1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 401 : Đánh bại Triệu Long Khôn |> đến chương 405

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 401 : Đánh bại Triệu Long Khôn |> đến chương 405

❮ sau
tiếp ❯

Chương 401: Đánh bại Triệu Long Khôn (Hạ)

Triệu Long Khôn giãy dụa đứng dậy, tay trái che ngực, gương mặt nhăn nhuóm. Hai mắt hắn nheo lại, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Tay phải cầm kiếm đưa ngang trước người, chậm rãi hoạt động. Thoạt nhìn hình như hắn còn không định chịu thua.

Thân hình lướt đi. Sở Mộ với bước chân hỗn loạn, tốc độ bay nhanh, một kiếm mang theo kiếm quang chói mắt, hung hăng chém về phía Triệu Long Khôn.

Hai mắt Triệu Long Khôn vừa bị kích thích không tự chủ nhắm lại. Trong lòng hắn thầm lo lắng. Hắn biết sự tình không ổn, vội vàng vung kiếm trong tay lên hình thành từng đạo kiếm ảnh với ý đồ ngăn cản.

Trước ngực lại bị công kích. Một cảm giác đau đớn truyền tới. Toàn thân hắn không cách nào khống chế được, liên tục lui về phía sau bốn năm bước, đặt mông ngã ngồi dưới đất. Hai tay chống xuống mặt đất, mới khiến hắn không có ngã xuống như vừa rồi. Hắn chỉ cảm thấy khó thở.

Triệu Long Khôn biết, ngực của mình nhất định có vết bầm tím rất rõ ràng. Động một cái cũng sẽ cảm thấy đau đớn.

Thời điểm đang muốn giãy dụa đứng dậy, Triệu Long Khôn cảm giác được cổ họng của mình đụng phải thứ gì đó lạnh như băng. Hắn không khỏi dừng động tác lại, ngẩng đầu nhìn lên. Vừa lúc hắn nhìn thấy ánh mắt và sắc mặt vô cùng bình tĩnh của Sở Mộ.

– Ngươi…

Vừa thốt ra một tiếng. Triệu Long Khôn đã cảm giác ngực của mình phát đau, không nhịn được liền hít một hơi khí lạnh.

– Sở Mộ thắng.

Trọng tài liếc mắt một cái, lớn tiếng tuyên bố.

– Ta đã biết, Sở Mộ nhất định sẽ giành được thắng lợi.

Lương Hải Sơn hào hứng nói.

– Cũng đúng. Nam mặt lạnh thắng.

Hoàng Phủ Phi Yến liền vỗ tay.

– Đại ca lại thắng.

Hoàng Phủ Cuồng cũng cảm thấy cao hứng, đồng thời lại có chút bất đắc dĩ:

– Không nghĩ tới chên lệch giữa ta và đại ca lại bị rút ngắn lại.

Gương mặt nhỏ nhắn của Hoàng Phủ Phi Yến nhăn lại, bĩu môi có chút chán nản. Bất tri bất giác, nam mặt lạnh ngay từ đầu không bằng bọn họ, hiện tại không chỉ đuổi kịp, còn muốn vượt qua bọn họ, sau đó, bỏ lại thật xa.

Đây là một vấn đề đặc biệt bất đắc dĩ lại không thể không nghiêm túc đối mặt.

– Sở Mộ này hình như vẫn chưa thể hiện ra toàn bộ trình độ kiếm thuật. Ta cảm giác vậy.

Trọng tài số 1 nói.

– Ta cũng có loại cảm giác này. Triệu Long Khôn không đủ phân lượng.

Trọng tài số 2 cũng nói.

– Trọng tài trưởng, ngài thấy thế nào?

Trọng tài số 3 hỏi.

– Vòng thứ hai đã không có cơ hội. Tới vòng thứ ba an bài cho hắn một đối thủ đủ tiêu chuẩn.

Trọng tài trưởng không đưa ra bình luận gì, mà thản nhiên nói.

Sau khi hắn vừa nói xong, các trọng tài nhất thời nghiên cứu xem thế nào mới là đối thủ đủ tiêu chuẩn.

10 người đứng đầu trong toàn khóa sao?truyện Kiếm Hiệp

Không. Tuy rằng bọn họ biết Sở Mộ còn không có lấy ra toàn bộ trình độ kiếm thuật, nhưng lại không biết Sở Mộ rốt cuộc vẫn giữ lại bao nhiêu. Nếu chẳng may an bài đối thủ quá cường đại, Sở Mộ thoáng cái bị đánh bại, chính là bọn họ mất chức.

Cho nên đối thủ an bài này cần đặc biệt thảo luận kỹ càng.

– Có chút thú vị. Như vậy mới thú vị chứ!

Tề Thiếu Phàm âm thầm cười lạnh.

Sở Mộ quay về chỗ ngồi. Triệu Long Khôn lại đi tới phòng nghỉ. Hắn bị thương, cần phải xử lý một chút, để tránh thương thế chuyển biến xấu.

Hai mắt Chu Thiên Chiếu chứa đầy lửa giận nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, bộ dáng hận không thể lập tức dùng kiếm chém Sở Mộ.

Nói như thế nào Triệu Long Khôn cũng là Phó bang chủ của Ngạo Kiếm Bang, không ngờ lại bị Sở Mộ đánh bại như thế. Hơn nữa còn đánh bại tương đối đơn giản. Không hề nghi ngờ, danh tiếng của Sở Mộ sẽ vang dội, coi như là đạp lên “thi thể” của Triệu Long Khôn để thượng vị.

Bất kể là mâu thuẫn trước đó hay mâu thuẫn hiện tại, ân oán giữa Sở Mộ cùng Ngạo Kiếm Bang không dễ dàng chấm dứt như vậy. Chu Thiên Chiếu hiện tại nhậm chức bang chủ, bất kể là xuất phát từ sở thích của cá nhân hay suy nghĩ vì Ngạo Kiếm Bang, hắn đều phải giáo huấn Sở Mộ.

– Ngươi tốt nhất kà cầu khẩn không nên đụng phải ta. Bằng không…

Chu Thiên Chiếu dùng kiếm khí truyền âm. Âm thanh truyền vào trong tai Sở Mộ, tràn ngập uy hiếp. Câu nói kế tiếp tuy rằng chưa nói, nhưng nghĩ cũng biết sẽ là cái gì.

– Nếu là ngươi gặp phải ta, ta sẽ cho ngươi một sự ngạc nhiên.

Sở Mộ cũng dùng kiếm khí truyền âm đáp lại nói.

– Hừ, nếu như không phải vì Chư Cát Minh, ta đã sớm cho ngươi biết thế nào là trời cao đất rộng.

Chu Thiên Chiếu lạnh lùng liếc mắt nhìn Sở Mộ, lại nhìn về phía Chư Cát Minh. Nếu không phải trước đó Chư Cát Minh đi tìm hắn, tuyên bố hắn bảo vệ Sở Mộ. Nếu như mình dám động thủ đối với Sở Mộ, hắn tuyệt đối sẽ không khách khí, Chu Thiên Chiếu làm sao có thể mặc cho Sở Mộ hơn nửa năm không tìm tới gây phiền phức được.

Sở Mộ không có trả lời. Liếc mắt nhìn Chư Cát Minh, hắn mới hiểu được trong đó có liên quan tới Gia Cát sư huynh. Bằng không sợ rằng lúc đó mình đã có chút phiền phức.

Bất kể nói thế nào, Chư Cát Minh đối với mình vẫn có chút chiếu cố.

Có cơ hội, Sở Mộ sẽ báo đáp.

– Vòng thứ 6 trận thứ 48…

– Vòng thứ 6 trận thứ 49…

Không bao lâu, Lương Hải Sơn lại lên đài đấu kiếm. Tuy rằng trải qua năm vòng thi đấu, trình độ kiếm thuật của hắn lại tăng lên một tia. Nhưng lần này đối thủ mạnh mẽ hơn hắn quá nhiều. Bởi vậy, không được năm mươi kiếm, Lương Hải Sơn đã bị đánh bại.

Theo tình hình trước mắt có thể thấy, thứ hạng của Lương Hải Sơn sẽ không quá cao.

– Vòng thứ 6 trận thứ 79: Vạn Bàn viện số 2 đấu với Chung Lập Dương viện số 9.

– Ta chịu thua.

Chung Lập Dương đứng dậy lớn tiếng nói.

– Lại một người chủ động chịu thua.

– Thật ra không có gì là kỳ quái. Vạn Bàn lại đứng thứ hang của toàn khóa, được xưng kiếm bàn thạch. Chung Lập Dương kia căn bản cũng không đủ nhìn.

Vạn Bàn thi đấu đến bây giờ cũng tiến hành qua năm trận. Chỉ có điều mỗi trận đều rất đơn giản, một kiếm. Cũng chỉ là một kiếm quét ngang, trực tiếp đánh bại đối thủ.

Bởi vì đối thủ quá yếu, cho nên cho đến tận bây giờ, Sở Mộ vẫn không có thấy được phòng ngự siêu cường của Vạn Bàn được gọi là kiếm bàn thạch.

Cũng chỉ có đối thủ đủ phân lượng, mới có thể khiến Vạn Bàn thi triển ra thuật phòng ngự của hắn. Về phần những đối thủ khác, ngay cả một kiếm của hắn cũng không đỡ nổi, Vạn Bàn làm sao có thể đi lãng phí thời gian.

Hiện tại, trận thi đấu đã được tiến hành gần xong. Trên bảng toàn khóa, mười người đứng đầu, thậm chí là hai mươi người đứng đầu đều rất ít người hiện ra tài nghệ chân chính của mình. Bình thường bọn họ đều lấy xuất kiếm bình thường đánh bại đối thủ. Cho nên Sở Mộ còn chưa có thật sự nhìn thấy được phong cách thực sự của bọn họ.

– Vòng thứ 6 trận thứ 93: Diệp Tiểu Hoa viện số 6 đấu với Lương Thi Lạc viện số 10.

Trên mặt Diệp Tiểu Hoa, bao giờ cũng lộ ra một nụ cười mỉm. Không giống với nụ cười mỉm không câu nệ của Hoàng Bất Câu, hắn cười khiến người ta có cảm giác giống như xuân gió thổi qua, sẽ cho người ta cảm thấy tâm tình sảng khoái.

Chương 402: Mười Đại Tân Tinh

Kiếm thuật của Diệp Tiểu Hoa cũng giống như tên của hắn. Từng kiếm từng kiếm đều sẽ thi triển ra từng đóa kiếm hoa. Những kiếm hoa này vừa có thể nảy sinh hiệu quả mê hoặc nhất định, còn có đầy đủ uy lực nhất định đối với mục tiêu. Từng đóa kiếm hoa liên tục không dừng, lấy điều này đánh bại đối thủ.

– Diệp sư huynh, kiếm thuật của Tiểu Hoa so với trước đây đã tốt hơn nhiều.

– Ừ.

Diệp Tiểu Khai mỉm cười gật đầu. Diệp Tiểu Hoa là đệ đệ của hắn. Kiếm thuật của đệ đệ càng tốt lại càng có tiền đồ. Hắn làm ca ca tất nhiên sẽ càng hài lòng.

– Lấy kiếm thuật của Tiểu Hoa, ta nghĩ tiến vào trong mười Đại Tân Tinh, tất nhiên có một ghế của hắn. Chỉ có điều cũng không biết có thể đứng hàng thứ mấy.

– Đứng hàng thứ mấy đều không quan trọng. Quan trọng chính là ta tin tưởng. Cho dù là đứng hàng thứ mười, Tiểu Hoa cũng sẽ lấy sự thực nói cho trọng tài biết, hắn hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất tân tinh.

Trên miệng Diệp Tiểu Khai hiện ra một nụ cười tràn ngập tự tin. Nhớ năm đó, hắn cũng là một tân tinh.

– Diệp Tiểu Hoa thắng.

Theo tiếng của trọng tài vừa dứt lời, trên mặt Diệp Tiểu Hoa mang theo một nụ cười mỉm, làm kiếm lễ với đối thủ của hắn. Bộ dạng của hắn đặc biệt có lễ phép, cực dễ khiến trong lòng người ta sinh ra thiện cảm.

Các nữ học viên còn đỡ một chút, đều ôm ngực. Mỗi người lộ ra thần sắc si mê, vẻ mặt đỏ bừng. Nếu điên cuồng một chút nữa, cũng có thể tạo thành một đội cổ động viên cho Diệp Tiểu Hoa.

– Vòng thứ 6 trận thứ 101: Hoàng Phủ Kiếm Nam viện số 1 đấu với Vương Huy viện số 7.

– Ta chịu thua.

Vương Huy đứng dậy kêu.

– Hoàng Phủ Kiếm Nam thắng lợi.

– Lại có một người chủ động chịu thua. Tới lúc nào ta mới có thể đến mức độ như vậy. Khiến người ta chủ động chịu thua, ta đây cũng đủ hài lòng.

Một học viên tham gia thi đấu hâm mộ than thở.

– Lại chờ ba mươi năm nữa, ngươi cũng không có cơ hội này đâu.

Một người học viên bên cạnh đả kích nói.

– Ta nghĩ cũng không được à?

Sáu vòng thi đấu từng vòng một được tiến hành. Cuối cùng, vòng thi đấu thứ 6 kết thúc.

Nhưng các học viên lại không có lập tức rời đi. Bởi vì bọn họ đều biết, dựa theo lệ cũ, lúc này chính là thời điểm tuyên bố mười Đại Tân Tinh.

Từ trước kia, theo ghi chép về mỗi lần thi đấu Kiếm Thuật Vi Vương có thể thấy, sau khi các trọng tài trải qua quan sát sáu vòng tranh tài, u chọn lựa ra mười Đại Tân Tinh, tỷ số chính xác đạt được chín mươi chín phần trăm, cực ít có bất ngờ ngoài ý muốn.

Cho nên có thể nói, đây là một tham khảo vô cùng quyền uy.

Tiến vào trong mười Đại Tân Tinh, nói một cách nghiêm khắc, không có lợi ích thực tế gì, chỉ là một hư danh mà thôi. Nhưng hư danh như vậy, bình thường chính là điều rất nhiều người suốt đời theo đuổi, bỏ ra cái giá cực lớn cuối cùng mới có thể lấy được, nhận được một sự thỏa mãn trong lòng.

Nơi nào có người nơi đó có giang hồ. Có giang hồ khó tránh khỏi sẽ có cạnh tranh. Loại cạnh tranh này chính là điều Kiếm Phủ cần. Chỉ có cạnh tranh kịch liệt mới có thể kheién các học viên đột nhiên tăng mạnh, dũng cảm tiến tới.

Mười Đại Tân Tinh là do trọng tài trưởng tuyên bố. Đây là quang vinh đặc biệt hạng nhất. Bởi vì trọng tài trưởng sẽ không dễ dàng xuất hiện.

– Đứng thứ nhất Tân Tinh Bảng: Hoàng Phủ Phú viện số 1.

– Đứng thứ hai Tân Tinh Bảng: Trình Thanh Thanh viện số 3.

– Đứng thứ 3Tân Tinh Bảng: Khúc Tương Như viện số 2.

– Đứng thứ tư Tân Tinh Bảng: Phương Lãnh Ngôn viện số 5.

– Đứng thứ năm Tân Tinh Bảng: Tề Thiếu Phàm viện số 4.

– Đứng thứ sáu Tân Tinh Bảng: Lôi Hạo viện số 9.

– Đứng thứ bảy Tân Tinh Bảng: Diệp Tiểu Hoa viện số 6.

– Đứng thứ tám Tân Tinh Bảng: Hà viện số 10.

– Đứng thứ chín Tân Tinh Bảng: Tô Minh Dương viện số 7.

– Đứng thứ mười Tân Tinh Bảng: Dịch Huyền viện số 8.

Trọng tài trưởng tuyên bố xong, không nói gì khác, bay trở về chỗ ngồi. Điều này có hiệu quả tốt hơn so với bất kỳ lời nói nào khác.

– Làm sao có thể như vậy được? Sở Mộ không ngờ không được xếp vào Tân Tinh Bảng? Hắn đã chiến thắng liên tiếp sáu cuộc tranh tài.

Vẻ mặt Lương Hải Sơn đầy kinh ngạc.

– Hừ, có rất nhiều người thắng liên tiếp sáu cuộc tranh tài. Sở Mộ chỉ là một trong số đó mà thôi. Hắn không tiến vào Tân Tinh Bảng, có gì mà kỳ quái.

Trong lòng Chu Thiên Chiếu và Triệu Long Khôn đều cảm thấy vui sướng. Dù sao cũng chính là cảm thấy vui sướng.

Lôi Hạo nhìn Sở Mộ, cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Theo lý thuyết khả năng quan sát của trọng tài phải rất tốt mới đúng. Chẳng lẽ Sở Mộ thật ra không lợi hại như hắn tưởng tượng sao?

Đối với điều này, Sở Mộ chỉ cười khẽ, hoàn toàn không để ý tới. Mục tiêu của hắn là danh hiệu đứng đầu, quán quân cuối cùng. Tân Tinh Bảng gì đó, đối với hắn mà nói, có cũng được, không có cũng được.

Mười ngôi sao mới trên Tân Tinh Bảng, ý nghĩa là bọn họ đều có khả năng khiêu chiến với danh sách 100 người đứng đầu.

Loại đánh giá này không phải là bắn tên không đích. Đây là do trọng tài trưởng và mười người trọng tài trải qua quan sát sáu vòng thi đấu, cuối cùng đưa ra đánh giá.

– Sư đệ, không nên tức giận. Ta tin tưởng kiếm thuật của sư đệ, cho dù so sánh với mười Đại Tân Tinh, cũng sẽ không thua kém bao nhiêu.

– Ta luôn cảm thấy tên Sở Mộ kia nhìn như bình thường, kì thực phong quang nội liễm, rất khó đưa ra được phán đoán chuẩn xác.

– Đúng vậy. Thật ra ta cũng có loại cảm giác này. Trình độ kiếm thuật của Sở Mộ hẳn sẽ không kém hơn người trong mười Đại Tân Tinh, chỉ là hắn biểu hiện ra quá mức bình thường.”

Cuối cùng trọng tài trưởng lại đưa ra một quyết định khiến cho bọn họ đều cảm thấy khiếp sợ. Vòng thi đấu thứ 7, an bài cho Sở Mộ một đối thủ cường đại hơn.

Bởi vì trải qua sáu vòng thi đấu trước, sáu đối thủ đều bị Sở Mộ đánh bại. Trình độ kiếm thuật của sáu đối thủ này đều có thể xếp vào trong danh sách hai trăm người đứng đầu.

Nói như thế, trong hai trăm người đứng đầu đã khó có thể tìm được người có thể ép Sở Mộ thể hiện ra trình độ kiếm thuật thật sự, nếu như Sở Mộ thật sự có điều giấu giếm.

Ban đầu, thích hợp nhất chính là mười Đại Tân Tinh. Nhưng các trọng tài có suy nghĩ của riêng mình. Nếu chọn lựa mười Đại Tân Tinh, kích phát nhiệt tình của các khán giả, lúc này khán giả khẳng định sẽ đặc biệt chờ mong mười Đại Tân Tinh thi đấu.

Nhưng bọn họ càng chờ mong, thi đấu giữa các mười Đại Tân Tinh càng phải tiến hành chậm lại. Trước hết, an bài đối thủ cho mỗi người bọn họ, để cho bọn họ qua đánh bại. Quá trình đánh bại chẳng khác nào quá trình ép thế. Mãi cho đến đạt tới cực hạn lại tiến hành đối chiến, một lần hành động thể hiện ra bạo phát lớn.

Cuối cùng nghiên cứu đi nghiên cứu lại, bọn họ an bài Tăng Bất Phàm cho Sở Mộ. Người này là học viên đứng thứ 10 ở trong Tân Tinh Bảng.

Một buổi tối trôi qua rất nhanh. Một ngày mới đã tới. Trận chung kết Kiếm Thuật Vi Vương vòng thứ 7 cũng sắp bắt đầu.

Chương 403: Đánh bại tân tinh

– Trận đầu vòng thứ 7: Tăng Bất Phàm viện số 4 đối chiến với Sở Mộ viện số 9.

Trọng tài vừa lên đài tuyên bố danh sách cuộc so tài đầu tiên.

– Sở Mộ đấu với Tăng Bất Phàm?

Đám người Chư Cát Minh nhất thời lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

– Tăng Bất Phàm thu được thứ hạng 110 của toàn khóa, đồng thời cũng đứng thứ 10 trong Tân Tinh Bảng của khóa. Hiện tại kiếm thuật khẳng định đã lợi hại hơn. Sở Mộ lại không được xếp vào trong mười Đại Tân Tinh. Theo lý thuyết hai người không nên đấu với nhau mới phải. Cho dù là đấu với nhau cũng không phải ở một vòng này.

Hoàng Bất Câu nhướng mày, thầm nói.

– Không biết trọng tài rốt cuộc suy nghĩ như thế nào.

Thang Thiếu Ba lắc đầu.

– Trọng tài an bài như vậy, tự nhiên có suy nghĩ sâu xa của bọn họ. Nhưng tên Tăng Bất Phàm này ra tay tàn nhẫn. Sở sư đệ, nếu như cảm thấy không ổn, không nên miễn cưỡng chống đỡ, dứt khoát chịu thua, để tránh bị tổn thương.

Chư Cát Minh nghiêm sắc mặt, nói.truyện cõi âm

Mà Chu Thiên Chiếu và Triệu Long Khôn lại lộ ra một sắc mặt vui mừng. Thông qua trận thi đấu trước đó có thể thấy được Tăng Bất Phàm này ra tay không chút lưu tình. Đối thủ của hắn bình thường đều bị hắn đánh bị thương. Thậm chí có một người bị kiếm khí thi đấu của hắn chém gãy cánh tay.

Sở Mộ nhìn Chư Cát Minh gật đầu đứng lên.

Tăng Bất Phàm? Đáng tiếc. Kiếm thuật của hắn cũng không có bất phàm giống như cái tên của hắn vậy.

Sở Mộ chọn xong kiếm khí thi đấu, lên đài đấu kiếm. Lúc này Tăng Bất Phàm mới chậm rãi đi tới, cầm một thanh kiếm khí thi đấu tương đối nặng, nhảy lên đài đấu kiếm.

Trọng tài liếc mắt nhìn Tăng Bất Phàm, lại nhìn về phía Sở Mộ, không khỏi nghĩ tới cuộc nói chuyện giữa các trọng tài vào buổi tối hôm qua.

– Nếu như ngươi là mười Đại Tân Tinh, ta thật ra vài phần hứng thú đùa giỡn cùng ngươi một chút. Nhưng đáng tiếc, ngay cả mười Đại Tân Tinh ngươi cũng không có tư cách tiến vào. Cho nên, ngươi vẫn chủ động nhận thua đi.

Đôi mắt Tăng Bất Phàm giống như mãnh thú, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, cười hắc hắc lạnh lùng nói:

– Để tránh đến lúc đó bị thương, vậy sẽ rất khó coi.

– Có thể kheién cho ta bị thương, chính là bản lĩnh của ngươi.

Sở Mộ thản nhiên nói.

– Vịt chết còn mạnh miệng.

Tăng Bất Phàm biến sắc. Một tia tàn nhẫn hiện lên trên mặt hắn. Hắn từng bước tiến về phía trước, dùng lực giẫm mạnh lên trên mặt đất. Trong nháy mắt lực lượng bạo phát ra. Một tiếng động vang lên. Có khí lưu bắn nhanh ra. Hắn dùng lực toàn thân đâm ra một kiếm, giống như là như mũi tên rời cung, bắn nhanh đến.

Công kích không chút lưu tình, kiếm khí hắn chọn nặng hơn so với kiếm khí bình thường. Một khi bị đánh trúng, nhất định sẽ trọng thương.

Mặt Chu Thiên Chiếu lộ ra nụ cười lạnh. Triệu Long Khôn lại cắn chặt hàm răng. Đối với, Sở Mộ hắn ôm hận ý rất sâu. Lúc đầu chiến đấu không chỉ có thua, còn bị thương tổn không nhỏ, khiến mấy ngày sau hắn mới khỏi hẳn.

Hiện tại hắn chỉ mong Sở Mộ cũng bị Tăng Bất Phàm đánh thành trọng thương.

Một kiếm hung bạo mạnh mẽ, dường như muốn đánh nát núi đá. Sát khí ép người. Điều này đủ thấy Tăng Bất Phàm khẳng định đã giết qua không ít nhân tài, mới hình thành được loại sát khí này. Phong cấm ở đây không thể phong tỏa loại sát khí này.

Người bình thường va chạm với loại sát khí này, hơn phân nửa sẽ sợ hãi. Nhưng sát khí như vậy đối với Sở Mộ mà nói không khác lắm so với gió mát phả vào mặt.

Ánh mắt mỗi trọng tài đều lóe lên tinh quang. Bọn họ chăm chú nhìn Sở Mộ. Lúc này trong lòng bọn họ có chút mâu thuẫn.

– Bại cho ta!

Tăng Bất Phàm gầm khẽ một tiếng, khí thế càng thêm mãnh liệt. Không khí đều bị hắn xé rách. Trên một kiếm này ngưng tụ kiếm quang, cũng không quá chói mắt. Không ngờ đã vượt qua ngưng tụ ánh sáng, tới gần trình tự đông cứng ánh sáng, uy lực mạnh hơn.

Mười Đại Tân Tinh sắc mặt mỗi người đều biến đổi. Bọn họ âm thầm suy nghĩ nếu mình đổi vị trí với Sở Mộ, bọn họ nên ứng phó như thế nào với một kiếm hung bạo mạnh mẽ này của Tăng Bất Phàm.

– Thật sự có chút bản lĩnh.

Khóe miệng Sở Mộ cong lên, hiện ra một nụ cười thản nhiên:

– Nhưng… Còn chưa đủ.

Một kiếm vung lên, thoáng chốc có từng đạo kiếm quang chói mắt xuất hiện rồi biến mất. Tề Thiếu Phàm nhất thời ngồi không yên.

Một chiêu này của Sở Mộ giống với chiêu thức trước đó hắn đánh bại đối thủ. Không phải đặc biệt giống sao?

Hai mắt Tăng Bất Phàm bị kiếm quang sáng ngời chói mắt chiếu qua, đồng tử trong nháy mắt co lại. Tầm nhìn nhất thời bị quấy nhiễu. Một kiếm đánh ra thất bại. Hắn chỉ cảm thấy bên cạnh có một kình phong gào thét đến. Kình phong này hung bạo mạnh mẽ sắc bén khiến da đầu hắn tê dại.

Xoay người lại đánh ra một kiếm, mạnh mẽ chống đỡ. Nhưng hắn lại phát hiện một kiếm ngăn cản thất bại. Va chạm trong dự đoán của hắn cũng không xuất hiện, khiến lực lượng tập trung ở một kiếm này chuẩn bị chống đỡ phản kích làm ngực hắn khó chịu.

Bất chợt, một tia kiếm quang lướt qua kiếm của hắn, xuất hiện ở trước mặt. Tăng Bất Phàm vội vàng lui về phía sau. Kiếm quang giống như giòi bám trên mu bàn chân lập tức đuổi tới.

– Sở Mộ này quả nhiên che giấu thực lực kiếm thuật.

Trọng tài xiết chặt nắm đấm, âm thầm kích động, đồng thời cũng thở ra một hơi.

– Tiểu tử tốt.

Trọng tài trưởng cũng thở phào một cái. Bởi vì Sở Mộ che giấu quá sâu. Hắn cũng không dám xác định, rốt cuộc Sở Mộ có giữ lại hay không. Nếu như không có giữ lại, trận chiến này Sở Mộ nhất định sẽ bị thương. Tới khi đó trong lòng bọn họ khó tránh khỏi có chút áy náy.

Rất nhiều người đều không bình tĩnh, bởi vì biểu hiện của Sở Mộ nằm ngoài dự đoán của bọn họ. Không bình tĩnh nhất chính là Tề Thiếu Phàm.

Hắn có loại trực giác, một kiếm kia của Sở Mộ, là bắt chước theo hắn.

Tăng Bất Phàm không ngừng lui về phía sau, đồng thời vung kiếm chém ra. Nhưng quỷ dị chính là mỗi một kiếm đánh ra đều thất bại. Ở trước mắt hắn, kiếm quang không ngừng xuất hiện.

Lui lui lui!

Bất tri bất giác, Tăng Bất Phàm đã lùi đến mép đài đấu kiếm. Chính hắn cũng không phát giác ra điều này.

Kiếm quang trước mắt đột nhiên biến mất. Tăng Bất Phàm thầm nghĩ cơ hội tới. Hắn vội vàng vung vẩy kiếm hình thành một màn kiếm, bao phủ xung quanh thân. Bởi vì kiếm vung lên nhanh chóng khiến không khí chấn động, truyền ra từng âm thanh sắc bén.

Vô số khí lưu không ngờ vờn quanh Tăng Bất Phàm. Cả màn kiếm hình thành một khu vực mà giọt nước không tiến vào được.

– Xem ngươi ra tay thế nào?

– Ngoại trừ Phương Lãnh Ngôn ra, ta nghĩ những người khác khẳng định không có cách nào nhìn thấu sơ hở trong đó để tiến tới ra tay.

– Nhất định là phải chờ tới thời điểm Tăng Bất Phàm kiệt sức.

Bọn họ lại không biết, trong đáy mắt Sở Mộ đã hiện lên một tia tinh quang. Ở trong mắt người khác, màn kiếm này kín không một chỗ hở. Nhưng ở dưới xem kiếm viên mãn của hắn, màn kiếm lại có trăm nghìn sơ hở.

Một kiếm giống như ngựa thần lướt gió tung bay chém ra, cũng không có kiếm quang chói mắt ngưng tụ.

Chương 404: Tiến quân về phía danh sách 100 người đứng đầu (Thượng)

Thoáng chốc, màn kiếm kín không một chỗ hở chợt dừng lại, bị nghiền nát. Ngực Tăng Bất Phàm bị một kiếm chém trúng, toàn thân bay ngược ra phía sau.

– Sở Mộ thắng!

Trọng tài lớn tiếng tuyên bố. Hắn không tự chủ âm thanh đều rung lên đầy kích động.

Phương Lãnh Ngôn nắm chặt bàn tay. Vừa rồi hắn cũng cho rằng, trừ hắn ra, không ai có thể nhìn thấu sơ hở trong màn kiếm của Tăng Bất Phàm. Nhưng không ngờ Sở Mộ lại lấy sự thực nói cho hắn biết, trừ hắn ra, còn có người khác có thể làm được điều đó.

– Ta đã biết mà. Cái gì mà mười Đại Tân Tinh chứ? Không chọn Sở Mộ là sai lầm tới mức nào.

Lương Hải Sơn vô cùng kích động.

MÀ đám người Chư Cát Minh lạià cảm thấy kinh ngạc và hoảng hốt. Bọn họ tưởng tượng chính là Sở Mộ sẽ bị thua. Chẳng bao giờ ngờ được, hiện tại Sở Mộ lại giành được thắng lợi.

– Ngươi quả nhiên còn có che giấu. Càng lúc ta càng chờ mong được đánh với ngươi một trận.

Lôi Hạo nhìn chằm chằm về phía Sở Mộ, trong mắt phát ra chiến ý nồng đậm.

Vòng thi đấu thứ 7 tiếp tục tiến hành.

Sở Mộ đánh bại Tăng Bất Phàm, nhất thời dẫn tới một đợt bàn luận dâng trào.

Có người cảm thấy cao hứng. Đồng thời, cũng có người cảm thấy khó chịu. Ví dụ như đám người Phương Lãnh Ngôn, Tề Thiếu Phàm và Chu Thiên Chiếu cùng với Triệu Long Khôn.

– Sở Mộ, ở trong mắt ta cái gì cũng không phải.

Vạn Bàn cười lạnh. Đối thủ trong lòng hắn chỉ có một. Đó chính là Hoàng Phủ Thương Nguyệt. Ngoại trừ Hoàng Phủ Thương Nguyệt ra, những người khác đều không được hắn để vào mắt. Cho dù là Khương Ngọc Hoàn đứng thứ 3.

Về phần Hoàng Phủ Thương Nguyệt. Hắn thấy, cũng chỉ có Vạn Bàn và Khương Ngọc Hoàn có thể khiến cho hắn có chút hứng thú. Sở Mộ và mười Đại Tân Tinh gì đó đều là những kẻ hắn tiện tay có thể đánh bại.

Vòng thi đấu thứ 7 vạn phần đặc sắc. Có lẽ là do các trọng tài cố ý an bài.

Đối thủ được an bài cho mười Đại Tân Tinh đều là người trên Tân Tinh Bảng lần trước. Ngoại trừ Tăng Bất Phàm bị Sở Mộ đánh bại ra, chín người khác trên Tân Tinh Bảng lần trước đều bị chín Tân Tinh Bảng lần này đánh bại. Còn lại một đối thủ bị đánh bại thứ hạng 111, trên lý thuyết cũng nắm giữ thực lực không thua gì với tân tinh.

– Trận thi đấu lớn Kiếm Thuật Vi Vương lần này, so với mấy lần trước càng đặc sắc hơn. Nhân tài không ngừng xuất hiện.

Trọng tài số 3 cười nói.

– Đúng vậy, mười Đại Tân Tinh của mấy lần trước tuy rằng lợi hại, nhưng cũng không có người nào đạt được trình độ đánh bại tất cả mười tân tinh. Không nghĩ tới lần này, không chỉ có xuất hiện, hơn nữa còn không chỉ một người.

Trọng tài số 5 nói.

– Xem ra, trải qua mấy chục năm suy sụp, Đại Khôn Kiếm Phủ chúng ta cuối cùng đã có một lần khôi phục huy hoàng ngày xưa.

Vừa nhắc tới mấy chục năm suy sụp, các trọng tài nhất thời trầm mặc xuống. Một lúc lâu bọn họ mới chuyển đề tài.

– Ta muốn kiến nghị mở rộng số người trên Tân Tinh Bảng lên mười hai người. Một người trong đó là Sở Mộ. Một vị trí giữ lại.

Số 7 trọng tài nói.

– Trọng tài trưởng. Ý của ngài?

– Số lượng mười người trên Tân Tinh Bảng không thay đổi, tăng thêm một danh hiệu siêu Tân Tinh.

Trọng tài trưởng thản nhiên nói:

– Danh hiệu này xuất hiện trong những người lần đầu tiên tham gia trận chung kết Kiếm Thuật Vi Vương. Ai có thể vượt qua Tân Tinh người đó chính là siêu Tân Tinh. Chuyện này đợi đến sau khi cuộc thi đấu hôm nay kết thúc hãy tuyên bố.

– Siêu Tân Tinh giỏi hơn Tân Tinh. Được.

Các trọng tài đều tán thành.

Màn đêm lại phủ xuống, có nghĩa là tranh tài hôm nay đến đây kết thúc.

Một trọng tài lớn tiếng tuyên bố quyết định mới nhất, tăng thêm một danh hiệu siêu Tân Tinh. Người mới nào có thể đánh bại mười Đại Tân Tinh, hoặc mười Đại Tân Tinh ai có thể đánh bại các tân tinh khác, hoặc là có thể cho thấy kiếm thuật vượt qua mười Đại Tân Tinh, có thể thu được danh hiệu siêu Tân Tinh.

– Siêu Tân Tinh là ta.

Tề Thiếu Phàm tràn đầy tự tin.

– Siêu Tân Tinh, thật là thú vị.

Hoàng Phủ Phú khẽ cười một tiếng, bàn tay nắm chặt, dường như cầm thứ gì:

– Cái danh hiệu này rất thích hợp với ta.

– Siêu Tân Tinh chính là tạo ra dành cho ta.

Phương Lãnh Ngôn cũng tràn đầy tự tin nói.

Nói ngắn gọn lại, mỗi người trong mười Đại Tân Tinh đều cho rằng cái danh hiệu siêu Tân Tinh này trừ mình ra không còn có thể là người nào khác.

Thứ tự trong mười Đại Tân Tinh có phân cao thấp. Người có thứ hạng thấp hơn tất nhiên cảm thấy bất mãn. Bọn họ đều cảm thấy với thực lực của mình có thể được thứ hạng cao hơn, cho nên trong lòng đều nhịn một bụng lửa, muốn đánh bại người khác, giẫm xuống dưới chân.

Hiện tại xuất hiện một danh hiệu siêu Tân Tinh, có ý nghĩa bao trùm ở trên Tân Tinh, nên vô cùng thỏa mãn.

Cuộc tranh tài hôm nay vừa kết thúc, các học viên đều mang theo các loại hưng phấn cùng kích động rời đi. Sau khi tới Thiện Đường dùng bữa tối, mỗi người đều quay về Kiếm Lâu của mình nghỉ ngơi tổng kết lại thu hoạch.

Lương Hải Sơn thi đấu tới vòng thứ bảy, hiện tại có ba trận thắng bốn trận bại. Đối thủ gặp được càng về sau càng cường đại hơn. Hắn bị đánh bại cũng không có gì đáng trách.

Nhưng hắn rất thích quan sát. Có thể tiến vào trận chung kết, hắn đã cảm thấy rất cao hứng. Huống gì còn có thể thắng được ba trận ở trong trận chung kết. Cho dù sau đó vẫn thua, thậm chí là sau khi trận chung kết chấm dứt đạt thứ hạng 1000, đứng cuối cùng hắn cũng cảm thấy đủ hài lòng.

Hai ngày sau, vòng thứ 7 thi đấu kết thúc. Các trọng tài lại một lần nữa ngồi chung một chỗ, thương lượng việc liên quan tới vòng trạn tài thứ 8.

– Bảy vòng thi đấu đã qua. Mười Đại Tân Tinh cũng đã chọn lựa ra. Các tân tinh này, ngoài Sở Mộ có thực lực không thua gì với tân tinh, bọn họ hiện tại đã đánh bại tân tinh khóa trên, cũng đánh bại các đối thủ với kiếm thuật không tệ khác. Hiện nay chỉ còn lại có 100 học viên đứng đầu còn chưa có chống lại.

– Tôi đang suy nghĩ. Nếu như bây giờ để cho bọn họ và 100 người học viên đứng đầu đấu với nhau, có thể quá sớm hay không? Nếu chẳng may bọn họ không phải là đối thủ của 100 người học viên đứng đầu, vậy phía sau đó không dễ an bài.

Lúc này, các trọng tài đang rất đau đầu.

– Trọng tài trưởng, ngài thấy thế nào?

Bóng cao su lại một lần nữa đá sang cho trọng tài trưởng ở đây.

Trọng tài trưởng lại không trả lời, nhắm mắt trầm ngâm, một lúc lâu mới chậm rãi trợn mắt nói:

– An bài 100 người đứng đầu khóa trước làm đối thủ của bọn họ.

– Vậy an bài người thứ hạng 100 của khóa trước làm đối thủ của Sở Mộ. Người thứ hạng 99 làm đối thủ của Dịch Huyền. Cứ lấy cách này đẩy lên đi.

Một trọng tài lập tức nói.

– Không, an bài đối thủ của Sở Mộ thành thứ hạng 90 khóa trước.

Trọng tài trưởng không nhanh không chậm nói, lại nhắm hai mắt lại.

– Thứ hạng 90!truyện Linh Dị

Các trọng tài hai mặt nhìn nhau, có chút không rõ. Tất cả bị bọn họ thấy trong những người mới, Sở Mộ là một người nhìn không thấu nhất.

Chương 405: Tiến quân về phía danh sách 100 người đứng đầu (Hạ)

– An bài theo lời trọng tài trưởng nói. Nếu như ngay cả mấy người đứng cuối danh sách 100 người đứng đầu khóa trước, mà bọn họ còn không có cách nào đánh bại, cũng có không cách nào nhận được danh hiệu mới siêu Tân Tinh này.

Cuối cùng mọi người nhất trí thông qua.

– Không biết vòng thi đấu này sẽ an bài như thế nào?

Trong sân thi đấu, tất cả các học viên đã ngồi vào đúng chỗ. Chỉ có điều cuộc thi đấu còn chưa có bắt đầu.

– Người tham gia thi đấu bình thường đã không phải là đối thủ của mười Đại Tân Tinh, ngay cả mười Đại Tân Tinh khóa trên cũng bị bọn họ đánh bại. Ta nghĩ, ngoại trừ 100 học viên đứng đầu khóa trên ra, đã không có người nào là đối thủ của bọn họ.

Một người học viên suy đoán nói:

– Cho nên vòng này, các trọng tài rất khả năng an bài cho mười Đại Tân Tinh làm đối thủ của 100 học viên đứng đầu khóa trước.

– So với cái này, ta càng muốn biết ai có thể thu được danh hiệu Siêu Tân Tinh này. Đây chính là người đứng đầu.

Người đứng đầu bình thường đều nhận được sự chú ý hơn.

Ai không muốn tên được truyền lại nghìn đời, lưu lại tiếng thơm.

– Vòng thứ 8 trận đầu…

Theo tiếng tuyên bố của trọng tài vang lên, vòng thi đấu thứ 8 bắt đầu.

Một vòng lại một vòng thi đấu tiến hành tiếp. Người thắng một đường đi lên, không ngừng giao chiến với người thắng lợi. Người thua lại giao chiến với người thua. Nếu thắng, còn có cơ hội được an bài chiến đấu với những người thắng.

Đương nhiên, các trọng tài chắc chắn sẽ không đi an bài cùng một đối thủ hai lần chiến đấu.

– Vòng thứ 8 trận thứ năm: Phó Xà viện số 2 đối chiến với Chư Cát Minh viện số 9.

Thần sắc Chư Cát Minh bình tĩnh đứng lên, tuy rằng hắn biết mình không phải là đối thủ của Phó Xà.

– Mục tiêu của ta là cao hơn nữa, mà không phải là ngươi. Ngươi vẫn nhận thua đi.

Phó Xà nói, giọng điệu có chút u ám.

– Cho dù là thua, ta cũng sẽ toàn lực đánh một trận.

Chư Cát Minh thản nhiên nói.

– Đã như vậy, ta sẽ kheién cho ngươi thua được tâm phục khẩu phục.

Phó Xà nói, lộ ra một nụ cười nhạt, nhìn qua khiến người ta cảm giác thâm trầm.

Trận thi đấu bắt đầu. Phó Xà sử dụng kiếm khí thi đấu là một thanh đoản kiếm.

Chư Cát Minh sử dụng kiếm khí thi đấu bề rộng nhỏ hơn so với kiếm khí bình thường, chiều dài thật ra vẫn vậy.

Kiếm khí thông thường sử dụng chính thống nhất, cũng phổ biến nhất, tương đối đơn giản. Các kiếm khí khác không theo tiêu chuẩn thông thường sử dụng lại cần các kỹ xảo khác nhau.

Bởi vậy, kiếm khí không theo tiêu chuẩn thông thường càng khó tu luyện hơn. Muốn nắm giữ được khả năng điều khiển dễ dàng cũng càng thêm khó khăn. Nhưng một khi luyện thành, uy lực thể hiện ra bình thường sẽ thắng được kiếm khí thông thường.

Thanh đoản kiếm của Phó Xà giao phong cùng kiếm nhỏ dài của Chư Cát Minh.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào cuộc tranh tài này. Hắn muốn nhìn xem kiếm thuật của Chư Cát Minh ra sao. Cũng có thể nhìn ra một phần thực lực của Phó Xà, tiến tới suy tính ra tài nghệ chân chính của hắn.

Tê tê.

Những tiếng kêu kỳ quái vang lên. Tay phải Phó Xà cầm thanh đoản kiếm đung đưa trái phải ở trước người. Cảm giác này giống như đầu độc xà đang đung đưa tìm kiếm một thời cơ ra đòn trí mạng, khiến người ta sởn tóc gáy.

Chư Cát Minh một kiếm nhắm thẳng vào Phó Xà, sắc mặt ngưng trọng.

Hắn có chút hiểu rõ đối với kiếm thuật của 100 học viên đứng đầu. Nhất là người có thứ hạng ở trước hắn, hắn càng bỏ công sức. Hắn cảm thụ sâu sắc kiếm thuật của Phó Xà xảo quyệt quỷ dị âm hiểm.

Trong nháy mắt, Phó Xà tấn công. Tốc độ cực nhanh. Góc độ xảo quyệt, giống như độc xà bay với cắn con mồi.

Chư Cát Minh hình như có năng lực biết trước. Kiếm khí hẹp dài vung lên, ngăn cản một kiếm của Phó Xà, sau đó nhanh chóng phản kích. Nhưng một kiếm chỉ đâm ra phân nửa lại đột nhiên chém ngang. Phó Xà không thể không lui về phía sau.

– Không tệ. Vẫn nghe nói ngươi có thể dự đoán trước được đường tấn công của đối phương. Hiện tại một lần lĩnh hội, quả nhiên là như thế.

Phó Xà cười nói:

– Đáng tiếc, ngươi gặp phải chính là ta. Xà Hình Kiếm của ta sẽ trở thành cơn ác mộng của ngươi.

Tiếng nói vừa dứt, Phó Xà lần thứ hai tấn công. Lần này, tốc độ nhanh hơn, giống như tia chớp.

Vẻ mặt Chư Cát Minh ngưng trọng, hết sức chăm chú. Hắn thực sự có năng lực có thể sớm dự đoán được một đường công kích của đối phương. Loại năng lực này xuất phát từ một môn kiếm thuật cổ hắn đang tu luyện.

Chính bởi vì hoàn toàn nắm giữ được môn kiếm thuật cổ kia, khiến cho bản thân hắn cũng mang theo năng lực như thế. Tuy rằng không phải quá rõ ràng, nhưng bình thường có thể đột phát một cách kỳ hiệu.

Nhưng thanh đoản kiếm của Phó Xà đặc biệt quỷ dị, không đơn thuần là tốc độ rất nhanh, hơn nữa góc độ biến hóa rất nhiều, hết sức phức tạp. Loại năng lực này của Chư Cát Minh cũng không phải là vô hạn, phải hoàn toàn tập trung tâm thần. Điều này khiến hắn cảm thấy mệt mỏi.

Một kiếm vung về phía bên trái.

Keng.

Một tiếng động vang lên. Chư Cát Minh chặn được một đòn của Phó Xà.

Ở trong mắt của mọi người, Phó Xà thật giống như biến mất. Chỗ bọn họ thấy chính là một rắn màu đen không ngừng giãy dụa biến đổi, tốc độ cực nhanh tiến lui như thường, khiến người toàn thân nổi da gà.

Sau khi ngăn cản được mấy kiếm, Xà Hình Kiếm của Phó Xà vượt qua phạm trù dự tính của Chư Cát Minh, khiến hắn không gánh chịu nổi, chậm một đường, nhất thời bị thanh đoản kiếm của Phó Xà gác ở trên cổ, bị đánh bại.

– Vòng thứ 8 trận thứ 6: Dịch Huyền viện số 8 đấu với Điền Hạ viện số 4.

– Điền Hạ? Hắn không phải là một trăm người đứng đầu của khóa trước sao?

Các học viên đều ngẩn ra.

– Nói cách khác, mười Đại Tân Tinh sẽ chính thức chiến đấu cùng 100 người học viên đứng đầu khóa trước, tiến quân về phía 100 người đứng đầu?

– Dịch Huyền thắng.

Trọng tài lớn tiếng tuyên bố, toàn trường rơi vào trong sự yên lặng ngắn ngủi. Bất chợt bọn họ phát ra tiếng gầm như triều dâng, gần như phải lật trời vậy.

Tính đột phá trong lịch sử, tối thiểu ở trong mấy chục năm qua của Đại Khôn Kiếm Phủ này đây là tính đột phá lịch sử.

Người thứ hai là Mộ Dung Dẫn. Hắn sử dụng kiếm khí, là nhuyễn kiếm. Nhuyễn kiếm ở trong các loại kiếm khí không theo tiêu chuẩn thông thường, so với kiếm khí không theo tiêu chuẩn thông thường khác, nhuyễn kiếm luyện càng khó khăn hơn. Nhưng một khi đã luyện thành sẽ biến đổi thất thường, vừa cương vừa nhu, vô cùng khó đề phòng.

Người thứ ba là Diệp Tiểu Khai. Kiếm thuật của hắn chỉ có một đặc điểm. Đó chính là nhanh, nhanh tới cực hạn. Mỗi một kiếm đều là một đường thẳng tắp, cũng không biến đổi. Mỗi một kiếm đều nhanh đến mức tận cùng, giống như cực quang.

– Vòng thứ 8 trận thứ mười hai: Tô Minh Dương viện số 7 đấu với Lệnh Hồ Tuyệt viện số 3.

– Lại bắt đầu.

– Lệnh Hồ Tuyệt thứ hạng thứ 99 ở khóa trên, kiếm thuật cao minh hơn Điền Hạ một bậc. Tô Minh Dương có thể đánh bại hắn hay không?

– Thật khiến chúng ta mỏi mắt mong chờ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)
https://audiosite.net
Đã fix rồi nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Link này sẽ không del giống như trước nữa đâu ạ :)
https://audiosite.net
Kể từ Bộ truyện này cập nhật tại trang chủ sẽ có 2 sever tránh trường hợp lỗi nhé mọi người ...!Mình quyết định loại bỏ toàn bộ giọng đọc 2 ( ở chỗ phần danh sách có thay đổi giọng đọc = Sever 2 nhé )Sever 2 ổn định hơn tuy không mượt nhưu sever 1 nhưng được cái 90% là ko cháy link ...!Ừm đêm rồi mình vẫn fix cho các bạn :)Mình cũng không hiểu tại sao hết băng thông đường truyền 1TBG trong vòng có từ sáng đến tối :(Haizz ...!Mình và các thành viên sẽ tập chung ở sever 2 nhé...!