1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 571: Ép mua ép bán |>đến chương 575

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 571: Ép mua ép bán |>đến chương 575

❮ sau
tiếp ❯

Chương 571: Ép mua ép bán (Thượng)

Phí tổn quầy hàng ở tầng thứ tư Địa Hoang lâu là một vạn khối linh thạch hạ phẩm một ngày. Lập tức nộp lên, ngày hôm sau nếu muốn bày bán thì lại phải nộp trước.

Kể từ đó cũng ngăn chặn những kẻ muốn đục nước béo cò.

Nếu không vạn nhất cầm thứ không quá trân quý tới tầng thứ tư lăn lộn, bán hàng, đây không phải là muốn lộn xộn hay sao? Nếu như phải tăng thêm nhân thủ xét duyện đồ buôn bán, còn không bằng áp dụng quy chế thu phí tạo thành một cửa ải ngăn cản đám người kia.

Một vạn khối linh thạch hạ phẩm đối với rất nhiều Kiếm giả mà nói, lợi nhuận một năm của bọn họ cũng không tới được một vạn khối. Cho nên bảo bọn họ xuất một vạn khối linh thạch hạ phẩm để mua quầy bán hàng trên tầng thứ tư này, hơn nữa chỉ có một ngày để bán những đồ vật giá trị không tới một vạn linh thạch hạ phẩm, loại hành động phá sản này quả thực bọn họ không làm được.

Đương nhiên chuyện này cũng không tránh được xuất hiện một chút tình huống ngoài ý muốn. Ví dụ như một Kiếm giả không có được nhiều linh thạch, nhưng mà ngoài ý muốn nhận được bảo vật gì đó, chỉ là không có tư cách tiến vào tầng thứ tư. Như vậy chỉ có thể mở quầy hàng ở tầng thứ hai, cuối cùng bị người khác chiếm tiện nghi. Chuyện này cũng không phải là không có, chỉ là cực nhỏ.

Thứ Sở Mộ lấy ra buôn bán đại bộ phận là kiếm khí.

Sau khi giết chết Biên Hoang ngũ hung thu được năm thanh kiếm khí thượng phẩm. Trừ kiếm khí của Độc Nhãn Long tổn hại ra, tứ hung khác tổng cộng có sáu thanh kiếm khí. Trong đó Lâm Trung Lang và Vân Trung Hạc sử dụng hai thanh đoản kiếm tạo thành bất đồng.

Ngoài ra còn có kiếm khí đạt được từ địa cung. Trong ba thanh kiếm khí thượng phẩm thì Tốc không kiếm bị Sở Mộ lựa chọn sử dụng. Hai thanh kiếm khí khác đương nhiên không có tác dụng gì với Sở Mộ, trước mắt hắn lại cần một số lượng lớn linh thạch, cho nên mới lấy ra bán.

Trừ chín thanh kiếm khí thượng phẩm ra, còn có hai oản luân không gian, một là oản luân không gian hạ phẩm, lấy được từ Độc Nhãn Long. Một là Oản luân không gian trung phẩm, lấy được từ Thiên Hoang địa cung.

Sở Mộ ở trong Thiên Đan các từng xem qua Thiên Hoang đan trung phẩm và Thiên Hoang đan thượng phẩm, lúc đó hắn đã biết rõ. Những Thiên Hoang căn của hắn sau khi luyện chế thành Thiên Hoang đan căn bản không đủ để cho hắn sử dụng tu luyện Thiên Hoang kiếm thể.

Cho nên hắn cần thêm Thiên Hoang đan nữa. Mà muốn cần thêm, phải có linh thạch mua sắm. Chính bởi vì vậy hắn mới không thể không tới tầng thứ tư này bày quầy hàng, đem những kiếm khí và oản luân không gian này mang ra bán.truyện ma

Cái giá Sở Mộ đưa ra rất công đạo, mảnh kiếm khí của Độc Nhãn Long bởi vì tổn hại, cho nên giá cả cao hơn kiếm khí trung phẩm bình thường một chút. Một vạn khối linh thạch hạ phẩm. Về phần sáu thanh thượng phẩm kiếm khí của tứ hung khác trong Biên Hoang ngũ hung thì có giá bằng nhau. Một thanh ba vạn khối linh thạch hạ phẩm.

Về phần kiếm khí thượng phẩm mang ra từ Thiên Hoang địa cung càng thêm xuất sắc, cho nên Sở Mộ định giá một thanh năm vạn khối linh thạch hạ phẩm. Oản luân không gian hạ phẩm cũng có giá năm vạn, nhưng oản luân không gian trung phẩm lại có giá năm mươi vạn.

Tổng tính toán, giá trị những kiếm khí và oản luân không gian Sở Mộ lấy ra buôn bán này chừng tám mươi bốn vạn khối linh thạch hạ phẩm, tuyệt đối là một bút thu nhập lớn.

Kỳ thực những thu hoạch của Sở Mộ trong địa cung có g ía trị mấy trăm vạn, thậm chí có khả năng hơn một ngàn vạn. Những thứ lấy ra bán chỉ là chút lòng thành. Chỉ có oản luân không gian trung phẩm mới đáng giá một chút. Mà những thứ còn lại là một oản luân không gian trung phẩm, kiếm khí cực phẩm. Quan trọng nhất là hơn mười khoáng thạch luyện chế Thiên Hoang kiếm kia. Mỗi một khối giá trị ít nhất cũng hơn hai mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm.

Về phần mấy linh dược cực phẩm kia quả thực không tệ, tổng giá trị cũng không quá mười vạn linh thạch hạ phẩm.

Kiếm giả đi dạo quanh tầng bốn này rất nhiều, tu vi của đám Kiếm giả này ít nhất cũng là Hóa Khí cảnh, cũng không thiếu Kiếm giả Khí Hải cảnh.

Sở Mộ vừa bày hàng không được bao lâu đã có người đi qua nhìn. Bất quá không có ai có ý mua sắm, lập tức quay người rời đi. Sở Mộ cũng không có rốt cuộc, chung quy cũng sẽ có người tới hỏi.

Quả nhiên, qua một lát, lại có một người đi tới, nhìn qua nhìn lại đám kiếm khí thượng phẩm, lại hỏi Sở Mộ vài câu, sau đó lấy ra năm tấm linh thạch tạp Thanh đồng hạ phẩm cho Sở Mộ. Mỗi một tấm linh thạch tạp thanh đồng này có giá một vạn khối linh thạch hạ phẩm, đến lúc đó có thể đi tới người chịu trách nhiệm tầng thứ tư Địa Hoang lâu này đổi lấy linh thạch hạ phẩm, cũng có thể dùng để trả tiền mua sắm.

Dù sao cũng không phải mỗi một Kiếm giả đều có oản luân không gian. Mà Kiếm giả có oản luân không gian cũng chỉ là hạ phẩm, không có cách nào nhét vào được nhiều linh thạch.

Cho nên linh thạch tạp trở thành một loại hình thức trả tiền thay thế linh thạch, linh thạch tạp phân thành bốn đẳng cấp, màu sắc khác nhau. hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. Màu sắc thì phân biệt là hắc thiết, thanh đồng, bạc ngân, hoàng kim.

Linh thạch tạp hắc thiết hạ phẩm, đại biểu cho một ngàn khối linh thạch hạ phẩm. Linh thạch tạp Thanh đồng hạ phẩm đại biểu cho một vạn khối linh thạch hạ phẩm. Mà linh thạch tạp hắc thiết trung phẩm đại biểu cho một ngàn khối linh thạch trung phẩm, cứ tính gấp mười lần linh thạch hạ phẩm mà suy ra.

Sau khi có người thứ nhất mua, không bao lâu lại có người thứ hai tới.

Thứ như kiếm khí vĩnh viễn không thiếu người mua, người mua thứ hai mua hai phần đoản kiếm như răng nanh, tổng cộng sáu vạn linh thạch hạ phẩm, là sáu linh thạch tạp Thanh đồng hạ phẩm.

Sau hai thời thần, ngay cả thanh kiếm khí thượng phẩm bị đứt mũi kiếm của Độc Nhãn Long cũng bị mua đi. Oản luân không gian hạp hẩm cũng bị mua, chỉ còn lại oản luân không gian trung phẩm.

Sở Mộ thu được ba mươi bốn vạn khối linh thạch hạ phẩm. Giá trị của oản luân không gian truung phẩm là năm mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm, Kiếm giả bình thường căn bản không mua nổi, cho nên Sở Mộ cũng không cảm thấy sốt ruột.

Thời gian chậm rãi trôi qua, vừa rồi Sở Mộ bán đi không ít kiếm khí, khiến cho những chủ quán bên cạnh đỏ mắt không thôi.

Chỉ là đỏ mắt thì đỏ mắt, thậm chí còn có không ít người sinh ra tâm tư không tốt, nhưng cũng không dám động thủ. Nơi này chính là nơi Thiết Huyết kiếm vệ duy trì trật tự, trừ phi là tìm đường chết mới dám ra tay.

Chương 572: Ép mua ép bán (Hạ)

Lúc này có một người trung niên mặc y phục màu xanh, chắp tay sau lưng đi tới. Người này đứng trước quầy hàng của Sở Mộ, ánh mắt nhìn vào oản luân không gian trung phẩm, trong mắt hiện lên một vòng tinh mang.

– Tiểu huynh đệ, oản luân không gian trung phẩm này giá ba mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm, ta lấy.

Tên trung niên mặc áo bào xanh, vẻ mặt hiền lành này căn bản không cho Sở Mộ có cơ hội phản bác nào. Trực tiếp lấy ra ba tấm linh thạch tạp ngân sắc từ trong oản luân không gian hạ phẩm bắn về phía Sở Mộ. Ba tấm linh thạch tạp xoay tròn trên không trung, sau đó tạo thành hình quạt, rơi xuống trước mặt Sở Mộ.

Trung niên mặc áo bào xanh này có tu vi Khí Hải cảnh, chiêu thức này càng làm lộ rõ năng lực khống chế vật của hắn, cũng nói tạo nghệ kiếm thuật của hắn không tầm thường. Chỉ là đối phương làm vậy khiến cho hai mắt Sở Mộ nhíu lại, hắn đã hiểu, đối phương nhìn như vẻ mặt hiền lành nhưng trong lòng có suy nghĩ đen tối.

Ra oai phủ đầu.

– Còn thiếu hai tấm.

Sở Mộ cũng không có bị chấn nhiếp, hắn nhìn ba tấm linh thạch tạp trước mắt rồi nói với trung niên mặc áo bào xanh kia.

Mí mắt trung niên mặc áo bào xanh khẽ ruun lên, trong mắt hiện lên tinh mang. Mũi khẽ hừ một cái, biểu lộ vẻ bất mãn và giận dữ trong lòng hắn. Chỉ là một Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn, không biết lấy vận may từ nơi nào thu được một cái oản luân không gian trung phẩm, không ngờ lại dám cự tuyệt hắn.

Hắn cũng từng nghĩ qua, Sở Mộ có thể là người của đại gia tộc, thế lực lớn nào đó, nhưng mà hắn lập tức vứt bỏ suy nghĩ này. Nếu như thực sự là người của đại gia tộc, thế lực lớn, sẽ không mở quầy hàng ở đây, càng không bán ra oản luân không gian trung phẩm.

Thứ nhất là thân phận, thứ hai là tính trân quý của oản luân không gian trung phẩm. Cho dù là bản thân hắn cho tới bây giờ cũng không có. Nếu như là người có thể có được oản luân không gian trung phẩm, nhất định cũng sẽ không để mười vạn linh thạch hạ phẩm vào trong mắt.

Huống chi căn cứ vào kinh nghiệm của hắn, Kiếm giả tới Địa Hoang lâu này bầy hàng, coi như có chỗ dựa, cũng không lớn.

Cho nên trung niên mặc áo bào xanh cảm thấy mình đã nắm được đối phương, trừ phi người Khương gia ra mặt.

Hiển nhiên Sở Mộ cũng không quen biết gì người Khương gia, nhưng mà hắn không dễ bị đối phương nắm bắt.

– Ta gọi là Thường Tự Tại.

Trung niên mặc áo bào xanh xoay xoay chiếc nhẫn trên ngón cái của bàn tay trái, một mặt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Vẻ mặt hiền lành từ từ cứng lại, chậm rãi mở miệng nói, thanh âm không lớn không nhỏ, vừa vặn để cho người bên cạnh nghe được

Thường Tự Tại là ai?

Sở Mộ không biết, nhưng mà nhìn vẻ mặt liên tục biến đổi của đám chủ quầy hàng chung quanh hắn đã biết tên Thường Tự Tại này có thân phận không nhỏ. Trong đầu hắn hiện lên một đạo linh quang. Thường Tự Tại này họ Thường, chẳng lẽ là người Thường gia trong Biên Hoang thành?

Quả thực là người Thường gia thì phiền toái không nhỏ.

Bất quá cho dù Thường Tự Tại là người thường gia, Sở Mộ cũng không có khả năng đem oản luân không gian trung phẩm bán với cái giá ba mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm cho đối phương. Lại còn dưới tình huống đối phương vừa gặp mặt đã ra oai phủ đầu.

– Ta là Thường Tự Tại của Thường gia.

Trung niên mặc áo bào xanh lần nữa bổ sung, trên mặt hiện lên vẻ kiêu ngạo như ta đây là người của Thường gia, ta vì đó mà kiêu ngạo, đắc ý vậy. Sở Mộ đã đoán được cho nên không có gì là cả kinh. Hắn lại nghe Thường Tự Tại tiếp tục nói:

– Dùng ba mươi vạn linh thạch hạ phẩm mua oản luân không gian trung phẩm của ngươi đó là để mắt tới ngươi. Bán cho ta, ta cũng sẽ nhớ kỹ ngươi. Về sau ở Biên Hoang thành này có phiền phức gì, khi tâm tình tốt ta sẽ giải quyết thay ngươi. Nhưng nếu như ngươi rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt vậy cũng đừng trách ta không khách khí.

Có thể là bởi vì chắc chắn Sở Mộ không có chỗ dựa, bản thân mình lại là người Thường gia, hơn nữa lại có tu vi Khí Hải cảnh tiểu thành, đủ loại nhân tố khiến cho Thường Tự Tại không chút kiêng nể Sở Mộ:

– Cho dù ngươi lấy ra ba mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm nữa ta cũng không bán cho ngươi.

Sở Mộ vô cùng chán ghét uy hiếp, không chút khách khí phản bác. Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành thì sao chứ? Thường gia thì sao chứ

– Tiểu tử, đừng tưởng rằng ở trong Biên Hoang thành có Thiêt Huyết kiếm vệ là ngươi có thể an toàn. Chỉ cần ngươi đi ra khỏi Biên Hoang thành, ta sẽ lập tức chém chết ngươi dưới thân kiếm.

Thường Tự Tại để lại một câu đọc ác, tràn ngập sắc bén, sát phát. Tay vung lên kiếm khí, ba tấm linh thạch tạp ngân sắc hạ phẩm tự động rơi vào trong tay hắn rồi biến mất.

Hừ lạnh một tiếng, hai mắt lạnh như băng quét qua trên mặt Sở Mộ, Thường Tự Tại lúc này mới quay người nhan chóng rời đi, chỉ lưu lại bóng lưng khiến cho mọi người chung quanh hồi hộp.

Đám chủ quầy chung quanh liên tục dùng ánh mắt thương cảm nhìn Sở Mộ.

Quả thực ở trong Biên Hoang thành thành, cho dù là Thường gia cũng phải tuân thủ quy tắc mà Khương gia định ra. Nếu không Khương gia cũng không bởi vì bọn họ là một trong tứ đại gia tộc của Biên Hoang thành mà tha tội.

Nhưng mà chỉ cần không động thủ trong thành, chỉ là uy hiếp, Khương gia sẽ không đi quản. Một khi rời khỏi Biên Hoang thành, Khương gia càng không để ý tới. Như vậy có thể đoán được kết cục của Kiếm giả trẻ tuổi này khi đắc tội với Thường Tự Tại ra sao.

Có lẽ là bởi vì Thường Tự Tại xuất hiện, làm cho kế tiếp không có ai nhìn vào sạp hàng của Sở Mộ, oản luân không gian trung phẩm cũng vì thế mà không bán đi được.

Vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, bộ dáng vẫn phong vân khinh đạm như cũ, dường như không đặt bất luận chuyện gì vào trong mắt. Phần thong dong này khiến cho người ta kinh ngạc, đồng thời cũng có một ít người cho rằng hắn ra vẻ bình tĩnh, kỳ thực trong lòng khẩn trương vạn phần.

