1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 434 [Chương 2168 đến 2172]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 434 [Chương 2168 đến 2172]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2168: Cứu ma nữ (Hạ)

Một thanh âm vang bên tai bóng người trong cầu vồng đen:

– Tô Nguyệt Tịch, lên đây đi!

Tô Nguyệt Tịch thót tim, giảm tốc độ.

Đầu óc Tô Nguyệt Tịch xoay chuyển, người này không chỉ biết tên của nàng, nghe giọng điệu hình như quen từ lâu, khác với kẻ truy sát.

Tô Nguyệt Tịch đang suy đoán thì Số Hiệu Cự Kiếm đã bay đến cạnh cầu vồng đen, bay song song. Cửa hạm mở ra, cho Tô Nguyệt Tịch thấy người trong Số Hiệu Cự Kiếm.

Tô Nguyệt Tịch hét chói tai:

– Là ngươi!

Với tính cách của Tô Nguyệt Tịch sẽ không hốt hoảng như vậy, nhưng vào Thâm Lam thế giới liền bị cường giả truy sát, nàng chín chết một sống dùng nhiều thủ đoạn giữ mạng mới trốn thoát. Tô Nguyệt Tịch một mình lang thang không biết đi đâu để hoàn thành nhiệm vụ, tình cờ được kỳ ngộ tiến bộ tu vi, thực lực lên cao nhiều. Nhưng nhiệm vụ không có chút manh mối, Tô Nguyệt Tịch đành phiêu bạt khấp nơi tìm cơ duyên.

Từ lúc vào Thâm Lam thế giới đến bây giờ Tô Nguyệt Tịch chưa gặp đồng bào nhân tộc nào, không ngờ lúc bị truy sát lại gặp một người đã từng khiến nàng ấn tượng khắc sâu: Sở Mộ.

Đệ nhất bảng Thiên Thanh, Tinh KHông Chi Tôn Sở Mộ, yêu nghiệt tuyệt thế được gọi là Chân Kiếm Vô Song.

Tô Nguyệt Tịch từ ban đầu không phục đến cuối cùng khâm phục, mặt ngoài nàng không thừa nhận nhưng trong lòng nghĩ vậy.

Nhưng Tô Nguyệt Tịch là người kiêu ngạo, dáng vẻ bên ngoài, thiên phú, thực lực đều hơn xa nhiều cùng thế hệ. Bây giờ bị truy sát bắt Tô Nguyệt Tịch gặp ai đều được, nàng không muốn gặp nhất là Sở Mộ.

Bởi vậy Tô Nguyệt Tịch mới hét chói tai.

Sở Mộ mỉm cười nói:

– Đúng là ta, lên đây đi.

Tha hương gặp bạn cố tri, còn cùng xếp hạng trên bảng Thiên Thanh, tâm tình của Sở Mộ rất tốt.

Tô Nguyệt Tịch do dự, nỗi lòng hơi phức tạp.

Cuối cùng Tô Nguyệt Tịch lắc người vào trong Số Hiệu Cự Kiếm.

Cửa hạm đóng lại lao vọt tới trước, nhanh chóng chuyển hướng, mở ra tốc độ lớn nhất bùm một tiếng hóa thành kiếm quang xuyên qua chân trời bay hướng Thiên Khung vực.

Đám người truy sát Tô Nguyệt Tịch trơ mắt nhìn Số Hiệu Cự Kiếm nhanh chóng biến mất trong mắt, cuối cùng hóa thành đốm đen mất hút. Không phải bọn họ không muốn đuổi theo mà vì Số Hiệu Cự Kiếm nhanh đến không ngờ.

– Chết tiệt, để nữ nhân kia trốn mất!

– Chiếc phi hạm đó quá đột ngột, không biết là ai?

– Trong tin tức của chúng ta thì nữ nhân này không có đồng bọn gì mới đúng, tại sao chiếc phi hạm kia cứu ả đi?

Mấy người kia thầm thắc mắc, hơi hiểu biết Tô Nguyệt Tịch.

– Vấn đề bây giờ không phải mấy chuyện này mà là nữ nhân này đã được cứu đi, sau khi trở về ăn nói sao với thiếu chủ đây?

Nghe câu đó mọi người biến sắc mặt, nhớ đến thủ đoạn của thiếu chủ là run.

– Sự việc ra ngoài dự đoán của chúng ta, nói thật chứ biết sao giờ? Với thực lực, địa vị của chúng ta cùng lắm nhận chút trừng phạt.

– Chết tiệt! Nếu để ta biết là ai cứu nữ nhân kia thì ta nhất định sẽ bắt lại lột da rút gân hắn ra!

Người bị bọn họ tuyên bố lột da rút gân bây giờ hơi lúng túng.

Số Hiệu Cự Kiếm là loại phi hạm một người, không gian bên trong không lớn, chứa một người thì rộng nhưng hai người thì hơi chật. Tô Nguyệt Tịch vừa chui vào thì mùi thơm tràn ngập trong không gian không lớn này. Vì cửa hạm đóng nên mùi thơm quanh quẩn không tán, không gian chật hẹp nên dù Tô Nguyệt Tịch cố gắng tránh sang một bên thì thân thể hai người vẫn dán vào nhau.

Nói đến thì quan hệ của hai người chỉ là bình thường, chưa từng gần gũi đến thế, nên khi chạm vào nhau gây cảm giác kỳ kỳ.

Sở Mộ một lòng kiếm đạo nhưng không phải kẻ không hiểu phong tình, chẳng qua hắn có kiên trì và mục tiêu của mình. Tình hình trước mắt đành tạm chịu đựng, Sở Mộ dời lực chú ý sang nơi khác. Nữ giới nhạy cảm hơn, gò má Tô Nguyệt Tịch đỏ ửng, nỗi lòng phức tạp.

Phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm bay vụt qua bầu trời xanh biếc lao nhanh ra ngoài biên cảnh Thương Lan hoàng triều, hướng bắc đến Thiên Khung vực.

Bây giờ Sở Mộ không đơn độc một người, hắn mời Tô Nguyệt Tịch đi cùng.

Nói sao thì hai người đến cùng một chỗ, cùng là yêu nghiệt mười hạng đầu trên bảng Thiên Thanh. Tuy lúc trước không quen, thậm chí mâu thuẫn nhưng đó chỉ là cạnh tranh chứ không phải xung đột ích lợi, thù hận gì nhau.

Ở chung trong Số Hiệu Cự Kiếm ban đầu đụng chạm gây bứt rứt, hơi lúng túng. Rất nhanh Sở Mộ điều chỉnh lại, bỏ qua việc ngoài người, vừa lái phi hạm vừa lĩnh ngộ kiếm pháp. Tô Nguyệt Tịch dù gì là nữ nhân, hơi nhạy cảm nên bị lấn cấn khá lâu.

Dù gì là kiếm tu có tâm tính cứng cỏi, Tô Nguyệt Tịch nhanh chóng điều chỉnh lại.

Sở Mộ không nói chuyện, Tô Nguyệt Tịch cũng không nói gì.

Tính cách hai người giống nhau ở chỗ ít nói. Tô Nguyệt Tịch rất kiêu ngạo, thấy Sở Mộ không nói chuyện cho rằng hắn không muốn nói với mình, thế là nàng cũng không thèm nói dù trong lòng có nhiều thắc mắc.

Cứ thế kéo dài hơn một tháng, cuối cùng Tô Nguyệt Tịch không nhịn được mở miệng trước.

Hết cách, Tô Nguyệt Tịch dù sao là nữ, thân thể cứ đụng chạm vào nam giới thì dù tâm tính cứng cỏi mấy, cố gắng dời sự chú ý nhưng thời gian lâu ngẫun hiên sẽ để ý điều này. Cộng thêm Tô Nguyệt Tịch có nhiều điều thắc mắc, muốn hỏi nhưng ráng nhịn, lời nói cứ quanh quẩn đầu lưỡi, chất chồng muốn thốt ra.

Tô Nguyệt Tịch mở miệng nói:

– Tu vi của ngươi thế đến ngũ trọng thiên trung kỳ rồi.

Trong một chốc Tô Nguyệt Tịch không tìm được đề tài nên chọn đại, ngữ điệu hơi cứng nhắc.

Sở Mộ thuận miệng đáp:

– Nàng cũng đến lục trọng thiên.Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm

Đối đáp xua tan không khí căng thẳng, Tô Nguyệt Tịch thả lỏng người mềm xuống.

Tô Nguyệt Tịch chợt nhận ra Sở Mộ khác với trong ấn tượng của nàng.

Tuy hai người biết nhau nhưng không qua lại, Tô Nguyệt Tịch hiểu về Sở Mộ ngừng lại ở thực lực và thiên phú, nàng hoàn toàn mù tịt về tính cách của hắn.

Tô Nguyệt Tịch cảm thấy Sở Mộ là đệ nhất bảng Thiên Thanh, yêu nghiệt tuyệt thế Tinh Không Chi Tôn, cỡ như Cổ Loạn Không cũng kém hơn hắn một bậc, người như vậy chắc chắn vô cùng kiêu ngạo, người kiêu ngạo thì khó ở chung.

Thiên tài kiêu ngạo, yêu nghiệt càng ngạo, đây là điểm chung. Tô Nguyệt Tịch tự biết tính cách của mình nên mới suy bụng ta ra bụng người.

Nhưng mới rồi đối đáp tuy giọng Sở Mộ lạnh nhạt nhưng không có chút gì là ngạo mạn. Tô Nguyệt Tịch rất bất ngờ, lòng thấy dễ chịu hơn, thay đổi quan cảm về hắn.

Tô Nguyệt Tịch nói chuyện không đông cứng như câu đầu:

– Ngươi có đầu mối gì không?

Sở Mộ không giấu diếm:

– Bí mật của Thế Giới Chi Linh e rằng liên quan đến mười tám viên thần châu.

Sở Mộ không nói việc mình được một viên Thần Châu Thâm Lam.

Chương 2169: Thiên Khung vực

Tô Nguyệt Tịch nói:

– Ta nghe nói có một viên thần châu xuất hiện trong Thiên Khung vực.

Sở Mộ nghe là biết Tô Nguyệt Tịch có tìm hiểu về mười tám viên thần châu, bí mật của thế giới.

Không rõ Tô Nguyệt Tịch có được Thần Châu Thâm Lam không, tuy hai người quen hơn một chút nhưng chưa đến trình độ tin tưởng nhau. Thần Châu Thâm Lam quan trọng, không thể dễ dàng bày ra.

Tại sao Tô Nguyệt Tịch bị truy sát, hướng chạy trốn tại sao không phải đi Thiên Khung vực? Sở Mộ không hỏi nhiều, vì hắn cảm thấy không cần thiết.

Hai người không nói nhiều, đối thoại vài câu thì hết đề tài, đều im lặng.

Qua một lúc sẽ tùy ý mở miệng, sau này tán gẫu việc tu luyện.

Thật ra Tô Nguyệt Tịch rất phục kiếm pháp của Sở Mộ, đây cũng xem như cơ hội xin chỉ dạy. Thiên tài kiêu ngạo, yêu nghiệt càng ngạo nhưng bọn họ ngạo không có nghĩa là trong mắt không người, ngông cuồng tự phụ. Khi có mặt nào mình không giỏi cần nâng cao thì sẽ thật khiêm tốn học hỏi, không ngại ngùng nêu thắc mắc, đây mới là thiên tài yêu nghiệt thật sự.

Những người tự cho là có chút thiên phú, có chút bản lĩnh liền mắt cao hơn đầu không thèm dể người nào vào mắt mới là con ếch trong giếng, tài trí bình thường vô tri cuồng vọng, dù có chút thiên phú thì cuối cùng sẽ không được thành tựu gì.

Tô Nguyệt Tịch chân thành học hỏi, Sở Mộ không từ chối nhưng không quá nhiệt tình, hắn chỉ điểm một phen. Tô Nguyệt Tịch hiểu ra, nàng chìm đắm vào lĩnh ngộ không tám chuyện nữa.

Thiên Khung vực ở phía bắc Thương Lan hoàng triều, khác với kết cấu hoàng triều, nó lấy Thiên Khung thánh địa dẫn đầu. Người ta khai sáng Thiên Khung thánh địa là Thiên Khung Thánh Hoàng.

Có thể nói Thiên Khung vực được đặt tên như vậy là vì Thiên Khung thánh địa.

Với tốc độ của Số Hiệu Cự Kiếm mất ba tháng mới rời khỏi biên cảnh Thương Lan hoàng triều đẻ vào Thiên Khung vực, công nhận Thương Lan hoàng triều siêu lớn.

Một tháng qua Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch không nói một câu, sau đó nàng mở miệng trước ngẫu nhiên trò chuyện, đến tháng cuối cùng thì vì tham thảo tu luyện cộng thêm nàng thỉnh giáo kiếm pháp của hắn nên đề tài dần nhiều hơn, hiểu biết nhau sâu hơn.

***

Địa giới Thiên Khung vực có phạm vi siêu lớn không thua gì Thương Lan hoàng triều, thành Thiên Môn là tòa thành ấp thứ nhất khi rời khỏi Thương Lan hoàng triều đi vào Thiên Khung vực.

Đặt tên thành Thiên Môn ngụ ý cánh cửa Thiên Khung vực.

Làm tòa thành biên giới, thành Thiên Môn không chỉ lớn còn có dòng người rất nhiều. Có một phần là người Thương Lan hoàng triều, một số là người Thiên Khung vực, số ít là người đến từ nơi khác.

Trong thành Thiên Môn nhộn nhịp, đường cái rộng rãi đủ cho mười chiếc xe ngựa trở lên chạy song song mà không chen chúc.

Lúc này nhiều người nhón chân ngóng nhìn cửa nam, mắt nhìn hai bóng người.

Một người mặc trường sam màu của trăng, phong độ phiên phiên, vẻ mặt hờ hững như mãi mãi không có gì giật mình, rất có khí độ. Quan trọng là người đó phát ra hơi thở sắc bén như thần kiếm ra khỏi vỏ, làm người xung quanh không kiềm được rùng mình.

Một người khác mặc áo màu đen nhẹ nhàng tựa áng mây, mơ hồ lấp lánh bảo quang màu tím. Khuôn mặt quyến rũ hút hồn, khí chất lạnh lùng diễm lệ, vưu vật tuyệt trần.

Một nam một nữ này là Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch.

Không ai đưa ra lời mời, thật tự nhiên kết bạn cùng đi.

Trên Số Hiệu Cự Kiếm hai người đã bàn bạc rồi, tuy nhận được tin tức có viên thần châu xuất hiện trong Thiên Khung vực nhưng hkhu vực này rộng lớn, không biết thần châu xuất hiện ở đâu, phải điều tra sâu hơn nữa.

Vấn đề đến là hai người đơn độc không cách nào điều tra được.

May mắn thế giới này có các loại nghề, cũng có nghề chuyên môn buôn bán tin tức.

Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch đang muốn tìm nơi bán tin tức để mua tin liên quan thần châu. Nghề chuyên buôn bán tin tức thường giao thiệp rộng, càng nhanh nhạy hơn.

Tô Nguyệt Tịch xung phong, bày ra phong phạm ma nữ

Ma nữ có thể mê hoặc chúng sinh, khi lạnh lùng thì diễm như băng sương khiến người khó thể đến gần, quyến rũ thì điên đảo chúng sinh, khiến người quỳ rối.

Sở Mộ được chứng kiến sức quyến rũ có một không hai của Tô Nguyệt Tịch, bị nàng hỏi hễ biết đều trút ra hết, khai luôn mười tám đời tổ tông của mình.

Sở Mộ thấy thế bật cười.

Tô Nguyệt Tịch liếc xéo Sở Mộ đầy phong tình.

Sau khi khi quen thuộc nhau thì hai người nói chuyện không còn xa nữa.

Tô Nguyệt Tịch đến gần Sở Mộ, giọng nói êm tai thỏ thẻ:

– Trong thành Thiên Môn có tổ chức chuyên môn buôn bán tin tức tên là Thính Phong lâu.

Sở Mộ nói:

– Chúng ta đị Thính Phong lâu thôi.

Hai người lập tức đi hướng Thính Phong lâu.

Sở Mộ toát ra phong mang mạnh mẽ khiến người không dám đến gần, chỉ có yêu nghiệt tu vi hơn hắn như Tô Nguyệt Tịch mới chịu nổi.

Thính Phong lâu là nơi chuyên bán tin tức hoàn toàn không ẩn khuất, buôn bán rất lớn, nó hầu như phủ nguyên Thâm Lam thế giới. Có thể nói các loại tin tức trong Thâm Lam thế giới nếu có cái nào Thính Phong lâu không biết thì người khác hơn phân nửa cũng không rõ.

Thính Phong lâu là một tòa lâu, cao chín tầng, một kiến trúc rất cao trong thành Thiên Môn, ngang nhiên trước người đời. Tấm biển có ba chữ to màu vàng, nét bút rồng rắn ngân câu tranh sắt, vừa có sự sắc bén của kim, nhẹ nhàng của phong, nhìn ra được người viết ba chữ kia có tạo nghệ rất sâu về lực lượng phong và kim.

Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch thân phận thiên tài, yêu nghiệt tuyệt thế, đã thấy nhiều trường hợp nên không luống cuống, hai người tự nhiên bước nhanh đi vào Thính Phong lâu.

Vừa vào Thính Phong lâu, khí chất hai người tuy đặc biệt, một người thì phong mang kinh người, một người thì lạnh lùng quyến rũ gây chú ý. người phụ trách tầng một Thính Phong lâu mắt sáng rực chạy lại, thân thiết chào hỏi.

Thính Phong lâu là tổ chức lớn, làm người phụ trách tầng một dĩ nhiên có năng lực hơn người, giao tiếp với người nhiều năm đánh bóng cặp mắt nhìn rất khính xác. Khí chất của Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch khiến người phụ trách cảm thấy hai người không giống bình thường, hoặc là thiên tài tuyệt thế, hoặc đến từ thế lực cường đại, hoặc gồm cả hai.

Thính Phong lâu đúng là rộng lớn trải khấp Thâm Lam thế giới, nhưng Thính Phong lâu trong thành Thiên Môn chỉ là một phần nhỏ nhoi. Người phụ trách tầng một thân phận bình thường trong nguyên Thính Phong lâu, nếu được làm quen với thiên tài tuyệt thế không chỉ có lợi cho gã cũng tốt cho Thính Phong lâu, đây là tôn chỉ của Thính Phong lâu.

Người này nghênh đón, lễ phép hỏi chuyện.

Nghề chính của Thính Phong lâu là mua bán tin tức, kiêm luôn nghề khác, có như vậy mới vận chuyển được thế lực khổng lồ như thế.

Sở Mộ nói ngay:

– Chúng ta muốn mua tin tức về thần châu.

Gã rùng mình.

Tin về Thần Châu Thâm Lam là tin lớn, mối làm ăn lớn! Mắt gã sáng rực, nhưng không biết đối phương có năng lực thanh toán không.

Chương 2170: Thính Phong đồng lệnh (Thượng)

Thính Phong lâu có chín tầng, từng trên cao hơn tầng dưới, không phải cao vì bề ngoài mà là địa vị cao.

Người phụ trách lầu một dẫn Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch lên tầng bay.

Thính Phong lâu có quy định của nó, không phải ai đến cũng có thể tùy ý mở miệng mua bán tin tức, đặc biệt tin tức lớn như Thần Châu Thâm Lam thì tin nào cũng có giá trị lớn.

Vì tránh cho một số người không rõ tình huống nên Thính Phong lâu đặt quy định tương ứng, Thính Phong lâu dù gì là tổ chức chủ yếu buôn bán tin tức, miễn không đụng chạm ích lợi hoặc nhằm vào nó thì Thính Phong lâu sẽ không xuống tay ác.

Quy định của Thính Phong lâu muốn mua tin giá trị lớn thì phải chứng minh chính mình có tư cách thanh toán, đơn giản là lấy một trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm làm tiền cọc.

Nếu mua được tin mình muốn, giá trị thanh toán có thể tự bỏ ra hoặc trừ vào tiền cọc, dư thì trả thiếu thì bù vào.

Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch lần đầu đến mua tin, không có ghi chép trong Thính Phong lâu nên không định chống lại quy định của Thính Phong lâu, hai người cũng không có tư cách chống đối. Trừ phi Sở Mộ hoặc Tô Nguyệt Tịch là cường giả đẳng cấp Thánh Hoàng, không thì dù là Kiếm Thánh Vạn Cổ cửu trọng thiên chưa chắc được Thính Phong lâu nể tình.

Lên tầng bảy, người phụ trách tầng một rời đi.

Người phụ trách tầng bảy là một nam nhân trung niên tóc mai đều bạc, khuôn mặt bình thường hơi già, mắt hấp háy tia sáng trí tuệ:

– Mời quý khách ngồi.

Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch ngồi xuống cách cái bàn gỗ trầm đen cổ xưa đối diện nam nhân trung niên.

Nam nhân trung niên mỉm cười hỏi:

– Bỉ nhân tên Đỗ Kiền, hai vị khách quý muốn mua bán gì?

Đỗ Kiền thường giao tiếp với người biết cách nói chuyện làm sao cho người ta thoải mái, biết dùng ngữ điệu thế nào khiến người buông xuống cảnh giác để giao lưu tốt hơn. Nên một câu nghe như không có gì đặc biệt, giọng điệu và dáng vẻ của Đỗ Kiền có ý vị người khác không có.

Sở Mộ mỉm cười, nói chuyện với người như vậy khiến lòng người thoải mái.

Sở Mộ nói:

– Chúng ta muốn tin tức về Thần Châu Thâm Lam.

Sở Mộ dùng ‘chúng ta’ chứ không phải ‘ta’, tức là hiện tại hắn và Tô Nguyệt Tịch hợp tác với nhau.

Đỗ Kiền lộ vẻ kinh ngạc:

– Thần Châu Thâm Lam?

Có thể lên tầng bảy mua bán thì hiển nhiên là làm ăn lớn, nhưng đòi tin về Thần Châu Thâm Lam làm Đỗ Kiền bất ngờ.

Đỗ Kiền từ tốn nói:

– Quý khách, có nhiều tin tức về Thần Châu Thâm Lam hơn nữa giá trị rất lớn.

Sở Mộ hỏi:

– Tính thế nào?

Từ lúc Tô Nguyệt Tịch vào Thính Phong lâu chưa từng mở miệng, mọi việc đều giao cho Sở Mộ.

Đỗ Kiền nói:

– Tin liên quan Thần Châu Thâm Lam ít nhất giá trị trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm, trong Thính Phong lâu có mấy chục tin tức về Thần Châu Thâm Lam.

Sở Mộ bất ngờ, ít nhất cỡ trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm? Lúc trước hắn đòi mua tin liên quan Thần Châu Thâm Lam đúng là hơi ngông cuồng, cứ tính một tin là một trăm vạn, mấy chục tin cũng cỡ mấy ngàn vạn. Huống chi một trăm vạn chỉ là tiêu chuẩn thấp nhất, có tin giá trị cao thì cỡ mấy trăm vạn, ngàn vạn cũng không lạ.

Sở Mộ hơi giàu nhưng chỉ là tương đối, Nguyên Đan thượng phẩm bị tiêu hao chỉ còn lại mấy trăm vạn.

Tô Nguyệt Tịch có ít tiền, nhưng hai người cộng laị có lẽ không đủ ngàn vạn Nguyên Đan thượng phẩm.

Đầu óc Sở Mộ xoay chuyển, lên tiếng:

– Nghe nói mới gần đây từng có viên thần châu xuất hiện trong Thiên Khung vực, chúng ta muốn biết tung tích hiện giờ của thần châu.

Đỗ Kiền mỉm cười nói:

– Tin tức này gần đây rất được hoan nghênh, nhưng giá trị của nó khá cao, cỡ hai trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm.

Tuy gía cao nhưng Sở Mộ không từ chối, Nguyên Đan mất rồi thì kiếm lại:

– Được!

– Tám tháng trước trong hội đấu giá tổ chức ở thành Thiên Dực xuất hiện một viên Thần Châu Thâm Lam, nhưng khi ấy thần châu dính bụi trần, ít ai nhận ra nó. Một Thánh Giả tam tinh đã đấu giá lấy về.

Đỗ Kiền giới thiệu sơ:

– Thánh Giả tam tinh lấy vào tay liền đi ngay, sau đó bị truy sát, bị thương nặng trốn vào Hắc Ma Uyên. Cường giả các thế lực Thiên Khung vực đều xông vào Hắc Ma Uyên, còn có một số cường giả từ nơi khác nhận được tin tìm đến cũng lao vào.

Sở Mộ mở miệng hỏi:

– Hắc Ma Uyên là nơi nào?

Đỗ Kiền thuận miệng giới thiệu:

– Hắc Ma Uyên ở góc đông bắc Thiên Khung vực, hiểm địa số một số hai trong Thiên Khung vực, hắc ma thú và người Hắc Ma tộc ở trong đó, cực kỳ nguy hiểm.

Tin tức về Hắc Ma Uyên và vị trí địa lý không đáng giá tiền, xem như tin công khai trong Thiên Khung vực. Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch từ nơi khác đến không biết rõ là chuyện thường, Đỗ Kiền sẽ không keo kiệt nói nhiều vài câu.

– Hắc Ma Uyên có một đặc điểm là nguyên khí thiên địa mỏng manh, ma khí hắc ám đậm đặc, có lực lượng bí ẩn. Cường giả Thánh cấp đi vào trong tinh khí thần sẽ bị ức chế giảm xuống còn dưới Thánh cấp, trừ phi là cường giả đẳng cấp Thánh Hoàng mới có thể đối kháng lực lượng bí ẩn kia.

– Hắc Ma tộc rất mạnh, đấu với nhân tộc cùng giai thường sẽ thắng. Hắc Ma tộc nhân trí tuệ đơn giản, thú tính nhiều hơn lý tính, hung ác tàn bạo, trời sinh phóng đãng. Hễ nhân tộc vào Hắc Ma Uyên nếu bị Hắc Ma tộc phát hiện sẽ gặp truy sát hoặc bị bắt, không ai may mắn thoát khỏi.

– Thật lâu trước kia từng có cường giả nhân tộc rầm rộ kéo đến định thanh trừ Hắc Ma tộc, chiếm Hắc Ma Uyên. Chuyến đi đó nhân tộc tổn thất nặng nề, chỉ mười phần tốn thoát, đa số bị thương rất nặng hầu như bị phế, phần nhỏ sống sót nhưng Hắc Ma Uyên trở thành tâm ma của bọn họ.

Đỗ Kiền buông tiếng thở dài:

– Hắc Ma Uyên khiến người nhắc đến là biến sắc, bình thường không ai muốn đi vào, nhưng lần này vì một viên Thần Châu Thâm Lam mà các cường giả bất chấp nguy hiểm mạng sống đi vào trong, thật là điên cuồng.

Sở Mộ nói:

– Đỗ lâu chủ có thể kể tỉ mỉ về Hắc Ma Uyên hơn cho chúng ta nghe không? Nếu cần trả giá Nguyên Đan cũng được.

Tô Nguyệt Tịch lộ vẻ chăm chú lắng nghe.

Đỗ Kiền nhìn Sở Mộ chằm chằm:

– Đây không phải bí mật, nếu hai vị muốn biết thì ta sẽ nói cho các người nghe.

Đỗ Kiền kể kỹ hơn tin tức về Hắc Ma Uyên cho Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch nghe, khiến hai người hiểu biết trực quan hơn.

Đỗ Kiền cảm thấy hai thiên tài tuyệt thế có vẻ muốn đi vào Hắc Ma Uyên.

– Đến bây giờ Thính Phong lâu chúng ta chưa có tin tức gì liên quan viên thần châu kia, tám chín phần mười là còn trong Hắc Ma Uyên.

Kể xong các loại về Hắc Ma Uyên, Đỗ Kiền ngẫm nghĩ rồi khuyên:

– Hai vị, thứ lỗi cho ta lắm miệng một câu, Hắc Ma Uyên quá hung hiểm, tốtn nhất đừng đi vào.

Chương 2171: Thính Phong đồng lệnh (Hạ)

Sở Mộ nói:

– Hắc Ma Uyên đã hung hiểm như vậy thì chúng ta chưa chắc sẽ đi vào.

Sở Mộ lấy một trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm ra đưa cho Đỗ Kiền, cùng Tô Nguyệt Tịch đứng lên định đi.

Đỗ Kiền nói:

– Hai vị chờ chút.

Đỗ Kiền móc ra một thứ đưa cho Sở Mộ:

– Hai vị làm ăn với Thính Phong lâu đã đến hai trăm vạn, có tư cách được lệnh bài của Thính Phong lâu. Đây là Thính Phong đồng lệnh, tượng trưng thân phận khách quý của Thính Phong lâu ta. Các hạ nhỏ máu nhận chủ rồi lệnh bài kia sẽ có hơi thở của các hạ, chỉ có thể nhận chủ một lần.

Đỗ Kiền nói:

– Có lệnh bài của Thính Phong lâu sau này mua tin tức gì không cần tiền thế chấp, ngoài ra cầm Thính Phong đồng lệnh mua tin tức hoặc báu vật của Thính Phong lâu sẽ được giảm giá mười phần trăm.

Sở Mộ nhận lấy Thính Phong đồng lệnh:

– Vậy xin đa tạ.

Sở Mộ rót lực lượng thần niệm vào trong xem xét cẩn thận, mọi thứ bình thường, sau đó hắn nhỏ máu nhận chủ. Đúng như Đỗ Kiền nói, trong lệnh bài này của Thính Phong lâu có cấm chế chỉ nhận chủ một lần, lần thứ hai sẽ vỡ nát. Đây là phòng ngừa khách quý có lệnh bài Thính Phong bị người giết, cướp mang lệnh bài đi.

Đỗ Kiền nhìn bóng lưng Sở Mộ, nói:

– Hy vọng về sau có thể trông thấy ngươi sử dụng đồng lệnh này.

Sở Mộ đáp:

– Chắc chắn rồi.Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm

Với ánh mắt của Đỗ Kiền nhìn thấu hai người muốn vào Hắc Ma Uyên, thầm tiếc nuối.

Với khí chất của hai người này, Đỗ Kiền chắc chắn đó là thiên tài tuyệt thế. Đặc biệt Sở Mộ càng xuất sắc, Đỗ Kiền tin tưởng ánh mắt của mình sẽ không nhìn sai.

Đây là tại sao Đỗ Kiền chịu kể tỉ mỉ về Hắc Ma Uyên, tại sao đưa Thính Phong đồng lệnh cho Sở Mộ.

Thật ra mua bán hai trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm tối đa chỉ có tư cách đạt được Thính Phong thiết lệnh, mua bán cao trên ngàn vạn mới được Thính Phong đồng lệnh. Nhưng Đỗ Kiền thấy Sở Mộ rất thuận mắt, cảm giác người này không tầm thường, bản thân gã có chút quyền lợi nên mới đưa Thính Phong đồng lệnh cho hắn, nhưng gã không nói rõ ra.

Tặng đồ là ý định muốn làm quen, nếu nói thẳng thì y như tranh công, dễ gây ác cảm.

Nếu sau này Sở Mộ còn giao dịch với Thính Phong lâu thì sẽ hiểu bí ẩn trong đó, nếu hắn không giao dịch coi như lãng phí một lần cơ hội.

Tô Nguyệt Tịch không nhận được lệnh bài của Thính Phong lâu nhưng không có gì lạ, dù sao là Sở Mộ thanh toán Nguyên Đan thượng phẩm, nên nàng không bất mãn gì.

Sau khi rời khỏi Thính Phong lâu, Tô Nguyệt Tịch đưa trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm cho Sở Mộ.

Sở Mộ không nhận, hắn huơ Thính Phong đồng lệnh:

– Ta có được khối lệnh bài này về sau mua tin tức cũng có lợi.

Tô Nguyệt Tịch nói:

– Không liên quan đến ta.

Tô Nguyệt Tịch có nguyên tắc của mình.

Sở Mộ đành nhận trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm, thầm nghĩ Tô Nguyệt Tịch đúng là háo cường và bướng bỉnh.

Nguyên Đan chỉ là việc nhỏ, Sở Mộ hỏi:

– Ta định vào Hắc Ma Uyên, nàng thì sao?

Tô Nguyệt Tịch lời ít mà ý nhiều:

– Vào.

Đúng y như Sở Mộ dự đoán, hắn nói:

– Vậy đi thôi.

Sở Mộ biết chỗ Hắc Ma Uyên rồi, hắn và Tô Nguyệt Tịch rời khỏi thành Thiên Môn, đi ra ngoài thành lại lấy phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm ra.

Vừa thấy phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm làm Tô Nguyệt Tịch nhớ mấy tháng ở chung với Sở Mộ, thân thể đụng chạm làm gò má nàng hây hồng.

Tô Nguyệt Tịch không hiểu sao nàng không phản đối, có lẽ ở chung mấy tháng đã thói quen, không là gì. Dù nghĩ vậy nhưng gò má Tô Nguyệt Tịch vẫn đỏ ửng.

Số Hiệu Cự Kiếm xuhất phát từ bên ngoài thành Thiên Môn với tốc độ nhanh nhất bay tới chỗ Hắc Ma Uyên, nhanh như sao băng vụt qua không trung, chớp mắt bay xa.

Trên bầu trời thường có thể thấy phi hạm khác bị Số Hiệu Cự Kiếm vượt qua hoặc phi hạm cho Số Hiệu Cự Kiếm ngửi khói.

Phi hạm của Thâm Lam thế giới dựa theo loại hình chia làm bình thường và chiến đấu. Phi hạm bình thường không có lực công kích, phi hạm chiến đấu có lực công kích. Theo kích cỡ có loại cực nhỏ, nhỏ, trung bình, lớn. Tùy đẳng cấp chia làm phi hạm cấp thấp, trung cấp, cao cấp, siêu cấp. Phi hạm đẳng cấp khác nhau tốc độ bay, tốc độ bùng nổ, độ cứng vỏ hạm, lực công kích, các mặt đều cách biệt rõ ràng.

Phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm là một chiếc phi hạm chiến đấu trung cấp cỡ siêu nhỏ, giá trị khá lớn.

Có thể vượt mặt phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm khi nó bay với tốc độ cao nhất thì đối phương ít nhất là phi hạm cao cấp, giá càng cao nữa.

Nếu là cùng kích cỡ, giá trị của phi hạm chiến đấu hơn xa phi hạm loại thường, vì có lực công kích không dễ dàng.

Sở Mộ một lòng hai dùng, một bên điều khiển phi hạm bay một bên tham ngộ Hằng Kiếm Thế, tuy không có hiệu suất cao bằng tập trung tham ngộ nhưng có còn hơn không.

Tô Nguyệt Tịch không nói chuyện, gò má đỏ ửng đã trở lại màu hồng bình thường, nàng liếc Sở Mộ một cái rồi nhắm mắt, dần chìm vào tu luyện.

Chuyến đi Thâm Lam thế giới với một vài người là tai nạn lớn vì bọn họ đã chết, có người chưa vào Thâm Lam thế giới đã chết trong đường hầm, có người chết vì bị cường giả bản xứ truy sát.

Những người thành công vào Thâm Lam thế giới có kẻ ăn không ngồi rồi, có người cơ duyên tình cờ được một ít kỳ ngộ.

Như Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch là thiên tài yêu nghiệt xếp hạng trên bảng Thiên Thanh vốn có khí vận bất phàm cộng thêm khí vạn khổng lồ của bảng Thiên Thanh gia cố, xác suất được cơ duyên kỳ ngộ lớn hơn người bình thường gấp mấy lần.

Như Sở Mộ mới vào Thâm Lam thế giới đã bị truy sát, chín chết một sống chạy trốn đi vào Ngũ Linh bí cảnh, đó là ích lợi của khí vận khổng lồ. Rời khỏi Thừa Thiên học cung bị người Hỏa Thần tông truy sát, trốn thoát lại gặp phó tông chủ hấp hối của Chân kiếm tông, được Kiếm Tông Linh Ấn thừa nhận.

Kiếm Tông Linh Ấn rất bí ẩn, trước mắt Sở Mộ chưa thể phá giải bí ẩn trong đó nhưng chỉ tính hắn so tài kiếm pháp với những người thử thách, cuối cùng được Bạch Linh vô địch điểm hóa, lĩnh ngộ tâm và kiếm, thành công khiến cảnh giới kiếm pháp đột phá đến tầm cao mới, từ ngoại vào trong, trong lòng có kiếm.

Chỉ riêng cảnh giới trong lòng có kiếm đã hơn thu hoạch Thần Châu Thâm Lam trong Ngũ Linh bí tháp, vì cảnh giới kiếm pháp mới là căn cơ.

Khi nào thành công phá giải bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn thì Sở Mộ khó thể tưởng tượng sẽ có cái gì, không chừng còn trên cả cảnh giới trong lòng có kiếm.

Tô Nguyệt Tịch được gia cố khí vận tuy không bằng Sở Mộ nhưng cũng có chút thu hoạch, tu vi tăng lên Niết Bàn lục trọng thiên.

Chương 2172: Người hạm hợp nhất

Bay khoảng nửa tháng Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch bỗng cảm giác Số Hiệu Cự Kiếm chợt rung rinh, trong tai nghe tiếng gầm rú.

Sở Mộ biến sắc mặt, vì hắn xem thấy có người công kích Số Hiệu Cự Kiếm. Không, nói chính xác hơn có hai phi hạm chiến đấu đang công kích Số Hiệu Cự Kiếm, mới rồi vòng phòng hộ của Số Hiệu Cự Kiếm ngăn cản một đợt công kích, năng lượng phòng hộ bị mất hơn phân nửa, tối đa chỉ chịu được một đợt công kích nữa.

Sở Mộ không biết tại sao bị tấn công, bây giờ không phải lúc tìm hiểu.

Tạm gác việc tham ngộ Hằng Kiếm Thế sang bên, Sở Mộ tập trung vào điều khiển phi hạm. Nếu Số Hiệu Cự Kiếm bị phá hoại nổ tung thì uy lực đáng sợ có thể nổ chết hai người, dù không chết cũng sẽ bị thương nặng.

Không ai muốn bỗng dưng chết, trong lòng Sở Mộ cháy lửa giận sau đó cố dằn xuống, mắt lóe tia sáng sắc bén.

Mặc kệ ngươi là ai, có mục đích gì, miễn ngươi công kích Số Hiệu Cự Kiếm, uy hiếp mạng sống của hai người tức là kẻ thù. Là kẻ thù thì phải giết.

Sở Mộ dặn dò:

– Tô Nguyệt Tịch hãy ngồi vững!

Thần niệm khống chế, phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm chợt xoay vòng lớn hoàn thành đường cong cực hiểm né một đợt công kích. Đòn công kích là một tia sáng đỏ rực thô cỡ cái đùi, tốc độ siêu nhanh như cực quang ẩn chứa uy lực đáng sợ.

Phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm như con chim xoay quanh xẹt qua đường cong ưu mỹ, ngay mặt đối diện chiếc phi hạm đằng sau. Chiếc phi hạm to hơn Số Hiệu Cự Kiếm một chút, ước chừng là phi hạm loại nhỏ. Vỏ ngoài như con chim ưng, mới rồi tia năng lượng màu đỏ rực bắn ra từ một con mắt của phi hạm Chim Ưng.

Khi Số Hiệu Cự Kiếm né tránh xoay tròn Sở Mộ đã nạp năng lượng cho vũ khí, tỏa định mục tiêu, bắn.

Bùm!

Tia sáng màu vàng rực như cực quang bắn ra từ vị trí mũi nhọn Số Hiệu Cự Kiếm, tốc độ siêu nhanh bắn hướng phi hạm Chim Ưng.

Người điều khiển phi hạm Chim Ưng rất giỏi lái phi hạm, trong khoảnh khắc né tránh làm Sở Mộ bắn hụt.

Mắt phi hạm Chim Ưng lóe hai tia sáng đỏ xé gió bay hướng Số Hiệu Cự Kiếm. Con ngươi Sở Mộ co rút, cảm giác kinh hoàng sắp bị hủy diệt. Tô Nguyệt Tịch biến sắc mặt, nhưng nàng không quấy rầy Sở Mộ.

Lúc này phi hạm không thể ngừng lại, tạm dừng một giây sẽ bị cao thủ phi hạm bắt lấy cơ hội nháy mắt đánh trúng, phá hủy nó.

Trong cảm giác nguy hiểm mãnh liệt Sở Mộ điều khiển Số Hiệu Cự Kiếm nhanh chóng né tránh, cực hiểm thoát khỏi hai tai bắn, nhưng một tia lướt sát qua, năng lượng phòng hộ bị sứt mẻ một phần.

Người trong phi hạm Chim Ưng cười phá lên ra lệnh:

– Nổ nát nó!

Nghe như đơn giản là bóp chết một con kiến.

Biểu tình Sở Mộ trầm trọng, hắn điều khiển phi hạm chỉ ở mức độ quen thuộc chứ không rành rọt, hắn chỉ họt sơ chứ không bỏ thời gian vào việc học lái giỏi phi hạm.

Động tác của phi hạm Chim Ưng cực kỳ chính xác, có thể thấy người bên trong trình độ lái phi hạm cao tới mức người khác khó thể với tới. Cứ tiếp tục thế này sẽ nguy hiểm trùng trùng.

Sở Mộ tập trung tinh thần cao độ, cách xa mấy ngàn thước hắn tỏa định phi hạm Chim Ưng, đôi mắt lấp lánh tia bạc.

Sở Mộ đang quan sát động tác của phi hạm Chim Ưng, định học tập nâng cao trình độ điều khiển phi hạm của mình, gặp trận mới mài dao chưa chắc vô dụng.

Sở Mộ có ngộ tính kinh người, năng lực học tập rất mạnh, trình độ lái phi hạm đang dần tăng lên.

Người điều khiển phi hạm Chim Ưng mắt lóe tia sáng đỏ, hưng phấn như nhìn thấy mồi ngon:

– Có thể học tập trong chiến đấu, thật là thiên phú kinh người, nhưng giết người như vậy mới càng thú vị hơn.

Né tránh, đánh trả, hai chiếc phi hạm bắt đầu chiến đấu dữ dội. Dường như phi hạm Chim Ưng đang chơi trò mèo bắt chuột.

Phương xa có vài phi hạm đậu lại, một số cường giả đang bay cũng ngừng lại quan sát trận chiến này.

– Chiếc phi hạm hình kiếm sắp thua.

– Đúng rồi, người lái phi hạm Chim Ưng rất giỏi về điều khiển phi hạm, hơn phi hạm hình kiếm.

Mọi người đều xem trọng phi hạm Chim Ưng, coi thường phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm. Bọn họ sẽ không ra tay giúp đỡ, dù sao không quen biết gì, hơn nữa người điều khiển phi hạm Chim Ưng trình độ cao minh, bọn họ không muốn chọc vào cường địch như vậy.

Trong Số Hiệu Cự Kiếm, mặt ngoài Tô Nguyệt Tịch bình thản thật ra lòng căng thẳng, biểu tình Sở Mộ thì trầm trọng, mắt sáng lấp lánh. Trong quá trình chiến đấu với phi hạm Chim Ưng Sở Mộ đã học và hiểu ra.

Cảnh giới trong lòng có kiếm lại phát huy tác dụng, vì Sở Mộ chợt nghĩ điều khiển phi hạm giống như khống chế kiếm, đường nào cũng đến đích.

Với loại hiểu ra này Sở Mộ xem phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm như thanh kiếm trong tay, có cảm giác như nước chảy thành sông, thuận theo dòng chảy, điều khiển càng quen tay hơn.

Đương nhiên phi hạm không phải kiếm, có sự khác biệt, có lẽ chỉ khi kiếm pháp đến cảnh giới càng cao mới có thể khiến mọi thứ đều là kiếm.

Dù vậy Sở Mộ cảm giác hắn và phi hạm hợp thành một, cảm giác người kiếm hợp nhất sinh ra.

Phi hạm và người như kết nối huyết mạch, phi hạm biến thành thân thể của hắn, hắn là trung tâm của phi hạm.

Trong cảm giác kỳ dị đó Sở Mộ động ý niệm, dễ dàng né tia năng lượng bắn từ phi hạm Chim Ưng và nhanh chóng lao tới.

– Chuyện gì xảy ra?

– Không lẽ đổi người lái phi hạm?

Động tác của phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm khác hẳn lúc trước, cao minh rất nhiều làm mọi người giật mình.

Năng lượng màu vàng hóa thành đoàn đạn pháo khi tới gần, lách tránh thì dùng cách rung nhẹ cực kỳ tinh diệu tăng tốc độ xuất hiện bên cạnh phi hạm Chim Ưng, bắn ra.

Trúng mục tiêu, phi hạm Chim Ưng rung lên, năng lượng phòng hộ bị tiêu hao nhiều.

Phi hạm Chim Ưng nhanh chóng phản kích nhưng bị phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm dễ dàng né thoát. Người và phi hạm đã hợp nhất, Sở Mộ điều khiển phi hạm đến cực độ như khi người kiếm hợp nhất tay cầm thanh kiếm.

Công kích, năng lượng màu vàng bắn trúng phi hạm Chim Ưng nữa.

Phi hạm Chim Ưng là phi hạm cao cấp cỡ nhỏ, độ cứng vòng phòng hộ hơn Số Hiệu Cự Kiếm rất nhiều nhưng lúc này nó thành tấm bia.

Người trong phi hạm Chim Ưng tức giận ra lệnh:

– Chết tiệt, đánh trả cho ta, nổ nát nó đi!Nguồn truyện audio

– Cao thủ, chắc chắn là cao thủ! Không được, không thể chiến tiếp nếu không chúng ta sẽ bị giết!

– Thiếu chủ, ta đề nghị hãy rời đi ngay, ta xem phương hướng của chiếc phi hạm kia phỏng chừng cũng đi Hắc Ma Uyên, khi đó chúng ta sẽ ra tay bắt giữ sau.

– Đúng vậy! Chiếc phi hạm đó nhìn là biết phi hạm siêu nhỏ, phỏng chừng chỉ có một người, cùng lắm là hai người.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 12 giờ trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 12 giờ trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 12 giờ trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 13 giờ trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 14 giờ trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 16 giờ trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!