1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 676 [Chương 3378 đến 3382]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 676 [Chương 3378 đến 3382]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3378: Phù văn Chân Đạo (Thượng)

Bí pháp thiên phú như vậy tự nhiên không thể dễ dàng vận dụng. Nhưng giờ này phút này, không thể nào không giết chết Nhân tộc này.

Thần Tinh Thương Thủy đã có thể khẳng định, Nhân tộc này nhất định là cấp thiên tài của chủng tộc, là loại thiên tài lớn lên có thể cải thiện điều kiện sinh tồn của một chủng tộc. Nhất định phải nhân lúc hắn còn chưa trưởng thành, giết chết hắn. Bằng không sau này tất nhiên sẽ trở thành họa lớn cho Thần tộc.

Vì giết chết đối phương, hắn không tiếc trả giá lớn, vận dụng bí pháp thiên phú.

Dưới Toái Tinh, ý chí tinh thần trực tiếp nhận được tăng cường năm thành, khiến thực lực hắn lại bay thẳng lên, trực tiếp áp chế Sở Mộ.

Dưới mấy kiếm, Sở Mộ lại bị ép lui lại phía sau. Hắn không thể không thay đổi phong cách chiến đấu.

Ngay thời khắc Sở Mộ bị áp chế rơi vào nguy hiểm, nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai cũng kết thúc. Một đạo ánh sáng, trực tiếp xé rách màn sương mù màu đỏ của chiến trường Sát Lục, trực tiếp công kích Sở Mộ. Đó chính là phần thưởng.

Tia sáng kia là đỏ như máu, vô cùng nồng đậm, lại tinh thuần không có gì sánh bằng, còn mang theo sóng chấn động sát ý kinh người. Hơn nửa sinh linh ở chiến trường Sát Lục đều có thể cảm giác được thậm chí nhìn thấy. Mỗi người đều khiếp sợ không thôi, tưởng là dị bảo gì hiện thế. Tất cả đều chạy tới.

Thời khắc ánh sáng huyết sắc giống như sao băng rơi xuống, Thần Tinh Thương Thủy kinh hãi, vội vàng lui về phía sau né tránh. Bởi vì trong đó mang theo sóng chấn động lực lượng và sóng chấn động sát ý khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi.

Sở Mộ không có cách nào né tránh. Bởi vì hắn bị trực tiếp tập trung, giống như bị giam cầm không có cách nào nhúc nhích được.

May là đạo ánh sáng huyết sắc này mang theo sóng chấn động lực lượng kinh người và sóng chấn động sát ý cũng không có lực công kích gì. Sau khi trực tiếp công kích thân thể Sở Mộ, trực tiếp bao bọc lấy thân thể Sở Mộ lại.

Trong nháy mắt, Sở Mộ đã biết đây là cái gì.

Phần thưởng!

Đây là phần thưởng thuộc về nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai. Bởi vì Sở Mộ đạt danh hiệu đứng đầu, cho nên phần thưởng của hắn sẽ tốt hơn.

Căn cứ vào suy nghĩ của rất nhiều người, phần thưởng của lưu danh Kiếm Nhai có thể nhận được chính là phù văn hi hữu loại trưởng thành. Nhưng suy nghĩ chỉ là suy nghĩ. Đồng thời cho dù là có, cũng không phải chính xác trăm phần trăm. Mà là xác suất rất nhỏ, chỉ có điều Sở Mộ đã gặp phải.

Phần thưởng của hắn không chỉ có phù văn hiếm có loại trưởng thành, còn có một loại phù văn hiếm có có thể căn cứ vào ý nguyện của mình diễn sinh ra thuộc tính.

Khi tự chủ ý nguyện diễn sinh thuộc tính và loại trưởng thành kết hợp lại, phù văn hiếm có này lại càng trở nên trân quý.

Sở Mộ không có bao nhiêu thời gian để suy nghĩ. Cho nên, trong thời gian ngắn nhất Sở Mộ phải tự chủ đưa ra ý nguyện đặt ra thuộc tính của phần thưởng phù văn Sát Lục.

Tin tức ở trong ánh sáng huyết sắc khiến cho Sở Mộ biết, phù văn hiếm có trong phần thưởng của hắn tối đa chỉ có thể đặt ra ba loại thuộc tính.

– Tinh khí thần!

Không chút do dự nào, Sở Mộ trực tiếp lấy ba loại lực lượng Cầu Chân Công cần đặt làm thuộc tính của phù văn được thưởng.

Ý chí tinh thần, nguyên lực, sức lực tinh thần và khí phách.

Thuộc tính đặt ra được hoàn tất. Tiếp theo, chính là đặt tên.

Đúng vậy, loại phù văn hiếm có tự chủ ý nguyện đặt ra thuộc tính này có thể tự mình đặt tên. Nó sẽ trở thành một đạo phù văn Sát Lục độc nhất vô nhị.

Ngược lại không phải là nói Sở Mộ không trực tiếp tăng cường lực Đại Chân. Tinh khí thần chung quy là chỗ căn bản. Đi qua Cầu Chân Công chuyển hóa thành lực Đại Chân, tăng cường tinh khí thần sẽ tương đương với tăng cường lực Đại Chân. Nhưng tăng cường lực Đại Chân lại không tăng cường tinh khí thần.

– Chân đạo!Tuyệt Thế Vũ Thần là bộ truyện được yêu thích…! Nói đến lâm phong kẻ xuyên không trời sinh song hồn ( đây là thuyết mưu mê dị của tác giả khiến mọi người đọa lạc a…) Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Ý nghĩ của Sở Mộ chuyển một cái, trực tiếp đặt cho phù văn hiếm có cái tên này. Bởi vì Cầu Chân Công của hắn là tu luyện tinh khí thần. Tinh khí thần là chuyển hóa thành lực Đại Chân. Tất cả đều không rời khỏi sự thật. Chân tức là đạo, là chân đạo. Lấy cái tên này, coi như là một loại kỷ niệm.

Một đạo phù văn hết sức đặc biệt, xuất hiện ở bên trong thế giới tinh thần của Sở Mộ. Đđạo phù văn này bị một tầng ánh sáng màu đỏ kim bao phủ, gần như hoàn mỹ.

Bên trong màu đỏ kim, lại là màu đồng xanh. Nói cách khác màu sắc bản thể phù văn chính là màu đồng xanh. Đây là một đạo phù văn Sát Lục cấp Thanh Đồng nhất giai, tên là chân đạo. Là phù văn hiếm có nắm giữ ba loại thuộc tính tinh khí thần tự định nghĩa là loại trưởng thành.

Phù văn bình thường chỉ có một loại thuộc tính. Phù văn hiếm có liền bắt đầu nắm giữ hai loại thuộc tính. Có thể nói tuyệt đại đa số phù văn hiếm có đều nắm giữ hai loại thuộc tính hoặc là một mình một loại thuộc tính vượt qua tầm thường.

Nếu so với đại đa số phù văn hiếm có, phù văn Chân Đạo của Sở Mộ càng đặc biệt càng khó có được hơn.

Chỉ có điều, hiện nay phù văn Chân Đạo là cấp Thanh Đồng nhất giai, cường độ cũng chỉ có thể tăng cường một thành cho các loại tinh khí thần. Chỉ có điều không vấn đề gì. Đây là phù văn loại hình có thể trưởng thành, chỉ cần tiêu hao bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng là được.

Không chút do dự nào, lúc này Sở Mộ rót bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng mình có vào bên trong phù văn Chân Đạo.

Phù văn Chân Đạo nhất giai muốn tiến giai đến nhị giai cần năm trăm đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng. Trả giá như vậy, không thể nghi ngờ là rất lớn. Bởi vì một đạo phù văn Sát Lục cấp Thanh Đồng nhất giai bình thường ngưng tụ còn không cần dùng đến năm mươi đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng. Nhị giai chết no cũng không quá một trăm đạo. Năm trăm đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng mới có thể khiến cho phù văn Chân Đạo nhất giai tiến giai đến nhị giai. Như vậy, không thể nghi ngờ chính là tốn rất nhiều.

Nhưng suy nghĩ một chút, thật ra lại không phải.

Đầu tiên phù văn Chân Đạo lại nắm giữ ba loại thuộc tính. Hơn nữa còn là phù văn hiếm có với ba lực lượng tinh khí thần. Thứ hai, nó chỉ chiếm một phù văn.

Phần lớn người tu luyện chỉ có thể đồng thời nắm giữ một đạo phù văn Sát Lục. Tương đối lợi hại có thể nắm giữ hai đạo. Còn có người nắm giữ ba đạo bốn đạo năm đạo v.v. Nhưng cho dù là thiên tài có thể đồng thời nắm giữ nhiều đạo phù văn Sát Lục, một khi nắm giữ nhiều đạo phù văn Sát Lục, sẽ phải tiếp nhận gánh nặng do phù văn Sát Lục mang đến. Phù văn càng nhiều gánh nặng càng lớn. Bình thường không có vấn đề gì. Nhưng một khi ở dưới các nhân tố như bị thương nặng v.v, gánh nặng do phù văn Sát Lục mang đến có thể khiến cho thương thế càng nặng thêm.

Chương 3379: Phù văn Chân Đạo (Hạ)

Bởi vậy, lý tưởng nhất chính là nắm giữ ít phù văn Sát Lục hơn, nhưng mỗi một đạo phù văn Sát Lục có năng lực thích hợp nhất.

Bất kể nói thế nào, sau này phù văn Chân Đạo sẽ trở thành một trong những phù văn chủ yếu được Sở Mộ nắm giữ.

Phù văn Chân Đạo lên tới nhị giai, có thể tăng cường tinh khí thần hai thành.

Bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng tiếp tục rót vào. Lần này tốn của Sở Mộ một nghìn đạo bí văn Sát Lục mới khiến phù văn Chân Đạo tăng lên tới tam giai.

Bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng còn lại hơn năm trăm đạo. Nhưng từ tam giai tăng lên tới tứ giai lại cần hai nghìn đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng. Không đủ. Tam giai chính là giới hạn cao nhất phù văn Chân Đạo của hiện nay.

Giai vị của phù văn Chân Đạo được nâng cao, ngoại trừ mức độ tăng cường được tăng cường ra, thời gian duy trì liên tục cũng nhận được kéo dài.

Phù văn Chân Đạo nhất giai chỉ có thể duy trì liên tục sáu mươi hơi thở. Đây đã là giới hạn cao nhất của phần lớn phù văn. Nhị giai lại tăng lên tới bảy mươi hơi thở. Tam giai lại tăng, biến thành chín mươi hơi thở. Rõ ràng kéo dài không ít.

Tất cả biến hóa chỉ hoàn thành ở trong nháy mắt. ánh sáng huyết sắc biến mất.

Phù văn Chân Đạo thay thế phù văn vốn chỉ đơn thuần tăng cường mức độ ý chí tinh thần. Sở Mộ nhanh chóng bắt đầu dùng. Phù văn Chân Đạo đột ngột phát ra ánh sáng. Lực lượng nhất thời tràn ngập toàn thân. Tất cả tinh khí thần đều được tăng cường tới ba thành.

Dưới mức độ tăng cường tinh khí thần ba thành, uy lực Cầu Chân Công tu luyện ra được lực Đại Chân cũng nhận được tăng cường cực lớn. Thực lực của Sở Mộ trực tiếp tăng vọt, tự nhiên đạt tới trình độ miễn cưỡng có thể chống lại Tiểu Thánh Tôn.

Nhưng thực lực như vậy cũng chỉ có thể đủ chống lại đối phương, không đủ để áp chế thậm chí chém giết.

– Kiếm đạo bản nguyên… Mười hai phần trăm vạn…

Lực lượng cường đại tràn ngập toàn thân. Sở Mộ vốn sẽ phải cảm thấy gánh nặng cực lớn. Nhưng sau khi phù văn Chân Đạo tăng cường mỗi loại tinh khí thần lên ba thành, năng lực chịu đựng cũng nhận được nâng cao rõ rệt.

Kiếm thuật Vấn Đạo kiếm sát lục!

Sát ý mạnh mẽ vô cùng trực tiếp đánh tới, khiến cho thần sắc Thần Tinh Thương Thủy khẽ biến. Loại sát ý bị ngưng luyện đến trong một kiếm như vậy, hết sức kinh người.

Sau khi sát ý trùng kích, kiếm thức của Sở Mộ trong nháy mắt biến hóa.

Kiếm thuật Vấn Đạo thế giới màu xanh đậm!

Thế giới hạ xuống, trấn áp!

Dưới thực lực được tăng cường, uy lực thế giới màu xanh đậm của Sở Mộ cũng tăng cường theo rất nhiều. Thần Tinh Thương Thủy đầu tiên là bị sát ý trùng kích. Dựa vào ý chí tinh thần của bản thân cường đại chống đỡ được. Nhưng thế giới màu xanh đậm hạ xuống, mang theo cường đại lực trấn áp vẫn khiến cho thân hình của hắn hơi dừng lại một chút.

Kiếm thuật Vấn Đạo Âm Ảnh!

Một kiếm này không phải là một kiếm nhanh nhất, nhưng là một kiếm lặng lẽ không một tiếng động, cũng là một kiếm uy lực mạnh mẽ nhất hiện nay.

Kiếm quang hóa ảnh, không ngừng qua lại trong các khe nứt không gian, tốc độ rất nhanh.

Một kiếm trực tiếp công kích Thần Tinh Thương Thủy.

Thần Tinh Thương Thủy có phản ứng cực nhanh, né tránh đồng thời xuất kiếm phản kích.

Kiếm thuật Vấn Đạo: Khởi Vu Vi Mạt!

Kiếm thuật Vấn Đạo thức thứ nhất, cũng là một kiếm yếu nhất của kiếm thuật Vấn Đạo. Mhưng một kiếm này lại mang theo một sự quấy nhiễu, sẽ cho người ta đột nhiên nhớ tới mình còn yếu nhỏ, cho dù chỉ là trong nháy mắt cũng có thể.

Kiếm tiếp theo!

Kiếm thuật Vấn Đạo trời đất một đường!

Kiếm pháp Bạch Câu giống như bóng câu qua khe cửa!

Phù văn Chân Đạo gia tăng, kiếm đạo bản nguyên vượt qua cực hạn bạo phát. Thực lực của Sở Mộ đạt tới trình độ kinh người.

Dưới tình huống lực lượng chênh lệch không quá mức lớn, lúc này kiếm pháp của Sở Mộ chiếm thượng phong.

Thần Tinh Thương Thủy trúng kiếm. Thần giáp cường đại cung cấp lực phòng ngự kinh người, chống đỡ kiếm của Sở Mộ công kích tới.

Thần giáp luôn luôn là một chỗ dựa cho người Thần tộc. Từ khi bọn họ bắt đầu bước lên trên con đường tu luyện, thần giáp đã phù hợp với bọn họ, theo tu vi bọn họ nâng cao không ngừng dung nhập các loại nguyên liệu trân quý nâng cao, trở nên càng thêm cường đại.

Thần Tinh Thương Thủy làm một thiên tài trong vương tộc Thần tộc, trời sinh thiên phú hơn người. Hắn có thể có được tài nguyên tất nhiên cũng tốt hơn nhiều so với người tu luyện Thần tộc bình thường. Bởi vậy thần giáp của hắn vô cùng mạnh mẽ. Cho dù là đối mặt với một đòn của Tiểu Thánh Tôn bình thường, hắn cũng có thể chống đỡ được một phận lực lượng.

Kiếm của Sở Mộ đâm về phía mặt hắn. Nơi này có một bộ phận không bị thần giáp bao trùm. Nhưng thực lực của Thần Tinh Thương Thủy sẽ không kém hơn Sở Mộ lúc này. Hắn né tránh, phản kích.

– Lại chiến đấu tiếp, ta cũng không giết được hắn, ngược lại sẽ trúng kiếm.

Thần Tinh Thương Thủy thầm nghĩ, trong lòng vô cùng không cam lòng. Nhưng hắn hiểu rất rõ sự cường đại của thiên kiêu Nhân tộc này. Một khi có chút sơ ý bị kiếm của đối phương đâm trúng mặt, kết quả sẽ rất thê thảm. Thậm chí có thể bị mất mạng ngay tại chỗ.

Bí pháp thiên phú Toái Tinh cũng có không cách nào duy trì liên tục trong thời gian quá dài. Thần Tinh Thương Thủy quyết định thật nhanh. Một kiếm công kích tới. Kiếm quang sáng chói, dao động khắp tám phương, ảnh hưởng tới ánh mắt của Sở Mộ. Hắn liền nhanh chóng bứt ra, lui về phía sau.

Sau khi Thần Tinh Thương Thủy cố ý lui về phía sau, rất nhanh lại biến mất khỏi tầm mắt của Sở Mộ. Sở Mộ truy kích một đoạn, phát hiện dựa vào tốc độ của mình khó có thể đuổi kịp đối phương, đành phải buông tha.

