1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 677 [Chương 3383 đến 3387]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 677 [Chương 3383 đến 3387]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3383: Cầu kiếm (Hạ)

Càng là linh kiếm cường đại, lại càng có năng lực đặc biệt của nó. Ví dụ như có vài linh kiếm sẽ có tăng tường đối với tốc độ xuất kiếm. Có vài linh kiếm lại tăng cường đối với lực lượng xuất kiếm v.v.

Nâng cao lực lượng và tốc độ, là nâng cao tương đối thường gặp. Sắc bén coi như là năng lực tương đối thường gặp. Một ít năng lực đặc biệt ví dụ như hút máu hoặc làm cho đối phương suy yếu lại rất ít thấy, đồng thời trân quý dị thường.

Nhưng tuyệt đại đa số linh kiếm đều chỉ có một loại năng lực. Đồng thời nắm giữ hai loại năng lực, xem như là ít hơn. Nắm giữ ba loại lại càng hiếm thấy.

Sau khi nghe được Sở Mộ nói vậy, Trương lão có chút trầm mặc.

– Quý khách, linh kiếm ngài yêu cầu, Kiếm Đỉnh Các thật sự có một thanh.

Trương lão thong thả nói:

– Chỉ có điều, Kiếm Đỉnh Các chúng ta có quy định của Kiếm Đỉnh Các, muốn có được loại linh kiếm cao cấp nhất này, không có cách nào thu được thông qua phương thức mua.

– Vậy phải như thế nào mới nhận được?

Sở Mộ hỏi.

– Quý khách nhất định muốn thử?

Trương lão không có nói rõ, lại hỏi ngược một câu.

– Có gì không thể?

Giọng điệu Sở Mộ thản nhiên, lại để lộ ra một loại phong quang.

– Nếu như thế quý khách xin mời đi theo ta.

Trương lão nói. Hắn đứng dậy, liền dẫn theo Sở Mộ đi tầng lầu cao hơn. Kiếm thị Tiểu Thiến không có tư cách này.

Đi tới một tầng cuối cùng của Kiếm Đỉnh Các, Sở Mộ thấy được bốn phía xung quanh đều có kệ kiếm. Trên kệ kiếm có kiếm. Cũng có kệ kiếm lại không có kiếm. Nhưng những kệ kiếm không có kiếm c, ngoại trừ kiếm tên ra, còn có tên của một người.

– Kiếm khí ở đây đều kiếm khí đứng đầu trong Kiếm Đỉnh Các chúng ta, đồng thời độc nhất vô nhị. Tất cả đều là tác phẩn có thể truyền lại cho hậu thế.

Giọng điệu của Trương lão tràn ngập tự hào và kiêu ngạo.

– Ngươi xem, mỗi một người lấy danh kiếm từ nơi này đi, đều sẽ lưu lại tên của bọn họ ở chỗ này.

Trương lão chỉ vào những kệ kiếm để không, nói:

– Đồng thời, muốn lấy kiếm ở đây đi, nhất định phải lưu lại tên của mình ở dưới kệ kiếm. Đây là một loại thử thách. Chính là một loại thử thách và lựa chọn của bản thân thanh kiếm.

– Kiếm tu ưu tú lựa chọn kiếm. Kiếm khí ưu tú cũng sẽ chọn kiếm tu.MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..

Cuối cùng, Trương lão còn bổ sung một câu.

Thật ra, cũng không phải bất kỳ người nào đều có thể tới nơi này. Sở dĩ Trương lão sẽ dẫn Sở Mộ, kiếm tu Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện sơ cấp tới nơi này, là bởi vì một loại trực giác và hiếu kỳ ép buộc. Dù sao Sở Mộ mang đến không ít ma binh và thần giáp. Xem như là một khoản giao dịch không tệ, khiến cho tâm tình hắn rất vui vẻ.

Sở Mộ nhìn kỹ đi, bỗng nhiên thấy cái tên dưới một kệ kiếm để trống.

Sở Hoàng Cực!

Sở Hoàng Cực lấy được kiếm khí, tên là Vương Cực.

Vương Cực. Hoàng Cực. Kết hợp với nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.

– Trương lão, ta có thể nhận được một thanh linh kiếm ở đây sao?

Sở Mộ hỏi.

– Quý khách xem thử.

Trương lão không vạch rõ, mà chỉ cười nói. Đây là hắn đang thử thách Sở Mộ.

Sở Mộ mỉm cười không từ chối, quét mắt nhìn qua một cái. Hắn liền nhắm hai mắt, cẩn thận cảm ứng.

Phàm là linh kiếm, nhất định có linh tính của nó. Càng là linh kiếm cao giai, tất nhiên linh tính lại càng mạnh mẽ. Ví dụ như linh kiếm hạ phẩm, linh tính bình thường, không bằng trung phẩm. Linh kiếm trung phẩm linh tính cũng bình thường không bằng thượng phẩm. Thượng phẩm lại không bằng cực phẩm.

Nhưng có một vài linh kiếm tương đối đặc biệt. Ở thời điểm hạ phẩm, linh tính của nó đã đủ để sánh ngang với trung phẩm. Như vậy sau khi linh kiếm trưởng thành, bình thường sẽ càng cường đại hơn, có tư cách thành tựu linh kiếm cao cấp nhất, trở thành danh kiếm truyền lại đời sau.

Thế giới Thâm Lam và bên trong Cổ Thần Giới, linh kiếm bình thường phải tự mình nuôi dưỡng mới có thể đạt được cấp bậc tốt nhất. Nhưng ở Bản Nguyên Nguyên Giới lại không phải trải qua loại tình huống này. Dù saobản thân mình tẩm bổ nuôi dưỡng linh kiếm tốc độ rất chậm thời gian rất dài. Bởi vậy, bao giờ cũng gặp phải một ít phương pháp kỳ lạ tới thay thế, đồng thời hiệu quả không có hoàn toàn giảm sút.

