Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 392 :Chương 1958: Thứ hạng giảm thấp
❮ sautiếp ❯Chương 1958: Thứ hạng giảm thấp
Móng vuốt sói sắc bén, răng nanh âm lạnh, mùi tanh hôi ập vào mặt.
Sở Mộ nheo mắt bắn ra tia sáng như kiếm, tay cầm kiếm sắt đen như cầu vồng đâm ra.
Tiếng gió rít sắc nhọn, kiếm quang sắc bén không gì sánh bằng đâm vào cái mồm há to của Xích Nhãn Lang xuyên qua cổ.
Sở Mộ giết ba con Xích Nhãn Lang được ba hư khí, hắn nhanh chóng hấp thu hai cái, dòng khí nóng từ trong người dâng lên, thân thể nhanh chóng được cường hóa, các mặt không ngừng tăng lên. Rất nhanh lực lượng đến chín ngàn cân, vẫn đang tăng lên, càng mạnh hơn.
Chín ngàn chín trăm chín mươi chín cân.
Đến đây thì dòng khí nóng tiêu hao hết, không thể tăng thêm một chút nào.
May mắn trong quyển sách giá trị hai mươi hư khí nhất phẩm có ghi chép, khiến Sở Mộ biết đây là tình huống bình thường. Đây là bình cảnh, có hai cách đột phá bình cảnh.
Thứ nhất: Tu luyện công pháp.
Thứ hai: Lại hấp thu mười hư khí nhất phẩm, trực tiếp dùng lực lượng mạnh mẽ cưỡng ép phá mở bình cảnh.
Ở bên ngoài rất dễ bị hư thú công kích, không có hoàn cảnh tu luyện công pháp. Sở Mộ cũng không có mười hư khí nhất phẩm, hắn chỉ có một cái, nên trước mắt chưa thể đột phá bình cảnh để đến Luyện Thể nhất trọng thiên.
Mới rồi đầu óc Sở Mộ khác lạ liên quan đến bảng thiên tài tinh hệ.
***
Trong Dạ Minh kiếm tông, nhiều người nhìn chằm chằm danh sách màu xanh trên trời, hét to:
– Ta nói mà, hạng nhất Dạ Minh tinh hệ phải là của đệ tử Dạ Minh kiếm tông chúng ta, hoặc là Chu Thiên Đồng sư huynh hoặc là Trần Cương sư huynh.
– Chu Thiên Đồng sư huynh đệ nhất, Trần Cương sư huynh đệ nhị, ha, Sở Mộ đệ tử Ngũ Hành kiếm tông đó đang không ngừng rơi xuống, rất có thể sẽ rơi ra ngoài hạng mười.
– Sự thực chứng minh hạng nhất của hắn chỉ là tạm thời, ăn may.
– Đúng đúng, đệ tử Ngũ Hành kiếm tông làm sao so với đệ tử Dạ Minh kiếm tông chúng ta được.
***
– Có chuyện gì? Sao tên của Sở sư huynh rớt xuống mãi?
– Nguy rồi, thứ hạng của Sở sư huynh rớt xuống hạng thứ mười.
– Điểm thiên tài mười hạng đầu từ một ngàn tăng lên hai ngàn, chuyện gì vậy?
– Lần này mười hạng đầu không có đệ tử kiếm tông nào.
Có người nói mát:
– Ta sớm biết sẽ như vậy, Sở Mộ vốn không đáng tin.
– Vào phút then chốt thì không đáng tin.
Trong hư không vang lên thanh âm gọi thẳng tên phó tông chủ Bạch Khung:
– Bạch Khung, ta cứ nghĩ Ngũ Hành kiếm tông các ngươi lần này ra đệ tử ghê gớm gì, không ngờ chỉ như sao băng. Xem ra Chu Thiên Đồng, Trần Cương của Dạ Minh kiếm tông chúng ta mới là thiên tài thật sự.
Là Hướng Dạ phó tông chủ Dạ Minh kiếm tông, ngữ điệu tiếc nuối vừa đắc ý.
Bạch Khung lạnh nhạt nói:
– Không đến cuối cùng không ai biết kết quả.
Bạch Khung rất bình tĩnh vì gã biết thân phận thật sự của Sở Mộ là Thần Tử. Thiên tư của Thần Tử là điều không thể nghi ngờ, nên Bạch Khung tin tưởng Sở Mộ bị rớt thứ hạng chỉ là tạm thời, cũng tin hắn sẽ lại đuổi kịp và vượt qua từng người, giành lại hạng nhất.
Hướng Dạ cười phá lên, sang sảng không dứt bên tai:
– Vậy ta sẽ mỏi mắt mong chờ!
Sở Mộ kinh ngạc nói:
– Không ngờ rớt ra mười hạng đầu.
Sở Mộ rất kinh ngạc vì mười hạng đầu có điểm thiên tài từ một ngàn lên đến hai ngàn.
Sở Mộ đoán những người đó tăng tu vi lên nhất trọng thiên.
Sở Mộ đoán đúng, đám người Chu Thiên Đồng, Trần Cương tu vi đã đến nhất trọng thiên. Vì bọn họ là cả đội săn giết, kiếm được hư khí đa số thuộc về nhóm Chu Thiên Đồng, Trần Cương. Sở Mộ hành động đơn lẻ nên hiệu suất không bằng bọn họ.
Khâu Minh Lỗi cười khẩy nói:
– Hừ! Không chỉ không giữ được hạng nhất còn rớt ra mười hạng đầu, rất nhanh ta sẽ vượt qua ngươi!
Mấy đệ tử bí truyền Ngũ Hành kiếm tông bất mãn:
– Thứ hạng của Sở sư huynh rớt ra mười hạng đầu, thế này…
– Ta biết ngay hắn không đáng tin cậy, không giữ được thứ hạng còn hại chúng ta bị người giết!
Mắt Lâm Dịch lóe tia sáng trí tuệ:
– Được rồi, ta nghĩ lý do thật sự việc các ngươi bị giết là có người muốn đối phó với Sở sư đệ, xuống tay với chúng ta vì để chúng ta nội đấu cùng Sở sư đệ.
Lâm Dịch là một thiên tài, chưa đến một trăm tuổi tu vi đã là đỉnh Niết Bàn nhị trọng thiên. Trong các thiên tài Ngũ Hành kiếm tông vào Thiên Thanh Hư Giới thì Lâm Dịch là một trong nhóm tu vi cao sâu nhất, hiện là thủ lĩnh của Ngũ Hành môn, rất có uy vọng.
Giam Phàm nói:
– Lâm sư huynh nói đúng, vì vậy chúng ta càng nên đoàn kết một lòng!
Giang Phàm cũng chưa đến trăm tuổi, trước khi vào Thiên Thanh Hư Giới thì tu vi là Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, có địa vị cao trong Ngũ Hành môn.
Lâm Dịch và Giang Phàm đã lên tiếng thì đám người bất mãn Sở Mộ không nói gì thêm, nhưng đáy mắt lóe tia không cho là đúng.
Tuy cùng là đệ tử kiếm tông nhưng khó tránh khỏi sẽ có xích mích, những người này toàn là lúc trước chiêu lãm Sở Mộ nhưng bị từ chối, hơi khó chịu với hắn.
Lâm Hải Triều lạnh nhạt nói:
– Đừng ký thác hy vọng vào người khác, dựa vào bản thân mới là chân thật. Không muốn bị giết, không muốn mất mặt thì liều mạng tăng thực lực của mình đi.
Vẻ mặt Lâm Hải Triều hờ hững, về thiên phú thì đứng sau Lâm Dịch, lúc trước tu vi là Niết Bàn nhị trọng thiên hậu kỳ.
– Lo săn giết nhiều hư thú vào.
***
Thứ bậc giảm thấp rớt ra mười hạng đầu, xuống hạng mười một không làm Sở Mộ chán nản, vì khi xếp hạng nhất hắn không hề kích động, hắn đối xử tất cả với tâm trạng bình thường.
Sở Mộ hiểu rằng không ai có thể vĩnh viễn suôn sẻ tiến bước, có lên có xuống là chuyện thường, bình thản chấp nhận và cố gắng tiến bộ.
Sở Mộ hấp thu một hư khí trong tay, nhưng luyện thể đã đến bình cảnh không thể cường hóa nữa. Sở Mộ vận chuyển sơ cấp luyện khí quyết hấp thu dòng khí nóng hình thành từ hư khí. Không lâu sau dòng khí biến mất, Sở Mộ cảm giác trong kinh mạch có luồng nội khi đang chậm rãi chuyển động.
Sở Mộ có thể điều khiển nội khí này để tăng mạnh lực lượng, tốc độ cho bản thân, luyện hóa một hư khí về mặt luyện khí tương đương với luyện thể có được lực lượng hai ngàn cân, còn có thể phối hợp với luyện thể.
Tuy song tu luyện khí, luyện thể tiêu hao càng nhiều tài nguyên và thời gian nhưng hiệu quả rất tốt. Ví dụ Sở Mộ bây giờ vận chuyển một nội khí tăng phúc thì lực lượng trực tiếp có thể đột phá ngàn cân.
Sở Mộ quyết định tiếp theo săn giết được hư khí phải dùng vào việc nâng cao tu vi luyện khí, khi nào luyện khí đến bình cảnh rồi tích lũy đủ hư khí, quay về phòng nhỏ của mình trong Dạ Minh bộ yên tĩnh đột phá.
Chương 1959: Tinh tiến kiếm pháp (Thượng)
Càng vào sâu trong hoang dã thì người rải rác, hư thú đông đúc hơn.
Bất giác Sở Mộ đến trước một sơn cốc.
Bên cạnh sơn cốc có tấm bia đá xiêu vẹo, dây leo quấn quanh bia đá trông thật cổ xưa.
Sở Mộ dùng kiếm sắt khều dây leo ra, trên tấm bia có hai chữ: Lang cốc.
Sở Mộ thì thào:
– Lang cốc…
Sở Mộ đi hướng lối vào sơn cốc nhỏ hẹp, mới vào trong đã thấy các con Xích Nhãn Lang. Hơi thở người sống hấp dẫn đàn Xích Nhãn Lang quay đầu nhìn, đôi mắt đỏ ngầu khát máu, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp như sấm rền.
Nơi này tràn ngập hơi thở hung thần, Sở Mộ phát hiện thể hình đám Xích Nhãn Lang trong này to hơn Xích Nhãn Lang ngoài sơn cốc, thoạt trông càng mạnh mẽ hơn. Rất nhanh Sở Mộ biết đó không phải hình như mà thật sự là vậy.
Đến nay kiếm của Sở Mộ đã giết rất nhiều Xích Nhãn Lang, hắn khá quen thuộc với loài thú này. Đàn Xích Nhãn Lang gầm rú chạy rầm rập tới, động tác nhanh nhẹn, tốc độ siêu mau, nhanh hơn Xích Nhãn Lang ngoài sơn cốc một bậc.
Lang cốc càng thích hợp cho Xích Nhãn Lang ở hơn, các con thú lực lượng hay tốc độ, sức bật đều hơn hẳn Xích Nhãn Lang ngoài sơn cốc ít nhất mười phần trăm.
Sở Mộ liếc mắt ra, đã nhìn thấu tuyên đường, quỹ tích, biên độ của tám con Xích Nhãn Lang lao nhanh tới:
– Đến hay lắm!
Đầu óc Sở Mộ vận chuyển nhanh, tư duy mở ra hết sức tìm điểm yếu của tám con Xích Nhãn Lang.
Hai chân Sở Mộ đạp mạnh xuống đất, cát bụi bay lên, hắn lao nhanh tới trước như tên bắn. Sở Mộ vung kiếm sắt đen, thân kiếm chấn động tần suất cao, tốc độ kiếm tăng nhanh, kiếm quang như sấm sét xẹt qua bầu trời, như sao băng rơi, khí thế sắc bén rạch không khí.
Giết!
Cảm giác hơi trì trệ, lưỡi kiếm cắt cổ một con Xích Nhãn Lang, máu phun như suối. Sở Mộ vội né sang bên và huơ kiếm ngăn lại.
Lực lượng mạnh mẽ đập vào thân kiếm, may mắn thân kiếm sắt đen đủ cứng không thì đã bị chém nứt. Sở Mộ mượn sức lùi nhanh ra sau, chỉ mành treo chuông né qua hai móng vuốt sói và một cú táp. Sở Mộ lại vung kiếm ra quất mạnh, thân kiếm rung lên như cây roi quất trúng đầu một con Xích Nhãn Lang, sức mạnh to lớn hất bay con Xích Nhãn Lang đó.
Một móng vuốt sói từ bên cạnh đột nhiên đánh lén, Sở Mộ vội xoay cổ tay giơ kiếm chặn lại thịt mềm ngay giữa móng vuốt sói, tay gồng sức đẩy ra, kiếm thuận thế chém xuống.
Mũi kiếm, kiếm phong, mũi kiếm, thân kiếm, vòng kiếm, đầu chuôi kiếm, mỗi vị trí cấu thành một thanh kiếm đều bị Sở Mộ vận dụng kỹ càng vừa đúng.
Một phần ký ức của Sở Mộ chưa bị phong ấn, hắn cảm giác mình bây giờ hiểu biết về kiếm càng sâu sắc hơn.
Điều này giúp Sở Mộ lúc chiến đấu càng thêm linh hoạt, cũng sắc bén hơn.
Sở Mộ cực kỳ thích loại cảm giác này.
Sở Mộ lao vào trong sáu con Xích Nhãn Lang, hắn rơi vào vòng vây, chỉ dùng kiếm đối kháng, né tránh, đón đỡ, phản kích, chém giết như điên.
Năm con Xích Nhãn Lang càng mạnh mang đến áp lực rất lớn, Sở Mộ phải tập trung tinh thần cao độ, phát huy tạo nghệ kiếm thuật, kiếm pháp trăm phần trăm, giải phóng hoàn toàn sự hiểu biết về kiếm, đào móc từng tấc uy lực của thanh kiếm trong tay.
Mấy chục giây sau, sáu con Xích Nhãn Lang đều bị Sở Mộ giết, nhưng hắn cũng bị thương, lưng và cánh tay trái bị cào ra một vết thương, máu tuôn ồ ạt sâu thấy xương, từng đợt đau nhức nhuộm đỏ áo gai vải thô.
Sở Mộ được tám hư khí nhất phẩm, hắn lùi đến cửa cốc rồi nhanh chóng hấp thu chúng. Hai hư khí chữa lành hai vết thương, sáu hư khí bị Sở Mộ hấp thu chuyển hóa thành nội khí, trình độ lên đến lực lượng tám ngàn cân.
Nội khí tăng lên khiến tốc độ tư duy của Sở Mộ càng tiến bộ, lục cảm mạnh hơn chút.
Thực lực càng thêm cường đại, Sở Mộ cất bước đi vào Lang cốc.
Lang cốc không nhỏ, cây cối thấp bé, đá vụn tán loạn, có dòng suối trong vắt. Sở Mộ đến bên suối trong, tháo ấm nước, lương khô xuống ngồi ăn. Uống hết nước trong bình rồi Sở Mộ hứng bình nước suối mới.
Lúc này lại có người đột phá đến kiếm pháp được một ngàn điểm thiên tài, vượt qua Sở Mộ, thứ bậc của hắn lại rớt xuống hạng mười lăm. Sở Mộ bị tụt hạng gây nhiều tranh luận.
Sở Mộ nghỉ ngơi một lúc rồi tiếp tục đi tới, tìm Xích Nhãn Lang săn giết.
Không lâu sau Sở Mộ đi ngang qua một tảng đá to, bỗng cảm giác nguy hiểm mãnh liệt lan tràn toàn thân, lông tơ dựng đứng. Kình phong cực kỳ sắc bén vụt qua bầu trời.
Sở Mộ phản xạ vung kiếm lên trên, đường kiếm này có nội khí phụ trợ khiến lực chém bộc phát càng mạnh mẽ, kiếm quang như trời long đất lở, chân hắn lùi nhanh về sau.
Sức mạnh to lớn va chạm, hỏa hoa tung tóe. Sở Mộ cảm giác cổ tay hơi đau, cơ thể mất kiểm soát thụt lùi, khi hắn nhanh chóng điều chỉnh lại mới đứng vững thì cảm giác nguy hiểm mãnh liệt ập đến, kình phong đáng sợ tàn phá. Một vệt sáng lạnh lướt nhanh trước mắt khiến Sở Mộ cảm giác mình bị xé rách, thấy đau đớn.
Sở Mộ kinh sợ nhưng không hoảng loạn, hắn vội nhấc chân nhanh chóng lùi sang bên cạnh, vung kiếm sắt đen lên, thân kiếm thẳng băng, kiếm ý gia cố kích phát lực lượng chấn động chém vào vệt sáng lạnh.
Ánh sáng lạnh tốc độ siêu nhanh, tốc độ kiếm của Sở Mộ cũng cực nhanh. Lại va chạm, hỏa hoa tứ tung, tiếng rít đâm rách màng tai, sức mạnh to lớn suýt làm kiếm bay khỏi tay Sở Mộ, hắn siết chặt kiếm, cổ tay đau nhức.
Với độ mạnh khí lực hiện tại của Sở Mộ bị chấn động đến cổ tay đau nhức chứng tỏ xung lực kia mạnh mẽ cỡ nào.
Sở Mộ né tránh, thụt lùi, phản kích cực kỳ nguy hiểm. Sở Mộ dựa lưng vào tảng đá to rốt cuộc thấy nguồn gốc nguy hiểm, là một con Xích Nhãn Lang, một con Xích Nhãn Lang không tầm thường.
Con Xích Nhãn Lang này to hơn gấp đôi mấy con vừa bị giết, màu lông càng sậm, mơ hồ thấy đường nét cơ bắp tràn đầy sức bậc.
Răng nhanh và móng vuốt của nó sắc bén kinh người, từng móng vuốt ập đến, Sở Mộ vội cúi người lao tới trước, kiếm sắt đen thuận thế cắt qua eo Xích Nhãn Lang, cảm giác rất là trì trệ.
Tảng đá yếu ớt như đậu hủ bị móng vuốt Xích Nhãn Lang cào ra vệt sâu hoắm.
Sở Mộ xuất hiện sau lưng Xích Nhãn Lang, mắt nóng cháy nhìn nó:
– Xích Nhãn Lang tinh anh!
Cao lớn chắc khỏe hơn Xích Nhãn Lang bình thường, lực lượng mạnh hơn, tốc độ càng nhanh, phản ứng mau lẹ, móng vuốt càng sắc bén, da lông càng cứng. Sở Mộ phát hiện phát nội khí tăng phúc lực lượng cộng thêm kiếm ý gia cố chém nhát kiếm chỉ để lại vết trầy nhợt nhạt bên người Xích Nhãn Lang tinh anh, có tơ máu chảy ra.
Chương 1960: Tinh tiến kiếm pháp (Hạ)
Xích Nhãn Lang tinh anh nhanh chóng xoay người đối diện, mắt đỏ hung tàn, chùng người xuống rồi bật lên, vươn móng vuốt cào cổ Sở Mộ. Kình phong đáng sợ sắc nhọn, móng vuốt để lại mấy vệt tàn ảnh trong không khí.
Kiếm quang chợt lóe chém vào rìa móng vuốt rồi gồng sức chặt xuống đầu Xích Nhãn Lang tinh anh.
Khi sắp chém trúng nó Sở Mộ xoay cổ tay, mũi kiếm biến thành thân kiếm đập mạnh xuống đầu Xích Nhãn Lang tinh anh, lực lượng chấn động bùng nổ. Phản lực làm Sở Mộ bay ngược đi, Xích Nhãn Lang tinh anh cũng bị đẩy lùi. Xích Nhãn Lang đáp xuống đất, tứ chi hạ xuống rồi lại bật lên lao tới.
Lực lượng, tốc độ, sức bật, tốc độ phản ứng và lớp lông cứng của Xích Nhãn Lang tinh anh mạnh hơn Xích Nhãn Lang bình thường nhiều, kỹ xảo đánh nhau càng cao.
Kình địch, kình địch đáng sợ. Nếu không có nội khí thì Sở Mộ không thể đánh lại con Xích Nhãn Lang tinh anh này, vì dù có kiếm pháp cực kỳ tinh tế nếu không có khí lực đầy đủ hỗ trợ thì không cách nào phát huy ra.
Hiện tại khuyết điểm lớn nhất là kiếm, dù có kiếm ý gia cố nhưng kích phát lực lượng chấn động không thể một kiếm chém rách da lông Xích Nhãn Lang tinh anh, chỉ có thể gây ra tổn thương nhỏ bé. Nếu có thanh kiếm tốt hơn, sắc bén hơn mới có thể tổn thương Xích Nhãn Lang tinh anh càng lớn, thậm chí một kiếm giết chết.
Gặp cường địch nhưng Sở Mộ không chùn bước ngược lại cảm thấy hưng phấn, máu nóng sục sôi làm toàn thân hắn tràn ngập sức mạnh.
Sở Mộ vung tay, trong tiếng kiếm ngân hắn chủ động tấn công.
Lực lượng của Xích Nhãn Lang tinh anh càng mạnh, tốc độ càng nhanh, tốc độ phản ứng và sức bật càng mạnh, năng lực chiến đấu tinh tế hơn. Nhưng cũng có giới hạn, Sở Mộ nhanh chóng thích ứng cách chiến đấu của Xích Nhãn Lang tinh anh, hắn tìm ra sơ hở rồi phản kích mãnh liệt.
Mỗi một kiếm đều chém trúng Xích Nhãn Lang tinh anh để lại vết thương nhẹ, không ngừng làm vết thương sâu hơn.
Xích Nhãn Lang tinh anh bị thươpng càng đáng sợ, nó tru lên, mấy con Xích Nhãn Lang từ phương xa chạy nhanh tới tham gia vào chiến đấu, vây công Sở Mộ.
Sở Mộ không lùi mà còn nghênh hướng đám Xích Nhãn Lang, rút kiếm chém giết.truyện Linh Dị
Bây giờ Xích Nhãn Lang bình thường miễn không phải sáu, bảy con cùng lên thì chúng nó không chịu nổi một kiếm của Sở Mộ. Hắn giết Xích Nhãn Lang xong hư khí toát ra, hắn vừa né công kích của Sở Mộ vừa chộp lấy hư khí, hấp thu nó. Sở Mộ vừa né tránh vừa phục hồi thể lực, luyện hóa thành nội khí.
Không lâu sau luyện khí của Sở Mộ cũng đến bình cảnh như luyện thể. Có nội khí gia cố tuy lực lượng không tăng kiểu một cộng một bằng hai nhưng cũng khiến lực lượng hiện tại của Sở Mộ đến một vạn năm ngàn cân, về mặt lực lượng đã tiến thêm một bước thu nhỏ chênh lệch với Xích Nhãn Lang tinh anh.
Lực lượng càng mạnh thì công kích càng mạnh mẽ, tổn thương Xích Nhãn Lang tinh anh càng rõ rệt.
Càng chiến đấu càng quen tay, Sở Mộ ung dung ứng đối, dùng sức nhỏ gây ra thương tổn lớn.
Đá xung quanh bị công kích của Xích Nhãn Lang tinh anh đập nát, trông tan hoang như phế tích.
Thể lực của Xích Nhãn Lang tinh anh siêu kinh người, nó không ngừng tấn công, không có dấu hiệu kiệt sức. Nhưng Sở Mộ biết Xích Nhãn Lang tinh anh bị thương không nhẹ đang bùng nổ đợt cuối, chỉ cần hắn kiên trì thêm một lúc sẽ là thời cơ xoay chuyển chiến cuộc. Khi đó Xích Nhãn Lang tinh anh là thịt nằm trên thớt, có lẽ hư khí của nó càng tuyệt hơn.
Kiếm quang như sao băng vụt qua bầu trời, sao bay cắt mây, từ vết thương trên người Xích Nhãn Lang tinh anh đâm thủng ba tấc. Kiếm ý nổ tung, lực lượng chấn động bùng nổ, nghiền nát, mở rộng vết thương, máu phun tung tóe.
Sở Mộ thu kiếm về rồi lại đâm ra như rắn ra khỏi hang, đâm vào cùng một miệng vết thương, sâu sáu tấc.
Một tiếng rền rĩ, Xích Nhãn Lang tinh anh giãy dụa tắt thở.
Từng luồng hư khí bốc lên từ xác Xích Nhãn Lang tinh anh, trong đó còn có một đoàn sáng yếu ớt.
Có năm hư khí nhất phẩm, cộng thêm một đoàn sáng nhỏ màu bạc cỡ trứng chim cút.
Sở Mộ chộp năm hư khí nhất phẩm, hấp thu một cái hóa thành khí nóng chuyển động trong người, nhanh chóng phục hồi thể lực bị tiêu hao. Bốn hư khí khác thì Sở Mộ quấn quanh ngón tay trái.
Sở Mộ chộp đoàn sáng màu bạc nhạt dán vào trán, đoàn sáng bạc mông lung chui vào trán hắn, các tin tức nổi lên. Một thân hình xuất hiện trong đầu Sở Mộ, cầm kiếm múa.
Lát sau Sở Mộ đã nhận hết đoạn tin tức này, người múa kiếm cũng biến mất, tất cả đã in dấu trong não của hắn.
Sở Mộ thầm nghĩ:
– Thì ra là kiếm pháp sơ cấp, bớt được trăm hư khí nhất phẩm rồi.
Sở Mộ không ngờ mình may mắn như thế, giết một con Xích Nhãn Lang tinh anh chẳng những được năm hư khí nhất phẩm còn có kiếm pháp sơ cấp.
Bên chưởng quầy tiệm sách có công pháp tu luyện, cũng có kiếm pháp, bộ pháp, thân pháp nhưng chỉ ba đẳng cấp là sơ, trung, cao cấp, giá thống nhất. Sơ cấp là một trăm hư khí nhất phẩm, trung cấp là một ngàn hư khí nhị phẩm, cao cấp là một vạn hư khí tam phẩm.
Sở Mộ đứng yên tại chỗ cẩn thận lĩnh ngộ một phen, hắn vung kiếm bắt chước thân hình xuất hiện trong đầu, tu luyện kiếm pháp sơ cấp.
Kiếm pháp sơ cấp là thăng hoa từ kiếm pháp cơ bản, có thể nói là kiếm pháp cơ bản sau khi được cường hóa, sơ cấp toàn diện hơn chút, đào móc thêm uy năng của kiếm.
So với tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ thì kiếm pháp sơ cấp không đáng gì, nhưng cường hóa và thăng cấp một số điểm vận dụng kiếm pháp cơ bản, khiến kiếm của hắn càng sắc bén hơn.
Kiếm quang lấp lánh, sắc bén tuyệt luân. Tu luyện kiếm pháp sơ cấp xong mỗi đường kiếm của Sở Mộ thật đúng chỗ như đã qua tôi luyện nhiều lần.
Sở Mộ luyện kiếm pháp xong thì thể lực cũng hoàn toàn khỏe lại, nhưng nội khí bị tiêu hao nhiều, không còn lại bao nhiêu. Sở Mộ không định dùng bốn hư khí quấn trên ngón tay để phục hồi nội khí. Sở Mộ bây giờ vẫn có thực lực không tầm thường, miễn không phải Xích Nhãn Lang tinh anh hoặc hư thú càng mạnh hơn thì hắn có thể thoải mái ứng đối.
Hư khí, Sở Mộ cần càng nhiều hư khí!
Lang cốc là hang ổ của Xích Nhãn Lang, có rất nhiều Xích Nhãn Lang sinh sống, đó là tộc quần. Không lâu sau Sở Mộ lại gặp mấy con Xích Nhãn Lang, hắn rút kiếm ra chém giết, lại được vài hư khí nhất phẩm.
Xích Nhãn Lang trong Lang cốc tuy nhiều nhưng ít có Xích Nhãn Lang tinh anh, Sở Mộ giết mười mấy con nhưng chưa gặp Xích Nhãn Lang tinh anh thứ hai, làm hắn hơi tiếc nuối.
Sở Mộ nhìn sắc trời, mặt trời đã lặn sau núi, ánh chiều tà chiếu sáng nửa bầu trời một mảnh đỏ hoe như ngọn lửa rực cháy.
Chương 1961: Dương Hiên
Sở Mộ thầm nhủ:
– Phải quay về.
Lang cốc cách Dạ Minh bộ hơi xa, Sở Mộ phải ra khỏi Lang cốc ngay rồi chạy thật nhanh mới kịp trở về Dạ Minh bộ trước buổi tối.
Sở Mộ không biết hoang dã buổi tối nguy hiểm gấp mười lần là như thế nào nhưng hắn không phải hạng người ngông cuồng, thực lực lúc này còn ở tầng chót nhất. Sở Mộ xoay người chạy nhanh ra cửa lang cốc, dọc đường đi suôn sẻ không gặp Xích Nhãn Lang nữa.
Trên năm ngón tay trái của Sở Mộ quấn hai mươi ba hư khí nhất phẩm, nếu hắn muốn thì hoàn toàn có thể dựa vào hai mươi ba hư khí nhất phẩm trùng kích nhất trọng thiên, dù là luyện khí hay luyện thể nhất trọng thiên đều trong tầm tay.
Nhưng Sở Mộ ngẫm nghĩ rồi dứt khoát từ bỏ quyết định này, lúc này luyện khí và luyện thể đều đến cực độ, đã gặp bình cảnh nhưng miễn hắn bỏ ra chút thời gian chăm chỉ tu luyện thì trăm phần trăm có thể song song đột phá.
Sở Mộ lao ra Lang cốc vẫn chạy nhanh khỏi hoang dã, nhiều thiên tài từ các nơi ùa về Dạ Minh bộ.
Mặt trời chưa lặn hẳn, đa số thiên tài đã quay về Dạ Minh bộ. Sở Mộ đến gần Dạ Minh bộ nhưng bỗng gặp một con Xích Nhãn Lang.
Một con Xích Nhãn Lang bình thường, thể hình hơi to, đôi mắt đỏ ngầu như ngọn lửa máu rực cháy, lực lượng mạnh hơn, tốc độ càng nhanh, thực lực tăng mạnh ít nhất gấp đôi.
Né tránh, chém giết.
Sở Mộ lại được một hư khí nhất phẩm.
Sở Mộ nhanh chóng chạy đi Dạ Minh bộ, thầm nghĩ:
– Thì ra khi vào đêm hư thú sẽ bị cuồng hóa, lực lượng mạnh hơn, tốc độ càng nhanh, da lông cứng rắn, thực lực tăng mạnh.
Chỉ là một con Xích Nhãn Lang cuồng hóa không đáng gì với Sở Mộ, nhưng nếu bị bốn, năm con bao vây thì hắn khó ứng đối, nếu nhiều thêm nữa thì chắc chắn hắn bỏ chạy.
Sở Mộ băng qua cầu gỗ đi vào Dạ Minh bộ, đèn đuốc sáng trưng.
Sở Mộ bước nhanh đến tiệm cơm nhỏ, ăn no nê rồi mua lương khô, sau đó đi tiệm sách.
Sở Mộ vào tiệm sách tháo hai mươi hư khí nhất phẩm xuống đưa cho chưởng quầy tiệm sách:
– Chưởng quầy, hai mươi hư khí nhất phẩm đây.
– Tiểu hữu thật khiến ta ngạc nhiên.
Chưởng quầy tiệm sách giật mình sau đó cười nói:
– Nhưng ta thấy tiểu hữu dùng tu khí thể đã đến bình cảnh, chỉ cần hấp thu hai mươi hư khí nhất phẩm này là sẽ song song đột phá đến nhất trọng thiên, khi đó thực lực càng mạnh, sẽ được đến nhiều hư khí hơn, trả lại cho ta cũng không muộn.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Không cần.
Thiếu nợ luôn khiến lòng Sở Mộ băn khoăn, hắn chỉ muốn nhanh chóng làm xong trừ nợ.
Chưởng quầy tiệm sách lấy về hai mươi hư khí nhất phẩm, đưa một quyển sách màu xám cho Sở Mộ:
– Thôi, vì tiểu hữu là người đầu tiên trả lại hai mươi hư khí nhất phẩm nên ta tặng cho món quà nhỏ.
Sở Mộ nhìn sơ rồi cất vào:
– Sách hình hư thú!
Chưởng quầy tiệm sách cười tủm tỉm nói:
– Sách hình này ghi lại hư thú cấp thấp từ nhất phẩm đến tam phẩm, muốn sách hình hư thú phẩm cấp cao hơn thì ta cũng có. Sách hình hư thú trung cấp chỉ cần một vạn hư khí tam phẩm, sách hình hư thú cao cấp thì một vạn hư khí lục phẩm.
Sở Mộ nói:
– Sau này tính đi.
Sở Mộ mang theo sách hình hư thú cấp thấp rời khỏi tiệm sách nhanh chóng quay về nhà gỗ của mình.
Chưa vào nhà gỗ Sở Mộ đã bị chặn đường. Một đám người đông cỡ cỡ mười mấy người, trong đó có một người là Khâu Minh Lỗi. Sở Mộ nhìn liền biết họ tới gây sự.
– Ta tên Dương Hiên.
Người đứng đầu nhóm lạnh lùng nhìn Sở Mộ, thản nhiên nói:
– Sở Mộ, ngươi giết năm vị sư đệ của Dạ Minh điện chúng ta, trong vòng mười ngày nộp năm mươi hư khí nhất phẩm sẽ bỏ qua thù này.
Câu nói bình thản toát ra bá đạo không tha nghi ngờ. Trước đó tu vi của Dương Hiên đến đẳng cấp Niết Bàn tam trọng thiên, là vị thiên tài mạnh hơn cả Lâm Dịch.
Hiện Dương Hiên xếp hạng ba trên bảng thiên tài tinh hệ Dạ Minh bộ. Hạng ba trong hơn ba vạn thiên tài, luyện khí và luyện thể đều đến nhất trọng thiên, Dương Hiên có vốn liếng kiêu ngạo.
Sở Mộ hỏi ngược lại:
– Nếu không thì sao?
– À.
Nghe Sở Mộ hỏi, Dương Hiên cười nói:
– Không có nếu, tuy chết trong Thiên Thanh Hư Giới có thể sống lại nhưng trừ phi ngươi trốn mãi vĩnh viễn không ra khỏi Dạ Minh bộ.
Một người đứng cạnh Dương Hiên uy hiếp rằng:
– Đúng vậy! Nếu không thì khi ngươi ra khỏi Dạ Minh bộ chúng ta thấy một lần sẽ giết một lần.
Sở Mộ không hề sợ hãi, cười khẽ:
– Vậy ta chờ.Nguồn truyện audio
Đáy mắt Dương Hiên lóe tia tức giận, cười gằn:
– Tốt lắm, hy vọng sau đó ngươi còn cười được.
Khâu Minh Lỗi bước ra hai bước đối diện Sở Mộ, ánh mắt hung ác tràn đầy sát ý nói:
– Sở Mộ, ngày mai sẽ chờ ngươi trên cầu gỗ Dạ Minh bộ, ta sẽ tự tay ngược giết ngươi!
Sở Mộ liếc qua, không ngờ Khâu Minh Lỗi đến nhất trọng thiên.
Lâm Dịch cùng đám thành viên Ngũ Hành môn Giang Phàm đi tới.
Lâm Dịch cứng rắn nói:
– Dương Hiên, Sở Mộ là người của Ngũ Hành kiếm tông chúng ta, ngươi muốn đối phó với hắn tức là đối địch với Ngũ Hành môn chúng ta!
– Ngũ Hành môn là cái thứ gì?
Dương Hiên lạnh lùng cười:
– Không có cả người xếp mười hàng đầu thì có tư cách gì la ó tại đây?
Đúng vậy, trên bảng thiên tài tinh hệ bây giờ thứ hạng cao nhất của Ngũ Hành môn là Lâm Dịch, mới chỉ xếp hạng mười ba. Đệ tử bí truyền của Dạ Minh kiếm tông chiếm bốn hạng đầu, chỉ điểm này đủ để bọn họ kiêu ngạo.
Phải công nhận thế lực cấp bá chủ và cấp chúa tể chênh lệch rõ rệt.
Dương Hiên nói một câu làm đám người Lâm Dịch biến sắc mặt. Có mấy ánh mắt cùng nhìn hướng Sở Mộ, hắn vốn xếp hạng nhất trong bảng thiên tài tinh hệ nhưng sau đó thứ bậc cứ tụt mãi rơi xuống ngoài tốp mười, lần thứ hai rớt ra mười lăm hạng đầu, bây giờ đã tới thứ năm mươi mấy.
Biết bao nhiêu đệ tử Ngũ Hành kiếm tông cảm thấy thất vọng, phó tông chủ Bạch Khung bị Hướng Dạ mỉa mai mấy lần nhưng không phản bác, cố nhẫn nhịn.
Sở Mộ nói với Lâm
– Việc không liên quan đến các người, ta tự giải quyết được rồi.
Đây đúng là việc riêng của hắn, Sở Mộ không muốn gây rắc rối cho người khác.
Dương Hiên lạnh lùng liếc Sở Mộ rồi mang các thành viên Dạ Minh điện đi:
– Nhớ kỹ, trong vòng mười ngày, năm mươi hư khí nhất phẩm!
Khi Khâu Minh Lỗi đi làm động tác cắt cổ với Sở Mộ, mặt cười dữ tợn.
Lâm Dịch tiến lại gần nói:
– Sở sư đệ ngày mai hãy hành động cùng chúng ta đi.
Có người lên tiếng:
– Lâm sư huynh, việc quan trọng nhất bây giờ của chúng ta là săn giết hư thú nâng cao thực lực, tốt nhất là có người có thể xông vào mười hạng đầu!
Chương 1962: Đột phá, điểm thiên tài tăng vùn vụt (Thượng)
Xếp mười hạng đầu chẳng có phần thưởng thực chất gì nhưng nó là vinh diệu.
Thế lực cấp chúa tể, mười thế lực cấp bá chủ cạnh tranh với nhau.
Lại có người nói:
– Đúng rồi Lâm sư huynh, chúng ta không thể bị liên lụy!
Sở Mộ phớt lờ mấy người kia, chỉ nói chuyện với Lâm
– Đa tạ ý tốt của Lâm sư huynh.
Nói xong Sở Mộ xoay người đi.
– Hừ! Cuồng quá vậy!
– Cuồng thì có ích gì, cũng bị hăm dọa mà thôi!
Sở Mộ nghe rõ tiếng lầu bầu mỉa mai nhưng không để bụng. Lâm Dịch biến sắc mặt, gã trừng đám thành viên nhưng không nói gì thêm.
Trong Ngũ Hành kiếm tông.
Phó tông chủ Bạch Khung ngước nhìn bảng thiên tài tinh hệ trên bầu trời, cau mày thầm nhủ:
– Sở Mộ, rốt cuộc ngươi đang làm cái gì?
Thứ hạng của Sở Mộ từ ban đầu hạng nhất rớt xuống hạng mười một, không lâu sau là mười sáu rồi bây giờ tụt xuống hạng năm mươi mốt.
Cái tên của Sở Mộ lại nhảy tụt xuống hạng năm mươi sáu.
– Thứ bậc của Sở sư huynh lại giảm thấp!
– Lần thứ bốn rồi, sao cứ trượt xuống hoài, thất vọng quá.
Tục ngữ nói việc không quá ba lần nhưng Sở Mộ đã tụt hạng đến lần thứ bốn, điều này khiến người ôm hy vọng lớn vào hắn khó tránh khỏi cảm thấy thất vọng.
Trong Chấn Thiên Phong.
Giang Bắc thì thào:
– Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Các đệ tử Chấn Thiên phong cũng hoang mang, ban đầu bọn họ được nhiều người hâm mộ nhưng bây giờ đã rộ lên tin đồn mỉa mai bọn họ, cảm giác đó cực kỳ khó chịu.
***
Sở Mộ thì không quan tâm, người ta đe dọa hoặc xem thường đều không làm hắn thấy xấu hổ. Sở Mộ quay về nhà gỗ của mình, tra xét bảng thiên tài tinh hệ Dạ Minh bộ phát hiện thứ hạng của mình đã rớt xuống năm mươi sáu.
Từ khi Sở Mộ vào Thiên Thanh Hư Giới đến nay đã qua trọn một ngày và nửa ngày hôm nay, bây giờ là đêm khuya ngày thứ hai, đã có năm mươi lăm người dẫn đầu hắn, bọn họ có ít nhất hai ngàn điểm thiên tài.
Lĩnh ngộ kiếm ý nhập môn được một ngàn điểm thiên tài, lĩnh ngộ một loại lực lượng thiên địa nhập môn sẽ được một ngàn điểm thiên tài, tu vi đến nhất trọng thiên cũng có một ngàn điểm thiên tài.
Lúc này Chu Thiên Đồng ở cao tít đầu bảng đã có bốn ngàn điểm thiên tài, Trần Cương hạng hai được bốn ngàn điểm thiên tài. Dương Hiên hạng ba thì điểm thiên tài là ba ngàn.
Phỏng chừng Chu Thiên Đồng, Trần Cương cũng là cùng tu khí thể đến nhất trọng thiên, lĩnh ngộ kiếm ý lại lĩnh ngộ một loại lực lượng thiên địa.
Thiên phú của đám người Chu Thiên Đồng, Trần Cương là điều chắc chắn, cộng thêm có thành viên Dạ Minh điện săn giết hư thú, hiến một phần hư khí cho bọn họ, vô hình trung tiết kiệm thời gian săn giết hư thú, hai người dồn thời gian đó vào việc lĩnh ngộ lực lượng thiên địa này nọ.
Sở Mộ thì khác, hắn đơn độc một mình, tất cả hư khí là tự hắn săn giết kiếm được, một phần dùng cho việc chữa lành vết thương và phục hồi lực lượng, hắn không rảnh lĩnh ngộ đàng hoàng.
Điểm thiên tài của người hạng mười cũng là ba ngàn, hạng mười một là hai ngàn.
Sở Mộ cười khẽ, hắn tu luyện trong nhà gỗ.
Luyện thể công sơ cấp từ động tác thứ nhất, hoàn thành một động tác rồi Sở Mộ đổi sang động tác thứ hai, không ngừng lại chút nào. Khí nóng không ngừng tụ tập trong người Sở Mộ càng mãnh liệt hơn.
Hoàn thành động tác thứ sáu Sở Mộ làm động tác thứ bảy, rồi thứ tám đến thứ chín.
Động tác thứ chín là cái cuối cùng, khí nóng trong người đã cực kỳ mạnh mẽ, Sở Mộ loáng thoáng nghe tiếng thủy triều dâng trào quanh quẩn trong cơ thể. Khí nóng không ngừng gột rửa từng chút một cường hóa thân thể ngày càng mạnh mẽ hơn.
Sở Mộ cố định động tác thứ chín hai mươi phút, da toàn thân đỏ ửng như tôm luộc, nóng hổi, khói bốc ra khỏi người hắn.
Sở Mộ cảm giác sắp bốc cháy, ý thức dần trở nên mơ hồ.
Bùm!
Có tiếng nổ, trong người như có đoàn lửa đáng sợ nổ tung trùng kích toàn thân Sở Mộ, xương kêu răng rắc. Có lực lượng từ sâu trong thân thể dâng lên, chớp mắt thổi quét toàn thân, nhiệt độ cao sôi sục nhanh chóng rút đi, thay thế là lạnh lẽo.
Lực lượng cường đại dâng lên trong người Sở Mộ, giơ tay nhấc chân kêu răng rắc, đấm ra như gió rít.
Trong đầu Sở Mộ vang thanh âm mơ hồ:
– Tu vi luyện thể đến nhất trọng thiên, được một ngàn điểm thiên tài.
Trên bảng thiên tài tinh hệ, điểm thiên tài đằng sau cái tên Sở Mộ từ 1000 biến thành 2000, nhưng thứ bậc không có gì thay đổi, vẫn cứ hạng năm mươi sáu.
Đây mới chỉ là bắt đầu.
Sở Mộ nhúc nhích tay chân, đột phá lực lượng một vạn cân cảm giác khác hẳn với chín ngàn chín trăm chín mươi chín cân, dù số lượng chỉ lệch một cân nhưng là hai loại cảnh giới.
Bây giờ Sở Mộ cảm giác có thể phát huy đầy đủ sức mạnh trong người, nếu lại gặp một con Xích Nhãn Lang tinh anh thì hắn chỉ mất chừng nửa thời gian là có thể giết chết.
Đương nhiên đổi lại Kiếm Giả thiên tài khác với lực lượng một vạn cân chưa chắc giết nổi một con Xích Nhãn Lang tinh anh, đây là sự chênh lệch, cách biệt thiên phú, chênh lệch cách vận dụng lực lượng.
Hơn ba vạn thiên tài trong Dạ Minh bộ bàn về cách vận dụng lực lượng thì Sở Mộ nói số hai không ai dám xưng hạng nhất, muốn ngang hàng cũng không thể.
Sở Mộ ngồi xếp bằng trên giường gỗ, loại bỏ tạp niệm, tĩnh tâm ngưng thần theo tuyến sơ cấp luyện khí quyết điều động nội khí trong người, vận hành nó.
Đường vạn hành sơ cấp luyện khí quyết khá đơn giản, dễ nắm giữ. Nội khí của Sở Mộ đã đến cực độ, nội khí không ngừng vận hành trong kinh mạch, một lần lại một lần, mỗi một biến qua đi dường như chiết xuất ra một chút.
Mỗi khi vận hành một chu thiên phỏng chừng mất khoảng một trăm giây, sau ba mươi sáu chu thiên thì nội khí bị chiết xuất ba mươi sáu lần, đã đến cực độ hiện tại Sở Mộ có thể làm được.
Nội khí nháy mắt trướng phình rồi rụt về, lại phình ra, nổ tung. Sở Mộ cảm giác tư duy tinh thần như đang bay. Nội khí trong kinh mạch tái tạo lại, cảm giác hoàn toàn mới.
Thanh âm mơ hồ lại vang lên:
– Tu vi luyện khí đến nhất trọng thiên, được một ngàn điểm thiên tài.
Điểm thiên tài sau cái tên Sở Mộ thay đổi thành 3000, ngay sau đó tên của hắn bắt đầu lấp lánh bay vọt lên trên, thế như chẻ tre vượt qua từng cái tên.
Khi lên tới hạng mười sáu thì ngừng lại, vì đằng sau mấy cái tên hạng cao hơn toàn có 3000 điểm thiên tài.
Sở Mộ đang đột phá nhưng người khác cũng đột phá, chỉ khác là trước hay sau.
Từ hạng năm mươi sáu tăng lên hạng mười sáu, trực tiếp thăng bốn mươi cấp, khá kinh người.
Bạch Khung thấy thứ hạng thay đổi trên bảng thiên tài tinh hệ thì mỉm cười nói:
– Tiểu tử giỏi, rốt cuộc cũng phản kích.