Kiếm đạo bản nguyên bạo phát chợt ngừng hẳn. Hắn dừng kích phát phù văn. Khí tức nhanh chóng giảm xuống. Sở Mộ lại bay nhanh về phía sau.

– Còn kém một chút.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng. Hắn chỉ có thể tạm thời khôi phục lực lượng trước. Sau đó lại tiếp tục tìm kiếm Thần tộc săn giết.

– Nhân tộc này nhất định là thiên kiêu. Ta phải giết hắn.

Sau khi Thần Tinh Thương Thủy thoát thân, thầm nghĩ. Làm thiên tài của vương tộc Thần tộc, trời sinh lại hưởng thụ rất nhiều tài nguyên tốt nhất, nhưng đồng thời cũng phải gánh chịu càng nhiều trách nhiệm lớn hơn nữa. Đây là lý niệm và giáo dục của Thần tộc, truyền thừa qua từng thế hệ, đã sớm dung nhập trong xương cốt trong linh hồn bọn họ.

Nếu như lúc đó liều mạng, có thể giết chết Nhân tộc này, Thần Tinh Thương Thủy sẽ làm như vậy. Vấn đề là hắn không có nắm chắc. Hắn đã lấy ra tất cả thủ đoạn.

Chương 3380: Trở về thành (Thượng)

– Tiếp theo, ngoại trừ săn giết người Thần tộc cuối cùng ra, còn phải thu hoạch nhiều bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng hơn nữa. Lấy chúng để nâng cao đẳng cấp của phù văn Chân Đạo.

Sở Mộ lẩm bẩm một tiếng, chém giết một con thú lớn Sát Lục đã chủ động công kích mình.

Chiến trường Sát Lục lại giống như một cái cối xay thịt cực lớn. Tiến vào trong đó, không phải giết người chính là bị giết.

Người có thể ở bên trong chiến trường Sát Lục sinh tồn một khoảng thời gian không chết, bình thường đều sẽ nhận được rèn luyện rõ ràng. Giống như là một thanh bảo kiếm được mở lưỡi vậy. Ở dưới tu vi đồng dạng, có khả năng thể hiện ra thực lực càng cường đại hơn.

Chiến trường Sát Lục là một chỗ khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật, cũng một nơi rèn luyện cường giả.

Nhiệm vụ chém thần giết ma này là thuộc về nhiệm vụ trên lý thuyết bất kỳ kẻ nào cũng có thể tiếp nhận. Tất nhiên cũng có rất nhiều người tiếp nhận nhiệm vụ này. Không chỉ có Nhân tộc, các chủng tộc khác cũng có. Đương nhiên đặt ở bên phía Thần tộc Ma tộc kia, cách gọi lại khác, nhưng tính chất thì tương đương. Chỉ là, có thể hoàn thành nhiệm vụ này chung quy chỉ là một phần rất nhỏ.

Ba tháng, từ khi Sở Mộ bước vào chiến trường Sát Lục, đến khi hắn đi ra chiến trường Sát Lục, trước sau tròn ba tháng. Đó là một thời gian rất kinh người.

Tuyệt đại đa số những người dám tiến vào chiến trường Sát Lục, thông thường cũng chỉ đợi mười mấy ngày liền rời khỏi đó. Bởi vì khí tức giết chóc bên trong chiến trường Sát Lục quá mức nồng đậm. Bất kỳ giây nào phút nào cũng đánh thẳng vào ý chí tinh thần của con người. Điều này tất nhiên có thể đưa đến hiệu quả rèn luyện nhất định đối với ý chí tinh thần của con người. Nhưng thờì gian quá dài, rất có khả năng sẽ mang đến tổn thương cho ý chí tinh thần của người đó.

Lợi hại một chút, có thể kiên trì đến một tháng.

Người kiên trì đến một tháng rưỡi, không thể nghi ngờ ý chí tinh thần vô cùng kiên cường dẻo dai. Người như vậy bình thường đều là thiên tài chân chính. Bình thường có thể nhận được càng nhiều gánh nặng phù văn Sát Lục.

Kiên trì hai tháng cũng rất hiếm có. Ba tháng thì càng không cần phải nói. Từ khi chiến trường Sát Lục xuất hiện đến nay, người có thể ở trong đó đợi hai tháng đã ít lại càng ít. Người kiên trì ba tháng, từ cổ chí kim chỉ sợ rằng không vượt quá một trăm người. Đó là chỉ tất cả chủng tộc cộng lại, mà không phải chỉ riêng Nhân tộc.

Ý chí tinh thần Sở Mộ cường đại là chuyện không thể nghi ngờ. Hơn nữa hắn có thể tu luyện Cầu Chân Công. Bởi vậy sau hai tháng hắn mới bắt đầu cảm giác được một chút ảnh hưởng của chiến trường Sát Lục. Sau hai tháng rưỡi, ảnh hưởng này mới khiến cho hắn coi trọng. Sau đó hắn lại kiên trì nửa tháng, mới đưa đến hiệu quả rèn luyện rất nhỏ.

Thật ra Sở Mộ còn có thể kiên trì được thời gian dài hơn. Nhưng hắn đã hoàn thành nhiệm vụ chém thần giết ma này, lại ở bên trong chiến trường Sát Lục đợi ba tháng. Mỗi ngày tối thiểu đều phải trải qua vài trận chiến đấu. Loại thời gian dài chiến đấu với cường độ cao như vậy, khiến cho Sở Mộ cảm thấy mệt mỏi. Cho nên hắn mới muốn rời khỏi đó, chuẩn bị quay về Nhân Thành nghỉ ngơi một khoảng thời gian. Cũng thuận tiện sử dụng khoảng thời gian này tới tu luyện, nâng cao tu vi. Dù sao tu vi của bản thân hắn vẫn quá thấp.

Lần này, Sở Mộ tính là thắng lợi trở về.

Hắn cũng không biết, tên của hắn, hoặc nói tên Sở Vương Đình này đã sớm truyền khắp cả tòa Nhân Thành. Không chỉ có ở Nhân Thành, thậm chí các thành thị khác trong đại liên minh Nguyên Giới đều có rất nhiều người đang tìm hắn. Mục đích, còn không phải là lôi kéo hắn, thì chính là mơ ước phần thưởng danh hiệu lưu danh đứng đầu Kiếm Nhai của hắn.

Về phần mục đích của Thần tộc và Ma tộc, chính là muốn giết chết hắn.

Chỉ có điều, tuy rằng cái tên Sở Vương Đình này được nhiều người biết tới, nhưng hình dạng thế nào, người biết lại tương đối ít hơn rất nhiều.

Thời điểm vừa bước vào chiến trường Sát Lục, Sở Mộ đã lướt qua một tiểu đội, bên tai liền truyền đến tiếng tiểu đội này bàn luận.

– Một người xông chiến trường Sát Lục. Thật đúng là khá lớn mật.

– Nói không chừng là tiểu đội bị chết hết, chỉ còn lại có một mình hắn.

– Được rồi. Cẩn thận họa là từ trong miệng mà ra.

Một đường đi tới, từ chiến trường Sát Lục quay về Nhân Thành, Sở Mộ lựa chọn chính là đoạn đường tương đối an toàn. Dù sao liên tục ba tháng đều chiến đấu với cường độ cao, khiến cho hắn cảm thấy mệt mỏi, bởi vậy không muốn chiến đấu nữa. Tối thiểu cũng để cho hắn nghỉ ngơi một khoảng thời gian đã.

Nhưng có đôi khi, chuyện chính là không tiến hành dựa theo ý nguyện của mình. Cho nên mới có chiến đấu chống lại.

– Cẩn thận!

– Lâm Mông tránh mau.

Nghe được cái tên quen thuộc, Sở Mộ nhất thời quay đầu nhìn lại.

Bên trái cách đó mấy ngàn thước, đang có một đám người đang cùng thú lớn Sát Lục chiến đấu.

Mấy ngàn thước không có cách nào tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đối với ánh mắt Sở Mộ. Hắn nhìn thấy rõ ràng, trong năm người đang cùng thú lớn Sát Lục chiến đấu, một người trong đó đúng là Lâm Mông chấp sự Thiết Nha Bang đã phổ cập cho mình rất nhiều tin tức khi mình mới vừa tiến vào giới Sát Lục.

Bất kể nói thế nào, Lâm Mông đối với mình cũng xem như là có một phần ân tình.

Sở Mộ dừng bước, đứng tại chỗ từ phía xa nhìn tới. Nếu như Lâm Mông có nguy hiểm, hắn sẽ lập tức ra tay. Với khoảng cách ngàn mét đối với Sở Mộ không khác mấy so với khoảng cách mấy thước.

Lâm Mông không phải là Tuyệt Thế Cảnh, mà là tu vi Vạn Cổ Cảnh cửu trọng thiên. Hắn lại đảm nhiệm chấp sự một bang. Từ điểm này cũng có thể thấy được thực lực Thiết Nha Bang thật sự rất yếu.

Năm người kia ngoại trừ Lâm Mông ra, tu vi bốn người khác cũng là trình độ Vạn Cổ Cảnh. Năm người bọn họ đối mặt với thú lớn Sát Lục, cũng một con thú lớn Sát Lục cấp thấp thập giai. Luận về trình độ lại tương đương với cấp Ám Tinh trong ba đại chiến lực.

Năm người liên thủ phối hợp hết sức ăn ý, phát huy lực lượng của từng người đến mức tận cùng, lại ngưng tụ thành một, đối đầu với con thú lớn Sát Lục cấp thấp thập giai.

Lực lượng của bọn họ đủ để giết chết chiến lực cấp Ám Tinh. Nhưng thực lực của thú lớn Sát Lục cấp thấp thập giai kia chung quy vẫn cường đại hơn so với chiến lực cấp Ám Tinh không ít.

Chỉ có điều Sở Mộ nhìn ra được, qua một hồi nữa, năm người Lâm Mông có thể giết chết được con thú lớn Sát Lục cấp thấp thập giai kia.

Thời điểm gần thắng lợi, biến đổi khác thường đột nhiên sinh ra. Một con thú lớn Sát Lục khác tới gần. Đây là một con thú lớn Sát Lục trung cấp.

Chương 3381: Trở về thành (Hạ)

Khí thế kinh khủng, trực tiếp lại khiến cho sắc mặt năm người Lâm Mông đại biến, t trong lòng kinh hãi khiếp sợ. Thực lực toàn thân cũng khó có thể phát huy ra đầy đủ. Trận hình đại loạn. Con thú lớn Sát Lục cấp thấp thập giai kia lại không bị ảnh hưởng, đuôi quét ngang, giống như roi thép cực lớn muốn một đòn đập văng cả ngọn núi cao.

Dưới một đòn như vậy, năm người Lâm Mông căn bản không có cách nào né tránh, cũng có không cách nào chống đỡ. Tất cả đều phải chết.

Bóng ma của thần chết bao phủ. Tuyệt vọng tràn ngập toàn thân từ trên xuống dưới.

Chớp mắt, một tia kiếm quang phá không lao tới. Dưới kiếm quang, thú lớn Sát Lục bị chém đứt đuôi. Kiếm quang hoàn toàn không dừng lại, cắt qua thân thể thú lớn Sát Lục. Một kiếm giết chết trong nháy mắt.

Bất chợt, chỉ thấy kiếm quang này cũng không biến mất, mà đột nhiên chuyển hướng, xông về phía thú lớn Sát Lục trung cấp đang tới gần, lại chém cắt qua, giết chết con thú lớn Sát Lục trung cấp này. Sau đó kiếm quang mới biến mất.

Tất cả những điều này phát sinh quá nhanh. Tuyệt Thế Cảnh bình thường cũng khó có thể kịp phản ứng. Càng chưa nói tới năm người Lâm Mông là Vạn Cổ Cảnh.

Mãi đến khi hai con thú lớn Sát Lục đều biến mất, lưu lại từng đạo bí văn Sát Lục. Một trận gió thổi qua, bọn họ mới phản ứng được, ý thức được chuyện gì xảy ra. Bọn họ nhanh chóng quay đầu lại nhìn xung quanh.

– Sở… Sở huynh…

Lâm Mông ngẩn ra, bất chợt vui vẻ nói. Sở Mộ đáp lại bằng một nụ cười mỉm.

– Cảm ơn Sở huynh ra tay cứu giúp. Nếu không năm cái mạng nhỏ của chúng ta sẽ phải nằm lại ở chỗ này.

Lâm Mông vừa nói, vừa nắm lấy từng bí văn Sát Lục. Hắn cùng bốn người khác đi nhanh tới, đưa bí văn Sát Lục cho Sở Mộ.

Sở Mộ không nhận. Chỉ vài đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng đối với hắn mà nói, không dùng được. Càng chưa nói mấy đạo bí văn Sát Lục này là cấp Hắc Thiết.

– Sở huynh này muốn đi nơi nào?

Trong lúc nhất thời Lâm Mông cũng không biết nói cái gì nói, liền thuận miệng hỏi.

– Trở về thành.

Sở Mộ nói.

Lâm Mông chợt nhớ tới, mình hình như còn không biết tên của đối phương. Mình chỉ biết hắn họ Sở. Đúng vậy, lúc đó Sở Mộ lại chỉ nói họ của mình, cũng không nói là mình tên gì.

Nếu không, nếu như lúc đó Sở Mộ nói cho hắn biết mình là Sở Vương Đình nói, chắc hẳn hiện tại Lâm Mông đã bị chấn kinh đến thất điên bát đảo.

Bốn người khác cũng đều biểu thị sự cảm kích đối với Sở Mộ.

– Nếu không chúng ta liền theo Sở huynh trở về thành.

Lâm Mông nói. Có một cường giả đi cùng, bao giờ cũng an toàn hơn một ít. Đối với điều này Sở Mộ cũng không có từ chối.

– Sở huynh, mấy tháng này phát sinh một chuyện lớn, không biết ngươi có nghe nói hay không?

Trên con đường trở về thành, Lâm Mông hỏi.

– Chuyện lớn gì?

Ba tháng qua Sở Mộ vẫn luôn ở bên trong chiến trường Sát Lục, gần như ngăn cách với bên ngoài. Bởi vậy hắn căn bản cũng không biết Lâm Mông nói chuyện lớn là chuyện gì.

– Sở huynh biết Kiếm Nhai không?

Bộ dạng Lâm Mông rất kích động:

– Mấy tháng trước, thần điện Sát Lục xuất hiện, ban bố một số nhiệm vụ. Một nhiệm vụ trong đó chính là lưu lại tên họ của mình ở trên Kiếm Nhai. Một khi lưu danh thành công hoàn thành nhiệm vụ có thể nhận được thưởng. Sở Hoàng Cực đại nhân đã đạt danh hiệu đứng đầu trên Kiếm Nhai hơn một ngàn năm. Vô số thiên tài khiêu chiến nhưng không ai có thể ngang bằng, càng không cần phải nói vượt qua. Nhưng lần này, đã có hai người vượt qua Sở Hoàng Cực đại nhân, khiến cho Sở Hoàng Cực đại nhân từ danh hiệu đứng đầu hạ xuống đứng thứ ba.

– Hai người…

Sở Mộ biểu thị rất kinh ngạc. Bởi vì hắn cũng không biết trừ mình ra, còn có ai vượt qua Sở Hoàng Cực. Độ khó trong đó, chính hắn đã tự mình lĩnh hội qua, hết sức rõ ràng.

– Hiện tại tên đứng thứ hai là Nhiếp Không.

Lâm Mông vẫn là bộ dạng rất kích động.

– Nhiếp Không.

Trong đầu Sở Mộ hiện lên một bóng người. Hóa ra là hắn. Quả thực, thiên phú của đối phương còn muốn thắng được Minh Kính, Diệp Kinh Vân. Vượt qua Sở Hoàng Cực cũng không phải là chuyện không có thể.

– Sở huynh, ngươi biết danh hiệu đứng đầu là ai không?

Giọng nói Lâm Mông càng kích động hơn. Bất chợt hắn không đợi Sở Mộ nói, liền nói tiếp:

– Hiện tại độ cao cái tên thứ hai lưu danh ở trên Kiếm Nhai chỉ vượt qua Sở Hoàng Cực đại nhân chưa đầy ba tấc. Nhưng danh hiệu đứng đầu lại vượt qua Sở Hoàng Cực đại nhân khoảng cách đủ một trượng. Một Sở Hoàng Cực đại nhân đã áp chế vô số thiên tài hơn nghìn năm. Hiện tại lại có rất nhiều người nói danh hiệu đứng đầu mới sẽ áp chế vô số thiên tài hơn vạn năm.

– Đúng rồi. Danh hiệu đứng đầu mới cũng là họ Sở. Là Sở Vương Đình.

Sở Mộ gật đầu. Hắn cũng không lộ ra biểu hiện rất kích động hoặc rất bất ngờ ngoài ý muốn. Không có cách nào. Ai bảo hắn chính là đương sự.

– Ta đoán chắc Sở Vương Đình này có thể là hậu nhân của Sở Hoàng Cực đại nhân.

Một người đi cùng bỗng nhiên nói, bộ dạng rất khẳng định. Sở Mộ vừa nghe nhất thời có chút dở khóc dở cười. Từ lúc nào, mình và Sở Hoàng Cực có quan hệ, còn là hậu nhân.

Chắc hẳn hiện tại khắp nơi có khả năng đều có loại tin tức này. Hai người đều là họ Sở. Chỉ có điều Sở Mộ hiển nhiên không biết người khác là động não thành thế nào.

– Ta nói như vậy là có căn cứ. Ngươi xem, hai người đều là họ Sở. Một người lấy Hoàng Cực làm tên. Một người lại lấy Vương Đình làm tên. Sao lại tương tự như vậy.

Sở Mộ thiếu chút nữa che mặt.

Có Sở Mộ đồng hành, một đám sáu người an toàn đến Nhân Thành.

– Sở huynh, tới Thiết Nha Bang chúng ta làm khách.

Lâm Mông mời nói, bốn người khác cũng rất động tâm. Bởi vì dọc đường đi Sở Mộ biểu hiện ra thực lực, hoàn toàn vượt qua tu vi rất nhiều. Người như vậy nếu như có thể lôi kéo, thậm chí khiến cho hắn gia nhập Thiết Nha Bang, đối với Thiết Nha Bang sẽ có lợi ích không nhỏ.

Cứu Lâm Mông, thứ nhất là cùng vì Nhân tộc, thứ hai là trả lại ân tình. Về phần Thiết Nha Bang, Sở Mộ cũng không tính tạo quan hệ gì cùng bọn họ. Đây cũng không phải là Sở Mộ cao ngạo khinh thường Thiết Nha Bang. Mà lbởi vì hắn không dự định gia nhập bang phái thế lực nào. Nhưng phải chờ ở bên trong giới Sát Lục, bị thế lực chiêu mộ là chuyện nhất định sẽ phát sinh. Có thể sau khi mình từ chối, sẽ bị ghi hận. Nếu như quan hệ giữa hắn cùng Thiết Nha Bang quá tốt, nói không chừng sẽ mang lại phiền toái không cần thiết cho Thiết Nha Bang.

Chương 3382: Cầu kiếm (Thượng)

– Các ngươi có biết, nơi nào có thể dễ dàng bán đồ hay không?

Sở Mộ hỏi.

– Sở huynh muốn mua đồ, nên đi tới Kiếm Đỉnh Các.Nguồn truyện audio

Lâm Mông nói:

– Kiếm Đỉnh Các là nơi giao dịch kiếm khí tốt nhất cũng là lớn nhất ở trong Nhân Thành. Có người nói ở ngoài giới Sát Lục, Kiếm Đỉnh Các cũng trải rộng các thế giới.

Lâm Mông là người địa phương, lớn lên và sinh ra ở giới Sát Lục, đối với chuyện bên ngoài giới hắn không biết được rõ ràng. Hắn chỉ nghe nói.

Người địa phương, sinh ra và lớn lên ở giới Sát Lục muốn rời khỏi giới Sát Lục là một chuyện rất khó khăn.

– Kiếm Đỉnh Các.

Sở Mộ gật đầu, lại hỏi thăm một chút về vị trí của Kiếm Đỉnh Các. Sau đó hắn liền từ biệt đám người Lâm Mông, xoay người rời đi.

– Đúng rồi Sở huynh, ta còn không biết tên của ngươi đấy?

Lâm Mông nhìn bóng lưng Sở Mộ, theo bản năng mở miệng hỏi thăm.

– Vương Đình.

Lâm Mông nhận được đáp lại là hai chữ.

– Vương Đình?

Mấy người lộ ra vẻ mặt mờ mịt.

– Không phải họ Sở sao? Tại sao gọi là Vương Đình. Biến thành họ Vương sao?

Một người trong đó ngây người nói.

Bất chợt, sắc mặt Lâm Mông chợt đại biến. Bởi vì không có cách nào khống chế được kích động, máu dâng lên, thoạt nhìn giống như con tôm lớn bị đun sôi. Toàn thân hắn càng không ngừng run rẩy. Hai tay cũng không biết nên để vào đâu.

– Lâm Mông ngươi làm sao vậy?

Một người bên cạnh phát hiện ra, vội vàng quan tâm nói.

– Ta… Ta… Không có việc gì…

Lâm Mông nói đứt quãng, vẫn kích động không thôi.

– Họ Sở… Vương Đình, chẳng lẽ là Sở Vương Đình!

Có một người vẫn suy nghĩ, bỗng nhiên rống to, khiến cho những người khác bị dọa giật mình. Bất chợt, mỗi người lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, bởi vì kích động toàn thân run rẩy. Bọn họ… Bọn họ không ngờ đi cùng với người đạt danh hiệu đứng đầu trên Kiếm Nhai, một vị thiên kiêu tuyệt thế.

Sở Mộ suy nghĩ một chút liền biết, sau khi đám người Lâm Mông biết thân phận của hắn, sẽ chấn động kinh sợ như thế nào. Về phần chuyện tiết lộ thân phận hắn không thèm để ý. Cho dù mình không nói, sớm muộn cũng sẽ bị người khác biết.

Nhân Thành rất lớn. Trên cơ bản chia ra làm đông tây nam bắc và ở giữa. Kiếm Đỉnh Các ở phía tây thành, chủ sát phạt.

Bước chân Sở Mộ rất nhanh. Một lúc lâu sau, hắn đi tới cửa chính Kiếm Đỉnh Các.

Kiến trúc Kiếm Đỉnh Các vô cùng đặc sắc, hình như là do vô số kiếm khí xây dựng thành một cái đỉnh khổng lồ trấn áp ở trên mặt đất. Có một cảm giác vững chắc giống như ngọn núi thái cổ, còn có sự sắc bén thuộc về kiếm, có sự bá đaih thuộc về vương giả.

Chỉ cần là kiến trúc như vậy đã khiến ánh mắt Sở Mộ nhất thời sáng lên, trong lòng càng thêm chờ mong.

Bên trong Kiếm Đỉnh Các trang trí theo phong cách cổ. Vừa không khiến cho người ta cảm giác sáng quá cũng sẽ không quá tối, lại vô cùng bắt mắt. Sở Mộ liếc mắt liền nhìn ra, người thiết kế Kiếm Đỉnh Các nhất định là một Tông Sư có thành tựu tinh thâm trên con đường xây dựng thiết kế.

– Hoan nghênh quang lâm Kiếm Đỉnh Các. Ta là kiếm thị Tiểu Thiến.

Lập tức lại có nữ tử trẻ tuổi toàn thân mặc kiếm y khuôn mặt đẹp bước qua, dịu dàng thi lễ, vẻ mặt mỉm cười nhìn Sở Mộ nói.

– Ta muốn bán ra một ít ma binh thần giáp. Kiếm Đỉnh Các có thu hay không?

Sở Mộ hỏi.

– Ma binh thần giáp!

Kiếm thị Tiểu Thiến nghe vậy, liền lộ ra thần sắc chấn động kinh sợ. Nhưng chức nghiệp rèn luyện hàng ngày khiến cho nàng rất nhanh đã khôi phục lại sự bình tĩnh. Chỉ có điều, trong lòng nàng vẫn không ngừng dậy sóng.

Ma binh là binh khí của Ma tộc. Thần giáp là trang bị áo giáp của Thần tộc. Bất kể là loại nào đều rất khó có thể nhận được. Hoặc là tiến vào địa giới Thần tộc Ma tộc, hoặc chính là ở bên trong chiến trường Sát Lục. Bất kể là loại nào đều vô cùng nguy hiểm.

– Thu.

Tiểu Thiến dùng giọng điệu vô cùng khẳng định nói:

– Quý khách xin mời đi theo ta.

Tiểu Thiến chỉ là kiếm thị của Kiếm Đỉnh Các, là nhân viên chiêu đãi, không có quyền trực tiếp mua bán. Chỉ có điều nàng có thể từ trong đó nhận được có chút thưởng công trạng.

Rất nhanh, Sở Mộ đã được dẫn tới tầng thứ hai.

– Trương lão, vị quý khách kia muốn bán ra ma binh thần giáp.

Tiểu Thiến đối một râu mép trắng bệch lão già nói.

– Ma binh thần giáp.

Trương lão cũng rất kinh ngạc nhìn Sở Mộ:

– Kiếm Đỉnh Các thu, cũng sẽ cho một cái giá thích hợp. Không biết quý khách muốn bán ra bao nhiêu ma binh thần giáp?

– Ma binh mười hai món, thần giáp mười món.

Sở Mộ nói. Số lượng này nhất thời khiến cho Trương lão và Tiểu Thiến đứng bên cạnh phải biến sắc mặt, vô cùng chấn động kinh sợ.

Trên lý thuyết, mười hai món ma binh đại biểu cho mười hai vị cường giả Ma tộc. Mười món thần giáp cũng đại biểu cho mười cường giả Thần Tộc.

Một kiếm tu chỉ là tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện sơ cấp, không ngờ có thể chém giết mười hai Ma tộc và mười người Thần tộc. Không thể nghi ngờ, điều này hết sức kinh người. Bởi vì bất luận là Ma tộc vẫn Thần tộc, trời sinh đã ưu tú hơn so với Nhân tộc, thực lực cũng cường đại hơn. Hơn nữa ở bên trong giới Sát Lục, nơi có thể chém giết Thần tộc Ma tộc, trừ khi bọn họ ra ngoài địa giới, chính là chiến trường Sát Lục.

Nơi sau có khả năng lớn nhất. Nhưng bình thường người tu luyện tiến vào chiến trường Sát Lục, chí ít cũng phải có tu vi Tuyệt Thế Cảnh. Bằng không chính là tự tìm đường chết.

– Chắc là đại hoạch của một tiểu đội thu cường, bảo hắn đến đây xử lý.

Trương lão âm thầm suy nghĩ. Giải thích này tương đối thông hơn.

Sở Mộ lấy ma binh thần giáp ra, giao cho Trương lão. Trong đó còn có kiếm khí của người Thần tộc v.v.

– Quý khách, những ma binh thần giáp và kiếm khí của Thần tộc, ta đưa ra giá cuối cùng là tám nghìn đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng.

Trương lão cười nói.

– Được.” Sở Mộ đồng ý. Dù sao hắn giữ lại những ma binh thần giáp cũng không có tác dụng gì. Tám nghìn đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng giá cũng được tính là hợp lý, bán.

– Nghe nói kiếm khí ở Kiếm Đỉnh Các là tốt nhất Nhân Thành. Ta muốn mua một thanh.

Sở Mộ nói.

– Đương nhiên, kiếm khí ở Kiếm Đỉnh Các chúng ta không chỉ có tốt nhất Nhân Thành của giới Sát Lục, ở trong Bản Nguyên Nguyên Giới cũng là cao cấp nhất.

Trương lão cười nói:truyện ma

– Không biết quý khách muốn mua kiếm khí đẳng cấp gì? Có yêu cầu cụ thể gì hay không?

– Linh kiếm, linh kiếm cao cấp nhất.

Sở Mộ nói, trực tiếp đưa ra yêu cầu của hắn:

– Linh kiếm tốt nhất, đủ bền vững kiên cố, cũng đủ sắc bén. Nếu như có thể tăng cường lực lượng và tốc độ là tốt nhất.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !