1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 391 : Tái chiến chung kết |> đến chương 395

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 391 : Tái chiến chung kết |> đến chương 395

❮ sau
tiếp ❯

Chương 391: Tái chiến chung kết (Hạ)

– Lần này nhất định là Sở Mộ chiến thắng, từ trước tới nay đều không nhìn ra hắn có chỗ gì hơn người, mà Kim Hà này hai trận thắng trước đó đều vô cùng miễn cưỡng.

Chiến đấu con chưa bắt đầu thì kết quả đã được mọi người dự đoán tước.

– Xin chỉ giáo.

Trong lòng Kim Hà cảm thấy uể oải không thôi, bởi vì nàng biết rõ mình không phải là đối thủ của Sở Mộ, nhưng mà rất nhanh nàng đã điều tiết tâm trạng của mình. cho dù không phải là đối thủ cũng phải chiến một trận, tối thiểu cũng phải học tập được một chút gì đó từ đối phương.

– Xuất kiếm đi.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

– Đắc tội.

Kim Hà nói xong, xuất kiếm ngay lập tức, một kiếm như thiểm điện đâm tới.

Đây là trận chiến cuối cùng của nàng, trận chiến này cho dù biết phải thua nàng cũng không luống cuống, cũng phải dùng hết toàn lực ra, bày ra toàn bộ thực lực. Thậm chí phải có biểu hiện vượt xa bình thường. Cơ hồ tất cả cố kỵ bị nàng ném ra sau đầu, trong lòng chỉ có một ý niệm đó là xuất kiếm.

Xuất kiếm… Xuất kiếm… Xuất kiếm!

Từng kiếm của Kim Hà kiếm sau nhanh hơn kiếm trước, trong lúc này nàng như tiến vào trong một loại trạng thái kỳ lạ, quên mất bản thân, trong lòng chỉ có kiếm, trong mắt chỉ có kiếm, trong tay chỉ có kiếm.

Sở Mộ cảm giác được loại trạng thái này của Kim Hà, hắn biết rõ, loại trạng thái này tới không dễ, dưới loại trạng thái này kiếm thuật sẽ có tiến bộ rõ ràng.

Trọng tài cũng phát hiện trạng thái của Kim Hà lúc này, khẽ cau mày, không biết đang suy nghĩ điều igf.

Né tránh, đỡ đòn, Sở Mộ cũng không phản kích, tuy rằng hắn có thể dùng một kích đánh bại Kim Hà, nhưng mà hắn cũng không muốn đánh gãy trạng thái lúc này của Kim Hà.

Với tư cách là Kiếm thuật sư, Sở Mộ biết rõ loại trạng thái này tới không dễ, hơn nữa Kim Hà cũng không phải là địch nhân, cho nên hắn mới cho nàng cơ hội này.

Kiếm của Kim Hà càng thêm sắc bén, kiếm mang hiện ra, không khí quanh thân trở nên rét lạnh, trong khoảng thời gian ngắn kiếm của Kim Hà lại đột nhiên chuyển đổi, tốc độ chậm rãi giảm xuống, nhưng mà bên trên mỗi một kiếm cũng ẩn chứa kiếm quang chói mắt, uy lực càng thêm cường đại.

Hai mắt Chung Lập Dương và Lôi Hạo co rút lại, tạo nghệ kiếm thuật của Kim Hà đã lần nữa tăng lên, gần tới bọn họ.

Lúc này kiếm của Kim hà dừng lại một lúc, thân thể tỉnh táo lại, vẻ mặt mỏi mệt, nhưng mà hai mắt lại sáng ngời dị thường, nàng đứng đó cúi đầu hạ kiếm lễ với Sở Mộ. Kiếm lễ này vô cùng nghiêm túc, vô cùng ngưng tọng.

Hạ hết kiếm lễ, Kim Hà quay người nhảy xuống đấu kiếm đài, tỏ vẻ như nàng nhận thua.

– Sở Mộ thắng.

Trọng tài tuyên bố, nhưng trong lòng thì thầm than.

– Kiếm thuật của Kim Hà này lần nữa tăng lên, lợi hại hơn trước đó không ít, đáng tiếc lại bị thua trong tay Sở Mộ, bại là bại, quy củ kiếm phủ vốn như vậy a.

Vòng thứ mười là vòng đấu loại cuối cùng, Kim Hà gặp Sở Mộ bị thua, cho nên cũng không thể nào tham dự vòng chung kết Kiếm thuật vi vương được.

Chuyện này làm cho nàng mất đi cơ hội, nhưng mà cũng không phải nàng mất tất cả, nếu như không phải đối mặt với Sở Mộ, buông bỏ tất cả cố kỵ mà xuất kiếm thì nàng cũng không có khả năng làm cho kiếm thuật tăng lên, ít nhất cũng tiết kiệm cho nàng một năm thời gian.

Cho nên được và mất, cũng không có cách nào nói được rõ ràng.

Cuối cùng, thi đấu trong vòng thứ mười một cũng chấm dứt.

Mười đệ tử trong tổ mười tiến vào vòng chung kết Kiếm thuật vi vương theo thứ tự là Chung Lập Dương, Lôi Hạo, Sở Mộ, Nam Cung Cách, La Dược, Mạnh Nham, Lâm Ngôn, Phong Bất Bình, Trần Diệu Minh, Chu An.

….truyện đao tu audio

Trọng tài đọc tên mười người có tư cách tham dự vòng chung kết Kiếm thuật vi vương của tổ mười, trên mặt không khỏi hiện lên nụ cười.

– Chúc mừng các ngươi đạt được tư cách tham dự vòng chung kết. Các ngươi sẽ cùng với chín mươi đệ tử của chín tổ còn lại, dùng kiếm thuật của các ngươi đi tham dự vòng chung kết Kiếm thuật vi vương, đánh bại đối thủ các ngươi, đạt được vinh quang thuộc về bản thân các ngươi và bản viện chúng ta.

– Vòng chung kết rốt cuộc cũng sắp tới.

– Chúng ta đã chờ rất lâu rồi.

– Vòng đấu loại đã đặc sắc như vậy, tin rằng chung kết nhất định sẽ so với vòng loại còn đặc sắc hơn gấp chục lần, thậm chí là mấy chục lần.

– Ta chờ mong a, thậm chí còn không nhịn được nha.

Các học viên đứng xem chung quanh kích động vạn phần, khuôn mặt đỏ bừng.

– Đáng tiếc, vòng đấu loại không có gặp ngươi, nhưng mà như vậy là tốt nhất, chiến đấu giữa chúng ta có lẽ sẽ ở trong vòng chung kết.

Lôi Hạo dùng kiếm khí truyền âm nói:

– Nếu như ở vòng chung kết chúng ta cũng không có cách nào chiến đấu với nhau, như vậy sau vòng chung kết ta nhất định phải khiêu chiến ngươi.

Sở Mộ chưa bao giờ biết rõ trong Kiếm phủ lại có một nơi như vậy.

Nơi này giống như là sân thi đấu cỡ lớn trên địa cầu vậy, cả sân thi đấu tạo thành vòng tròn cực lớn, ở giữa lại là một đấu kiếm đài dài một trăm mét rộng một trăm mét.

Tòa đấu kiếm đài này dường như dùng ngọc màu trắng tinh thuần để xây thành, bên trên cũng gia trì phong cấm, cho dù là Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn bộc phát ra một kích toàn lực cũng không thể nào lưu lại bất kỳ dấu vết gì bên trong.

Đấu kiếm đài này cao hai mét, có bốn góc, bốn góc đều cắm một thanh kiếm cực lớn, cao chừng mười mét, kiếm màu đen nhánh, nặng nề mà bá đạo vô cùng, trong đó còn ẩn chứa một cỗ khí tức sắc bén.

Chỗ cầm kiếm đều có một vòng tròn, bên trên vòng tròn đều có xích sắt kéo về hai phía, kết nối với vòng tròn trên tay nắm của thanh kiếm khác, tràn ngập một cỗ khí tắc tang thương mà cổ xưa, dường như niên đại đã lâu.

Bốn phía đấu kiếm đài có một loại giá gỗ, bên trên có từng thành Khai Phong kiếm khí hình dáng không giống nhau. Quanh thân là một bãi đất trống rộng chừng ba mươi mét, bên ngoài ba mươi mét là chỗ ngồi hình thang, giống như dựa theo phân bổ của nội phủ mà chia thành mười chỗ, lúc này học viên mười viện trong nội phủ đều ngồi trên chỗ ngồi hình thang kia.

Mà ngồi ở bậc đầu tiên chỗ ngồi hình thang kia là chưởng viện các viện và các trưởng lão.

Thi đấu kiếm thuật vi vương là một việc trọng đại ba năm một lần của nội phủ, vô cùng được coi trọng, ngay cả đám người chưởng viện bình thường giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi cũng hiện thân toàn bộ.

Không chỉ chưởng viện mười viện, cho dù là phủ chủ nội phủ cũng sẽ xuất hiện, đương nhiên phủ chủ nội phủ rốt cuộc đang đứng ở đâu nhìn vào không có ai biết rõ.

Mười viện trong nội phủ, mỗi một viện đều có một trăm đệ tử tham dự vòng chung kết thi đấu Kiếm thuật vi vương này, tổng số có một ngàn, bọn họ cũng dựa theo các viện bất đồng mà tách ra, chỉ là phương thức sắp xếp cũng vô cùng đặc thù, từ những viện có vị trí cao hơn cho đến thấp hơn, sắp xếp cực kỳ rõ ràng.

Thị lực của Kiếm giả Hóa Khí cảnh vô cùng tốt, cho dù là cách xa nhau ngàn mét bọn họ cũng có thể nhìn thấy con ruồi đang bay, cho nên bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi tình huống phát sinh trên đấu kiếm đài kia.

Chương 392: Ban thưởng khiến cho người ta phát cuồng

– Sở Mộ, nếu không có ngươi chỉ điểm, ta căn bản không có khả năng tham dự vòng chung kết kiếm thuật vi vương này.

Lương Hải Sơn ngồi bên cạnh Sở Mộ, vẻ mặt kích động nói, đây chính là điều mà cho dù nằm mơ hắn cũng muốn, không ngờ lại thực hiện được.

Những người bên cạnh nghe xong lập tức cả kinh, Lương Hải Sơn có được tư cách tiến vào vòng chung kết không ngờ lại được Sở Mộ chỉ điểm?

Nói như vậy kiếm thuật của Sở Mộ chẳng lẽ vượt qua Lương Hải Sơn rất nhiều?

– Sở sư đệ, ta biết rõ mắt nhìn người của ta luôn đúng a. Sư đệ quả nhiên có thể tham dự vòng chung kết thi đấu Kiếm thuật vi vương, còn được xưng là đệ nhất hắc mã của tổ thứ mười nha.

Gia Cát Minh quay đầu cười nói với Sở Mộ.

– Cũng không biết cuối cùng có thể thu được vị trí thứ bao nhiêu a.

Sở Mộ cũng cười cười, thuận miệng nói.

– Ta tin tưởng mắt nhìn người của ta, trong những hắc mã của bổn viện, sư đệ là người mạnh mẽ nhất.

Gia Cát Minh cũng nói.

Khi cảnh giới đạt tới cấp độ nhất định, rất nhiều chuyện căn bản sẽ không để ý, giống như hiện tại vậy. Những lời này của Gia Cát Minh là xuất phát từ tận trong lòng, mà Sở Mộ nghe thấy câu này cũng cảm thấy là đương nhiên.

Nhưng mà rơi vào trong tai người khác thì không phải là vậy, tối thiểu, những người được gọi là hắc mã trong cửu viện vô cùng không phục, ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ ẩn chứa một chút địch ý hoặc là chiến ý.

Đối với chuyện này Sở Mộ cũng không thèm để ý.

Đệ nhất hắc mã của cửu viện sao?

Không, hẳn là đệ nhất hắc mã của nội phủ a.

Trong tích tắc này, nhiệt huyết Sở Mộ sôi trào.

Lúc này một đạo thân ảnh giống như lưu quang từ trong một chỗ đột nhiên bắn ra, giống như xuất hiện từ trong hư vô vậy.

Nhoáng một cái, người này đã xuất hiện trên không trung đấu kiếm đài, nhìn qua là một lão giả hơn bảy mươi tuổi, vẻ mặt hồng hào, đôi mắt hép hờ, nhưng mà lại có thần mang từ trên trán bắn ra.

Người này hẳn là trọng tài chính của thi đấu Kiếm thuật vi vương lần này.

Kế tiếp tực nhiên là giới thiệu về thi đấu Kiếm thuật vi vương một chút… Còn có đủ loại lời nói khích lệ, thanh âm người này dường như ẩn chứa ba động kỳ lạ, làm cho người ta nghe xong sẽ có cảm giác nhiệt huyết sôi trào không thể nào ức chế được. Chiến ý từ tận đáy lòng cũng bị kích phát ra.

Sau một phen lời nói như khúc dạo đầu, vị trọng tài chính này tuyên bố ban thưởng của top một trăm lần thi đấu Kiếm thuật vi vương này.

Tất cả mọi người đều vểnh tai lắng nghe, nhất là một ngàn đệ tử tham dự vòng chung kết thì hoàn toàn chuyên tâm nghe ngóng.

– Vị trí thứ một trăm được ban thưởng một vạn học phaần à một trăm khối linh thạch hạ phẩm, một thanh kiếm khí trung phẩm. Vị trí thứ chín mươi chín được hai vạn học phần và hai trăm khối linh thạch hạ phẩm, một thanh kiếm khí trung phẩm…

Trọng tài này tuyên bố, bắt đầu tuyên bố phần thưởng của người đứng thứ một trăm tiến dần lên top đầu.

Một vạn học phần có lẽ không phải rất nhiều, nưng mà tham gia một lần thi đấu Kiếm thuật vi vương đạt được vị trí thứ một trăm là có thể đạt được, cũng không tồi, không những vậy còn đạt được một trăm khối linh thạch hạ phẩm cùng một thanh kiếm khí trung phẩm.

Giá trị của một thanh kiếm khí trung phẩm thế nào?

Ít nhất cũng cần ba mươi vạn học phần a, cũng có thể nói là, chỉ cần đạt được vị trí một trăm là có thể nhận được ban thưởng phong phú như vậy.

Kế tiếp, người xếp thứ vị trí chín mươi chín nhận được hai vạn học phần và hai trăm khối linh thạch hạ phẩm cùng với một thanh kiếm khí trung phẩm.

Mà người thứ chín mươi tám thì được ban thưởng ba vạn học phần cùng với ba trăm khối linh thạch hạ phẩm cùng với một thanh kiếm khí trung phẩm.

Nếu như nói phần thưởng của người xếp thứ một trăm chỉ có một vạn học phần và một trăm khối linh thạch là tương đối keo kiệt thì tới sau đó, thứ tự càng cao ban thưởng càng lớn, lớn tới mức khiến cho người ta kinh hãi lạnh mình.

Về phần kiếm khí trung phẩm, trên thực tế đối với những người có thể tiến vào top một trăm trên cơ bản đều là đệ tử Đồng Kiếm bảng, cơ bản đều có kiếm khí thượng phẩm để sử dụng trên người. Một thanh kiếm khí trung phẩm còn chưa để bọn họ đặt ở trong mắt.

– Top một trăm ta nhất định có thể tiến vào, nhưng mà không biết dùng trình độ kiếm thuật tông sư tiểu thành của ta rốt cuộc có thể xếp hạng thứ mấy trong top một trăm này.

Sở Mộ có tự tin, nhưng mà không tự mãn, cả Đại Khôn vương triều này các địa vực còn nhiều hơn quốc gia trên địa cầu, huống chi kiếm đạo lại thưng thịnh, Kiếm giả quá nhiều.

Cho nên Sở Mộ cũng không dám nói bên trong kiếm phủ trừ hắn ra sẽ không có kiếm thuật sư tông sư nào khác.

– Mặc kệ cuối cùng ta có thể thu được vị trí thứ mấy, nhưng mà thi đấu Kiếm thuật vi vương này là một lần kinh nghiệm hiếm có, có thể tiến vào top top một trăm, tạo nghệ kiếm thuật của những người này nhất định không tầm thường, càng có thể khiến cho ta mở rộng tầm mắt. Đối với việc hoàn thiện kiếm thuật của bản thân và suy diễn tinh nghĩa của Chấn Thiên lưu cũng có tác dụng lướn lao.

Sở Mộ âm thầm nói, có chút kích động, chỉ là rất nhanh hắn đã khôi phục lại tỉnh táo:

– Hơn nữa, thanh kiếm khí thứ hai mà ta cần cũng có thể nhận được từ lần này.

Trảm Phong kiếm hắn dùng năm mươi vạn học phần đổi được, nếu như có thể lại nhận được một thanh kiếm khí trung phẩm trong lúc thi đấu Kiếm thuật vi vương này, như vậy khi hắn thi triển song kiếm thuật sẽ cân đối, thực lực chỉnh thể càng mạnh hơn nữa.

– Tăng thêm một vị trí, học phần được thưởng cũng tăng lên một vạn, linh thạch hạ phẩm cũng tăng lên một trăm khối. Nếu như ta đạt được vị trí thứ năm mươi không phải là có thể nhận được năm mươi mốt vạn học phần và năm ngàn một trăm khối linh thạch hạ phẩm hay sao?

Bên cạnh có người thất thần lầm bầm nói.

Không có ai cười nhạo hắn, bởi vì những người khác đều lâm vào trong loại tình huống này, chỉ có tám người còn có thể gắng giữ tỉnh táo, bảy người Gia Cát Minh còn có thể giữ được tỉnh táo là bởi vì bọn họ đã từng tham dự qua, đã biết rõ, mà Sở Mộ có thể gắng giữ tỉnh táo thì cũng không có gì là lạ cả.

– Người đứng thứ mười một sẽ nhận được chín mươi vạn học phần và chín ngàn khối linh thạch hạ phẩm, cùng với một thanh kiếm khí trung phẩm.

Vị trọng tài kia tiếp tục tuyên bố, thanh âm dừng lại một lát, rồi so vớ vừa rồi lại còn cao hơn một phần:

– Tiếp theo sẽ tuyên bố ban thưởng top mười.

Lực chú ý của mọi người càng thêm tập trung, không ngừng tưởng tượng, bởi vì bọn họ cũng biết phần quan trọng nhất đã tới. Ban thưởng cho top mười không biết sẽ phong phú gấp bao nhiêu lần so với trước đó.

– Người đứng thứ mười, ban thưởng một trăm vạn học phần, một vạn khối linh thạch hạ phẩm, một trăm khối linh thạch trung phẩm, một thanh kiếm khí thượng phẩm, một môn Cổ Kiếm thuật.

Theo thanh âm của vị trọng tài kia vang lên, rất nhiều người đều thấp giọng nghị luận.

Chương 393: Vị trí thứ nhất của ta chứ không phải là Ai khác (Thượng)

– Ban thưởng cho vị trí thứ mười không ngờ lại cách xa người thứ mười một như vậy.

– Ta quá kích động, nếu như ta có thể tiến vào top mười thì không biết sẽ thế nào a.

– Ngươi tỉnh táo lạ iddi, ngươi ngay cả vòng loại của Kiếm thuật vi vương cũng không có tư cách tham dự a.

– Lăn, ta tưởng tượng một chút cũng không được sao?

– Ban thưởng này giống như lần trước, không có gì biến hóa.

Người đoạt giải top một trăm lần trước như Gia Cát Minh đều âm thầm nói vậy.

– Người thứ chín ban thưởng một trăm mười vạn học phần, hai vạn khối linh thạch hạ phẩm, hai trăm khối linh thạch trung phẩm, một thanh kiếm khí thượng phẩm, một môn Cổ Kiếm thuật.

Trọng tài tiếp tục tuyên bố.

– Người thứ chín và người xếp thứ tám tuy rằng chỉ chênh lệch một vị trí, nhưng mà lại tăng mười vạn học phần và một vạn khối linh thạch hạ phẩm, cái này…. Cái này cũng quá kinh người a.

Cách biệt giữa người xếp thứ một trăm và người xếp thứ chín chín trước đó cũng chỉ tăng có một vạn học phần và một trăm linh thạch hạ phẩm, so với chênh lệch ban thưởng trong top mười mà nói, quả thực không đáng kể tới.

Hơn nữa một khối linh thạch trung phẩm có thể đổi được mười khối linh thạch hạ phẩm, nhưng mà có rất ít người nguyện ý đi đổi, bởi vì linh khí bên trong linh thạch trung phẩm so với linh khí bên trong linh thạch hạ phẩm càng thêm trân quý hơn nhiều, càng khó đạt được, không phải vạn bất đắc dĩ, họa chăng có kẻ đần mới đem nó đi đổi.

– Người thứ tư, ban thưởng một trăm sáu mươi vạn học phần, bảy vạn khối linh thạch hạ phẩm, bảy trăm khối linh thạch trung phẩm, một thanh kiếm khí thượng phẩm, một môn Cổ Kiếm thuật.

– Tiếp theo sẽ công bố ban thưởng dành cho top ba lần này.

Trọng tài lại cao giọng nói.

Ban thưởng top ba so với trước đó lại càng khác biệt.

Căn cứ vào tình huống các lần trước đó mà đoán, ban thưởng trong top ba lại càng phong phú khiến cho người ta kinh hãi lạnh mình, đồng thời nước miếng cũng không tự chủ được mà chảy ròng ròng.

Nhưng mà bọn họ cũng không biết ban thưởng dành cho top ba trong thi đấu Kiếm thuật vi vương lần này liệu có giống với trước đó hay không, hay là có điều chỉnh khác.

Tất cả chỉ có thể đợi trọng tài tuyên bố mà thôi.

Nhưng mà trọng tài cũng không có nói lời nào, giống như cố ý làm cho mọi người chờ đợi, ngay cả các trưởng lão cũng không nhịn được mà ngừng thở, chờ đợi trọng tài tuyên bố.

– Người thứ ba, ban thưởng hai trăm vạn học phần. Mười vạn khối linh thạch hạ phẩm, một ngàn khối linh thạch trung phẩm, một thanh kiếm khí cực phẩm, một môn Cổ Kiếm thuật, một loại kỹ xảo phát lực.

– Người thứ hai ban thưởng ba trăm vạn học phần, mười lăm vạn khối linh thạch hạ phẩm, một ngàn năm trăm khối linh thạch trung phẩm, một thanh kiếm khí cực phẩm, một môn Cổ Kiếm thuật, một loại kỹ xảo phát lực, mười khỏa Nhân Dương đan.

Ban thưởng của đứng thứ hai và thứ ba đã như vậy, vậy không biết người đứng thứ nhất kia sẽ thế nào a.

Hít…..truyện Ma Tu audio

Đây là thanh âm hít sâu một hơi lạnh của rất nhiều người, kể cả đám người Gia Cát Minh cũng ở bên trong đó.

Bởi vì ban thưởng lần này so với ban thưởng cho top ba lần trức nhiều hơn.

– Kỹ xảo phát lực.

Hai mắt đám người Gia Cát Minh và những người khác sáng lên, đối với bọn họ mà nói, đây là thứ bọn họ coi trọng nhất.

Cái gọi là kỹ xảo phát lực chính là một loại kỹ xảo mở rộng ra từ kiếm thuật trụ cột, dùng để gia tăng uy lực của kiếm. Nói thí dụ như chấn động của Chấn Thiên lưu của Sở Mộ, hay là kỹ xảo của Trương Hoàng Long lúc trước, chỉ là Trương Hoàng Long mới chỉ ở bước đầu của kỹ xảo, ngay cả da lông cũng không được tính.

Nghe nói kỹ xảo phát lực không những có thể dùng vào kiếm thuật trụ cột, mà sau khi luyện tới trình độ nhất định còn có thể có tác dụng thiết thực, vận dụng vào trên những kiếm thuật khác còn có thể khiến cho uy lực của kiếm thuật tăng lên.

Nhưng mà kỹ xảo phát lực lại vô cùng thưa thớt, lại trân quý vô cùng, bình thường muốn nhận được nó căn bản không có khả năng. Top ba của thi đấu Kiếm thuật vi vương mới có thể nhận được thứ này, cho nên chỉ cần thứ này cũng đã đủ để khiến cho các học viên điên cuồng.

Mà ngay cả Sở Mộ cũng khó khăn lắm mới giữ được bình tĩnh, kỹ xảo phát lực a, nếu như hắn có thể nhận được một loại, bất kể là tu luyện hay là dùng để suy diễn đều có tác dụng vô cùng.

Trong chốc lát, Sở Mộ tỉnh tảo lại, bởi vì hắn không biết kỹ xảo phát lực kia rốt cuộc đạt tới cấp độ gì.

Kỹ xảo phát lực, nói đúng ra có có thể có rất nhiều loại, ví dụ như thân kiếm vặn vẹo của Trương Hoàng Long cũng coi như một loại, nhưng mà đáng tiếc nó lại là một loại kỹ xảo vô cùng nông cạn, uy lực không lớn.

– Nhân Dương đan cũng không tệ, là một loại đan dược tăng tiến tu vi, chỉ cần cảnh giới ngươi vừa mới đề thăng thì lập tức có thể dùng Nhân Dương đan để đem tu vi kiếm khí tăng lên tới đỉnh phong trong cảnh giới hiện tại.

Có người nói.

Sở Mộ nghe vậy khẽ động, đây là đồ tốt a, dùng ngộ tính của hắn muốn tăng lên cảnh giới ngược lại còn so với gia tăng tu vi kiếm khí còn nhanh hơn.

– Vị trí thứ nhất….

Thanh âm của vị trọng tài kia lần nữa vang lên, mọi người lúc này mới tỉnh ngộ lại, ban thưởng cho vị trí đầu tiên còn chưa tuyên bố a.

Vị trí thứ nhất đó là quán quân, quán quân nhất định sẽ có ban thưởng tốt hơn hai người trước đó.

– Ban thưởng năm trăm vạn học phần, hai mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm, hai ngàn khối linh thạch trung phẩm, một thanh kiếm khí cực phẩm, một môn Cổ Kiếm thuật, một loại kỹ xảo phát lực, hai mươi khỏa Nhân Dương đan, Luyện ý đan một hỏa, nhận được danh xưng kiếm thuật chi vương.

Hít…

Tiếng hít sâu một hơi càng lớn hơn vang vọng.

– Danh xưng kiếm thuật chi vương a, đó là vinh quang bực nào chứ….

– Danh xưng Kiếm thuật chi vương quả thực khiến cho người ta vô cùng kích động, nhưng mà ta lại càng để ý tới kỹ xảo phát lực và Luyện Ý đan hơn a.

– Kiếm thuật chi vương….

Sở Mộ khẽ cau mày, loại danh xưng này thực ra là một loại danh xưng vinh quang, chỉ là nó sẽ trở thành trung tâm bàn tán, thậm chí bị ghen ghét, dẫn tới vô số phiền toái. Chủ yếu đây chỉ là một hư danh, không có cách nào làm cho Sở Mộ cảm thấy kích động.

Bất kể là kiếm thuật sư hay là Kiếm giả, thứ bọn họ chính thức để ý chính là thực lực bản thân mà không phải là hư danh.

Hư danh nhất thời, thực lực mới được lâu dài.

– Gia Cát sư huynh, công hiệu của Luyện Ý đan thế nào?

Nhan Dương đan Sở Mộ đã biết rõ hiệu quả, nhưng mà Luyện Ý đan thì hắn không biết.

– Luyện Ý đan sao? Nó là một loại đan dược thần kỳ.

Trên mặt Gia Cát Minh hiện lên vẻ khiếp sợ, thở dài một hơi, lại giải thích:

– Luyện ý, luyện ý, chỉ chính là rèn luyện ý cảnh, luyện ý đan chính là loại đan dược có thể tăng lên ý cảnh.

– Làm tăng ý cảnh sao?

Sở Mộ lập tức bị chấn động.

Chương 394: Vị trí thứ nhất của ta chứ không phải là Ai khác (Hạ)

Lĩnh ngộ ý cảnh vốn không dễ dàng, nhất là loại người lĩnh ngộ ba loại ý cảnh như hắn, khi muốn tăng lên ý cảnh vô cùng khó khăn, chứ đừng nói là về sau có thể lĩnh ngộ ý cảnh khác hay không.

– Đúng vậy, chính là tăng ý cảnh lên.

Gia Cát Minh gật đầu, dùng ngữ khí khẳng định thậm chí là mang theo chút khát khao nói:

– Nhưng mà công hiệu của Luyện ý đan cũng có hạn chế, chỉ có thể tăng lên ý cảnh dưới bảy thành, cũng có thể nói là sau khi phục dụng Luyện ý đan, trong thời gian ngắn lĩnh ngộ nhanh chóng, tăng lên ý cảnh, về phần có thể tăng lên bao nhiêu thì hoàn toàn xem vào ngộ tính của bản thân. Có khả năng tăng từ bốn thành nhất lên bốn thành hai, thậm chí là năm thành. Nhưng mà cực hạn cũng chỉ là sáu thành chín, cho dù là người có sáu thành ý cảnh phục dụng Luyện Ý đan cũng không có cách nào tăng lên tới bảy thành. Về phần ý cảnh dưới bốn thành không thể nào phục dụng Luyện Ý đan, bởi vì không có cách nào chịu đựng được dược lực. Không chỉ có thể tăng lên ý cảnh, ngược lại còn bị sụp đổ.

Hai mắt đám người Hàn Nhược Tuyết không hẹn mà cùng hiện lên vẻ khát khao, Luyện ý đan.

– Đệ nhất.

Ngón tay Sở Mộ nhẹ nhàng gõ, dùng thanh âm mà chỉ chính bản thân hắn mới có thể nghe được.

– Ta nhất định phải đạt được a.

Bất kể là Nhân Dương đan hay là kỹ xảo phát lực, hay là Luyện Ý ddan, Sở Mộ đều muốn đạt được, về phấn kiếm khí cực phẩm, Cổ Kiếm thuật các loại Sở Mộ cũng muốn, nhưng mà cảm giác không có mãnh liệt như Luyện Ý đan.

– Muốn đạt được top ba rất khó khanw a.

Thật lâu sau, Gia Cát Minh mới liên tục thở dài nặng nề nói.

Lần trước hắn chỉ đạt được vị trí thứ ba mươi lăm trong top một trăm tổng bảng, lần này coi như kiếm thuật hắn tăng trưởng không ít, nhưng mà những người khác cũng có tăng lên. Nhất là top ba người đứng đầu ba năm trước, vô cùng đáng sợ.

– Top mười ta cũng không dám hy vọng xa vời.

Dương Kiếm nhàn nhạt nói.

Mấy người khác mặc dù không có nói chuyện, nhưng mà vẻ mặt bọn họ cũng hiện lên suy nghĩ trong lòng, không phải là không muốn, mà không cách nào làm được.

– Gia Cát sư huynh, top mười theo thứ tự là những ai? Có đặc thù gì?

Trong lòng Sở Mộ khẽ động, hỏi.

Tuy rằng không biết kiếm thuật trong top một trăm này rốt cuộc như thế nào, nhưng mà xem qua trận đấu của Hoàng Bất Câu Sở Mộ đã biết rõ, trình độ kiếm thuật của Hoàng Bất Câu còn chưa đạt tới tông sư, chỉ có thể coi là cấp độ ở giữa kiếm thuật đại sư đại thành và viên mãn mà thôi.

Mà Hoàng Bất Câu lần trước đứng ở vị trí thứ bốn mươi bảy, có lẽ tạo nghệ kiếm thuật của Gia Cát Minh đứng thứ ba lăm nhiều lắm cũng chỉ là kiếm thuật đại sư đỉnh phong mà thôi, khả năng kiếm thuật tông sư cũng không lớn.

– Kiếm thuật tông sư tiểu thành, U ám nhất kiếm đã triệt để nắm giữ, tuy rằng Vô quang nhất kiếm còn chưa có đầu mối, nhưng mà dùng tạo nghệ kiếm thuật của ta top mười tuyệt đối không thành vấn đề. Top ba cũng có thể tranh giành một hai.

– Ngươi đã muốn biết vậy thì ta sẽ nói một cách đơn giản cho ngươi vậy.

Gia Cát Minh thoáng giật mình rồi cười nói.

– Người thứ mười gọi là Hoàng Phủ Kiếm Nam, một thành viên của Thiên Vương điện trong nhất viện, bài danh thứ chín trong Đồng Kiếm bảng. Trụ cột kiếm thuật của hắn vô cùng xảo trá, làm cho người ta khó lòng phòng bị, được xưng là lăng lệ chi kiếm.

– Người thứ chín gọi là Bộ Kinh Long, là một thành viên của Thiên Âm các trong tam viện, bài danh thứ mười trên Đồng Kiếm bảng, trụ cột kiếm thuật của hắn có đặc điểm là trực tiếp, rầm rộ, được xưng là long hình chi kiếm.

– Người thứ tám gọi là Phó Xà, một thành viên của Chưởng Kiếm các nhị viện, bài danh thứ sáu trong Đồng Kiếm bảng, trụ cột kiếm thuật của hắn lại phát triển theo đường lối giống tên của hắn, linh hoạt như rắn, so với kiếm của Hoàng Phủ Kiếm Nam kia còn âm hiểu, xảo trá hơn nhiều, được xưng là Xà hình chi kiếm.

– Người đứng thứ bảy gọi là An hàn, là một thành viên của Ảnh Minh trong ngũ viện, bài danh thứ tám trên Đồng Kiếm bảng, kiếm thật của nàng linh hoạt nhẹ nhàng, lúc xuất kiếm sẽ khiến cho kiếm sinh ra âm thanh, loại thanh âm này sẽ quấy nhiễu đối thủ, làm cho lực chú ý của đối thủ khó có thể tập trung, tiến tới bị kiếm thuật linh hoạt của nàng đánh bại, cho nên được xưng là Kinh linh chi kiếm.

– Người thứ sáu gọi là Hướng Thiên Hà, một thành viên của Kim Phong minh trong lục viện, bài danh thứ bảy trên Đồng Kiếm bảng, kiếm thuật của hắn theo đường liên miên không dứt, chiến đấu cùng hắn ngàn vạn lần không thể để cho hắn công kích trước, nếu không sẽ không có cách nào đánh gãy thế công của hắn, cho nên mới gọi là Trường hà chi kiếm.

– Người thứ năm gọi là Đông Phương Cố, một thành viên của Lôi Hỏa minh trong tứ viện, bài danh thứ năm trên Đồng Kiếm bảng, hắn sử dụng tử mẫu kiếm, một công một thủ, bởi vậy kiếm thuật thường thay đổi thất thường, làm cho người ta khó có thể dự đoán, cho nên được gọi là Kỳ chính chi kiếm.

– Người thứ tư gọi là Hoàng Phủ Ngạo Sương, một thành viên của Thiên Vương điện trong nhất viện, bài danh thứ tư trên Đồng Kiếm bảng, đặc điểm kiếm thuật của nàng chính là vô cùng tàn nhẫn, xuất kiếm không lưu tình chút nào, lại thêm tinh chuẩn vô cùng, lại bởi vì nàng tời sinh là Băng Linh kiếm thể, cho nên mỗi một kiếm tự nhiên đều có một cỗ lực lượng lạnh lẽo, được xưng là Băng Hàn chi kiếm.

– Băng linh kiếm thể?

Sở Mộ lần đầu tiên nghe nói qua khái niệm này.

– Dưới đời này có một ít người được gọi là thiên kiêu chi tử, bọn họ là sủng nhi của ông trời, vừa mới sinh ra đời đã có thiên phú mà người khác không có, gọi là kiếm thể.

Gia Cát Minh giải thích:

– Loại người này cũng gọi là kiếm thể trời sinh, ví dụ như Băng Linh kiếm thể, Phong linh kiếm thể…. Những người có được kiếm thể khi tu luyện kiếm khí quyết hoặc là kiếm thuật tương ứng đều mau chóng hơn người bình thường rất nhiều, hơn nữa khi lĩnh ngộ ý cảnh so với Kiếm giả bình thường nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

– Thì ra là thế.

Sở Mộ giật mình, gật gật đầu.

Trên đời này không thiếu cái lạ, loại người trời sinh kiếm thể này thực sự là may mắn, vừa ra đời đã có căn cơ hùng hậu mà người khác không có, trên con đường tu luyện lại càng nhanh chóng hơn người khác.

Gia Cát Minh lại giới thiệu từng người, đồng thời lúc giới thiệu còn chỉ rõ căn cơ của từng người một cho Sở Mộ nghe.

Cho dù cách mấy trăm mấy ngàn mét Sở Mộ cũng nhìn rõ bọn họ, bởi vì chỗ ngồi của bọn họ đều khiến cho người ta chú ý vô cùng.

Trừ Sở Mộ ra, những người khác như Lôi Hạo, Lương Hải Sơn…. đều vểnh tai lắng nghe, có lẽ bọn họ không có khả năng cạnh tranh top mười, nhưng mà hiểu thêm một chút cũng không sai a.

– Người thứ ba gọi là Khương Ngọc Hoàn, bài danh thứ ba Đồng Kiếm bảng, kiếm thuật của nàng rất nhu hòa, có thể hỏa giải tất cả công kích, hơn nữa còn mượn lực phản kích, là một người đáng sợ, được người ta gọi Chí nhu chi kiếm.

Chương 395: Ai dám tranh phong (Thượng)

– Người thứ hai gọi là Vạn Bàn, là một thành viên của Chưởng Kiếm các nhị viện, bài danh thứ hai trên Đồng Kiếm bảng, kiếm thuật của hắn khác với những người khác, không am hiểu tiến công mà chỉ am hiểu phòng thủ. Hắn phòng thủ vững như bàn thạch, mặc kệ công kích của ngươi chí cương hay là chí nhu, hoặc là sắc bén, đơn giản, hoặc là liên miên không dứt, nói ngắn lại hắn có thể dùng kiếm trong tay ngăn cản ngươi tấn công. Hơn nữa khi ngăn cản sẽ chấn động thân kiếm tạo thành lực phản chấn nhất định, dần dần làm cho đối thủ kiệt lực mà thua, cho nên hắn có một ngoại hiệu gọi là Bàn Thạch chi kiếm.

Sở Mộ nhịn không được chú ý người gọi là Vạn Bàn này một chút, kiếm đúng là vũ khí công kích, nhưng mà lại chủ yếu dùng để phòng thủ, thực sự là hiếm thấy.

Nhưng mà trong thiên hạ không thiếu chuyện kỳ lạ.

– Cuối cùng cũng là người đứng đầu, là kiếm thuật chi vương lần trước, gọi là Hoàng Phủ Thương Nguyệt, là một thanh viên của Thiên Vương điện của nhất viện, đệ nhất Đồng Kiếm bảng, khác với Vạn Bàn, hắn từ trước tới nay chưa từng phòng thủ, kiếm của hắn chỉ có công kích, công kích và công kích mà thôi.

Gia Cát Minh nói xong, ngữ khí ngưng trọng nói.

– Hơn nữa kiếm của hắn không chỉ có tốc độ nhanh chóng, lực lượng mãnh liệt mà còn nắm giữ một loại kỹ xảo phát lực, phối hợp với kiếm thuật vô cùng bá đạo, giống như phong cách của hắn vậy, cho nên hắn có một ngoại hiệu là Bá đạo chi kiếm.

– Trừ top mười ra cũng có không ít người đáng chú ý, ta tin rằng ba năm trôi qua, bọn họ sẽ càng trở nên cường đại hơn.

Sau khi Sở Mộ nghe xong không những không có sợ hãi, ngược lại còn kích thích chiến ý trong lòng:

– Chí nhu chi kiếm, bàn thạch chi kiếm, bá đạo chi kiếm không quản kiếm các ngươi là gì, ta sẽ đánh bại các ngươi, vị trí đầu tiên không phải là của ta thì không phải là ai khác.

Tổ trọng tài do vị trọng tài chính và mười trọng tài tạo thành, trong tay bọn họ đều có một bản danh sách, bên trong có tên các đệ tử, sau mỗi một cái tên đều có chú thích đơn giản.

Những chú thích này rõ ràng chính là đánh giá tương quan của các trọng tài trong viện đánh giá với những người này trong lúc thi đấu vòng loại. Hiện tại những đánh giá này trở thành thứ để trọng tài vòng chung kết tham khảo, dễ dàng sắp xếp hơn.

Sau khi trọng tài chính tuyên bố trận chung kết bắt đầu, mọi người nhao nhao kích động lên.

– Rốt cuộc cũng bắt đầu.

– Ta quá là chờ mong a.

Chỉ thấy cách đấu kiếm đài mười mét, trong tổ trọng tài có một trọng tài đứng lên, thân thể nhảy lên, giống như một cơn gió đáp xuống đấu kiếm đài, nhìn danh sách trong tay, liếc mắt nhìn một lát rồi cao giọng tuyên bố:

– Trận đầu tiên vòng thứ nhất của chung kết thi đấu Kiếm thuật vi vương bắt đầu: Phùng Cương của lục viện đấu với Hồ Vĩ của bát viện.

Thanh âm vừa dứt, ở chỗ của bát viện và lục viện lập tức có hai người đứng lên, thân thể lóe lên, thi triển thân pháp nhanh chóng bay vọt về phía đấu kiếm đài, liếc mắt đảo qua giá gỗ bên cạnh, chọn lựa Khai Phong kiếm khí hợp ý mình.

Chợt lại nhẹ nhàng nhảy lên trên đấu kiếm đài, vẻ mặt hơi đổi rồi lại nhanh chóng khôi phục như thường.

– Trận đấu bắt đầu.

Trong tài tuyên bố, nhanh chóng lui về phía cái bàn đẳng sau đấu kiếm đài.

Đấu kiếm đài vô cùng rộng lớn, dài rộng một trăm mét, dùng làm lôi đài chiến đấu kiếm thuật tinh khiết thì có chút lãng phí, nhưng mà đấu kiếm đài này không chỉ dùng để làm lôi đài chiến đấu, mà còn có một ít trận chiến khác tiến hành song song.

– Mời.

Phùng Cương và Hồ Vĩ đứng cách xa nhau năm mét, sau khi hạ kiếm lễ, mở miệng nói một câu rồi mới xuất kiếm.

Kiếm vừa ra đã thể hiện kiếm thuật bất phàm của bọn họ, hơn nữa khi tổ trọng tài chọn lựa đối thủ đã từng thương nghị kỹ càng, cho nên thực lực song phương thường thường sẽ không sai biệt lắm.

Bởi vậy Phùng Cương và Hồ Vĩ chiến đấu vô cùng kịch liệt, song phương không hề ẩn giấu gì mà bộc lộ toàn bộ, từng đạo kiếm quang lắc lư, va chạm, thanh âm chói tai không ngừng vang lên, tia lửa bắn ra bốn phương tám hướng.

Cuối cùng Hồ Vĩ thắng hiểm nửa chiêu.

– Hồ Vĩ thắng.

– Trận thứ hai vòng thứ nhất, Tôn Trường Hải tam viện đấu với Đồng Quan ngũ viện.

Từng trận trong vòng đầu tiên được tiến hành, không bao lâu sau mười trận chấm dứt.

Chỉ thấy vị trọng tài kia nhảy lên, trở về chỗ của tổ trọng tài, đồng thời lại có một vị trọng tài khác nhảy lên đấu kiếm đài, giở danh sách ra.

– Trận thứ mười một vòng đầu tiên, Lương Hải Sơn cửu viện đấu với Tiễn Ba thập viện.

– Tới phiên ta rồi.

Thân thể Lương Hải Sơn giống như là lò xo đứng bật dậy, vẻ mặt kích động.

– Không cần khẩn trương, cứ coi như nó là một trận chiến bình thường, quên đi những thứ khác là được.

Sở Mộ mỉm cười, từ hai nắm tay đang xiết chặt của Lương Hải Sơn hắn cũng có thể thấy được trong lòng Lương Hải Sơn lúc này khẩn trương ra sao.

Dù sao toàn bộ đệ tử nội viện cùng với rất nhiều trưởng lão đều ở phía dưới xem trận đấu, đây lại là lần đầu tiên Lương Hải Sơn tham dự, dưới tình huống vạn chúng chú mục như vậy không khẩn trương mới là kỳ quái.

– Được.

Hít sâu một hơi, Lương Hải Sơn liên tục gật đầu. Chợt đặt thanh kiếm khí hạ phẩm lên chỗ ngồi của mình. Bởi vì lúc chiến đấu phải dùng Khai Phong kiếm khí trên giá gỗ, nếu như lúc này còn mang theo kiếm khí của mình nói không chừng sẽ tạo thành một chút ảnh hưởng.

Nếu như bởi vì một chút ảnh hưởng như vậy mà bị thua, vậy thì quá mức oan uổng.

– Mời.

Lương Hải Sơn cảm thấy tốc độ đập của trái tim mình rất nhanh, giống như có thể nghe thây tiếng thình thịch vậy.

Tiễn Ba dẫn đầu xuất kiếm, một kiếm đâm ra, thế như chẻ tre.

Lần nữa hít sâu một hơi, sắc mặt nghiêm túc, hai mắt như có thần, Lương Hải Sơn khẽ quát một tiếng.

Vốn bản lĩnh kiếm thuật của hắn coi như không tệ, trong Huyết Yêu cảnh lại được Sở Mộ chỉ điểm một phen, không chỉ có kiếm thuật có tiến bộ rõ ràng, mà mục tiêu của hắn cũng trở nên rõ ràng hơn, sẽ không mờ mịt lục lọi, tìm kiếm như lúc trước nữa.

Về sau lại trải qua nửa năm tự mình tu luyện, lại tham dự thi đấu vòng loại Kiếm thuật vi vương, đem thành quả tu luyện vào trong thực tế, trình độ kiếm thuật lại có tăng lên.

Dứt bỏ sự khẩn trương trong lòng, sau đó Lương Hải Sơn rốt cuộc cũng bày ra kiếm thuật của mình, ẩn chứa huyền cơ, đại khai đại hợp.

Sau một trăm kiếm, Lương Hải Sơn đánh bay Khai Phong kiếm của Tiễn Ba, một kiếm gác lên cổ Tiễn Ba.

– Lương Hải Sơn thắng.

– Trận thứ mười hai vòng thứ nhất…Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

– Có lẽ bởi vì kiếm đạo hưng thịnh, cho nên người ở Cổ kiếm đại lục này thích hợp tu luyện kiếm đạo hơn người ở địa cầu a.

Sở Mộ âm thầm nói, tuy rằng trên tu luyện kiếm thuật trụ cột không có hệ thống hóa như kiếm thuật sư, nhưng mà lại phát triển ra con đường của bản thân. Hơn nữa một khi bọn họ tiếp tụ thấy hệ thống tu luyện của kiếm thuật sư, trong thời gian ngắn là có thể tiến bộ một cách rõ ràng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)
https://audiosite.net
Đã fix rồi nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Link này sẽ không del giống như trước nữa đâu ạ :)
https://audiosite.net
Kể từ Bộ truyện này cập nhật tại trang chủ sẽ có 2 sever tránh trường hợp lỗi nhé mọi người ...!Mình quyết định loại bỏ toàn bộ giọng đọc 2 ( ở chỗ phần danh sách có thay đổi giọng đọc = Sever 2 nhé )Sever 2 ổn định hơn tuy không mượt nhưu sever 1 nhưng được cái 90% là ko cháy link ...!Ừm đêm rồi mình vẫn fix cho các bạn :)Mình cũng không hiểu tại sao hết băng thông đường truyền 1TBG trong vòng có từ sáng đến tối :(Haizz ...!Mình và các thành viên sẽ tập chung ở sever 2 nhé...!