Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 387:Chương 1933: Thiên địa mới
❮ sautiếp ❯Chương 1933: Thiên địa mới (Hạ)
Chỗ tốt sau Niết Bàn không chỉ hiểu rõ về bản thân của mình, cũng không chỉ khống chế lực lượng mạnh hơn lúc trước, còn có cảm giác lực lượng thiên địa càng rõ ràng.
Thậm chí không cần tập trung tinh thần, Sở Mộ đều có thể cảm giác lực lượng chấn động trong cơ thể, đủ loại lực lượng chấn động như vậy, muốn lĩnh ngộ lực lượng thiên địa nào thì cứ tìm hiểu lực lượng thiên địa nào, việc này không còn khó khăn gì đáng nói.
Kim mộc thủy hỏa thổ phong băng lôi vân không gian, mười loại lực lượng thiên địa vô cùng rõ ràng, chỉ cần động ý niệm là được.
Trong mười loại lực lượng thiên địa còn có hai loại lực lượng thiên địa băng và vân còn chưa lột xác thành quy tắc chi lực, vẫn năm ở cấp độ áo nghĩa, vốn muốn lột xác thành quy tắc chi lực rất khó khăn, hiện tại Sở Mộ lại cảm giác chỉ cần hắn nguyện ý tĩnh tâm trong thời gian ngắn là có thể thành công biến hai chủng áo nghĩa chi lực lột xác thành quy tắc chi lực.
Hắn còn cảm giác rõ ràng lực lượng thiên địa khác trừ mười loại lực lượng đã có, mặc dù không rõ ràng như mười loại đã lĩnh ngộ nhưng không mơ hồ, Sở Mộ cảm thấy, chỉ cần mình nguyện ý là có thể lĩnh ngộ trong thời gian ngắn.
Ví dụ như tinh thần chi lực chấn động, quang minh chi lực chấn động, hắc ám chi lực chấn động các loại…
Trong thiên địa tràn ngập lực lượng, rất nhiều, nhiều vô số, có rõ ràng và mơ hồ nhưng Sở Mộ có thể cảm giác rất nhiều loại.
Hắn không nguyện ý đi tìm hiểu những lực lượng này, bởi vì tìm hiểu càng nhiều lực lượng thiên địa, thời gian tiêu hao càng nhiều, trước mắt mười loại lực lượng thiên địa đã đủ dùng, bởi vì Sở Mộ còn chưa đào móc và phát huy tất cả tiềm lực của những loại này.
Nắm giữ nhiều loại lực lượng thiên địa khác chỉ là dư thưa, phải bỏ rất nhiều thời gian khổ công nghiên cứu, nếu như vậy còn không bằng không lĩnh ngộ, bởi vì làm thế chỉ tạp mà không tinh.
Tạp và tinh, đây là hai phương hướng không cách nào đồng bộ, truy cầu tạp sẽ nắm giữ nhiều lực lượng thiên địa hơn nhưng khó tinh, truy cầu tinh, chỉ tìm hiểu sâu hơn những gì đang có, hơn nữa còn tìm hiểu tới cực hạn.
Tìm hiểu lực lượng thiên địa không phải là tất cả với kiếm giả, tu hành kiếm nguyên, kiếm pháp, kiếm ý cũng tốn nhiều thời gian, thậm chí còn có kiếm giả còn tu hành lực lượng, tu luyện thân thể.
Mỗi một kiếm giả chỉ có thời gian cố định, đồng dạng là một ngày mười hai thời cơ, một năm ba trăm sáu mươi ngày, những thời giờ này sẽ bị phân tán, nếu tìm hiểu quá nhiều sẽ lãng phí thời gian.
Chuyên tâm một chưa chắc có thể đi xa, bởi vì giống như cái thùng gỗ có chiều rộng và chiều cao cố định, nó chỉ có thể chứa được lượng nước cố định, đây chỉ là tiêu chuẩn thấp nhất chứ không phải tiêu chuẩn cao nhất.
Sở dĩ Sở Mộ có thể cảm nhận lực lượng thiên địa rõ ràng như thế cũng phải nhờ vào sự giúp đỡ của sáu giác quan, các kiếm giả Niết Bàn Cảnh khác khó cảm giác rõ ràng như hắn, nhưng bất kể nói thế nào, không có một kiếm giả Niết Bàn Cảnh nào tùy ý lĩnh ngộ lực lượng thiên địa, trừ khi đó là kẻ ngốc.
Nếu không lĩnh ngộ càng nhiều, đầu nhập thời gian càng nhiều, càng ngày càng phân tán, tới cuối cùng biến thành kẻ vô tích sự.
Sở Mộ suy nghĩ nếu như mình phải cảm ngộ thêm lực lượng thiên địa, chọn lựa đầu tiên của hắn là tinh thần chi lực, bởi vì hắn công pháp luyện thể của hắn là Tinh Thần Kiếp cần hấp thu lực lượng ngôi sao, có lẽ tìm hiểu tinh thần chi lực có thể hỗ trợ tu hành Tinh Thần Kiếp.
Nhưng đó là chuyện sau này, hiện tại cần gấp nhất là tìm hiểu băng chi áo nghĩa và vân chi áo nghĩa lột xác thành quy tắc chi lực.
Ngồi xếp bằng xuống, ý thức tập trung, bài trừ tạp niệm, dùng băng chi áo nghĩa làm chủ, lực lượng thiên địa khác phân tán đi, chung quanh Sở Mộ là băng chi lực vây quanh hắn, toàn thân sinh ra ánh sáng lóng lánh.
Băng chi lực bị Sở Mộ hấp thu vào trong thế giới tinh thần rèn luyện băng chi áo nghĩa, từ đó giúp băng chi áo nghĩa lột xác thành quy tắc chi lực.
Sau Niết Bàn Cảnh, lực lượng linh hồn của Sở Mộ cường đại hơn, hắn cảm giác và khống chế lực lượng thiên địa rất dễ dàng, băng chi áo nghĩa không ngừng hấp thu băng chi lực trong thiên địa, nó dần dần lột xác thành quy tắc chi lực.
Trong mật thất bế quan của Chấn Thiên điện, nhiệt độ không khí rất thấp, trên mặt đất và vách tường đầy băng sương, sương trắng óng ánh sáng long lanh, một tầng một tầng như băng thiên tuyết địa, tản mát ra hàn khí lạnh thấu xương.
Ngoài thân Sở Mộ cũng xuất hiện một tầng sương trắng, thái dương, cuối lông mi đều xuất hiện băng trắng như ánh sao.
Bỗng nhiên Sở Mộ mở mắt ra, trong tích tắc dó không khác gì đóa hoa băng nở rộ, qua một hô hấp, sương trắng trên người biến mất, chợt, ngay cả băng sương bao phủ mặt đất và vách tường cũng tan biến.
Trong thế giới tinh thần, băng chi áo nghĩa hoàn toàn lột xác thành băng chi quy tắc.
Sau khi thành công, Sở Mộ không đình chỉ, trong mật thất bế quan xuất hiện từng đám mây trôi dần dần và dần dần nồng đậm, sương mù tạo thành mây mênh mông như biển.
Vân chi áo nghĩa, vân chi lực!
…
Sau Niết Bàn cần một thời gian củng cố, về sau mới xuất quan.
Lúc tám thần tử khác xuất quan, Sở Mộ vẫn chưa ra ngoài, bởi vì vân chi áo nghĩa của hắn còn đang lột xác.
Các Thái Thượng trưởng lão cũng biết Sở Mộ vẫn bế quan và không xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, vì vậy cũng yên tâm hơn rất nhiều.
Xuất quan sau Niết Bàn, tám vị thần tử không ngừng thảo luận và trao đổi với nhau, trao đổi những cảm ngộ khác biệt khi Niết Bàn, đây là việc cần thiết nên làm.
– Có lẽ Thập đệ đã Niết Bàn thành công.
Sau khi trao đổi xong, bọn họ bắt đầu chuyển dời chủ đề lên người Sở Mộ, bởi vì bọn họ đã biết rõ tình huống khi mình Niết Bàn, cũng biết nguyên khí vân của Sở Mộ đạt tới chín dặm chín.
Nói tới điều này vẫn làm bọn họ sợ hãi thán phục, nguyên khí vân chín thành đã vượt xa đệ nhất thần tử Quan Lâm.
– Ta nghĩ hắn còn bế quan lĩnh ngộ đấy.
…
Qua một thời gian ngắn, mây mù đã phủ kín mật thất bế quan và không nhìn thấy thân ảnh Sở Mộ, bỗng nhiên có cơn gió thổi qua, trung tâm mây mù sôi trào và xuất hiện thân ảnh Sở Mộ.
Vân chi áo nghĩa thành công lột xác thành vân chi quy tắc.
Đến tận đây, Sở Mộ nắm giữ mười loại lực lượng thiên địa đã lột xác thành quy tắc chi lực, trong đó kim chi quy tắc, mộc chi quy tắc, hỏa chi quy tắc, thủy chi quy tắc, phong chi quy tắc và lôi chi quy tắc cùng không gian quy tắc nắm giữ đạt tới cấp bậc nhập vi, ba loại quy tắc băng vân thổ chỉ ở cấp độ trụ cột.
Chương 1934: Vạn bảo
Sau khi củng cố tu vi, hai chủng áo nghĩa băng vân hóa thành quy tắc chi lực, Sở Mộ liền xuất quan.
– Thập đệ, cuối cùng ngươi cũng xuất quan.
Phong Quá Hải đến tìm Sở Mộ.
Sau Niết Bàn, khí tức trên thân mỗi người có biến hóa vi diệu, Phong Quá Hải là thế, Sở Mộ cũng thế.
– Cửu ca Niết Bàn có thu hoạch khá lớn nha.
Sở Mộ cười nói.
– Khẳng định thu hoạch của ngươi trên ta.
Phong Quá Hải cười nói:
– Đi, chúng ta đi Vạn Bảo Điện chọn bảo vật.
– Vạn Bảo Điện chọn bảo vật?
Sở Mộ khẽ giật mình, hắn không hiểu.
– Chúng ta đột phá đến Niết Bàn Cảnh, kiếm khí ban đầu đã không thích hợp với chúng ta, cho nên nhất định phải có kiếm khí mới, hơn nữa chúng ta còn cần những bảo vật khác.
Phong Quá Hải nói:
– Mấy vị các ca ca khác đã chọn được bảo vật của mình rồi, chỉ còn lại ta và ngươi.
Sở Mộ hiểu ra, sở dĩ Phong Quá Hải lưu đến bây giờ là muốn đi cùng với mình, hoặc là nói dẫn hắn đi cùng, miễn hắn tới đó không biết cái gì cả.
– Vậy thì đi thôi, Cửu ca.
Sở Mộ cười nói, sau khi hiểu xảy ra chuyện gì, Sở Mộ cảm kích, hắn cũng không phải hạng người bất cận nhân tình, cũng không am hiểu giấu diếm tình cảm của bản thân, hắn sẽ nhớ kỹ.
Vạn Bảo Điện nằm trên Kiếm Thần Huyền Không Đảo, cũng nằm ở một góc của Tổng Thần Điện, là nơi Tổng Thần Điện gửi các loại bảo, nơi đó có vô số phong cấm cực mạnh bao phủ, càng có cường giả trấn thủ, cho dù Kiếm Thánh cao giai xông vào cũng phải chết không nghi ngờ.
– Cửu thần tử điện hạ, thập thần tử điện hạ.
Bên ngoài Vạn Bảo Điện có hai vị chấp sự trấn thủ, bọn họ đều có thực lực Thánh cấp nhưng thiên phú cũng tới tận cùng, tiềm lực chỉ có thể dùng tới Thánh cấp, cả đời cũng sẽ dừng ở nơi đây, ít có khả năng tăng lên.
Cho nên đối với thần tử thiên phú cực cao, tiềm lực sâu đậm, tương lai vô hạn trước mặt, bọn họ đều tôn kính, cho dù thực lực cảu các thần tử hiện tại trong mắt bọn họ chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.
Sở Mộ và Phong Quá Hải cũng hành lễ với hai chấp sự, về sau hai chấp sự mở cửa Vạn Bảo Điện ra, lại cho Sở Mộ cùng Phong Quá Hải tiến vào trong đó.
Vừa vào Vạn Bảo Điện, trong nháy mắt có hương vị các bảo vật ập tới, trong Vạn Bảo Điện có rất nhiều bảo vật, cái tên của nó không sai.
Bọn họ có cảm giác mất phương hướng, Vạn Bảo Điện là một phiến tiểu thế giới giống như tinh không mênh mông, trong đó có vô số bảo vật đang lơ lửng.
– Thập đệ, ta muốn đi tìm mấy bảo vật phù hợp, sẽ tìm một thanh thánh kiếm cực phẩm thích hợp, chính ngươi hành động đi.
Phong Quá Hải nói.
– Được!
Hai người tách ra.
Sở Mộ cũng tìm kiếm, đầu tiên hắn muốn tìm một thanh thánh kiếm cực phẩm, tốt nhất là có thể thừa nhận Thần Hoang kiếm nguyên, sau đó lại tìm các bảo vật thích hợp với bản thân.
Vạn Bảo Điện hoàn toàn mở ra với thần ử, đây là đặc quyền của thần tử, nhưng thân là thần tử cũng không thể lạm dụng đặc quyền này, chỉ lấy một bộ phận mà mình thật sự cần, mà không phải thấy cái gì tốt thì lấy cái gì, như vậy sẽ tạo thành phức tạp cho những người đến sau, hơn nữa cũng quá phận.
Phong Quá Hải hiểu vừa phải, Sở Mộ cũng hiểu vừa phải.
Kiếm khí có khu vực kiếm khí, cũng là khu vực Tổng Thần Điện cất chứa kiếm khí, phẩm giai của chúng vô cùng bất phàm, đều là loại cực đỉnh trong kiếm khí.
Mục đích của Sở Mộ là thánh kiếm cực phẩm, hắn không mất bao lâu đã tới khu vực kiếm khí.
Rất nhiều kiếm khí phiêu phù giữa không trung, tản mát mũi nhọn đáng sợ, khí tức mũi nhọn của kiếm xoay tròn trên cao, phạm vi mấy vạn mét biến thành tuyệt địa.
Sở Mộ tiến vào trong phạm vi mấy vạn mét này, lúc bước vào khu vực kiếm khí, hắn cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, có cảm giác thân thể bị kiếm khí xuyên thủng.
May mắn hắn là kiếm giả Niết Bàn Cảnh, cho dù chỉ là Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ cũng đủ ngăn cản, nếu là lúc trước sẽ khó khăn.
Nhìn sơ qua, thần niệm chi lực của Sở Mộ dò xét chung quanh.
Thần niệm chi lực sau Niết Bàn cũng phát sinh biến hóa, nó càng cường đại hơn trước, hơn nữa bản thân Sở Mộ có đặc thù, thần niệm chi lực sau khi đột phá Niết Bàn nhất trọng thiên lại có thể sánh ngang kiếm giả Niết Bàn tam trọng thiên.
Khu vực kiếm khí, kém nhất cũng là thánh kiếm.
Thánh kiếm hạ phẩm, thánh kiếm trung phẩm, thánh kiếm thượng phẩm chỉ có một ít, thần niệm chi lực của Sở Mộ quét ngang qua liền phát hiện chúng có độc đáo, đều là cực phẩm trong phẩm giai.
– Đều là bảo kiếm!
Sở Mộ nói thầm, hắn phát hiện có những thanh kiếm tạo cảm giác mạnh không hợp thói thường, có lẽ chính là thánh kiếm cực phẩm.
Thánh kiếm cực phẩm chỉ hơn ngàn thanh, không nhiều.
Sở Mộ cũng phát hiện trên thân thánh kiếm cực phẩm có một loại khí tức khác với những thánh kiếm khác, còn hơn một ít kiếm khí thánh kiếm khác.
– Chẳng lẽ là Thông Thiên thánh kiếm?
Trong đầu Sở Mộ xuất hiện một ý niệm.
Thông Thiên thánh kiếm, nó có tên khác là Ngụy linh kiếm, là tồn tại vượt qua cả thánh kiếm cực phẩm nhưng không kiếm khí linh kiếm, trên thánh kiếm là linh kiếm, truyền thuyết kiếm có linh tính cho nên gọi là linh kiếm.
Thông Thiên thánh kiếm kém linh kiếm chính là linh tính, trên phẩm chất lại không có gì khác biệt.
Nói đơn giản, nếu Thông Thiên thánh kiếm có linh tính sẽ biến thành linh kiếm.
Cũng chỉ cường giả Thánh cấp mới có thể khống chế lin kiếm, bởi vì không có lực lượng Thánh cấp căn bản không thể luyện hóa linh kiếm, cũng không cách nào thừa nhận lực lượng linh kiếm.
Thông Thiên thánh kiếm còn ít hơn thánh kiếm cực phẩm, cũng chỉ có mười thanh, mỗi thanh không giống bình thường.
Lại hướng lên chính là kiếm khí vượt qua Thông Thiên thánh kiếm, có một tia linh tính giống như vật còn sống, Sở Mộ biết rõ đó là linh kiếm.
Linh kiếm không phải hắn có thể thừa nhận nên không cần nhìn nhiều, mục tiêu của Sở Mộ chính là thánh kiếm cực phẩm, nhưng nhìn thấy Thông Thiên thánh kiếm liền động tâm.
Luận phẩm chất luận chất liệu, Thông Thiên thánh kiếm hơn xa thánh kiếm cực phẩm.
Nhìn thấy cả ngàn thanh thánh kiếm cực phẩm nhưng chỉ có mười thanh Thông Thiên thánh kiếm, chênh lệch số lượng cả trăm lần, nói rõ giá trị của Thông Thiên thánh kiếm hơn xa thánh kiếm cực phẩm cả trăm lần.
Thần niệm chi lực của Sở Mộ tập trung hơn mười thanh Thông Thiên thánh kiếm, hắn cẩn thận kiểm tra một phen.
Thánh kiếm cực phẩm thích hợp kiếm giả Niết Bàn Cảnh sử dụng, Niết Bàn Cảnh đê giai và Niết Bàn Cảnh trung giai thường dùng, Niết Bàn Cảnh cao giai cũng có thể sử dụng, một ít kiếm giả Niết Bàn Cảnh có bối cảnh hoặc có kỳ ngộ sẽ sử dụng Thông Thiên thánh kiếm, mà một ít Kiếm Thánh cũng dùng Thông Thiên thánh kiếm làm vũ khí, dù sao linh kiếm rất ít, rất trân quý, thập phần khó được.
Chương 1935: Thiên Trảm Kiếm (Thượng)
Không phải tất cả Thông Thiên thánh kiếm đều thích hợp với kiếm giả, bởi vì mỗi một kiếm giả nắm giữ lực lượng thiên địa và kiếm pháp khác nhau, cho nên cũng cần kiếm khí thích hợp đối xứng.
Sở Mộ muốn tìm một thanh Thông Thiên thánh kiếm có thể tăng phúc thực lực của mình.
Có Thông Thiên thánh kiếm ẩn chứa kim chi lực vô cùng sắc bén, có thể xuyên thủng vạn vật,có Thông Thiên thánh kiếm giống như núi lửa, nhiệt độ của nó thiêu hủy thiên địa, có Thông Thiên thánh kiếm như dung nhập một ngọn núi băng, hàn khí có thể đóng băng ba nghìn dặm, có Thông Thiên thánh kiếm như lôi đình, một kiếm có thể hủy thiên diệt địa.
Sở Mộ phát hiện Thông Thiên thánh kiếm đều thuần túy, không giống thánh kiếm khác sẽ tăng phúc hai ba hoặc bốn loại lực lượng thiên địa.
Có lẽ thủ pháp rèn Thông Thiên thánh kiếm khác với thánh kiếm, hiện tại Sở Mộ chưa từng rèn thánh kiếm, bởi hắn không hiểu chế tạo Thông Thiên thánh kiếm, chỉ có thể suy đoán mà thôi.
Mỗi một thanh Thông Thiên thánh kiếm đều tỏa ra khí tức chấn động kinh người, thần niệm chi lực của Sở Mộ tiếp xúc liền sinh ra đủ loại cảm giác, hoặc là vô cùng lợi hại, hoặc là nhiệt độ khủng bố, hoặc là rét lạnh như băng, hoặc là bị cuồng bạo như gió…
Mỗi một lần tìm hiểu đều làm thần niệm chi lực của Sở Mộ tiêu hao một ít.
Sau khi điều tra hơn mười thanh Thông Thiên thánh kiếm, Sở Mộ cảm giác thần niệm chi lực của mình tiêu hao thất thất bát bát, vội vàng thu hồi, hắn đứng tại chỗ ngưng tụ tâm thần khôi phục thần niệm chi lực.
Hắn muốn chọn một thanh kiếm khí phù hợp không phải dễ dàng như vậy, Sở Mộ có đủ kiên nhẫn.
Thần niệm chi lực khôi phục hoàn toàn, Sở Mộ tiếp tục tra xét những thanh Thông Thiên thánh kiếm khác, hắn muốn tìm ra thanh thích hợp với mình nhất.
Thần niệm chi lực lại dò xét hơn mười thanh, thần niệm chi lực tiêu hao rất nhiều, Sở Mộ lại tiếp tục khôi phục.
– Thập đệ, thì ra ngươi ở nơi này, có tìm được thánh kiếm phù hợp với mình không?
Sau lưng có giọng nói vang lên.
– Vẫn chưa!
Sở Mộ nói.
– Đây là… Thông Thiên thánh kiếm…
Phong Quá Hải kinh ngạc hỏi:
– Thập đệ, chẳng lẽ ngươi ý định chọn lựa Thông Thiên thánh kiếm?
– Có ý này!
Sở Mộ nói.
– Chuyện này không dễ dàng, độ khí khi Niết Bàn Cảnh đê giai muốn sử dụng Thông Thiên thánh kiếm quá lớn.
Phong Quá Hải nói, điểm này Sở Mộ cũng hiểu, Thông Thiên thánh kiếm áp đảo thánh kiếm cực phẩm, muốn sử dụng, kiếm giả nhất định phải có đủ năng lực.
– Ta thử xem!
Sở Mộ nói.
Thông Thiên thánh kiếm có tên gọi khác là Ngụy linh kiếm.
Kiếm có linh tính gọi là linh kiếm, muốn sử dụng linh kiếm phải trải qua luyện hóa, điểm này khác với thánh kiếm.
Mặc dù Thông Thiên thánh kiếm có hai chữ thánh kiếm nhưng nó không thuộc cấp độ thánh kiếm, cũng không thuộc về linh kiếm, mà là xen giữa hai cấp độ này, nhưng có một điểm giống với linh kiếm, đó là luyện hóa.
Kiếm giả Niết Bàn Cảnh đê giai không có khả năng luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm.
– Đúng rồi, sau khi đại tỷ đột phá Niết Bàn cũng lựa chọn Thông Thiên thánh kiếm, cuối cùng miễn cưỡng luyện hóa, thiên phú và tiềm lực của ngươi vượt xa đại tỷ, nghĩ đến cũng có thể luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm.
Phong Quá Hải nhớ tới cái gì đó và nói ra.
Đại tỷ, đó là đệ nhất thần tử Quan Lâm, Sở Mộ biết rõ Quan Lâm là nữ kiếm giả thì kinh ngạc, trong thế giới kiếm giả, nữ kiếm giả cường đại nữ càng hiếm thấy.
Quan Lâm là đệ nhất thần tử, trên danh nghĩa là đại tỷ của bọn họ, Sở Mộ cũng có chút tò mò, bởi vì cho tới bây giờ hắn chưa từng gặp qua Quan Lâm.
Theo lời Phong Quá Hải nói, trừ Quan Lâm ra, các thánh tử khác không có năng lực luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm, tự nhiên không lựa chọn Thông Thiên thánh kiếm.
– Ngươi cứ chậm rãi tìm, ta đã tìm được thánh kiếm cực phẩm phù hợp với mình rồi.
Phong Quá Hải nói, mục tiêu của hắn chính là thánh kiếm cực phẩm, mà không phải Thông Thiên thánh kiếm.
Tối thiểu phải đợi tu vi đột phá đến Niết Bàn Cảnh trung giai mới suy nghĩ đi tìm Thông Thiên thánh kiếm.
Sở Mộ khôi phục thần niệm, hắn lập phóng thích thần niệm dò xét thanh Thông Thiên thánh kiếm gần đó.
Mũi nhọn kinh người giống như muốn chém nát thần niệm chi lực của hắn thất linh bát lạc, những mũi nhọn này không quan hệ với kim hệ, nó là mũi nhọn thuần túy mà thôi, cũng là mũi nhọn của kiếm, dưới mũi nhọn này, các Thông Thiên thánh kiếm khác đều rút lui.
Nội tâm khẽ động, Sở Mộ quyết định chọn thanh Thông Thiên thánh kiếm này.
Mũi nhọn thuần túy của nó đã làm hắn hài lòng, không cần xem xét Thông Thiên thánh kiếm khác, hắn trực tiếp chọn nó.
Có lẽ phía sau có tốt hơn hoặc không có, hắn chỉ cần tìm thứ mình thỏa mãn là đủ.
Tăng cường thần niệm chi lực hình thành bàn tay vô hình cầm lấy Thông Thiên thánh kiếm có mũi nhọn bức người kia, Thông Thiên thánh kiếm này có mũi nhọn đáng sợ, nó giống như vô số bóng kiếm cắt vào thần niệm chi lực của Sở Mộ.
Nếu là kiếm giả Niết Bàn Cảnh nhất trọng thiên khác, thần niệm chi lực tuyệt đối bị cắt nát, thần niệm chi lực của Sở Mộ không kém gì kiếm giả Niết Bàn tam trọng thiên, hắn lập tức phát lực lôi kéo Thông Thiên thánh kiếm.
Lúc này mũi nhọn đáng sợ tới gần, tóc gáy Sở Mộ dựng đứng lên, hắn ẩn ẩn cảm thấy thân thể như bị cắt nát.
Hắn ngưng tụ kiếm ý bất diệt cùng Thần Hoang kiếm nguyên vào bàn tay, hắn lập tức bắt lấy chuôi Thông Thiên thánh kiếm, mũi nhọn kinh người giống như muốn phá tan kiếm ý bất hủ và Thần Hoang kiếm nguyên phòng hộ đâm vào bàn tay Sở Mộ.
– Kiếm thật sắc bén!
Ánh mắt Sở Mộ sợ hãi thán phục, hắn lần đầu tiên nhìn thấy mũi nhọn như thế.
Nếu có thể luyện hóa thanh kiếm này, nó sẽ tăng phúc thực lực của hắn vô cùng rõ ràng.
Đối với kiếm giả mà nói, một thanh kiếm khí tiện tay vô cùng trọng yếu.
Hít sâu một hơi, hắn tăng cường kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên sau đó nắm chắc Thông Thiên thánh kiếm, chợt Sở Mộ điều động một đám tinh huyết và phun ra khỏi miệng, máu huyết hóa thành sương mù bao phủ Thông Thiên thánh kiếm.
Huyết vụ tới gần liền bị Thông Thiên thánh kiếm cắt tan nát.
Sở Mộ nhướng mày, quả nhiên khó khăn.
Hắn lại phun ra một ngụm máu tươi hóa thành huyết vụ vây quanh, lần này Sở Mộ vận dụng thần niệm chi lực phụ trợ nhưng vẫn bị mũi nhọn đáng sợ từ thanh kiếm đánh tan.
Tinh huyết không phải huyết dịch bình thường, phun hai lần liên tục cũng có tiêu hao.
Sau khi chuẩn bị một chút, Sở Mộ phun huyết vụ lần thứ ba, huyết vụ không vội vàng chui vào thanh kiếm, Sở Mộ đang sử dụng thần niệm chi lực khống chế, lại dung nhập kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên vào trong.
Chương 1936: Thiên Trảm Kiếm (Hạ)
Sau khi dung nhập đủ loại lực lượng, huyết vụ biến thành vô cùng cứng cỏi tiến vào Thông Thiên thánh kiếm, mũi nhọn đáng sợ bảo hộ Thông Thiên thánh kiếm không cho huyết vụ của Sở Mộ xâm nhập, đang đối kháng trong vô hình.
Có kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên mở đường, trong lúc đối kháng, mũi nhọn từ Thông Thiên thánh kiếm lui tránh.
Cuối cùng là Ngụy linh kiếm, nếu là linh kiếm, chỉ cần có đủ linh tính, hiện tại Sở Mộ không thể đối kháng, mũi nhọn trực tiếp đánh tan kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên, thậm chí còn làm tổn thương thế giới tinh thần của hắn.
Mặc dù chỉ là Ngụy linh kiếm không có linh tính nhưng chất liệu của nó không kém gì linh kiếm, mũi nhọn kinh người, trong thời gian ngắn Sở Mộ không thể phá vỡ, phải để huyết vụ tiếp xúc với thân kiếm.
Phong Quá Hải đã chọn một thanh thánh kiếm cực phẩm, căn bản không chú ý tình huống của Sở Mộ bên này, Sở Mộ đang dùng kiếm ý bất diệt đạt tới cấp độ Thần cấp đỉnh giai, kiếm ý bất diệt Thần cấp đỉnh giai còn mạnh hơn kiếm ý Thần cấp cao giai quá nhiều.
Nhờ có lực lượng mới gia nhập vào, trực tiếp áp chế ba thành mũi nhọn từ thanh kiếm, trực tiếp áp bách.
Tiếp tục đối kháng, dùng thời gian nửa canh giờ, Sở Mộ cũng áp chế được mũi nhọn kề sát thân kiếm, mũi nhọn bị áp sát tới tận cùng lại vô cùng cứng cỏi, càng khó phá vỡ.
Khó trách Phong Quá Hải nói trong các thần tử chỉ có đệ nhất thần tử Quan Lâm miễn cưỡng luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm, cho dù hắn có kiếm ý Thần cấp đỉnh cấp và phối hợp với các thủ đọa khác cũng chỉ có thể miễn cưỡng mà thôi..
Kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên tụ hợp tạo thành lợi kiếm đâm thẳng vào mũi nhọn cuối cùng bảo hộ thanh kiếm, lập tức chạm vào thân Thông Thiên thánh kiếm, đột nhiên thế giới tinh thần đau đớn và lạnh như băng.
Huyết vụ bị thần niệm chi lực khống chế, lại đi theo quỹ tích của kiếm ý bất diệt cùng Thần Hoang kiếm nguyên chạm vào thân Thông Thiên thánh kiếm, ngay sau đó khuếch tán và bao phủ Thông Thiên thánh kiếm.
Hiện tại Thông Thiên thánh kiếm không có phòng bị, tùy ý để huyết vụ của Sở Mộ rót vào.
Đủ loại lực lượng phối hợp với nhau, Sở Mộ tiêu hao tinh huyết và thần niệm chi lực mới rót vào Thông Thiên thánh kiếm, lại luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm.
Luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm cần vượt qua cửa ải đầu tiên, đó là đột phá tầng mũi nhọn kia.
Qua một phút sau, Sở Mộ thành công luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm, từ đó thành lập liên hệ với thánh kiếm, theo thời gian lâu hơn, hắn triệt tiêu kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên trên tay, mũi nhọn của Thông Thiên thánh kiếm không tạo thành tổn thương với hắn.
Đồng thời Sở Mộ cũng biết tên của thanh kiếm: Thiên Trảm!
Thiên Trảm Kiếm!
Mũi nhọn của nó có thể cắt vỡ hư không.
Thiên Trảm Kiếm có hai đặc điểm, thứ nhất, cứng rắn, nó xuất sắc hơn Thông Thiên thánh kiếm bình thường, thứ hai, sắc bén, sắc bén đáng sợ.
Thiên Trảm Kiếm không tăng phúc bất cứ lực lượng thiên địa nào vào bên trong, lại có đủ đặc điểm cứng cỏi và sắc bén, đây là điểm Sở Mộ thích nhất.
Tay phải cầm chuôi iếm, nâng thân kiếm đặt ngang mặt, nhìn kỹ mỗi tấc của nó, thân Thiên Trảm Kiếm có màu sáng bạc, đó là màu sắc vô cùng thuần túy, không dính bụi bậm, không lưu nước chảy, mơ hồ có hào quang lóe sáng, màu sắc và mũi nhọn hấp dẫn tâm thần Sở Mộ.
Chém ra một kiếm nhẹ nhàng, kiếm quang vô thanh vô tức lưu lại dấu bạc trong không khí.
– Hảo kiếm.
Sở Mộ cười từ nội tâm, hắn vô cùng thỏa mãn.
Ý niệm khẽ động, Thiên Trảm Kiếm biến mất, trong đan điền của Sở Mộ có một thanh kiếm đang lơ lửng trôi nổi trên hồ nước Thần Hoang kiếm nguyên, nó chìm nổi trong đó, bị Thần Hoang kiếm nguyên rèn luyện liên tục.
Đôi mắt Sở Mộ sáng ngời nhìn sang Thông Thiên thánh kiếm khác.
Song kiếm thuật cần hai thanh kiếm khí, hôm nay đã được một thanh, nếu có thể tìm được một thanh khác, thi triển song kiếm thuật có uy năng cực kỳ đáng sợ.
Sở Mộ hơi có lòng tham, hắn khôi phục toàn bộ thần niệm chi lực, lại phóng thích thần niệm chi lực ra ngoài, sau khi kiểm tra một phen, hắn muốn tìm Thông Thiên thánh kiếm phù hợp.
Sau khi khôi phục mấy lần, hắn xác thực chỉ muốn tìm một thanh Thông Thiên thánh kiếm, đáng tiếc hắn cố gắng thế nào cũng không thể luyện hóa, nghĩ đến hắn đã luyện hóa một thanh Thông Thiên thánh kiếm, tu vi bản thân không đủ cao, không cách nào thừa nhận thanh Thông Thiên thánh kiếm thứ hai.
Lâm vào đường cùng, Sở Mộ đành phải buông tha thanh Thông Thiên thánh kiếm thứ hai, ngược lại rời khỏi khu vực kiếm khí đi tới khu vực bảo vật, tìm kiếm đồ vật hữu dụng với mình, từ đó có thể gia tăng thực lực bản thân.
Phong Quá Hải rời khỏi Vạn Bảo Điện trước và chờ bên ngoài, nửa canh giờ sau Sở Mộ mới xuất hiện.
– Thập đệ, thu hoạch không tệ nha.
Phong Quá Hải cười nói.
– Cũng không tệ lắm.
Sở Mộ gật gật đầu:
– Cửu ca thu hoạch không kém.
– Đó là việc đương nhiên!
Phong Quá Hải nói, lần này hắn có thu hoạch không tệ, trên mặt còn tươi cười không ngừng.
Hai người không có ý định hỏi thăm đối phương có thu hoạch thế nào, chỉ cần xác định đối phương thu hoạch không kém là được.
– Thập đệ, ta về trước bế quan một thời gian ngắn, gặp lại!
Phong Quá Hải nói.
Sở Mộ cũng cần dùng một ít thời gian hảo hảo sữa sang lại những gì thu hoạch được trong Vạn Bảo Điện.
Hắn quay về Chấn Thiên điện, nói với Giang Đào một tiếng, Sở Mộ lập tức đi vào phòng tu luyện.
Ý niệm khẽ động, bỗng nhiên một đạo hào quang màu bạc chói mắt xuất hiên, ngay sau đó hào quang chiếu sáng cả phòng tu luyện, khí lạnh khuếch tán đủ để kiếm giả dưới Niết Bàn Cảnh cios cảm giác sởn da gà, đôi mắt không dám nhìn thẳng.
Thiên Trảm Kiếm xuất hiện trên tay phải Sở Mộ, mục đích của Sở Mộ là muốn thử Thông Thiên thánh kiếm có thể thừa nhận Thần Hoang kiếm nguyên hay không.
Cho dù có kiếm, nếu không thể thừa nhận Thần Hoang kiếm nguyên ăn mòn cũng không dùng được bao lâu.
Lần thử kiếm này tốn hao tám canh giờ, Thần Hoang kiếm nguyên không ngừng ăn mòn Thiên Trảm Kiếm, tuần hoàn vòng tới vòng lui, Sở Mộ cũng hết sức chú ý tứi Thiên Trảm Kiếm biến hóa.
Tám canh giờ qua đi, màu sắc Thiên Trảm Kiếm không biến hóa chút nào, Sở Mộ có thể khẳng định, Thiên Trảm Kiếm thừa nhận Thần Hoang kiếm nguyên mà không gãy, cũng không có biến hóa gì.
– Xem ra ta có thể sử dụng Thiên Trảm Kiếm trong thời gian dài.
Sở Mộ nói thầm.
Chuyện đổi kiếm là việc bất đắc dĩ mới làm, đối với hắn mà nói, tìm được một thanh kiếm phù hợp quá khó khăn.
Sở dĩ Thiên Trảm Kiếm không bị Thần Hoang kiếm nguyên ăn mòn, thứ nhất bởi vì chất liệu bản thân Thiên Trảm Kiếm vô cùng cứng rắn, có được kháng tính rất mạnh, thứ hai tắc là do Thần Hoang kiếm nguyên không đủ cường đại.
Chương 1937: Đệ nhất thần tử
Tối thiểu cấp độ Niết Bàn Cảnh đê giai, Sở Mộ không cần lo lắng Thần Hoang kiếm nguyên sẽ phá hư Thiên Trảm Kiếm, hắn thu Thiên Trảm Kiếm vào trong đan điền, tiếp nhận Thần Hoang kiếm nguyên rèn luyện, thời gian dài trôi qua, sức thừa nhận của Thần Hoang kiếm đã có tăng lên, cho dù ngày sau tu vi Sở Mộ tăng lên vượt qua Niết Bàn Cảnh, hắn cũng biết kiếm nguyên không thể ăn mòn Thiên Trảm Kiếm.
Triệt để yên lòng, Sở Mộ thở dài một hơi, ý niệm khẽ động, kiếm trong tay biến mất không còn lại gì, nó đã trở lại đan điền, tiếp nhận rèn luyện.
Ngay sau đó Sở Mộ lấy bảo vật khác trong Vạn Bảo Điện ra xem..
Một kiện nội giáp thánh cấp cực phẩm, có thể mặc lên người hình thành tác ụng bảo vệ rất tốt, chỉ là một cái bảo y cấp thấp, Sở Mộ ưa thích màu trắng bạc, hắn cũng không rõ đồ án trăng sáng trên cao kia..
Bảo y cùng nội giáp dều luyện hóa, Sở Mộ trực tiếp thay đổi. Song trọng phòng hộ cho nên năng lực bảo hộ tăng lên rất nhiêu. Không phải thánh kiếm cực phẩm không thể uy hiếp tới hắn.
Thiên Trảm Kiếm gia tăng lực công kích của hắn rất lớn, bảo y thánh cấp cực phẩm và nội giáp thánh cấp cực phẩm gia tăng lực phồng hộ của hắn cực lớn, năng lực sinh tồn còn mạnh hơn nữa.
Vạn Bảo Điện rất lớn, bảo tàng bên trong rất nhiều, có đủ loại nhưng chỉ có số rất ít mới thích hợp với chính mình, đạt được Thiên Trảm Kiếm và bảo y thánh cấp cực phẩm và nội giáp thánh cấp cực phẩm, lực công kích và phòng ngự tăng lên rất nhiều, Sở Mộ không còn tâm tư tiếp tục tìm kiếm bảo vật khác.
Cổ tay hơi run lên một cái, trong tay hắn xuất hiện tảng đá màu đen, nhìn kỹ đó là một khối kết tinh, lúc khối kết tinh này xuất hiện liền sinh ra sát khí kinh người bao phủ khối kết tinh.
Sát khí đỏ sậm li ti từ trong khối kết tinh bay ra ngoài, âất nhiều tiếng nức nở nghẹn ngào vang lên, một cơn gió lạnh không biết từ đâu thổi tới, cả phòng tu luyện biến thành u ám như âm phủ, Sở Mộ vô cùng giật mình.
Trong cơn gió lạnh thổi tới, dường như có gương mặt vặn vẹo xuất hiện, càng có âm thanh quỷ dị như khóc như tố, như quỷ mị u hồn làm loạn tâm trí con người.
Trong cơn gió lạnh mang theo sát khí kinh người giống như thủy triều bao phủ cả gian phòng, hoàn toàn bị sát khí nồng đậm bao phủ không gian, Tạo Hóa Cảnh Kiếm Vương đưa thân vào trong đó sẽ bị ăn mòn thần trí, bản thân lạc lối không đường quay về.
Sau Niết Bàn, các phương diện có tăng lên, hơn nữa Sở Mộ có lực ý chí vô cùng kiên định nên không bị sát khí ảnh hưởn.
Đây là một khối sát khí kết tinh, nó có màu đen nhưng lại biến thành màu đỏ là màu sắc sau khi lắng đọng, Sở Mộ không biết khối sát khí kết tinh này đã bao nhiêu năm, ít nhất vượt qua vạn năm.
Tuy Vạn Bảo Điện có rất nhiều bảo vật nhưng có rất nhiều bảo vật không bị sử dụng, dù sao Tổng Thần Điện cường đại nhưng chưa cường đại tới mức lũng đoạn tất cả.
Huống chi ý nghĩa tồn tại của Tổng Thần Điện là lãnh đạo chứ không phải độc quyền.
Thiên Trảm Kiếm, bảo y thánh cấp cực phẩm và nội giáp thánh cấp cực phẩm, còn có một khối sát khí kết tinh tồn tại không biết bao nhiêu năm đã tốn rất nhiều thời gian của Sở Mộ.
Hắn cũng thỏa mãn với thu hoạch lần này.
Bàn tay cầm lấy sát khí kết tinh, hắn cảm giác sát khí tìm được mục tiêu nên liên tục tràn vào trong cơ thê Sở Mộ, thân thể cường đại của hắn xuất hiện từng tia âm khí.
Trong thế giới tinh thần có gió lạnh gào thét, trước mặt xuất hêện vô số ảo giác giống như đưa thân vào dòng sông mục nát âm hàn, chân cụt tay đứt, thi cốt chìm nổi giống như hoàng tuyền.
Kiếm ý bất diệt hơi động, mũi nhọn chém tận giết tuyệt, vạn tà bất xâm, tất cả ảo giác đều sụp đổ, cảnh tượng không khác gì băng tuyết gặp mặt trời nên tan thành mây khói, phòng tu luyện trở lại như ban đầu.
Sát khí kết tinh trong tay Sở Mộ sinh ra sát khí vô cùng nồng đậm, không ngừng tràn vào trong cơ thể, sau đó bị Bất Diệt Kiếm trong đan điền của hắn hấp thu
Đây là sát khí phẩm chất siêu cao, là trải qua không biết bao nhiêu vạn năm lắng đọng, khẩu vị của Bất Diệt Kiếm mở rộng và không ngừng hấp thu, nó trực tiếp đột phá thánh kiếm hạ phẩm đỉnh phong đạt tới thánh kiếm trung phẩm.
Sát khí kết tinh ẩn chứa sát khí vô cùng kinh người, hắn hấp thu như thế, Bất Diệt Kiếm không ngừng tăng cao, rất nhanh đã đạt tới thánh kiếm trung phẩm đỉnh phong, ngay sau đó liền đột phá thành thánh kiếm thượng phẩm đỉnh phong.
Sát khí kết tinh tiêu hao không ngừng, càng ngày càng nhỏ, phẩm chất Bất Diệt Kiếm không ngừng tăng lên đạt tới thánh kiếm thượng phẩm đỉnh phong.
Sát khí kết tinh trong tay tiêu hao một nửa, Sở Mộ mừng thầm, số còn lại đủ giúp Bất Diệt Kiếm tăng lên tới cấp bậc thánh kiếm cực phẩm, đến lúc đó hắn thi triển song kiếm thuật có Thiên Trảm Kiếm và Bất Diệt Kiếm để dùng, hắn không cần lo lắng mình không có kiếm thích hợp để sử dụng.
Sở Mộ rất hi vọng Bất Diệt Kiếm có thể tăng lên tới cấp độ Thông Thiên thánh kiếm, đáng tiếc số lượng sát khí kết tinh bị hắn tiêu hao quá lớn nên không thể, hơn nữa trong Vạn Bảo Điện cũng không còn.
Bất Diệt Kiếm tăng lên cấp độ thánh kiếm cực phẩm trung giai, sát khí kết tinh tiêu hao không còn, cũng không thể tăng lên, hắn có tiếc nuối nho nhỏ nhưng lại cười tươi, thánh kiếm cực phẩm đã đủ dùng.
Tiếp theo Sở Mộ bế quan tiềm tu một thời gian ngắn.
Hắn phải tu luyện Thần Hoang Kiếm Quyết, Tinh Thần Kiếp tầng thứ hai cũng phải tu luyện, ngoài ra Sở Mộ cũng hiểu thủ đoạn công kích của mình hơi ít.
Dùng tu vi Niết Bàn Cảnh thi triển kiếm pháp, uy lực tự nhiên càng cường đại hơn, hắn lại có cảm giác không thể phát huy thực lực đầy đủ, giống như người có thần lực lại sử dụng một vũ khí nhẹ, hoàn toàn không thể phát huy uy lực của hắn một cách đầy đủ.
Hắn nhất định phải học được kiếm pháp cao cấp hoặc tuyệt học nào dó.
Về phần kiếm pháp thì dễ giải quyết, mặc dù Sở Mộ không có nhưng đi Kiếm Pháp Điện trong Tổng Thần Điện để tìm kiếm pháp thích hợp, đây cũng là một trong những đặc quyền của thần tử.
Các thần tử khác đã sớm tu luyện kiếm pháp thiên cấp, cho dù tu vi đột phá tới Niết Bàn Cảnh thì kiếm pháp thiên cấp đủ cho bọn họ tu hành trong một thời gian ngắn.
Sở Mộ xuất quan.
Vừa xuất quan, Giang Đào báo Phong Quá Hải phát một tấm thiếp mời, mời hắn tới Huyền Quan Đảo.
Huyền Quang Đảo!truyện cõi âm
Sở Mộ cầm thiếp mời nao nao.
Huyền Quang Đảo là Huyền Không Đảo của đệ nhất thần tử Quan Lâm, chẳng lẽ Quan Lâm xuất quan?
Mang theo một tia lòng hiếu kỳ, Sở Mộ phân phó Giang Đào chuẩn bị một phần lễ vật, dù sao cũng là lần gặp mặt đầu tiên, hơn nữa còn là thần tử điện của đối phương, hắn tặng lễ gặp mặt là phải làm.