Bất kể nói như thế nào, mãi cho tới đêm khuya, thời gian bày hàng mới chấm dứt. Oản luân không gian trung phẩm vẫn còn, Sở Mộ đành phải thu lại, rời khỏi Địa Hoang lâu.

– Mục tiêu rời khỏi Địa Hoang lâu, chú ý hành tung bước tiếp theo của hắn.

Có một ánh mắt âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của Sở Mộ. Sở Mộ cũng có cảm giác mình bị theo dõi, nhưng mà hắn không nhìn thấy người, chỉ mơ hồ cảm thấy người này có liên quan tới Thường Tự Tại của Thường gia kia.

Chương 573: Biên Hoang kiếm hào Khương Ly Trần (Thượng)

Đêm đã khuy nhưng bên trong Biên Hoang thành vẫn đèn đuốc sáng trưng, vô cùng phôn hoa. Lúc này là lúc đám Kiếm giả sống về đêm chính thức hoạt động. Các loại tửu quán, thanh lâu, sòng bạc lúc này mới là lúc thu bộn nhất.

Sở Mộ cũng không có rời khỏi thành mà tìm một khách điếm ở lại.

Khách điếm này gọi là Biên Hoang khách điếm, khác với khách điếm bình thường, chỉ cho phép Kiếm giả đi vào ở, không cần bạc, chỉ cần linh thạch.

Sở Mộ trả một trăm khối linh thạch hạ phẩm mướn một gian phòng, cũng chỉ có thể ở một ngày.

– Mục tiêu tiến vào Biên Hoang khách điêm.s

– Nhìn chằm chằm vào cho ta, một khi hắn có dấu hiệu rời khỏi Biên Hoang thành lập tức báo cáo

– Vâng.

Vừa mới tiến vào trong phòng, Sở Mộ đã cảm thấy tuy rằng tốn một trăm khối linh thạch có chút lớn, nhưng mà cũng không oan uổng.

Một phòng một sảnh, bố trí tương đối tinh xảo, phong cách cổ xưa, tràn ngập khí tức Biên hoang mới có. Khiến cho người ta liếc mắt đã cảm thấy thật thỏa mái. Hơn nữa trình độ nồng đậm và tinh thuần của linh khí rất cao. So với Kiếm lâu Thiên cấp của kiếm phủ còn tốt hơn ba phần.

Hắn tổng kết thu hoạch hôm nay một chút, sau đó lại lấy ra Thực linh châu trong oản luân không gian ra. Lập tức, linh khí bốn phía không ngừng bị thu nạp tới, hơn nữa còn không ngừng được tinh lọc.

Vì ngăn ngừa phiền toái không đáng có, khi không có tu luyện, Sở Mộ thường thường sẽ thu Thực Linh châu lại. Nếu không sẽ khiến cho người ta cảm nhận được linh khí chấn động bất thường, dẫn tới một ít phiền toái không đáng có.

Linh khí tinh thuần không ngừng bị Thực linh châu thu nạp vào, tẩm bổ thân thể Sở Mộ. Mà Sở Mộ thì đắm chìm trong lĩnh ngộ kiếm thế đại thành vừa mới đột phá, củng cố vững chắc nó.

Cả đêm Sở Mộ không có nghỉ ngơi. Thời gian hắn dùng trên việc lĩnh ngộ và tu luyện, mãi cho tới khi bình minh. Sau khi tu luyện xong Thiên Nguyên cửu chuyển Sở Mộ mới rời khỏi khách điếm. Lần nữa tiến về phía tầng thứ tư Địa Hoang lâu nộp một vạn khối linh thạch hạ phẩm bày bán.

Bởi vì có liên quan tới Thường Tự Tại, Sở Mộ vừa mới tầng thứ tư Địa Hoang lâu bán hàng đã lập tức bị người ta nhận ra. Chỉ bất quá bọn hắn không biết lai lịch và tên tuổi Sở Mộ mà thôi.

Vẫn là một oản luân không gian trung phẩm, rất nhanh một buổi sáng đã trôi qua, không có ai hỏi thăm.

Sở Mộ ngồi ở sau quầy hàng, nhắm mắt dưỡng thần. Nhưng mà trong lòng thì đang suy nghĩ tới ảo diệu của môn bí pháp thu hoạch trong Địa cung kia. Hắn không chút lo lắng về việc oản luân không gian trung phẩm sẽ bị người ta đoạt đi.

Thời gian chậm rãi trôi qua, giữa trưa qua đi, buổi chiều qua đi. Chạng vạng tối tới gần, Sở Mộ vẫn ngồi trên mặt ghế không chút nhúc nhích, chỉ có hô hấp kéo dài và đều như chứng minh cho mọi người thấy hắn vẫn là một người còn sống sờ sờ.

Đối với Kiếm giả Hóa Khí cảnh mà nói, chỉ cần không tiêu hao lớn lao gì, cả ngày không ăn uống cũng không ảnh hưởng gì cả.

– Tiểu tử này thật khờ, đắc tội với người Thường gia mà còn muốn bán đồ.

– Còn không phải sao? Đáng tiếc a, nếu như oản luân không gian trung phẩm kia là của ta thì tốt rồi.

– Nếu là ta, ba mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm cũng được. ta sẽ bán cho Thường Tự Tại, tránh cho trêu vào phiền toái.

– Giá trị của oản luân không gian trung phẩm năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm, bán ba mươi vạn đi, mất đi những hai mươi vạn linh thạch hạ phẩm. Đổi lại là ta, ta cũng không làm được.

Đủ loại tiếng nghị luận vang lên, vẻ mặt Sở Mộ vẫn không có chút động tĩnh nào.

Lúc này Thường Tự Tại lại chắp hai tay ra sau lưng từ từ bước tới, đứng trước quầy hàng của Sở Mộ, trên khuôn mặt nhìn như hiền lành nở nụ cười lạnh:

– Nếu như bây giờ ngươi chủ động đem oản luân không gian trung phẩm này dâng cho ta, hơn nữa dập đầu nhận lỗi với ta. Ta sẽ tha cho ngươi một mạng, đồng thời việc này cứ như vậy bỏ qua.

Thường Tự Tại xuất hiện hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người chung quanh. Bất kể là chủ quán hay là những Kiếm giả lai vãng mua sắm cũng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, nhìn hắn đáp lại như thế nào.

Kết quả Sở Mộ ngay cả mở mắt cũng không mở, tần suất hô hấp cũng không có thay đổi, thậm chí cả ngón tay cũng không thèm nhúc nhích lấy một cái. Giống như không nghe thấy lời Thường Tự Tại nói, trực tiếp coi hắn như không khí.

Thường Tự Tại sau khi nói ra lời này tức thì nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Kết quả hắn phát hiện ra Sở Mộ thờ ơ, mí mắt khẽ run lên, run rẩy không thôi. Trên trán có gân xanh nổi lên, bàn tay không tự chủ được nắm chặt, lửa giận từ trong lồng ngực hắn lan tràn, tràn ngập kích động, vô thức muốn rút một kiếm chém giết Sở Mộ.

May mắn mà hắn còn một tia lý trí, lý trí nói cho hắn biết, một khi rút kiếm chém Sở Mộ, kết cục chờ đợi hắn cũng chỉ là con đường chết. Dù là Thường gia ra mặt cũng không có cách nào bảo vệ được hắn.

Hắn hung hăng cắn môi, gắt gao trừng mắt nhìn vào Sở Mộ, ánh mắt lạnh lẽo tới cực điểm, sát cơ vờn quanh rồi bắn ra. Dường như muốn dùng ánh mắt giết chết Sở Mộ.

Không thể làm gì khác, Thường Tự Tại hừ lạnh một tiếng, oán hận quay người bước đi. Chỉ là một Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn, không ngờ lại làm khó Kiếm giả Khí Hải cảnh như hắn. Nhưng mà không có cách nào, Biên Hoang thành có quy củ của Biên Hoang thành.

Người chung quanh nhìn thấy âm thầm đổ mồ hôi lạnh, ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ tràn ngập thương cảm.

Sát ý của Thường Tự Tại Sở Mộ cảm nhận được rõ ràng.

– Nếu như hôm nay không có cách nào bán đi oản luân không gian trung phẩm này, không cần lại tới bày hàng nữa. Chuyên tâm ở trong khách điếm, tu thành bí pháp rồi rời khỏi Biên Hoang thành vậy.

Sở Mộ thầm suy nghĩ.truyện cõi âm

Bày bán hàng ở trong tầng thứ tư Địa Hoang lâu một ngày đã mất một vạn khối linh thạch hạ phẩm, đối với Sở Mộ hiện tại mà nói, một vạn khối linh thạch hạ phẩm cũng là một con số tương đối lớn.

Rất nhanh, màn đêm buông xuống, bởi vì Thường Tự Tại lại xuất hiện thêm một lần, làm cho quầy hàng của Sở Mộ càng không có ai hỏi thăm, thậm chí ngay cả tới gần liếc một cái cũng không. Giống như sợ bị liên lụy vậy.

– Ồ? Oản luân không gian trung phẩm? Không tệ, ta lấy.

Lúc này một đạo thanh âm lạnh nhạt truyền tới, chỉ thấy có hai đạo thân ảnh bước tới, lập tức khiến cho mọi người chú ý.

Khi đám Kiếm giả này muốn nhìn xem rốt cuộc là ai to gan tới như vậy, khi ánh mắt bọn hắn nhìn vào mặt hai người kia. Đột nhiên toàn thân khẽ run rẩy, vẻ mặt đại biến, muốn có bao nhiêu đặc sắc thì có bấy nhiều.

Chương 574: Biên Hoang kiếm hào Khương Ly Trần (Hạ)

Sở Mộ cũng mở hai mắt ra nhìn lại, nao nao. Người tới chính là hai thanh niên Kiếm giả hắn gặp ở cầu thang hôm qua, trong đó có một đạo thân ảnh màu tím khiến cho hắn khắc sâu trí nhớ, chính là vì người này cho nên kiếm thế của hắn mới đột phá tới đại thành.

Tiếp theo, năm linh thạch tạp hạ phẩm ngân sắc bay ra, rơi xuống trước mặt Sở Mộ.

Tay Sở Mộ quét qua, đem năm linh thạch tạp ngân sắc hạ phẩm kia thu vào trong oản luân không gian. Tiếp đó hắn mở phong cấm trên oản luâ không gian trung phẩm này ra. Ngón tay nhẹ nhàng bắn ra. Oản luân không gian trung phẩm theo tay hắn búng ra, bị thanh niên mặc trường bào màu tím dùng tay bắt lấy.

Thanh niên mặc áo bào tím nhìn Sở Mộ, mỉm cười xem như chào hỏi. Sau đó sải bước đi qua bên cạnh, lưu lại bóng lưng cho người ta nhìn vào.

Sở Mộ chứng kiến ánh mắt của đám Kiếm giả chung quanh, mang theo vẻ sùng bái và kính sợ. Thanh niên Kiếm giả mặc áo bào tím này rõ ràng là một Kiếm giả cường đại. Sở Mộ không khỏi nhớ lại cường giả bên trên Biên Hoang ký sự, nhưng mà hắn không cảm thấy thiếu niên mặc áo bào tím này là một trong số đó.

Dù sao Biên Hoang ký sự ghi chép cường giả trong Biên Hoang thành này dường như không có người nào giống như thanh niên mặc áo bào tím.

Có lẽ thanh niên Kiếm giả mặc áo bào tím kia còn chưa đủ để liệt vào trong hàng ngũ cường giả Biên Hoang, nhưng mà hắn tuyệt đối là một Kiếm giả cường đại. Kế tiếp đám Kiếm giả chung quanh nghị luận cũng giúp Sở Mộ rốt cuộc biết được thân phận của thanh niên Kiếm giả mặc áo bào tím kia.

– Ta còn tưởng rằng là ai tự tìm phiền toái, không ngờ lại là hắn.

– Nếu như là người khác có thể Thường Tự Tại sẽ tới gây phiền toái. Nhưng mà đối mặt với người này, mặc kệ là luận chỗ dựa hay là luận thực lực bản thân, mười Thường Tự Tại cũng không đủ dùng.

– Đúng vậy, ai bảo người ta là người Khương gia chứ?

– Thì ra là thế, Biên Hoang thành là Khương gia thành, Khương gia làm chủ, không ai dám đối kháng.

Sở Mộ âm thầm nói.

Kế tiếp hắn lại được nghe vô số tin tức khác. Sau khi nghe xong trong lòng Sở Mộ vô cùng khiếp sợ, vẻ mặt không có cách nào lạnh nhạt được.

– Đúng vậy, đây là đệ nhất thiên tài Khương Gia Khương Ly Trần nha. Năm nay gần hai mươi tám tuổi đã có tu vi Khí Hải cảnh đại thành, so với Thường Tự Tại kia không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.

– Hắc hắc, đây còn không phải là trọng điểm, trọng điểm là hắn là Kiếm hào. Phải biết rằng trong cả Đại Khôn vương triều chỉ vẻn vẹn có tám mươi mốt Kiếm hào. Mỗi một Kiếm hào đều là tồn tại có thể vượt cấp đánh chết đối thủ. Cho dù là Kiếm giả Khí Hải cảnh viên mãn cũng không phải là đối thủ của hắn.

– Kiếm hào?

Trong lòng Sở Mộ giống như bị một chiếc trùy đánh trúng.

Kiếm hào cũng không phải là phân chia cảnh giới kiếm khí gì, mà là một loại tôn xưng. Là một vinh hạnh đặc biệt, vô thượng. Đúng như Kiếm giả kia nói, cả Đại Khôn vương triều này Kiếm hào chỉ vẻn vẹn có tám mươi mốt vị, không có bài danh thực lực cao thấp.

Danh xưng Kiếm hào trong cả vương triều cũng không phải có tám mươi mốt, chỉ có điều muốn trở thành Kiếm hào điều kiện quá hà khắc, cho nên hiện tại Kiếm hào trong Đại Khôn vương triều chỉ vẻn vẹn có tám mươi mốt vị.

Muốn trở thành Kiếm hào cũng không phải tu vi càng cao sâu mới được. Nếu không trực tiếp tuyển chọn những Kiếm giả tu vi cao thâm nhất là được.

Trở thành Kiếm hào phải có ba điều kiện tiên quyết.

Thứ nhất: Tuổi không được vượt quá ba mươi.

Thứ hai: Tu vi không được thấp hơn Khí Hải cảnh.

Thứ ba: Kiếm thế đạt tới viên mãn.

Có lẽ hai điều kiện trước tương đối dễ dàng thỏa mãn. Dù sao thế giới Kiếm giả này từ trước tới nay không thiếu thiên tài tu luyện. Ba mươi tuổi có tu vi Khí Hải cảnh, đối với không ít Kiếm giả mà nói cũng không phải là việc khó.

Chỉ có điểm thứ ba khiến cho vô số Kiếm giả không theo kịp.

Trong ba mươi tuổi có kiếm thế viên mãn, có thể thấy được độ khó trong đó. Cho dù rất nhiều Kiếm giả Cửu Chuyển cảnh cũng chưa chắc có được kiếm thế viên mãn.

Hơn nữa đó chỉ là ba điều kiện tiên quyết mà thôi, sau khi thỏa mãn ba điều kiện này, lại tiến về Đông Thánh phân điện xin chứng thực, trải qua khảo hạch rất ít người biết. Chỉ có vượt qua khảo hạch này mới có thể nhận được danh xưng Kiếm hào, lưu danh trên Kiếm Hào thiên bi của Đông Thánh phân điện. Tên truyền khắp cả vương triều, thậm chí là cả Đông Kiếm vực.

– Đại nhân, tiểu tử kia sau khi tiến vào trong Biên Hoang khách điếm mười ngày không có rời đi. Nhìn bộ dáng có lẽ là muốn trốn ở trong khách điếm.

– hừ, hắn lẩn được nhất thời không trốn được mãi. Tiếp tục giám thị cho ta, một khi có động tĩnh gì lập tức báo cáo.

Trong mắt Thường Tự Tại có sát cơ nồng đậm lập lòe, vẻ mặt tràn ngập hàn ý, ngay cả ngữ khí cũng trở nên lạnh lẽo.

– Vâng.

truyện huyền huyễn audio

Trên một gian phòng trong Biên Hoang khách điếm, Sở Mộ đang chuyên tâm tu luyện.

Kế hoạch của hắn vốn là ủy thác Thiên Đan các luyện chế Thiên Hoang đan, sau đó lại đem những kiếm khí thượng phẩm và oản luân không gian kia bán đi lấy linh thạch. Sau đó trở về khu vực khai thác mỏ, đợi một tháng sau lại tiến vào trong Biên Hoang thành lấy đan.

Nhưng mà người tính không bằng trời tính, nào có thể đoán được xuất hiện biến cố như Thường Tự Tại này chứ?

Sở Mộ đã biết tu vi kiếm khí của Thường Tự Tại này là Khí Hải cảnh tiểuh tành, tu luyện Cổ Kiếm thuật Địa giai, có được một thanh kiếm khí cực phẩm.

Kiếm giả Khí Hải cảnh nếu không có kiếm khí cực phẩm, không có tu luyện Cổ Kiếm thuật Địa giai, trong Khí Hải cảnh chỉ có thể xếp cuối cùng. Thường Tự Tại này là người Thường gia, tài nguyên phong phú đắp lên người, hiển nhiên không thể nào xếp cuối được. Kỳ thực thực lực so với Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành khác có lẽ cũng không thua kém.

Mặc dù có kiếm thế đại thành, mặc dù khẳng định Phá Ngục Toái Không kiếm của mình có thể chém giết Khí Hải cảnh nhập môn, nhưng mà Sở Mộ cũng không có nắm chắc đối kháng với Thường Tự Tại.

Hắn cũng biết Thường Tự Tại nhất định sẽ giám thị mình, một khi mình có giấu hiệu rời khỏi Biên Hoang thành, một khi hắn bước ra khỏi Biên Hoang thành, chỉ sợ Thường Tự Tại kia sẽ lập tức đuổi theo chém giết mình.

Bất đắc dĩ, Sở Mộ đành phải dừng lại trong Biên Hoang thành trước. Thoáng cái hắn giao ra ba ngàn khối linh thạch hạ phẩm, bao gian phòng trong Biên Hoang khách điếm này một tháng.

Sở Mộ muốn trong thời gian một tháng này cố gắng tăng lên thực lực của mình.

Chương 575: Thực lực lần nữa tăng lên

Tu luyện Thiên Nguyên kiếm khí, lĩnh ngộ kiếm thế đại thành, tìm hiểu ý cảnh, tìm hiểu, dung hợp Kim phong thập tam thức, tăng lên Chấn Thạch kính, rèn luyện Thiên Hoang kiếm thể, tìm hiểu, tu luyện bí pháp…. Sở Mộ giống như lại trở về thời điểm điên cuồng tu luyện ở trong động phủ, hơn nữa lúc này so với lúc ở động phủ mỏ linh thạch còn càng thêm điên cuồng, không nghỉ ngơi, hắn hoàn toàn không có ý định nghỉ ngơi.

Một ngày có mười hai thời thần, Sở Mộ chí ít dùng mười một thời thần dành cho việc tu luyện.

Tu luyện điên cuồng như vậy, thực lực hắn tăng lên cũng vô cùng rõ rệt.

Ngày thứ mười hai, trong lục phủ ngũ tạng của hắn lại có một nội tạng hoàn thành Thiên Hoang hóa. Sở Mộ có thể cảm nhận được thân thể mình theo nội tạng được Tiên Hoang hóa có chỗ tăng cường, dường như nội tạng Thiên Hoang hóa dần dần ảnh hưởng tới toàn thân hắn.

Ngày thứ hai mươi bốn, trong lục phủ ngũ tạng lại có một nội tạng hoàn thành Thiên Hoang hóa, Sở Mộ nắm bắt, dường như một nội tạng được Thiên Hoang hóa mất mườih ai ngày. Đương nhiên đây là dưới tình huống Thiên Hoang đan thượng cổ phụ trợ.

Đến lúc này hai mươi khỏa Thiên Hoang đan thượng cổ trên người Sở Mộ đã tiêu hao một nửa.

Sở Mộ biết rõ nếu không phải mình cướp được đống Thiên Hoang đan thượng cổ này, chỉ sợ tới bây giờ ngay cả trái tim cũng chưa hoàn thành Thiên Hoang hóa. Không, sợ rằng ngay cả Thiên Hoang hóa một phần mười cũng khó khăn.

Nghĩ tới việc cướp được Thiên Hoang đan, hắn lập tức nghĩ tới Ứng Kiếm Nhất. Ứng Kiếm Nhất kia nhất định hận hắn thấu xương.

Thất Sát kiếm đạo.

Truyền thừa kiếm đạo quả thực lợi hại, nhưng mà lần kế tiếp gặp nhau, hắn tất sẽ chém Ứng Kiếm Nhất dưới kiếm, tin rằng trong lòng Ứng Kiếm Nhất kia cũng có suy nghĩ như vậy.

Lục phủ ngũ tạng trong Thiên Hoang kiếm thể đã được hoàn thành Thiên Hoang hóa tới ba bộ phận. Cùng lúc đó bí pháp Hoành Thiên luyện không cũng tăng lên tầng thứ hai. Bí pháp nhận được trong địa cung cũng sắp luyện thành.

Nhoáng cái, ba mươi ngày trôi qua, kim phong thập tam thức triệt để dung nhập vào trong Liệt Không kiếm kích, khiến cho uy lực của Liệt Không kiếm kích lần nữa tăng lên. Chấn Thạch kính trên cơ sở tiểu thành lại tăng trưởng một bước. Bí pháp trong địa cung chính thức luyện thành. Kiếm thế đại thành triệt để vững chắc.

Có lẽ bởi vì nguyên nhân áp lực, Tê Liệt ý cảnh lần nữa tăng lên, đạt tới ba thành năm.

Nội tạng thứ tư trong lục phủ ngũ tạng chưa hoàn toàn Thiên Hoang hóa, nhưng mà tu vi kiếm khí của Sở Mộ lại tăng lên rất nhiều. So với trước còn nhiều hơn ba phần. Chuyện này phải cảm tạ linh khí nồng đậm trong BIên Hoang khách điếm cùng với Thực linh châu, linh thạch trung phẩm. Không có ba thứ này, muốn tăng lên tới trình độ hôm nay không biết phải tới khi nào. Theo Sở Mộ phỏng đoán, ước chừng cần một năm.

– Là lúc nên rời đi rồi.

Hai mắt tràn ngập tinh quang lập lòe, Sở Mộ đứng dậy ra khỏi phòng.

Một tháng khổ tu, thực lực hắn lần nữa tăng lên rất nhiều. Nhưng mà rốt cuộc tăng lên tới trình độ nào bản thân Sở Mộ cũng không rõ ràng lắm, hắn chỉ cảm thấy dưới tình huống không sử dụng bí pháp, đủ để chiến một trận với Độc Nhãn Long.

Có thể thấy được đoạn thời gian này đối với thực lực Sở Mộ tăng trưởng mạnh tới cỡ nào.

Sở Mộ vừa mới rời khỏi Biên Hoang khách điếm đã lập tức bị giám thị, các loại tin tức truyền đi truyền lại.

Với tư cách là một trong tứ đại gia tộc của Biên Hoang thành, Thường gia cho dù còn xa không bằng Khương gia, nhưng mà không tầm thườn.g Có hệ thống tình báo hoàn thiện của mình. Thường Tự Tại tuy rằng không vận dụng được hệ thống tình báo này, nhưng mà mượn nhờ một chút vẫn có thể.

– Mục tiêu tiến về Địa Hoang lâu.

– Mục tiêu tiến vào tầng thứ năm Địa Hoang lâu.

Sở Mộ lần nữa đi vào tầng năm Địa Hoang lâu, trực tiếp đi về Thiên Đan các.

Vẫn là văn sĩ trung niên Tô chấp sự lần trước, người này có ấn tượng rất sâu với Sở Mộ. Cho nên Sở Mộ vừa mới xuất hiện hai mắt đối phương sáng ngời, lập tức chào đón.

– Các hạ, ta nghĩ hôm nay là ngày lấy đan, có lẽ các hạ sẽ tới. Không ngờ ta vừa mới nghĩ thì các hạ đã xuất hiện.

Tô chấp sự cười ha hả, mời Sở Mộ vào ghế rồi. Lại dâng lên một bình trà nogn.

– Đan luyện thành chưa?

Sở Mộ mỉm cười, hỏi.

– May mắn không làm nhục mệnh.

Tô chấp sự cười ha hả, lúc này Sở Mộ mới lấy ra tờ giấy biên nhận đưa cho đối phương.

Tô chấp sự tiếp nhận rồi liếc mắt nhìn:

– Cho dù ta nhận ra các hạ, nhưng mà nếu không có tấm giấy biên nhận này, các hạ cũng không có cách nào lấy đan được. Đây là quy củ của bản các.

– Ồ? Nếu như tùy tiện một người nào đó cầm giấy biên nhận tới lấy đan các ngươi cũng cho lấy sao?

Sở Mộ cười, hỏi.

– Đúng vậy, đây là tôn chỉ của bản các.

Tô chấp sự cười nói:

– Các hạ chờ một lát, ta đi lấy đan.

Sở Mộ âm thầm chờ mong, chờ Tô chấp sự lấy đan ra.

Ước chừng một phút đồng hồ sau, Tô chấp sự quay trở lại, còn có thêm một người khác, là một lão giả. Tu vi của lão giả này là Khí Hải cảnh, mặc trường bào màu đỏ, toàn thân có khí tức hỏa diễm chấn động còn sót lại, mang theo cảm giác nóng bỏng.

– Tiểu hữu là người ủy thác lão phu luyện đan?

Lão giả kia vừa mới tới đã mở miệng, thanh âm hùng hậu có lực. Một tay vuốt chòm râu dài, một mặt nhìn qua Sở Mộ, cười nói.

– Tiền bối là Hồng đại sư?

Sở Mộ đứng dậy hạ kiếm lễ.

– Đúng là lão phu.

Hồng Đại sư cười nói, nhìn Sở Mộ mừng rỡ, giống như là chứng kiến thân nhân vậy. Hắn làm như vậy khiến cho Sở Mộ cảm thấy khó hiểu.

Rất nhanh vị Hồng đại sư này tháo dỡ nghi hoặc của Sở Mộ.

Hóa ra vị Hồng đại sư này luôn kẹt ở bình cảnh luyện dược đại sư không có đột phá, lần này bởi vì Thiên Hoang địa cung hiệnh tế, khiến cho không ít Kiếm giả tìm được Thiên Hoang căn cực phẩm.

Trong đó Thiên Đan các thu mua một bộ phận, Hồng đại sư dùng để luyện chế Thiên Hoang đan thượng phẩm, chuyện này khiến cho bình cảnh hắn rung chuyển, dường như có dấu hiệu đột phá. Bất đắc dĩ là số lượng Thiên Hoang căn cực phẩm quá ít.

Sở Mộ tới, mười lăm khối Thiên Hoang căn cực phẩm khiến cho Hồng đại sư nhìn thấy hi vọng đột phá. Cho nên hắn mới lập tức nhận lời, hơn nữa chỉ lấy một thành đan thành phẩm làm thù lao, so với bình thường ít hơn những hai thành.

Sở Mộ đưa toàn bộ Thiên Hoang căn cho đối phương luyện chế thành Thiên Hoang đan, Hồng Đại sư này rốt cuộc cũng như ý nguyện, đột phá bình cảnh nhiềun ăm, trở thành Luyện dược tông sư.

Luyện dược tông sư, luyện dược đại sư, chỉ chênh lệch một chữ, nhưng mà địa vị và tạo nghệ luyện dược lại khác biệt như trời và đất.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)