Dựa vào cảnh giới kiếm pháp cao siêu của bản thân, Sở Mộ cẩn thận cảm nhận mỗi thanh linh kiếm ở đây, tìm kiếm ra một thanh kiếm thích hợp nhất với mình.

Cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ đã cao tới Thiên cảnh. Đây là một độ cao mà vô số kiếm tu cả đời vẫn không có cách nào đạt được.

Hắn cẩn thận cảm ứng danh kiếm ở bốn phía xung quanh. Mỗi thanh anh kiếm đều có khí tức của riêng mình.
Trương lão không nói gì, mà chỉ đứng nhìn. Đây không phải là kiếm thử thách, mà là một thử thách nho nhỏ của hắn. Nếu như đối phương vẫn không có cách nào phân biệt ra được, vậy sẽ làm hắn cảm thấy thất vọng, bị hắn phán đoán không có tư cách có được một thanh danh kiếm ở nơi đây.

Không bao lâu, Sở Mộ liền dựa vào cảnh giới kiếm pháp cao siêu của mình, tìm ra ba thanh danh kiếm thích hợp với mình. Nhưng hắn chỉ có thể có được một thanh kiếm. Đây là quy định của Kiếm Đỉnh Các.

Sở Mộ phải từ trong ba thanh danh kiếm ở đây, lựa chọn ra một thanh kiếm.

Vì để lựa chọn càng chính xác hơn, Sở Mộ điều động một tia lực lượng kiếm đạo bản nguyên.

Kiếm đạo bản nguyên là lực lượng kiếm tu Chúa Tể mới có. Đối với kiếm, nó có nhận biết có kinh người.

Cẩn thận cảm ứng và so sánh, cuối cùng, Sở Mộ lựa chọn một trong ba thanh danh kiếm. Hai mắt hắn mở ra, có tinh quang chớp hiện. Hắn tập trung vào một thanh danh kiếm này.

– Trương lão, ta lựa chọn thanh kiếm này, Ly Thương.

Sở Mộ nói.

– Ly Thương.

Trương lão lộ ra biểu tình kinh ngạc. Hình như hắn cảm thấy giật mình khi thấy Sở Mộ lựa chọn thanh kiếm này:

– Ta còn cho rằng quý khách sẽ chọn Truyền Phách Kiếm.

Sở Mộ nhìn về phía Truyền Phách Kiếm. Đây chính là một trong ba thanh kiếm trước đó hắn đã lựa chọn.

– Truyền Phách Kiếm thực sự là rất tốt. Nhưng ta cảm giác Ly Thương thích hợp với ta hơn.

Sở Mộ cười nói: “Nếu như có thể lựa chọn hai thanh, ta cũng muốn cả Truyền Phách Kiếm.

– Ha ha, quy định của Kiếm Đỉnh Các không thể phá.

Trương lão cười nói:

– Nếu quý khách lựa chọn Ly Thương Kiếm, như vậy mời quý khách khắc tên họ của mình vào dưới kiếm kệ của Ly Thương Kiếm.

Tên họ của mình trước mắt có vài phần tương tự với lưu danh Kiếm Nhai. Chỉ có điều đây là thử thách thuộc về bản thân thanh kiếm. Thử thách chính là tổng hợp các phương diện như cảnh giới kiếm pháp, kiếm pháp rèn luyện hàng ngày, trình độ nắm giữ kiếm đạo nắm giữ trình độ v.v của kiếm tu.

Chương 3384: Ly Thương (Thượng)

Kiếm tu ưu tú lựa chọn thanh kiếm thích hợp với mình. Thanh kiếm ưu tú cũng sẽ chọn kiếm tu thích hợp với mình. Đây là một quá trình hỗ trợ lẫn nhau.

Chỉ có chọn đúng kiếm, mới có thể phát huy sở học của mình đến mức tận cùng. Chỉ có lựa chọn đúng kiếm tu, mới có thể khiến cho bản thân thanh kiếm thể hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn năng lực mình nhận được.

Sở Mộ đi tới trước mặt Ly Thương Kiếm, dùng tay phải nâng nó lên. Mặc dù đối với hắn, vận dụng tay phải hay vận dụng tay trái không có gì khác nhau, nhưng bao giờ hắn cũng quen lấy tay phải làm chủ.

Hắn khép ngón tay giống như kiếm, trong nháy mắt điểm ra.

Ở dưới một điểm kiếm đạo bản nguyên, Sở Mộ lấy cảnh giới kiếm pháp cao tới thiên cảnh, dung nhập phong cách kiếm đạo của mình ra tay, xẹt qua chỗ trống ở phía dưới kiếm kệ của Ly Thương Kiếm.

Vừa ra tay, Sở Mộ lại cảm nhận được sức cản cực lớn. Đây là lực cản tới từ bản thân Ly Thương Kiếm. Một sức cản có thể dùng lực lượng cường đại mạnh mẽ phá tan. Nhưng làm vậy sẽ không có cách nào nhận được sự tàn thành của Ly Thương Kiếm.

Ở dưới khí tức lực lượng kiếm đạo bản nguyên cảu Sở Mộ, sức cản chấn động một hồi, sau đó nhanh chóng suy yếu. Đù sao đây chính là lực lượng chí cao thuộc về Chúa Tể kiếm đạo. Ly Thương Kiếm dù có lợi hại hơn nữa, chẳng qua cũng là thuộc về trình độ linh kiếm.

Dưới sự nhượng bộ của sức cản, ngón tay Sở Mộ dễ dàng tiếp xúc tới chỗ trống trên kệ kiếm, chậm rãi viết.

Ở trên con đường thư pháp, Sở Mộ có bỏ chút công phu. Lấy ngộc tính kinh người và cảnh giới cao siêu cùng với khả năng khống chế cực hạn đối với lực lượng của chính mình, hắn muốn viết ra chữ đẹp, căn bản cũng không phải là chuyện gì khó khăn.

Chữ thứ nhất ở dưới ngón tay Sở Mộ được khắc ra.

Sở!

– Họ Sở.

Trương lão vẫn nhìn chăm chú. Thời điểm nhìn thấy chữ thứ nhất, trong lòng hắn thóng động.

Bất chợt, dưới ngón tay Sở Mộ xuất hiện chữ thứ hai.

– Vương!

– Sở Vương!

Trương lão khẽ nhíu mày, nhìn Sở Mộ tiếp tục khắc. Hắn biết trong tên còn có chữ thứ ba.

– Chẳng lẽ là…

Hai mắt Trương lão không tự chủ được trợn tròn. Bởi vì hắn nghĩ đến một cái tên. Trong lòng hắn không thể khống chế được, cảm thấy kích động.

– Đình!

Một chữ cuối cùng.

Trương lão giống như bị sấm sét trực tiếp công kích, toàn thân run lên đến mức cừng đờ. Trong lòng hắn run rẩy không có cách nào hình dung được, giống như có sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.

– Sở Vương Đình!

– Đứng đầu lưu danh Kiếm Nhai, cao hơn Sở Hoàng Cực một trượng.

Dù thế nào, Trương lão cũng thật sự không ngờ được, người tới Kiếm Đỉnh Các cầu kiếm lại có thể là hắn.

Kiếm Đỉnh Các thật sự là một trong những nơi buốn bán kiếm khí bảo vật lớn nhất ở Nhân Thành. Điều này không sai. Nhưng nếu có Sở Hoàng Cực, Sở Vương Đình nhân vật lưu danh như vậy tới đây, cũng là một chuyện vô cùng vinh hạnh.

Mà danh kiếm của Kiếm Đỉnh Các có thể tặng cho người như vậy, cũng là một sự vinh hạnh.

Sở Vương Đình!

Ba chữ rơi vào trên kệ kiếm, luận về sắc sảo, phong quang ép người.

Trong hơi thở tiếp theo, Ly Thương Kiếm trên kệ kiếm tự động bay lên, bắn về phía Sở Mộ, giống như một con yến non quay về tổ.

Tay phải của Sở Mộ nắm chặt, cầm chuôi kiếm của Ly Thương Kiếm, cẩn thận quan sát.

Chiều dài của Ly Thương Kiếm, tính toán một chút, ước chừng là một thước. Lấy chiều cao của Sở Mộ, vừa vặn thích hợp. Phần bảo hộ tay gần thân kiếm rất rộng. Độ rộng khoảng gần hai ngón tay khép lại. Từ phần cùng lại từ từ đi tới giữa co lại. Dường cong đặc biệt tuyệt mũy. Mũi kiếm kéo dài, thu hẹp, thoạt nhìn vô cùng sắc bén, ánh lên một điểm hàn quang kinh người.

Thân kiếm dày nhất chính là ở phần che tay phân chia với lưỡi kiếm, khoảng gần nửa ngón tay, Cũng càng đi tới cuối càng mỏng. Tới chỗ mũi kiếm, lai mỏng giống như tờ giấy. Nhưng mỏng lại không ảnh hưởng đến độ cứng và tính dẻo dai của kiếm.

Thân kiếm Ly Thương Kiếm có màu đỏ như máu. Mũi kiếm lại có đường vân bất quy tắc với hàn quang bắn ra bốn phía, giống như cuộn sóng, lại giống như lông chim, gián đoạn.

Ngón tay Sở Mộ nhẹ nhàng lướt qua ở phía trên thân kiếm Ly Thương Kiếm, cảm nhận hàn ý lạnh lẽo ở trong đó, lại có một ôn nhu ngưỡng mộ, giống như lính tính của hài đồng, nhảy nhót không dừng.

Ly Thương Kiếm nhận chủ, là mình nhận thức Sở Mộ làm chủ.

Sau khi nhận chủ, Sở Mộ càng biết rõ ràng hơn năng lực của Ly Thương Kiếm.

Năng lực đầu tiên là bền vững kiên cố.

Bền vững kiên cố có thể làm cho độ cứng của một thanh kiếm càng cao hơn. Thời điểm đấu chém hoặc chém giết mục tiêu, càng không dễ dàng bị hao tổn. Nhưng chỉ đơn thuần theo đuổi độ cứng lại khiến cho thanh kiếm trở nên dễ bị rạn nứt. Bởi vậy, tính dẻo dai cũng đặc biệt cần có. Bền vững kiên cố chính là khiến độ cứng đạt đến mức tận cùng. Tính dẻo dai có thể khiến sự kết hợp đạt đến mức tận cùng.

Năng thứ hai lực là cực phong. Cái gọi là cực phong, chính là độ sắc bén cực hạn. Đây là năng lực Sở Mộ rấ thích. Sắc bé kinh người có thể dễ dàng xuyên thủng phòng ngự của mục tiêu, tạo thành tổn thương lớn hơn cho mục tiêu.

Năng lực thứ ba là phá giáp. Năng lực này là nhằm vào phòng ngự giáp cứng, giáp mềm của áo giáp v.v. Có thể dễ dàng phá vỡ phòng ngự của áo giáp. Kết hợp với cực phong, lại càng mạnh mẽ kinh người.

Năng lực thứ tư là xé rách. Năng lực này, tên cũng giống như ý nghĩa, chính là có thể xé rách mục tiêu. Kết hợp ba loại năng lực cực phong, phá giáp xé rách, khiến cho lực sát thương của Ly Thương Kiếm đạt tới cực hạn kinh người.

Năng lực thứ năm là tốc độ. Kiếm của Sở Mộ luôn luôn theo đuổi tốc độ và lực lượng. Tốc độ ắt không thể thiếu. Nhất là bây giờ hắn nắm giữ kiếm thức trời đất một đường và ở dưới tình huống kiếm pháp Bạch Câu, tăng tốc độ xuất kiếm là điều càng cần phải có. Cho nên năng lực này vô cùng có tác dụng.

Đúng vậy, Ly Thương Kiếm có đầy đủ năm loại năng lực, là một mấy thanh linh kiếm cực phẩm có năng lực tối đa trong tất cả các danh kiếm của Kiếm Đỉnh Các. Trong đó Truyền Phách Kiếm cũng có đầy đủ năm loại năng lực. Nhưng khác với Ly Thương Kiếm. Trong Truyền Phách Kiếm có một loại năng lực khác chính là trọng áp. Năng lực này rất thích hợp để vận dụng một chiêu kiếm thức thế giới màu xanh đậm.

Đáng tiếc, bên trong các danh kiếm của Kiếm Đỉnh Các, chỉ có thể lựa chọn một thanh mà thôi. Nếu không Sở Mộ dự định lấy cả hai thanh.

Chương 3385: Ly Thương (Hạ)

Không thể nghi ngờ, linh kiếm nắm giữ năm năng lực như vậy, vô cùng hiếm có. Giá trị của nó rất lớn. Sở Mộ hiện tại cũng không thể mua được. May là, quy định của Kiếm Đỉnh Các chính là như vậy. Muốn loại danh kiếm có thể truyền lại đời sau, vậy phải tiếp nhận khiêu chiến. Qua được, sẽ có tư cách thu được, không cần trả bất kỳ phí tổn nào.

Vì vậy, Sở Mộ nhận được Ly Thương Kiếm.

Năng lực của thanh kiếm này vượt xa so với Tuyết Dạ Kiếm vô số lần. Dù sao Tuyết Dạ Kiếm mặc dù là linh kiếm thượng phẩm, nhưng năng lực cũng chỉ có một loại là phong quang. So sánh ra còn kém cả cực phong của Ly Thương Kiếm.

– Có thể, ta có thể dùng kiếm đạo bản nguyên tới rèn luyện Ly Thương Kiếm.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Hắn chưa bao giờ dùng qua kiếm đạo bản nguyên tới rèn luyện Tuyết Dạ Kiếm. Bởi vì hắn cho rằng Tuyết Dạ Kiếm không có tiềm lực đó. Nhưng Ly Thương Kiếm lại khác. Nó là kiếm khí chưa lên cấp Đại Đế, có thể đang đợi thăng cấp, nhưng lại có đầy đủ năm loại năng lực vô cùng kinh người. Tất cả năm năng lực đó, Sở Mộ đều cần.

Kiếm khí có đầy đủ năng lực ít nhiêu có liên quan trực tiếp đến đẳng cấp mạnh hay yếu.
– Chúc mừng quý khách nhận được Ly Thương Kiếm. Đây là kiếm khí tốt nhất trong các linh kiếm ở Kiếm Đỉnh Các chúng ta.
Trương lão cười nói. So với trước đó, rõ ràng thái độ của hắn đã tốt hơn rất nhiều. Bởi vì hắn đã biết thân phận của Sở Mộ.

Sở Vương Đình!

Ba chữ này đại biểu chính là tiềm lực vô hạn và tương tai chỉ cần không ngã xuống, sẽ chính là tồn tại gây áp lực cho vô số thiên tài.

– Cảm ơn Trương lão, cảm ơn Kiếm Đỉnh Các.

Sở Mộ cười nói. Hắn rất hài lòng về Ly Thương Kiếm. Cái thanh Ly Thương Kiếm này tối thiểu có thể nâng cao lực công kích của hắn được nâng cao lên ba thành. Nói cách khác, ở dưới tình huống vận dụng phù văn Sát Lục và Ly Thương Kiếm, hiện tại hắn có thể mặt đối mặt đánh một trận với cường giả Tiểu Thánh Tôn bình thường.

– Quý khách, đây là Kiếm Đỉnh Lệnh tối cao của Kiếm Đỉnh Các chúng ta. Chỉ có những người có cống hiến đặc biệt đối với Kiếm Đỉnh Các mới có tư cách nhận được.

Trương lão lấy ra một khối lệnh bài có hình dáng bên ngoài đặc biệt, giống như là bản thu nhỏ của kiến trúc Kiếm Đỉnh Các:

– Kiếm Đỉnh Lệnh tối cao không những sử dụng được ở bên trong giới Sát Lục, mà ở bên ngoài giới Sát Lục, chỉ cần nơi nào có Kiếm Đỉnh Các, đều có thể sử dụng được, nắm giữ quyền lợi cực cao…

Trương lão đặt Kiếm Đỉnh Lệnh chí cao xuống, giải thích tác dụng của nó một hồi. Điều này khiến cho Sở Mộ cảm thấy hết sức kinh ngạc. Chỉ có điều hắn không từ chối, trực tiếp tiếp nhận. Sau này có thể sử dụng được cũng không chừng.

Ma binh thần giáp xử lý xong, lại cầu được một thanh danh kiếm khiến cho hắn cảm thấy cực kỳ thoả mãn. Rõ ràng thanh kiếm này có thể tăng cường thực lực bản thân. Thu hoạch của chuyến này không thể nói là không lớn.

Tiếp theo, Sở Mộ tất nhiên là phải nâng cao tu vi của mình, tăng cường thực lực của mình, để hoàn thành nhiệm vụ thứ ba. Cũng chính là nhiệm vụ trong vòng mười năm tiến vào Sát Lục Thanh Bảng của Nhân Thành.

Thời gian nhiệm vụ là mười năm, hiện tại đã qua gần nửa năm. Còn lại chính là hơn chín năm. Nhưng trên Sát Lục Thanh Bảng của Nhân Thành, mỗi người tối thiểu nắm giữ thực lực Đại Thánh Tôn. Nói cách khác, Sở Mộ muốn tên nằm trên Sát Lục Thanh Bảng của Nhân Thành, đầu tiên nhất định phải có đầy đủ thực lực cấp bậc Đại Thánh Tôn. Bằng không căn bản là vọng tưởng.

Còn nữa, cho dù là có đầy đủ thực lực cấp Đại Thánh Tôn cũng không có thể thành công có tên trên Sát Lục Thanh Bảng của Nhân Thành. Bởi vì bên trong giới Sát Lục, cường giả cấp Đại Thánh Tôn không ít. Người có thể có tên trên Sát Lục Thanh Bảng của Nhân Thành lại không quá một nghìn.

Sở Mộ đi ra khỏi Kiếm Đỉnh Các. Trên đường cái, người đến người đi, vô cùng náo nhiệt

– Phù văn Chân Đạo đạt được tam giai. Muốn tăng lên tới tầng thứ tư nhất định phải tiêu hao hai nghìn đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng. Muốn tăng lên tới tầng thứ năm lại phải tiêu hao bốn nghìn đạo bí văn Sát Lục. Hiện tại ta nắm giữ hơn tám ngàn đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng, hoàn toàn đủ để tăng phù văn Chân Đạo lên tới ngũ giai, vẫn còn thừa. Còn lại hơn hai ngàn đạo, có thể tạm thời giữ lại để bổ sung lực lượng cho phù văn Chân Đạo.
Sở Mộ đi ở trên đường cái, hòa theo dòng người, vừa âm thầm suy nghĩ.

Một khi phù văn Chân Đạo tăng lên tới ngũ giai. Vừa bắt đầu dùng, liền có thể tăng cường tinh khí thần mỗi cái lên năm thành. Kết hợp với lực Đại Chân, sẽ đạt tới trình độ vô cùng kinh người. Thực lực của Sở Mộ sẽ càng trở nên cường đại hơn.

Chỉ có điều, tinh khí thần là căn cơ. Cường giả Tuyệt Thế Cảnh chiến đấu, chủ yếu vẫn là lấy pháp tắc làm chủ. Sở Mộ lại là lấy kiếm đạo bản nguyên làm chủ, lực Đại Chân là phụ. Bởi vậy, mặc dù tăng cường lực Đại Chân đối với thực lực của hắn có mức độ tăng cường không nhỏ, nhưng cũng có không cách nào khiến cho thực lực của Sở Mộ có bay vọt về chất. Chỉ có điều, trên phương diện tổng thể cũng vô cùng không tệ.

– Một khi phù văn Chân Đạo tăng lên tới ngũ giai, kết hợp với phù văn đồng dạng đạt được ngũ giai, lại có Ly Thương Kiếm ở trong tay. Thực lực của ta sẽ không kém hơn cường giả cấp Tiểu Thánh Tôn.

Sở Mộ âm thầm nói.

Giữa ngũ luyện cùng Tiểu Thánh Tôn có chênh lệch vô cùng lớn. Muốn vượt qua chênh lệch này, sẽ không dễ dàng như vậy.

Chỉ có điều tiếp theo, Sở Mộ sẽ nâng cao tu vi của mình. Nâng cao trước đó hoàn tất đã đạt đến cực hạn. Hiện tại trải qua lưu danh Kiếm Nhai, trải qua chiến trường Sát Lục, tiềm lực toàn thân lại được mở ra, liền có thể tăng tu vi lên.

Hiện tại, mục đích của hắn chính là phải tìm được một chỗ thích hợp để bế quan tu luyện. Bên trong Nhân Thành tất nhiên là có chỗ như vậy. Chỉ cần ngươi trả cái giá cũng đủ lớn.

Đi tới một hồi, đám người phía trước bỗng nhiên tách ra hai bên trái phải. Một đám người quần áo dính máu người nhanh chóng từ phía trước đi nhanh tới. Trong chớp mắt, bọn họ đã đi tới trước mặt Sở Mộ.

– Thiên kiêu Sở Vương Đình.

Người ở trước mặt Sở Mộ ôm quyền sau đó tiếp tục nói:

– Ta là chấp sự Đồ Tông, tuân lệnh của tông chủ, tới mời Sở Thiên Kiêu đến Đồ Tông ta làm khách. Trên dưới Đồ Tông nhất định sẽ thịnh tình khoản đãi.

Đồ Tông chính là thế lực cường đại đứng thứ hai trong hơn một nghìn thế lực bên trong Nhân Thành, chỉ kém Thiên Môn đứng đầu.

Chương 3386: Chạm tay có thể bỏng

Nếu như Sở Mộ muốn gia nhập thế lực nào đó, như vậy, thế lực như Đồ Tông tất nhiên sẽ là lự chọn rất tốt.

Thời khắc Sở Mộ còn chưa mở miệng trả lời, lại có mấy người đến.

– Đồ Tông đứng sang một bên. Thiên Môn đã tới. Sở Thiên Kiêu. Chúng ta chính là chấp sự của Thiên Môn, đặc biệt tới mời Sở Thiên Kiêu vào Thiên Môn ta.

Đây là một đám người mặc y phục màu trắng viền vàng, ngạo khí mười phần.
Thiên Môn, thế lực đứng đầu Nhân Thành. Bọn họ có tư cách để kiêu ngạo.
– Tuy rằng Thiên Môn mạnh mẽ, nhưng Vũ Văn Thị ta cũng không kém.

Nhóm người thứ ba xuất hiện. Đám người này toàn thân đều mặc trang phục màu đen. Người dẫn đầu lộ ra ý cười, nhìn Sở Mộ, chắp tay một cái, vô cùng khách khí nói:

– Sở Thiên Kiêu. Chúng ta là con cháu của Vũ Văn Thị. Ta là trưởng lão của Vũ Văn Thị. Ban đầu bản gia chủ dự định tự mình đến đây. Nhưng vì ngài có việc nên phải lưu lại. Không thể làm gì khác hơn là do trưởng lão ta dẫn theo con cháu ra mặt, tới mời Sở Thiên Kiêu đến trong Vũ Văn Thị làm khách.

Mọi người xung quanh đều khiếp sợ tới mức ngây người.

Vũ Văn Thị, Đồ Tông, Thiên Môn.

Đây chính là ba thế lực cường đại nhất bên trong Nhân Thành. Đệ tử bình thường, dường như bọn họ còn khó có thể nhìn thấy. Càng không cần nói tới chấp sự, trưởng lão. Phải biết rằng, ba thế lực này là thế lực cường đại đều có cường giả cấp Chúa Tể trấn giữ. So với thế lực đứng hàng thứ tư, rõ ràng cường đại hơn rất nhiều lần. Bao nhiêu người gọt nhọn đầu muốn chui vào lại bị chặn ở ngoài cửa.

Nhưng lần này, không ngờ ba thế lực lớn đều đến vì một người.

Chờ một chút, Sở Thiên Kiêu?

Đây là một cái tên?

Không, đây không phải là tên, mà là một loại xưng hô. Thời điểm thiên tài đạt tới trình độ cao kinh người, sẽ gặp được gọi là thiên kiêu. Ý là thiên chi kiêu tử.

Họ Sở, lại được gọi là thiên kiêu. Lại liên tưởng đến câu đầu tiên người của Đồ Tông đã gọi trước đó, nhất thời liền có không ít người biết được thân phận của Sở Mộ.

Người đạt danh đứng đầu khi lưu danh Kiếm Nhai, vượt qua Sở Hoàng Cực một trượng cao, Sở Vương Đình!

Mấy tháng gần đây, cái tên này được truyền đi sôi sùng sục. Không người nào không biết tới nhân vật thần bí này. Nhưng lại có rất ít người biết hắn là ai. Cuối cùng hắn đã xuất hiện ở bên trong Nhân Thành, xuất hiện ở trước mắt mọi người. Loại cảm giác kích động này, khó có thể diễn tả được.

Càng lúc càng nhiều người đứng ngoài xem. Ba thế lực lớn, thiên kiêu mới của Nhân tộc. Bất luận người nào cũng sẽ vô cùng thu hút ánh mắt của người khác. Đặc biệt là thời điểm bọn họ còn tập trung ở tại một chỗ.

Tất cả bọn họ đều đang nhìn Sở Mộ, xem hắn lựa chọn như thế nào.

Được loại thế lực lớn như vậy mời, là rất nể tình. Không sai. Nhưng nếu như cự tuyệt, rất có khả năng sẽ đắc tội bọn họ ở trên trình độ nhất định.

– Sở Vương Đình, ta muốn mua phù văn thưởng ngươi nhận được trong nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai. Giá bao nhiêu, ngươi cứ việc đưa ra.

Bất ngờ có âm thanh xen vào. Đó là một người thanh niên mặc y phục màu xanh. Trên người hắn có chấn động khí tức giống như thủy quang nhộn nhạo. Vừa nhìn đã khiến cho người ta có cảm giác không tầm thường.

– Tư Ngọc Phong, thiên tài của Bách Thiên Minh.truyện ma

Người thanh niên mặc y phục màu xanh này vừa xuất hiện, lập tức có người nhận ra thân phận của hắn.

– Người này đã sớm lưu danh ở trên Kiếm Nhai. Cho nên lần này không có được bất kỳ phần thưởng nào.

Tư Ngọc Phong!

Cái tên này vừa được nói ra, Sở Mộ liền cảm thấy có chút quen thuộc. Suy nghĩ một chút, hắn liền nhớ ra. Khi hắn ở trên Kiếm Nhai, đã từng thấy cái tên này đứng ở hàng thứ chín.

Nói cách khác, Tư Ngọc Phong này luận về trình độ thiên tài, còn muốn thắng được Minh Kính, Diệp Kinh Vân.

Thiên phú như vậy, Tư Ngọc Phong tất nhiên có tư cách kiêu ngạo. Nhưng hắn lại cảm thấy rất không thoải mái. Ban đầu tên của mình ở vị trí thứ chín ở trên Kiếm Nhai. Mặc dù không phải lấy được trong khi làm nhiệm vụ, không có nhận được phần thưởng của nhiệm vụ, nhưng trong nhiệm vụ lần này lại xuất hiện hai người áp chế mình.

Một người là Nhiếp Không, một người là Sở Vương Đình.

Nói là áp chế, thật ra chỉ là gián tiếp. Nhưng bất kể nói thế nào, tên của mình vốn ở vị trí thứ chín. Bởi vì hai người này lại giảm xuống đến thứ hạng mười một, rời khỏi mười vị trí đầu.

Thế gian tu luyện, theo đuổi thực lực theo đuổi cường đại theo đuổi vĩnh hằng, cũng theo đuổi danh lợi.

Cho dù là rất nhiều Chúa Tể cũng không thể vượt qua hai chữ danh lợi. Nói gì tới Tư Ngọc Phong là Tuyệt Thế Cảnh như vậy.

Bởi vậy, Tư Ngọc Phong lại ghi hận lên hai người Nhiếp Không cùng Sở Vương Đình, đồng thời lại mơ ước phần thưởng hai người lấy được… phù văn Sát Lục.

Hiện tại, khi biết Sở Vương Đình lại xuất hiện ở trên đường cái Nhân Thành, Tư Ngọc Phong liền lập tức chạy tới, mở miệng lại muốn mua phù văn hiếm có của Sở Mộ. Không thể nghi ngờ điều này chính là một loại khiêu khích.

– Ngươi mua không nổi.

Sở Mộ nhìn liếc mắt Tư Ngọc Phong, không nhanh không chậm nói.

– Nói như vậy là ngươi không muốn bán.

Trong đáy mắt Tư Ngọc Phong có tinh quang chớp hiện, giọng nói trở nên lạnh lùng.

Bách Thiên Minh là một liên minh do các thiên tài bên ngoài tạo thành, ý tứ chính là liên minh một trăm thiên kiêu. Đương nhiên, thiên kiêu là có, nhưng tuyệt đối không nhiều như vậy. Chẳng qua chỉ là một cái xưng hô mà thôi.

Tư Ngọc Phong miễn cưỡng có thể xem như là một thiên tài cấp bậc thiên kiêu. Nhưng so với thiên kiêu chân chính, ít nhiều vẫn còn có chút chênh lệch. Chỉ có điều, địa vị của hắn ở trong Bách Thiên Minh lại tương đối cao. Dù sao ở trong Bách Thiên Minh, thiên tài chân chính cũng không quá mấy người mà thôi.

Trong Bách Thiên Minh, những thiên tài này đều tương đối đoàn kết. Nếu như đối địch với một người trong đó, có nghĩa là có khả năng đối địch với các thiên tài của Bách Thiên Minh. Đó cũng không phải là cách làm sáng suốt.

Nhưng Sở Mộ sẽ không vì vậy mà do dự lui lại.

– Ngươi mua không nổi.

Sở Mộ lại nhắc lại một lần nữa. Bất chợt hắn nhìn về phía người của Thiên Môn, Đồ Tông và Vũ Văn Thị:

– Cảm ơn các vị đã để mắt tới Sở mỗ. Nhưng bây giờ Sở mỗ có việc, không quấy rầy nữa.

Nói xong, Sở Mộ liền lướt qua mọi người tiếp tục đi về phía trước. Trước mắt hắn chợt có bóng người lóe lên. Tư Ngọc Phong chặn lối đi.

– Ta muốn đánh với ngươi một trận.

Tư Ngọc Phong lạnh lùng nói. Hai tròng mắt hắn có tinh quang sắc bén giống như kiếm, đâm thẳng hai mắt Sở Mộ:

– Ngươi thua, giao phần thưởng của nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai cho ta.

Chương 3387: Trùng kích nhị luyện (Thượng)

Sở Mộ nghe vậy không khỏi thản nhiên mỉm cười:

– Không chiến.

– Đường đường là người đứng đầu lưu danh Kiếm Nhai, tuyệt thế thiên kiêu có lực áp Sở Hoàng Cực, không ngờ không dám đánh với ta một trận. Truyền đi chính là chuyện cười trong thiên hạ.

Tư Ngọc Phong không ngừng cười lạnh, châm chọc khiêu khích.
– Ngươi dự định lấy tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện tới khiêu chiến một Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện như ta sao?

Sở Mộ hỏi ngược lại.

Quả thực, Tư Ngọc Phong chính là tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện. Thiên phú của hắn hơn người, có thể xưng là chuẩn thiên kiêu. Thực lực toàn thân cường đại. Hắn từng có chiến tích đánh bại Tiểu Thánh Tôn. Sở Vương Đình là thiên kiêu không sai. Nhưng thiên kiêu đại biểu cho là thiên phú và tiềm lực, mà không phải là thực lực trực tiếp.

Ở dưới tình huống tuvi chênh lệch rõ ràng, khiêu chiến như vậy lại trở nên có chút không hợp lý.

– Hay là ngươi dự định áp chế tu vi trình độ tương đương với ta, lại đánh với ta một trận?
Sở Mộ lại hỏi ngược một câu. Sắc mặt Tư Ngọc Phong trở nên có chút khó coi.
Hắn là một người tự phụ, không có khả năng thật sự bỏ mặt mũi, lấy tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện tới chiến đấu cùng Sở Mộ tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện sơ cấp. Cho dù là chiến thắng, cũng không phải là chuyện gì đáng để kiêu ngạo. Nhưng hắn cũng không có khả năng đáp ứng áp chế tu vi tới trình độ tương đương với đối phương. Bởi vì làm vậy, hắn rất có khả năng sẽ bị đánh bại.

– Ngươi là dự định chờ đợi bí vệ Sát Lục qua sao?

Sở Mộ mở miệng lần nữa.

Sắc mặt Tư Ngọc Phong lại trầm xuống, hung hăng nhìn chăm chú Sở Mộ một hồi, sau đó không cam lòng lui lại. Nếu nhắ hắn tiếp tục ngăn cản nữa, Sở Mộ hoàn toàn có tư cách ở trong thành nhận được sự che chở của bí vệ Sát Lục. Hiện tại, hắn có tư cách này.

Tư Ngọc Phong lui lại. Đám người của Thiên Môn, Đồ Tông và Vũ Văn Thị cũng không dám cứng rắn ngăn cản Sở Mộ. Bọn họ chỉ có thể nhìn Sở Mộ rời đi.

Sở dĩ Sở Mộ không đáp ứng sự khiêu chiến của Tư Ngọc Phong, thứ nhất là hắn không có nắm chắc đánh bại đối phương. Dù sao đối phương lưu danh ở trên Kiếm Nhai có vị trí không thấp, thiên phú hơn người. Hơn nữa, hắn còn là tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện. Thực lực hắn chí ít đạt tới trình độ Tiểu Thánh Tôn.

Thứ hai, Sở Mộ dự định nhanh chóng bế quan tu luyện, tranh thủ tăng cao tu vi ở trong khoảng thời gian ngắn nhất. Từ đó nâng cao thực lực của chính mình, mau chóng nắm giữ thực lực Đại Đế nửa bước. Chỉ như vậy, hắn mới có thể hoàn thành nhiệm vụ Sát Lục Thanh Bảng của Nhân Thành.

Mười năm nhìn như rất dài, thật ra cũng rất ngắn. Hơn nữa trong lúc mình tiến bước, người khác cũng sẽ không giẫm chân tại chỗ. Chỉ có lấy tốc độ nhanh hơn, dũng mãnh tiến lên, mới có thể vượt qua người khác.

Theo Sở Mộ rời khỏi đó, người của Thiên Môn, Đồ Tông và Vũ Văn Thị đều rời khỏi đó. Đoàn người tự động rời đi. Nhưng trong thời gian rất ngắn, chuyện đã xảy ra trong ngày hôm nay sẽ được truyền khắp Nhân Thành.

Chuyện xảy ra trên đường cái, rất nhanh đã được truyền khắp toàn bộ Nhân Thành. Nhất thời phần lớn mọi người đều biết Sở Vương Đình đã trở về thành, còn từ chối lời chiêu mộ của ba thế lực lớn: Thiên Môn, Đồ Tông và Vũ Văn Thị, còn thiếu chút nữa nổi lên xung đột với Tư Ngọc Phong của Bách Thiên Minh.

Không ít thế lực vốn động tâm đều dừng lại. Bọn họ tất nhiên cũng dự định chiêu mộ Sở Vương Đình. Đáng tiếc. Ba thế lực lớn như Thiên Môn Đồ Tông và Vũ Văn Thị còn không có cách nào thành công. Nói gì tới những thế lực còn xa mới bằng được ba thế lực lớn như bọn họ. Khả năng thành công là rất thấp.

Đương nhiên, cũng có người chưa từ bỏ ý định, vẫn tìm kiếm vị trí của Sở Vương Đình, dự định đưa ra lời hứa lớn hơn, tiến hành chiêu mộ. Còn có người dự định khiêu chiến hắn để thành danh. Cũng có người đánh chủ ý kết giao bằng hữu v.v.

Nói tóm lại, toàn thành đều đang tìm kiếm Sở Vương Đình. Sau đó, mỗi người đều đi tới trong Nhân Điện chờ đợi.

Nhân Điện, đây là một tòa cung điện to lớn bên trong Nhân Thành. Ở chỗ này, có một chợ giao dịch tự do rất lớn, cũng có mật thất bế quan tu luyện.

Nhân Điện không thuộc về bất kỳ một thế lực nào. Hoặc nói, Nhân Điện cùng Nhân Thành chính là một khối, trực tiếp do bí vệ Sát Lục nắm trong tay. Các thế lực khác đều không có cách nào can thiệp. Cho nên, không người nào dám gây sự ở bên trong Nhân Điện. Đó là chuyện tự chui đầu vào rọ.

Sở Mộ tốn một cái giá lớn, nhận được một gian mật thất bế quan ở ngay trong Nhân Điện, tiến hành bế quan tu luyện. Chuyện của ngoại giới, tạm thời không có bất kỳ quan hệ gì với hắn.

Sau khi tiến vào mật thất bế quan, chuyện đầu tiên Sở Mộ làm chính là lấy bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng nâng cao phù văn Chân Đạo.

Sau khi bỏ ra sáu nghìn đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng, phù văn Chân Đạo từ tam giai tăng lên tới ngũ giai. Không những tăng cường tinh khí thần mỗi cái lên năm thành, thời gian duy trì liên tục cũng nhận được kéo dài rõ ràng.

Một trăm sáu mươi hơi thở!truyện Ma Tu audio

Thời gian duy trì liên tục là một trăm sáu mươi hơi thở. Ở dưới tình huống bình thường, đủ để phân ra thắng bại.

Tiếp đó, hắn bắt đầu điều tức một phen, tất cả tinh khí thần của bản thân mình điều tức đến mức tận cùng. Sau đó, Sở Mộ bắt đầu lấy lực Đại Chân tới rèn luyện khai thông phần thứ mười trong trăm vạn kiếm đạo bản nguyên.

Đúng vậy, hiện tại tu luyện hắn vẫn lấy một phần trăm vạn làm con số cơ sở. Một khi vượt qua, rất khó có thể nắm giữ, không chừng còn tổn thương tới bản thân.

Cầu Chân Công của Sở Mộ không giống với các công pháp bình thường khác. Ở trình độ đồng dạng, nhưng có thể bởi vì chiến đấu rèn luyện v.v nhận được một chút nâng cao, do đó khiến tinh khí thần càng thêm tinh thuần, gián tiếp khiến cho lực Đại Chân càng thêm tinh thuần.

Lực Đại Chân càng tinh thuần, hiệu suất trong thời điểm rèn luyện khai thông kiếm đạo bản nguyên lại càng cao.

Sở Mộ đang bế quan khổ luyện nâng cao tu vi. Đồng thời, bên ngoài lại phát sinh rất nhiều chuyện. Nhân tộc có chuyện biến hóa lớn, Thần tộc và Ma tộc đều sẽ nhận được tin tức. Đồng dạng, ở trong Thần tộc và Ma tộc phát sinh chuyện lớn, Nhân tộc cũng sẽ nhận được tin tức. Trừ phi là một ít tin tức vô cùng bí ẩn lại bị tận lực phong tỏa.

Thứ tương tự với Kiếm Nhai, Thần tộc có, Ma tộc cũng có. Bởi vậy, Kiếm Nhai xuất hiện động tĩnh gì, không bao lâu Thần tộc Ma tộc cũng sẽ biết.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !