1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 846: Nguy cơ diệt tộc |>đến chương 850

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 846: Nguy cơ diệt tộc |>đến chương 850

❮ sau
tiếp ❯

Chương 846: Nguy cơ diệt tộc (Hạ)

Chênh lệch giữa Lý gia và Long gia giống như Kiếm Giả Hóa Khí cảnh với một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, không thể so sánh được.

Nếu Long gia muốn, chỉ cần phái ra một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh là đủ đồ sát toàn bộ Lý gia không còn một mống người.

Bọn họ biết rõ các tin đồn về tam thiếu gia của Long gia, một Kiếm Giả thiên phú siêu tuyệt, năm nay hai mươi lăm tuổi, ba năm trước đã được danh hiệu Kiếm Hào, thực lực rất mạnh, thiên phú kinh người. trung niên kiếm vệ bên cạnh Long Tam Thiếu Gia rõ ràng là một vị Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh Đệ Bát Chuyển, mạnh hơn bất cứ người nào trong Lý gia.

Lý Minh Tân vội nói:

– Tam thiếu gia đến Lý gia khiến Lý gia rạng rỡ hẳn lên.

Long Tam Thiếu Gia khép quạt, nhếch môi cười:

– Bản thiếu gia đích thân đến đây đúng là vinh hạnh của Lý gia, nhưng còn có chuyện càng vinh hạnh hơn đang chờ Lý gia các ngươi.

Người Lý gia bản năng có chuyện xấu.

Mặt Long Tam Thiếu Gia lạnh lùng chỉ vào Lý Chấn, lớn tiếng quát:

– Thứ ti tiện này dám mạo phạm bản thiếu gia ngay giữa đường, mưu tính hành hung bản thiếu gia, nhưng không biết mình ngu xuẩn thấp hèn như con kiến, bị bản thiếu gia một kiếm chém bay vậy mà chưa chết. Không chết cũng tốt, may mắn giữ lại một mạng ghi nhớ ân đức của bản thiếu gia.

– Bây giờ bản thiếu gia cho các ngươi hai lựa chọn.

Long Tam Thiếu Gia xòe quạt, phe phẩy nói:

– Thứ nhất: Lý gia bị diệt, không chừa người sống, từ nay biến mất. Ta nghĩ chắc các ngươi không chọn điều này.

Lý Minh Tân sắc mặt âm trầm hỏi:

– Còn thứ hai?

Long Tam Thiếu Gia nói:truyện tiên hiệp audio

– Thứ hai thì đơn giản, lấy ra bồi thường khiến bản thiếu gia vừa lòng.

Lý Minh Tân hỏi:

– Không biết tam thiếu gia muốn chúng ta bồi thường thế nào?

Trong lòng Lý Minh Tân rất bực tức, đây là kết quả của việc thực lực không bằng người. Lý Minh Tân định bụng miễn đòi bồi thường không quá lớn thì sẽ đồng ý.

Long Tam Thiếu Gia mỉm cười nói:

– Không nhiều, sơ sơ một vạn khối Linh Thạch thôi.

Người Lý Minh Tân thở phào, một vạn khối Linh Thạch đúng là không nhiều. Bọn họ không chú ý rằng Long Tam Thiếu Gia nói Linh Thạch chứ chưa bảo là phẩm cấp gì.

Long Tam Thiếu Gia tiếp tục bảo:

– Phẩm cấp thì ta nghĩ các ngươi không lấy ra Linh Thạch vương phẩm nổi, vậy Linh Thạch cực phẩm đi. Một vạn khối Linh Thạch cực phẩm, thấy sao? Bản thiếu gia rất nhân từ đúng không?

Người Lý gia trợn to mắt hét cao giọng quát:

– Một vạn khối Linh Thạch cực phẩm!?

Một vạn khối Linh Thạch cực phẩm bằng mười vạn khối Linh Thạch thượng phẩm. Lý gia bây giờ có đập nồi bán sắt cũng không gom đủ mười vạn khối Linh Thạch thượng phẩm, hậu quả là Lý gia hoàn toàn xuống dốc không có cả tiền ăn chứ đừng nói tu luyện.

Một vị trưởng lão kinh kêu:

– Tam thiếu gia, Lý gia chúng ta không lấy ra nổi một vạn khối Linh Thạch cực phẩm!

Long Tam Thiếu Gia nhe răng cười nói:

– Không lấy ra được? Vậy thì diệt tộc đi.

Long Tam Thiếu Gia vung tay nói với trung niên kiếm vệ sau lưng mình:

– Long Cửu, giết không tha!

Trung niên kiếm vệ lạnh lùng nói:

– Tuân lệnh!

Trung niên kiếm vệ toát ra sát khí, rút kiếm, kiếm khí sắc bén tứ giăng, kiếm ý cắt không khí nát vụn, khiến người cảm giác như bị xử tử lăng trì.

Người Lý gia biến sắc mặt, rút kiếm ra.

Sát ý tung hoành tràn ngập nguyên phủ đệ Lý gia, tất cả người Lý gia bị sát ý bao phủ, người tu vi yếu nhũn người sùi bọt mép.

Thực lực Cửu Chuyển cảnh Bát Chuyển lại xuất thân từ gia tộc lớn Long gia, thực lực cực mạnh, người Lý gia không thể so sánh. Dù đám người Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh Lý Minh Tân liên hợp lại cũng không đánh nổi với người ta.

Trung niên kiếm vệ chém ra nhát kiếm như xẻ núi cao, bàn ghế trong đại sảnh nát vụn, mặt đất rách ra từng cái khe hở. Người Lý gia tóc đen bay rối, cảm giác thân thể sắp rách toạc.

Không thể ngăn cản, uy lực một kiếm này quá mạnh mẽ, không thể ngăn lại được.

Nhưng người Lý gia sẽ không ngồi chờ chết, ai nấy rút kiếm ra chém kiếm kỹ đối kháng.

Bùm!

Đại sảnh vỡ nát, sụp đổ thê lương, đất đai nứt rạn. Tiếng phụt phụt liên tiếp, người Lý gia bay ngược ra, bị thương hộc máu.

Long Cửu thì chỉ hơi lung lay, không bị thương chút nào.

Hai bên chênh lệch thực lực quá lớn. Long Cửu cao hơn người Lý gia ít nhất hai chuyển, kiếm ý và áo nghĩa cũng mạnh hơn bọn họ nhiều, tu luyện kiếm kỹ phẩm cấp càng cao, kết hợp cả ba lại, sử dụng kiếm khí phẩm chất cũng tốt, nên Long Cửu đánh bị thương người Lý gia cũng không lạ gì.

Một tiếng quát đầy sát khí vang lên:

– Giết!

Long Cửu lại rút kiếm ra, kiếm quang to lớn như phá núi gãy non lại chém vào người Lý gia trong phế tích đại sảnh.

Một tiếng gầm như sấm sét vang lên ầm ầm chấn động:

– Càn rỡ!

Một bóng người xuất hiện từ hư vô lao ra chém vào kiếm quang phá núi gãy non, phản kích một kiếm.

Phập!

Long Cửu liên tục thụt lùi, khẽ rên, khóe môi tràn máu, ngực có một vết kiếm.

Một kiếm đánh lui Long Cửu rồi bóng người hiện ra, là một lão nhân sáu mươi mấy tuổi, thân hình uy mãnh, râu tóc dựng đứng không giận mà uy, khí thế dâng cao:

– Các ngươi là ai? Sao dám đến Lý gia của ta gây sự?

Long Cửu lau máu dính khóe môi, nhìn lão nhân chằm chằm, gằn từng chữ:

– Đỉnh Đệ Cửu Chuyển!

Đáy mắt Long Tam Thiếu Gia lóe tia kiêng dè hỏi:

– Ngươi là ai?

Lão nhân dõng dạc nói:

– Lý Thiên Hà, Đại trưởng lão Lý gia!

Long Tam Thiếu Gia tràn đầy tức giận nói:

– Đại trưởng lão Lý gia, tốt lắm, chờ đi, ta sẽ quay lại.

Long Tam Thiếu Gia hừ lạnh xoay người rời đi.

Lý Thiên Hà định ngăn cản nhưng Lý Minh Tân vội kêu lại.

Tam trưởng lão lau máu dính khóe môi, khẽ thở dài:

– Đại trưởng lão, lần này phiền phức rồi.

Lý Thiên Hà vừa mới xuất quan, không biết rõ tình huống:

– Phiền phức gì?

– Đại trưởng lão, sự việc như sau…

Lý Minh Tân kể lại chuyện đã xảy ra cho Lý Thiên Hà. Lão nghe xong nhíu chặt mày, đã hiểu Lý gia gây rắc rối lớn, không chừng bị nguy hiểm diệt tộc.

Trong Biệt Sơn viện, Sở Mộ ngồi trong lương đình nhỏ mở mắt ra, thầm nghĩ:

– Xem ra Lý gia có rắc rối.

Sau đó Sở Mộ nhắm mắt lại, hắn đang tham ngộ kiếm ý.

Lý gia có rắc rối hoặc không chẳng khác biệt bao nhiêu với Sở Mộ. Nếu không có rắc rối thì Sở Mộ sẽ cư ngụ tại đây một thời gian rồi đi, nếu gặp phiền phức hắn sẽ hỗ trợ giải quyết. Nếu rắc rối Sở Mộ không thể giúp đỡ được thì kệ, tìm cách giữ lại chút huyết mạch cho Lý gia là xong, coi như trả ân tình Lý Đạo Nguyên đưa tặng một Vẫn Tinh kiếm nguyên.

Lúc này người Lý gia đang dọn dẹp phế tích đại sảnh, phải xây dựng lại, cần một món tiền khá lớn. Lý gia chủ và các vị trưởng lão thì bàn bạc cách vượt qua cửa khó khăn này.

Chương 847: Sở Mộ ra tay

Long gia thật sự mạnh, dù là Lý gia ngàn năm trước cũng chỉ ngang ngửa với Long gia, Lý gia bây giờ thì càng không đáng nhắc tới.

Tam thiếu gia của Long gia luôn có tiếng xấu trong quận Kim Sa, thực lực không yếu, rất được Long gia xem trọng. Lý gia nguy hiểm thật rồi, có thể bị diệt tộc.

Bàn bạc không có kết quả, Nhị trưởng lão hỏi vấn đề khác:

– Phải rồi Đại trưởng lão, sao đột nhiên xuất quan vậy?

Lý Thiên Hà buồn bã nói:

– Thiếu công pháp thích hợp, không thể thành công cô đọng kiếm khí thành kiếm nguyên nên xuất quan. Không ngờ vừa xuất quan đã gặp chuyện này, ài, Lý gia thật là nhiều tai nạn.

Lý Thiên Hà định xuất quan tìm công pháp thích hợp để cô đọng kiếm nguyên rồi đột phá đến Nguyên Cực cảnh, ai ngờ mới xuất quan đã gặp loại chuyện không thể không ra tay, buộc lòng sử dụng kiếm khí. Bây giờ dù Lý Thiên Hà có tìm được công pháp thích hợp cũng không thể đột phá, trừ phi có một viên Cửu Chuyển đan.

Công pháp thích hợp ít nhất là công pháp đại cấp cực phẩm, Lý gia bây giờ ngay cả công pháp đại cấp thượng phẩm còn không có.

Đám người Lý Minh Tân nghe vậy vẻ mặt ủ rũ. Đại trưởng lão duy nhất trong gia tộc có hy vọng trong thời gian ngắn thăng cấp Nguyên Cực cảnh đã đánh mất cơ hội, chẳng lẽ số phận đã định Lý gia phải biến mất sao.

Lý Minh Tân chợt nhớ ra điều gì, mắt sáng rực:

– Không, chúng ta vẫn còn cơ hội! Có lẽ…

Mấy trưởng lão thấy sắc mặt của Lý Minh Tân thì khó hiểu ngó nhau, chợt nghĩ đến điều gì, cùng nở nụ cười.

Bên ngoài có tiếng bước chân.

Một thanh âm lạnh băng vang lên:

– Từ nay Lý gia xoá tên khỏi quận Kim Sa!

Đám người Lý Minh Tân biến sắc mặt, quay đầu nhìn, thấy ba bóng người đi tới, hai người rất quen mất.

Tam thiếu gia của Long gia và kiếm vệ Long Cửu, ngoài ra thêm một lão nhân áo đen. Lão nhân khoảng năm, sáu chục tuổi, khuôn mặt gầy gò nhăn nheo, đôi mắt đen láy. Người bị lão nhân nhìn sẽ rùng mình run lẩy bẩy.

Lão nhân áo đen mặt không biểu tình, hai tay chắp sau lưng đi theo sau lưng Long Tam Thiếu Gia, không thèm để người Lý gia vào mắt.

Lý Minh Tân hạ thấp thân phận cúi đầu yếu thế nói:

– Tam thiếu gia, chúng ta nguyện ý lấy ra một vạn khối Linh Thạch cực phẩm bồi thường, hy vọng tam thiếu gia người lớn rộng lượng đừng so đo gia tộc nho nhỏ chúng ta.

Làm gia chủ phải suy xét sự sống còn của toàn gia tộc.

Long Tam Thiếu Gia tức giận nói:

– Lý gia đúng là một gia tộc nho nhỏ, như con kiến trong mắt bản thiếu gia, nhưng các ngươi đã chọc giận bản thiếu gia!

Long Tam Thiếu Gia đổi giọng:

– Muốn giải quyết êm thắm phải không? Được rồi, bản thiếu gia cho các ngươi một cơ hội, lấy mười vạn khối Linh Thạch cực phẩm ra, người này phải tự tuyệt tại đây, bản thiếu gia sẽ bỏ qua chuyện này. Không thì toàn bộ Lý gia diệt tuyệt, từ nay xóa tên!

– Mười vạn khối Linh Thạch cực phẩm…

Người Lý gia môi run run, bán hết người Lý gia cũng không gom được nhiều Linh Thạch như thế.

Lý Thiên Hà sắc mặt âm trầm nói:

– Muốn lão phu tự tuyệt tại đây?

Lão nhân áo đen sau lưng Long Tam Thiếu Gia tiến lên một bước, sắc mặt âm trầm nói:

– Tam thiếu gia muốn các ngươi đưa mười vạn khối Linh Thạch cực phẩm và con kiến nhà ngươi tự tuyệt tại đây đã là nhân từ. Nếu lão phu ra tay thì các ngươi đều sẽ là vong hồn dưới kiếm của lão phu!

Thanh âm sắc nhọn như móng tay cào mạnh vào pha lê, toát ra khí thế khổng lồ cực kỳ sắc bén đánh vào người Lý gia.

Khí thế quá cường đại, làm người Lý gia không ngăn cản nổi, ai nấy lảo đảo, mặt đỏ rực rồi ngồi bệch xuống đất, phun ra ngụm máu, mặt tái nhợt tối tăm.

Lý Thiên Hà hộc búng máu, lảo đảo suýt té, kinh hoàng nhìn lão nhân áo đen.

Cổ họng Lý Thiên Hà khô khốc nói:

– Nguyên Cực… cường giả Nguyên Cực cảnh.

Lão nhân áo đen sắc mặt âm trầm nói ra sự thật tàn nhẫn như đang tuyên bố tử hình cho Lý gia:

– Biết thì tốt, lão phu luôn không thích ra tay, nhưng đã làm thì nhất định diệt khẩu.

Lý gia chủ lòng cực kỳ khó chịu, trong tình huống này bọn họ không cách nào thông báo với Sở Mộ được. Bọn họ cũng muốn nhờ vả, nhưng Sở Mộ chỉ có một mình, thế lực Long gia thì khổng lồ. Có lẽ Sở Mộ sẽ không vì Lý gia nho nhỏ mà đắc tội Long gia khổng lồ, đó không phải hành động sáng suốt.

Long Tam Thiếu Gia vẫy tay:

– Giết hết đi.

Long Tam Thiếu Gia thản nhiên như giết mấy con gà vịt, không thèm để mạng sống đám người Lý gia vào mắt.

Lão nhân áo đen nhe răng cười nói:

– Ha ha ha! Đừng trách lão phu tâm ngoan thủ lạt, chỉ có thể trách các ngươi có mắt không tròng dám đắc tội tam thiếu gia.

Lão nhân áo đen không rút kiếm, chỉ vươn tay trái ra, ngón trỏ và ngón giữa khép lại ngưng tụ một kiếm nguyên vô cùng sắc bén.

Lão nhân áo đen nhìn Lý Thiên Hà chằm chằm, chỉ một cái:

– Bắt đầu từ ngươi đi.

Kiếm nguyên phá không bắn hướng Lý Thiên Hà.

Kiếm nguyên của Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh siêu mạnh, dù Lý Thiên Hà rất gần với Nguyên Cực cảnh nhưng vẫn có chênh lệch khoảng cách to lớn. Đối diện kiếm nguyên này Lý Thiên Hà có cảm giác như trên trời dưới đất không có chỗ né, giây sau sẽ bị đâm thủng trán mà chết.

Lý Thiên Hà rống to:

– Không… Ta không thể chết!

Lý Thiên Hà rút kiếm ra, kiếm khí phun dũng tuôn ra toàn thân ngưng tụ thành một kiếm. Kiếm kỹ mạnh nhất, bài ca cuối cùng, rực rỡ như vì sao rơi.

Lão nhân áo đen khinh thường cười nói:

– Tài mọn.

Trong mắt lão nhân áo đen thì đây chỉ là sự giãy dụa uổng công.

Quả nhiên kiếm nguyên cực kỳ cô đọng kèm theo năm thành kiếm ý đánh bại nhát kiếm mạnh nhất của Lý Thiên Hà, kiếm khí cực phẩm trong tay lão cũng bị vỡ ra từng tấc bay rải rác. Kiếm nguyên bắn vào trán Lý Thiên Hà, sắp xuyên thủng qua.

Mắt thấy Lý Thiên Hà sắp mất mạng trước kiếm nguyên đáng sợ.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một tiếng thở dài vang lên, một luồng kiếm quang như từ thiên ngoại bay tới, tốc độ không gì sánh bằng giáng lâm đánh trúng kiếm nguyên kia, cả hai cùng vỡ nát.

Lão nhân áo đen tức giận quát:

– Là ai? Dám quấy rầy chuyện tốt của lão phu!

Lão nhân áo đen nhíu chặt mày, sát khí khủng bố phát tán, quanh thân lão như có núi thây biển máu chìm nổi, đây là Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh cường đại bước ra từ vô số giết chóc.

Lão nhân áo đen tức giận, người Lý gia lại hộc máu, có người thực lực yếu chìm trong hôn mê.

Lý Thiên Hà may mắn nhặt lại một mạng vội vàng thụt lùi, mặt trắng bệch. Đám người Lý Minh Tân biết mới rồi là Sở đại nhân ra tay nên Đại trưởng lão mới may mắn sống tiếp.

Chương 848: Diệt tại chỗ (Thượng)

Một thanh âm lạnh nhạt vang lên:

– Lớn tuổi mà còn nóng tính như thế, coi chừng đi bán muối.

Chữ thứ nhất như đến từ chân trời, chữ cuối cùng gần ngay bên tai, trước mắt đám người có thêm một bóng người mặc trường mào màu trăng bạc.

Lão nhân áo đen tức giận quát:

– Tiểu bối từ đâu đến…!

Rồi lão nhân áo đen cứng người, nhìn kỹ Sở Mộ, cười nói:

– Thì ra là một tiểu quỷ mới thăng cấp Nguyên Cực cảnh không lâu, không ở yên tại chỗ tu luyện dám ra đây chiêu diêu sinh sự, thật là không biết sống chết

Lão nhân áo đen nói đúng, Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh mới đột phá không lâu thường sẽ không đi rông bên ngoài, bọn họ sẽ chỉnh hợp lại tất cả những gì mình học được trừ bỏ rườm rà giữ lại tinh túy, khiến thực lực thật sự xứng đôi với Nguyên Cực cảnh.

Đây là giai đoạn rất cần thiết, có lẽ một năm hoặc ba năm, năm năm. Lão nhân áo đen nhìn ra ngay Sở Mộ mới đột phá Nguyên Cực cảnh chưa đầy một năm, vậy mà dám xuất hiện ở bên ngoài, hoặc là ngốc hoặc quá tự tin vào mình.

Trong mắt lão nhân áo đen thì Sở Mộ là kẻ không biết trời cao đất dày, cho rằng mình có chút thiên phú là thích làm gì cũng được.

Long Tam Thiếu Gia lộ vẻ mặt ghen tỵ, trông Sở Mộ bằng tuổi gã mà đã là Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, dù chỉ là nhập môn thì vẫn mạnh hơn gã gấp vô số lần. Long Tam Thiếu Gia luôn tự phụ mình là con cưng của trời không thể chấp nhận được điều này.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

– Ta che chở Lý gia, giờ các ngươi lấy ra mười vạn khối Linh Thạch cực phẩm bồi thường thì mọi chuyện dừng tại đây.

Sở Mộ không thèm để lão nhân áo đen vào mắt, dù lão có tu vi Nguyên Cực cảnh tiểu thành.

Người Lý gia sợ đứng tim. Sở Mộ đòi đối phương bồi thường mười vạn khối Linh Thạch cực phẩm, bọn họ không dám nhận.

Hơn nữa bọn họ nghe rõ ràng tu vi của Sở Mộ là Nguyên Cực cảnh nhập môn, mới chỉ đột phá không lâu, tức là Kiếm Giả chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng của mình. Lão nhân áo đen thì là Kiếm Giả cường đại đã đột phá Nguyên Cực cảnh nhiều năm, từ điểm này biết ngay ai mạnh ai yếu rồi.

Lão nhân áo đen cười kỳ dị, vui vẻ nói:

– Khục khục khục, tiểu bối, ngươi nói câu buồn cười nhất lão phu từng nghe. Nghĩ tình câu hài đó lão phu quyết định cho ngươi toàn thây.

Long Tam Thiếu Gia ỷ vào có lão nhân áo đen, gã ghen tỵ thiên phú của Sở Mộ cao hơn mình, gã không nhịn được tiến lên trước một bước chỉ vào mắt hắn, ghen ghét quát to:

– Ngươi quỳ xuống cho bản thiếu gia, thề từ nay hiệu trung với bản thiếu gia, làm con chó của bản thiếu gia thì bản thiếu gia sẽ tha cho ngươi!

– Nếu tam thiếu gia đã nói vậy thì tiểu bối, ngươi hãy làm theo lời của tam thiếu gia đi.

Lão nhân áo đen nhe răng cười nói:

– Đừng mơ chống cự, không thì lão phu sẽ cho ngươi biết mùi vị chết chóc, dù sau lưng ngươi có núi dựa lớn mạnh cũng vô ích.

Đối diện Long Tam Thiếu Gia kêu gào Sở Mộ không thèm nhìn cái nào, trong mắt hắn thì đây chỉ là một người tự phụ có chút thiên phú.

Trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì thiên phú cỡ như Long Tam Thiếu Gia không là gì.

Lão nhân áo đen thì mới rồi đánh ra một kiếm nguyên khiến Sở Mộ nắm rõ lực công kích của lão, hắn biết lão nhân áo đen là Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành, tuyệt đối không đánh lại hắn.

Sở Mộ im lặng là vì đang suy nghĩ, nhưng bộ dạng của hắn khiến người hiểu lầm là đang sợ.

– Quỳ xuống cho bản thiếu gia, bản thiếu gia sẽ tha mạng cho ngươi! Bản thiếu gia có thể khoan hồng độ lượng tha cho Lý gia.

Long Tam Thiếu Gia càng nói càng hưng phấn, dường như cho rằng có lão nhân áo đen ở là gã có núi dựa lớn mạnh.

Tuy lòng Lý Minh Tân rất khát vọng Sở Mộ sẽ trấn áp tam thiếu gia của Long gia, bảo vệ Lý gia, nhưng trong lòng gã cũng hiểu chỉ dựa vào Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nhập môn như hắn thì không thể nào đối kháng lại Long gia khổng lồ.

– Sở đại nhân, đây là chuyện của Lý gia chúng ta, Sở đại nhân không cần ra tay để tránh bị liên lụy.

Một trưởng lão vẻ mặt cô đơn thở dài thườn thượt:

– Đúng rồi Sở đại nhân, trời đã định Lý gia chúng ta sẽ bị diệt tộc.

Sở Mộ phớt lờ người Lý gia, từ lúc hắn đồng ý với Lý Đạo Nguyên thì đã định trước giữa hắn và Lý gia có mối dây dưa ân oán, không thể cắt đứt.

Tuy lúc đó có nói nếu hắn không giải quyết được thì cứ mặc kệ, nhưng Sở Mộ đã ở đây, đối phương nói thẳng muốn hắn quỳ xuống thần phục. Một Kiếm Giả Khí Hải cảnh bình thường mà đi trên đầu một vị Nguyên Cực cảnh, đây là sự miệt thị tôn nghiêm trầm trọng, là khiêu khích không biết sống chết. Nếu Sở Mộ để mặc thì chẳng phải là mất mặt lắm ư?

Sở Mộ không để bụng sĩ diện làm gì, nhưng hắn không cho phép có con kiến kiêu ngạo nhảy nhót trước mặt mình, thậm chí nhiều lần khiêu khích.

Sở Mộ liếc mắt qua, lạnh nhạt nói:

– Quỳ xuống xin lỗi, lấy ra một trăm vạn khối Linh Thạch cực phẩm bồi thường, hơn nữa thề từ nay không gây rối với Lý gia nữa thì ta cho các ngươi sống rời đi.

Mọi người biểu tình kinh ngạc, bị lời nói của Sở Mộ hù hết hồn.

Lão nhân áo đen cười phá lên như nghe câu buồn cười nhất thế giới:

– Tiểu bối, lão phu ít có cơ hội thoải mái cười to như vậy.

Sở Mộ mỉm cười nói:

– Rất nhanh ngươi sẽ không cười nổi.

Sở Mộ chậm rãi rút Bát Diện Thiên Hoang kiếm ra.

Kiếm từng tấc một lộ ra, người Sở Mộ dâng lên kiếm ý siêu mạnh, cực kỳ sắc bén như bắn thẳng lên tầng mây, xuyên qua hư không cắt đứt tất cả.

Trừ lão nhân áo đen ra những người khác cảm giác toàn thân như chìm trong biển kiếm khí, bị kiếm khí lóc từng miếng thịt. Từng đợt nhói đau tràn ngập toàn thân, vô cùng khó chịu, như đang chịu nỗi khổ lăng trì. Lý Thiên Hà cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Lão nhân áo đen nhìn chằm chằm Sở Mộ rút Bát Diện Thiên Hoang kiếm ra, mắt sáng rực:

– Kiếm tốt, tiểu bối, lão phu muốn thanh kiếm này!

Lão nhân áo đen nói thẳng muốn kiếm khí vương phẩm đỉnh cao nhất của Sở Mộ.

Lão nhân áo đen ra tay chộp, vô số kiếm khí ngưng tụ trên năm ngón tay dâng ra, hình thành bàn tay kiếm khí sắc bén khiếp người, tốc độ siêu nhanh làm Sở Mộ có cảm giác không thể tránh né, như thể kiếm trong tay sẽ bị cướp mất.

Sở Mộ cười khẽ, xoay cổ tay, Bát Diện Thiên Hoang kiếm dấy lên đao quang âm lạnh tước ngang, không mang theo chút khói lửa cắt vào năm ngón tay kiếm khí.

Kiếm hồn nhiên thiên thành đâm tới trước, nhìn như không nhanh nhưng thật ra nhanh như tia chớp, chân trời góc biển.

Chương 849: Diệt tại chỗ (Hạ)

Kiếm này làm lão nhân áo đen có cảm giác không thể né tránh, lão biến sắc mặt, con ngươi co rút. Lão nhân áo đen lấy thanh kiếm khí ra, giơ một kiếm lên chém xuống, kiếm quang phá không như muốn cắt đứt cả bầu trời.

Một kiếm chém xuống giữa chừng thì lão nhân áo đen thấy cổ tay đau nhức, chưa kịp phản ứng thì một luồng sáng lạnh xẹt qua trước mắt tựa như một góc trời.

Kiếm này quá nhanh, không thể né tránh. Lão nhân áo đen cảm giác cổ đau nhói, có thứ gì ẩm ướt chảy xuống, trước mắt lão tối đen.

Một cái đầu già nua bay lên, máu phun ra rơi xuống đất, mọi người ngơ ngẩn.

Một kiếm!

Chỉ một kiếm, không thi triển kiếm kỹ đã chém chết một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành, diệt ngay tại chỗ!

