1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 886: Uy của Kiếm Vương |>đến chương 890

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 886: Uy của Kiếm Vương |>đến chương 890

❮ sau
tiếp ❯

Chương 886: Uy của Kiếm Vương (Hạ)

Trưởng lão Đồng gia may mắn sống sót không yếu thế:

– Nhảm nhí, tất nhiên là Đồng gia ta!

– Nên để Dương gia ta lấy truyền thừa Kiếm Thánh là thích hợp nhất.

Một Kiếm Giả cao giọng nói:

– Các vị tuyệt đối đừng để mắc mưu, Sở Mộ ý đồ độc ác đang muốn chúng ta nội chiến!

Kiếm Giả kia vẻ mặt đắc ý nhìn Sở Mộ, ánh mắt như đang nói ‘đó, ta nhìn thấu âm mưu của ngươi rồi.’

– Đúng thế, không thể mắc mưu, chúng ta phải hợp tác lấy truyền thừa Kiếm Thánh trước đã, sau đó mới thảo luận nó thuộc về ai.

Tu La Kiếm Vương lạnh lùng nhìn tất cả như đang xem hài kịch, đáy mắt tràn ngập coi rẻ.

Tu La Kiếm Vương mở miệng nói:

– Truyền thừa của Kiếm Thánh sao có thể cho đám ô hợp các ngươi. Toàn bộ cút đi, nếu không thì giết không tha!

Ánh mắt Tu La Kiếm Vương sắc bén như lưỡi kiếm vụt qua, làm mọi người cảm giác da thịt đau nhói như bị mũi kiếm cắt trúng, ai nấy cúi đầu né tránh không dám nhìn thẳng vào mắt gã.

Một lúc lâu sau, trưởng lão Kinh gia cắn răng kiên cường phản bác:

– Các hạ là ai? Quá bá đạo rồi!

Tu La Kiếm Vương liếc trưởng lão Kinh gia, lạnh nhạt nói:

– Ta là Tu La Kiếm Vương Tu La Kiếm Tông, muốn truyền thừa Kiếm Thánh thì đến tìm ta.

Trưởng lão Kinh gia cảm giác như bị kiếm quang đâm thủng người, cực kỳ đau đớn, tinh thần hoảng hốt, não đau nhức.

Trưởng lão Kinh gia cảm giác như rơi vào địa ngục Tu La, vô số giết chóc, vô số oan hồn xâm nhập nhào lên linh hồn gã, điên cuồng gặm cắn.

Trưởng lão Kinh gia gào thét, hai tay ôm đầu ngã xuống đất, điên cuồng giãy dụa lăn lộn, đập đầu xuống đất mạnh đến nỗi đất lún, máu chảy ra. Bộ dạng thê thảm khiến người nhìn rợn tóc gáy, run cầm cập.

– Kiếm… Kiếm Vương!

– Tu La Kiếm Tông!

Ai nấy tim đập nhanh suýt nhảy lên cổ họng, chặn họng, đè khí quản nghẹt thở.

Tu La Kiếm Tông, một trong mười tông môn kiếm đạo, toàn bộ gia tộc phủ Tử Thiên cộng lại cũng không đấu nổi với một trong mười tông môn kiếm đạo, vì họ thiếu Kiếm Giả đỉnh cao, ví dụ như… Kiếm Vương!

Dù là gia tộc mạnh nhất phủ Tử Thiên, Kinh gia thì trong tộc mới chỉ có một vị Kiếm Vương tọa trấn, so sánh với Kiếm Vương của mười tông môn kiếm đạo chênh lệch quá rõ ràng.

Quan trọng nhất là người tự xưng Kiếm Vương này có danh hiệu Tu La.

Tu La Kiếm Tông, Tu La Kiếm Vương, đây là biểu thị thân phận của gã không tầm thường trong Tu La Kiếm Tông.

Thân Đồ gia thì khác, bọn họ vui sướng từ tận đáy lòng.

Tu La Kiếm Vương đã lên tiếng thì bọn họ không dám ở lại nữa, nhìn trưởng lão Kinh gia đau đớn vùng vẫy làm bọn họ thấy sợ.

Huống chi ngẫm lại có mặt Tu La Kiếm Vương thì Sở Mộ không có lý nào được truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh, nên là Tu La Kiếm Vương lấy truyền thừa mới đúng.

Bọn họ không có hy vọng giành truyền thừa Kiếm Thánh từ tay Tu La Kiếm Vương, nhưng Sở Mộ đã giết nhiều người của họ, là thù không đội trời chung, không thể buông bỏ.

Về sau chắc chắn bọn họ sẽ trả thù.

Rất nhanh, người mỗi gia tộc phủ Tử Thiên lần lượt rời đi, mang theo xác Kiếm Giả của gia tộc mình, cuối cùng chỉ còn người Thân Đồ gia ở lại.

Người Thân Đồ gia cực kỳ cung kính hành kiếm lễ với Tu La Kiếm Vương:

– Kính chào tiền bối!

Bọn họ không bao giờ ngờ rằng sau lưng Sở Mộ có một Kiếm Vương đứng, còn không phải là Kiếm Vương bình thường.

Tu La Kiếm Vương chỉ nói:

– Các ngươi rất tốt.

Mấy chữ ngắn ngủi khiến người Thân Đồ gia vô cùng vinh hạnh.

Thân Đồ Cuồng Sa là chủ một gia tộc, dù lòng kích động nhưng không biểu hiện ra ngoài, nhìn hướng Sở Mộ, quan tâm hỏi:

– Sở trưởng lão có sao không?

Sở Mộ mỉm cười nói:

– Không sao, đa tạ gia chủ và các vị trưởng lão, Thân Đồ huynh đã ủng hộ.

– Ngươi là trưởng lão khách khanh của Thân Đồ gia, chúng ta nên làm như vậy.

Thân Đồ Cuồng Sa nói:

– Tóm lại lần này tuy không được truyền thừa Kiếm Thánh nhưng trong di tích Kiếm Thánh chúng ta vẫn được đến nhiều báu vật, đủ để lớn mạnh gia tộc.

Đại trưởng lão Thân Đồ gia biểu tình lạnh băng, đằng đằng sát khí nói:

– Đúng thế! Còn một chuyện rất quan trọng là Phàn gia và Long gia dám bắt tay nhau trong Thiên Long kiếm điện muốn giết chúng ta, lần này phải nhổ tận gốc Phàn gia, Long gia!

Mấy trưởng lão Thân Đồ gia khác cũng tức giận nói:

– Đúng vậy!

Cơn bão tố giết chóc sắp nổi lên.

– Toàn diện chú ý hướng đi của Sở Mộ, có tin tức lập tức báo lên ngay.

– Ghi lại mỗi tiếng nói hành động của Sở Mộ!

– Giám thị, phải giám thị Sở Mộ!

Kiếm Giả của mỗi gia tộc sau khi quay về liền báo lên trên, các loại mệnh lệnh phái xuống, nhiều người tràn vào quận Kim Sa, ẩn núp tìm hiểu tin tức, giám thị hướng đi của Sở Mộ.

***truyện huyền huyễn audio

Sở Mộ và đám người Thân Đồ gia tộc nhanh chóng rời khỏi Tam U cốc quay về quận Kim Sa. Sau đó Sở Mộ rời khỏi Thân Đồ gia tộc trở về Lý gia. Các cao tầng Thân Đồ gia tổ chức cuộc họp, chuẩn bị hành động.

Sở Mộ không hứng thú tham gia hành động tiêu diệt Phàn gia, Long gia, bằng vào thực lực của Thân Đồ gia và đánh lén bất ngờ đủ diệt hai nhà đó.

Dù sao Phàn gia chủ, Long gia chủ và mấy trưởng lão đều chết trong di tích Kiếm Thánh, thực lực tổng thể giảm mạnh.

Sở Mộ không biết rằng mấy tháng trước lúc gia chủ Phàn gia, Long gia chết, người Thân Đồ gia vừa rời khỏi di tích Kiếm Thánh liền sắp xếp hết rồi. Thừa dịp hai gia tộc hơi hỗn loạn đã xếp người vào trong hai gia tộc, khi đó nội ứng ngoại hợp dư sức hủy diệt hai gia tộc.

Hiện tại Lý gia khác với mấy tháng trước, cảm giác rực rỡ hẳn lên.

Xem ra Sở Mộ giết Long Nhất cho Lý gia kiếm mớ Linh Thạch khiến thực lực tổng thể của họ lên một bậc thang.

Sở Mộ trở về, toàn Lý gia rất vui vẻ, nhưng bọn họ không biết thật ra hắn đã đi di tích Kiếm Thánh.

Trong Biệt Sơn viện, Sở Mộ nghỉ ngơi một lúc.

Tu La Kiếm Vương hỏi:

– Tiếp theo ngươi định làm gì?

Kế hoạch ban đầu là Sở Mộ mang thể thần hồn của Tu La Kiếm Vương đi Tu La kiếm tông, gã sẽ đúc lại cơ thể trong Tu La kiếm tông. Nhưng kế hoạch không theo kịp biến đổi, nơi này xuất hiện di tích Kiếm Thánh khiến Tu La Kiếm Vương có Hoàng Tuyền Thiên Tinh.

Báu vật như Hoàng Tuyền Thiên Tinh dù Tu La kiếm tông muốn lấy ra cũng khó có được.

Sở Mộ nói:

– Chắc Tiêu sư huynh cũng lên Nguyên Cực cảnh rồi, đã tới lúc tìm Táng Thiên Kiếm Môn tính sổ.

Tu La Kiếm Vương gật đầu nói:

– Chấm dứt việc Táng Thiên Kiếm Môn rồi ta sẽ nhận Tiêu Thiên Phong làm đồ đệ, mang hắn quay về Tu La kiếm tông, ngươi thì sao?

Sở Mộ đáp:

– Chờ lúc đó hãy tính.

Ban đêm, gió lạnh yên tĩnh, đêm giết người.

Chương 887: Hy vọng của Lý gia

Cao thủ Thân Đồ gia âm thầm hành động, họ chia ra hai nhóm lẻn vào Phàn gia, Long gia thực hiện hành động ám sát đánh lén.

Một đêm bình yên, không ai biết buổi tối bình thường này cách cục trong quận Kim Sa thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Hôm sau, mặt trời vẫn mọc từ chân trời phía đông, người quận Kim Sa bắt đầu công việc một ngày mới. Phàn gia, Long gia biến mất trong một đêm.

Nếu chỉ bằng vào thực lực thì Thân Đồ gia trên hai gia tộc, nhưng muốn tiêu diệt hai gia tộc thì rất khó khăn.

Nhưng mấy tháng trước có hỗn loạn, Thân Đồ gia tìm dược cơ hội thích hợp thẩm thấu vào trong, dùng các loại thủ đoạn như thu mua uy hiếp, chờ khi hai gia tộc lấy lại bình tĩnh thì Thân Đồ gia đã khống chế đại cục.

Nhưng việc này không liên quan đến Sở Mộ.

Có mấy bóng người bước ra từ cửa lớn Lý gia.

Sở Mộ, Tu La Kiếm Vương đi chính giữa, gia chủ và đám Đại trưởng lão Lý gia đi bên cạnh. Đằng sau có mấy thanh niên Lý gia như Lý Chấn, Lý Thải Đồng.

Sở Mộ sắp đi, người Lý gia cực kỳ không nỡ nhưng không thể giữ chân hắn được.

Ngay từ đầu bọn họ đã biết sẽ có hôm nay.

Lý Minh Tân trịnh trọng nói:

– Sở trưởng lão, nếu không có người thì không có Lý gia hiện nay và về sau, ân tình này toàn bộ Lý gia chúng ta ghi nhớ trong lòng, suốt đời không quên!

Mới nãy Sở Mộ chủ động treo danh hiệu trưởng lão khách khanh, gia chủ chủ rất vui, cực kỳ kích động.

Sở Mộ vốn không định làm vậy, nhưng đã treo danh hiệu trưởng lão khách khanh ở Thân Đồ gia thì thêm một danh hiệu trong Lý gia cũng chẳng đáng gì.

– Ta có danh hiệu trưởng lão khách khanh ở Thân Đồ gia, Thân Đồ gia sẽ che chở cho Lý gia.

Sở Mộ nói với Lý Minh Tân:

– Sau này miễn là Lý gia phát triển vững vàng, cố gắng đừng trêu vào cường địch thì sẽ từ từ lớn mạnh lên, thời gian lâu dài không chừng sẽ vực dậy hưng thịnh quá khứ.

Sở Mộ móc một không gian oản luân cực phẩm ra khỏi không gian giới chỉ đưa cho Lý Minh Tân.

Sở Mộ nói:

– Đồ vật trong này không có tác dụng gì lớn với ta nhưng chắc sẽ giúp đôi chút cho việc phát triển của Lý gia, xem như quà ta tặng Lý gia.

Lý Minh Tân do dự một lúc rồi nhận lấy không gian oản luân.

Sở Mộ chắp tay nói:

– Các vị, cáo từ, ngày sau có duyên gặp lại. Ngoài ra phái người thông báo với Thân Đồ gia giùm, nói là ta không từ mà biệt, ngày sau có duyên sẽ gặp.

Sở Mộ xoay người, cùng Tu La Kiếm Vương rời đi.

Người Lý gia đứng yên tại chỗ nhìn bóng lưng Sở Mộ, Tu La Kiếm Vương đi xa, vẫy tay.

Chờ khi Sở Mộ, Tu La Kiếm Vương khuất bóng người Lý gia mới quay vào phủ đệ.

Lý Minh Tân, các trưởng lão ngồi trong mật thất chờ Lý Minh Tân nhận chủ không gian oản luân cực phẩm mà Sở Mộ tặng cho.

Lý Minh Tân nhận chủ xong ý niệm tinh thần thò vào trong, bỗng trợn to mắt, biểu tình ngạc nhiên như thấy thứ gì không tin nổi.

Các trưởng lão thấy sắc mặt Lý Minh Tân như thế thì kinh ngạc, sau đó vẻ mặt mong chờ.

Thật lâu sau Lý Minh Tân thở hắt ra, ngước lên nhìn các trưởng lão.

Nhị trưởng lão không kìm được hỏi:

– Sao rồi gia chủ?

Lý Minh Tân kinh thán:

– Rất nhiều.

Các trưởng lão nóng nảy, nhiều? Nhiều là bao nhiêu? Và bên trong có cái gì?

Lý Minh Tân khẽ nói:

– Một ngàn vạn Linh Thạch thượng phẩm.

Các trưởng lão hét to:

– Một ngàn vạn!

Bộ dạng như nhà quê chưa thấy trường hợp lớn, Đại trưởng lão cũng xoe tròn mắt sắp rớt tròng.

Lúc trước Lý gia được một trăm vạn Linh Thạch thượng phẩm thì kích động biết bao, mấy tháng ngắn ngủi làm Lý gia sửa sang lại bộ mặt, thực lực tổng thể nâng cao. Bây giờ Sở Mộ tặng một ngàn vạn khối Linh Thạch thượng phẩm cho bọn họ, tận một ngàn vạn!

Có một ngàn vạn khối Linh Thạch thượng phẩm thì thực lực tổng thể của Lý gia sẽ lại tiến một bước trong thời gian ngắn, Đại trưởng lão thậm chí sẽ đột phá Cửu Chuyển cảnh thăng cấp đến Nguyên Cực cảnh.

Tuy với gia tộc khác thì một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh không đáng gì, nhưng có Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tọa trấn hay không có sự khác biệt rõ rệt.

Không có Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tọa trấn là thế lực nhỏ không đáng một đồng, có Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, dù chỉ một người, dù chỉ là Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bình thường cũng đủ thay đổi địa vị lúng túng này.

Huống chi một vị có Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh thì rất có thể sẽ xuất hiện vị thứ hai, ba, bốn, thậm chí càng nhiều.

Hy vọng, hy vọng Lý gia vực dậy đã đến!

Các trưởng lão vì chấn hưng gia tộc mà không ngừng cố gắng bỗng mắt ướt lệ.

Lý Minh Tân nhìn sắc mặt các trưởng lão, cười khổ nói:

– Ta chưa nói hết.

Tam trưởng lão phản xạ hỏi:

– Còn có gì nữa?

Lý Minh Tân khô khốc nói:

– Mười thanh kiếm khí vương phẩm đỉnh cao nhất.

Mỗi thanh kiếm khí vương phẩm có giá trị không tầm thường, ít nhất Lý gia không có cả một thanh kiếm khí vương phẩm bình thường nhất. Kiếm khí vương phẩm đỉnh cao nhất giá trị hơn kiếm khí vương phẩm bình thường gấp mấy lần.

Lý Đại trưởng lão nói ngay:

– Phải cất kỹ mười thanh kiếm khí vương phẩm đỉnh cao nhất, tuyệt đối không được lộ tin ra ngoài.

Tuy Đại trưởng lão cũng rất háo hức nhưng sâu sắc hiểu đạo lý ‘thất phu vô tội hoài bích có tội’.

Kiếm khí như vậy tuyệt đối không phải Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bình thường có thể sử dụng, nếu lộ ra ngoài sẽ vời đến họa sát thân diệt tộc.

– Ta biết.

Lý Minh Tân gật đầu nói:

– Về mười thanh kiếm khí vương phẩm đỉnh cao nhất đành chờ khi nào trong gia tộc có Kiếm Giả thiên tài thăng cấp Nguyên Cực cảnh rồi mới lấy ra làm phần thưởng

Nhị trưởng lão nôn nóng hỏi:

– Còn gì nữa không gia chủ?

– Còn.

Lý Minh Tân dùng giọng điệu khẳng định nói:

– Trừ một ngàn vạn khối Linh Thạch thượng phẩm, mười thanh kiếm khí vương phẩm đỉnh cao nhất ra còn có các loại đan dược, ta chưa biết tác dụng cụ thể nhưng chắc không tầm thường. Còn có mấy quyển bí tịch công pháp.

– Đan dược…

– Bí tịch công pháp…

– Gia chủ mau lấy ra để xem!

Lý Minh Tân lấy đan dược, bí tịch ra. Qua giám định, Lý gia chủ và các trưởng lão sướng điên.

Đan dược toàn là loại cực kỳ quý giá, đẳng cấp Nguyên Cực cảnh, Lý gia không có một viên nào. Bí tịch công pháp dù không nhiều, chỉ vài quyển nhưng vô cùng quý giá, vì mấy quyển bí tịch công pháp này ít nhất cỡ địa giai cực phẩm, có hai quyển đến thiên giai hạ phẩm.

Đại trưởng lão là vui nhất.

Đại trưởng lão vốn định mua một viên Cửu Chuyển đan trợ giúp mình đột phá, còn cần tìm mua một quyển công pháp địa giai cực phẩm để tu luyện do đó đột phá đến Nguyên Cực cảnh.

Chương 888: Ám sát diễn ra (Thượng)

Không ngờ Sở Mộ chẳng những tặng một ngàn vạn khối Linh Thạch, mười thanh kiếm khí vương phẩm đỉnh cao nhất cho Lý gia còn có công pháp thiên giai hạ phẩm.

Đồ ngốc đều biết công pháp thiên giai hạ phẩm tốt hơn địa giai cực phẩm.

Đại trưởng lão khóc ròng:

– Ha ha ha ha, có những báu vật này thì Lý gia chúng ta có hy vọng chấn hưng rồi!

Các trưởng lão siêu kích động nói:

– Lý gia chúng ta có hy vọng chấn hưng rồi!

Vất vả khổ cực vài chục năm, cẩn thận không dám chọc vào thế lực khác, cố gắng kiếm Linh Thạch cống hiến cho gia tộc phát triển, bây giờ tất cả như được giúp đỡ.

***

– Báo cáo, Sở Mộ đã rời khỏi quận Kim Sa, chỉ có một Kiếm Giả mặc trường bào màu đỏ đi cùng.

– Tiếp tục giám thị, phải ẩn giấu thật kín!

Đây là mệnh lệnh của mỗi gia tộc. Nếu chỉ có một mình Sở Mộ thì bọn họ đã hành động, nhưng có Tu La Kiếm Vương đi chung, không gia tộc nào dám xuống tay. Đối địch với một Kiếm Vương là cách nào ngu xuẩn.

Bầu trời xanh biếc, mây trắng lững lờ trôi, trời trong xanh, bức tranh xinh đẹp như thơ như ca

Vèo vèo!

Hai bóng người xẹt qua không trung, tốc độ nhanh hơn vận tốc âm thanh bay vút đi, để lại hai vệt dài rõ ràng mà thẳng tắp dưới trời xanh.

Sở Mộ và Tu La Kiếm Vương!

Hướng bọn họ bay đến là Thông Thiên sơn.

Trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực vì địa vực rất lớn, một số nơi không ai biết, nhưng Đông Kiếm Vực nổi tiếng xa gần, cơ hồ Kiếm Giả ở Trung Ương Chủ Kiếm Vực đều nghe nói qua.

Tu La Kiếm Vương mới đúc lại cơ thể vài ngày, kiếm nguyên cường đại chưa hoàn toàn phục hồi. Tu La Kiếm Vương là Kiếm Vương mạnh mẽ, kiếm nguyên trong người dù là chất hay lượng đều rất kinh người, ít nhất phải hấp thu đủ Linh Thạch vương phẩm mới trở lại như cũ trong thời gian ngắn.

Tiếc rằng Linh Thạch vương phẩm rất quý giá, nhiều Linh Thạch vương phẩm càng là điều không thể. Tu La Kiếm Vương chỉ đành mỗi ngày hấp thu linh khí thiên địa tinh luyện chuyển hóa thành kiếm nguyên, hiệu suất cực thấp, tốc độ phục hồi siêu chậm.

Tu vi của Sở Mộ đến đỉnh Nguyên Cực cảnh nhập môn nhưng muốn đột phá tới tiểu thành thì không dễ.

Dù tu vi chưa hoàn toàn phục hồi nhưng tốc độ bay của Tu La Kiếm Vương vẫn hơn Sở Mộ, may mà gã giảm tốc độ, Sở Mộ thì dốc hết sức bay nên hai người mới bay song song nhau được.

Sở Mộ và Tu La Kiếm Vương quá nhanh, thoáng chốc vứt bỏ đám người theo dõi. Khi bọn họ điều chỉnh lại thì Sở Mộ, Tu La Kiếm Vương sớm rời khỏi phạm vi giám thị của họ.

Tốc độ bay của Sở Mộ hơn xa Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nhập môn bình thường, dù là nhiều Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành chưa chắc đuổi kịp hắn.

Trong một phòng khách điếm ở Thông Thiên trấn, một bóng người đứng bên khung cửa sổ nhìn ra bầu trời bên ngoài.

– Sắp hai năm rồi, không biết Sở sư đệ có thành công đột phá đến Nguyên Cực cảnh không?

– Với thiên phú của Sở sư đệ chắc chắn sẽ đột phá Nguyên Cực cảnh, nhưng không biết tu vi hiện tại của hắn đến đẳng cấp gì rồi.

Hai bóng người từ trên trời giáng xuống bên ngoài Thông Thiên trấn.

Tu La Kiếm Vương quét lực lượng thần hồn thu hết hình ảnh Thông Thiên trấn trong não.

Tu La Kiếm Vương nói:Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

– Tìm được rồi, xem ra Tiêu sư huynh của ngươi hơn một năm qua gặp kỳ ngộ không nhỏ.

Tu La Kiếm Vương thu lại lực lượng thần hồn mang Sở Mộ đi hướng một khách điếm trong Thông Thiên trấn.

Lúc thấy Tiêu Thiên Phong thì Sở Mộ hiểu Tu La Kiếm Vương nói kỳ ngộ không nhỏ là sao.

Tiêu Thiên Phong không chỉ đột phá đến Nguyên Cực cảnh, tu vi kiếm nguyên cũng lên đỉnh tiểu thành, chỉ cách đại thành một lằn chỉ mỏng.

Cùng thời gian, tu vi của Sở Mộ là đỉnh Nguyên Cực cảnh nhập môn, tu vi của Tiêu Thiên Phong là đỉnh tiểu thành, cách biệt một đẳng cấp.

Tức là nơi Tiêu Thiên Phong đột phá có chuẩn bị riêng cho gã.

Sở Mộ không hề ghen tỵ, ngược lại rất vui vẻ. Trước khi đến đây Sở Mộ còn lo nếu thực lực của Tiêu Thiên Phong không đủ thì sao tìm Táng Thiên Kiếm Môn báo thù, giờ hắn yên lòng.

Tu vi kiếm nguyên đỉnh Nguyên Cực cảnh tiểu thành, Sở Mộ cảm giác trong đó có mũi nhọn sắc bén, hơi thở chỉ chết không sống ẩn hiện, chứng minh Tiêu Thiên Phong tu luyện công pháp ít nhất không thấp hơn thiên giai hạ phẩm.

Không biết kiếm ý, áo nghĩa của Tiêu Thiên Phong đến đẳng cấp gì rồi nhưng với thiên phú, truyền âm Vô Sinh kiếm đạo tiểu thừa của gã thì kết luận là hiện giờ gã có thể giết Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành bình thường, dù gặp Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành lợi hại cũng có thể chiến một trận.

Tiêu Thiên Phong nhìn thấu tu vi của Sở Mộ, nhưng gã biết hắn rất mạnh, tuyệt đối không đơn giản như nhìn bề ngoài.

Có điều Kiếm Giả mặc trường bào đỏ máu, vẻ ngoài trẻ trung nhưng tang thương đứng cạnh Sở Mộ hơi kỳ lạ, Tiêu Thiên Phong không thể nhìn thấu.

Sở Mộ không giới thiệu, vì thời cơ chưa đến, huống chi lần này Sở Mộ định cùng Tiêu Thiên Phong ra tay, không làm phiền Tu La Kiếm Vương.

Sở Mộ mang theo sát khí hỏi:

– Tiêu sư huynh, chuẩn bị sẵn sàng chưa?

– Sớm đã chuẩn bị tốt.

Khóe môi Tiêu Thiên Phong cong lên:

– Gần hai năm nay thực lực của Táng Thiên Kiếm Môn không ngừng tăng lên, thêm một Đại Khôn Kiếm phủ, có tám Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh dưới viên mãn, môn hạ đệ tử tăng thêm nhiều, thực lực tổng thể tiến bộ hơn một năm trước.

Sở Mộ gật đầu nói:

– Xem ra hơn một năm qua Táng Thiên Kiếm Môn rất cố gắng.

Tiêu Thiên Phong đằng đằng sát khí:

– Có thăng cấp bao nhiêu cũng chỉ có con đường diệt vong!

Sở Mộ nói:

– Tám Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh từ nhập môn đến đại thành không tính là gì, nhưng phải cẩn thận ba Nguyên Cực cảnh viên mãn.

Tiêu Thiên Phong dõng dạc nói:

– Môn chủ Táng Thiên Kiếm Môn có thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn bình thường, nắm giữ Táng Thiên bí kiếm, có thể bộc phát ra một kích gấp mười lần. Kiếm Giả Kiếm Tôn cường đại nếu sơ sẩy thì có thể bị hắn giết.

Tiêu Thiên Phong đến sớm hơn Sở Mộ, gã che giấu tung tích tìm hiểu tin tức, sớm lần mò rõ thực lực của Táng Thiên Kiếm Môn.

– Đại trưởng lão Táng Thiên Kiếm Môn vốn có thực lực Kiếm Tôn bình thường, không có thủ đoạn đặc biệt gì. Nửa năm trước Táng Thiên Kiếm Môn chiêu lãm một cao thủ tên gọi Huyết Sát Tôn Giả, tu vi Nguyên Cực cảnh viên mãn, không rõ ràng thực lực cụ thể nhưng nghe nói không thua Táng Thiên Tôn Giả.

– Huyết Sát Tôn Giả…

Sở Mộ cảm thấy xưng hô hơi quen tai, ngẫm nghĩ, hắn chợt hiểu ra. Năm xưa khi ở Đại Khôn Kiếm phủ Sở Mộ vào Huyết Yêu cảnh từng gặp một Kiếm Giả Huyết Yêu, đó là phân thân Huyết Yêu do Huyết Sát Tôn Giả luyện chế.

Chương 889: Ám sát diễn ra (Hạ)

Khi ấy phân thân Huyết Yêu bị tiêu diệt, ý chí Huyết Sát Tôn Giả sót lại tuyên bố không tha cho Sở Mộ.

– Đúng là có duyên.

Sở Mộ cười thầm:

– Lần này e rằng không muốn ngươi muốn giết ta mà là ta muốn giết ngươi.

Nói đến thì giữa Sở Mộ và Huyết Sát Tôn Giả không có mối thù gì, nếu là bình thường thì không sao. Vấn đề ở chỗ Huyết Sát Tôn Giả nhận Táng Thiên Kiếm Môn chiêu lãm vậy tức là kẻ thù.

Là kẻ thù thì phải giết, đó là đạo lý đơn giản nhất.

Tiêu Thiên Phong tổng kết:

– Chỉ có ba người này đáng để chúng ta chú ý.

Sở Mộ nói:

– Chờ đến tối rồi hãy hành động, khi đó ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất giết ba người, Tiêu sư huynh phụ trách tám Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh khác.

Tiêu Thiên Phong nhìn Sở Mộ chăm chú, gã không phản đối:

– Được!

Tiêu Thiên Phong hiểu rằng mình bây giờ không có vốn đối kháng Kiếm Giả đẳng cấp Kiếm Tôn, dù chỉ là Kiếm Tôn bình thường nhất. Sở Mộ dám nói như vậy tức là hắn có nắm chắc đối phó Kiếm Giả đẳng cấp Kiếm Tôn.

Đúng thế, nếu trước khi vào di tích Kiếm Thánh thì Sở Mộ tuyệt đối không dám nói câu đó. Nhưng sau khi vào di tích Kiếm Thánh, đặc biệt đánh nhau với người thừa kế ba mươi loại kiếm đạo, trải qua mấy tháng tham ngộ kiếm thuật của hắn đã đến đẳng cấp chính Sở Mộ cũng không rõ cực hạn ở đâu.

Bàn về thực lực thì Sở Mộ chưa đấu lại Kiếm Tôn bình thường nổi, nhưng đánh xáp lá cà thì hắn tự tin có thể giết Kiếm Tôn bình thường. Trong tình huống đánh bất ngờ Sở Mộ có khả năng giết Kiếm Tôn cường đại.

Kiếm thuật, kiếm thuật cao sâu quỷ thần khó lường, uy lực khủng bố tuyệt luân, đấy mới là thủ đoạn thực lực của Sở Mộ.

Đương nhiên với điều kiện là phải ẩn nấp đến bên cạnh những Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh này rồi đột ngột đánh lén. Dọc đường đến Thông Thiên trấn Sở Mộ đã chuẩn bị sẵn sàng, Tu La Kiếm Vương có dạy cho hắn một bí pháp che giấu dao động hơi thở: Tàng Phong quyết.

Với ngộ tính cường đại Sở Mộ tu luyện Tàng Phong quyết đến đại thành chỉ trong thời gian ngắn ngủi. Khi phát động Tàng Phong quyết, trừ phi là Sở Mộ Thần Ngưng cảnh, không thì chẳng thể cảm nhận được dao động hơi thở của Sở Mộ.

Khi Sở Mộ đề nghị dạy Tàng Phong quyết cho Tiêu Thiên Phong thì gã từ chối, vì gã cũng có thủ đoạn tương tự đủ cho gã đánh lén giết vài Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh.

Đang là ban ngày, chưa phải thời cơ ám sát nên ba người Sở Mộ ở trong phòng khách điếm. Tu La Kiếm Vương bày ra phong cấm cách âm bàn bạc hành động vào buổi tối, bàn kỹ càng tuyến đường này nọ, phòng trước không lo.

Thời gian dần trôi, màn đêm buông xuống, Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong chờ tới đêm khuya mới hành động.

Đối với Kiếm Giả cường đại thì ban ngày hay ban đêm không có gì khác nhau, nhưng về mặt tâm lý thấy hơi khác biệt. Huống chi hành động đêm khuya sẽ bớt được nhiều rắc rối.

Không lâu sau Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong đến bên ngoài Táng Thiên Kiếm Môn. Hai người thấy đội tuần tra Táng Thiên Kiếm Môn đã đông hơn, nhưng lợi hại nhất vẫn là Kiếm Giả Khí Hải cảnh. Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong dễ dàng né tránh tuần tra tiến vào bên trong Táng Thiên Kiếm Môn.

Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong cố gắng giấu dao động hơi thở của mình, chia nhau ra hành động.

Trước khi đi Tiêu Thiên Phong đã tìm hiểu rõ nơi các Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh Táng Thiên Kiếm Môn cư ngụ, nắm rõ Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nào ngụ ở đâu.

Đối tượng ám sát của Sở Mộ là Táng Thiên Tôn Giả môn chủ Táng Thiên Kiếm Môn, Đại trưởng lão, Huyết Sát Tôn Giả.

Sở Mộ lập tức lẻn tới chỗ Đại trưởng lão Táng Thiên Kiếm Môn, tuy ba người đều là tu vi Nguyên Cực cảnh viên mãn nhưng Đại trưởng lão yếu nhất, dễ bị khử nhất.

Đã qua gần hai năm nhưng Táng Thiên Kiếm Môn mãi không tìm được tung tích của Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong. Táng Thiên Kiếm Môn không còn hăng hái như trước, Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong biến mất như đá chìm biển rộng, không dấu vết tìm kiếm, nên nhiều người đã quên mất hai người bọn họ.

Trong phòng, Đại trưởng lão đang tĩnh tu. Bên ngoài có đệ tử Táng Thiên Kiếm Môn tuần tra, xung quanh là chỗ ở của trưởng lão Nguyên Cực cảnh khác. Đại trưởng lão ở chỗ khá là trung tâm, nếu có người xuất hiện thì các trưởng lão khác sẽ nhận biết ngay trước tiên.

Đại trưởng lão không biết rằng Sở Mộ đã dùng Phá Cấm Kim Châm mạnh hơn phá mở phong cấm Kiếm Lâu của gã, lẻn vào trong phòng.

Lòng Sở Mộ có sát ý nhưng không lộ ra ngoài, hắn xuất hiện sau lưng Đại trưởng lão, chực chờ hành động.

Lòng Sở Mộ thầm la:

– Giết!

Sở Mộ nhích người như hồn ma rút kiếm, kiếm quang sâu thẳm gần như hòa cùng bóng đêm. Kiếm đâm ra từ phía sau xuyên thủng cổ Đại trưởng lão.

Đại trưởng lão Táng Thiên Kiếm Môn trợn trừng mắt ốc bươu, không phát ra được tiếng nào đã chết.

Một kiếm thành công, Sở Mộ thầm thở phào. Loại ám sát này vô cùng mạo hiểm, sơ sẩy một cái sẽ bị lộ hành tung, khi đó sẽ đối mặt ba Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh viên mãn, bọn họ đều có thực lực Kiếm Tôn.

May mắn Tàng Phong quyết mạnh thật, hoàn toàn giấu đi hơi thở của Sở Mộ, Đại trưởng lão có thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn cũng không phát hiện ra chút nào.

Một góc khác, Tiêu Thiên Phong cũng thành công ám sát một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nhập môn.

Tiêu Thiên Phong mặc niệm trong lòng:

– Người thứ nhất.

Độ khó ám sát của Tiêu Thiên Phong thấp hơn Sở Mộ nhiều.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Người thứ hai thì giết Huyết Sát Tôn Giả đi.

Sở Mộ thu không gian oản luân cực phẩm của Đại trưởng lão vào không gian giới chỉ, lặng lẽ rời đi,tới Kiếm Lâu của Huyết Sát Tôn Giả.

Đệ tử tuần tra trong Táng Thiên Kiếm Môn tựa như bù nhìn.

Trên bầu trời Táng Thiên Kiếm Môn lơ lửng một người như hòa cùng bóng đêm, Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh viên mãn cũng không thể nhìn thấy.

Bóng người đó thầm nghĩ:

– Giỏi lắm.

Lực lượng thần hồn từng giây từng phút chú ý tình hình bên dưới, người kia thầm nghĩ:

– Nhưng sắp gặp rắc rối rồi.

***

Sở Mộ mới đến gần Kiếm Lâu của Huyết Sát Tôn Giả, vừa phá phong cấm hắn liền ngửi được từng đợt múi máu từ bên trong bay ra.

Mùi máu có khi nồng có khi nhạt, dao động như sóng gợn, chắc Huyết Sát Tôn Giả đang tu luyện.

Vào lúc tu luyện đều tập trung tinh thần vào việc tu luyện, phân tâm phần nhỏ chú ý ngoài người, đây là thời cơ tốt nhất.

Sở Mộ vận chuyển Tàng Phong quyết đến cực hạn lẻn vào Kiếm Lâu, rất nhanh đến tầng thứ bốn. Một bóng người cao lớn ngồi xếp bằng ngay chính giữa, qua bóng đêm Sở Mộ thấy trường bào màu máu trên người đối phương.

Có một người đứng cách người ngồi xếp bằng khoảng một thước, thân hình thẳng tắp như kiếm, từng tia phong quang và sát khí quấn quanh người đó, phát tán dao động đến đẳng cấp Nguyên Cực cảnh viên mãn.

Chương 890: Táng Thiên Kiếm Môn bị hủy diệt

Tim Sở Mộ rớt cái bịch, thầm giật mình.

– Người ngồi chắc là Huyết Sát Tôn Giả, vậy người đứng bên cạnh là ai?

Nếu chỉ có một mình Huyết Sát Tôn Giả thì Sở Mộ hoàn toàn có thể ám sát gã, vấn đề là bên cạnh có một người đứng, còn phát ra khí thế đến đẳng cấp Nguyên Cực cảnh viên mãn.

Lòng chùng xuống, Sở Mộ không vội hành động ngay. Trong tin tức Tiêu Thiên Phong tìm hiểu không nhắc đến bên cạnh Huyết Sát Tôn Giả có một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh viên mãn.

Sở Mộ quan sát kỹ, mười lăm phút sau hắn xác định bóng người đứng cạnh Huyết Sát Tôn Giả không phải con người.

Vì người đó không toát ra dao động hơi thở của nhân loại, nghĩa là đó chỉ là khôi lỗi Huyết Sát Tôn Giả luyện chế ra.

Khôi lỗi Kiếm Giả có thực lực Kiếm Tôn bình thường.

– Không ngờ là khôi lỗi.

– Nếu ta trực tiếp giết Huyết Sát Tôn Giả thì có bị khôi lỗi công kích không đây?

Nhìn chung thì khôi lỗi bị chủ nhân ràng buộc và chỉ huy, bản thân không có trí tuệ. Nhưng cũng khó nói, chuyện gì đều có ngoại lệ.

Trong khi Sở Mộ quan sát kỹ thì Tiêu Thiên Phong đã ám sát đến Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành thứ ba, chỉ còn lại năm người.

Bất giác thực lực tổng thể của Táng Thiên Kiếm Môn nhanh chóng rớt xuống.

Sở Mộ quyết định:

– Tạm bỏ cuộc vậy.

Sở Mộ lặng lẽ rút ra Kiếm Lâu lẻn hướng Kiếm Lâu của Táng Thiên Tôn Giả.

Kiếm Lâu của Táng Thiên Tôn Giả là chỗ trung tâm nhất nguyên Táng Thiên Kiếm Môn, ở mặt sau đại điện, cao năm tầng để biểu thị thân phận của gã.

Sở Mộ lặng lẽ phá phong cấm, âm thầm lẻn vào tầng năm Kiếm Lâu. Táng Thiên Tôn Giả cũng đang tu luyện.

Phải nói mỗi Kiếm Giả muốn càng mạnh hơn thì phải kiên trì không ngừng tu luyện, có lẽ tiến triển quá nhỏ nhưng tích ít thành nhiều.

Tầng thứ năm Kiếm Lâu chỉ có một mình Táng Thiên Tôn Giả, nếu có thêm khôi lỗi bảo vệ thì Sở Mộ sẽ khóc.

Sở Mộ hoàn toàn giấu đi hơi thở, tầng thứ năm Kiếm Lâu tràn ngập khí thế cường đại mà sắc bén của Táng Thiên Tôn Giả như đao nhận vô hình tới lui cắt.

Từng đợt khí thế sắc bén không ngừng phát tán từ người Táng Thiên Tôn Giả như trăm sông đổ về một biển tụ trong người gã. Táng Thiên Tôn Giả đang tu luyện không hay biết một người xuất hiện sau lưng gã, một người trí mạng.

Sở Mộ lơ lửng như mất trọng lực lại như cực quang đến gần, Sở Mộ xuất hiện sau lưng Táng Thiên Tôn Giả, đâm ra nhát kiếm, kiếm quang nội liễm.

Táng Thiên Tôn Giả không chút đề phòng, kiếm của Sở Mộ như xuất hiện từ hư vô đâm vào cổ gã.

Kiếm cực kỳ sắc bén, nhưng Sở Mộ biến sắc mặt, vì kiếm đâm trúng gáy Táng Thiên Tôn Giả thì bị chặn lại, một vầng sáng vô hình ngăn Bát Diện Thiên Hoang kiếm.

Biến cố đột ngột, Táng Thiên Tôn Giả nhanh chóng phản ứng lại, hoàn toàn bùng nổ kiếm nguyên như thủy triều hùng dũng tầng tầng oanh kích, lực lượng mạnh mẽ kinh người, kiếm quang nở rộ âm lạnh tràn ngập.

Lòng Sở Mộ thầm rít gào:

– Điểm Sát!

Sở Mộ không hề hốt hoảng, lực lượng cường đại xuyên qua phòng hộ vô hình đâm vào cổ Táng Thiên Tôn Giả, gã đau nhói thấu óc, kiếm nguyên bùng nổ chợt khựng lại.

– Trảm Thiết!

Sở Mộ xoay cổ tay chém ra nhát kiếm, có tiếng phập, kiếm nguyên oanh kích đến gần bị cắt ra, kiếm chém vào cổ Táng Thiên Tôn Giả.

Táng Thiên Tôn Giả không uổng có tu vi Nguyên Cực cảnh viên mãn, Kiếm Giả Kiếm Tôn, kinh nghiệm chiến đấu sống chết rất phong phú, phản ứng siêu nhanh. Khi kiếm của Sở Mộ đến gần người Táng Thiên Tôn Giả liền làm ra phản ứng né tránh tốt nhất.

Nhưng kiếm của Sở Mộ rất nhanh, còn tạo thành ảnh hưởng không gian bốn phía khiến người Táng Thiên Tôn Giả bị kéo theo. Kiếm cắt rách phòng hộ, Bát Diện Thiên Hoang kiếm rạch từ vai đến lưng Táng Thiên Tôn Giả, máu tuôn trào, vết thương sâu thấy xương, tay cầm kiếm của gã đã bị thương nặng.

Sở Mộ biết rõ chênh lệch với Kiếm Giả Kiếm Tôn, tuyệt đối không thể để Táng Thiên Tôn Giả kéo giãn khoảng cách. Sở Mộ bước ra một bước, hắn không thi triển kiếm kỹ, chém một nhát kiếm như tách lìa thiên địa, có tranh giang sơn xinh đẹp từ từ mở ra, núi cao nước chảy làm người lưu luyến quên về.

Biểu tình Táng Thiên Tôn Giả kinh hoàng:

– Chết tiệt!

Kiếm này làm Táng Thiên Tôn Giả cảm giác không thể né tránh, không cách nào phản kích, có thực lực nhưng không thể phát huy ra. Hơn nữa bàn tay cầm kiếm của Táng Thiên Tôn Giả bị thương nặng, muốn cầm kiếm cũng hơi khó.

Không có gì bất ngờ, kiếm của Sở Mộ như gió phất nhẹ qua cổ họng Táng Thiên Tôn Giả, kiếm phong sắc bén cắt rách.

Táng Thiên Tôn Giả trợn to mắt nhìn Sở Mộ chằm chằm, môi run run không nói ra nổi một câu nhưng biểu tình của gã đã nói lên tất cả, gã nhận ra hắn.

Táng Thiên Tôn Giả mang theo tràn ngập không cam lòng ngã ra sau.

Bên ngoài bỗng có tạp âm, Sở Mộ biết mới rồi kiếm nguyên của Táng Thiên Tôn Giả bùng nổ đã kinh động người khác, tức là việc ám sát chấm dứt tại đây.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Hy vọng Tiêu sư huynh giết được nhiều người.

Sở Mộ nhanh chóng thu không gian oản luân cực phẩm của Táng Thiên Tôn Giả vào không gian giới chỉ, sau đó hắn lao ra Kiếm Lâu.

Tiêu Thiên Phong dốc hết sức bùng nổ, không che giấu nữa:

– Chết đi!

Một kiếm vô sinh, tru sát đối phương.

– Người thứ năm!

Dao động kiếm nguyên vừa rồi khiến Tiêu Thiên Phong biết đã bị lộ dấu vết, Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh thứ năm bị ám sát lập tức cảnh giác và phản kích ngay, Tiêu Thiên Phong đành làm như vậy.

Một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành quát to:

– Tên giặc từ đâu đến mà dám lẻn vào Táng Thiên Kiếm Môn của ta, đáng giết!

Hai Nguyên Cực cảnh đại thành, một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành xuất hiện trong Kiếm Lâu giết hướng Tiêu Thiên Phong.

Sở Mộ xuất hiện kịp lúc chặn một người lại, một kiếm diệt gọn, xác chết từ trên trời rơi xuống.

Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành cũng bị Tiêu Thiên Phong một kiếm giết.

Thanh âm tràn ngập sát khí nổ vang bên tai:

– Thì ra là ngươi, chết cho ta!

Sở Mộ thấy màu đen bị màu máu tràn ngập ầm ầm kéo đến, là Huyết Sát Tôn Giả ra tay, gã nhận ra Sở Mộ.

– Trảm Nguyệt!

– Song Cực!

Bạo!Nguồn truyện audio

Hai chiêu kiếm kỹ dốc sức chém ra.

Chuyến đi di tích Kiếm Thánh khiến kiếm ý của Sở Mộ lên năm thành ba, Tê Liệt áo nghĩa và áo nghĩa thủy hỏa cũng thăng cấp lên hơn ba thành. Trảm Nguyệt hay Song Cực đều tăng mạnh uy lực lên rất nhiều.

Trăng khuyết ám kim dài mười thước phá không chém vào mây huyết sát nhưng bị nuốt mất, vang tiếng nổ đì đùng. Cực quang màu tím phá không xuyên qua mây huyết sát.

Giọng Huyết Sát Tôn Giả phát ra từ trong mây huyết sát:

– Tài mọn, ta sẽ luyện ngươi thành khôi lỗi!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo