1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 624 [Chương 3118 đến 3122]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 624 [Chương 3118 đến 3122]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3118: Hội hợp

Chiến Vô Ảnh nhận ra Sở Mộ:

– Là ngươi!

Hận thù tích góp trong lòng bùng nổ, như nước sông cuồn cuộn gầm rống không ngướt, sóng lớn vô tận xua tan lý trí của Chiến Vô Ảnh.

Chiến Vô Ảnh rống to:

– Ngươi đáng chết!

Chiến Vô Ảnh hoàn toàn bùng nổ lực lượng, tiếng gầm rú vang lên chấn động hư không, gã lắc mình biến mất.

Giây sau Chiến Vô Ảnh xuất hiện trước mặt Sở Mộ, từ khi nào tay gã cầm đoản kiếm gần như trong suốt khiến người khó thể phát hiện, tỏa ra phong mang rất kinh người. Một kiếm cắt đứt hư không xẹt qua cổ họng Sở Mộ, phong mang đó nếu chém trúng thì nguyên cái đầu sẽ đứt lìa.

Chiến Vô Ảnh tấn công, Chiến Vô Không cũng nhận ra Sở Mộ, tuy gã chưa thấy người thật bao giờ nhưng có xem tranh, gã cũng tấn công theo.

Thân thể Chiến Vô Không như hòa vào hư không, lúc xuất hiện đã đến sau lưng Sở Mộ, một tay cầm kiếm chớp mắt đâm ra, kiếm quang tách lìa rậm rạp ập đến bao trùm toàn thân Sở Mộ, cắt đứt mọi đường lui và né tránh của hắn.

Trước sau đón đầu.

Thực lực của Chiến Vô Ảnh là Nhị Luyện sơ giai, thực lực của Chiến Vô Không là Nhị Luyện trung giai, hai người rất có ăn ý, vừa ra tay hình thành phối hợp dễ dàng giết cường giả cùng đẳng cấp.

Tiếc rằng bọn họ không thể so sánh thực lực với Sở Mộ.

Sở Mộ quát:

– Kiếm Thần Hàng Lâm!

Sở Mộ kích phát lực lượng bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng, song kiếm tăng mạnh phong mang gấp trăm lần.

Trong khoảnh khắc thực lực Nhị Luyện đỉnh sơ giai tăng mạnh gấp trăm lần lướt qua Nhị Luyện trung giai, vượt qua cao giai bò lên đỉnh Nhị Luyện.

Phong mang đáng sợ nở rộ từ song kiếm, khiến Chiến Vô Không, Chiến Vô Ảnh cả người lạnh lẽo như bị kiếm khí vô hình cắt toàn thân, không rét mà run.

Sở Mộ không thể tưởng tượng Sở Mộ có thể bộc phát ra phong mang đáng sợ như vậy, trực tiếp tăng phúc trăm lần.

Đúng vậy, tăng phúc gấp trăm lần!

Trong Hoàng Đình có một số bí pháp cường đại có thể tăng mạnh sức sát thương, sức phá hoại nhưng cùng lắm là gấp mười lần, hơn nữa khi tu luyện độ khó rất cao, tác dụng phụ rõ ràng. Không đến lúc cùng đường tuyệt đối không dùng nó.

Chiến Vô Ảnh, Chiến Vô Không không ngờ Sở Mộ nắm giữ một loại bí pháp có thể thi triển trong chớp mắt, tăng phúc gấp trăm lần. Hai chữ đáng sợ không đủ để hình dung.

Nếu Chiến Vô Không, Chiến Vô Ảnh biết bí pháp kia có đẳng cấp cao hơn nữa, tăng phúc gấp ngàn lần thì không biết còn giật mình đến cỡ nào.

Nên biết dù là Chân Thần kiếm tông ngày xưa cũng không ai luyện thành công bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ tam trọng, vì đệ tam trọng cần tinh hoa lực lượng thiên địa khoảng mười mấy loại, lượng rất nhiều.

Đừng nói đệ tam trọng, vào lúc Chân Thần kiếm tông cường thịnh nhất cũng mới có ba người là được đệ nhị trọng.

Hơn nữa bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm là truyền thừa tuyệt đối của Chân Thần kiếm tông, một phần trong Kiếm Thiên Địa, vô cùng quan trọng, là bí mật rất lớn. Trong toàn bộ Chân Thần kiếm tông ít ai biết đến, người ngoài càng không rõ, người từng thử nó đều đã chết, không để lại kỷ lục gì.

Nếu Sở Mộ thực lực yếu thì Chiến Vô Không, Chiến Vô Ảnh sẽ mơ ước bí pháp của hắn, nếu lấy vào tay tu luyện thành công thì thực lực của bản thân bùng nổ đến trình độ cực kỳ đáng sợ. Nếu hiến bí pháp cho Hoàng Đình sẽ được khen thưởng kếch sù.

Tiếc rằng Sở Mộ bùng nổ thực lực, loại phong mang đó làm bọn họ thấy lòng lạnh lẽo, cả người run rẩy.

Chiến Vô Ảnh một kiếm chém hướng cổ họng Sở Mộ, vô ảnh vô hình, nhanh đến tột độ, khó mà đề phòng. Nhưng kiếm của Sở Mộ nhanh hơn, ánh sáng bạc chợt lóe, Vô Ảnh Kiếm không thể ngăn nổi phong mang đáng sợ kia bị cắt đứt, Ngân Quang linh kiếm như không bị cản trở cắt hướng Chiến Vô Ảnh.

Chiến Vô Ảnh không kịp né, kiếm quang vụt qua, cổ gã đứt lìa, đầu bay lên.

Vĩnh Hằng linh kiếm rung lên, lực lượng đáng sợ bùng nổ, phong mang sắc bén đánh nát tất cả kiếm ảo của Chiến Vô Không rồi đâm tới trước. Chiến Vô Không dù gì mạnh hơn Chiến Vô Ảnh, vào phút then chốt miễn cưỡng né tránh chỗ hiểm. Sở Mộ không bất ngờ, hắn phản ứng nhanh hơn, lòng kiếm là một, mọi phản ứng đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.

