1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 681 [Chương 3403 đến 3407]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 681 [Chương 3403 đến 3407]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3403: Phù văn Thiên Tứ (Hạ)

Phù văn Thiên Tứ, không ai có đủ khả năng ngưng tụ ra. Hoàn thành nhiệm vụ cũng có không cách nào nhận được.

Trời ban, chính là do Thượng Thiên ban tặng. Nói trắng ra, chính là chủ của giới Sát Lục ban tặng.

Phù văn Thiên Tứ là phù văn tầng cao nhất, cũng là phù văn tốt nhất. Mỗi một người nhận được phù văn Thiên Tứ, bình thường đều có thể nhận được lợi ích lớn lao.

Nhưng phù văn Thiên Tứ lại thật sự rất ít. Trăm năm thậm chí mấy trăm năm cũng không gặp được một lần. Cho dù là xuất hiện, cũng không nhất định có thể thu được. Bởi vì thời gian phù văn Thiên Tứ tồn tại có hạn chế. Vượt qua thời gian hạn chế, sẽ không có được nữa. Nó sẽ tự mình biến mất. Còn nữa, phù văn Thiên Tứ hình như còn có một tia linh tính, sẽ tự chọn chủ.
Nói cách khác, có vài người cho dù là nhận được phù văn Thiên Tứ, cũng không nhất định có thể nắm giữ.

Chỉ có điều, bất kể nói thế nào, mỗi lần có phù văn Thiên Tứ xuất hiện, chung quy sẽ khiến vô số người tranh đoạt. Có thể nắm giữ là một chuyện, lấy tới tay trước hãy nói. Nếu chẳng may có thể thì sao?

Về phần sau khi lấy được phù văn Thiên Tứ, bản thân mình không có cách nào nắm giữ, cũng đừng có mơ tưởng suy nghĩ tới bán cho người khác. Bởi vì một khi nắm giữ thất bại, phù văn Thiên Tứ này cũng sẽ tự động biến mất.

– Mỗi lần phù văn Thiên Tứ hạ xuống, nhất định có chuyện lớn phát sinh.

– Lần trước phù văn Thiên Tứ hạ xuống, ta nhớ là nghìn năm trước.

– Không sai. Lúc đó là Sở Hoàng Cực phá kỷ lục lưu danh Kiếm Nhai. Trong các tộc đều xuất hiện thiên kiêu phá kỷ lục. Cho nên mới đưa tới phù văn Thiên Tứ.

– Lần này, Nhân tộc chúng ta có Sở Vương Đình phá kỷ lục của Sở Hoàng Cực. Các tộc khác đều lần lượt xuất hiện tình huống tương tự. Hẳn là vì thế phù văn Thiên Tứ mới xuất hiện.

Bên trong Nhân Thành, có cường giả đỉnh phong đang đứng nói chuyện với nhau.

– Đáng tiếc. Không thích hợp với chúng ta.

Mấy người đang nói chuyện với nhau, chính là Chúa Tể.

Phù văn Thiên Tứ mặc dù tốt, lại có hạn chế. Chỉ hữu hiệu đối với thực lực dưới Đại Đế. Đó cũng là một loại bảo vệ biến tướng của chủ của giới Sát Lục.

Dù sao, Tuyệt Thế Cảnh nắm giữ chính là pháp tắc. Đại Đế nắm giữ chính là đại đạo. Pháp tắc cùng đại đạo ở trên một phương diện tính chất nào đó, thật ra là giống nhau, thật giống như than chì và kim cương. Phân tử cấu tạo bên trong là giống nhau, nhưng bởi vì kết cấu khác nhau, cuối cùng đưa đến giá trị chênh lệch một trời một vực.

Cũng có thể nói, pháp tắc thật ra chính là một phần nhỏ của đại đạo, giống như là một gian phong trong một ngôi biệt thự nào đó. Còn là một gian phòng thô chưa có lắp đặt các trang thiết bị.

Thiên tài Vạn Cổ Cảnh lợi hại, nắm giữ thực lực dùng lực thậm chí đánh bại Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện. Nhưng thiên tài Đại Đế nửa bước lợi hại lại có không cách nào và so sánh được với Đại Đế chân chính.

Trước đây chủ của giới Sát Lục định ra quy định cho phù văn Thiên Tứ, cấp Đại Đế và cấp Chúa Tể không được tham dự. Đây là một loại bảo vệ biến tướng đối với Tuyệt Thế Cảnh. Dù sao, đối với người tu luyện Vạn Cổ Cảnh và Tuyệt Thế Cảnh mà nói, vô cùng quan trọng. Giống như bước vào nền tảng của cường giả cấp đại đế.

Loại bảo vệ này, khiến cho những người tu luyện Tuyệt Thế Cảnh rất cao hứng. Nhưng đối với người tu luyện Vạn Cổ Cảnh mà nói, lại là tin dữ.

Không ai có quyền.

Không có cách nào. Cho dù là người tu luyện Vạn Cổ Cảnh có duyên, cũng không có thực lực để đi tranh đoạt.

MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..

– Có đi không?

Minh Kính hỏi.

Trước đó bọn họ mơ hồ có thấy, trong đó có một đạo Ma Long huyết sắc lại rơi vào chỗ ngay phía trước bọn họ. Nhưng cụ thể lại không biết là bao xa. Nhưng tối thiểu có cơ hội.

– Đi.

Sở Mộ còn chưa nói dứt lời, thân hình đã chớp hiện, hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng lao đi.

– Chờ ta một chút.

Minh Kính vội vàng kêu lên. Hắn phát ra tất cả tốc độ, hoàn toàn không giữ lại chút nào, nhanh chóng đuổi về phía Sở Mộ.

Nếu thật sự bàn về tốc độ, Sở Mộ tất nhiên là phải thắng được Minh Kính. Nhưng hắn cũng không triển khai tốc độ cao nhất. Bởi vậy Minh Kính bay hết tốc lực, chung quy đi cùng hắn, nhanh chóng lao tới chỗ Ma Long huyết sắc rơi xuống.

Không chỉ có hai người Sở Mộ. Hễ là những người tu luyện nhìn thấy Ma Long huyết sắc rơi xuống, có người sẽ có chút suy nghĩ, có ngay cả suy nghĩ cũng không có, trực tiếp lên đường, nhanh chóng chạy đi.

Phương hướng Sở Mộ và Minh Kính đi tới, cũng có rất nhiều người khác đi tới.

Sau khi liên tục bay tới gần một canh giờ, Sở Mộ và Minh Kính mới đến nơi. Nhưng trước khi bọn họ tới, đã có hơn mười người chạy tới trước. Mỗi người đều tản ra chấn động khí tức cường đại, hết sức kinh người. Không ngờ bọn họ đều là cường giả cấp Thánh Tôn.

Lúc này mười mấy cường giả cấp Thánh Tôn đều tập trung ở bên trong một cái hố lớn rộng vài ngàn mét, bao vây xung quanh một quả cầu cực lớn đang tản ra ánh sáng màu đỏ máu. Quả cầu huyết sắc này có đường kính khoảng chừng hơn trăm thước. Mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong đó, hình như có một đạo phù văn.

Mười mấy cường giả Thánh Tôn đang không ngừng ra tay công kích này quả cầu huyết sắc, với ý đồ phá vỡ, nhận lấy được phù văn Sát Lục bên trong, cũng chính là phù văn Thiên Tứ trong truyền thuyết.

Chỉ có điều, quả cầu ánh sáng huyết sắc này lại vô cùng cứng rắn. Mặc do mười mấy Thánh Tôn ở bốn phương tám hướng ra tay công kích nó, nhưng vẫn không phá nổi. Bọn họ mạnh mẽ công kích tới phía trên quả cầu ánh sáng huyết sắc. Nhưng nhiều nhất chính đánh cho bề ngoài của quả cầu ánh sáng bị lõm xuống, tiếp theo hóa thành từng gợn sóng khuếch tán ra, hoàn toàn không có một chút tác dụng nào.

Đám người kia tất nhiên sẽ không chết tâm. Bọn họ cho rằng mức độ công kích không đủ, tiếp tục công kích, nhằm vào cùng một điểm để tiến hành công kích, nhất định có thể phá tan.

Sở Mộ nhìn mấy lần, liền nhìn ra được. Quả cầu ánh sáng huyết sắc này lần lượt phân tán lực lượng công kích ra, trải rộng đến mọi chỗ trên quả cầu ánh sáng, khiến mức độ công kích suy yếu đi trăm lần, căn bản là không có cách nào tạo thành lực đủ phá hủy nó.

Nhất thời, Sở Mộ lại suy ngẫm. Nếu tự mình ra tay, vậy phải như thế nào mới có thể phá được quả cầu ánh sáng huyết sắc.

Mỗi đòn đều sẽ bị quả cầu ánh sáng huyết sắc phân tán suy yếu. Nhìn những người khác ra tay, có người hoàn toàn tập trung lực lượng lại một điểm, cũng sẽ bị phân tán. Sở Mộ đoán chắc, cho dù là tự mình ra tay, cũng không khác lắm.

Chương 3404: Nhận chủ (Thượng)

– Sẽ bị phân tán. Trên quả cầu ánh sáng huyết sắc nhất định có lực lượng kỳ lạ. Phải phá hủy. Nhất định phải tập trung cao độ lực lượng toàn thân, trở thành càng kết cấu chặt chẽ, chống đỡ lực lượng phân tán của quả cầu ánh sáng huyết sắc.

Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn không ngừng tự suy nghĩ, không ngừng mô phỏng.

Hắn bỗng nhiên cảm giác, nếu như mình có thể nghiên cứu ra được, nhất định sẽ là một sự đột phá. Một sự đột phá trên phương diện vận dụng lực lượng. Có lẽ không thể trực tiếp tăng cường thực lực của mình, nhưng tuyệt đối có thể khiến cho mình đạt được tầng cao hơn trong phương diện vận dụng lực lượng.

Chỉ có điều, ở trên phương diện vận dụng lực lượng, Sở Mộ đã sớm đạt đến một trình độ vô cùng kinh người. Bởi vậy nếu lại muốn có sự đột phá, cũng là chuyện vô cùng khó khăn. Có lẽ không thể làm được.

Thời khắc hắn đang suy nghĩ, từ phía xa từng bóng người xuất hiện. Đang có rất nhiều người nhanh chóng chạy tới nơi này.

Lực hấp dẫn của phù văn Thiên Tứ đặc biệt lớn.

Chỉ cần có thể nắm giữ một đạo phù văn Thiên Tứ, thực lực toàn thân lập tức phải nhận được nâng cao rõ rệt.

– Tất cả đều cút ngay cho ta.

Tiếng hô dữ dội giống như sấm sét nổ vang ở bên tai của mỗi người. Khí thế vô cùng khủng khiếp đánh xuống, công kích xuống, trực tiếp trấn áp tất cả những người đang ở xung quanh ra tay đối với quả cầu ánh sáng huyết sắc. Bởi vì chênh lệch thực lực khiến cho bọn họ khó có thể nhúc nhích..

Gió to nổi lên, mây đen điên cuồng phun ra, tầng tầng lớp lớp che kín cả bầu trời. Cả một mảng lớn, giống như muốn phá hủy thành trì.

Bỗng nhiên, một đạo lôi quang chói mắt, xé rách tầng tầng lớp lớp mây đen giống như bùn chì. Trong nháy mắt lôi quang đánh xuống. Uy lực kia mạnh mẽ bá đạo, không gì bì nổi. Đó là tồn tại hoàn toàn không để ý tới gì khác.

Lôi quang này không ngờ chính là một đao quang. Một đao quang hung tàn bá đạo tuyệt luân. Một đao từ trên trời chém xuống, xé rách trời cao, muốn chém nứt cả mặt đất.

Mười mấy cường giả cấp Thánh Tôn ở bốn phía xung quanh quả cầu ánh sáng huyết sắc, sắc mặt mỗi người đều đại biến. Bọn họ vội vàng phát ra toàn bộ lực lượng, cố thoát khỏi khí thế trấn áp khủng khiếp. Trước khi đao quang bá đạo tuyệt luân chém xuống, tất cả đều bứt ra, lui về phía sau, rời khỏi quả cầu ánh sáng huyết sắc.

Gần như trong chớp mắt khi mười mấy Thánh Tôn bay ngược ra, đao quang bá đạo tuyệt luân mang theo uy thế khủng khiếp chém rách tất cả phá hủy tất cả đánh xuống. Trong nháy mắt chém xuống trên quả cầu ánh sáng huyết sắc ở cách đó trăm thước.

Mọi người chỉ thấy, ban đầu quả cầu ánh sáng huyết sắc để mặc cho mười mấy Thánh Tôn ra tay công kích cũng chỉ có lõm xuống một chút. Nhưng ở dưới đao quang vô cùng bá đạo khủng khiếp này, không ngờ nhanh chóng lõm xuống phía dưới. Đao quang ngưng tụ làm một đạo, sắc bén cường thế, đấu đá lung tung, thế như chẻ tre.

Đánh rơi đánh rơi đánh rơi!

Ánh đao kia có một loại khí phách không đánh bại quả cầu ánh sáng huyết sắc thề không bỏ qua. Quả cầu ánh sáng huyết sắc liều mạng phản kháng. Nhưng ở dưới bốn đao quang bá đạo, nó lõm xuống từng chút một, không ngừng tiến vào trung tâm của phù văn Sát Lục.

Một khi chạm đến phù văn Sát Lục này, sợ rằng quả cầu ánh sáng huyết sắc sẽ bị đánh bại.

Đây là một đao của Đại Đế nửa bước. Công kích của mấy trăm Tuyệt Thế Cảnh ở đây vẫn không có cách nào sánh ngang với một đao này. Bọn họ chỉ có thể tránh thoát, cũng chỉ có thể ngước mắt nhìn theo.

– Đao của Phách Đao Vương, quả nhiên đáng sợ.

Có người thở dài nói.

Trời đất thất sắc, toàn thế giới dường như biến mất. Duy nhất chỉ còn lại có một đạo ánh đao không ngừng chém vào trong quả cầu ánh sáng huyết sắc.

Nhưng quả cầu ánh sáng huyết sắc lại vô cùng cứng rắn, chống đỡ đao quang trùng kích, xuất hiện từng gợn sóng nhỏ, bắt đầu từ chỗ đao quang đánh xuống, khuếch tán ra. Quả cầu ánh sáng huyết sắc đang nỗ lực phân tán lực lượng của một đao kia, suy yếu phần công kích.

Một hơi thở hai hơi thở ba hơi thở…

Thời gian trôi qua từng chút một. Mỗi hơi thở cũng làm cho người ta cảm thấy dài giống như một năm vậy.

Hai mắt Sở Mộ nheo lại, đồng tử co lại giống như kiếm quang, cẩn thận nhìn chằm chằm vào chỗ đao quang cùng quả cầu ánh sáng huyết sắc tiếp xúc.

Trước đó, mười mấy Thánh Tôn này ra tay, nhưng công kích của bọn họ lại rất nhanh đã bị quả cầu ánh sáng huyết sắc phân tán hết. Quá nhanh. Sở Mộ cũng có không cách nào quan sát được. Tuy rằng người xuất thủ rất nhiều, nhưng dù sao cũng khác nhau. Một lần biến mất, tiếp tục nhìn, chẳng khác nào lại bắt đầu một lần nữa.

Hiện tại lại khác. Đao quang bá đạo cường thế, thề không bỏ qua, không ngừng cùng quả cầu ánh sáng huyết sắc đối đầu. Điều đó đã cho Sở Mộ đầy đủ thời gian và cơ hội.

Hắn vận dụng kiếm đạo bản nguyên, thị lực đạt đến mức tận cùng.

Sở Mộ dường như thấy được lực lượng phân bố bên trong đao quang kia.

Bất luận là đao pháp hay kiếm pháp hay là võ học khác, thời điểm thi triển ra, chính là phân bố và sắp xếp của lực lượng. Càng là sắp xếp cao minh, uy lực của nó lại càng cường đại. Nói cho cùng, chính là phương thức kết cấu lực lượng.

Dưới quả cầu ánh sáng huyết sắc, gợn sóng không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, liên tục không thôi, vô cùng gấp rút. Uy lực của đao quang bắt đầu không ngừng liên hệ mất thiết với nhau. Phần quả cầu ánh sáng huyết sắc lõm xuống cũng thoáng chút đàn hồi.

Trong sự mơ hồ, Sở Mộ hình như nghe được có một tiếng động. Lực lượng của quả cầu ánh sáng huyết sắc bỗng nhiên bạo phát. Trong nháy mắt đàn hồi, nó trực tiếp đánh nát đao quang đã bị suy yếu.

Đao quang nghiền nát, hóa thành vô số ánh sáng tiêu tan.

Người ở trên không trung lộ ra một tia kinh ngạc. Chỉ có điều hắn không tiếp tục có ý định xuất thủ nữa. Bởi vì một đao kia, là một đao mạnh mẽ nhất do hắn ngưng tụ lực lượng của chính mình bổ ra. Một đao như vậy còn không có cách nào đánh bại được quả cầu ánh sáng huyết sắc này. Hắn có ra lại đao nữa, cũng có không cách nào làm được.

– Phù văn Thiên Tứ xưa nay có linh tính. Không phải là người thích hợp căn bản khó có thể nhận được. Không biết ai có thể nhận được đạo phù văn Thiên Tứ này?

Phách Đao Vương âm thầm suy nghĩ. Ánh mắt lợi hại bá đạo kia đảo qua trên người của những người ở phía dưới đất, mang đến áp lực lớn lao cho.

Hai mắt Sở Mộ nhắm lại. Trong đầu hắn không ngừng hồi tưởng lại cảnh tượng trước đó. Đao quang bá đạo kia chém xuống quả cầu ánh sáng huyết sắc. Va chạm giữa hai bên.

Chương 3405: Nhận chủ (Hạ)

Hai bên hình như bị không ngừng phóng đại lại phóng đại, khiến cho Sở Mộ có thể càng nhìn thấy rõ ràng hơn phương thức vận dụng lực lượng của cả hai.

Bỗng nhiên, trong đầu có linh quang lóe lên. Hình như hắn bắt được linh cảm gì đó.

Cùng lúc đó, quả cầu ánh sáng huyết sắc bỗng nhiên chợt nhảy lên, không ngờ nhanh chóng co lại. Trong nháy mắt, nó đã co lại đến vị trung trung tâm bên trong, lộ ra một đạo phù văn đỏ như máu. Phù văn này vừa xuất hiện, liền có một loại phong quang khủng khiếp ùn ùn kéo đến khiến cho người sợ hãi. Cho dù là Phách Đao Vương cường đại nhất đang ở trên không trung, sắc mặt cũng đại biến. Hắn có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy giống như bị xuyên thủng.
Hơi thở tiếp theo, chỉ thấy phù văn này tản ra vô phong quang huyết sắc vô tận. Cực nhanh, chỉ trong nháy mắt nó liền bắn ra, lao về phía đoàn người.

– Nhận chủ!truyện ma

Tất cả mọi người hiểu rõ, đạo phù văn Thiên Tứ này muốn chọn chủ.

Sở Mộ dường như có cảm thấy. Thời khắc hai mắt hắn vừa mở, vừa vặn nhìn thấy một đạo ánh sáng huyết sắc bằng tốc độ kinh người bắn ra, trong nháy mắt tiến vào bên tỏng thân thể của hắn.

Trong nháy mắt, Sở Mộ liền biết, mình được đạo phù văn Thiên Tứ này chọn làm chủ. Nhất thời, từ bốn phương tám hướng, từng ánh mắt lợi hại hung ác đều tập trung ở trên người Sở Mộ, khiến cho hắn có một loại cảm giác da đầu tê dại. Phải biết rằng, ở đây có khoảng chừng mấy trăm cường giả cấp Thánh Tôn.

– Giao phù văn Thiên Tứ ra.

Ngay lập tức lại có người lên tiếng uy hiếp. Sát ý kinh người, bao trùm ở trên người Sở Mộ. Đó là một cường giả cấp Đại Thánh Tôn.

– Một đám ngu xuẩn.

Giọng nói của Phách Đao Vương từ trên không trung vọng xuống:

– Phù văn Thiên Tứ một khi chọn chủ, cho dù là giết chết chủ nhân của nó, cũng có không cách nào nhận được.

Vừa nghe Phách Đao Vương nói như vậy, nhất thời tâm tư của mọi người giống như bị dội một chậu nước đá.

Đúng vậy, phù văn Thiên Tứ và không giống với những phù văn Sát Lục khác. Một khi trạch chủ, lại nhận định, giết đối phương cũng vô dụng. Nhưng mỗi người ở đây đều rất tức giận. Dù sao bọn họ chạy đến nơi đây, cuối cùng lại không thu hoạch được gì. Còn phải nhìn người khác thu hoạch. Loại tâm tình này vô cùng khó chịu.

– Có thời gian không bằng tranh thủ tìm kiếm phù văn Thiên Tứ khác.

Phách Đao Vương lại nói một câu, sau đó hóa thành một đạo đao quang sắc bén, bay nhanh rời khỏi đó, đi tìm phù văn Thiên Tứ khác.

Sau khi nghe được Phách Đao Vương nói vậy, mọi người bừng tỉnh hiểu ra. Phần lớn cũng nhanh chóng rời khỏi đó.

Phần nhỏ hình như còn có chút không cam lòng. Mỗi người nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ánh mắt kia dường như muốn phân thân hắn.

Minh Kính đứng ở cách chỗ Sở Mộ không xa, trong lòng có chút lo lắng không yên. Không có cách nào. Ai bảo mỗi người ở đây đều có thực lực cấp Thánh Tôn. Bất kỳ một người nào đều có thể đánh bại, chém giết hắn.

Thần sắc Sở Mộ không thay đổi. Hắn đã biết tác dụng của một đạo phù văn Thiên Tứ này. Còn nữa, những người này lưu lại, có hơn hai mươi mấy người. Nhưng phần lớn đều là Tiểu Thánh Tôn. Có mấy người là Đại Thánh Tôn. Lấy thực lực của hắn bây giờ, hoàn toàn không sợ Tiểu Thánh Tôn. Có lẽ hắn còn không phải là đối thủ của Đại Thánh Tôn. Nhưng nếu muốn rời đi, lại không phải là chuyện gì khó khăn.

– Nếu như động thủ, ngươi không nên nhúng tay vào. Ta có nắm chắc thoát thân.

Sở Mộ truyền âm cho Minh Kính.

– Cho dù giết ngươi cũng không chiếm được phù văn Thiên Tứ. Nhưng ta chính là khó chịu.

Một Tiểu Thánh Tôn cả giận nói, trực tiếp bổ ra một chưởng. Ý của hắn chính là muốn cho Sở Mộ một bài học, trút được cơn giận.

Nhưng Sở Mộ là loại người có thể tùy ý cho người khác giáo huấn mình hay sao? Hiển nhiên không phải. Vì vậy, hắn xuất kiếm.

Ly Thương Kiếm xông ra. Kiếm quang vô cùng rét lạnh sắc bén trực tiếp cho thấy thực lực Tiểu Thánh Tôn. Kiếm quang đáng sợ trực tiếp bổ ra một chưởng do đối phương đánh tới. Thế như chẻ tre, chém giết lao đi, trong nháy mắt chém bay.

Uy lực của một kiếm này trực tiếp khiến những người khác bị dọa giật mình.

– Ngươi là ai?

Một Đại Thánh Tôn trầm giọng hỏi.

– Sở Vương Đình.

Sở Mộ không nhanh không chậm trả lời. Tên này nhất thời khiến cho sắc mặt mọi người đều đại biến.

Người đứng đầu lưu danh Kiếm Nhai, vượt qua Sở Hoàng Cực một trượng, hoàn toàn xứng đáng là tuyệt thế thiên kiêu. Thảo nào, hắn có thể lấy tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện sơ cấp đánh cho một Tiểu Thánh Tôn bị thương.

– Đi thôi. Phù văn Thiên Tứ đều đã nhận chủ.

Sau khi biết được thân phận của Sở Mộ, lại biết đặc tính của phù văn Thiên Tứ. Mọi người nhất thời không tiếp tục có tâm tư lưu lại nữa. Dù sao, cho dù là mấy Đại Thánh Tôn này cũng không có nắm chắc giữ được Sở Mộ ở lại. Mà một khi ra tay, lại không có cách nào giết chết đối phương, chính là kết thành thù hận. Tương lai, nhất định sẽ rơi vào sự trả thù của đối phương.

Một tuyệt thế thiên kiêu có thể đầu tiên lưu danh Kiếm Nhai trả thù, suy nghĩ một chút cũng thấy sởn tóc gáy.

Cuối cùng, bên cạnh hố lớn chỉ còn lại hai người Sở Mộ và Minh Kính.

– Sở huynh, chúc mừng ngươi nhận được phù văn Thiên Tứ.

Minh Kính thật lòng chúc mừng nói. Nhưng thần sắc hắn nhìn thế nào thế nào cũng thấy u oán. Bất chợt hắn bị hiếu kỳ thay thế:

– Có thuộc tính gì? Có mấy thuộc tính?

– Chỉ có một thuộc tính.

Sở Mộ nói:

– Ngưng tụ lực lượng.

Cái gọi là ngưng tụ lực lượng, chính là lực lượng của phù văn Thiên Tứ này sẽ trợ giúp Sở Mộ, khiến cho lực lượng toàn thân của hắn có thể đạt được trình độ càng ngưng tụ hơn. Điều này đối với thực lực chỉnh thể mà nói, có thể không phải là nâng cao lớn cho lắm. Nhưng đạo phù văn Thiên Tứ này lại không giống với những phù văn Sát Lục khác. Không cần mình kích phát lực lượng trong đó. Bởi vì, nó là bị động.

Đúng vậy, sau khi một đạo phù văn Thiên Tứ này chọn Sở Mộ làm chủ, lực lượng của nó liền tự nhiên có hiệu lực. Sở Mộ có thể lựa chọn có để cho lực lượng của phù văn Thiên Tứ này ảnh hưởng tới lực lượng của chính mình, khiến cho lực lượng của chính mình càng ngưng tụ hơn hay không. Lực lượng của phù văn Thiên Tứ lại sẽ không bị tiêu hao.

Như vậy có nghĩa là, Sở Mộ không cần sử dụng bí văn Sát Lục đi bổ sung đạo tiêu hao cho lực lượng ngưng tụ của phù văn Thiên Tứ này.

– Sở huynh, còn đi nữa không?

Minh Kính hỏi.

Ý của hắn chính là có còn muốn đi tìm phù văn Thiên Tứ khác hay không.

Chương 3406: Sức mạnh vô địch (Thượng)

Thông qua lần này bọn họ đã biết, đối với phù văn Thiên Tứ cũng không phải càng chạy tới sớm là càng tốt. Nó sẽ chọn chủ. Cho nên, cho dù là người đầu tiên chạy tới cũng không nhất định có thể lấy được. Lấy không được, cuối cùng lại chỉ nhìn người khác nhận được, trong lòng nhất định sẽ rất không thoải mái. Cho dù là những người trước đây không lâu cũng giống như vậy.

– Đương nhiên là đi.

Sở Mộ cười nói.

Nhận được đạo phù văn Thiên Tứ lực lượng ngưng tụ này, mặc dù không cách nào trực tiếp tăng cường thực lực của hắn, nhưng lại có thể khiến cho lực lượng của hắn càng ngưng tụ hơn. Lực lượng càng ngưng tụ, lại có nghĩa là lực công kích càng mạnh mẽ hơn. Lại phối hợp với các loại năng lực của Ly Thương Kiếm, cho dù là vật cứng mấy cũng có thể đánh bại.

Phù văn Thiên Tứ, tổng số chín mươi chín đạo, rơi ở khắp nơi bên trong Sát Lục Giới. Địa giới Nhân Thành có vài đạo. Ngoại trừ thành thị Nhân tộc ra, các thành thị Thần tộc, thành thị Ma tộc còn có các thành thị của đại liên minh Nguyên Giới, mỗi nơi đều phân chia vài đạo. Có một phần cũng rơi vào bên trong chiến trường Sát Lục.

Không thể nghi ngờ, phù văn Thiên Tứ rơi vào trong chiến trường Sát Lục, khó có thể lấy được nhất. Bởi vì bên trong chiến trường Sát Lục có rất nhiều thú lớn Sát Lục cường đại. Cường giả Đại Đế Cảnh và Chúa Tể Cảnh sẽ không xuất thủ. Muốn có được phù văn Thiên Tứ này, phải đối mặt với thú lớn Sát Lục cường đại.

Ở ngoài chiến trường Sát Lục, mặc dù có thú lớn Sát Lục sánh ngang với cấp Thánh Tôn, cũng không nhiều.

Sau khi Sở Mộ nhận được một đạo phù văn Thiên Tứ, hắn cùng Minh Kính nhanh chóng chạy xuống. Nhưng khi bọn họ đến nơi, một đạo phù văn Thiên Tứ này đã chọn chủ.

Thời khắc đang muốn tiếp tục tìm kiếm phù văn Thiên Tứ khác, Sở Mộ lại bị người chặn lối đi.
– Sở Vương Đình, giao ra phù văn Sát Lục thưởng cho ngươi trong nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai.

Người ngăn cản lối đi không ngờ là Tư Ngọc Phong lúc trước khi ở bên trong Nhân Thành đã mở miệng muốn mua phù văn Sát Lục phần thưởng của nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai. Hắn là một vị thiên tài đến từ Bách Thiên Minh, cũng là một vị chuẩn thiên kiêu.

Mấy tháng trước Tư Ngọc Phong là tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện. Hiện tại qua mấy tháng, vẫn là Tuyệt Thế Cảnh tam luyện, cũng không nâng cao rõ rệt. Dù sao tu vi đến trình độ Tuyệt Thế Cảnh. Mỗi luyện được nâng cao, cũng không có cách nào nhanh được như Vạn Cổ Cảnh.

Ngược lại tu vi của Sở Mộ làm từ Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện tăng lên tới Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện. Thực lực có sự tăng cường rõ rệt. Hắn cũng không e ngại Tư Ngọc Phong.

– Ngươi thật sự còn chưa từ bỏ ý định.

Sở Mộ thản nhiên mỉm cười.

– Ta có một ưu điểm. Một khi nhìn trúng thứ gì, lại nhất định phải lấy được vào trong tay.

Tư Ngọc Phong cười gằn nói, ánh mắt lợi hại giống như kiếm phong, muốn đâm thủng thân thể Sở Mộ.

– Ta cũng có một ưu điểm. Phàm là người thù địch vươn tay về phía ta, ta đều sẽ chém đứt.

Sở Mộ không nhanh không chậm đáp lại nói.

– Đã như vậy, chiến đấu đi. Để cho ta xem thử ngươi có tư cách gì đứng hàng đầu trên Kiếm Nhai. Giết ngươi, tất cả những thứ của ngươi đều là của ta.

Giọng nói của Tư Ngọc Phong trở nên bén nhọn, giống như ma âm xuyên não. Bất chợt, một tia kiếm quang vô cùng sắc bén phá không lao tới.

Kiếm quang này mang theo âm thanh lớn kinh người, giống như một kiếm vô hình đâm vào bên trong thế giới tinh thần, đâm vào ở sâu trong nội tâm, chấn động tâm thần.

Tư Ngọc Phong tu luyện chính là pháp tắc. Không ngờ chính là pháp tắc âm thanh.

Pháp tắc âm thanh vừa có thể tạo thành phá hủy đối với thực chất, có thể tạo thành tổn thương đối với hư ảo, trùng kích ý chí tinh thần, quấy nhiễu tâm thần, có thể ảnh hưởng vận hành khí huyết, trùng kích kinh mạch người khác, tiến hành phá hủy từ bên trong thân thể.

Nhưng Sở Mộ tu luyện chính là Cầu Chân Công, là đồng thời tu luyện ba lực lượng tinh khí thần. Hắn đạt tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện, mỗi một phương diện đều đạt tới trình độ kinh người. Tuy rằng kiếm của Tư Ngọc Phong lợi hại, nhưng cũng không cách nào ảnh hưởng đến Sở Mộ.

– Thử lực lượng ngưng tụ phù văn Thiên Tứ một lần xem như thế nào.

Sở Mộ thầm nghĩ. Ly Thương Kiếm rút ra.

Kiếm của Tư Ngọc Phong hóa thành âm thanh không chỗ nào không có mặt, trong nháy mắt lại ngưng tụ làm một gợn sóng lớn, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được tràn về phía Sở Mộ. Nó đi qua nơi nào, hư không dường như muốn vỡ vụn ra. Từng tấc đất nổ tung. Bụi bặm tung bay. Vô số cát đá ở dưới sóng âm khủng khiếp hóa thành bột mịn.

Tư Ngọc Phong từng lấy một kiếm này, đánh nát thân thể một cường giả Tiểu Thánh Tôn, biến thành mảnh vụn máu và thịt.

Nhưng Sở Mộ không phải là thực lực Tiểu Thánh Tôn tăng lên vội vàng, mà là đạt tới Tiểu Thánh Tôn đỉnh phong.

Ly Thương Kiếm hóa thành kiếm quang sắc bén, ngay lập tức phá không. Dưới tác dụng lực lượng ngưng tụ của phù văn Thiên Tứ, Sở Mộ chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân của mình ở dưới ảnh hưởng của phù văn, càng kết hợp chặt chẽ lại, giống như là bị ép lại với cường độ cao vậy.

Nếu như nói, trước đó lực lượng ngưng tụ của chính mình là mảnh gỗ con. Như vậy lúc này ở dưới ảnh hưởng lực lượng của phù văn Thiên Tứ, trực tiếp từ gỗ diễn sinh thành sắt thép, đây là một loại nâng cao về chất.

Một kiếm phá khoảng không xông ra. Hư không dưới kiếm cũng không rung chuyển mãnh liệt. Bầu trời cùng mặt đất đều hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Nhưng khi hai kiếm va chạm, trong chớp mắt, Tư Ngọc Phong lại chấn động kinh sợ phát hiện ra, lực lượng của một kiếm này lại trực tiếp bị xé rách xuyên thủng.

Kiếm quang đáng sợ phá không lao tới. Tư Ngọc Phong thấy sởn tóc gáy. Kiếm quang vung lên, quay trở lại. Từng tầng tầng sóng âm tràn tới, liên tục không dừng. Từng tầng từng tầng đan xen nhau. Hắn muốn chống đỡ một kiếm này của Sở Mộ.

Tư Ngọc Phong hiển nhiên đoán sai thực lực của Sở Mộ. Hắn tùy tiện ra tay. Nếu như hắn biết lúc này thực lực toàn thân của Sở Mộ đủ để chém giết Tiểu Thánh Tôn bình thường, hắn tuyệt đối sẽ không trực tiếp ra tay như vậy.

Nhưng đã ra tay, không có cách nào đổi ý. Hoặc là chịu tội, hoặc là tiếp tục chiến đấu.

Tầng tầng lớp lớp sóng âm kiếm khí đan xen. Ở dưới lực lượng ngưng tụ cao độ, Sở Mộ đánh ra một kiếm trời đất một đường. Năng lực của Ly Thương Kiếm lại được phát huy đến mức tận cùng, nhất thời đánh bại xé rách, tiến quân thần tốc.

Chương 3407: Sức mạnh vô địch (Hạ)

– Đáng chết!

Tư Ngọc Phong chửi nhỏ một tiếng, kích phát lực lượng của phù văn Sát Lục.

Hắn nắm giữ ba đạo phù văn Sát Lục. Mỗi một đạo đều đạt tới cấp Thanh Đồng ngũ giai, ẩn chứa lực lượng không tầm thường. Trong đó có một đạo, chính là phù văn Sát Lục chủ yếu phòng ngự. Sau khi thi triển, lập tức ở trước toàn thân hắn ngưng tụ thành một tấm lá chắn hình tròn cực lớn, đủ để chống đỡ công kích của cấp bậc Tiểu Thánh Tôn không bị phá hủy.

Kiếm của Sở Mộ lao tới. Một kiếm đâm tới trước sau không có biến hóa chút nào.

Trong nháy mắt, lực lượng của phù văn Sát Lục ngưng tụ ra thành tấm lá chắn liền bị đâm trúng. Lấy chỗ mũi kiếm tiếp ráp làm trung tâm, từng vết nứt nhanh chóng tràn ra. Trong chớp mắt vết nứt đã trải rộng cả mặt tấm lá chắn, làm cho tấm lá chắn bị nghiền nát. Lực lượng mạnh mẽ trùng kích. Tư Ngọc Phong nhanh chóng lui về phía sau.

Phù văn Chân Đạo!

Phù văn chấn động sát ý!

Hai phần mười vạn của kiếm đạo bản nguyên!

– Toái Thiên Vân!

Sở Mộ quát khẽ một tiếng, Ly Thương Kiếm giơ lên thật cao. Tất cả lực lượng phun mạnh ra ngoài. Lại một kiếm chém xuống.

Chớp mắt, kiếm quang bá đạo kinh người dường như đánh nát vô số mây trắng trên vòm trời, bao trùm phạm vi ba nghìn thước. Dường như tất cả mọi thứ trong phạm vi ba nghìn thước đều bị nghiền nát ở dưới một kiếm bá đạo này.

Tiếp theo, vô số mây trắng sau khi bị nghiền nát lại cuộn trào mãnh liệt, ngưng tụ ra giống như kiếm, lại giống như cánh trời hạ xuống.

Kiếm quang phách đạo bao trùm phạm vi ba ngàn mét vuông ngưng tụ thành một đạo kiếm quang cực lớn, phóng lên cao chém xuống.

Đây là kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ tứ trọng.

Kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ tứ trọng chẳng khác nào trình độ Cực Thánh Tôn. Đương nhiên, lấy thực lực Sở Mộ bây giờ cũng chỉ có thể phát huy ra phần nhỏ uy lực trong đó, nhưng vô cùng mạnh mẽ.

Dưới lực lượng ngưng tụ của phù văn Thiên Tứ, khiến cho uy lực kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ tứ trọng ngưng tụ với cường độ cao. Một đòn cánh trời buông xuống ban đầu đã biến thành một kiếm quang cực lớn chém xuống.

Dưới một kiếm chém xuống, sức mạnh vô địch!

Hư không hình như nổ tung. Dưới áp lực vô cùng khủng khiếp, Tư Ngọc Phong vô cùng kinh hãi, sắc mặt tái nhợt. Ở sâu trong nội tâm hắn hiện lên một sự hối hận. Hắn hối hận vì sao mình lại muốn ra tay đối với người này.

Một kiếm bá đạo tuyệt luân này, đánh tan một tia may mắn trong lòng hắn.

Nhưng dù sao Tư Ngọc Phong cũng là thiên tài cấp chuẩn thiên kiêu. Bản thân hắn đã trải qua trăm trận chiến. Hắn biết càng là những lúc này, hắn càng không thể hối hận càng không thể sợ hãi.

– Phù văn nghiền nát!truyện Ma Tu audio

Không chút do dự, Tư Ngọc Phong nghiền nát tất cả ba đạo phù văn Sát Lục ngũ giai cấp Thanh Đồng. Sau khi nghiền nát, ba lực lượng cường đại hiện lên, rót vào trong thân thể, nhanh chóng tràn ngập trên người Tư Ngọc Phong. Trên người hắn xuất hiện một chiếc áo giáp do vô số tấm chắn nhỏ xây dựng thành. Lực lượng của hắn và uy lực pháp tắc âm thanh do hắn nắm giữ cũng nhận được sự nâng cao cực lớn. Trong lúc nhất thời, thực lực hắn tăng vọt, khí thế trùng thiên.

Cánh tay Sở Mộ chấn động. Nhất thời, kiếm quang của Ly Thương Kiếm hóa là màu lam. Một tòa ảo ảnh thế giới thâm thúy màu xanh lam với kích thước chừng hơn một trăm thước hạ xuống, trong nháy mắt trấn áp xuống. Lực lượng của nó đều dung nhập vào bên trong kiếm quang cực lớn đang chém xuống, làm cho màu sắc của kiếm quang trong nháy mắt đã thay đổi, biến thành màu lam đậm.

Lấy thế giới màu xanh đậm của kiếm thuật Vấn Đạo thúc đẩy kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ tứ trọng!

Trấn áp!

Lực lượng khủng khiếp. Tư Ngọc Phong tiếp nhận lực lượng sau khi nhận được nâng cao cực lớn muốn phản kháng chợt dừng lại. Kiếm quang màu lam đậm đã chém xuống.

Tấm lá chắn áo giáp trên người Tư Ngọc Phong, ở dưới lực lượng bá đạo khủng khiếp, từng mảnh bị nghiền nát. Thân thể hắn chấn động. Máu từ trong miệng, trong mũi phun mạnh ra ngoài.

Lực lượng của một kiếm này không ngờ đã đạt tới Tiểu Thánh Tôn cực hạn, vượt qua giới hạn tiếp nhận cao nhất của Tư Ngọc Phong.

Tư Ngọc Phong có thể nghe được tất cả xương cốt nội tạng máu của mình v.v ở dưới áp lực khủng khiếp phát ra rên rỉ. Đây là tiếng rên rỉ ở dưới áp lực không có cách nào tiếp nhận được.

– Dừng tay… Ta là người của Bách Thiên Minh… Ngươi không thể giết ta…

Một chữ cuối cùng vừa nói ra, đã trở thành tắt tiếng. Kiếm quang màu lam đậm cực lớn chém xuống, sức mạnh vô địch, trong nháy mắt đánh nát thân thể của Tư Ngọc Phong, biến thành mảnh vỡ. Vô số mảnh vỡ lại đang dần mờ nhạt, biến mất ở dưới lực lượng lực lượng khủng khiếp của kiếm quang.

Nói cách khác, Tư Ngọc Phong người này, ở ngay dưới kiếm của Sở Mộ, hóa thành hư vô. Nhưng nhẫn không gian và kiếm của hắn lại được bảo vệ, giữ lại.

– Những người này đều cùng một tính tình.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Diệp Kinh Vân ra tay với hắn, thời điểm bị hắn giết chết, cũng là nói ra những lời tương tự. Cái gì mà gia tộc là, cái gì mà thế lực thế nào, có núi dựa lớn thế nào. Tư Ngọc Phong này cũng như vậy. Nhưng vậy thì tính sao? Hễ là kẻ địch liền giết chết. Đây là nguyên tắc đối địch trước sau như một của Sở Mộ.

– Sở huynh…

Minh Kính nói cũng có chút run rẩy. Hắn đương nhiên nhìn ra được thực lực Tư Ngọc Phong không tầm thường. Nhưng người như vậy lại bị một kiếm của Sở Mộ giết chết. Nói rõ thực lực của Sở Mộ càng cường đại hơn so với hắn tưởng tượng:

– Muội muội ta không chỉ có lớn lên xinh đẹp, hơn nữa tinh thông nhiều tài nghệ, xứng với cái danh thục nữ nhân tài ba. Người thích muội muội ta có thể quay xung quanh giới vực Đại Thiên Không ba vòng. Nhưng ta trước sau vẫn cảm thấy, Sở huynh tương đối thích hợp.

– Ha hả.

Sở Mộ chỉ cười.

– Ha hả là có ý gì? Ta thế nào lại có cảm giác Sở huynh đang mắng ta.

Minh Kính nói.

– Không có chuyện này.

Sở Mộ cười nói:

– Đi thôi, đi tìm phù văn Thiên Tứ khác.

– Tìm thì phải tìm. Nhưng ngươi cảm thấy muội muội ta như thế nào? Rất tốt đi.

Minh Kính đuổi theo, tiếp tục nói.

Tư Ngọc Phong chặn đường ra tay đến tử vong, đối với Sở Mộ mà nói, chỉ là một nhạc đệm nhỏ mà thôi. Nhưng không lâu sau đó, chuyện này sẽ bị Bách Thiên Minh biết được.

Bởi vì cuộc chiến đấu giữa Sở Mộ cùng Tư Ngọc Phong bị người khác thấy. Bọn họ và Sở Mộ lại không có quan hệ gì, tất nhiên sẽ không che giấu tin tức, mà truyền tin tức này ra.

Khi đó, lại dẫn phát ra càng nhiều xung đột hơn.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)còn 3 bộ truyện đã được làm lại đang trong quá trình hoàn tất :)Anh em đợi chờ 1 chút nha ..!
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Trần bàn 1 ngày trước
Fix lại bộ này đi ad ơi.xin cảm ơn
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 2 ngày trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Tranban 2 ngày trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)