỉ thấy ngoài thân nó tia điện đại phóng, mấy trăm đầu cự kình do nước biển ngưng kết thành sinh ra đời, những cự kình này, hình thể không bằng 1% Tứ Nhãn Lôi Kình, bất quá số lượng lại đông đảo, toàn thân lôi điện lập loè, keng keng rung động.
Mấy trăm đầu cự kình theo gió vượt sóng, vọt tới phía Mộ Dung Khuynh Thành, cuồng oanh loạn tạc.
Mộ Dung Khuynh Thành mặt không đổi sắc, dòng điện màu tím đen bên ngoài cơ thể phi tốc toán loạn, một cổ lực trường vô hình lấy nàng làm trung tâm, nhanh chóng khuếch tán ra ngoài, lập tức lan đến gần mấy trăm đầu cự kình, dưới tác dụng của lực trường, cự kình mỗi lần tiến lên trước một bước, đều phải thừa nhận áp lực gấp mười lần, chưa tới gần hòn đảo liền sụp đổ tan rã, lại lần nữa biến thành nước biển.
– Đây là năng lực của lực trường gì vậy.
Hai mắt ở trung ương của Tứ Nhãn Lôi Kình hơi híp lại, lực trường bình thường, tuyệt không không có uy lực lớn như thế được, Quần Kình Loạn Vũ này của hắn, chính là một trong những đòn sát thủ mạnh nhất, nhưng ngay cả tới gần đối phương cũng không làm được, thực lực của nàng này đã vượt qua sự tưởng tượng của nó rồi.
– Ta sẽ còn đến nữa.
Tứ Nhãn Lôi Kình chìm vào trong đáy biển, thân thể nguy nga như núi biến mất không thấy gì nữa.
Bay bổng rơi đáp xuống đá ngầm ở gần đó, Mộ Dung Khuynh Thành nhíu mày.
– Hình thể của hải thú bình thường đều cực lớn, yêu lực vô cùng mênh mông cuồn cuộn, muốn giết chết chúng, không phải là một chuyện dễ dàng, trừ phi có thể một kích phá phòng thủ, đánh trúng chỗ hiểm của chúng.
Vừa rồi một chưởng kia, Mộ Dung Khuynh Thành đã làm bị thương Tứ Nhãn Lôi Kình, nhưng rất rõ ràng, đối với hình thể cực lớn, chút thương thế đó chỉ có thể xem là thương thế nhỏ, ngay cả tư cách khiến Tứ Nhãn Lôi Kình đau đớn cũng không có, hải thú được gọi là thành lũy di động, không phải không có đạo lý.
Thủ hộ trên hòn đảo, Mộ Dung Khuynh Thành vẫn không nhúc nhích, linh hồn lực thỉnh thoảng lại quét ra ngoài.
…