Sở Mộ vung cổ ay, kiếm từ đâm thẳng chuyển sang cắt ngang, tốc độ cực nhanh. Chiến Vô Không trong phút chốc phản ứng lại né qua, hơi bị thương. Sở Mộ đổi chiêu lần thứ ba thì Chiến Vô Không không né được nữa, bị cắt cổ.

Phong mang kinh người, dù cổ của Chiến Vô Không cứng gấp mười lần cũng không chịu nổi.

Song kiếm song sát!

Chỉ mới đụng độ, Chiến Vô Ảnh, Chiến Vô Không vốn có thể làm Sở Mộ cuống cuồng chạy trốn có thể sức chống lại, nhưng nay hai người chưa kịp lấy ra hết thực lực đã bị hắn chém đứt đầu.

Chặt đầu không có nghĩa là chết, nguyên thần của hai người vẫn còn.

Nguyên thần của Chiến Vô Không, Chiến Vô Ảnh lập tức thoát ra khỏi cái đầu bay nhanh đi hai hướng. Hai người quyết tâm nếu Sở Mộ đuổi theo chỉ có thể chọn một hướng, chỉ cần một người khác chạy về Hoàng Đình là có thể đưa tin tức về.

Sở Mộ có thể thi triển bí pháp tăng phúc gấp trăm lần rất đáng sợ, có lẽ sẽ mang đến tai nạn cho Hoàng Đình, cần phải xem trọng.

Tiếc rằng Sở Mộ tâm kiếm như một đã bao trùm phạm vi hai mươi lăm thước, mọi thứ trong phạm vi này đều ở trong cảm giác của hắn.

Khi nguyên thần của Chiến Vô Không, Chiến Vô Ảnh xuất hiện cũng bị Sở Mộ nắm rõ.

Rút kiếm.

Kiếm quang tách ra bắn cực nhanh đuổi theo nguyên thân của hai người, đâm thủng qua, ý thức tán loạn, nguyên thần vỡ nát.

Sở Mộ dễ dàng giết Đệ Nhất Thiên Tướng, Đệ Nhị Thiên Tướng trong Ngũ Thiên Tướng dưới tay Chiến Vương Hoàng Đình. Đến thì bốn trong Ngũ Thiên Tướng dưới tay Chiến Vương chết dưới kiếm của Sở Mộ, Đệ Tam Thiên Tướng thì đã tự bạo.

Phải nói Hoàng Đình bị tổn thất rất lớn, hoặc nên nói là Chiến Vương bị mất mác nặng nề.

Chiến Vô Ảnh, Chiến Vô Không chết, không gian giới chỉ của họ thành chiến lợi phẩm của Sở Mộ. Làm Thiên Tướng của Hoàng Đình, bản thân là cường giả tuyệt thế Nhị Luyện nên trong không gian giới chỉ của hai người có nhiều thứ tốt.

Sở Mộ cầm một quyển bí tịch nhìn:truyện ma

– Đây là… Vô Không Bộ.

Đây là một môn bí pháp, không thể tăng mạnh thực lực nhưng đem đến công hiệu trong chiến đấu, là lúc nãy Chiến Vô Không thi triển ra chớp mắt biến mất, lúc xuất hiện đã ở sau lưng Sở Mộ.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Không tệ, có thể học, vào phút then chốt sẽ giúp ích.

Với ngộ tính của Sở Mộ xem xong một lần đã lĩnh ngộ ba mươi phần trăm nội dung Vô Không Bộ.

Chương 3119: Cổ Kiếm Minh (Thượng)

Sở Mộ nhớ kỹ nội dung, tiếp tục tiến lên, tham ngộ Vô Không Bộ mới chiếm được. Muốn tu luyện bí pháp này cần dùng kết tinh không gian pháp tắc, khi vận dụng sẽ không có tác dụng phụ gì, nhưng sau khi vận dụng xong sẽ tiêu hao lực lượng bí pháp tương ứng, nếu lực lượng bí pháp bị hao hết thì phải bổ sung.

Chiến Vô Không tu luyện Vô Không Bộ đương nhiên có chuẩn bị một phần kết tinh không gian pháp tắc.

Trong kết tinh pháp tắc giá trị có cao có thấp, như kết tinh pháp tắc lực lượng ngũ hành là bình thường nhất, kết tinh không gian pháp tắc là giá trị siêu cao. Một viên kết tinh không gian pháp tắc đổi được mười kết tinh lực lượng ngũ hành.

Trong không gian giới chỉ của Chiến Vô Không không có nhiều kết tinh không gian pháp tắc, chỉ khoảng hơn mười viên. Sở Mộ chưa bắt đầu tu luyện nên không biết số lượng này đủ cho hắn thi triển Vô Không Bộ bao nhiêu lần.

Rất nhanh Sở Mộ vào Thiên Long vực, bay nhanh hướng sơn cốc năm xưa đã giết Chiến Vô Song, Chiến Vô Danh.

Khi Sở Mộ đến sơn cốc thì còn một tháng là đến ba năm hẹn ước cùng Không Lưu. Trong sơn cốc tĩnh lặng. Không Lưu chưa đến, Sở Mộ tạm chờ trong sơn cốc.

Sở Mộ hoàn toàn tham ngộ bí pháp Vô Không Bộ, hắn lấy một viên kết tinh không gian pháp tắc ra tu luyện.

Tuy bí pháp Vô Không Bộ cao thâm khó dò nhưng không thể sánh bằng bí pháp như Kiếm Thần Hàng Lâm, nên Sở Mộ tu luyện không khó khăn. Không lâu sau Sở Mộ luyện thành công bí pháp Vô Không Bộ.

Sở Mộ mặc niệm:

– Vô Không Bộ!

Sở Mộ lập tức thi triển ra, bước ra một bước, lực lượng bí pháp Vô Không Bộ tích trữ trong người tràn ngập toàn thân. Sở Mộ cảm giác mình như rơi vào khe hở không gian, nhanh chóng đi tới rồi xuất hiện ngoài trăm thước.

Đó là thể nghiệm rất thần kỳ, nhưng tốc độ Vô Không Bộ chỉ nhanh hơn Sở Mộ bùng nổ tốc độ một chút, không xem như ưu thế nhưng có chút khác biệt, Vô Không Bộ len qua khe hở không gian rất khó bị chặn lại.

Một viên kết tinh không gian pháp tắc cô đọng lực lượng bí pháp chỉ đủ cho thi triển Vô Không Bộ một lần, Sở Mộ hấp thu hết số kết tinh không gian pháp tắc còn lại hóa thành lực lượng bí pháp tích trữ. Sở Mộ thi triển Vô Không Bộ ba lần, làm vậy để quen thuộc, nắm chắc mức độ chính xác, không đến mức vận dụng rồi không kiểm soát được xuất hiện ở nơi khác.

Thời gian trôi, rất nhanh một tháng qua đi, năm bóng người bay qua trời cao nhanh chóng lao tới sơn cốc, tốc độ siêu mau, không lâu sau vào trong sơn cốc.

Không Lưu thấy ngay Sở Mộ ở trong sơn cốc:

– Sở Mộ lão đệ!

Sở Mộ đáp lại:

– Không Lưu huynh!

Sở Mộ nhìn bốn người khác, có một người hắn từng gặp là Lôi Bá. Lôi Bá cũng nhìn Sở Mộ, chào hỏi hắn. Ba người khác thì lạ mặt.

Không Lưu giới thiệu hai bên:

– Ba vị, đây là Sở Mộ mà ta nói. Sở Mộ lão đệ, xin giới thiệu…

Trong năm người thì Sở Mộ khá quen thuộc Không Lưu, là cường giả Nhị Luyện trung giai nhưng vì tu luyện đạo không gian nên có thể đối kháng Nhị Luyện cao giai bình thường, dù đối mặt đỉnh Nhị Luyện cũng có năng lực tự bảo vệ mình.
Lôi Bá thì trước kia Sở Mộ từng gặp trong Thiên Cổ thành điện, đã từng đánh nhau, quen nhưng không thân, cũng là cường giả Nhị Luyện trung giai, chủ tu đạo lôi đình. Ngay mặt đánh nhau có sức chiến đấu kinh người, có thể đối kháng một chút với cường giả Nhị Luyện cao giai, nhưng năng lực tự bảo vệ mạng sống không lợi hại bằng Không Lưu.

Vương Tôn là một nam nhân trung niên lùn tịt, chỉ cao bằng một nửa người bình thường, thực lực Nhị Luyện sơ giai, tinh tu đạo hắc ám, năng lực đánh ngay mặt không mạnh, am hiểu ẩn núp và ám sát. Vương Tôn từng ám sát một cường giả Nhị Luyện cao giai, tuy cuối cùng không thành công nhưng cũng làm đối phương bị thương, bản thân an toàn rút lui.

Hạ Vĩnh Tầm mặc áo vải, tóc mai bạc trắng, khóe mắt hằn vết chân chim, trông tang thương như trải qua vô số bi hoan ly hợp. Đôi mắt bình tĩnh mang theo đau thương như có như không, tu vi là Nhị Luyện cao giai, sử dụng kiếm, gã là kiếm tu.

Người cuối cùng tên Phong Vô Ngân, mặt mày điển trai có chút ngạo, thực lực cao sâu nhất trong nhóm, là đỉnh Nhị Luyện, cũng là kiếm tu.

Lôi Bá nói:

– Sở Mộ lão đệ, ta cũng gọi ngươi như vậy được không?

Sở Mộ thuận theo ngay:

– Lôi huynh!

Lôi Bá cười sang sảng.

Vương Tôn lên tiếng:

– Ngươi là Sở Mộ chưa vào tuyệt thế nhưng có thực lực Nhất Luyện tuyệt thế mà Không Lưu nói?

Ngữ điệu mang theo chất vấn không chỉ hỏi ra thắc mắc của Vương uổn, trong lòng Phong Vô Ngân, Hạ Vĩnh Tầm cũng có thắc mắc tương tự.

Lúc Không Lưu tìm đến bọn họ, nói rõ tình huống thì ba người đã nửa tin nửa ngờ.

Phong Vô Ngân chậm rãi nói, ngữ điệu có ý vị độc đáo như gió nhẹ phất qua lỗ tai:

– Không Lưu, đã nói trước rồi, nếu tình huống không đúng như ngươi nói thì ta sẽ rút ra.

Hạ Vĩnh Tầm không nói gì nhưng có quyết định giống Phong Vô Ngân, trước khi đến đây bọn họ đã nói rõ với Không Lưu rồi.

Dù sao Hoàng Đình không phải môn phái nhỏ, thế lực nhỏ gì mà là thế lực cực kỳ cổ xưa cường đại, chỉ tính một mình cường giả đủ đè bẹp cả đám hợp sức và giết sạch.

Đối địch với Hoàng Đình không phải lựa chọn sáng suốt, nhưng vì bọn họ từng bị Hoàng Đình chèn ép, không phải loại bình thường, nên có mâu thuẫn rất sâu với Hoàng Đình. Vì không thể đối kháng, họ bất đắc dĩ đành ẩn cư, lần này bị Không Lưu thuyết phục xuất thế nhưng chỉ định xem tình hình cụ thể rồi tính tiếp.

Nếu đúng như Không Lưu nói Sở Mộ thật sự có khí vận cỡ đó thì chống lại Hoàng Đình cũng được, miễn cẩn thận chút luôn có cơ hội, nhưng nếu không đúng như vậy thì ba người đành rút chân về lại ẩn thế.

Không Lưu chậm rãi nói:

– Yên tâm, Không Lưu ta đây không phải loại người nói bừa.

Không Lưu vừa dứt lời thân thể Vương Tôn nhanh chóng biến nhạt như hòa vào không khí mất tăm.

Cảm giác nguy hiểm ập đến, một chỉ từ bên cạnh đâm tới nhưng bị hụt, chưa kịp rút tay về thì hắn chỉ một cái như kiếm quang bắn hướng không trung.

Vương Tôn thân hình như ẩn như hiện nhanh chóng né tránh làm Sở Mộ điểm hụt, sau đó gã xuất hiện tại chỗ cũ.

Từ lúc Vương Tôn biến mất đến khi Sở Mộ bị đánh lén rồi hắn đánh trả bị hụt, Vương Tôn lại xuất hiện tại chỗ cũ, toàn quá trình hoàn thành trong một giây ngắn ngủi. Phong Vô Ngân, Hạ Vĩnh Tầm, Không Lưu, Lôi Bá thấy rõ ràng không bỏ sót chút nào, vì thế nên bọn họ cực kỳ giật mình.

Không Lưu xòe tròn mắt kêu lên:

– Sở lão đệ, thực lực của ngươi…

Chương 3120: Cổ Kiếm Minh (Hạ)

Làm Không Lưu luôn bình tĩnh nay thất thố như vậy đủ thấy Sở Mộ khiến gã giật mình cỡ nào.

Phong Vô Ngân, Hạ Vĩnh Tầm, Lôi Bá, Vương Tôn ánh mắt nóng bỏng nhìn Sở Mộ chằm chằm, ngó bộ dạng như muốn nhìn thấu hắn, xuyên qua mọi bí mật.

– Ta đột nhiên đánh lén, dù là người thực lực ngang bằng ta cũng khó thể đề phòng. Ngươi không chỉ tránh đi còn phản kích lại ngay.

Vương Tôn kinh thán rằng:

– Thực lực của ngươi tuyệt đối không phải Nhất Luyện bình thường.

Vương Tôn không giỏi đánh ngay mặt nhưng có tạo nghệ sâu sắc về đạo ám sát, cường giả cùng đẳng cấp khi không cảnh giác đối mặt ám sát của gã thì trăm phần trăm phải chết. Dù có đề phòng thì tám, chín phần mười cũng vẫn chết. Dù là cường giả thực lực cao hơn Vương Tôn một tiểu đẳng cấp khi chưa đề phòng sẽ bị gã giết.

Vương Tôn đột nhiên đánh lén, không ai báo trước cho Sở Mộ biết, dù chỉ là thăm dò nên gã không dốc hết sức nhưng sức mạnh đủ để đối phó cường giả tuyệt thế Nhất Luyện. Nhưng Sở Mộ có thể nhanh chóng né tránh còn đánh trả ngay, thực lực đó đúng như Vương Tôn nói, không đơn giản là tuyệt thế Nhất Luyện bình thường.

Phong Vô Ngân hỏi:

– Sở Mộ, tu vi của ngươi, thật sự chưa đến tuyệt thế sao?

Không phải Phong Vô Ngân không tin mà vì thật sự không tưởng tượng nổi. Nhìn chung trên lịch sử Thâm Lam thế giới chưa từng xuất hiện tu luyện giả chưa gặp tuyệt thế đã có tuyệt thế. Dù là vài yêu nghiệt tung hoành vạn cổ cùng lắm khi là cực hạn Thánh cấp có năng lực chạy thoát khỏi tay cường giả tuyệt thế Nhất Luyện sơ giai, chỉ bấy nhiêu đủ làm người giật mình, ghi vào sử sách cường giả Thâm Lam thế giới.

Sở Mộ biết mấy người này sẽ liên hợp với mình đối kháng Hoàng Đình, bằng vào một mình hắn thì đơn độc lực mỏng. Bị Phong Vô Ngân nghi ngờ Sở Mộ không tức giận, hắn tỏa ra hơi thở nguyên lực của mình, đó là tu vi thật sự của hắn.

– Cực độ cửu tinh!

– Thật sự là chưa đột phá đến tuyệt thế Nhất Luyện!

– Vậy tại sao mạnh dữ vậy?

Sở Mộ nói:

– Tu vi nguyên lực của ta đến cực độ cửu tinh, ngoài ra tu vi thánh khu cũng đến cực độ cửu giai.

Phong Vô Ngân khó hiểu hỏi:

– Dù vậy chỉ khiến thực lực của ngươi vô địch Thánh cấp, không thể nào đến cường giả Nhất Luyện tuyệt thế được.

– Ha ha ha! Yêu nghiệt luôn không thể đối xử theo lẽ thường.

Lôi Bá cười nói:

– Huống chi đây là yêu nghiệt có khí vận lớn.

Mọi người đành nhận cách nói của Lôi Bá.

Đúng vậy, từ xưa đến nay tu luyện giả có khí vận lớn miễn không chết giữa đường thì thành tựu không nhỏ, nhất là yêu nghiệt nghịch thiên có khí vận lớn.

Phong Vô Ngân nói:

– Vậy thì tình huống thực tế tốt hơn Không Lưu nói, ta đồng ý.

Hạ Vĩnh Tầm gật gù:

– Ta cũng đồng ý.

Làm bạn với người có khí vận lớn ít nhiều gì sẽ được hưởng lây, bản thân mình không dễ chết, xác suất gặp kỳ ngộ cũng lên một chút. Tổng hợp lực lượng của bọn họ lại chưa chắc không thể ứng đối với Hoàng Đình.

Trong Hoàng Đình có Thập Vương nhưng hiện tại là Chiến Vương cầm quyền, chín vương khác đều bế quan, không đến lúc bất đắc dĩ Chiến Vương sẽ không để chín vương khác xuất hiện. Vì điều này nghĩa là Chiến Vương cầm quyền thất bại, quyền lợi và địa vị trong Hoàng Đình sẽ bị ảnh hưởng nặng nề, cực kỳ không tốt cho gã.

Miễn Chiến Vương không ra tay thì bọn họ không sợ Hoàng Đình, lùi một bước dù gã có ra tay nếu bọn họ né từ xa, một mình Chiến Vương không đủ sức bắt trọn ổ.

Sống là có cơ hội.

Vương Tôn nói:

– Ba năm trước Sở Mộ có thể giết hai người Chiến Vô Song, Chiến Vô Danh của Hoàng Đình, hiện tại thực lực tăng tiến chắc đủ sức đối kháng cường giả đỉnh Nhất Luyện hoặc cực hạn Nhất Luyện.

Vương Tôn đã tự tay thăm dò, bình luận thực lực của Sở Mộ như vậy.

Những người khác hết sức đồng ý kết luận của Vương Tôn, Sở Mộ đành mặc nhận, hắn vốn định phát ra hơi thở Nhị Luyện đỉnh sơ giai nhưng mọi người đã nói vậy thì hắn tạm thời bỏ mặc.

Không Lưu nói:

– Nếu không ai rút ra vậy chúng ta tổ thành liên minh đi, đồng lòng đối kháng Hoàng Đình.

Phong Vô Ngân lên tiếng:

– Ta đồng ý, nhưng muốn tổ thành liên minh cùng tiến lùi thì phải lập lời thề thiên đạo.

Biểu tình là một chuyện, quen biết thì quen nhưng phải lập lời thề thiên đạo mới khiến người yên lòng được. Không thì khi đối diện ích lợi hay nguy hiểm sống chết, huynh đệ ruột còn trở mặt thành thù, phu thê ân ái mỗi người tự bay.

Lôi Bá đề nghị:

– Muốn liên minh phải có danh hiệu đối ứng.

Không Lưu đề nghị:

– Theo ta thấy chúng ta có thể tụ tập với nhau cùng đối kháng Hoàng Đình vì Sở Mộ lão đệ, tên của liên minh hãy để Sở Mộ lão đệ đặt đi.

Phong Vô Ngân nhún vai không phản đối:

– Được thôi.

Vương Tôn nói:

– Không thành vấn đề.

Hạ Vĩnh Tầm không có ý kiến.

Bọn họ không muốn loại người ham muốn danh lợi, ai đặt tên không khác bao nhiêu. Đương nhiên nếu đổi thành người khác thực lực không bằng bọn họ đặt tên liên miên thì chắc chắn họ sẽ không đồng ý, dù sao cường giả làm vua. Nhưng Sở Mộ thì khác, như Không Lưu đã nói, bọn họ tụ tập vì hắn, ở mặt nào đó bọn họ muốn mượn dùng khí vận lớn của hắn.

Sở Mộ nói:

– Vậy thì ta không khách sáo.

Thực lực thật sự của Sở Mộ có thể xếp hạng nhất trong nhóm người, nên hắn không từ chối.

Sở Mộ ngẫm nghĩ rồi nói:

– Liên minh, gọi là Cổ Kiếm Minh đi, các vị thấy sao?

Cổ Kiếm Minh!

Sở Mộ xuất thân ban đầu là Cổ Kiếm đại lục, sau đó vào Cổ Thần giới, cái tên này cũng xem như một loại ký thác.

Phong Vô Ngân nói:

– Cổ Kiếm Minh, vậy thì đặt tên là Cổ Kiếm Minh đi.

Phong Vô Ngân là kiếm tu, cái tên Cổ Kiếm Minh nghe cũng hay.

Nếu Phong Vô Ngân không có ý kiến gì thì người khác cũng không phản đối, thế là cái tên của liên minh được quyết định như thế.

Lời thề thiên đạo cực kỳ linh nghiệm, một khi làm trái bản thân sẽ bị phản thệ, nhẹ thì nguyên thần, tinh thần bị tổn hại nặng, phải qua tám mươi, trăm năm hay lâu hơn nữa mới bình phục được. Nặng thì chết ngay tại chỗ, nên tu luyện giả xem trọng lời thề nhất là loại lời thề thiên đạo, không ai muốn làm trái.

Mọi người lập lời thề thiên đạo tổ thành Cổ Kiếm Minh.

Hiện Cổ Kiếm Minh không có minh chủ gì, chỉ xem như tổ chức bước đầu chưa đủ hoàn thiện.

Ai làm chức minh chủ là vấn đề rất lớn, không liên quan gì danh lợi mà là minh chủ sẽ có quyền nói chuyện nặng ký trong liên minh, cũng phải gánh vác trách nhiệm lớn hơn.

Mục đích bọn họ thành lập Cổ Kiếm Minh vì đối kháng Hoàng Đình, thất bại thì miễn bàn, nếu thành công liên minh sẽ giải tán nên có chọn minh chủ hay không chẳng quan trọng.

Chương 3121: Hoàng Vệ

Cổ Kiếm Minh có tổng cộng sáu thành viên.

Phong Vô Ngân đỉnh Nhị Luyện, Hạ Vĩnh Tầm Nhị Luyện cao giai, Không Lưu và Lôi Bá là Nhị Luyện trung giai, Vương Tôn Nhị Luyện sơ giai, người cuối cùng là Sở Mộ được cho rằng là đỉnh Nhất Luyện.

Sáu cường giả tuyệt thế tổ thành liên minh, trong đó có năm người là thực lực Nhị Luyện, liên minh như vậy cực kỳ cường đại.

Vương Tôn nói:

– Cổ Kiếm Minh đã thành lập, giờ hãy bàn xem nên đối phó với Hoàng Đình thế nào.

– Theo tin tức chúng ta nắm giữ thì Hoàng Đình có thập Vương, trong đó chín vương bế quan, hiện Chiến Vương cầm quyền, là Tam Luyện, chưa rõ đẳng cấp nào trong Tam Luyện.

Không Lưu chậm rãi nói:

– Dưới tay Chiến Vương có Ngũ Thiên Tướng. Đệ Tam Thiên Tướng tự bạo bỏ mình, Đệ Ngũ Thiên Tướng, Đệ Tứ Thiên Tướng chết dưới kiếm của Sở Mộ, còn lại Đệ Nhất Thiên Tướng và Đệ Nhị Thiên Tướng. Đệ Nhất Thiên Tướng thực lực Nhị Luyện trung giai, Đệ Nhị Thiên Tướng là Nhị Luyện sơ giai, hai người hợp sức bày trận có thể đến Nhị Luyện đỉnh trung giai nhưng không thể đối kháng với chúng ta được.

Không Lưu dừng một chút, mọi người đều lắng nghe lời gã nói.

– Ngoài ra dưới trướng Chiến Vương Hoàng Đình còn có chiến sứ Thánh cấp cửu tinh, tổng cộng ngàn người. Có thể bày ra chiến trận, uy lực đủ để uy hiếp cường giả tuyệt thế Nhị Luyện.

– Nhưng miễn không rơi vào chiến trận của đối phương thì sẽ không bị nguy hiểm gì.

Uy lực chiến trận của Hoàng Đình tuy rất mạnh nhưng có chút thiếu sót là không đủ nhanh nhẹn, nếu cường giả tuyệt thế không đánh ngay mặt mà chỉ toàn né thì bọn họ cũng không biết làm sao.

Bởi vậy chiến sứ Hoàng Đình bày ra chiến trận không đem lại uy hiếp bao nhiêu với nhóm người.

Phong Vô Ngân nói:

– Ta cảm thấy lực lượng của Hoàng Đình không chỉ có bấy nhiêu.

Không Lưu nói:

– Thập Vương tự bồi dưỡng thuộc hạ của mình, nhưng mỗi vương khi cầm quyền thì chín vương khác sẽ bế quan tu luyện, thuộc hạ trung thành của họ cũng bế quan theo. Hoàng Đình thời kỳ hưng thịnh tính luôn Thập Vương thì có trên sáu mươi cường giả tuyệt thế, chỉ nhiều không ít, nhưng khi tách rời ra thì không mạnh như vậy.

Sáu mươi cường giả tuyệt thế, chỉ nhiều không ít, số lượng rất đáng sợ. Trong tất cả thế lực nhân tộc thì tuyệt đối đứng ở đỉnh cao nhất, dù là Thương Lan hoàng triều hay bốn đại tông môn Thiên Cổ vực là những thế lực cường đại cổ xưa do một tay Thánh Hoàng sáng lập cũng không thể sánh bằng.

Nhưng Hoàng Đình và tông môn khác không giống, Thập Vương luân lưu cầm quyền, dưới tay mỗi vương có một phần cường giả tuyệt thế, cường giả Thánh cấp cửu tinh, nếu bọn họ bế quan thì cường giả dưới tay cũng bế quan theo, không quấy nhiễu nhau nên trong trạng thái bình thường Hoàng Đình chỉ bằng một phần mười thời kỳ đỉnh cao, nhưng vậy cũng đã rất kinh người.

Một Chiến Vương Tam Luyện, hai Thiên Tướng Nhị Luyện, ba Thiên Tướng Nhất Luyện, thực lực như vậy đã hơn hẳn đa số tông môn của Thâm Lam thế giới. Ví dụ Lạc Thủy Chân cung xem như tông môn nổi tiếng trong Thâm Lam thế giới, cường giả tuyệt thế trong tông môn mới chỉ có một người, và chỉ là Nhất Luyện.

Đây là tại sao không ai muốn chọc vào Hoàng Đình, hiện nay mấy cường giả từng bị Hoàng Đình truy sát lần lượt xuất thế, lấy Sở Mộ làm trung tâm hợp thành Cổ Kiếm Minh. Muốn cùng nhau đối kháng Hoàng Đình phải hiểu rõ về Hoàng Đình.

Hạ Vĩnh Tầm mở miệng nói:

– Theo ta biết thì trong Hoàng Đình trừ Thập Vương, Thiên Tướng dưới tay họ ra còn có một đội cường giả cực kỳ bí mật, hình như là cường giả tuyệt thế tổ thành. Có bao nhiêu người, thực lực ra sao thì không rõ.

Hạ Vĩnh Tầm nói bằng giọng lạnh nhạt, đây là cách nói chuyện của gã, bất giác cảm nhiễm người khác. Nếu người thực lực không bằng Hạ Vĩnh Tầm, ý chí không đủ kiên định sẽ bị ảnh hưởng, cảm thấy bi thương.

Nhưng thực lực của mọi người dù không bằng Hạ Vĩnh Tầm cũng có sức ngăn chặn được, một phần vì gã không cố ý kích phát cảm giác buồn bã bi thương đó.

Nghe Hạ Vĩnh Tầm nói vậy mọi người tim đập nhanh.

***

Khi Đệ Nhất Thiên Tướng Chiến Vô Không, Đệ Nhị Thiên Tướng Chiến Vô Không chết, mệnh bài nguyên thần của họ trong Hoàng Đình vỡ nát, rất nhanh Chiến Vương biết chuyện.

Sắc mặt Chiến Vương không thay đổi, vẫn rất bình tĩnh nói:

– Ngũ Thiên Tướng đều chết, có thể tính ra là ai giết hai người họ không?

Nhưng Tri Thế biết trong lòng Chiến Vương cực kỳ tức giận, sát ý mãnh liệt.

Tri Thế nói:

– Chờ ta suy tính đã.

Tri Thế lấy một la bàn mai rùa ra phụ trợ gã suy tính.

La bàn mai rùa run run, hoa văn trên mai rùa lóe sáng. Khi toàn bộ rực sáng thì la bàn mai rùa ngừng rung. Hai tay Tri Thế liên tục búng kết các thủ ấn cực kỳ phức tạp đều đánh vào la bàn mai rùa.

Ngay sau đó la bàn mai rùa tỏa sáng đan chéo nhau hình thành một quảng trường nho nhỏ. Trong thiên địa phong cảnh hiện ra, dần dần có bóng người sắp lộ. Chợt có lực lượng bất ngờ ập đến đánh tan bóng người, tiểu thiên địa tan vỡ, ánh sáng vụt tắt. La bàn mai rùa rung rung, hơi thở giảm xuống.

Tri Thế ngơ ngác nhìn mai rùa la bàn, trong mắt tràn đầy khó tin:

– Thất bại…

Tri Thế nghỉ ngơi một lúc rồi lại suy tính, nhưng kết quả giống nhau.

Liên tục thất bại ba lần thì Tri Thế bỏ cuộc.

Tri Thế nói:

– Chiến Vương các hạ, người giết Đệ Nhất Thiên Tướng, Đệ Nhị Thiên Tướng có báu vật phong kín thiên cơ. Hoặc có lẽ hắn giỏi về đạo thiên toán có thể che giấu thiên cơ.

Chiến Vương trầm ngâm một lúc sau nói:

– Xin Tri Thế suy tính Sở Mộ thử.

Tri Thế nghe vậy hơi suy tư:

– Sở Mộ…?

Chợt mắt Tri Thế sáng rực sau đó bắt đầu suy tính, kết quả là thất bại.

Tri Thế liên tục suy tính ba lần, mặt trắng bệch, mắt đầy mệt mỏi. Liên tục suy tính sáu lần làm Tri Thế tiêu hao cạn kiệt lực lượng tinh thần.

– Sở Mộ cũng không thể tính ra.

Chiến Vương nói:

– Người giết Chiến Vô Không và Chiến Vô Ảnh tám phần là Sở Mộ.

Tri Thế nói:

– Chiến Vương các hạ, khả năng này không quá lớn.

Ba năm trước Sở Mộ chỉ là Nhất Luyện, ba năm đã qua bảo hắn hắn có thể giết Nhị Luyện, một người người còn là Nhị Luyện trung giai thì là chuyện không thể nào.

Chiến Vương nói, đáy mắt lóe tia lạnh lẽo kinh người:

– Ta cũng cảm thấy không thể, nhưng trực giác nói với ta người giết bọn họ là Sở Mộ.

– Chiến Vương các hạ, nếu đúng là Sở Mộ thì…

Tri Thế không nói tiếp, gã chợt nghĩ nếu đúng là Sở Mộ giết Chiến Vô Không, Chiến Vô Ảnh làm lòng gã lạnh lẽo. Dù Tri Thế là cao tầng của Hoàng Đình, nhưng thân phận này không khiến gã cảm thấy an toàn.

Vì tốc độ trưởng thành như vậy quá khủng bố, không sớm trừ khử sẽ mang đến tai nạn cho Hoàng Đình.truyện Linh Dị

Chương 3122: Thiên Sát (Thượng)

Chiến Vương như nói với không khí:

– Truyền tấn cho Thiên tộc, nói là Sở Mộ đã có thực lực Nhị Luyện tuyệt thế.

Giây sau không khí truyền ra dao động nhẹ. Ngay sau đó Chiến Vương đứng dậy bước nhanh đi xuống vương tọa, ra sau đại điện, không ngừng đi qua, bước xuống, rất nhanh vào lòng núi.

Chiến Vương lấy một tấm lệnh bài ra, ánh sáng bắn ra rơi vào cánh cửa cổ xe đen ngòm trước mặt gã. Cánh cửa rung nhẹ như lâu rồi chưa từng mở ra, sau đó rung rung, tiếng gầm gừ xa xưa vang lên, cửa từ từ mở ra một khe hở cho Chiến Vương đi qua.

Chiến Vương vào trong, cửa tự động khép lại.

Rầm!

Cả thế giới như đang rung rinh.

Đen ngòm, một mảnh tối tăm, mắt Chiến Vương hấp háy tia sáng mơ hồ thấy các bóng người ngồi xếp bằng không nhúc nhích.

Chiến Vương nói:

– Ta là Chiến Vương trong Thập Vương Hoàng Đình. Hoàng Đình gặp cường địch, Ngũ Thiên Tướng dưới tay của ta đều chết trận, kẻ địch tiềm lực kinh người, trưởng thành cực nhanh, sẽ ảnh hưởng đến an nguy của Hoàng Đình. Chiến Vương ta lấy cơ hội hoàng lệnh đương quyền mời các vị ra tay, diệt trừ cường địch cho Hoàng Đình ta!

Chiến Vương giơ lên một tấm lệnh bài màu vàng, mặt phải có một chữ cổ xưa là ‘hoàng’.

Thật lâu sau một thanh âm cực kỳ già nua vang lên, thều thào như tùy thời tắt thở:

– Như ngươi mong muốn, hãy kể rõ mọi thứ của kẻ địch, Hoàng Vệ ta sẽ hành động.

Chiến Vương nghe giọng nói đó thì biến sắc mặt, đấy là một cường giả cực kỳ đáng sợ, thực lực từ nhiều năm trước đã là Tam Luyện, không biết bây giờ cường đại cỡ nào.

Cùng với giọng nói đó vang lên, từng hơi thở yếu ớt như thức tỉnh khuếch tán, Chiến Vương ở trong đó cảm giác áp lực, khiến cường giả tuyệt thế Tam Luyện cường đại như gã sơn mạch nặng nề thì hơi thở kia kinh người cỡ nào.

Chiến Vương hé môi kể hết những gì liên quan Sở Mộ, không thêm mắm dặm muối vì Hoàng Vệ sẽ tự tìm hiểu mức độ uy hiếp của kẻ địch.

Qua một lát sau giọng nói già nua lại vang lên:

– Thập Bát, Thập Thất, Thập Lục, Thập Ngũ. Bốn người ra tay giết Sở Mộ kia đi.

Bốn giọng nói đồng thanh kêu lên:

– Tuân lệnh!

Thanh âm lạnh lùng làm Chiến Vương rùng mình.

Vân Trung Thiên Thành cao cao tại thượng, ở trên đỉnh thương sinh nhìn xuống đại lục trăm vạn năm biến đổi. Mặc cho cơn lũ năm tháng xô đẩy thì Vân Trung Thiên Thành bất hủ, tuyên cổ trường tồn, vĩnh hằng không thay đổi.

Các nguyên lão Thiên tộc nghe tin từ Hoàng Đình thì cực kỳ giật mình kêu lên:

– Cái gì? Sở Mộ chưa chết?

Ba năm trước Thiên Đạo Cực đội trưởng Cấm Thần Vệ quay về nói Sở Mộ bị Thiên Đạo Tài Quyết của gã công kích đã rơi vào lỗ đen không gian, chết chắc. Thiên Cơ Tử suy tính đã xác định việc này, Thiên tộc cho rằng nguy hiểm đã mất. Bây giờ mới chỉ qua ba năm mà nhận được tin Sở Mộ không chết, tin tức đến từ Hoàng Đình.

Tuy Thiên tộc cho rằng nhân tộc là chủng tộc thấp hèn nhưng Hoàng Đình là thế lực cường đại, đáng giá Thiên tộc chú trọng.

Rất nhanh các nguyên lão Thiên tộc kêu Thiên Cơ Tử mở ra Thiên Cơ đại trận suy tính lại.

Kết quả suy tính làm đám nguyên lão Thiên tộc mặt đen như nhọ nồi.

Không suy tính được.

Theo lời Thiên Cơ Tử nói loại kết quả này biểu thị người còn sống, nhưng vì lý do gì đó trên người đối phương có báu vật che lấp thiên cơ ngăn cản gã suy tính.

Nghe xong đám nguyên lão Thiên tộc biểu tình càng khó coi. Vì điều này tức là Sở Mộ chẳng những còn sống, hắn có năng lực che lấp thiên cơ khiến Thiên Cơ Tử không thể tính ra tin tức của hắn. Trong tình huống này muốn tìm được hắn độ khó càng cao, Sở Mộ sống càng lâu càng tồi tệ cho Thiên tộc.

Nghĩ tới năm xưa màu đỏ tràn ngập trên bầu trời Vân Trung Thiên Thành là đám nguyên lão Thiên tộc lòng lạnh lẽo.

Một nguyên lão Thiên tộc đầy sát khí lạnh lùng nói:

– Khiến Cấm Thần Vệ tập thể hành động tìm tung tích của Sở Mộ, nếu phát hiện thì giết không tha! Phát ra Thiên Sát lệnh, thông báo cho tất cả chủng tộc Thâm Lam thế giới dù là ai nếu giết Sở Mộ sẽ được tư cách tu luyện võ đạo, linh pháp của Thiên tộc ta, còn được vào Thiên Thần bí cảnh.

Võ đạo, linh pháp của Thiên tộc thuộc hàng đỉnh cao trên Thâm Lam thế giới, cũng là một trong các nhân tố khiến người Thiên tộc cường đại như vậy, nhiều người của chủng tộc khác rất muốn tu luyện.

Ngoài ra Thiên Thần bí cảnh là bí cảnh cực kỳ quan trọng của Thiên tộc, nếu có thể đi vào trong chắc chắn sẽ được cơ duyên không nhỏ, biến càng mạnh hơn nữa, có sức hấp dẫn mãnh liệt với cường giả của bất cứ chủng tộc nào.

Vì giết Sở Mộ mà Thiên tộc bỏ vốn gốc ra.

Thiên tộc tuyên bố Thiên Sát lệnh, các cường giả mỗi chủng tộc trên thế giới đều bị kinh động.

– Sở Mộ là ai?

– Yêu nghiệt ba mươi mấy năm trước bị truy sát trốn vào đất lưu đày, chỉ có tu vi Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ, mới chỉ qua ba mươi mấy năm không lẽ thực lực của hắn đã đến đẳng cấp cường giả tuyệt thế rồi?

– Võ đạo, linh pháp Thiên tộc, Thiên Thần bí cảnh, ha ha, ta nhận mạng của Sở Mộ!

Các cường giả tuyệt thế toàn đại lục vì Thiên tộc tuyên bố Thiên Sát lệnh mà tổng động viên, bắt đầu tìm kiếm tung tích của Sở Mộ.

Các tư liệu liên quan Sở Mộ bị người giở ra.

– Ba mươi ba năm trước trốn vào đất lưu đày, chỉ có tu vi Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ ở trong đất khốn cùng đó thì tăng tiến được bao nhiêu, cùng lắm là Thánh cấp thất tinh.

– Không, nếu Thiên tộc phát ra Thiên Sát lệnh chứng minh Sở Mộ có uy hiếp không nhỏ với họ, ta cho rằng hắn không chỉ là Thánh cấp thất tinh, rất có thể thực lực đến cửu tinh.

– Không chừng là cường giả tuyệt thế?

Câu này hoàn toàn là nói giỡn.

Sở Mộ từ đất lưu đày quay về Thâm Lam thế giới vốn ít người biết, bây giờ Thiên tộc phát ra Thiên Sát lệnh làm toàn bộ đại lục đều biết.

Trong Chân kiếm tông ở Thương Lan hoàng triều, trên từ trưởng lão, dưới đến đệ tử đều biết tông chủ của họ sống từ đất lưu đày quay về Thâm Lam thế giới. Bọn họ rất vui vẻ, sĩ khí tăng cao. Nhưng khi bọn họ biết Thiên tộc phát ra Thiên Sát lệnh thì thầm lo lắng.

Nhưng ba mươi ba năm qua thực lực của họ tăng mảng lớn vẫn không thể giúp ích gì cho Sở Mộ, vì vẫn không đủ sức.

Một trưởng lão nói:

– Tông chủ nhiều lần hóa nguy thành an, tin tưởng lần này tông chủ cũng sẽ bình an vượt qua. Nên mọi người cần làm là yên lòng tu luyện, cố gắng tu luyện nâng cao thực lực của mình, tăng cao thực lực Chân kiếm tông của chúng ta. Nếu Chân kiếm tông cực mạnh, mạnh đến mức khiến Thiên tộc e ngại thì bọn họ còn dám phát ra Thiên Sát lệnh với tông chủ sao?

Chân kiếm dấy lên cơn sóng chăm chỉ tu luyện.

***truyện huyền huyễn audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 1 ngày trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 3 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết