Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 425 [Chương 2123 đến 2127]
❮ prevnext ❯Chương 2123: Niết Bàn tứ trọng thiên (Hạ)
Nhưng Ngũ Linh bí tháp siêu cứng, bằng vào thực lực hiện tại của Sở Mộ đừng mơ lay động nó một li chứ nói chi là phá hủy. Nên Sở Mộ không rõ ràng uy lực của Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm là thế nào.
Nhưng chắc chắn rằng tu luyện Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm chỉ miễn cưỡng đến tiểu thành, cách đại thành còn rất xa.
Sở Mộ lại chém một nhát kiếm, kiếm quang màu vàng vụt qua chân trời lại chém vào vách tường tầng hai Ngũ Linh bí tháp, bụp một tiếng lần nữa tan biến.
Sở Mộ lo tu luyện, mỗi khi chém một nhát kiếm xong hắn sẽ dừng lại suy nghĩ một lúc, lặp đi lặp lại lĩnh ngộ, chỗ nào thiếu sót, chỗ nào có thể sửa đổi, chỗ nào có thể làm càng tốt.
Mỗi lần rút kiếm đều cố gắng làm tốt, lực lượng thần niệm, kim chi lực lượng quy tắc phối hợp với nhau.
Tu luyện tuyệt học không dễ, cần phối hợp các loại lực lượng lại. Về khống chế lực lượng thì Sở Mộ có đặnc điểm riêng, người thường không thể so sánh.
Tiêu hao hết kiếm nguyên, hao phần lớn lực lượng thần niệm rồi Sở Mộ ngừng tu luyện Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm, hắn ngồi khoanh chân phục hồi lực lượng đã tiêu hao.
Khi kiếm nguyên hoàn toàn phục hồi, lực lượng thần niệm cũng phục hồi, Sở Mộ tiếp tục tu luyện.
Mắt Sở Mộ lóe tia lục, tia lục dào dạt sức sống như có chồi non đang mọc, giây sau mộc chi quy tắc tỏa sáng chói lòa rót vào thân kiếm, chém ra.
Kiếm quang màu xanh chém hướng vách tường Ngũ Linh bí tháp, kiếm quang màu xanh chém vào vách tường không tan nát như kiếm quang màu vàng, cái trước nát thì cái sau nối tiếp, phần bị nát như hấp thu lực lượng mộc trong không khí không ngừng bổ sung bản thân, sinh sôi không dứt.
Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm có đặc điểm là phong mang sắc bén, có thể xẻ ra mọi vật cứng, không gì phá nổi.
Ngũ Hành Thanh Mộc Kiếm thì sinh sôi không dứt, lực lượng không ngừng trùng kích ập đến.
Giống như lúc tu luyện Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm, Sở Mộ nhiều lần vung kiếm thi triển Ngũ Hành Thanh Mộc Kiếm mãi khi hao hết lực lượng mới ngừng, hắn ngồi khoanh chân tiếp tục phục hồi.
Khi hoàn toàn phục hồi Sở Mộ bắt đầu tu luyện Ngũ Hành Lưu Thủy Kiếm.
Ngũ hành lực lượng quy tắc vận chuyển, ánh sáng thủy chi lực lượng quy tắc rực rỡ dao động kịch liệt rót vào trong Thiên Trảm kiếm, ánh sáng lam sâu thẳm khiến Thiên Trảm kiếm tràn ngập hơi thở bí ẩn.
Kiếm chém ra, kiếm quang lam tan vỡ, dao động, có tiếng nước chảy róc rách cho người cảm giác liên miên bất tận. Khi chém vào vách tường tháp màu lam như sóng nước bắn ra thành các bọt nước, kiếm quang theo sát sau đó chảy mãi không dứt, nhìn như êm dịu nhưng kiên cường dẻo dai.
Ngũ Hành Lưu Thủy Kiếm và Ngũ Hành Thanh Mộc Kiếm khác nhau.
Sở Mộ tu luyện mãi không ngừng nghỉ, tiêu hao hết lực lượng lại phục hồi rồi luyện tiếp.
Lần này Sở Mộ tu luyện Ngũ Hành Liệt Hỏa Kiếm.
Hỏa chi lực lượng quy tắc tỏa ánh sáng đỏ rực rỡ rót vào Thiên Trảm kiếm như lửa cháy hừng hực, hơi thở nóng cháy dao động khuếch tán.
Kiếm chém ra, kiếm quang đỏ rực tràn ngập hơi thở cuồng bạo oanh kích, như có một đoàn lửa đánh vào. Bùm một tiếng đập trúng tường tháp, kiếm quang đỏ rực vỡ tan nhưng chớp mắt bùng nổ lực lượng cực kỳ mạnh mẽ.
Đặc điểm của Ngũ Hành Liệt Hỏa Kiếm là nhiệt độ cao và sức bật trong chớp mắt, như thể tất cả lực lượng hỗn hợp lại thành một cục rồi bùng nổ trong một giây tạo thành phá hoại mãnh liệt.
Cuối cùng tu luyện Ngũ Hành Hậu Thổ Kiếm.
Thổ chi lực lượng quy tắc mạnh lên rót vào Thiên Trảm kiếm, ánh sáng nâu tụ trên kiếm, không chói lòa nhưng có màu thâm trầm nội liễm, như đông lại. Sở Mộ cảm giác kiếm trầm xuống, sức nặng tăng gấp ngàn vạn lần.
Sở Mộ chém ra, hơi thở dày nặng tràn ngập. Kiếm quang nâu như ngọn núi, một mảnh đất dày nghiền áp, lực lượng đáng sợ trầm ổn đông lại, trấn áp hết thảy.
Năm môn tuyệt học bình thường, mỗi loại có đặc điểm riêng, uy lực đều không yếu, đáng để Sở Mộ tập trung tu luyện kỹ.
Thời gian trôi qua từng ngày, Sở Mộ không ngừng tu luyện năm môn tuyệt học, mỗi lần lực lượng tiêu hao hết phục hồi lại sẽ tiến bộ một chút.
Cuối cùng tu vi luyện khí, luyện thể của Sở Mộ đột phá Niết Bàn đỉnh tam trọng thiên.
Sở Mộ thầm nghĩ:
– Rốt cuộc tới đỉnh, tiếp theo củng cố mấy ngày rồi niết bàn lần thứ bốn!
Sở Mộ tiếp tục tu luyện, vài ngày sau tu vi hoàn toàn củng cố, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, bắt đầu niết bàn lần thứ bốn.
Lúc trước Sở Mộ được khí Niết Bàn trong Niết Bàn bí cảnh không còn lại bao nhiêu, nhưng khi giết tám Thiên Vệ, Tam Thống Lĩnh của Lý gia, còn có đám người Vệ Dương, trong không gian giới chỉ của họ đều lưu trữ khí Niết Bàn, tuy mỗi cái không nhiều nhưng cộng thêm số lượng Sở Mộ có vừa đủ để niết bàn lần thứ bốn.
Niết Bàn cảnh có cửu trọng thiên.
Nhất đến tam trọng thiên là đê giai, tứ đến lục trọng thiên là trung giai, thất đến cửu trọng thiên là cao giai.
Cách biệt giữa đê giai, trung giai, cao giai rất rõ ràng, chênh lệch lớn hơn nhất trọng thiên và nhị trọng thiên nhiều.
Vì khi là Niết Bàn cảnh đê giai chủ yếu niết bàn thân thể, qua nhiều lần niết bàn tạo ra cơ thể gần như hoàn mỹ có lợi cho việc tu luyện hơn.
Niết Bàn cảnh trung giai niết bàn là đan điền, qua niết bàn tái tạo lại đúc ra đan điền cường đại hoàn mỹ, giúp ích rất lớn cho việc tu luyện về sau.
Niết Bàn cảnh cao giai niết bàn linh hồn.
Niết bàn linh hồn là hung hiểm nhất, sơ sẩy một cái linh hồn sẽ tán loạn chết, biến mất trong thiên địa, chết hẳn. Nên nhiều Kiếm Giả đều chỉ tu luyện đến trình độ Niết Bàn thất trọng thiên thì không niết bàn nữa, vì không nắm chắc, đại khái hiểu bằng vào thiên phú của mình không lên nổi Niết Bàn bát trọng thiên, càng không nói tới cửu trọng thiên.
Nhiều cường giả Thánh cấp lúc trước chỉ là tu luyện giả Niết Bàn thất trọng thiên, không có thấp hơn vì Niết Bàn lục trọng thiên chưa lột xác linh hồn không cách nào đột phá đến Vạn Cổ cảnh.
Sở Mộ, bắt đầu niết bàn lần thứ bốn.
Tầng hai Ngũ Linh bí tháp, Sở Mộ đang niết bàn.truyện Kiếm Hiệp
Máu thịt nát, khí Niết Bàn xuyên toa trong đó không ngừng rèn luyện thịt vụn, thúc đẩy tại tạo lại.
Qua ba lần niết bàn đều là hoàn mỹ khiến máu thịt của Sở Mộ đã được rèn luyện đến trạng thái hoàn mỹ nhất, dù khí Niết Bàn xuyên toa trong đó muốn rèn luyện lại cũng không đem đến hiệu quả gì.
Lần này trọng điểm rèn luyện của khí Niết Bàn là đan điền.
Đan điền là không gian trong thân thể, không gian ẩn giấu không là thực thể nhưng nó thật sự tồn tại.
Đạn điền của Sở Mộ cực kỳ cường đại, bởi vì trải qua một lần biến dị nên vững chắc hơn tu luyện giả bình thường gấp vô số lần, lớn hơn gấp mấy lần.
Chương 2124: Chạy về học cung
Đan điền cường đại có lợi cũng có tệ.
Khi niết bàn sẽ khó khăn hơn chút, hao khí Niết Bàn nhiều hơn.
May mắn Sở Mộ chuẩn bị đầy đủ, hắn biết đan điền của mình khác với tu luyện giả bình thường, cần nhiều khí Niết Bàn hơn.
Đan điền nát cực kỳ đau đớn, Sở Mộ cảm giác rõ ràng nhưng cố chịu đựng.
Khí Niết Bàn trùng kích rèn luyện đan điền vỡ nát truyền đến cảm giác ngứa ngáy, làm Sở Mộ rất muốn gãi, nhưng cơ thể nát vụn không có tay hay chân, chỉ còn linh hồn là cảm giác được.
Trong Ngũ Linh bí cảnh, nguyên khí thiên địa không ngừng từ phương xa kéo đến tụ tập bên trên Ngũ Linh bí tháp.
Nguyên khí thiên địa bên ngoài bị lôi kéo tuôn vào trong ngũ Linh bí cảnh.
Từng áng mây nguyên khí xuất hiện, có bốn cái, mỗi mây nguyên khí rộng chín dặm chín.
Ngay sau đó lực lượng tinh thần trên bầu trời bị hấp dẫn giáng xuống, từng lũ ánh sao như triều tịch tụ lại, dị tượng rất lớn.
Nơi đây hẻo lánh bình thường không có ai đến, nhưng Sở Mộ đột phá gây động tĩnh lớn khiến một số cường giả chú ý.
Các cường giả ngước lên nhìn, ánh mắt sâu thẳm sắc bén như xuyên thấu thời không
Các cường giả đoán:
– Không lẽ có dị bảo hiện thế?
Khi dị bảo hiện thế thường kèm theo dị tượng, ít nghe đồn dị tượng lúc tu vi đột phá.
Vì tưởng là dị bảo hiện thế nên các cường giả sao có thể không động lòng, cả đám bay lên cao phát ra tốc độ nhanh nhất lao hướng ánh sao tụ tập.
Nơi đó quá hẻo lánh, trong một chốc không chạy đến nơi được.
Nhưng thời gian niết bàn kéo dài ba, bốn ngày, đủ cho đám cường giả đến nơi.
Khi các cường giả đến nơi thì phát hiện ánh sao triều tịch, nguyên khí thiên địa tụ tập ở một chỗ rồi biến mất.
Bọn họ cẩn thận tìm kiếm nơi ánh sao triều tịch, nguyên khí thiên địa biến mất nhưng không có thu hoạch gì, không biết ánh sao triều tịch, nguyên khí thiên địa biến đi đâu, không có dao động hơi thở dị bảo.
Liên tục tìm kiếm không ngừng nghỉ, một số cường giả cảm thấy rất có thể là dị không gian hoặc bí cảnh.
Bọn họ càng phấn khởi, một chỗ dị không gian hay bí cảnh có giá trị càng lớn. Hơn nữa ánh sao triều tịch, nguyên khí thiên địa tụ tập hiển nhiên bên trong dị không gian hoặc bí cảnh có dị bảo.
Nhưng mặc cho bọn họ tìm kiếm, sử dụng bất cứ thủ đoạn nào cũng không thể phát hiện sự tồn tại của Ngũ Linh bí tháp.
Một là vì Ngũ Linh bí cảnh đã có chủ, đó là Sở Mộ. Hai vì chỉ Niết Bàn cảnh mới vào Ngũ Linh bí cảnh được, các cường giả toàn là tu vi Vạn Cổ cảnh.
Liên tục tìm một ngày, hai ngày mà không tìm thấy bất cứ manh mối gì, một số cường giả bỏ cuộc rời đi.
Dị không gian, bí cảnh chú trọng duyên phận, không có duyên thì cưỡng ép cũng vô dụng.
Nhưng một vài cường giả khác dù hiểu rõ điều đó vẫn không cam lòng, họ tiếp tục tìm, sử dụng các loại thủ đoạn.
Rốt cuộc ánh sao triều tịch, nguyên khí thiên địa đều biến mất, không thấy chút dấu vết.
Lại qua năm ngày, thật sự không có phát hiện gì nữa, đám cường giả không cam lòng rời đi.
Qua khoảng nửa ngày, một bóng người hiện ra.
Là Sở Mộ.
Từ trước khi đột phá đến sau khi xong Sở Mộ mất bốn ngày. Sau khi đột phá đan điền hoàn thành lần niết bàn đầu tiên, cũng là niết bàn hoàn mỹ. Tu vi luyện khí, luyện thể đột phá đến Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ, Sở Mộ bỏ ra vài ngày củng cố tu vi.
May mắn mất vài ngày củng cố tu vi chứ nếu Sở Mộ đột phá xong liền đi ra sẽ bị đám cường giả Vạn Cổ cảnh chưa đi nhìn thấy, sẽ bị bắt lại, có nguy hiểm mạng sống.
Sở Mộ lấy phi hạm ra, đi vào trong, khởi động phi hạm bay hướng Thừa Thiên học cung.
Sở Mộ vừa bay vừa nghiên cứu đan điền sau khi niết bàn.
***
Trong Thừa Thiên học cung cực kỳ náo nhiệt.
Vì hội giao lưu học cung ba năm một lần trong Thương Lan hoàng triều đã bắt đầu, cũng kết thúc.
Thương Lan học cung, Ứng Thiên học cung, Thừa Thiên học cung, Kình Thiên học cung, bốn đại học cung và mười mấy học cung nhỏ hơn đều tham gia.
Mười mấy học cung nhỏ hơn nói là tham gia hội giao lưu học cung thật ra chỉ vì dẫn theo học tử tăng thêm kiến thức. Dù sao học tử được chọn tham gia hội giao lưu học cung đều là một phần nhỏ tinh anh nhất trong học cung của mình, các mặt thiên phú đều không tồi, có giá trị bồi dưỡng, con đường tương lai thênh thang.
Đây là bi ai của học cung nhỏ, thiên tài thật sự cơ bản đều bị bốn học cung lớn tuyển nhận. Chuyện này rất bình thường, người luôn đi hướng chỗ cao, hoàn cảnh tu luyện, lực lượng giáo viên, tài nguyên tu luyện của bốn học cung lớn tốt hơn học cung nhỏ rất nhiều.
Một số học cung nhỏ rất có thể ra ngựa ô nhưng cực kỳ ít ỏi, rất nhiều năm mới xuất hiện một người. Lần này trong mười mấy học cung nhỏ không có ngựa ô mạnh mẽ gì, nhưng có thể giao lưu luận bàn với các học tử thiên tài của bốn học cung lớn là tôi luyện lớn cho họ.
Hội giao lưu học cung giao lưu là thuật pháp và kiếm pháp, chia ra Huyền Cung, Địa Cung, Huyền Cung. Mười hạng đầu Huyền Cung sẽ được phần thưởng rất tốt, ba hạng đầu sẽ được thưởng phong phú, hạng nhất là được nhiều nhất. Tương tự, mười hạng đầu và ba hạng đầu Địa Cung, Huyền Cung đều có thưởng.
Phần thưởng đủ làm đám học tử mừng như điên, giúp ích rất lớn cho việc tu luyện của họ.
Đáng nhắc đến là hội giao lưu kiếm pháp Địa Cung, Trần Ly giành được hạng nhất làm nhóm Thừa Thiên học cung rất vui, vì đó là hạng nhất duy nhất của Thừa Thiên học cung.
Trên thuật pháp, Thừa Thiên học cung bị Thương Lan học cung và Ứng Thiên học cung chèn ép thậm chí không vào được tốp ba, có vài người được mười hạng đầu nhưng không cách nào so sánh với hai học cung kia. Đạo kiếm pháp thì có chỗ đáng học hỏi, trong đó ba người Bộ Kiếm Pháp Huyền Cung chiếm tốp mười, Bộ Kiếm Pháp Địa Cung chiếm bốn danh ngạch tốp mười. Trần Ly còn được hạng nhất, Bộ Kiếm Pháp Huyền Cung cũng chiếm ba danh ngạch trong tốp mười.
Hội giao lưu học cung tổ chức đến đây tiếp theo là phát thưởng.
Thương Lan hoàng triều tặng giải thưởng.
Nên biết đang trên quốc thổ Thương Lan hoàng triều, bọn họ đều là con dân của Thương Lan hoàng triều, bọn họ mạnh là việc tốt cho Thương Lan hoàng triều. Những giải thưởng này rất phong phú với họ nhưng với hoàng triều thì chỉ là một cọng lông trâu.
Bọn họ biết những giải thưởng là hoàng triều cung cấp, để lại ấn tượng tốt cũng hay.
Phát thưởng xong đa số người rất vui vẻ.
Theo thường lệ lúc này hội giao lưu học cung kéo dài mấy ngày nên kết thúc.
Đột nhiên phó chưởng tọa kiếm pháp Kình Thiên học cung cao giọng hấp dẫn mọi người chú ý:
– Khoan đã, ta có đề nghị!
Chương 2125: Không có kiếm lực thì luyện kiếm cái gì (Thượng)
Thấy mọi người bị giọng mình hấp dẫn, phó chưởng tọa kiếm pháp Kình Thiên học cung hầm đắc ý tiếp tục bảo:
– Trước kia mỗi lần tổ chức hội giao lưu học cung đều kết thúc như vậy, ta nghĩ như thế không đủ đặc sắc.
Phó chưởng tọa thuật pháp Kình Thiên học cung phối hợp mở miệng hỏi:
– Nếu ngươi có ý tưởng gì cứ nói ra đi.
– Thật ra đề nghị này ta đã suy nghĩ rất lâu trước khi hội giao lưu học cung bắt đầu, hôm nay không nói ra thì khó chịu, hy vọng các vị sẽ ủng hộ.
Phó chưởng tọa kiếm pháp Kình Thiên học cung cười nói:
– Ta cảm thấy đã là hội giao lưu học cung thì là chuyện của toàn bộ học cung, nhưng vì một số hạn chế không thể cho tất cả học tử học cung tham gia mà chỉ chọn lọc một phần nhỏ tinh nhuệ nhất.
Phó chưởng tọa kiếm pháp Kình Thiên học cung tạm dừng một chút cho mọi người thời gian phản ứng, sau đó nói tiếp:
– Đã là hội giao lưu học cung thì ta cảm thấy trừ học tử ra nên để giáo tập giao lưu nữa. Dù sao học tử là một phần của học cung, giáo tập cũng vậy.
Rốt cuộc phó chưởng tọa kiếm pháp Kình Thiên học cung nói ra đề nghị của mình.
Phó chưởng tọa thuật pháp Kình Thiên học cung ra vẻ ngẫm nghĩ sau đó đồng ý, thật ra gã sớm biết về đề nghị này:
– Ta cảm thấy đề nghị này hơi có lý.
– Nghe đúng là có lý.
– Ừm! Cũng hay, đã là hội giao lưu học cung thì không nên chỉ hạn chế học tử, giáo tập cũng có thể giao lưu với nhau.
– Giáo tập giao lưu với nhau có trợ giúp xúc tiến năng lực của các giáo tập.
Đây là đề nghị không tồi, các chưởng tọa, phó chưởng tọa bốn học cung lớn, các học cung nhỏ đều đồng ý.
Hai phó chưởng tọa Kình Thiên học cung nở nụ cười.
Một phó chưởng tọa lên tiếng:
– Nếu vậy hay là chúng ta bàn bạc quyết định thời gian triệu tập các giáo tập lại, giao lưu giai đoạn thứ hai đi?
Phó chưởng tọa Kình Thiên học cung nói:
– Ta thấy không cần, các giáo tập theo học tử đến đây xem như một phần xuất sắc nhất trong học cung của mình, hay là để những giáo tập này giao lưu đi. Nếu được thì sau này sắp xếp hạng mục giáo tập giao lưu vào hội giao lưu học cung.
– Nếu vậy nhân dịp mọi người đều có mặt hãy thử một lần xem có được không, nếu ổn thì sau này xếp việc giáo tập giao lưu vào hội giao lưu học cung, trở thành một phần của hội giao lưu.
Cuối cùng các vị phó chưởng tọa đồng ý quyết định làm như thế.
Sở Mộ đang bay nhanh về, hội giao lưu học cung trong Thừa Thiên học cung vì đề nghị của phó chưởng tọa kiếm pháp Kình Thiên học cung mà có sự thay đổi.
Làm chủ nhà, Lâm Viễn phó chưởng tọa thuật pháp Thừa Thiên học cung tự mình tuyên bố tin tức này.
Các học tử không rõ sự thay đổi, khi nghe tin xong không kịp phản ứng, ba giây sau mới xì xào bàn tán.
– Giáo tập cũng có giao lưu?
– Tốt quá, ta cứ thấy hội giao lưu học cung kết thúc như vậy không đủ đặc sắc.
– Giáo tập giao lưu chắc gay cấn hơn, mau bắt đầu đi, ta rất nóng lòng đây!
Các học tử hưng phấn, những học tử đã giành được thứ hạng cũng lộ vẻ mong chờ.
Tuy một số người học tạo nghệ kiếm pháp thuật pháp cao còn hơn giáo tập, nhưng giáo tập dù gì vẫn là giáo tập, lớn tuổi hơn, thời gian tu luyện dài hơn, kinh nghiệm càng phong phú.
Các phó chưởng tọa xem phản ứng của đám học tử học cùng thì mỉm cười, cảm thấy cách này được.
Vì thế bắt đầu giao lưu giữa giáo tập học cung.
Giáo tập giao lưu chia hai phần thuật pháp, kiếm pháp.
Nơi này là địa bàn của Thừa Thiên học cung, giáo tập hầu như có mặt đầy đủ. Học cung khác không có nhiều giáo tập, chỉ một phần nhỏ nên không thể để tất cả giáo tập Thừa Thiên học cung cùng tham gia, chỉ chọn một số người.
Vì mới chỉ thử nghiệm, sau khi bàn bạc quyết định mỗi học cung phái sáu giáo tập ra giao lưu. Trong đó ba giáo tập thuật pháp, ba giáo tập kiếm pháp. Mới chỉ thử bước đầu nên không nghiêm khắc phân chia như học tử giao lưu thành Thiên Cung, Địa Cung, Huyền Cung.
Tuy chỉ là giao lưu giáo tập lần đầu nhưng mỗi học cung rất chú trọng, phải đánh ra uy phong của học cung. Thừa Thiên học cung phái sáu giáo tập đều là số một, số hai về thuật pháp, kiếm pháp, là giáo tập Huyền Cung.
Giáo tập của học cung khác đa số là giáo tập Huyền Cung, vừa đúng.
Nói đến thì đây là lấy bốn học cung lớn làm chủ, mười mấy học cung nhỏ làm nền.
Giao lưu giáo tập bắt đầu, vì không nhiều người tham gia nên không tách ra.
Phần thứ nhất, giao lưu giáo tập thuật pháp.
Thừa Thiên học cung khởi đầu bằng kiếm pháp nên đạo thuật pháp dù qua một thời gian phát triển vẫn cách biệt lớn với Thương Lan học cung, Ứng Thiên học cung. Nhưng Thừa Thiên học cung ngang ngửa Kình Thiên học cung.
Giao lưu đạo thuật pháp thì Thừa Thiên học cung không ôm hy vọng, họ tự hiểu sức mình, đặt hy vọng vào giao lưu đạo kiếm pháp hơn. Nói sao thì Thừa Thiên Kiếm Thánh người sáng lập Thừa Thiên học cung tinh thông kiếm pháp, lấy kiếm pháp khởi động.
Giao lưu thuật pháp, mỗi học cung phái ba giáo tập thuật pháp ra. Tất cả học cung cộng lại tròn hai mươi, tổng cộng có sáu mươi giáo tập thuật pháp tham gia.
Giao lưu thuật pháp không phải so ai mạnh hơn, hoặc nắm giữ thuật pháp nhiều hơn, phẩm cấp thuật pháp càng cao uy lực thuật pháp càng mạnh, bọn họ so về cách kiểm soát và ứng dụng thuật pháp.
Mỗi giáo tập tham gia giao lưu đều có tu vi Niết Bàn cảnh, trong khi giao lưu bọn họ sẽ hoàn toàn hạn chế tu vi, dùng ấn và lực lượng quy tắc bản thân nắm giữ để thi triển thuật pháp.
Một số thuật pháp uy lực cường đại có yêu cầu về tu vi, không đủ tu vi thì không cách nào thi triển. Thuật pháp uy lực nhỏ thì quen tay hay việc, nhưng sức sát thương không đủ mạnh, muốn đánh bại đối phương phải có năng lực nắm giữ, ứng dụng thuật pháp cực mạnh.
Ấn pháp cơ sở tinh giản, ngón tay cực kỳ linh hoạt vẽ trong hư không như điêu khắc tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ. Thuật pháp vừa đẹp vừa hoàn mỹ lại tràn ngập uy năng, sặc sỡ nhiều màu, đủ các kiểu dáng.
Các giáo tập thuật pháp một chọi một thi triển thuật pháp cực kỳ đặc sắc đối kháng, tất cả học tử tập trung tinh thần quan sát.
Hầu như tất cả học tử đều song tu thuật pháp và kiếm pháp, nên xem đối kháng thuật pháp hay kiếm pháp đều trợ giúp cho họ.
Giáo tập thuật pháp học cung thi đấu đối kháng một chọi một cực kỳ đặc sắc, nhất là cuối cùng đệ nhất giáo tập thuật pháp trong bốn học cung lớn đấu nhau thì càng tinh thải tuyệt luân, khiến người khen không ngớt.
Chương 2126: Không có kiếm lực thì luyện kiếm cái gì (Hạ)
Đệ nhất giáo tập thuật pháp của học cung ra sân, tổng giáo tập ra sân cuối cùng. Đấu đối kháng tổng giáo tập thuật pháp xuất sắc hấp dẫn hơn các giáo tập thuật pháp đấu nhau gấp mấy lần, chục lần.
Thuật pháp mây bay nước chảy, các loại thuật pháp thoạt trông uy lực không mạnh nhưng được các tổng giáo tập thuật pháp học cung thi triển ra, nhẹ nhàng mà tràn ngập mỹ cảm, rối liền với nhau, có xu hướng hóa mục nát thành thần kỳ.
Thuật pháp uy lực nhỏ khi tổ hợp lại với nhau bộc phát ra uy năng kinh người, khiến người mở rộng tầm mắt.
Các phó chưởng tọa học cung gật gù như gà mổ thóc. Những tổng giáo tập thuật pháp học cung khống chế thuật pháp đã ngang ngửa với các phó chưởng tọa.
Qua một lúc thì giao lưu giáo tập thuật pháp học cung kết thúc.
Cuối cùng giáo tập thuật pháp Thương Lan học cung một mình một cõi, Ứng Thiên học cung xếph ạng hai, Thừa Thiên học cung hạng ba, Kình Thiên học cung hạng bốn. Thứ hạng này rất bình thường, không ai bất ngờ gì.
Nhưng đây chỉ là phương án vừa đề nghị, giao lưu giữa giáo tập thử nghiệm xem có được không, nên chẳng có giải thưởng. Khi nào thử xong cảm thấy ổn mới báo cáo lên Thương Lan hoàng triều, từ hoàng truyền quyết định rồi có lệnh.
Kết thúc giáo tập thuật pháp đối kháng, tiếp theo đến giao lưu đối kháng giữa giáo tập kiếm pháp.
Về mặt lý luận Thừa Thiên học cung và Kình Thiên học cung lấy kiếm khởi đầu, về đạo kiếm pháp có điểm độc đáo. Nhưng sự thật thì Thương Lan học cung cổ xưa nhất, nội tình thâm sâu nhất dù là thuật pháp hay kiếm pháp đều mạnh nhất trong tất cả học cung.
Còn Ứng Thiên học cung thì tinh thông nhất là thuật pháp, về đạo kiếm pháp thì yếu hơn nhiều.
Mỗi giáo tập kiếm pháp học cung đều ức chế tu vi, chỉ đối kháng bằng kiếm pháp mình biết.
Bỏ quan nhân tố tu vi, quyết đấu bằng kiếm pháp mới thể hiện ra trình độ kiếm pháp của mọi người. Không thì các vị giáo tập tu vi có cao có thấp, công pháp tu luyện có sự chênh lệch, sử dụng tu vi làm đối kháng kiếm pháp trở nên không chân thật.
Ba người giáo tập kiếm pháp Thừa Thiên học cung ra sân đều là giáo tập kiếm pháp Huyền Cung, mạnh nhất là đệ nhất giáo tập kiếm pháp Phương Sơn Hải.
Ba người của học cung khác trừ đệ nhất giáo tập kiếm pháp ra có một vị là tổng giáo tập.
Nói đơn giản là bốn học cung lớn chỉ có Thừa Thiên học cung là không có tổng giáo tập kiếm pháp. Mười mấy học cung nhỏ thì khỏi phải nói, bọn họ quan trọng là tham gia, còn kết quả ra sao thì chẳng liên quan đến họ.
Đối kháng bắt đầu, một chọi một, qua các trận đối thủ của Phương Sơn Hải là một giáo tập kiếm pháp của Kình Thiên học cung.
Phương Sơn Hải chỉ kiếm vào giáo tập kiếm pháp Kình Thiên học cung Nhạc Lăng, giọng điệu hùng hổ:
– Rút kiếm ra đi Nhạc Lăng, đẻ ta xem tổng giáo tập kiếm pháp của Kình Thiên học cung có bản lĩnh gì!
Phương Sơn Hải nhiều lần xin trở thành tổng giáo tập kiếm pháp của Thừa Thiên học cung, nhưng Mục Thế Hoa cảm thấy tạo nghệ kiếm pháp của gã kém một chút nên không chấp nhận. Lúc trước Mục Thế Hoa còn nêu tên muốn một người mới tới đảm nhiệm tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung, làm Phương Sơn Hải cảm giác nguy hiểm lớn.
Phương Sơn Hải định xuống tay với Sở Mộ, nhưng vì tới hội giao lưu học cung nên bận rộn đành tạm gác vụ đó lại. Bây giờ đột nhiên có giáo tập học cung giao lưu khiến Phương Sơn Hải trông thấy cơ hội, gã cho rằng miễn đánh bại tổng giáo tập kiếm pháp của Kình Thiên học cung về mặt kiếm pháp, chứng minh tạo nghệ kiếm pháp của mình rồi trở thành tổng giáo tập kiếm pháp của Thừa Thiên học cung.
Đệ nhất giáo tập kiếm pháp Huyền Cung và tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung có địa vị cách biệt rõ rệt.
– Tin tức của ngươi đã lỗi thời, ta bây giờ không phải là tổng giáo tập của học cung.
Nhạc Lăng lạnh lùng cười:
– Nhưng dù vậy ngươi vẫn không đánh lại ta.
Phương Sơn Hải hừ lạnh một tiếng:
– Thử rồi mới biết!
Phương Sơn Hải rút kiếm ra, kiếm quang như sấm sét phá không chớp mắt bắn tới.
Nhạc Lăng lập tức rút kiếm đánh trả.
Tạo nghệ kiếm pháp của hai bên ngang ngửa nhau.
Cuối cùng Nhạc Lăng thắng một bậc nhỏ đánh bại Phương Sơn Hải.
Các phó chưởng tọa kiếm pháp sửng sốt:
– Đường kiếm kia rất tinh diệu!truyện ma
Phó chưởng tọa kiếm pháp Kình Thiên học cung cười, khóe mắt liếc giáo tập kiếm pháp của Kình Thiên học cung tham gia giao lưu. Người này vẻ mặt kiêu ngạo, ánh mắt ngạo nghễ như nhìn con kiến.
Đến lượt người này ra tay thì một kiếm nhẹ nhàng đánh bại đối thủ, mặc kệ đó là giáo tập kiếm pháp Huyền Cung hay đệ nhất giáo tập kiếm pháp Huyền Cung, hoặc là tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung.
– Tạo nghệ kiếm pháp mạnh quá!
– Quá đáng sợ, hắn là ai?
Học tử Kình Thiên học cung đắc ý nói:
– Hắn là tổng giáo tập kiếm pháp mới của Kình Thiên học cung chúng ta, phó chưởng tọa kiếm pháp cũng thừa nhận kiếm pháp không bằng hắn.
Lời nói vang lên rõ to cố ý cho mọi người nghe, tất cả giật mình cùng nhìn người đó chằm chằm.
Người đó mở miệng nói:
– Kiếm pháp các ngươi quá yếu.
Người này chỉ kiếm vào từng phó chưởng tọa của học cung, cuối cùng ngừng lại ở Mục Thế Hoa phó chưởng tọa kiếm pháp Thừa Thiên học cung:
– Nghe nói Thừa Thiên Kiếm Thánh người sáng lập Thừa Thiên học cung có điểm độc đáo về kiếm pháp, không biết Thừa Thiên học cung truyền thừa được mấy phần, có thể chỉ giáo một phen không?
Người đó không gọi tên ai nhưng kiếm chỉ thẳng vào Mục Thế Hoa.
Trước mắt bao người Mục Thế Hoa đâm lao phải theo lao.
– Kiếm pháp của các hạ cao, ta tự nhận không bằng. Đáng tiếc Thừa Thiên học cung vốn có một vị giáo tập kiếm pháp cao, nhưng vì tu vi sắp đột phá mà bế quan, bỏ qua giao lưu lần này.
Óc Mục Thế Hoa lóe tia sáng, thẳng thắn thừa nhận mình không bằng đối phương rồi đổi đề tài dời sự chú ý của mọi người.
– Vậy sao?
Tổng giáo tập kiếm pháp mới của Kình Thiên học cung lạnh lùng cười, mắt chất chứa kiêu ngạo khinh thường nói:
– Luyện kiếm cần lĩnh ngộ bản chất của kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực. Theo ta thấy các ngươi không có ai nắm giữ kiếm lực đúng không? Không có kiếm lực thì luyện kiếm làm gì.
Câu nói cuồng ngạo làm đám người biến sắc mặt.
Kình Thiên tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung với tư thái ngông cuồng, giọng điệu miệt thị làm tất cả giáo tập kiếm pháp, phó chưởng tọa xanh mặt.
Câu đó hiển nhiên đang cười nhạo bọn họ không xứng luyện kiếm, không có tư cách luyện kiếm.
Bọn họ vừa tức giận vừa bị lời người này nói hấp dẫn, bị một từ hấp dẫn.
Kiếm lực!
Một phó chưởng tọa kiếm pháp học cung kinh ngạc nói:
– Ý ngươi là… kiếm lực…
Chương 2127: Kiếm của Sở Mộ không gì sánh bằng
Phó chưởng tọa học cung khác run giọng nói:
– Chẳng lẽ ngươi… Ngươi đã nắm giữ… kiếm lực?
Tổng giáo tập kiếm pháp ngông cuồng của Kình Thiên học cung cười nhạt:
– Nắm giữ kiếm lực khó lắm sao?
Người đó lắc nhẹ cổ tay, thân kiếm run lên, một tia sáng bạc chảy xuôi trên thân kiếm, lấp lánh ánh sáng như sóng nước tụ hướng mũi kiếm. Phong mang đáng sợ khó tả phát tán như thiên kiếm giáng trần, khiến tất cả những người có mặt thân thể run rẩy biến sắc mặt, người như bị phong mang kinh khủng cắt ra, linh hồn cũng bị cắt.
Tất cả phó chưởng tọa học cung run rẩy:
– Kiếm… Kiếm… kiếm lực…
– Thật sự là kiếm lực!
– Không tin được!
– Nghe đồn một số yêu nghiệt kiếm pháp thiên tư tung hoành tuyệt thế trước khi thành tựu Kiếm Thánh có thể lĩnh ngộ ra bản chất kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực. Nhưng từ xưa đến nay yêu nghiệt kiếm pháp như vậy rất hiếm hoi, ta sống đến bây giờ đã hai trăm năm nhưng chưa từng gặp, không ngờ, không ngờ…
Trong tri thức của các giáo tập kiếm pháp, phó chưởng tọa thì chỉ có cường giả tinh tu kiếm đạo và thành tựu Thánh cấp mới nắm giữ kiếm lực.
Nói ngắn gọn ở mức độ nào đó kiếm lực là tiêu chí của Kiếm Thánh.
Nhưng bây giờ bọn họ nhìn thấy gì?
Một tu luyện giả tu vi mới chỉ là Niết Bàn lục trọng thiên đã nắm giữ kiếm lực.
Với bọn họ thật khó tin, như đang nghe một truyền thuyết.
Mục Thế Hoa biến sắc mặt, lão biết kiếm pháp của Sở Mộ cao siêu nhưng không chắc hắn có lĩnh ngộ bản chất kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực được không. Nghe nói kiếm lực có chia đẳng cấp.
Phó chưởng tọa Kình Thiên học cung mặc dù giật mình nhưng đáy mắt có ý cười. Vì là phó chưởng tọa Kình Thiên học cung đề nghị giáo tập giao lưu, mục đích là muốn cho học cung mình nổi bật hết sức, gã đã làm được.
Một tổng giáo tập kiếm pháp nắm giữ kiếm lực, tin tức này rất nhanh sẽ lan ra ngoài, khi đó Kình Thiên học cung nổi tiếng như cồn, thậm chí lấn át Thương Lan học cung, nổi bật vô cùng, mọi người chăm chú nhìn. Khi đó sẽ có thiên tài, siêu thiên tài nghe tiếng tìm đến để thành học tử của Kình Thiên học cung. Đặc biệt là thiên tài, siêu thiên tài đạo kiếm pháp, khi ấy Kình Thiên học cung chắc chắn sẽ nổi lên vượt qua Thừa Thiên học cung, thậm chí vượt Thương Lan học cung.
Kế hoạch tốt đẹp đang phát triển, phó chưởng tọa kiếm pháp Kình Thiên học cung muốn đắc ý cười to.
Điều duy nhất làm phó chưởng tọa kiếm pháp Kình Thiên học cung bất mãn là tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung mới này tính hơi ngông cuồng, tuy địa vị của tổng giáo tập không bằng phó chưởng tọa nhưng kiếm pháp cao siêu vô cùng, thực lực mạnh mẽ của đối phương dù là gã cũng không đánh lại, phải nhường nhịn ba phần.
Bởi vì người này xuất hiện khiến hội giáo tập giao lưu học cung rơi vào cục diện bế tắc.
Phải đánh phá cục diện bế tắc, không thì hội giao lưu học cung sẽ bị vết nhơ, trừ Kình Thiên học cung ra những học cung khác trở thành trò cười.
Nhưng bây giờ mọi người bị trấn hết, không có năng lực phá vỡ cục diện bế tắc, không khí rơi vào nặng nề.
Tổng giáo tập kiếm pháp Kình Thiên học cung nói:
– Tiếc quá, xem ra các học cung không ai có thể chiến kiếm pháp với ta.
Tổng giáo tập kiếm pháp Kình Thiên học cung nói tiếc nhưng ngữ điệu vẫn rất ngông cuồng.
Trong khi mọi người xấu hổ bực tức giữ im lặng thì một giọng nói vang lên:
– Vậy để ta làm đối thủ của ngươi đi.
Thanh âm như tiếng trời, bình tĩnh xa xưa, du dương truyền vào tai mọi người, xua tan nỗi lòng tức tối, cảm xúc bình tĩnh lại.
Tổng giáo tập kiếm pháp Kình Thiên học cung nhìn hướng phát ra thanh âm, mắt bắn ra tia sáng lạnh kinh người, gã quát:
– Ai đó!?
Kiếm ý tăng vọt, phong mang vô tận như khí diễm vô hình phóng lên cao.
– Là ta!
Cùng với thanh âm là một bóng sáng bay nhanh tới, một chiếc phi hạm.
Ngay sau đó phi hạm tạm dừng trên bầu trời Thừa Thiên học cung, mở ra, một bóng người lao ra đáp xuống đất.
Các học tử ba bộ Địa Cung kiếm pháp reo lên:
– Sở giáo tập!
Mục Thế Hoa giật nảy mình sau đó mừng như điên:
– Sở giáo tập đã về rồi!
Phương Sơn Hải hừ lạnh, cười nhạt rất là khinh thường:
– Thì ra hắn chính là Sở Mộ, tu vi Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ, hừ!
Những người của học cung khác khó hiểu, nghi hoặc, tò mò.
Tổng giáo tập kiếm pháp Kình Thiên học cung nhìn Sở Mộ chằm chằm, giọng lạnh băng, mắt âm trầm:
– Thì ra là ngươi!
Tổng giáo tập kiếm pháp Kình Thiên học cung vung kiếm chỉ vào Sở Mộ, ánh sáng bạc lấp lánh chảy xuôi trên thân kiếm, kiếm lực bùng nổ, phong mang kinh người.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Ta cũng không ngờ là ngươi.
Thiên Trảm kiếm nằm trong tay Sở Mộ, thân kiếm rung nhẹ, một luồng sáng bạc hiện ra chảy xuôi trên thân kiếm, hơi thở phong mang khiến người kinh hoàng khuếch tán.
Tiếng kinh kêu liên tiếp:
– Kiếm lực!
– Tiểu tử này cũng nắm giữ kiếm lực!
– Không tin được, có người thứ hai nắm giữ kiếm lực, trông còn trẻ như vậy!
Ngay cả Mục Thế Hoa hiểu rõ Sở Mộ nhất trong đám người cũng trợn to tròng mắt suýt rớt ra ngoài.
Các học tử ba bộ Địa Cung kiếm pháp giật nảy mình, sau đó mừng như điên, siêu kích động, vì Sở Mộ là giáo tập kiếm pháp của bọn họ.
Phó chưởng tọa Lâm Viễn giật mình, lòng thầm hối hận. Nếu sớm biết Sở Mộ nắm giữ kiếm lực thì Lâm Viễn tuyệt đối sẽ không phản đối đề nghị của Mục Thế Hoa, đã trực tiếp nhâm mệnh Sở Mộ làm tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung.
Lâm Viễn thầm nghĩ:
– Vẫn chưa muộn.
Vương Việt Phong đệ nhất giáo tập kiếm pháp Địa Cung biểu tình cực kỳ khó xem. Mặt Phương Sơn Hải như nhọ nồi. Tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ, hắn còn nắm giữ kiếm lực.
Song kiếm xa xa chĩa vào nhau, kiếm lực kinh người, dao động phong mang khiến tim người đập nhanh.
Đối thủ của Sở Mộ không tính là người quen nhưng biết mặt, còn là người có chút xung đột mâu thuẫn. Là Nhâm Lập lúc trên tinh hạm Số Hiệu Ẩn Phong được Tần Trấn Vũ dẫn đi kiếm chuyện với Sở Mộ, có tu vi Niết Bàn lục trọng thiên.
Nếu nói lúc trước Sở Mộ còn hơi e ngại Nhâm Lập nhưng bây giờ hắn không sợ, vì tu vi của hắn đã đột phá đến Niết Bàn tứ trọng thiên. Sở Mộ tin tưởng bằng vào kiếm vực của hắn đủ để ảnh hưởng đến đối phương.
Huống chi tình hình bây giờ là so đấu kiếm pháp.
Nhâm Lập cười khẩy nói:truyện Linh Dị
– Ta sẽ cho ngươi biết ngoài người có người, ngoài trời có trời!
Nhâm Lập sải bước, kiếm quang như tia chớp bạc rạch phá không trung, lãnh tuấn tiêu sát mà cuồng bạo khoảnh khắc đâm tới trước mặt Sở Mộ.