- Home
- Truyện Kiếm tu
- Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
- Tập 393: Chương 1963: Đột phá, điểm thiên tài tăng vùn vụt
Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 393: Chương 1963: Đột phá, điểm thiên tài tăng vùn vụt
❮ prevnext ❯Chương 1963: Đột phá, điểm thiên tài tăng vùn vụt (Hạ)
Các đệ tử trong Chấn Thiên phong rất vui vẻ:
– Thứ bậc của phong chủ lên rồi, một hơi lên đến hạng mười sáu!
– A, một hơi lên hạng mười sáu!
Khâu Minh Lỗi biến sắc mặt âm trầm nói:
– Hừ! Mới có hạng mười sáu, còn chưa vào được mười hạng đầu.
Điểm thiên tài của Khâu Minh Lỗi mới có hai ngàn điểm, đã bị Sở Mộ vượt qua cái vèo. Nghĩa là trong hai, ba canh giờ ngắn ngủi tu vi luyện khí, luyện thể của Sở Mộ đến nhất trọng thiên, vượt qua Khâu Minh Lỗi.
Lần này không có hy vọng báo thù sao?
Dương Hiên phát hiện thì khóe môi cong lên cười nhạt:
– Không ngờ đột phá, nhưng vậy thì chơi mới càng vui đúng không?
Giết trước khi đột phá trừ chết một lần ra không có mất mác gì, nhưng giết sau khi đột phá sẽ giảm thấp tu vi một trọng thiên, đó là mất mác lớn lao.
Sau khi luyện khí đến nhất trọng thiên thì lượng nội khí chỉ tăng một chút không quá rõ ràng, nhưng chất thì tinh thuần hơn nhiều. Một phần nội khí tương tự nhưng uy năng thì tăng mạnh mấy thành.
Mỗi người đều đang cố gắng, đều là thiên tài nhưng cũng có chia ra cao thấp.
Sở Mộ cảm nhận nội khí càng tinh thuần trong người, hắn nở nụ cười.
Cùng tu khí thể, song song thành công đột phá đến nhất trọng thiên, thực lực càng thêm cường đại, cũng được hai ngàn điểm điểm thiên tài, thu hoạch rất tốt.
Sở Mộ thầm nghĩ:
– Kiếm sắt đen không có mũi nhọn, cần kiếm khí càng tốt.
Hiện tại Sở Mộ không có cách nào, vì kiếm khí càng tốt thì giá không thấp.
Như ô cương kiếm cao hơn kiếm sắt đen một đẳng cấp cần một trăm hư khí nhất phẩm để mua, ô cương kiếm có thể dễ dàng cắt rách da lông hư thú nhất phẩm, tổn thương da hư thú nhị phẩm.
Nếu kiếm khí tốt hơn nữa như kim cương kiếm thì cần càng nhiều hư khí mới được.
Hư khí, tất cả đều phải dùng đến hư khí.
Tạm thời không mua nổi kiếm khí tốt hơn, muốn tăng mạnh sức sát thương phải xuống tay từ những mặt khác.
Suy tư một lát sau mắt Sở Mộ lóe tia sáng, hắn ngồi xếp bằng cầm kiếm sắt đen, cẩn thận cảm nhận.
Sở Mộ muốn lĩnh ngộ lực lượng thiên địa.
Theo tình huống trước mắt thì lĩnh ngộ lực lượng kim là tốt nhất, vì lực lượng kim có mũi nhọn gia cố vào thân kiếm sẽ làm kiếm sắc bén hơn, sức sát thương càng mạnh.
Ngộ tính cường đại cộng thêm tạo nghệ lực lượng kim vốn không tầm thường, bây giờ Sở Mộ lĩnh ngộ lại không phải chuyện quá khó khăn.
Sở Mộ dần cảm nhận càng lúc càng sâu sắc, mơ hồ có một chút mũi nhọn ẩn hiện trong thế giới tinh thần.
Thế giới tinh thần tối đen vì lĩnh ngộ kiếm ý mà sáng lên, kiếm ý nằm ngay chính giữa thế giới tinh thần.
Hiện tại có một tia sáng nhấp nháy yếu ớt nằm ở rìa kiếm ý không xa.
Lực lượng kim, mũi nhọn sắc bén có thể chém tất cả cứng rắn.
Các loại hiểu ra xuất hiện trong óc Sở Mộ dần rõ ràng, trong sáng hơn.
Không biết qua bao lâu, chút ánh sáng linh quang càng rực rỡ. Màu vàng nhạt chợt hiện ra bên cạnh kiếm ý, tỏa mũi nhọn kinh người. Mũi nhọn này khác với mũi nhọn kiếm ý.
Thanh âm mơ hồ:
– Lĩnh ngộ lực lượng kim nhập môn, được một ngàn điểm thiên tài.
Điểm thiên tài của Sở Mộ đến bốn ngàn.
Trên bảng thiên tài tinh hệ, cái tên ngừng lại ở hạng mười sáu lại lấp lánh bay cái vèo vào mười hạng đầu, ngừng lại ở hạng năm. Vì điểm thiên tài của hạng ba và bốn không lâu trước từ ba ngàn thành bốn ngàn.
Hướng Dạ lên tiếng:
– Bạch Khung, đệ tử tên Sở Mộ của kiếm tông khá thật, tăng thứ bậc nhanh như vậy, nhưng vẫn không bằng đệ tử của Dạ Minh kiếm tông ta. Không nói đến Trần Cương, Chu Thiên Đồng, Yến Phỉ cũng có thể giẫm hắn ở dưới chân.
Thanh âm giễu cợt kia làm các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông rất ghét.
Bạch Khung lạnh nhạt nói:
– Ta đã nói rồi, hết thảy còn sớm.
– Có chuyện gì? Sao mới một buổi tối đã từ hạng năm mươi sáu lên hạng năm?
Khi thấy những thứ hạng trên bảng thiên tài tinh hệ thì các thiên tài trợn mắt há hốc mồm, dụi mắt liên hồi rồi nhìn kỹ lại. Đúng là sự thật, không phải ảo giác.
Qua một buổi tối, điểm thiên tài của hạng sáu và bảy đều biến thành bốn ngàn nhưng chậm hơn Sở Mộ nên xếp sau.
Công nhận các thiên tài dần phát huy ra năng lực, theo thời gian trôi qua họ phát huy càng nhiều, tăng vùn vụt.
Đêm nay là đêm tăng vọt, Sở Mộ cùng tu khí thể song song đột phá nhất trọng thiên, lĩnh ngộ lực lượng kim đến trình độ nhập môn, thực lực tăng mạnh gấp mấy lần.
Sở Mộ thầm nhủ:Nguồn truyện audio
– Bây giờ gặp lại Xích Nhãn Lang tinh anh chắc có thể giết nhẹ nhàng hơn.
Chân trời hiện tia ban mai thứ nhất, bóng đêm dần phai màu. Sở Mộ xuống giường luyện kiếm pháp sơ cấp một đợt rồi rửa mặt súc miệng, mặc áo gai vải thô hơi rách rưới vào. Hết cách, Sở Mộ không có bộ đồ thứ hai, dù áo có chút mùi hôi nhưng vẫn phải mặc.
Sở Mộ lấy sách trang hư thú cấp thấp ra, giở từng tờ, mỗi trang có chữ và hình màu, một trang ghi lại một con hư thú.
Trang thứ nhất khi Sở Mộ thấy Xích Nhãn Lang có giới thiệu đơn giản, hình màu sống động như thật.
Trang thứ hai cũng là Xích Nhãn Lang nhưng là Xích Nhãn Lang tinh anh, gọi là Xích Nhãn Chiến Lang.
Trang thứ ba vẫn là Xích Nhãn Lang, uy phong hung mãnh hơn Xích Nhãn Chiến Lang, tên Xích Nhãn Lang Vương.
Quyển sách ghi hư thú cấp thấp đều là sống trong hoang dã xung quanh Dạ Minh bộ chứ không phải hư thú cấp thấp toàn Thiên Thanh Hư Giới.
Cho nên chỉ có mười loại hư thú nhất phẩm, tám loại hư thú nhị phẩm, năm loại hư thú tam phẩm.
Mỗi loại hư thú gồm bình thường, tinh anh, vương giả.
Vương giả hiếm nhất, ghi rõ vị trí của nó, ví dụ Xích Nhãn Lang Vương ở trong Lang cốc.
Mắt Sở Mộ hấp hay tia sáng, máu chảy càng nhanh, chiến ý nổi lên:
– Không biết thực lực của Xích Nhãn Lang Vương thế nào?
Xích Nhãn Chiến Lang rất mạnh, Xích Nhãn Lang Vương là vương giả của Xích Nhãn Lang chắc mạnh hơn rất nhiều.
Trang cuối cuốn sách có tấm bản đồ đơn giản đánh dấu địa điểm hư thú cấp thấp rải rác ngoài Dạ Minh bộ. Có Lang cốc, Hổ giản, Ưng nhai vân vân.
Sở Mộ luyện kiếm pháp sơ cấp một lần, xem xong sách hình hư thú cấp thấp thì trời sáng.
Sở Mộ ăn ít lương khô, uống ít nước lọc, sửa sang lại người rồi ra khỏi cửa.
Lúc này đã có nhiều người rời khỏi Dạ Minh bộ đi vào hoang dã.
Lâm Dịch tiến lại gần nói chuyện với Sở Mộ:
– Sở sư đệ, Dương Hiên dẫn một đám người chặn ở cầu gỗ chờ sư đệ.
Giang Phàm đầy sát khí nói:
– Sở sư huynh, chúng ta cùng nhau giết ra đi!
Lâm Hải Triều không nói chuyện nhưng đứng một bên nhìn Sở Mộ.
Dù gì là sư huynh đệ kiếm tông, phải đoàn kết.
Chương 1964: Kiếm chém Dương Hiên
– Không, các vị sư huynh đệ, đây là ân oán cá nhân của ta với đám người Khâu Minh Lỗi, ta sẽ giải quyết. Đừng quên chúng ta vào đây mục đích chính không phải tranh cường đấu dữ với đệ tử Dạ Minh kiếm tông.
Sở Mộ nói thẳng:
– Nếu vì chuyện của ta hại các vị sư huynh đệ bị tổn thất gì thì ta sẽ rất áy náy.
Sở Mộ bổ sung thêm một câu chặn miệng nhóm Lâm
– Đừng nói nhiều nữa, đây là quyết định của ta.
Sở Mộ nói xong xoay người bước nhanh ra ngoài Dạ Minh bộ. Một đám người đứng trên cầu gỗ, Dương Hiên nhàn nhã ngồi bên mép cầu nhìn xuống dưới ao nước trong có cá bơi lội.
Đám người Lâm Dịch đuổi theo:
– Đi!
Sở Mộ vừa ra khỏi Dạ Minh bộ thì Khâu Minh Lỗi lạnh lùng nói, mắt đầy sát ý:
– Ta tưởng đâu ngươi núp trong Dạ Minh bộ không dám ra.
Bao gồm Khâu Minh Lỗi, Dạ Minh điện tổng cộng cử ra tám người, mỗi người tu vi ít nhất đến nhất trọng thiên, cũng nắm giữ kiếm ý, cao thủ xếp sáu mươi hạng đầu bảng thiên tài tinh hệ.
Cả đám nhe răng người hoặc đầy sát ý nhìn Sở Mộ chằm chằm.
Sở Mộ không trả lời, không dừng bước, hắn xông thẳng vào.
Dương Hiên vẫn không ngẩng đầu lên, như thể cá bơi trong nước hấp dẫn hơn.
Tuy không ngước lên nhưng Dương Hiên nói:
– Trong vòng mười ngày năm mươi hư khí nhất phẩm, có chịu không?
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Ngươi đưa ta.
Khâu Minh Lỗi đầy sát khí nói:
– Dương sư huynh, người này ngu xuẩn hết thuốc chữa, nên giết.
Dương Hiên hờ hững nói, nhẹ nhàng quyết định vận mệnh của Sở Mộ:
– Thế thì giết đi.
Khâu Minh Lỗi rút kiếm, sáu người khác cũng rút kiếm. Hoặc bay lên trời như chim ó vồ thỏ, hoặc như rắn uốn lượn, hoặc từ bên cạnh đánh vu hồi bọc qua.
Lâm Dịch hét to:
– Sở sư đệ cẩn thận!
Lâm Dịch đang định rút kiếm thì Sở Mộ nhích người.
Bụi bay lên, Sở Mộ như tên bắn ra, kiếm sắt đen vung lên, kiếm quang sắc bén, kiếm ý gia cố, tốc độ tăng vọt. Một kiếm như sao băng ngoài vũ trụ.
Phập!
Kiếm xuyên thủng cổ họng một người, suối máu phun ra, Sở Mộ đã lướt nhanh qua chém hướng người thứ hai.
Sáu thanh kiếm từ phương hướng, góc độ khác nhau đâm tới, mỗi đường kiếm cực kỳ sắc bén đầy sát khí. Sở Mộ sửa tước thành vạch, hắn vẽ một hình vòng cung trước mặt. Lực lượng chấn động và nội khí bùng nổ, sức mạnh tăng nhiều đánh bật sáu thanh kiếm rồi hất một đường kiếm ra.
Phập!
Lưỡi kiếm sắc bén cắt cổ người thứ hai, một kiếm chặt đầu.
Dù lên đến nhất trọng thiên khiến thân thể mạnh hơn nhưng không thể so với hư thú, không đỡ nổi mũi nhọn của kiếm.
Chỉ ba giây ngắn ngủi đã có hai người chết dưới kiếm của Sở Mộ, Lâm Dịch mặt đầy ngạc nhiên khựng lại.
Dương Hiên ngước lên, biến sắc mặt.
Sở Mộ nhích chân né tránh, huơ kiếm chặn lại, lông tóc không tổn hao gì, dù sao cùng tu khí thể nhất trọng thiên mạnh hơn đơn tu nhất trọng thiên. Sở Mộ vận dụng lực lượng càng vượt qua mọi người rất nhiều, đối diện năm người vây công hắn vẫn ung dung như thường.
Lại một luồng kiếm quang đoạt mệnh, máu phun tung tóe, người thứ ba bị kiếm của Sở Mộ đâm thủng trái tim.
Thấy cảnh đó Dương Hiên biến sắc mặt, tay đập xuống lan can cầu gỗ, gã nhảy người lên, rút kiếm ra. Kiếm quang cực kỳ sắc bén như tia chớp vụt qua không trung nháy mắt giết tới.
Kiếm Dương Hiên đâm tới đem lại uy hiếp cho Sở Mộ còn hơn bảy người hợp tác lúc nãy.
Một kiếm này siêu nhanh, trên thân kiếm lấp lóe lôi quang, là lực lượng của lôi.
Lực lượng lôi cộng thêm kiếm ý gia cố làm kiếm nhanh đến tột cùng, khoảnh khắc đâm hướng Sở Mộ như sấm sét.
Sở Mộ rợn tóc gáy vội thụt lùi, nhanh chóng né tránh, lại giơ kiếm chém ra. Cùng lúc đó, bốn người khác phối hợp với Dương Hiên huơ kiếm chặn đường Sở Mộ.
Hai kiếm va chạm, lực lượng mạnh mẽ làm Sở Mộ ở giữa không trung khẽ run, đáp xuống đất. Sở Mộ thụt lùi hai bước, bốn kiếm đâm tới. Sở Mộ nhanh chóng di chuyển bước chân vặn người né tránh nhưng vẫn bị một kiếm rạch qua eo, rách da ứa máu.
Dương Hiên xếp hạng ba đúng là có thực lực rất kinh người.
Dương Hiên đáp xuống đất, hai chân giẫm mạnh, lực lượng bùng nổ, nội khí gia cố, tốc độ kiếm tăng vọt lại hóa thành lôi quang giết tới. Bốn người khác dốc sức rút kiếm phối hợp Dương Hiên chặn tất cả đường lui của Sở Mộ, không chừa chút đường sống.
Lâm Dịch quát:
– Rút kiếm!
Lâm Dịch dứt khoát rút kiếm lao ra, Giang Phàm và Lâm Hải Triều theo sau, kiếm quang chói lòa.
Con người có trí tuệ hiểu cách phối hợp tốt nhất, hư thú không thể so sánh được.
Sở Mộ không có đường né tránh, hắn bỗng lao lên trước một kiếm giết hướng Dương Hiên, bốn kiếm quang đuổi theo sau lưng hắn. Kiếm quang của ba người Lâm Dịch giết hướng bốn người kia.
Họ muốn giết Sở Mộ nhưng không muốn mình bị giết, bốn người kia vội vàng thu kiếm xoay người, chém kiếm hướng ba người Lâm Dịch. Bảy người đánh nhau túi bụi.
Mối đe dọa sau lưng biến mất, Sở Mộ thầm thở phào, kiếm quang càng sắc bén hơn.
Kiếm pháp của Dương Hiên đúng là rất mạnh, vận dụng lực lượng hơn hạng người như Khâu Minh Lỗi rất nhiều nhưng so với Sở Mộ thì còn chênh lệch rõ ràng.
Sở Mộ và Dương Hiên đều là cùng tu khí thể nhất trọng thiên, nắm giữ kiếm ý nhập môn, một loại lực lượng thiên địa nhập môn. Về các mặt lực lượng không cách biệt quá lớn, họ lấy ra so là tạo nghệ kiếm pháp, vận dụng lực lượng và nắm chắc thời cơ.
Xuất thân kiếm thuật sư và hình thành bản năng khiến Sở Mộ chiếm ưu thế rõ rệt hơn.
Rất nhanh Dương Hiên phát hiện gã phản kích ít dần, cứ liên tục né tránh ngăn cản. Kiếm của đối phương tựa bão tố từ mỗi góc độ không ngừng tiến công không ngừng nghỉ, mỗi kiếm ẩn chứa mũi nhọn đáng sợ, có lực lượng mạnh mẽ chấn động trùng kích làm tay cầm kiếm của Dương Hiên dần tê dại.
Hai bóng người chiến đấu kịch liệt trên cầu gỗ, song kiếm va chạm bắn ra vô số hỏa hoa, thanh âm trong trẻo chói tai, dư âm quanh quẩn.
Dương Hiên không ngừng thụt lùi, Sở Mộ tấn công liên tục.
Dương Hiên biểu tình cực kỳ khó xem, thực lực của Sở Mộ hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của gã. Dương Hiên rơi vào thế yếu khó mà phản kích, gã bắt đầu đánh trống rút lui. Nhưng đòn công kích của Sở Mộ rất mạnh mẽ, Dương Hiên không có cơ hội thoát thân.
– Sở Mộ, chuyện hôm nay bỏ qua, ngày sau nước giếng không phạm nước sông.
Dương Hiên hăm dọa:
– Không thì Dạ Minh điện và ngươi không chết không ngừng!Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm
Nếu Dương Hiên chỉ nói câu đầu thì Sở Mộ còn suy xét laị, có lẽ sẽ tha cho gã, bỏ qua mọi chuyện. Mục đích so tài của Sở Mộ không phải đấu đá với người Dạ Minh điện. Nhưng Dương Hiên nói câu sau đã chọc giận Sở Mộ.
Chương 1965: Tự sáng tạo kiếm pháp (Thượng)
Một kiếm chém xuống, Sở Mộ xoay cổ tay, thân kiếm lật lại đánh bật kiếm của Dương Hiên rồi từng vòng đâm lên làm trước ngực gã mở rộng, tay cầm kiếm rũ xuống.
Rầm!
Cùng với tiếng xương gãy, Dương Hiên không chịu nổi thụt lùi mấy bước, kiếm quang vàng nhạt đáng sợ ập vào mặt như có thể chém lìa ngọn núi.
Phập!
Máu phun tung tóe, cơ thể Dương Hiên bị chém đứt hơn phân nửa.
Dương Hiên trợn to mắt nhìn Sở Mộ chằm chằm, gã ngửa người ra sau chết tươi.
Bên kia, bốn người chiến đấu với ba người Lâm Dịch đã bị giết hết ba. Khâu Minh Lỗi nắm chặt cơ hội nhanh chóng chạy trốn, nhưng bất hạnh là gã chạy nhanh tới chỗ Sở Mộ. Thế là kiếm quang sắc bén ập đến, và đôi mắt lạnh băng đằng sau kiếm quang.
Sâu trong hoang dã.
Trần Cương sửng sốt lẩm bẩm:
– Dương sư đệ bị gì mà sao thiếu một ngàn điểm thiên tài, rớt thứ hạng?
Chu Thiên Đồng cũng cảm thấy kinh ngạc giây sau sầm mặt xuống. Rớt thứ hạng có thể là người khác lĩnh ngộ cái gì được điểm thiên tài nên vượt qua Dương Hiên, nhưng thiếu một ngàn điểm thiên tài chỉ nói lên một vấn đề, gã đã chết một lần.
Dương Hiên là cùng tu khí thể nhất trọng thiên, chết một lần thì luyện khí hoặc luyện thể tùy cơ rớt một cái xuống dưới nhất trọng thiên, một ngàn điểm điểm thiên tài kiếm được cũng bị giảm theo, phải lại thăng cấp nhất trọng thiên mới có điểm.
Nếu Dương Hiên bị hư thú giết thì không có lời nào để nói, nhưng nếu gã bị người giết thì thù này phải trả. Dù là ai, dám giết người của Dạ Minh điện thì phải chuẩn bị tâm lý bị Dạ Minh điện trả thù.
Dương Hiên, Khâu Minh Lỗi hành động không báo cho Trần Cương, Chu Thiên Đồng biết.
***
– Nhìn kìa, thứ hạng của Sở sư huynh lên đến hạng bốn!
Thứ hạng của Dương Hiên rớt mấy bậc. Dưới Thiên Bia Sống Lại của Dạ Minh bộ, đám người Khâu Minh Lỗi, Dương Hiên hồi sinh ai nấy mặt đen như than, mắt đầy tơ máu đỏ ngầu, hận thù như nước sông cuồn cuộn không thể rửa hết.
Có thể tưởng tượng chuyện này sẽ không bỏ qua như vậy.
Chuyện này đúng là không dễ cho qua, Sở Mộ biết điều đó nhưng hắn không sợ.
Sở Mộ cứ nghĩ chết một lần là trắng tay, giờ mới biết chỉ có một trong hai khí thể rớt xuống một trọng thiên. Ngẫm lại cũng đúng, nếu cùng tu khí thể bị giảm một trọng thiên thì cái giá quá lớn.
Về phần Dương Hiên bị giảm cái nào trong khí thể thì sẽ phải mất thời gian để tu luyện lại, gã muốn chạy lại gây sự nữa thì rất khó khăn.
Lâm Dịch mời:
– Sở sư đệ, cùng nhau săn giết hư thú không?
Cuộc chiến vừa rồi khiến mắt bọn họ sáng rực, Sở Mộ rất mạnh.
Sở Mộ nói:
– Đa tạ Lâm sư huynh, Giang sư đệ, nhưng ta thích độc hành.
Lâm Dịch cười nói:
– Vậy được rồi, hy vọng có thể trông thấy Sở sư đệ trở về đầu bảng.
Bước qua cầu gỗ vào hoang dã, mấy người tách ra. Sở Mộ chạy nhanh đi, một bước vượt qua một thước, đi rất nhanh, hai chân như bánh xe lăn. Sở Mộ tựa ngựa hoang đứt dây vào sâu trong hoang dã, hướng tới Lang cốc.
Sở Mộ vừa vào Lang cốc liền dừng bước, cẩn thận quan sát bốn phía, hắn phát hiện dấu vết người khác.
Sở Mộ thầm nhủ:
– Bảy người.
Sở Mộ đi hướng trái ngược với những dấu chân người, nếu gặp nhau có lẽ sẽ gây ra xung đột không cần thiết.
Trong Lang cốc có nhiều Xích Nhãn Lang, không lâu sau kiếm của Sở Mộ đã giết ba con Xích Nhãn Lang được ba hư khí nhất phẩm, hắn hấp thu hư khí xong nhận ra hiệu quả giảm thấp nhiều, chỉ bằng một phần mười lúc trước.
Tức là Sở Mộ hấp thu một hư khí nhất phẩm chỉ nâng cao lực lượng một trăm cân, nếu hấp thu hư khí nhất phẩm để tu luyện cần ít nhất một trăm hư khí nhất phẩm mới lên tới nhị trọng thiên.
Cùng tu khí thể tức là cần có hai trăm hư khí nhất phẩm.
Hèn gì nói cùng tu khí thể hao phí nhiều tài nguyên, đúng là nhiều thật.
Đây xem như tin xấu, còn tin tốt là Sở Mộ giết Xích Nhãn Lang nhẹ nhàng hơn, tiện tay vung một nhát là một con thú gục xuống. Dù bị mười con Xích Nhãn Lang bao vây Sở Mộ cũng có thể dễ dàng giết chết, khác hẳn với hôm qua.
Sở Mộ không tự mãn mà càng cố gắng hơn, hắn cố gắng nghiên cứu làm sao để rút kiếm càng nhanh, càng sắc bén hơn để giết Xích Nhãn Lang.
Khi Sở Mộ giết con Xích Nhãn Lang thứ mười tám thì gặp một con Xích Nhãn Chiến Lang.
Xích Nhãn Chiến Lang cực kỳ hung hãn mang theo đàn em từ góc độ khác nhau vây công Sở Mộ.
Sở Mộ hưng phấn nói:
– Đến hay lắm!
Sở Mộ lắc tay phải, kiếm sắc đen ù vang, ánh sáng vàng chảy xuôi. Kiếm đâm ra, người theo kiếm.
Một kiếm sắc bén, lực lượng bùng nổ đâm thủng giữa trán một con Xích Nhãn Lang, dễ dàng xuyên thủng sọ não. Xích Nhãn Lang yếu ớt như miếng đậu hũ, khí kình vàng nhạt đáng sợ xuyên suốt thân hình bắn ra từ phần mông.
Một kiếm này không sử dụng lực lượng chấn động, Sở Mộ chỉ dùng kiếm ý và lực lượng kim gia cố.
Kiếm đâm ra, Sở Mộ mơ hồ bắt giữ được cái gì.
Sở Mộ lượn quanh hết sức nhanh nhẹn né thoát móng vuốt bén của Xích Nhãn Chiến Lang, hắn huơ kiếm tàn sát giết từng con Xích Nhãn Lang.
Cùng tu khí thể nhất trọng thiên khiến Sở Mộ ung dung đối diện Xích Nhãn Chiến Lang, không lâu sau đám đàn em chết hết chỉ còn mình Xích Nhãn Chiến Lang cô đơn đối mặt Sở Mộ.
Sở Mộ hơi mong chờ, hôm qua chiến đấu với Xích Nhãn Chiến Lang rất vất vả mới giết được, hắn không biết hôm nay sẽ ra sau.
Xích Nhãn Chiến Lang bỗng nhảy lên lao vào Sở Mộ, móng vuốt sói sắc bén lóe tia sáng lạnh âm trầm, quỹ tích rõ ràng. Sở Mộ không lùi còn tiến lên, hắn lao ra, kiếm sắt đen nhanh như sao băng xuyên mặt trăng.
Ánh sáng vàng phá không chém tới, đường kiếm tựa phi tiên.
Xích Nhãn Chiến Lang vung vuốt bén, trảo ảnh phá không cào kiếm quang sắc vàng, tiếng va chạm chói tai inh ỏi, hỏa hoa tung tóe. Móng vuốt khác của Xích Nhãn Chiến Lang từ bên cạnh cào rách không khí vài vệt, làm Sở Mộ thấy rát mặt.
Sở Mộ huơ kiếm chém chặt, lại va chạm, hỏa hoa bắn tung, hắn nương sức nhảy lên đâm nhát kiếm.
Kiếm ý và lực lượng kim gia cố cùng bùng nổ, tốc độ kiếm tăng nhanh, lực thấu tụ ở mũi kiếm, một chút mũi nhọn cực kỳ sắc bén tụ ở mũi kiếm như có thể đâm rách cả không gian.
Một tia kiếm sắc bén khiến đôi mắt đỏ ngầu của Xích Nhãn Chiến Lang vụt qua kinh hoàng.
Một kiếm này quá nhanh, không thể né tránh.
Sở Mộ cảm giác kiếm đâm trúng thứ cứng rắn, hắn hơi gồng sức, trong tiếng động trì trệ mũi nhọn tụ ở mũi kiếm đâm rách da cứng xuyên nhanh vào trong.
Người Xích Nhãn Chiến Lang run rẩy, nó gầm rú, giữa trán bị kiếm đâm thủng, mũi kiếm cắm vào xuyên qua sọ não. Lực lượng đáng sợ bộc phát trong cơ thể Xích Nhãn Chiến Lang nổ nát nội tạng của nó.
Chương 1966: Tự sáng tạo kiếm pháp (Hạ)
Sở Mộ rút kiếm ra, thân kiếm ma sát với xương phát ra thanh âm trầm đục, kiếm rút ra làm máu phun ồ ạt theo.
Đôi mắt đỏ ngầu nhanh chóng vụt tắt ánh sáng, Xích Nhãn Chiến Lang rớt xuống đất, co giật mấy cái rồi chết.
Sở Mộ thầm nhủ:
– Không có nhắc nhở, xem ra kiếm này chưa tính là kiếm pháp.
Thông qua lĩnh ngộ kiếm ý, lực lượng kim này nọ Sở Mộ nảy ra một ý tưởng. Có khi nào tự sáng tạo kiếm pháp cũng nhận được điểm thiên tài? Nên Sở Mộ tổng hợp tạo nghệ kiếm pháp, lực lượng của bản thân, trong chiến đấu hắn cố ý dẫn đường lực lượng hỗn hợp lại bộc phát ra tạo thành sức phá hoại lớn hơn bình thường.
Tất nhiên cách làm này khiến sức mạnh bị tiêu hao còn nhiều hơn mọi khi, ít nhất là gấp mấy lần, mấy chục lần.
Đã có cái sườn, chỉ cần tiếp tục cố gắng thì Sở Mộ tin tưởng nhất định có thể sáng tạo ra một chiêu kiếm pháp tăng mạnh thực lực.
Con Xích Nhãn Chiến Lang này cống hiến sáu hư khí nhất phẩm cho Sở Mộ, ngoài ra không có gì khác. Lần này Sở Mộ được mười hai hư khí nhất phẩm, hắn vào Lang cốc mới chỉ qua hai canh giờ đã được ba mươi hư khí nhất phẩm.
Sở Mộ hấp thu hết ba mươi hư khí nhất phẩm, khí lực lại được cường hóa, lực lượng lên một vạn ba ngàn cân, càng mạnh mẽ hơn.
Dùng chiến dưỡng chiến!
Sở Mộ thầm nhủ:
– Hiện tại Xích Nhãn Chiến Lang cũng không chịu nổi ba kiếm của ta, không biết Xích Nhãn Lang Vương có thực lực như thế nào?
Ánh mắt sắc bén nhìn sâu trong Lang cốc, có lẽ nơi đó có Xích Nhãn Lang Vương.
Sở Mộ nhấc chân nhanh chóng vào sâu trong Lang cốc, để lại xác sói đầy đất.
Càng vào sâu trong Lang cốc càng gặp nhiều Xích Nhãn Lang, chúng nó hung hãn không sợ chết lao lên, tất cả thành vong hồn dưới kiếm của Sở Mộ. Hắn lại thu hoạch hai mươi hư khí nhất phẩm, khí lực tăng mạnh, lực lượng đến một vạn năm ngàn cân.
Sở Mộ dự định khiến luyện thể đến cực độ Thiên Thanh Hư Giới rồi mới tăng tu vi luyện khí, sau đó cùng đột phá đến nhị trọng thiên, chắc chắn để đột phá nhị trọng thiên khó khăn hơn nhất trọng thiên.
Sở Mộ gặp con Xích Nhãn Chiến Lang thứ ba.
Xích Nhãn Chiến Lang vừa xuất hiện Sở Mộ liền bước nhanh tới, bước chân siêu nhanh như làn gió thổi qua, kiếm sắt đen giơ lên, kiếm quang chói mắt rồi vụt tắt. Lực thấu mũi kiếm hóa thành luồng sáng vàng xuyên qua hư không chém tới.
Con Xích Nhãn Chiến Lang còn chưa kịp bày ra uy phong, đã bị đâm vào giữa trán, xuyên thủng đầu đâm vào cổ, lực lượng bùng nổ đánh vào người nó, nội tạng vỡ nát.
Xích Nhãn Chiến Lang rung bần bật mềm nhũn ngã xuống đất, giãy dụa co giật mấy cái rồi chết.
Bốn hư khí nhất phẩm dâng lên từ xác của Xích Nhãn Chiến Lang, đây là con đem lại thu hoạch nhỏ nhất trong số Xích Nhãn Chiến Lang bị Sở Mộ giết.
Nhưng bốn hư khí có còn hơn không.
Sở Mộ cuốn lấy hư khí trực tiếp hấp thu, nhanh chóng tiêu hóa, lần thứ hai tăng mạnh lực lượng bốn trăm cân.
Chợt một tiếng sói tru phát ra từ sâu trong Lang cốc như bão tố ầm ầm truyền ra, trùng kích bốn phương tám hướng, thanh thế kinh người ẩn chứa uy thế đáng sợ, như vương giả đứng trên thương sinh. Cả người Sở Mộ nổi da gà.
Sở Mộ ngước nhìn hướng phát ra thanh âm, thầm hưng phấn nói:
– Là Lang Vương!
***truyện ma
– Đó là tiếng hú của Xích Nhãn Lang sao?
– Tuyệt đối không phải Xích Nhãn Lang bình thường, cũng không là Xích Nhãn Lang tinh anh, rất có thể là vua Xích Nhãn Lang!
Bảy người vào Lang cốc sớm hơn Sở Mộ vừa nghe tiếng sói hú thì rùng mình, biến sắc mặt. Giây sau họ nghĩ đến điều gì, lộ vẻ mặt hưng phấn.
Bảy người đều có tu vi nhất trọng thiên, hai người cùng tu khí thể đến nhất trọng thiên.
Bọn họ vô tình phát hiện Lang cốc, đi vào trong, gặp nhiều Xích Nhãn Lang. Bảy người hợp sức săn giết không ngừng kiếm được hư khí, ai nấy đều nhận được ích lợi lớn, thực lực lần lượt tăng mạnh.
Không lâu trước bảy người cùng nhau giết một con Xích Nhãn Chiến Lang, không chỉ có sáu hư khí nhất phẩm còn được một bộ kiếm pháp sơ cấp. Bây giờ nghe tiếng hú hình như của Lang Vương thì mừng như điên, giết Lang Vương sẽ có thu hoạch khủng!
Bảy người lập tức quyết định vào sâu trong Lang cốc tìm con Xích Nhãn Lang Vương rồi giết nó!
Cùng lúc đó Sở Mộ cũng quyết định vào sâu trong Lang cốc tìm Xích Nhãn Lang Vương, nhìn xem thực lực của nó thế nào mới quyết định có săn giết hay không.
Bóng sói lao lên, ánh sáng vàng cắt qua không trung, một kiếm chém đứt eo.
Quay về, kiếm quang vàng đâm thẳng không gian, xuyên qua, thân thể chuyển động giữa không trung, một kiếm tước qua lại chém.
Sở Mộ lại được ba hư khí nhất phẩm, hắn hấp thu, cường hóa, lực lượng được một vạn năm ngàn bảy trăm cân.
Hiện giờ với thực lực của Sở Mộ thì trong và ngoài Lang cốc trừ Xích Nhãn Lang Vương ra không có con Xích Nhãn Lang nào đỡ nổi một kiếm, Xích Nhãn Chiến Lang cũng không được.
Sở Mộ đến chỗ sâu nhất Lang cốc, hắn bất ngờ thấy bảy người cách mình không xa, bảy người kia cũng thấy hắn.
– Không ngờ đơn độc một người vào sâu trong Lang cốc…
Bảy người là thiên tài, người dẫn đầu là đệ tử bí truyền của Đại Thiên kiếm tông xếp hạng tám trên bảng thiên tài tinh hệ, cũng là thủ lĩnh Đại Thiên Môn trong Dạ Minh bộ, tên Diệp Kiền.
Một người bên cạnh hỏi:
– Sư huynh, có muốn cảnh cáo hắn không?
Diệp Kiền nói:
– Đừng, dám một mình xâm nhập Lang cốc thì thực lực chắc chắn không tầm thường, có lẽ là ai đó trong tốp mười, tốt nhất đừng kết thù.
– Nhưng lỡ tiểu tử này quấy rối khi chúng ta đối phó Lang Vương thì sao?
Diệp Kiền trình bày sự thật:
– Vậy thì giết hắn.
Không muốn kết thù oán không có nghĩa là lùi bước.
Suy nghĩ của Sở Mộ là để bảy người này thử thực lực của Xích Nhãn Lang Vương.
***
Chỗ sâu nhất Lang cốc, có con sói to uy phong lẫm lẫm đứng trên một tảng đá màu nâu xám. Con sói to hơn Xích Nhãn Chiến Lang gấp đôi nhưng không mập mạp mà trông càng to lớn mạnh mẽ, trùng kích thị giác mãnh liệt.
Da lông con sói to màu sậm hơn Xích Nhãn Chiến Lang gần như đen, từng sợi lông như cương châm. Miệng sói nhô ra hơn Xích Nhãn Chiến Lang, răng nanh lởm chởm cực kỳ dữ tợn, đôi mắt đỏ ngầu, ánh mắt đỏ bình tĩnh như có ngọn lửa thiêu cháy.
Móng vuốt cực kỳ sắc bén bấu tảng đá to để lại dấu hằn trên tảng đá lấp lóe ánh sáng lạnh.
Uy thế đáng sợ phát ra từ người nó.
Một đám Xích Nhãn Lang tụ tập dưới tảng đá to, mười hai con Xích Nhãn Chiến Lang vòng quanh, có hơn trăm con Xích Nhãn Lang ngay ngắn theo thứ tự như quân độii xếp hàng chờ Lang Vương kiểm duỵêt.
Sở Mộ và bảy người Diệp Kiền từ hai hướng chậm rãi đến gần, khi thấy cảnh này thì hết hồn, da đầu tê dại.
Chương 1967: Lang Vương khủng bố
Không nói con Lang Vương, chỉ tính mười hai con Xích Nhãn Chiến Lang cộng thêm trăm con Xích Nhãn Lang to khỏe là bọn họ không đánh lại rồi. Như Sở Mộ có thể dễ dàng giết Xích Nhãn Chiến Lang, nhưng nếu bị mấy con vây công sẽ rất nguy hiểm. Mười hai con Xích Nhãn Chiến Lang đủ xé xác hắn ra.
Không nói mười hai con Xích Nhãn Chiến Lang, chỉ tính hàng trăm con Xích Nhãn Lang chắc khỏe cũng đủ làm Sở Mộ nếm trái đắng.
Một người hỏi:
– Diệp sư huynh, làm sao bây giờ?
Diệp Kiền trầm ngâm, đầu óc xoay chuyển nhanh.
Một người mắt sáng rực nói:
– Diệp sư huynh, ta có cách này! Hay là… chúng ta trực tiếp khiêu khích con Lang Vương? Lang Vương cao ngạo có lẽ sẽ đấu một trận với chúng ta.
Diệp Kiền nói:
– Có thể thử một lần.
Sói là sinh vật cao ngạo, đặc biệt Lang Vương đã có trí tuệ nhất định nên cách trực tiếp khiêu chiến có thể thực hành, bọn họ không cần đối diện đàn Xích Nhãn Chiến Lang và Xích Nhãn Lang.
Diệp Kiền nói:
– Ta đi khiêu chiến với Xích Nhãn Lang Vương, nếu thành công thì chiến, không được thì đành tạm thời rút đi.
Xích Nhãn Lang Vương đứng lên, đôi mắt như ngọn lửa cháy nhìn Diệp Kiền. Cách xa mấy ngàn thước vẫn khiến Diệp Kiền cảm nhận áp lực lớn đè người.
Ngay sau đó hàng trăm con Xích Nhãn Chiến Lang, Xích Nhãn Lang nhìn Diệp Kiền chằm chằm. Diệp Kiền biến sắc mặt, trán chảy ra mồ hôi lạnh lăn dài xuống.
Diệp Kiền chỉ kiếm vào Xích Nhãn Lang Vương, không nói chuyện, vì nó không nghe hiểu tiếng người. Nhưng chỉ kiếm đã tỏ rõ ý khiêu khích, Xích Nhãn Lang Vương có chút trí tuệ đủ để xem hiểu.
Đôi mắt đỏ rực như lửa cháy lóe tia giễu cợt, nó tru lên như đang ra lệnh. Các con Xích Nhãn Lang, Xích Nhãn Chiến Lang rục rịch đều yên lặng lại.
Tứ chi chùng xuống nhảy lên, Xích Nhãn Lang Vương bay lên cao đáp xuống cách mấy chục thước một cái rầm, rồi nó lao nhanh tựa tia chớp đen nhanh chóng áp sát Diệp Kiền.
Sở Mộ giật mình kêu lên:
– Tốc độ quá mau!
Không lâu sau Xích Nhãn Lang Vương lại nhảy người lên, Diệp Kiền cảm giác bóng đen vụt qua trước mắt, ba tia sáng lạnh xé rách không trung làm gã cảm giác như thân thể mình bị xé rách, đau đớn ập vào người.
Diệp Kiền hét lớn phồng thêm can đảm:
– Giết!
Diệp Kiền chém mạnh một kiếm, ánh sáng đỏ lấp lóe gia cố lực lượng hỏa.
Sáu người khác cùng rút kiếm gia ốc các lực lượng như kiếm ý, dốc hết sức bộc phát chém ra.
Móng vuốt sói chém qua, tia sáng lạnh xẹt nhanh. Trong tiếng va chạm chói ti mấy thanh kiếm bị hất bay, móng vuốt khác cào qua, cái miệng lòi răng nanh há to táp mạnh.
Vừa xuất kích Xích Nhãn Lang Vương đã đánh phá bảy người vây công rồi đáp xuống tảng đá to, thân hình cao lớn vạm vỡ đáng sợ. Bảy người động tác nhanh nhẹn phản kích.
Bảy người Diệp Kiền lại bao vây Xích Nhãn Lang Vương, công kích từ mỗi góc độ, từng đường kiếm dốc hết sức chém ra.
Sau mấy lần va chạm, thanh kiếm sắt đen bị móng vuốt bén của Xích Nhãn Lang Vương cắt đứt, nó thò đầu tới trước há mồm táp, cắn chết Kiếm Giả thiên tài bị gãy kiếm.
Hai thanh kiếm thừa dịp chém vào người Xích Nhãn Lang Vương, nhưng có tiếng kim loại va chạm, hỏa hoa nho nhỏ bắn tung. Là thân kiếm và bộ lông đen như cương châm trên người Xích Nhãn Lang Vương ma sát sinh ra hỏa hoa.
Chỉ rụng mấy cọng lông đen, không thể gây ra tổn thương thực chất cho Xích Nhãn Lang Vương.
Lại một móng vuốt, trong ánh sáng lạnh giọt máu phun ra, lại có một người bị giết chết.
Nhập cảnh cực hạn đâm ra nhát kiếm trời long đất lở, lực lượng vạn quân, dù là một khối tinh cương cũng sẽ bị đâm thủng. Ánh sáng lạnh chợt lóe, móng vuốt sói chặn mũi kiếm, lực lượng mạnh mẽ đối kháng làm thân kiếm sắt đen gấp khúc gần như đứt đoạn.
Hít sâu hai cái, lực lượng bộc phát, chở nhảy người lên, thân kiếm băng thẳng. Xích Nhãn Lang Vương lù lù bất động, Diệp Kiền thụt lùi vài bước. Bốn thanh kiếm từ bốn hướng đâm thẳng tới, khí thế tứ giăng, kiếm quang nổ tung sắc bén chém giết.
Bốn luồng kiếm quang cùng chém lên thân thể chắc khỏe của Xích Nhãn Lang Vương, mơ hồ có tiếng kim loại vang, nó chỉ bị rộng dúm lông chứ không bị thương. Xích Nhãn Lang Vương đứng thẳng dậy há mồm máu, sóng âm sắc bén cuồng bạo như gió to ập đến, bão tố thổi mọi người choáng váng.
Hai móng vuốt vô cùng sắc bén liên tục vung nhanh hai bên. Tia sáng xanh vụt qua, tiếng leng keng không ngớt, bốn thanh kiếm sắt đen đều đứt gãy.
Diệp Kiền biến sắc mặt vội hét to:
– Chạy mau!
Xích Nhãn Lang Vương này quá đáng sợ, không cách nào đối kháng, tiếp tục chiến đấu thì mọi người đều sẽ bị giết, rớt một trọng thiên thì tổn thất lớn lao.
Diệp Kiền chém đường kiếm như lửa nóng cháy, nương sức va chạm tách ra. Bốn người khác cũng thụt lùi, ném mạnh kiếm gãy như ám khí vào Xích Nhãn Lang Vương rồi xoay người chạy vắt giò lên cổ.
Xích Nhãn Lang Vương gầm rống. Sao nó có thể cho bọn họ chạy trốn? Xích Nhãn Lang Vương nhảy lên như gió lao mạnh xuống, một người bị xé rách lưng, nó chuyển sang táp người khác.
Xích Nhãn Lang Vương đáng sợ không ai cản nổi, từng người bị nó giết. Chính Diệp Kiền cũng không trốn thoát, gã hơi chống cự giằng co một lúc rồi kiếm sắt đen cũng bị Xích Nhãn Lang Vương bẻ gãy.
Mất kiếm sắt đen khiến thực lực của Diệp Kiền giảm một nửa, tốc độ thì không bằng Xích Nhãn Lang Vương nên càng không đánh lại.
Đến đây thì Diệp Kiền dẫn tiểu đội bảy người đều bị giết, chết dưới vuốt bén của Xích Nhãn Lang Vương.
Thắng cuộc chiến rồi Xích Nhãn Lang Vương ngửa đầu hú dài, tiếng hú kinh người, uy thế hùng hồn phát ra từ thân thể to khỏe cuồn cuộn tràn ra, cực kỳ mạnh mẽ.
Như đáp lại Xích Nhãn Lang Vương, các Xích Nhãn Lang ngửa đầu rống nối tiếp nhau, Sở Mộ núp sau tảng đá to lạnh lẽo chân tay.
Đôi mắt như lửa cháy quét qua, ánh mắt Xích Nhãn Lang Vương cực kỳ sắc bén như đang tìm xem còn sinh vật kỳ lạ đi bằng hai chân nào khác không. Xích Nhãn Lang Vương không thấy ai nữa, nó nhảy người lên trở lại đàn sói, lại nhảy một cái lên tảng đá ban đầu.
Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm, còn đang ngạc nhiên vì thực lực mạnh mẽ của Xích Nhãn Lang Vương.
– Chắc Xích Nhãn Lang Vương chưa bày ra hết sức mạnh.
Sở Mộ nhớ lại chiến đấu giữa Xích Nhãn Lang Vương và bảy Kiếm Giả. Bảy Kiếm Giả thực lực không yếu, đặc biệt là thủ lĩnh khá lợi hại. Nhưng bảy người hợp tác vẫn bị Xích Nhãn Lang Vương giết chết, Sở Mộ cảm thấy nó chưa phô bày hết sức mạnh.
Sở Mộ thay thế vai, giả thiết nếu hắn đối diện Xích Nhãn Lang Vương, nếu hắn dốc hết sức chiến đấu thì ra sao? Kết quả là hắn sẽ bị Xích Nhãn Lang Vương giết, bị xé xác.
Sở Mộ thầm nhủ:
– Với lực lượng cùng tu khí thể, cách vận dụng lực lượng, bùng nổ tốc độ, năng lực phản ứng mỗi mặt của ta chắc đủ để dây dưa với Xích Nhãn Lang Vương.