Cảnh tượng quá sức khó tin, như thể lão nhân áo đen có tu vi Nguyên Cực cảnh tiểu thành chỉ có con kiến một ngón tay có thể nghiền chết.

Long Tam Thiếu Gia phản ứng lại, gã chỉ vào Sở Mộ, biểu tình kinh hoàng. Long Tam Thiếu Gia liên tục thụt lùi, ngón tay run run, trán toát mồ hôi lạnh.

Long Tam Thiếu Gia hét chói tai:

– Ngươi… Ngươi… Ngươi dám giết… giết…!

Long Cửu hét to:

– Thiếu gia chạy mau!

Long Cửu rút kiếm lao vào Sở Mộ, muốn dùng mạng sống tranh thủ cơ hội chạy trốn cho Long Tam Thiếu Gia.

Sở Mộ tiến lên một bước lướt qua Long Cửu, nhẹ nhàng xuất hiện trước mặt Long Tam Thiếu Gia, gác kiếm trên cổ gã. Long Cửu lao đi mấy thước rồi ngã xuống, máu trào ra từ cần cổ nhuộm đỏ mặt đất.

Không ai thấy rõ khoảnh khắc kia đã xảy ra chuyện gì, Long Cửu là Kiếm Giả có tu vi Cửu Chuyển cảnh Đệ Bát Chuyển đã chết.

– Không… đừng… đừng giết ta…!

Long Tam Thiếu Gia thê thảm van xin, sợ chết vô cùng, khác hẳn với bộ dạng không ai bì nổi lúc nãy:

– Ta có Linh Thạch… ta có thể cho ngươi nhiều Linh Thạch… chỉ cần ngươi không giết ta…

Sở Mộ chỉ nhìn Long Tam Thiếu Gia nhưng đã làm gã cảm nhận áp lực cực lớn.

– Không giết ngươi thì cũng được.

Theo thói quen của Sở Mộ thì nên đâm một nhát kiếm, giết không tha. Nhưng lúc này Sở Mộ không một mình, hắn phải suy xét đến Lý gia, nên đành chọn cách khác.

– Nhưng ngươi phải thề với danh nghĩa kiếm đạo bắt đầu từ hiện tại không được dùng bất cứ cách gì, thủ đoạn gì đối phó Lý gia, nếu không sẽ chịu nổi khổ linh hồn vỡ vụn, vạn kiếp bất phục.

Đám người biến sắc mặt kêu lên:

– Cái gì?!

Làm Kiếm Giả, dù là những Kiếm Giả hạng bét cũng biết cái gì là thề nhân danh kiếm đạo. Nếu trái lời thề sẽ bị phản phệ, vạn kiếp bất phục hoàn toàn trầm luân, không ai muốn gánh hậu quả đó.

Long Tam Thiếu Gia run rẩy nói:

– Ta… ta không thề…

Long Tam Thiếu Gia biết rõ nếu thề thì gã không thể làm gì Lý gia, chỉ có thể nuốt mối hận trong lòng. Long Tam Thiếu Gia tự phụ là thiên tài, còn muốn xông ra một mảnh thiên địa trong kiếm đạo, nào dám thề nhân danh kiếm đạo.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

– Vậy bây giờ ngươi chết đi.

Kiếm dí tới trước, mũi kiếm siêu sắc bén đâm rách da cổ họng Long Tam Thiếu Gia.

Long Tam Thiếu Gia hét to:

– Khoan, ta thề!

Long Tam Thiếu Gia dám bảo đảm chưa có lần nào gã nói chuyện nhanh bằng lần này, chậm thêm tích tắc thì cổ họng sẽ bị đâm thủng, gã chết chắc.

Sở Mộ thu kiếm về, gật đầu nói:

– Rất tốt.

Long Tam Thiếu Gia biết mình không thể trốn khỏi kiếm của Sở Mộ, bắt đầu thề nhân danh kiếm đạo. Thề xong vô hình trung có lực lượng giáng xuống người Long Tam Thiếu Gia, đại biểu lời thề thành lập.

Long Tam Thiếu Gia thề xong lấy lại bình tĩnh, nhìn Sở Mộ, bực tức nói:

– Ta đã thề xong, có thể đi được chưa?

Sở Mộ nói, không thèm để ý oán hận trong mắt Long Tam Thiếu Gia:

– Trước khi ngươi đi hãy giải trừ nhận chủ không gian oản luân giao cho ta, để bồi thường Lý gia.

Long Tam Thiếu Gia rất dứt khoát, trực tiếp giải trừ nhận chủ đưa không gian oản luân cực phẩm cho Sở Mộ.

Long Tam Thiếu Gia oán hận nhìn Sở Mộ, tức giận nói:

– Ta đã thề sẽ không dùng cách gì trả thù Lý gia, Long gia cũng sẽ không đối phó Lý gia. Nhưng trong lời thề không bao gồm nhà ngươi. Chờ đi, ta nhất định sẽ lại đến tìm ngươi, dù phải trả giá lớn cỡ nào thì ta nhất định sẽ cho ngươi quỳ xuống trước mặt ta, hung hăng nhục nhã ngươi sau đó giết ngươi, để báo mối thù hôm nay! Nếu ngươi sợ, muốn đổi ý thì có thể rút kiếm ra giết ta ngay bây giờ.

Sở Mộ cười nói:

– Ngươi đi đi, muốn trả thù ta nhớ đừng kêu loại phế vật này đến.

Long Tam Thiếu Gia oán hận nhìn Sở Mộ chằm chằm như muốn khắc ghi hắn vào lòng, gã xoay người đi.

Sở Mộ ném không gian oản luân cực phẩm cho Lý gia chủ Lý Minh Tân:

– Đây là bồi thường cho các ngươi, ta không biết bên trong có cái gì, tự mình kiểm tra đi. Ngoài ra không gian oản luân của kiếm vệ kia cũng đưa các ngươi.

Sở Mộ nói xong lấy không gian oản luân cực phẩm của lão nhân áo đen đi, lắc người biến mất. Nếu không phải còn hai cái xác dưới đất thì không ai tin mới rồi chỗ này xảy ra sự kiện lớn như động đất.

Sở Mộ rời đi, để lại đám người Lý gia. Có người tỉnh lại từ trong hôn mê, cảm giác toàn thân đau nhức, không biết chuyện gì xảy ra.

Lý Minh Tân và các trưởng lão, chấp sự trợn mắt há hốc mồm, còn chìm trong rung động.

Qua một lát bọn họ mới tỉnh táo lại, hai mặt nhìn nhau, thấy nỗi kinh hoàng trong mắt nhau, cảm giác tất cả tựa như nằm mơ.

– Thật khó tin, quá khó tin.

Lý Thiên Hà thẫn thờ thì thào:

– Nguyên Cực cảnh nhập môn mà nhẹ nhàng một kiếm tiêu diệt Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành, không dùng bất cứ kiếm kĩ gì. Thiên tài, chắc chắn là thiên tài…

Lý Minh Tân nhỏ máu nhận chủ hai không gian oản luân, ý niệm tiến vào trong, kiểm tra kỹ càng. Chốc lát sau người Lý Minh Tân run rẩy, mặt tràn đầy hưng phấn, kích động sắc mặt hồng hào.

– Tốt, tốt quá rồi!

Lý Minh Tân không kiềm được cười phá lên:

– Ha ha ha! Có số Linh Thạch này thì thực lực tổng thể của Lý gia chúng ta sẽ nâng cao một ít, khiến gia tộc càng mạnh mẽ hơn. Chỉ cần lợi dụng hợp lý thì sẽ hình thành tuần hoàn hữu hiệu, khiến thực lực gia tộc tăng cao từng bước một.

Trong hồ nước to lớn nuôi nhiều con cá, lớn thì hơn một thước, nhỏ thì cỡ ngón tay. Các con cá màu sắc, hình dạng khác nhau tự do bơi trong nước chơi đùa.

Sở Mộ ngồi vững vàng như tảng đá, cầm cần câu, mắt khép kín, nhìn như đang câu cá nhưng thật ra là tham ngộ.

Chương 850: Thân Đồ Vô Địch

Một kiếm diệt ngay lão nhân áo đen tu vi Nguyên Cực cảnh tiểu thành không đáng gì đối với Sở Mộ.

Thứ nhất, tu vi của lão nhân áp đen tuy hơn Sở Mộ nhưng độ mạnh kiếm nguyên thì thua hắn.

Thứ hai, kiếm ý của lão nhân áo đen mới chỉ năm phần, không bằng Sở Mộ, uy lực thì cách biệt càng xa, áo nghĩa cũng thua hắn.

Thứ ba, về tạo nghệ kiếm thuật thì lão nhân áo đen và Sở Mộ cách biệt quá xa.

Thứ bốn, lão nhân áo đen coi thường Sở Mộ, không thèm để hắn vào mắt nên lúc ra tay không dốc hết sức.

Các loại nguyên nhân kết hợp khiến lão nhân áo đen bị Sở Mộ nhẹ nhàng một kiếm diệt ngay. Đương nhiên nếu lão nhân áo đen xem trọng Sở Mộ, ra tay hết sức cùng lắm làm hắn mất thêm ít sức chứ kết cục vẫn là cái chết.

***

Thân Đồ gia, đệ nhất gia tộc quận Kim Sa, lịch sử hơn hai ngàn năm, nội tình thâm sâu cực kỳ mạnh, gia chủ là một cường giả đẳng cấp Kiếm Tôn, thực lực kinh người.

Lúc này trong một tòa trang viên ở Thân Đồ gia.

Một nam nhân trung niên áo xám cung kính nói với thanh niên áo đen ở trước mặt:

– Vô Địch thiếu gia, chúng ta đã tìm hiểu rõ ràng. Lý gia đúng là có một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh trẻ tuổi, đột phá Nguyên Cực cảnh nhập môn chưa tới một năm nhưng thực lực cường đại, một kiếm diệt Long Ngũ của Long gia trong tích tắc, chắc là Kiếm Giả thiên tài thật sự có thể vượt qua đẳng cấp chém giết người.

Một nam nhân trung niên áo xám khác lên tiếng:

– Thiếu gia, chúng ta cũng tra được người này họ Sở, nhưng không biết tên gì, rất bí ẩn, nửa tháng trước mới đến Lý gia. Chúng ta chưa điều tra ra hắn tới Lý gia có mục đích gì, vì phần lớn thời gian hắn ở trong Biệt Sơn viện của Lý gia, chưa từng rời đi.

Kiếm Giả thanh niên áo đen lạnh lùng hỏi:

– Có đưa thiệp mời của ta đi chưa?

– Thưa thiếu gia, chúng ta làm việc thì thiếu gia cứ yên tâm, nếu không có gì ngoài ý muốn thì bây giờ thiệp mời chắc đã vào tay Kiếm Giả họ Sở.

***

Trong lương đình nhỏ ở Biệt Sơn viện. Sở Mộ cầm tấm thiệp to cỡ bàn tay, thiệp đỏ rực, viền vàng, chính giữa vẽ một thanh kiếm khí, có khí thế sắc bén toát ra, khí thế đủ làm Kiếm Giả Khí Hải cảnh quỳ xuống.

Gia chủ chủ Lý Minh Tân ngồi bên cạnh, rất ngạc nhiên trước khí thế phát ra từ tấm thiệp.

Sở Mộ giở thiệp mời ra xem, nội dung đại khái là mời Sở Mộ ba ngày sau tham gia đại hội luận kiếm Kiếm Giả thiên tài của quận Kim Sa, ký tên là Thân Đồ Vô Địch.

Sở Mộ khép thiệp mời, hắn nhìn Lý Minh Tân, hỏi:

– Lý gia chủ, Thân Đồ Vô Địch là người nào?

Lý Minh Tân trả lời ngay:

– Thưa Sở đại nhân, Thân Đồ Vô Địch là đại thiếu gia của Thân Đồ gia, gia tộc lớn nhất quận Kim Sa, năm nay hai mươi chín tuổi, ba năm trước trở thành Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, một năm trước từng một kiếm tiêu diệt một vị Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành, thực lực cực mạnh. Nghe nói bây giờ Thân Đồ Vô Địch đã có tu vi Nguyên Cực cảnh tiểu thành, được tiếng là thiên tài đệ nhất quận Kim Sa dưới ba mươi tuổi, không ai sánh bằng.

Làm chủ một gia tộc, Lý Minh Tân nắm rõ thiên tài trong quận Kim Sa như lòng bàn tay, giọng điệu chất chứa tôn kính và sùng bái.

– Hai mươi sáu tuổi đến Nguyên Cực cảnh, ba năm sau có tu vi Nguyên Cực cảnh tiểu thành, không tệ.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Nhưng so với Tông Kình Thiên, Tuyệt Vô Đạo, Diêm Cửu U thì còn chênh lệch rõ ràng.

Đương nhiên thiên tài như Tông Kình Thiên, Tuyệt Vô Đạo, Diêm Cửu U dù tính trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực nơi ra nhiều Kiếm Giả thiên tài cũng hiếm có.

Thân Đồ Vô Địch hai mươi sáu tuổi thành tựu Nguyên Cực cảnh, thiên phú như vậy dù không bằng Tông Kình Thiên nhưng cũng rất gần.

Sở Mộ hỏi:

– Tính cách của Thân Đồ Vô Địch thế nào?

– Thưa Sở đại nhân, tuy Thân Đồ Vô Địch là đại thiếu gia Thân Đồ gia, là thiên tài thật sự, hơn hẳn loại người như Long Tam Thiếu Gia nhưng hắn không giống Long Tam Thiếu Gia ỷ mạnh hiếp yếu, tùy ý hành người.

Lý Minh Tân sửa sang lại từ ngữ, đáp:

– Thân Đồ Vô Địch có một lý tưởng, tựa như tên của hắn là vô địch thật sự, nên tâm chí của hắn chỉ đặt trong kiếm đạo, những việc khác giao cho người ta làm. Thân Đồ Vô Địch chỉ có hứng thú với Kiếm Giả cường đại.

Sở Mộ nghe tính cách của Thân Đồ Vô Địch như thế thì hứng thú hỏi:

– Đại hội luận kiếm thiên tài quận Kim Sa là thế nào?

– Cái gọi là đại hội luận kiếm thiên tài tức là do một hoặc hai Kiếm Giả thiên tài thật sự tổ chức, mời Kiếm Giả thiên tài khác có đủ tư cách tham gia đại hội, chủ yếu là luận bàn, nghiên cứu kiếm thuật và thảo luận kiếm đạo, giao lưu tâm đắc tu luyện kiếm thuật, dùng kinh nghiệm của người khác nâng cao bản thân.

Vẻ mặt Lý Minh Tân hướng về nói:

– Đại hội luận kiếm này trăm năm trước do một Kiếm Giả thiên tài tổ chức mùa đầu tiên, sau đó cứ mười năm một mùa, người tham gia đều là Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, phải là trước bốn mươi tuổi đột phá Nguyên Cực cảnh, mỗi người có thực lực cường đại chiến đấu vượt đẳng cấp. Lần này Kiếm Giả thiên tài được mời đến chắc cũng toàn là Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, là thịnh hội của quận Kim Sa. Tiếc rằng thịnh hội như vậy không cho phép người ngoài tham gia, không được xem.

Cuối cùng Lý Minh Tân bổ sung một câu:

– Thân Đồ Vô Địch mời Sở đại nhân biểu thị Sở đại nhân là Kiếm Giả thiên tài thật sự.

Sở Mộ mỉm cười cất thiệp mời đi:

– Nếu vậy thì ba ngày sau ta đi xem thử.

Ba ngày như nước chảy trôi qua. Sở Mộ đã đi ra Lý gia, Lý Thải Đồng dẫn đường đến địa điểm đại hội luận kiếm mười năm một lần của quận Kim Sa, Kim Sa quán.

Kim Sa quán là chốn ăn chơi cao cấp bao gồm tửu lâu, thanh lâu, sòng bạc vân vân, cũng là một trong các sản nghiệp chủ yếu của Thân Đồ gia, mỗi ngày cung cấp lợi nhuận lớn cho Thân Đồ gia.

Vì người tổ chức đại hội luận kiếm lần này là Thân Đồ Vô Địch nên đại điểm đại hội ở trong Kim Sa quán.

Bên ngoài Kim Sa quán đã chen chúc mấy trăm người, toàn để xem náo nhiệt.

Lý Thải Đồng ngừng lại trước cửa Kim Sa quán, nói với Sở Mộ:

– Đại nhân, ta chỉ có thể đến đây.

Tuy Lý Thải Đồng rất muốn đi vào nhưng nàng tự hiểu sức mình, tài lực hay thiên phú thì Kim Sa quán không phải nơi cho nàng vào.

– Ta ở bên ngoài chờ đại nhân.

Sở Mộ nói:

– Không cần, nàng trở về Lý gia đi, chăm chỉ tu luyện kiếm thuật vào, sau khi đại hội luận kiếm kết thúc ta sẽ tự trở về.

Sở Mộ bước nhanh vào Kim Sa quán.

Kim Sa quán trang trí xa hoa lộng lẫy, nhìn là biết chỗ ăn chơi rất cao cấp, tiêu phí cũng cao khủng khiếp, người bình thường không dám bước vào.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)