Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 525 [Chương 2623 đến 2627]
❮ prevnext ❯Chương 2623: Ba đấu ba (Hạ)
– Ba vị, Hạ khách khánh là Kiếm Thánh, không phải là cường giẳ Thánh cấp tầm thường. Có lẽ các ngươi không còn dị nghị gì chứ?
Sở Mộ cười.
Sắc mặt ba người tái nhợt.
– Ba vị, từ lúc bắt đầu các ngươi vẫn luôn yêu cầu, lại không ngừng bổ sung yêu cầu, như vậy có phải quá quá phận hay không?
Sở Mộ lạnh lùng nói.
Ba người lập tức giật mình. Đúng vậy, từa lúc bắt đầu dường như chỉ có một mình bên bọn họ ra yêu cầu, nói yêu cầu nọ yêu cầu kia…
– Các ngươi yên tâm, Hạ khách khanh chỉ ra tay một lần, đối kháng với một người trong các ngươi.
Sở Mộ lần nữa nói, ngữ khí mang theo vài phần khinh miệt khiến cho sắc mặt ba người đỏ bừng lên, thế nhưng lại không thể phản bác được gì.
Bọn hắn thực sự đang lo lắng một mình Hạ Trấn Không ra tay thu thập ba người bọn hắn.
Bây giờ nghe Sở Mộ nói, trong lòng thở dài một hơi.
– Thực lực Hạ Trấn Không rất mạnh, bất luận một ai trong ba người chúng ta đều không phải là đối thủ. Nhưng mà trận này là ba đấu ba, chỉ cần thắng hai là được. Chỉ cần hai người còn lại thắng hai trận, chúng ta là người thắng.
Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn truyền âm cho hai môn chủ.
– Để ta đối phó với Hạ Trấn Không.
Môn chủ Vương Kiếm môn nói. Trong ba người thực lực hắn xem như yếu nhất, nhưng mà cũng không yếu hơn là bao.
– Sở tông chủ, ba đấu ba. Như vậy xin hỏi người thứ ba của quý tông là ai?
Môn chủ Vọng Kiếm môn mở miệng nói.
– Ta.
Sở Mộ nói.
– Ngươi…
Ba người lập tức cả kinh.
– Chính là ta…
Sở Mộ cười nói.
– được rồi, nơi này là Chân Kiếm tông. Là khách, các ngươi có quyền ưu tiên lựa chọn đối thủ.
– Chúng ta thắng rồi.
ba người môn chủ Vọng kiếm môn âm thầm mừng rỡ không thôi.
Người thứ ba không ngờ lại là một Thánh cấp nhị tinh sơ kỳ như Sở Mộ. Cho dù đối phương có lợi hại hơn đi chăng nữa cũng không có khả năng chống lại Thánh cấp thất tinh.
– Trận chiến đầu tiên, ta khiêu chiến Hạ Trấn Không.
Môn chủ Vương Kiếm môn mở miệng nói. Chợt, không đợi Hạ Trấn Không nói chuyện, hắn lại lập tức mở miệng:
– Ta không phải là đối thủ của Hạ Trấn Không cho nên ta nhận thua. Chúc mừng Sở tông chủ, quý tông thắng ván đầu tiên, có một khởi đầu rất tốt.
– Các ngươi quả thực biết phát huy bản lĩnh vô liêm sỉ tới mức tận cùng, rất là tinh tế. Ta thậm chí đang rất hoài nghi, rất cuộc các ngươi có phải dệ tử Chân Thần kiếm tông hay không.
Sở Mộ không nhanh không chậm nói.
– Coi như là phải, chỉ sợ cũng là đệ tử năm đó đào tẩu ra ngoài, lại làm bộ đi chấp hành nhiệm vụ a.
Đại trưởng lão phụ họa, nói một câu.
Sở Mộ và Đại trưởng lão kẻ tung người hứng, sắc mặt ba người đối phương tím lại như gan heo.
– biết rõ không địch lại mà lại xông lên, đây chẳng qua chỉ là hành vi của mãng phu mà thôi.
Môn chủ Vương Kiếm môn hừ lạnh một tiếng, phản bác lại.
Sở Mộ thản nhiên cười, không có để ý tới hắn.
– Ván đầu tiên chấm dứt, hiện tại ván thứ hai bắt đầu.
– Ta lựa chọn hắn.
Môn chủ Vọng Kiếm môn nhìn Đại trưởng lão Chân Kiếm tông rồi nói.
Đây là chuyện trong dự liệu, đám người Sở Mộ thối lui, đem sân nhường lại cho Đại trưởng lão và môn chủ Vọng Kiếm môn.
Sở Mộ biết rõ Đại trưởng lão còn không phải là đối thủ của đối phương. Dù sao cũng mới đột phá không bao lâu, một thân lực lượng còn không có hoàn toàn thích ứng, nắm giữ. Còn đối phương đã chìm đắm mấy chục năm ở cấp độ Thánh cấp thất tinh sơ giai. Đối với lực lượng bản thân đã nắm giữ một cách thuần thục.
Trừ phi Đại trưởng lão là tuyệt thế thiên tài. Nhưng mà hắn không phải, có thể đột phá tới Thánh cấp thất tinh đã xem như vậy khí, thiên phú bản thân cũng có hạn.
– Thứ ta truyền thừa lại chính là Vọng Sơn kiếm điểm của Chân Thần kiếm tông.
Môn chủ Vọng Kiếm môn nói với Đại trưởng lão Chân Kiếm tông.
– Năm đó ta chỉ là một đệ tử chính thức của Chân Thần kiếm tông mà thôi.
Đại trưởng lão nói, hắn nghe lời nói của đối phương lập tức ý thức được, đối phương năm đó rất có thể là đệ tử hạch tâm của Chân Thần kiếm tông.
Bởi vì chỉ có đệ tử Hạch Tâm mới có tư cách tu luyện kiếm điển. Vọng Sơn kiếm điển, Bá Vương kiếm điển, Phi Tinh kiếm điển….
Nếu như là trước kia nhất định Đại trưởng lão sẽ rất kích động. Nhưng hiện tại hắn không có bất kỳ cảm giác kích động nafop.
Người trước mắt này là đối tượng ma luyện rất tốt, có thể trợ giúp hắn nắm giữ lực lượng hiện tại. Về phần thắng hay bại, trước đó tông chủ cũng từng nói qua cho hắn nghe. Chỉ cần cố hết sức chiến một trận là được.
Vứt bỏ tất cả tạp niệm, Đại trưởng lão cầm kiếm trong tay, phong mang không dứt, đó là một cỗ khí tức trước nay chưa từng có, cho dù chết cũng không sờn, khiến cho sắc mặt mọi người khẽ đổi.
Kiếm ý của Đại trưởng lão chỉ là kiếm ý bình thường. Nhưng mà dưới cỗ khí thế này kiếm ý của hắn lại trở nên vô cùng thuần tuýu.
Ra tay, một kiếm tựa như lưu tinh xẹt qua không trung, bắn thẳng về phía môn chủ Vọng Sơn môn.
– Sĩ Sơn vọng nhạc.
Môn chủ Vọng Kiếm sơn khẽ quát một tiếng rồi vung kiếm. Kiếm quang trong nháy mắt hóa thành hư ảnh một ngọn núi cao đánh về phía Đại trưởng lão.
Đám người Sở Mộ thì xem hai người chiến đấu.
Đây cũng là lần đầu tiên Sở Mộ nhìn kiếm điển truyền thừa của Chân thần kiếm tông.
Quan sát một lát, hắn phát hiện ra kiếm chiêu của Vọng Sơn kiếm điển quả thực rất mạnh, nhưng mà không có cách nào so sánh với những kiếm pháp trong Vạn Kiếm bi lâm kia. Dù sao những kiếm pháp kia có thể nói là tinh hoa kiếm đạo sau khi cường giả Chân Thần kiếm tông tu luyện kiếm điển của bổn tông, kết hợp với nhiều năm kinh nghiệm của mình, cuối cùng mới sáng tạo ra những kiếm pháp này.
Môn chủ Vọng Sơn môn tu luyện Vọng Sơn kiếm điển mấy ngàn năm, vô cùng thuần thục, tinh hoa hoàn toàn hiểu rõ. Hơn nữa trên cơ sở Vọng Sơn kiếm điển tự nghĩ ra kiếm pháp thích hợp với bản thân mình, đồng thời còn là kiếm pháp cường đại hơn.
Dưới thân kiếm của môn chủ Vọng Kiếm môn, rất nhanh Đại trưởng lão chỉ có thể phòng ngự và né tránh.
Tâm không tạp niệm, Đại trưởng lão đem mỗi một phần lực lượng điều động, không ngừng phòng ngự, không ngừng né tránh, đồng thời còn tìm cơ hội phản kích. Dưới áp lực rất lớn, vốn Đại trưởng lão còn chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng trong ngời, nhưng mà lúc này lại nhanh chóng nắm giữ, vận dụng tự nhiên.
Đúng như Sở Mộ dự liệu, Đại trưởng lão vốn không phải là đối thủ của đối phương.
Chỉ là thời gian chống cự còn chưa đủ nửa khắc Đại trưởng lão đã bị đánh bại. Nhưng mà thu hoạch của hắn lại không nhỏ. Đối kháng chưa đủ nửa khắc đồng hồ còn hơn hắn khổ luyện nửa năm. Đối với nắm giữ lực lượng của bản thân càng têm sâu rộng hơn.
Chương 2624: Uy của liệt hồn (Thượng)
Nhưng mà vẫn chưa đủ. Hắn còn cần cố gắng hơn nữa mới có thể triệt để nắm giữ lực lượng của Thánh cấp thất tinh sơ giai, đem nó phát huy ra đầy đủ.
– Tông chủ, ta thua rồi.
Đại trưởng lão đi tới trước mặt Sở Mộ, áy náy nói. Cho dù trước đó Sở Mộ đã từng nói qua, nhưng mà thua, trong lòng hắn vẫn không dễ chịu chút nào.
– Không có việc gì.
Sở Mộ nói.
– Sở tông chủ, hiện tại song phương chúng ta một thắng một thua.
Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn cười ha hả nói. Giống như áp lực lớn trên thân người biến mất, một thân áp lực biến mất, thân thể trở nên nhẹ nhõm vô cùng, vô cùng thích ý.
– Hiện tại song phương chỉ còn có hai ta là chưa ra tay.
Môn chủ Vương Kiếm môn và môn chủ Vọng Kiếm môn như trút được gánh nặng, mừng rỡ nhìn nhau.
Sắp thắng rồi.
Ba ván thắng hai, Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn tuyệt đối có thể đánh bại đối phương. Dưới tình huống có đủ loại hạn chế như vậy, Sở Mộ tuyệt đối không phải là đối thủ của Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn.
– Sở tông chủ, đi vào quý tông đèu là yêu cầu của chúng. Đối với chuyện này ta cảm thấy thật xin lỗi.
Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn nhìn về phía Sở Mộ, áy náy nói.
– cho nên ta để cho Sở tông chủ xuất thủ trước. Trong vòng ba chiêu ta cam đoan không hoàn thủ.
Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn nói vậy, Hạ Trấn Không nở nụ cười khinh miệt. Đại trưởng lão cũng như vậy.
– Ngươi lại một lần nữa nói lời vô nghĩa.
Sở Mộ nhìn đối phương, rất là chăm chú nói.truyện Ma Tu audio
Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn biến sắc, lại không có nói gì nữa.
– Ba chiêu đúng không? Vậy ngươi tiếp đi.
Sở Mộ nói, tiện tay vẽ một cái. Lập tức, một đạo kiếm quang phá không bắn ra, kiếm quang cô đọng, đủ để giết chết Thánh cấp ngũ tinh.
Thánh cấp ngũ tinh và Thánh cấp thất tinh hơn kém quá lớn, cho nên một chiêu này của Sở Mộ căn bản không làm gì được đối phương.
Chiêu thứ hai, Sở Mộ vẫn không xuất kiếm, vẫn chỉ điểm ra một kiếm chỉ. Một đạo kiếm quang cực kỳ cô đọng hóa thành một điểm bắn về phía xa, tốc độ nhanh hơn, uy lực càng cường đại hơn, nhưng vẫn không làm gì được đối phương.
– Sở tông chuur, chỉ còn lại có một cơ hội cuối cùng.
Đại trưởng lão Tính kiếm môn hời hợt tránh đi hai chiêu của Sở Mộ, lại lên tiếng nói.
– Vậy ngươi cứ tiếp đi, chiêu thứ ba.
Sở Mộ vừa mới nói xong, hai mắt lập tức hiện lên một đạo tinh mang.
hai mắt nguyên thần trong thế giới tinh thần cũng bắn ra tinh mang theo. Liệt Hồn chi luân đã được hắn rèn luyện tới tứ cấp lập tức bắn ra.
Liệt Hồn chi luân tuy rằng là nguyên thần lực huyễn hóa, nhưng mà bằng vào mắt thường không thể nào nhìn thấy được. Chỉ có thể dùng lực lượng thần hồn mới có thể cảm nhận được.
Trong nháy mắt khi Liệt Hồn chi luân bắn ra, Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn bỗng nhiên cảm thấy lạnh cả người. Đây là cảm giác từ trong nguyên thần hiện lên. Nhưng mà khoảng cách giữa song phương chỉ có hơn mười trượng. Khoảng cách hơn mười trượng này đối với Liệt Hồn chi luân mà nói, quá gần.
Hắn chỉ cảm thấy lạnh lẽo, còn chưa kịp phản ứng thì Liệt Hồn chi luân đã bắn vào trong thế giới tinh thần của hắn.
Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn lập tức kịp phản ứng, biết rõ đối phương vận dụng công kích nguyên thần.
Người có tu luyện bí pháp công kích nguyên thần, không nhất định phải là tu luyện giả đi theo nguyên thần chi đạo, có tư cách xưng là tu luyện giả theo nguyên thần đạo. Đều là người có linh hồn cường đại hơn người khác, nguyên thần cũng cường đại hơn so với người khác.
Như một ít cường giả lực lượng thần hồn bình thường, nguyên thần bình thường cũng có thể tu luyện bí pháp nguyên thần, chỉ cần bọn hắn có bí pháp, có thời gian là được.
Chính như bản thân Đại trưởng lão TInh Kiếm môn vậy, có cực ít người biết rõ kỳ thực hắn cũng tu luyện bí pháp nguyên thần. Lại là một môn bí pháp phòng ngự nguyên thần. Cho dù chỉ là bí pháp phòng ngự nguyên thần nhị cấp nhưng cũng làm cho nguyên thần Tứ cấp của hắn có đủ năng lực phòng hộ hơn những người khác.
Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn cả kinh, tiếp theo lại yên lòng. Bởi vì hắn cảm thấy đối phương chỉ là Thánh cấp nhị tinh sơ giai mà thôi. Nguyên thần coi như có cường đại tới đâu cũng chỉ là nhị cấp mà thôi. Cho dù đối phương là tu luyện giả Nguyên thần chi đạo, lớn nhất cũng chỉ là Nguyên thần Tam cấp. Như vậy cùng lắm chỉ tu luyện bí pháp công kích nguyên thần Tam cấp mà thôi.
Dùng nguyên thần Tam cấp khu động bí pháp công kích nguyên thần Tam cấp căn bản không có cách nào tạo thành tổn thương với nguyên thần Tứ cấp có tu luyện bí pháp phòng ngự nguyên thần nhị cấp.
Chỉ là hắn còn chưa kịp đắc ý thì trong nháy mắt kia, sắc mặt hắn lại trở nên khó coi vô cùng. Bởi vì hắn đã cảm giác được công kích nguyên thần tiến vào trong thế giới tinh thần của mình cũng không phải là công kích nguyên thần nhị cấp, cũng không phải là công kích nguyên thần tam cấp. mà là công kích nguyên thần đạt tới tứ cấp.
Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn này, ngoài nguyên thần Thanh Đồng ra, trừ một tầng nguyên thần chi quang của nguyên thần Thanh Đồng ra là một vòng quang mang màu xanh bao phủ nguyên thần hắn. Đây chính là bí pháp phòng ngự nguyên thần nhị cấp của hắn.
Bí pháp phòng ngự nguyên thần nhị cấp, căn bản không có cách nào đối kháng với Liệt Hồn chi luân. Trong tích tắc, vòng phòng hộ nhị cấp giống như một tờ giấy bị xé rách, bắn thẳng về phía nguyên thần.
Nguyên thần chi quang của nguyên thần Thanh đồng được kích phát, tạo thành vòng phòng ngự cuối cùng, gắt gao chống cự Liệt Hồn chi luân tấn công.
Nhưng mà Liệt Hồn chi luân lại nhanh chóng xoay tròn, không ngừng cát, dần dần mở nguyên thần chi quang của nguyên thần Thanh Đồng ra.
Bên ngoài, mồ hôi lạnh trên người Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn toát ra, giống như dòng suốt nhỏ chảy xuống. Sắc mặt âm trầm, tái nhợt, tràn ngập vẻ kinh hoàng.
Sở Mộ cũng không có ý định giết chết hắn, cho nên lần này hắn chỉ dùng Liệt Hồn chi luân phá vỡ nguyên thần chi quang Thanh đồng bao phủ bên ngoài nguyên thần Thanh Đồng của Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn. Sau khi tới gần sát nguyên thần của đối phương hắn mới dừng lại.
– Thua hoặc là chết, ngươi tự mình lựa chọn đi.
Sở Mộ mở miệng, dùng ngữ khí vô cùng bình thản nói.
– Ta nhận thua.
Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn vội vàng mở miệng nói. Hắn biết rõ, chỉ cần ý niệm đối phương khẽ động thì bánh xe màu đen kinh khủng kia sẽ xé nát nguyên thần của hắn.
Một khi nguyên thần bị xé nát chính là lúc hắn chết. Hắn không muốn chết, ít nhất không phải bị giết chết dưới loại tình huống này. Đó không thể nghi ngờ là cái chết rất là nghẹn khuất.
Chương 2625: Uy của liệt hồn (Hạ)
Nghe được lời nói của Đại trưởng lão TInh Kiếm môn, môn chủ Vương Kiếm môn và Vọng Kiếm môn ngơ ngẩn, giống như đầu óc đóng băng, không kịp phản ứng.
Thua?
Không ngờ lại thua trận như vậy?
Không ngờ lại thua trận như vậy.
Không có khả năng a, hoàn toàn là chuyện không có khả năng, đối phương bất quá chỉ là Thánh cấp nhị tinh sơ giai mà thôi, làm sao có thể đánh bại một cường giả Thánh cấp thất tinh sơ giai lâu năm cơ chứ?
Trong tích tắc, môn chủ Vương Kiếm môn và Vọng Kiếm môn thậm chí còn hoài nghi có phải TInh Kiếm môn lại lén lút quay lại giao hảo ới Chân Kiếm tông hay không. Cố ý hạ âm mưu đào hố hai môn phái bọn hắn hay không.
Nhưng mà hai người bọn hắn lại rất rõ ràng, kỳ thực không có. Từ khi mới bắt đầu chính là ba môn phái bọn họ liên hợp, định ra tay với Chân Kiếm tông.
Hiện tại thì tốt rồi, ăn trộm gà không được mà còn mất nắm gạo.
Trong nháy mắt này hai người đều cảm thấy trước mắt tối đen như mực.
– Không ngờ ngươi lại là tu luyện giả Nguyên thần chi đạo.
Sắc mặt Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn vẫn tái nhợt như trước, thanh âm vô cùng khô khốc vang lên.
Môn chủ Vương Kiếm môn và Vọng Kiếm môn nghe xong lập tức kinh hãi. Bọn hắn rất rõ ràng xưng hô tu luyện giả nguyên thần chi đạo có hàm nghĩa gì.
Chợt bọn hắn lại nghĩ, đối phương có thể khiến cho Đại trưởng lão Tinh kiếm môn nhận thua, chẳng phải đồng nghĩa với việc nguyên thần của đối phương tối thiểu cũng phải đạt tới tứ cấp hay sao?
Trời ạ, một Thánh cấp nhị tinh sơ giai, nguyên thần lại đạt tới tứ cấp, đây là tình huống gì chứ?
Hạ Trấn Không và Đại trưởng lão Chân Kiếm tông nghe thấy lời nói của Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn cũng vô cùng khiếp sợ. đồng thời sau khi liên tưởng lại, trên mặt càng không giấu nổi vẻ kinh hãi.
– Ba trận thắng hai. Chư vị cũng đã lập lời thề kiếm đạo, chắc hẳn sẽ không chống chế đó chứ?
Sở Mộ mỉm cười nói.
Từ khi Sở Mộ biết được ba môn phái tới đây, tư duy chuyển động. Sau khi làm rõ mạch suy nghĩ, hắn lại bắt đầu đào hố cho đám người này. Đương nhiên kế hoạch này cũng không xác định trăm phần trăm cố thể thực hiện được. Nhưng mà xác suất thành công lại tối thiểu đạt tới bảy thành.
Về phần ba thành sách xuất thất bại, cũng không phải là đám người Sở Mộ thua. Mà là đối phương không muốn chấp nhận kết quả thi đấu như vậy.
Sở Mộ đối với Chân Kiếm tông mình có lòng tin, hiển nhiên ba môn phái đối phương cũng có lòng tin với mình.
Tin rằng sau khi va chạm, thắng thua rất nhanh sẽ phân ra.
Trong tâm ba người đều cảm thấy u ám, loại cảm giác này là u ám trước khi tan vỡ. Cảm giác tất cả đều không có một chút ý nghĩa nào.
Bọn hắn thua chẳng khác nào là ba môn phái thua trận.
Chơi xấu không thừa nhận sao?
Thề kiếm đạo, một khi không làm theo, hậu quả rất là nghiêm trọng.
– Sở tông chủ, trước tiên ta phải trở về môn phái một chuyến, đem việc này báo cáo cho môn chủ.
Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn nói.
– Hai vị môn chủ thì sao?
Sở Mộ nhìn về phía môn chủ Vương kiếm môn và Vọng Kiếm môn rồi nói.
– Chúng ta cũng phải trở về một chuyến.
Hai vị môn chủ cùng nói.
– Vậy được. Vậy làm phiền Đại trưởng lão và Hạ Khách khanh đi theo ba vị một chuyến.
Sở Mộ nói với Đại trưởng lão và Hạ trấn không.
Ba người đối phương tuy rằng không can tâm tình nguyên, nhưng mà cũng không có phản đối. Thua thì thua, dựa theo lời thế, ba môn phái từ nay về sau sẽ trở thành chi nhánh của Chân Kiếm tông, nói trắng ra là phụ thuộc.
Sở Mộ để cho Đại trưởng lão Chân Kiếm tông và Hạ Trấn Không khách khanh đi theo là có mục đích của hắn. Đó chính là giám sát, để tránh xuất hiện thay đổi gì, còn nữa, là chuẩn bị tiếp nhận ba môn phái quy hàng.
Nếu như chỉ có một mình Đại trưởng lão tới, Sở Mộ lo lắng Đại trưởng lão chỉ là Thánh cấp thất tinh sơ giai, thực lực không đủ cường đại. Nhưng nếu như tăng thêm một Hạ Trấn Không đi theo thì khác. Đây chính là tồn tại tuyệt cường có thể chém giết Thánh cấp bát tinh a.
– Vâng, tông chủ.
Đại trưởng lão khom người nói, trong lòng vô cùng cảm khái, đồng thời cũng mừng rỡ không thôi.
Chân Kiếm tông quả thực sẽ phát triển nhanh chóng dưới tay của tông chủ.
Có thêm ba môn phái là chi nhánh, thực lực Chân Kiếm tông sẽ lại lần nữa tăng lên rất nhiều. Trực tiếp từ kế cuối nhảy lên hàng trung thượng trong đám thế lực nhị lưu.
Đương nhiên thu chi nhánh như vậy hơn phân nửa sẽ không chính thức quy tâm. Nhưng mà Đại trưởng lão tin rằng, dùng thủ đoạn của công chủ tất có thể khiến cho ba môn phái chính thức dung nhập vào trong Chân Kiếm tông, làm lớn mạnh Chân Kiếm tông.
Kế tiếp Đại Trưởng lão và Hạ Trấn Không theo sáu người kia rời khoi Chân Kiếm tông, tiến về Vân Vực.
Một trận chiến vô cùng đơn giản nhưng lại có ý nghĩa rất là phi phàm. Ít nhất, Vương Kiếm môn, Vọng Kiếm môn và Tinh Kiếm môn. Ba thế lực nhị lưu này sẽ phụ thuộc Chân Kiếm tông, trở thành chi nhánh, khiến cho thực lực của Chân Kiếm tông lại thêm một bước.
Sở Mộ triệu tập các vị trưởng lão, để cho bọn hắn tiến hành thương nghị, nên làm như thế nào mới lợi dụng ba môn phái kia cho tốt, làm lớn mạnh Chân Kiếm tông.
Chân Kiếm tông hiện tại là chủ tông, mà ba môn phái thì là chi nhánh, tài nguyên chi nhánh… Tất cả mọi thứ nên nghiêng về phía chủ tông.
Mặc dù nói thực lực của chư vị trưởng lão không đủ cường đại, lúc đối kháng với cường địch tông môn không có cách nào phát ra tác dụng gì. Nhưng ở mặt xử lý sự vụ tông môn lại có kinh nghiệm phong phú, thủ đoạn lão luyện, có thể phân ưu thay cho Sở Mộ, lại khiến cho hắn không cần tốn tâm tư đi suy nghĩ nhiều việc. Như vậy mới có nhiều thời gian đi tu luyện hơn.
Thắng bại lần này người bên ngoài còn không biết, trong lúc bất tri bất giác, Chân Kiếm tông đã càng cường đại hơn.
Từ Chân Kiếm tông đi đến Vân Vực, nơi ở của ba đại môn phái phải mất gần môt tháng. Vừa đi vừa về cũng mất gần hai tháng. Tính cả thời gian Đại trưởng lão và Hạ Trấn Không tiếp thu ba đại môn phái đoán chừng cũng còn lâu hơn. Dưới sự có mặt của Hạ Trấn Không, hi vọng không nên xuất hiện biến cố gì. Nếu không, ba đại môn phái rất có thể sẽ bị diệt môn.
Có lẽ, đối phương quả thực là đệ tử còn sống sót của Chân Thần kiếm tông sống sót. Nhưng rốt cuộc bọn hắn thực sự ngoài chấp hành nhiệm vụ mới sống sót, hay là lâm trận đào thoát mới sống sót, chuyện này không ai biết được..
Tuy rằng Sở Mộ đạt được truyền thừa kiếm Thiên Địa, đạt được truyền thừa Vạn Kiếm bi lâm. Nhưng nghiêm túc mà nói hắn là người thừa kế, mà không phải là đệ tử gì. Coi như là đệ tử cũng cùng cách rất xa ba môn chủ của ba đại môn phái. Giữa bọn họ hoàn toàn không có tình nghĩa sư huynh đệ gì cả.
Chương 2626: Hô Duyên Chính Đình
Điều Sở Mộ muốn làm đó là dưới tình huống ổn định căn cơ, cố gắng phát triển Chân Kiếm tông thật nhanh. Hoàn thành lời nhắc nhở của Bạch Linh tiền bối.
…
Nguyên thần Tứ cấp sơ kỳ, ba đạo Liệt Hồn chi luân, trôi nổi chung quanh nguyên thần, vờn chung quanh nguyên thần.
Trong đó có một đạo Liệt Hồn chi luân màu sắc càng thêm thâm thúy, càng nhìn càng có cảm nhận, ở biên giới càng mỏng manh càng sắc bén. Chính là đạo Liệt Hồn Chi Luân tứ cấp sơ kỳ duy nhất.
Hai đạo Liệt Hồn chi luân khác vẫn còn ở cấp độ Tam cấp đỉnh phong.
Muốn tu luyện Liệt Hồn chi luân Tứ cấp càng không dễ dàng.
Lúc ấy Sở Mộ ở trong Bách Niên bí cảnh, tồn bao nhiêu năm mới thành công đem Liệt Hồn chi luân từ nhị cấp rèn luyện tới Tam cấp đỉnh phong. Lại đem toàn bộ Liệt Hồn chi luân từ Tam cấp đỉnh phong rèn luyện đến Tứ cấp sơ kỳ, thời gian cần thiết sẽ không nhỏ hơn trước. Cuối cùng còn phải đem Liệt Hồn chi luân phân liệt, đây cũng là một khoảng thời gian rất dài.
Sở Mộ không ngừng tu luyện, còn dung ánh mặt trăng, tối thiểu cũng tăng ba thành hiệu suất rèn luyện. Chỉ là như vậy hắn cũng tốn hao thời gian hai tháng mới có thể thành công đem một đạo Liệt Hồn chi luân trong đó từ Tam cấp đỉnh phong miễn cưỡng rèn luyện tới Tứ cấp sơ kỳ.
Hiện tại, Sở Mộ ý định đem hai đạo Liệt Hồn chi luân Tam cấp đỉnh phong rèn luyện tới Tứ cấp.
Đến lúc đó, ba đạo Liệt Hồn chi luân Tứ cấp sơ kỳ. Chỉ cần nguyên thần của đối phương là tứ cấp, chỉ cần đối phương không có tu luyện bí pháp phòng ngự nguyên thần Tứ cấp, Như vậy sẽ không may mắn thoát khỏi Liệt Hồn chi luân của hắn được.
Đương nhiên, nếu như có thể mà nói. Sở Mộ sẽ tiếp tục rèn luyện, tăng Liệt Hồn chi luân tới Tứ cấp đỉnh phong. Sau đó lại đem một đạo Liệt Hồn chi luân bên trong mấy đạo phân liệt, tiếp tục rèn luyện. Bất quá, muốn làm được như vậy cần phải có thời gian dài hơn. Bởi vì hắn không thể lúc nào cũng rèn luyện. Chỉ ban đêm, khi có ánh mặt trăng thì hiệu quả rèn luyện mới tốt hơn.
Huyền Dương kiếm điện Giới bi điện, lúc này có hai đạo thân ảnh đang nhanh chóng, lần lượt giao thao. Cũng có hai đạo kiếm quang lóe lên, một đạo kiếm quang sáng ngời, một đạo mịt mờ.
Kiếm phong sang ngời kia thì phong cách hay thay đổi, khi thì gấp gáp, như mưa to gió lớn, khi thì cuồng bạo như sấm sét, hỏa diễm. Khi thì nhu hòa như gió mát lá rụng, khi thì liên miên không ngớt như nước chảy róc rách.
Kiếm quang mịt mờ kia chỉ có một loại phong cách, đó chính là quỷ dị hay thay đổi.
Kiếm quang mịt mờ giống như dây lưng bằng lụa cũng trùng trùng điệp điệp quấn quanh. Dưới từng vòng lại từng vòng sinh ra một cổ lực lượng kết dính, khiến cho không gian dưới thân kiếm giống như có một loại lực lượng đặc biệt hình thành, một loại lực lượng tràn ngập kết dính. Không ngờ lại làm trở ngại hành động của đối thủ.
Mà ở dưới cỗ lực lượng dính kết kia, đạo kiếm quang mịt mờ lại giống như độc xà bơi trong nước, không ngừng di chuyển, lại mang theo sát cơ kinh người. Mỗi một kiếm đều có thể lấy mạng đối thủ.
Hai đạo thân ảnh này đang lâm vào trong chiến đấu kịch liệt vô cùng. Nhưng mà kỳ thật song phương không có sử dụng bao nhiêu lực lượng, chỉ dùng một chút lực lượng cấp độ giống nhau thi triển kiếm pháp của mình để chiến đấu mà thôi.
Kiếm quang sáng ngời dần dần tăng mạnh, ngày càng them huyền ảo, mà kiếm quang mịt mờ vốn có chút thô ráp cũng dần dần không ngừng hoàn thiện.
Song phương lại kịch chiến hai khắc mới dừng lại. Hai người tách ra, một người trong đó là Sở Mộ, một người khác là thiên lỗi. Là cỗ Thiên lỗi được Sở Mộ đặt tên là Sở Tàng Phong thiên lỗi.
Huyễn Chi Thiên Lỗi Sở Tàng Phong dưới mười tám khỏa Huyễn chi kết tinh và linh trí đại thành, trải qua một thời gian ngắn tu dưỡng, rốt cuộc cũng diễn sinh ra công pháp và kiếm pháp thuộc về mình.
Công pháp và kiếm pháp vừa mới diễn sinh ra đều tương đối thô ráp, cho nên Sở Mộ mới chiến đấu với Sở Tàng Phong, dùng chiến đấu để ma luyện công pháp mà kiếm pháp của Sở Tàng Phong. Khiến cho công pháp và kiếm pháp của nó nhanh chóng hoàn thiện, bản thân cũng nhanh chóng nắm giữ lực lượn thuộc về mình.
Một khi Sở Tàng Phong hoàn toàn nắm giữ lực lượng của mình, hơn nữa lại đem công pháp, kiếm pháp hoàn thiện tới mức độ tương đương. Từ đó về sau nó sẽ chính thức là một cường giả Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, đến lúc đó thực lực cao giai của Chân Kiếm tông lại tăng thêm một bước.
Lực lượng cấp cao càng nhiều, tỏ vẻ tông môn càng vững chắc, tự nhiên cũng sẽ thu hút thêm vô số thiên tài gia nhập, làm lớn mạnh hàng ngũ đệ tử.
Hai cỗ Thiên lỗi khác chỉ sơ bộ sảng sinh ra linh trí mà thôi, còn cần thời gian tương đối dài mới có thể trở nên nguyên vẹn. Mà bọn nó cũng thiếu đi năng lượng kết tinh tương ứng để thúc giục, hóa thành lực lượng bản thân, bởi vậy tạm thời còn chưa thể sử dụng tới.
Mỗi ngày trừ tu luyện ra Sở Mộ đấu kiếm với Sở Tàng Phong, đấu chiến giúup Sở Tàng Phong hoàn thiện kiếm pháp so với lúc Sở Mộ một mình tu luyện kiếm pháp còn hiệu quả hơn.
Hơn nữa Sở Mộ cũng đem một ít kiếm pháp hắn tìm hiểu được trong Vạn Kiếm bi lâm, chọn ra mấy môn kiếm pháp có liên quan tới Huyễn chi lực truyền thụ cho Sở Tàng Phong, làm phong phú sở học kiếm pháp của nó. Càng có trợ giúp cho việc hoàn thiện và tăng tiến kiếm pháp của bản thân nó.
Không ngừng hoàn thiện, Sở Tàng Phong cũng diễn sinh ra thân pháp, bộ pháp… Tất cả đều có liên quan tới Huyễn Chi lực.
Nhoáng một cái, một tháng rất nhanh đã qua đi. Chân Kiếm tông có một vị khách tới thăm, là một vị khách mà Sở Mộ không thể tưởng tượng đuuợc.
Trong đại điện tông môn.
– Chân Kiếm hầu. Ta nói rồi, chúng ta sẽ lại gặp mặt.
Trong đại điện tông môn, người vừa tới nở nụ cười nói với Sở Mộ. Chỉ là người này có lẽ rất ít cười cho nên nụ cười của hắn có chút cứng ngắc.
Người này chính là Hô Duyên Chính Đình trước đó từng chiến một trận với Sở Mộ.
Sở Mộ không ngờ tới Hô Duyên Chính Đình này lại chạy tới Chân Kiếm tông tìm hắn.
– Tiểu vương gia tới đây là khách quý.
Sở Mộ nói.
– Ta sẽ sắp xếp một vị trưởng lão dẫn Tiểu vương gia đi thăm thú các nơi.
Sở Mộ cho rằng Hô Duyên Chính Đình tới Chân Kiếm tông là du lịch, mà hắn không có khả năng tự mình đi cùng Hô Duyên Chính Đình, cho nên hắn mới nói như vậy.
– Sở tông chủ.
Hô Duyên Chính Đình thay đổi xưng hô.
– Ta tới Chân Kiếm tông không phải là để chơi, mà là muốn gia nhập Chân Kiếm tông, trở thành một thành viên của Chân Kiếm tông.
Nghe được câu nói của Hô Duyên Chính Đình, Sở Mộ khẽ giật mình.
Chương 2627: Lăng Tiêu kiếm kỵ (1)
– Chẳng lẽ gia nhập Chân Kiếm tông có điều kiện gì sao?
Hô Duyên Chính Đình lại lần nữa hỏi, vô cùng trực tiếp.
– Mời tông chủ nói, ta tất sẽ làm được.
Ngữ khí kiên quyết tỏ rõ quyết tâm muốn gia nhập Chân Kiếm tông của hắn.
– Dùng thiên tư của Tiểu vương gia, tự nhiên có tư cách trở thành một thành viên của Chân Kiếm tông.
Sở Mộ nói. Ngữ khí nóng bỏng của Hô Duyên Chính Đình, vẻ mặt tha thiết, bộ dáng chân thành đã chứng minh hắn ta thực lòng muốn trở thành một thành viên của Chân Kiếm tông.
Bản thân Hô Duyên Chính Đình là Thánh cấp tứ tinh sơ giai, nhưng mà lại là một Vạn Cổ yêu nghiệt, thực lực cường đại khiến cho hắn có thể chém giết cường giả Thánh cấp lục tinh sơ giai tầm thường.
Có lẽ thực lực hiện tại của Hô Duyên Chính Đình còn chưa đủ để cho hắn tung hoành. Nhưng mà hắn đã có đủ tư cách như vậy. Một ngyaf kia, lúc đạt tới cấp độ Thánh cấp lục tinh, một thân thực lực cường đại tuyệt đối có thể so với Thánh cấp bát tinh đỉnh phong.
– Vậy sau này ta sẽ là đệ tử Chân Kiếm tông đúng không?
Ngữ khí của Hô Duyên Chính Đình mang theo vài phần kích động.
Chân Kiếm tông là tông môn kiếm tu, Hô Duyên Chính Đình đã sớm biết rõ. Nhưng mà lúc ấy hắn không động tâm một chút nào. Bởi vì theo hắn biết, Chân Kiếm tông còn chưa đủ cường đại, không hấp dẫn nổi hắn. Nhưng mà sau khi gặp tông chủ Chân Kiếm tông là Sở Mộ, tự mình chiến một trận với Sở Mộ, không những không đánh bại được Sở Mộ mà còn bị Sở Mộ đánh bại. Đối phương còn chỉ điểm chỗ chưa đủ trên phương diện kiếm pháp của hắn.
Hô Duyên Chính Đình cảm kích, đồng thời cũng khiếp sợ. Bởi vì tu vi của đối phương còn xa không bằng hắn a.
Nguyên nhân chủ yếu là ở chỗ này, vì thế hắn mới xin gia nhập Chân Kiếm tông.
– Kể tử hôm nay ngươi là một thành viên của Chân Kiếm tông. Bất quá đệ tử Chân Kiếm tông chỉ có tu vi dưới Thánh cấp. Cấp độ Thánh cấp hoặc là trở thành trưởng lão, hoặc là có sắp xếp khác.
Sở Mộ nói.
– Trước tiên ngươi cứ mở một tòa động phủ trên Tông Chủ phong đi.
– Vâng, tông chủ.
Hô Duyên Chính Đình rất dễ dung nhập vào trong mọi người.
Sở Mộ gọi một vị trưởng lão tới, nói rõ thân phận của Hô Duyên Chính Đình yêu cầu gia nhập Chân Kiếm tông. Sau đó lại để cho trưởng lão kia mang theo Hô Duyên Chính Đình, đi mở động phủ của mình.
Về phần tiến vào Huyền Dương kiếm giới và Huyền Dương kiếm điện, trước mắt Sở Mộ còn chưa cho đối phương có tư cách này.
Một môn phái nếu như có đủ thiên tài thì tiền đồ ngày sau không thể hạn lượng. Đương nhiên thiên tài càng nhiều đại biểu cho việc tài nguyên tiêu hao càng nhiều hơn. Dù sao là thiên tài, tài nguyên tiêu hao khi tu luyện không phải là con số giống như tu luyện giả tầm thường.
Trước mắt, trong Chân Kiếm tông, Sở Mộ là thiên tài lợi hại nhất. Là yêu nghiệt cấp độ Vạn Cổ. Còn là loại kiệt xuất nhất.
Hiện tại có thêm một Hô Duyên Chính Đình, cũng là yêu nghiệt Vạn Cổ. Tuy rằng chỉ là yêu nghiệt tiêu chuẩn bình thường, nhưng mà sẽ khiến cho tiêu chuẩn thiên tài của Chân Kiếm tông tăng lên. Còn nữa, Sở Mộ cũng luôn nghĩ tới tương lai của Chân Kiếm tông, sau này hắn sẽ không còn là tông chủ. còn cần có một người đáng để tín nhiệm, hơn nữa còn phải có thực lực đủ cường đại để đảm nhiệm chức vị tông chủ.
Hô Duyên Chính Đình này dường như có thể coi như là người dự tuyển.
Hô Duyên Chính Đình lúc này đang đi tới địa phương thu nhập và sử dụng kiếm pháp của Chân Kiếm tông. Trong đây toàn bộ đều là kiếm pháp.
Những kiếm pháp trong này đều là bộ phận không trân quý trong Chân Kiếm tông. Không tính cao thâm tới đâu. Chỉ vẻn vẹn có vài bộ đạt tới Thiên cấp. Ném ra bên ngoài cũng có giá trị phi phàm. Nhưng mà đối với Hô Duyên Chính Đình mà nói, như vậy không coi là gì. Kiếm pháp bản thân hắn tu luyện rõ ràng còn hơn nhiều.
Sau khi đọc qua một phen, Hô Duyên Chính Đình không khỏi cảm thấy có chút thất vọng.
Nghĩ lại, có lẽ truyền thừa chính thức của Chân Kiếm tông cũng không có đặt ở nơi này. Dù sao lực lượng phòng bị ở nơi này còn chưa đủ cường đại. Nói cách khác, Chân Kiếm tông còn có nơi để điển tịch cao thâm khác.
Tuy rằng Hô Duyên Chính Đình rất muốn đi nhìn một cái, nhưng mà hắn cũng hiểu rõ. Hắn chỉ vừa mới gia nhập Chân Kiếm tông mà thôi, còn chưa có tư cách như vậy. Hắn chỉ có thể tĩnh tâm lại, vừa tu luyện, đồng thời chính thức dung nhập vào trong Chân Kiếm tông, trở thành một phần tử của Chân Kiếm tông. Dù sao hắn gia nhập Chân Kiếm tông vốn không có tâm tư dị thường gì, rất thuần túy, chỉ muốn theo đuổi cảnh giới cao siêu hơn của kiếm đạo mà thôi.
hành tung của Hô Duyên Chính Đình thường xuyên truyền vào trong tai Sở Mộ.
– Xem ra quả thực hắn thành tâm gia nhập Chân Kiếm tông ta.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Người như Hô Duyên Chính Đình, Sở Mộ có thể nhìn ra được, hắn là một người si mê với kiếm đạo. Nhưng đối phương lại xuất thân từ hoàng thất Thương Lan hoàng triều, là một Tiểu vương gia. Thân phận tôn quý không kém Sở Mộ là bao. Lại muốn gia nhập Chân Kiếm tông, chuyện này khó tránh khỏi khiến cho Sở Mộ cảm thấy hoài nghi.
Hiện tại quan sát một đoạn thời gian ngắn, dường như đối phương không mang theo mục đích đặc biệt gì mà tới. Đương nhiên thời gian quá ngắn, còn chưa đủ để phán đoán một cách chính các, nhưng mà cũng có thể phán đoán sơ bộ một hai.
Cho dù như vậy Sở Mộ cũng không có ý định để chco Hô Duyên Chính Đình đạt được Huyền Dương kiếm lệnh lúc này. Để cho đối phương biết được sự tồn tại của Huyền Dương kiếm giới.
Chân Kiếm tông hiện tại còn chưa đủ cường đại.
Mỗi ngày đều tu luyện kiếm nguyên, tìm hiểu Kiếm thiên địa, cùng đấu kiếm pháp với Sở Tàng Phong. Lúc có ánh mặt trăng thì tu luyện bí pháp nguyên thần Minh Nguyệt Huyền Không. Thời gian cứ như vậy trôi qua từng ngày một.
Không có tranh đấu, Sở Mộ cảm giác tu vi của mình tiến bộ từng chút một. Có đôi khi Hô Duyên Chính Đình cũng sẽ tới tìm Sở Mộ, thỉnh cầu chỉ giáo. Đương nhiên Sở Mộ cũng vui lòng chiến một trận ở ngay trên đỉnh Tông chủ phong.
Hiện tại Hô Duyên Chính Đình là một phần tử của Chân Kiếm tông, tuy rằng tạm thời Sở Mộ không quá tin tưởng, nhưng mà vì hành động thường ngày của Hô Duyên Chính Đình, Sở Mộ không ngại chỉ điểm cho hắn ta một chút.
Thánh cấp nhị tinh sơ giai chỉ điểm cho Thánh cấp tứ tinh sơ giai, nghe qua có chút buồn cười. Nhưng mà đây lại là sự thực. Luận tạo nghệ kiếm pháp, Hô Duyên Chính Đình quả thực không bằng được Sở Mộ.
Sau khi được chỉ điểm, hai chiêu kiếm pháp Hô Duyên Chính Đình tự nghĩ ra càng thêm hoàn thiện, uy lực cũng càng cường đại hơn.