1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 576: Hoành thiên luyên không nhất phi trung thiên |>đến chương 580

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 576: Hoành thiên luyên không nhất phi trung thiên |>đến chương 580

❮ sau
tiếp ❯

Chương 576: Hoành Thiên luyện không nhất phi trùng thiên (Thượng)

Mà người thúc đẩy hắn tấn cấp trở thành Luyện dược tông sư chính là Sở Mộ, không có mười lăm khối Thiên Hoang căn cực phẩm của Sở Mộ, Hồng đại sư cũng không biết mình còn cần bao lâu mới có thể đột phá cổ chai trở thành Luyện dược tông sư. Có lẽ là một năm, có lẽ là năm năm, thậm chí càng lâu hơn.

Từ ý nào đó, Sở Mộ có ân với hắn.

– Hiện tại ta có năm thành nắm chắc dùng linh dược Vương phẩm luyện chế đan dược.

Hồng đại sư nói thêm, lại khiến cho trong lòng Sở Mộ khẽ động. Hắn nhớ tới trong Oản luân không gian thượng phẩm mình còn có mấy khối Thiên Hoang căn cấp bậc linh dược Vương phẩm, có nên lấy ra cho Hồng đại sư này luyện chế Thiên Hoang đan hay không?

Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu, hắn lại cảm thấy năm thành tỷ lệ quá thấp. Thiên Hoang căn Vương phẩm không phải là Thiên Hoang căn cực phẩm.

– Các hạ, đan thành phẩm tổng cộng có một trăm ba mươi khỏa Thiên hoang đan hạ phẩm, Thiên Hoang đan trung phẩm có bốn mươi tám khỏa, Thiên Hoang đan thượng phẩm có mười hai khỏa. Thiên Đan các chúng ta khấu trừ một thành phí tổng, còn một trăm mười bảy khỏa Thiên Hoang đan hạ phẩm và bốn mươi khỏa Thiên Hoang đan trung phẩm, cùng với mười một khỏa Thiên Hoang đan thượng phẩm. Toàn bộ đều ở bên trong.

Tô chấp sự vừa nói vừa phất tay, trước mặt Sở Mộ xuất hiện một cái hồ lô.

Sở Mộ hơi nghĩ qua đã biết rõ Thiên Hoang các cho hắn mặt mũi.

Thiên Hoang đan hạ phẩm khấu trừ đi một thành là mười ba khỏa, nhưng Thiên Hoang đan trung phẩm khấu trừ mất năm khỏa, bốn bỏ nên năm là chuyện rất bình thường. Mà Thiên Hoang đan thượng phẩm đám người này vốn có thể khấu trừ hai khỏa, tính toán số tròn. Thế nhưng lại chỉ khấu trừ một khỏa, quả thực rất nể tình.

– Đa tạ.

Sở Mộ vung tay lên, thu toàn bộ hồ lô vào trong oản luân không gian thượng phẩm. Thiên Đan các có danh dự rất tốt, sẽ không tự mình ném bỏ chiêu bài:

– Không biết quý các còn bao nhiêu Thiên Hoang đan? Ta muốn mua số lượng lớn.

– Tồn kho của bản các chỉ có một trăm tám mươi khỏa Thiên Hoang đan hạ phẩm, Thiên Hoang đan trung phẩm bảy mươi lăm khỏa, Thiên Hoang đan thượng phẩm không nhiều lắm, chỉ có chín khỏa.

Tô chấp sự nói tiếp:

– Nếu như các hạ muốn mua toàn bộ, ta sẽ chiết khấu cho các hạ hai thành mốt. Tổng cộng là ba mươi tám vạn bốn ngàn ba trăm khối linh thạch hạ phẩm, tính tròn đi vậy. Ba mươi tám vạn khối linh thạch hạ phẩm.

– Đan dược ta lấy toàn bộ.

Sở Mộ cười nói, lấy ra bốn linh thạch tạp bạch ngân, tổng số bốn mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm.

Ngươi cho ta mặt mũi ta cũng cho ngươi mặt mũi.

Tô chấp sự cũng xoắn xuýt hai vạn khối linh thạch hạ phẩm kia cho nên rất sảng khoái nhận lấy bốn tấm linh thạch tạm bạch ngân hạ phẩm của Sở Mộ.

Cuối cùng dưới sự chủ trương của Hồng Đại sư, hắn đưa tăng cho Sở Mộ một tấm Thiên Đan kiếm lệnh màu vàng xanh nhạt, đó là tiêu chí khách quý của Thiên Đan các, chỉ có rất ít người có thể đạt được.

Sở Mộ có thể nhận được là bởi vì hắn vừa vặn giúp Hồng Đại sư đột phá bình cảnh trở thành Luyện dược tông sư.

Thiên Hoang đan hạ phẩm cố hai trăm chín mươi bảy khỏa, Thiên Hoang đan trung phẩm có một trăm mười tám khỏa, Thiên Hoang đan thượng phẩm hai mươi khỏa. Đây là toàn bộ Thiên Hoang đan Sở Mộ thu được từ chỗ Thiên Đan các. Ngoài ra còn có một khối Thiên Đan kiếm lệnh màu xanh vàng biểu tượng cho tiêu chí khách quý của Thiên Đan các.

Thoát khỏi Hồng Đại sư giữ lại, Sở Mộ cáo từ, rời khỏi Thiên Hoang lâu, dùng tốc độ nhanh nhất đi về phía cửa Biên Hoang thành, lại không có lập tức rời khỏi thành.

Hành động của Sở Mộ rất nhanh chóng, người giám thị cũng nhanh nhẹn. Sở Mộ vừa mới rời khỏi Địa Hoang lâu cửa trước thì bọn hắn đã đem tin tức báo cáo ở cửa sau.

