1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 440 [Chương 2198 đến 2202]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 440 [Chương 2198 đến 2202]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2198: Kinh tài tuyệt diễm (Thượng)

Tô Nguyệt Tịch không phát biểu ý kiến gì, không hiểu sao nàng cứ nhớ mãi xưng hô đệ muội của Hạ Trấn Không.

Dọc đường đi lo tìm Thần Châu Thâm Lam, Hạ Trấn Không thường trò chuyện với Sở Mộ. Đa số là Sở Mộ hỏi, Hạ Trấn Không trả lời. Dù sao Sở Mộ không phải người của Thâm Lam thế giới, Hạ Trấn Không là cường giả bản xứ sống lâu mấy trăm năm, kiến thức rộng, gã vui lòng giới thiệu cho hắn.

Nói chuyện một hồi hai người bàn về Thần Châu Thâm Lam.

Hạ Trấn Không hiểu biết về Thần Châu Thâm Lam nhiều hơn Sở Mộ.

– Thần Châu Thâm Lam có tổng cộng mười tám viên, gom đủ thì có thể mở ra trung tâm thế giới, tìm đến Thế Giới Chi Linh. Nếu được Thế Giới Chi Linh thừa nhận là sẽ trở thành chủ thế giới.

Hạ Trấn Không nói:

– Nhưng mấy cái này đều là truyền thuyết, có đúng thật không thì chưa bị nghiệm chứng bao giờ vì tới nay chưa ai gom đủ mười tám viên Thần Châu Thâm Lam.

Hạ Trấn Không nghiêm túc nói:

– Phải rồi Sở lão đệ, nếu lão đệ cũng đang tìm Thần Châu Thâm Lam thì phải cẩn thận người của Hoàng Đình, bọn họ cũng đang tìm nó khắp thế giới, nếu biết ai cầm Thần Châu Thâm Lam sẽ cướp lấy.

Sở Mộ kinh ngạc hỏi:

– Hoàng Đình?

Hạ Trấn Không bổ sung thêm:

– Đúng vậy! Hoàng Đình là một tổ chức cổ xưa, một tổ chức cực kỳ cường đại. Nghe nói người sáng lập Hoàng Đình là một Thánh Hoàng không thua gì Thương Lan hoàng triều hay Thiên Khung thánh địa, thậm chí ở mặt nào đó còn hơn một, hai bậc. Người của Hoàng Đình cực kỳ bá đạo, khi đã nhận định một việc thì sẽ làm, chẳng cần chứng cứ gì.

Hạ Trấn Không kể rõ sự cường đại, bá đạo của tổ chức Hoàng Đình cho Sở Mộ biết, không thể trêu vào họ.

Sở Mộ hỏi:

– Nếu tiếp tục tìm Thần Châu Thâm Lam sẽ có ngày xung đột với Hoàng Đình đúng không?

Hạ Trấn Không nói:

– Đúng.

Sở Mộ mỉm cười nói:

– Hạ đại ca kể cho ta tin tức về Thần Châu Thâm Lam và Hoàng Đình đi.

Hạ Trấn Không kinh ngạc nói:

– Không ngờ lão đệ là chủ một tông.

Tô Nguyệt Tịch không bất ngờ, vì lúc trước nói chuyện với Sở Mộ đã được cho biết.

Sở Mộ nói:

– Chỉ là một tông môn nhỏ.

– Chân kiếm tông…

Hạ Trấn Không trầm ngâm nói:

– Ta từng nghe nói về tông môn này, là một tông chú trọng về kiếm, đệ tử trong môn chỉ tu kiếm không tu thuật pháp, hình như từng là đại tông môn nhưng không biết vì sao đã xuống dốc. Tuy nhiên từng là đại tông môn kiếm tu thì chắc có nội tình dày, không biết có thiếu người không?

Hạ Trấn Không nói rồi nhìn hướng Sở Mộ.

Hạ Trấn Không nói thẳng:

– Lão đệ, ngươi đã là tông chủ của Chân kiếm tông thì có thể cho lão ca ta đây đảm nhiệm chức vị gì không?

Sở Mộ sửng sốt, sau đó phản ứng lại, hắn hiểu ý Hạ Trấn Không muốn báo ơn.

Sở Mộ nghiêm túc nói:

– Nếu Hạ đại ca không chê Chân kiếm tông là tiểu môn tiểu hộ thì xin mời Hạ đại ca làm trưởng lão khách khanh của Chân kiếm tông.

Hạ Trấn Không chắp tay với Sở Mộ:

– Hạ Trấn Không kính chào tông chủ!

Sau đó cười phá lên.

Một giọng nói âm lạnh tàn bạo vang lên:

– Ba nhân tộc kia, giết hết chúng!

Hơi thở hắc ám từng đợt dâng lên, một đội mấy chục Hắc Ma tộc cao đẳng cưỡi hắc ma thú cao đẳng xung phong.

Mắt Hạ Trấn Không bắn ra tia sáng lạnh kinh người:

– Một đám nhãi ranh Hắc Ma, chết hết đi!

Ánh mắt Hạ Trấn Không như kiếm quang xé rách không trung, giây sau gã rút trường kiếm ra chém, khoảnh khắc hóa thành kiếm quang màu trắng to lớn, tinh thuần duy nhất. Hắc ám tan rã trước kiếm quang.

Hắc Ma Thống Lĩnh cực kỳ chán ghét hét to:

– Lực lượng quang minh!Nguồn truyện audio

Đúng thế, Hạ Trấn Không chủ tu lực lượng quang minh, kiếm pháp cũng lấy quang minh làm chính, kiếm chém ra như quang minh giáng xuống, thánh quang phổ chiếu.

Quang minh và hắc ám đối lập, không dung hòa, bài xích nhau. Trong Hắc Ma Uyên đậm đặc hơi thở hắc ám, lực lượng hắc ám mạnh mẽ, môi trường thiên nhiên hình thành áp chế lớn với lực lượng quang minh. Ngược lại lực lượng quang minh của Hạ Trấn Không sẽ gây phá hoại lớn cho Hắc Ma tộc.

Hắc Ma tộc là đứa con của hắc ám, trời sinh ghét quang minh, cực kỳ căm ghét lực lượng quang minh.

Một nhát kiếm quang minh chém ra, một đống Hắc Ma tộc như cỏ khô bị đốt cháy thành mây khói. Chỉ một nhát kiếm đã giết mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng đủ thấy Hạ Trấn Không cường đại.

Tất nhiên chỗ này là Hắc Ma Uyên nên Hạ Trấn Không còn bị ức chế, nếu ở bên ngoài, với thực lực của gã một kiếm dư sức làm mấy chục Hắc Ma tộc thành tro.

Hạ Trấn Không chém nhát kiếm thì Sở Mộ đã nhảy lên hóa thành luồng sáng bắn hướng Hắc Ma tộc nhân.

Hạ Trấn Không thấy thế kêu lên:

– Không được đâu lão đệ!

Hạ Trấn Không vội bay theo sợ Sở Mộ bị Hắc Ma tộc oanh giết.

Dù sao Sở Mộ chỉ có tu vi Niết Bàn ngũ trọng thiên, đám Hắc Ma tộc cao đẳng toàn là ngũ phẩm, lục phẩm, thất phẩm, có cả bát phẩm, còn có một thống lĩnh cửu phẩm. Đây là cường giả Hắc Ma tộc mạnh hơn Niết Bàn cửu trọng thiên nhân tộc.

Phỏng chừng vừa đụng độ Sở Mộ sẽ bị oanh giết thành tro ngay.

Hạ đại ca trách thầm sao Sở Mộ xúc động thế, gã tăng tốc độ rượt theo.

Hạ Trấn Không không ngờ rằng tốc độ của Sở Mộ nhanh đến mức đó, mau khó tin.

Sở Mộ cầm Thiên Trảm kiếm, Bất Diệt kiếm, song kiếm cùng rung lên như đôi cánh, tốc độ tăng vù vù giết hướng Hắc Ma tộc nhân.

Lửa giận vì Hạ Trấn Không một kiếm oanh giết mười mấy đồng bạn đều trút lên người Sở Mộ, từng đợt công kích mạnh mẽ đánh hướng hắn muốn xé xác hắn ra thành mảnh vụn, thành hư ảo.

Nhưng Sở Mộ lắc người, các đòn công kích đánh hụt. Một luồng sáng xuyên qua từ khe hở, song kiếm sắc bén tuyệt luân.

Có tiếng phập khẽ vang, kiếm quang sắc bén kèm theo các tia máu.

Nơi đi qua đầu các Hắc Ma tộc cao đẳng bị chặt đứt, Sở Mộ xông thẳng tới trước như sao băng tỏa ánh sáng chói lòa bắn hướng Hắc Ma Thống Lĩnh.

Hắc Ma Thống Lĩnh giơ hai nắm đấm, bao tay to đầy gai lóe tia sáng lạnh u tối đánh ra hai cú đấm, quyền kình như giao long ra khỏi biển đập nát không trung. Trong tiếng gầm rú kinh người quyền kình đánh vào Sở Mộ.

Tốc độ của Sở Mộ siêu nhanh, hắn như lao thẳng vào quyền kình. Khoảnh khắc sắp bị đánh trúng người Sở Mộ quỷ dị vặn vẹo giữa không trung làm giao long quyền kình lướt sát người hắn.

Sở Mộ điều khiển Thiên Trảm kiếm, Bất Diệt kiếm, kiếm ý thống ngự hết thảy lực lượng chém hướng Hắc Ma Thống Lĩnh.

Cùng lúc đó Tô Nguyệt Tịch giết vào Hắc Ma tộc, kiếm đen như tia chớp mang theo hơi hướm sắc bén tuyệt sát, có chút bí ẩn khó lường, người nhẹ nhàng múa xuyên toa mang đi các mạng sống cường giả Hắc Ma tộc.

Chương 2199: Kinh tài tuyệt diễm (Hạ)

Hạ Trấn Không ngẩn ngơ.

Hạ Trấn Không cho rằng mình bị hoa mắt, bị ảo giác.

Hạ Trấn Không trông thấy cái gì?

Một kiếm tu Niết Bàn thất trọng thiên chém giết Hắc Ma tộc cao đẳng trung cấp, cao cấp như xắt rau. Lục phẩm hay thất phẩm đều không đỡ nổi một kiếm, dù là bát phẩm cũng chỉ chịu được vài nhát kiếm rồi thành hồn ma.

Càng làm Hạ Trấn Không hết hồn là kiếm tu mới chỉ là Niết Bàn ngũ trọng thiên nhưng nắm giữ kiếm lực đáng sợ đến bát cấp, tốc độ nhanh khủng khiếp, chớp mắt song kiếm tàn sát mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng, kịch chiến với Hắc Ma Thống Lĩnh.

Không, không thể xem như kịch chiến, bởi vì chỉ đánh vài đòn, mọi công kích của Hắc Ma Thống Lĩnh đều bị hụt. Kiếm tu chỉ có tu vi Niết Bàn ngũ trọng thiên đã có kiếm pháp tinh tế không tả nổi ức chế Hắc Ma Thống Lĩnh, hơn nữa thi triển ra một kiếm vô cùng kinh diễm phá mở phòng ngự của Hắc Ma Thống Lĩnh, kiếm đâm thủng giữa trán, một kiếm chém đứt đầu.

Bóng người cầm song kiếm với tư thái nhẹ nhàng phiêu dật đem lại cảm giác uy vũ bá đạo từ trên cao mấy thước đáp xuống, tư thế kia, tư thái kia tựa như Kiếm Thần giáng lâm.

Hạ Trấn Không xoe tròn mắt đứng ngây như phỗng, há hốc mồm, mắt nhìn đăm đăm, đầu óc trống rỗng.

Mãi khi Sở Mộ đi tới, kêu một tiếng:

– Hạ đại ca.

Hạ Trấn Không giật bắn người, lấy lại tinh thần, nhìn Sở Mộ như thấy quỷ.

Hạ Trấn Không chỉ vào, lắp bắp:

– Lão đệ… Ngươi… ngươi…

Hạ Trấn Không chỉ biết lặp lại chữ ngươi mãi, một lúc lâu bão tố trong lòng mới bình lặng xuống.

Hạ Trấn Không thở dài thườn thượt:

– Giờ ta đã biết tại sao Sở lão đệ tuổi còn trẻ tu vi cũng không cao nhưng có thể làm chủ một tông. Với tu vi Niết Bàn ngũ trọng thiên mà giết Hắc Ma tộc cao đẳng như mổ trâu giết gà, Hắc Ma Thống Lĩnh lợi hại hơn Niết Bàn cửu trọng thiên gấp mấy lần cũng thành hồn ma dưới kiếm của Sở lão đệ, hèn gì, hèn gì lão đệ dám vào Hắc Ma Uyên.

Sở Mộ thấy biểu tình khoa trương, giọng điệu giật mình của Hạ Trấn Không thì bật cười:

– Hạ đại ca quá khen.

– Ta không hề phóng đại!

Hạ Trấn Không thề thốt:

– Hơn nữa Tô tiểu muội cũng quá lợi hại, tu vi thất trọng thiên mà mấy nhát kiếm giết Hắc Ma tộc cao đẳng bát phẩm, yêu nghiệt! Được kết bạn với hai thiên tài yêu nghiệt như các ngươi là may mắn cho Hạ Trấn Không ta.

Sở Mộ cười nói:

– Hạ đại ca còn nói tiếp nữa chúng ta sẽ đỏ mặt.

Tô Nguyệt Tịch gật đầu đồng ý.

– Ha ha ha! Thôi không nói, không nói, nói tiếp nữa ta sẽ tự bị đả kích.

Hạ Trấn Không cười phá lên:

– Đi, tìm nhiều nhãi ranh Hắc Ma hơn làm thịt đi!

Hạ Trấn Không vốn lo lắng an nguy của Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch nên mới đề nghị đi chung, định dùng thực lực của mình bảo vệ bọn họ, có một phần vì báo ơn. Nhưng giờ phát hiện thực lực của Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch hoàn toàn không thể bình xét bằng tu vi, đặc biệt Sở Mộ quá là nghịch thiên, thế là Hạ Trấn Không định chủ động giết nhiều Hắc Ma tộc hơn.

Lúc trước Hạ Trấn Không bị thương do hai Ma Vương của Hắc Ma tộc trước sau công kích, gã phải trả mối thù này.

Khi biết Sở Mộ lợi hại như vậy, đề tài trò chuyện của hai người mở rộng ra. Hạ Trấn Không và Sở Mộ nói về kiếm pháp, gã lại bị giật mình.

Thảo luận càng sâu Hạ Trấn Không mới biết Kiếm Thánh thất tinh nổi tiếng lừng lẫy trong kiếm pháp như mình về tạo nghệ kiếm pháp không bằng kiếm tu như Sở Mộ.

Khổ tu mấy trăm năm mà không bằng hậu bối nhỏ tuổi hơn mình rất nhiều.

Hạ Trấn Không ôm nỗi lòng phức tạp kỳ lạ nửa giao lưu nửa học hỏi.

Với Sở Mộ thì dù cảnh giới kiếm pháp của Hạ Trấn Không chưa đến đẳng cấp trong lòng có kiếm nhưng gã luyện kiếm mấy trăm năm, đạo kiếm pháp có hiểu biết, tạo nghệ độc đáo, dù còn kẹt ở cảnh giới kiếm pháp người kiếm hợp nhất nhưng đã đến đại thành. Hơn nữa Hạ Trấn Không vận dụng cảnh giới người kiếm hợp nhất cực kỳ tinh thâm, so với Sở Mộ lúc trước chẳng những không thua kiếm còn hơn hắn.

Trong đạo kiếm pháp Sở Mộ đúng là yêu nghiệt nghịch thiên, nhưng thời gian hắn luyện kiếm không thể so sánh với Kiếm Thánh như Hạ Trấn Không, cách biệt ít nhất gấp năm, sáu thậm chí bảy, tám lần. Tuy thiên phú quan trọng, trả giá cực kỳ quan trọng, cũng phải trả giá tinh lực và thời gian.

Cái gọi là cần cù bù vụng về là đạo lý nay, huống chi Hạ Trấn Không có thiên phú kiếm pháp không kém, còn hơn nhiều người không thì đã chẳng trở thành Kiếm Thánh nắm giữ kiếm lực thất cấp.

Nói đến kiếm và kiếm pháp thì Sở Mộ luôn ôm thái độ thành kính, không cuồng vọng, không tự cao cũng không khiêm tốn, tâm thành ý thành.

Tô Nguyệt Tịch ở bên cạnh lắng nghe, ngẫu nhiên xen lời một câu về hiểu biết kiếm pháp của mình. Hạ Trấn Không rất ngạc nhiên, nhưng ngẫm lại chiến đấu lúc trước Tô Nguyệt Tịch cũng kích phát ra kiếm lực, còn là kiếm lực lục cấp thì gã không còn lời nào để nói.

Vất vả khổ cực mấy trăm năm kiếm lực mới thất cấp, giờ gặp một nam một nữ tu vi so với gã như trời và đất, nhưng kiếm lực thì một người lục cấp, một người đến bát cấp cao hơn gã.

May mắn Hạ Trấn Không có tâm trí kiên định khó bị dao động, không thì đã chịu đả kích người đầy vết thương.

Có tiếng vù vù, ánh sáng bạc như nước sông chảy, như gió rít ập đến, phong mang kinh người tràn ngập bốn phía cắt nát hơi thở hắc ám.

Mắt Hạ Trấn Không tràn đầy vui mừng nhìn chăm chú ánh sáng bạc trên thanh kiếm trong tay, cười phá lên.

Hạ Trấn Không rất vui vẻ nói:

– Kẹt ở bình cảnh thất cấp mười lăm năm không biết khi nào mới đột phá được, không ngờ hôm nay được Sở lão đệ gợi ý rốt cuộc đột phá bình cảnh đẩy kiếm lực lên bát cấp.

Thăng mỗi cấp kiếm lực rất khó khăn, Hạ Trấn Không thăng cấp Vạn Cổ cảnh hơn hai trăm năm trước, sau đó lĩnh ngộ ra kiếm lực, không ngừng tham ngộ tu luyện, theo thời gian dần trôi lên từng bậc. Mãi đến mười lăm năm trước Hạ Trấn Không tăng kiếm lực đến thất cấp, mười mấy năm qua gã luôn cố gắng nhưng tiến triển chậm chạp, không biết khi nào mới lại đột phá.

Hôm nay Hạ Trấn Không bàn kiếm pháp với Sở Mộ, hắn không lo giữ cho riêng mình, hai người giao lưu khiến gã được chỉ dẫn nhiều. Rất nhiều chỗ Hạ Trấn Không không hiểu dần rõ ràng, kiếm lực đột phá bình cảnh đến bát cấp.

Kiếm lực thất cấp tăng phúc tám lần, bát cấp tăng phúc gấp chín lần, chênh lệch gấp đôi, tăng thực lực một bước dài.

Hạ Trấn Không cảm khái:

– Lão đệ thật là phúc tinh cho ta, gặp được Sở lão đệ không chỉ cứu mạng ta còn khiến kiếm lực của ta được đột phá.

Chương 2200: Thần châu vào tay

Hạ Trấn Không bỗng cảm thấy lúc trước suy nghĩ, quyết định của mình là cực kỳ sáng suốt.

Sở Mộ nói:

– Giao lưu với Hạ đại ca một phen ta cũng được ích lợi không nhỏ, tin tưởng Tô Nguyệt Tịch cũng vậy.

Nói tiếp sẽ thành tâng bốc nhau, không có ý nghĩa, mọi người ngừng lại.

Hạ Trấn Không đột phá kiếm lực thực lực càng mạnh, tự tin hơn vào chuyến đi trong Hắc Ma Uyên.

Ba người hợp tác thực lực rất đáng sợ, Hắc Ma Thống Lĩnh dẫn đội gặp bọn họ chỉ có nước chết.

Hắc Ma tộc tìm nhân tộc khấp nơi đồ sát, chính mình cũng bị ba người Sở Mộ đồ sát, số lượng cao thủ giảm mạnh, đây là mất mác to lớn cho Hắc Ma tộc.

Các Hắc Ma tộc bị giết, không gian giới chỉ của họ dĩ nhiên thành chiến lợi phẩm cho ba người Sở Mộ.

Lại giết một đội Hắc Ma tộc, lấy chiến lợi phẩm, Sở Mộ lấy luôn không gian giới chỉ trên người một xác chết. Sở Mộ phỏng chừng người này gặp Hắc Ma tộc, mới bị giết, đám người Sở Mộ thì giết nhóm Hắc Ma tộc.

Cầm không gian giới chỉ của nhân tộc đã chết không hiểu sao tim Sở Mộ đập nhanh, cảm giác rất kỳ diệu. Phúc đến tâm linh, Sở Mộ rót lực lượng thần niệm vào trong không gian giới chỉ xem xét, ngây người.

Hạ Trấn Không hỏi dồn:

– Sao vậy Sở lão đệ?

Tô Nguyệt Tịch lộ vẻ mặt quan tâm.

Sở Mộ động ý niệm, một thứ xuất hiện trong tay hắn. Thứ kia vừa hiện ra Hạ Trấn Không, Tô Nguyệt Tịch nhìn đăm đăm.

Ánh sáng màu lam thẳm khuếch tán từng đợt sóng, trong hơi thở hắc ám tỏa sáng đặc biệt duy nhất.

Hạ Trấn Không lắp bắp:

– Thần Châu… Thâm Lam…

Sở Mộ thở hắt ra:

– Đúng là Thần Châu Thâm Lam.

Lòng Sở Mộ có cảm giác không nói nên lời. Đi vào Hắc Ma Uyên chiến đấu nhiều lần, thậm chí trải qua sinh tử chỉ vì viên Thần Châu Thâm Lam.

Không ngờ phát hiện Thần Châu Thâm Lam trong không gian giới chỉ của người chết.

Cái này gọi là gì?

Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu?

Thật sự không tốn công sao? Đi vào đây chiến đấu và qua sống chết nhiều lần thì tính sao?

Nhưng bảo là cực khổ vất vả thì không phải, trừ những kinh nghiệm vào sống ra chết thì các lần chiến đấu khác toàn thắng.

Tóm lại Thần Châu Thâm Lam vào tay, nhìn kỹ là nó có năm phù văn màu vàng, là thần châu thứ năm.

Sở Mộ không biết viên Thần Châu Thâm Lam này có phải là viên trong hội đấu giá không, nhưng tám chín phần mười đúng rồi. Thần Châu Thâm Lam có mười tám viên, Sở Mộ được hai viên, Hạ Trấn Không nói tổ chức bí ẩn cường đại Hoàng Đình chắc cũng có vài viên.

Hạ Trấn Không trịnh trọng nói:truyện tà tu audio

– Chúc mừng Sở lão đệ được một viên Thần Châu Thâm Lam, nhưng nhớ giấu cho kỹ đừng để ai biết, nếu không sẽ mang đến rắc rối không thôi.

Hoàng Đình có phái người vào Hắc Ma Uyên nhưng không gặp nhóm Sở Mộ.

Sở Mộ nói:

– Biết rồi.

Sở Mộ không ngốc, có được Thần Châu Thâm Lam chẳng lẽ lê la khắp nơi tuyên truyền?

Trừ viên thần châu thứ năm Sở Mộ còn được viên thần châu thứ ba nhưng không nói cho Hạ Trấn Không.

Sở Mộ cất thần châu thứ năm, thoạt trông là bỏ vào không gian giới chỉ nhưng thật ra là ném vào tiểu không gian tùy thân, trừ hắn ra không ai phát hiện.

– Theo tin ta biết thì viên Thần Châu Thâm Lam trong hội đấu giá là thần châu thứ năm, tức là viên Sở lão đệ lấy được này.

Hạ Trấn Không nói:

– Đương nhiên không thể xác định trăm phần trăm đúng là viên kia.

– Mặc kệ có đúng hay không thì mục đích chuyến đi Hắc Ma Uyên đã hoàn thành.

Sở Mộ nói:

– Hay chúng ta đi đi?

Tô Nguyệt Tịch, Hạ Trấn Không không phản đối, cứ thế cả nhóm quyết định rời khỏi Hắc Ma Uyên.

***

Không biết nên nói xui hay hên, chưa rời khỏi Hắc Ma Uyên thì gặp Hắc Ma tộc lợi hại nhất mới đến đẳng cấp Hắc Ma Thống Lĩnh, bây giờ muốn đi thì gặp một trong bát vương của Hắc Ma tộc, Lực Ma Vương.

Lực Ma Vương mang theo đám thuộc hạ, vai vác cây cột sắt đen thô to.

Lực Ma Vương cao gần ba thước, cao lớn thô kệch nhất trong tám Ma Vương. Cái đầu trụi lủi có một sừng chĩa lên, mắt như con trâu hung dữ, mặc chiến giáp rất đặc biệt không che kín người mà lộ ra cánh tay.

Da đen nhẻm lóe tia sáng kim loại, thoạt trông như đúc bằng sắt, từng khối cơ bắp nhô lên, khi nhúc nhích ẩn chứa lực lượng vô cùng đáng sợ.

Gậy sắt đen gác trên vai Lực Ma Vương thô cỡ miệng bát, màu đen đầy hoa văn kỳ dị, nhìn lâu sẽ bị chóng mặt.

Hai đầu gậy sắt đen có các khối u, nếu bị đập trúng sẽ thành thịt nát ngay.

Dưới thân Lực Ma Vương là con hắc ma thú trâu đen, to như một ngọn đồi. Đám Hắc Ma tộc cao đẳng đi theo sau, không có thống lĩnh, cao nhất là Hắc Ma Tướng Lĩnh bát phẩm, thấp nhất là Hắc Ma chiến sĩ lục phẩm.

Lực Ma Vương trông thấy Sở Mộ thì mắt trâu trợn to, tròng mắt suýt lồi ra, tức giận như ngọn lửa bùng cháy trong thân thể vạm vỡ, lửa cháy hừng hực.

Lực Ma Vương rống to như sấm nổ nát bầu trời:

– Nhân tộc đáng chết, chết cho ta!

Lực Ma Vương gồng sức nhảy lên khỏi lưng con trâu to, hai tay cầm gậy sắt đen đập xuống.

Một cây gậy đen ngòm nặng nề đập xuống đầu Sở Mộ, khí thế đáng sợ đổ xuống như cả bầu trời đè, muốn đập hắn nát vụn.

Không uổng là một trong tám Ma Vương của Hắc Ma tộc, vừa ra tay đã có uy thế khủng bố như vậy. Tuy Sở Mộ có thể dùng kiếm ý nhìn thấu quỹ tích đòn công kích nhưng gậy sắt đen giáng xuống mang theo uy nhiếp vô cùng đáng sợ như rút khô, Như thể cây gậy đập xuống đè ép chặt không khí cứng như bách luyện tinh cương, áp chế Sở Mộ rõ rệt.

Cơ thể như bị trói chặt khó thể nhúc nhích.

Chênh lệch, đây chính là cách biệt lớn về lực lượng tuyệt đối.

Đối diện Hắc Ma Thống Lĩnh thì Sở Mộ còn giết được trong vòng mười kiếm, đụng độ Hắc Ma Vương thì bị kiềm chế chặt chẽ.

Kỹ xảo có cao minh thì trước lực lượng cách biệt quá lớn khó thể phát huy ra.

Cách biệt giữa Hắc Ma Vương và Hắc Ma Thống Lĩnh tựa như chênh lệch giữa Vạn Cổ cảnh và Niết Bàn cảnh nhân tộc.

Muốn giết Hắc Ma Thống Lĩnh thì Hắc Ma Vương chỉ cần một kích.

Sở Mộ bây giờ không phải trạng thái lúc trước có thể giết phân thân Hắc Ma Hoàng, còn dùng sức mình đối kháng lại tám Hắc Ma Vương.

Dù vậy Sở Mộ sẽ không ngồi chờ chết trước đòn công kích của Lực Ma Vương.

Cưỡng ép tăng cao lực lượng, bùng nổ, song kiếm chém liên tục cắt đứt trói buộc xung quanh, Sở Mộ nhanh chóng thụt lùi. Sở Mộ vung song kiếm, vô số kiếm quang giống như gió bão ầm ầm giết hướng Lực Ma Vương giữa không trung nhưng bị gã một gập đập tan nát.

Cách biệt quá lớn.

Chương 2201: Ma kiếm (Thượng)

Tô Nguyệt Tịch rút kiếm, nhát kiếm như tia chớp đen chém hướng Lực Ma Vương. Nhưng quanh người Lực Ma Vương như có lực tràng kỳ lạ vặn vẹo công kích của Tô Nguyệt Tịch, kiếm quang chém vào người gã như trúng sắt thép vang tiếng trầm đục. Tô Nguyệt Tịch bị lực phản chấn văng ngược về.

Hạ Trấn Không rút kiếm.

Kiếm chém ra ánh sáng rực rỡ xé rách hắc ám, mang theo huy hoàng thiên uy giết hướng Lực Ma Vương. Lần này Lực Ma Vương biến sắc mặt.

Hạ Trấn Không dù sao là Kiếm Thánh thất tinh, dù bị lực lượng trong Hắc Ma Uyên ức chế chỉ phát huy ra đẳng cấp Niết Bàn cửu trọng thiên nhưng kiếm lực của gã đến bát cấp. Uy lực nhát kiếm có kiếm lực bát cấp tăng phúc nâng lên uy năng gấp chín lần, cộng thêm kiếm pháp cao minh mạnh mẽ, thực lực của Hạ Trấn Không siêu đáng sợ.

Sở Mộ mà đánh nhau với Hạ Trấn Không thì chắc chắn không đấu lại.

Hạ Trấn Không rút kiếm giảm bớt áp lực bên Sở Mộ rất nhiều, hắn thụt lùi. Lực lượng dâng trào trên người Sở Mộ, kiếm ý thống ngự cao độ tụ về song kiếm, kiếm lực bát cấp vận chuyển hết sức, song kiếm liên tục chém.

Các Hắc Ma tộc cao đẳng cùng xông lên.

Hạ Trấn Không truyền âm:

– Sở lão đệ, Tô tiểu muội, để ta bám chân Lực Ma Vương cho, hai người lo giải quyết Hắc Ma tộc khác đi!

Sở Mộ trả lời:

– Được rồi!

Sở Mộ xoay người hợp tác với Tô Nguyệt Tịch giết hướng Hắc Ma tộc cao đẳng khác.

So với Lực Ma Vương thì đám Hắc Ma tộc cao đẳng yếu ớt như đậu hủ, kiếm chém chết chúng như xắt rau. Tô Nguyệt Tịch cũng liên tục giết.

Cảnh này làm Lực Ma Vương tức điên.

Hạ Trấn Không thể hiện sức chiến đấu bình thường, quang minh kiếm rộng lớn mênh mông, khí thế bàng bạc mênh mông, si mị võng lượng đều không có chỗ giấu, hết thảy tà ác hắc ám đều hiện hình bốc hơi dưới kiếm của gã.

Lực lượng quang minh có tác dụng khắc chế Hắc Ma tộc rõ rệt, kiếm lực bát cấp tăng mạnh uy năng mỗi nhát kiếm gấp chín lần. Tuy Lực Ma Vương mạnh mẽ ngang ngửa Thánh cấp nhưng đối diện đường kiếm của Hạ Trấn Không vẫn phải hết sức thận trọng. Vì kiếm của Hạ Trấn Không rất mạnh, sơ sẩy một cái rất có thể bị thương.

Hạ Trấn Không cầm kiếm là kiếm khí cao cấp hơn thông thiên thánh kiếm, sắc bén hơn nhiều, cộng thêm lực lượng quang minh gia cố nên uy lực kinh người. Lực Ma Vương tự phụ cơ thể mình siêu cứng rắn cũng không dám trực tiếp đỡ đòn.

Thực lực Lực Ma Vương mạnh mẽ, cây gậy sắt đen thô to uy lực kinh người. Hạ Trấn Không rất cảnh giác không để mình bị đập trúng không thì gân xương gãy hết.

Hạ Trấn Không chỉ muốn bám chân Lực Ma Vương cho Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch giết Hắc Ma tộc khác. Hạ Trấn Không tin với thực lực của Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch không khó khăn để giết đám Hắc Ma tộc cao đẳng, nhẹ nhàng như xắt rau, lúc trước đã được chứng thật rồi.

Các Hắc Ma tộc cao đẳng bị giết, Lực Ma Vương thấy cảnh đó muốn nứt khóe mắt, điên tiết lên, giận dữ như dung nham núi lửa phun trào, không gian xung quanh vỡ nát vang tiếng nổ điếc tai, đất dưới chân nứt vỡ.

Lực Ma Vương rống to như sấm đánh:

– Nhân tộc, các ngươi đáng chết, toàn bộ đều phải chết!

Lực lượng cuồng bạo tuôn ra từ cơ thể Lực Ma Vương, gậy sắt đen phát ra ánh sáng đen kinh người, khí thế cuồng bạo như thủy triều hùng dũng, sông đảo ngược, nổ nát đất đai.

Một gậy đập hướng Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch, ánh sáng đen to lớn như thiên thạch từ trên trời giáng xuống.

Trong tiếng gầm rú Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch biến sắc mặt, khí thế vô cùng đáng sợ trùng kích thân thể bọn họ, xương kêu răng rắc như sắp rã rời vỡ nát.

Đặc biệt Tô Nguyệt Tịch không có luyện thể, khí lực kém xa Sở Mộ đối diện một kích kia mang đến áp lực khủng bố, máu như đông lại, không thể nhúc nhích.

Sở Mộ ngưng tụ khí thế bùng nổ lực lượng:

– Phá!

Song kiếm miễn cưỡng chém ra, khí huyết chấn động, tiếng sấm ầm ầm.

Thập tự kiếm quang hai màu bạc vàng cực kỳ ngưng thực, rực rỡ chói lòa rạch phá không trung giết hướng thiên thạch ánh sáng đen to lớn.

Thập tự kiếm quang vừa tiếp xúc thiên thạch ánh sáng đen liền bị đánh tan, lực lượng ẩn chứa trong đó cách biệt quá lớn, khiến Sở Mộ thấy bất lực.

Nhưng vì thập tự kiếm quang ngăn cản làm thiên thạch ánh sáng đen khựng lại, khí thế hơi tạm dừng. Sở Mộ bắt lấy cơ hội, Tô Nguyệt Tịch cũng nắm chắc cơ hội thoáng qua vội né tránh.

Hạ Trấn Không vung kiếm, tiếng kiếm ngân tựa khúc nhạc tiên, đại thế ngang nhiên bao la, ánh sáng chói lòa, kiếm chém ra hóa thành ánh sáng rực rỡ xé rách hắc ám như xé ra một thế giới mới.

Nếu Hạ Trấn Không không bị ức chế thì nhát kiếm này chỉ hơi xẹt qua đã làm Lực Ma Vương ra tro.

Dù vậy Lực Ma Vương vẫn biến sắc mặt, gậy sắt đen tỏa ánh sáng đen chói lòa, hai tay siết chặt nổi cơ bắp cuồn cuộn, lực lượng đáng sợ ngưng tụ bùng nổ, gậy đập hướng ánh sáng.

Tám Ma Vương của Hắc Ma tộc đều có đặc điểm riêng, tức là tám vị Hắc Ma Vương trừ có lực lượng của riêng Hắc Ma tộc, mạnh hơn xa Hắc Ma Thống Lĩnh còn có lực lượng đặc biệt.

Như Địa Ma Vương giỏi đạo ám sát, có lực lượng ẩn chứa hơi thở chết chóc, một loại lực lượng chết chóc.

Ví dụ Lực Ma Vương giỏi đánh gần thân, rất mạnh, cơ thể thì mạnh mẽ kinh người. Lực Ma Vương giỏi nhất là lực lượng nặng nề rắn chắc như núi đè, lực lượng này có thể gọi là lực lượng núi cao.

Tám Hắc Ma Vương có lực lượng đặc biệt nhưng có hạn, bình thường chiến đấu sẽ không thi triển ra, vì mỗi lần thi triển sẽ hao bớt một phần, không dễ phục hồi lại.

Một kích kia ẩn chứa lực lượng núi cao, gậy sắt đen như biến thành núi thái cổ từ trên trời giáng xuống đè mặt đất không chịu nổi vỡ nát, trời long đất lở.

Ánh sáng bị gậy đập nát, ánh sáng đen từ nam đến bắc thiên địa đánh hướng Hạ Trấn Không. Khuôn mặt Hạ Trấn Không âm trầm lạnh lùng, mắt lấp lánh tia sáng sắc lạnh nhìn chằm chằm ánh sáng nặng nề, né tránh trong đường tơ kẽ tóc.

Ầm!

Mặt đất dưới chân Hạ Trấn Không vỡ nát, từng khối đất nứt ra gợn sóng.

Bão tố thổi đến, Hạ Trấn Không bay vọt lên, quang minh kiếm lắc nhẹ duỗi thẳng, phong mang kinh người, người kiếm hợp nhất hóa thành ánh sáng khai thiên tích địa chém hướng Lực Ma Vương.

Hai tay Lực Ma Vương cầm gậy sắt đen điên cuồng múa như cánh quạt, tiếng rít kinh người, bão tố màu đen tàn phá tám hướng. Các tia lực lượng núi cao đáng sợ dung nhập vào khiến mỗi lốc xoáy xoay tròn có uy năng không gì sánh bằng, dễ dàng phá hủy núi cao.

Lực Ma Vương nắm giữ lực lượng núi cao tựa như kiếm tu có kiếm lực.

Hạ Trấn Không là trụ cột ngay mặt đấu với Lực Ma Vương, Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch phối hợp đánh du kích.

Chương 2202: Ma kiếm (Hạ)

Cường giả như Lực Ma Vương về đạo lực lượng có kiểu vận dụng riêng biệt, đánh nhau kịch liệt với cường giả như vậy dù thắng hay thua đều là thu hoạch lớn.

Sở Mộ thỏa thích bày ra kiếm pháp của mình, bày ra năng lực, bày ra tất cả ưu tiên chém giết Lực Ma Vương, không chút ngần ngại. Có Hạ Trấn Không ngay mặt đối kháng hỗ trợ Sở Mộ rất nhiều.

Tô Nguyệt Tịch không mạnh bằng Sở Mộ nhưng cũng không yếu, lại có Hạ Trấn Không làm chủ lực, Sở Mộ phụ trợ nên nàng có thể thỏa thích thi triển kiếm pháp, vận dụng thực lực của mình.

Lực Ma Vương thành đá mài kiếm cho Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch.

Đối diện ba người vây công, Lực Ma Vương phô bày thực lực khủng bố như tảng đá ngầm sừng sững trước giông tố trong đại dương, mặc cho cuồng phong mưa bão sóng dữ ngập trời thì vẫn đồ sộ không nhúc nhích.

Kiếm của ba người bị gậy sắt đen chặn lại, mỗi lần Lực Ma Vương đánh trả đều kèm theo uy lực vô cùng đáng sợ khiến đám người Sở Mộ phải hết sức thận trọng ứng đối.

Mỗi lần va chạm là Sở Mộ bay ngược ra, lực lượng vô cùng to lớn trấn áp trùng kích gần như bẻ gãy xương tay, nghiền nát tay hắn. Song kiếm rung bần bật, máu nghẹn trong ngực muốn phun ra.

Sở Mộ hộc máu xong dễ chịu nhiều, lực lượng sự sống cường đại lại giải phóng nhanh chóng tu sữa chỗ bị thương, đôi tay mát lạnh, xương cốt đau đớn nhanh chóng phục hồi như ban đầu. Sở Mộ đạp hai chân, lực lượng bùng nổ lại giết hướng Lực Ma Vương.

Song kiếm rung tầng suất cao ẩn chứa Chấn Địa kình đáng sợ, uy lực kinh người, kiếm lực bát cấp không chút giữ lại chém chặt đâm, mỗi nhát kiếm là tinh túy kiếm pháp, uy lực khủng khiếp.

Chiến đấu với Lực Ma Vương, Sở Mộ nhiều lần né tránh, va chạm, dù bị yếu thế hơn nhưng hắn như miếng bọt biển không ngừng hấp thu kinh nghiệm chiến đấu, không ngừng hồi ngộ, không ngừng dung hợp. Sở Mộ hiểu biết kinh nghiệm kiếm pháp của Ngũ Linh Kiếm Thánh càng sâu sắc, thể nghiệm Hằng Kiếm Thế càng sâu thì cảnh giới kiếm pháp càng củng cố, tiến bộ hơn.

Vận dụng lực lượng, thời cơ chém kiếm, góc độ rút kiếm, quỹ tích khi chém, các thay đổi đường kiếm, mỗi mặt Sở Mộ đều lần lượt nghiệm chứng. Hiếm khi có đá mài kiếm tốt như Lực Ma Vương, tuyệt đối không thể bỏ qua.

Hạ Trấn Không nhận ra điều đó nên hết sức phối hợp Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch, với thực lực hiện tại của gã muốn đánh bại hay giết Lực Ma Vương rất khó khăn vì lực lượng bị hạn chế nhiều, không thể sánh bằng Lực Ma Vương. Nhưng bám chân Lực Ma Vương dây dưa thì không khó, lúc trước Hạ Trấn Không bị thương vì chiến đấu với Chiến Ma Vương nhưng bị Địa Ma Vương âm thầm đánh lén.

Lực Ma Vương thề đây là cuộc chiến bực tức nhất gã từng đánh.

Lực Ma Vương tôn trọng đạo lực lượng, tôn trọng dùng lực lượng cường đại nghiền áp đối thủ, nghiền nát tất cả. Cảm giác vui sướng đó mới khiến thực lực của Lực Ma Vương phát huy đầy đủ đến tột đỉnh được.

Giờ đây Lực Ma Vương bị Hạ Trấn Không bám chân, lực lượng mạnh mẽ không thể hoàn toàn giải phóng còn bị hai con cá nhỏ vây công. Cảm giác rất khó chịu, siêu khó chịu.

Lực Ma Vương tức quá mất kiểm soát, Sở Mộ nắm bắt cơ hội thoáng qua song kiếm chém vào người gã.

Tiếng kim loại vang lên, hỏa hoa tung tóe. Hai thanh kiếm sắc bén của Sở Mộ không thể làm Lực Ma Vương bị thương, chỉ đâm rách chiến giáp của gã, trầy da một chút.

Sở Mộ cảm nhận lực lượng chấn động truyền từ hai thanh kiếm nháy mắt lan tràn đến bàn tay, chạy dọc cánh tay, hắn vội vung hai tay trừ đi lực phản chấn. Sở Mộ thụt lùi né thoát cú đấm Lực Ma Vương đánh tới trong đường tơ kẽ tóc.

Gậy sắt đen thuận thế đập xuống, Sở Mộ né nhanh, gió rít vụt qua trước mắt thổi hắn không thể mở mắt nhìn.

Kiếm của Hạ Trấn Không hóa thành mặt trời chiếu trên cao rơi xuống như mặt trời lặn hướng tây, có chút thảm liệt, có chút tàn khốc, sát khí kinh người.

Ánh sáng chiếu trên thân thể vạm vỡ của Lực Ma Vương, soi sáng khuôn mặt chán ghét của gã.

Lực Ma Vương rống to:

– Nát!

Tiếng quát thanh thế ngập trời, gậy sắt đen phát ra ánh sáng đen không gì sánh bằng, như mặt trời màu đen dâng lên đối diện mặt trời rực rỡ, va chạm.

Tiếng gầm rú chói tai trời long đất lở, bốn phía bị đánh nát, lực lượng vô cùng cuồng bạo như bão tố diệt thế. Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch nhanh chóng thụt lùi, huơ kiếm, kiếm quang tràn ngập hóa thành bức tường kiên cố nhưng vỡ vụn trước cơn bão.

Mọi thứ xung quanh bị xới tung, tan hoang, bão tố thổi quét mấy ngàn thước, đất đai sụp xuống.

Chính giữa hố là Lực Ma Vương, Hạ Trấn Không bị đẩy lùi mấy ngàn thước, tay cầm kiếm run run.

Mặt Lực Ma Vương dữ tợn:truyện kiếm tu audio

– Nhân tộc đáng chết, ta sẽ không tha cho các ngươi!

Con mắt to hung ác cực kỳ tàn bạo quét mắt ba người Sở Mộ, sau đó Lực Ma Vương giục tọa kỵ chạy nhanh như bay.

Ba người Sở Mộ không ngăn cản vì bọn họ biết cả ba liên hợp mà không làm gì Lực Ma Vương được, nếu đấu tiếp lỡ có thêm Ma Vương khác đến thì nguy hiểm.

Lối ra vào Hắc Ma Uyên, nhiều nhân tộc xung phong lao ra ngoài, toàn thân đẫm máu, sát khí lẫm nhiên, mắt đỏ ngầu, tay cầm kiếm dính đầy vết máu, bộ dạng như xông ra từ địa ngục chết chóc.

– Hắc Ma tộc chết tiệt!

– Không biết mắc bệnh dại gì mà tập thể kéo nhau ra giết chóc!

– Sư huynh, chờ có ngày ta có đủ thực lực sẽ đồ Hắc Ma tộc báo thù cho sư huynh!

Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch, Hạ Trấn Không ra khỏi Hắc Ma Uyên thì nghe các tiếng gào khóc chửi rủa mắng nhiếc, toàn bộ đều nhằm vào Hắc Ma tộc.

Chỉ có Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch biết tại sao Hắc Ma tộc nổi điên đi giết chóc khắp nơi. Có thể nói lần này nhiều người chết trong cuộc tàn sát của Hắc Ma tộc là do Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch gián tiếp hại. Nhưng hai người sẽ không ôm tội về mình, cũng sẽ không cảm thấy áy náy.

Bị giết là vì xui xẻo, không đủ thực lực, chẳng liên quan gì tới Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch.

Hạ Trấn Không cũng không quan tâm, đã sống mấy trăm năm thấy rất nhiều sống chết, không phải lần đầu tiên gã vào nơi hung hiểm như Hắc Ma Uyên, xem nhẹ mọi thứ.

Hạ Trấn Không vung tay, một chiếc phi hạm trắng tinh đường cong trơn tru hiện ra. Vẻ ngoài phi hạm rất đẹp và tinh xảo, tựa như cự kiếm qua tay đại sư cẩn thận gia công điêu khắc, cảm giác đàng hoàng đại khí.

Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch bị hấp dẫn, đặc biệt Tô Nguyệt Tịch mắt sáng rực ngắm nhìn.

Khi phi hạm xuất hiện thì bốn phía vang tiếng kêu lên:

– Phi hạm đẹp quá!

– Nếu là của ta thì tốt rồi!

Hạ Trấn Không đưa ra lời mời:

– Lão đệ, tiểu muội đến chỗ của ta ngồi chơi không?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 19 giờ trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 19 giờ trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 19 giờ trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 19 giờ trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 20 giờ trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 22 giờ trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!