1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 689 [Chương 3443 đến 3447]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 689 [Chương 3443 đến 3447]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3443: Cao thấp (Hạ)

Trong lúc nhất thời, nội tâm của Lệ Thu Bạch vô cùng phức tạp.

Cuối cùng nhất, điểm huyết quang kia ngừng lại ở vị trí 99 trượng, cái này là độ cao nhất của Sát Lục Chi Bia, từ trước đến giờ, không có ai đạt tới, hôm nay, có người làm được.

Sở Vương Đình!

Kiếm Nhai lưu danh đệ nhất nhân, tuyệt thế thiên kiêu Sở Vương Đình.

Lúc này đây, vậy mà ở trên Sát Lục Chi Bia tìm hiểu ra huyền diệu, đạt đến 99 trượng, chưa từng có ai.

Siêu tuyệt cổ kim!

Lệ Thu Bạch chấn động, phảng phất như bị Lôi Đình oanh kích, thất điên bát đảo, cảm giác không cách nào hình dung, để cho hắn không biết nên nói cái gì cho phải, thậm chí, nỗi lòng vô cùng phức tạp.

99 trượng!

Trước chưa từng có ai, có lẽ sẽ… hậu vô lai giả.

Đây là cái ngộ tính gì?

Luận ngộ tính, là hạng xuất sắc nhất của Sở Mộ, cho dù thời không thay đổi liên tục cũng đồng dạng như thế, hơn nữa, bởi vì từ phàm nhân từng bước đi lên, ngộ tính phát huy càng thêm triệt để, càng thêm tinh tế.

Coi như có người ở ngộ tính có thể so sánh với Sở Mộ, trừ khi độ cao đạt tới Chúa Tể cảnh, nếu không, không có khả năng đạt tới độ cao như Sở Mộ hôm nay.

Ngộ tính siêu cao tựu như một loại tiềm lực, chỉ có cảnh giới đầy đủ mới có thể phát huy càng thêm triệt để, giống như một thanh kiếm tốt, rơi vào trong tay kẻ yếu cùng rơi vào trong tay cao thủ, là hoàn toàn bất đồng a.

– Ngươi thắng.

Rất lâu, Lệ Thu Bạch mới phục hồi tinh thần lại, thanh âm tràn ngập đắng chát cũng tùy theo vang lên.

Như thế nào không đắng chát.

Tràn đầy tự tin lại gặp đả kích, một lòng sáng tạo phát triển Bách Thiên Minh chắp tay nhường người, đây là tâm huyết của hắn.

Nhưng mà lời nói ra, giống như bát nước giội ra ngoài, không cách nào thu hồi lại, cũng không thể thu hồi lại, một khi đổi ý, không chỉ bất lợi với thanh danh của mình, đối với con đường tu luyện ngày sau của mình cũng sẽ sinh ra ảnh hưởng bất lương, cho nên chỉ có thể nhận.

– Ngươi thua.

Sở Mộ thu hồi ánh mắt, không nhanh không chậm nói.

– Về sau, ngươi là Bách Thiên Minh Minh chủ.

Lệ Thu Bạch gian nan nói, chỉ một câu, lại phảng phất như muốn hao hết lực lượng của hắn, sắc mặt của mấy người khác đại biến, kết quả như vậy, không cách nào tiếp nhận.

– Không cần.

Sở Mộ nói, lại để cho bọn người Lệ Thu Bạch khẽ giật mình.

– Bách Thiên Minh là ngươi một tay sáng tạo, coi như ta đảm nhậm minh chủ, người phục tùng ta, có thể có mấy cái?

Sở Mộ hỏi ngược lại:

– Huống chi, ta cũng không có thời gian đi kinh doanh Bách Thiên Minh, để ta làm minh chủ, Bách Thiên Minh chẳng khác nào danh nghĩa.

Sở Mộ nói rất có đạo lý, bởi vì hắn thật không có thời gian cùng tinh lực đi kinh doanh Bách Thiên Minh, kia không phải hắn theo đuổi, cho nên, kết quả hắn trở thành Bách Thiên Minh Minh chủ chính là, kẻ dưới khó phục tùng, thậm chí sẽ có thành viên liên tục ly khai, làm cho Bách Thiên Minh trở thành danh nghĩa.

Đủ loại nguyên nhân kết hợp, Sở Mộ tự nhiên không muốn tiếp nhận vị trí minh chủ của Bách Thiên Minh rồi, kia có thể sẽ mang đến cho hắn một ít chỗ tốt, nhưng cũng cần hắn trả giá tương ứng, chính là thời gian cùng tinh lực.

Ý niệm trong đầu Lệ Thu Bạch hơi thay đổi, lập tức minh bạch ý tứ trong lời nói của Sở Mộ.

– Tốt, sự tình Tư Ngọc Phong… xóa bỏ.

Đáy mắt của Lệ Thu Bạch hiện lên tinh mang, trịnh trọng nói:

– Từ nay về sau, ngươi chính là bằng hữu trọng yếu của Bách Thiên Minh, ta sẽ nói cho thành viên khác, nhìn thấy ngươi như nhìn thấy Bách Thiên Minh Minh chủ, chỉ cần ngươi có yêu cầu, Bách Thiên Minh ta sẽ hết sức tương trợ.

Đây là một hứa hẹn, một hứa hẹn trịnh trọng, hứa hẹn như vậy cơ hồ là cột Bách Thiên Minh vào trên chiến xa của Sở Mộ, nhưng Lệ Thu Bạch nói ra, mấy thành viên khác lại không có ý tứ phản bác, hiển nhiên, cử động của Sở Mộ đã nhận được bọn hắn tán thành.

Một khi đạt được tán thành, phía trước rất nhiều xem không vừa mắt lập tức chuyển biến, thấy thế nào cũng thuận mắt.

– Tên Tư Ngọc Phong kia tham dục hun tâm, là gieo gió gặt bão.

Một thành viên cười nói, hắn bài danh còn cao hơn Tư Ngọc Phong:

– Từ nay về sau, ngươi chính là bằng hữu của Đằng Ngạn Võ ta.

Thiên tài khác của Bách Thiên Minh cũng nhao nhao tỏ thái độ, làm cho người ở đây không ngừng hâm mộ.

Thời gian tìm hiểu Sát Lục Chi Bia là ba ngày, thời gian vừa đến liền đóng cửa, người tìm hiểu cũng bị tống xuất ra tiểu thiên địa, phản hồi Sát Lục Thần Điện.

Còn lại hơn 100 điểm chiến công, Sở Mộ nhìn nhìn, không có tác dụng gì, vật hữu dụng với mình, chiến công tối thiểu đều trên 500, hắn liền chuyển hơn 100 điểm chiến công này cho Minh Kính, cả hai cộng lại đạt đến hơn hai trăm điểm, có thể cho Minh Kính lại hối đoái một ít gì đó.

– Sở huynh, ta có việc trước phải ly khai Sát Lục giới phản hồi Đại Thiên Không giới vực, ngày sau gặp lại.

Minh Kính cáo biệt Sở Mộ, lúc này đây, hắn thật sự phải ly khai.

– Ngày sau gặp lại.

Sở Mộ nói.

Quân tử chi giao nhạt như nước, ly biệt gặp lại, chỉ ở đôi câu vài lời.

Minh Kính ly khai, Sở Mộ lưu lại trong Nhân thành, tìm hiểu Sát Lục Chi Bia, để cho Sở Mộ tìm hiểu ra huyền diệu, cũng làm cho hắn chuyển hóa huyền diệu thành một chiêu kiếm pháp, nhưng đây chỉ là sơ bộ, còn có không gian hoàn thiện cùng tiếp tục tăng lên.

Sở Mộ lựa chọn một gian mật thất có thể luyện kiếm, bắt đầu bế quan.

MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..

Đại Thiên Không giới vực, Thiên Không Kiếm Thần Điện, cao viễn thâm thúy, bỗng nhiên, một cỗ khí tức cường hoành, từ trong một tòa đại điện phún dũng ra, bay thẳng đến chân trời, phảng phất như một thanh Thần kiếm vô hình, đánh nát Thương Khung, xuyên thủng trời cao.

Cái Kiếm Thế này, kinh thiên động địa.

– Cái khí tức kia là…

– Diệp Kinh Thần, hắn đột phá.

– Trước bế quan là Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện, có được thực lực Cực Thánh Tôn, sau khi đột phá, là Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, thực lực của hắn, chẳng phải là đạt đến…

– Nửa bước Đại Đế!

Trong Bản Nguyên Nguyên Giới, chỉ cần Tu Luyện giả cố gắng, thành tựu Vạn Cổ cảnh cơ hồ là sự tình trăm phần trăm, mà Tuyệt Thế cảnh, chỉ cần cố gắng, lại đầy đủ thời gian, thường thường có thể đạt tới Cực Thánh Tôn, nhưng Đại Đế cảnh rất khó, tối thiểu là gấp trăm lần nghìn lần Tuyệt Thế cảnh.

Đối với rất nhiều Tu Luyện giả mà nói, Đại Đế cảnh chính là mục tiêu bọn họ cả đời nhìn lên, nhưng không cách nào với tới.

Bởi vậy, nửa bước Đại Đế là cực hạn của rất nhiều Tu Luyện giả, hiện tại, thực lực của Diệp Kinh Thần, rất có khả năng đạt đến nửa bước Đại Đế.

Chương 3444: Vô Sinh Kiếm Thức

Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện là hắn có thể giết chết cường giả Cực Thánh Tôn. Như vậy, Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, thực lực tuyệt đối vượt qua cường giả Cực Thánh Tôn, kia chính là thuộc về nửa bước Đại Đế.

– Yêu nghiệt a.

– Không hổ là tuyệt thế thiên kiêu.

– Ta dám đoán chắc, tương lai Diệp Kinh Thần ít nhất có thể thành tựu Chúa Tể, nói không chừng còn có thể đạt tới cấp độ như lão tổ của Thiên Không Kiếm Thần Điện.

– Lão tổ, đây chính là…

– Nếu như tương lai Diệp Kinh Thần có thể đạt tới cảnh giới của lão tổ, Thiên Không Kiếm Thần Điện của chúng ta sẽ trở nên càng cường đại hơn, có một không hai Chư Thiên.

Đệ nhất thiên tài của Diệp gia từ xưa đến nay, đệ tử của Thiên Không Kiếm Thần Điện Điện Chủ… Diệp Kinh Thần, bế quan một năm, tu vi đột phá đến Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, thực lực tùy theo được tăng lên, siêu việt Cực Thánh Tôn, chính thức bước vào nửa bước Đại Đế.

Một đạo kiếm quang từ trong đại điện phóng lên trời, phảng phất như xỏ xuyên qua hư không.

Chợt, thân hình ở trên không thay đổi, bằng tốc độ kinh người phi tốc ly khai Thiên Không Kiếm Thần Điện.

– Dám giết bào đệ của Diệp Kinh Thần ta, ngươi phải làm tốt thừa nhận lửa giận của ta.

Hai mắt của Diệp Kinh Thần vô cùng băng hàn, sát ý nồng đậm ở trong đó ngưng tụ, ẩn chứa không phát.

Diệp Kinh Thần vừa xuất quan, liền vội vã ly khai, là muốn đi Sát Lục giới tìm ra hung thủ giết chết bào đệ Diệp Kinh Vân, thay bào đệ báo thù rửa hận, lại tra ra hết thảy người có liên quan với hung thủ diệt sát.

Phía trước bế quan đột phá tu vi, một khi gián đoạn sẽ bị thương, cho nên hắn không dám gián đoạn cũng không thể gián đoạn, thẳng đến xuất quan liền tới Sát Lục giới, sợ hung thủ ly khai.

Trong mật thất bế quan, có một pho tượng kim loại hình người, dùng chất liệu đặc thù chế thành, vô cùng cứng cỏi, cường độ hoàn toàn có thể thừa nhận công kích của nửa bước Đại Đế.

Hiện tại, nó là đối tượng luyện kiếm pháp của Sở Mộ.

Ly Thương Kiếm nơi tay, lẳng lặng đứng ở trong mật thất, mặt hướng pho tượng kim loại, khí tức nội liễm.

Một hơi hai hơi ba hơi…

Thẳng đến hơi thứ mười, tay của Sở Mộ mới động.

Ly Thương Kiếm dùng tốc độ nhìn không tới phá không giết ra, kiếm nhanh chóng kinh người, hóa thành một đạo huyết sắc, mở ra hư không, thẳng hướng pho tượng kim loại.

Nhanh mà tàn nhẫn.

Một kiếm này, tràn đầy sát ý, là sát khí cùng sát ý thuần túy ngưng tụ, Sở Mộ thống ngự sát ý cùng sát khí, hết thảy dung nhập trong một kiếm này, hóa thành sát chiêu.

Cái này, là Sát Lục Chi Kiếm, là sát đạo chi kiếm.

Huyết sắc kiếm quang lập tức chém giết pho tượng kim loại, trực tiếp mở ra, lưu lại một dấu vết thật sâu.

– Uy lực có thể đạt tới Cực Thánh Tôn, nhưng lúc xuất kiếm, sát ý ngưng tụ cùng vận chuyển còn có chút trì trệ, cần cải tiến.

Sở Mộ hơi chút dư vị, âm thầm nói ra.

Lại qua mười tức, lần nữa giết ra một kiếm.

Như thế, Sở Mộ nhiều lần xuất kiếm, mỗi một kiếm cách mười tức thời gian, mười tức thời gian kia, là thời gian Sở Mộ dư vị cùng súc thế, như lúc ở chỗ Sát Lục Chi Bia, nhưng lúc kia, Sở Mộ là ở trong thế giới tinh thần mô phỏng tu luyện, mà bây giờ là thân thể của mình tu luyện.

Sau mười kiếm, Sở Mộ lý giải chiêu này càng thêm xâm nhập.

Khoảng cách hai mươi tức thời gian, Sở Mộ chém ra kiếm thứ mười một.

– Quỹ tích còn có thể tiến thêm một bước điều chỉnh, càng thêm ngắn gọn.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Lại cách hai mươi tức thời gian, Sở Mộ lần nữa chém ra một kiếm, quỹ tích so sánh với trước, đã có biến hóa rất nhỏ, cực kỳ không rõ ràng, nhưng chút biến hóa như vậy, lại để cho tốc độ của một kiếm này tăng lên một ít.

Cường giả tranh chấp, tốc độ nhanh hơn liền ý nghĩa càng dễ chiếm tiên cơ, từ đó giết chết đối phương.

Sau hai mươi kiếm, Sở Mộ lần nữa hồi ngộ, lúc này đây, trọn vẹn cách 30 tức thời gian.

Cách thời gian càng dài, tỏ vẻ Sở Mộ lĩnh ngộ càng sâu, mà lĩnh ngộ càng sâu, muốn lĩnh ngộ càng nhiều, nhất định phải tốn hao nhiều thời gian hơn, đây là một tuần hoàn.

Từ mười tức bắt đầu, đến hai mươi tức, lại đến 30 tức, lại đến bốn mươi tức… 50 tức… 60 tức…

Sau sáu mươi tức, Sở Mộ lại ra mười kiếm.

– Cực hạn.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Một kiếm này, hiện nay hắn có thể hoàn thiện cùng tăng lên, đã đạt tới hạn mức cao nhất, muốn tăng lên lần nữa, thì cần cảnh giới của hắn tiến thêm một bước tăng cường, nói cách khác, hắn phải đạt tới cảnh giới tiểu Chúa Tể cảnh, mới có thể tiếp tục hoàn thiện chiêu này.

– Căn cứ vào Sát Lục chi đạo sáng tạo kiếm pháp, chỉ vì giết chóc mà tồn tại.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Đã như vầy, liền gọi là Vô Sinh Kiếm Thức.

Vô Sinh Kiếm Thức, kiếm ra vô sinh, giết hẳn phải chết.

Lại để cho Sở Mộ cảm thấy thú vị là, Vô Sinh Kiếm Thức dĩ nhiên không có đẳng cấp.

Võ học không có đẳng cấp, có thể nói là võ học yếu nhất, cũng có thể nói là võ học mạnh nhất, bởi vì không có đẳng cấp hạn chế, cho nên có được khả năng vô hạn, nhưng bởi vì không có đẳng cấp hạn chế, mới đầu cực kỳ không xuất sắc.

Như Sở Mộ tu luyện hai môn kiếm pháp, Bạch Câu Kiếm Pháp là nửa bước Đại Đế, nói cách khác, tu luyện tới cao nhất, là nửa bước Đại Đế, đồng thời cũng ý nghĩa môn kiếm pháp này cao nhất chỉ thích hợp cường giả nửa bước Đại Đế, thực lực vượt qua nửa bước Đại Đế, môn kiếm pháp này chẳng khác nào vô dụng.

Toái Thiên Vân kiếm pháp cao nhất là cấp Đại Đế, ý nghĩa tầng thứ tối cao thích hợp cường giả Đại Đế cảnh tu luyện, cũng ý nghĩa tầng thứ tối cao có thể phát huy ra uy lực của cấp Đại Đế.

Những cái này đều là hạn chế.

Vô Sinh Kiếm Thức không có đẳng cấp hạn chế, cái này ý nghĩa ở trên lý luận, cho dù là Luyện Khí cảnh cũng có thể tu luyện, cho dù là cường giả Chúa Tể cảnh cũng có thể tu luyện, cũng ý nghĩa, uy lực của nó có thể là cấp độ Luyện Khí cấp, cũng có thể là cấp độ Chúa Tể cấp, thậm chí rất cao.

Đương nhiên, uy lực của Vô Sinh Kiếm Thức mạnh yếu ngoại trừ có quan hệ tới tu vi của Tu Luyện giả ra, còn chung nhịp thở với một điểm, kia chính là sát khí cùng sát ý, sát khí càng nồng, sát ý càng mãnh liệt, uy lực của Vô Sinh Kiếm Thức sẽ càng cường đại.

Vô Sinh Kiếm Thức, là sát đạo chi kiếm, cùng sát ý sát khí chung một nhịp thở, tu vi cao thấp thể hiện không quá rõ ràng, đương nhiên, đây cũng là tương đối.

Chương 3445: Kiếm nhiếp Bách Thiên Minh (Thượng)

Bất đồng Bạch Câu Kiếm Pháp và Toái Thiên Vân kiếm pháp chính là, Vô Sinh Kiếm Thức không chỉ không có đẳng cấp, còn là kiếm pháp Sở Mộ tự nghĩ ra, hoàn toàn phù hợp Sở Mộ, kiếm pháp như vậy, uy lực có thể siêu việt cực hạn, hơn nữa có được tiềm lực kinh người.

– Để ta tới thử uy lực mạnh nhất của Vô Sinh Kiếm Thức.

Sở Mộ thầm nghĩ, hai con ngươi bắn ra hào quang vô cùng lăng lệ ác liệt, kích xạ ra, rơi vào trên pho tượng kim loại, chợt, sát khí và sát ý vô cùng mãnh liệt, cùng đại chân lực hội tụ làm một cổ, lập tức trào vào trong Ly Thương Kiếm, dùng phương thức kỳ lạ tổ hợp xoay tròn, va chạm, bộc phát ra uy lực càng thêm cường hoành.

Vấn Đạo Kiếm Thuật Sát Lục Chi Kiếm!

– Vô Sinh Kiếm Thức!

Trong nội tâm mặc niệm, Sở Mộ huy kiếm chém giết ra, hóa thành huyết sắc kiếm quang, giống như lưu quang, phá không thẳng hướng pho tượng kim loại.

Kiếm ra nháy mắt, kiếm quang cũng đã đánh trúng pho tượng kim loại, âm thanh chói tai vang lên, một kiếm này, vậy mà chặt đứt một nửa đầu lâu của pho tượng kim loại.

Phải biết rằng, pho tượng kim loại này có thể thừa nhận công kích của nửa bước Đại Đế, Sở Mộ có thể tinh tường cảm giác được, mình dùng Sát Lục Chi Kiếm thôi động Vô Sinh Kiếm Thức, là một kiếm đỉnh phong nhất của mình, uy lực của nó, nghiễm nhiên vượt qua Cực Thánh Tôn bình thường, bay lên đến Cực Thánh Tôn đỉnh phong.

Cái này, là trước mắt hắn nắm giữ, một kiếm uy lực cường đại nhất.

Một kiếm ra, Sở Mộ cũng cảm giác được suy yếu, không chỉ suy yếu trên lực lượng, ngay cả sát ý sát khí cũng suy yếu.

Lĩnh ngộ Sát Lục chi đạo, sát khí cùng sát ý cũng biến thành một loại lực lượng có thể tự do điều động, trở nên như đại chân lực, sẽ tiêu hao, cũng sẽ khôi phục, Sở Mộ điều động sát khí cùng sát ý toàn bộ, giống như trong nháy mắt điều động toàn bộ đại chân lực, sẽ ở trong thời gian ngắn ngủi xuất hiện lực lượng khuyết thiếu.

Một kiếm như thế, cũng ý nghĩa, ở trong thời gian ngắn, Sở Mộ chỉ có thể thi triển ra một lần, giết không chết địch nhân, mình có thể sẽ bị giết chết, bởi vậy, không thể đơn giản vận dụng.

Trước sau hơn mười ngày, Sở Mộ xuất quan, bởi vì hắn đã đem huyền diệu tìm hiểu trên Sát Lục Chi Bia, chân chân chính chính biến thành một chiêu kiếm pháp, một chiêu kiếm pháp trăm phần trăm phù hợp mình, cũng tăng chiêu kiếm pháp này lên tới cực hạn mà hiện nay mình có thể đạt tới.

– Tiếp đó muốn tăng uy lực của Vô Sinh Kiếm Thức lên, hoặc là tăng cường tu vi, hoặc là ma luyện sát ý gia tăng càng nhiều sát khí nữa.

Sở Mộ thầm nghĩ.

– Ngài là Sở thiên kiêu.

Sở Mộ mới ly khai Nhân Điện không lâu, đã có người đến, ngữ khí có chút tôn kính.

– Chuyện gì?

Sở Mộ nhìn sang, có thể khẳng định mình chưa từng thấy qua đối phương.

– Sở thiên kiêu, ta là người Bách Thiên Minh, phụng lệnh của Lệ minh chủ, đến mời Sở thiên kiêu tới Bách Thiên Minh làm khách.

Người Bách Thiên Minh cực kỳ có thành ý nói.

– Mời dẫn đường.

Sở Mộ nói, người khác khách khí, hắn cũng khách khí.

Người Bách Thiên Minh lập tức lộ ra vẻ vui mừng, hắn là rất rõ ràng, lúc trước ở trong Nhân thành, người của Thiên Môn, Sát Tông cùng với Vũ Văn thị tới mời, đều bị đối phương cự tuyệt, mặc dù Bách Thiên Minh không tệ, nhưng cũng chỉ có thể xem như một thế lực mới nổi, xa xa không cách nào so sánh với Top 3 thế lực lớn nổi tiếng, thậm chí chỉ có thể xếp ở trên trăm, bởi vậy mới đầu hắn không có tâm tư mời thành công.

Không nghĩ tới kết quả lại hoàn toàn ra ngoài ý định.

Thành công rồi.

– Sở thiên kiêu xin mời đi theo ta.

Người này có chút kích động nói, vội vàng quay người dẫn đường.

Từng thế lực ở trong Nhân thành, đều có cứ điểm của mình, tuy Bách Thiên Minh là thế lực do thiên tài ở ngoại giới kiến tạo, nhưng cũng không ngoại lệ.

Không bao lâu, Sở Mộ liền đi tới nơi đóng quân của Bách Thiên Minh, một lầu gỗ phong cách cổ xưa, tổng cộng có ba tầng.

Sở Mộ mới vừa đến, Lệ Thu Bạch liền mang theo thiên tài của Bách Thiên Minh nghênh đón.

– Sở huynh, ngươi đã tới.

Lệ Thu Bạch cười nói.

– Lệ huynh mời, ta tự nhiên phải đến.

Sở Mộ cũng nói.

Tỷ thí trước Sát Lục Chi Bia, cuối cùng Sở Mộ thắng Lệ Thu Bạch thua. Nhưng Sở Mộ lại không có cướp lấy vị trí Bách Thiên Minh minh chủ, để cho Lệ Thu Bạch rất cảm kích, coi Sở Mộ là bằng hữu có thể kết giao, đồng thời cũng nói rõ người Bách Thiên Minh gặp Sở Mộ như gặp Minh chủ, giống như Sở Mộ biến thành Minh chủ danh dự của Bách Thiên Minh vậy.

Đồng dạng, đối với Sở Mộ mà nói, giao hảo thiên tài của Bách Thiên Minh, cũng không phải chuyện xấu gì, dù sao không phải vạn bất đắc dĩ, ai nguyện ý kết thù lung tung chứ.

Hơn nữa bằng hữu nhiều, làm chuyện gì cũng tương đối dễ dàng.

Người Bách Thiên Minh cơ bản đều có mặt, từng cái đều là thiên tài, đám người Lệ Thu Bạch cũng biết, cũng cực kỳ tinh tường, bởi vậy không có ai ôm lấy địch ý với Sở Mộ.

Về phần Tư Ngọc Phong, nói thật, hắn ở trong Bách Thiên Minh nhân duyên rất tệ, ngấp nghé Sát Lục phù văn của Sở Mộ, sau khi muốn mua bị cự tuyệt, lại động sát niệm, như thế không có vấn đề gì, chuyện rất bình thường, mấu chốt ở chỗ, hắn tài nghệ không bằng người bị giết.

Trên lý luận, hắn là người Bách Thiên Minh, thành viên của Bách Thiên Minh tối thiểu sẽ vì hắn lấy một công đạo, Lệ Thu Bạch cũng đã làm, bất quá thất bại, thiếu chút nữa còn làm Bách Thiên Minh đổi chủ.

Cho nên, từ đáy lòng mà nói, Lệ Thu Bạch rất cảm kích Sở Mộ, dù sao, Bách Thiên Minh đích thật là tâm huyết của hắn.

Nhưng không là địch là một chuyện, có một ít người ánh mắt nhìn Sở Mộ, đều mang theo một tia chiến ý.

Tuyệt thế thiên kiêu của Nhân tộc, Kiếm Nhai lưu danh đệ nhất nhân, Sát Lục Chi Bia tìm hiểu đệ nhất nhân, đủ loại vinh quang, quang hoàn mười phần, kỳ thật thực lực như thế nào, lại không rõ ràng lắm, tự nhiên sẽ đưa tới không ít người muốn so sánh.

Làm khách, tự nhiên tránh không được mỹ thực rượu ngon.

Bách Thiên Minh ngoại trừ Tư Ngọc Phong chết mất ra, còn có 99 thiên tài, toàn bộ trình diện, nữ có nam có, đều là trẻ tuổi, từng cái đều có tu vi Tuyệt Thế cảnh, tối thiểu vượt qua một nửa có thực lực Thánh Tôn cấp, thực lực không có đạt tới Thánh Tôn cấp, cũng có tu vi Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện.

Uống rượu, Sở Mộ không sợ, một ly một ly uống hết, ai đến cũng không cự tuyệt.

– Có rượu há có thể không có kiếm.

Chương 3446: Kiếm nhiếp Bách Thiên Minh (Hạ)

Bỗng nhiên, một thiên tài của Bách Thiên Minh đứng dậy, hai con ngươi tinh mang bắn ra bốn phía, mang theo chiến ý kinh người, thẳng bức Sở Mộ:

– Ta gọi Nam Trấn, là người thứ hai sau Minh chủ, cũng tu kiếm, đặc biệt tới lãnh giáo kiếm pháp của Sở thiên kiêu.

Người thứ hai sau Minh chủ, nói cách khác, Nam Trấn này là đệ tam cao thủ của Bách Thiên Minh, đệ nhất cao thủ tự nhiên là Lệ Thu Bạch.

Nam Trấn khiêu chiến, những người khác không cảm thấy ngoài ý muốn, cũng không có ý tứ ngăn trở, ngược lại cười tủm tỉm xem kịch vui, bất quá cũng không phải cố ý, mà là muốn biết kiếm pháp của Sở Mộ như thế nào.

– Tốt.

Sở Mộ không cự tuyệt, quyền chỉ là trợ hứng, cũng thuận tiện nhìn kiếm pháp của đệ tam cao thủ Bách Thiên Minh như thế nào.

Chợt, Sở Mộ lấy một chiếc đũa làm kiếm, một kiếm đâm về Nam Trấn.

Nam Trấn cũng nhanh chóng lấy một chiếc đũa phản kích.

Không có đao thật thương thật đối kháng, mà là dùng chiếc đũa làm kiếm giao thủ.
Kỳ thật nhiều khi, đối với Kiếm Tu như Sở Mộ Nam Trấn mà nói, một chiếc đũa cũng có thể giết người.
Song phương giao thủ, lại không có dùng lực lượng khác, chỉ đơn thuần so đấu kiếm pháp, như thế, lực sát thương sẽ không lớn, hơn nữa không phải kiếm thật, lực sát thương tiến thêm một bước suy yếu.

Vị trí của Sở Mộ cách Nam Trấn hơi xa, coi như hai người kiệt lực đưa chiếc đũa ra, cũng không cách nào tiếp xúc, nhưng giờ khắc này, song phương thi triển kiếm pháp, chỉ thấy kiếm ảnh trùng trùng điệp điệp, không ngừng va chạm, tìm kiếm chỗ sơ hở trong kiếm pháp của đối phương, từ đó đánh bại đối thủ.

Nam Trấn với tư cách đệ tam cao thủ của Bách Thiên Minh, tu vi của hắn là Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, thực lực đạt đến Cực Thánh Tôn bình thường, một khi bạo phát ra, lầu gỗ này sẽ bị dỡ xuống, mà tạo nghệ kiếm pháp của hắn cũng có chút tinh thâm, dưới giao phong, Sở Mộ có thể cảm giác được, là cảnh giới kiếm pháp Địa Cảnh.

Trong Kiếm Thành ở Úy Lam Giới Vực, người cảnh giới kiếm pháp đạt tới Địa Cảnh rất ít, nhưng Úy Lam Giới Vực dù sao chỉ là một giới vực cấp thấp mà thôi, thiên tài như Nam Trấn, xuất thân từ giới vực cao đẳng, trời sinh càng có ưu thế.

Mấy lần giao thủ, Sở Mộ có thể khẳng định, cảnh giới kiếm pháp của Nam Trấn không có giấu diếm, đích thật là Địa Cảnh Trung giai đỉnh phong, có lẽ đã lắng đọng rất lâu, một khi đạt được cơ hội, liền có thể đột phá, đạt tới Địa Cảnh cao giai.

Về phần Sở Mộ, cảnh giới kiếm pháp của hắn đạt đến Thiên Cảnh, cho dù còn không có chính thức đạt tới Thiên Cảnh sơ giai, nhưng hơn đối phương rất nhiều rất nhiều.

Cảnh giới kiếm pháp Thiên Cảnh muốn tăng lên, rất khó khăn quá khó khăn, đến nay mới thôi, Sở Mộ cũng chỉ tăng lên một tia không có ý nghĩa, dù sao đến bây giờ, hắn còn chưa từng gặp được Kiếm Tu có thể ở cảnh giới kiếm pháp ngang hắn, coi như là Kiếm Thành thành chủ ở Úy Lam Giới Vực, Kiếm Tu Đại Đế cảnh kia cũng như thế.

Thiếu khuyết áp lực, khó có thể tiến bộ, một điểm nữa, Sở Mộ cũng không có gặp được kỳ ngộ có thể trợ giúp hắn tìm hiểu cảnh giới kiếm pháp, chỉ có thể dựa vào cố gắng của mình, từng chút tìm hiểu, không ngừng tiến bộ.

Giao thủ với Nam Trấn, Sở Mộ căn bản không có vận dụng toàn bộ cảnh giới kiếm pháp, bởi vì không cần, thậm chí, hắn chỉ khống chế ở Địa Cảnh Trung giai, cùng Nam Trấn không sai biệt lắm, nhưng mà, dưới cảnh giới kiếm pháp đồng dạng, Sở Mộ vẫn hơn Nam Trấn không ít.

Bởi vì cảnh giới kiếm pháp chân thật của Sở Mộ đạt đến Thiên Cảnh, Thiên Cảnh cùng Địa Cảnh, chênh lệch tựu như rãnh trời, như Đại Đế cảnh cùng Chúa Tể cảnh vậy.

Thần sắc của Nam Trấn nghiêm túc và trang trọng, không ngừng ra tay, các loại kiếm pháp biến ảo, lại thủy chung không cách nào công phá phòng ngự của Sở Mộ, chỉ thấy Sở Mộ từ đầu tới đuôi, đều không có thi triển ra kiếm pháp kỳ lạ gì, đến đến đi đi cũng chỉ mấy kiếm như vậy, thậm chí có thể nhìn ra được, chỉ là kiếm pháp cơ bản mà thôi, cho dù như thế, lại ngăn cản thế tiến công hắn.

Không chỉ Nam Trấn cực kỳ khiếp sợ, đám thiên tài khác cũng khiếp sợ không thôi, thần sắc của Lệ Thu Bạch không thay đổi, nhưng nội tâm lại như dời sông lấp biển.

Hắn đã đánh giá Sở Mộ rất cao rồi, không nghĩ tới, so với hắn tưởng tượng còn muốn vượt qua.

Nhìn ra được, Nam Trấn là hoàn toàn lấy ra tạo nghệ kiếm pháp của mình, toàn lực ra tay, nhưng đối phương lại hời hợt chống cự, gặp chiêu phá chiêu, mỗi một kiếm thoạt nhìn đều rõ ràng như vậy, đơn giản như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác lại ẩn chứa huyền diệu khó nói lên lời.

Nhìn ra được, cảnh giới kiếm pháp của hai người hoàn toàn không phải một tiêu chuẩn.

Nam Trấn tự nhiên không cam lòng, còn nữa, cảnh giới kiếm pháp của hắn ở trong bạn cùng lứa tuổi là cực kỳ cao siêu, rất khó có thể tìm được người ngang hàng, hôm nay, lại gặp một đối thủ không chỉ có thể so sánh, thậm chí còn vượt qua hắn, ngứa nghề khó nhịn, căn bản là không muốn chấm dứt.

Hắn cảm thấy, đây là một cơ hội của hắn, mình có thể mượn nhờ cơ hội này, để cho cảnh giới kiếm pháp của mình đột phá cấp độ hiện tại, đạt tới cấp độ cao siêu hơn.

Dưới đủ loại nguyên nhân, Nam Trấn tự nhiên không thể thu tay, cảm thấy được ý tứ của Nam Trấn, Sở Mộ cũng không có ý tứ thu tay lại, dứt khoát thanh toàn Nam Trấn, để cho cảnh giới kiếm pháp của hắn đột phá, như vậy đối phương tuyệt đối sẽ cảm kích mình.

Không ngừng giao thủ, ở dưới Sở Mộ có ý thức dẫn đạo, kiếm pháp của Nam Trấn không ngừng biến hóa, thi triển tất cả sở học, mỗi một lần thi triển đều có một ít biến hóa nhỏ, trong vô hình trở nên càng thêm tinh diệu.

Chợt, đũa trong tay Sở Mộ run lên, phảng phất như biến thành trăm ngàn đạo, tràn đầy trăm ngàn loại biến hóa, trong đó, tựa hồ lại ẩn chứa biến hóa vô cùng vô tận.

Sâm La Kiếm Quyết Sâm La Vạn Tượng!

Một chiêu thi triển ra, ngay cả Lệ Thu Bạch cũng bị mê hoặc, khó có thể thấy rõ hư thật, chớ nói chi là bản thân Nam Trấn rồi.

Không cách nào thấy rõ, không cách nào chống cự, chiếc đũa của Nam Trấn bị đánh rơi, chợt, chỉ cảm giác mi tâm của mình mát lạnh, tựa hồ bị cái gì đó đâm trúng, Nam Trấn biết rõ, nếu như là sinh tử chiến, trong nháy mắt đó, mi tâm của mình đã bị xỏ xuyên qua, đã bị giết chết.

Ở trong đại mộc lâu của Bách Thiên Minh, Sở Mộ dùng chiếc đũa làm kiếm, thi triển ra một chiêu Sâm La Kiếm Quyết Sâm La Vạn Tượng, lập tức đánh bại Nam Trấn.

– Ta đã biết.

Nam Trấn bỗng nhiên rống to, đứng lên, hóa thành một đạo lưu quang phi tốc rời đi, lưu lại mọi người trợn mắt há hốc mồm.

– Cái kia… Sở huynh, Nam Trấn có thể là có việc gấp.

Lệ Thu Bạch giải thích nói:

– Xin đừng nên trách.

– Hắn hẳn là có chỗ lĩnh ngộ, cảnh giới kiếm pháp muốn đột phá.

Sở Mộ khẽ cười nói, một câu, lập tức để cho không ít người hai mắt sáng lên.

– Đây là công lao của Sở huynh.

Lệ Thu Bạch nói, tuyệt không ngoài ý muốn:

– Nam Trấn là thiếu Sở huynh một nhân tình.

– Tiện tay mà thôi.

Sở Mộ nói, đối với hắn mà nói, đây thật là tiện tay mà thôi, dù sao, mặc dù có hắn đề điểm, nhưng cũng cần Nam Trấn có thể vượt qua thử thách, còn đạt đến Địa Cảnh Trung giai đỉnh phong, cách Địa Cảnh cao giai chỉ một đường, cần chính là một cơ hội.

Chứng kiến Nam Trấn thu hoạch, lập tức lại có những người khác lục tục đưa ra khiêu chiến, Kiếm Tu cũng tốt, không phải Kiếm Tu cũng được, Sở Mộ ai đến cũng không cự tuyệt, thậm chí có thời điểm dùng một chiếc đũa đồng thời đối phó nhiều người.

Người Bách Thiên Minh đều là thiên tài chân chính, tuy không bằng Sở Mộ, nhưng giao thủ luận bàn với bọn họ, cũng có thể ở trên trình độ nhất định phát ra hiệu quả ma luyện kiếm pháp cho Sở Mộ.

Đến cuối cùng, ngay cả Lệ Thu Bạch cũng xuất thủ, đương nhiên, Lệ Thu Bạch là một mình ra tay, dù sao hắn cũng là thiên kiêu, còn là Bách Thiên Minh Minh chủ, không có khả năng cùng những người khác liên thủ đối kháng Sở Mộ.

Toàn bộ Bách Thiên Minh, không có bất kỳ một người là đối thủ của Sở Mộ, hơn nữa sau khi cả đám giao thủ luận bàn với Sở Mộ, hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút thu hoạch, cái này để cho bọn hắn đều rất cảm kích Sở Mộ, uống rượu càng tận hứng.

Uống rượu ăn thịt, giao thủ luận bàn, trước sau trọn vẹn giằng co ba ngày mới chấm dứt.

Ba ngày thời gian, người của Bách Thiên Minh đều đã đồng ý địa vị đồng đẳng với Minh chủ của Sở Mộ.

Mà sau ba ngày luận bàn, Sở Mộ cũng cáo biệt mọi người, lần nữa ly khai Nhân thành, hắn ý định tiến vào Sát Lục chiến trường.

Hiện tại Sát Lục chiến trường chỉ là cấp độ bình thường, cho dù như thế, cũng có đại lượng Sát Lục Cự Thú tồn tại, còn có người của Thần tộc cùng Ma tộc, mục đích tiến vào Sát Lục chiến trường, tự nhiên là chiến đấu cùng ma luyện.

Chương 3447: Diệp Kinh Thần

Nhất là Vô Sinh Kiếm Thức, uy lực của nó lớn nhỏ cùng chung một nhịp thở với sát khí sát ý của bản thân. Vào Sát Lục chiến trường, chém giết Sát Lục Cự Thú, chém giết cường địch, như thế liền có thể tích lũy sát khí, cô đọng sát ý, trong vô hình tăng lên uy lực của Vô Sinh Kiếm Thức.

Không bao lâu, Sở Mộ rời Nhân thành, tiến về Sát Lục chiến trường.

Theo Sở Mộ ở Sát Lục giới thời gian càng dài, hiểu rõ càng nhiều, hắn không sai biệt lắm đã biết, nếu mình muốn rời Sát Lục giới là cần điều kiện gì rồi.

Hắn bất đồng những người từ ngoại giới trực tiếp tiến vào Sát Lục giới kia, những người kia đều là thông qua thông đạo cố định, hoặc là nói Thời Không Chi Môn tiến vào Sát Lục giới, nhưng Sở Mộ lại thông qua Sát Lục Vương Điện tiến vào Sát Lục giới, cả hai có khác nhau.

Nếu như hắn muốn rời Sát Lục giới, nhất định phải khiêu chiến Sát Lục Thanh Bảng, có tên bên trên, liền có thể đạt được tư cách ly khai Sát Lục giới, còn không cần thông qua Thời Không Chi Môn như người khác, trực tiếp có thể ly khai, chú ý, là tùy thời tùy chỗ có thể ly khai.

Nếu như có thể vào Top 100 của Sát Lục Thanh Bảng, hắn còn có thể đạt được một cơ hội tùy thời phản hồi Sát Lục giới, nói cách khác, mặc kệ hắn ở bên ngoài nơi nào, chỉ cần lực lượng hạn chế không cao hơn Sát Lục giới chi chủ, Sở Mộ có thể theo ý nguyện của mình, tùy thời phản hồi Sát Lục giới.

Cái này ý vị như thế nào.

Cái này ý nghĩa, Sở Mộ có một cơ hội ở lúc gặp phải sinh tử tuyệt cảnh thoát thân, loại cơ hội này, vô cùng trân quý.

Còn nếu như có thể vào Top 10, ngoại trừ đạt được tùy thời rời đi cùng tiến vào ra, còn có thể có được một tấm Sát Lục Thời Không bí lệnh, lợi dụng Sát Lục Thời Không bí lệnh kia, Sở Mộ có thể xây dựng Sát Lục Thời Không Chi Môn, để cho người có thể theo Sát Lục Thời Không Chi Môn ra vào Sát Lục giới.

Nói đơn giản, hiện tại trong từng giới vực, Thời Không Chi Môn có thể tiến vào Sát Lục giới, là người vào Top 10 trên Sát Lục Thanh Bảng lấy được Sát Lục Thời Không bí lệnh xây dựng.

Căn cứ Sát Lục giới quy định, mỗi một giới vực bất luận cao cấp trung cấp hay cấp thấp, đều chỉ có thể có được một tòa Sát Lục Thời Không Chi Môn, mà mỗi một tòa Sát Lục Thời Không Chi Môn tồn tại thời gian là một vạn năm, kỳ hạn vừa đến tự động tiêu tán, phải một lần nữa dùng Sát Lục Thời Không bí lệnh xây dựng.

Nhưng mà, muốn đạt được Sát Lục Thời Không bí lệnh, ngoại trừ phải vào Top 10 ra, còn cần một điều kiện phù hợp, kia chính là phải từ Sát Lục Vương Điện tiến vào.

Tổng kết lại, không phải từ Sát Lục Vương Điện tiến vào cùng từ Sát Lục Vương Điện tiến vào là rất khác nhau.

Người không phải từ Sát Lục Vương Điện tiến vào, phải vào trước Top 100, mới có thể có được cơ hội tùy thời ly khai Sát Lục giới, vào Top 10, mới có thể có được một cơ hội tùy thời từ ngoại giới tiến vào Sát Lục giới, vào Top 3, mới có thể có được một tấm Sát Lục Thời Không bí lệnh.

Mà người từ Sát Lục Vương Điện tiến vào, vào trước một ngàn, có thể đạt được một lần cơ hội tùy thời ly khai Sát Lục giới, vào trước 100, có thể đạt được một lần cơ hội tùy thời từ ngoại giới tiến vào Sát Lục giới, vào Top 10, thì có thể đạt được một tấm Sát Lục Thời Không bí lệnh.

Những tin tức này, cơ bản đều là từ Bách Thiên Minh hiểu rõ.Nguồn truyện audio

Đương nhiên, bọn hắn cũng không biết, Sở Mộ là từ Sát Lục Vương Điện tiến vào Sát Lục giới.

Nhiệm vụ khiêu chiến Sát Lục Thanh Bảng này kéo dài mười năm, ngày nay, bất quá mới qua một năm, Sở Mộ còn có đầy đủ thời gian đến đề thăng tu vi của mình.

Ít nhất, cũng phải để tu vi tăng lên tới Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện, lúc kia, nói không chừng có thể khiêu chiến Top 10, chỉ cần thành công vào Top 10, hắn có thể đạt được đủ loại chỗ tốt, còn có thể đạt được nhiệm vụ ban thưởng.

Tăng lên tăng lên tăng lên, còn lại tám năm, nhìn như dài, kì thực không dài, phải giành giật từng giây.

Thực lực cường đại, để cho Sở Mộ dùng tốc độ nhanh nhất nhảy vào Sát Lục chiến trường, cầm kiếm nơi tay, tìm kiếm Sát Lục Cự Thú, tìm kiếm Thần tộc Ma tộc, triển khai chiến đấu chém giết.

Trong nháy mắt Sở Mộ tiến vào Sát Lục chiến trường, trên quảng trường Nhân thành, chỗ Thời Không Chi Môn, xuất hiện một đạo thân ảnh.

Thân ảnh kia vừa xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, phảng phất như trung tâm của thế giới.

Người này tóc đen bay lên, hai con ngươi như hàn tinh trên bầu trời đêm, cực kỳ thâm thúy, thân hình thẳng tắp phóng xuất ra kiếm ý như có như không, kiếm ý kia, một khi phóng xuất ra, phảng phất như có thể kinh thiên động địa.

Người đến, là Diệp Kinh Thần!

Hạn chế ở quy định của Sát Lục giới, Đại Thiên Không giới vực thân là giới vực cao cấp, cũng chỉ có thể có được một tòa Sát Lục Thời Không Chi Môn, mà Sát Lục Thời Không Chi Môn kia không có tồn tại ở trong Thiên Không Kiếm Thần Điện, cách Thiên Không Kiếm Thần Điện rất xa, sau khi Diệp Kinh Thần xuất quan, mới không thể không nhanh chóng ly khai Thiên Không Kiếm Thần Điện chạy tới Sát Lục Thời Không Chi Môn, tiến vào Sát Lục giới.

Hôm nay, hắn rốt cục tiến vào Sát Lục giới rồi.

– Không có?

Diệp Kinh Thần đảo qua một vòng, không có phát hiện gì, liền khẽ chau mày, lập tức để cho những người nhìn chăm chú kia kinh hãi lạnh mình, phảng phất như cảm nhận được lửa giận của Thần linh.

– Người kia thật đáng sợ.

– Người này là ai?

Cả đám hồi hộp không thôi, không dám nhìn Diệp Kinh Thần nữa.

Diệp Kinh Vân là bào đệ của Diệp Kinh Thần, bởi vậy Diệp Kinh Thần lưu lại một đạo ý niệm ở trên người Diệp Kinh Vân, một khi Diệp Kinh Vân bị giết chết, hắn có thể cảm ứng được, hơn nữa nhìn rõ ràng tướng mạo của hung thủ.

Đúng là dựa vào điểm này, Diệp Kinh Thần mới có thể một mình một người xâm nhập Sát Lục giới tìm kiếm hung thủ, bởi vì hắn nhận ra tướng mạo của hung thủ, thậm chí tinh tường khí tức chấn động của hung thủ.

Dằn xuống lửa giận cùng sát ý trong nội tâm, Diệp Kinh Thần mở ra bước chân, ly khai quảng trường, bắt đầu tìm hiểu tin tức.

Hắn biết rõ, chỉ bằng vào một mình hắn muốn tìm ra hung thủ, độ khó không nhỏ, nhưng mà hắn có thể lợi dụng tài nguyên, để cho người khác tìm kiếm hung thủ thay hắn.

Không bao lâu, Diệp Kinh Thần đã tập trung vào một Đại Thánh Tôn, dùng kiếm ý cường hoành áp bách, để cho Đại Thánh Tôn kia hồi hộp không thôi, toàn thân run rẩy.

– Nhận thức người này không?truyện ma

Diệp Kinh Thần lấy ý niệm lăng không ngưng tụ ra hình ảnh của Sở Mộ, cực kỳ rõ ràng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)còn 3 bộ truyện đã được làm lại đang trong quá trình hoàn tất :)Anh em đợi chờ 1 chút nha ..!
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Trần bàn 2 ngày trước
Fix lại bộ này đi ad ơi.xin cảm ơn
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 2 ngày trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Tranban 2 ngày trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)