Kết quả Sở Mộ lại không có ra khỏi thành, ngược lại còn bồi hồi mấy vòng ở cửa thành Biên Hoang thành, sau đó lại đi tới một con đường nhỏ gần đó. Đi vào một cửa hàng nhỏ dạo một vòng rồi lại đi ra.

Sở Mộ biết có thám tử luôn giám thị mình, một khi ra khỏi thành, chỉ sợ Thường Tự Tại kia sẽ lập tức đuổi theo. Cho nên hiện tại hắn đang cố gắng làm nhiễu loạn ánh mắt của đám thám tử kia.

Trong thành không thể vận dụng thân pháp, nếu không sẽ khiến cho Thiết Huyết kiếm vệ chú ý, có cũng không phải là cách làm tốt. Sở Mộ chỉ có thể cố gắng đi tới nơi nhiều người mà thôi.

Càng nhiều người lại càng náo nhiệt, càng náo nhiệt lại càng không dễ giám thị.

Sở Mộ vô cùng có nhẫn nại, tính nhẫn nại của một Kiếm giả phải có đủ, nếu không khó có thể có thành tựu gì.

Đổi tới đổi lui, Sở Mộ dùng hai ba canh giờ đi dạo trong Biên Hoang thành, hơn nữa còn nhiều lần đi về phía cửa thành Biên Hoang thành, sau đó lại dừng lại. Tiếp đó cũng không có ra khỏi thành, lại chuyển hướng về phía một cửa hàng khác trong thành.

Mỗi một lần khi Sở Mộ đi tới cửa thành Biên Hoang thành, đám người thám tử lập tức đem tin tức báo cáo lại. Mỗi một lần Thường Tự Tại đều mang theo kích động đuổi tới, kết quả còn chưa đuổi tới lại nhận được tin tức Sở Mộ không có rời khỏi thành.

Sau nhiều lần Thường Tự Tại nổi giận, nhắn nhủ xuống dưới. Chỉ khi nào chứng kiến Sở Mộ chính thức đi ra khỏi Biên Hoang thành thì mới báo cáo lên.

Đám thám tử vô cùng rõ ràng ý đồ của Sở Mộ, tất nhiên cảm thấy được bọn hắn giám thị, làm như vậy là muốn quấy nhiễu phán đoán và tai mắt của bọn hắn. Cho nên cả đám không thể không chú tâm, sợ xuất hiện sai lầm.

Nhưng mà chỉ cần là con người cuối cùng cũng có lúc sơ sẩy, Sở Mộ lại một lần nữa đi vào cửa Biên Hoang thành, lúc này đám người thám tử lại cho rằng Sở Mộ quấy nhiễu bọn họ. Thế nhưng lúc này Sở Mộ lại đột nhiên phóng ra ngoài cửa Biên Hoang thành.truyện huyền huyễn audio

Đám người thám tử giật mình, trong tích tắc này Sở Mộ lao ra khỏi cửa thành rồi nhanh chóng rời đi. Đám thám tử lúc này mới tỉnh ngộ lại, vội vàng đi báo cáo.

Thường Tự Tại luôn chờ cơ hội này, vừa nhận được tin tức của đám thám tử, hắn lập tức từ một tòa trà lâu cách cửa thành không xa chạy tới. Dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới cửa Biên Hoang thành.

Giờ phút này Thường Tự Tại hận không thể mọc thêm hai cánh sau lưng, dùng tốc độ như thiểm điện lao ra khỏi Biên Hoang thành. bất đắc dĩ, tuy rằng hắn nắm giữ một môn bí pháp phi hành, nhưng mà ở trong Biên Hoang thành không thể phi hành cũng không thể thi triển thân pháp, nếu không sẽ bị Thiết Huyết kiếm vệ nhìn vào.

Khi Thường Tự Tại không thể chờ đợi được lao ra khỏi Biên Hoang thành, ánh mắt dáo dác nhìn quanh, không có thân ảnh Sở Mộ. Lúc này vẻ mặt hắn trở nên vô cùng âm trầm.

Chương 577: Hoành Thiên luyện không nhất phi trùng thiên (Hạ)

– Coi như ngươi chạy trốn tới chân trời góc bể ta cũng sẽ tìm ra ngươi.

Thường Tự Tại lầm bầm nói, thanh âm giận dữ vô cùng, ẩn chứa sát cơ kinh người. Kiếm giả Hóa Khí cảnh dám can đảm hai lần cự tuyệt hắn trước mặt mọi người, hắn đã sớm xếp vào danh sách tất sát.

Kiếm khí quanh thân mạnh mẽ vô cùng, giống như thủy triều bành trướng, sau đó tuôn về phía sau lưng, ngưng tụ thành một đôi cánh bằng kiếm khí màu lam nhạt. Cánh vỗ, Thường Tự Tại phóng lên trên không trung, thân thể khẽ đảo, hóa thành mũi tên phóng về phía xa.

Hắn cũng không tin Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn này có thể đào thoát được trước mắt mình.

Nháy mắt Thường Tự Tại đã lao ra được hơn trăm thước, nhưng mà còn chưa thấy được thân ảnh của Sở Mộ.

Sở Mộ trong nháy mắt vọt ra khỏi Biên Hoang thành đã vận dụng bí pháp Hoành Thiên luyện không, lấy tốc độ cực nhanh, không để ý tới kiếm khí tiêu hao của bản thân, nhanh chóng phóng đi. Mặc dù thực lực chỉnh thể tăng lên rất nhiều, nhưng mà tu vi của Thường Tự Tại này là Kiếm Khí cảnh tiểu thành, Sở Mộ vẫn không nguyện ý đi chiến với đối phương một trận.

Chỉ là Thường Tự Tại cuối cùng vẫn là Kiếm giả Khí Hải cảnh, hơn nữa lại là người Thường gia, có tài nguyên tu luyện phong phú cung ứng, khiến cho hắn so với Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành còn cường đại hơn.

Khong bao lâu sau Thường Tự Tại nhìn thấy Sở Mộ đang phi hành trên không trung, hắn lập tức vui vẻ. Đôi cánh bằng kiếm khí sau lưng đột nhiên tăng tốc, một tiếng xé gió vang lên, tốc độ tăng lên năm thành.

Cảm thấy sát khí mạnh mẽ từ sau lưng truyền tới, Sở Mộ biết rõ, một chút chuyện quấy nhiễu trước đó mình làm cũng chỉ có thể tranh thủ một chút thời gian cho mình. Cuối cùng vẫn bị đối phương đuổi theo tới. Tốc độ của hắn lần nữa tăng lên, kiếm khí tiêu hao cũng càng ngày càng nhanh. May mắn mà hắn mang theo Thực linh châu, không ngừng thu nạp linh khí bốn phía, một tay nắm linh thạch Trung phẩm không ngừng hấp thu linh khí tinh thuần bổ sung kiếm khí tiêu hao.

Vốn hắn định lợi dụng bí pháp Hoành Thiên luyện không nhanh chóng rời khỏi Biên Hoang thành, lại khiến cho Thường Tự Tại không có cách nào đuổi kịp. Đây là kết quả lý tưởng nhất, nhưng sự thực rất tàn khốc, tốc độ của Thường Tự Tại so với suy nghĩ của hắn còn nhanh hơn.

– Vậy để cho ta thử uy lực tầng thứ hai của bí pháp Hoành Thiên luyện không đi.

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ điều động Thiên Nguyên kiếm khí trong cơ thể, dùng lộ tuyến đặc thù nào đó nhanh chóng vận hành. Trong nháy mắt đôi cánh kiếm khí sau lưng Sở Mộ xảy ra biến hóa nào đó, phảng phất trở nên càng thêm trong suốt, càng mỏng, sắc bén giống như mũi kiếm vậy.

Nháy mắt, đôi cánh kiếm khí thay đổi, phát ra chấn động nhanh hơn, trong nháy mắt vỗ hơn trăm lần, khiến cho không khí quanh thân đều bị nghiền nát, phát ra tiếng vang ông ông chói tai.

Một tiếng sưu sắc bén vang lên, tốc độ của Sở Mộ trong nháy mắt tăng lên gấp bội, giống như một đạo thiểm điện xé rách không trung, hơi lóe lên cái lập tức biến mất trước mắt Thường Tự Tại. Sau đó tiếng không khí nổ tung mới vang lên, giống như sấm rền, đì đùng không dứt.

Trong lúc mơ hồ Thường Tự Tại còn nhìn thấy không khí phía trước như thực chất, đang nổ tung.

Hai mắt hắn trợn ngược, miệng cũng há hốc, vẻ mặt kinh ngạc. Thậm chí thân thể còn dừng lại trên không trung nhìn không khí biến ảo trước mắt, nhìn mục tiêu trước mắt mình hóa thành chấm đen, ngày càng nhỏ.

– Đó là bí pháp gì?

– Hừ, mặc kệ ngươi thi triển bí pháp gì đều khó có khả năng bền bỉ.

Thường Tự Tại đang nhanh chóng khôi phục, miệng hừ lạnh một tiếng. Hắn hiểu rất rõ, càng là bí pháp cường đại, cao thâm thì tiêu hao lại càng lớn. Bằng vào tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn, còn chưa tới đỉnh phong của đối phương căn bản không kiên trì nổi bao lâu, luận lực bền bỉ so với hắn, còn kém quá xa.

Nghĩ tới đây kiếm khí của Thường Tự Tại lần nữa khởi động, không ngờ cũng không để ý tới tiêu hao, tốc độ trong nháy mắt tăng thêm rất nhiều, bay thẳng về phía trước, nhanh chóng đuổi theo.

Vô số không khí chảy xuôi về phía sau, mỗi một đạo không khí đều có thể so với phong mang của kiếm khí hạ phẩm, vô cùng khủng bố, liên tục từ chính diện bắn về phía Sở Mộ. Cắt qua kiếm khí hộ thể của Sở Mộ.

Mặc dù kiếm khí hộ thể của Sở Mộ rất cường đại, nhưng mà đối mặt với vô số không khí có thể so với phong mang của kiếm khí hạ phẩm như vậy cũng không có cách nào chống đỡ. Kiếm khí hộ thể trực tiếp bị phá. Tiếp đó, vô hình kiếm khí hộ thể cũng bị phá vỡ, kích phát ra nội giáp hạ phẩm, khó khăn lắm mới chống đỡ được.

Sở Mộ lúc này mới chính thức hiểu được cái gì gọi là nhanh như thiểm điện, trước kia hắn cho rằng mình đã rất nhanh, nhưng mà bây giờ nghĩ lại, quả thực chậm tới đáng thương.

Đáng tiếc chỉ có thể tiếp tục mười tức thời gian, nếu không hắn không thể tiếp tục kiên trì được nữa. Khong chỉ có kiếm khí bị tiêu hao không còn, nội giáp hạ phẩm cũng sẽ bị phá vỡ. Kế đó là thân thể hắn bị trọng thương.

Mười tức ba ngàn thước.

bí pháp Hoành Thiên luyện không tầng thứ hai: Nhất phi trùng thiên.

Hoành Thiên luyện không là một môn bí pháp cao thâm, luyện thành tầng thứ nhất là trụ cột. Sau lưng mọc lên hai cánh kiếm khí, tầng đầu tiên so với bí pháp phi hành khác không có gì khác biệt. Tốc độ cũng không có khác biệt quá lớn.

Tầng thứ hai của bí pháp mới chính là trọng điểm, vận dụng kiếm khí vận chuyển theo quỹ tích đắc thụ thay đổi hình thái của hai cánh. Thúc đẩy tốc độ trong tích tắc tăng lên. Tuy rằng thời gian kéo dài rất ngắn, nhưng mà dùng để chạy trốn giữ mạng lại có chỗ độc đáo.

Nhất phi trùng thiên.

Về phần bí pháp tầng thứ ba thì càng thêm huyền diệu. Nhưng mà trước mắt Sở Mộ cũng mới chỉ luyện thành tầng thứ hai, độ khó muốn luyện thành tầng thứ ba rất cao. Đoán chừng còn cần thời gian rất dài.

Biên Hoang thành cách khu vực khai thác mỏ tương đối xa. Một tháng trước Sở Mộ từ khu vực khai thác mỏ biên hoang đi tới Biên Hoang thành, dùng thân pháp chạy tới cũng tốn bốn thời thần. Trước mắt, tốc độ khi thi triển bí pháp Hoành Thiên luyện không nhanh hơn, nhưng ít nhất cũng cần hơn hai thời thần.

Hiển nhiên, tu vi kiếm khí của hắn không đủ để hắn liên tục thi triển bí pháp Hoành Thiên luyện không phi hành hai thời thần. Huoosnog chi vận dụng một lần nhất phi trùng thiên, thoáng cái tiêu hao một phần ba Thiên nguyên kiếm khí của hắn.

Lấy Khí Hoàn đan phục dụng, hơn nữa Thực linh châu và linh thạch trung phẩm phụ trợ. Tốc độ khôi phục như vậy vẫn không cản nổi tốc độ tiêu hao.

Chương 578: Âm Tốc kiếm (Thượng)

Không bao lâu sau Thường Tự Tại lại nhìn thấy thân ảnh của Sở Mộ.

Kiếm khí của Thường Tự Tại ít nhất gấp mười lần Sở Mộ, trình độ tinh thuần còn trên Thiên Nguyên kiếm khí của Sở Mộ. bí pháp phi hành của hắn tuy rằng tương đối bình thường, không có mạnh mẽ như nhất phi trùng thiên, nhưng mà lại được cái bền bỉ.

Khí tức của Thường Tự Tại lần nữa áp bách tới, nhanh chóng tới gần, lại khiến cho nội tâm Sở Mộ vô cùng bất đắc dĩ.

– Trước mắt muốn đi tới khu vực khai thác mỏ Biên Hoang còn một đoạn đường rất xa. Trước khi chạy tới khu vực khai thác mỏ, chỉ sợ sẽ bị Thường Tự Tại đuổi kịp.

Sở Mộ một mặt vỗ đôi cánh kiếm khí, một mặt âm thầm suy nghĩ.

– Tiểu bối, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói. Ngoan ngoãn dâng ra tất cả bảo vật, ta sẽ để cho ngươi toàn thây, nếu không….

Thường Tự Tại một mặt tăng tốc đuổi theo, thanh âm hắn dưới tác dụng của kiếm khí bỏ qua không khí ngăn cản, bắn về phía Sở Mộ, chui vào trong tai Sở Mộ. Cuối cùng hắn còn nói một câu khiến cho người ta rét lạnh, sởn hết gai ốc:

– Ta sẽ khiến cho ngươi sống không bằng chết.

Thường Tự Tại uy hiếp như vậy cũng không bị Sở Mộ đặt vào trong mắt, hắn vẫn suy tư đối sách như trước.

– Tiểu bối, kiếm khí của ngươi không còn nhiều lắm đúng không? CHo dù ngươi có thủ đoạn khôi phục kiếm khí, nhưng mà cũng không có cách nào so sánh tới ta.

Thường Tự Tại không ngừng nói chuyện, ý đồ làm nhiễu loạn tâm thần của Sở Mộ.

– Tiểu bối, trừ khi có kỳ tích xảy ra, nếu không một khi bị ta đuổi theo, đến lúc đó ta sẽ bắt lại ngươi trước. Hung hăng tra tấn ngươi, khiến cho ngươi biết kết cục của việc dám hai lần mạo phạm ta.

Thường Tự Tại cũng mặc kệ Sở Mộ có chú ý lời nói của hắn hay không, mỗi một câu nói ra đều là chiến thuật tâm lý, nhiễu loạn tâm thần.

– Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có chiến một trận.

Dừng lại, quay người, thân thể Sở Mộ phảng phất như cố định trên không trung. Đối mặt trực tiếp với Thường Tự Tại đang đuổi theo phía sau, vẻ mặt lạnh lẽo.

Tốc độ của nhất phi trùng thiên cực nhanh, nhưng mà tiêu hao quá lớn, không có cách nào kéo dài. Tầng thứ nhất của bí pháp Hoành Thiên luyện không tốc độ không bằng tốc độ của Thường Tự Tại. Đây cũng không phải là bởi vì bí pháp Hoành Thiên luyện không không tốt. Chủ yếu là bởi vì tu vi kiếm khí chênh lệch quá mức lớn.

Nếu không, nếu như so có tu vi Khí Hải cảnh, dù chỉ là Khí Hải cảnh nhập môn, chỉ cần dựa vào bí pháp Hoành Thiên luyện không này. Dù chỉ dùng tầng thứ nhất Thường Tự Tại cũng không có cách nào đuổi kịp hắn, ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy.

Tất cả mọi chuyện đều không có chữ nếu như, sự thực là tu vi kiếm khí của Sở Mộ chỉ là Khí Hải cảnh viên mãn, kém Thường Tự Tại quá nhiều. Dưới sự đuổi giết của Thường Tự Tại, hắn không có cách nào đào thoát.

Đã không có cách nào đào thoát thì chỉ có thể chiến một trận.

Nghĩ tới đây, trong lòng Sở Mộ cảm thấy nóng bỏng. Tốc độ nhảy lên của trái tim đột nhiên nhanh hơn, tạo thành thanh âm như sấm rền. Một lượng lớn máu tươi giống như thủy triều mạnh mẽ phụt ra, trùng kích toàn thân cao thấp, lại khiến cho toàn thân Sở Mộ nóng lên. Đồng thời còn cảm nhận được một cỗ lực lượng mạnh mẽ trong người.

Khí tức cường hãn chấn động từ trong cơ thể Sở Mộ tràn ra, hóa thành một cơn lốc bắt đầu lan tràn ra bốn phía, khiến cho phong vân biến sắc.

Từng cơn gió lớn thổi qua, lúc thổi qua Sở Mộ, thổi khiến cho mái tóc màu đen và y phục của Sở Mộ tung bay. Những cơn gió kia giống như là kiếm quang sắc bén vậy.

Khí thế Sở Mộ phóng ra ngày càng mãnh liệt, nhưng mà Thường Tự Tại không sợ một chút nào. Trong mắt hắn, khí thế như vậy còn chưa đủ dùng.

– Ha ha, ngươi rất thức thời, ngoan ngoãn giao ra tất cả bảo vật, ta sẽ để cho ngươi toàn thây.

Khi Thường Tự Tại còn cách Sở Mộ chừng trăm thước đã dừng lại.

Khoảng cách một trăm thước đối với hắn mà nói bất quá chỉ là một hơi là tới.

Nghe Thường Tự Tại nói vậy, Sở Mộ cũng không thèm đáp lại, vẻ mặt lạnh nhạt, một tay nắm lấy Địa Nguyên kiếm, một tay nắm lấy Tốc Không kiếm, hai cánh kiếm khí sau lưng khẽ vỗ.

Trong lúc thi triển bí pháp, kiếm khí sẽ không ngừng tiêu hao, lúc này không thể nào thôi động linh thạch trung phẩm hấp thu linh khí bên trong. Nếu như lại còn tiêu hao…. Sở Mộ biết rõ, hắn không kiên trì được bao lâu nữa.

Một kiếm.

Hắn chỉ có cơ hội một kiếm, nếu như một kiếm không giết được Thường Tự Tại này, một khi đánh lâu dài, đối với bản thân hắn rất là bất lợi.

Có cơ hội hay không?

Trải qua lần lượt suy diễn, Sở Mộ khẳng định mình có cơ hội. Thường Tự Tại đối với hắn hận thấu xương, loại người này từ trong bản chất tồn tại tính khí bạo ngược, chắc chắn sẽ không thoáng cái giết chết hắn. Mà còn muốn bắt lấy hắn, hung hăng tra tấn một phen, phát tiết mối hận trong lòng. Đây là điểm thứ nhất.

Thứ hai, Thường Tự Tại này có tu vi Khí Hải cảnh tiểu thành, mà tu vi kiếm khí của hắn chỉ là Hóa Khí cảnh viên mãn. Giữa cả hai chênh lệch thực sự quá lớn, đã lớn tới mức không có cách nào dùng kiếm thuật bù đắp được.

Cho nên trong mắt Thường Tự Tại, Sở Mộ bất quá chỉ là một tiểu bối vô tri dám can đảm mạo phạm hắn mà thôi.

Sở Mộ muốn làm cho đối phương khinh thị mình, như vậy mình mới có cơ hội phản kích.

Quả nhiên giống như Sở Mộ đoán trước, Thường Tự Tại cũng không có trực tiếp ra tay, mà là duỗi tay ra. Từng đạo kiếm khí màu lam nhạt giống như thực chất phá không bay về phía trước.

Mỗi một đạo kiếm khí phảng phất như một thanh kiếm khí chém tới, tốc độ nhanh không tưởng tượng nổi, lại khiến cho Sở Mộ khó có thể né tránh.

Kiếm khí hộ thể như tờ giấy mỏng, vô hình kiếm khí hộ thể lập tức bị xé nát, mấy đạo kiếm khí màu lam nhạt chém vào trên nội giáp hạ phẩm, rốt cuộc bị nội giáp hạ phẩm ngăn cản.

– Lại có nội giáp sao?

Thường Tự Tại thoáng cái kinh ngạc, chợt lại cười khinh thường:

– bất quá chỉ là nội giáp hạ phẩm cũng muốn ngăn cản ta sao?

Dứt lời, trong tay Thường Tự Tại xuất hiện một thanh kiếm khí, toàn thân phảng phất như có dòng nước màu lam nhạt chảy xuôi, chảy xuôi từ thân kiếm tới mũi kiếm. bên trên còn tản mát ra hàn ý khiến cho người ta kinh ngạc.

Cực phẩm kiếm khí: Hàn Thủy kiếm.

Hàn Thủy kiếm chém ra hai kiếm trong hư không, trong không khí tràn ngập sương mù màu trắng rất nhỏ. Hia đạo Hàn Thủy kiếm khí phá không bắn ra. Kiếm khí hộ thể vừa mới xuất hiện quanh người Sở Mộ lần nữa bị xé nứt. Vô hình kiếm khí hộ thể thì không có xuất hiện, nội giáp hạ phẩm lập tức bị đánh trúng.

Chương 579: Âm Tốc kiếm (Hạ)

Kiếm giả Khí Hải cảnh dùng kiếm khí cực phẩm phóng ra kiếm khí, uy lực vô cùng đáng sợ, có thể so với phong mang của kiếm khí trung phẩm. Nội giáp hạ phẩm căn bản không có cách nào ngăn cản, trong nháy mắt bị kích phát. Có hai vết nứt xuất hiện, ngay sau đó thân thể của Sở Mộ cũng bị thương.

Nếu không phải thân thể lần lượt được hoang khí cường hóa, đã sớm hơn xa Kiếm giả tầm thường. Chỉ sợ dưới hai đại Hàn Thủy kiếm khí này Sở Mộ đã bị chém chết tại chỗ.

Hai vết thương, một bên cánh tay trái, một trên ngực phải, máu tươi đầm đìa tuôn ra, nhuộm đỏ y phục.

Khóe mắt Sở Mộ run rẩy, sắc mặt cũng hơi đổi, bởi vì kiếm khí phá vỡ thân thể quá đau đớn.

– Rất là cứng cỏi.

Thường Tự Tại lạnh lùng cười nói:

– Ta cũng muốn nhìn xem ngươi có thể kiên trì tới lúc nào. Hi vọng ngươi có thể một mực kiên trì, kiên trì tới lúc chết.

Nói xong mũi kiếm Hàn Thủy Kiếm run lên, từng đạo Hàn Thủy kiếm khí rậm rạp, chằng chịt giống như cơn lốc phóng tới.

Mỗi một đao Hàn Thủy kiếm khí bất quá chỉ lớn bằng cây tăm, mục tiêu không phải là đánh chết Sở Mộ, mà là dùng kiếm khí lăng trì.

Nếu như bị đánh trúng thực sự, sẽ không chết, nhưng mà lại nội thương đầy mình. Có thể thấy được dụng tâm của Thường Tự Tại hiểm ác thế nào.

Trong tích tắc, thân thể Sở Mộ run lên, hai cánh sau lưng bị nghiền nát, cả người rơi xuống phía dưới, làm cho vô số Hàn THủy kiếm khí đánh tới mất đi mục tiêu.

Kiếm khí thất bại, Thường Tự Tại cũng không có ảo não, bởi vì trong tích tắc hắn đã nhìn thấy kiếm khí của Sở Mộ tiêu hao hầu như không còn. Đã không có cách nào chống đỡ cho tiểu tử này thi triển bí pháp phi hành. Chính bởi vì như vậy cho nên mới rơi xuống, cũng tránh được vô số kiếm khí lăng trì.

Thường Tự Tại nhẹ nhàng huy vũ Hàn Thủy kiếm, từng đạo Hàn Thủy kiếm khí phá không, giống như thác nước trút xuống, bao phủ Sở Mộ.

Cao mấy trăm thước trên không trung, Kiếm giả Hóa Khí cảnh rơi xuống đất cũng không bị mất mạng. Nhiều lắm là bị trọng thương, nếu như có chuẩn bị, ngay cả bị thương cũng không có.

Sở Mộ nhìn xuống mặt đất, thân thể nhanh chóng rơi xuống dưới, giống như là lưu tinh. Hai mắt hắn run lên, phảng phất như biến thành một vòng xoáy, thôn phệ phong vân.

– Thôn linh.truyện tiên hiệp audio

Trong lòng quát lên một tiếng quát trầm thấp, chói tai. Sở Mộ rốt cuộc cũng dùng tới con át chủ bài mà từ đầu hắn không dùng tới.

Nháy mắt, linh khí thiên địa tinh thuần từ bốn phương tám hướng đều bị dẫn động, ước chừng linh khí trong phạm vi hơn vạn trượng trong nháy mắt hội tụ, giống như cá voi hút nước vậy.

Hàn Thủy kiếm khí từ trên bắn xuống dưới hơi dừng lại, tiếp theo một cơn lốc linh khí tinh thuần nghiền nát kiếm khí, khiến cho đám kiếm khí này trở thành linh khí tinh thuần, dung nhập vào trong cơ thể Sở Mộ.

Giữa không trung, Thường Tự Tại cũng cảm nhận được có một cỗ linh khí kinh khủng bắt đầu khởi động. Trong đám khí lưu linh khí khủng bố trùng kích khiến cho thân thể hắn bất ổn. Hắn không thể không tăng cường kiếm khí khiến cho bản thân đứng vững trên không trung.

Bởi vì cơn lốc linh khí quá mức dày đặc, thân thể Sở Mộ phảng phất như bị cắn nuốt, biến mất không thấy gì nữa.

Một cỗ dự cảm không tốt hiện lên trong lòng hắn, trùng kích vào tim Thường Tự Tại. Hắn cố gắng trấn áp loại cảm giác bất an này xuống, dùng tu vi kiếm khí Khí Hải cảnh tiểu thành của mình và kiếm khí cực phẩm, Cổ Kiếm thuật Địa giai. Cho dù đối phương có thủ đoạn gì đi chăng nữa cũng không phải là đối thủ của hắn.

Cơn lốc linh khí tinh thuần lập tức rót vào trong cơ thể Sở Mộ, bay thẳng vào trong đan điền. Trong thời gian tích tắc không ngờ lại chuyển hóa toàn bộ thành Thiên Nguyên kiếm khí. Tu vi kiếm khí của Sở Mộ không ngờ lại khôi phục hơn phân nửa.

Chợt, kiếm khí bắt đầu khởi động, bí pháp thi triển.

đôi cánh kiếm khí lần nữa được thi triển, tinh khí thần hợp nhất, thân thể càng hiện lên một cỗ khí thế bàng bạc, mênh mông, ẩn chứa sắc bén vô cùng: Kiếm thế đại thành.

Không khí quanh thân trong nháy mắt cứng lại, không gian dường như cũng cứng lại, phảng phất như bị một tòa kiếm sơn nguy nga vô hình trân áp.

Vẻ mặt Thường Tự Tại biến đổi, hai mắt trợn ngược, cỗ khí thế kia hắn vô cùng quen thuộc. Đó là kiếm thế, hơn nữa còn là kiếm thế đại thành.

Điều này sao có thể…. Điều này sao có thể….

Cho dù là bản thân hắn, kiếm thế cũng chỉ mới tiểu thành mà thôi, ngay cả đỉnh phong còn không tính. Chỉ là một tiểu tử tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn sao có thể lĩnh ngộ kiếm thế tới đại thành cơ chứ?

Không thể tin được.

Thiên tài, đây là một thiên tài chính thức, một thiên tài xấp xỉ với Khương Ly Trần kia.

Chết, phải giết chết, vô luận thế nào loại người này không thể để cho đối phương sống sót. Nếu không ngày sau tất sẽ uy hiếp tới hắn và Thường gia.

– Kiếm thế đại thành thì sao chứ? Tu vi không đủ, tất cả đều là hư ảo.

Miệng hét to một tiếng, vẻ mặt Thường Tự Tại tràn ngập vẻ dữ tợn, hai tay nắm Hàn Thủy Kiếm, kiếm thế cuồn cuộn khởi động. Vô số gợn sóng từ bốn phương tám hướng hội tụ tới. Hàn Thủy kiếm khí trong cơ thể hóa thành sóng cả, trùng kích mạnh mẽ.

Trong ngoài câu thông, hỗn hợp, dẫn dắt lẫn nhau, uy lực tăng lên gấp đôi. Kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật Địa giai thi triển, một kiếm ngưng tụ hơi nước trong thiên địa, hóa thành một thanh cự kiếm màu xanh đậm, trảm phá hư không chém xuống dưới, uy thế kinh người.

Một kiếm này, cho dù Độc Nhãn Long đem tu vi củng cố vững chắc ở Khí Hải cảnh nhập môn cũng không có cách nào tiếp được, sẽ bị một kiếm này miểu sát.

Kiếm mang khủng bố mang theo khí thế vô cùng đáng sợ nghiền áp tới, kiếm chưa tới, khí thế đáng sợ kia đã nghiền áp tới thân Sở Mộ, va chạm với kiếm thế đại thành, phát ra tiếng vang kẽo kẹt, phảng phất như sắt thép vỡ vụn.

– Một kiếm này tất giết ngươi.

Bờ môi Sở Mộ khẽ giật giật, ba phần năm Tê Liệt ý cảnh toàn bộ đều được dùng, kết hợp với kiếm thế đại thành, khiến cho kiếm thế càng thêm sắc bén.

– Bí pháp: Nhất phi trùng thiên.

Hai cánh kiếm khí sau lưng nhanh chóng thay đổi, khẽ run lên, Sở Mộ lại xông lên.

– Bí pháp: Âm Tốc kiếm.

Trầm Tinh kiếm ra khỏi vỏ, kiếm thế đại thành kết hợp với Tê Liệt ý cảnh cùng với một lượng lớn Thiên Nguyên kiếm khí rót vào trong Trầm Tinh kiếm, theo bí pháp Âm Tốc kiếm thi triển, đâm ra một kiếm.

Phá Ngục Toái Không kiếm.

Hai đại bí pháp, kiếm thế đại thành, ba phần năm Tê Liệt ý cảnh, kiếm khí cực phẩm, Sở Mộ không hề giữ lại, thực lực thi triển toàn bộ.

Chương 580: Thôn Linh đại pháp (Thượng)

Cự kiếm màu xanh cực lớn từ trên hư không chém xuống, một kiếm của Sở Mộ rốt cuộc cũng chém tới.

Nhanh chóng va chạm với cự kiếm màu xanh, Chấn Thạch kính tiểu thành phát động, cánh tay Sở Mộ đột nhiên bạo liệt. Vài đạo máu tươi bắn ra, không có chút ảnh hưởng nào tới Sở Mộ.

Trong thiên địa phảng phất như có miếng thủy tinh vỡ nát, kiếm quang xanh đậm cực lớn dừng lại một lát. Tiếp theo từng vết nứt lan tràn ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt lan tràn trên kiếm khí cực lớn màu xanh đập kia.

Một kiếm của Sở Mộ phá vỡ cự kiếm màu xanh đậm, tiếp tục đâm một kiếm về phía Thường Tự Tại. Một kiếm này so với lưu tinh càng thêm sáng chói, xé rách không trung. Nhanh chóng bành trướng trong mắt Thường Tự Tại, không thể né tránh được.

Trên không trung mấy trăm thước, một đạo quang mang so với lưu tinh còn sáng chói hơn chợt lóe. Đạo thân ảnh trên không trung đột nhiên run lên, hai mắt trợn ngược, tròng mắt lòi ra, trên mặt hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn có vẻ sợ hãi. MIệng hắn há hốc, lại không thể phát ra được thanh âm gì.

Phanh một tiếng, phảng phất như trong cơ thể có vô số thuốc nổ, thân thể Thường Tự Tại run lên rồi nổ tung, hóa thành máu tươi ngập trời bắn ra bốn phương tám hướng, giống như một cơn mưa to vậy.

Thân ảnh bay thẳng về phía chân trời rồi nhanh chóng rơi xuống phía dưới.

Tiếng sưu sưu liên tục vang lên, thân thể Sở Mộ liên tục run rẩy trên không trung, từng đạo máu tươi giống như mũi tên bắn ra, lưu lại từng dấu vết trên không trung bắn ra bốn phương tám hướng. Trong nháy mắt, Sở Mộ là một huyết nhân.

Nhanh chóng rơi xuống, một tiếng thét chói tai vang lên, thân thể Sở Mộ như thiên thạch rơi xuống.

Dùng loại trạng thái trọng thương này rơi xuống phía dưới, lại từ trên độ cao chừng mấy trăm thước, không có bất kỳ phòng hộ nào. Hậu quả nhất định là tử vong.

Nháy mắt, Sở Mộ rơi xuống hơn trăm thước, tiếng gió rít vang lên bên tai, khóe mắt hắn tựa hồ còn có thể nhìn thấy không khí màu trắng vọt lên trên không.

mỏi mệt, vô cùng mỏi mệt, toàn thân không chỗ nào không đau, từng khối cơ bắp phảng phất như bị xé nứt, không chút nhúc nhích, đau đớn khó nhịn được.

Nhưng ý thức của Sở Mộ còn đủ tỉnh táo, hắn biết rõ nếu không làm ra phản ứng gì. Một khi chính thức rơi xuống đất, cho dù không chết cũng phải chịu tổn thương nặng nề hơn. Một khi trọng thương nữa mà hôn mê, tám phần sẽ lập tức chết.

Cố nén cảm giác dâu đớn toàn thân, Sở Mộ vận dụng đôi cánh bằng kiếm khí sắp tiêu tán sau lưng, nhẹ nhàng vỗ. Xu thế rơi xuống dừng lại một lát, tiếp đó chậm rãi giống như một chiếc lá cây nhẹ nhàng rơi xuống.

Trái tim Thiên Hoang hóa không ngừng đập, một dòng máu tươi truyền khắp toàn thân, trong đan điền còn thừa lại một chút Thiên Hoang đan thượng cổ, lúc này một chút khí tức Thiên Hoang tinh thuần lan tràn ra.

Những nơi Thiên hoang khí đi qua, chỗ bị thương trong cơ thể giống như có nước mát chảy qua, thoải mái dễ chịu.

Cố nén cảm giác mỏi mệt khiến cho bản thân hôn mê xuất hiện trong đầu, Sở Mộ ngồi xếp bằng trong vùng đất hoang vu, đem Trầm Tinh kiếm đặt ở một bên. Tập trung ý niệm điều động Thiên hoang khí trong đan điền, tiến hành tu bổ chỗ bị thương trong cơ thể.

Tác dụng thứ nhất của Thiên Hoang đan là nội ngoại thương, chỉ có điều Sở Mộ đạt được Thiên Hoang kiếm lục, cho nên Thiên Hoang đan mới có tác dụng thứ hai.

Hiện tại Sở Mộ không phải tu luyện Thiên Hoang kiếm thể, mà là đang lợi dụng Thiên Hoang đan thượng cổ không còn nhiều lắm trong đan điền chậm rãi tu bổ vết thương trong cơ thể, về phần nội ngoại thương.

Thời gian chậm rãi trôi qua, nội thương trong cơ thể Sở Mộ dưới tác dụng của Thiên Hoang khí tinh thuần còn lại trong Thiên Hoang đan thượng cổ đã chậm rãi khỏi hẳn.

Nếu không có một lượng nhỏ Thiên Hoang đan thượng cổ còn sót lại trong người, chỉ sợ lần này không biết bao lâu Sở Mộ mới có thể khôi phục một ít năng lực hành động. Lúc này hắn mới lấy Thiên Hoang đan thượng cổ trong oản luân không gian ra sử dụng.

Phải biết rằng, vừa rồi hắn hoàn toàn dựa vào ý chí cường đại của mình chống đỡ. Có thể khống chế hai cánh kiếm khí sau lưng rơi xuống. Ngồi xếp bằng đã là cực hạn của hắn.

Ước chừng mấy thời thần trôi qua, nội thương trong cơ thể tuy rằng còn chưa khỏi hẳn, nhưng mà hắn đã không còn đau đớn như vậy, đã chữa trị được vài thành.

Nửa canh giờ cũng làm cho tinh thần Sở Mộ khôi phục được một ít. Loại cảm giác muốn hôn mê kia cũng biến mất, nhưng mà hắn vẫn rất mệt mỏi.

Khôi phục năng lực hành động cơ bản, Sở Mộ lấy ra Khí hoàn đan ném vào trong miệng, khôi phục Thiên Nguyên kiếm khí gần như khô kiệt trong cơ thể. Thiên Hoang đan thượng cổ vẫn còn đang không ngừng phóng ra Thiên Hoang khí tinh thuần trị hết thương thế.

Nhoáng một cái, lại nửa thời thần trôi qua, thương thế đã khôi phục năm thành, tinh thần mỏi mệt cũng bị tiêu trừ một ít. Lúc này Sở Mộ mới đứng dậy, hắn biết rõ, muốn khôi phục tới trạng thái đỉnh phong còn cần nhiều thời gian.

Nhưng mà ở vùng đất hoang vu giống như thế này, một khi gặp phải Kiếm giả khác, nói không chừng thấy hơi tiền sẽ nổi máu tham ra tay với hắn. Bằng vào trạng thái của hắn bây giờ, có lẽ một Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn tới đây cũng khiến cho hắn hao tâm tổn sức.

Đứng dậy, Sở Mộ liếc mắt đảo qua Hàn Thủy kiếm cắm trên mặt đất ở vị trí cách đó chừng mười thước, cùng với đó là oản luân không gian. Những thứ này đều là thứ Thường Tự Tại để lại, bất quá bây giờ là chiến lợi phẩm của Sở Mộ.

Nhanh chóng thu Hàn Thủy kiếm và oản luân không gian hạ phẩm của Thường Tự Tại lại. Lúc này Sở Mộ mới thi triển thân pháp Tật phong lược cảnh, nhanh chóng phóng về phía khu vực khai thác mỏ biên hoang.

Hai tay hắn nắm một khối linh thạch trung phẩm, Thiên Nguyên kiếm khí chậm rãi vận chuyển, không ngừng hấp thu linh khí tinh thuần trong linh thạch trung phẩm, khôi phục Thiên Nguyên kiếm khí của bản thân. Mà Thiên Hoang đan thượng cổ đã tự động phát ra Thiên Hoang khí tinh thuần trị hết thương thế. Tin rằng lúc trở lại khu vực khai thác mỏ biên hoang, thương thế trong cơ thể đã khôi phục thêm một ít.

Thân pháp Tật Phong lược ảnh là thân pháp cao giai, tốc độ quả thực không bằng thân pháp siêu giai, càng không bằng bí pháp Hoành Thiên luyện không. Nhưng mà tiêu hao kiếm khí lại rất nhỏ, đối với thân thể cũng có tác dụng phụ rât nhỏ. Cơ hồ không phải tính toán, thích hợp với tình trạng hiện tại của Sở Mộ.

Một mặt chạy đi, một mặt Sở Mộ suy nghĩ lại trận chiến giữa mình và Thường Tự Tại.Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm

Đây là một trận chiến cực kỳ không công bằng, đây là một trận chiến thực lực cách xa. Nhưng mà cuối cùng Sở Mộ lại chiến thắng, Thường Tự Tại kia chết, không còn xương cốt.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)