1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 931: Ta đặt sở mộ thắng |>đến chương 935

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 931: Ta đặt sở mộ thắng |>đến chương 935

❮ sau
tiếp ❯

Chương 931:Ta đặt Sở Mộ thắng (Hạ)

– Ta cũng mua loại thứ hai….

– ta cảm thấy Sở Mộ có lẽ có thể ngăn cản mấy chiêu, vì bảo thủ một chút. Ta mua loại thứ ba, dù sao thua cũng chỉ mất năm ngàn khối linh thạch cực phẩm. Thắng thì có thể nhận được một vạn khối linh thạch cực phẩm nha.

– Ta mua loại thứ ba và thứ tư. Tất cả ba vạn khối linh thạch cực phẩm.

Sở Mộ im lặng, không nói gì. Hắn biết rõ mình bị xem thường, nhưng mà thật không ngờ lại bị xem thường thảm tới như vậy.

– Vị bằng hữu này, ngươi định như thế nào? Ta khuyên ngươi vẫn nên mua loại thứ hai, như vậy mới an toàn một ít. Sở Mộ có lẽ có thể vượt qua ba chiêu của Dương Liên PHong.

Sở Mộ xếp hàng, Kiếm giả phía sau lập tức nói với hắn.

– Sở Mộ này chẳng lẽ lại yếu như vậy sao?

Sở Mộ cười nói.

– Ta chưa từng thấy qua Sở Mộ này, không biết thực lực của hắn rốt cuộc thế nào. Bất quá ta cũng n ghe nói Sở Mộ này không có bất kỳ chỗ dựa vào, sau khi trở thành kiếm thú sơ cấp thường đi ra ngoài săn bắn lấy điểm tích lũy, rồi mới lại tiến vào Ngộ Đạo tháp tu luyện. Nửa năm trôi qua thực lực nhất định không tăng tiến được bao nhiêu. Mà Dương Liên Phong vốn thực lực rất lợi hại, lại được Ngọc Kiếm bang toàn lực ủng hộ. Đồn rằng hắn đã lĩnh ngộ tới sáu thành kiếm ý, vô cùng đáng sợ.

Kiếm giả sau lưng Sở Mộ hưng phấn nói, giống như súng máy, liên tiếp bắn ra vậy.

– Thì ra là thế.

Sở Mộ gật đầu, như vậy cũng tốt. Tối thiểu tất cả mọi người đều xem thường hắn, như vậy hắn mới có thêm thu hoạch.

Đội ngũ tiến lên, rốt cuộc cũng tới phiên Sở Mộ.

– Mua loại thứ mấy?

Người của Cự thú tiền trang hỏi.

– Ta mua Sở Mộ thắng.

Sở Mộ khẽ cười nói.

– Mua Sở Mộ thắng? Là loại thứ mấy?

Người nọ gật đầu, lặp lại lời nói của Sở Mộ một lần, đột nhiên biến sắc, nhìn về phía Sở Mộ hỏi:

– Ngươi… Ngươi nói cái gì?

– Ta mua Sở Mộ thắng.

Sở Mộ lặp lại một lần, ngữ khí lạnh nhạt.

– Mua Sở Mộ thắng? Ngươi điên rồi sao?

Người của Cự Thú tiền trang hét lớn.

Những Kiếm giả khác cũng kịp phản ứng, liên tục kinh hãi, dùng ánh mắt giống như người điên nhìn qua Sở Mộ. Cho rằng Sở Mộ bị dideen.

– Sao vậy? Các ngươi mở đặt cược, lại chỉ để cho người ta đặt Dương Liên Phong thắng mà không dám để cho người ta đặt Sở Mộ thắng sao?

Sở Mộ không tức giận mà chỉ cười nhạt, nói.

– Chuyện này….

Nhân viên này không có cách nào, bởi vì quả thực Cự Thú tiền trang bọn họ không có mở đặt cược như vậy.

– Đã mở đặt cược đương nhiên phải tiếp luận bất kỳ hình thức đặt cược nào.

Một đạo thanh âm vang lên, trong Cự Thú tiền trang có một lão giả cao gầy đi ra, chắp hai tay sau lưng, bộ dáng nhàn nhã không thôi. Trên mặt mang theo nụ cười quái dị, nhìn Sở Mộ một lát rồi nói:

– Ngươi định đặt Sở Mộ thắng thế nào? Không bằng như vậy đi, ngươi đã muốn đặt cược Sở Mộ thắng, tỏ vẻ ngươi có tin tưởng rất lớn với Sở Mộ. Vậy thì chơi lớn một chút, đánh bạc Sở Mộ một chiêu đanh bại Dương Liên Phong, tỉ lệ đặt cược gấp trăm lần. Nếu như không dám thì đừng có tới nơi này quấy rối.

Sở Mộ cảm thấy vẻ mặt của đối phương có chút quái dị, nhất là nhìn ánh mắt đối phương, nói không chừng đối phương nhận biết hắn.

Đã như vậy, ở bên trong đó nhất định sẽ không có chuyện đơn giản như vậy.

– Được, vậy ta đặt một trăm vạn linh thạch cực phẩm, đánh cuộc Sở Mộ dùng một chiêu đánh bại Dương Liên Phong.

Sở Mộ không chút do dự nói.

– Một trăm vạn….Nguồn truyện audio

– Linh thạch cực phẩm?

Lập tức đám Kiếm giả chung quanh thét lên không ngừng, hít sâu một ngụm khí lạnh, rung động không thôi.

Một trăm vạn khối linh thạch cực phẩm nha, đó là số lượng không ít.

– Nếu như Sở Mộ thực sự dùng một chiêu đánh bại Dương Liên Phong, vậy có thể đạt được một ức cực phẩm linh thạch nha.

Một Kiếm giả có chút thất thần, thì thào nói.

Một trăm vạn khối linh thạch cực phẩm quả thực khiến cho rất nhiều người cảm thấy rung động, nhưng mà vẫn còn trong phạm vi tiếp nhận được. Dù sao số người trong Man Hoang thánh thành có thể xuất ra được số lượng linh thạch cực phẩm đó cũng không ít.

Nhưng mà một ức linh thạch cực phẩm thì lại khác. Người có thể lấy ra nó, hoặc là thế lực lớn, hoặc là Kiếm giả Kiếm Vương cấp.

– Làm sao có thể? Sở Mộ sao có thể đánh bại Dương Liên Phong? Lại càng không cần nói tới một chiêu.

Đối mặt với tiếng nghị luận của mọi người, Sở Mộ không nói gì thêm mà lấy ra từng rương linh thạch cực phẩm. Một rương một vạn khối, toornog cộng có một trăm rương.

Có thể nói những linh thạch cực phẩm này là đại bộ phận linh thạch cuối cùng của Sở Mộ.

Nếu như thua, linh thạch dự trữ của Sở Mộ xuống tới mức thấp nhất. Nếu như thắng, vậy một ức linh thạch cực phẩm, khoản tài phú này đủ để so sánh với một ít cường giả Kiếm Vương cấp.

Thiên đường và địa ngục chỉ cách một chiêu mà thôi.

Trong rung động, người Cự Thú tiền trang lấy ra chứng nhận đặt cược cho Sở Mộ rồi nói:

– Nếu như Sở Mộ thực sự dùng một chiêu đánh bại Dương Liên PHong, vậy ngươi có thể dùng thứ này tới tiền trang chúng ta nhận lấy một ức linh thạch cực phẩm. Nhớ kỹ, tiền trang chúng ta chỉ nhận giấy chứ không nhận người.

Nói xong, lão giả cao gầy của tiền trang này trào phúng nói:

– Bất quá ta nghĩ coi như ngươi ném tờ giấy này đi cũng không có vấn đề gì. Bởi vì Sở Mộ sẽ thua dưới thân kiếm của Dương Liên Phong.

– Vậy thì mỏi mắt mong chờ.

Sở Mộ tiếp nhận tờ giấy rồi ném vào trong giới chỉ không gian của mình. Mà lão giả cao gầy nhìn chằm chằm vào tay Sở Mộ, thân thể run lên, đồng tử co rút lại, như có điều suy nghĩ. Sau đó hắn xoay người sang chỗ khác, khóe miệng nở nụ cười âm lãnh.

Hắn là một chấp sự của Cự Thú tiền trang này, đồng thời cũng là người có một ít quan hệ thân thích với Dương Liên Phong, cũng chính bởi vì như vậy hắn mới có thể ủng hộ Dương Liên Phong như thế, nhằm vào Sở Mộ như thế.

Bất quá hắn từ trên ngón tay của Sở Mộ nhìn thấy một thứ bất thường. Vì xác nhận có phải hay không, hắn phải trở về tra tư liệu tương quan một chút.

Ngày hôm sau, mặt trời vẫn như trước, từ phía đông bay lên cao, tỏa ra quang mang màu vàng chiếu rọi khắp Man Hoang cổ vực. Lúc này trong Man Hoang thánh thành náo nhiệt vô cùng.

– Sở Mộ và Dương Liên Phong…

Một thanh niên bình thường đi vào trong cửa thành, miệng thì thào lẩm bẩm nói một câu, miệng nở nụ cười. Hắn chính là Phong Thất biến mất nửa năm vừa rồi. Lúc trở lại, khí tức trên người hắn so với nửa năm trước còn mạnh mẽ hơn gấp đôi.

Chương 932: Sở Mộ, đi lên nhận cái chết (Thượng)

Thế giới Kiếm giả không thể tránh được chuyện sẽ xảy ra các loại chiến đấu, bởi vậy trong Man Hoang thánh thành cũng tạo ra một đấu kiếm đài chuyên dụng để cho các Kiếm giả chiến đấu với nhau.

Diện tích đấu kiếm đài trong Man Hoang thánh thành rất lớn, tựa như một cái sân thi đấu khổng lồ vậy. Cầu thang bốn phía có thể dung nạp hơn mười vạn người mà không cảm thấy chật chội.

Lúc này trên cầu thang có vô số người ngồi, tiếng nghị luận liên tục vang lên. Toàn bộ nội dung đều là về trận chiến giữa Sở Mộ và Dương Liên Phong, còn có đặt cược.

HƠn mười vạn Kiếm giả ở đây toàn bộ đều đặt cược. Ít thì mấy ngàn khối linh thạch thượng phẩm, nhiều thì hơn mười vạn khối linh thạch cực phẩm. Không có trường hợp nào ngoại lệ, tổng số linh thạch đặt cược tính ra cũng phải hơn một ức linh thạch cực phẩm.

bất quá những cường giả chính thức không có xuất hiện, bởi vì trong mắt bọn họ, bất luận là Dương Liên Phong hay là Sở Mộ cũng chỉ là người trẻ tuổi. Tiểu gia hỏa mà thôi, giống như là người lớn và trẻ con vậy.

Đám trẻ con giày vò thế nào đi chăng nữa, chỉ cần không liên quan tới người lớn, trên cơ bản họ sẽ không để ý. Huống chi đấu kiếm, trong thế giới Kiếm giả này là chuyện bình thường…

Về phần ngũ tú, Phong Thất trở về, tự nhiên cũng xuất hiện. Mà Cửu Man của Man Kiếm hội và Diệp Vô Song Man Hoang lâu cùng với Tô Tiểu Tiểu Thiên Kiếm hội cũng tới. Bên cạnh Tô Tiểu Tiểu còn có một người khuôn mặt có vài phần tương tự với nàng, tuổi tác lớn hơn. Nhìn qua giống như ba mươi mấy tuổi, khí vũ hiên ngang, chính là Tô Hạo Sa.

Lúc này trong đám người truyền tới một hồi xao động, chỉ thấy ở cửa đấu kiếm đài có một đám người đi vào, đội ngũ chỉnh tề, y phục thống nhất trên người bọn hắn cho thấy bọn hắn là người của Ngọc Kiếm bang.

Đi tuốt ở đằng trước là một trong hai nhân vật chính của lần này: Dương Liên Phong.

Những thành viên Ngọc Kiếm bang sau lưng Dương Liên Phong đều là kiếm vệ của Ngọc Kiếm bang, nhìn như hộ vệ của Dương Liên Phong, kỳ thực là tăng thêm uy thế cho Dương Liên Phong. Khiến cho Dương Liên Phong khi xuất hiện vô cùng bất phàm.

Mà bản thân Dương Liên Phong cũng chắp hai tay sau lưng, ưỡn ngực, bộ dáng hùng dũng, oai vệ, long hành hổ bộ. Phảng phất như lúc này hắn là nhân vật chính, vạn chúng chú mục. Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên trên người hắn, như là nghênh đón vương giả tới vậy.

– Dương Liên Phong tới….

– Khí tức trên người thật sắc bén.

– Phô trương rất lớn, xem ra Ngọc Kiếm bang muốn Dương Liên Phong dùng trận chiến này chính thức quật khởi.

– Sở Mộ rất đáng thương, không ngờ lại trở thành đá kê chân cho Dương Liên Phong đạp vào vòng tròn cao thủ của Man Hoang thánh thành.

– Hừ, thực sự là đáng ghét.

Tô Tiểu Tiểu nhướng mày, khinh thường nói.

– Mặc dù thích làm ra vẻ, bất quá lại có chút bổn sự. Nếu như tiểu tiểu ngươi chống lại hắn, không nhất định là đối thủ của hắn.

Tô Hạo Sa mỉm cười nói.

Tô Tiểu Tiểu hừ một tiếng, có chút không phục, nhưng mà lại không có phản bác, bởi vì người nói chuyện là Tô Hạo Sa.

Tô Hạo Sa chính là Kiếm giả lưu lại công kích tử quang chín mươi ba vạch trên kiếm bia khảo thí ở ngoài Kiếm Thú phủ. Trong mấy năm qua không ai có thể có được thành tích như hắn, đồng thời hắn cũng là Kiếm giả cao cấp.

Có thể có được câu bình luận như vậy từ hắn, đủ để thấy được thực lực của Dương Liên Phong kia quả thực không tầm thường.

Dương Liên Phong phô trương mười phần, khí thế kinh người, từng bước một đi tới đấu kiếm đài. Đứng ở trên đấu kiếm đài, hai mắt trong lúc nhắm mở bắn ra quang mang sắc bén, lạnh lẽo, lưu lại từng dấu vết trong không khí.

Lúc này Dương Liên Phong là tiêu điểm, đối mặt với ánh mắt của hơn mười vạn Kiếm giả, trong lòng của hắn không thể ức chế được sinh ra một cảm giác hào hùng, dã tâm trong lòng kịch liệt bành trướng, nhịn không được thét dài một tiếng. Thanh âm vang vọng tới tận chân trời, phảng phất như là lợi kiếm xé rách chân trời vậy.

Hai tay Dương Liên Phong mở ra, phảng phất như muốn nhét trọn không gian vào trong. Giờ phút này quả thực hắn rất là bất phàm.

Cùng lúc đó Sở Mộ cũng xuất hiện ở lối vào, chỉ có một mình hắn, từng bước một đi tới đấu kiếm đài.

Luận phương thức xuất hiện, Sở Mộ bị Dương Liên Phong bỏ xa mấy con phố. Luận khí thế, Sở Mộ cũng bị Dương Liên Phong bỏ xa.

– Quả thực là…

– Yếu, quá yếu…

– Nếu là ta, nhất định ta sẽ không tới, vụng trộm rời khỏi Man Hoang thánh thành, từ nay về sau không bước vào Man Hoang cổ vực nửa bước nữa.

Mặc dù nói Man Hoang cổ vực là một nơi lịch lãm rèn luyện rất tốt, nhưng mà trung ương Chủ Kiếm vực lớn như vậy, Kiếm giả cũng không nhất định phải tới Man Hoang cổ vực lăn lộn.

Dương Liên Phong cũng nhìn thấy Sở Mộ, lúc này khí tức mạnh mẽ của hắn giống như tìm thấy nơi đột phá. Hóa thành một thanh kiếm vô hình, bay về phía Sở Mộ, phảng phất như muốn xuyên thủng Sở Mộ, khiến cho thân thể Sở Mộ có trăm ngàn lỗ thủng vậy.

Sưu Sưu….

Thanh âm không khí bị cắt không ngừng vang lên, khí thế của Dương Liên Phong sắc bén tới cực điểm.

– Khí thế thật mạnh.

– Đổi lại là ta, đối mặt với loại khí thế này chân sẽ lập tức mềm tại chỗ.

Đối mặt với Dương Liên Phong đột nhiên kích phát khí thế, tuy rằng là nhằm vào Sở Mộ, nhưng mà những Kiếm giả chung quanh vẫn có cảm giác, biến sắc.

– Nửa năm khổ luyện, Dương Liên Phong quả thực so với trước đó còn mạnh hơn.

Trong khi Sở Mộ là người đối mặt với khí hế trùng kích của Dương Liên Phong, thân thể không lay động một chút nào, vẫn như trước, chân bước lên phía trước. Từng bước một, dùng tốc độ vững vàng đi lên đấu kiếm đài, không bị ảnh hưởng một chút nào.

Hai mắt Tô Hạo Sa sáng ngời, lộ ra vẻ hứng thú.

Vẻ mặt Dương Liên Phong thì trở nên khó coi, trực tiếp thu liễm khí thế, vươn tay ra, chỉ một ngón tay về phía Sở Mộ. Thanh âm như sấm sét cuồn cuộn từ trong miệng hắn truyền ra

– Sở Mộ, đi lên nhận lấy cái chết.

– Sở Mộ, đi lên nhận lấy cái chết…

– Sở Mộ, đi lên nhận lấy cái chết…

– Sở Mộ đi lên nhận lấy cái chết….truyện Kiếm Hiệp

Tiếng hét to của Dương Liên Phong cuồn cuộn truyền ra khắp bốn phía Đấu kiếm đài to lớn, lọt vào tai mỗi một Kiếm giả chung quanh. Trong nháy mắt đó sát cơ và khí thế kết hợp, giống như muốn làm cho thiên địa rung chuyển vậy.

– Lớn tiếng dọa người, Dương Liên Phong này quả thực có chút thủ đọan.

Tô Hạo Sa không thể không gật đầu.

Chương 933: Sở Mộ, đi lên nhận cái chết (Hạ)

Còn chưa bắt đầu chiến, ngay trên phương diện khí thế đã áp bách đối thủ, mang tới áp lực vô hình cho đối thủ. Khiến cho còn chưa chiến trạng thái của đối thủ đã mất đi cân đối. Làm cho sau khi khai chiến, một thân thực lực không có cách nào phát huy được mười thành.

Đây là một loại chiến thuật.

Không thể không nói, loại người như Dương Liên Phong mặc dù thích làm náo động, cũng thích làm ra vẻ, nhưng mà thực lực lại có thực. Hơn nữa tâm trí cũng trên người bình thường, hắn có vốn liếng để cuồng ngạo.

Sở Mộ vừa sải bước đi lên trên đấu kiếm đài, đứng đối diện với Dương Liên Phong.

– Ta còn tưởng rằng đêm qua ngươi đã chạy ra khỏi Man Hoang cổ vực, không ngờ lá gan của ngươi không nhỏ, cũng dám tới.

Thân thể Dương Liên Phong bất động, chắp hai tay sau lưng đứng ở giữa đấu kiếm đài, phảng phất như hắn là trung tâm của mọi người. Lúc này hắn cười lạnh, nói với Sở Mộ:

– Như vậy cũng tốt, ta sẽ để cho ngươi chết toàn thây.

Nói xong, khí thế cường đại mà sắc bén tràn ra, khiến cho Sở Mộ biết rõ lập trường của hắn. Một bước cũng không nhường, chiếm cứ trung tâm, chiếm thế thượng phong trên phương diện khí thế, lực áp Sở Mộ.

Đối với chuyện này Sở Mộ vẫn ứng phó như mây trôi nước chảy.

– Là hắn.

Đột nhiên có người lớn tiếng kinh hô, chỉ vào Sở Mộ.

– Cái gì mà là hắn với không phải là hắn?

– Các ngươi có biết không? Trước đó có người đặt cược ở Cự Thú tiền trang, mua Sở Mộ một chiêu đánh bại Dương Liên Phong, ta còn suy đoán thân phận người nọ. Thật không ngờ người nọ lại là Sở Mộ này.,

– Cái gì? Tự đặt cược cho mình? Một chiêu đánh bại Dương Liên Phong?

– Điên, đúng là điên.

Lập tức bốn phía như nổ tung, tiếng nghị luận càng thêm náo nhiệt.

– Quá tự đại, quá tự đại…

Không ít Kiếm giả lắc đầu.

– Nghe nói hắn còn tự đặt cược cho mình một trăm vạn khối linh thạch cực phẩm, đây không phải là đưa tiền cho Cự Thú tiền trang hay sao?

– Đúng vậy, cho dù có nhiều linh thạch đi chăng nữa cũng không thể nào ngu như vậy chứ?

– Hóa ra lại đi đặt cược bản thân mình, không biết là tự tin hay là tự đại đây.

Cửu Man, Diệp Vô Song, Phong Thất liên tục trầm ngâm nói.

– Ca, Sở Mộ này thực sự là tự đại.

Tô Tiểu Tiểu nói.

– Tự đặt cược cho mình một trăm vạn khối linh thạch cực phẩm, một chiêu đánh bại Dương Liên Phong.

Tô Hạo Sa than nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ càng thêm hiếu kỳ.

– Ồ? Hóa ra đầu đất đặt cược một chiêu đánh bại ta là ngươi sao?

Dương Liên Phong lập tức dùng ánh mắt nhìn kẻ si ngốc nhìn qua Sở Mộ, trong ánh mắt mang theo chút thương cảm.

– Ngươi nói nhảm quá nhiều.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

Tất cả mọi người nghị luận hắn đều không đặt vào trong lòng, không thèm quan tâm. Sự thực sẽ chứng minh ai mới thực sự là kẻ ngu ngốc, đầu đất.

– Sở Mộ, ngươi có dám lập khế ước sinh tử với ta hay không? Chiến một trận sinh tử?

Vẻ mặt Dương Liên Phong trở nên khó coi, quát.

– Có gì không dám chứ?

Sở Mộ thản nhiên đáp.

– Rất tốt, ngươi ký tên xuống.

DƯơng Liên Phong hất tay lên, một cuộn giấy xuất hiện, ném về phía Sở Mộ. Sở Mộ vươn tay chộp, sau đó liếc nhìn bên trên. Nội dung bên trong rất đơn giản, có nói Sở Mộ và Dương Liên Phong chiến sinh tử, không phân thắng bại, chỉ phân sinh tử. Một khi bị đối phương giết chết cũng không thể dùng bất luận một phương thức gì trả thù đối phương. Dưới cùng là chỗ ký tên.

Dương Liên Phong đã ký tên mình xong, hiển nhiên tên này đã sớm có chuẩn bị.

Sở Mộ cũng ký tên mình xuống.

Trừ tên của hai người bọn hắn ra còn cần một công chứng viên.

Công chứng viên không phải ai cũng đảm đương được. Bởi vì một khi có người bội ước, cần Công chứng viên ra mặt giải quyết. Cho nên công chứng viên này phải là người có lực ảnh hưởng cường đại.

– Không bằng mời Tô Hạo Sa đại ca làm công chứng viên, được không?

Dương Liên Phong nhìn qua, ánh mắt rơi vào người Tô Hạo Sa, cao giọng nói.

– Ta làm công chứng viên?

Tô Hạo Sa nhìn Dương Liên Phong, lại nhìn Sở Mộ, dường như đang suy nghĩ. Sau ba tức, Tô Hạo Sa đứng dậy, vừa sải bước ra, cả người phảng phất như diều hâu bay lên đấu kiếm đài:

– Được, vậy ta làm công chứng viên lần này.

Nói xong hắn ký tên mình vào chỗ công chứng viên.

Về sau ba tấm giấy sinh tử chia ra, dương Liên Phong giữ một tấm, Sở Mộ giữ một tấm, công chứng viên như Tô Hạo Sa cũng giữ một tấm.

– Lời nói dư thừa ta sẽ không nói, trận chiến này một khi bắt đầu. Bất luận cuối cùng ai sống ai chết, đều phải tuân theo nội dung trên khế ước sinh tử này, nếu không Tô Hạo Sa ta sẽ truy cứu tới cùng.

Tô Hạo Sa lạnh nhạt nói, không phải là lời uy hiếp, nhưng mà so với lời uy hiếp còn có tác dụng hơn.

Tô Hạo Sa năm nay ba mươi tám tuổi, dùng tới thời gian không tới mười năm từ kiếm thú sơ cấp tăng lên tới kiếm thú cao cấp. Hơn nữa còn là cường giả chính thức trong kiếm thú cao cấp. bên trong Man Hoang thánh thành này, Tô Hạo Sa loáng thoáng có xu thế đứng đầu kiếm thú, cũng được xưng là đệ nhất nhân Kiếm Tôn Man Hoang thánh thành, tôn hiệu là Hạo Hãn Kiếm Tôn.

Mặt khác, Tô Hạo Sa còn có một tầng thân phận khác. Là một thành viên trong Thánh kiếm vệ của Man Hoang thánh thành. Hơn nữa lại là tồn tại cấp bậc Phó thống lĩnh trong Thánh kiếm vệ. Tục truyền, Tô hạo Sa còn có một vị sư tôn thần bí Kiếm Vương cấp, là người của Bách Thánh minh.

Đủ loại tin tức tạo nên thần thạo của Tô Hạo Sa trong Man Hoang thánh thành, căn bản không có ai dám đắc tội với Tô Hạo Sa. Mà ngay cả Man kiếm hội và Man Hoang lâu, loại thế lực nhất lưu như vậy cũng không dám khiêu chiến Tô Hạo Sa.

Bất luận là thực lực bản thân của Tô Hạo Sa hay là bối cảnh, chỗ dựa sau lưng hắn cũng không phải là thứ mà người khác có thể chống lại được.

– Hiện tại ta tuyên bố, cuộc chiến sinh tử giữ Dương Liên Phong và Sở Mộ chính thức bắt đầu.

Tô Hạo Sa cao giọng tuyên bố, thân thể bay ngược ra khỏi Đấu kiếm đài, đem chiến trường nhường lại cho Sở Mộ và Dương Liên Phong.

Thanh âm vang lên, Dương Liên Phong rút kiếm, trực chỉ Sở Mộ. Khí tức tiêu sát lập tức từ trên thân kiếm lan tràn ra, một đường cô đọng, chỉ thẳng về Sở Mộ.

Kiếm giả bốn phía lập tức im lặng, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía Dương Liên Phong, xem hắn định ra chiêu như thế nào.

– Một kiếm.

– Một kiếm miểu sát Sở Mộ.

Những Kiếm giả đặt cược Dương Liên Phong đánh bại Sở Mộ liên tục thầm hô trong lòng.

– Sở Mộ, ngươi cần phải cố gắng hết mình. Cho dù chết tối thiểu cũng phải sống qua ba chiêu của Dương Liên Phong nha.

Chương 934: Rung động, miểu sát

Sinh tử của Sở Mộ không ai quan tâm, thứ bọn hắn để ý chỉ là bọn hắn có đặt đúng cửa hay không mà thôi. Có thể lấy được linh thạch hay không, không hơn.

– Ta muốn dùng một kiếm mạnh nhất của ta miểu sát ngươi.

Hai mắt Dương Liên Phong đột nhiên trở nên u ám, thâm thúy, phảng nhất như bốn phía hoàn toàn bị bao phủ. Ngay sau đó, một đám hỏa diễm màu đen từ trong hai mắt hắn tuôn ra, hừng hực thiêu đốt, phảng phất như muốn đốt cháy Sở Mộ thành tro tàn vậy.

Chỉ thấy quanh thân Dương Liên Phong đột nhiên xuất hiện từ đạo khí tức màu đen, khí tức này giống như yêu ma giương nanh múa vuốt, ngưng tụ thành ngọn lửa, nối lại thành một mảnh. Sau đó hóa thành một đạo hỏa diễm màu đen, yêu dị, hừng hực thiêu đốt, giống như muốn đốt cháy cả hư không chung quanh.

Trong nháy mắt hỏa diễm màu đen lan tràn tới kiếm khí đang chỉ về phía Sở Mộ. Khí tức khủng bố tràn ngập, sắc bén, lạnh lẽo tới cực điểm, xé rách thiên địa.

Tất cả mọi thứ nhìn như tốn thời gian rất dài, kỳ thực chỉ trong nháy mắt rất là ngắn ngủi.

Chỉ thấy Dương Liên Phong vung một kiếm lên, tiếng thét quỷ dị vang lên, phảng phất như yêu ma dưới thâm uyên rít gào. Một đám hỏa diễm màu đen rời khỏi kiếm bắn ra phía trước, tập trung toàn thân Sở Mộ.

Sở Mộ chỉ cảm thấy thân thể mình như bị một cỗ khí tức lạnh lẽo, lại hừng hực tập trung. Máu tươi khô nóng, có cả giác cô độc về mặt tinh thuần, trong cơ thể dường như xuất hiện một đạo ma hỏa, muốn thiêu đốt thân thể hắn.

– Ám chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa dung hợp tạo thành kiếm kỹ…

Tô Hạo Sa không thể không gật đầu.

– Là kiếm kỹ mạnh nhất của Dương Liên Phong này.

– Hắc Viêm Hám Thần ba.

– Có nguồn gốc từ Ám Chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa dung hợp, không chỉ có hỏa diễm hừng hực, còn có lạnh lẽo của bóng đêm, cả hai dung hợp hoàn mỹ sinh ra hắc viêm có uy lực đáng sợ vô cùng. Một khi bị đánh trúng, sẽ bị thiêu đột, căn bản không có cách nào dập tắt, mãi tới khi bị đốt thành tro bụi mới thôi.

– Lợi hại nhất là Hắc Viêm Hám Thần ba này có thể nhắm vào mặt tinh thần,rung chuyển thế giới tinh thần. Tuy rằng sẽ không tạo thành tổn thương thực chất nào, nhưng mà một khi thế giới tinh thần bị trùng kích, rung chuyển, sẽ lập tức sinh ra hoảng hốt. Đối với Kiếm giả đang chiến đấu sinh tử mà nói, hoảng hốt trong nháy mắt cũng đủ trí mạng rồi.

Hai câu nói, nói ra kiếm kỹ mạnh nhất của Dương Liên Phong, nói ra chỗ đáng sợ Hắc Viêm Hám Thần ba.

Chỉ là thế giới tinh thần của Sở Mộ so với Kiếm giả ngang cấp còn mạnh mẽ hơn rất nhiều lần. Dựa vào lực trùng kích cấp bậc này của Hắc Viêm Hám Thần ba căn bản không có cách nào làm rung chuyển thế giới tinh thần của Sở Mộ.

Trừ phi Hắc Viêm Hám Thần Ba có thể tăng cường lên gấp mười lần. Nếu không căn bản không làm gì được Sở Mộ.

– Ngươi sẽ đối phó với nó thế nào đây?

Tô Tiểu Tiểu có chút hào húng nhìn qua Sở Mộ, thầm suy nghĩ.

– Né tránh, mau né tránh đi.

Những người đặt cược loại thứ hai hoặc là thứ ba, những Kiếm giả này liên tục nắm chặt tay, nội tâm thầm rít gào.

Nhưng mà Sở Mộ tựa như trở nên ngây ngốc, vẫn đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích.

– Ha ha, năm vạn khối linh thạch thượng phẩm sắp tới tay.

– Thực sự quá dễ dàng.

Những Kiếm giả đặt cược lựa chọn thứ nhất âm thầm hưng phấn không thôi.

Trên mặt Dương Liên Phong cũng xuất hiện nụ cười vui vẻ, nụ cười của thắng lợi.

Từ ý nghĩa nào đó mà nói, một kiếm này cũng không phải là một kiếm mạnh nhất của hắn. Bởi vì hắn không có sử dụng bí pháp tăng cường uy lực.

Dương Liên Phong cảm thấy, bằng vào tu vi kiếm nguyên Nguyên cực cảnh đại thành của hắn lúc này, lại phối hợp thêm sáu thành kiếm ý, bốn thành Hỏa Chi áo nghĩa và năm thành Ám Chi áo nghĩa dung hợp thành kiếm kỹ mạnh nhất của hắn: Hắc Viêm Hám Thầnb a, một kiếm này đủ để diệt sát đối thủ như Sở Mộ.

Đây không phải là hắn xem thường Sở Mộ, mà là tràn ngập tự tin đối với bản thân mình.

Tại tuổi tác như hắn, chưa đủ ba mươi tuổi mà có được tu vi, lĩnh ngộ bực này, có thể nói là thiên tài tuyệt đỉnh. Thành tựu sau này chưa chắc đã kém hơn Tô Hạo Sa.

– Chết đi.

Dương Liên Phong quát, dường như hắn đã nhìn thấy Sở Mộ bị đốt thành tro bụi.

Vào thời khắc mấu chốt này, Sở Mộ ngây ngốc giống như rốt cuộc cũng tỉnh lại. Mí mắt nhấc lên, có quang mang màu tím xuất hiện, lưu lại hai đạo dấu vết rõ ràng trong không khí.

Chợt, Bát Diện Thiên Hoang kiếm rời khỏi vỏ. Cho dù cường giả như Tô Hạo Sa cũng chỉ mơ hồ chứng kiến tay Sở Mộ khẽ động, có một đạo kiếm quang mơ hồ bắn ra. Những người khác càng thêm mơ hồ, thậm chí còn có một ít Kiếm giả tương đối yếu, căn bản không có chứng kiến động tác rút kiếm của Sở Mộ.

Trong mắt mọi người, mọi người chỉ nhìn thấy một đạo quang mang màu tím, phảng phất như từ hư vô tới, xé rách không trung, sau đó phóng về phía hỏa diễm màu đen.

– Tốc độ rút kiếm thật nhanh.

Trong lòng Tô Hạo Sa giật mình.

Đạo quang mang màu tím thâm thúy đã gặp hỏa diễm màu đen, trong lúc vô thanh vô tức, quang mang màu tím xuyên qua hỏa diễm màu đen. Lại khiến cho hỏa diễm màu đen bắt đầu tán loạn. Mà quang mang màu tím thì dùng tốc độ không gì sánh nổi bắn về phía Dương Liên Phong.

Dương Liên Phong vừa mới nhìn thấy có một đạo quang mang màu tím xuất hiện, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Khi vừa mới giơ tay lên thì đạo quang mang màu tím kia đã xuyên qua kiếm cương hộ thể của Dương Liên Phong. Kiếm quang màu tím trở thành màu sắc cuối cùng mà Dương Liên Phong nhìn thấy trước khi chết.

Tiếng phốc vang lên, giống như là sấm sét nổ vang, vang vọng toàn trường. Mọi người mở to hai mắt, tròng mắt cơ hồ muốn rớt xuống đất. Bọn hắn chỉ thấy đạo quang mang màu tím thâm thúy kia tiến vào mi tâm Dương Liên Phong, lập tức xuyên qua đầu.

Đồng tử Dương Liên Phong co rút lại, tròn mắt trợn ngược, cả thân thể chậm rãi ngã xuống phía sau.

Về phần hỏa diễm màu đen kia khi tới trước mặt Sở Mộ một thước đã tiêu tán thành vô hình.

Đến chết Dương Liên Phong cũng không thể nào tin được, dùng thực lực của hắn chỉ một kiếm đã bị đối phương chém giết.

Miểu sát.

Phanh một tiếng vang lên, thi thể Dương Liên Phong nặng nề đổ ập xuống đấu kiếm đài cứng rắn, đồng tử tan ra, vô thần nhìn lên bầu trời, gióng như đang chấp vấn ông trời vậy.

Vì sao?

Hơn mười vạn Kiếm giả lặng ngắt như tờ, bởi vì bọn họ cảm thấy đầu óc mình lúc này không đủ dùng, căn bản không có cách nào kịp phản ứng.

Miểu sát.

Sở Mộ lại dùng một kiếm miểu sát Dương Liên Phong.

Chương 935: Không Chi ý cảnh viên mãn (Thượng)

Đây là thực sao?

Không phải Dương Liên Phong mới là người nên dùng một kiếm miểu sát Sở Mộ sao?

Tại sao lại có thể như vậy?

Ngay cả cường giả như Tô Hạo Sa cũng trợn mắt há hốc mồm, trong lúc nhất thời không kịp có phản ứng.

Vốn hắn cảm thấy Sở Mộ không tệ, có lẽ có thể chống lại Dương Liên Phong một phen, về phần khả năng đánh bại Dương Liên Phong sẽ không quá ba thành.

Không ngờ chẳng những Sở Mộ chống lại Dương Liên Phong được, mà còn dùng một kiếm miểu sát Dương Liên Phong.

Mà Sở Mộ này chỉ mới có tu vi Nguyên cực cảnh tiểu thành đỉnh phong mà thôi.

Yêu nghiệt, tuyệt đối là yêu nghiệt.

Trong lòng Tô Hạo Sa run rẩy, đây không phải là sợ hãi, mà là hưng phấn.

– Tốt.

Dưới tình huống tâm thần kích động, Tô Hạo Sa không nhịn được quát lên một tiếng, một chữ tốt giống như sấm sét nổ vang, cuồn cuộn, chấn động, lan tràn ra chung quanh. Khiến cho những người khác bừng tỉnh.

– Dương Liên Phong chết…

– Một kiếm, chỉ là một kiếm đã miểu sát Dương Liên Phong.

– Chúng ta đều nhìn nhầm rồi, Sở Mộ kia không ngờ lại đáng sợ như vậy.

– Một kiếm kia khiến cho chúng ta cảm thấy run rẩy.

– Thật mạnh.

Bàn tay Phong Thất run rẩy, toàn thân cũng không thể ức chế được mà run rẩy, trừ hưng phấn ra còn có một tia hoảng sợ.

Bởi vì thực lực bản thân hắn coi như là mạnh hơn Dương Liên Phong cũng không mạnh hơn bao nhiêu, Sở Mộ có thể một kiếm miểu sát Dương Liên Phong, vô cùng có khả năng cũng miểu sát được hắn bằng một chiêu.

– Ta còn phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa.

Toàn bộ nỗi hoảng sợ của hắn chuyển thành động lực, Phong Thất cảm thấy mình như tìm được một mục tiêu hoàn toàn mới, mục tiêu này sẽ khiến cho con đường tiên lên của hắn càng thêm rõ ràng.

Mà Cửu Man và Diệp Vô Song nắm chặt hai tay, có ý chí chiến đấu cường đại. Đồng thời ở sâu trong lòng kinh hãi không thô.

– Thực sự quá… Đáng sợ…

Cổ Việt, đội trưởng Huyết Mang tiểu đội hít sâu một hơi, trong lòng thầm thở dài, vô cùng tiếc hận vì không thể chèo kéo Sở Mộ gia nhập Huyết Mang tiểu đội. Hắn mơ hồ nhìn thấy một ngôi sao mới đang nhanh chóng bay lên.

Lão giả của tiền trang kia thì vẻ mặt tái nhợt, giống như mất hết máu, toàn thân vô lực xụi lơ ngã xuống đất.

Tiền đánh cuộc với Sở Mộ là hắn nói ra, nếu như thắng tự nhiên không lời nào để nói. Nhưng mà thu, hắn nhất định sẽ bị trừng phạt, bị trục xuất khỏi Cự thú tiền trang là chuyện nhỏ, thậm chí còn phải trả một cái giá lớn, vô cùng nghiêm trọng.

Mà những kiếm vệ của Ngọc Kiếm bang trợ giúp thanh thế cho Dương Liên Phong lúc này đầu óc trống rỗng, phảng phất như biến thành tượng đất vậy.

Sở Mộ đứng trên Đấu kiếm đài, tuy rằng ở biên giới nhưng lại trở thành tiêu điểm của vạn chúng. Kiếm của hắn vẫn trong vỏ như trước, giống như chưa từng rút kiếm qua. Chỉ có thi thể Dương Liên Phong và một đạo quang mang màu tím vẫn như cũ, khắc sâu vào trong lòng tất cả mọi người, cho thấy vừa rồi hắn đã đánh ra một kiếm kinh diễm.

Một ức linh thạch cực phẩm khiến cho giới chỉ không gian của Sở Mộ không còn trống trải như vậy nữa.

Cự thú tiền trang ở phương diện linh thạch không có tổn thất, vẫn còn lãi một ít. Bởi vì cơ hồ tất cả mọi người đều đặt Sở Mộ thua trong tay Dương Liên Phong. Nhưng mà sự thực là Sở Mộ giết Dương Liên Phong, những linh thạch đặt cược kia, tất cả đều thuộc về Cự thú tiền trang, tổng số vượt qua một ức linh thạch cực phẩm.

Tuy rằng lãi một ít linh thạch, nhưng mà Cự thú tiền trang lại tổn thất thanh danh. Điểm này cao tầng của Cự Thú tiền trang không thể tiếp nhận, bọn hắn thà rằng tổn thất một ít linh thạch cũng không thể nào làm tổn thất thanh danh.

– Xin cho ta một cơ hội, để ta lấy công chuộc tội.

Lão giả cao gầy quỳ gối trước mặt ba người, cuống quít dập đầu cầu khẩn.

– Ngươi lấy công chuộc tội thế nào?

Một trong ba người quát lớn, khí thế phi phàm.

– Ta biết, ta biết, Sở Mộ có giới chỉ không gian.

Lão giả cao gầy giống như nắm được cây cỏ cứu mạng, hai mắt tỏa sáng, vội vàng nói.

– Cái gì? Giới chỉ không gian?

– Ngươi xác định không có nhìn nhầm chứ?

– Giới chỉ không gian đẳng cấpi ì?

Ba người cao tầng của Cự Thú tiền trang vội vàng hỏi, kinh ngạc vô cùng:

– Đẳng cấp gì ta không nhõ, nhưng mà ta có thể dùng đầu cam đoan, Sở Mộ nhất định có giới chỉ không gian.

Lão giả cao gầy vội vàng nói, thề thốt không ngừng.

– Giới chỉ không gian, coi như là giới chỉ không gian cấp thấp nhất, giá trị cũng không tầm thường.

Người bên trái than nhẹ.

– Được, việc này giao cho ngươi làm, cho phép ngươi điều động kiếm vệ của Cự Thú tiền trang. Phải mang bằng được giới chỉ không gian về.

Người ở giữa ra lệnh.

– Nếu như lần này thất bại, hậu quả tự ngươi biết.

Người bên phải lạnh nhạt nói.

– Ta nhất định sẽ mang theo giới chỉ không gian trở về.

Lão giả cao gầy vội vàng cam đoan.

truyện cõi âm

Trong Ngọc Kiếm bang, sắc mặt bang chủ Ngọc Kiếm bang tái nhợt.

– Truyền lệnh xuống, giám thị nhất cử nhất động của Sở Mộ cho ta. Một khi hắn rời xa Man Hoang thánh thành, lập tức chém giết. Mang đầu hắn về đây cho ta.

Bang chủ Ngọc Kiếm bang hung hăng vỗ bàn, âm trầm nói, sát cơ trong mắt hừng hực.

– bang chủ, bên Tô Hạo Sa…

Trong đám trưởng lão của Ngọc Kiếm bang có người lên tiếng nhắc nhở.

Tô Hạo Sa là công chứng viên, một khi Ngọc Kiếm bang giúp Dương Liên Phong trả thù Sở Mộ, nhất định sẽ bị biết rõ. bất kể là vì giữ gìn chức trách Công chứng viên hay là bảo vệ mặt mũi của mình, Tô Hạo Sa đều không bỏ qua cho Ngọc Kiếm bang.

Với tư cách là một trong những Phó thống lĩnh kiếm vệ, quyền lợi rất lớn. Thực lực bản thân vô cùng khủng bố, Ngọc Kiếm bang đối địch với Tô Hạo Sa, chuyện này rất không sáng suốt.

– Chẳng lẽ đầu các ngươi toàn óc heo hay sao? Không biết âm thầm làm việc hay sao?

Bang chủ Ngọc Kiếm bang thiếu chút nữa dùng một kiếm chọc chết vị trưởng lão kia.

– Vâng vâng, chúng ta sẽ âm thầm làm việc.

Trưởng lão kia vội vàng nói.

….

Sở Mộ nghiễm nhiên trở thành nhân vật phong vân trong Man Hoang thánh thành, được vinh dự coi là đệ nhất cao thủ tương lai trong đám kiếm thú của Man Hoang thánh thành.

Cũng có người cho rằng khi thực lực Sở Mộ đi tới một bước như Tô Hạo Sa, nhất định sẽ cường đại hơn Tô Hạo Sa. Đối với loại tin đồn này Tô Hạo Sa cũng không tỏ thái độ gì. Sở Mộ cũng không có tỏ thái độ gì. Bởi vì sau khi hắn thu được một ức linh thạch cực phẩm lập tức tiến vào trong Ngộ Đạo thất, lại lần nữa tìm hiểu Không Chi ý cảnh.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo