1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 836: Kỳ ngộ và thu hoạch |>đến chương 840

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 836: Kỳ ngộ và thu hoạch |>đến chương 840

❮ sau
tiếp ❯

Chương 836: Kỳ ngộ và thu hoạch (Hạ)

Tu La Kiếm Vương nói:

– Đây là một ngôi mộ trung cấp, sáu mươi phần trăm có đồ.

Mộ cấp thấp thì xác suất cỡ ba mươi phần trăm, mộ trung cấp là sáu mươi phần trăm, mộ cao cấp là tám mươi phần trăm.

Sáu mươi phần trăm là con số không kém, nếu không có đồ vật cũng không lạ gì.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Không biết một lần này sẽ được cái gì.

Sở Mộ lắc người xuất hiện trước một bia mộ.

Khi Sở Mộ đi tới tay đã nắm Thiên Hoang thạch trung phẩm, không ngừng hấp thu hoang khí tinh thuần trong đó luyện thành Thiên Hoang kiếm nguyên, tuy chưa đến tiêu chuẩn Nguyên Cực cảnh nhập môn nhưng đã tăng lên nhiều so với lúc mới đột phá.

Chợt có tiếng hét to:

– Chờ đã!

Bảy, tám bóng người bay nhanh đến, tốc độ siêu mau, dẫn đầu là Tư Không Kiện.

Trừ Tư Không Kiện ra còn có bảy Kiếm Giả khác. Hai người tu vi Nguyên Cực cảnh tiểu thành, năm người tu vi Nguyên Cực cảnh nhập môn.

Theo Sở Mộ biết có ba mươi hai Kiếm Giả vào đây, đội Tư Không Kiện đã có tám người, chiếm cứ một phần tư. Sở Mộ biết mình không đánh lại thực lực như vậy.

Tám người bay nhanh đến bao vây ngôi mộ.

Tư Không Kiện cười tươi nói với Sở Mộ:

– Ngươi tên là Sở Mộ đúng không? Nghe nói thiên phú của ngươi rất giỏi, chỉ gần một năm rưỡi đã vượt qua Cửu Chuyển cảnh, sau này thành tựu sẽ không thấp, với điều kiện là không chết yểu giữa đường.

Giọng điệu của Tư Không Kiện hết sức dịu dàng nói:

– Ta hy vọng chúng ta có thể trở thành bằng hữu, bởi vì bình thường khi đối xử với kẻ địch ta sẽ nhổ cỏ tận gốc.

Sở Mộ cau mày không nói.

Tư Không Kiện cười nói:

– Chúng ta vào đây rất ít gặp ngôi mộ, đây là mộ thứ nhất chúng ta thấy, để quen bằng hữu hay là nhường mộ lại cho chúng ta đi?

Tư Không Kiện nhìn Sở Mộ chằm chằm, mắt hấp háy tia sáng tạo áp lực lớn cho Sở Mộ.

Một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành nhỏ giọng nói:

– Đầu năm nay báu vật là cho người có đức, thực lực đủ mạnh chính là người có đức.

Dù không cam lòng nhưng Sở Mộ đành lùi bước.

Vì Sở Mộ hiện giờ còn chưa phải đối thủ của Tư Không Kiện, huống chi còn có bảy Kiếm Giả khác. Dù để Tu La Kiếm Vương ra tay cũng khó thể giết hết bọn họ.

Vì trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ làm tinh thần lực chịu áp chế rõ rệt, phản ứng càng chậm, đánh nhau một lần tiêu hao lực lượng thần hồn nhiều hơn, rất bất lợi.

Sử dụng Vẫn Tinh kiếm nguyên thì cũng được, nhưng vì một ngôi mộ trung cấp chỉ có sáu mươi phần trăm xác suất có đồ mà dùng Vẫn Tinh kiếm nguyên thì Sở Mộ thấy không lời.

Sở Mộ lẳng lặng nhìn tám người như muốn nhớ kỹ bộ dạng của họ, hắn nhanh chóng rút lui.

Đám người Tư Không Kiện thấy Sở Mộ nhanh chóng rút lui thì cười khẽ, không để bụng.

Bọn họ đều là thiên tài, thiên tài toàn là kiêu ngạo, họ sẽ không cho rằng mình thua đối phương. Dù ngày sau Sở Mộ có tiền đồ rạng rỡ, nhưng họ thì sao? Chẳng lẽ họ không rạng rỡ?

Mỗi người đều có thiên phú xuất chúng, có thế lực sau lưng chống đỡ, được các loại tài nguyên trợ giúp tu luyện, thành tựu tương lai chắc chắn không thấp.

Vì thế Tư Không Kiện không thèm để Sở Mộ vào mắt, chờ khi hắn lớn lên, Tư Không Kiện tin tưởng gã sẽ đi càng xa hơn nữa.

***Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

Tu La Kiếm Vương hỏi:

– Có phải thấy rất không cam lòng?

Sở Mộ bình tĩnh nói, lòng phẳng lặng:

– Không có gì không cam lòng, tất cả chỉ vì hiện tại ta chưa đủ mạnh.

Giận dữ? Không cam lòng!

Chỉ vô dụng, nó đơn giản là chất thúc đẩy Sở Mộ càng sâu sắc hiểu tầm quan trọng của thực lực.

Nếu bây giờ Sở Mộ có tu vi Nguyên Cực cảnh đại thành thì không sợ gì tám người đó, hắn hoàn toàn có năng lực tranh cao thấp với họ.

– Ngươi hiểu được như thế là tốt, tất cả đều căn cứ vào thực lực. Cái gọi là kẻ có đức ở trước mặt Kiếm Giả cường đại chỉ là lớp áo khoác thực lực.

Tu La Kiếm Vương nói:

– Ngươi còn rất trẻ, thiên tư của ngươi trên bọn họ, vượt qua bọn họ chỉ là về vấn đề thời gian.

Tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ như tự thành một giới, nhưng bầu trời không thay đổi, tựa như đóng băng, không cảm giác thời gian trôi.

Sở Mộ đi trên mảnh đất mênh mông, theo Tu La Kiếm Vương chỉ điểm gặp mộ liền mở ra.

Tiếc rằng trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ không có nhiều mộ, đa số là mộ cấp thấp trống rỗng. Có lẽ thật lâu trước kia bên trong có đồ, nhưng đã bị người lấy đi, chỉ để lại ngôi mộ rỗng.

Bị đám người Tư Không Kiện kích thích khiến Sở Mộ càng khát vọng có thực lực cường đại, nhưng nâng cao sức mạnh không thể xong trong một sớm một chiều, hắn hiểu rõ điều đó. Nên Sở Mộ không sốt ruột cố gắng tăng thực lực mà lĩnh ngộ thuận theo tự nhiên.

Tu La Kiếm Vương hơi nghiêm túc nói:

– Ngừng!

Tu La Kiếm Vương lại bảo:

– Đi phía trái một trăm thước.

Càng vào sâu bên trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ thì sương khói xám càng đậm, tầm nhìn hạ thấp nhiều. Với ánh mắt của Sở Mộ chỉ thấy tầm năm mươi thước, lực lượng thần niệm như Tu La Kiếm Vương mới phủ lên trăm thước, cảm giác ra trước tiên.

Sở Mộ nghe lời Tu La Kiếm Vương nhanh chóng sang trái đi một trăm thước, sau đó hắn sững sờ.

Trước mặt là một ngôi mộ lớn, bia mộ cao hơn mười thước, ngôi mộ sau tấm bia cao cỡ mười thước. So với những ngôi mộ trước đó thì đây như mộ của người khổng lồ.

Hơi thở cổ xưa tang thương quay quanh mộ to lớn, khói xám hóa thành dòng khí chuyển động xung quanh mộ, toát ra hơi thở chết chóc cực đậm.

Đứng trước ngôi mộ to lớn cổ xưa, Sở Mộ cảm thấy nghẹt thở, cực kỳ nặng nề. Bia mộ không ngừng biến lớn như ngọn núi nguy nga.

Tu La Kiếm Vương lên tiếng:

– Đây là một ngôi mộ cấp vương!

Trong giọng nói chất chứa thận trọng và hân hoan đánh thức Sở Mộ:

– Nhiều năm trước khi ta vào đây còn chưa gặp mộ cấp vương, không ngờ ngươi tốt số như vậy.

Sở Mộ trợn to mắt nhìn bia mộ màu đen cao hơn mười thước:

– Mộ cấp vương!

Theo lời Tu La Kiếm Vương nói thì mộ cấp vương trăm phần trăm có báu vật, nhưng không biết là báu vật gì.

Tu La Kiếm Vương hơi kích động nói:

– Mở ra đi!

Sở Mộ tiến lên trước một bước, đặt tay lên bia mộ màu đen, cảm nhận bia mộ lạnh băng như sắp đông máu của hắn lại. Sở Mộ vận chuyển kiếm nguyên xua tan lạnh lẽo, rồi mới rót Thiên Hoang kiếm nguyên tiêu chuẩn nhập môn vào trong bia mộ to lớn.

Sau ba giây bia mộ phát ra tiếng vù vù, ánh sáng đen lập lòe hiện ra ở tầng ngoài bia mộ, như ẩn như hiện.

Giây sau ngôi mộ đằng sau bia mộ rung rung, tiếng nổ như núi sập đất nứt. Một cái khe từ phần đỉnh mộ từ từ nứt ra, hơi thở chết chóc siêu đáng sợ lan tràn ập vào mặt, làm Sở Mộ không kiềm được thụt lùi mấy bước.

Chương 837: Uy lực của Vẫn Tinh kiếm nguyên

Mới qua một giây mà Sở Mộ cảm giác toàn thân dựng đứng lông tơ, lỗ chân lông nổ tung, khí lạnh từ lòng bàn chân dọc theo cột sống xộc thẳng lên trán. Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt làm Sở Mộ nhanh chóng thụt lùi cách xa ngôi mộ.

Tu La Kiếm Vương trầm trọng lên tiếng:

– Cẩn thận!

Răng rắc! Răng rắc!

Thanh âm như từ thiên ngoại vọng đến, như tiếng xương cốt ma sát làm Sở Mộ rợn tóc gáy.

Ngay sau đó, trong ngôi mộ nứt ra bỗng thò ra một cánh tay bấu vào mép mộ, muốn gồng sức chui ra khỏi mộ.

Đó là một cánh tay xương trắng, thô hơn eo Sở Mộ, lấp lánh ánh sáng trong suốt, khí thế cực kỳ mãnh liệt không ngừng phát ra từ cánh tay đó dấy lên bão tố kêu vù vù.

Tu La Kiếm Vương nói:

– Có Thủ Mộ Giả, xem ra báu vật trong mộ cấp vương này không nhỏ.

Ngay sau đó, một cái đầu lâu to lớn chui ra từ khe hở ngôi mộ. Là đầu lâu của nhân loại nhưng rất to, trong hốc mắt đen ngòm cháy lửa ma trơi màu lam, theo khô lâu di chuyển kéo ra hai vệt sáng rực rỡ như sao băng.

Tu La Kiếm Vương sốt ruột hét to:

– Hành động, giết nó!

Sở Mộ rút kiếm, trăng khuyết ám kim phá không oanh kích vào đầu khô lâu đang vươn cánh tay thứ hai ra.

Răng rắc!

Trăng khuyết ám kim như thực chất tan vỡ, đầu lâu còn nguyên vẹn.

Cực kỳ giật mình, hắn dốc sức dánh ra một kiếm, có uy lực tuyệt luân vậy mà không thể tổn thương khô lâu một li, tạo thành chút tổn thương cũng không được, sao có thể?

Sóng âm mắt thường trông thấy phát ra từ miệng khô lâu:

– Grào!

Hóa thành bão tố chấn động đánh Sở Mộ liên tục thụt lùi, khí huyết cuồn cuộn.

Hai cánh tay chống hai bên mộ gồng sức, khô lâu chui ra khỏi khe hở, nửa người dưới còn ở trong mộ.

Sở Mộ nói:

– Tiền bối, Thủ Mộ Giả này quá mạnh…!

– Ta biết, thực lực của Thủ Mộ Giả này tương đương với Kiếm Giả đẳng cấp Kiếm Tôn cường đại, với thực lực hiện tại của ngươi không đánh lại nó. Nó chỉ ra một kiếm là có thể tiêu diệt ngươi.

Tu La Kiếm Vương trầm giọng nói:

– Hơn nữa khi người thủ hộ xuất hiện thì mặc kệ ngươi chạy trốn tới đâu, miễn ngươi còn ở trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ thì nó sẽ luôn truy sát ngươi, khi nào giết ngươi rồi mới quay vào mộ. Hoặc ngươi giết nó mới lấy được báu vật trong mộ.

Sở Mộ biến sắc mặt, vậy chẳng khác nào tử cục không có đường gỡ, hoặc ngươi chết hoặc ta mất.

– Dù ta xuất hiện cũng khó giết nó được.

Tu La Kiếm Vương nói:

– Nếu ta dùng phần lớn sức mạnh giết nó thì sau đó ta sẽ rơi vào ngủ say để phục hồi lực lượng thần hồn.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Xem ra phải sử dụng Vẫn Tinh kiếm nguyên rồi.

Tuy chỉ có một Vẫn Tinh kiếm nguyên, vô cùng quý giá nhưng Sở Mộ vẫn dứt khoát sử dụng.

Lúc này Thủ Mộ Giả khô lâu đã bước ra một cái chân thô to, một chân khác đang rút ra khỏi khe hở ngôi mộ sắp đạp xuống, sau đó sẽ là lúc nó ra tay.

Sở Mộ động ý niệm, Vẫn Tinh kiếm nguyên siêu khủng bố trong thế giới tinh thần lao ra giữa trán hắn, hóa thành luồng sáng cực kỳ rực rỡ như sao băng rơi bắn hướng Thủ Mộ Giả khô lâu.

Khoảnh khắc bốn phía tối tăm chỉ có Vẫn Tinh kiếm nguyên là tỏa sáng chói loà phá mở thế giới.

Chân thứ hai của Thủ Mộ Giả khô lâu đạp xuống, động đất ầm ầm, nó chộp ra sau lưng rút thanh cốt kiếm trắng to như ván cửa.

Tiếng rít vang lên, cốt kiếm trắng to lớn giơ cao chém tới trước như muốn xẻ thiên địa đằng trước ra. Khí xám trắng đậm đặc ngưng tụ thành kiếm quang tử vong siêu đáng sợ chém vào Vẫn Tinh kiếm nguyên.

Nháy mắt va chạm, cả thế giới như hóa thành hư vô, không tiếng động.

Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, tất cả năng lượng tuôn hướng Thủ Mộ Giả khô lâu, như thể lực lượng Vẫn Tinh kiếm nguyên phát ra bắn ngược toàn bộ năng lượng tấn công nó.

Vẫn Tinh kiếm nguyên tỏa ánh sáng gấp mười lần đánh tan kiếm quang từ cốt kiếm trắng, với tư thái không gì địch nổi chém hướng đầu Thủ Mộ Giả.

Vẫn Tinh kiếm nguyên, uy lực vô song!

Thủ Mộ Giả khô lâu cường đại không thể ngăn cản, bị Vẫn Tinh kiếm nguyên đập trung giữa trán, đâm thủng xương sọ bay ra từ sau gáy.

Khoảnh khắc đó lửa ma trời lam sẫm trong hốc mắt Thủ Mộ Giả khô lâu tắt biểu thị lửa linh hồn của nó đã bị tiêu diệt trước uy lực Vẫn Tinh kiếm nguyên, hoàn toàn biến mất.

Răng rắc! Răng rắc!

Thủ Mộ Giả khô lâu to lớn không kịp phát huy thực lực cường đại đã chết dưới Vẫn Tinh kiếm nguyên, xương trắng thô to chắc khỏe rơi rụng, chất thành đống núi xương trắng nhỏ cạnh ngôi mộ.

Vẫn Tinh kiếm nguyên xẹt qua đường cong ưu mỹ giữa không trung bay hướng Sở Mộ, chui vào thế giới tinh thần. Sở Mộ xem xét sơ, phát hiện Vẫn Tinh kiếm nguyên rút nhỏ một nửa.

Tức là để giết Thủ Mộ Giả khô lâu làm Vẫn Tinh kiếm nguyên tiêu hao một nửa lực lượng.

Sở Mộ cười khổ nói:

– Hy vọng trong ngôi mộ cấp vương này có báu vật không quá tệ.

Vẫn Tinh kiếm nguyên là át chủ bài của Sở Mộ, hiện giờ tiêu hao một nửa mà không lấy được báu vật tốt trong mộ thì thật lãng phí.

Tu La Kiếm Vương rất có lòng tin nói:

– Yên tâm, chắc báu vật không khiến ngươi thất vọng.

Sở Mộ lắc người xuất hiện bên cạnh ngôi mộ, từ khe hở ngôi mộ có một đoàn sáng như mặt trời dâng lên.

Dao động mãnh liệt tràn ngập, Sở Mộ vươn tay chộp. Đoàn sáng bay vào tay Sở Mộ, là một ngọc bội màu đen như giọt nước.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Hay lại là báu vật ghi chép công pháp?

Sở Mộ động ý niệm phát ra tinh thần lực bao lấy ngọc bội màu đen hình giọt nước, thẩm thấu vào trong.

Giây sau Sở Mộ cảm giác được tin tức trong ngọc bội như nước lũ bùng nổ, dọc theo tinh thần lực chảy vào óc hắn, bị hắn đọc từ từ.

Lượng tin tức rất lớn, qua mười lăm phút mới xong. Mắt Sở Mộ tràn đầy ngạc nhiên, giật mình vì công pháp ghi trong ngọc bội màu đen hình giọt nước.

Đoạt Thiên Đại Pháp!

Thoáng nghe thì khí thế phi phàm, nội dung càng phi phàm.

Đại pháp này cực kỳ lạ lùng, vì nó không thể tăng mạnh tu vi, không tăng uy lực cho kiếm, càng không thể nâng cao độ mạnh linh hồn. Có thể nói Đoạt Thiên Đại Pháp không tăng phúc cho thực lực của Kiếm Giả.

Nhưng tác dụng của Đoạt Thiên Đại Pháp không gì sánh bằng, không thể đo lường, không thay thế được.

Nâng cao thiên phú tu luyện!

Thiên phú quyết định thành tựu, đây là câu lưu truyền rộng nhất trong Cổ Kiếm đại lục, cũng là chân lý. Thiên phú bao nhiêu phẩm thì thành tựu về sau được bấy nhiêu, có ngẫu nhiên ngoại lệ vượt qua hạn mức nhưng chỉ được một bậc, tuyệt đối không lên tiếp được.

Thiên phú tu luyện của mỗi người chưa chắc giống nhau, thiên phú tu luyện có thể nâng cao nhưng rất khó khăn để làm được điều đó, hầu như đa số người không cách nào làm được. Cho nên Sở Mộ kích động khẽ run.

Chương 838: Xung đột

Thiên phú của Kiếm Giả có vài loại, thiên phú tu luyện, thiên phú chiến đấu, thiên phú ngộ tính vân vân.

Người có thiên phú tu luyện mạnh chưa chắc thực lực cường đại, nhưng bất cứ Kiếm Giả nào muốn đi xa hơn trên con đường này thì thiên phú tu luyện không thể thiếu.

Từ xưa đến nay biết bao Kiếm Giả phong hoa tuyệt đại có ngộ tính và thiên phú chiến đấu đáng sợ có thể dễ dàng khiêu chiến vượt đẳng cấp, nhưng cuối cùng vì thiên phú tu luyện mà kẹt ở cảnh giới nào đó suốt đời không thể đột phá, chỉ đành tiếc nuối thành nắm đất vàng.

Phải nói thiên phú tu luyện là một lạch trời chặt bước tiến của biết bao Kiếm Giả phong hoa tuyệt đại.

Trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực, đa số Kiếm Giả có thiên phú tu luyện lục phẩm tức là cực hạn ở đỉnh Nguyên Cực cảnh viên mãn. Ngẫu nhiên một, hai người siêu may mắn vì kỳ ngộ nào đó mà đột phá Nguyên Cực cảnh nhưng không thể tiếp tục thăng cấp.

Bởi vậy trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực có nhiều Kiếm Giả thực lực Kiếm Tôn nhất, tuổi thọ Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh dài trên ngàn năm.

Sở Mộ bởi vì dùng Thanh Lan thánh quả và Thiên Hoang quả nên thiên phú tu luyện tăng lên tới lục phẩm, tức là cực hạn của hắn là Nguyên Cực cảnh.

Hiện giờ Sở Mộ đã tu luyện đến Nguyên Cực cảnh nhập môn, tuy muốn đến đỉnh Nguyên Cực cảnh viên mãn còn cần thời gian rát dài nhưng hắn cho rằng sẽ không quá lâu, khi đó sẽ phải lo rầu tìm cách nào đột phá.

Được Đoạt Thiên Đại Pháp cho Sở Mộ một con đường giải quyết khó khăn.

Đoạt Thiên Đại Pháp khác với Thiên Hoang quả. Sau khi dùng Thiên Hoang quả sẽ trực tiếp thăng cấp, nhưng tối đa chỉ có thể tăng lên một phẩm cấp. Hơn nữa Thiên Hoang quả rất ít ỏi, cực kỳ khó có được.

Đoạt Thiên Đại Pháp thì khác, tuy không thể thăng cấp trong thời gian ngắn nhưng miễn là tu luyện thì sẽ từ lượng biến sang chất biến, vững chắc thăng cấp và luôn tăng tiến.

Đôi mắt Sở Mộ sâu thẳm:

– Hai cách…Nguồn truyện audio

Đoạt Thiên Đại Pháp có hai cách tu luyện, một cách là thuận theo tự nhiên, ưu điểm ổn định, sẽ không có phản ứng xấu gì. Nhưng cần thời gian rất dài, thường cần mười năm, hai mươi năm hay lâu hơn nữa.

Cách khác thì hơi tà ác, đó là cướp thiên phú tu luyện của Kiếm Giả khác, hấp thu thiên phú tu luyện của người ta biến thành của mình. Đương nhiên chỉ hấp thu một phần cực kỳ ít ỏi, nhưng miễn là số lượng nhiều thì có thể tăng tiến trong thời gian ngắn, cũng có nói sẽ không có tác dụng phụ gì. Yêu cầu duy nhất là phải có linh hồn, ý chí cường đại.

– Nhìn như không có tác dụng phụ nhưng thật ra khi cảm nhận được khoái cảm thiên phú tăng lên rất dễ sa ngã, khó mà thoát ra.

Tu La Kiếm Vương nói:

– Khi không thoát ra được thì cuối cùng sẽ đánh mất bản tâm, ngươi tự tưởng tượng kết quả đi.

Nghe Tu La Kiếm Vương nói Sở Mộ liền hiểu lợi và hại trong đó. Hèn gì cách thành công nhanh có nói cần linh hồn, ý chí mạnh mẽ, vì linh hồn và ý chí mạnh thì mới có tự chủ mạnh, mới không dễ đánh mất bản tâm sa ngã vào, cuối cùng vạn kiếp bất phục.

Tu La Kiếm Vương nói:

– Ngươi nên tự biết hậu quả, tu luyện như thế nào thì ngươi tự hiểu, ta không nói nhiều.

Sở Mộ gật đầu, đúng là hắn có cách nghĩ của mình.

Sở Mộ cất ngọc bội màu đen hình giọt nước vào không gian oản luân, hắn tiếp tục đi tới.

***

Kiếm Giả trung niên áo đen sắc mặt âm trầm, đôi mắt như rắn độc trong bóng đêm lấp lóe tia sáng lạnh khiến người kinh dị.

Kiếm Giả trung niên áo đen liếc mắt qua ngừng lại trên mặt Tư Không Kiện, ngữ điệu lạnh như gió cực bắc:

– Tư Không Kiện, ngôi mộ này là ta tìm đến trước tiên, giờ hãy mang người của ngươi cút đi!

Tư Không Kiện không phật lòng, mỉm cười nói:

– Thương Dương, báu vật luôn là người có đức sẽ được, xem tình huống trước mắt thì ta là người có đức.

Thương Dương đơn độc một mình, phe Tư Không Kiện có tám người. Chỉ tính thực lực của Tư Không Kiện đã không thấp hơn Thương Dương, cộng thêm tám người khác bắt tay nhau đủ giết Thương Dương.

Một thanh âm vang lên:

– Nói hay lắm, báu vật luôn là người có đức sẽ được, nhưng ta cho rằng ta muốn là người có đức!

Kiếm Giả trung niên áo tím đột nhiên xuất hiện, cũng đi một mình, ba người thành góc tam giác.

Tư Không Kiện biến sắc mặt, nheo mắt bắn ra tia sáng lạnh, ngữ điệu uy hiếp nói:

– Chu Huyễn, ngươi cũng định góp vui sao? Nên biết có một só náo nhiệt không thể góp vui, sẽ mất mạng.

Chu Huyễn nhếch môi, khuôn mặt tràn đầy tự tin, lạnh lùng nói:

– Chu Huyễn ta đây đồng ý lời ngươi nói, nhưng náo nhiệt này chưa đủ tư cách khiến ta bỏ mạng.

Không khí trở nên căng thẳng, khí tiêu sát lan tràn bốn phía hình thành bão tố kêu vù vù.

Đột nhiên một bóng người xuất hiện phá vỡ tiêu sát này, hấp dẫn sự chú ý của họ.

Ba sát khí cuồng bạo trùng kích nhưng người đến không nhúc nhích, bóng dáng âm u tựa như bò ra từ địa ngục mang đến cảm giác âm trầm nặng nề, hơi thở kỳ lạ khiến người nhíu chặt mày tràn ngập.

Thanh âm nặng nề vang lên tựa mãnh thú gầm rống:

– Cho các ngươi hai lựa chọn, cút hoặc… chết!

Đám người Tư Không Kiện biến sắc mặt, ai nấy lộ sát ý.

Tính tình Thương Dương kém nhất, tức giận quát, rút kiếm ra:

– Ngươi mới chết!

Kiếm quang đen ngòm như hắc ám nuốt mất tia sáng rạch phá không trung chém hướng bóng người.

Tư Không Kiện, Chu Huyễn thấy Thương Dương ra tay thì thả lỏng bàn tay. Hai người biết rõ có ba mươi hai người vào tầng thứ bốn, ba người thực lực mạnh nhất, nên Thương Dương đã ra tay thì người kia chết chắc.

Kiếm quang màu đen xẹt qua không trung, bóng người chợt lóe, kiếm quang đen biến mất.

Không, không phải biến mất mà là xuất hiện sau lưng người đó rồi bay đi xa, như thể kiếm quang đen xuyên qua bóng người kia, như thể người đó chỉ là ảo ảnh.

Thương Dương sửng sốt, Tư Không Kiện, Chu Huyễn ngạc nhiên.

Thương Dương nhe răng cười:

– Hơi thú vị.

Thương Dương vung kiếm khí đen ngòm hẹp dài ra, kiếm quang đen rậm rạp hình thành lưới kiếm bao phủ người đó.

Thanh âm khàn khàn trúc trắc vang lên:

– Tài mọn!

Người đó chỉ một cái, lưới kiếm đen vỡ nát, người đó tăng tốc tựa hồn ma xuất hiện trước mặt Thương Dương, nhanh đến không thể bắt giữ.

Con ngươi Thương Dương trợn to, một vệt sáng lạnh sâu thẳm phóng lớn trước mặt gã, vệt sáng như đến từ hư vô, sát khí khiến gã run lẩy bẩy.

Thương Dương hét to:

– Cút!

Thương Dương bộc phát kiếm nguyên toàn thân, kiếm như luồng sáng vụt qua, gã nhấc chân lùi nhanh ra sau.

Bóng dáng kia như giòi trên mu bàn chân vặn vẹo quỷ dị né nhát kiếm của Thương Dương, kiếm đâm ra đổi thành quét ngang.

Phụt!

Thương Dương bay ngược ra, phun ngụm máu, chỉ mới đối mặt đã bị đánh thương. Tư Không Kiện, Chu Huyễn trợn to mắt tràn đầy ngạc nhiên.

Chương 839: Thu hoạch to lớn của Sở Mộ (Thượng)

Thương Dương đáp xuống đất, tràn đầy kinh hoàng hét lên:

– Mau ra tay đi!

Người này quá mạnh.

Tư Không Kiện, Chu Huyễn nhanh chóng phản ứng lại, rút kiếm. Gió lốc gầm rống, bôn lôi tàn phá, bảy Kiếm Giả chung phe với Tư Không Kiện lần lượt rút kiếm, thi triển tuyệt sát kiếm kỹ.

Trong khoảnh khắc phạm vi mười thước bị năng lượng đáng sợ tràn ngập, bóng người ở trong đó sắp bị nghiền nát.

Bóng người bỗng nổ tung thành vô số cái bóng bắn đi bốn phương tám hướng. Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, bóng người xuất hiện bên cạnh một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nhập môn, kiếm quang bắn ra, một cái đầu bay lên cao.

Diệt gọn!

Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành mắt đỏ ngầu rống to:

– Giết hắn!

Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh huơ kiếm quang kín không kẽ hở, như cối xay thịt cắt qua.

Thương Dương móc đan dược ra nuốt xuống, lắc người lại rút kiếm.

Ba Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành và sáu Nguyên Cực cảnh tiểu thành, nhập môn hợp tác đối phó bóng người bí ẩn kia. Cho đến bây giờ bọn họ chưa thấy rõ khuôn mặt thật sự của bóng người đó.

Chín Kiếm Giả thiên tài vây công một người bí ẩn nhưng không thể đánh gục được, trong kiếm quang tứ giăng có hai Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh yếu kém bị giết. Điều này tương đương với tát vào mặt Thương Dương, Tư Không Kiện, Chu Huyễn, đau rát.

Chu Huyễn rống to:

– Tử Lôi Vô Tướng!

Người Chu Huyễn tuôn ra vô số sấm sét màu tím, gã sử dụng bí pháp tăng vọt thực lực.

Thương Dương, Tư Không Kiện bất chấp cái khác, lần lượt sử dụng bí pháp nâng cao thực lực. Mấy Kiếm Giả cũng sử dụng bí pháp ức chế người bí ẩn.

Một kiếm chém ra, phập một tiếng người bí ẩn bị đánh bay hộc máu, đụng vào bia mộ.

Tay người bí ẩn đặt trên bia mộ, đó là một bia mộ cao hơn mười thước. Người bí ẩn rót kiếm nguyên vào bia mộ, thoáng chốc bia mộ tỏa sáng, ngôi mộ đằng sau tấm bia bắt đầu nứt ra.

Ba người Tư Không Kiện sửng sốt sau đó tức giận, người đó dám làm chuyện như thế ngay trước mắt bọn họ, định lấy đi báu vật trong mộ, hoàn toàn không thèm để họ vào mắt.

– Chết đi!

Trong tiêng gầm giận dữ, họ chém ra kiếm kỹ mạnh nhất. Chấn động ầm ầm, gió lốc, thiên lôi, hắc ám giáng lâm muốn hủy diệt diệt hết thảy.

Người bí ẩn không kịp né bị ba đòn công kích đánh trúng bay ngược ra, thân thể gã vòng qua bia mộ chộp hướng đoàn sáng bay ra từ khe hở ngôi mộ rồi co giò chạy nhanh.

Công nhận người này vì báu vật mà bỏ cả mạng sống.

Tư Không Kiện xanh mặt lập tức truy sát:

– Chết tiệt, đuổi theo!

Chu Huyễn, Thương Dương sắc mặt âm trầm như mực, bọn họ hoàn toàn không ngờ người bí ẩn thà chịu kiếm kỹ của ba người cũng quyết lấy báu vật trong ngôi mộ.

Thương Dương âm u nói, lập tức đuổi theo:

– Chắc bây giờ hắn đang bị thương nặng, không trốn xa được, đuổi theo!

Chu Huyễn không nói chuyện nhưng nhanh chóng rượt theo. Bốn Kiếm Giả còn lại nhìn nhau, cũng chạy theo.

Chớp mắt chỉ còn lại ngôi mô to lớn đơn độc trên mặt đất mênh mông, vô cùng thê lương.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Lại là mộ trung cấp nữa.

Sở Mộ chộp lấy đoàn sáng bên trên ngôi mộ.

Đoàn sáng tán đi, một quyển sách mỏng nằm trong tay Sở Mộ.

Hỗn Nguyên kinh.

Cái tên rất bình thường, nhưng Sở Mộ giở ra đọc thì phát hiện đó là công pháp tu luyện kiếm nguyên, phẩm cấp đến thiên giai trung phẩm.

Bình thường Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tu luyện công pháp đại giai cực phẩm, số ít có thể tu luyện thiên giai hạ pẩm. Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh có thể tu luyện thiên giai trung phẩm thường xuất thân từ những thế lực lớn, ví dụ thiên tài của mười tông môn kiếm đạo vân vân.

Tu La Kiếm Vương bình luận:

– Công pháp không tệ, tu luyện ra kiếm nguyên hùng hậu hơn công pháp thiên giai trung phẩm bình thường gấp đôi, xứng là công pháp đỉnh cao nhất trong số công pháp thiên giai trung phẩm.

Sở Mộ nói:

– Tiếc rằng vô dụng với ta.

Sở Mộ cất Hỗn Nguyên kinh vào không gian oản luân.

Sở Mộ tu luyện Thiên Hoang kiếm nguyên, phẩm cấp Thiên Hoang kiếm điển đến thiên giai hạ phẩm, tuy không bằng Hỗn Nguyên kinh nhưng uy lực Thiên Hoang kiếm nguyên không thua gì kiếm nguyên tu luyện từ Hỗn Nguyên kinh.

Tuy vô dụng với Sở Mộ nhưng hắn vẫn giữ lại, không chừng sau này có cần gì.

Tu La Kiếm Vương bỗng nhắc nhở:

– Có người đến gần.

Sở Mộ vội quét mắt qua, thấy một bóng người mơ hồ nhanh chóng đến gần, hắn bản năng cảm giác nguy hiểm, cổ dựng đứng lông tơ.

Với ánh mắt của Sở Mộ mà không thấy rõ mặt mũi của người đến, mơ hồ như quỷ ma.

Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt như tiếng chuông cảnh báo vang lên. Hình thức ban đầu của kiếm phách trong thế giới tinh thần cũng chấn động, như đang nhắc nhở Sở Mộ rằng kẻ nhanh chóng đến gần mang tới uy hiếp cực lớn.

Sở Mộ lập tức chém ra Trảm Nguyệt.

Trăng khuyết ám kim phá không, nháy mắt vượt qua mấy chục thước chém vào bóng người nhanh chóng đến gần.

Người đó không ngờ Sở Mộ sẽ chủ tấn công, đột ngột làm kẻ đó không kịp né tránh, muốn đỡ cũng khó khăn, đã bị Trảm Nguyệt chém trúng.

Nếu lúc bình thường bị Trảm Nguyệt chém trúng tuy kẻ đó sẽ bị thương nhưng chỉ là vết thương nhẹ, tuy nhiên trước đó bị đám người Thương Dương đánh trúng mấy lần vốn đã bị thương nặng.

Bùm!

Người đó trúng Trảm Nguyệt bay ngược ra sau, máu nhuộm không gian.truyện cõi âm

Giây sau một cái bóng xám bay ra khỏi thân thể, xoay quanh lao vào Sở Mộ, chớp mắt chui vào đầu hắn.

Sở Mộ đứng yên tại chỗ như trúng thuật định thân, mắt nhìn trân trân phía trước không chớp mắt, mặt đờ đẫn như con rối.

Thể thần hồn của Tu La Kiếm Vương nhanh chóng xuất hiện, biểu tình sốt ruột nói:

– Không ngờ là tàn hồn, giờ đành trông nhờ vào chính hắn…

Ảo ảnh xám xuất hiện trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.

Ảo ảnh xám ngưng tụ thành đầu người xám trong thế giới tinh thần, cái đầu hơi mơ hồ chỉ miễn cưỡng thấy rõ mặt mũi:

– Khục khục khục khục, thế giới tinh thần thật rộng rãi, ta muốn thân thể này!

Sau đó cái đầu nhanh chóng biến lớn, tứ chi thân mình mọc ra thành cơ thể hoàn chỉnh, hơi mơ hồ.

Thế giới tinh thần rất quan trọng với Kiếm Giả, thế giới tinh thần càng lớn biểu thị tinh thần lực của Kiếm Giả đó càng mạnh, ý niệm cũng mạnh hơn, ích lợi rất rõ ràng.

Tàn hồn kinh kêu:

– Kiếm phách… không, là hình thức ban đầu của kiếm phách!

Tàn hồn khó tin nói:

– Ngươi đã có hình thức ban đầu của kiếm phách! Tốt, tốt lắm, có được thân thể của ngươi là ta sẽ lấy laị thực lực dĩ vãng, chỉ cần vài năm ngắn ngủi là xong.

Sở Mộ lên tiếng:

– Ngươi vui hơi vội.

Một bóng người mơ hồ chậm rãi hiện ra trong thế giới tinh thần.

Tàn hồn càng không tin nổi:

– Ngưng tụ thần hồn? Không thể nào, ngươi chưa đến Thần Ngưng cảnh thì làm sao có thể ngưng tụ thể thần hồn được?

Chương 840: Thu hoạch to lớn của Sở Mộ (Hạ)

Thể thần hồn là tiêu chí của Thần Ngưng cảnh, với cảnh giới hiện tại của Sở Mộ tất nhiên không thể ngưng tụ thần hồn được. Có điều linh hồn của Sở Mộ cực kỳ mạnh, tinh thần lực siêu mạnh, lại đang trong thế giới tinh thần của mình nên tinh thần lực cường đại có thể miễn cưỡng ngưng tụ thành hình.

Nếu ở bên ngoài thì Sở Mộ không thể làm được điều đó, toàn do ưu thế sân nhà.

Tàn hồn cười phá lên:

– Xem ra tinh thần lực của ngươi rất mạnh, có thể ngưng tụ hình dạng thể thần hồn nhưng không phải hàng thật, để ta đánh tan tinh thần lực của ngươi, nghiền nát linh hồn ngươi rồi nắm giữ thân thể ngươi!

Nói như thể nó đã hoàn toàn khống chế được cơ thể của Sở Mộ.

Sở Mộ thản nhiên nói:

– Vậy ngươi cứ thử xem.

Nơi này là thế giới tinh thần của hắn, là sân nhà, hắn có ưu thế nên tràn đầy tự tin.

Nói rồi thể tinh thần Sở Mộ phất tay, hình thức ban đầu của kiếm phách bay lên hóa thành một thanh tiểu kiếm rơi vào tay thể tinh thần. Sở Mộ cầm kiếm đứng trong thế giới tinh thần, khí thế sắc bén khuếch tán.

Giây sau lực lượng Hư Thực áo nghĩa và Tê Liệt áo nghĩa hóa thành hai con giao long lao vào Sở Mộ, một con xoay quanh trên tiểu kiếm như hòa hợp làm một với tiểu kiếm, một con xoay quanh thể tinh thần của hắn, khiến thể tinh thần như ẩn như hiện, hư thực vô chừng.

Tàn hồn không hề lo lắng ngược lại càng vui vẻ hơn:

– Hai loại áo nghĩa biến dị, ngươi không ngừng cho ta niềm vui bất ngờ.

Sở Mộ nói:

– Còn bất ngờ hơn nữa đây!

Thể tinh thần nhúc nhích thoáng hiện như mây như khói đến trước mặt tàn hồn, đâm ra một kiếm.

Vì nơi này là thế giới tinh thần nên nhát kiếm này không mang chút tiếng gió, một kiếm âm thầm tựa quỷ mỵ ám sát, khiến tàn hồn giật nảy mình.

Tàn hồn vội vàng bay ngược về, tay ngưng tụ một thanh kiếm màu xám nhanh chóng đâm ra.

Thể tàn hồn không có lực lượng áo nghĩa, cũng không có kiếm ý nhưng nó là thể thần hồn, mạnh hơn thể tinh thần của Sở Mộ. Sở Mộ có hình thức ban đầu của kiếm phách, Tê Liệt ý cảnh, Hư Thực ý cảnh, ba thứ kết hợp lại cùng với kiếm thuật quỷ thần khó lường phát huy thực lực cực kỳ kinh người.

Vù vù vù vù vù!

Mấy nhát kiếm qua đi Sở Mộ dồn ép tàn hồn liên tục thụt lùi đón đỡ, không có bất cứ cơ hội phản kích.

Hình thức ban đầu của kiếm phách vụt qua, Hư Thực áo nghĩa phát huy, tàn hồn thấy hoa mắt, kiếm của Sở Mộ biến mất.

– Sao kiếm thuật của ngươi…!

Tàn hồn chưa nói hết câu đã bị Sở Mộ chém trúng một nhát kiếm hóa thành khói xám tan biến.

Tựa như điêu khắc, Sở Mộ đâm từng nhát kiếm phát huy kiếm thuật đến cực độ.

Thi triển kiếm thuật trong thế giới tinh thần và bên ngoài có hai cảm giác khác nhau. Tại đây không bị cái gì trói buộc, dùng kiếm thuật rất vui vẻ, khiến uy lực kiếm thuật phát huy ra trên trăm phần trăm.

Từng lũ khói xám bay ra từ người tàn hồn, tan biến. Tàn hồn dần mơ hồ, lực lượng nhỏ dần.

Tàn hồn kinh hoàng hét to:

– Chờ đã!

Tàn hồn đã nhận ra với thực lực hiện tại của nó không thể đánh tan thể tinh thần của Sở Mộ, ngược lại sẽ bị đối phương đánh tan tàn hồn của mình, nên nó tính van xin.

Nếu là thể thần hồn lúc nó ở đỉnh cao nhất thì dễ dàng tiêu diệt thể tinh thần của đối phương rồi.

Sở Mộ phớt lờ đối phương, giơ kiếm lên chém xuống. Tê Liệt áo nghĩa cực kỳ sắc bén xẻ đôi tàn hồn ra, đối phương phát ra tiếng hú cực kỳ thê lương.

Phát động Chấn Thạch Kình, tàn hồn bị chém đôi tan biến.

Với trạng thái thể tinh thần không thể sử dụng Chấn Sơn Kình, không thì thể tinh thần sẽ trước tiên tan vỡ. May mà nhằm vào tàn hồn thì uy lực của Chấn Thạch Kình đã đủ.

Đánh tan tàn hồn xong thể tinh thần Sở Mộ cũng tan biến, mọi thứ trở về như cũ.

***

Sở Mộ lại khống chế thân thể, nhìn thể thần hồn Tu La Kiếm Vương trước mặt mình.

Tu La Kiếm Vương nhìn mắt Sở Mộ là biết hắn bình an:

– Tàn hồn kia đâu?

Sở Mộ trả lời:

– Bị ta đánh tan rồi.

Tu La Kiếm Vương gật gù, lại chui vào tiểu kiếm đỏ thẫm:

– Thế thì tốt.

Sở Mộ sải bước tiến lên trước, đến trước cái xác xem thử, sửng sốt. Người đó là Tư Đồ Phong.

Cái xác mặt xám trắng nhưng Sở Mộ nhận ra đó là Tư Đồ Phong.

– Có lẽ bị tàn hồn trong Cổ Kiếm Mộ chiếm cứ thân thể.

Tu La Kiếm Vương nói:

– Trong Cổ Kiếm Mộ này có số ít tàn hồn tồn tại, bình thường bọn họ không thể xuất hiện, phải có nhân tố đặc biệt nào đó mới được.

Sở Mộ gật đầu, hắn kiểm tra xác của Tư Đồ Phong, tháo xuống một không gian oản luân cực phẩm trên cổ tay gã.

Tu La Kiếm Vương thúc giục:

– Mau, lấy nhẫn trên ngón tay của hắn xuống!

– Nhẫn…

Sở Mộ nhìn ngón tay Tư Đồ Phong có đeo một chiếc nhẫn ám kim, trông rất bình thường nhưng hắn vẫn tháo xuống.

Chiếc nhẫn màu ám kim trông như cái nhẫn sắt, bên trên có một số hoa văn mờ đan xen nhau, nhìn kỹ có cảm giác bí ẩn cổ xưa.

– Đây là không gian giới chỉ…

Ngữ điệu Tu La Kiếm Vương hơi kích động nói:

– Không gian giới chỉ và không gian oản luân giống nhau nhưng không gian giới chỉ cấp thấp nhất mạnh hơn không gian oản luân cực phẩm gấp trăm lần, có thể chứa không gian oản luân và không gian giới chỉ cấp thấp hơn. ngoài ra không gian giới chỉ khác nhau có năng lực khác biệt, ngươi nhỏ máu nhận chủ trước đi, đánh dấu tinh thần rồi xem thử không gian giới chỉ lớn cỡ nào, có năng lực gì.

Sở Mộ nghe lời nhận chủ, ý niệm tinh thần tiến vào trong không gian giới chỉ điều tra, giật mình vì phạm vi không gian trong đó. Gấp một ngàn lần, cỡ một ngàn lần không gian oản luân cực phẩm.

– Gấp một ngàn lần vậy là không gian giới chỉ trung cấp rồi.

Tu La Kiếm Vương kinh thán:

– Lúc trước ta dùng mới có không gian giới chỉ sơ cấp, không gian giới chỉ trung cấp của ngươi nếu mang đi đấu giá không chừng sẽ được trên ngàn vạn Linh Thạch vương phẩm.

Biểu tình Sở Mộ giật mình kêu lên:

– Ngàn vạn Linh Thạch vương phẩm!

Một viên Linh Thạch vương phẩm tương đương mười viên Linh Thạch cực phẩm. Ngàn vạn Linh Thạch vương phẩm tương đương một ức Linh Thạch cực phẩm, nếu đổi thành Linh Thạch thượng phẩm là mười ức.

Mười ức Linh Thạch thượng phẩm, tài phút ít nhất gấp mấy lần Táng Thiên Kiếm Môn, thậm chí trên gấp mười lần. Điều này làm tim Sở Mộ đập nhanh hơn gấp mấy lần.

Sở Mộ bình ổn tâm tình kích động, ý niệm của hắn phủ lên không gian giới chỉ. Sở Mộ làm theo cách Tu La Kiếm Vương nói xem xét không gian giới chỉ mang theo năng lực.

Tăng nhanh tốc độ ra kiếm một thành.Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)