1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 623 [Chương 3113 đến 3117]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 623 [Chương 3113 đến 3117]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3113: Hôm nay là ngày chết của ngươi (Hạ)

Trịnh Lệ cho rằng một móng vuốt đủ xé rách đối phương rồi.

Tiếc rằng Trịnh Lệ tính sai, sai lầm thì phải trả giá đắt, cái giá đó có lẽ gã không chịu nổi.

Đối diện sát ý kinh người, móng vuốt hung tàn của Trịnh Lệ nhưng mặt Sở Mộ không biểu tình. Trịnh Lệ cho rằng vì tốc độ của gã quá mau, đối phương không kịp phản ứng nên mới thế. Nhưng sự thật là Sở Mộ nghĩ rằng không cần né tránh.

Trịnh Lệ vừa ra tay Sở Mộ liền biết thực lực của gã, Nhị Luyện sơ giai.

Thiên phú của Trịnh Lệ bình thường, gã đến Nhị Luyện sơ giai được cũng giỏi, muốn tiến thêm một bước khó càng khó hơn. Nếu không có kỳ ngộ lớn thì đó là điều không thể xảy ra.

Trịnh Lệ phát hiện từ khi nào tay phải Sở Mộ cầm trường kiếm lấp lánh ánh bạc.

Trịnh Lệ thầm nghĩ, vẫn không thèm để Sở Mộ vào mắt:

– Còn muốn chống cự? Không biết tự lượng sức mình!

Trong khoảnh khắc một luồng kiếm quang màu bạc như từ hư vô đâm ra lại đâm vào hư vô, không có điểm bắt đầu cũng không có điểm cuối, nó xuất hiện đột ngột bắn hướng Trịnh Lệ.

Không có dấu hiệu gì, Trịnh Lệ cảm giác rợn tóc gáy, kiếm quang màu bạc mang đến uy hiếp trí mạng cho gã.

Trịnh Lệ không uổng là dày dạn kinh nghiệm, từ tầng lớp nhỏ yếu bò ra, gã có phản ứng cực nhanh:

– Nát cho ta!

Trịnh Lệ chộp hướng Sở Mộ bỗng đổi hướng sang kiếm quang màu bạc.

Móng vuốt này như chim ưng vồ con rắn, nhắm ngay bảy tấc trên mình rắn, muốn chộp nát kiếm quang màu bạc.

Tiếc rằng kiếm quang của Sở Mộ không phải rắn.

Trịnh Lệ chộp một cú đã bắt trúng kiếm quang màu bạc nhưng không thể bóp nát, ngược lại run rẩy vỡ ra. Kiếm quang không bị cản trở đâm xuyên hư không hướng tới Trịnh Lệ.

Quá nhanh, không thể nào né tránh, cũng không cách nào chống đỡ.

Khi kiếm quang màu bạc tán đi, Trịnh Lệ thẫn thờ nhìn kiếm lấp lánh ánh sáng bạc từ từ rút ra khỏi giữa trán mình, tiếng ma sát giữa kiếm và đầu lâu khẽ khàng chui vào lỗ tai, rợn tóc gáy.

Trịnh Lệ giơ ngón tay lên run run chỉ vào Sở Mộ:

– Ngươi… Ngươi…

Mắt Trịnh Lệ tràn đầy khó tin.

Một kiếm, chỉ vẻn vẹn một kiếm mà cường giả tuyệt thế Nhị Luyện sơ giai như gã bị đánh bại, chẳng những bị hạ gục còn bị đâm thủng giữa trán, tổn thương nguyên thần. Trịnh Lệ cảm giác ý thức của mình dần tán loạn, nếu tan biến hết thì gã sẽ chết.

Ai ngờ ba mươi mấy năm trước tu luyện giả nhỏ yếu không bằng con kiến hôm nay có thực lực giết gã? Và chỉ với một kiếm.

Dù có phần do Trịnh Lệ khinh địch nhưng không thể che giấu thực lực của đối phương đúng là mạnh hơn gã, nếu không trong khoảnh khắc đó gã có thể phản ứng lại, ứng đối được.

Bây giờ nói gì cũng muộn màng.

Tia sáng trong mắt Trịnh Lệ vụt tắt, ý thức dần tán loạn chìm trong bóng tối, rơi xuống vực sâu.

Ngân Quang linh kiếm biến mất trong tay, Sở Mộ chộp không gian giới chỉ của Trịnh Lệ, đây là chiến lợi phẩm. Về xác chết, Sở Mộ vung tay lên, lực lượng cường đại ập đến đánh nát người gã thành phấn tán đi.

Ân oán năm xưa chấm dứt.

Sở Mộ mắt lóe tia sáng:

– Còn một người nữa, U Hậu!

Nhưng Sở Mộ chưa có thời gian đuổi bắt U Hậu, giống như với Trịnh Lệ, hắn không chủ động đuổi bắt, tình cờ gặp nhau tại đây hoàn toàn do trùng hợp, trùng hợp khiến hắn chấm dứt ân oán năm xưa.

Sở Mộ trở lại quỹ tích ban đầu bay nhanh hướng Thiên Chung vực. Từ Thiên Hải vực đi Thiên Chung vực còn phải qua hai vực nữa, nhưng là tiểu vực, với tốc độ của Sở Mộ trong một tháng có thể vượt qua rồi vào Thiên Chung vực, đến nơi muốn tới.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Ta bây giờ đã có đủ thực lực giành thổ chi tinh hoa, một khi thổ chi tinh hoa vào tay là ta sẽ tu luyện bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng ngay. Sau đó hội hợp với Không Lưu huynh, cũng là lúc quyết dấu với Hoàng Đình.

Tia sáng trong mắt Sở Mộ như đâm thủng không trung.

Thiên Chung vực ở trong các vực Thâm Lam thế giới không quá lớn nhưng không nhỏ.
Trong Thiên Chung vực có một ngọn núi tên là Thiên Chung sơn, ngọn núi cao rất nổi tiếng của Thiên Chung vực. Vẻ ngoài của nó như chuông khổng lồ úp ngược dưới dất. Núi cao hai ngàn chín trăm chín mươi chín trượng, đá màu như đồng cổ, nhìn từ xa như chuông cổ thanh đồng trấn áp mặt đất.

Trong Thiên Chung vực có một số cường giả thực lực cường đại, địa cao đều biết Thiên Chung sơn là nơi không thế lực nào nhúng chàm được. Vì Thiên Chung vực công nhận đệ nhất cường giả cư ngụ trên Thiên Chung sơn, hoặc nên nói Thiên Chung sơn là chỗ ở của cường giả đó.

Đệ nhất cường giả Thiên Chung vực, nghe tiếng đã thấy khủng, sức uy hiếp trăm phần trăm.

Một luồng kiếm quang bay nhanh vào Thiên Chung vực, thẳng hướng Thiên Chung sơn.

Sở Mộ từ xa trông thấy Thiên Chung sơn.

Sở Mộ nhìn đường nét Thiên Chung sơn, nhỏ giọng nói:

– Quả nhiên đúng như tin đồn.

Giống như cái chuông cổ thanh đồng úp ngược dưới đất trấn áp thứ gì.

Đương nhiên xưa nay có thể cái gì nói Thiên Chung sơn là báu vật gì? Nó chỉ là một ngọn núi, bề ngoài kỳ lạ, hàm lượng đồng hơi cao, chỉ có vậy.

Sở Mộ muốn tìm người cư ngụ trên Thiên Chung sơn.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Hy vọng chưa đi.

Sở Mộ nhanh chóng đến gần Thiên Chung sơn, đáp xuống núi.

Sở Mộ đáp xuống liền phát ra dao động hơi thở của mình, dao động tương đương Nhị Luyện đỉnh sơ giai nhanh chóng khuếch tán bao trùm nguyên Thiên Chung sơn.

Sở Mộ hét to lanh lảnh:

– Hoàng Cừ các hạ có đây không?

Trên đỉnh Thiên Chung sơn có một động phủ bí ẩn tên là Thiên Chung động, Hoàng Cừ đệ nhất cường giả Thiên Chung vực đang tĩnh tu trong động.

Hoàng Cừ làm chủ Thiên Chung sơn, ai đến đây đều bị gã cảm giác được. Nên khi Sở Mộ đáp xuống Thiên Chung sơn là Hoàng Cừ cảm giác được ngay, nhưng không quan tâm vì trước kia có một số tu luyện giả sẽ đến Thiên Chung sơn, miễn không ảnh hưởng gã tu luyện là được.

Khiến Hoàng Cừ bất ngờ là người này đến Thiên Chung sơn hóa ra vì gã.

Hoàng Cừ cảm giác đối phương phát ra dao động hơi thở là Nhị Luyện đỉnh sơ giai, gã biến sắc mặt, không chắc đối phương đến tìm mình vì mục đích gì. Nhưng hơi thở đó chứng minh thực lực của đối phương, làm Hoàng Cừ hơi e ngại.

Đã nói thẳng tên muốn tìm mình thì Hoàng Cừ không thể tiếp tục tĩnh tu nữa, gã bước ra một bước, thân thể Hoàng Cừ lấp lóe biến mất trong Thiên Chung động, giây sau xuất hiện cách trước mặt Sở Mộ trăm thước, trên cao nhìn xuống hắn.

Trông như Hoàng Cừ đột nhiên ló ra khỏi Thiên Chung sơn.

Hoàng Cừ đứng trên cao nhìn xuống Sở Mộ, mở miệng hỏi:

– Các hạ tìm ta có gì chỉ giáo?

Giọng nặng nề trầm ổn như hồng chung gõ bên tai kêu vù vù.Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?.-.Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh “Tu Chân Giới”….Thỉnh chư vị nghé thăm

Chương 3114: Hoàng Cừ

Chiều cao bình thường, khuôn mặt bình thường, Hoàng Cừ mặc trường bào màu vàng đất, làn da lộ ra ngoài có màu đồng cổ, màu giống Thiên Chung sơn, cho người cảm giác trầm ổn xa xưa.

Dày nặng như núi cao là hình dung dành cho Hoàng Cừ.

Sở Mộ nói thẳng:

– Nói ngắn gọn thôi, Hoàng Cừ các hạ có thổ chi tinh hoa đúng không?

Sở Mộ không định giả lả với Hoàng Cừ, hỏi thẳng là cách tốt nhất.

Nghe Sở Mộ hỏi, Hoàng Cừ sầm mặt xuống, hơi thở đáng sợ ẩn hiện trong cơ thể gã, nặng nề biến đổi.

Hoàng Cừ chối:

– Nghe tin đồn bậy này ở đâu?

Sở Mộ trả lời:

– Thính Phong lâu.

Ba chữ Thính Phong lâu làm Hoàng Cừ biểu tình cực kỳ khó xem.

Thính Phong lâu là tổ chức đặc biệt xếp hạng nhất trên Thâm Lam đại lục, về mặt thu thập tin tức không ai sánh bằng bọn họ. Thính Phong lâu nói Hoàng Cừ có Thính Phong lâu thì gã chắc chắn sẽ có.

Đương nhiên nếu Hoàng Cừ không có thổ chi tinh hoa thì Thính Phong lâu sẽ không nói như vậy.

Hoàng Cừ dùng giọng cực kỳ nặng nề nói:

– Đúng là ta có thổ chi tinh hoa, nhưng nó là của ta.

Ngữ điệu kiên quyết khiến Sở Mộ hiểu rằng Hoàng Cừ tuyệt đối không bỏ qua cho ai có lòng mơ ước thổ chi tinh hoa.

Sở Mộ chân thành nói:

– Hoàng Cừ các hạ, thổ chi tinh hoa có tác dụng cực kỳ quan trọng với ta, ta đồng ý trả giá tương ứng đổi nó.

Sở Mộ biết với cường giả thì tinh hoa lực lượng thiên địa vô cùng quan trọng.

Ví dụ Lạc Chân Ngưng ngày xưa có Tiên Thiên Thủy Linh tăng phúc thủy thuật cho nàng, uy lực tăng lên mấy phần, khiến nàng phát huy thực lực tốt hơn trong chiến đấu.

Thoạt trông Hoàng Cừ đi con đường thổ chi, nên thổ chi tinh hoa tăng phúc cho thực lực của gã rất tốt, có giá trị rất lớn với gã.

Nhưng Sở Mộ muốn luyện thành bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng cần tám loại tinh hoa lực lượng thiên địa, giờ thiếu một loại là thổ chi tinh hoa. Theo tin Sở Mộ biết thì thổ chi tinh hoa nằm trong tay Hoàng Cừ, có lẽ nơi khác có nhưng Sở Mộ không biết, hắn không có nhiều thời gian đi tìm.

Hoàng Cừ cười đầy sát khí, gã giận rồi:

– Trả giá lớn? Ngươi trả được cái gì gì? Mạng sống của ngươi sao?

Thổ chi tinh hoa cực kỳ quan trọng với Hoàng Cừ, nếu mất nó thì thực lực của gã sẽ giảm bớt rất nhiều. Với người theo đuổi sự cường đại thì thực lực là mạng sống của mình, khiến bọn họ giảm thực lực không khác gì mất mạng.

Mấy trăm năm qua có vài người biết đến đòi, còn ỷ vào thực lực mạnh cưỡng ép trấn lột nhưng đều bị Hoàng Cừ giết, xương vùi trong Thiên Chung sơn.

Hiện giờ một kẻ không biết sống chết mơ ước thổ chi tinh hoa của gã, đúng là tự tìm đường chết.

Không cho Sở Mộ cơ hội nói chuyện, Hoàng Cừ trực tiếp ra tay.

Hoàng Cừ vung tay, một chưởng ấn màu nâu vàng lấp lóe ánh sáng đồng cổ từ trên trời giáng xuống, chưởng ấn nhanh chóng biến lớn cỡ mười trượng, toát ra hơi thở dày nặng cực kỳ đáng sợ, tựa như một ngọn núi từ trên trời giáng xuống muốn đè bẹp Sở Mộ.

Một kích kia có lực lượng Nhị Luyện đỉnh sơ giai.

Chưởng ấn giáng xuống, ầm vạng đập xuống đá núi cứng rắn, đá vụn bắn tung tóe. Sở Mộ biến mất, chỉ có một dấu chưởng bất quy tắc cỡ mười trượng in sâu dưới đất.

Sở Mộ xuất hiện ở bên khác, giọng điệu bình tĩnh không nhanh không chậm nói:

– Hoàng Cừ các hạ, ta không có ý đối địch với ngươi mà tràn đầy chân thành muốn giao dịch.

Hoàng Cừ không nghe Sở Mộ, với gã thì ai muốn lấy thổ chi tinh hoa của gã đều phải chết:

– Chết đi!

Một chưởng không giết được Sở Mộ không làm Hoàng Cừ bất ngờ, dù sao hắn phát ra hơi thở là Nhị Luyện đỉnh sơ giai, cùng đẳng cấp với gã. Đương nhiên thực lực thật sự của Hoàng Cừ không phải Nhị Luyện đỉnh sơ giai mà cao hơn.

Hoàng Cừ liên tục vung hai tay, các chưởng ấn màu nâu vàng cao nửa thước toát ra ánh sáng dày nặng đồng cổ nhanh chóng đánh hướng Sở Mộ. Tuy chỉ cỡ nửa thước nhưng toát ra hơi thở kinh người, mỗi chưởng ấn có uy lực Nhị Luyện sơ giai, rậm rạp trăm cái đánh hướng Sở Mộ, phong tỏa không gian xung quanh hắn.

Ngay sau đó Hoàng Cừ nahác chân phải lên đạp tới trước một bước rồi nặng nề đạp xuống.

Rầm!

Thiên Chung sơn rung rinh theo bước chân Hoàng Cừ. Một tia sáng đáng sợ từ dưới chân Sở Mộ bắn lên cao tụ thành gai nhọn nâu vàng đầy sắc thanh đồng, là đồng khoáng của Thiên Chung sơn ngưng tụ thành, uy lực cực kỳ đáng sợ vượt qua đẳng cấp Nhị Luyện đỉnh sơ giai.

Hàng trăm chưởng ấn không vì giết Sở Mộ mà là phong tỏa không gian xung quanh hắn, đánh lừa tầm mắt hắn, khiến hắn khó thể né tránh. Gai nhọn từ dưới đâm lên mới là sát chiêu.

Công nhận Hoàng Cừ chơi chiêu này rất độc đáo, nhưng đối thủ của gã là Sở Mộ.

Hàng trăm chưởng ấn không thể mang lại rắc rối gì cho Sở Mộ, hắn lắc người thoát khỏi trăm chưởng ấn, gai nhọn đâm hụt.

Thấy Sở Mộ lại né thoát, Hoàng Cừ hơi ngạc nhiên giây sau cười khẩy nói:

– Có chút bản lĩnh, nếu vậy thì…

Người Hoàng Cừ bùng nổ hơi thở vượt qua Nhị Luyện đỉnh sơ giai trực tiếp tiến vào trung giai.

Hoàng Cừ sử dụng lực lượng thổ chi tinh hoa dung nhập vào bản thân, khiến thực lực của gã tăng cao.

Hoàng Cừ lần thứ ba rống ra chữ chết:

– Chết đi!

Hoàng Cừ chỉ tay một cái, ánh sáng màu đồng cổ như kiếm quang xé gió bắn hướng Sở Mộ.

Ánh sáng đồng cổ trông thì không nhanh nhưng từng tầng đẩy tới, nơi đi qua không gian vỡ ra từng tấc, xuất hiện các vệt đen ngòm.

Dày nặng đại thế, trời sụp đất nứt.

Một chỉ này vượt qua lực lượng Nhị Luyện đỉnh sơ giai, dù là cường giả Nhị Luyện trung giai cũng phải thận trọng ứng đối.

Một chỉ này có lực lượng đáng sợ, chỉ quang đâm nát không gian cũng tỏa định Sở Mộ, làm hắn cảm giác không có đường né tránh. Như thể một chỉ là thiên địa, là thế giới, mặc cho Sở Mộ trốn cỡ nào cũng không thoát khỏi phạm vi.

Đây là một loại thế, đại thế thiên địa, đủ ảnh hưởng ý chí tinh thần đối thủ cùng đẳng cấp.

Tiếc rằng Sở Mộ mà bùng nổ thực lực thì Hoàng Cừ không sánh bằng.

Chỉ quang xuyên thủng người Sở Mộ, vỡ nát, nhưng chân thân xuất hiện ở góc khác.

Hoàng Cừ rất là giật mình, có vẻ đối phương không phải Nhị Luyện đỉnh sơ giai bình thường mà là đối thủ cường đại.

– Ta mang theo thành ý đến nhưng ngươi không chịu nói đàng hoàng, ta đã nhường ngươi ba lần.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

– Bây giờ ba lần đã qua.

Hoàng Cừ tức giận quát:

– Vậy thì sao? Ai mơ ước Hậu Thổ chi linh của ta đều phải chết!

Hoàng Cừ không hay biết ý nghĩa câu nói của Sở Mộ đó là nhường gã ba lần, sau lần thứ ba hắn sẽ ra tay. Khi Sở Mộ thật sự hành động thì kết quả sẽ khác đi.

Chương 3115: Hậu Thổ chi linh

Ba lần nhường nhịn vì Sở Mộ ôm thành ý đến, muốn trao đổi chứ không phải cướp giật. Nhưng sau ba lần đối phương chưa chịu rút tay về, vậy là không biết điều, Sở Mộ sẽ đánh trả.

Sở Mộ không phải loại người không được mục đích thì không từ thủ đoạn, nhưng hắn chẳng phải kiểu người bảo thủ không biết biến báo.

Đối thủ Hoàng Cừ không cần Sở Mộ dốc hết sức ra.

Năm xưa Sở Mộ mua tin tức từ Thính Phong lâu đã biết thực lực của Hoàng Cừ là Nhị Luyện đỉnh sơ giai, nhưng gã có thổ chi tinh hoa, nếu sử dụng lực lượng thổ chi tinh hoa thì gã càng mạnh hơn nữa. Khi đó dù Sở Mộ có năng lực thi triển kiếm chiêu cường đại như Thiên Sát Đại Kiếp kiếm thức cũng không nắm chắc đánh lại Hoàng Cừ.

Khi thực lực không đủ mà đòi giao dịch là chuyện rất nguy hiểm, chuyện hôm nay đã xác minh điều này. Đáng mừng là Sở Mộ đã mạnh hơn xưa.

Tay phải chộp hư không, ánh sáng bạc khuếch tán, Ngân Quan linh kiếm xuất hiện.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Nhanh chóng kết thúc chiến đấu đi, miễn cho lực lượng Hậu Thổ chi linh bị tiêu hao quá độ.

Hoàng Cừ sử dụng lực lượng Hậu Thổ chi linh thì tất nhiên Hậu Thổ chi linh bị tiêu hao liên tục, thời gian lâu lực lượng sẽ hao hụt càng nhiều. Nếu Hậu Thổ chi linh tiêu hao quá độ, dù Sở Mộ có được nó cũng không thể sử dụng, còn phải tốn thời gian, tinh lực bồi dưỡng.

– Kiếm vực biến!

Sở Mộ hiện giờ có thể gia cố lực lượng kiếm vực vào kiếm trong tay, tăng cao uy lực gấp bảy lần.

Thực lực Nhị Luyện đỉnh sơ giai mà gấp bảy lần thì dư sức vào trung giai, đi lên tới đỉnh, mạnh hơn Hoàng Cừ sử dụng Hậu Thổ chi linh.

Nhưng Sở Mộ không định ngừng lại.

Vì Hoàng Cừ nắm giữ Hậu Thổ chi linh, không chừng gã có bí pháp liên quan Hậu Thổ chi linh, nếu thi triển khiến thực lực lại tăng vọt rất có thể đến Nhị Luyện đỉnh trung giai hay cao hơn nữa. Tới lúc đó lực lượng Hậu Thổ chi linh sẽ lại bị tiêu hao nhiều.

Không ra tay thì thôi, đã ra tay thì phải nhanh chóng giải quyết đối phương.

– Kiếm Thần Hàng Lâm!

Trong người Sở Mộ phục hồi chút lực lượng bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm, bị hắn kích phát ra, phong mang trên Ngân Quang linh kiếm tăng mạnh gấp mười lần.

Mọi chuyện xảy ra trong khoảnh khắc. Hoàng Cừ cảm nhận hơi thở trên người Sở Mộ từ Nhị Luyện đỉnh sơ giai vọt lên trung giai, lại lên tới Nhị Luyện đỉnh trung giai, mơ hồ nửa bước đạp vào Nhị Luyện cao giai. Hoàng Cừ biến sắc mặt, thực lực như thế đã vượt qua gã.

Dù thúc giục Hậu Thổ chi linh thi triển ra bí pháp sẽ gây tổn thương cho Hậu Thổ chi linh, cần thời gian rất dài mới phục hồi lại nhưng hiện giờ Hoàng Cừ không còn cách nào khác, gã đành dùng bí pháp.

Hoàng Cừ mới thúc giục lực lượng Hậu Thổ chi linh, đang định thi triển bí pháp tăng mạnh thực lực thì một luồng kiếm quang bạc như không có điểm bắt đầu, chẳng có điểm cuối xuất hiện trong mắt gã. Thế giới biến mất chỉ còn lại kiếm quang màu bạc xuyên qua, tuyên cổ trường tồn, bất hủ bất diệt.

Nhanh đến tột độ, tựa như vượt qua thời không, vượt qua phản ứng, vượt qua tư duy của Hoàng Cừ, gã trơ mắt nhìn kiếm quang màu bạc vô cùng rực rỡ bắn hướng trán mình, xuyên thủng mọi phòng ngự đâm vào óc.

Lực lượng đáng sợ bộc phát tàn phá trong đầu, tùy ý phá hoại thế giới tinh thần của Hoàng Cừ, nguyên thần bị đâm thủng, lực lượng ý thức tán loạn.

Ý thức tán loạn của Hoàng Cừ bộc phát ra tàn nhẫn cuối cùng:

– Dù có chết ta cũng không cho ngươi chiếm Hậu Thổ chi linh, ngươi cũng phải chết!

Hoàng Cừ định kích phát Hậu Thổ chi linh, vậy thì Sở Mộ sẽ không có được Hậu Thổ chi linh, vụ nổ cự ly gần sẽ làm hắn không chết cũng bị tương nặng.

Sở Mộ trầm giọng quát:

– Nằm mơ!

Ngân Quang linh kiếm rung lên, chấn chi chân ý tăng tốc độ đánh tan ý thức Hoàng Cừ, nguyên thần tan nát, nguyên thế giới tinh thần không chịu nổi lực lượng chấn chi chân ý đã nát thành mấy mảnh.

Mắt Hoàng Cừ mang theo chút không cam lòng vụt tắt tia sáng, ý thức cuối cùng chấn động tán loạn làm gã không có năng lực kích phát Hậu Thổ chi linh.

Sở Mộ rút kiếm, người Hoàng Cừ ngã ra sau cái rầm, giữa trán có một kiếm thương phẳng lì.

Sở Mộ nhìn xác Hoàng Cừ, đôi mắt trợn to vô hồn nhìn lên trời như đang hỏi tại sao? Tràn ngập không cam lòng và hối hận.

Sở Mộ thì thầm:

– Giao dịch với ngươi nhưng ngươi không chịu, cứ phải đi đến bước đường này.

Sở Mộ phất tay, không gian giới chỉ của Hoàng Cừ rơi vào tay hắn.

Giây sau Sở Mộ cảm giác trên người Hoàng Cừ có một hơi thở đang chuyển động, đó là hơi thở trầm ổn dày nặng như núi cao, hơi thở đó nhanh chóng ngưng tụ trong người Hoàng Cừ và dồn xuống dưới thân.

Sở Mộ khẽ kêu:

– Hậu Thổ chi linh!

Sở Mộ nhanh chóng ra tay, khí thế cường đại xuyên qua xác Hoàng Cừ tác động lên hơi thở kia, giam cầm nó. Kiếm chém người Hoàng Cừ rời ra nhưng không tổn thương Hậu Thổ chi linh ở bên trong.

Hậu Thổ chi linh đã được gọi là linh tất nhiên có linh tính, lúc nó còn nhỏ yếu được Hoàng Cừ chiếm lấy, cưỡng ép luyện hóa, bị gã kiểm soát. Hoàng Cừ không ngừng bồi dưỡng Hậu Thổ chi linh, vì Hậu Thổ chi linh càng mạnh thì càng có lợi cho thực lực của gã lên cao.

Nên Hậu Thổ chi linh bây giờ mạnh hơn lúc trước, linh tính đầy đủ hơn.

Hoàng Cừ chết, Hậu Thổ chi linh định thoát khỏi người gã, cho nó chui vào Thiên Chung sơn là tự do ngay, chỉ cần cẩn thận một chút sau này hầu như không bị người bắt được.

Tiếc rằng bị Sở Mộ cảm giác ra, cắt đứt đường đi của nó.

Sở Mộ chộp hư không bắt chặt Hậu Thổ chi linh trong tay.

Hậu Thổ chi linh là một đoàn nâu vàng, khi cầm trong tay rất là nặng nề. Sở Mộ cảm giác như nâng một ngọn núi, nếu không phải thánh khu của hắn đến cực độ cửu giai, nếu hắn không có thực lực kinh người chỉ e khó mà nắm chặt được.

Xúc cảm không tệ, hơi mềm nhưng thật ra rất cứng. Hậu Thổ chi linh không ngừng vùng vẫy muốn thoát khỏi bàn tay Sở Mộ, nhưng đó là chuyện không thể nào.

Sở Mộ nhìn Hậu Thổ chi linh trong tay, lòng đầy cảm khái:

– Rốt cuộc lấy được thổ chi tinh hoa.

Trải qua thời gian dài thế này cuối cùng lấy đủ các loại báu vật bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng cần. Quan trọng nhất là tám loại tinh hoa lực lượng thiên địa.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Giờ thì có thể tu luyện bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng.

Sở Mộ không rời đi vì Thiên Chung sơn là nơi tu luyện không tồi.

Các cường giả nổi tiếng trong Thiên Chung vực đều biết trên Thiên Chung sơn cự ngụ một cường giả tuyệt thế cường đại, đó là đệ nhất cường giả của Thiên Chung vực. Thiên Chung sơn tương đương với lãnh địa tư nhân, bình thường bọn họ sẽ không đến đây.

Chương 3116: Đệ nhị trọng (Thượng)

Với tu luyện giả bình thường thì Thiên Chung sơn đầy đồng khoáng, trọng lực lớn, làm bọn họ nửa bước khó đi.

Lực lượng thần hồn quét qua, Sở Mộ tìm đến Thiên Chung động lúc trước Hoàng Cừ bế quan tu luyện. Sở Mộ lắc người giây sau xuất hiện trong động phủ, phá mở phong cấm đi vào trong rồi dán lại phong cấm.

Sở Mộ lấy ra hết tài liệu cần thiết đặt trước mặt:

– Bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng cần tám loại tinh hoa lực lượng thiên địa, trăm loại tài liệu quý giá, hiện giờ ta đã gom đủ.

– Nhưng duệ kim chi linh có thể tăng mạnh phong mang của kiếm, Tiên Thiên Thủy Linh có thể tăng độ mềm dẻo thân thể, Hậu Thổ chi linh tăng phòng ngự của cơ thể. Căn nguyên mộc chi tướng tăng sự sống, cường hóa năng lực tự lành, nếu dùng hết thì tiếc, phải giữ lại một phần mới được.
– Căn nguyên mộc chi tướng đủ mạnh, tu luyện một nửa được rồi. Duệ kim chi linh, Tiên Thiên Thủy Linh không cần dùng hết, bồi dưỡng thêm một lúc thì siêu tốt. Hậu Thổ chi linh ở giữa duệ kiếm chi linh và căn nguyên mộc chi tướng.

– Nhưng vì bảo hiểm ta nên bỏ ít thời gian bồi dữơng đã.

Duệ kim chi linh và Tiên Thiên Thủy Linh đều bị Sở Mộ nắm giữ, tiếp theo hắn cũng chiếm hữu Hậu Thổ chi linh. Thoáng chốc Sở Mộ có cảm giác phù hợp với Thiên Chung sơn dưới chân, vì Hậu Thổ chi linh được Thiên Chung sơn dựng dục ra.

Trong không gian giới chỉ của Hoàng Cừ không có nhiều báu vật khác, giá trị không lớn. Thứ duy nhất khiến Sở Mộ chú trọng là hơn ba trăm kết tinh thổ chi pháp tắc.

Sở Mộ dứt khoát dùng hơn ba trăm kết tinh thổ chi pháp tắc vào việc bồi dưỡng Hậu Thổ chi linh. Lúc trước Hoàng Cừ không dám làm vậy, vì hơn ba trăm kết tinh thổ chi pháp tắc là tài phú gã tích lũy nhiều năm, bình thường ngẫu nhiên lấy một viên ra nuôi Hậu Thổ chi linh.

Sở Mộ làm như vậy là bỏ vốn lớn, Hậu Thổ chi linh cực kỳ hưng phấn, không ngừng hấp thu lực lượng của kết tinh thổ chi pháp tắc.

Trừ nuôi Hậu Thổ chi linh ra Sở Mộ cũng nuôi duệ kim chi linh, Tiên Thiên Thủy Linh. Chỉ có căn nguyên mộc chi tướng vì thiếu kết tinh pháp tắc tương ứng nên không thể nuôi được.

Mười ngày sau, hơn ba trăm kết tinh thổ chi pháp tắc bị Hậu Thổ chi linh hút sạch, lực lượng bị Hoàng Cừ tiêu hao cũng dồi dào lại. Thoạt trông Hậu Thổ chi linh to hơn một phần, dao động hơi thở càng mãnh liệt hơn. Dao động hơi thở của duệ kim chi linh, Tiên Thiên Thủy Linh cũng rõ hơn chút, màu sắc càng tươi mới.

– Tốt rồi, tiếp theo phân cách căn nguyên mộc chi tướng, Hậu Thổ chi linh, duệ kim chi linh, Tiên Thiên Thủy Linh ra.

Phân cách một phần trong cơ thể, lúc sử dụng thực lực của Sở Mộ sẽ tăng cao, hơn nữa cũng có thể tiếp tục nuôi nấng bồi dưỡng khiến chúng nó càng mạnh. Một phần khác dùng vào việc tu luyện bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng, để Sở Mộ nắm giữ bí pháp mạnh hơn nữa, thi triển ra khiến thực lực lên tầng cao hơn.

Sở Mộ và Hoàng Cừ đánh nhau trên Thiên Chung sơn rất ngắn ngủi, nhưng gã liên tục đánh ba lần, hắn thì chỉ chém ra nhát kiếm đã chấm dứt chiến đấu nên không gây dao động bao lớn. Không ai biết đệ nhất cường giả của Thiên Chung vực đã chết.

Phong cấm trong Thiên Cung động mở ra hết, dù là cường giả tuyệt thế Nhất Luyện một vào cũng vô cùng khó khăn. Đương nhiên với tạo nghệ phong cấm của Sở Mộ chưa thể bày ra thêm nhiều tầng phong cấm, Hoàng Cừ bỏ ra cái giá lớn mời một vị phong cấm sư có tạo nghệ đạo phong cấm kinh người về bày phong cấm cho động phủ mới được.

Sở Mộ ở trong Thiên Chung động điều chỉnh trạng thái của bản thân.

Bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm gồm ba trọng, bí pháp truyền thừa của Chân Thần kiếm tông thật lâu trước kia, một phần của Kiếm Thiên Địa.

Bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhất trọng, sau khi thi triển có thể tăng phúc phong mang gấp mười lần.

Bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng, sau khi thi triển có thể tăng phúc phong mang gấp trăm lần.

Bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ tam trọng, sau khi thi triển có thể tăng phúc phong mang gấp ngàn lần.

Lúc trước Sở Mộ luyện thành đệ nhất trọng mang đến giúp đỡ rất lớn cho hắn, trong nhiều cuộc chiến sống chết nó giúp hắn chém giết nhiều cường địch. Đệ nhị trọng tất nhiên mạnh hơn đệ nhất trọng rất nhiều.

Nhưng đệ nhị trọng cần báu vật nhiều hơn đệ nhất trọng, về lượng tăng lên gấp đôi.

Hiện giờ Sở Mộ gom đủ toàn bộ báu vật mà đệ nhị trọng cần.

Rất nhanh Sở Mộ điều chỉnh tinh khí thần đến trạng thái cao nhất, hắn mở mắt bắn ra tia sáng như hai luồng kiếm quang sắc bén không gì sánh bằng đâm xuyên hư không rơi vào các loại báu vật.

Sở Mộ hít sâu, phất tay hòa tan các loại báu vật thành chất lỏng dung nhập vào tám loại tinh hoa lực lượng thiên địa, cho chúng nó hấp thu.

Sở Mộ mất năm ngày mới xong quá trình này.

Làm xong Sở Mộ phục hồi lực lượng thần hồn bị tiêu hao và các lực lượng khác.

Phục hồi đến đỉnh rồi Sở Mộ vung hai tay, tám loại tinh hoa lực lượng thiên địa bay lên xoay tròn quanh người hắn, lấy hắn làm trung tâm quay càng lúc càng nhanh sau đó chui vào cơ thể Sở Mộ, nhanh chóng hòa tan.

Sở Mộ quát:

– Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng!

Lực lượng kỳ lạ không ngừng chấn động từ cơ thể Sở Mộ truyền ra, lực lượng bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhất trọng vận chuyển nhanh chóng đem lực lượng của tám loại tinh hoa lực lượng thiên địa sau khi hòa tan hấp thu theo thứ tự đặc biệt.

Tốc độ hấp thu không nhanh, từng chút một, bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhất trọng bị tiêu hao lực lượng dần dược phục hồi.

Một ngày, hai ngày, ba ngày, thời gian trôi mau. Lực lượng bí pháp trong cơ thể Sở Mộ không ngừng tăng nhiều, có lực lượng bí pháp bí pháp tinh thuần hơn, cường đại hơn đang dần thay thế lực lượng bí pháp đệ nhất trọng, đó là lực lượng bí pháp đệ nhị trọng, lực lượng bí pháp càng cường đại hơn nữa.

Chớp mắt Sở Mộ tu luyện trong Thiên Chung động hơn một tháng, hắn không bị thứ gì quấy rầy, từ đầu tới đuôi tu luyện bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng thành công.

Trong Thiên Chung động. Sở Mộ vươn tay kích phát ra một lũ lực lượng bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm.

Các tia lực lượng tụ tập trên tay Sở Mộ, phun ra nuốt vào như luồng kiếm quang màu bạc, liếc sơ đã cảm giác mắt đau như bị kim đâm.

Sở Mộ hân hoan nhủ thầm:

– Đây là lực lượng bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng, phong mang gấp trăm lần, quá kinh người.

Thi triển bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm không có tác dụng phụ gì, còn chớp mắt vận dụng được, tăng mạnh thực lực của bản thân. Đây đúng là bí pháp cao thâm cường đại, hầu như không thể tìm thấy bí pháp nào sánh bằng với Kiếm Thần Hàng Lâm trong toàn bộ Thâm Lam thế giới.

Chương 3117: Đệ nhị trọng (Hạ)

Sở Mộ tràn đầy tự tin nói:

– Huyết Ngục Phần Thiên, kiếm vực biến, bây giờ bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đến đệ nhị trọng, nếu vận dụng hết ra thì thực lực của ta sẽ vượt qua ngày xưa, ta có thể chiến với cường giả cực hạn Nhị Luyện!

Mắt Sở Mộ bắn ra tia sáng rực rỡ.

Thực lực Nhị Luyện cực hạn là cường giả có thể hùng bá một phương trong Thâm Lam thế giới, biết bao thế lực tông môn cường đại chưa chắc có cường giả cực hạn Nhị Luyện tọa trấn. Thế lực cổ xưa như Hoàng Đình rất hiếm hoi trên đời.

Thực lực cực hạn Nhị Luyện nếu thi triển Đại Thiên Uy kiếm thức chắc uy lực càng mạnh hơn, khi đó Tam Luyện sơ giai cấp thấp sẽ cảm giác uy hiếp.

Sở Mộ từ đất lưu đày quay về Thâm Lam thế giới mới vài năm ngắn ngủi mà thực lực đã tăng vùn vụt, tiến bộ gấp vô số lần, thật khó tưởng tượng. Nhưng nếu không có tích lũy ba mươi năm trong đất lưu đày thì Sở Mộ không thể đi đến một bước này, dù sao hắn ngày xưa không vào đất lưu đày thì chẳng còn đường đi nào trong Thâm Lam thế giới.

Sau khi Sở Mộ trở về Thâm Lam thế giới được thu hoạch, tiến bộ như thế nghe rất kinh người, nhưng nó không phải từ trên trời rớt uống mà do cố gắng của hắn, hắn phải đi bên bờ vực sống chết mới lấy được.

Trả giá bao nhiêu thì kiếm về được bấy nhiêu.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Còn hơn hai tháng, đủ cho ta chạy tới Thiên Long vực.

Thực lực của Sở Mộ bây giờ đã đến một độ cao, muốn tiến bộ hơn nữa rất khó khăn, tiếp tục bế quan tu luyện không có ý nghĩa gì. Trừ phi Sở Mộ có thể nắm giữ công pháp rèn luyện chân ý, tiếc rằng hắn có công pháp rèn luyện pháp tắc nhưng không có công pháp rèn luyện chân ý. Lúc trước bế quan hai năm Sở Mộ từng tốn một thời gian thôi diễn, khó khăn quá lớn, phải bỏ ra mấy chục năm, trăm năm hết sức thôi diễn, nếu không chẳng thể thay đổi cơ sở công pháp rèn luyện pháp tắc biến thành công pháp rèn luyện chân ý, con đường này tạm thời không đi được.

Một con đường khác là kiếm ý.

Hiện giờ Yên Diệt kiếm ý lột xác càng lúc càng nhiều, cách hoàn toàn lột xác không còn xa. Khi nào Yên Diệt kiếm ý lột xác thành công, sử dụng nó thực lực của Sở Mộ sẽ tăng rõ ràng, lúc đó vào Tam Luyện dễ như chơi.

Tu vi thật sự không vào tuyệt thế, chỉ là cực hạn Thánh cấp nhưng thực lực thì đến cực hạn Nhị Luyện, thậm chí có thể đến đẳng cấp Tam Luyện. Nếu nói điều này ra ngoài, từ xưa đến nay nếu không thấy tận mắt, tự mình thể nghiệm thì không ai tin, vì nó quá kinh người.

Sở Mộ tràn đầy tin tưởng thầm nghĩ:

– Với thực lực hiện tại của ta trong Hoàng Đình Thập Vương không ra chắc chẳng ai đấu lại ta. Nếu qua thêm một thời gian, kiếm ý lột xác hoàn toàn thì ta có tư cách đối kháng với Thập Vương.

Đã đến lúc rời đi.

Sở Mộ lắc người gỡ bỏ các tầng phong cấm, nhanh chóng rời khỏi Thiên Chung động bay hướng Thiên Long vực.

***
truyện Kiếm Hiệp

Trên bầu trời có hai bóng sáng bay nhanh vụt qua hướng tới bên ngoài Thiên Long vực.

Chiến Vô Ảnh hỏi:

– Đã qua hai năm mấy, Sở Mộ đi đâu rồi?

Trong mắt Chiến Vô Ảnh tràn ngập lửa giận thù hận, dù qua hơn hai năm thì thù hận, sát ý gã dành cho Sở Mộ, Không Lưu chẳng những không phai nhòa ngược lại càng lắng đọng đậm đặc hơn.

Chiến Vô Không nói:

– Hơn hai năm, nếu cố ý trốn thì không dễ tìm ra.

Chiến Vô Không bề ngoài trầm ổn nhưng trong lòng cũng rực cháy sát ý.

Chiến Vô Cực, Chiến Vô Song, Chiến Vô Danh đều là huynh đệ của gã, còn là ruột thịt. Bọn họ chết làm Chiến Vô Không cực kỳ khó chịu, ôm sát ý mãnh liệt với người đã giết.

Từ hơn hai năm trước hai người được Chiến Vương phái đi giết Sở Mộ mãi không quay về Hoàng Đình, vì chưa hoàn thành nhiệm vụ được giao cho, vì chưa giết hung thủ báo thù cho ba huynh đệ của mình.

Thú vị là Thiên tộc không báo tin Sở Mộ rơi vào lỗ đen không gian cho Hoàng Đình biết. Ở trong mắt Thiên tộc thì nhân tộc chỉ là một chủng tộc nhỏ yếu, dù Hoàng Đình là thế lực cổ xưa cường đại vẫn không là cái đinh gì.

Vì Hoàng Đình không biết tin nên cho rằng Sở Mộ còn sống, mà hắn đúng là vẫn sống, sống rất tốt, thực lực tăng tiến mọi mặt.

Hơn hai năm qua Chiến Vô Không, Chiến Vô Ảnh gần như lục soát hết Thiên Long vực, không bỏ qua một góc nào nhưng vẫn không tìm thấy tung tích của Sở Mộ. Hai người định rời khỏi Thiên Long vực đi khu vực khác tìm Sở Mộ.

Sở Mộ tu luyện bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng thành công, tuy dốc hết các thủ đoạn, thực lực tăng nhiều đã có thể đối kháng với cường giả cực hạn Nhị Luyện nhưng tốc độ thì không tăng được chút nào. Vì Sở Mộ tăng thực lực là nhờ bí pháp chứ không phải lực lượng bản thân, lực lượng của bản thân không tiến bộ thì tốc độ cũng sẽ không nhanh hơn.

Nhưng với tốc độ hiện tại của Sở Mộ không thua gì cường giả Nhị Luyện bình thường, rất nhanh bay đến gần Thiên Long vực.

Thiên Chung vực là địa vực không lớn không nhỏ, Thiên Long vực là đại vực. Từ Thiên Chung vực đến Thiên Long vực cách nhau hai tiểu vực, với tốc độ của Sở Mộ bay khoảng hai tháng là sẽ vào trong Thiên Long vực, miễn kịp lúc thì hắn không gấp.

Sở Mộ vừa bay vừa một lòng hai dùng, một bên tham ngộ Kiếm Thiên Địa này nọ, bất giác lớn mạnh bản thân.

Thời gian trôi, Sở Mộ đi vào tiểu vực thứ hai, sắp vào Thiên Long vực.

Chợt hai bóng người bay tới, tốc độ siêu nhanh, tốc độ chỉ cường giả tuyệt thế Nhị Luyện mới có. Khiến Sở Mộ ngạc nhiên là từ khi nào cường giả tuyệt thế trong Thâm Lam thế giới rẻ như cho, làm hắn cứ gặp hoài.

Khi đến gần Sở Mộ chợt nhận ra, hóa ra là người của Hoàng Đình. Một người là Chiến Vô Ảnh từng truy sát hắn và Không Lưu, một người khác Sở Mộ không quen nhưng hơi thở mạnh hơn Chiến Vô Ảnh, chắc là đệ nhất thiên tướng Chiến Vô Không trong Ngũ Thiên Tướng của Chiến Vương Hoàng Đình.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Tốt lắm, nếu để ta gặp các ngươi tại đây vậy thì đừng hòng sống rời đi!

Lòng Sở Mộ đã tràn ngập sát ý, phán tử hình cho Chiến Vô Không và Chiến Vô Ảnh.

Sở Mộ lập tức sử dụng lực lượng kiếm vực:

– Kiếm vực!

Ngân Quang linh kiếm và Lĩnh Hằng linh kiếm nằm trong tay Sở Mộ, tốc độ của hắn tăng cao.

Phi Thiên thuật ngự kiếm!

Kiếm quang lấp lóe, người kiếm hợp nhất, tốc độ lại tăng cao lao nhanh hướng Chiến Vô Không, Chiến Vô Ảnh.

Chiến Vô Không, Chiến Vô Ảnh vốn cũng chú ý đến Sở Mộ. Đặc biệt là Chiến Vô Ảnh, gã cảm thấy Sở Mộ hơi quen mắt, nhưng hắn đang mặc trường bào màu đỏ hơi khác với hình tượng ngày xưa nên đã không nhận ra ngay.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 1 ngày trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 3 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết